Ba mươi sáu năm qua
Ngày 30-4-1975, một ngày kinh hoàng nhất đối với đa số người dân miền nam nước Việt khi họ thấy xe tăng và bộ đội Cộng Sản tràn vào tiếp thu Sài Gòn, ai nay mường tượng ra một tương lai đen tối mù mịt sẽ diễn ra tại mảnh đất này: đói khổ, thóc cao gạo kém, mất tự do, sưu cao thuế nặng, bị trả thù, lưu đầy….Mặc dù cũng là người Việt Nam máu đỏ da vàng nhưng người Sài gòn chỉ biết đây là những người ngọai lai, xâm lược, họ biết rằng đất nước của mình đã bị đạo quân từ bên ngoài tới chiếm đóng.
Từ sau 1954, Việt Nam chia ra làm hai nước, một nước ở phía trên vĩ tuyến 17, hay trên sông Bến Hải và một nước ở dưới vĩ tuyến và dòng sông nhỏ này. Từ những năm đầu thập niên đã diễn ra cuộc chiến tranh giữa hai nước: miền Bắc được Cộng sản quốc tế trợ giúp vũ khí đạn dược đã mở cuộc chiến tranh dưới danh nghĩa “giải phóng” chiếm cho được vựa lúa miền Nam để cứu đói miền Bắc đã và đang thiếu thốn thực phẩm, lúa gạo trầm trọng. Cuộc chiến mở rộng bắt đầu từ 1964, 1965 khi miền Bắc công khai đưa quân vào miền Nam để chiếm cho được mảnh đất phì nhiêu béo bở này. Tình hình chiến sự trở nên tàn khốc trong khoảng 10 năm từ 1965 cho tới 1975, đó là cuộc chiến giữa một nước nghèo đói lạc hậu miền Bắc VN và một nước sung túc tiến bộ ở miền Nam VN. Miền Bắc có ưu thế ở chỗ họ được CS quốc tế viện trợ vũ khí dồi dào, vô hạn định và một dân số đông đúc, họ có cơ hội thuận tiện để đẩy hàng triệu thanh niên vào cuộc chiến.
Mặc dù bị thiệt hại nặng nề nhiều trăm ngàn người trong những năm giữa và cuối thập niên 60, nhưng miền Bắc vẫn tiếp tục cuộc phiêu lưu, họ có ưu thế của kẻ nghèo đói không sợ chết, dù tổn thất bao nhiêu cũng không đáng kể miễn là chiếm được vựa lúa miền Nam VN. Sau khi nướng hơn một triệu thanh niên họ đã đạt được mục tiêu, chinh phục được miền Nam sung túc.
Khi mới vào tiếp thu Sài gòn họ nói “Đế quốc Mỹ bại trận, dân tộc ta là kẻ chiến thắng”, miệng nói hòa giải dân tộc nhưng trên thực tế sau khi thắng trận họ đã thỏa thuê mãn nguyện tha hồ mà vơ vét, chiếm đoạt nhà cửa, ruộng đất, quí kim, hàng hóa… Cựu đảng viên Cộng Sản Bùi Tín đã gọi đây là một cuộc ăn cướp vĩ đại. Nhà cửa, tài sản của dân di tản đương nhiên thuộc về quân chiếm đóng dù họ còn thân nhân ruột thịt, tất cả những nhà lớn đều thuộc về quân chiếm đóng, chủ nhà phải dọn đi ở những căn nhà nhỏ lý do phó thường dân không được quyền ở những nhà rộng lớn, cao tầng.
Có người nói đây là cuộc chiến tranh ý thức hệ giữa Tư bản và Cộng Sản, người cho đây là cuộc chiến chống Đế Quốc xâm lược, người nói đây là cuộc chiến tranh ủy nhiệm, hai miền Nam Bắc đã được các siêu cường uỷ nhiệm, nhưng sự thực đã quá rõ ràng, nó chỉ là một cuộc “chiến tranh ăn cướp” giữa một nước nghèo đói lạc hậu và một đất nước giầu có tân tiến. Nước nghèo ra sức đánh thí mạng để cướp của cải vật chất bên kia, để chiếm cho được mảnh đất phì nhiêu rồi tha hồ mà vơ vét, bóc lột… Nước nghèo đói chỉ biết lấy lưỡi lê và họng súng để theo đuổi cuộc chiến tranh ăn cướp lâu dài, họ chủ trương chính quyền đẻ ra từ họng súng.
