WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Nhà báo Bùi Tín nói về ngày 30/4

Đàn Chim Việt phỏng vấn:

 

LTS: Vài năm trước đây, chúng tôi đã thực hiện cuộc phỏng vấn này với nhà báo Bùi

Nhà báo Bùi Tín

Tín, một trong những người đầu tiên có mặt ở Dinh Độc Lập vào ngày 30/4/1975. Hơn 20 năm nay ông Bùi Tín sống tại Pháp và là cây bút quen thuộc của Đàn Chim Việt. 36 năm đã trôi qua, nhiều thứ đã thay đổi nhưng 30/4 vẫn là một ngày quan trọng với cả phía vui và phía buồn.

Qua trao đổi với nhà báo Bùi Tín, chúng tôi đăng tải lại bài phỏng vấn này vì tính thời sự vẫn nguyên vẹn của nó.

——————————————————–

Mạc Việt Hồng: Thưa ông, nhân dịp ngày 30/4, Đàn Chim Việt chúng tôi muốn có cuộc trao đổi cùng ông với tư cách là một cựu đại tá quân đội Nhân dân Việt Nam, một nhà báo, về cuộc chiến đã qua. Xin ông cho biết, ông thường hay nghĩ về cuộc chiến 32 năm trước không và cảm giác của ông khi nghĩ về nó như thế nào?

Bùi Tín: (cười) Chiến tranh kết thúc đã lâu lắm rồi nhưng làm sao có thể quên được. Cảm giác của tôi là Đảng Cộng Sản (ĐCS) đã bỏ lỡ một cơ hội sau khi hòa bình thống nhất đất nước, bỏ lỡ cơ hội hòa hợp, hòa giải dân tộc để xây dựng một đất nước giầu đẹp hơn. Đó là điều hết sức đáng tiếc vì đó là cơ hội ngàn năm một thuở. Lúc đó chúng ta có điều kiện hòa giải dân tộc, thống nhất anh em sau nhiều năm chia rẽ.

Mạc Việt Hồng: Ông muốn nói tới những sai lầm của ĐCS sau khi thống nhất đất nước?

Bùi Tín: Đúng. Nếu ĐCS khôn ngoan, thông minh, có trách nhiệm với dân tộc thì phải tận dụng cơ hội này để thực hiện hòa giải hòa hợp dân tộc, thống nhất lòng người, xóa bỏ hận thù, không được áp đặt chính sách ta – địch, chính – tà nữa… ĐCS phải chịu trách nhiệm về chính sách “học tập cải tạo” đối với những người thất trận mà thực chất là giam cầm không xét xử hàng mấy trăm ngàn người, rồi sự ra đi của cả cả triệu người Việt Nam mà hàng trăm ngàn người đã chết chìm dưới biển cả. Càng nghĩ tôi càng lấy làm tiếc vì ĐCS đã tin vào một học thuyết vô lý, đề cao sự đối kháng giai cấp dẫn đến chia rẽ dân tộc, chia rẽ lòng người, chia rẽ gia đình… Nếu ĐCS biết tận dụng cơ hội đó thì đâu đến nỗi chúng ta thua kém Thái Lan, thua kém Đại Hàn… đến như vậy.

Tôi mong lãnh đạo sẽ tỉnh lại để “còn nước còn tát”, nhìn thẳng vào những sai lầm trước kia mà sửa chữa để hàn gắn lại đoàn kết dân tộc.

Mạc Việt Hồng: Thưa ông, những người Việt Nam vượt biên vào những năm sau khi chiến tranh kết thúc, trước kia bị Đảng cho là “con cháu của tàn quân Ngụy”, là đám “đĩ điếm chây lười lao động”, “chạy theo cơm thừa, sữa cặn của Đế Quốc Mỹ”… Nay, tuy ĐCS không nói lời xin lỗi nhưng trên thực tế Nghị quyết 36 đã gọi họ là những Việt Kiều, là “bộ phận không thể tách rời của dân tộc”. Sắp tới đây, có thể Đảng còn miễn visa, chấp nhận song tịch… Vậy có thể nói là ĐCS đang sửa chữa sai lầm?

