WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Ba mươi sáu năm qua

Ngày 30-4-1975, một ngày kinh hoàng  nhất đối với đa số người dân miền nam nước Việt khi họ thấy xe tăng và bộ đội Cộng Sản tràn vào tiếp thu Sài Gòn, ai nay mường tượng ra một tương lai đen tối mù mịt sẽ diễn ra tại mảnh đất này: đói khổ, thóc cao gạo kém, mất tự do, sưu cao thuế nặng,  bị trả thù, lưu  đầy….Mặc dù cũng là người Việt Nam máu đỏ da vàng nhưng người Sài gòn chỉ biết đây là những người ngọai lai, xâm lược, họ biết rằng đất nước của mình đã bị  đạo quân từ bên ngoài  tới chiếm đóng.

Từ sau 1954, Việt Nam chia ra làm hai nước, một nước ở phía trên vĩ tuyến 17, hay trên sông Bến Hải và một nước ở dưới vĩ tuyến và dòng sông nhỏ này. Từ những năm đầu thập niên đã diễn ra cuộc chiến tranh giữa hai nước: miền Bắc  được Cộng sản quốc tế trợ giúp vũ khí đạn dược đã mở cuộc chiến tranh dưới danh nghĩa “giải phóng” chiếm cho được vựa lúa miền Nam để cứu đói miền Bắc đã và đang thiếu thốn thực phẩm, lúa gạo trầm trọng. Cuộc chiến mở rộng bắt đầu từ 1964, 1965 khi miền Bắc công khai đưa quân vào miền Nam để chiếm cho được mảnh đất phì nhiêu béo bở này. Tình hình chiến sự trở nên tàn khốc trong khoảng 10 năm từ 1965 cho tới 1975, đó là cuộc chiến giữa một nước nghèo đói lạc hậu miền Bắc VN và một nước sung túc tiến bộ ở miền Nam VN. Miền Bắc có ưu thế ở chỗ họ được CS quốc tế viện trợ vũ khí dồi dào, vô hạn định và một dân số đông đúc, họ có cơ hội thuận tiện để đẩy hàng triệu thanh niên vào cuộc chiến.

Mặc dù bị thiệt hại nặng nề nhiều trăm ngàn người trong những năm giữa và cuối thập niên 60, nhưng miền Bắc vẫn tiếp tục cuộc phiêu lưu, họ có ưu thế của kẻ  nghèo đói không sợ chết, dù tổn thất bao nhiêu cũng không đáng kể miễn là chiếm được vựa lúa miền Nam VN. Sau khi nướng hơn một triệu thanh niên họ đã đạt được mục tiêu, chinh phục được miền Nam sung túc.

Khi mới vào tiếp thu Sài gòn họ nói “Đế quốc Mỹ bại trận, dân tộc ta là kẻ chiến thắng”, miệng nói hòa giải dân tộc nhưng trên thực tế sau khi thắng  trận họ đã thỏa thuê mãn nguyện tha hồ mà vơ vét, chiếm  đoạt nhà cửa, ruộng đất, quí kim, hàng hóa… Cựu đảng viên Cộng Sản Bùi Tín đã gọi đây là một cuộc ăn cướp vĩ đại. Nhà cửa, tài sản của dân di tản đương nhiên thuộc về quân chiếm đóng dù họ còn thân nhân ruột thịt, tất cả những nhà lớn đều thuộc về quân chiếm đóng, chủ nhà phải dọn đi ở những căn nhà nhỏ lý do phó thường dân không được quyền ở những nhà rộng lớn, cao tầng.

Có người nói đây là cuộc chiến tranh ý thức hệ giữa Tư bản và Cộng Sản, người cho đây là cuộc chiến chống Đế Quốc xâm lược, người nói đây  là cuộc chiến tranh ủy nhiệm, hai miền Nam Bắc đã được các siêu cường uỷ nhiệm, nhưng sự thực đã quá rõ ràng, nó chỉ là một cuộc “chiến tranh ăn cướp” giữa một nước nghèo đói lạc hậu và một đất nước giầu có tân tiến. Nước nghèo ra sức đánh thí mạng để cướp của cải vật chất bên kia, để chiếm cho được mảnh đất phì nhiêu rồi tha hồ mà vơ vét, bóc lột… Nước nghèo đói chỉ biết lấy lưỡi lê và họng súng để theo đuổi cuộc chiến tranh ăn cướp lâu dài, họ chủ trương chính quyền đẻ ra từ họng súng.

Khi chiếm được miền Nam, cán bộ Cộng Sản tươi cười với đồng bào nói nào hoà bình thống nhất rồi, nào hai miền cùng xoá bỏ hận thù và cùng nhau xây dựng đất nước, hàn gắn vết thương chiến tranh. Thế nhưng họ không bao giờ bỏ được bản chất gian trá có từ hồi mới cướp chính quyền mùa thu 1945, chiếm xong Sài Gòn hoa lệ, đạo quân chiến thắng vội vã chở hết vàng bạc, quí kim của ngân hàng, tháo gỡ các máy móc trong các cơ xưởng, bệnh viện, vét hết các kho dụng cụ, hàng hoá, máy móc hiện đại….chở ra Bắc.  Số vàng bạc quí kim vơ vét được vào túi các quan cán bộ gộc hết,  họ vơ vét nhanh gọn y như đàn cào cào châu chấu phá hoại mùa màng, sau cơn trấn lột tập thể vĩ đại ấy miền Nam chỉ còn là một mảnh đất nghèo xơ xác. Thực tế chứng tỏ tại châu Âu, nước Đức sau khi thống nhất, Đông Đức đã trở thành gánh nặng cho Tây  Đức, họ gồm hàng tá khuyết điểm: lười biếng, gian trá, lạc hậu, ngu xuẩn…  và tình hình Việt Nam cũng y hệt như thế, miền Bắc đã dựa hẳn vào  miền Nam để sống.

Một hai năm sau ngày 30-4-75 Cộng Sản đánh tư sản hai lần để lấy nhà cho cán bộ, đổi tiền  ba lần, chính quyền đã vét cạn sạch  túi tiền người dân, kế đó họ phát động chiến dịch đẩy dân chúng đi kinh tế mới để dãn dân ra khỏi thành thị ngõ hầu có chỗ đưa dân từ miền Bắc vào. Kế hoạch chiếm nhà dân đã được kẻ chiến thắng hoạch định một cách tinh vi khoa học. Những người đi vượt biên dù thoát hay không thoát đều bị lấy nhà, những nhà lớn, nhà mặt đường của dân cải tạo liên hệ chế độ cũ hầu hết bị tịch thu, họ lấy tất cả nhà cửa tài sản của những  người đi chính thức. Sau ngày 30-4-75 một hai tháng, họ lùa các viên chức, sĩ quan chế độ cũ vào các trại cải  tạo lâu dài rồi  đẩy miền Nam tới chỗ nghèo nàn cùng cực để không thể trỗi dậy chống lại họ. Người Sài Gòn mỗi ngày một nghèo, nhiều người phải bán nhà với giá rẻ mạt cho kẻ chiến thắng để lấy tiền đong gạo sống qua ngày. Cán bộ cao cấp từ miền Bắc kéo nhau vào Nam chiếm nhà của kẻ bại trận, cán bộ lớn chiếm nhà lớn, cán bộ nhỏ chiếm nhà nhỏ rồi tha hồ mà vơ vét cho đầy túi tham.

