WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Kịch bản 75: Xin cùng nhau viết lại lịch sử

Đêm không ngủ:

Khi tiếng kêu tuyệt vọng của đại tá Vũ Thế Quang, tư lệnh phó sư đoàn 23 yêu cầu không quân dội bom trên đầu, thị xã Ban mê Thuột đang ở những giờ phút cuối.

Đó là đêm 13 tháng 3 năm 1975.

Sau khi đánh thăm dò lấy được Phước Long, tiếp theo trận chính thức mở màn hạ xong Ban Mê Thuột, từ cao nguyên Văn Tiến Dũng báo tin chiến thắng về Hà Nội. Lê Duẩn cho lệnh phát động chiến dịch Hồ chí Minh. Bắc quân mở 3 mặt trận tổng tấn công miền Nam. Từ Phước Long đánh xuống Sài Gòn. Từ Cao nguyên cắt ngang duyên hải và từ Hỏa tuyến đánh thẳng vào Thừa thiên.

Đó là đêm 13 tháng 3 năm 1975.

Tổng Thống Thiệu vẫn còn ngồi trên bàn viết ở cánh phải dinh Độc lập. Ông xem lại xấp hồ sơ của bộ tổng tham mưu trình bày về khả năng giữ đất theo mức quân viện do trung tướng Đồng Văn Khuyên trình lên đầu tháng 2. Tài liệu này ban tham mưu Mỹ và Việt ước tính với tình trạng viện trợ cắt giảm hiện nay thì sẽ phải bỏ gần hết lãnh thổ vùng I và II.

Hồ sơ màu đỏ của tướng Ted Serong đề nghị các cuộc triệt thoái chiến lược khẩn cấp. Tuy nhiên viên tướng Úc chuyên về nghiên cứu chiến trường ghi rõ kế hoạch của ông phải thi hành từ cuối năm 1974. Qua đến 1975 thì vô phương vì quá muộn. Trên bàn viết có những hàng chữ gạch xóa. Bỏ Pleiku, tái chiếm Ban Mê Thuột ? Bỏ Huế, giữ Huế? Đem dù về Sài Gòn. Bọn Mỹ phản bội. Từ chức hay ở lại?

Vị tổng thống miền Nam viết xuống những suy tư trong hoàn cảnh hết sức bối rối cô đơn. Đó là đêm 13 tháng 3 năm 1975

Quay qua xấp hồ sơ mầu xanh của bộ tổng tham mưu mới được đại tá Đỗ Đức Tâm trình hồi chiều. Tổng Thống Thiệu hờ hững cầm lên đọc đoạn mở đầu :

Kế Hoạch Diên Hồng 75

“Giải pháp sau cùng cho miền Nam ”. Chiến tranh nhân dân chống chiến tranh nhân dân. Đi vào chỗ chết để tìm đường sống.

Ông Thiệu sững sờ đọc đi đọc lại các tựa đề. Đây là văn tài liệu viết báo chứ đâu phải văn thư trình tổng thống. Không có gì chứng tỏ đại tướng Cao Văn Viên đã duyệt qua báo cáo này.

Ông bắt đầu giở từng trang. Toàn bộ kế hoạch do 5 đại tá của bộ Tổng tham mưu soạn thảo với các giải pháp hết sức quyết liệt để cứu miền Nam vào những giờ phút tuyệt vọng.

Ông Thiệu ngả người xuống ghế salon, và mở từng trang ra đọc. Đêm hôm đó ông hoàn toàn không ngủ.

Đó là đêm 13 tháng 3 năm 1975

Bình minh của tổng thống.

Sáng sớm ngày 14/3/75, vị tổng thống miền Nam mới chợp mắt trên ghế salon ngay trong văn phòng. Bà Thiệu từ trên lầu 3 phía hậu dinh đi xuống hai lần nhưng không dám làm ông thức giấc.

Khi những tia nắng sáng soi vào hành lang, tổng thống Thiệu tỉnh giấc, lập tức ra lệnh cho đại tá Võ Văn Cầm, chánh văn phòng hủy bỏ chuyến bay dự trù cho buổi họp tại Cam Ranh. Đại tá Cầm nhận lệnh tất tả về lại văn phòng kêu điện thoại. Buổi họp Cam Ranh dự trù có tướng Phú quân đoàn II, tướng Quang cố vấn an ninh, đại tướng Viên và thủ tướng Khiêm sẽ không thực hiện như đã dự trù.

Tổng thống quyết định chủ tọa một buổi họp khác tại bộ tổng tham mưu tổ chức cấp thời lúc 11 giờ trưa.

Hội nghị Diên Hồng của quân lực VNCH.

Ông điện thoại liên lạc thẳng cho tướng Trần Văn Hai, tư lệnh sư đoàn 7 tại căn cứ Đồng Tâm. Đại tá Trần Thanh Điền đứng bên nghe được những lời sau cùng tổng thống Thiệu nói với vị tướng sư đoàn 7 bộ binh.

“Tôi nhờ anh Điền đem bà xã và gia đình xuống Đồng Tâm.
Anh lo hộ cho gia đình tôi trú ngụ dưới đó. Sau cuộc chiến này tôi sẽ gặp lại”.

Đại tá Vũ Quang Chiêm, chánh võ phòng và đại tá Điền, trưởng khối cận vệ cùng nhìn nhau. Tiếng nói của tổng thống Thiệu nghe hơi lạ. Qua một đêm, ông Thiệu hình như trở thành người khác.

Ban hành thêm một số chỉ thị, ông cầm xấp hồ sơ bìa xanh của bộ tổng tham mưu đi lên lầu. Đại tá Võ văn Cầm bước theo, tay cầm giấy bút ghi lại các khẩu lệnh.

Tổng thống vừa đi vừa nói.

”Việc bàn giao giữa nội các của ông Khiêm và ông Cẩn cho làm gấp. Anh phụ nhà tôi kiếm một bộ quân phục với cấp bậc thời kỳ lãnh đạo quốc gia cho tôi. Xem chừng chật rồi.

Mời phó tổng thống, thủ tướng Khiêm và ông Nguyễn Bá Cẩn chiều nay họp với tôi trong bộ tổng tham mưu.

Tôi muốn tất cả các sĩ quan từ cấp đại tá trở lên họp mặt tại trại Trần Hưng Đạo trưa nay. Trình với đại tướng Viên thu xếp cho mọi người ăn trưa. Cơm tay cầm được rồi. Trung tướng Đồng Văn Khuyên chuẩn bị cho tôi tài liệu đầy đủ về tiếp vận. Nói với các tướng lãnh từ nay tuyệt đối không thông báo công việc và tin tức cho Hoa Kỳ.”

Đại tá Cầm bèn hỏi lại:

Như vậy sẽ phải tin cho đại tướng tổng tham mưu trưởng…

Dừng lại ở cửa phòng, ông Thiệu nói chậm rãi:

Không, từ nay tôi sẽ kiêm tổng tham mưu trưởng, đại tướng Viên sẽ là cố vấn cho tôi. Tôi sẽ làm việc bên bộ tổng tham mưu.
Tôi giao cho các anh giữ dinh Độc Lập với cụ Hương. Đánh xong trận này tôi sẽ trở lại.”

Quả thực cũng như ông Điền và ông Chiêm, đại tá Cầm sững sờ khi thấy ông Thiệu trở thành một người khác

Phiên họp lịch sử.

Lần đầu tiên cờ 3 sao của trung tướng Nguyễn văn Thiệu bay trở lại trên tòa lầu chính. Từ nhiều năm qua cờ 4 sao của đại tướng Viên đã không được treo theo lệnh của chính vị tổng tham mưu trưởng.

Câu lạc bộ sĩ quan trở thành nơi họp đại hội đồng quân lực gồm tất cả các đại tá và tướng lãnh tại bộ tổng tham mưu. Hơn một trung đội quân cảnh được huy động gác vòng trong vòng ngoài.

Một trăm ổ bánh mì Bưu điện đặt trên bàn nhưng dường như không ai đụng đến.

Ngồi sau một bàn nhỏ đơn độc từ phía trên ngó xuống, trung tướng Thiệu mặc quân phục 3 sao bắt đầu bằng giọng bình dân cố hữu nhưng có phần xúc động.

“Cố vấn Mỹ bảo tôi bỏ đất. Cố vấn Úc cũng bảo tôi bỏ đất. Pháp bảo tôi hòa giải với cộng sản. Hoa Kỳ bảo tôi phải ra đi. Chính khách Saigon đề nghị lập chính phủ liên hiệp. Cộng sản bảo rằng không nói chuyện với Thiệu. Cũng không liên hiệp với cụ Hương.

Nixon không còn nữa, Ford không phải là tổng thống do dân bầu nên không quyết định. Hoa Kỳ đã dứt khoát quay lưng lại Việt Nam.

Tất cả đều nói là Thiệu cản trở hòa bình. Thiệu phải ra đi.

Đêm hôm qua tôi đã chuẩn bị đi Cam Ranh để ban hành lệnh tái phối trí rất quan trọng. Nhưng nay tôi quyết định ở lại.

Không phải chỉ là không đi Cam Ranh. Tôi sẽ không đi đâu cả. Tôi quyết định ở lại và sống chết với anh em.

Vừa nói đến đây, ông Thiệu nghẹn lời và cả hội trường bừng lên tiếng vỗ tay vang dậy.

Chờ cho cơn xúc động chấm dứt. ông Thiệu nói tiếp.

-“Tôi sẽ không từ chức. Từ nay, tôi sẽ là tổng tư lệnh kiêm tổng tham mưu trưởng bộ tổng tham mưu. Khi tôi nói chuyện với các anh ở đây thì nhà tôi và các cháu đã về quê Mỹ Tho. Với tính bông đùa cố hữu, ông Thiệu nói. Mỹ Tho chứ không phải là Mỹ quốc.” 

Ông cao giọng:.

Sẽ không có thằng Tây thằng Mỹ nào đuổi tôi đi đâu được. Bởi vì sau tôi sẽ không còn gì cả. Sau tôi chỉ còn cộng sản.”

Tiếng vỗ tay lại một lần nữa nổi lên cùng với sự hân hoan hiện trên mặt các sĩ quan của bộ tổng tham mưu hiện diện.

