WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Ai là thế lực thù địch của họ?

Nhà báo Ngô Nhân Dụng

Báo Nhân Dân của đảng Cộng Sản (mà các báo đều là báo của đảng cả) luôn cảnh cáo cán bộ, công an phải đề phòng các thế lực thù địch!

 

Làm như quên không nói đến bốn chữ “thế lực thù địch” ba ngày là họ ăn không thấy ngon! Nghe nói mãi thế lực thù địch người dân không biết họ đang nói đến ai, có ám chỉ chính mình không? Nhất là những người lâu lâu lại muốn cho bộ óc của mình tập thể dục, bắt nó suy nghĩ.

Bởi vì chỉ cần suy nghĩ mấy phút thôi là người Việt Nam nào cũng thấy có những điều chướng tai gai mắt. Lại muốn có ý kiến! Tại sao ngư dân mình bị “tầu lạ” tấn công, nó bắt cóc đòi tiền chuộc, mà cả nước mình không kéo nhau đến tòa đại sứ cái “nước lạ” đó mà hỏi cho ra chuyện? Tại sao một đại công ty mới lập ra được có ba bốn năm mà đã đạt thành tích lỗ lã hàng tỷ đô la? Tại sao giá cả cứ leo thang làm đồng lương lãnh về mỗi tháng lại mua được ít hơn, mà không thấy ông lớn nào chịu trách nhiệm phải từ chức?

Cứ những câu hỏi như vậy, nghĩ trong đầu thôi là đã có tội rồi. Anh mà nói cho một người nghe tức là anh tuyên truyền chống nhà nước xã hội chủ nghĩa! Nếu nói cho nhiều người nghe, tội trở thành âm mưu lật đổ chính quyền nhân dân! Có thể bị đưa ra tòa lãnh án, như các ông Nguyễn Văn Ðài, Cù Huy Hà Vũ, cô Lê Thị Công Nhân đã lãnh. Họ được xếp loại thế lực thù địch cả. Mỗi lần nghe các lãnh tụ đảng nhắc đến bốn tiếng “hèm” đó, người ta lại giật mình: Có phải họ nói mình hay không?

Nếu như quý vị lãnh tụ đảng Cộng Sản Việt Nam có lúc rảnh rang chợt nghĩ tới đám dân đen đang băn khoăn không rõ mình có thuộc thành phần những thế lực thù địch hay không, quý ngài nên phát ra một bài, định nghĩa rõ ràng “Thế nào gọi là thế lực thù địch?” Hay là quý vị đại biểu Quốc Hội, lúc nào gật đầu thấy mỏi, thử ngẩng đầu lên soạn ra một đạo luật liệt kê rõ những hành động nào thì bị coi là của thế lực thù địch. Nhà nước ta là nhà nước pháp quyền, tội lỗi nào cũng nên định nghĩa rõ ràng, thì việc cai trị dân sẽ dễ dàng, mà dân cũng dễ sống!

Thí dụ, có mấy anh công an bỗng dưng lập ra một trạm kiểm soát xe, bắt các xe đi qua phải đóng tiền lệ phí 5 ngàn, 10 ngàn đồng. Nếu lái xe qua đó mà vì chưa thấy luật nào bắt đóng thứ thuế này nên không chịu nộp tiền mãi lộ, thì các bác tài xế có thể bị gán cho danh hiệu thế lực thù địch hay không? Cái tội từ chối không đóng thuế (thu lớn thu nhỏ, cũng đều là thuế cả) sẽ khiến cho nền tảng kinh tế của quý vị công an xã bị thiếu hụt. Quý vị công an thiếu tiền mua thuốc hút, mua trà uống, hiệu năng công việc kiểm soát dân sẽ xuống thấp. Nếu ai cũng làm như vậy thì dần dần không những nguồn lực tài chánh quốc dân sẽ bại hoại, mà còn làm suy yếu cả công cuộc bảo vệ an ninh tổ quốc! Ðó không phải là do các thế lực thù địch thì là cái gì?

