WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Khói hương Quân sử

Hội ngộ muộn màng.

Thứ bẩy ngày 12 tháng 5-2012 vừa qua tại miền Nam Cali có một cuốn sách được giới thiệu. Khoảng 300 quan khách tham dự trong đó có đến 40 cựu đại tá của Quân lực Việt Nam Cộng Hòa. Ban tổ chức không thể đọc hết danh tính các sĩ quan tham dự. Tất cả đều là độc giả chờ đợi của cuốn sách. Đến dự để đọc một đoạn hồi ký về chính cuộc đời mình.

Cuốn sách có tựa đề là Lược sử Quân lực Việt Nam Cộng Hòa nhưng phần quan trọng chính là tiểu sử của các tướng lãnh và đại tá. Gần như 100% tên tuổi các tướng lãnh có đầy đủ và có thể 80% các sĩ quan cấp đại tá. Tên họ, sinh quán, binh nghiệp, xuất thân, cấp bậc, gia cảnh, thuyên chuyển, di tản, tù đầy và sống chết ra sao. Lược sử này ghi lại đủ cả.

Cuốn tiểu sử của 170 tướng lãnh và gần 600 đại tá tổng cộng gần 800 người chỉ đơn thuần ghi lại các dữ kiện căn bản. Ai cũng có tên cả, không phân biệt hoàn cảnh và binh nghiệp của mỗi người. Người ở lại thì ghi năm ở tù, người di tản thì ghi là không bị tù cộng sản. Đủ cả Trung Nam Bắc.

Sách cũng ghi rõ ai chết trong tù, ai chết tại Việt Nam, ai qua đời tại hải ngoại. Thăng cấp ra sao và đã trải qua các đơn vị như thế nào. Về con số tướng lãnh thì đại tá Thống cho biết có vào khoảng 40 tướng chết trước 1975. Sau 75 có 36 vị vào tù. Số còn lại ra hải ngọai cũng đã qua đời, nay chỉ còn 6,7 chục thôi. Cấp đại tá cũng vậy.
Tác phẩm mong đợi.

Ngay từ cuối năm 1975 những người được ông phó đề đốc Hồ văn Kỳ Thoại gọi là can trường trong chiến bại cũng đã từng mong có được 1 cuốn niên giám sĩ quan để gọi là ghi lại chứng tích của một đạo quân. Nhưng chẳng ai có. Vì vậy cấp bậc và binh nghiệp anh em có thể thêu vẽ tùy tiện.

Phần anh em ở trong tù, hoàn cảnh cá chậu chim lồng, tương lai bất định, ai còn nghĩ tới cái binh nghiệp của cả 1 đạo quân. Đã tan hàng nhưng không cố gắng như anh em nhẩy dù vẫn thường cất tiếng trong hàng quân. Vậy mà đã có một người tù không án kéo dài 13 năm từ Nam ra Bắc vẫn thai nghén một tác phẩm như thế. Khi đại tá Trần Ngọc Thống ra khỏi tù cộng sản, ông theo chương trình HO qua Mỹ 1991. Hành trang gồm một số tài liệu của bộ tổng tham mưu ông tìm cách đem theo và một số dữ kiện quan trọng giữ kín trong đầu. Tuy nhiên cũng phải chờ đợi 13 năm sau ban biên tập mới thành lập vào năm 2004. Ba vị sĩ quan, đại tá Thống, thiếu tá Hồ đắc Huân và trung úy Lê đình Thụy hợp tác để soạn thảo cuốn sách tưởng chừng không thể hoàn tất được.

Được 4 năm thì anh Thụy qua đời, mới 63 tuổi chưa lãnh tiền già. Còn lại bác Thống và ông Huân tiếp tục.

Bây giờ cuốn sách hoàn tất tháng 5-2012. Khổ lớn trên giấy 8×11 và dầy 900 trang. Một công trình biên khảo rất công phu.

Duyên nợ công tác.

Đại tá Thống năm nay đã 90 tuổi. Ông là niên trưởng số 1 của khóa 1 Nam Định. Người thứ nhì của khóa năm nay 89 tuổi là đại tá cục trưởng quân vận Nguyễn Tử Khanh ở San Jose. Ông Khanh vẫn quay phim chụp hình cho cả khóa. Ông Thống thì nghiên cứu soạn tài liệu. Còn các vị khác tuổi xuân từ 82 trở lên. Mới đây khóa 1 Thủ Đức và Nam Định đã họp mặt 60 năm và tuyên bố dứt khoát kỳ này làm quy mô lần cuối. Sau đó quý vị tùy tiện họp tự do. Ngày mới đến Mỹ, ông Thống sinh hoạt với anh em cùng khóa đã giãi bày nguyện ước. Trung tướng Nguyễn Bảo Trị cũng là thành viên khóa 1 đã có cơ duyên giới thiệu anh Huân và anh Thụy để làm thành một bộ ba soạn giả.

Cả ba vị đều chưa quen với công việc soạn sách và in sách tại Hoa Kỳ nhưng thiện chí có thừa. Năm 2004 khi ban soạn giả bắt đầu thì anh Thụy 59 tuổi, anh Huân 67 tuổi và ông Thống 82 tuổi. Công việc của đại tá Thống bắt đầu vào năm 82 tuổi như vậy quả thực e rằng hơi muộn. Ai ngờ đâu anh chàng soạn giả trẻ tuổi nhất lại đi trước, ủy nhiệm gánh nặng cho ông già vốn đã yếu lại còn hằn dấu vết của 13 năm tù đầy. Lá xanh lại rụng trước lá vàng.