Thấm thoắt đã 36 năm trôi qua, đời sống kinh tế miền Nam ngày nay cao hơn những năm thập niên 80, 90 rất nhiều nhờ Hoa Kỳ bãi bỏ cấm vận và nhờ  các nước giầu Đài Loan, Hoa Kỳ, Tây Âu, Đại Hàn, Nhật…vào đầu tư  cộng với tiền đô la của  Việt kiều ở ngọai quốc gửi về dồi dào. Đời sống có khá hơn xưa nhưng cái hố chênh lệch giầu nghèo lại sâu gấp bội lần tình trạng xã hội trước 1975. Trong khi những bà mẹ nghèo khổ  tay bế con, tay bán vé số thì những đảng viên quyền thế có cơ ngơi, nhà mặt đường, trong nhà lúc nào cũng có cả triệu đô la tiền mặt, mấy nghìn lượng vàng. Các quan to tỉnh ủy, ủy viên trung ương đảng đã  thành phú gia địch quốc có khách sạn, nhà hàng, đất đai, cơ sở thương mại, sản xuất….tài sản của họ có thể lên tới hàng trăm triệu đô la hoặc hơn thế. Nhiều người khi mới vào Nam chỉ mang theo có một manh chiếu rách nay đã trở thành những triệu phú đô la, xe ngựa nghênh ngang.

Nay người nghèo tại các tỉnh đổ sô lên Sài gòn và các thành phố lớn làm công nhân, họ chen chúc nhau thuê phòng trọ, hàng chục người một phòng nhỏ xíu với mức lương thấp 100 đô la hàng tháng, sau khi trả tiền phòng, tiền ăn họ chẳng còn dư đồng nào, những người cùng khổ này làm lụng vất vả nhưng chỉ đủ bỏ vào mồm. Đời sống thành thị tương đối còn khá, tại miền quê người dân lam lũ vật lộn với cuộc sống đắt đỏ, một hiện tượng phổ thông tại các nước kém mở mang, người nghèo ngày càng khốn khổ, người giầu ngày càng giầu thêm.

Mặc dù mức sống đã được nâng cao nhưng gần đây Thủ tướng CSVN nhìn nhận Việt Nam vẫn là một nước nghèo, thật vậy lợi tức đầu người VN nay vào khỏang 1,000 đô la một năm, trên thực tế chỉ bằng một nửa, hoặc một phần ba của các nước Phi châu như Ai cập, Lybia, Tunisie… nếu so với các nước láng giềng tại Đông Nam Á thì VN còn thua xa hơn nữa.

Nay người miền Bắc kéo vào Sài Gòn và các thành phố lớn tại miền Nam rất đông, họ là những người giầu có và quyền thế nhất Sài Gòn hiện nay, làm chủ hầu hết các nhà cửa to lớn của Sài Gòn và các nhà  hàng lớn, các cơ sở thương mại, các cơ quan nhà nước… Họ là những cán bộ cao cấp và bà con thân thuộc được đưa vào đây để tranh dành hết những chức vụ béo bở, những công việc hái ra tiền. Tại các cửa hàng lớn, các cơ quan chỗ nào cũng thấy toàn là Bắc Kỳ, đó là giai cấp giầu có thống trị tại Sài Gòn hiện nay. Kẻ chiến thắng lấy đi tất cả, Winner  takes it all, họ hưởng đủ tất cả lạc thú trên đời, biệt thự, xe hơi, rượu ngon, gái đẹp… không còn thiếu thứ gì.

Cho tới nay bộ mặt đổi đời của miền Nam càng lộ rõ hơn bao giờ hết bộ, kẻ thắng trận ngày càng giầu có, vơ vét, tập trung tài sản của nhân dân vào trong tay, bà con của họ cũng được chia chác những chức vụ béo bở, cơ sở làm ăn lớn tha hồ mà đớp hít… trong khi ấy người dân miền Nam, những kẻ bại trận ngày càng khốn khổ, trừ những người có thân nhân ở nước ngoài trợ giúp, đa số phải làm lụng đầu tắt mặt tối vì miếng cơm manh  áo. Người miền Bắc nay đã trở thành giai cấp thống trị người miền Nam, họ tước đoạt tài sản nhà cửa của người miền Nam, đuổi người miền Nam đi các vùng kinh tế xa xôi khỉ ho cò gáy. Những kẻ bị áp bức bóc lột  đành ngậm đắng nuốt cay, chịu khuất phục trước lưỡi lê và họng súng của đạo quân chiến thắng.

Đã một phần ba thế kỷ trôi qua,  người miền Nam ngày nay dù là lớp người cũ hay lớp trẻ em sinh sau đẻ muộn vẫn nhìn chính quyền CS, nhìn người miền Bắc như đạo quân chiếm đóng, như bọn xâm lăng đã tước đọat tài sản, quyền sống của họ. Dù nói cùng một thứ tiếng, viết cùng một văn tự nhưng không hẳn phải là một quốc gia, thời xa xưa, Xuân thu, Chiến Quốc, thời Tam Quốc nước Tầu đã chia làm nhiều nước Tần, Sở, Yên, Ngô… và bây giờ Bắc Hàn, Nam Hàn cũng là hai quốc gia riêng biệt, châu Mỹ La Tinh cùng nói tiếng Tây Ban Nha, Trung Đông cùng nói tiêng Ả Rập nhưng đã chia làm mấy chục nước. Người miền Nam VN xa xưa không muốn thống nhất với miền Bắc cũng như Nam Hàn hiện nay không muốn thống nhất  với  Bắc Hàn lý do nước tân tiến sung túc không muốn mang cái gánh nặng lạc hậu trên vai.

Nay CS đưa ra luận điệu ru ngủ dân miền nam như hãy để Việt Nam Cộng Hòa lùi vào quá khứ, hãy quên đi lá cờ vàng, chúng ta hãy bắt tay nhau cùng xây dựng lại những vết thương do chiến tranh để lại, cùng nhau xoá bỏ hận thù nhưng người miền Nam lớp già cũng như lớp trẻ vẫn tiếc nhớ đất nước của họ, tiếc những cái họ đã mất từ bao năm qua:
Tự do.  Cái mất mát lớn nhất của người miền Nam phía dưới vĩ tuyến 17 là mất tự do, trước hết là tự do ngôn luận, thời xa xưa tại nước Việt Nam Cộng Hòa… báo chí được quyền chỉ trích sai trái của chính phủ, người dân được nói cái mình muốn nói, được biểu lộ sự phản kháng, biểu tình chống chính phủ, được thành lập đảng phái đối lập, được tự do hội họp. Người dân được quyền tự do tư tưởng, được đọc và viết điều mình muốn, sách báo không bị kiểm duyệt hoặc chỉ bị kiểm duyệt hạn chế, người dân được đọc sách báo nhập từ ngọai quốc trái với tình trạng ngày nay, sách báo hải ngọai gửi về bị vất vào thùng rác. Người dân VNCH được tự do cư trú, muốn ở đâu thì ở, muốn đi đâu thì đi nhưng nay họ phải chịu chỉ định cư trú, theo chế độ hộ khẩu, bị chính quyền địa phương giám sát, theo dõi nghiêm ngặt. Từ mấy chục năm nay quân chiếm đóng đã tước đọat hết mọi quyền tự do của người dân miền nam nước Việt.