Bùi Tín: Tôi không thấy thế đâu cô à. Cách đặt vấn đề của ĐCS vẫn là kiểu trịch thượng của người chiến thắng, không thấy hết múc độ sai lầm đáng tiếc của mình. Đó là thái độ ban ơn, coi người Việt Nam ở nước ngoài ở một tầm rất thấp, chủ yếu nhìn vào cái túi Đô-la của họ thôi. Vì vậy có được bao nhiêu người hưởng ứng lời kêu gọi của đảng đâu. Theo thống kê chính thức của Hà Nội, bà con Việt Kiều mới đầu tư được trên 200 triệu Đô-la. Đó là chưa kể tới hàng mấy trăm ngàn trí thức Việt Kiều mà không mấy ai hưởng ứng lời kêu gọi của Đảng cả. Bởi vì, đa số bà con Việt Kiều thấy không chấp nhận được nghị quyết 36 này.

Mạc Việt Hồng: Xin phép ông được quay lại với ngày 30/4 của chúng ta. Cách đây 32 năm, ông đang say sưa với niềm vui chiến thắng, cảm giác của ông khi đó như thế nào?

Bùi Tín: Vâng, ngày 30/4 khi chúng tôi vào Sài Gòn có thể nói là vui vô cùng. Vì sau mấy chục năm bao nhiêu hy sinh, nay hòa bình, thống nhất, đất nước đứng trước bao nhiêu triển vọng làm sao không vui được.

Mạc Việt Hồng: Khi nào thì ông bắt đầu thấy thất vọng hay thấy kém vui đi?

Bùi Tín: Từ khi tôi thấy những người lính miền Nam hay những người làm việc cho chế độ cũ bị đi “học tập cải tạo”. Là một nhà báo nên tôi đến các trại cải tạo đó. Thực chất đó là những trại giam do Cục Quản lý Trại giam của Bộ Công an quản lý. Ở đó có cả xà lim, phòng giam… Lúc đó tôi cũng nông nổi. Tôi nghĩ chắc chỉ học tập vài ba tháng, tôi biết đâu là người ta dử vào đó rồi không xét xử, bỏ tù vô thời hạn… Nếu là học tập thì phải tiếp thu một cách tự do, bình đẳng chứ.

Từ đó tôi bị hẫng, hàng triệu người bị hẫng. Hiện nay ĐCS vẫn không muốn nói một điều đáng tiếc về chuyện đó. Ngay cả ông Võ Văn Kiệt cũng không dám nói ra, mặc dù những người chủ trương đường lối phi dân tộc, phi nhân tính đó đều đã chết.

Rồi việc giải thể không kèn không trống Chính phủ Lâm thời, Mặt trận Giải phóng Miền Nam Việt Nam… Đáng ra nên để lại để giữ quan hệ với phương Tây để giữ sự hòa hợp giữa hai miền Nam- Bắc.

Tôi đã từ bỏ tất cả những huân huy chương của tôi vì tôi cho rằng nó không có gì là vinh hạnh cả. Mấy triệu người VN chết mà toàn là anh em giết lẫn nhau. Cuộc chiến vừa qua là một trang đen tối trong lịch sử VN, không có gì để kiêu ngạo, để hãnh diện cả.

Mạc Việt Hồng: Để có những huân huy chương đó, ông đã tham gia những công việc cụ thể gì trong chiến tranh?

Bùi Tín: Tôi vào quân đội lúc 19, 20 tuổi, lúc đó còn hăng hái lắm. Lúc đầu là lính thôi, rồi tham gia cách mạng Tháng Tám, hoạt động ở mặt trận trong những năm 1945-1949. Sau Điện Biên Phủ tôi vào Hà Nội, rồi chuyển sang làm báo chí tuyên truyền. Sau đó tôi về báo Nhân Dân. Trong những năm chiến tranh (1965-1975), tôi làm báo là chính, tôi cũng vẫn tiếp tục làm báo cho tới năm 1990 khi tôi sang Pháp. Sau 44 năm trong ĐCS, hơn 37 năm trong quân đội, bây giờ tôi là nhà báo tự do để tham gia một cuộc đấu tranh mới giành lại tự do dân chủ cho đất nước mình.