Trong suốt 8 năm soạn sách. Viết đi viết lại, đánh máy ky cóp ngày đêm. Vẽ sơ đồ tổ chức. Tra cứu tài liệu, tất cả trong tay vị cao niên tổng quản trị của bộ Tổng tham mưu.

Ông thiếu tá Hồ Đắc Huân, là người cộng tác mật thiết với đại tá Thống trong công tác sưu tầm, soạn thảo. Ngoài ra ông phụ trách liên lạc bên ngoài. Ông đi tới đi lui gặp gỡ nhiều tướng lãnh và đại tá. Biết bao nhiêu thư từ điện thoại ngày đêm.

Được cái hầu như liên lạc với ai thì đa số đều sốt sắng cho tài liệu. Nhưng xa xôi cách trở, làm sao có được đầy đủ. Vì vậy thời gian cứ kéo dài.

Ai người độc giả.

Kể từ 1975 đến nay là 36 năm trôi qua. Những độc giả chính của tác phẩm này không thể chờ đợi. Từ đệ nhị cộng hoà chúng ta có trước sau đến 3 ông tổng thống, 1 tổng tham mưu trưởng và 4 tư lệnh vùng vào ngày cuối cùng, nay chẳng còn ai.

Còn các độc giả gần gũi cố gắng ở lại đợi chờ tác phẩm là những ai. Qua điện thoại đường dài tôi hỏi bác Thống và ghi nhận được tâm sự. Ông nói rằng ở dưới này các bạn Trần khắc Kính, bác sĩ Bẩy, thi sĩ Cao Tiêu là người vẫn bàn bạc chờ đợi sách, nhưng rồi cũng rủ nhau đi cả. Mới đây đại tá Sáu cố gắng ở lại chờ nhưng tên tuổi đã được đăng cáo phó trên báo. Còn ở trên San Jose, Nguyễn bá Cẩn khóa 1, rồi ông Bùi Đình Đạm, hết lòng khích lệ. Trước khi mất ông tướng còn điện thoại hỏi sách đến đâu rồi. Sau cùng đến ông Lại Đức Chuẩn trưởng phòng nhất cũng muốn xem qua cái bìa sách mà không kịp. Bác Thống nói trong nghẹn ngào: Ra sách được thì mừng, nhưng cũng rất buồn. Chúng tôi đi không kịp, ở tù quá lâu. Định cư trì trệ, soạn sách mất nhiều thì giờ. Làm cái gì cũng muộn màng. Để quí vị đợi chờ không được, bỏ đi hết, thật đáng tiếc. May còn ông xếp cũ là bạn đồng khóa. Tôi vẫn còn nhớ trung tướng Khuyên. Phải gửi ngay cho ông một cuốn kịp thời cũng là may.

Nội dung quân sử.

Dù tôi gọi là quân sử nhưng thực sự các soạn giả chỉ gọi là tài liệu sơ lược về tổ chức quân lực. Không đủ phương tiện đi sâu vào chi tiết của toàn quân và lại càng không đủ sức tổng hợp về chiến sử. Phải ghi nhận một cách lạ lùng là hiện nay chúng ta có khá nhiều các tác giả trẻ trung đã viết rất nhiều về chiến sử quân lực Việt Nam Cộng Hòa. Sách tổng hợp của Hải quân, Không quân, TQLC, Nhẩy dù, Biệt động quân, các binh chủng, các đại đơn vị và các nguyệt san, tuần san chuyên về quân đội. Thiên hạ tha hồ tham khảo. Ông Huân cho biết cũng phải mua tất cả về đọc, nhưng rất tiếc không ghi nhận được nhiều tin tức liên quan đến tiểu sử các vị lãnh đạo quân đội. Tài liệu trong cuốn lược sử phần lớn tham khảo từ xuất xứ của bộ Tổng tham mưu đồng thời sưu tầm trực tiếp qua các nhân vật. Kết quả xin ghi nhận rằng quân đội có 170 vị tướng lãnh, gồm 1 thống tướng (5 sao), 5 đại tướng (4 sao), 48 trung tướng (3 sao), 49 thiếu tướng (2 sao) và 87 chuẩn tướng (1 sao). Những vị tướng này xuất thân từ nhiều nguồn gốc, nhiều quân trường, có cả tướng cảnh sát và các tướng đồng hóa từ giáo phái. Tác giả truy cứu ghi được 36 vị tướng bị tù. Tuy nhiên cũng phải tính đến các vị đã qua đời tại Việt Nam và như vậy số còn lại đi được năm 1975.

Về cấp đại tá có khoảng 900 vị. Trước 75 một số tử trận hay qua đời vì nhiều lý do. Danh sách ghi được 460 đại tá bị tù cộng sản và như vậy còn lại là con số ra đi từ 75. Trong số ở lại đi tù cho đến khi ra khỏi tù đã có thêm 10% qua đời.

Sau này có trên 400 vị hoặc vượt biên hoặc đi HO hay đoàn tụ tại Hoa kỳ. Những vị đã từng bị tù cộng sản thì cấp đại tá và tướng lãnh luôn luôn bị giam giữ từ 13 năm trở lên. Tất cả các con số kể trên được coi như lần đầu tiên công bố không thể chính xác 100% nhưng gần với sự thật nhất.

Những dữ kiện đặc biệt.

Cuốn tài liệu này đã dành chương quan trọng cho các tướng lãnh, sỹ quan và chiến binh tự vẫn vào 30 tháng 4-1975.

