WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Trận Hoàng Sa- Biểu tượng hội tụ lòng yêu nước

(Trình bày tại San Jose ngày 17-1-2015)

Những chiến sĩ đã ngã xuống trong trận chiến bảo vệ Hoàng Sa.

Những chiến sĩ đã ngã xuống trong trận chiến bảo vệ Hoàng Sa.

Trong chiến tranh Việt Nam vừa qua, trận Hoàng Sa ngày 19-1-1974 tuy ngắn ngủi nhưng là trận chiến chống ngoại xâm duy nhứt và ngày nay trở thành biểu tượng hội tụ lòng yêu nước của người Việt. Để thấy rõ các điểm nầy, xin đặt lại trận Hoàng Sa trong toàn bộ cuộc chiến Việt Nam vừa qua.

TÍNH CHẤT CUỘC CHIẾN VIỆT NAM

Về cuộc chiến 1946-1954, Cộng sản Việt Nam (CSVN) thường tuyên truyền rằng đó là cuộc kháng chiến chống Pháp của toàn dân. Thật ra, vấn đề không đơn giản như vậy. Nguyên khi ra mắt chính phủ Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa (VNDCCH) ngày 2-9-1945 tại Hà Nội do mặt trận Việt Minh (VM) và đảng Cộng Sản Đông Dương (CSĐD) lãnh đạo, Hồ Chí Minh (HCM) đưa ra ba lời thề, trong đó lời thề thứ ba là sẽ chống Pháp đến cùng nếu Pháp trở lui nước ta. Tuy nhiên khi Pháp trở lui, sợ Pháp lật đổ, mất quyền lãnh đạo, đồng thời để rảnh tay tiêu diệt các thanh phần đối lập, HCM không chống Pháp như lời thề ngày 2-9, mà thỏa hiệp với Pháp, ký hiệp định Sơ bộ ngày 6-3-1946, đặt Việt Nam trong Liên Bang Đông Dương và trong Liên Hiệp Pháp, nghĩa là hợp thức hóa sự hiện diện của quân đội Pháp ở Đông Dương. Chẳng những thế, để được chắc chắn yên thân hơn, HCM còn qua Paris, xin ký với Pháp Tạm ước (Modus Vivendi) ngày 14-9-1946. Hiệp ước nầy để cho Pháp tái tục các hoạt động kinh tế, tài chánh, giao thông, văn hóa trên toàn quốc Việt Nam. Như thế, rõ ràng, HCM cùng mặt trận VM và đảng CSĐD phản bội có hệ thống lời thề chống Pháp trước dân chúng ngày 2-9-1945.

Khi quân đội Pháp đến Hà Nội khá đông, xảy ra những cuộc đụng độ giữa quân Pháp và VM. Pháp yêu cầu VM phải để cho quân đội Pháp kiểm soát an ninh ở Hà Nội. Nếu để cho Pháp kiểm soát an ninh thì lãnh đạo đảng CSĐD và chính phủ VM đang ở Hà Nội, hoàn toàn nằm trong tay Pháp. Lo sợ bị bắt giữ, nhưng cũng không còn thương thuyết được với Pháp, HCM bí mật họp Trung ương đảng CSĐD tại Vạn Phúc (Hà Đông) trong hai ngày 18 và 19-2-1946, để tham khảo ý kiến. Không hỏi ý kiến Quốc hội (đại diện toàn dân) hay Ban Thường vụ Quốc hội, dù Ban Thường vụ Quốc hội luôn luôn có mặt ở Hà Nội, Trung ương đảng CSĐD quyết định tuyên chiến với Pháp, để có lý do chính đáng bỏ trốn khỏi Hà Nội.

Cũng không tham khảo Quốc hội, Trung ương đảng CSĐD còn thông qua “Lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến”, đổ gánh nặng chiến tranh lên vai toàn dân. Lúc đó, dân Việt chưa biết nhiều về HCM và đảng CSĐD. Dân Việt vốn có lòng yêu nước và có tinh thần chống ngoại xâm, nên khi nghe lời kêu gọi kháng chiến, liền đứng lên đáp lời sông núi mà không biết là đã bị HCM và đảng CSĐD lừa phỉnh, lợi dụng. Nhiều người tản cư vì tránh chiến tranh chứ không phải theo CS, vì chẳng bao lâu sau đó, họ hồi cư về thành rất đông.

Như thế, cuộc chiến bùng nổ tối 19-12-1946 là cuộc chiến do đảng CSĐD gây ra, vì quyền lợi sống còn của đảng CS, giữa đảng CSĐD với Pháp, chứ không phải giữa dân tộc Việt Nam với Pháp. Nếu kháng chiến chống Pháp vì lòng yêu nước, thì phải giữ lời thề chống Pháp ngay khi Pháp mới trở lại Việt Nam, chứ không thương thuyết, ký thỏa ước với Pháp, rồi khi đảng CSĐD bị đe dọa, mới chống Pháp.

Trong khi đó, đảng CSĐD tiếp tục cuộc tiêu diệt những thành phần theo chủ nghĩa dân tộc, không cộng sản, từ thành phố đến nông thôn. Tại thành phố, những nhân vật nổi tiếng bị VM giết đã nhiều. Tại nông thôn, trong mỗi làng, VM thủ tiêu ít nhất từ 5 đến 10 người, thì trên toàn quốc Việt Nam, tổng cộng số người bị VM giết có thể lên đến vài trăm ngàn người. Không thể ngồi chờ để bị giết, vì bản năng sinh tồn, những thành phần theo chủ nghĩa dân tộc quy tụ chung quanh cựu hoàng Bảo Đại, ở thế chẳng đặng đừng phải liên kết với Pháp chống CS, thành lập chính thể Quốc Gia Việt Nam (QGVN) năm 1949.

Từ năm 1949, chiến tranh giữa VMCS với Pháp trở thành chiến tranh ý thức hệ giữa người cộng sản với người quốc gia, kéo dài đến năm 1954 mới chấm dứt bằng hiệp định Genève (20-7-1954), chia hai Việt Nam tại vĩ tuyến 17: VNDCCH ở phía bắc, còn gọi là Bắc Việt Nam (BVN) và QGVN ở phía nam, còn gọi là Nam Việt Nam (NVN). Rõ ràng cuộc chiến nầy không phải là cuộc chiến chống ngoại xâm.

Cuộc chiến thứ hai 1960-1975 cũng do đảng CSĐD, dưới tên mới là đảng Lao Động (LĐ), cố tình gây hấn nhằm thôn tính NVN và bành trướng chủ nghĩa CS. Nguyên hiệp định Genève chỉ có tính cách thuần túy quân sự, không đưa ra giải pháp chính trị. Giải pháp chính trị được nói đến tại điều 7 bản “Tuyên bố cuối cùng của Hội nghị Genève 1954 về vấn đề lập lại hòa bình ở Đông Dương”, theo đó cuộc tổng tuyển cử để thống nhất đất nước dự tính sẽ được tổ chức vào tháng 7-1956. Tuy nhiên, bản tuyên bố nầy chỉ được hội nghị thông qua bằng miệng, chứ không có chữ ký của bất cứ phái đoàn nào cả, nghĩa là bản tuyên bố chỉ có tính cách gợi ý, chứ không có tính cách cưỡng hành, không bắt buộc thi hành.