Tổng thống nói tiếp:

Người ta nói với tôi là quân viện không có, lòng người không có, bây giờ tiếp tục đánh thì đánh bằng cái gì. Tôi trả lời ngay cho các anh hôm nay. Lòng người không có thì làm cho có. Cháo nguội thì hâm lên cho nóng. Còn phương tiện không có thì, 

Nói đến đây ông nhấn mạnh từng chữ một:

“Đánh bằng cùi chỏ.”

Vừa nói ông vừa đưa khuỷu tay lên.

Lại một lần nữa, chữ nghĩa và hành động của ông tạo xúc động lớn lao cho cử tọa.

Tiếng vỗ tay cuồng nhiệt kéo dài…

Khi mọi người dịu xuống, ông nói vào vấn đề:

-“Như các anh đã biết, chúng ta đã xây dựng miền Nam qua 20 năm, có trật tự thanh bình và tự do dân chủ. Suốt cuộc đời binh nghiệp tôi không hại ai. Suốt cuộc đời chính trị tôi không giết ai. Anh em sĩ quan cao cấp chúng ta, ai cũng đã có thời trách nhiệm lãnh đạo chỉ huy, bây giờ là lúc sống chết. Bây giờ không phải là lúc tham quyền cố vị mà ở lại. Muốn có hòa bình, muốn có thương thuyết, muốn có hòa giải phải ở vào thế mạnh. Đêm hôm qua tôi đã đọc hết tài liệu đề nghị của các anh em đại tá tại bộ tổng tham mưu. Các anh đưa cho đại tá Đỗ ĐứcTâm trình tôi. Sáng nay tôi hỏi lại thì đại tướng tổng tham mưu trưởng cũng không biết. Nhưng không hề chi. Tôi chấp thuận kế hoạch này. Tôi đồng ý đây là giải pháp cuối cùng. Lấy chiến tranh nhân dân để chống lại chiến tranh nhân dân. Kể từ giờ phút này anh em chiến hữu ngồi với tôi hôm nay là thành viên của hội nghị Diên Hồng. Các anh cũng là thành viên của hội đồng an ninh quốc gia mở rộng.

Tôi quyết định ban hành lệnh tổng động viên toàn miền Nam theo kế hoạch Diên Hồng 75. Từ nay không phải chỉ có thanh niên đi lính mà là toàn dân đánh giặc.

Không cắt đất, không bỏ dân, không rút quân, không tái phối trí. Ở đâu ở đó. Sức yếu thì co cụm lại. Còn sức thì bung ra. Địch pháo thì đào hầm mà chui xuống. Hết pháo thì chui lên mà đánh.

Nội chiều nay, tôi sẽ họp nội các chiến tranh với cụ Hương và các tướng lãnh. Sẽ công bố việc bổ nhiệm nhân sự cho các quân khu, các quân đoàn, các sư đoàn, các tiểu khu và các đô thị.

Với chủ trương toàn dân đánh giặc thì các trường trung học và đại học sẽ trở thành các trại binh. Sẽ không học hành gì từ nay cho đến hết năm 1975. Hai mươi năm qua chúng ta vừa chiến đấu vừa xây dựng. Chiến tranh có hậu phương có tiền tuyến. Có dân sự có quân sự. Nhưng bây giờ sẽ chỉ có chiến đấu mà tạm gác phần xây dựng. Sẽ chỉ có tiền tuyến mà không có hậu phương. Sẽ chỉ có quân sự mà không còn dân sự.

Ông kết luận:

“Tôi nghĩ rằng các anh đã hiểu được ý của tôi cũng như tôi đã hiểu được đề nghị của các anh gởi đến cho tôi đọc đêm hôm qua. Xin nói thêm rằng, sau trận này, tương lai đất nước nằm trong tay các anh, những sĩ quan trẻ của quân đội.

Bây giờ các anh về suy nghĩ xem mỗi người phải làm gì. Phải làm ngay lập tức. Cộng sản đã giữ thế chủ động từ 1968 qua 1972 cho đến nay trên chiến trường và trên bàn hội nghị. Bây giờ chủ động phải là phần của chúng ta. Dù phải chết, chúng ta cũng sẽ chủ động chọn cho mình cái chết xứng đáng. Tôi cho ban hành ngay toàn bộ kế hoạch Diên Hồng 75 từ giờ phút này…

Hội nghị giải tán, rải rác đó đây trên mặt bàn còn lại những khúc bánh mỳ Bưu điện. Ông Thiệu cầm phần bánh mỳ nói với sĩ quan tùy viên cho vào cặp sách. “Lát nữa ăn”

Nội các chiến tranh:

Buổi họp của nội các chiến tranh 75 bao gồm cả 2 vị thủ tướng cũ và mới. Đại tướng Trần thiện Khiêm và ông chủ tịch hạ viện Nguyễn Bá Cẩn. Các vị tân bộ trưởng gồm đủ mặt, các bộ trưởng cũ hiện diện được hơn phân nửa. Ông Thiệu lại nhắc qua về nội dung hội nghị Diên Hồng buổi trưa và vận động mọi thành viên tích cực trong giai đoạn cam go nhất của đất nước. Như đã chuẩn bị trước, ông trao tặng cho các vị dân sự mỗi người một nón sắt nhà binh và một xẻng gấp cá nhân. Ông nói mỉa mai rằng đây là món quà cuối cùng của Mỹ giúp Việt Nam chiến đấu.

Sau đó các vị bộ trưởng và chuyên viên ra về, thành phần chính phủ thu hẹp được ngồi lại nghe tổng thống Thiệu ban hành các chỉ thị cụ thể. Trong các bộ trưởng, ông mời riêng luật sư Vương Văn Bắc ngồi lại.

Với tình thế biến chuyển và nhận thấy tổng thống Thiệu dường như trở thành con người khác với một quyết tâm hết sức mãnh liệt, các vị trong nội các và tướng lãnh hết sức ngạc nhiên. Tuy nhiên gần như không ai đóng góp ý kiến hay đặt câu hỏi, trừ phó tổng thống Trần Văn Hương. Ông Thiệu cho biết, từ nay ông sẽ đặt văn phòng tại bộ tổng tham mưu làm việc trực tiếp với các tư lệnh quân khu. Ông đặt 2 vị tướng cao cấp trong chức vụ cố vấn. Đại tướng Viên cố vấn quân sự và đại tướng Khiêm cố vấn nội vụ.

Ông cho biết là ngay buổi chiều, sau hội nghị Diên Hồng tại câu lạc bộ tổng tham mưu, ông đã điện thoại ra lệnh bổ nhiệm các chức vụ tư lệnh quân đoàn kể từ ngày 15-3-1975. Tổ chức miền Nam thành các quân khu độc lập trong cuộc chiến phòng thủ diện địa. Vùng 4 chia làm 2 quân khu. Tiền Giang và Hậu Giang.

Tướng Lê Văn Hưng phó của ông Nam lên làm tư lệnh quân khu Hậu Giang. Chủ lực là sư đoàn 21, trang bị để thành lập thêm một sư đoàn biệt động quân và một sư đoàn Bảo An Hòa Hảo.

Tướng Trần văn Hai, tư lệnh quân khu Tiền Giang với sư đoàn 7 bộ binh và thêm một sư đoàn biệt động quân tân lập.

Tướng Nguyễn Khoa Nam ra thay tướng Ngô Quang Trưởng tại quân khu I. Tổng thống nói thêm: “Anh Thọ phòng 3 TTM nghiên cứu ngay cho tôi xem có cần chia miền Trung ra 2 khu vực phòng thủ Bắc và Nam Hải Vân? Ngay bây giờ thì ông Nam vẫn trách nhiệm toàn thể miền Trung. Vùng II cũng chia làm đôi. Tướng Nguyễn Văn Toàn từ Biên Hòa trở lại thay thế tướng Phú trên quân khu Cao nguyên. Phần đất của quân khu Duyên hải sẽ có vị tư lệnh mới là tướng Hoàng cơ Minh.Còn vùng III giao cho tư lệnh phó là tướng Nguyễn Văn Hiếu. Phó tổng thống Trần Văn Hương hết sức hài lòng với việc bổ nhiệm vị tướng lãnh thân thiết của ông vào chức vụ tư lệnh quân khu miền Đông. Nhưng cụ vẫn thắc mắc về việc tiếp tục xử dụng tướng Toàn. Ông Thiệu cho biết ông Toàn là người đã từng ở Pleiku và bây giờ tình nguyện trở lại.

Tình thế hiện nay gần như không có vị tướng nào có khả năng mà lại tình nguyện lên cao nguyên. Qua điện thoại tướng Toàn có hỏi ông Thiệu là được đem theo những ai, sẽ được yểm trợ gì khi lên vùng II. Tổng thống trả lời là anh đem theo một cỗ quan tài và anh sẽ chết ở Pleiku. Tướng Toàn hiểu ý và đáp ngay bằng tiếng Pháp:

A vos ordres Monsieur le President, (Xin tuân lệnh ngài tổng thống).

Với tướng Nguyễn Khoa Nam, tổng thống Thiệu nói riêng: “Anh sẽ thường trực tại Huế và trấn giữ đèo Hải Vân”.

Tướng Nam thưa rằng: Tôi hiểu ý tổng thống. Huế là quê hương của tôi.

Ông Thiệu tiếp lời,  Tôi sẽ rút toàn bộ nhẩy dù về Saigon. Anh phải dùng tất cả 3 sư đoàn 1,2 và 3 cho mặt trận Quảng Trị. Tái tổ chức địa phương quân, nghĩa quân cho các tỉnh duyên hải. Thành lập một sư đoàn biệt động quân phòng thủ Đà Nẵng.Với tổng kho Đà Nẵng, toàn thể quân dân miền Trung sẽ trở thành một quốc gia biệt lập. Anh sẽ không trông cậy gì ở Saigon. Nam hiểu không? Sẽ không có chuyện di tản. Có thể hy sinh một vài thị trấn phía nam Đà Nẵng nhưng phải giữ Huế bằng mọi giá. Lập một danh sách những người lần lượt thay thế khi Nam nằm xuống. Tôi sẽ chỉ thị cho tư lệnh hải quân tăng cường tối đa cho đề đốc Hồ Văn kỳ Thoại hải pháo bờ biển Quảng Bình rồi dùng toàn thể sư đoàn thủy quân lục chiến tấn công cửa Việt để giải tỏa áp lực phía Bắc.

Tướng Nguyễn Khoa Nam vô cùng xúc động trả lời: Em xin hết sức, thưa đại ca. Đây là ngôn ngữ ông Nam thường dùng để nói với Tổng thống.

