WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Hồ Chí Minh, Lâm Đức Thụ và Cụ Phan Bội Châu

Vi Thanh HCM

Ngày nay, khi nói về Hồ Chí Minh, sách vở và báo chí của đảng cộng sản và nhà nước Việt Nam đều tập trung đánh bóng ông, cả thêu dệt những chuyện không có về ông . Trái lại, những chuyện thật về ông, họ bỏ qua hoặc giấu nhẹm đi vì những chuyện này không có tác dụng đề cao lãnh tụ cộng sản .

Sự thật về Hồ Chí Minh chỉ được phơi bày trung thục, đầy đủ, khi chế độ công sản Hà Nội sụp đổ, báo chí, xuất bản trả lại cho tư nhân và quyền tự do thông tin, tự do ngôn luận được tôn trọng .

Hôm nay, sau khi đọc qua bản thảo quyển “ Hồ Chí Minh tìm đường cứu nước ” do Ông Vy Thanh biên soạn, nhà Sự Thật Thật ở Californie, Huê kỳ, xuất bản, chúng tôi ghi lại 2 chuyện quan trọng về Hồ Chí Minh mà tài liệu chánh thức của Hà Nội không hề nhắc tới .

Chuyện thứ nhứt là vụ Hồ Chí Minh âm mưu với Lâm Đức Thụ bán Cụ Phan Bội Châu cho Pháp để lấy tiền .

Vụ thứ hai là 2 bức thư do Hồ chí Minh viết từ nhà tù Hồng Không bằng chữ hán gởi cho Lâm Đức Thụ van xin Lâm Đức Thụ tìm cách giải cứu ông sớm ra khởi tù .

Vụ Hồ Chí Minh bán Phan Bội Châu cho Pháp đã có nhiều người nói qua . Nay chúng tôi nhắc lại với vài nhận xét riêng, tưởng không thừa lắm .

Vụ khám phá 2 bức thư thủ bút của Hồ Chí Minh sẽ giúp xác nhận tác giả “ Ngục Trung Nhựt kỳ ”, chấm dứt một vụ “ cướp tác quyền ” – cộng sản là phải “ cướp ” – trong văn học từ hơn nửa thế kỷ nay .

Hồ Chí Minh âm mưu với Lâm Đức Thụ bán Cụ Phan Bội Châu cho Pháp

Tác giả “ Hồ Chí Minh tại Trung quốc ”, Văn Nghệ, Californie, Huê kỳ, 1999, Ông Tưởng Vỉnh Kính nhận xét về Hồ Chí Minh :

“ Hồ Chí Minh tiến hành các hoạt động xâm nhập, phân hóa, và trừ khử những người không cùng chí hướng với ông ta . Mà Phan Bội Châu là một nhà cách mạng dân tộc không cộng sản, lãnh tụ Quang Phục Hội, không cùng chí hướng với Hồ Chí Minh . Vậy Hồ Chí Minh có trừ khử Phan Bội Châu đúng là việc làm tâm huyết theo chủ trương của ông ” .

Kể lại âm mưu của Hồ chí Minh cấu kết với Lâm Đức Thụ đưa Cụ Phan Bội Châu vào tô giới Pháp để bị Pháp bắt dẩn độ về Việt nam, Tưởng Vỉnh Kính trích dẩn Cụ Hoàng văn Chí trong quyển “ Từ Thực dân đến Cộng sản ” (From colonialism to communism,1964, Chân Trời Mới, Sài gòn, 1966) :

“Giữa lúc phong trào Quang Phục Hội đang gặp khó khăn, nhưng chưa tan rã hẵn, thì Cụ Phan Bội Châu bị ông Nguyễn Ái Quốc lập mưu bán cho Pháp lấy 10 vạn đồng, hồi ấy một con trâu trị giá 5 đồng . Cụ Phan vốn biết ông Nguyễn Ái Quốc là Cộng sản, nhưng Cụ cho rằng Cộng sản cũng nhiệt tình yêu nước như Quốc gia, nên cụ quý trọng và hoàn toàn tín nhiệm ông Nguyễn . Cụ theo lời Nguyễn Ái Quốc đến một địa điểm ở Thượng Hải, mà Cụ không biết là thuộc tô giới Pháp . Cụ bị cảnh sát Pháp bắt và đưa về Việt Nam để xử tội . Giới cách mạng Việt nam ở Trung quốc đều biết rõ việc này, và một người đồ đệ của ông Nguyễn Ái Quốc đã thuật lại với chúng tôi rằng, sau vụ này ông Nguyễn Ái Quốc đã giải thích hành động của ông như sau: Cụ Phan đã già lẫn, không còn ích lợi cho cách mạng; việc Pháp bắt Cụ và xử án Cụ tất nhiên sẽ gây phong trào phản đối trong quốc nội, rất có lợi cho tinh thần cách mạng; sau hết, tiền nhận được của Pháp sẽ dùng để đưa thêm thanh niên trong nước xuất ngoại.

Việc này, ông Nguyễn Ái Quốc đồng mưu với Lâm Đức Thụ (tên thật là Nguyễn Công Viễn), một thời là đại diện cho Cụ Phan ở Hồng-Kông, và sau theo Cộng sản . Hai người chia đôi tiền nhận được của Pháp “ (trg 38 – 39) .