Nhưng chính ông chủ tịch xã Thạch Khê ở tỉnh Hà Tĩnh lại nói rằng ông hoàn toàn không hay biết gì về trạm thu tiền mãi lộ đó cả. Tức là các ông công an quên sự có mặt của hệ thống chuyên chính vô sản! Ông chủ tịch có thể tố cáo các ông công an là những kẻ phản động do thế lực thù địch xui khiến phá hoại chính quyền nhân dân xã! Bỗng dưng cả nước khám phá ra hai loại thế lực thù địch ở một xã Thạch Khê. Chỉ vì báo Dân Trí đã cho người điều tra, chụp hình và loan tin sau khi nghe những lời than phiền của các anh tài xế. Rồi tới các báo, đài nơi khác cũng đăng tin! Công an xã Thạch Khê và ông chủ tịch xã đều là nạn nhân của hệ thống thông tin! Chính những tờ báo, các đài này đã để cho thế lực thù địch sai khiến! Có thể hạch tội cho lên đến cấp cao nhất là ông Tô Huy Rứa, vị tổng tổng biên tập của tất cả các báo, đài trong nước Việt Nam! Có phải chính ông này là thế lực thù địch?

Cứ như vậy, ai nhìn người khác cũng có thể thấy một thế lực thù nghịch đang nấp đằng sau! Cũng giống như những kỳ chỉnh huấn, cải cách ruộng đất, chiến dịch chống chủ nghĩa xét lại, đánh tư sản, chống diễn biến hòa bình, vân vân. Nghe đảng nói ra rả, ai cũng cảm thấy đầy những thế lực phản động chung quanh. Có lúc tâm thần hoảng hốt soi gương thấy cái mặt mình cũng toàn nét phản động! Phương pháp của các chế độ độc tài đều như thế này: Hãy dựng lên một con ma, con quỷ nào đó. Hô hào toàn dân cùng nhau đánh ma quỷ, cùng đi tìm ma quỷ, bắt quỷ, đấu tố ma quỷ, giết ma quỷ, vân vân. Lâu ngày dân nhìn đâu cũng thấy quỷ, nhìn ai cũng nghi là ma quỷ! Người nọ sợ người kia, cả nước đều sợ, dưới bàn tay điều khiển của những tay phù thủy!

Cả hệ thống tuyên truyền của các đảng Cộng Sản thế giới đã dùng kỹ thuật đó để người dân sợ. Nhìn mặt nhau là sợ, vì ai cũng có thể thành phản động. Sợ cả hàng xóm, sợ người đi qua đường, cha con, vợ chồng sợ lẫn nhau, rồi đến đêm nằm mơ cũng thấy chính mình thành phản động. Nỗi sợ được gieo vào tiềm thức, đêm hốt hoảng ngủ không yên! Ðọc Ðêm Giữa Ban Ngày của Vũ Thư Hiên chúng ta có dịp sống trong không khí lo âu sợ sệt của các nhân vật đang bị nghi là “theo chủ nghĩa xét lại.” Năm 1975 Lê Ðức Thọ vào Nam gặp các cán bộ cộng sản đã từng bị chính phủ miền Nam giam giữ và mới được ra khỏi tù, ông ta nói với họ rằng: “Các đồng chí đều có vấn đề cả.” Một câu nói, bao nhiêu người nghe lạnh cả xương sống.

Trong xã hội cộng sản ai bị coi “có vấn đề” là bị người chung quanh nghi ngại không dám tới gần. Giống như mắc bệnh truyền nhiễm nguy hiểm! Trong tiếng Việt Nam hồi xưa thì ba chữ “có vấn đề” vốn không ghê gớm như vậy. Muốn hiểu tại sao nó gây sợ hãi thì phải dịch ngược lại sang tiếng Tầu! Vấn là hỏi, “Vấn đề” có nghĩa là đặt thành câu hỏi. Trong cuộc sống của các đảng viên Cộng Sản Trung Hoa, khi người ta đặt câu hỏi về anh, tức là lòng trung thành của anh đối với đảng đã bị nghi ngờ! Anh phải bắt đầu lo đến cái mạng của anh! Văn hóa Mao Trạch Ðông truyền sang Việt Nam từ năm 1950-51 đã khiến chỉ ba chữ “có vấn đề” đủ gây ra nỗi sợ hãi kinh hoàng. Ai cũng sợ lòng trung thành của mình bị đảng nghi ngờ, còn sợ hơn đời xưa dân đen sợ vua! Tất cả mọi người đã sống đều phải biết sợ, không riêng gì nhà văn Nguyễn Tuân!