Luật pháp. Người dân VNCH đã được luật pháp bảo vệ tài sản tính mạng, có tòa án, có luật sư bào chữa, người dân chỉ bị bắt giam tối đa 24 giờ đồng hồ nếu không có bằng cớ phạm pháp, nay họ có thể bị công an nhà nước bắt giam vì bất cứ lý do gì hoặc chỉ là tình nghi. Họ có thể bị giam giữ vô thời hạn mà không cần đưa ra tòa xét xử, phải có án, người dân có thể bị chính quyền, bị kẻ thống trị cướp đoạt đất đai tài sản mà không thưa kiện ai được. Sau 30-4-1975, trại tập trung, nhà giam mọc lên như nấm tại miền Nam, hàng trăm ngàn người bị lùa vào trai tù dưới danh nghĩa cải tạo mà không hề được xét xử, họ bị giam giữ lâu dài có người lên tới mười mấy năm trời. Sống trong xã hội áp dụng luật rừng hiện nay, người miền Nam ai cũng nơm nớp lo sợ, họ có thể bị bắt bất cứ lúc nào không có lý do, chỉ một sự tình nghi hoặc tư  thù với cán bộ có thể bị giam giữ lâu dài.
Đạo đức. Người dân miền Nam nay tiếc nhớ xã hội có kỷ cương đạo lý của VNCH ngày xưa, trước 1975, miền nam là một xã hội có tổ chức nghiêm chỉnh, chịu ảnh hưởng sâu xa của giáo lý Khổng Mạnh, con người có nhân phẩm, gia đình và học đường giáo dục đạo đức luân lý cho con em để trở thành con người tốt của xã hội. Nay thì khác hẳn, xã hội đương thời sô bồ, băng hoại phản đạo đức luân lý, phim ảnh khiêu dâm đồi bại lan tràn, đĩ điếm, bia ôm, đầy rẫy cả thôn quê thành thị, con gái bị bán đi làm đĩ  khắp nơi. Con người ngày nay chỉ biết có đồng tiền, lửa đảo, lưu manh trộm cướp, băng đảng lộng hành, trẻ nít chửi thề tục tĩu ngay tại học đường, tham nhũng hối lộ từ trên xuống dưới, có người nói giả thử chế độ CSVN sụp đổ, người ta phải mất ít nhất là ba thế hệ mới xây dựng được xã hội lành mạnh như xưa.

Tài sản. Nhiều người mất cơ mất nghiệp, nhiều người xưa là thương gia, đại phú bị quân chiếm đóng lấy nhà tịch thu tài sản đuổi đi vùng kinh tế mới rồi trốn về Sàigòn với tấm thân tàn ma dại. Nhiều người khá giả có nhà lớn hoặc nhà mặt đường đi vượt biên không thoát bị quân chiếm đóng lấy nhà nay nghèo khốn nghèo khổ tiếc nhớ thời oanh liệt xa xưa. Những người có tài sản làm việc cho chế độ cũ phải vào trại tập trung cũng bị chính quyền “mượn nhà”ở nay tiếc nhớ thủa vàng son của mình….

Giáo dục, Y tế – Khoảng 1980, trong một phiên họp nhân viên tại bệnh viên  Vũng Tầu, một chị dược sĩ  gốc ngoài Bắc vào đã phát biểu:

“Chế độ Ngụy mà chúng ta đánh đổ nó nhưng nó đào tạo các chuyên viên như kỹ sư bác sĩ giỏi hơn chúng ta”

Thật vậy nền giáo dục Việt Nam Cộng Hòa trước 1975 đã đào tạo các chuyên viên khoa học kỹ thuật tương đương với các  nước  tân tiến và đã được chính phủ Pháp công nhận có giá trị ngang hàng. Văn bằng trung học VNCH đã theo đúng chương trình của người Pháp, việc thi cử rất nghiêm chỉnh, văn bằng trung học, đại học cũng đã được coi ngang hàng với văn bằng bên Pháp, việc thi cử dưới trung học nhất là thời Đệ nhất cộng hòa thập niên 60 có phần còn khó khăn hơn ở ngọai quốc. Nay người gốc miền Nam vẫn tiếc nhớ một thời giáo dục vàng son của họ vì nền giáo dục hiện nay của quân chiếm đóng đã sản xuất ra một lô những văn bằng “lèo”, thạc sĩ, tiến sĩ nhiều như lá mùa thu, các quan to Thứ trưởng, Tỉnh ủy, huyện ủy đều có thể mua bằng tiến sĩ  “ma”, thạc sĩ “lèo”, nạn bằng giả bằng ma tại VN ngày nay không còn gì  xa lạ. Học sinh từ tiểu học lên trung học, đại học VNCH hồi xưa đều được học miễn phí, chỉ riêng bậc trung học có thêm trường tư thu học phí, ngày nay trẻ em thất học nhiều vì không có tiền đóng học phí.     Trước 1975, nhà giầu hoặc những người có tiền khi ốm đau nặng đi bệnh viện tư, người nghèo đã có nhà thương thí của chính phủ lo. Nay lấy danh nghĩa xã hội chủ nghĩa để mị dân, chính quyền CS chỉ biết thu thuế, không mảy may để tâm tới phúc lợi người dân, các bệnh viện ở Việt Nam hiện nay đòi hỏi bệnh nhân phải có tiền, không có tiền thì chịu chết, đi học, chữa bệnh phải có tiền, cái gì cũng phải mất tiền.

Bình đẳng. Mặc dù có một số khuyết điểm nhưng VNCH trước đây tương đối là một  xã hội công bình, tuy có nạn bè phái nhưng người  có tài đức dù thân cô thế cô vẫn có cơ hội tiến thân điển hình là Giáo sư Nguyễn Văn Bông. Xuất thân từ người con thông minh trong một gia đình nghèo tại miền quê, Bông đã phải làm lao động thêm để lo đèn sách, lớn lên anh ta xuất dương du học, làm bồi tầu, khuân vác cực nhọc rồi thành công vẻ vang, đậu tiến sĩ, thạc sĩ, làm tới chức Viện trưởng một Học viện lớn, nếu sống dưới chế độ CSVN hiện nay, tột đỉnh cuộc đời của ông ta chỉ có thể làm một thầy giáo làng quèn mà thôi.

Từ 1975 cho tới nay, sự học hành, công ăn việc làm chỉ con cái cán bộ, đảng viên hoặc những người từ miền Bắc vào mới được ưu tiên, con cháu các cựu quân nhân, viên chức chế độ cũ hoặc phó thường dân Nam bộ vẫn bị kỳ thị phân biệt đối xử nặng nề, chính quyền CS duyệt xét lý lịch đương đơn rất kỹ. Những công việc tốt, lương cao, béo bở hái ra tiền…  chỉ dành cho các đảng viên hoặc họ hàng thân thuộc, những người từ miền Bắc vào Nam còn những việc xương xẩu, làm chỉ đủ bỏ vào mồm mới đến tay thành phần chế độ cũ hoặc phó thường dân Nam bộ.

Nay người dân phía dưới sông Bến Hải vẫn tiếc nhớ một thời vàng son của miền Nam nước việt nhưng cái thời ấy nay đã chết rồi, nó chỉ còn để lại một tiếng vang, vang bóng một thời. Quân chiếm đóng đã tàn nhẫn bế mạc cái thời huy hoàng ấy, mặc dù họ lớn tiếng kêu gọi xóa bỏ hận thù nhưng người miền Nam vẫn không thể quên những hành động trắng trợn của họ tại mảnh đất này.