Lời tường thuật của Cụ Hoàng văn Chí rất đáng tin là thật vì Cụ tham gia kháng chiến chống thực dân giành độc lập cho Việt nam từ 1946 tới 1954 ở Miền Bắc . Trong thời gian theo kháng chiến, Cụ là thư ký của Phạm văn Đồng nên khi Cụ nói “ Một người đồ đệ của Nguyễn Ái Quốc đã thuật lại với chúng tôi rằng …thì đó không ai khác hơn là Thủ tướng Phạm văn Đồng ” .

Về vụ Cụ Phan Bội Châu bị Tây bắt, Mai văn Bộ trong “ Con đường vạn dặm của Hồ Chí Minh ”(Trẻ, Tp Hồ chí Minh, 2007), nhận xét “ Chúng tôi không chép lại bức thư thứ ba của Cụ Phan Bội Châu gởi Lâm Đức Thụ vì tên này làm chỉ điểm cho mật thám Pháp, chắc hẳn có can dự trong việc Pháp bắt cụ Phan (trg 423) .

Hồ Chí Minh liên hệ vô cùng mật thiết với Lâm Đức Thụ chắc chắn ông không tránh khỏi can dự vào vụ bán Cụ Phan Bội Châu . Lập luận của Mai văn Bộ nhằm bênh vực Hồ Chí Minh nhưng thật ra lại hàm ý tố cáo Hồ Chí Minh cũng là kẻ đồng phạm .

Hồ Chí Minh liên hệ mật thiết và xưng em với Lâm Đức Thụ cũng dễ hiểu bởi Lâm Đức Thụ vốn là một gương mặt quan trọng nổi cợm trong các Tổ chức tiền thân công sản hoạt động cách mạng việt nam lúc bấy giờ . Tên thật là Nguyễn Công Viễn, Lâm Đức Thụ là thành viên của Tâm Tâm Xã ra đời ở Quảng châu năm 1923 với 7 người đầu tiên như Lê Hồng Sơn, Hồ Tùng Mậu, Nguyễn Giản Khanh, Đặng Xuân Hồng, Trần Quốc Húy, Lê Cầu và Nguyễn Công Viển (Dương Trung Quốc, Việt nam những sự kiện lịch sử 1919-1945, Giáo Dục, Hà nội, 2002, trg 52) .

Vĩnh Sinh trong “ Việt nam và Nhật bản, Giao lưu văn hóa ” (Văn Nghệ, Tp Hồ chí Minh, 2001, trg 242) thuật lại là Kỳ Ngoại Hầu Cường Để qui cho Lâm Đức Thụ là kẻ chủ mưu . Vậy trong vụ bán Cụ Phan Bội Châu, Hồ Chí Minh chỉ là kẻ tòng phạm?

Theo “ Phan Bội Châu niên biểu ”, Nguyễn Khắc Ngữ chú thích, Sài gòn, 1973, trang 209-210, Cụ Phan Bội Châu và Cụ Nguyễn Hải Thần tới yết kiến Tưởng Giới Thạch và Lý Tế Thâm nhơn Trường Hoàng Phố vừa thành lập . Hai vị chỉ huy Hoàng Phố rất vui lòng nhận lời yêu cầu của 2 Cụ gởi thanh niên Việt nam tới học nên Cụ Phan Bội Châu, sau đó, thảo luận với các đồng chí trong Quang Phục Hội giải tán Hội để cải tổ thành Việt nam Quốc dân đảng cho gần với Trung hoa Quốc dân đảng . Cụ liền biên soạn Chương trình và Đảng cương cho Việt nam Quốc dân đảng .

Sau 3 tháng, Chương trình và Đảng cương in xong, Nguyễn Ái Quốc từ Mạc-tư-khoa tới Quảng châu và nhiều lần nhắc Cụ thay đổi …

Nguyễn Ái Quốc nhắc Cụ Phan Bội Châu thay đổi bỏ Quang Phục Hội, chắc nhắc bằng thư vì ông tới Quảng châu ngày 11/11/1924 (Biên niên tiểu sử, tập I, Hà nội, 1993, trg 206), hoặc nhờ những người quen biết cả hai bên như các Cụ Hồ Tùng Mậu hay Hồ Học Lãm chuyển thư.

Và Cụ Phan Bội Châu chắc phải biết Lý Thụy, Tống văn Sơ chính là Nguyễn Tất Thành, nghĩa là Nguyễn Ái Quốc từ ngày 14/02/1925 .

Khi tới Quảng châu, Hồ Chí Minh thành lập Chi bộ Việt nam của Hội Liên hiệp các Dân tộc bị áp bức và gởi thư mời Cụ Phan Bội Châu tham dự lễ ra mắt. Tháng 6/1925, Cụ nhận được thư mời đi Quảng châu. Trong thư gởi cho Nguyễn Ái Quốc trước kia, Cụ đã có ý muốn đi Quảng châu gặp Nguyễn Ái Quốc để thảo luận tình hình chánh trị Việt Nam và nhứt là nghe ý kiến của Nguyễn Ái Quốc. Cụ tỏ ra rất quí Nguyễn Ái Quốc, hoàn toàn không có ý đề phòng kẻ gian, theo cách ứng sử lương thiện của nhà nho . Nên Cụ không ngần ngại đi Quảng châu thì lúc sắp lên tàu, Cụ bị một nhóm người tập kích và dẩn vào tô giới pháp để cụ bị Pháp bắt, đưa về Hải phòng và giải về Hà nội.