Kỹ thuật kiểm soát tâm lý tinh vi, sâu vào đến tiềm thức con người đó, các ông Stalin, Mao Trạch Ðông đã thí nghiệm thành công ở nước họ. Nó được đảng Cộng Sản Việt Nam nhập cảng từ bên Liên Xô, bên Trung Quốc vào nước ta từ những năm 1950, đến bây giờ vẫn còn di họa. Bây giờ, con ma, con ngáo ộp sợ hãi được đem gieo vô tiềm thức mọi người là các thế lực thù địch!

Theo khoa tâm lý trị liệu, muốn cởi bỏ bớt những nỗi sợ ẩn khuất trong đầu mình thì con bệnh trước tiên cần tập trung chú ý nhận diện chính nỗi sợ đó. Phải biết nó là cái gì, từ đâu nó sinh ra. Biết được chút nào, giải bớt được chút đó. Báo Nhân Dân, các báo Công An cứ nói về những thế lực thù địch mãi gây bệnh hoảng hốt lo âu. Mà những báo này là do các cụ trên đây chỉ đạo. Vây chỉ có các cụ mới trị được căn bệnh tâm thần hốt hoảng này mà thôi. Toàn dân Việt Nam bây giờ cần nằm trên cái giường khám bệnh cho các bác sĩ Tô Huy Rứa, Nông Ðức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng, Nguyễn Minh Triết hoặc Nguyễn Tấn Dũng giúp mình thoát khỏi cơn lo sợ về những thế lực thù địch.

Thì gần đây, hình như các bậc lãnh tụ ở trên đã vô tình soi sang cho dân Việt Nam hiểu chút ít những thế lực thù địch nó là cái gì.

Một bản tin của đài RFI cho biết hai đảng Cộng Sản Việt Nam và Trung Quốc đang tăng cường hợp tác về an ninh, quốc phòng, tư pháp; và họ nhấn mạnh mục đích là để “đấu tranh chống các thế lực thù địch” của họ. Nghĩa là hai đảng anh em có những “thế lực thù địch” chung!

Căn cứ vào những lời tuyên bố trong các cuộc gặp gỡ giữa lãnh tụ hai đảng này, chúng ta có thể đoán khi nói tới “các thế lực thù địch” là họ ám chỉ những ai.

Từ tuần qua, ngày 12 đến ngày 15 Tháng Tư, phó chủ tịch Quân Ủy Trung Ương Cộng Sản Trung Quốc là Tướng Quách Bá Hùng đã qua thăm Hà Nội và được cả Tổng Bí Thư kiêm Chủ Tịch Quốc Hội Nguyễn Phú Trọng, lẫn Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng “tiếp đón long trọng” mặc dù vai vế trong đảng của ông Hùng thấp hơn nhiều. Theo báo điện tử của nhà nước Việt Nam, Tướng Quách Bá Hùng, bàn với Nguyễn Tấn Dũng các vấn đề về Biển Ðông và hai bên ý hợp tâm đầu lắm. Báo mạng của nhà nước còn nói ông Quách Bá Hùng đã yêu cầu Hà Nội “cảnh giác trước âm mưu của các thế lực thù địch nhằm chia rẽ quan hệ hợp tác hữu nghị, truyền thống tốt đẹp giữa hai nước Việt Nam và Trung Quốc.” Báo nhà nước nói, tức phải là chuyện hệ trọng!

Nhưng ông Quách Bá Hùng đang ám chỉ ai đây? Nhìn đi nhìn lại thì chỉ thấy nhân dân Việt Nam! Dân Việt Nam đi biểu tình đòi Hoàng Sa! Dân Việt Nam uất ức chửi Trung Quốc lấn chiếm biên giới! Dân Việt Nam lên mạng phản đối việc cho Trung Quốc thuê rừng 50 năm, cho khai thác bô xít! Nhiều người đã đi tù về những ý kiến bất đồng với đảng Cộng Sản! Ðám dân này hoàn toàn không tôn kính mối “quan hệ hợp tác hữu nghị, truyền thống tốt đẹp” giữa hai đảng Cộng Sản “trước là đồng chí sau là anh em” của người ta!

Tin RFI cũng cho biết Chánh Án Tòa Án Nhân Dân Tối Cao Trung Quốc Vương Thắng Tuấn đang thăm viếng Việt Nam từ ngày 16 đến ngày 20 Tháng Tư. Khi tiếp ông Vương Thắng Tuấn hôm qua, ông Nguyễn Minh Triết đã tuyên bố là ngành Tư Pháp của hai nước “cần tăng cường hợp tác đấu tranh với những luận điệu xuyên tạc của các thế lực thù địch trong việc xét xử tội phạm của mỗi nước.” Ông Triết còn nói rằng hai đảng Cộng Sản cần phải “đấu tranh chống các thế lực thù địch chống phá sự nghiệp xây dựng chủ nghĩa xã hội ở mỗi nước.”