Quân chiếm đóng có thực sự muốn xoá bỏ hận thù hay không? Họ xóa bỏ hay đào sâu thêm cái hố sâu hận thù đã vốn dĩ sâu thăm thẳm từ bao năm qua? Người Việt Hải ngoại chúng ta hòa hợp với quân chiếm đóng, đem tài nguyên tài năng về Việt Nam xây dựng quê hương hay là để củng cố thêm quyền lực và tài sản cho bọn thống trị, để họ vơ vét thêm tài sản nhân dân cho đầy túi tham và đè đầu cưỡi cổ nhân dân miền Nam thêm nhiều thế kỷ nữa? Trước mắt chúng ta thấy họ vẫn ngoan cố như tự bao giờ, trước sau như một.

Địa vị của quân chiếm đóng, của bọn thống trị vẫn phải được củng cố vững mạnh hơn bao giờ hết bằng lưỡi lê và họng súng.

© Trọng Đạt

© Đàn Chim Việt

180 Phản hồi cho “Ba mươi sáu năm qua”

  1. Vn says:

    “Này công dân ơi, đứng lên đáp lời sông núi!…”

  2. Buipham says:

    Tác giả viết bài này với lời dẫn giải rất mạch lạc .Tuy nhiên trái tim của tác giả theo tôi chỉ mới có được một nửa VN …

    Bài viết cho thấy một chân của tác giả đứng vững trên Miền Nam Việt Nam (VNCH) , chân kia cắm sâu vào Hải ngoại .Điều nầy sẽ tạo nên sự chia rẽ đân tộc làm cho người Việt trong nước khi đọc khó chấp nhận 

    Có thật sự người Việt Hải ngoại sẽ về để góp phần xây dựng đất nước nếu chế độ CS hiện nay bị giải thể ? Ai sẽ về ? Thành phần già hay trẻ ? Đây là một sự thật chua chát mà chúng ta cần phải đắn đo suy nghỉ trước khi phát biểu ….

    Một sự thật khác cũng cần xem lại . Nếu không có lực lượng trí thức chuyên gia Hải ngoại thì tại VN hiện nay sẽ không làm gì được trong lĩnh vực khoa học ,kinh tế ….vv…? Câu trả lời rất đơn giản là …thật sự không thiếu và không cần thiết như cách đây hơn mười năm về trước …

    Do đó chỉ cần bè lủ cầm quyền thống trị hiện nay do Đảng lãnh đạo bị sụp đổ thì thành phần trí thức trong nước đã đủ sức cáng đáng để đẩy mạnh VN tiến lên

    • Nguyễn Tường Tâm says:

      Ông Buipham viết, “Do đó chỉ cần bè lủ cầm quyền thống trị hiện nay do Đảng lãnh đạo bị sụp đổ thì thành phần trí thức trong nước đã đủ sức cáng đáng để đẩy mạnh VN tiến lên.” Thành phần trí thức ở đây ông nói thành phần trí thức nào? Trí thức thật nhiều lắm, nhiều người biết. Nhưng cũng nhiều người biết rằng hầu hết những trí thức thật sự đó hoặc bị tù vì lên tiếng đòi dân chủ và tiến bộ, hoặc bị thất nghiệp (đại đa số) vì các chức vụ công bị bọn CS và con cháu chia chác nắm chặt hết rồi. Không những chúng nắm hết các chức vụ từ phó phòng trở lên (phải là đảng viên mới được làm phó phòng) mà chúng còn dùng bằng cấp giả nữa. Rồi từ những chức vụ trong tay chúng đòi ăn tiền những người khác muốn xin làm việc trong hệ thống công sở, kể cả bác sĩ, y tá và giáo viên, thậm chí chân hốt rác (tại quê tôi) cũng phải hối lộ bằng ba năm lương mới được việc. Như vậy thử hỏi những trí thức sẽ xây dựng đất nước là những trí thức nào? Vả chăng, trong bất cứ thời nào, mọi cuộc cách mạng lật đổ bọn thống trị đều phải là giới trí thức đi đầu; “Mọi cuộc cách mạng đều xuất phát từ giảng đường đại học” mà! Nhưng hiện nay tại VN trí thức thực sự thì bị loại khỏi guồng máy công quyền, giảng đường đại học bị chiếm dụng bởi phần lớn là loại giáo sư bằng cấp giả (hoặc là thực sự giả hoặc là thực mà giả,) và ăn cắp (ăn cắp sáng tác, phát minh của người khác, thậm chí của cả sinh viên mà họ giảng dậy), ăn hối lộ (đòi hối lộ để học sinh, sinh viên được nhận vào trường; rồi lại ăn hối lộ của sinh viên trong mỗi kỳ thi hàng năm…) vậy thì NHỮNG TRÍ THỨC NÀO CÓ THỂ ĐÁNH ĐỔ DƯỢC BỌN CỘNG SẢN ĐƯƠNG QUYỀN đây?

      • nguyenha says:

        Phải nói thật với nền giáo-dục hiện tại của Vn,chỉ dào tạo”những con cừu non” cả
        về Tâm-Thức lẩn Kiến-thức,trên mọi lãnh-vực.Hãy vào Bệnh-viện,trường học..thì
        biết!! Dừng nghĩ 10 năm trước,bây giờ khác,sai hoàn toàn! Dừng nghĩ có du-học
        sinh trở về dem chất xám,lại càng sai! Xây dựng xã-Hội không dơn thuần như
        Bạn nghĩ,vì trong dó con người là Thành tố quyết-dịnh”.Bác”Hồ(cứ cho như vậy
        di!) dã nói:trồng người phải 100 năm.Dúng vậy,Bác dã cấy”sinh tử phù”tròm-trèm
        gần 100 năm cho Dân-tộc VN,bây giờ xây-dựng mới,chỉ có cách vất di hết,trồng
        lại thì lâu,chỉ có cách dem chổ khác tới thì mau hơn:dó là chuyên gia VN dang
        sống mọi nơi trên thế-giới.Họ là những người tiếp cận cái Mới của Nhân-loại
        từng giờ,từng phút,chưa nói cái Tư-duy của họ không phải”học tập noi gương Bác”.Dây là diều chính xác nhất.

        dã no
        nghĩ

    • vannam says:

      Thế thì còn gí quý hóa bằng!
      Nếu quý ông đủ sức cáng đáng việc nước thì thật tình là chúng tôi mừng lắm. Không ai đòi “chia chác” gì đâu để ông phải lo rào đón trước sau!
      Xin cứ chân cứng đá mềm và bớt đi tị hiềm, ông Bùi nhé!

  3. hoile says:

    tôi thuộc thế hệ 8x của miền nam việt nam, là một công dân sinh sau đẻ muộn so với các bậc tiền bối đã chịu biết bao khổ nhục trước năm 1975, là một con người được đào tạo và giáo dục trong mái trường cộng sản, bây giờ tôi mới thấm nhuần những nỗi đau của đồng bào ta sau năm 75, họ chịu những nỗi nhục nhã, uất hận, mất tài sản thì ít nhưng đồng bào ta đã mất đi một cái lớn nhất và có thể sẽ không bao giờ lấy lại được, đó là:hình ảnh con người! vâng, hình ảnh những con người lịch sự, tiến bố, được giáo dục tốt, thanh cao, hướng nguồn…những nhân cách mà giờ đây họ chỉ còn biết bày tỏ nơi đất khách quê người khi đã bị đánh cắp dã man tại nơi mà mình chôn nhau cắt rốn!
    tác giả đã tái hiện lại một cách tổng quát những mất mát mà người việt nam chúng ta đã phải chịu đựng từng ấy năm qua, và sẽ còn lâu nữa và rất lâu nữa dân tộc ta vẫn sẽ sống trong nỗi uất hận mang tên cộng sản!
    hầu hết người dân quê tôi(trừ cộng sản) vẫn đang sống trong cơ cực và mang cái mác “công dân hạng 2, thậm chí hạng 3″,nếu không có chiến dịch trợ cấp của phương tây và hoa kỳ sau năm 94 thì chắc tới giờ chúng tôi vẫn sống trong bóng tối mà trào lưu cộng sản đỏ phủ lên khắp mặt đất miền nam!
    những người yêu nước đấu tranh bất bạo động vì tự do cho người việt và những con người nghèo khổ cơ cực luôn hy vọng cuộc sống của họ sẽ đổi thay tích cực hơn, hy vọng một ngày nào đó bóng ma cộng sản sẽ phải trở về nơi nó được tạo ra để nhường chỗ cho một xã hội tiến bộ, sung túc, hy vọng vẫn cứ hy vọng, và thực tế vẫn là thực tế, cộng sản vẫn ngày càng được cũng cố sức mạnh của nó qua từng năm tháng bởi sự thờ ơ, nỗi sợ và nỗi ám ảnh sự rùng rợn kinh dị của quá khứ của người dân tạo nên sự yếu đuối của đám dân đen đủ cần thiết cho sự gian manh của cộng sản.
    đã đến lúc người việt nam phải tỉnh giấc sau một giấc ngủ quá lâu!
    để làm gì ư?
    để thoát khỏi cơn ác mộng!!!!!