Lý Thụy là bí thư Hội Liên hiệp các Dân tộc bị áp bức và Chủ tịch Chi bộ Việt nam . Có thể hiểu Hồ Chí Minh lập hội này chỉ để có điều kiện mời Cụ Phan Bội Châu, đưa cụ vào bẩy cho Pháp bắt .

Sau khi cụ Phan bị Pháp bắt giải về Việt nam, Hồ Chí Minh bèn tóm thâu hết nhân sự, tài sản và tổ chức Việt nam Quốc Dân Đảng của Cụ Phan tại Trung quốc ! Và sau đó, Hồ Chí Minh thành lập Việt nam Thanh Niên Đồng Chí Hội !

Cũng theo Hoàng văn Chí, nhân vụ bán cụ Phan Bội Châu thành công, Lý Thụy và Lâm Đức Thụ tiếp tục hợp tác làm ăn . Thanh nìên từ Việt nam bí mật qua học trường Hoàng Phố, lúc về, ai không chịu theo Thanh niên Đồng chí hội, Hồ Chí Minh thông báo tên tuổi cho Lâm Đức Thụ ở Hồng Kông để Thụ báo tin cho mật thám Pháp đón bắt . Hai người lại chia nhau tiền thưởng của Pháp .

Nhưng chỉ trong một thời gian, hai “ lái thanh niên ”- tiếng chỉ Lý Thụy và Lâm Đức Thụ- không còn người để bán nữa vì, ở Việt nam, thấy đưa thanh niên đi mà không thấy trở về nên ngưng không gởi đi học Hoàng Phố nữa . Một số thanh niên học xong không chịu gia nhập Thanh niên Đồng chí hội, chọn ở lại theo Trung hoa Quốc dân đảng hoặc gia nhập quân đội Tưởng Giới thạch vì được tin những người về trước đây bị Lý Thụy chỉ điểm cho Pháp bắt .

Chuyện Hồ Chí Minh cấu kết với Lâm Đức Thụ bán cho Pháp những thanh niên Việt Nam yêu nước để lấy tiền, không chỉ riêng Cụ Hoàng văn Chí viết lại, mà những đảng viên kỳ cựu của Việt nam Quốc dân đảng, lúc di cư vào Nam, cũng thường kể lại .

Hết tiền không thể sống ở Hồng Kông được nữa, Lâm Đức Thụ xin Pháp trợ cấp và về Nam vang, sau cùng về quê quán Thái bình . Kịp lúc Việt Minh nổi lên, Thụ hoảng sợ, bèn bí mật gặp Hồ chí Minh vừa lên làm Chủ tịch nước Việt nam Dân chủ Cộng hòa . Dĩ nhiên, Hồ Chí Minh hứa bảo vệ cho Thụ, bảo Thụ hảy về sống yên ổn ở làng quê và căn dặn Thụ tuyệt đối không được tiết lộ những hoạt động của hai người ở Hồng Kông trước đây .

Vâng lời Hồ Chí Minh, Lâm Đức Thụ về Kiến xương sống yên ổn được vài năm . Tới 1950, khi quân đội Pháp kiểm soát tới Huyện thì cán bộ cộng sản Việt Minh bắt Lâm Đức Thụ bỏ vào rọ đem thả trôi sông cho mò tôm .

Hồ chí Minh xử lý như vậy rất đúng vì nếu không, Lâm Đức Thụ sẽ chạy theo Pháp, với tư cách nhơn chứng, sẽ tố cáo những hành động cực kỳ bỉ ổi của Hồ chí Minh . Vừa để chạy tội cho chính mình . Kẻ nói trước có lẽ phải !

Vậy mà trong “ Hồ Chí Minh Toàn Tập ” và “ Hồ Chí Minh Biên Niên Tiểu Sử ”, 10 tập, không có một chữ nào về Phan Bội Châu trong 2 năm 1924-1925, và sự liên lạc giữa cụ Phan và Nguyễn Ái Quốc ! Cả trong 2 tập hồi ký « Những mẫu chuyện về đời hoạt động của Hồ Chủ tịch ” và “ Vừa đi đường vừa hể chuyện ”, Hồ Chí Minh không có một chữ về Cụ Phan Bội Châu, bậc tiền bối cách mạng ái quốc, cũng không nhắc lại sự hợp tác với Lâm Đức Thụ và nhứt là viết thư van xin Lâm Đức Thụ tìm cách cứu thoát khỏi nhà tù . Hơn nữa, đối với Lâm Đức Thụ, chẳng những là “ đồng chí ” (vì sau khi Hồ Chí Minh rời Quảng Châu tháng 4/1927, Đồng Chí Hội được giao lại cho Hồ Tùng Mậu, rồi Lâm Đức Thụ .Thụ triệu tập đại hội đại biểu toàn quốc Đồng Chí Hội ở Hương Cảng từ ngày 1-19/5/1929 . Có 17 đại biểu đã đến tham dự đại hội : 4 từ Tổng bộ , 2 từ Xiêm , số còn lại đều từ Việt nam … Đến năm 1930 , Đồng Chí Hội mới được đổi tên thành đảng CSVN), mà còn là bạn với nhau từ thuở nhỏ, hai gia đình giáo hảo với nhau nhiều đời và Lâm Đức Thụ cùng vợ, Bà Lương Huệ Quần, giới thiệu Bà Tăng Tuyết Minh cho Hồ Chí Minh, tổ chức đám cưới cho 2 người (Tăng Tuyết Minh, Hoàng Tranh, sử gia, Viện phó Viện Khoa học Xã hội Quảng Tây, Diễn Đàn, 9-2001, Paris, trg 17-20).