Mạc Việt Hồng: Thưa ông, thế hệ của các ông, thế hệ của những người:

Xẻ dọc Trường Sơn đi cứu nước
Mà lòng phơi phới dậy tương lai”.

Là một người cầm bút, một nhà báo, ông đã cổ vũ động viên những nam thanh nữ tú đó đi vào chiến trường mà thực chất là đi vào nơi chết chóc với “lòng phơi phới”. Chắn chắn trong sự viết lách của các ông khi đó, có những thông tin sai sự thật. Ông có thấy mình phải chịu trách nhiệm ít nhiều trong sự “phơi phới” đó hay không?

Bùi Tín: Có chứ, cô Việt Hồng. Cho nên tôi vừa là nạn nhân, vừa là tác nhân tham gia vào những hướng sai lầm đó. Một con người không thể thoát khỏi hoàn cảnh lịch sử được.

Nếu tôi ở Miền Nam, có khi số phận tôi đã khác. Ở Miền Bắc, tôi phải theo cái xu hướng lịch sử như thế. Lúc đó, tôi nghĩ rằng cuộc kháng chiến là đúng đắn, rằng hòa bình, thống nhất sẽ có độc lập, tự do… Dù sao cũng may mắn là tôi đã tỉnh lại!

Mạc Việt Hồng: Ký ức mãnh liệt nhất về cuộc chiến của ông là gì?

Bùi Tín: Tôi thường hay nghĩ tới những người đồng đội của mình. Đồng đội của tôi chết nhiều lắm! Tôi vuốt mắt cho hàng trăm người, khi tôi là Đại đội trưởng, Tiểu đoàn trưởng. Thương lắm! Đau lắm! Tôi cứ suy nghĩ mãi, những người chết hình như là những người thông minh nhất, dũng cảm nhất… Nhiều anh trong đó đã thi đỗ đầu vào các trường đại học vậy mà vẫn xung phong vào chiến trường, rồi 10 đi thì 7, 8 không trở lại. Cả hai bên đều là những người đã xả thân vì lá cờ của mình, về những giá trị mà mình cho là thiêng liêng.

Mạc Việt Hồng: Thưa ông, ông vừa nhắc tới những người lính phía bên kia chiến tuyến. Ở chiến trường ông đã coi họ là những kẻ thù. Vậy xin ông cho biết từ khi nào nhận thức của ông về họ thay đổi?

Bùi Tín: Đó là khi tôi gặp họ trong các trại giam, tôi hỏi kỹ họ. Dần dần tôi nhận ra. Đến khi tôi ra nước ngoài, tôi gặp họ và bây giờ tôi kết thân với nhiều người lắm. Ví dụ như tướng Lý Tòng Bá, rất thân với tôi và còn nhiều anh em tướng tá khác. Do hoàn cảnh lịch sử thôi, nếu tôi ở Miền Nam, chắc tôi cũng cùng cầm súng với họ. Nếu họ ở Miền Bắc, có khi cũng cùng cầm súng với tôi. Nhưng một số người thì có quan điểm cực đoan, quá khích, họ không tin tôi, cho tôi là cộng sản nằm vùng…

Mạc Việt Hồng: Còn với vong linh của những người lính đã mất, ông có muốn nói điều gì không?

Bùi Tín: Tôi coi họ ngang nhau, không hơn không kém với cả hai phía. Tôi thương khóc họ như nhau. Tôi tôn trọng tất cả các liệt sỹ của cả hai miền Nam – Bắc, cả những đồng bào đã mất trong cuộc chiến, dù Nam hay Bắc đều là những người ruột thịt của tôi.

Mạc Việt Hồng: Tôi nghĩ rằng, lịch sử của một dân tộc cũng giống như số phận của một con người. Đặt ra vấn đề “nếu như thế này…”, “giá như thế kia…” đều không giải quyết được gì cả. Nhưng nhiều người vẫn cho rằng, nếu ông Hồ Chí Minh (HCM) không đem học thuyết cộng sản vào Việt Nam thì đã không xảy ra một cuộc chiến mấy chục năm, thiệt hại vài triệu mạng người như vậy. Ông nghĩ sao về giả định này?