Danh sách các tướng lãnh được truy thăng sau khi tử trận cũng là một dữ kiện đặc biệt bởi vì có nhiều vị chúng ta chưa từng biết tên trong danh sách tướng lãnh đương thời. Tướng Bẩy Viễn tuy về sau trở thành tội đồ của đệ nhất Cộng hòa nhưng lược sử vẫn ghi đủ danh tính, tiểu sử vì các soạn giả coi đây là di tích lịch sử.

Cũng như vậy, chuẩn tướng nằm vùng duy nhất Nguyễn Hữu Hạnh cũng vẫn có tên trong tài liệu.

Trong hàng ngũ thiếu tướng người ta cũng thấy tên ông Nguyễn Cao Kỳ với ghi chú ở đoạn cuối là ông trở về Việt Nam. Một trong cuộc đời tướng lãnh nổi trôi cay đắng nhất là chuẩn tướng Lê văn Tư, một thời là tư lệnh sư đoàn 25 Bộ binh. Theo nguyên văn tác phẩm, ông tốt nghiệp khóa 5 Hoàng Diệu tại trường Đà Lạt.Trải qua nhiều đơn vị cho đến 1961 là thiếu tá tỉnh trưởng Cần Thơ rồi trung đoàn trưởng của SĐ 21 BB. Năm 1965 ông tham gia đảo chính bị bắt vào tù, giáng xuống cấp binh nhì cho giải ngũ, ông về lái Taxi. Cuối năm lại được tái ngũ cấp trung tá như cũ, tư lệnh phó SĐ 7, tỉnh trưởng Gò Công, rồi qua Long An, Gia Định, tư lệnh sư đoàn 25 Bộ binh. Năm 1973 lên chuẩn tướng mặt trận nhưng cuối năm 74 thì bị giam ở Chí Hòa chờ điều tra. Tội danh chưa xác định. Đến tháng 4-75 thì ở lại và đi tù cộng sản.
Chuẩn tướng Lê văn Tư là anh của đại tá Lê văn Năm cũng đã làm tỉnh trưởng nhiều năm. Còn vụ án của ông Tư khi bị giam tại Chí Hòa chưa xử nên vẫn còn là 1 nghi án. Cuộc đời một tướng lãnh như ông Lê văn Tư quả thực hết sức lạ lùng. Tỉnh trưởng 4 tỉnh miền Nam, trung đoàn trưởng rồi tư lệnh sư đoàn. Cách chức xuống binh nhì, giải ngũ. Hai lần tù Việt Nam Cộng Hòa, sau cùng được tự do qua thời gian dài đi tù cộng sản. Nay định cư tại Hoa Kỳ. Ai biết được số mạng con người.

Là người đọc sách tôi xin phép nhắc riêng trường hợp chuẩn tướng Lê văn Tư phản ảnh phần số của con người, nhưng đây không phải là điển hình của hàng tướng lãnh. Ngoài ra, đại tá Thống có nhận xét hết sức đặc biệt. Ông viết riêng cho tôi:”Trong suốt cuộc chiến tranh, chỉ có 12 đại tá tử trận hay hy sinh vì công vụ. Nhưng khi hết chiến tranh rồi , số đại tá chết trong nhà tù cộng sản hay chết khi vừa ra khỏi nhà tù, chưa kịp đi định cư khoảng 50 người, gấp 4 lần lúc đang có chiến tranh” Với tin tức kể trên, chúng ta phải hiểu rằng cuộc chiến Quốc Cộng chưa hề chấm dứt sau1975. Vì sự tổn thất vẫn còn tiếp tục. Riêng với người thanh niên sinh năm 1924 tại Hà Nam, 24 năm quân vụ, 13 năm tù cộng sản, cuộc chiến vẫn còn mãi với đại tá Trần Ngọc Thống, dù năm nay ông đã 90 tuổi.

Chung cuộc.

Xin ca ngợi nỗ lực của ban biên tập hoàn tất cuốn tiểu sử sĩ quan rất cần thiết. Đây là chung cuộc của nhiều cuộc đời binh nghiệp, đây là hình ảnh của một đạo quân. Một cuốn sách chúng tôi rất hân hạnh tiếp nhận để trong viện bảo tàng thuyền nhân và Việt Nam Cộng Hòa. Nhưng vẫn có một số đề nghị xin ghi lại trong tình xây dựng. Tôi có nói chuyện với bác Thống và anh Huân sau khi đọc xong và đọc rất kỹ cuốn sách.
Tôi nghĩ rằng sách này nên dành 3 phần riêng biệt cho lục quân, không quân và hải quân, như vậy sắp xếp thuận tiện hơn. Con số các tướng tá nên có bảng tổng kết đơn giản vào 1 trang để tiện tham khảo. Phần đại tá, hình ảnh và tiểu sử nên đi cạnh nhau. Bác nào chưa có hình thì tạm thời cứ để đó. Các tướng lãnh đồng hóa từ giáo phái nên dành một khu vực riêng. Phải nhìn nhận rằng các vị này không phản ảnh quân đội thuần túy. Đây là các nhân vật chính trị chứ không phải cuộc đời hoàn toàn theo binh nghiệp. Đó là những cấp bậc danh dự hoặc là các “hàm tướng”.