Nghe xong chuyện điện thoại do ông Thiệu kể lại, cụ Hương hỏi thêm về chức vụ tư lệnh Biệt khu Thủ đô. Tổng thống cho biết tướng Lê nguyên Vỹ tân tư lệnh từ Lai Khê bay về đang đi thanh sát vòng đai phòng thủ Sài Gòn. Sư đoàn 5 bộ binh giao cho đại tá Hồ ngọc Cẩn cùng với sư đoàn biệt đông quân mới thành lập sẽ chuẩn bị đánh Lộc Ninh. Quận lỵ này đang được coi là thủ đô của Việt cộng miền Nam.

Tân thủ tướng Nguyễn Bá Cẩn cho biết nội các của ông còn thiếu nhiều nhân sự. Với hoàn cảnh hiện nay nhiều chuyên gia và nhân sĩ ngần ngại tham chính.

Tổng thống Thiệu nói rằng: “Hiện có nhiều trung tướng và thiếu tướng rất có khả năng nhưng chưa có chức vụ. Sau khi đưa một loạt tướng trẻ ra cầm quân, các tướng lãnh thâm niên có thể tạm thời qua làm việc với tân nội các, ít nhất là trong năm nay”.

Quay sang ông Cẩn, tổng thống nói tiếp: “Anh về thuyết trình cho quốc hội vận động tất cả nghị sĩ và dân biểu đưa vợ con về đơn vị gốc để cùng sống chết với cử tri. Sau đó anh cho các vị bộ trưởng và chuyên viên nghiên cứu để làm sao cho toàn thể xã hội có cuôc sống thích ứng với hoàn cảnh chiến tranh. Kể từ ngày 15/3/1975 lệnh giới nghiêm ban hành trên toàn thể miền Nam. Các trường học tráng niên đóng cửa. Quân sự hóa toàn quốc. Các xe tư nhân cấm lưu thông, các xe hàng trưng dụng để chở quân và dành cho các chương trình huấn luyện. Bộ tổng tham mưu tăng cường cho TQLC và nhẩy dù mỗi sư đoàn thêm một lữ đoàn tân lập. Thành lập 6 sư đoàn Biệt động quân cho các quân khu và Biệt khu Thủ đô. Dùng các tiểu đoàn và liên đoàn biệt động quân làm nòng cốt. Trang bị lại cho 1 sư đoàn Hòa Hảo và một sư đoàn Cao Đài bằng tất cả vũ khí hiện có”.

Tướng Nguyễn Khắc Bình được lệnh thành lập tại mỗi tỉnh một lữ đoàn cảnh sát và cũng như vậy tại các quận đô thành. Ông Bình báo cáo là toàn quốc hiện có 130,000 cảnh sát sẵn sàng chiếu đấu. Tổng thống nói tiếp. Đoàn ngũ hóa là ưu tiên khẩn cấp. Quân huấn tổ chức chương trình huấn luyện căn bản quân sự một tuần. Ba bài học chính, nghe lệnh, đào hầm và cận chiến. Thực tập tác chiến trong thành phố. Sau đó cho ra trận, vừa đánh vừa học.Trang bị nhẹ cho nhân dân tự vệ trong giai đoạn đầu. Tổ tam tam chế. Hai súng một dao. Hay hai dao một súng. Một người ngã xuống, súng vào tay người còn lại. Đưa tất cả các sinh viên sỹ quan về nguyên quán chỉ huy nhân dân tự vệ. Phụ nữ độc thân hay không có con nhỏ cũng đoàn ngũ hoá. Mở thật rộng vòng đai bảo vệ thủ đô.

Bộ ngoại giao được lệnh loan báo cho các ngoại giao đoàn và công ty ngoại quốc tuyệt đối không được rời khỏi Việt Nam sau ngày 1/4/1975. Chỉ dành 15 ngày cuối trong tháng 3 để di tản người ngoại quốc. Sau đó hải cảng và phi cảng sẽ đóng lại. Chỉ có cửa đến mà không có lối đi.

Luật sư Bắc cho lệnh các tòa đại sứ vận động toàn thế giới tự do lên tiếng và yểm trợ cho Việt Nam. Vận động nhận lính tình nguyện, nhận viện trợ dầu xăng. Yêu cầu thế giới tự do áp lực Trung Cộng. Riêng ông bộ trưởng, tôi muốn ông công khai loan báo tìm đường để Việt Nam Cộng Hòa mật đàm với Anh, Pháp, Trung Cộng và Nga Sô. Thu xếp họp song phương. Nói chuyện riêng với từng nước.

Danh sách cộng sản nằm vùng tại Saigon đã có sẵn. Tổng giám đốc công an Saigon sẽ hành quân cảnh sát trong đêm 15/3/75 đem nhốt chung vào khu phái đoàn cộng sản trong Tân sơn nhất cùng với ủy hội quốc tế.

Tổng thống ra lệnh rõ ràng cho tướng Nguyễn Khắc Bình: Anh nói với tòa đại sứ Mỹ trong một tuẩn lễ phải đưa cộng sản, thân cộng và ủy hội quốc tế ra khỏi miền Nam. Muốn đem đi đâu thì đem. 

Tướng Bình dè dặt hỏi lại: Nếu Mỹ không làm được thì sao. Còn dư luận quốc tế.

Ông Thiệu đáp ngay: Cho công binh gài mìn chung quanh. Đúng một tuần không chở đi thì cho nổ luôn. Chắc chắn nó sẽ chở đi. Anh muốn không phải nổ mìn thì ngày mai anh cắt điện, cắt nước, không tiếp tế thực phẩm. Ba ngày là Mỹ phải đem C130 chở đi hết.

Còn quốc tế không cần lo. Mình chết quốc tế có quan tâm không. Mình đánh quyết tử còn cần gì dư luận quốc tế.

Quay lại phía các vị đại tá của phủ tổng thống Võ văn Cầm, Vũ Quang Chiêm, Trần Thanh Điền, Đỗ đức Tâm, tổng thống nói thêm. Từ nay tôi tuyệt đối không tiếp xúc, không liên lạc với Hoa Kỳ. Về ngoại giao tòa đại sứ gặp ngoại trưởng Vương văn Bắc, về tiếp vận quân sự gặp trung tướng Đồng Văn Khuyên. Các chính khách, các vị lãnh đạo tôn giáo nếu cần thì gặp thủ tướng Nguyễn Bá Cẩn.

Khi thấy tướng Khuyên đứng lên nhận chỉ thị, Tổng thống Thiệu nói tiếp, ông tiếp vận lấy hết sáng kiến để giúp cho đất nước tiếp tục đánh giặc bằng cùi chỏ. Bảo vệ tổng kho Long Bình, kho đạn thành Tuy Hạ, kho xăng Nhà bè. Ông làm sao tất cả xe phải chạy được, thiết giáp phải lăn bánh, tàu bay phải bay. Cho hoạt động công khai dự án công binh xưởng lâu nay vẫn dấu Mỹ. Ưu tiên đạn M16, lựu đạn, xẻng cuốc và dao đánh cận chiến. Tập trung tất cả thợ máy dân sự, thợ hàn, thợ tiện để chắp vá cho mọi thứ chạy việc. Ông có toàn thể khối chuyên viên dân sự đưa vào làm việc. Chỉ cần đào hầm chạy pháo, khi nó đến gần thì chui lên dùng dao bếp mà chiến đấu.

****

Sau đó trong 45 ngày liên tiếp từ 15 tháng 3 đến 30 tháng 4-75, cuộc chiến khốc liệt đã xẩy ra trên toàn thể miền Nam.

Với 3 sư đoàn cơ hữu, sư đoàn 1, 2 và sư đoàn 3 tướng Nguyễn khoa Nam chặn địch tại phòng tuyến sông Thạch Hãn, Quảng Trị. Tổn thất hết sức cao.

Sư đoàn thủy quân lục chiến đổ bộ vào cửa Việt đánh bọc hậu 2 sư đoàn cộng sản gây bất ngờ cho Hà Nội, nhưng bên ta bị tổn thất nặng nề. Chỉ một nửa quân số lính mũ xanh mở đường máu, trở về được bên này phòng tuyến. Hà Nội phải mở chiến dịch phòng vệ toàn bộ duyên hải miền Bắc và đồng thời hết sức lo lắng vì Trung Cộng đề nghị đem chí nguyện quân vào tiếp tay. Tàu vào được sẽ trở thành chủ động trong chiến tranh Việt Nam. Cho đến cuối tháng 4, hồng quân Trung Hoa vẫn còn trấn đóng 2 quân đoàn ở biên giới.

Trong suốt một tháng rưỡi làm tư lệnh quân đoàn 1, tướng Nguyễn Khoa Nam chưa bước chân vào Đà Nẳng. Ông ở lại với bộ tư lệnh tiền phương tại Huế và luôn luôn có mặt tại tuyến đầu Quảng Trị. Đà Nẵng và các thành phố xứ Quảng toàn thể quân dân được lệnh tử thủ, ở đâu sống chết tại chỗ.

Tại quân đoàn II mặt trận cao nguyên bị nhiều tổn thất. Kon Tum bị tràn ngập. Quảng Đức hoàn toàn thất thủ sau những trận đẫm máu.Tất cả các tiểu khu và các đơn vị đều hy sinh từ tỉnh trưởng đến các binh sĩ. Tướng Toàn nằm dưới căn hầm hết sức kiên cố trong suốt tháng tư đã làm cho Pleiku trở thành một An Lộc của năm 75. Chịu đựng có khi lên đến 5000 quả pháo một ngày, nhưng đến 30 tháng 4 vẫn còn liên lạc được với Saigon. Tướng Hoàng Cơ Minh tân tư lệnh ngày đêm hoạt động trên mặt trận duyên hải. Đón quân tại đây rồi lại đổ quân tại chỗ khác. Tưởng mất Quy Nhơn rồi lại lấy lại được. Nha Trang cũng cùng chung số phận. Lúc mất lúc còn.

Trên cao nguyên sau hai tuần lễ chưa dứt điểm Pleiku, cộng sản quyết định tiếp tục bao vây quân đoàn II nhưng đem đại quân đánh thẳng xuống duyên hải. Saigon đưa toàn bộ sư đoàn Dù mở mặt trận Khánh Dương chặn đứng địch quân. Toàn bộ không quân chiến thuật miền Nam tập trung tại Cam Ranh giúp cho nhẩy dù phá tan 2 sư đoàn của địch tại đây.