Đúng là người cộng sản chỉ có mục tiêu . Tình cảm, ơn nghĩa, lẽ phải, …là những biểu hiện ủy mỵ tiểu tư sản như “ Giáo lý của người cách mạng ” dạy (Serge Netchaïev) .

Sau ngày 30/6/1925, Cụ Phan Bội Châu bị mật thám Pháp bắt ở Thượng Hài, các đồng chí của Việt nam Quốc dân đảng của Cụ ở Trung quốc đều rất phẫn nộ trước việc cấu kết hèn hạ giữa Lý Thụy và Lâm Đức Thụ bán đứng Cụ Phan cho Pháp, cùng tẩy chay Lý Thụy làm cho Lý Thụy không thể hoạt động được nữa, phải lên tiếng thanh minh .

Về phần Cụ Phan Bội Châu, trong Phan Bội Châu Niên biểu, thấy Cụ không hề nhắc một chữ đến Lâm Đức Thụ, và cũng không hề biết là Lâm Đức Thụ và Lý Thụy cấu kết để bán Cụ cho mật thám Pháp. Cụ quá lương thiện !

Nhận xét về Hồ Chí Minh, Tưởng Vĩnh Kính viết:

“ Mỗi một hành động của ông Hồ Chí Minh đều nhằm phục vụ ý đồ của chính ông ; và thường thì ông nắm phần chủ động trong mọi tình huống . Ông có một nguyên tắc cơ bản, bất cứ điều gì thích hợp với nhu cầu của ông, ông sẽ không ngần ngại lợi dụng mọi cơ hội để kết hợp và tranh thủ ; bất cứ cái gì làm trở ngại cho sự phát triển thực lực của bản thân ông, ông sẽ dùng mọi cách để bài trừ hoặc tiêu diệt .

Ông tuyệt đối cần ngoại viện, nhưng không muốn cho cá nhân hoặc đảng phái nào khác nhận ngoại viện .

Ông cũng cần tranh thủ quần chúng, nhưng không muốn cá nhân hoặc đảng phái nào khác tranh thủ quần chúng .

Ông lớn mạnh không phải từ những hô hào về chủ nghĩa cộng sản . Ông đã dùng rất nhiều tên giả, lấy chủ nghĩa dân tộc để ngụy trang, lợi dụng tất cả những cơ hội có lợi để bảo tồn và phát triển lực lượng của bản thân ông.

Bởi vậy, mỗi hành động của ông đều cho thấy ông là một người theo cơ hội chủ nghĩa, chỉ biết lấy sự sinh tồn, lợi hại của bản thân mình làm mục tiêu chính ”.

Nhận xét của Tưởng Vĩnh Kính xác nhận thêm tại sao trong kháng chiến Việt Nam, Hồ Chì Minh chủ trương giết tất cả những người yêu nước không cộng sản. Cả những người cộng sản trí thức và lưong thiện.

Thế mà Hồ Chí Minh vẫn bị Mao-Lê Duẫn hạ bệ sát ván từ 1963 . Nhưng Hồ vẫn chịu phép ép mình dưới áp lực của Lê Duẩn để được yên thân, làm vua Miền Bắc xã hội chủ nghĩa, an hưởng tuổi già, chết mồ cao, mã đẹp, đảng sùng bái. Nói Hồ Chí Minh đi làm cách mạng yêu nước không đúng. Trên báo Thanh niên số ngày 20/12/1926, phát hành tại Quảng châu, Hồ Chí Minh viết “ Cái danh từ Tổ quốc là do các chánh trị gia đặt ra để đè đầu nhơn dân, để buộc những người vô sản phải cầm vũ khí bảo vệ tài sản của địa chủ và quyền lợi của giai cấp tư sản . Thực ra, chẳng có Tổ quốc, cũng chẳng có biên giới ” .

Tóm lại, khi tìm hiểu con người thật của Hồ Chí Minh “ tìm đường cứu nước ”, người ta sẽ thấy, không riêng gì cộng sản, mà bất cứ một thế lực nào mạnh, cả thổ phỉ, miển có thể ban cho Hồ chí Minh quyền lực lớn thi ông chạy theo phục vụ . Vì hoài bảo của ông là làm vua, làm quan để phục hận cho cha và bản thân lúc trẻ .