Sau hiệp định Genève, VNDCCH hay BVN cài người, giấu súng ở lại miền Nam, vi phạm hiệp định Genève, nhưng BVN lại lấy cớ VNCH hay NVN không chấp nhận tổng tuyển cử, không tôn trọng hiệp định Genève, phát động chiến tranh lần nữa, xâm lăng NVN vào cuối 1960. Lần nầy, núp dưới chiêu bài “chống Mỹ cứu nước”, Lê Duẫn, thư ký thứ nhứt đảng LĐ tức đảng CSĐD, xác định mục tiêu chiến tranh là đánh cho TC, đánh cho Liên Xô. Câu nói của Lê Duẫn khái quát hết sức đầy đủ mục đích chiến tranh của BVN, làm tay sai cho LX, TC, và làm nhiệm vụ quốc tế CS.

Như thế, cả hai cuộc chiến 1946-1954 và 1960-1975 đều không chống ngoại xâm, mà chỉ do CS cố tình gây ra nội chiến để bảo vệ quyền lực và mở rộng quyền lực, bành trướng chủ nghĩa CS, làm tay sai cho CSQT. Có thể nói cả hai cuộc chiến đều là hai cuộc nội chiến huynh đệ tương tàn, còn tệ hại hơn cuộc nội chiến thời Nam Bắc phân tranh vào thế kỷ 17, vì CSVN lồng chủ nghĩa Mác xít vào cuộc nội chiến, tiêu diệt văn hóa dân tộc, làm tổn hại và tê liệt đất nước.

TRẬN CHIẾN CHỐNG NGOẠI XÂM

Đảng CSĐD rồi đảng LĐ thành công trong chiến tranh từ 1946 đến 1975 là nhờ viện trợ lớn lao của khối quốc tế cộng sản (QTCS), trong đó quan trọng là TC. Ngay từ đầu, TC viện trợ cho CSVN một cách hào phóng không phải vì nghĩa vụ QTCS, mà vì hậu ý thâm hiểm, điển hình là tuyên cáo về lãnh hải của TC ngày 4-9-1958, bao gồm cả hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa trên Biển Đông, trong khi thực tế hai quần đảo nầy thuộc Việt Nam từ lâu đời và theo hiệp định Genève, thuộc NVN vì ở phía nam vĩ tuyến 17.

Để đáp lại, thủ tướng BVN là Phạm Văn Đồng (PVĐ) đưa ra công hàm ngày 14-9-1958 thừa nhận bản tuyên cáo đó, nghĩa là thừa nhận Hoàng Sa và Trường Sa là của TC, nhắm hai mục đích: 1) Trả nợ cũ thời chiến tranh 1946-1954. 2) Chuẩn bị vay nợ mới để tiến đánh VNCH hay NVN. Thật vậy, tháng 10-1959, PVĐ qua Bắc Kinh cầu viện TC. Tháng 11-1959, TC đưa một phái đoàn sang BVN trong hai tháng, nghiên cứu tất cả những nhu cầu cần thiết của BVN. Tháng 5-1960, lãnh đạo BVN và TC họp ở Hà Nội và Bắc Kinh để thảo luận chiến lược tấn công NVN. (Qiang Zhai, China & the Vietnam Wars, 1950-1975, The University of Carolina Press, 2000, tt. 82-83.) Sửa soạn xong xuôi, BVN triệu tập Đại hội III đảng LĐ tháng 9-1960, quyết định tấn công NVN.

Các lãnh tụ TC không khác gì các vua chúa Trung Hoa ngày xưa, luôn luôn nuôi mộng bành trướng xuống ĐNÁ. Lịch sử cho thấy quân đội Trung Hoa không thắng được quân đội Đại Việt trên đường bộ, nên lần nầy TC nghĩ đến chiến lược khác, nhìn ra Biển Đông để tìm đường xuống ĐNA.

Tại Hội nghị hòa bình San Francisco 1951, TC nhờ Liên Xô đưa ra đòi hỏi các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa thuộc TC, nhưng bị bác bỏ. Trong khi đó, chính phủ QGVN lên tiếng xác nhận chủ quyền hai quần đảo nầy là của QGVN, thì không bị hội nghị phản đối. Sau đó, năm 1958 Mao Trạch Đông tuyên bố rằng: “Hiện nay, Thái Bình Dương không yên ổn. Thái Bình Dương chỉ yên ổn khi nào chúng ta làm chủ nó.” (“Now the Pacific Ocean is not peaceful. It can only be peaceful when we take it over.”) (Jung Chang and Jon Halliday, The Unknown Story MAO, New York: Alfred A. Knopf, Publisher, 2005, tr. 426.) Trong cuộc họp với đại diện đảng LĐVN năm 1963, MTĐ nói: “Tôi sẽ là chủ tịch của 500 triệu bần nông đưa quân xuống Đông Nam Á.” Tháng 8-1965, trong cuộc họp của Ban Chấp hành Trung ương đảng CSTQ, MTĐ tuyên bố: “Chúng ta phải giành cho được ĐNÁ, bao gồm cả miền Nam Việt Nam, Thái Lan, Miến Điện, Mã Lai, Singapore…” (Sự thật về quan hệ Việt Nam – Trung Quốc 30 năm qua, Hà Nội: NXB Sự Thật, 10-1979, Chương “Việt Nam trong chính sách Đông Nam Á của Trung Quốc”.)

Thời cơ thuận tiện cho TC hành động khi Hoa Kỳ (HK) mở cửa cho TC vào Liên Hiệp Quốc (LHQ) năm 1971, bắt tay với TC năm 1972, ký thông cáo chung Thượng Hải ngày 28-2-1972, quyết định rút hết quân khỏi Việt Nam cuối năm nầy và cắt giảm viện trợ cho VNCH. Nhân vào đầu năm 1974, VNCH bận rộn chống đỡ những cuộc tấn công mạnh mẽ của CSVN sau hiệp định Paris (27-1-1973), TC đánh chiếm Hoàng Sa của VNCH trên Biển Đông ngày 19-1-1974.

Tuy biết lực lượng không cân sức, nhưng Hải quân VNCH vẫn cương quyết bảo vệ Hoàng Sa. Thiếu tá Ngụy Văn Thà và đồng đội xông pha chống ngoại xâm và hy sinh trên chiến trường. Trận Hoàng Sa chứng tỏ rõ ràng VNCH không phải là tay sai của HK. Dù HK bỏ rơi VNCH và bắt tay với TC, quân đội VNCH vẫn cương quyết chống TC, bảo vệ quê hương. Trận chiến Hoàng Sa chứng tỏ lòng yêu nước của quân lực VNCH, chiến đấu bảo vệ tổ quốc, bảo vệ độc lập dân tộc, bảo vệ tự do dân chủ cho đất nước.

Sau trận Hoàng Sa, VNDCCH hay BVN không phản đối TC. Tuy không có mặt trong trận Hoàng Sa, nhưng BVN là kẻ dẫn đường cho TC đến Hoàng Sa vì công hàm PVĐ ngày 14-9-1958 đã thừa nhận Hoàng Sa và Trường Sa thuộc TC. Hơn nữa, chẳng những BVN vay nợ TC, mà tháng 6-1965 BVN còn nhờ TC gởi qua BVN 320,000 quân để bảo vệ các tỉnh thành phía bắc trong khi quân đội CSVN kéo xuống phía nam. (Qiang Zhai, China & the Vietnam Wars, 1950-1975, The University of Carolina Press, 2000, tr. 135.) Thật là ngu xuẩn khi nhờ cậy một tên ăn cướp giữ nhà, mà tên ăn cướp nầy vốn là kẻ thù truyền kiếp của dân tộc Việt Nam, đã nhiều lần cướp phá nước ta.

Đây là lần đầu tiên TC chiếm được hải đảo của Việt Nam, đột phá xuống Biển Đông, nhằm kiếm đường tiến xuống Đông Nam Á (ĐNA). Đặt trận Hoàng Sa trong toàn bộ cuộc chiến 1946-1975, mới thấy rõ trận Hoàng Sa là trận chiến chống ngoại xâm duy nhứt, do VNCH cương quyết chống TC xâm lăng.