Khi chiếm được miền Nam, cán bộ Cộng Sản tươi cười với đồng bào nói nào hoà bình thống nhất rồi, nào hai miền cùng xoá bỏ hận thù và cùng nhau xây dựng đất nước, hàn gắn vết thương chiến tranh. Thế nhưng họ không bao giờ bỏ được bản chất gian trá có từ hồi mới cướp chính quyền mùa thu 1945, chiếm xong Sài Gòn hoa lệ, đạo quân chiến thắng vội vã chở hết vàng bạc, quí kim của ngân hàng, tháo gỡ các máy móc trong các cơ xưởng, bệnh viện, vét hết các kho dụng cụ, hàng hoá, máy móc hiện đại….chở ra Bắc. Số vàng bạc quí kim vơ vét được vào túi các quan cán bộ gộc hết, họ vơ vét nhanh gọn y như đàn cào cào châu chấu phá hoại mùa màng, sau cơn trấn lột tập thể vĩ đại ấy miền Nam chỉ còn là một mảnh đất nghèo xơ xác. Thực tế chứng tỏ tại châu Âu, nước Đức sau khi thống nhất, Đông Đức đã trở thành gánh nặng cho Tây Đức, họ gồm hàng tá khuyết điểm: lười biếng, gian trá, lạc hậu, ngu xuẩn… và tình hình Việt Nam cũng y hệt như thế, miền Bắc đã dựa hẳn vào miền Nam để sống.
Một hai năm sau ngày 30-4-75 Cộng Sản đánh tư sản hai lần để lấy nhà cho cán bộ, đổi tiền ba lần, chính quyền đã vét cạn sạch túi tiền người dân, kế đó họ phát động chiến dịch đẩy dân chúng đi kinh tế mới để dãn dân ra khỏi thành thị ngõ hầu có chỗ đưa dân từ miền Bắc vào. Kế hoạch chiếm nhà dân đã được kẻ chiến thắng hoạch định một cách tinh vi khoa học. Những người đi vượt biên dù thoát hay không thoát đều bị lấy nhà, những nhà lớn, nhà mặt đường của dân cải tạo liên hệ chế độ cũ hầu hết bị tịch thu, họ lấy tất cả nhà cửa tài sản của những người đi chính thức. Sau ngày 30-4-75 một hai tháng, họ lùa các viên chức, sĩ quan chế độ cũ vào các trại cải tạo lâu dài rồi đẩy miền Nam tới chỗ nghèo nàn cùng cực để không thể trỗi dậy chống lại họ. Người Sài Gòn mỗi ngày một nghèo, nhiều người phải bán nhà với giá rẻ mạt cho kẻ chiến thắng để lấy tiền đong gạo sống qua ngày. Cán bộ cao cấp từ miền Bắc kéo nhau vào Nam chiếm nhà của kẻ bại trận, cán bộ lớn chiếm nhà lớn, cán bộ nhỏ chiếm nhà nhỏ rồi tha hồ mà vơ vét cho đầy túi tham.
Thấm thoắt đã 36 năm trôi qua, đời sống kinh tế miền Nam ngày nay cao hơn những năm thập niên 80, 90 rất nhiều nhờ Hoa Kỳ bãi bỏ cấm vận và nhờ các nước giầu Đài Loan, Hoa Kỳ, Tây Âu, Đại Hàn, Nhật…vào đầu tư cộng với tiền đô la của Việt kiều ở ngọai quốc gửi về dồi dào. Đời sống có khá hơn xưa nhưng cái hố chênh lệch giầu nghèo lại sâu gấp bội lần tình trạng xã hội trước 1975. Trong khi những bà mẹ nghèo khổ tay bế con, tay bán vé số thì những đảng viên quyền thế có cơ ngơi, nhà mặt đường, trong nhà lúc nào cũng có cả triệu đô la tiền mặt, mấy nghìn lượng vàng. Các quan to tỉnh ủy, ủy viên trung ương đảng đã thành phú gia địch quốc có khách sạn, nhà hàng, đất đai, cơ sở thương mại, sản xuất….tài sản của họ có thể lên tới hàng trăm triệu đô la hoặc hơn thế. Nhiều người khi mới vào Nam chỉ mang theo có một manh chiếu rách nay đã trở thành những triệu phú đô la, xe ngựa nghênh ngang.