  4. hoang says:

    Tôi là người Bắc gốc ,có nghĩa là sinh ra ở Hà nội. Tôi Không biết Trọng Đạt thế nào mà viết được như vậy .Hỡi Ông Trọng Đạt Ông xem gia phả nhà ông là ai ? Ông là thằng Tàu là chắc . miền nam mới có 300năm nay .toàn là người Việt gốc bắc di cư theo chúa Nguyễn Hoàng , làm gì có người nào nói như ông .Theo tôi Ông là gián điệp Tàu ,người tiều , triền châu ,

  5. nguyenha says:

    Bài viết của Ô Trọng Dạt thật chính xác. Nói không phải “cả vú lấp miệng em”,nói có bằng chứng hẳn
    hoi…vì thế nó có tính cách thuyết phục! “dảng lãnh dạo”có ai nói “hay hơn” O Trọng Dạt xin hảy có bài Phản biện,dể rộng dường dư luận.! Qua bài viết nầy,rõ ràng VNCH dã sống lại,sống lại một cách hùng-dũng,sống lại dể chứng tỏ với lương tri nhân lọai caí nào là Nguỵ-tà,cái nào là Chính-Dạo.Nói vây,
    không khéo có người lại bảo tôi muốn “phục hồi”chế-dộ củ.VNCH chỉ là tên gọi,cái nói ở dây là Bản-
    chất của nó.,Caí tên gọi của một nước VN thống nhất dến nay vẩn chưa có,lý do dễ hiểu chúng ta
    chưa có một Quốc-hôi cuả tòan dân thật sự.Khi dó, có thể tên “ông kèo”,ông”cột”,nhưng mới thật sự danh chính ngôn thuận. Vì thế trong giai dọan hiện thời”Cờ Vàng”vẩn là tiêu biểu khát vọng tự-do,
    vì bản chất Chân-Thiện-Mỹ của nó.

  6. Võ Hưng Thanh says:

    ĐỔI CHỖ

    Chưa ăn thì mới thấy ngon
    Ăn rồi mới thấy lại còn ngon … hơn
    Nhìn lên đồi núi xanh rờn
    Con người vẫn vậy lơn tơn trên đời
    Khác gì trong mảnh vườn chơi
    Anh gò anh đập đổi nơi cũng thừa
    Cũng ồn ỷ lắm lạ chưa
    Anh này có khác anh vừa chuyển đi
    Vậy thì để bớt nghĩ suy
    Bịt tai giả điếc khỏi chi phiền lòng

    VHT

    • long says:

      Bịt tai thôi sao ? vẫn còn nhìn thấy mảnh đời Việt Nam, bịt luôn mắt sẽ không còn thấy cảnh”Đổi Chỗ ” hay Đổi Đời 36 năm qua. Taxi, Bán hàng Rong lừa gạt khách du lịch ngoại quốc ngay tại TP Hồ Chí Gian, Càfe ôm, gái Việt lỏa thể cho khách Nam Hàn xem chọn nô lệ tình dục, đóng tiền cho quan tham đi làm lao nô khi trở về sau 2 năm có người còn chưa trả hết nợ, quan công an ăn chia buôn gái trẻ con qua CamBoChia vào nhà thổ, quan công an thuê du côn du đảng đánh lương dân chiếm chùa, đánh văn thi sĩ (TKThanh Thủy) có thương tích để bắt bỏ tù vì tội gây đả thương , bịt miệng tu sĩ trước tòa, gài bẩy luật sư Hà Vũ kêu án tù , làm ngơ cho “tàu lạ” giết ngư dân .v.v. . .Đúng quá VHT phải bịt tai bịt mắt và bịt thêm mũi nữa để sống tiếp cuộc đời “Đổi Chỗ”, nhìn người dân khốn khổ phải rửa mặt bằng nước mắt sống qua ngày trong lúc quan tham cán bộ mỗi đêm vào quán rượu . Xin chia sẻ nổi nhục và xấu hổ này với nhau qua ly rượu cúng tổ tiên có vị mặn của nước mắt dân oan chiều hôm nhìn vào căn nhà của mình đã mất , bị đuổi lang thang, quan tham đang nâng ly rượu mừng vừa mua được căn hộ với giá hạ . LHV

      (BBT: Ý kiến của bạn quá dài và lan man nên chúng tôi đã cắt ngắn đi)

    • Builan says:

      DƠ, mà bịt muĩ khen NGON
      “Cục phân trí thức” liệu còn ích chi
      Già đời không dám tự đi
      Theo lề chăn dắt còn gì lương tâm
      Thà rằng… biết phận “ngậm tăm”
      Chớ bơm, bợ bú… khăm khăm bốc muì
      Tu thân, trọng đạo làm ngươì
      Sống ngay viết thật “Đỗ Mười” Công Nô
      Lợi danh… qùy gối bưng bô
      Caí mồm dơ dáy “THƯƠNG (quá) Hồ Chí Minh”
      Ối Giời ơi Võ Hưng Thanh !!!!
      Biết anh viết “lách” !!!
      Vẫn đành chê DƠ !