Cấp bậc sau cùng của mọi người thì đã rõ ràng nhưng chức vụ sau cùng là điều cần xét lại. Có vị suốt đời binh nghiệp chỉ qua dân sự vài tháng hay vài ngày không thể coi như đây là công việc chính. Thí dụ chuẩn tướng Chấn cục trưởng Công binh vốn là chức vụ ý nghĩa nhất trong binh nghiêp cần được ghi lại. Chuẩn tướng Chức cũng cần ghi lại là cục trưởng Công binh thay vì chức vụ dân sự hoặc là tổng cục trưởng tổng cục tiếp vận

Cũng như vậy, trung tướng Khuyên thực ra vẫn chỉ là tham mưu trưởng bộ tổng tham mưu. Dù có giấy ủy nhiệm của đại tướng, nhưng thực tế ông Khuyên không hề chính thức là người thay tướng Cao văn Viên trong chức vụ tổng tham mưu trưởng cuối cùng. Những chức vụ đảm trách vào ngày cuối cùng của tướng Vĩnh Lộc hay các vị khác trong giai đoạn hỗn loạn đều chỉ là biến động thời sự khoảnh khắc mà không thực sự phản ảnh binh nghiệp.

Có thể viết thành 1 trang phụ bản kiểu như chuyện bên lề mà không phải phần chính của lược sử hay quân sử. Ngoại trừ trường hợp tổng thống Trần văn Hương và tổng thống Dương văn Minh thì dù cho không lâu dài nhưng có được sự chuyển quyền công khai và chính thức. Trang mở đầu nên có đầy đủ hình ảnh của các vị lãnh đạo quốc gia và đồng thời cũng là tổng tư lệnh quân đội qua các giai đoạn. Tổng thống Diệm, chủ tịch Minh, quốc trưởng Sửu, quốc trưởng Khánh, chủ tịch Thiệu, tổng thống Thiệu, tổng thống Hương và tổng thống Minh. Các vị tổng trưởng quốc phòng và các vị tổng tham mưu trưởng cũng cần một trang như vậy.

Lẽ dĩ nhiên một cuốn sách sưu tầm về quân đội đã tan hàng với hàng trăm ngàn chiến binh tù đày chắc phải có đôi điều thiếu sót.

Tuy nhiên đây chỉ là một phần của khói sương quân sử. Giá trị tinh thần trong công tác tự nguyện của các tác giả là điều quan trọng. Nhưng tinh thần không chưa đủ. Mong rằng mỗi gia đình có tên và hình ảnh trong tác phẩm nên có 1 cuốn để lưu giữ hương khói của binh nghiệp.Cuốn sách soạn và in trong 8 năm dài với nhiều tin tức và tài liệu quí giá. Vì vậy xin kêu gọi các chiến binh thân hữu của tôi, hãy liên lạc về địa chỉ H. HO. PO. BOX 1711 Westminster, CA 92684 …Giao Chỉ-San Jose Giaochi12@gmail.com

 

164 Phản hồi cho “Khói hương Quân sử”

  1. Người San Jose says:

    Trần-dân-Tiên.

    Cái trò Trần-dân-Tiên.
    Tự chết rồi tự khiêng.
    Tác-giả diễn rất khéo.
    Đáng đệ-nhất diễn-viên.

    Người San Jose

    • Khiêm Lý says:

      Thật xấu hổ cho những người ăn cơm quốc gia, thờ ma cộng sản. CS chiếm nhà, chiếm đất đuổi ra đường, đi kinh tế mới rồi mà vẫn chưa sáng mắt. Bắt vợ con các người đi làm ô sin, đi làm nô lệ tình dục để lấy tiền về nuôi đảng CS của chúng. Sư sãi, linh muc, mục sư đi tù hết. Bọn CS là bọn vô thần.
      Vậy anh có mắt làm gì nữa. Mù và điếc đi có phải sướng cái thân hơn không. Vì có mắt mà cũng không thấy, có tai mà cũng không nghe tiếng khóc than của vợ con…

      • Người San Jose says:

        Tôi chẵng phãi là người-cuốc-ra hay người-cuốc-vô gì cả.
        Tôi chỉ là anh binh-nhì trong QLVNCH.
        Tôi bị thương-trận và được giãi-ngủ với thương-tật là loại 2 vỉnh-viển.
        Tôi đã đóng góp một phần xương-máu cho VNCH.
        Tôi hài-lòng vì điều đó.

        Người San Jose

      • Builan says:

        Thưa chuyện vớiNgười San Jose

        * Tôi từng là người yêu THƠ cuả anh, phục tài làm thơ cuả anh- tôi thầm quý mến! Thế cho nên thấy tên anh là tôi tìm dọc !
        Tuy nhiên !
        Qua nhiều COMs cuả San Jose với baì viết cuả ông GIAO CHỈ, tôi cảm thấy thất vọng ! liệu có ân oán gì gì không khi sống chung một thành phố ???!

        - Một người thơ, một tâm hồn THƠ phaỉ là người có kiến thức- giàu tình cảm, CAO THưỢNG !!!
        Thật vô cùng lạ lẫm, tôi nhận được trên thực tế bộc lộ nơi ngươì thơ, laị là !- Hẹp hòi , ich, thiếu trung thực, bộc lộ ác ý, thành kiến nặng nề sâu sắc… !

        Loại “TRÍ CÙN” như tôi ! Tôi không cần phân biết BINH NHÌ hay TƯỚNG, TÁ….
        Tôi ĐỌC bằng caí đầu cuả chính mình !
        ** Anh San Jose thử công bình cùng tôi _ Ông GC là một nhà văn- Baì viết nầy cuả ông mang hình thức một bài ĐIỂM SÁCH – “Tác giả tác phẩm” là công trình tim óc cuả quý vị BÔ LÃO- tự tâm tự nguyện với chút lực kiệt hơi tàn – chứng nhân lịch sử, có làm gì haị ai đâu !
        Đúng không ???

