WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Vấn đề thương phế binh VNCH định cư tại Hoa Kỳ

Thương phé binh VNCH. Ảnh Dongchuacuuthe

Thương phé binh VNCH. Ảnh Dongchuacuuthe

Hôm nay ngồi đọc bài viết “Cuộc Hội Ngộ Của Hai Thương Phế Binh” của Huỳnh Tú Anh trong Dân Làm Báo rồi xem luôn cái Video, của một độc giả post trong mục bình luận, về việc thượng nghị sĩ tiểu bang California Janet Nguyễn trả lời những câu phỏng vấn liên quan đến dự luật SJR-5 của bà đệ trình vừa được quốc hội tiểu bang California thông qua và đang chuyển lên quốc hội liên bang Hoa Kỳ nhắm mục đích xin chính phủ Mỹ tái thực hiện chương trình HO và ODP nhằm giúp đỡ tất cả thương phế binh VNCH được định cư tại Hoa Kỳ mà nước mắt khô cằn của tôi cứ như chực dâng trào. Một lát sau tôi mới bắt đầu hiểu thế nào là tình huynh đệ chi binh hoặc câu nói muối xát lòng ai nấy mặn mòi nên tôi ngồi vào bàn viết trình bày vài ý kiến của mình để góp một bàn tay may ra có thể đưa các chiến hữu kém may mắn của mình vào đất Mỹ.

Trước hết chúng ta nên cám ơn và biểu dương tinh thần bà Janet Nguyễn, thượng nghị sĩ tiểu bang California, một người Mỹ gốc Việt thuộc thế hệ thứ hai của Người Việt Tỵ Nạn Cộng Sản thành công trên chính trường nước Hoa Kỳ, đã có lòng nghĩ đến những chú bác kém may mắn trong Quân Lực VNCH đã hy sinh một phần cơ thể mình để bảo vệ tự do và MNVN đang bị bọn cộng sản hất hủi, đối xử thâm tệ và đói khát tại quê nhà nên đã đem hết tâm trí mình làm ra dự luật SJR-5 giúp các chú bác thương phế binh VNCH có cơ hội được định cư tại Hoa kỳ để thay đổi cuộc đời và nhất là thay đổi luôn cả cuộc sống của con cháu họ nếu có.

Dự luật SJR-5 vừa được quốc hội tiểu bang California thông qua đang trên đường đi đến quốc hội liên bang Hoa Kỳ. Để cho các vị dân biểu liên bang đồng thuận biến dự luật này thành được một đạo luật cộng đồng Người Việt Hải Ngoại cần phải bàn thảo góp ý và xăn tay áo bổ túc thêm những gì thiếu sót hủy những gì dư thừa để cho dự luật khi đến tay các dân biểu liên bang, họ cảm thấy nên thực hiện để xếp lại trang cuối của lịch sử đau buồn hợp với đạo đức con người mà không tốn kém và mang xáo trộn cho xã hội Hoa Kỳ.

Dự luật SJR-5 mới nhìn thì đã nhận ra được sẽ có nhiều vị dân biểu của cả hai viện của liên bang Hoa Kỳ ủng hộ vì ngưởi Mỹ đã hiểu rằng việc chính quyền Hoa Kỳ bán đứng Miền Nam Việt Nam cho cộng sản là một việc thất lương tâm, là tội ác đáng phỉ nhổ và bỏ rơi những người đã cùng chiến đấu chống làn sóng cộng sản bên cạnh mình đã hy sinh một phần cơ thể để bảo vệ mình thì không đúng với tinh thần thượng võ của người Hoa Kỳ nếu chống đối dự luật SJR-5 và cứ để mặc cho kể thù tiếp tục hành hạ chiến hữu của mình thì sẽ có tội cùng lương tâm và nhất là sẽ bị mất phiếu bầu của cộng đồng người Mỹ gốc Việt và kể cả phiếu bầu của các cựu chiến binh và cả những chiến binh Hoa Kỳ về tội bỏ rơi đồng đội.