Cũng trong tuần qua, Bộ Trưởng Công An Việt Nam Lê Hồng Anh qua thăm Trung Quốc. Theo Tân Hoa Xã tường thuật, ông Lê Hồng Anh nói với Chu Vĩnh Khang, ủy viên Thường Vụ Bộ Chính Trị Ðảng Cộng Sản Trung Quốc đặc trách về an ninh, rằng: “Ðảng và chính phủ Việt Nam coi trọng cao việc hợp tác giữa cơ quan hành pháp và an ninh hai nước, sẵn sàng cùng với Trung Quốc bảo vệ sự lãnh đạo của Ðảng và chế độ xã hội chủ nghĩa của hai nước.”

Cả hai đảng Cộng Sản Trung Hoa và Việt Nam đều quyết tâm. Một là quyết tâm bảo vệ việc cai trị của cả hai đảng. Hai là quyết tâm xây dựng chủ nghĩa xã hội, một chế độ đã bị nhân dân các nước Nga và Ðông Âu xóa sạch hơn 20 năm rồi. Những người nào nghi ngờ giấc mơ chủ nghĩa xã hội đó, những ai muốn hai đảng họ bớt đoàn kết một chút, đều bị coi là “các thế lực thù địch” của họ hết.

Nhìn qua nhìn lại, người Việt Nam phải bảo nhau: Hóa ra họ nói các thế lực thù địch tức là họ nói về chúng mình!

Nguồn: Người Việt

5 Phản hồi cho “Ai là thế lực thù địch của họ?”

  1. nguyenha says:

    “thế lực thù dịch”hay dó là bệnh “Tự-kỷ-ám-thị”,có gì dâu,tự mình gây tội ác quá nhiều,nên ngối dâu cũng thấy…kẻ-thù! Câu chuyện DÔi Mắt Cain(les yeux de Cain) của văn-học Cổ-diển Tây-phưong vẩn
    còn dó: Cain dã giết anh ruột của mình vì ghen tị.Sau dó vì sợ luật-pháp,Cain chạy trốn khắp mọi nơi,
    ngay cả dào hầm tối dể ẩn núp,nhưng lúc nào cũng thấy dôi mắt nhìn mình,như tìm ra thủ phạm…ban ngày dã dành và cả trong dêm tối,Cain luôn thấy dôi mắt ở dỉnh màn!! Dôi mắt dó chính là Lương-tâm vậy! Dại thi hào Victor Hugo cũng dã có bài thơ nói về chuyện nầy.Trở lại câu chuyện
    nhà cầm quyền CSVN nhìn dâu cũng thấy thế lực thù dịch!”Thế-lực-thù dịch” chính là Dôi-Mắt Cain vậy!!

  2. Võ hưng Thanh says:

    Ý THỨC XÃ HỘI VÀ “CHỦ NGHĨA XÃ HỘI”

