WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Danh dự và trách nhiệm

 

Với sự phát triển của các phương tiện truyền thông trên internet, cơ hội bày tỏ quan điểm cá nhân trở nên dễ dàng hơn bao giờ hết. Bất chấp những biện pháp hạn chế của Nhà cầm quyền, các bàn luận về chính trị xã hội trên không gian mạng ngày một đa dạng, sôi nổi. Không bàn về chất lượng, các bài viết trên Facebook, blog cá nhân và blog truyền thông tập thể ngày một nhiều và sự tham gia của các bạn sinh viên thanh niên ngày một năng động hơn.

Chưa bao giờ trong lịch sử của chúng ta, việc thể hiện quan điểm của người dân lại dễ dàng như vậy. Sức mạnh  của truyền thông xã hội đang khiến nhà cầm quyền sợ hãi nhưng hầu như vô vọng về một phương thức “giải quyết” triệt để. Đó là thế mạnh của chúng ta. Nhà cầm quyền biết điều đó, nên  ”tương kế tựu kế” họ cũng tung ra một đội ngũ đông đảo những tên an ninh chuyên làm nhiệm vụ “phản truyền thông” trên các trang mạng xã hội, các blog tập thể cũng như blog cá nhân lề dân.

Giống như đội ngũ an ninh bên ngoài cuộc sống thực, lực lượng an ninh trên không gian ảo cũng đông đảo và len lỏi khắp nơi, trên các trang thông tin quốc tế, các trang mạng xã hội, các blog cá nhân và tập thể…Và đương nhiên những người này có trình độ tri thức và truyền thông cao hơn nhiều so với các đồng nghiệp chuyên thực hiện các nhiệm vụ cơ bắp của họ.
du-luan-vien-1904132
Với kinh nghiệm và nguồn lực của một Nhà nước, những người lãnh đạo cộng sản Việt Nam hiểu rất rõ tầm quan trọng của đội ngũ “dư luận viên” này và họ cũng hoàn toàn có khả năng nuôi dưỡng đội quân trung thành đó để thực hiện nhiều nhiệm vụ đa dạng từ việc bôi nhọ tấn công cá nhân; phản biện các bài viết của những nhà đấu tranh; hoặc định hướng dư luận theo hướng có lợi cho Nhà cầm quyền khi không thể đưa ra được những phản biện trắng trợn một cách hiệu quả; đến việc đưa lên một cây bút mới gia nhập vào lực lượng tranh luận lề dân để đến một lúc nào đó có đủ uy tín, những người này sẽ có ích cho chính quyền…Tóm lại là họ có đủ khả năng để vừa chiếm lĩnh truyền thông nhà nước, lẫn từng bước chiếm vai trò quan trọng trong truyền thông xã hội.

Cẩn thận không bao giờ là thừa khi chúng ta phải đối phó với cả một tập đoàn với kinh nghiệm lừa đảo đầy mình như thế. Cho nên chúng ta cần nỗ lực đánh bại kế sách của họ bằng cách “thực hoá” không gian ảo, không cho nó quá “ảo” để trở thành địa bàn dễ hoạt động, xâm chiếm và gây ảnh hưởng của “dư luận viên” trên mạng. Internet là một phương tiện tạo ra không gian hoạt động ảo nhưng không gì có thể ngăn chúng ta dùng một phương tiện ảo để bảo vệ những giá trị thật và đề cao sự minh bạch trên không gian ảo đó.

Với lương tâm, danh dự và trách nhiệm của người cầm bút, việc công khai danh tính là điều cực kỳ quan trọng. Nếu các thông tin về nhân thân người viết bị che dấu thì danh dự và trách nhiệm đối với những gì họ viết cũng ảo như không gian mạng vậy. Bởi, nếu “bạch hoá” nhân thân khi viết bài,  điều này sẽ tạo ra một rào cản vô hình giúp chúng ta cẩn thận và có trách nhiệm hơn với mọi phát ngôn; vì dù hoạt động ảo nhưng chúng ta phải chịu trách nhiệm thực trước công luận và có lẽ là trước cả Nhà cầm quyền độc tài.