Tại miền Nam, Tướng Lê văn Hưng tân tư lệnh quân khu Hậu Giang tuyên bố dùng toàn dân quân giữ vững miền Tây. Ông sẽ chỉ giữ lại sư đoàn 21 trải dài từ Cần Thơ đến Cà Mâu. Tướng Hưng rất vui mừng có được sư đoàn Hòa Hảo và sư đoàn Biệt động quân tân lập. Nếu Hậu Giang ổn định, sẽ chuẩn bị để đưa sư đoàn 21 lên tăng cường cho miền Đông.

Lệnh xuất quân tại Mỹ Tho tiễn đưa sư đoàn 9 lên đường đánh giặc tại miền Đông. Để trắc nghiệm khả năng cho cuộc chiến mới, mỗi trung đoàn có một tiểu đoàn trang bị nhẹ hoàn toàn đi bộ. Phần còn lại đi bằng xe đò dân sự. Dân Sài Gòn đứng hai bên đường đón đoàn quân của tướng Hoàng văn Lạc.

Tại Tiền Giang tướng Trần văn Hai, tân tư lệnh quân khu đang cố gắng tấn công khu Mỏ Vẹt trên đất Miên đã bị chiếm đóng bởi Việt cộng từ nhiều năm. Với lực lượng sư đoàn 7 và sư đoàn biệt động quân tân lập, trận đánh vô cùng khốc liệt đã kéo dài 2 tuần lễ.

Tại mặt trận miền Đông lần đầu tiên tướng Nguyễn Văn Hiếu chỉ huy một lượt 6 sư đoàn bộ binh bao gồm sư đoàn 5, sư đoàn 18 và 25, tăng cường sư đoàn 9, Có thêm sư đoàn biệt động quân và sư đoàn Cao Đài. Với lực lượng của 2 quân đoàn, vị tư lệnh trẻ trung và mới mẻ của quân đội đã đẩy lui địch tại phòng tuyến Long Khánh. Tân tư lệnh sư đoàn 5, đại tá Hồ Ngọc Cẩn đã bao vây Lộc Ninh nhưng chưa dứt điểm. Quân số miền đông tổn thất hết sức cao. Từ 15 ngàn ngôi mộ chiếm 1/3 diện tích nghĩa trang quân đội Biên Hòa vào cuối th áng 4-75, con số tử sĩ tại đây đã lên đến trên 30,000 người. Đó là chưa kể đến tử sĩ tại miền Trung và cao nguyên mai táng tại chỗ.

Phía cộng sản chết trên 3 mặt trận lên đến trên 100,000 chiến binh. Vì bị chặn đứng từ xa nên pháo binh cộng sản không tiến được về gần thủ đô như đã chuẩn bị. Tuy nhiên suốt 45 ngày sau cùng, Saigon đã đào xong hơn 100 ngàn hầm trú ẩn và đã nhận hơn 10,000 trái hỏa tiễn. Mặc dù cộng quân không thực hiện được toàn bộ trận địa pháo như đã dự trù, nhưng hơn 10,000 dân thủ đô đã tử nạn và hàng chục ngàn người bị thương. Giữa tháng tư Cộng quân cũng cố gắng đưa vào thủ đô 2 trung đoàn đặc công phân tán trong vùng Chợ Lớn và tây bắc Sài Gòn. Các đơn vị cảnh sát và nhân dân tự vệ lần lượt thanh toán chiến trường mà không cần nhờ đến bộ binh và phi pháo. Vì được lệnh không di tản, hai triệu dân Sài Gòn chiến đấu ngay tại nhà nên phần lớn lính cộng sản lạc đường đều bị bà con thanh toán hay bắt sống.

Đoàn quân báo chí toàn thế giới tràn ngập Saigon kể từ khi cầu không phận Hoa Kỳ thành lập vào ngày 20 tháng 3-75 để đưa phái đoàn cộng sản, thân cộng, uỷ hội quốc tế sang Thái Lan. Mặc dù có lệnh chỉ dành ra một thời gian để di tản nhưng không hề có tòa lãnh sự nào, không hề có một công ty hay tổ chức ngoại quốc nào tìm cách chạy khỏi Saigon. Trong 45 ngày miền Nam chống Bắc quân, đã có hơn 5,000 cựu chiến binh khắp thế giới tình nguyện đến Việt Nam chiến đấu. Đa số là cựu cố vấn Hoa Kỳ. Đài Loan và Nam Hàn cuối tháng tư mới xin gửi đến mỗi nơi một tiểu đoàn danh dự tham chiến. Cũng như đa số tòa đại sứ tây phương, đại sứ Mỹ quyết định ở lại mặc dù bộ trưởng ngoại giao Kissinger ra lệnh di tản. Đã có nhiều cuộc biểu tình chống Mỹ tại Sài Gòn nhưng chính phủ sớm dập tắt. Đệ thất hạm đội Hoa Kỳ được lệnh trở lại biển Đông. Báo chí loan tin tức về các cuộc mật đàm song phương giữa VNCH và Nga sô, giữa VNCH và Trung Cộng. Lại thêm các lần gặp gỡ với Anh và Pháp đã làm cho Việt Cộng vô cùng bối rối. Dư luận thế giới vốn mang nặng ảnh hưởng của phe phản chiến dần dần nhìn ra cuộc chiến chống xâm lược cộng sản của miền Nam trong hoàn cảnh tuyệt vọng.

Gió đã có vẻ đổi chiều.

Đại sứ Mỹ cho biết hội đồng an ninh quốc gia Hoa Kỳ đang họp để duyệt lại vấn đề Việt Nam. Sau những hy sinh lớn lao của Hoa Kỳ suốt 10 năm, cuối cùng quyết định bỏ rơi nhưng miền Nam đứng vững được trong tuyệt vọng. Tình thế sẽ trở thành thảm kịch cho danh dự Mỹ quốc.

Ngày 30 tháng 4-1975 tại Hà Nội, sau khi trung ương đảng họp hai ngày tổng kết tình hình, tổng bí thư Lê Duẩn tuyên bố: Chiến dịch Hồ chí Minh tạm thời chấm dứt giai đoạn I với thành quả giai đoạn đầu.Sẽ chuyển qua giai đoạn II trong một tương lai rất gần. Hà Nội sẽ thống nhất đất nước vào năm 1976.

Sau đó các lực lượng cộng sản lặng lẽ rút lui khỏi mặt trận cũng bất ngờ như khi khởi sự tấn công.

Trong bữa tiệc khao quân tại dinh Độc Lập ngày 30 tháng 4-75 ông Thiệu khoe rằng Việt Nam Cộng Hòa đã đánh giặc bằng cùi chỏ, nhưng chỉ mới dùng một bên cùi chỏ. Báo chí Hoa Kỳ yêu cầu được phỏng vấn, tổng thống và các tư lệnh vùng đều từ chối và nói rằng: “Rất tiếc, chúng tôi không nói được tiếng Anh”.

Việt Nam Cộng Hòa không có ngày quốc hận.

Giao Chỉ, San Jose. (tháng tư 2012.)

© Đàn Chim Việt

 

141 Phản hồi cho “Kịch bản 75: Xin cùng nhau viết lại lịch sử”

  1. CĐ16 says:

    Đọc qua tất cả phản-hồi, riêng phản-hồi của Dâm Tiên trả lời Quê Choa ngày 10/06/12 lúc 17:23 khiến tôi thắc-mắc. Tôi không hiểu rõ lắm những vấn-đề nêu ra đây, mong bạn nào hiểu rõ hơn, giải-thích giùm. DT viết ‘ bạn với Bằng phong Đặng văn Âu ..’. ĐVA là ai, có liên-quan gì đến bài chủ mà Quê Choa hỏi và DT trả lời ? DT nói là có uýnh trận 30/04/75, ai biết, ai tin, đơn vị nào ? Sao lại nói ‘ dư phương-tiện .. bỏ đồng đội chạy lấy riêng mình ‘ nghĩa là gì ? DT đã từng đàm-đạo với tướng Kỳ .. thì chức-vụ chắc không nhỏ, không phải Trung sĩ đâu. Mà lại hổ-trợ đường lối của Kỳ …tiếp cho đến thành công. Là thế nào, tôi thật không hiểu, vì DT có viết thêm ‘ cho dù người đó là CS hay Cộng Hòa ‘. Vậy rõ-ràng DT tự xác-định quan-điểm, vị-trí của mình rồi, phải không ? Vậy lằn ranh đã rõ giữa chính-quyền CSVN hiện nay và lực-lượng đấu-tranh nhằm giải-thể chúng. Nghĩa là tôi đã hiểu rõ DT là ai rồi , phải không ?

    • Quê Choa says:

      Thưa anh CĐ 16,anh cứ đọc trên net,bất cứ bài văn nào ca tụng ông Kỳ như Chúa,Phật,Thánh,Thần;thì đó là bài do ông Bằng-phong Đặng văn Âu viết.
      Còn một cách nữa là anh tìm bài “chuyện 2 người phi công mất vợ”của Trường Sơn Lê-xuân-Nhị,trong đó tác giả có nói về nhân vật nầy !
      Kính.

    • Builan says:

      Xin thật lòng CAN ông anh CĐ16- để anh khoỉ dấy vào CAÍ CON.. lắm name, nhiều níck – mất thì giờ vô ích !
      *Một chút tạm gọi là ĐIỂN HÌNH về DÂMtien – từ đó mà biết tư cách !

      ÝYên
      “Cụ Quang Độ tấn phong hòa thượng
      Tin đài Radio SBTN cho hay

      Tại quê nhà yêu lắm, Tăng Thốn Độ
      sẽ phong tước hòa thượng cho các
      vị Trí Siêu, Tuệ sĩ, và Quang Thuận.

      Chúng ta chờ xem. Đài SBTN mới loan
      tin ” vợ chồng Cao Kỳ” có mật dự Hội
      Thảo Việt Kiều, mà thực ra, ông KỲ
      đang là thượng khách của Vua Mã Lai,
      và bàn bạc về Đông Nam Á tương lai.” (hết trich)

      Lão Ngoan Đồng (Xin phép LNĐ)
      1/ Chúng ta chờ xem. Đài SBTN mới loan tin ” vợ chồng Cao Kỳ” có mật dự Hội Thảo Việt Kiều, mà thực ra, ông KỲ đang là thượng khách của Vua Mã Lai, và bàn bạc về Đông Nam Á tương lai. (Í)

      – Biết rồi khổ lắm… ngôn mãi !
      Cờ với chả Quạt ! Làm được cái mả đá gì chứ mà hy với vọng.
      Vixi tay trong tay với Mọi về hợp tác quốc phòng ai cũng rõ,….” (thôi)

      • HÙNG says:

      “..Ông Dâm Tiên nên có tư cách 1 chút xíu, đến thằng… ủa quên, xin lỗi nhe ,ngài NB mà ông còn bênh được ông nên đi …đầu xuống đất cho xong ! Ông được cấp trên…. biên chế cho vào DCV để thọc gậy bánh xe ? ” (hết)

      Còn nhiều ! Khi cần thì tiếp !