Nay người nghèo tại các tỉnh đổ sô lên Sài gòn và các thành phố lớn làm công nhân, họ chen chúc nhau thuê phòng trọ, hàng chục người một phòng nhỏ xíu với mức lương thấp 100 đô la hàng tháng, sau khi trả tiền phòng, tiền ăn họ chẳng còn dư đồng nào, những người cùng khổ này làm lụng vất vả nhưng chỉ đủ bỏ vào mồm. Đời sống thành thị tương đối còn khá, tại miền quê người dân lam lũ vật lộn với cuộc sống đắt đỏ, một hiện tượng phổ thông tại các nước kém mở mang, người nghèo ngày càng khốn khổ, người giầu ngày càng giầu thêm.
Mặc dù mức sống đã được nâng cao nhưng gần đây Thủ tướng CSVN nhìn nhận Việt Nam vẫn là một nước nghèo, thật vậy lợi tức đầu người VN nay vào khỏang 1,000 đô la một năm, trên thực tế chỉ bằng một nửa, hoặc một phần ba của các nước Phi châu như Ai cập, Lybia, Tunisie… nếu so với các nước láng giềng tại Đông Nam Á thì VN còn thua xa hơn nữa.
Nay người miền Bắc kéo vào Sài Gòn và các thành phố lớn tại miền Nam rất đông, họ là những người giầu có và quyền thế nhất Sài Gòn hiện nay, làm chủ hầu hết các nhà cửa to lớn của Sài Gòn và các nhà hàng lớn, các cơ sở thương mại, các cơ quan nhà nước… Họ là những cán bộ cao cấp và bà con thân thuộc được đưa vào đây để tranh dành hết những chức vụ béo bở, những công việc hái ra tiền. Tại các cửa hàng lớn, các cơ quan chỗ nào cũng thấy toàn là Bắc Kỳ, đó là giai cấp giầu có thống trị tại Sài Gòn hiện nay. Kẻ chiến thắng lấy đi tất cả, Winner takes it all, họ hưởng đủ tất cả lạc thú trên đời, biệt thự, xe hơi, rượu ngon, gái đẹp… không còn thiếu thứ gì.
Cho tới nay bộ mặt đổi đời của miền Nam càng lộ rõ hơn bao giờ hết bộ, kẻ thắng trận ngày càng giầu có, vơ vét, tập trung tài sản của nhân dân vào trong tay, bà con của họ cũng được chia chác những chức vụ béo bở, cơ sở làm ăn lớn tha hồ mà đớp hít… trong khi ấy người dân miền Nam, những kẻ bại trận ngày càng khốn khổ, trừ những người có thân nhân ở nước ngoài trợ giúp, đa số phải làm lụng đầu tắt mặt tối vì miếng cơm manh áo. Người miền Bắc nay đã trở thành giai cấp thống trị người miền Nam, họ tước đoạt tài sản nhà cửa của người miền Nam, đuổi người miền Nam đi các vùng kinh tế xa xôi khỉ ho cò gáy. Những kẻ bị áp bức bóc lột đành ngậm đắng nuốt cay, chịu khuất phục trước lưỡi lê và họng súng của đạo quân chiến thắng.