Đối với những bài viết tường thuật sự kiện, bản thân những hình ảnh, âm thanh,  nhân chứng đã đủ giá trị thực để được tin cậy. Còn đối với những bài nghị luận hoặc tản văn bày tỏ quan điểm của người viết, nếu tác giả ẩn danh thì khó có thể thuyết phục được độc giả, dù biện luận có sắc sảo đến mấy. Bởi, những vấn nạn chính trị và xã hội của đất nước là những vấn đề thâm niên, đang bị bế tắc bởi hệ thống chính trị độc tài; việc trình bày quan điểm cá nhân đối với các vấn đề đó chỉ giúp làm sống lại những đề tài đã cũ. Đối với những trường hợp như thế, danh tính và trách nhiệm của tác giả có giá trị hơn nhiều so với  điều tác giả viết. Sự xác quyết bằng danh dự của tác giả đối với những gì mình viết là một bằng chứng sống động hơn tất cả mọi biện luận, cho thấy rằng ở xứ sở này đang thực sự tồn tại những vấn nạn như thế.  Thật vậy, việc lấy mình làm chứng nhân cho hiện trạng xã hội quan trọng và hiệu quả hơn việc nói suông.

Hơn nữa, việc viết bài ẩn danh không những không giải toả được nỗi sợ hãi của người dân mà còn làm trầm trọng thêm sự sợ hãi và mối nghi ngờ về tính xác thực của những vấn đề được trình bày. Một con người có thể xác định danh tính , sống tại một địa chỉ cụ thể, khi lên tiếng sẽ là một minh chứng hùng hồn cho tinh thần trách nhiệm và danh dự, điều đó góp phần giảm bớt nỗi sợ hãi và sự nghi ngờ đã trở nên thâm căn cố đế trong đất nước này.

Không thể dùng  an toàn cá nhân để biện minh cho sự ẩn danh. Khi lên tiếng công khai tất nhiên không sớm thì muộn bạn sẽ bị trấn áp. Nhưng từ trong sự áp bức đó, bạn vẫn lên tiếng bảo vệ Công lý và sự thật thì việc lên tiếng càng ý nghĩa vô cùng đối sự lớn mạnh của truyền thông độc lập cũng như có tác động lớn đến khối dân chúng còn im lặng kia. Còn nếu bạn chỉ lên tiếng ẩn danh thì mãi mãi bạn chỉ là một cái nick ảo trên không gian mạng. Bạn chứng minh được gì ngoài nỗi sợ hãi không vượt qua được của chính bản thân mình và dụng tâm mờ ám nào đó?

Không có tự do nào đến được với những con người nhát sợ và không có khả năng chịu trách nhiệm đối với những phát ngôn của mình. Những người đang đấu tranh cho tự do cần phải để cho đại bộ phận dân chúng còn sợ hãi biết rõ về danh tính của mình để cổ vũ họ với cả lương tâm, trách nhiệm và danh dự. Điều này không chỉ  cần được áp dụng với người cầm bút mà còn cả với những người điều hành các trang thông tin tập thể khác. Hành động trong bóng tối luôn có xu hướng trở nên thiếu trong sáng và thiếu trách nhiệm. Nếu tất cả những người viết và các admin của các trang blog tập thể bước ra khỏi bóng tối để trực diện thách thức nhà cầm quyền thì có thể chúng ta tạm thời bị họ trấn áp nhưng nhờ đó phong trào dân chủ sẽ bước sang một giai đoạn trưởng thành mới; và cũng nhờ đó vô hiệu hoá một phần mưu chước cài dư luận viên thâm nhập vào truyền thông xã hội,  lợi dụng tình trạng ảo để thực hiện những thủ đoạn có lợi cho Nhà cầm quyền.