        Không trân trong thì cứ khách quan hờ hửng ! Hà cớ gì phaỉ bộc lô những thaí độ, ngôn từ tru treó – hạ nhục đầy ác tâm , thâm ý ??? Còn lấy thế tự hả hê- tưởng như có được cơ hôi trả được một mối thù bao lâu bị dồn nén ức chế !

        *** Tôi phục SanJose ở chỗ anh tự nhận mình là BINH NHÌ _ ngang nhiên xiã xoí – phản biện với quý BÔ LÃO Tướng Tá NGÃ NGỰA.._ “Giá như” công bằng, bình thường như với moị tác phẩm tác giả, văn thơ…!

        *** Có những tên- chả ra caí giống gì cả – gốc gác VEM cũng không dám nhận, TUYÊN GIÁO , TUYE^N HUẤN, – công cụ đánh thuê.BB laị càng không dám nhận . Những tên điếm thối ĐIÊN DAI, DAÍ cuả bọn HÈN, ĐAỊ HÈN…… cũng nhân cơ hội vào huà ăn có !

        Xin mở lòng sống tử tế với nhau, càng nên tỏ ra hiểu biết tương kính lể độ với những người ở tuổi cha chú, anh chị của mình ! Trừ ra là nhưng tên VGBN !
        Kính chào

      • Phong Nguyễn says:

        Cám ơn ông( ba`) Builan. Cám ơn những bài viết giá trị của ông( bà). Tôi nghĩ ông(bà) biết rất nhiều, cám ơn những tin tức ông cho. Đa tạ.

      • Builan says:

        Tôi được thưà hương một nền giáo dục đầy nhân bàn
        “….Ai cho em một vật gì
        Nhận hay không… cũng ngõ lời CÁM ƠN …”

        * Vơí lơì KHEN trong nhận xét cuả Phong Nguyễn
        Tôi nhận bằng hai tay , với một chút e then CUÍ ĐẦU
        Thật vô cùng qúy hoá !

      • Tuấn Lương says:

        Gửi người San Jose, nếu sự thật anh là người lính VNCH, thì anh là người Quốc Gia. Không phải là CS. Vậy xin anh đừng viết chữ Quốc Gia như vây. Cám ơn anh.

    • Mạnh Hùng Nguyễn says:

      Cám ơn các chú và các bác,
      Cháu lớn lên sau năm 1975, đi học cháu chỉ được trong trường dạy làm tóan là đã bắn được bao nhiêu máy bay Mỹ, giết được bao nhiêu người. Thậm chí chúng cháu còn được dậy trong sách giáo khoa là các chú và các bác ăn thịt con nít nữa, lúc còn tiểu học khi được học như vậy cháu rất sợ. Sau này, sau khi gia đình cháu bị đuổi ra khỏi nhà, gia đinh chúng cháu may nhờ người quen, họ tổ chức vượt biên, họ cho gia đình chúng cháu đi . Vừa lên tầu được 1 lúc thì lính biên CS rượt theo, bắn vô chúng cháu, làm 3 người trên tàu chết. May mắn tàu đi thóat. Sau đó 3 người bi trúng đạn qua đời và được thả xuống biển.
      Sang bên này nơi xứ tự do, cháu có cơ hội tìm hiểu thêm.
      Cám ơn các chú và các bác đã cho cháu cơ hôi hiểu biết thêm về 1 giai đoạn lịch sử

    • Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa là một quân đội:
      Chiến đấu giỏi
      Có tri thức
      Có kỷ luật
      Được tổ chức khoa học
      Được huấn luyện kỹ càng
      Đươc quản lý đứng đắn
      Thắng không kiêu, bại không nản
      Nhưng tiếc thay
      Phải buông súng một cách oan uổng.

      • Cường Phạm says:

        Cám ơn anh ĐặngTrần Kim.
        Đọc những câu viết của anh ở trên. Tôi hãnh diện tôi là người lính VNCH, dù tôi mang cấp bậc rất thấp, không bị đi tù, nhưng vẫn phải sống trong nhà tù lớn( tòan nước VN).
        Năm 1975 tôi không, chưa hiểu CS, tưởng họ cũng cùng là người VN, nên tôi chọn con đường ở lai VN. Chỉ vài năm sau 1975, tôi hiểu bọn CS, gia đình tôi đã phải vượt biên, bỏ lại người Mẹ già, không đủ sức xuống tầu nếu bị công an rượt bắt. Mẹ tôi đã qua đời sau đó vài năm. Tôi muốn về nhìn Mẹ tôi lần cuối nhưng VC trong giai đọan đó còn coi chúng tôi những người vượt biên là đĩ điếm, là những người chống lại chúng. Không như bây giờ, mới xuống phi
        truờng Tân Sơn Nhất đã thấy đầy biểu ngữ ghi: chàomừng Việt Kiều…
        Thật trơ trẽn khi chính VC ngày xưa, đã xả súng bắn vô thuyền chúng tôi, khi chúng phát giác chúng tôi vượt biên.
        Cám ơn anh ĐặngTrần Kim đã nói lên sự thật về người lính VNCH