Đã một phần ba thế kỷ trôi qua, người miền Nam ngày nay dù là lớp người cũ hay lớp trẻ em sinh sau đẻ muộn vẫn nhìn chính quyền CS, nhìn người miền Bắc như đạo quân chiếm đóng, như bọn xâm lăng đã tước đọat tài sản, quyền sống của họ. Dù nói cùng một thứ tiếng, viết cùng một văn tự nhưng không hẳn phải là một quốc gia, thời xa xưa, Xuân thu, Chiến Quốc, thời Tam Quốc nước Tầu đã chia làm nhiều nước Tần, Sở, Yên, Ngô… và bây giờ Bắc Hàn, Nam Hàn cũng là hai quốc gia riêng biệt, châu Mỹ La Tinh cùng nói tiếng Tây Ban Nha, Trung Đông cùng nói tiêng Ả Rập nhưng đã chia làm mấy chục nước. Người miền Nam VN xa xưa không muốn thống nhất với miền Bắc cũng như Nam Hàn hiện nay không muốn thống nhất với Bắc Hàn lý do nước tân tiến sung túc không muốn mang cái gánh nặng lạc hậu trên vai.
Nay CS đưa ra luận điệu ru ngủ dân miền nam như hãy để Việt Nam Cộng Hòa lùi vào quá khứ, hãy quên đi lá cờ vàng, chúng ta hãy bắt tay nhau cùng xây dựng lại những vết thương do chiến tranh để lại, cùng nhau xoá bỏ hận thù nhưng người miền Nam lớp già cũng như lớp trẻ vẫn tiếc nhớ đất nước của họ, tiếc những cái họ đã mất từ bao năm qua:
Tự do. Cái mất mát lớn nhất của người miền Nam phía dưới vĩ tuyến 17 là mất tự do, trước hết là tự do ngôn luận, thời xa xưa tại nước Việt Nam Cộng Hòa… báo chí được quyền chỉ trích sai trái của chính phủ, người dân được nói cái mình muốn nói, được biểu lộ sự phản kháng, biểu tình chống chính phủ, được thành lập đảng phái đối lập, được tự do hội họp. Người dân được quyền tự do tư tưởng, được đọc và viết điều mình muốn, sách báo không bị kiểm duyệt hoặc chỉ bị kiểm duyệt hạn chế, người dân được đọc sách báo nhập từ ngọai quốc trái với tình trạng ngày nay, sách báo hải ngọai gửi về bị vất vào thùng rác. Người dân VNCH được tự do cư trú, muốn ở đâu thì ở, muốn đi đâu thì đi nhưng nay họ phải chịu chỉ định cư trú, theo chế độ hộ khẩu, bị chính quyền địa phương giám sát, theo dõi nghiêm ngặt. Từ mấy chục năm nay quân chiếm đóng đã tước đọat hết mọi quyền tự do của người dân miền nam nước Việt.
Luật pháp. Người dân VNCH đã được luật pháp bảo vệ tài sản tính mạng, có tòa án, có luật sư bào chữa, người dân chỉ bị bắt giam tối đa 24 giờ đồng hồ nếu không có bằng cớ phạm pháp, nay họ có thể bị công an nhà nước bắt giam vì bất cứ lý do gì hoặc chỉ là tình nghi. Họ có thể bị giam giữ vô thời hạn mà không cần đưa ra tòa xét xử, phải có án, người dân có thể bị chính quyền, bị kẻ thống trị cướp đoạt đất đai tài sản mà không thưa kiện ai được. Sau 30-4-1975, trại tập trung, nhà giam mọc lên như nấm tại miền Nam, hàng trăm ngàn người bị lùa vào trai tù dưới danh nghĩa cải tạo mà không hề được xét xử, họ bị giam giữ lâu dài có người lên tới mười mấy năm trời. Sống trong xã hội áp dụng luật rừng hiện nay, người miền Nam ai cũng nơm nớp lo sợ, họ có thể bị bắt bất cứ lúc nào không có lý do, chỉ một sự tình nghi hoặc tư thù với cán bộ có thể bị giam giữ lâu dài.