Bùi Tín: Đúng là ông Hồ đã đem chủ nghĩa Cộng Sản tới Việt Nam, nhuộm đỏ cả Bắc Việt Nam, muốn nhuộm đỏ cả Lào và Miên…, rồi còn muốn nhuộm đỏ cả Đông Nam Á, châu Á và tham gia vào việc nhuộm đỏ cả Thế giới. Đó là mục tiêu của ĐCS lúc bấy giờ, một mục tiêu được cho là rất cao cả (cười).

Việc đánh giá về ông Hồ phải rất thận trọng. Về việc này thì tôi có viết trong một cuốn sách. Việc coi ông Hồ là tội đồ của dân tộc, ngu dốt… hay việc đề cao ông quá đều không đúng. Nhưng nếu ông Hồ không tiếp thu chủ nghĩa CS từ Lenin, Stalin, không sang tận Nga để học tập… thì sẽ không có đảng CSVN, không có mặt trận Việt Minh, có thể cũng không có cuộc chiến tàn khốc và nước Việt Nam không bị nhuộm đỏ tới bây giờ. Chúng ta có thể sẽ như Thái Lan, Philippines…, tức là một nước dân chủ. Nhưng những sai lầm đó, tôi cho rằng HCM không cố tình mà đó là sai lầm mang tính lịch sử. Ông Hồ đã tưởng rằng chủ nghĩa Marx-Lenin là tốt đẹp

Trên hình thức thì ĐCS đã lãnh đạo kháng chiến thành công nhưng thực tế thì họ áp dụng học thuyết CS, thực hiện cương lĩnh của Quốc Tế III. Trong đó sai lầm nhất phải kể tới việc đấu tranh giai cấp. Từ việc theo học thuyết này, VN tự đặt mình đối lập với thế giới dân chủ….

Mạc Việt Hồng: Xin được hỏi ông một câu cuối cùng, hơi riêng tư một chút. Việc ông từ bỏ hàng ngũ ĐCS, tranh đấu cho tự do dân chủ, ĐCS cho ông là phản bội, còn ngay ở hải ngoại, một số người không tin tưởng ở ông, cho ông là nằm vùng… dùng những lời lẽ có thể nói là xúc phạm tới ông. Ông có buồn không?

Bùi Tín: Ồ, tôi cũng không có gì buồn cả vì khi dấn thân, tôi đã lường trước những khó khăn rồi. Sẽ có lúc tôi bị kẹt giữa 2 làn đạn. Trong nước họ bảo tôi là bất mãn, phản động nhưng tôi rất mừng là số đó ít thôi và ngày càng ít đi, chỉ có một số trong bộ máy tuyên truyền của công an, ban tư tưởng thôi. Còn tôi nhận được không biết bao nhiêu thư từ, e-mail của đồng bào trong nước, của thế hệ trẻ, người ta bày tỏ sự thông cảm, chia sẻ với tôi. Ở ngoài nước có một số người họ nhìn tôi cũng quá đáng, họ cho rằng tôi vẫn mang lập trường CS. Thậm chí cho rằng tôi là nhân viên tình báo làm việc cho CS, dân chủ cuội, nhưng tôi tin rằng đông đảo mọi người hiểu tôi. Tôi có ngày càng nhiều bạn, những người bạn tốt họ thông hiểu mình. Rồi những bài báo mà tôi viết ra, trong và ngoài nước họ thi nhau phổ biến đó cũng là an ủi lớn với tôi khi xa những người ruột thịt.

Mạc Việt Hồng: Xin cám ơn ông về cuộc phỏng vấn mà ông đã dành cho Đàn Chim Việt.

Bùi Tín: Cám ơn Đàn Chim Việt đã đăng rất nhiều những bài viết của tôi. Tôi cũng đã đi dự cuộc gặp mặt ĐCV năm ngoái và được gặp anh em toàn những người trẻ tuổi khắp 5 châu. Xin cám ơn cô về những câu hỏi rất thú vị hôm nay.