Nhưng dự luật SJR-5 nếu được phân tích và nhìn sâu thêm thì sẽ thấy dự luật này có chiều hướng sẽ bị quốc hội liên bang Hoa Kỳ cho “ngâm tôm” cho đến lúc các “chú bác” thương phế binh VNCH qua đời để đi vào quên lãng bởi vì thiếu thực tế và khó thực hiện mà còn tạo nên những phiền toái khác cho xã hội Hoa Kỳ nếu cộng đồng Người việt Hải Ngoại không nhúng tay vào yểm trợ.

Lấy thí dụ dự luật được quốc hội liên bang thông qua thành một đạo luật thì đạo luật đó sẽ chuyển xuống cho các tổ chức di trú lo việc thủ tục giấy tờ và chuyên chở các thương phế binh VNCH và gia đình họ sang Hoa Kỳ, các tổ chức xã hội lo cung cấp cho các thương phế binh VNCH một số tiền vài trăm đô hàng tháng đủ sống và giấy tờ được tham gia các dịch vụ y tế miễn phí trong nước nhưng lấy ai để có thể lo cho các thương phế binh một chỗ ở trong xã hội Hoa Kỳ nơi mà người dân thường muốn thuê 1 căn phòng trong một apartment loại đẹt cũng phải trưng cái tấm ngân phiếu vừa lãnh lương không dưới 10 đô một giờ trong tháng để chứng minh là mình đang có công ăn việc làm mới được chủ apartment cho vào và lấy săn sóc các thương phế binh khi họ đau ốm.
Nước Hoa Kỳ đã và đang mang quân tham chiến nhiều nơi, số lượng thương phế binh của Hoa Kỳ có lẽ là con số cao nhất thế giới, nay dự luật SJR-5 lại mang thêm vào đất nước họ con số khoảng 20.000 thương phế binh VNCH thì các nhà chính trị trong hai viện buộc lòng phải làm lơ nhất là 20.000 con người đó và gia đình họ có cơ thành người vô gia cư (homeless) lang bang trên đường phố với bất đồng ngôn ngữ.

Thế thì 2 triệu Người Việt Hải Ngoại phải làm thế nào để “lobby” cho các vị dân biểu liên bang thấy được dự luật không gây tốn kém cho ngân sách và khó khăn cho xã hội mà lại giúp cho nước Hoa Kỳ được cả thế giới cảm phục vì hành động đạo đức của những con người ngồi trong hai viện của quốc hội.

Đây là ý kiến thô sơ đầu tiên của người viết:

1. -Sửa đổi dự luật hay thỉnh cầu quốc hội liên bang

- Cho định cư tại Hoa Kỳ những Thương Phế binh có gia đình và có con cái có khả năng lao động để có thể kiếm việc làm hay để săn sóc thương phế binh khi đau ốm.

- Cho định cư tại Hoa Kỳ những Thương Phế Binh độc thân có mức độ tàn phế ít nếu họ muốn và cho định cư tại chỗ thương phế binh độc thân có mức độ tàn phế nặng với một số tiền lớn để họ đủ sống.

2.-Tổ chức “Cám Ơn Anh” của Trung Tá Hạnh Nhân nên tạm ngưng gởi tiền về Việt Nam cho thương phế binh để có ngân quĩ hỗ trợ dự luật SJR-5 bằng cách

- Lập danh sách để biết tổng số lượng thương phế binh VNCH muốn hoặc không muốn định cư tại Hoa Kỳ.

- Phân loại mức độ thương tật từng thương phế binh và phân loại những gia đình thương phế binh có bao nhiêu con cháu trai gái đủ khả năng lao động.

- Gởi mẫu đơn bảo trợ đến các hội đoàn quân đội, CSQG, hội đồng hương, chùa, nhà thờ Việt Nam trên toàn nước Hoa Kỳ để nhờ các hội đoàn kêu gọi các đoàn viên giàu có, thành công, có cơ sở làm ăn cần người làm ký giấy bảo trợ những thương phế binh cùng đơn vị, cùng quê quán hoặc là đã quen biết từ trước.

- Hỗ trợ tài chánh trong việc lập thủ tục cho các thương phế binh được định cư tại Hoa Kỳ.