      • DâM Tiên says:

        Ông NB viết trung thực, điều này không hợp với
        tính khí của Hùng. Vậy Hùng hay ông NB, ai đúng?

        Bỏ cái thói nhược tiểu từ thời nhà Nguyễn đi,
        ông Hung ( hãn) Lý Toét ơi.

        Và, cái bài này là đùa giỡn cùng quân sử, là một
        sứ giải trí muộn màng của Trung tá Lộc văn thư,

        mà có ai ép ai phải góp ý cho đàng hoàng ru mà.

        Viết đã giỡn đùa, thì góp ý nghiêm chỉnh là thừa,
        thưa các ông nhi đồng đá dế và bầy đàn thổi kèn
        đưa đám nhá. (Thầy Dâm )

      • nguyểncộng says:

        Thì ra cái tên tiểu nhân này gặp thời chó má ,ông lên thằng thằng lên ông nên ĐÙAvới người quân tử thôi.(Quân tử như gió,tiểu nhân như cỏ gió thổi,cỏ rạp ).Thôi thì ,dậu đổ bìm leo,thời điên đảo ,chó liếm mặt,mèo trêu người là vậy đó mà.Dâm Tiên với chả Dâm Tiện nghe cứ như mấy con đỉ vén váy cho cái miệng dọc cười toe,móm mém không răng…Thì cho nó cắn …kẻo tội !
        Đào ngủ ? chạy toé khói,sút cả quần mà còn chê người khác,còn nói minh vô tôi . Đào ngủ trước sau gì củng là đào ngủ. Bây giờ như nhau trách gì trách ai.? Có quân đội nào quây lại chưởi cả cấp trên của mình. Có con chó nào nhảy ra cắn chủ chứ !.Còn hung hăng còn không biết điều,tưởng rằng chỉ mình ta là người Hùng phút cuói của cuôc tháo chạy đó sao ,hởi kẻ tiểu nhân đắc chí tiếu hi hi ?
        QVGKT kể có vị quan kia đả làm tán gia bại sản ,đả làm gia đình người dân xất bất xang bang,đến nổi cha bị tù,mẹ tự tử. Đến lúc đứa con lớn lênnhờ tình thường của mọi người ,nhưng không quên thù,ước gì giết được viên quan đó. Nhưng thời thế đổi thay,viên quan bị tôi,bị tịch biên gia sản ,bị vợ chết con lưu lạc,,đi lang thang như một kẻ điên. Có người bảo : :này anh ,bây giờ trả thù được rồi đó ,ném cho nó chết đi ” và đưa một cục đá lớn.Nhưng người con kẻ bị hại năm xưa ngẩm nghỉ và quăng cục đá đi,ngâm ngùi: “thôi,ngày xưa Ông ta quyền cao chức trọng ,hét ra lửa ,mửa ra khói ta không trả thù,củng chẳng dám làm gì ,nói gì. Nay ,ổng đả thất sơ thất sở như vậy ,mà ta lai nh6n đó mà trả thù ,có phải ta không bằng trâ chó ,không HÈN lắm ru ?” ” Nói xong bỏ đi…
        Ai muốn làm thầy (không vào ở chùa) làm cha (không ở nhà thờ) củng nên SUYNGẪM…
        (NC.)

      • Cù Lần lửa says:

        Chà…
        Được làm tạp dịch ,có tí cháo
        nơi IRCC,
        nên biết ơn anh Lộc đời đời.
        Vô sudoan18bb@com, mà xem
        các anh mi uýnh trận, khi thầy
        trò nhà mi hớt ha hớt hải…zọt !
        Vô lương tâm.— Bài viết hợm
        hĩnh như kít, mà mi vẫn thấy
        thơm ? Cá mè một lứa.

      • ABC says:

        Người ta bảo nhìn chó biết chủ,nhìn “lũ người”đầy tớ NCK đang sủa nhặng trên ĐCV thì biết NCK ra sao ! sick !

      • Dâm Tiên says:

        Thằng abc là dân nẫu, mang bàn thờ Phật xuống
        đường,

        thì nó không ưa Tướng Kỳ. Bà mi, thân CS như
        rứa, mang cái mặt mẹt sang Mỹ làm chi, hả ?

      • Kimberly N. says:

        “NỔ như tạc đạn”
        Chà
        Sau 30 năm vẩn nghe đaị bác nổ ấm, bom rơi , đạn bay vun vút , cứ như pháo đêm giao thừa đất cờ hoa của một nhóm chuyên viên chất nổ…Phát khiếp.!
        30 năm trước,VC chạy có khói,hớt hơ hớt hài,có kẻ vừa chạy vừa tụt cả quần ,mất cả aó..quên cả tên… .
        Kiêm lại,không thấy cù lần ….ĐỎ
        Trên xứ cờ hoa ngày nay có 01 “anh hùng”
        Chưởi …
        hài danh : LIMA…
        (“bài viết thúi như cứt,mà mi vẩn thấy thơm?)… thì cứ “nguởi” cho “đả”,chẳng ai thèm “xí phần”..
        Mời tự nhiên (như người Hàlội)
        (K)

      • DâM Tiên says:

        Ông lang băm kia Ngoan Đòn kia ơi!
        Hãy trở về phòng mạch với mấy cô y tá
        ngái ngủ của chàng.
        Này ơi, khi Mọi Da Đỏ nó ôm lấy ViXi
        thì nó nuôi béo ViXi để phản lại nó ư?

        Có thế mà cũng …thông luận mập mờ.

    • Hà Châu says:

      Thưa CD.16:

      Rồi ra, có lẽ rất là gần,
      Sẽ không còn Cộng Sản,
      Không còn Cộng Hòa,

      Sẽ có một Việt Nam mới,
      Hiến pháp mới,
      Quốc kỳ, quốc ca mới.

      Thì anh có bằng lòng không?

      Con đường NCK đó, anh ạ.

      —Xin gời lời thăm chào bà
      Clinton và ông Panetta. (HC)

    • Trực Ngôn says:

      Bạn CĐ 16 ơi!

      Trên diễn đàn này biết ai thật, ai giả? Nhiều người có tâm xây dựng thì cũng lắm kẻ phá hoại gây hận thù chia rẽ, đừng nên thắc mắc làm chi, cho dù ai đó ngày xưa chỉ là một tên lính quèn thì trên diễn đàn này cũng có thể biến thành một ông tá (tự phong) hay thành ông tướng (tướng cướp). H.O. ‘giả’ mà còn được Mỹ đón nhận, thì trên diễn đàn này ai là người có thể kiểm chứng?

      Cũng có thể là một CAM khoác áo nhà binh? một con điếm khoác áo con gái nhà lành nói chuyện đạo đức?

      Nhưng dù kẻ đó là ai thì cũng không quan trọng, chẳng cần thắc mắc, hãy đọc ngôn ngữ trong comments thì sẽ biết kẻ đó là ai, thuộc thành phần nào ngay mà. (theo nhận xét của bạn Ý dân ở trên)

  2. Cù Lần lửa says:

    TRƯỜNG HỘP ĐIỂN HÌNH ( CASE)

    THĐH là luận đề tham mưu bậc cao cấp,
    đưa ra một sự kiện, trường hợp…đề học
    viên tìm một hướng giải quyết.

    Ông Lộc đã mày mò chế biến ra một sự
    việc , tình hình vào những ngày cuối VNCH
    liên hệ trực tiếp tới thẩm quyền của Thiệu.

    Đây là chuyện hoàn toàn giả tưởng, mà
    xừ Lộc phịa ra từ xa xăm, úm ba la ra vẻ ta
    đây, mà ông chẳng hề có một chút vị nể
    bạn đọc.

    Thế mà bà con ta lu bu nhảy cha cha cha
    với xừ Lộc, vui vui ghê…

  3. HÙNG says:

    Ông Dâm Tiên nên có tư cách 1 chút xíu, đến thằng… ủa quên, xin lỗi nhe ,ngài Như Ba mà ông còn bênh được ông nên đi …đầu xuống đất cho xong ! Ông được cấp trên…. biên chế cho vào DCV để thọc gậy bánh xe ?

    • NGUYỄN says:

      Tôi thấy trên diễn đàn nầy,ngoài ông Vũ văn Lộc là người thật,tên tuổi thật,còn các người công kích ông toàn là người ảo tên ảo,trong đó có thể là một người mà lấy nhiều tên,để rồi trong trận chiến giửa ma và người ấy,những con ma tha hồ mạt sát người khác ,thật hư không ai kiểm chứng.
      Nếu một “ma”nào đó,như “Dâm tiên”chẳng hạn,nếu cho là mình đúng,thì cứ đứng thẳng lên,xưng tên thật họ thật,địa chỉ thật,hai mặt một lời với ông Lộc đi có thế mới xứng mặt anh hùng,chứ còn cứ núp vào một cái tên ảo,chưởi bới lăng mạ người khác thì hèn quá !

      • Cù Lần lửa says:

        Đúng! đúng!
        Đã viết bài, thì phải lấy tên thật
        ( nhưng đừng viết gian dối nhé!)

        Còn ai có lấy nick — được phép-
        nhưng nói lên sự thật.

        Nào, hãy mang lên bàn cân, coi!

      • Lâm Vũ says:

        Những thành phần rác rưởi làm mất nước, vẫn tiếp tục tái diễn những trò chửi bới lăng mạ, làm cản trở nỗ lực tiến lên của dân tộc. Đến cuối đời rồi vẫn chưa nhận ra tội lỗi của mình đối với đất nước ru?