© Đàn Chim Việt (2007)

72 Phản hồi cho “Nhà báo Bùi Tín nói về ngày 30/4”

  1. Luong Lien says:

    Các bài viết của ông Bùi Tín có sức thuyết phục rất lớn những trí thức , nhất là những người đã tham gia quân đội CSVN. Tôi và những người đấu tranh cho dân chủ ở VN cảm ơn bài viết về nhiều vấn đề của ông. Những người ở quê vợ ông có biết vợ chồng ông đều quý trọng sự hy sinh của gia đình ông. Họ còn bảo nếu giờ đây ông về Hưng dũng- Vinh – Nghệ an ( quê vợ ông ) thì nếu CSVN truy lùng ông, ông sẽ vẫn an toàn, vì nhiều người ủng hộ, cảm phục, bảo vệ ông.

  2. Võ Hưng Thanh says:

    CÓ CÁI GÌ ĐÓ VẪN LUÔN LÀ CHUNG NHẤT

    Mọi người VN cũng đều là những con người. Trong quá khứ, trong hiện tại, và trong tương lai, cũng vậy. Nói con người, cũng là nói nó có phần xấu, phần tốt, phần do bản thân, phần do hoàn cảnh bị động của xã hội, lịch sử tạo nên. Và kể cả, có những người nói chung đều xấu, có những người nói chung đều tốt. Xấu tốt là do tư chất, do hiểu biết, do nhận thức, do tình huống, và do hoàn cảnh. Trong những xã hội tự do, phần lớn cái xấu không thể khống chế được cái tốt, bởi vì mỗi người đều có sự độc lập, tự do, nên cái khôn của mọi người sẽ áp đảo được tất cả cái tệ, sẽ khống chế được phần lớn mọi cái xấu vẫn vốn có nơi con người. Trái lại, trong các xã hội được tổ chức chặt chẽ, tức là những xã hội độc tài, thì mọi cá nhân đều được kết nhau thành giề, giống như các giề lục bình, giống như những khối bờ bê tông, khiến không cá nhân nào thoát ra được khỏi quy luật, khỏi ảnh hưởng chi phối chung đó. Khi ấy, phần lớn cái ích kỷ, cái xấu sẽ khuynh loát cái tốt, cái trong sáng, cái thành thật nơi mỗi người. Trong ý hướng buộc phải tự vệ lẫn nhau, con người đâm ra giả dối, nghi kỵ, bị lệ thuộc, phải đồng lõa với nhau. Có nghĩa, môi trường xấu, càng làm con người xấu thêm. Con người càng xấu thêm, lại khiến cho môi trường càng xấu thêm nữa, và cứ như vậy. Bởi ai cũng cần tự vệ, ai cũng cần thủ thân, nên cuối cùng sẽ chẳng có ai vì người khác, vì công lý, vì lẽ phải nữa, mặc dầu vẫn nhân danh ý hướng xã hội một cách giả dối. Bởi tách ra khỏi áp lực chung là không thể tồn tại nổi, là bị đào thải. Cho nên, những điều ông Bùi Tín nói là có thể tin được. trên cơ sở như thế. Vì vấn đề chung ở đây chỉ là vấn đề mối quan hệ giữa cá nhân và xã hội, không nhằm ám chỉ riêng ai cả. Bởi mỗi người đều vẫn tự biết hết mọi hoàn cảnh của chính mình, nên cũng không cần ai phải dạy khôn ai, hay tuyên truyền gì cả cho ai. Bởi mọi sự tuyên truyền giả dối, không lành mạnh, đó cũng là yếu tố quan trọng và quyết định, làm xấu đi chính môi trường xã hội. Nên tới hiện giờ, thì mọi người đều đã rút ra được các kinh nghiệm cả rồi. Có nghĩa, mọi sự độc đoán, mọi sự tuyên truyền không lành mạnh, giả dối, không công chính, chỉ luôn làm hại con người, làm hại xã hội, cho dầu nó có hữu ích nhất thời theo kiểu tiêu cực như thế nào đó. Tức muốn có cơ sở độc tài, thì phải có tuyên truyền không lành mạnh, nhằm để tạo nên sức mạnh. Và cứ thế mà các yếu tố tiêu cực, yếu tố xấu, cứ kết cấu cùng nhau, nuôi dưỡng cùng nhau, làm cho xã hội càng đi chệch hướng tiếp tục. Tiếc rằng, lịch sử cũng thường hình thành qua các giai đoạn, kiểu như nắm tuyết lăn, cứ cảng lăn nó càng phình to ra. Chỉ khi nào gặp chướng ngại thật sự, nó mới có thể dừng lại. Hoặc gặp ánh mặt trời, mới có thể tan đi. Còn thường thì các chướng ngại yêu hơn không thể nào cản được nó, trên đường lăn. Nên quá khứ cũng luôn luôn chi phối cả hiện tại. Đó chính là vấn đề quán tính. Cả quá khứ và hiện tại lại có thể làm bế tắt luôn tương lai. Nên lịch sử thường không ngắn hạn, mà lại dài hạn. Tiếc rằng, khi đánh giá được sự việc, đánh giá được con người một cách khách quan được, thì mọi việc cũng coi như đã rồi, đã xong, không thể nào còn sửa chữa được nữa. Đấy thân phận của con người, thân phận của xã hội là như thế đấy. Và bài học rút ra từ lịch sử cho mỗi con người, cũng chính là như thế đấy.