  7. Nguyễn Tường Tâm says:

    Hà! Hà! Quá Đã! Quá Đã!
    Bạn Trọng Đạt đã viết một bài quá hay; chửi thẳng vào mặt bọn xâm lược miền Bắc mà chắc chắn chúng không thể nào chống cãi được. Tôi ra ngoài bắc chơi thấy tụi nó cũng còn bị đau bởi câu “đồng dao” của dân VNCH chúng ta sau 1975 là “Miền Nam Nhận Họ; Miền Bắc Nhận Hàng!” Bây giờ thấy chúng xênh xang, xe pháo, lại còn máy bay tư nhân nữa. Toàn một bọn không biết nhục. Trong khi thủ tướng của bọn chúng phải xin cho VN được ở danh sách quốc gia nghèo đói mà bọn chúng huênh hoang đi xe triệu đô, đi máy bay tư; đó là những tiêu chuẩn mà ngay cả tổng thống Mỹ cũng không có. Đáng lẽ chúng phải bảo nhau phải biết nhục mà che dấu những bằng chứng ăn cướp của nhân dân miền nam đi. Đằng này chúng lại còn khoe khoang ra vẻ ta đây!
    Từ 30-4-1975 tới giờ bọn Việt Cộng đáng chửi trên mọi phương diện từ tư cách cho tới kiến thức v…v hết thảy mọi phương diện. Bạn Trọng Đạt có cái hay là trong một bài báo mà gom được đại cương tất cả những cái đáng chửi đó của bọn chúng. Bây giờ chúng ta thách thức thằng Việt Cộng nào lên tiếng biện minh hay chửi chúng ta đi! Chúng ta sẽ chửi cho bọn chúng vỡ mặt với đầy đủ bằng chứng. Tôi đang viết hai bài “KHÔNG HÒA HỢP HÒA GIẢI VỚI CỘNG SẢN!” và “SỰ KHINH BỈ ĐỐI VỚI GIỚI TRÍ THỨC XÃ HỘI CHỦ NGHĨA!” Viết xong rồi là post lên mạng và thách thức tất cả mọi thằng từ Việt Cộng ngoài bắc tới Việt cộng nằm vùng, tới “trí thức khuynh tả” ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản. Thằng nào dám lên tiếng phản bác chúng ta sẽ tiếp tục cho chúng những bài học để chúng mở mắt cho to!
    Nguyễn Tường Tâm-dân bắc năm tư (bắc 54)-XIN ĐỪNG AI GỌI CHUNG CHÚNG TÔI DÂN BẮC NĂM TƯ VỚI DÂN BẮC CHUNG CHUNG!

    • Tam Nghiem says:

      Ông Trọng Đạt viết bài này hay quá. Vói người bản xứ ( Mỹ ), tôi luôn nhận mình là người Việt Nam tị nạn việt cộng từ Nam VN , với người dân nước Việt Nam Cộng Hòa , tôi là người Bắc di cư tị nạn cộng sản , là Bắc 54 , tôi không muốn bị đồng hóa với bắc kỳ 75 , là bọn ăn cướp như ông Đạt viết. Tôi bao giờ cũng có ý nghĩ “KHÔNG HÒA HỢP HÒA GIẢI VỚI CỘNG SẢN!” như ông NTT , mong chờ được đọc bài viết của ông.

  8. Nguyen V N says:

    Bạn Trọng Đạt và hằng triệu người CH HN luôn trung thành với VNCH và hằng triệu người” NGUỴ” và con cháu họ thân mến.
    Khi đọc được hai bài Dương văn Minh và 36 năm qua Trọng Đat đã viêt như môt người sử gia công bằng nói cho Đồng bào miền Bắc và Tuổi trẽ trong nước Bắc và Nam biết đươc sự thât và Giá trị cao quí của VNCH măc dù CSVN đã bôi nhọ vơ đủa cả nắm , dùng vài tên đảo chánh tay sai Mỹ đễ nhồi sọ trẻ thơ hai miền.

    Nhưng sự thật vẫn là SỰ THẬT, những gì cao quí nhất của Lỉch sữ cận đại Viêt Nam là trong lòng Dân Tôc người Miền Nam và người di cư Bắc.
    Một dân tộc oai hùng sát cánh nhau chiến đâu cho Tư Do Dân chủ với nền Công Hoà trẽ mà còn bảo tồn nền Văn hoá nghệ thuât của VN và bảo tồnCương kỹ Đạo đưc Tôn giáo…

    Môt Quân đôi anh hùng vừa chống gìac Tàu xâm lăng (Hoàng Sa) còn ngăn chặn làn sóng đỏ trong bao thập niên cho đến ngày cuôi cùng (xin đoc bài Dương văn Minh) Quân dân tay trong tay chông đoàn quân xâm lưoc khát máu bán cho Mỹ 650 tù binh đổi lấy cái bức tử với sử ĐÔNG LOA của Thiệu Kỳ.

    Nhưng Thiêu kỳ và vài tên Đảo chánh phản bôi không phải làVNCH mà TOÀN DÂN tòan quân chêt sông với nhau đên ngày cuôi cùng với TÔNGTHÔNG Dương văn Minh.

    Lịch sữ VNvà thế giới Không thể nào phủ nhẩn đươc là dân quân từ Tương lãnh sach đên binh nhì không môt ai đào ngũ và luôn theo lênh cac TƯ LÊNHcac vùng chiên thuât và TRung thành với TT Dương van Minh do quân đôi lưa và toàn thê Quôc hôi lưỡng viện bâu.

    Cai cao cả nhât của QLVNCH là có kỹ luât oai hùng chưa bao giờ chịu khuât phục, nhưng vì sự sông còn của dân tôc các vi TƯƠNG LÃNH VNCH đã tự sát đễ cho dân quân đươc sóng mà QLVNCH không bị tiêng là Dâu hàng. TT Dương văn Minh đã chọn con đương HGDT đễ Tiêt kiêm xương mau ngưoi Viêt nhưng chính CSVNđã Lât long và CƯƠP Công cuôc HGDT ngày 30 thang Tư 75 và mở môt cuôc thanh trừng tàn hại nhât của lich sữ nhân loại. là bỏ tù hành hạ 300000ngưoi Viêt và làm tan nát nưoc VN.đê lai môt đât nưoc Thù hân chia rẽ không còn đao đưc kỹ cương.
    Biên nưoc Viêt thành môt nưoc cươp dựt không còn tình nghĩa luân thường.

    Sách lươc trị nước bằng mua quan bán tươc, tham nhũng, bắt ngườỉ giả dôi lừa đảo.Đôc tài…

    Thế nhưng thời của bọn tham tàn đó đã hêt vì Toàn dân đã thưc tỉnh và thấy sự thât là tải sao ngưoi CH HNvà QNmiên Nam vẫn trung thành với lá cờ Vàng và Miền Nam VNkhông bao giờ chêt là vì vậy.

    NGưòi Băc đã hiểu nhât là cac đảng viên kỳ cưu đã biết bị lừa và biêt Hô chi mInh và CSQT đã bán nưoc ta cho Đê quôc Tàu vì vây Tương Trầ dô noi “Chúng ta (CSVN) là phản quôc.
    Cả nươc đêu nghĩ lai là Miên Nam VN có chính nghĩa và nhân đạo.

    Vì vây ngay cả CƯUThủ Tương CSVNphải hôi hân và chông lai ĐCSVN và xin lỗi ngươi Miên Nam và tha thiêt nhớ ơn TTVNCH Dương văn Minh và cũng vì vây ông đã bị bô chinh trị thủ tiêu với giòng sông nươc măt cá sâu.

    Nêu Thế hê trẻ BIÊT SƯ THAT CSVN đã tàn phá dân tôc như thê nào và biêt gia tri và danh dự quân dân VNCH thì các em phải siêt tay vơi VNCH tạo dựng lại môt Đât nươc mới ,
    PHAI trả lại cho Quân dân Miên Nam nhưng gì CSVNđã cướp của họ bằng vũ khí Nga Tàu.
    Phải PHUC HÔI DANHDƯ. cho nhân dân Miên Nam, trả lai nhà cưa ruông vươn của họ…
    Bôi thương cái bạc đãi cô nhi quả phu thương phê binh VNCH. Lâp đai chiên sĩ Truong Sa Hoàng Sa.
    Cho cac anh hùng VNCH đưoc măc quân phục về nươc.
    Trả lại Miên Nam cho người miên Nam trong môt Viêt Nam thông nhât bao dung đoàn kêt cùng chung lá cờ.

    Đó là nhưng gì THê hrê trẻ phải làm đễ xây dưng môt Viet Nam mơi Bao dung nhân đfao nhưVNCH khi xưa.
    Hoàn cảnh mới làm lá cờ CSVNthành cờ của thê hê trẻ . NHƯNG cờ đó vân là cờ Tàu thì chung ta ph phải HOÁ GIA?I nó trong cờ NGUYEN THUYcua dân tôc Viêt Nam.