Như tôi luôn nói, không ai muốn phải trả giá, hy sinh. Nhưng cuộc đấu tranh cho tự do này đòi hỏi ở những người đấu tranh bản lĩnh và trách nhiệm. Đây là một cuộc đấu tranh cam go với chế độ độc tài để mở sinh lộ cho đất nước, hy sinh là điều không tránh khỏi. Và khi chúng ta càng nỗ lực vượt thắng mình, hy vọng vượt thắng chế độ càng gần, càng lớn. Đó là những điều tôi muốn chia sẻ với mọi người mà cũng là nói với chính mình.

Sài Gòn tháng 7 năm 2013

© Huỳnh Thục Vy

© Đàn Chim Việt

51 Phản hồi cho “Danh dự và trách nhiệm”

  1. tonydo says:

    Gửi các cháu đang tranh đấu với đảng CS hầu đưa đất nước tới Phú Cường!
    Bác có coi trên Internet về cảnh các cháu đón mừng rằm tháng tám. Từ Hà Nội xuống Sài Gòn, từ Cà Mâu lên Nghĩa Lộ, Yên bái.v.v. thấy đâu cũng tấp nập, đông vui. Bánh nướng, bánh dẻo được bố mẹ mua về cho các cháu thưởng thức, ngắm trăng, bác cũng mừng.
    Tuy nhiên, khi nhìn kỹ những đồ chơi người ta bán cho các cháu trong dịp trung thu thì bác hoảng hồn.
    Tất cả đều sản xuất từ bên Tầu. MADE-IN-CHINA.
    Nhân có cái ý kiến trả lời của bác Nguyễn Trọng Dân lúc: 01/10/2013 at 12:49 bác muốn chia sẽ với các cháu như sau.
    Nước ta nhỏ, lại ở cái vị trí chắn đường ra biển của Tàu ( chính Mao có nói với HCM, nước tôi rộng, dân đông nhưng không có đường ra biển), hơn nữa vào thời điểm này, chỉ có anh Mỹ là có đủ khả năng bảo vệ ta trên biển, nhưng hai bên vẫn chưa có cái quan hệ tới mức sống chết với nhau cho tới khi đầu bạc, răng long.
    Thành thử nhún nhường một chút, mất vài ba chục hải đảo (chỉ có phân chim), dăm bảy trăm cây số núi rừng là có thể chấp nhận được( toàn thổ phỉ không thôi, có ma mà ở). Tuy nhiên cái gì cũng dựa vào Tàu thì, cách tốt nhất nên trở thành một tiểu bang ( như Tây Tạng chẳng hạn) của Liên Bang Trung Mông Việt , sau vài ba đời thì mọi người đều vui vẻ, Nỉ hảo, lảo sư hảo, Thúng xuế mấn hảo, tức là cùng một dân tộc, khỏi phải úynh nhau.
    Các cháu thân mến, qua cái comment ở trên của bác Trọng Dân, nếu thực tới 80% thôi thì kể như tiêu, các cháu khỏi phải tranh đấu nữa, vì tự nhiên được trở thành công dân một nước lớn vào hàng nhất nhì Thế Giới, lại có một nền kinh tế thứ hai và có thể qua mặt Mỹ Quốc để trở thành Đệ Nhất siêu cường trong vòng 20 năm tới ( Các cụ sờ mu rùa nói vậy ) thì kể như người Mễ Tây Cơ đựơc thành dân Mẽo rồi còn gì.
    Riêng bác thì: Khi người Tàu gặm xong miếng xương, vất xuống đất, chó cũng phải vẫy đuôi bỏ đi.
    Người Mỹ ăn xong, chó còn gặm mỏi răng.
    Đả đảo Đế Quốc Mỹ cút khỏi miền nam Việt Nam!
    Chào cơ hội. Bác Tony.