    VHT

    • Hay says:

      ý kiến này hay nhưng gói làm một cục to quá nên không dám đọc.

      cám ơn.

      • NGÀN KHƠI says:

        TOÀN CỤC

        Toàn cục nên to quả đúng rồi
        To mà không đọc cũng vậy thôi
        Đọc vào mới thấy to hay nhỏ
        Không đọc chê to quả lạ đời !

        NON NGÀN
        (02/3/12)

  3. Motkhucruot says:

    ” Nhưng những sai lầm đó, tôi cho rằng HCM không cố tình mà đó là sai lầm mang tính lịch sử. Ông Hồ đã tưởng rằng chủ nghĩa Marx-Lenin là tốt đẹp ” .
    Câu này rõ ràng là một câu thòng mang tính phi lý , mâu thua64u nhằm cố vớt vát cho HCM .

  4. Ngọc Công-Đà nẵng. says:

    Đa số người dân Việt đã nhìn thấy công dân tốt -cụ Bùi Tín.
    Cụ yên tâm. Cụ không sống giả dối được nên đã rời đảng ngụy cộng sản .
    Hàng ngũ trí thức Việt nam rất yêu mến cụ.
    Chúc cụ khỏe và có bài viết cho dân chủ.
    Một bác sỹ tại miền Trung .

  5. D.Nhật Lệ says:

    Đáng tiếc là bài phỏng vấn bác BT.không hỏi bác có hiện diện trong Dinh Độc Lập ngày 30-4-1975 hay không vì đây là dịp bằng vàng cho ông lên tiếng.Nhưng tiếc là cô MVH.không chịu hỏi.
    Sở dĩ tôi phải chú ý điểm này là vì hiện đang có tranh cãi kiểu “sư nói sư phải,vải nói vải hay” giữa 2
    sĩ quan Bùi Văn Tùng,chính uỷ lữ đoàn Tăng (thiết giáp) và Phạm Xuân Thệ đại đội phó gì đó của một
    trung đoàn (gọi là tđ.66) về việc ai thảo lệnh đầu hàng cho DVM.đọc.Cuộc cãi cọ này rất gay go đến
    mức…sùi bọt mép,chứ chẳng chơi ! Đặc biệt báo chí quốc doanh lờ đi một người từng có mặt trong
    DĐL.là bác BT.từng xác nhận mình có mặt qua quyển “SG.trong ánh chớp chói lọi của lịch sử”.
    Nhân đây,xin hỏi bác BT.rằng điều đó có thực không ? Xin cám ơn bác trước.