        LV

      • Builan says:

        Hắn ta là một tên HÈN _ Đại hèn ! Từ lâu lắm rồi trên mọi DĐ dều biết tên ! gần đây hắn hoá ĐIÊN, hoá DẠI…- viết lách bậy bạ ! Để tâm tới hắn ta làm chi cho mệt !
        Tôi có ý kiến chừng ấy thôi ! Có Tiên Ngu ứng xữ

        NICK cuả DÂM ? Tôi có hàng LOT _ ” MỆ rằng mệ hứa mệ tha”
        DT ! Anh đã lộ nguyên hình !….. Anh không có được caí cung cách cư xữ theo truyền thống cuả CHÚNG TÔI !
        Tôi từng noí “‘anh là loại người tinh ranh- nguy hiểm – MẠO NHẬN ” anh còn nhớ không ?

        Kính chào – cảm ơn bạn NGUYỄN

  4. Kiến Lửa says:

    Thế hệ người lớn từ trước 1975 , vị bị ảnh hưởng chế đô phong kiến để lại, đa phần là ” Dốt chữ “, thiếu dân trí, cũng tập trung phần lớn tại vùng nông thôn. Từ đó mới dễ bị Đảng cộng sản ” dụ dỗ ” nghe theo Đảng cộng sản. Còn thành phần có chữ ” trí thức ” Vì tham quyền, mọng tưởng, nên mới theo ĐCS.

    Ngày hôm nay, tất cả họ đều đã hiểu, thậm chí rất..rất…rất rõ cái xã hội mà trước 1975 họ đã mơ tưởng theo lời dụ dỗ, họ đã chứng kiến một xã hội tàn nhẫn như thế nào. Họ đã thất vọng, và nguyền rủa nó đến mức nào ?

    Tôi phải thừa nhận, bộ máy cầm quyền Việt nam cộng hòa do ông Nguyễn Văn Thiệu lãnh đạo, vì quá sung sướng, nên thành bộ máy bù nhìn. Lẽ ra ông ta phải biết nhìn xa, nên thực hiện chiến tranh nhân dân từ 1965. Và việc ông ta cần làm là ” sẽ đôi núi trường sơn ra làm hai ” ngay tại vĩ tuyến 17, cho nước biển tràn vào tới đất campuchia

    Nếu lịch sử lặp lại. Cam đoan rằng không còn ai đi theo Đảng cộng sản ” đỉnh cao của trí tuệ ” nữa ???…!

    • Dân Đen says:

      Đọc mãi mới thấy có người nói ngắn gọn mà lột tả được cái tâm tình/tội tình của cả một dân tộc đã dẫn chính nó đi hết từ khổ nạn này đến khổ nạn khác, đến mãi tận bây giờ.

      Cả một dân tộc gần 100 triệu con người mà cứ mãi ngớ ngẫn, cuồng si, ‘hèn’ như bấy lâu nay thì sẽ vẫn tiếp tục khổ dài dài !

  5. Thaophuong says:

    Đau lòng lắm , đừng nhắc lại những kỷ niệm .. Những tàn phai mất mát của thời vàng son xa xưa .. Ông Thiệu không cưởng chế đất đai , không buôn bán phụ nữ , không dối gian cở thượng thặng nhự 4 thằng SANG. TRỌNG. HÙNG DŨNG …
    Thành thật cầu nguyện cho vong linh của Ông THiệu & các chiến hữu SQQLVNCH …
    Thaophuong65@gmail.com

  6. DâM Tiên says:

    Nhựt tuy là kẻ thù của ta, mà là thầy ta.

    Nhựt nó thua Mỹ, nó biết nhục, dân nó
    gặp lính Mỹ đâu đâu, là gục đầu bái lạy,
    tỏ lòng nhục nhã bại trận.

    Nay, có tên trung tá tự đeo lon đại tá
    văn phòng đếm đạn đo xăng mà đào
    ngũ,
    vẫn huyênh hoang ưỡn ngực khoe ta
    hùng ta mạnh, làm người bản xứ họ
    mỉm cười khinh miệt…
    Lẽ ra tập cho mình biết nhục mà làm
    lại cuộc đời, lại vây vo …kịch bản, đấu
    võ mồm, làm xốn mắt người ngoài.
    Nơi đây chỉ có tên tà lọt ĐạiTiện Ngu
    là nở mũi hít hà theo bã mìa…he he…

    • Tien Ngu says:

      Đúng đúng,

      Lý ra ông Giao Chỉ phải hành xử như ông…Nguyễn cao Kỳ, Hà Châu, về VN chấp tay xá xá với VC. Cho dù VC cười vào mặt, cũng phải…cười cầu tài. Thế mới là…thua phải đạo.

      Hay nghe.

      (Chuột đã …lòi mặt)

      • Hà Châu says:

        Tiên đại NGU đúng là cái tên tiền định, ngu!

        Ngu, mà cứ uốn lưỡi ba tuổi, ê a điếc tai.

        Ông NCK và CSVN, ai ” chắp tay” với ai, khi
        chính CSVN sẽ phải tìm lối ra an toàn?

        Thế cu con NGU không tin rằng CSVN sẽ
        đến thời kỳ phải hóa giải sao? Nói chiện
        với lớp ba trường làng, khó ghê, phí lời!

    • Tạ tốn says:

      Luận điệu của VC con …….!!!

    • Quê Choa says:

      Ông DâM Tiên nầy văn phong giống ông Đặng văn Âu quá ?có phải ông không vậy?
      Gặp ai cũng cứ gán cái mác là đào ngũ ! thế còn ông thì sao?

      • DâM Tiên says:

        Thưa CHU CHOA: Dạ đúng năm. Tôi là bạn vói Bàng Phong
        Đặng Văn Âu, tuy chưa bao giờ gặp mặt nhau. Âu lái C.130,
        còn tui là trung sĩ cùng anh em uýnh trận cho tới trưa ngày
        30.4.1975. Trung sĩ Dâm Tiên tui, tuy uýnh trận, nhưng có dư
        phương tiện để theo ông Vv Lộc bỏ đồng đội chạy lấy riêng
        mình. Jamais la vie! Hèn ! Quân đội nuôi dưỡng tui, có thể
        chỉ cần ..15 phút cuối cùng.Nhưng vận nước, thì tôi phải theo…

        Dâm Tiên tôi từng đàm đạo với Tướng KỲ và Tướng Corbin
        ( tháp tùng Tướng KỲ), nên tôi hiểu rỏ sứ vụ còn dở dang cúa
        Tướng KỲ. Nay, có người đang đi tiếp cho đến thành công,
        cho dù người đó là CS hay Cộng Hòa…

        Cảm ơn Quê Choa đã hỏi han, tuy nghe vị chua cay. Không
        sao, quê hương là trên hết. Kính,

      • Quê Choa says:

        Thế ông Âu và ông Kỳ -bạn ông và thần tượng của ông -bỏ chạy khi nào?
        Tại sao cùng bỏ chạy mà ông buộc ông Lộc là đào ngũ,còn ông Âu,ông Kỳ ,ông không buộc ?
        Có phải cái lưỡi không xương của ông nhiều đường lắc léo lắm không?

      • DâM Tiên says:

        Bình tĩnh và công bằng:

        Tướng KỲ bị Xịa chỉ thị cho ông độc diễn Thiệu
        gạt ra khỏi chính quyền, binh quyền từ 1971.

        (Nếu không là lệnh Xịa, thì bố bào ông Thiệu
        cũng chẵng đụng tới ông Kỳ. Vì sao Mỹ cần
        loại ông Kỳ, Tướng Trí, Tướng Trưởng, Tướng
        Phú…, thì ai có chút thông minh, chắc hiểu ra…).

        Vậy, ông Kỳ có thể ra đi như bất cú ai, mà
        ông
        ta còn nán lại uýnh giặc cho tới ngày chót, khi
        toàn bộ chính phủ và Bộ tổng Tham mưu đã
        giọt lẹ rồi. Lẽ ra phải khen ông Kỳ, sao lại nói
        láo lếu?

        A ha, còn về Dâm tui, lúc 10:00 am 30.4.1975,
        còn có mặt bên cầu Biên Hòa. Thưa, lúc đó
        ông Lộc, và Chu Choa ở nơi mô , hỉ ?