  2. Nguyễn Việt Hùng says:

    Bây giờ đã là 67 năm đảng cộng sản Việt Nam(đcsVN) thống trị trên quê hương Việt Nam yêu dấu(năm 1945 cướp chính quyền ở miền bắc,năm 1975 cưỡng chiếm được miền nam tự do trù phú).
    Với 67 năm dài đằng đẵng đcsVN đã mang đến và áp dụng trên quê hương yêu dấu một thứ chủ nghĩa ngoại lai,bệnh hoạn,gian dối bạo lực,độc tài và tàn ác.Một thứ chủ nghĩa chỉ có ở thế giới của những kẻ ác hay nói cho đúng hơn là chỉ có ở thế giới của quỷ mà thôi.
    Đã 67 năm trôi qua rồi,toàn dân Việt Nam đã quá hiểu thế nào là một thiên đường xã hội chủ nghĩa(xhcn) mà đcsVN đã và vẫn thường rêu rao.Thực ra đó chỉ là một thiên đường mù(nữ văn sĩ Dương Thu Hương) hay đúng hơn đó là một thiên đường xạo hết chỗ nói(xhcn) …
    Thôi đã đến lúc đcsVN nên ném thứ chủ nghĩa quái dị đó vào thùng rác đi trước khi quá muộn vì lòng nhịn nhục của dân tộc Việt Nam cũng có giới hạn. Hãy để cho dân tộc Việt Nam được tự do quyết định lấy vận mạng của Tổ Quốc của mình. Mong lắm thay…

    Một người con nước Việt lớn lên sau 1975.

    • Tôi đồng ý với ông Trung. VNCH là 1 giai đoạn lịch sử của đất nước Viêt Nam, phải được hậu thế biết đến, những người trẻ như chúng tôi, lớn lên sau ngày miền Nam sụp đổ nên đã không được iết nhiều về QLVNCH.
      Xin cám ơn các bác, các chú đa soạn ra cuốn sách LSQLVNCH rất có giá trị này.

  3. CĐ16 says:

    Cách đây ít ngày, khi đọc bài chủ này và vài phản-hồi đầu-tiên, tôi thật thất-vọng, thấy một số luận-điệu na-ná như đã công-kích có tính-cách cá-nhân và bàn ra + chia-rẽ ( trừ những đánh phá của những tên nằm vùng CSVN đội lốt, thì nhiều người cũng có thể nhận, ngửi thấy) như đối với bài viết ‘ Kịch bản 75 ‘
    của Giao Chỉ. Hôm nay đọc, tôi được an-ủi bởi những phản-hồi của các bạn Thanh Nguyen, Mạnh, Le Thi, Trung – nhất là bạn Bui lan, với sự phân-tích chặt-chẽ đối với lời lẽ của Bb, thì thật hết ý – Cám ơn các bạn. Ao -ước các bạn đóng góp nhiều thêm, để làm nản lòng những tên đánh phá, những tên có đầu óc chia rẽ. Tôi không muốn nói gì thêm về bài chủ, vì các bạn đã khá nói nhiều rồi như Bui lan đã viết ‘ Việc làm của quí Bô lão 80, 90…là tự nguyện, …’. Có điều gì phải ngăn cản họ. Liệu họ không xứng đáng được có tên trong cuốn sách đó chăng ? Lần nữa cám ơn các bạn nêu trên.

  4. Anh Tổng Trọng says:

    Ngày còn nhỏ xem phim của Việt Cộng chiếu về giải phóng miền Nam , nhìn mấy Anh CS như những người đói ăn , nhất nhác . Còn mấy vị ( Ngụy Quyền ) trông oai vệ và rất trí thức . Đúng là Nông dân đánh thắng Kỹ sư trên mặt trận Nông nghiệp .

    • Hoa Duong says:

      Xin có câu hỏi, hỏi anh Tổng Trọng, anh là người bên nào?. Quốc Gia hay Cộng Sản mà anh gọi bô đội miền Bắc là Anh CS( còn viết hoa chữ Anh CS), VNCH thì anh gọi là Ngụy Quyền. Nếu anh là người quốc gia thì không bao giờ nên dùng chữ Ngụy Quyền cho cha ông của mình. Vì chữ này do bọn giặc CS phương Bắc khi chiếm Miền Nam chúng gọi cha ông các anh như vậy đấy.