Tác giả Ngục Trung Nhựt ký

Trong “ Hồ Chí Minh tìm đường cứu nước ” (sđd, trang 193-199 ), tác giả Vy Thanh có công sưu tầm được 2 bức thư thủ bút bằng chữ Hán của Lý Thụy-Tống Văn Sơ, tức Hồ Chí Minh, viết từ nhà tù Hồng-Kông năm 1931 gởi Lâm Đức Thụ, xưng em với Lâm Đức Thụ, “ em Lý Thụy-Tống Văn Sơ cầu khẩn anh Lâm Đức Thụ tìm mọi cách giúp cho em ra khỏi trại giam ”. Anh Lâm Đức Thụ có nhận lời giúp đỡ em Lý Thụy-Tống Văn Sơ . Thụ nhờ luật sư người Anh, ông Frank Loseby, can thiệp và em Lý Thụy của ông quả nhiên được thả sau đó .

Hồ Chí Minh sợ bi Nhà đương cuộc Anh tại Hương Cảng vì kết tội không được nên trục xuất ông ra khỏi biên cảnh để ông phải lên tàu làm công . Mà một khi đã lên tàu, thì nếu không sa vào tay của Việt Nam Quốc Dân Đảng phản động, thì cũng phải vào tay bọn đế quốc. Đàng nào thì cũng chỉ có chết mà thôi (Lời của Hồ chí Minh, Tưởng Vĩnh Kính, sđd, trg 123) .

Hai bức thư do chính tay Lý Thụy – Tống văn Sơ, tức Nguyễn Sinh Côn, Nguyễn Tất Thành, Nguyễn Ái Quốc và Hồ Chí Minh viết từ nhà tù là tài liệu để so sánh với bút tự của trang Ngục Trung Nhật ký sẽ giúp ta khám phá ra đâu là sự thật vế tác giả tập thơ tù .

Cẩn thận, chúng tôi đem hỏi một Giáo sư dạy văn chương Hán Nôm ở Đại học Văn khoa Sài gòn trước 1975 những bức thư này có phải do một người viết hay không? Ông trả lời “Tôi không biết môn giảo tự nhưng tôi nghĩ một người chỉ biết qua dạng tự cũng có thể nói ngay những bức thư này hoàn toàn không phải do một người viết” .

Chúng tôi đem hỏi thêm một vị Phật tử tỵ nạn ở Thụy Điển. Sau khi đối chiếu bản thủ bút trang bìa Ngục Trung Nhật Ký với các bức thư của Hồ chí Minh, cũng quả quyết hoàn toàn không phài của một người viết, tức không phải của Hồ chí Minh .

Xin mời bạn đọc so sánh các bản thủ bút dưới đây : 1 trang Ngục Trung Nhật ký của Hồ Chí Minh và 2 bức thư của Lý Thụy – Tống văn Sơ cũng chính là Hồ Chí Minh để xem có phải tất cả đều do Hồ Chí Minh viết hay không ? Nhận xét của bạn đọc sẽ trả lời ai là tác giả Ngục Trung Nhật ký ? Có phải Hồ Chí Minh không ?

1 – Thủ bút trang cuối của Ngục Trung Nhật Ký, trích “ Mai Văn Bộ , Con đường vạn dặm của Hồ Chí Minh ”, Trẻ, Tp Hồ Chí Minh, 2007 , trang 283 :
Nowy obraz

2 – Trích 2 bức thư của Lý Thụy-Tống văn Sơ trong Vy Thanh (sđd, trang 193-196), gởi Lâm Đức Thụ ;

Nowy obraz (1)

Hồ Chí Minh vốn chuyên nghề chỉ điểm (có ăn lương), cho Nga, cho Tàu cộng, cấu kết chặt chẽ với Lâm Đức Thụ, một việt gian tay sai của Tây, để bán những người yêu nước – ông hoàn toàn không phải một chánh khách – nên con người của ông là một bóng đen dày mịt lại được phủ thêm nhiều lớp tuyên truyền gian dối của cộng sản . Quyển biên khảo “Hồ chí Minh tìm đường cứu nước? ” của Vy Thanh cũng chỉ có thể đem lại vài tia sáng lóe lên ném vào bóng đen ấy chớ vẫn chưa đủ đánh tan bớng đen để một Hồ Chí Minh thiệt hiện nguyên hình . Nhưng phải nhìn nhận công trình biên khảo của tác giả Vy Thanh rất quí, một đóng góp rất giá trị giúp ngưòi đọc nhìn lại một giai đoạn lịch sử đất nước với cái nhìn của Sự thật Thật .

Nowy obraz

Rất tiếc đọc xong quyển sách, ngưòi đọc cố gắng nhớ lại sự việc tác giả ghi lại trong sách để thấy “ Hồ Chí Minh tìm đướng cứu nước ”, lại không thấy mà chỉ thấy “ Hồ chí Minh tìm đường bán nước ” .

Vậy ngày nay đảng cộng sản Hà Nội dạy đảng viên “ Sống, làm việc và học tập theo gương Hồ Chí Minh ” là tìm đường bán nước thì có gì sai quấy đâu .