Đạo đức. Người dân miền Nam nay tiếc nhớ xã hội có kỷ cương đạo lý của VNCH ngày xưa, trước 1975, miền nam là một xã hội có tổ chức nghiêm chỉnh, chịu ảnh hưởng sâu xa của giáo lý Khổng Mạnh, con người có nhân phẩm, gia đình và học đường giáo dục đạo đức luân lý cho con em để trở thành con người tốt của xã hội. Nay thì khác hẳn, xã hội đương thời sô bồ, băng hoại phản đạo đức luân lý, phim ảnh khiêu dâm đồi bại lan tràn, đĩ điếm, bia ôm, đầy rẫy cả thôn quê thành thị, con gái bị bán đi làm đĩ khắp nơi. Con người ngày nay chỉ biết có đồng tiền, lửa đảo, lưu manh trộm cướp, băng đảng lộng hành, trẻ nít chửi thề tục tĩu ngay tại học đường, tham nhũng hối lộ từ trên xuống dưới, có người nói giả thử chế độ CSVN sụp đổ, người ta phải mất ít nhất là ba thế hệ mới xây dựng được xã hội lành mạnh như xưa.
Tài sản. Nhiều người mất cơ mất nghiệp, nhiều người xưa là thương gia, đại phú bị quân chiếm đóng lấy nhà tịch thu tài sản đuổi đi vùng kinh tế mới rồi trốn về Sàigòn với tấm thân tàn ma dại. Nhiều người khá giả có nhà lớn hoặc nhà mặt đường đi vượt biên không thoát bị quân chiếm đóng lấy nhà nay nghèo khốn nghèo khổ tiếc nhớ thời oanh liệt xa xưa. Những người có tài sản làm việc cho chế độ cũ phải vào trại tập trung cũng bị chính quyền “mượn nhà”ở nay tiếc nhớ thủa vàng son của mình….
Giáo dục, Y tế – Khoảng 1980, trong một phiên họp nhân viên tại bệnh viên Vũng Tầu, một chị dược sĩ gốc ngoài Bắc vào đã phát biểu:
“Chế độ Ngụy mà chúng ta đánh đổ nó nhưng nó đào tạo các chuyên viên như kỹ sư bác sĩ giỏi hơn chúng ta”
Thật vậy nền giáo dục Việt Nam Cộng Hòa trước 1975 đã đào tạo các chuyên viên khoa học kỹ thuật tương đương với các nước tân tiến và đã được chính phủ Pháp công nhận có giá trị ngang hàng. Văn bằng trung học VNCH đã theo đúng chương trình của người Pháp, việc thi cử rất nghiêm chỉnh, văn bằng trung học, đại học cũng đã được coi ngang hàng với văn bằng bên Pháp, việc thi cử dưới trung học nhất là thời Đệ nhất cộng hòa thập niên 60 có phần còn khó khăn hơn ở ngọai quốc. Nay người gốc miền Nam vẫn tiếc nhớ một thời giáo dục vàng son của họ vì nền giáo dục hiện nay của quân chiếm đóng đã sản xuất ra một lô những văn bằng “lèo”, thạc sĩ, tiến sĩ nhiều như lá mùa thu, các quan to Thứ trưởng, Tỉnh ủy, huyện ủy đều có thể mua bằng tiến sĩ “ma”, thạc sĩ “lèo”, nạn bằng giả bằng ma tại VN ngày nay không còn gì xa lạ. Học sinh từ tiểu học lên trung học, đại học VNCH hồi xưa đều được học miễn phí, chỉ riêng bậc trung học có thêm trường tư thu học phí, ngày nay trẻ em thất học nhiều vì không có tiền đóng học phí. Trước 1975, nhà giầu hoặc những người có tiền khi ốm đau nặng đi bệnh viện tư, người nghèo đã có nhà thương thí của chính phủ lo. Nay lấy danh nghĩa xã hội chủ nghĩa để mị dân, chính quyền CS chỉ biết thu thuế, không mảy may để tâm tới phúc lợi người dân, các bệnh viện ở Việt Nam hiện nay đòi hỏi bệnh nhân phải có tiền, không có tiền thì chịu chết, đi học, chữa bệnh phải có tiền, cái gì cũng phải mất tiền.