  5. TRUNG says:

    VN đã tồn tại 4.000 năm theo sách lịch sử. Từ khi vua Hùng mở nước đến nay trải bao triều đại với bao hưng, phế. Dầu hưng hay phế thì triều đại đó vẫn là 1 giai đoạn của lịch sử VN, phải được hậu thế nhớ và nhắc nhở.VNCH là 1 triều đại mở đầu cho 1 nền dân chủ của đất nước dầu còn non nớt và thiếu sót nên chưa hoàn hảo. Nguyen nhân của sự chưa hoàn hảo này là do bị Cộng Bắc xâm lược, họ xây dựng dân chủ trong chiến tranh, nhưng miền Nam vẫn là HÒN NGỌC VIỄN ĐÔNG của ĐNÁ ! Qúa tự hào cho dân miền Nam ! Nếu phân tích thêm thì cuộc sống dân miền Nam rất thoải mái và văn minh hơn trong khối ĐNÁ. Nếu so với miền Bắc thì là 1 trời 1 vực ! Vậy, việc viết 1 quyển sách về VNCH là sai à ? Họ (lãnh đạo VNCH) lãnh đạo yếu kém ? 20 năm chiến tranh mà dân sung sướng sao gọi yếu kém? Vậy hãy so 37 năm thái bình VN hiện nay có gì và còn gì ?
    – Tham nhũng hàng nhất, nhì thế giới ! ( ĐƯỢC thế giới lên bảng phong thần )
    – Đất nước lạc hậu, nghèo nhất ĐNÁ ( trước 1975 là Hòn ngọc viễn đông – phát triển nhất ĐNÁ )
    – Trước GP miền Tây trù phú – sau GP dân miền Tây lại ĐÓI ! gái miền tây phải bán trôn, làm nô lệ tình dục khắp nơi và trở thành 1 vấn nạn mà thế giới quan tâm ! Thật là nhục !
    – Trai VN thì nô dịch khắp nơi, bị chính cái ĐẢNG quái thai bóc lột, lừa đảo biến họ thành những kẻ sống ngoài vòng pháp luật và trở thành 1 đạo quân ” trồng cỏ” bị thế giới truy lùng.
    – Trước 75 chính sách ” người cày có ruộng” nông dân được cấp đất, địa chủ được chính quyền bồi thường thỏa đáng. Sau 75 thành phần tư sản, địa chủ bị cướp trắng với chiêu bài “cải tạo CTN”, đánh ” tư sản mại bản “.Hiện nay, đến nông dân nghèo cũng bị ” cải tạo” cướp trắng tay, họ trở thành DÂN OAN ! Liệt sĩ CM đều chung số phận, miễn sao đầy túi thằng quan tham.
    – Nền giáo dục ” đỉnh cao ” sản sinh thứ hiệu trưởng hiếp dâm nữ sinh kiêm môi giới mại dâm sống trên trên thân xác nữ sinh ! Nền giáo dục XHCH đưa đạo đức xuống vực thẳm.
    – Chà đạp nhân quyền, đến quyền yêu nước bị cấm !
    – Đất nước bị cắt dâng Tàu khắp nơi, cái họa Bắc thuộc cận kề.
    Cướp 1 miền Nam trù phú để 37 năm sau VN là như thế này ?
    Theo tôi Hải ngoại nên hỗ trợ nhau để hoàn thành quyển sách này, đây là niềm tự hào của nhân dân miền Nam , mà cũng là 1 tài liệu để dân quốc nội tìm hiểu.

    • Thanh Nguyen says:

      Người VN tị nạn Công sản nên đòan kết lai với nhau. Xin đừng chia rẽ. Hãy nhắm vào kẻ thù chính của dân tộc là bọn VC khát máu, chúng đang bán vợ đợ con của chúng ta cho nuớc ngoài hãy cứu Viêt Khang.

      • Cù Lần lửa says:

        Đoàn kết, tốt lắm chứ sao!

        Nhưng ông Vũ văn Lộc, khi tổ chức
        ăn nhậu, kỷ niệm cái văn phòng IRCC
        của ông ý,

        có cho ai chào quốc kỳ VNCH, có
        cho ai xướng quốc ca VNCH đâu!

        ( Ông lộc đang theo gió thuyền
        xuôi, sóng đưa bèo trôi…hòa giải
        tay không với súng gươm… Ôi!)

    • Le Thi says:

      Thật đau buồn khi tới giờ phút này mà vẫn còn những người mê ngủ, quên đi kẻ thù chính là VC.
      Kẻ thù chính của chúng ta hiện nay là CS đã đem đất đai tổ tiên ông cha bao nhiêu đời gìn giữ dâng hiến cho đàn anh Trung Cộng.
      Các anh còn trẻ sao không dám nói lên sự thật của 1 chế độ CS phi nhân, phi dân tộc. Mà lại, ngồi đó khoanh tay làm lợi cho CS nhìn cảnh họ đem đàn bà con gái đi làm nô lệ tình dục, nhìn bọn CS cướp đất cướp nhà, đàn áp dân chúng kể cả những người tu hành…
      Tiếc thay, tiếc thay!!!

    • Hữu Hùng Nguyễn says:

      Thành thật cám ơn ông Trung, qua bài viết của ông. Tôi hiểu biết thêm nhiều sự việc mà thời gian đã làm tôi quên khuấy mất. Ông viết quá xúc tích như một giáo sư đang giảng bài. Cám ơn ông.

  6. Binhbét says:

    Bẩy mấy tám mươi, thậm chí chín mươi mà vẫn quay cuồng cực nhọc với những thứ phù du thì thật là thảm hại, thấy mình sắp chết mà vẫn cuống cuồng với lon lá, khóa khiếc, chức vụ nọ kia thì cái ngã của các anh phải to bằng núi tu di mất, liếc sơ qua đã thấy tòan là rác rến nó chẳng đáng xuất hiện trên d/đ. Mơ mãi những ngày còn vênh vang mũ áo làm chi. Người tạo thành những cái đấy cho ta đã gọi chúng là rác rưởi thái bình dương rồi ” còn chi đâu anh ơi ”
    Gói tất cả vào giấy đi cầu, rồi mén nó vào cầu tiêu giựt nước đi thế là xong ngay 3 giây

    • Builan says:

      Binhbét says:
      “….Gói tất cả vào giấy đi cầu, rồi mén nó vào cầu tiêu giựt nước đi thế là xong ngay 3 giây ”

      ** Bao giờ thì Binhbét thực hiện “nghiêm túc” caí tiêu chỉ đó với con ma xó ăn haị ở Ba Đình ? Hắn còn nằm đó thì bà con nhà Bb phaỉ đổ mồ hôi tráng, rán mồ hôi đì … đóng thuế , nưôi đám canh giử ! môĩ năm thụt xuống trồi lên vaì ba lần bôi quét, sơn sửa, làm đẹp…. tốn kém lắ chứ bộ ! Bb có biết vậy không ??

      Việc làm cuả quý BAO LAÕ trên 80, 90…. là tự nguyện, tự haò, tự tâm, tư túc…. gia đình giòng tộc nhà Bb có tốn dồng xu nào không mà tru tréo ???