  7. Như Ba says:

    Builan viết: Có viết đưọc như người ta không?…. thì hơi đâu sân si, xỉa xói chi cho mệt.
    Ấy đó là đìều người lính vô danh này muốn vạch mặt cái đám hèn quan, tướng ngày nào còn vênh vang xe ngựa, nay đã mất những thứ này cứ rên rỉ, mượn trang báo để vớ vẩn kể lể nhưng với mụcđích là để đưa cái dĩ vãng thất bại của mình lên ( sợ bị chẳng ai còn nhớ mình là sao là mai bạc ), chứ có viết được gì gía trị đâu? Tỷ như những nhận định công phu, sâu sắc như Đỗ Mậu. Sao không biết học những gương của những con người của huyền thọai (Moshe Dyan, Ben Gourion) mà cứ nuối tiếc mấy cái rác rưởi thái bình dương mãi.
    Không sợ các ông viết, chỉ sợ các ông các ông cứ nhắc mãi cái chuyện rác rưởi (tbd) ngày xa xưa nghe mãi thối cả tai,
    Không sợ các ông làm, chĩ sợ các ông làm ngu ảnh hưởng đến CĐ. Như cái việc treo cờ vàng, việc ” đê ‘” gì cứ phải mỗi năm, 30/04 ra xin city treo lá cờ ấy lên cột cờ chính của thành phố? Có làm bộ trưởng QP Mỹ đừng đến VN không? Có làm run sợ VC không? Hay chỉ làm ảnh hưởng nặng đến CĐ VN, bằng chứng đâu ư? Thì hãy nhớ những cái dùi cui vụt thẳng vào cụ Phan Kim Mỏng ở LA , 2 tên cảnh sát bạo hành một thanh niên ở Texas khi anh này gọi 911 mà tôi không nhớ tên, những phát súng bắn thẳng hai lần với 2 người Việt ở SJ và gần đây nhất là ở Falls Church một tiệm spa của 1 bà VN bị một tên da trắng tấn công tình dục lại còn bị đóng cửa tiệm và ra tòa nữa việc này xảy ra chỉ sau 4 ngày cộng đồng vác cờ vàng xin gặp đại diện của WH, nhưng chỉ được gặp thư ký quèn. Sự thể này người Mỹ muốn gởi thông điệp gì đến CĐ VN? Cái đầu sâu sắc của Builan cho tôi biết đi, theo tôi nghĩ họ muốn nhắn đến tất cả CĐ rằng : Các anh liệu liệu đấy, thân các anh trên đất Mỹ này chẳng là cái “ đê “ gì đâu,nếu biết khiêm cung mà sống thì yên ổn, còn ngược lại thì trông gương đấy, cứ nghiễm nghện vác cái lá cờ gợi nhắc lại thất bại, đau đớn cho tinh thần chúng tôi là chúng tôi sẽ phản ứng như vậy đó, và có thể hơn vậy nữa, liệu hồn đấy.
    Và bạn đọc có biết tác giả của mấy vụ đi xin cắm cờ vàng tại các city hall của Mỹ là từ đâu không? Từ LHB CALI đấy, mà kiến trúc sư chẳng ai khác hơn là tạ đái Giao Chỉ nhà ta, đinh cao trí tuệ Liên hội Bắc CaLi một thời, sau mấy cái cờ vàng bay phất phới tạ đái thấy được 3 mai bạc của mình mờ mờ hiện ra tạ đái miệng mỉn cười về ngủ kỹ, hậu qủa di truyền gì thì mặc kệ chúng bay, thấy đã thỏa mãn cho cái ngã của mình đã đủ nên tạ đái mới từ chối chào cờ kỳ vừa rồi như đã thấy. Thật thì tất cả các quan tướng thì đều thế cả thôi, như NCK đã nhận định các quan tướng rời ông Mỹ là bấn loạn lên thôi, sự thật chỉ bấy nhiêu sao cứ sụt sùi mãi? Còn lá cờ biểu tượng nếu mà thật sự yêu thương nó thì họp nhau lại ở một chỗ bí mật mà than khóc thì mới là thật lòng, đàng này nếu ra một thông báo họp mặt để thương khóc cờ vàng ở một nhà kho kín đáo thì tôi nói thật là dù có cho ăn phở free sau khi chào cờ thì cũng sẽ chẳng có sao hay mai nào xuất hiện cả đâu ! Đừng chọc giận người Mỹ ( kẻ có quyền ) bằng cách cứ thỉnh thoảng lại dí vào mặt nó một biểu tượng mà đối với nó chỉ là một mắn giẻ thẫm máu mủ của con, em, cha,chồng chúng nó làm nó bị đau đớn tinh thần (Ở mỹ tội gây cho người khác đau đớn tinh thần là một tội danh mơ hồ nhưng rất dễ vin vào ) nên con cháu cuả chúng khi có cơ hội là chúng phang thẳng dùi cui vào mặt như đã từng xảy ra!!! quan,tướng, sao, mai đầu óc thế nào mà không suy tư ra nổi chuyện này? Chỉ một chuyện đơn giản như vậy mà không nghĩ ra thì làm sao mà hy vọng những chuyện sâu xa hơn? Nên chẳng ngạc nhiên cả vài thập kỷ chỉ mấy chuyện rác rưởi (tbd) cứ diễn đi diễn lại. Đừng gán cho nhận đinh này của tôi là hạ gía trị lá cờ, không bao giờ tôi xem thường lá cờ đã đẫm máu của những người yêu tự do cả, mà tôi chỉ kinh bỉ, ghê tởm những kẻ sử dụng lá cờ đã một thời đã là đại diện cho dân chủ, tự do ( dù chưa trọn vẹn ) như 1 phương tiện để nhắc lại cái tàn dư hào quang của mình, và rồi bất kể hậu qủa tai hại cho CĐ như đã kể trên.
    Bạn dùng chữ HÀO KHÍ đánh hoa có vẻ mỉa mai, tôi gọi đó là liêm sỉ, quan, tướng thiếu trình độ, liêm sỉ thì hãy biến đi cho hậu thế được nhẹ nhàng sạch sẽ. Đôi tay dẻo quẹo của bạn cứ vổ về quan tướng để các ngài hứng chí vác cờ chọc tức mẽo để nó tìm những nạn dân mà phang thẳng dùi cui vào mặt!!!
    Nên nhớ những việc rác rưởi cứ được tái diễn là cũng nhờ những đôi tay dẻo quẹo cứ vỗ về tán thưởng các ngài là bất khuất là chiến sĩ kiên cường nhưng thật sự thì họ chỉ làm vừa đủ để gợi nhớ những ngày còn lon lá, vênh vang xe, ngựa.
    Những lon những lá làm nên nhờ những thước vải, đôi giầy, viên đạn, lít xăng, khẩu đại bác, máy bay là những thứ ngoại bang đưa vào, nay đã thành những rác rưởi mơ hồ, ảo ảnh.
    Những cái dùi cui đập thẳng vào mặt thảo dân, chủ tiệm bị rape, còn bị đưa ra tòa kết tội là hiện hữu, là có thật, là đang xảy ra.
    Xin những ngu quan, thông minh quan suy nghĩ sâu xa trước khi hành động

    • Tien Ngu says:

      Nghe cò mồi đóng kịch…vô tư, cao giọng lên lớp, mà Tiên Ngu này thêm…chán mớ đời?

      Có ngăn được Bộ trưỡng Qp Mỹ đến VN không?
      Có làm VC run sợ không?
      Nhắc những thứ…ngoại bang mang vào…nàm kí gì?

      Vân vân và vân vân…

      VC và cò mồi sau mấy chục năm, mới sáng mắt ra mà…lân la với Mỹ, rồi…khoe om sòm, ta hồi này cũng…chơi với cường quốc. Lúc trước thì Mỹ là tên sen đầm quốc tế, con đĩa hai vòi. Sua này thì nà…nhân dân Mỹ…tiến bộ nên ta tha tào, ta cho Mỹ…qua chơi…

      Vc nó không run sợ cờ vàng ba sọc đỏ, nhưng hể nó thấy, là nó..né, chun cửa hậu, FBI Mỹ phải bủa vây, bảo vệ nó. Về nước, nó cũng bớt đi cái tật ăn hiếp dân ngu công khai, chỉ khũng bố ngầm. Các cò mồi của nó phải hoạt hết công sức để sỉ nhục cờ vàng, và…nhất nhì.

      Cờ vàng nhờ cậy…ngoại bang, còn Việt Cộng chắc chỉ lấy…củi, mã tấu mà chơi với B52 chắc?

      Quan, lon lá của VNCH đứa nào cũng….thúi, như lời anh cò mồi, nhưng vì chúng nó đập vô mặt Cộng láo quá nặng, cho nên gần 40 chục năm trôi qua, mà VC vẫn còn…nhớ đời. Có dịp là…quan VNCH đứa nào cũng…thô bỉ. Mắc cười quá.

      Với cái…tự sướng, VC luôn tuỡng rằng quan VNCH cũng như quan VC. Nhỏ không học lớn làm…đại tá. Đáu nào có kế hoạch phá hoại…khá, giết được nhiều người thì…xúm nhau mà lên lon. Rống lên hát tỉnh.

      Thấy thương quá…

      • Tien Ngu says:

        Thưa,

        Tiên Ngu chỉ phãn bác lại những cái…láo, trình bày sự thật để…tỏ tường…

        Nhất định không hề…du côn, tiểu nhân bỉ ổi như…Ý Yên, đệ tử của…con cầu tự, bu theo thọt gậy ông Giao Chỉ.

        Bằng vào lương tâm mà…thương lượng, bạn hãy chỉ ra những gì Tiên Ngu này phãn bác không phải là sự thật.

        Tiên Ngu dẫu sao cũng tôn trọng…chủ nhà, chị Hồng, thành ra cũng đã…nhẹ nhàng với bạn, không hề nói bạn là…cắc kè, từ Ý Yên, Hà Châu, Dâm Tiên, Cù Lần Lữa…vân vân, bạn đã…bừa bãi hơi nhiều.

        Tự xưng là nhà văn, bạn nên phát ngôn…có lý lẽ, viết một bài đường hoàng, phãn bác lại…kịch bãn của ông Giao chỉ. Từ đó mới chê…Tiên Ngu được. Còn núp ló, linh tinh lang tang như bạn đang…hành nghề,

        Thấy thương quá.

    • kẻ miền xuôi says:

      Phân tích của Như Ba dù có chạm tự ái các quan xưa nhưng thật sự rất đúng ,đả 37 năm rồi lớp tuổi nầy thật vửng vàng trong suy nghỉ ,có thể làm mọi việc tốt đẹp cho tổ quốc,Bắc cũng như Nam thanh niên bây giờ muốn gì ,để họ tự quyết định ,họ có đủ tài lực và kiến thức ,biết phân định rỏ ràng các chế độ như thế nào ,đừng nghĩ rằng thành phần nầy không biết gì cả ,cái biết của họ khác xưa nhiều .

    • Builan says:

      Tưởng như là “xã hết xú bắp” Như Ba đã thoả lòng chưa ?

      “..** Ông bạn có nuôi tham vọng thay đổi lối suy nghĩ và cach sống cuả họ không ?
      Nếu không ,thì hơi đâu xiã xói, sân si .. cho mệt ?

      *Một chút thú vị , tôi tự thưởng cho tôi một nụ cười !
      “Bạn dùng chữ HÀO KHÍ đánh hoa có vẻ mỉa mai, tôi gọi đó là liêm sỉ, quan, tướng thiếu trình độ, liêm sỉ thì hãy biến đi cho hậu thế được nhẹ nhàng sạch sẽ.”
      _ Bạn tôi có thấy, biết… HỌ bã biến gần hết rồi không ? HAÒ KHÍ là thuộc về bạn chứ không phaỉ họ.

      ” Đôi tay dẻo quẹo của bạn cứ vổ về quan tướng để các ngài hứng chí vác cờ chọc tức mẽo để nó tìm những nạn dân mà phang thẳng dùi cui vào mặt!!! ”
      _Công San HCM chúng từng tung hô cổ vũ bằng cái miệng deo queo- hàng triêụ oan hồn làm phân bón cho cây rừng Trương Sơn – DÂNG đất nườc cho Tàu phù – Dân VN YÊU NƯỚC bị hành hạ, đánh đập, đạpmặt , tú đày…!!!
      TÔI “Vổ về” theo cái sách đó ! “Một đêm xuống nuí 3000 còn lại 20,…. Tôi người viết câu thơ cổ vủ… “(thơ cuả ai nhĩ ?) – Dĩ nhiên tôi chả nhằm dâng dất nước cho ai ! tôi quá thấm miếng đòn thù ! Tôi “vổ về” bằng đôi tay ! khakhakha

      Thôi xin chào ,và cám ơn !

  8. Người San Jose says:

    Trạng Lợn.