BIỂU TƯỢNG HỘI TỤ LÒNG YÊU NƯỚC

Trước đây, chế độ CS kiểm soát chặt chẽ truyền thông, bưng bít tin tức, tuyên truyền và tố cáo VNCH là ngụy quân, ngụy quyền, làm “tay sai đế quốc Mỹ”, còn Mỹ là “đế quốc xâm lược”. Chế độ CS cũng che giấu công hàm PVĐ và trận Hoàng Sa ngày 19-1-1974. Dân chúng dưới chế độ CS trước 1975 hoàn toàn không biết tin tức ngoài thông tin CS. Trong những năm gần đây, TC đe dọa Biển Đông, vấn đề Hoàng Sa rộ lên trở lại. Nhờ truyền thông điện tử (Internet) phát triển rộng rãi, dân chúng mới biết được sự thật lịch sử. Từ đó dân chúng trong nước nhận ra các điều quan trọng làm thay đổi nhận thức của dân chúng:

1) Chế độ VNCH và quân lực VNCH không tấn công BVN, mà chỉ ở thế tự vệ, chiến đấu chống cuộc xâm lăng của BVN, bảo vệ quê hương, tự do, độc lập cho chính mình, chiến đấu chống TC chống ngoại xâm, quyết tâm bảo vệ Hoàng Sa, không làm tay sai cho bất cứ ngoại bang nào. VNCH và quân lực VNCH rõ ràng là một chế độ chính nghĩa và một quân lực chính nghĩa.

2) Cộng sản Việt Nam tuyên truyền rằng Hoa Kỳ (HK) là “đế quốc xâm lược”, nên CSVN mở cuộc chiến tranh “chống Mỹ cứu nước”. Ngày nay dân Việt nhận biết rằng HK không phải là đế quốc xâm lược. Hoa Kỳ không xâm lăng nước nào, mà còn giúp nhiều nước sau thế chiến thứ hai như Đức, Nhật Bản, Triều Tiên phục hưng kinh tế. Hoa Kỳ đến NVN để giúp NVN xây dựng và phát triển sau 1954. Khi BVN tấn công NVN năm 1960, thì 5 năm sau, HK mới đem quân vào NVN năm 1965, giúp NVN tự vệ chống BVN tràn xuống NVN, chứ HK không xâm lăng NVN và cũng không xâm lăng BVN. Hoa Kỳ dùng máy bay tấn công BVN chỉ nhằm mục đích chận đứng cuộc xâm lăng của BVN vào NVN.

3) Chế độ CSVN định nghĩa rằng “yêu nước là yêu xã hội chủ nghĩa”. Gần đây, ngày 29-12-2014, tổng bí thư đảng CSVN nói tại Đại hội 7 Hội Liên Hiệp Thanh Niên tại Hà Nội rằng thanh niên “có “tâm” là có lòng yêu nước, yêu chế độ”. Tuy nhiên, chế độ Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam (CHXHCNVN) hiện nay ở trong nước, về đối nội thì độc tài đảng trị, áp bức và tham nhũng; về đối ngoại thì làm tay sai cho TC, càng ngày càng làm mất đất, mất đảo, mất biển. Như thế yêu XHCN, yêu chế độ CS chỉ là tiếp tục bị cảnh độc tài, áp bức, tham nhũng, dân oan và chế độ XHCN tiếp tục bán nước chứ không phải là yêu nước. Nói cách khác, yêu XHCN là phản quốc chứ không yêu nước.

4) CSVN tuyên truyền rằng TC là một nước XHCN anh em. Đã là anh em XHCN với nhau, sao TC lại ức hiếp nhau, chiếm đất, chiếm đảo, chiếm biển của nhau? Như vậy, TC không thân hữu như lời CSVN tuyên truyền, mà TC lộ nguyên hình là kẻ thù xâm lược truyền kiếp như vua chúa Trung Hoa ngày xưa.

Ngày nay, nhờ Internet, tầm nhìn của dân chúng trong nước mở rộng và hiểu rõ các điểm trên đây, hiểu rõ tình hình chính trị. Từ đó đồng bào hết sức ca tụng lý tưởng tự do dân chủ và độc lập của VNCH, ca tụng quân đội VNCH, ca tụng trận chiến Hoàng Sa chống TC xâm lược. Các bloggers và Face-books diễn tả hết sức sống động tâm tình của dân chúng. Ví dụ sinh viên Lê Trung Thành đã viết: “Các anh ơi!Các chị ơi! Các mẹ ơi! Còn cờ đỏ sao vàng thì không bao giờ có độc lập, tự do, hạnh phúc.” (đăng trên các web site13-03-2009.) Một nhà tranh đấu trẻ tuổi khác thì đề cao chính nghĩa quân đội VNCH, và đi đến kết luận: “Tôi gọi họ là những anh hùng.” (Đặng Chí Hùng, “Tôi gọi họ là những anh hùng”, Dân làm báo 30-3-2013.). Tương tự như thế, một người dân Hà Nội viết: “Người ta gọi các anh là “quân ngụy”,/ Bởi các anh là lính Việt Nam Cộng Hòa./ Nhưng tôi gọi các anh là liệt sĩ,/ Bởi các anh ngã xuống vì Hoàng Sa.” , Phan Duy Kha, “Sẽ có một ngày lấy lại Hoàng Sa”, 14-1-2014.) Còn rất nhiều ví dụ mà chúng ta không thể trưng dẫn hết ở đây.

Vì vậy, có thể nói trận Hoàng Sa ngày 19-1-1974 chống ngoại xâm trở thành biểu tượng hội tụ lòng yêu nước của toàn thể người Việt ngày nay. Qua thế kỷ 21, khuynh hướng chung trên thế giới khuyến khích những cuộc tranh đấu bất bạo động hơn là việc sử dụng bạo lực. Người Việt Hải ngoại chúng ta hãy tích cực yểm trợ tinh thần cũng như yểm trợ vật chất tất cả những cuộc tranh đấu bất bạo động của dân chúng trong nước, đòi hỏi tự do dân chủ, nhân quyền và dân quyền, nhằm đi đến giải thế chế độ CSVN.

THỬ NHÌN VỀ TƯƠNG LAI

Thế là TC đã chiếm được Hoàng Sa. Là người Việt Nam, ai cũng muốn giành lại lãnh thổ đã mất. Trong hiện tình đất nước, giành lại Hoàng Sa thật là khó khăn vì phải qua hai cửa ải, hai giai đoạn.

Thứ nhứt là CHXHCNVN. Về pháp lý, tuy nắm được đầy đủ hồ sơ, tài liệu chứng minh Hoàng Sa và Trường Sa là của Việt Nam, nhưng CHXHCNVN không dám kiện TC ra Tòa án quốc tế để đòi lại Hoàng Sa. Ngày 19-11-2014, thủ tuớng CSVN chỉ dám tuyên bố “vừa hợp tác, vừa đấu tranh”. Sau đó, ngày 11-12-2014, phát ngôn viên Bộ Ngoại giao CHXHCNVN ra tuyên bố đề nghị Tòa án Trọng tài Thường trực (Permanent Court of Arbitration) Liên Hiệp Quốc tại La Haye (Hòa Lan) quan tâm đến các quyền lợi và lợi ích pháp lý của Việt Nam trên Biển Đông. Hành động nầy được nhà bình luận người Úc Carlyle Thyer gọi là CHXHCNVN “lách bằng cửa sau” vào vụ kiện giữa Phi Luật Tân và TC. (RFI 12-12-2014).