3.- Hiện nay chính phủ Hoa Kỳ còn nợ chính phủ VNCH số tiền viện trợ năm 1975 là 300 triệu đô mà quốc hội Hoa Kỳ đã phê chuẩn nhưng chính phủ Hoa Kỳ chưa chi ra. Đó là cái phao và cái cớ để cho các tổ chức “Chính phủ VNCH lưu vong” và các tổ chức người Việt có liên hệ với các dân biểu liên bang làm những công việc thiết thực hơn bằng cách lên tiếng “lobby” từng vị dân biểu để nhờ họ nhắc nhở chính phủ Hoa Kỳ tháo khoán số tiền 300 triệu đô la đó để trả món nợ ân tình bằng việc chi tiêu vào đạo luật định cư thương phế binh VNCH tại Hoa Kỳ hoặc cho họ một số tiền đủ sống để định cư họ tại Việt Nam cho lịch sử đau buồn sang trang.

Những việc cấp bách trên cần làm nhanh trước khi các hội đoàn gặp mặt mừng xuân năm nay và trước khi dự luật SJR-5 được đưa vào quốc hội liên bang nước Hoa Kỳ thảo luận. Làm thế nào đó để cho dự luật SJR-5 hiện ra trong con mắt của các nhà lập pháp Hoa Kỳ như một dự luật đoàn tụ, trong các gia đình đoàn tụ có một người thương tật là thương phế binh VNCH. Sự đoàn tụ này được bảo trợ bởi những mgười Mỹ gốc Việt thành công trên nước Hoa Kỳ mà không làm hao tổn ngân sách quốc gia của Hoa Kỳ hiện nay không làm cho xã hội Hoa Kỳ xáo trộn mà còn làm cho Hoa Kỳ trở thành một quốc gia có đạo đức. Có như thế dự luật SJR-5 mới có hy vọng được hai viện quốc hội Hoa Kỳ biểu quyết thành một đạo luật.

Hỡi các anh em quân cán chính VNCH đã hội nhập và thành công ở xứ Hoa Kỳ, các thương phế binh cùng đơn vị và cùng chỗ làm với các anh em đang mong đợi các anh em ký giấy bảo trợ. Hỡi những người Mỹ gốc Việt giàu có, các anh chị em làm chủ tiệm nail, tiệm tóc ở Hoa Kỳ hãy ký giấy bảo trợ 1 gia đình thương phế binh, con cái họ đang mong sự trợ giúp của quí vị để có thể đổi đời và họ sẽ làm việc cho quí vị rất chăm chỉ . Các chùa và nhà thờ Việt Nam cũng nên bảo trợ một vài thương phế binh, họ sẽ làm vệ sinh hay canh giữ các cơ sở khi các người vắng mặt. Danh sách bảo trợ đính kèm cùng dự luật SJR-5 thì dự luật có cơ được thông qua thành 1 đạo luật. Thương phế binh VNCH rất xứng đáng được Người Việt Hải Ngoại giúp đỡ bằng việc bảo trợ. Thương phế binh VNCH cũng cần biết xã hội Hoa Kỳ cũng không phải là nơi dễ sống, rất cô đơn và lắm phủ phàng nếu may ra chính phủ Hoa Kỳ cho một số tiền để định cư tại Việt Nam thì cũng nên mừng rỡ vì có người cùng ngôn ngữ để cùng nâng ly rượu.

© Nhất Hướng Nguyễn Kim Anh

© Đàn Chim Việt

32 Phản hồi cho “Vấn đề thương phế binh VNCH định cư tại Hoa Kỳ”

  1. Hoàng says:

    Hic, bài viết kêu gọi mọi người hãy giang tay giúp thương phế binh, một việc đầy ân nghĩa với những người còn thiệt thòi và cần sự giúp đỡ, mà đọc toàn thấy mấy người điên như chó dại, chỉ muốn truyền dại cho người khác. Mấy người này cũng được việc là để cho mọi người xem như xem xiếc mãnh thú bị nhốt trong lồng bỏ đói, chũng sẽ gầm rú lồng lộn gớm giếc thế nào!