    • Nguyen V N says:

      Cám ơn D.NHật Lệ

      Vaì trò băt TT Dương văn Minh chép theo bàicủa ông Bùi Tín là qua

  6. Lamson72 says:

    Cựu Đại Tá VC đã xác nhận HCM đã sai lầm khi đem chủ nghĩa Lenin và Stalin vào đất nước VN gây ra bao nhiêu tang tóc điêu tàn tụt hậu phân hoá chưa từng có trong lịch sử VN. Đó là một sai lầm không cố ý. Sai lầm không cố ý có nghĩa là sai lầm từ một đầu óc bả đậu?

    Tạm đồng ý vì đần nên anh Hồ “vô tư” đưa nước VN và dân VN xuống địa ngục. Nhưng tại sao anh hồ và đảng của anh ta giết người như ngoé. Anh hồ đã dứt đẹp hơn 3 triệu cán binh VC. sinh Bắc tử Nam. Đã vùi chôn không biết bao nhiêu là hoang mồ đã đẩu thanh niên miền Bắc vào tử địa mà nhà văn VC Xuân Vũ đã gọi là xương trắng Trường Sơn. Không những đưa hơn 3 triệu mạng người lá rụng mà chỉ một vầng thắng vút lên cao. Anh hồ đã giải phóng cả triệu dân Miền Nam vào sự nghiệp đem CS đến đại đồng. Đó không phải là sai lầm không cố ý hoặc là sai lầm có tính lịch sử. Đó là đao phủ thủ. Đó là việc làm của một đồ tể. Những Lê Duẩn , Lê Đức Thọ , Lê Đức Anh , Đổ Mười… hay thời nay là NguyễN Tấn Dũng…. chỉ là tiếp nối con đường bác đi. Thế thôi. Phải hiễu như thế và phải đánh giá anh hồ như thế.

    Phải tới khi vào trại giam các Sỉ Quan QLVNCH thì ông mới tỉnh giấc Nam kha thì hóa ra ông Đại Tá VC cũng giống như Bác hồ của ông ta là… retarded. Ông ta phải sáng mắt phải bừng con mắt dậy thấy mình bị bịp khi thấy MTGPMN bị đá đít. Khi thấy đảng ta uýnh tư sản tịch thu tài sản nhà cửa của dân Miền Nam rồi tống họ đi vào địa ngục kinh tế mới.
    Khi chúng tôi bắt tù binh Bắc cộng trên chiến trường chúng tôi luôn đối xử rất là nhân đạo. Người lính chúng tôi đã đút từng muổng cơm, từng hớp nước, từng điếu thuốc cho VC. Có hình ảnh chứng minh rõ ràng. Nếu họ muốn chiêu hồi sẽ được huấn nghiệp và cho về sống bình thường như những công dân VNCH. Có một số tham gia vào QLVNCH để chiến đấu chống lại quân Bắc Việt. Có hơn 300 ngàn cán binh CS đã trở về chính nghĩa Quốc gia thể hiện rõ ràng Miền Nam rất nhân bản đã đối xử những cán binh VC như đồng bào ruột thịt. Trong khi những chiến sĩ của chúng tôi bị bắt thì họ phải trải qua 18 tầng địa ngục bị chà đạp nhân phẩm bị cùm kẹp tra khảo bị bỏ đói. Hình ảnh những chiến sĩ chúng tôi khi được trao trả đã nói lên cái tàn ác phi nhân của người CS. Và nhìn hình ảnh của các tù binh CSBV mập mạp trắng trẻo , vung nắm đấm cưởi áo cưởi quần vất mùng mền chạy thật mau về phía CSBV thật là trái ngược nhưng đủ nói lên được sự khác nhau của hai Miền Nam – Bắc.
    Tôi chúc cho cựu Đại Tá VC Bùi Tín hãy sống xứng đáng là con người tự trọng trước khi từ giả cỏi đời. Ai không một lần lầm lở , nhưng biết quay đầu về chính nghĩa Quốc Gia Dân Tộc giống như hơn 300 ngàn cán binh CS đã làm lúc trước thì lúc nào cũng được toàn dân dang rộng vòng tay yêu thương đón tiếp.