Trong khi đó, CSVN thẳng tay đàn áp những cuộc biểu tình, những bloggers, face-books chống TC, trấn áp tinh thần yêu nước của dân chúng. Vì vậy nếu còn CSVN thì không bao giờ có thể đòi lại Hoàng Sa mà phải dứt khoát chấm dứt chế độ CSVN, mới thoát ra khỏi những cam kết ngầm của HCM khi cầu viện TC năm 1950, hủy bỏ công hàm PVĐ ngày 14-9-1958, chấm dứt mật ước Thành Đô của tập đoàn Nguyễn Văn Linh năm 1990, chấm dứt cảnh lệ thuộc TC, mới có thể chống TC và kiện TC ra tòa án quốc tế. Hiện nay ở trong nước, dân chúng đang truyền nhau câu đồng dao: “Con ơi nhớ lấy lời cha, / Hễ còn cộng sản, Hoàng Sa còn Tàu.”

Thứ hai là TC. Hiện nay, TC mới trổi dậy và rất hưng thịnh. Tuy nhiên trong sự hưng thịnh hiện nay, về đối nội TC cũng gặp bất ổn vì dân chúng trong nước ngấm ngầm tranh đấu chống độc tài, và vì các sắc dân chung quanh bị TC sáp nhập như Mãn Châu, Nội Mông, Tân Cương, Tây Tạng luôn luôn tìm cách nổi lên đòi độc lập.

Về đối ngoại, chính vì đang hưng thịnh, quá tự tin, TC càng ngày càng hung hăng trên Biển Đông, chẳng những khiêu khích đe dọa các nước láng giềng, mà vào tháng 5-2009, TC gởi cho tổng thư ký LHQ một công hàm yêu cầu chuyển cho tất cả hội viên LHQ, rằng TC có chủ quyền không thể tranh cãi đối với các hải đảo trên Biển Đông và các vùng biển liền kề, kèm theo bản đồ 9 khúc do TC thực hiện, nối liền các hải đảo mà TC tự cho là của TC trên Biển Đông. [Sách báo thường gọi đường 9 khúc là đường chữ U hay Lưỡi bò.] Năm 2011, TC gởi cho LHQ một công hàm nữa, cũng gần giống công hàm trước, yêu cầu thông báo cho toàn thể hội viên LHQ.

Hành động nầy đi ngược lại quyền lợi chung trên thế giới do luật quốc tế về biển quy định. Chẳng những Nhật Bản ở Đông bắc Á, các nước ĐNÁ mà cả HK cũng không chấp nhận đường chữ U do TC vẽ ra. Ngày 4-12-2014, Hạ viện HK thông qua với đa số tuyệt đối 100% nghị quyết H.RES.744, nhấn mạnh cần phải tìm giải pháp hòa bình trên nền tảng luật pháp quốc tế trong các cuộc tranh chấp lãnh thổ, hải đảo trên Biển Đông. Hôm sau, ngày 5-12-2014, Bộ Ngoại giao HK đưa ra Bản nhận định dài 24 trang về yêu sách đường chữ U của TC. Câu kết luận cuối cùng của bản nhận định như sau: “…đòi hỏi về đường gạch nối [đường lưỡi bò, chữ U, 9 khúc] không phù hợp với luật quốc tế về biển.” (Nguyên văn: “…its dashed-line claim does not accord with the international law of the sea.”) Ngày 23-12-2014, khi trả lời thỉnh nguyện thư ngày 13-5-2014 của 139,554 chữ ký, Tòa bạch ốc khẳng định: “Hoa Kỳ có lợi ích quốc gia tại Biển Đông, trong đó bao gồm tự do hàng hải, giải quyết các tranh chấp một cách ôn hòa, tôn trọng luật pháp quốc tế và thương mại hợp pháp diễn ra thuận lợi…Chúng tôi đã bày tỏ quan ngại trước các hành động của Trung Quốc, trong đó bao gồm việc triển khai giàn khoan Hải Dương 981, đến các cấp lãnh đạo cao nhất của Trung Quốc”. (BBC Tiếng Việt, 24-12-2014)

Hiện nay, tuy trổi dậy và hung hăng, TC không đồng minh với ai cả, tự cô lập. Nếu có một biến cố xảy ta ở nội địa TC, hoặc nếu có một cuộc tranh chấp kinh tế, hay một biến cố ngoại giao bất ngờ bùng nổ, các nước liên minh áp lực TC bằng những biện pháp kinh tế như hiện áp lực Nga, thì TC có thể sẽ khốn đốn và có thể sẽ đổ vỡ thành nhiều mảnh như Liên Xô trước đây. Khi đó, Việt Nam mới có thể lợi dụng thời cơ, chiếm lại Hoàng Sa và Trường Sa.

KẾT LUẬN

Do hoàn cảnh chính trị thế giới, VNCH tạm thời thất bại năm 1975, nhưng chính nghĩa dân tộc, lý tưởng tự do dân chủ của VNCH là chân lý vĩnh hằng, và là ước mơ của toàn dân Việt Nam.

Chế độ CSVN càng khiếp nhược trước TC, dân chúng Việt Nam càng thương tiếc những chiến sĩ Hoàng Sa. Trận hải chiến Hoàng Sa là niềm tự hào dân tộc và là biểu tượng hội tụ lòng yêu nước, dẫn đường cho toàn dân Việt Nam đoàn kết tranh đấu giải thể chế độ CS, mới có thể đòi lại đất đai, quần đảo đã mất vào tay TC. Trận chiến Hoàng Sa ngày 19-1-1974 giữ một vị trí lịch sử vô cùng quan trọng trong công cuộc vận động phục hưng đất nước. Xin thành kính tri ân sự hy sinh của Ngụy Văn Thà và các chiến sĩ Hoàng Sa.

(San Jose, 17-1-2015)

© Trần Gia Phụng

© Đàn Chim Việt

26 Phản hồi cho “Trận Hoàng Sa- Biểu tượng hội tụ lòng yêu nước”

  1. hn says:

    tudo nói

    “Bỏ đi tám…! VNCH qua 2 chế độ …không ra gì….!! chỉ vì quyền và lợi mà thôi…..! . Hảy nhìn thật; sự thật ; Cọng Sản thực tế hơn… Ai ? mạnh thì thắng….Uy + Quyền + Tiền là Chân Lý bất di…bất diệt .”
    (hết trích)

    Sai!
    CS có quyền nhưng làm chó gì có tiền, chính sách CS gồm ba cái Ăn

    1-Trước hết là Ăn cướp, xua quân ăn cướp khuân đồ

    2-Sau đó Ăn xin, ngửa tay xin cơm thừa canh cặn của Mỹ, của Việt kiều

    3-cuối cùng Ăn cắp, bè lũ CS chỉ là một lũ ăn cắp của dân mua xe triệu đô, xây dinh thự, từ Tổng bí thư, Thủ tướng, Chủ tịt nước… cho tới phường trưởng, xã trưởng… chỉ là một lũ những thằng ăn cắp

  2. hn says:

    tudo nói

    “Bỏ đi tám…! VNCH qua 2 chế độ …không ra gì….!! chỉ vì quyền và lợi mà thôi…..! . Hảy nhìn thật; sự thật ; Cọng Sản thực tế hơn… Ai ? mạnh thì thắng….Uy + Quyền + Tiền là Chân Lý bất di…bất diệt .”
    (hết trích)

    Sai !
    CS có quyền nhưng làm chó gì có tiền, chính sách CS gồm ba cái Ăn

    1-Trước hết là Ăn cướp, xua quân ăn cướp khuân đồ

    2-Sau đó Ăn xin, ngửa tay xin cơm thừa canh cặn của Mỹ, của Việt kiều

    3-cuối cùng Ăn cắp, bè lũ CS chỉ là một lũ ăn cắp của dân mua xe triệu đô, xây dinh thự, từ Tổng bí thư, Thủ tướng, Chủ tịt nước… cho tới phường trưởng, xã trưởng… chỉ là một lũ những thằng ăn cắp

  3. Trực Ngôn says:

    KẾT LUẬN của tác giả Trần Gia Phụng: “Do hoàn cảnh chính trị thế giới, VNCH tạm thời thất bại năm 1975, nhưng chính nghĩa dân tộc, lý tưởng tự do dân chủ của VNCH là chân lý vĩnh hằng, và là ước mơ của toàn dân Việt Nam“.