  2. quandannambo says:

    Quần Hùng Còm Sỷ
    ở đất
    DanChimViet

    những tay viết còm
    hay nhất trên mạng*

  3. nguyễn lê says:

    QNVNCH chúng tao chiến đấu cho 1/2 nước còn lại cho tổ quôc vn chúng tao (1/2 nước kia bị bọn tay sai Công Phí Nga tàu uwsp đi cho chủ của chúng)
    Chúng tao KHÔNG là linh của Mỹ ,không gióng bọn tay sai Nga Tàu của tụi bây,
    Thằng Hồly Tinh là Người tàu .đ/v tàu cộng của csqt gài vào làm Bác tụi bây ,bắt tụi bây kêu bằng cha già dân tộc đã cùng vói thằng Đồng Vẩu ký công hàm bán nước cho Tàu. Lê Duẩn ông cố nội bây nói “:ta dánh đây là đánh cho Tàu ,cho Nga ,” còn hãnh tiến làm “con cặc”(phải viết rỏ ,viết tắt sợ đoc không ra)của chúng ,đem xương máu của thanh niên vn “CHẾT CHO CHÚNG NÓ”.
    Chúng bây ,kẻ cướp ,đãng cướp ,nghe theo lênh chũ tướng Bắc Kinh ,tiến về miền Nam cướp ,cướp ,và vướp. Chúng tao đang ở yên ,trù phú ,dân chủ tự do không lẻ khoanh tay cho bọn cướp hoành hành.? Nên phải tự vệ ,và bọn cướp có cả một hệ thống cs yểm trợ nên chúng tao phải dựa vào đồng minh mà thôi.Cớ gì nói khó nghe ,ngu tối ,đàu óc đặc sệt cứt đái,đất set như vậy ?
    Cáí tụi cướp ,hạ bô chúng bây đã cúi đâu khoanh tay đứng yên làm bia cho linh TC tập bắn ? Đã sợ TC nên dân đi biễn bị cha Tàu bây cướp ,giết mà chúng bây không dám phản kháng ,không dám nói là Tàu vì sợ phạm húy ?
    PVĐ ký giấy trao HS/TS cho Tàu khụa?
    NTD giao Cao Nguyên cho Tàu đẻ có tiền cho con ăn học và lập nghiệp ở Mỹ? Ai bán rừng ? Ai cắt biển ,Ai nhương biễn ? Đâu rồi Ải Nam Quan,Thac Bãn Giốc? (ai hận ai”hận kẻ bán nước (Ai? ) hận quân xâm lược (AI?)
    VNCH thua tụi cướp ,đãng cướp băng cướp quốc tế thì chăng có gì đáng nói vì đã tự chiến đấu kiên cường bão vệ non sông của ông cha đẻ lại. Hàng trămngànchiến sĩ anh hùng QGVNCH đã hí sinh ,hàng trâm ngàn TPB còn lại sau cuộc chiến,,, Họ an phận sống giữa bầy lang sói, phấn đấu đẻ sống ,họ không than van xin xỏ vì dó là thế nước vận dân.
    Lũ chúng bây ác ôn ,lưu manh ,bần tiện vô học cho nên đã trã thù họ nay còn giã bộ nhân đạo dẻ hạ nhục họ thêm một lần nữa ,sau gần 40 năm mất nướcc, đó là Nói HỌ là Tay sai .là Linh của Mỹ và đòi Mỹ bồi thường . Lính VNCH bão vệ Tổ quốc sao lại Mỹ bồi thướng ? Chúng Tao không gióng như chúng bayy ,đánh Mỹ là đánh cho liên xô .trung quốc (chúng đã bồi thường xương máu vn đỏ ra chưa hay không những không mà còn dâng cã nước cho chúng ? Có phải Hô quang Hồ Ly đòi đót dãy trường sơn ,dù chết hết hnh niên VN cũng dánh vì hắn biết sẻ có nhan mãn Tàu thay thế?) Đừng bao giờ đẻ đặt chúng tao ngang hàng là “hạ bộ” như tụi bây . Không có cân bằng tương xứng .
    Đừng giở trò ,ăn nói dối trá ,bát chước cha ông ngu dốt ,bần tiện ,toàn là bọn cứt ,đái ,trộm cướp ,cắp vặt chợ ĐX,du dãng hãi phòng,bồi tàu, giết người ,hãm hiếp,phu đồn điên,thỏ phí ,đồ tể …cái bọn mà cha già chúng bây thu nhận thúc đít đẻ chết cho …Nó ,thăng tàu Hồ ly,Hồ Quang…
    Chúng tao chiến đấu cho tổ quốc VN /nhắc lại/một VN của cha ông đẻ lại ,một chiến đấu kiên cường bất khuất và đã không may bị bọn quỹ ,theo lẹnh chúa quỉ ,xâm lăng tàn bạo vì lũ người không tim không óc ,không cha mẹ ,vô tổ quốc ,không biết trời cao đất rộng tụi bây.
    Và bây giờ ,sống trong sự vô nhân đạo ,loài cầm thú như chúng bây,im lặng an phận vậy thì động MÃ CHA tụi Bây ,đông tới cố nội ngoại tụi bay,đụng tới vợ con tụi bây hay sao mà tới bây giờ vẫn còn hạ nhục tụi tao ,bão tụi tao là tay sai Mỹ?
    Cã lò chúng bây mới là Tay sai .là Hạ bộ của Tập Cẩm Bình
    Đừng đưa tụi tao vào vói tụi bây ,một lũ bất xứng ,phản quốc ,phản tô tiên ,chũi cả Ông bà ,ị lên mồ mả của nội ngoai ., vì
    Chúng Tau không Phải và Không Muốn .
    Giận chết đi được khi thấy mình “Bị” coi như VC tụi bây ,cũng là bán nước cầu vinh!
    (nl)

