WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Đảng không phải là cha mẹ, còn nhân dân cũng không phải là con cái.

Tác giả: Gordon Chan

 

Gordon Chan

Sự đoàn kết của xã hội Trung Quốc được thực hiện bằng những biện pháp ép buộc. Đảng cộng sản Trung Quốc đã thực hiện thành công kế hoạch tăng tốc phát triển, nhưng số vụ phản đối mang tính xã hội cũng gia tăng nhanh chóng – gần 230 ngàn vụ trong năm 2009 – chứng tỏ rằng nền tảng xã hội là không ổn định. Các nhà phân tích khẳng định rằng người Trung Quốc sợ rối loạn và chính nhờ sự sợ hãi đó mà Đảng cộng sản còn giữ được quyền lực. Nhưng nếu đúng như thế thì tại sao hiện nay ở Trung Quốc lại có nhiều cuộc bạo loạn đến như vậy? Phản ứng thái quá của Bắc Kinh đối với những lời kêu gọi tiến hành “Cách mạng hoa nhài” chứng tỏ rằng những người lãnh đạo chóp bu cảm thấy bất chế độ đang bất ổn. Những người lãnh đạo tự tin sẽ không thả chó ra, không đánh đập các phóng viên và không ngăn chặn mạng Internet.

 

Đối với Bắc Kinh, bài học của các cuộc cách mạng ở Trung Đông là rõ ràng. Đảng không thể tiếp tục coi nhân dân là những đứa trẻ con, không có khả năng quản lí chính mình, như trước được nữa.

Đảng cộng sản hầu như đã không còn các đối tác tiềm tràng trong xã hội nữa. Hiện nay Đảng đang phải dựa vào liên minh của các quan chức tham những và các đại phú gia. Tất cả các thành phần khác trong xã hội, đặc biệt là nông dân, công nhân và phần đông tầng lớp trung lưu, không phải là đối tác của họ.

Cũng như trong bất kì xã hội hiện đại nào khác, tầng lớp trung lưu ở Trung Quốc đang càng ngày càng trở thành giai tầng tự giác hơn về mặt chính trị. Đảng cộng sản luôn luôn tìm mọi cách can thiệp vào quá trình hình thành tầng lớp trung lưu. Nam Hàn (những năm 1980) và Đài Loan (những năm 1990) cho thấy điều gì sẽ xảy ra khi tầng lớp trung lưu trở thành giai tầng năng động về mặt chính trị. Điều đó có nghĩa là gì? Các chính phủ phải thay đổi thì mới có thể đáp ứng được những đòi hỏi khi giai tầng này bắt đầu tham gia chính trị một cách tự giác. Chưa chắc Đảng cộng sản sẽ đi theo hướng này.

Đảng cộng sản Trung Quốc chỉ còn một cách – chủ nghĩa dân tộc. Điều này sẽ gây nguy hiểm cho các nước láng giềng của Trung Quốc, vì Bắc Kinh có yêu sách về lãnh thổ với những nước khác và đang nhòm ngó các vùng biển quốc tế. Chủ nghĩa dân tộc là biện pháp duy nhất nhằm lôi kéo sự ủng hộ của những thành phần bất mãn trong xã hội.

Đi đêm với các quan chức tham nhũng và các đại phú gia là Đảng cộng sản đã đánh mất sự ủng hộ của xã hội. Những người lãnh đạo chủ chốt ở Bắc Kinh cho rằng không sử dụng con ác quỉ là chủ nghĩa dân tộc thì không thể nào thiết lập được sự đồng thuận trong xã hội.

Đảng cộng sản cần phải nhanh chóng thiết lập cơ sở cho sự ủng  hộ, nhưng ngoài những ngôn từ xáo rỗng và những hành động lặt vặt, nó vẫn chưa làm được gì theo hướng này.