    Tôi đồng tình với nội dung bài viết của tác giả, nhưng phần “KẾT LUẬN” thì tiếc là không thực tế!

    “VNCH tạm thời thất bại” chỉ có nghĩa, khi chế độ VNCH vẫn còn tồn tại, nhưng vì “tạm thời thất bại” mà “bộ sậu” phải rút vào mật khu hoặc di tản đi đâu đó chờ ngày (hay chờ thời) phản công giành chiến thắng.

    Nhưng trên thực tế thì chính quyền VNCH đã không còn nữa, mà chỉ còn lại “linh hồn” là Cờ Vàng và lý tưởng Dân chủ Tự do.

    Do vậy, tôi nghĩ, để kết thúc cho bài “Trận Hoàng Sa- Biểu tượng hội tụ lòng yêu nước” là;

    VNCH “tạm thời” thất bại năm 1975, nhưng chính nghĩa dân tộc, lý tưởng tự do dân chủ của VNCH là chân lý vĩnh hằng, và là ước mơ của toàn dân Việt Nam“.

    • Tudo.com says:

      Thưa sư huynh Trực Ngôn,
      Quả thật khi đọc sự phân tích chữ “tạm thời” của huynh rất chính xác và thực tế, nó làm cho đàn em chới với khi đọc mà không để ý.

      Nhưng suy đi nghỉ lại, phải chăng “tạm thời” là Tinh Thần, là Mục Tiêu của người dân VNCH đã chưa đạt được mà ý ông Trần Gia Phụng muốn nói ? Phải chi được ông ấy giải thích thêm thì hay quá.

      Cám ơn sư huynh rất logic VNCH, bởi VNCH chúng ta khác nhau ở chổ không thích cái trò Bác hát chúng Cháu cùng nghe. Mặc dù Bác hót rất. . .tệ !

    • Chiêu Dương says:

      Tớ tạm chấp nhận ý kiến của TN rằng :

      “VNCH thất bại năm 1975, nhưng chính nghĩa dân tộc, lý tưởng tự do dân chủ của VNCH là chân lý vĩnh hằng, và là ước mơ của toàn dân Việt Nam”. Cho dẫu như vậy, TN sẽ nghỉ gì khi tớ viết :

      Câu văn trong ngoặc kép ở trên có nghĩa toàn dân VN mơ ước lý tưởng tự do dân chủ của VNCH và thừa nhận chính nghĩa dân tộc của VNCH là chân lý vĩnh hằng. Một mơ ước dựa trên chân lý vĩnh hằng trở thành hiện thực chẵng có gì là không thể. Khi mơ ước thành hiện thực, VNCH có được ngay 2 yếu tố lãnh thổ và dân cư, việc thành lập chính quyền là điều đơn giản. Khi VNCH có đủ 3 yếu tố lãnh thổ, dân cư và chính quyền thì VNCH hội đủ tính chất một quốc gia. Một quốc gia VNCH mới sẽ hiện diện.

      Nguyễn Ánh thua quân Tây sơn phải bỏ chạy vào nam rồi sang Xiêm. Kể từ đó đến trước năm 1803, người ta bảo NA thất bại. Nhưng kể từ 1803 về sau, người ta lại bảo NA tạm thất bại. Với những ai có niềm tin son sắt rằng VNCH sẽ phục hoạt ( như mơ ước của toàn dân VN ), họ chẵng có gì sai khi nói VNCH tạm thời thất bại năm 1975.

      Về phương diện công pháp quốc tế thì một chủ thể được xem là quốc gia khi có đầy đủ các yếu tố : lãnh thổ, dân cư và có chính quyền. Khi chưa có chính quyền, quốc gia đó chưa hội đủ tính công pháp quốc tế chứ không phải không có quốc gia đó, ở đây cần nói rỏ là lãnh thổ ở trên dân cư và dân cư luôn mơ ước về VNCH. Cũng về phương diện công pháp quốc tế, TN cần nghiên cứu kỷ giai đoạn cuối dẫn đến VNCH (tạm) thất bại, bạn sẽ hiểu rỏ hơn tính pháp lý của VNCH trong công pháp quốc tế.

      Tớ cà khịa với TN thuần túy lý thuyết là như vậy, thực tiển sẽ sớm biết là thất bại hay tạm thất bại, không còn quá xa đâu.

      P/s : Đừng nên có suy nghỉ, VNCH là bê nguyên xi hệ thống nhân sự chính quyền của VNCH trước 1975. Hầu hết trong số họ dẫu muốn phục vụ nhưng đều đã xế tuổi hưu rồi.

  4. Tudo.com says:

    Trần Gia Phụng: KẾT LUẬN
    “Do hoàn cảnh chính trị thế giới, VNCH tạm thời thất bại năm 1975, nhưng chính nghĩa dân tộc, lý tưởng tự do dân chủ của VNCH là chân lý vĩnh hằng, và là ước mơ của toàn dân Việt Nam.”

    Không thể có Kết Luận nào chính xác hơn như trên.

    Cám ơn sử gia Trần Gia Phụng.

    • tudo says:

      Bỏ đi tám…! VNCH qua 2 chế độ …không ra gì….!! chỉ vì quyền và lợi mà thôi…..! . Hảy nhìn thật; sự thật ; Cọng Sản thực tế hơn… Ai ? mạnh thì thắng….Uy + Quyền + Tiền là Chân Lý bất di…bất diệt .

      • Hồ chủ tịt says:

        CS BV thì có ra quái gì, hồi 1975 đói rách như cái tã phải xua quân đi ăn cướp, một đạo quân chết đói vào Nam khuân đồ thật nhục nhã xấu hổ, nhờ cơm gạo miền nam mà sống tới nay
        Mỹ nó vứt cái miếng xương Đông dương cho bè lũ chết đói gậm

      • CON NGƯỜI, ĐẤT NƯỚC,
        VÀ CHẾ ĐỘ

        Con người mới cái trước tiên
        Kế là đất nước thiêng liêng trên đời
        Chớ còn chế độ bề ngoài
        Nâng bi chế độ rõ toàn đồ ngu

        Chế độ tốt phải là theo chân lý
        Khách quan thôi thì chế độ mới hay
        Nếu chế độ lại thành ra cưỡng lý
        Đó quả nhiên là chế độ cùi đày

        Trong cuộc đời vẫn luôn người xấu tốt
        Cho dù đâu và dù ở thời nào
        Dù địa vị cấp cao hay cấp thấp
        Dù dân quèn bao thuở cũng vậy thôi

        Bã tuyên truyền luôn nâng bi chế độ
        Chỉ là đồ quen dối gạt người đời
        Chế độ nào cũng người hay người dở
        Còn tốt gì nếu chế độ trời ơi

        Dân chủ mới là hàng đầu tiêu chuẩn
        Tự do luôn ý nghĩa thứ hai
        Nhân văn chính là thứ ba phải có
        Hay gì sao những chế độ độc tài

        Độc tài chỉ cá nhân cầm chịch
        Hay cũng luôn một nhóm cầm quyền
        Dân chỉ toàn trên răng dưới dế
        Có gì đâu mãi cứ hót vinh quang

        NON NGÀN
        (25/01/15)

      • noileo says:

        Trích: “Bỏ đi tám…! VNCH qua 2 chế độ …không ra gì….!! chỉ vì quyền và lợi mà thôi…..! . Hảy nhìn thật; sự thật ; Cọng Sản thực tế hơn… Ai ? mạnh thì thắng….Uy + Quyền + Tiền là Chân Lý bất di…bất diệt” . (tudo says: 24/01/2015 at 04:46)

        Việt nam Cộng Hòa, qua 2 chế độ, luôn luôn hơn hẳn VNDCCH cộng sản trước 1975 về tất cả mọi phương diện.