      Ít ra anh cũng được gia đình giáo dục cho caí câu “Kính lão đác thọ” chứ ?
      Hay là xuất thân từ đám VÔ SẢN CHUYÊN CHÍNH ???? “ba đời vô học” ăn cuả QUẢ THỰC mà lớn lên ???

      Tôi cầu xin cho các KỤ nhà anh sống tho- bằng hoạc hơn quy BAO LAÕ- để ngày ngày nghe , thấy, biết …. có loại cháu con như Bb !

      May ra là người có ăn học ,biết điều.. nhưng lỡ nông nôỉ… thì mong anh suy nghĩ laị !
      Kính

  7. MẠNH says:

    Thằng CAM thì nói mẹ nó đi, bày đặt lấy tên người San Jose. Nơi nào nói đến VNCH là có mấy cái mồm thối xía vào !
    Với bạn THAO PHƯƠNG : Gia đình bạn không lưu được tờ Tướng mạo quân vụ của cha bạn hay sao ? Cha tôi sĩ quan , cải tạo 11 năm, chết trước khi gọi HO, hiện tôi vẫn còn giử tờ Tướng mạo quân vụ của cha tôi.

  8. Người ở lại says:

    Người có tự trọng không thể làm được điều này trong hoàn cảnh hiện nay . Quân sử là quân sử , đâu Cần phải khói Hương để quyên góp , Quảng cáo , kiếm tiền hay tạo danh tiếng .

    QLVNCH là tập hợp của những tinh Hoa trí Dũng không thể phủ nhận . Nhưng được lãnh đạo bởi những chế độ yếu kém nên đã thảm bại . Nhắc đến tên tuổi của các nhà lãnh đạo miền Nam trước năm 75 làm chi nữa cho thêm xót xa .

    • Hướng Phùng says:

      Chào người ở lại, tại sao không được viết LSQLVNCH trong giai đoạn này?. Tại sao không được nói sự thật về QLVNCH, một giai đọan lịch sử ?. Anh còn ở lại, vì sợ tụi VC, sợ tù tội, sợ chết, sợ gùm gông, sợ bị VC cho vô trung tâm tẩy não…còn các bô lão đang ở 1 nuớc tự do tại sao họ phải sợ VC mà không dám nói sự thât. Một mình ” Nguoi O Lai” …chết nha’t thôi. Đừng hù dọa người khác dám nói dám làm.
      Người ở lại… hèn thì tui thông cảm. Vì trước họng súng VC ai mà không sợ. Nhất là hèn như tên người ở lai. Rất thông cảm cho cái hèn của người ở lại.

  9. Người San Jose says:

    Trạng Lợn.

    Nhìn lại, nhìn lui kiếm chổ lùi.
    Cái anh Trạng Lợn thế mà vui.
    Phĩnh-phờ mây chó nơi đầu núi.
    Ru ngũ nồi kê trước cửa môi.
    Giường ấm, cơm ngon, con học giõi.
    Job thơm, tiền tốt, vợ hơn người.
    Dại gì chống Cộng cho thêm rậm.
    Đà-điểu an-toàn chổ cát chui.

    Người San Jose

    • Ai cũng như ” người San Jose” không giám chống Cộng, sợ thiệt thân thì làm gì có những anh hùng như Cha Nguyễn văn Lý, Việt Khang…
      Con cháu người San Jose, có lẽ ra đường phải cúi mặt.

  10. Thaophuong says:

    Kính…ngài Giao chỉ
    Thân phụ tôi : Cố Trung tá NGUYỄN HỮU ĐỆ ( nguyên quán Hãi lăng, Triệu hải , Quảng trị)
    Năm 1968 Là thiếu tá quận trưởng quận HƯƠNG TRÀ
    Năm 1972 là TRUNG TÁ tiểu khu phó tiểu khu Quảng trị
    Nam 1975 mất tích …. Miền Nam thất thủ ,để lại người vợ hiền và đàn con …
    Bây giờ đã gần 1/2 thế kỷ .. Ai biết những gì về cha tôi … Ai là chiến hữu của cha tôi , xin email về : thaophuong65@gmail.com
    Tôi hiện sống tại italy

    • Thanh Nguyen says:

      Nếu thật sự là người quốc gia với nhau thì thương nhau không hết, xin đừng vì ganh ghét, ghen tương mà nói năng nhẹ chỉ có lợi cho bọn VC khát máu, hãy đòan kết với nhau nhắm kẻ thù chính của dân tộc VN là bọn Viêt Cộng và bè lũ bán nước, cướp nước, dâng đất cho Trung Cộng. Hãy cùng nhau đòan kết để cứu Viêt Khang đang trong cảnh tù đầy.
      Tôi nghĩ việc làm đó chính đáng nhất thay vì ngừoi quốc gia hay nhưng kẻ đội lốp quốc gia để bôi nhọ người quốc gia. Len lỏi vào hàng ngũ quốc gia để đánh phá lẫn nhau.
      Xin moi người đòan kết lại và nhắm vào kẻ thù chính của dân tộc VN là bè lũ Việt Cộng đang bán nuớc, làm ô uế thanh danh cha ông…
      Xin đừng đột lốp nguoi quốc gia để đánh phá lẫn nhau.
      Tôi vẫn luôn tin tưởng khong ai là người quốc gia lai đánh phá lẫn nhau. Chỉ có bon VC mới đánh phá người quốc gia.
      Truớc 1975 cũng thế mà bon VC mới trà trộn vô hàng ngũ quốc gia chúng ta.

Leave a Reply to MẠNH