    Đó là con đường CƯU NƯƠC HỢPLÝ và HƠP lòng dân.

    CSVN không còn gì nữa cho dân tôc ta, chúng ta phải ĐOAN KÊT nhau trong cing mat trân doàn kêt dân tôc , Môt lãnh tu Cu Huy hà vu tâp hơp moi thành phân thưc hien cuôc cach mang Đoàn kêt Dân trôc đê cưu nươc và CHâm dưt CSVN.

    Xin BBT cho thây la cơ Đoàn kêt lân nây vì vô cùng cân thiêt , xin mơ link

    http://lacotinhthuong.weebly.com

    Xin cam ơn tac gia .
    Nguyen V N

    • nguyenha says:

      Bạn nguyen VN,tất cả nhận xét của bạn dều dúng cả,duy chỉ có diều:” Phục-hồi danh dự cho
      nhân dân Miền Nam…”không dúng lắm.Chúng ta không cần ai phục-hồi danh dự cả…vì chúng ta có mất danh dự dâu,mà phục hồi.Vả lại, ai có dủ danh-dự hơn Chúng-ta trong cuộc chiến vừa qua? Chẳng lẻ” bọn ăn-cướp” phục hồi danh-dự cho chúng ta hay sao??Chắc chắn
      Bạn và Tôi dều dồng ý quan diểm nầy.

      • Nguyen V N says:

        Cám ơn bạn đã biểu đồng tình với tác giả và anh em chúng ta.
        CSVN sống nhờ LƯU MANH QUỈ QUYÊT và lừa đảo dân tôc. Chúng đã thành công Đầu đôc tuổi trẽ lớn lên trong lồng của chúng và nhồi sọ tuôi trẻ QN bôi đen ta là NGUY. nhưng ngày hôm nay có ai NGUỴ bằng NGUY. CS mà chính các Đảng viên Kỳ cựu cũng không khỏi đau lòng và chịu nhục Búa rìu dư luận và bia miệng thế gian.
        Những ngưoi như các bạn đòng thanh trong trang này với Tác giả Trọng đảt là Bảo vệ danh dự cho VNCH bị CSVN vì Tàu mà giết đồng bào ta và bịt mắt c,a bao thế hệ trẻ vì vậy chúng ta phải PHUC HỒi Danh dự bị Quỉ CS bôi xấu.

        Tôi đồng ý với bạn bọn ăn cướp phải đền tội trước dân tôc và lỉch sử dân tôc đang đào thải chúng và chính SƯ. THÂT không bao giờ bị che dấu đươc. Ý tôi là như vậy. Chớ không có vấn đề CSVn phục hồi danh dự cho ta vì lúc đó chúng chĩ còn là mấy con ma trơi.

        Vì vậy tôi mong các bạn hảy cùng tôi nâng đở những nạn nhân của CS là người QN vì vây lá cờ Tình thương là chiến cụ bao dung lấy lại lòng dân cho Dân tọc thấy người CH luôn ôn hoà cảm thông đem QNvào lòng lá cờ nguyên thuỷ (Vàng ba sọc đỏ NHƯNG không cho biểu tương CSQTvào vìcờ đỏ của QN có măt nhưng tan biên trong khung vàng dân tộc. Đó là cáiNHIÊp.M MƯcủa la cờ Tình Thương mà chính tác giả đã Tiết lô là ƠN TRÊN chuyển đến cho ông Tường Thinh trong môt giấ mơ vì ngườ trần khó mà nghĩ ra được. Bằng chứng là hằng trăm la cơ tìm kiếm đề nghị đêu không có đươc effet siêu việt này.

        XIn cám ơn Nguyen Hả chúng ta là môt đứng lên PHU.CQUÔCVNCHtrong VIêt Nam thông nhât KHông còn có ĐÔCTAI OANNGIỆT CSVN.

        Xin đa ta và nhơ ơn BBT Dàn chim Viêt cho ta nói chuyện với Đông bào QN thương mên cũng là nạn nhân của CSVNnhơ bẩn.

        Nguyen VN

    • Việt Anh says:

      Bác Nguyễn VN viết quá hay.Cảm ơn bác . Nhưng cháu thấy lá cờ thì không bằng lòng, vì nó vẫn còn cái ngôi sao ghê tởm ấy, nhìn vào tự nhiên lại nhớ đến cuộc thảm sát Mậu Thân, Đại lộ Kinh Hòang, thảm sát ở Ba Chúc v.v…,và cái quá khứ 36 năm người dân miền Nam phải sống trong chế độ CS, bị đầy đọa từ miếng ăn đến tinh thần ! Ngôi sao ấy là ngôi sao máu của búa liềm, của CS, không thể làm biểu tượng cho 1 quốc gia VN đang ao ước được 1 nền dân chủ trong hòa bình. Cũng đừng nghỉ rằng Hải ngọai là tâm VÀNG, dân quốc nội là tâm ĐỎ, hiện nay tại quốc nội tâm người dân đã hướng về màu VÀNG của lá cờ BA SỌC.Nếu ý kiến cháu có sai, xin thứ lỗi.

      • Nguyen V N says:

        Bạn Viet Anh

        Tôi có viêt la thư hôi âm rât dài cho bạn nhưng có lẽ bấm lôn nên mat, xin đoc bai hôi âm cho TRung Kiên trên đẽ ban hiêu rõ SUCMANH của la co Tinh Thương.
        Thương mến
        Nguyen V N

      • Nguyen V N says:

        Bạn Việt Anh thương mến
        Tôi rât xúc đông đỏ vài hàng tâm huyết của VA. Những gì Việt Anh nói rất đúng. Tuy nhiên phải kiên nhẫn một thời gian nữả với vận hội mới và chế độ tự do mới thì người dân nhất là dân Bắc bị nhiểm bao năm rồi khó mà giải được, Còn tuổi trẽ cũng vẩy ta phải hướng dẫn cho họ hiểu lá cờ trong tim họ màu đỏ là cờ CSQT và là cờ TC. Chúng ta phải giúp họ hiểu là họ đang đôi cờ TCtrên đầu làm sao chống chúng được.

        Thế nhưng ta phải lấy nhu thắng cương, phải cho bao triệu người này chấp nhận một lá cờ chuyển tiếp mà ho. CHẤP NHẬN trong khi chờ đơi ngày lưa lai lá cờ chung mới vơi toàn dân. NHƯNGCHÚNGTAphải có lá cờ Trung dung chuyển tiếp, nếu không ta lại đễ chúng dùng cờ đỏ lâp liếm rồ dùng lỳ ra luôn.

        Đó là luận điệu lừa bịp mà khôi quá khich HN bị lừả chúng xúi cứ dùng cờ đỏ đễ tranh đau cho Dân chủ nhưng chính là chúng sẽ cũng là chúng và thay vài tên thôi.

        Dù VA muốn hay không muốn cuôc thăm dò lớn từ 8 năm nay Lá cờ Tình Thương đã thắng trong lòng dân vì nó Kêt hợp đưuơc Đa sô ngưoi dân yêu nước kễ cả moi thành phần quá khich cach mấy.