    Cá nhân con người trong không gian xã hội giống như một nguyên tử trong không gian tự nhiên. Gia đình cũng chính là phân tử của mỗi nguyên tử tự nhiên đó.
    Cuộc đời của mỗi cá nhân chẳng khác gì đường biểu diễn f của một hàm số c.
    Lịch sử xã hội là một hàm số F trong không gian C của tổng số các hàm fn khác nhau, theo các thông số lịch sử khác nhau của từng giai đoạn lịch sử xã hội nhất định.
    Nói khác lịch sử xã hội là một không gian phức do nhiều biến số khác nhau hợp lại, trong đó có yếu tố môi trường tự nhiên, môi trường xã hội và tổ hợp các hàm fn như trên đã nói.
    Bởi vậy các cường điệu về giai cấp, về đấu tranh giai cấp, về biện chứng lịch sử v.v… chỉ là các ý niệm nông cạn, hời hợt, phi khoa học đa từng làm đảo điên xã hội nhân loại và xã hội một số quốc gia trong một thời nhất định.
    Nhưng rồi lịch sử cũng đã sáng trang.
    Mọi chân lý khoa học khách quan ngày này đã rõ ràng.
    Tính ngụy trang về mặt triết học là hoàn toàn không khách quan, không đúng đắn.
    Mọi lý thuyết phi khoa học nhưng nhân danh khoa học là hoàn toàn mang ý đồ lệch lạc, không đáp ứng các nhu cầu lịch sử khách quan, mà thật sự còn rất tai hại.
    Xã hội là kết hợp mọi cá nhân.
    Mỗi cá nhân tự nhiên có ý thức cá nhân mạnh mẽ. Đó là quy luật khách quan tự nhiên.
    Tuy nhiên, sự phát triển của giáo dục, của văn minh văn hóa, của kinh nghiệm cá nhân, khiến mọi người thấy ý thức xã hội là cần thiết và đúng đắn.
    Các ý thức về tôn giáo, về khoa học, về đạo đức và giáo dục, không nằm ngoài chính nhu cầu và ý thức cần thiết này. Đó là khuynh hướng xã hội tự nhiên, và kết quả tự nhiên của mọi nhu cầu văn hóa, của mọi nền văn hóa, và của mọi ý thức văn hóa chân chính nhất. Đây cũng là ý thức và nhu cầu xã hội về mặt khoa học tự nhiên và khách quan nhất.
    Các quan điểm về “biện chứng”, về đấu tranh giai cấp, về chuyên chính v.v… thực chất chỉ là các ý niệm phi khoa học, không khách quan, hay chỉ là các ý đồ chính trị nào đó của một thời kỳ, một giai đoạn lịch sử nhất định. mà từng có một thời, cả nhân loại hay từng xã hội, và một số đất nước nào đó đã từng phải trải qua.
    Nhưng rồi sau cơn mưa trời lại sáng.
    Con đường phát triển đúng đắn của nhân loại và từng quốc gia nhất thiết là tự nhiên, khách quan và không giả tạo.
    Mọi ý thức hệ giả tạo rồi từ phải bị đào thải.
    Những người làm triết học, làm khoa học mà thiếu chín chắn rồi cũng phơi bày hết mọi nông cạn, nông nổi, hay sự thiếu trách nhiệm của mình. Cho dầu đó là ai, cho dầu đó là một số người đã từng được mệnh danh là “thiên tài” của nhân loại.
    Nha khoa học chân chính, nhà triết học chân chính phải có sự hiểu biết chân chinh và có lòng quả cảm nói lên chân lý khách quan cho mọi người được biết.
    Mọi con người bình thường chỉ biết sống theo cảm tình, theo lợi lộc bản thân, thậm chí vô trách nhiệm với xã hội và lịch sử nói chung cũng chỉ là lẽ tự nhiên.
    Đó là sự khác nhau giữa cái bình thường và cái phát triển.
    Hay sự đấu tranh giữa yếu tố tích cực và yếu tố tiêu cực vẫn là điều thường xảy ra trong lịch sử xã hội, ngay trong lịch sử ý thức bản thân mỗi cá nhân.
    Cái tầm thường, cái bình thường, và cái cao cả, là sự khác nhau giữa khoa học, triết học chân chính với cái phi khoa học, phi triết học, hay cái khoa học và triết học ngụy tạo và không chân chính.
    Nói tóm, ý thức xã hội luôn luôn cần thiết còn mọi cái được coi là “chủ nghĩa” chỉ là sự giả tạo hoặc hời hợt của một thời.
    Lịch sử là sự phát triển khách quan, phù hợp với xu thế đi lên tự nhiên của xã hội.
    Mọi ý tưởng tự phát, giả tạo, tưởng tượng, cho dù mệnh danh là khoa học đều phi khoa học và phản triết học.
    Người sáng suốt là người biết nhận thức được chân lý khách quan tự nhiên của xã hội, còn không thì ngược lại.
    Một xã hội tự do là xã hội với ý thức tự do của mọi cá nhân, không bị o ép, gò bó theo bất kỳ các ý thức chủ quan nào.
    Một xã hội tự do là một xã hội dân chủ cũng như ngược lại.
    Ý nghĩa xã hội là ý thức xã hội và sự hỗ trợ tin yêu lẫn nhau.
    Mọi ý nghĩa ngược lại dù nhân danh bất cứ cái gì cũng không phải là ý thức xã hội, thậm chí phản lịch sử và phản xã hội.
    Chỉ có ý thức xã hội là chân chính và luôn luôn cần thiết.
    Mọi cái gọi là chủ nghĩa hay ý hệ đều chỉ là sự manh động về mặt ý thức hay thực tế của một thời.
    Bất cứ tư tưởng khoa học hay triết học nào mà lô-gích khách quan, tự nhiên trong tư duy, suy nghĩ của con người chân chính chứng minh là không đúng, kinh nghiệm lịch sử khách quan, cụ thể chứng minh là không đúng, đều không phải của một nhà khoa học hay triết học thật sự mang ý nghĩa.
    Nói cho cùng chỉ có ý thức xã hội là quan trọng.
    Mọi công thức về chủ nghĩa xã hội chỉ là những cường điều hay tư duy o ép của một thời.
    Mỗi cá nhân phải có ý thức sáng suốt về bản thân mình, bản thân mọi người và ý nghĩa xã hội nói chung. Mọi điều gì không sáng suốt hay mù quáng đều là vô trách nhiệm và xoàng xỉnh.
    Ý thức xã hội cũng là sự trách nhiệm đối với xã hội.
    Mọi thứ chủ nghĩa chẳng qua chỉ là sự nhân danh ý thức xã hội.
    Nhưng chỉ có ý thức xã hội là cần thiết, còn mọi chủ nghĩa xã hội theo công thức nào đó do từ các tư duy cá nhân tạo ra, cho dù người đó một thời dược cơi lên như là “thiên tài” của nhân loại, thì về mặt khoa học đều không đáng tin.
    Không có bất kỳ công thức giả tạo nào đóng khung được sự phát triển tự nhiên của lịch sử khách quan và chính đáng.
    Mọi công thức chì mang tính suy nghĩ nông cạn và ấu trĩ về lịch sử nói chung.
    Chỉ có ý thức xã hội là điều nền tảng nhất vượt lên mọi công thức, vì nó chính là tinh thần thiết yếu nhất của không gian xã hội hoàn toàn cần thiết và tự nhiên, làm nên cho mọi cá nhân, mọi xã hội, cũng như mọi nhà nước, dân tộc hay quốc gia hoạt động một cách chân chính và hợp lẽ tự nhiên nhất.