(Paris, cuối Hè 2015)

© Nguyễn văn Trần

© Đàn Chim Việt

7 Phản hồi cho “Hồ Chí Minh, Lâm Đức Thụ và Cụ Phan Bội Châu”

  1. dân đánh cá, tẩy chay Trần trọng Kim says:

    Những người Vn Có người có chân trong hội đoàn này hội đoàn kia ,tổ chức này, tổ chức nọ
    la hét cứu dân, cứu nước toàn là bọn lường gạt xảo trá để
    kiếm lợi cho gia đình và bản thân. Bọn nầy chuyện gì nó cũng làm, hảm hại, vu khống
    người cô thế, vô tội, để được trợ cấp (food stamp,welfare,tiền tàn tật ),tổ chức không vụ lợi, đem tiền về mua nhà nuôi con ăn học thành tài (thời 80′s)bọn nay nhiều lắm. Bọn này thích dưới một người trên vạn người.

  2. SẮC NGÀN says:

    XƯA RỒI

    Ôi thôi chuyện cũ xưa rồi
    Bóng chim tăm cá dễ nào đào ra
    Đành coi như hạt mưa sa
    Thấm xong vào đất đố mà bươi lên

    Nên đời lắm chuyện tênh hênh
    Như không như có quả mèn đét ơi
    Chỉ duy đạo đức trên đời
    Còn hoài muôn kiếp mới thời hơn nhau

    Còn mà những thói đa đoan
    Già non tính toán cũng còn chi đâu
    Biển xanh sóng mãi bạc đầu
    Lợi trong một thuở cũng hầu ra chi

    Đúng anh Các Mác vô nghì
    Hô lên cách mạng chuyện gì không ham
    Bởi coi mục đích vẹn toàn
    Dẫm lên đạo đức cũng càng sao đâu

    TIẾNG NGÀN
    (24/9/15)

  3. Đu Càng - San Jose - says:

    CÓ LẼ KHÔNG CẦN PHẢI BÀN CÃI – VỀ THẾ HỆ TIỀN BỐI ĐÃ GIAN TRUÂN TÌM ĐƯỜNG CỨU NƯỚC – LÀ NHỮNG AI VÀ NHƯ THẾ NÀO – ĐỂ THỰC HIỆN CÁCH MẠNG GIẢI PHÓNG DÂN TỘC – ĐƯA ĐẤT NƯỚC LẦM THAN VÀ ĐÓI NGHÈO – TỪ TRONG NÔ LỆ CỦA THỰC DÂN , PHÁT XÍT – VƯƠN LÊN GIÀNH ĐỘC LẬP THỐNG NHẤT NGAY NAY !

    CHUI RÚC Ở XÓ NGƯỜI – ĐỂ GOM NHẶT NHỮNG TIN VỊT * RÁC BẨN KHẮP NƠI – RỒI CỐ NẶN RA NHỮNG SỰ KIỆN VỚ VẨN CHO TỎ VẺ GIẬT GÂN – HỢP VỚI MẤY THẰNG RỖI HƠI LUÔN HÓNG HỚT :

    CHỈ CÓ LÀ CHÓ ĐIÊN – MỚI NGẬM BẨN NGỬA MẶT PHUN TRỜI NHƯ NHỮNG BÀI VIẾT NÀY !

  4. canhchua ở Saigon says:

    Xin chào mừng nghiên cứu quan trọng của học giả Nguyễn Văn Trần , để kỷ niệm 90 năm Lý Thụy (HCM) và Lâm Đức Thụ cấu kết để bán đứng cụ Phan Bội Châu cho mật thám Pháp ở Thượng Hải , tháng 6/1925 .
    Vài hàng phụ họa :

    1) Trong 2 người Lý Thụy và Lâm Đức Thụ , ai là người có ý tưởng bán cụ Phan Bội Châu cho Pháp ? Ý tưởng vĩ đại này chắc là của Lý Thụy ! Và chắc là Lý Thụy không trực tiếp tiếp xúc với mật thám Pháp !
    Sau vụ bán Phan Bội Châu cho mật thám Pháp thành công , Lâm Đức Thụ ngựa quen đường cũ mới áp dụng phương pháp quan trọng này để kiếm ăn , vinh thân phì da !
    Rất có thể Lý Thụy dạy cho Lâm Đức Thụ một số thủ thuật gián điệp của Nga , để Lâm Đức Thụ tránh né sự trả thù của VN Quốc Dân Đảng , để làm mật thám cho Pháp , và để hợp tác với Lý Thụy buôn thanh niên cách mạng VN ở TQ , và để phát triển VN Thanh niên cách mạng đồng chí hội của chính mình , trên đống tro tàn của VN Quốc Dân Đảng ở TQ . Và đây là một phương pháp vĩ đại của Lý Thụy để hạ bệ , tiêu diệt VN Quốc Dân Đảng ở TQ !
    Lâm Đức Thụ làm mật thám cho Pháp từ lúc nào ?

    2) Lâm Đức Thụ (Nguyễn Công Viễn) không phải là một kẻ vô danh tiểu tốt .-
    Theo Dương Trung Quốc , VN những sự kiện lịch sử (1919-1945) , NXB Giáo Dục , Hà Nội 2002 , trang 52 :
    Tâm Tâm Xã là tổ chức của một nhóm người VN yêu nước thành lập ở Quảng Châu (Trung Quốc) mùa xuân 1923 . Nhóm đầu tiên này gồm 7 người là : Lê Hồng Sơn , Hồ Tùng Mậu, Nguyễn Giản Khanh, Đặng Xuân Hồng, Trần Quốc Húy , Lê Cầu và Nguyễn Công Viễn .