    Nhìn lại, nhìn lui kiếm chổ lùi.
    Cái anh Trạng Lợn thế mà vui.
    Phĩnh-phờ mây chó trên đầu núi.
    Ru ngũ nồi kê trước cửa môi.
    Giường ấm, cơm ngon, con học giõi.
    Job thơm, tiền tốt, vợ hơn người.
    Dại gì chống Cộng cho thêm rậm.
    Đà-điểu an-toàn chổ cát chui.

    Người San Jose

  9. CĐ16 says:

    Tôi đã có hai phản-hồi, viết phản-hồi thứ 3 này là chuyện ‘ chẳng đặng đừng ‘. Nhân đọc một phản-hồi của Hai Súng, nói về cái gì là Bản lên tiếng của BĐDCĐBC do người thay mặt là NNTiến …, tôi không hiểu người viết phản-hồi này có mục-đích gì khi đưa ra Bản lên tiếng này. Tôi thấy thế này :
    (1) – Đây là diễn-đàn của những quan-điểm, cái point là nội-dung bài viết chủ. Bài viết chủ cho dù là bênh-vực, tán-thành chính-sách, đường-lối hiện nay của chính-quyền CSVN, hoặc là một bài viết chống đối bọn CSVN, hay với mọi nội-dung khác, khi đã được BBT/ĐCV cho posted lên diễn-đàn này, thì với khách-quan-tính, bài viết có ý-nghĩa riêng của nó cũng như quyền đóng góp ý-kiến là của độc-giả mà ultimate decision là BBT/ĐCV có cho đăng hay không. BBT/ĐCV hay bất kỳ một độc-giả nào khác – trừ bọn CSVN nằm vùng đánh phá – không cần-thiết phải đem chuyện cá-nhân của bất kỳ ai, của chính tác-giả bài viết, mà phê-phán, vì như vậy tỏ ra hạ cấp, thiếu học, nhỏ-mọn và đê-tiện. Diễn-đàn này – tôi xin nhắc lại, trừ sự cố-ý đánh phá của bọn nằm vùng CSVN dưới mọi hình-thức bỉ-ổi nhất – không nên dành lấy chức năng của cơ-quan FBI, và kẻ cứ khăng-khăng theo suy-nghĩ thiển-cận của mình (nếu đứng trong hàng ngũ chống lại chính-sách hiện nay của chính-quyền CSVN) thì rõ-ràng chọn cho mình là người cố-tình chia-rẽ hàng ngũ này – thì vô-tình hay cố-ý tiếp tay cho CSVN.
    (2)- Hai Súng khi viện-dẫn BĐDCĐBC, không chứng-minh được giá-trị đích-thật của Ban đại-diện này. Có quá nhiều danh-xưng, có quá nhiều Ban đại-diện CĐ, nhưng dựa trên hậu-thuẩn nào ? Tôi lấy ví dụ, tại Atlanta, có hai ban đại-diện CĐ, ban nào cũng dành lấy chính-nghĩa phần mình. Thực-chất, khi bầu-bán, số phiếu không được 1/100 dân-số người Việt ước-lượng tại đây. Vì vậy, có thể BĐDCĐBC có một vị-trí xứng-đáng tại Bắc Cali, nhưng không phổ-quát trên diễn-đàn này để có thể thuyết-phục độc-giả – có tôi – Danh xưng trên xa lạ đối với tôi, thì có tư-cách gì, chuẩn-mực gì để tôi tin về những sự-kiện nêu trong Bản lên tiếng đó. Hơn nữa, nếu chỉ nghe một phía thì chưa đủ. Tôi chấm dứt điều này ở đây, mà muốn trở lại với ý-tưởng đóng góp ở phần trên về mục-đích đóng góp trên diễn-đàn này, đó là quan-điểm chứ không phải bới móc đời tư.
    (3) – Chuyện của VVL thì cứ để những báo-chí các nơi, nhất là tại Cali – có rất nhiều loại báo – phê-bình, đánh-giá, và để VVL lên tiếng. Riêng tại diễn-đàn này, tôi ao-ước – và tin chắc có nhiều người đồng ý – nghe đọc những phản-hồi đứng-đắn và có giá-trị về quan-điểm hơn là phê-bình cá-nhân của tác-giả bài chủ, hay của chính độc-giả. Trừ phi đó là bọn nằm vùng CSVN dưới mọi hình-thức đánh-phá.
    (4) – Chính vì với ý-tưởng chủ-yếu nêu trên mà tôi đã không để-tâm đến những phản-hồi hạ-cấp xuất-hiện trong bài chủ này, cũng như trong những bài chủ khác, diễn-đàn khác. Vì thà nói chuyện với đầu gối còn hơn lên tiếng đối-thoại với chúng.

  10. Vủ says:

    Đt Giao chỉ viết kịch bản 75 ,còn nhiều nửa cũng người viết lịch sử nủa có gì đâu là điều khuyến khích ,khích lệ
    Các ông đóng kịch ,múa tuồng khuya chuông trống trên sân khấu còn chúng ta là khán giả vổ tay khi hay khi dở thì làm một giấc ngáp vài cái rồi ra về …gái rồi chỉ bấy nhiêu hơi đâu mà thách méch..?
    Thật ra khán giả chúng ta cũng khó tính và cũng cò số khó chịu lắm và vì nhiều thành phần …bắc nam trung .bảo thủ .dương ,trẻ ,trung trung, già QG, CS ,VC ,VIET TAN ,CAN LAO, DAI VIET ,TT NĐD ,CIA .. v v và v v
    Viết kịch bản và viết sử bây giờ thì dể hơn ngày xưa các nhân chứng lịch sử củng đả qua đời rồi khỏi cần kiểm chứng , khỏi đi ngân khố ,thư viện tìm tài liệu chỉ truy lên mạng sao chep ,gép sào sáo là xong nhưng có hay có lương thiên hay không ,, không sách có bán chạy không? các nhà văn nồi tiếng best seller VN như Minh vỏ , Đang v Nhâm ,Phú Quốc ,Phan Thiết ,Nghệ A..và đang lên như Chu t Tiến ,Liên Thành ..v v
    Viết muốn nồi tiếng mau thì phải ra Mắt giống như ca sỉ nhờ lăng xê bây giờ may nhờ cha Lể làm MC hay nhóm thân ông nào,,?đang ăn khách thổi ống phù hơi bay lên mau như mớ bòng bong hay diều là tự theo đơn đặt hàng biết đâu trở thành triệu phú như Harry Potter ,hay Dan Brown v .v hay kề như đám luc bình hay C trôi sông , tùy theo tốt và có giá tri 1-2-3- có CBS 60 minutes , ABC ,NBC ,..vớt lấy hay phe ta dùng làm phân xanh bón cây hay nuôi cá dồ cuối cùng không đươc thì lặng lẻ chìm xuống lòng sông theo số phận đả an bài
    Thông càm cho Đt GC suy tư trăn trở tìm chia sẻ tìm thông cảm cho tuổi già như các nhóm tìm bào chửa cho cái chết đê 1 và đệ 2 CH ,theo thủ tuc các bác sỉ khám nghiêm coi cái chết như thế nào ?có ngăn ngừa di truyền giúp ích gì cho các con cháu sau này hay không ,tang gia bối rối lý do no lý do kia theo tông truyền ,truyền thống không muốn thêm sư thật ..thôi tôi phải đành lòng PHÂN ƯU xin chia buồn với các cô bác dê 1-2 ,và cầu chúc ,hương linh và linh hồn về nơi cỏi phúc ..nhưng củng phải thât tình nói cho con cháu nghe sư thật bênh đệ 1-2 CH ung thư sẻ không bao giờ chửa được nửa và cũng tránh lảm lây lan như đòi trươc nhá

    • Tien Ngu says:

      Kệ, đệ I hay đệ II cộng hoà có ung thư gì, cũng đở hơn…Cộng láo.

      Nhất nhì còn đào tạo được vài thế hệ mần ăn đàng hoàng, ngon lành hơn…Hàn quốc, Thái Lan, Mã Lai…
      Ngay cả Trung Cộng cũng chưa dám nhào ra…vẽ lưỡi bò biển Đông…
      Nhất nhì…thờ cha kính mẹ hơn là….đi theo Cộng nói láo, lừa người, dụ con nít còn…trinh, đi chết..
      Thời nhất nhì cũng không có em nào chết đói, không quần bận…

      Còn Cộng láo? Giời ơi nà giời, nghe nó khoe mà mềnh muốn…điếc con rái. Nào nà iêu việt, nào nà…vô..địt, nào nà…toến bộ nhất trong xã hội loài người…
      Cướp được miền Nam, nó dấu cái thãm hại của xã hội miền Bắc như mèo dấu…ấy. Sợ…bể mánh rồi hết…lừa.

      Xưa Cộng láo phá hoại hàng ngày, mà…nhất nhì chửa bao giờ phải…xuất khẩu lao động qua…Hàn quốc, nó dằn vật, nó chửi bới, cũng năn nỉ anh cho em xuất khẩu lao nô qua anh kha khá, em có cái…xe con, em cãm ơn anh…

      Quên mẹ đi ngày xưa Hàn…quốc nó cũng gửi hai sư đoàn lính qua …đập vô mặt cò mồi Việt Cộng! Thiệt nà nhục.

      Í quên, cái giống lẹo lưỡi, chuyên…láo lừa người, có bao giờ biết nhục?

      • Vủ says:

        Viết phãn hồi cho anh dở dang và comp nó click nên không hết ý ,muc đich vào diễn đàn là fun diển đat (tập làm văn ) dân chủ mà thôi ,và củng không buồn khi phản hồi không đồng ý kiến mình ,bên xứ này khác màu da ,ngôn ngử ,tôn giáo nhưng ăn chung một bàn ,ngủ chung một giường được mà ..? chả lẻ ba cai lặt vặt quá khứ , chiến tranh lạnh ,ý thức hệ rác rưới thành cái bệnh gia truyền khối ung thư đeo trên người hoài ..cắt bớt đi cho nó khỏe ..chứ kế nó . tì nó sẻ tang lên nhiều kg .và càng nhìn vào nó măt chúng ta giống như bánh bao chiều no fun ,,hết ne..ne gai đươc
        (Xin lổi quen tánh ,vì HSI ít học quen tánh bình dân ,boa hoa chích chòe đôi khi sẽ không vừa ý trượng thương trên diễn đàn nay mong thong cảm bỏ qua nha )

Leave a Reply to Builan