        VNCH là một quốc gia dân chủ tự do, có chế độ chính trị cởi mở hơn hẳn VNDCCH cộng sản, hơn hẳn độc tài cộng sản Nga, Tàu Đông Đức, Cuba, hơn nhiều quốc gia khác trên thế giới.

        Trong khi đó chế độ cộng sản VNDCCH là chế độ độc tài tàn ác. Hồ chí Minh bỏ đói trí thức, bắt giam, nhục hình tuổi trẻ. Hồ chí Minh và bọn cộng sản VNDCCH gây nên cuộc khủng bố CCRD giết hạinhangf trăm ngàn nông dân miền bắc, quân đội cộng sản VNDCCH đàn áp chính trị giết hại 7000 người dân Quỳnh Lưu 1956thủ phạm

        VNCH chống lại giặc tàu bảo vệ chủ quyền quốc gia, trong khi đó Việt nam Dân chủ Cộng hòa bán nước, Hồ chí Minh & Phạm Văn Đồng cắt xẻ HS & TS dâng cho giặc tàu, can tội rước giặc tàu vào Việt nam, dựa vào giặc tàu chống lưng đỡ đầu khủng bố nhân dân VN reo rắc tội ác xây dụng chủ nghĩa xã hội lên miền bắc VN

        “Tiền” của đảng viên cộng sản là tiền ăn cắp quốc khố, là tiền bóc lột nhân dân, là tiền nhục nhã, là tiền tội ác

        “Quyền” của đảng viên cộng sản, từ Hồ chí Minh đến NGuyễn Phú Trọng, là quyền dựa vào sụ chống lưng đỡ đầu của giặc tàu mà có, đó là tội phản quốc nhục nhã

        Ca ngợi “tiền & quyền của cộng sản, những đồng tiền tội ác, những chức quyền bán nước nhục nhã, là cách tốt nhất để đưa con cái đi vào con đường tội ác, phản quốc, làm nhục gia phong, làm nhục cha mẹ & ông bà & tổ tiên

      • DâM TiêN says:

        Thưa:

        Mỹ nó ném cho trái táo có tẩm bùa mê..
        Rồi mai qua cơn mê

        Thưa chú Sam, chú có cần đợi cho những thằng
        Trọng Lú, Nghị đen, Thảo láo,, Thanh lợn, Hải
        đểu, Phúc Hói…chúng nó mở mắt hí ra không?

        Chú Sam: Khỏi cần,Tôi sẽ cho kéo màn sớm hơn.

      • Tudo.com says:

        Hơn nữa thế kỷ nay dân VN muốn bỏ. . .mà chưa bỏ hết được.
        Vì khứa già Dâm Tặc chơi bậy đã gieo một đống giống toàn là thứ tudo ăn cướp, tudo hiếp dâm, tudo đánh dân, tudo lấy đất của dân làm của mình, tudo bán biển đảo cho giặc Tàu.

        Còn câu hỏi: “Cọng Sản thực tế hơn… Ai ?”
        Dễ thôi ! Cọng Sản mà không có. . . . ^ . . .thực tế chỉ là. . .Cọng Rác mà thôi chứ làm được cái con. . . c. .gì mà đòi hơn Ai ?

      • tudo says:

        Sống trong xã hội loài ….NGƯỜI thì ….SỰ THẬT là MỘT tính căn bãng của trật tự tồn tại vửng chắc… . Đối lại ….DÃ DỐI là MỘT chân lý bất di ! bất diệt của Người Ngôm….!!!!! .

  5. Võ Trang says:

    Cũng như những bài viết khác, tác giả chứng tỏ 1 công trình nghiên cứu cẩn thận khi viết bài. Ở đây có l điểm, dù chỉ bên lề và không mới mẽ gì, nhưng vẫn mong muốn được đem ra thảo luận lại vì những hệ luận của nó, đó là việc định nghĩa cuộc chiến Việt-Nam, 1945 – 1975 như là 1 cuộc nội chiến?

    Có thể nào đây là 1 cuộc nội chiến thực sự khi chính tác giả cũng nhận định:
    1. Nó chỉ phát xuất từ tham vọng của giới lãnh đạo CSVN?
    2. Nó hoàn toàn được hổ trợ và giật dây của thế lực cộng sản quốc tế
    3. Chính Lê Duẩn và giới lãnh đạo CSVN cũng nhìn nhận là họ đã đánh (thuê) cho Trung Cộng và Liên Sô?

    Ngay cả cái chiêu bài “Giải phóng miền Nam” hay “chống Mỹ cứu nước” cũng không thể diễn dịch như là 1 cuộc nội chiến của người Việt-Nam được.

    Nhìn cuộc chiến như 1 cuộc nội chiến là cho cộng sản cơ hội phát triển chiêu bài Hòa Hợp Hòa Giải dân tộc.

    Người dân 3 miền Việt-Nam thật sự không hận thù nhau. Hình ảnh bộ đội Bắc Việt đem gạo hay chén bát cho người thân của mình khi vào Sài-Gòn cho thấy họ đã bị nhà cầm quyền CSVN lường gạt trắng trợn.

    Vì thế, do tham vọng cuồng tín của lãnh đạo CSVN và sự giật dây của thế lực quốc tế , cuộc chiến Việt-Nam là 1 cuộc chiến đã dẫn đến cảnh huynh đệ tương tàn đầy máu và nước mắt, nhưng không phải là 1 cuộc nội chiến thực sự của người dân Việt.

    • Trực Ngôn says:

      Đồng ý với Võ Trang!

    • Tudo.com says:

      @Võ Trang:”Nhìn cuộc chiến như 1 cuộc nội chiến là cho cộng sản cơ hội phát triển chiêu bài Hòa Hợp Hòa Giải dân tộc.”

      Vâng, phải có nhận xét hay như vậy mới làm cho các sử gia chân chính viết chính xác hơn và hay hơn.

      Cám ơn Võ Trang!

    • noileo says:

      Rất đồng ý với bác là giữa người dân miền bắc và người dân miền nam hoàn toàn không có điều chi tranh giành với nhau để đến nỗi phải đánh giết nhau.

      Cuộc chiến tranh Hồ chí Minh chống Việt nam, cuộc chiến tranh VNDCCH xâm lăng VNCH cũng không hề có “tranh giành” nào, mà chỉ có một chiều từ bắc đánh xuống nam, chỉ có một chiều những tướng tá quân đội cộng sản VNDCCH miền bắc tự lột lon, tự lột quân phục, trở thành quân cộng phỉ tội ác, vượt vỹ tuyến 17 xâm nhập vào VNCH lùng sục thảm sát người dân miền nam, phá hoại tài sản công cộng của VNCH, chẳng hạn như chúng đã đặt thuốc nổ giật đổ những cột dây dẫn điện cao thế từ nhà máy thủy điện Đa nhim ….