    3) Trước Hoàng Văn Chí (1964) , Kiêm Đạt (1958) , giáo sư việt văn trung học ở Sàigòn , đã biết Lý Thụy và Lâm Đức Thụ lập mưu bán Phan Bội Châu cho mật thám Pháp !
    Trích Kiêm Đạt , Nghiên cứu và bình giải thi ca Phan Bội Châu , NXB Bạn Trẻ , Sàigòn 1958 , trang 38 :
    Khi cụ Phan Bội Châu đi Hàng Châu để bàn chuyện cùng Nguyễn Thượng Hiền , thì ở tại Quảng Châu , Lâm Đức Thụ cùng tên Lý Thụy điều đình đem cụ Phan làm vật hy sanh đề lấy tiền ở Pháp . Họ nhắm vào hai mối lợi : 1) Được một số tiền lớn . 2) Để cụ đem tài hùng biện ở tòa Đại Hình may ra gây ảnh hưởng cho quốc dân .

    4) Tên mật thám Pháp Lâm Đức Thụ tổ chức đại hội đại biểu toàn thế giới VN Thanh Niên Cách Mạng Đồng Chí Hội ở Hương Cảng ngày 1-19/5/1929 .-
    Trích Tưởng Vĩnh Kính , HCM tại Trung Quốc,NXB Văn Nghệ,California 1999 , trang 108, 98 :
    Sau khi ông Hồ rời Quảng Châu tháng 4/1927 , Đồng Chí Hội được giao lại cho Hồ Tùng Mậu lãnh đạo , và trụ sở tổng bộ ở Quảng Châu được dời sang Hương Cảng , tiếp tục chỉ đạo các chi bộ hoạt động tại VN và Xiêm La . Hồ Tùng Mậu sau đó đã bị TQ Quốc Dân Đảng bắt , vai trò lãnh đạo lại được Lâm Đức Thụ thay thế . Thụ triệu tập đại hội đại biểu toàn quốc Đồng Chí Hội ở Hương Cảng từ ngày 1-19/5/1929 . Có 17 đại biểu đã đến tham dự đại hội : 4 từ tổng bộ , 2 từ Xiêm , số còn lại đều từ VN …
    Sau khi Lâm Đức Thụ thay thế Hồ Tùng Mậu làm chủ tịch VN Thanh Niên Cách Mạng Đồng Chí Hội ở Hương Cảng , với tư cách này , Lâm Đức Thụ triệu tập đại hội đại biểu toàn thế giới lần thứ nhất VN Thanh Niên Cách Mạng Đồng Chí Hội ở Hương Cảng từ ngày 1-19/5/1929 !
    Mật thám Pháp chắc chắn hợp tác tham gia tổ chức đại hội tối quan trọng này với tay sai Lâm Đức Thụ !
    Các cuộc tàn sát đảng viên các tổ chức CSVN từ tháng 6/1929 tại VN của Pháp hoàn toàn có thể có sự chỉ điểm của tên mật thám Pháp Lâm Đức Thụ ở Hương Cảng !
    Không còn thanh niên cách mạng quốc gia để bán cho mật thám Pháp , thì Lâm Đức Thụ bán thanh niên cách mạng CS !
    Nếu VN dựng tượng HCM , thì phải dựng tượng Lâm Đức Thụ đa !

    Tư tưởng của Lý Thụy , buôn thanh niên cách mạng VN với Lâm Đức Thụ và mật thám Pháp ở Hồng-Kông , Quảng Châu , và thanh lọc chính trị , là thiên tài chính trị , là cơ hội chính trị , hay là lưu manh chính trị ?
    Lâm Đức Thụ rõ ràng là một tên lưu manh chính trị , và HCM là một kẻ cấu kết và đồng lõa với một tên lưu manh chính trị , vậy HCM không chỉ là một tên cơ hội chính trị .
    Ngoài ra , nếu ta dùng chính danh từ của HCM , ta có thể tự hỏi : Lâm Đức Thụ và HCM có thể bị buộc tội việt gian ?
    Nếu HCM có rao giảng đạo đức , thì chỉ là đạo đức giả !

    Giữa ánh sáng (Quang, Chí Minh) và bùn đất , thì HCM chỉ là bùn đen !

    5) Tại sao năm 1931-1933 , trong nhà tù Hương Cảng , Lý Thụy sợ Việt Nam Quốc Dân Đảng giết hại ?

    Lý Thụy sợ Việt Nam Quốc Dân Đảng trả thù chuyện Lý Thụy hợp mưu cùng với Lâm Đức Thụ bán đứng Phan Bội Châu và các thanh niên cách mạng quốc gia của Việt Nam Quốc Dân Đảng cho mật thám Pháp ở Hương Cảng ?
    Lý Thụy sợ bị ám sát như Phan Bá Ngọc ? Không đa nghi, không sợ hãi, không phải là anh hùng !