    Tư duy ngẫu hứng 30 phút
    ngày 01/4/2010
    VHT

  3. Tạ Tuyên says:

    Những người nào đụng chạm ( cho dù là chỉ lên tiếng) tới ghế ngồi và quyền lợi của 15 tên trong bộ Chính Trị là thù địch của bọn chúng.

  4. Thằng Mõ says:

    Cái quốc nạn của csVN là tinh thần:”Thượng đội,hạ đạp”.Đối với người dân hay thủ hạ, các lãnh tụ
    cs thường có thái độ dương dương tự đắc, coi trời bằng vung. Còn ngược lại, với thượng cấp hay
    các quan lại Tàu phù họ thường tỏ ra khúm núm sợ sệt một cách hết sức hèn hạ !!! Với mặc cảm
    là người có tội, họ sẵn sàng làm bất cứ công việc gì mà quan trên sai bảo ngay cả việc về đào mồ
    cha mả mẹ của họ, họ cũng không từ nan. Với bản chất gian manh sẵn có, họ luôn sợ những bóng
    ma tội lỗi mà cấp trên của họ có thể sẽ tặng không cho họ nếu như họ cứng đầu. Họ luôn biết thân
    biết phận nên hai chữ “chống đối” không bao giờ có cơ hội xuất hiện trong đầu óc của họ. Chính vì
    những bức súc này, họ dễ dàng trút tất cả cơn giận lên người dân đen khi họ có cơ hội, và cùng
    một lúc lấy lòng cấp trên. Chính những cái đầu óc bệnh hoạn của người csVN đã gây nên một xã
    hội bất công, nghèo đói và bệnh tật triền miên…

  5. Vu Trung says:

    Xưa, mỗi ngày vua Lê Chiêu Thống đều đến dinh Tôn Sĩ Nghị để tham kiến, có hôm chờ mãi mặt trời lên mấy sào mới thấy thằng lính hầu ra bảo vua về vì Nghị thức khuya đêm trước nên bị mệt, không dậy sớm được; LCT chưởi thầm mấy câu rồi lên ngựa ra về.

    Nay, đại tướng của Thiên Quốc chịu quá bộ đến triều đình Nam Việt, vậy là đã nể mặt lắm rồi. Vua quan áo mão xuyên xoang thượng triều để tiếp kiến là lẽ đương nhiên. Cái đạo thần tử (xưa nay) là phải thế.

Phản hồi