    • ky nguyen says:

      Video Sài Gòn Ho Chi Minh city sau 35 năm thống nhất đất nước cả chặng đường sự đổi thay Clip Sài Gòn

      Thế mà mấy ông phản động cứ trém gió tp HCM đổ nát vớ vẩn! :)) Lũ điên!
      Ôi quá đẹp!!!!! :x Yêu Tổ quốc quá!! ^^

  7. truong to linh says:

    Cảm ơn Bác Bùi Tín… chúc bác khỏe và mong Bác viết đuợc nhiều cho độc giả trong và ngoài nuớc biết đuợc sự thật lich sử vn trong thời kỳ chiến tranh . vì Bác là Nhân chứng sống trong thời kỳ đó. để cho thế hệ mai sau nhìn ra đuợc sự thật phũ phàng.

  8. Nguyen V N says:

    Thưa ông Bùi Tín
    Thú thưc với ông là lúc trước tôi không ưa ông vì không thể tin ông đươc vi ông tôn thờ Hò chí Minh như bà Dương thu Hương. Nhát là vai trò chính của ông là “THƯƠNG THUYÉT” cái Đầu Hàng của TT Dương văn Minh mà tôi cho là CSVN lật lọng vì Môt lần nữa CSVN không bao giờ thi hành môt hiểp đỉnh và môt lời hứa nào mà chỉ LẬT LỌNG.

    Tôi quí ông là ông đã viêt môt bài Xin lỗi chính thức người miền Nam.
    NHưng mộ điều tôi vẫn thắc mắt là Ông luôn dấu kín sự thât của vai trò ông và sử thât của cuọc Lât lọng bội ước với TT VNCH trong công cuôc Hoà Giải Dân Tộc mà TT Dương văn Minh luôn chủ trương.

    Ông vãn không dám nói thât là ông đã nghe lệnh trên Lậ lọng buổ TT Minh viêt nhưng dòng chữ đầu hàng. Nhưng thực ra làm gì có vụ Dâu hàng mà là HỢP ƯƠC ngầm cho một giải pháp chính trị HGHHDT.

    Nế ông DÁM Công khai nhận là CSVNđã thât hứa và VÔ ƠNvới TT VNCH ngưoi Nhân từ Cứu Dân Quân và cứu chêt cho hàng chục ngàn BO¨.ĐÔInếu chẳng may TT Dương văn Minh ta lênh TƯ?cHiên cho Saigon.

    Nêu ông không quên Cựu Thủ Tướng Võ văn Kiệt đã chính thưc cám ơn người anh hùng Đ Minh và cac Vị Tương đã Tự Vẫ đẻ cho Lính và Dân sống và cũng nói cho CSVN và Dân tôc là QLVNCHtuân lênh sáng suôt của TT Dương văn Minh vừa cưu dân và CƯU Danh Dư tôi cao của VNCH khi hién cái chết oai hùng đó.

    Nếu ông nhân là ông đã đượ lênh CƯỞNG BƯC TT Minh viêt tay đầu hàng là điề mà Lãnh tu. NVNCHvà các tướng anh hùng không bao giờ nhận.

    Tôi dám thách thức là không có môt con ma tham những Đỏ nào dám tự vẫn khi thây ngày tàn của CS sẽ tới.

    LƠI TƯ.THÚ hay lời một “NHABÁO trung thực “phải làm..
    Tùy theo lòng thành thật của ông dám noi SƯ THÂT; thì đo ^ông mơi là Quân tử anh hùng.
    Còn như im tiếng thì bao nhiêu ngươi biêt chinh trị và chiên thuat sẽ làml nhưng gì đễ bbảo toàn DANH DƯ Miền Nam VN.

    Thân mến

    NGuyen Van Năng

  9. Huỳnh Thế Phan says:

    Test. Xon góp ý sau. Cảm ơn.

  10. Cu Tý says:

    Hãy vượt lướt giưả hai lằn đạn,
    Ðến bao giờ ánh sáng toả ra.
    Trường kỳ trổi khúc thiều ca,
    Từ Nam chí Bắc một nhà VIỆT NAM.

    Trường Sơn sừng sửng nham nham !!!

Phản hồi