    Trích Phan Bội Châu niên biểu , Nguyễn Khắc Ngữ chú thích , Sàigòn 1973 , trang 200 :
    “ Phan Bá Ngọc bị ám sát .
    …Hốt nhiên trong ngàn tiếng pháo tre , nghe 3 tiếng súng lục , tức khắc có người chết nằm ngã giữa đất , máu lấm toàn thân … Ôi ! Người đó mà cũng đồng bào ta ! Mà lại con nhà cựu thù với Pháp đó ! Ai giết người này ? Chính là người thiếu niên sắc sảo đáng gọi là liệt sĩ : Lê Tán Anh (Lê Hồng Sơn) “ .

    6) Trích Vĩnh Sính, VN và Nhận Bản , giao lưu văn hóa, NXB Văn Nghệ t/pHCM , 2001 , trang 236-238 :

    Theo bức thư này , thì Nguyễn Ái Quốc có gởi cho Phan Bội Châu 2 thư .
    Ghi chú là Vĩnh Sính có lập trường thân Cộng sản Hà Nội , nên bỏ qua bức thư của Nguyễn Ái Quốc gởi cho Phan Bội Châu , hẹn gặp Phan Bội Châu ở một địa điểm ở Thượng Hải , mà Cụ Phan không biết là thuộc tô giới Pháp .Và Vĩnh Sính cũng không nhắc tới nghi án chính trị Nguyễn Ái Quốc đồng mưu với Lâm Đức Thụ bán đứng Phan Bội Châu cho mật thám Pháp .
    Vĩnh Sính không mấy lương thiện !

    7) Tại làm sao mà Tổ tam tam đại tá công an TC2 Nguyễn Duy Hòa ở Paris để cho
    học giả Nguyễn Văn Trần tự tung tự tác ầm ỹ làm vậy ? Bộ muốn bị cách chức , khai trừ, về vườn hết hả ?

  5. Nguyen Quang says:

    Tờ báo Tin Tức của Việt Minh có lần gọi cụ Phan là Phản Bội Châu. Tờ báo tường thuật sự việc thống sứ Pháp Chatel viếng thăm cụ Phan Bội Châu như sau: “Viên thống sứ Pháp dường như có biếu cụ Phan một bó hoa, và lúc ra về hai người có bắt tay từ giã”. Câu chuyện chỉ có vậy. Chỉ vì cụ Phan bắt tay viên thống sứ là quan thuộc địa theo phép xã giao Tây phương mà không chắp tay vái chào theo cung cách lễ giáo Á Đông, cho nên bị báo Tin Tức của Việt Minh mạ lỵ là Phản Bội Châu.
    Thế còn sau đó, tên đại Việt gian Hồ chí Minh xum xoe với Pháp ra sao ?:

    Ngày 19-5-1946 ở Hà Nội, Hồ chí Minh đón tiếp phái đoàn của Pháp do Đô đốc d’Argenlieu hướng dẫn. Trong quyển “ Một Vài Ký Vãng Về Hội Nghị Đà Lạt”, học giả Hoàng Xuân Hãn có mặt trong giây phút đó viết lại như sau : “Tôi theo Cụ trong phòng khách đi ra cửa. Xe đô đốc dừng dưới thang cấp trước dinh. Đô đốc lên khỏi bực thang. Chủ tịch tiến nhanh nhẹn ra, ôm lấy đô đốc mà hôn má; rồi bắt tay những vị tùy tùng. Cụ giới thiệu tôi, rồi chủ khách vào phòng khách uống trà, nói chuyện tươi cười.”

    • NGÀN THÔNG says:

      DÂN NGU

      Dân ngu có nói làm gì
      Cái đầu bã đậu cần chi phải bàn
      Ở trên biểu dạ dạ vang
      Nếu trên bảo chưởi lại càng chưởi to
      Chẳng qua tính chất con người
      It khi nhân cách hầu đời sáng ra
      Nên luôn bao kẻ tà ma
      Tầm thường tự hạ quả đời ra chi

      THÔNG NGÀN
      (24/9/15)

      • Nguyen Quang says:

        Thêm những hành vi đốn mạt của bè lũ Hồ chí Minh đối với nhà đại cách mạng, đại ái quốc Phan Bội Châu :

        Trong quyển “ Việt Sử Đương Đại”, giáo sư Nguyễn Ngọc Phách viết:

        “Theo ông Phan Thiện Cơ, cháu đích tôn của nhà đại cách mạng họ Phan, lúc đó mồ yên mả đẹp được 15 năm, cán bộ CCRĐ đã tuyên án cụ Phan là một “địa chủ ác ôn”, tịch thu từ đường, và đốt hình nộm cụ. Trước khi phóng hỏa, chúng còn bôi phân vào mặt hình nộm theo đúng lời dạy của Mao Trạch Đông “trí thức không bằng cục phân”.

        Và trong tác phẩm Kỷ Niệm 100 Năm Phong Trào Đông Du 1905-2005, tác giả Đỗ Thông Minh:

        “…Thế mà cháu, chắt của cụ Phan sau này có lúc cũng bị nhà cầm quyền Cộng sản đối xử phân biệt. Chắt của cụ đậu vào đại học Huế nhưng bị loại, sau nhờ một số người vận động mới được vào học.”

Leave a Reply to Đu Càng - San Jose -