    • Nguyen Quang says:

      Ai là kẻ gây ra Cuộc Chiến Việt Nam 54 -75 ?

      Trả lời : Bè lũ Hồ chí Minh .

      Trong cuốn sách có tên “Đối nghịch”, tác giả J. Leroy – một nhà hoạt động xã hội người Pháp và cũng là đảng viên đảng cộng sản Pháp- viết : Một cuộc chiến tại Việt Nam là điều mà Hoa Kỳ không mong muốn, họ đến với Việt Nam khác hẳn lũ người độc ác của chúng ta trước đây. Nhưng họ phải đổ quân vào vì họ không muốn Liên Xô bành trướng tư tưởng của Mác, Lê Nin…”.

      Lê Duẩn : “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc ”

      Trong “Tổng Kết Cuộc Kháng Chống Thực Dân Pháp, Thắng Lợi và Bài Học”, Hà Nội, xb 1996, cho biết năm 1954, Hồ chí Minh đã để lại Miền Nam 60,000 đảng viên .

      Theo Võ văn Kiệt trong “Nhớ Đồng Chí Lê Duẩn” đám đảng viên này được đặt dưới quyền lãnh đạo của Lê Duẩn – Bí thư Xứ Ủy Nam Bộ. Vào ngày cuối cùng của thời hạn tập kết ở Cà Mau, sau khi giả bộ lên tàu tập kết, Lê Duẩn đã tìm cách rời khỏi tàu vào lúc nửa đêm để ở lại . Võ Văn Kiệt viết “Chiếc tàu áp chót neo đậu ở thị trấn Sông Đốc, Cà Mau, Anh Ba lên tàu như người đi tập kết để che mắt kẻ thù, đến nửa đêm, Anh bí mật rời tàu, quay trở lại “.

      Cựu đại tá CSBV Bùi Tín tại San Jose ngày 23/6/2013 phát biểu: Ông ấy (HCM) theo đường lối quốc tế 3 để nhuộm đỏ Đông Dương. Nếu mà ông ấy không theo chủ nghĩa cộng sản thì phương Tây nó không cần cuộc chiến tranh để dẹp chủ nghĩa cộng sản .

      Nhà văn Tô Hải ở Việt nam viết: “Không có ông Hồ, không có cái đảng này thì đâu đến nỗi cả dân tộc tôi bị chiến tranh tàn phá, anh em, họ hàng đâu đến nỗi chia lìa, chém giết lẫn nhau, đâu đến nỗi thua xa những nước cũng thuộc địa như nước tôi đến cả thế kỷ về mọi mặt” .

  4. qdnb says:

    Nghe nói nhà nước CS còn phát lương bồi dưỡng tiền cho các đồng chí què cụt đi chơi đĩ
    Nhà nưóc giầu thế sao còn vào Saigòn năm 1975 vơ vét thóc gạo, khuân đồ, khuân TV, tủ lạnh của dân Saigon , nhà nước CS và nhân dân XHCN là một lũ chết đói nên mới phải đi cướp đồ miền nam, mẹ kiếp tên Nằm vùng nào giỏi ra mặt cãi lý coi

Phản hồi