      Cuộc chiến tranh Hồ chí Minh sở dĩ xảy ra là vì bọn cộng sản VNDCCH, bọn Việt cộng Lê Duẩn , VC Hồ chí Minh tay sai giặc tàu, thủ phạm rước giặc tàu vào VN, bọn trí thức cộng sản chân chính tim đỏ thẻ đỏ & bọn lão thành cách mạng cộng sản muốn bành trướng chủ thuyết Mác Lê của chúng lên toàn Việt nam, reo rắc tội ác “xây dụng chủ nghĩa xã hội” vào VNCH, phục vụ cho tham vọng quyền lực bệnh hoạn của cộng sản, phục vụ cho lòng tham cộng sản, đúng như độc giả Võ Trang đã nêu, không cần phải đánh dấu chấm hỏi:

      1. Nó chỉ phát xuất từ tham vọng của giới lãnh đạo CSVN ?
      2. Nó hoàn toàn được hổ trợ và giật dây của thế lực cộng sản quốc tế
      3. Chính Lê Duẩn và giới lãnh đạo CSVN cũng nhìn nhận là họ đã đánh (thuê) cho Trung Cộng và Liên Sô ?

      Cuộc chiến tranh Hồ chí Minh chống Việt nam, cuộc chiến tranh VNDCCH xâm lăng VNCH tự do sở dĩ xảy ra là vì bọn cộng sản không bao giờ có thể phổ biến chủ thuyết Mác Lê bằng biện pháp ôn hòa, mà ngược lại, chỉ có thể phổ biến chủ nghĩa cộng sản của chúng bằng bạo lực, bằng chiến tranh, riêng đối với bọn cọng sản VNDCCH thì chúng chỉ có thể phổ biến chủ thuyết Mác lê bằng cách rước ngoại bang tàu cộng vào VN, dựa vào súng đạn ngoại bang khủng bố nhân dân, áp đặt chủ nghĩa & chế độ cộng sản tội ác lên nhân dân

      Cuộc chiến tranh Hồ chí Minh sở dĩ xảy ra là vì bọn cộng sản VNDCCH, bọn Việt cộng Lê Duẩn , VC Hồ chí Minh, bọn trí thức cộng sản chân chính tim đỏ thẻ đỏ, bọn lão thành cách mạng cộng sản đã bưng bít thông tin, nhồi sọ thông tin, lợi dụng, lùa gạt, cưỡng bách người dân miền bắc làm công cụ chiến tranh, tiến hành cuộc chiến tranh Hồ chí Minh chống Việt nam, chứ người dân miền bắc không hề đồng lòng với chúng gây chiến tranh tội ác

      Rõ ràng, nếu người dân miền bắc đuọc có đầy đủ thông tin, có báo chí tư nhân, đuọc tự do bày tỏ ý kiến, được tự do tranh luận, thảo luận…, nếu ý kiến người dân đuọc nhà cầm quyền cộng sản tôn trọng, chứ ý kiến người dân không bị vứt sọt rác, chứ người dân có ý kiến khác biệt với nhà cầm quyền cộng sản không bị đưa đi tập trung cải tạo & tù không án mút mùa lệ thủy, thì chắc chắn đã không có cuộc chiến tranh Hồ chí Minh tội ác chống Việt nam.

      Giả sử rằng cuọc chiến tranh Hồ chí Minh tội ác là do quân gì đâu, chứ không phải những người ở phía bắc vỹ tuyến 17 suốt 20 năm bị quân cộng sản lừa gạt bắn giết người miền nam cùng chủng tộc với người miền bắc thì đã chẳng có cuộc “huynh đệ tương tàn”, thì đã chẳng có hình ảnh kinh hoàng 2 bên chiến tuyến cuộc chiến tranh Hồ chí Minh tội ác là hàng triệu, hàng triệu những thân xác tóc đen mũi tẹt da vàng dòng máu Lạc Hồng. “Nội chiến” là cuộc chiến tranh mà trong đó những người cùng một nước đánh giết nhau.

      “Nội chiến” là cách gọi khác của “huynh đệ tương tàn” & “nồi da xáo thịt”, là những sự thật của cuộc chiến tranh Hồ chí Minh VNDCCH xâm lăng VNCH bành trướng chủ thuyết mác lê vào VNCH.

      Những sự thật nói trên cần đuọc nêu lên để đánh tan những luận điệu bịp bợm “chiến tranh chống Mỹ & chiến tranh Việt- Mỹ & chiến tranh giải phóng” của cộng sản, mà trí thức cộng sản hằng ré lên, nhục mạ người miền nam, nhục mạ lịch sử VN, chạy tội cho Việt cộng Hồ chí Minh & Việt cộng Lê Duẩn, chạy tội cho bọn cộng sản VNDCCH vong bản ngoại lai tay sai giặc Tàu, chạy tội cho bọn trí thức cộng sản chân chính tim đỏ thẻ đỏ chuyên nghề làm chứng gian…

      Nói “nội chiến” không phải để nói đến một cuộc tranh giành nào giữa người miền bắc và người miền nam, điều không hề có,

      nói “nội chiến” là để nêu lên tội ác kinh hoàng của bọn cộng sản VNDCCH & HỒ chí Minh & Lê Duẩn & bọn trí thức cộng sản, tội ác lợi dụng & luòng gạt người dân miền bắc, xử dụng xương máu nhân dân miền bắc làm công cụ chiến tranh thảm sát người Việt miền nam, phục vụ cho tham vọng quyền lực bênh hoạn của cộng sản.

      *****

      “Ngay cả cái chiêu bài “Giải phóng miền Nam” hay “chống Mỹ cứu nước” cũng không thể diễn dịch như là 1 cuộc nội chiến của người Việt-Nam được.”

      THiển nghĩ, không có sự diễn dịch nào từ “giải phóng miền nam”, từ “chống mỹ cứu nước” ra “nội chiến”, chỉ có khẳng định “KHÔNG HỀ” có “giải phóng” gì cả, KHÔNG HỀ có “chống Mỹ” gì cả, chỉ có khẳng định: đó là cuộc chiến tranh chống Việt nam, đó là cuộc chiến tranh ăn cướp, cuộc chiến tranh chiếm đoạt, cuộc chiến tranh xâm lăng, cuộc chiến tranh cộng sản VNDCCH xâm lăng VNCH,

      đó là cuộc chiến tranh nhằm bành trường chủ thuyết Mác Lê tội ác vào VNCH, nhằm reo rắc tội ác “xây dụng chủ nghĩa xã hội” vào VNCH, tiêu diệt nền dân chủ tự do của VN

      mà vì lẽ bọn cộng sản VNDCCH & VC Hồ chí Minh & VC Lê Duẩn sử dụng người Việt làm công cụ chiến tranh phục vụ cho quyền lợi cộng sản VN & cộng sản Quốc tế, xô đẩy người Việt đến chỗ đánh giết người Việt phục vụ cho cuộc cộng sản đánh cướp miền nam, nên đã có tình trạng những người cùng một nước đánh giết nhau, vì thế mà gọi đó là cuộc “nội chiến”

      *****

      “Nhìn cuộc chiến như 1 cuộc nội chiến là cho cộng sản cơ hội phát triển chiêu bài Hòa Hợp Hòa Giải dân tộc”

      Thiển nghĩ:

      1-Cộng sản không bao giờ dám nhìn nhận cuộc chiến tranh tội ác do chúng gây nên là “nội chiến”, do đó chắc không có chuyện cộng sản dùng mấy chữ “nội chiến” như một “cơ hội phát triển chiêu bài Hòa Hợp Hòa Giải dân tộc”

      2-THực ra chiêu bài “Hòa Hợp Hòa Giải dân tộc” của cộng sản, của bọn trí thức cộng sản, của bọn “trí thức Việt kiều” bưng bô cộng sản chỉ là để che đậy ác ý của cộng sản nhắm vào người Việt hải ngoại, bịp bợm xuyên tạc chụp mũ vu cáo người Việt hải ngoại là “chống lại dân tộc”, dựa trên luận điệu bịp bợm của cộng sản đánh đồng dân tộc VN với đảng cộng sản Hồ chí Minh, với nhà cầm quyền cộng sản Hồ chí Minh tội ác vong bản ngoại lai tay sai giặc tàu,

      chứ còn đối với người Việt miền nam ở trong nước dưới ách cai trị của chúng thì bọn cộng sản có coi những người dân ấy ra gì đâu!