Nguồn: dịch từ nguyên bản tiếng Nga tại địa chỉ

© Phạm Nguyên Trường (Bản tiếng Việt)

© Đàn Chim Việt

 

 

4 Phản hồi cho “Đảng không phải là cha mẹ, còn nhân dân cũng không phải là con cái.”

  1. Võ Hưng Thanh says:

    Tất cả thật sự cũng đều do ông Các Mác mà ra. Ông ta quá mù quáng vì tin vào quy luật biện chứng của Hegel hay giả đò tin như thế. Trên cơ sở đó mà ông ta đã tạo lập nên học thuyết của mình. Bởi thế ông cũng tin lý thuyết của mình là duy nhất đúng, tuyệt đối đúng, nhằm để giải phóng nhân loại, để đạt được cứu cánh sau cùng là thế giới đại đồng, hạnh phúc. Nên ông mới chủ trương chuyên chính, hay độc tài vô sản. Bởi ông tin như vậy, nên những người đi theo học thuyết của ông cũng tin vào đó, mà thành ra có cớ sự xảy ra trên toàn lịch sử thế giới bao nhiêu thập niên trong quá khứ. Tức quan điểm cứu cánh biện minh cho phương tiện. Trong niềm tin đó, mới có hiện tượng sắt máu của Stalin, có kiểu thơ mang tinh thần sát phạt, hô hào chém giết, ca ngợi lãnh tụ vô diều kiện như kiểu Tố Hữu, mới có sự kiện cải cách ruộng đất, cải tạo công thương nghiệp, cải tạo tư sản, có sự kiện tẩy não kiểu Mao Trạch Đông, thậm chí đến kiểu Ang ca thật đẩm máu nhất của Khmer đỏ Pôn Pốt v.v… và v.v…
    Nhưng tất cả họ đều quên rằng, trong bản thân mỗi con người luôn có phần tốt lẫn phần xấu, xã hội loài người cũng thế, tức có người tốt lẫn người xấu. Cho nên cách mạng không tưởng thì ít, nhưng thực chất phản cách mạng kiểu dã mãn thì nhiều, trong khi đó lại nhân danh “cách mạng”. Đó cũng chính là do sự ngây thơ của ông Mác, hay sự cố tình giả bộ làm như ngây thơ của ông ta. Nên tóm lại, có thể trách hết mọi người có liên quan đến bao tệ nạn không quên được của lịch sử thời kỳ đã qua của nhân loại, nhưng cái đầu tiên ra tạo nông nỗi này, lại chính là ông Mác. Ông đưa ra một học thuyết bất chấp tâm lý học khách quan của loài người, tức thành phi khoa học, phản khoa học, nhưng ông lại quá ảo tưởng hay giả đò ảo tưởng, để nhằm đạt sự nghiệp danh tiếng riêng của mình, để có hư danh kiểu con người vĩ đại thay được Trời để làm nên thế giới, kiểu muốn chơi trội, muốn biến mình thành đấng Thượng đế thứ hai.
    Bây giờ, sau 150 năm đi qua, tất cả đã đều vỡ lẽ rồi. Nhưng hiện tại trên thế giới vẫn có những trí thức còn thực lòng đề cao, hay giả bộ còn đề cao ông Mác. Đó quả là những đấng trí thức loại rỡm đời, chẳng khác ! Loại trí thức quay lưng lại thực tại cuộc đời, giống y chang những chú chim đà điểu đã được nhộm màu !

    VHT

  2. Van minh says:

    vì Đảng là đầy tớ Dân là Chủ – Cho nên đầy tớ thường ăn cắp, đến có khi còn cướp của và giết cả Chủ nữa cơ

  3. BốcPhét says:

    Có trách, trách kụ KhổngKhâu?!,
    ”Contrời”, do kụ, phép mầu trị dân!!!
    Tôn xưng vua, chuá thành thần
    Thì nay phải chịu thờ đần con cha!!!

  4. Đảng không phải là cha mẹ !

    « CHA MẸ » nỡ nào ăn cắp của con cái !

    « CHA MẸ » nỡ nào THAM NHŨNG của con cái !

    « CHA MẸ » nỡ nào bóc lột của con cái !

    « CHA MẸ » nỡ nào TÀN ÁC trên con cái !

Phản hồi