        Chỉ tại vì không còn lá cờ nào khác có thể hoà hơp; dân tôc mà vẫn giữ đươc cờ Vàng nguyên thuỷ.mà chỉ mở rông đón tiêp ngưoi QN.
        Nêu VA đọc kỹ Ý nghĩa la co thì hiểu ngau Biểu tương của người QNđươc vào lá cờ nhưng Biểu tượng CSQTthì bị loại vì Fond đỏ cơCS đã bị Ba soc đỏ 3 miền làm tan biến.Đó là cái huyền diệu của lá cờ CƯUNƯƠC này.
        VA nên rộng lượng sao vàng riêng đâu phải là CS nêu nằm trong cờ Vàng.Bao nhiêu ngôi sao trong tram cờ thế giới đâu đai diên cho CSQT.

        NGươc lải Viêt ANH thắng đươc lòng hận thùu mình thì tât cả những người CScũ và nhân dân đã căm thù cái LƯA BIPcua CS sẽ về với Lá cờ chung Dân tôc.
        Khi cuôc cach mang Đoàn kêt thắng, La cờ chung TT thắng thì CS sẽ biụ tự tiêu diệt..VA lựa cái nào CỜ CH của VA và tôi sẽ mãi là cờ LƯU VONGTHÙ HAN hay là thành cờmẹ màu Vàng VN đưoc trở về trong vinh quang khi đón tiêp những đưa con CS sai lạc.

        Đó là SƯC MANH vô đich của lá cờ mà Đa số đã hiêu và thương nó.Khi mà các em Miền Nam đòi phuc quôc thì đó là la cờ Mau Vàng Phục Quôc.
        Còn Ngưòi CSphản tỉnh sẽ đươc CH HNvà QN tiếp sức đễ thoát khỏi lá cờ CSQT và cũng là Cờ Tàu của kẽ xâm lăng chúng ta. Và đi đâu cũng thấy CỜ Vàng trong tình thương Giống nòi có mặt.

        Tôi tin Viểt Anh sẽ sáng suôt chọn lưa cái gì tốt cho đất nước. Lùi môt bước đễ tiên mười bước. Mong VA sẽ chuyển Link đên moi thân hữu thì biêt.
        Xin BBT cho ra link mới đay đủ hơn vì có Lơi kêu goi của Mat tran Đoàn kêt Dân tôc cho TD DCvà CHÔNGTàu xâm lăng.

        Xin đa ta BBT
        Nguyen V N

        http://lacotinhthuongvadoanketdantoc.weebly.com

      • Trung Kiên says:

        Bạn Nguyen V N

        Bạn Việt Anh viết…”Cũng đừng nghỉ rằng Hải ngọai là tâm VÀNG, dân quốc nội là tâm ĐỎ, hiện nay tại quốc nội tâm người dân đã hướng về màu VÀNG của lá cờ BA SỌC

        –> Ý tưởng của VA quá rõ ràng như vậy, thế nhưng Bạn lại quanh co rằng; “Còn tuổi trẽ cũng vẩy ta phải hướng dẫn cho họ hiểu lá cờ trong tim họ màu đỏ là cờ CSQT và là cờ TC. Chúng ta phải giúp họ hiểu là họ đang đôi cờ TC trên đầu làm sao chống chúng được“.

        Xem ra VA còn hiểu rõ hơn Bạn rồi, cần gì Bạn phải vòng vo tam quốc như rứa?

        CỜ VÀNG đang được nhiều người yêu quí! Coi đó như một lá cờ “Tình thương”. Theo bạn VA thì tuổi trẻ ở QN cũng đang hướng đến CỜ VÀNG!…

        Nhưng không hiểu Bạn nghĩ thế nào mà cứ khăng khăng là phải có lá cờ khác, mà cái lá cờ ấy do KTS Nguyễn Tường Thinh (?) phác hoạ rồi biến mất dạng, tôi chẳng thấy trang mạng nào, ngoài link bạn hướng dẫn và cũng chỉ có một mình Bạn viết trong đó?

        Tôi thắc mắc…

        Lời kêu gọi cuối cùng của Mặt trận TÌNH THƯƠNG DÂN TỘC cho Tự do dân chủ có mặt từ năm 2004 và cũng là lời chào tạm biệt!

        Tại sao kỳ lạ vậy?

        KTS Minh Lực Nguyễn Tường Thinh (đã vĩnh viễn ra đi) (2004) (?) Nhưng lá thơ lại đề “Bỉ Quốc ngày 27 tháng 12 năm 2007“…và KHÔNG cho biết người chủ trương trang mạng là ai, tổ chức nào chịu trách nhiệm?

        Có điều gì không rõ ràng, bí ẩn nơi đây! Có lẽ vì thế mà Bạn cho là “siêu tổ chức”? Hay chính Bạn vừa là lãnh tụ và cũng là đoàn viên duy nhất của siêu tổ chức này?

  9. Đạo Nhân says:

    Cảm ơn tác giả đã viết về một SỰ THẬT BI THẢM của một đất nước có tên gọi VN.Đúng, nhưng chưa đủ về những khổ nạn,tai ương đã và đang xảy ra từng giờ trên một quê hương vẫn còn nghèo đói về nhiều mặt mà thủ phạm chính là tên đao phủ HCM và ĐCSVN hiện tại.Bất cứ ai đọc bài viết này mà thiếu vốn kinh nghiệm SỐNG của một thời đã qua (1945-1986) năm mở cửa KTTT đinh hướng XHCN có thể cho tác giả là cực đoan và hận thù CS và một ngàn lý do khác. Riêng cá nhân tôi là một nhân chứng trong những năm tháng ấy của tác giả nên cảm nhận được bài viết thật chính xác nhưng chưa đủ.Hàng triệu người Việt đã và đang tha phương cầu thực bên ngoài VN sẽ có những cảm nhận khác biệt do họ đi khỏi VN từ nhiều hoàn cảnh quá khứ khác biệt Tựu trung đa phần đều nhìn được sự thật của những hệ quả do HCM và ĐCSVN lên kế hoạch ăn cướp miền nam giàu đẹp,ngoại trừ một thiểu số thành phần con cháu bọn chiến thắng miền nam do ăn cướp,và được cho ra ngoài làm công tác chuẩn bị khi VN xảy ra cuộc CM hoa HỒNG để cha ông chúng là những tên cướp ngày hiện nay tại VN sẽ hạ cánh an toàn.Lưới trời tuy thưa nhưng khó thoát .

  10. long says:

    Quả là không hổ danh người có học của miền Nam VNCH. Trọng Đạt đã tóm lược hết tất cả những suy tư, thấu triệt được nổi vinh nhục, buồn vui với 2 triệu người vong quốc và 15 triệu người mất nước vào tay kẻ xâm lăng và viết lên sự thật của cuộc chiến 15 năm sau cùng của hai thời cộng hòa. Hy vọng những người nói và viết tiếng Việt của miền Nam VNCH nếu đã chết xin được yên vui nơi cỏi vô hình, những cựu chiến binh VNCH còn sống mang thân tàn phế và những người dân miền Nam nước Việt trước kia xin các Người hảy vui sống kiếp đời còn lại, chờ một ngày sẽ có đổi thay.
    Cuối cùng xin các Người hảy xem quân đô hộ Bắc Việt là kẻ Bắc Thuộc theo lệnh của Hán gian.
    Đứa cháu gái 6 tuổi của chúng tôi và những cháu nội ngoại của hơn một triệu người vong quốc vẫn mang cờ Vàng VNCH khi có dịp hội lễ với các nước khác, con cháu chúng ta những người mất nước vẫn còn nhớ Quốc Gia của một thời hưng thịnh và sẽ không bao giờ quên nổi nhục vong quốc.
    long hương vũ.

Leave a Reply to hoang