      Nhúc nhích một chút là chúng, bọn công an cộng sản Hồ chí Minh đánh đập, nhục hình những người dân ấy, dựng nên những phiên toà kăng gu ru cho bọn “chánh án” xã hội chủ nghĩa vung vít vu cáo kết tội những người dân ấy,

      thì chúng có cần gì phải HHHG với những người dân ấy, thì chúng có cần gì những người dân ấy HHHG với chúng.

      3-Thực ra bọn cộng sản, trí thức cộng sản, “trí thức Việt kiều” bưng bô cộng sản cũng không hề có một thật tâm nào tìm sự HHHG với người Việt hải ngoại,

      thỉnh thoảng chúng lại ré lên mấy lời cáo chồn kêu gọi “HHHG dân tộc” chỉ là nhằm xuyên tạc, chỉ là cố gắng chụp lên người Việt hải mấy chữ “cực đoan” hòng cố gắng gieo nên hình ảnh xấu về người Việt hải ngoại trong ánh mắt của người Việt trong nước thôi!

    • noileo says:

      “Nội chiến” là sự phủ định “Giải phóng miền Nam”, là sự phủ định “chống Mỹ cứu nước”.

      “nội chiến” không phải là diễn dịch từ “giải phóng & chống Mỹ”

      “Nội chiến” là phủ định chiêu bài gian dối “giải phóng miền nam”, là lât tẩy chiêu bài bịp bợm “chống Mỹ cứu nước” của bọn trí thức cộng sản chân chính tim đỏ thẻ đỏ chuyên nghề làm chứng gian che đậy tội ác cộng sản, mà gần đây nhà văn xã nghĩa thu hương toan mạ kền lại bằng mấy chữ “chiến tranh Việt-Mỹ” bịp bợm không kém

    • Bút Thép VN says:

      Võ Trang says: “Vì thế, do tham vọng cuồng tín của lãnh đạo CSVN và sự giật dây của thế lực quốc tế , cuộc chiến Việt-Nam là 1 cuộc chiến đã dẫn đến cảnh huynh đệ tương tàn đầy máu và nước mắt, nhưng không phải là 1 cuộc nội chiến thực sự của người dân Việt.

      Cuộc chiến VN không phải là cuộc “nội chiến”, mà là cuộc chiến tranh xâm lược của CSVN để đưa VN vào quỹ đạo CS-Quốc tế. Ngược lại, VNCH phải chiến đấu tự vệ với sự yểm trợ giúp đỡ của Huê Kỳ.

      Vì thế, Lê Duẩn đã dõng dạc tuyên bố: “Ta đánh Mỹ là đánh cả cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc, cho các nước xã hội chủ nghĩa“, có nghĩa là CSVN là những kẻ đi đánh thuê giết mướn, giết người Việt Nam giùm cho Nga, Tầu và khối Cộng Sản.

  6. SÓNG NGÀN says:

    NGÀY 19 THÁNG GIÊNG NĂM 74

    Ngày này đáng nhớ với toàn dân
    Bởi nhiều chiến sĩ phải hy sinh
    Đã ngã xuống khi làm nhiệm vụ
    Máu đào loang sóng đảo Hoàng Sa !

    Họ là những chiến sĩ Cộng hòa
    Miền Nam ngã xuống trước xâm lăng
    Trung Quốc tấn công vào biển đảo
    Tình hình đất nước thật rối ren !

    Họ chết nào cần có nghĩ gì
    Nghĩ vì đất nước phải ra đi
    Mạng sống tiếc chi bầu máu nóng
    Khí hùng không để giặc khinh khi !

    Nay đà nửa thế kỷ trôi qua
    Nhưng chắc thời gian không xóa nhòa
    Lịch sử dẫu còn nhiều bất trắc
    Nhưng tình yêu nước chẳng phôi pha !

    Đó là chiến sĩ Ngụy Văn Thà
    Cùng với năm người phải kể ra
    Trong đó có Tây, Mai, Dũng, Trí
    Và thêm Tấn Sĩ quyết xông pha !

    Bây giờ nhớ lại hẳn lệ nhòa
    Hẳn thấy trong lòng phải xót xa
    Biển đảo đến nay chưa lấy lại
    Hoàng Sa uất hận hỡi Hoàng Sa !

    NGÀN TRẰNG
    (22/01/15)

    • Thợ sắp chữ says:

      Thưa ông không phải “nhà Thơ ”
      Mà Thơ tuôn chảy như là thác reo
      Thơ gì mà giống nói chơi
      Chơi nhưng thành thiệt, thiệt là thầy Thơ

      Nhiều đại nhà “Thi Sĩ”
      Chữ nghĩa quá cao siêu
      Đọc một hồi muốn. . .xĩu!

      Nhân kỷ niệm Hoàng Sa
      Xin thác Thơ chảy tiếp
      Bảy bốn chiến sĩ ta
      Để vong linh Anh Hùng
      Phò hộ giống Rồng Tiên
      Mau tập hợp Diên Hồng
      Phất cờ thu Bờ Cỏi

      • MÂY NGÀN says:

        TỰ GIỚI THIỆU

        Tiện đây ta có đôi lời
        Ai thường vào mạng cũng thời nên xem
        Google hãy gõ êm đềm
        Thanh rồi tiếp họ võ hưng vậy là
        Có trang Blog hiện ra
        Ở đây chính thật nhà thơ Đại Ngàn
        Thơ như giăng mắc hàng hàng
        Ngôn từ róc rách suối ngàn tuôn ra
        Việc đời cả thảy bao la
        Sâu hun hút đó lại đà mây cao
        Bầu trời chi có khác nào
        Hệt như vô tận trăng sao bạt ngàn
        Đường dài vạn dặm quan san
        Ta mời người đến non ngàn là đây

        Nhà thơ Đại Ngàn
        (25/01/15)

  7. góp ý says:

    “Trận Hoàng Sa- Biểu tượng hội yêu lòng yêu nước”

    Tựa đề lủng củng quá, chắc là lỗi đánh máy. Chắc là “Biểu tượng hội tụ lòng yêu nước?”

  8. Nguyễn Trọng Dân says:

    “Do hoàn cảnh chính trị thế giới, Việt Nam Cộng Hòa tạm thời thất bại năm 1975, nhưng chính nghĩa dân tộc, lý tưởng tự do dân chủ của Việt Nam Cộng Hòa là chân lý vĩnh hằng, và là ước mơ của toàn dân Việt Nam.” – Trần Gia Phụng , “Trận Hoàng Sa- Biểu tượng hội yêu lòng yêu nước”
    ********************

    Xin cảm ơn tác giả rót vài dòng châu ngọc vào tim.

  9. Cộng Sản Mối Họa Trăm Năm says:

    Ta khóc Hoàng Sa, tiếc Hoàng Sa
    Ta ngồi ta nghĩ cuộc đời ta
    Sáu mươi hay bảy mươi năm tuổi
    Chờ đến ngày mai ta khuất xa
    Bất lực mà vẫn phải nói ra
    Thấy đau trong những nỗi xót xa
    Vì con chủ nghĩa ma cộng sản
    Mối họa trăm năm vẫn ngút ngàn…

Leave a Reply to noileo