    • Nguyễn Trọng Dân says:

      Kính Đổ huynh & Moi Người

      Sự thật thì đúng là tiêu thật chớ chẳng phải chơi:

      1. Dạy Hán ngử ngay tại cấp 1( tức là tiểu học be bé của ta ngày trước )

      2. Đón Tập Cận Bình CHÍNH THỨC với lá cờ 6 sao Ở MỌI NƠI , từ nhiều Bộ khác nhau ( sau quê quá đổ lỗi …nhầm giống như vụ Rocky Mountain của Đổ huynh )

      3. Treo cờ Trung Quốc ở Lào Cai

      4. Các hệ thống xe tải từ Hán Quốc có thể chạy qua biên giới sang Việt Nam khỏi cần xét hỏi

      5. Bắt giam những ai quãng bá tinh thần Bài Hán Vinh Việt

      6. Gởi các tướng lãnh , tá qua cho Hán Cộng dạy bảo ngày càng đông

      7. Tạo điều kiện & hiện nay Hán Cộng nắm thầu 90% mọi dự án thủy điện , đường xá về vốn & số dự án đầu tư

      8. Tạo điều kiện cho Hán Cộng thuê rẻ rừng đất mọi nơi

      9. Tiếp tục cho Hán cộng khai thác quặng mỏ bừa bãi khắp Bắc , Trung

      10. Nhường hoàn toàn vịnh Bắc Bộ cho hải quân trung Quốc ngang nhiên qua lại không phản ứng

      11. Đá văng tất cả những ai chống đối Hán Cộng ra khỏi TW , quân đội ( Phạm Cơ Thạch đứng đầu sổ )

      12. Miển thị thực nhập cảnh cho Trung Quốc khi qua 9 tỉnh miền Bắc

      13. Mở toan cửa cho hàng hóa Hán quốc lan tràn

      14. Gia tăng mượn nợ từ Hán quốc để cột chặt lệ thuộc , trong đó có 5 đến15 tỷ Mỹ Kim tính từ ngày ký Hiệp định Bắc bộ

      15. Thắt chặt & gia tăng sự can thiệp sâu vào trong nội bộ của Đảng CS

      16. Ồ ạt để nhân công Hán Quốc tràn làn khắp cỏi An Nam, có chương trình bí mật lấy gái Việt Nam làm vợ để đào xâu gốc rễ

      17. Cho phép thành lập những khu bí mật riêng dành cho Hán quốc , không có thông tin hay ai được lai vãng (giống như Nhật Bản thời Tô giới trên đất Hán )

      18. Ép buộc một định huớng thị trường chung Hán- Á

      19. Chọt gậy ở Cao Miên , Lào để xóa bỏ ảnh huởng của Việt Nam , buộc chặt Đông dương vào Trung Nam Hải

      Kính Tạm đưa ra bấy nhiêu thôi để các Vị đọc giả lớn già , nhỏ, sồn sồn , trí thức , biện sĩ , thuyết khách, tham mưu , etc… làng trên xóm dưới suy xét …

      Kính

      • Nguyễn Trọng Dân says:

        14 ……Hiệp định Vịnh Bắc Bộ ( thiếu chữ “Vịnh” )

  2. Huong Nguyen says:

    Cám ơn cô Vy. Chỉ tiếc là bài viết của cô chỉ có gía trị với những ai hiểu được thế nào là danh dự và trách nhiệm. Nhưng hiểu là 1 chuyện, dám trá trả giá cho cái danh dự và nhận trách nhiệm là 1 bước đột phá rất lớn mà chỉ có tuổi trẻ đầy nhiệt huyết mới có thể làm được. Đối với những cái đầu đã cứng ngắc rồi thì tôi nghĩ là đành … chịu thua. Dĩ nhiên, những lời bình như thế này không dành cho đám âm binh trên mạng!

Leave a Reply to Huong Nguyen