Bình đẳng. Mặc dù có một số khuyết điểm nhưng VNCH trước đây tương đối là một xã hội công bình, tuy có nạn bè phái nhưng người có tài đức dù thân cô thế cô vẫn có cơ hội tiến thân điển hình là Giáo sư Nguyễn Văn Bông. Xuất thân từ người con thông minh trong một gia đình nghèo tại miền quê, Bông đã phải làm lao động thêm để lo đèn sách, lớn lên anh ta xuất dương du học, làm bồi tầu, khuân vác cực nhọc rồi thành công vẻ vang, đậu tiến sĩ, thạc sĩ, làm tới chức Viện trưởng một Học viện lớn, nếu sống dưới chế độ CSVN hiện nay, tột đỉnh cuộc đời của ông ta chỉ có thể làm một thầy giáo làng quèn mà thôi.
Từ 1975 cho tới nay, sự học hành, công ăn việc làm chỉ con cái cán bộ, đảng viên hoặc những người từ miền Bắc vào mới được ưu tiên, con cháu các cựu quân nhân, viên chức chế độ cũ hoặc phó thường dân Nam bộ vẫn bị kỳ thị phân biệt đối xử nặng nề, chính quyền CS duyệt xét lý lịch đương đơn rất kỹ. Những công việc tốt, lương cao, béo bở hái ra tiền… chỉ dành cho các đảng viên hoặc họ hàng thân thuộc, những người từ miền Bắc vào Nam còn những việc xương xẩu, làm chỉ đủ bỏ vào mồm mới đến tay thành phần chế độ cũ hoặc phó thường dân Nam bộ.
Nay người dân phía dưới sông Bến Hải vẫn tiếc nhớ một thời vàng son của miền Nam nước việt nhưng cái thời ấy nay đã chết rồi, nó chỉ còn để lại một tiếng vang, vang bóng một thời. Quân chiếm đóng đã tàn nhẫn bế mạc cái thời huy hoàng ấy, mặc dù họ lớn tiếng kêu gọi xóa bỏ hận thù nhưng người miền Nam vẫn không thể quên những hành động trắng trợn của họ tại mảnh đất này.
Quân chiếm đóng có thực sự muốn xoá bỏ hận thù hay không? Họ xóa bỏ hay đào sâu thêm cái hố sâu hận thù đã vốn dĩ sâu thăm thẳm từ bao năm qua? Người Việt Hải ngoại chúng ta hòa hợp với quân chiếm đóng, đem tài nguyên tài năng về Việt Nam xây dựng quê hương hay là để củng cố thêm quyền lực và tài sản cho bọn thống trị, để họ vơ vét thêm tài sản nhân dân cho đầy túi tham và đè đầu cưỡi cổ nhân dân miền Nam thêm nhiều thế kỷ nữa? Trước mắt chúng ta thấy họ vẫn ngoan cố như tự bao giờ, trước sau như một.
Địa vị của quân chiếm đóng, của bọn thống trị vẫn phải được củng cố vững mạnh hơn bao giờ hết bằng lưỡi lê và họng súng.
© Trọng Đạt
© Đàn Chim Việt
Tôi nghĩ cái khôn của người miền bắc cộng sản là cái khôn của người ngu, cái khôn vặt của người ít học.
Ngoài chuyện gian xảo, lừa đảo vì những lợi lộc vật chất; họ tự giết chết họ, tự hại chính họ.
Chuyện đã nói trăm lầm là chính họ vì dại mà họ đã chịu cực khổ cả 6, 7 mươi năm. Vì tham lam làm cho người miền nam bỏ đi, giống như gả ngu giết con ngỗng vàng mà cả nước ăn bo bo cả 10 năm, 75-85.
Có nhiều người đổ thừa cho Mỹ, Trug cộng, nhưng tại sao không trách mình ngu! nó xúi mình đánh, giết dân mình, tại sao mình phải làm theo!
Một điều mà họ không biết, không học, không thấy là việc làm của họ có một kết quả là ‘được’ người khác khinh thường và ghét bỏ.
Vì không được dạy về liêm sĩ, về lối sống văn minh, mà chỉ được dạy về giết chóc, căm hờn, chủ nghĩa duy vật nên họ rất ‘thực dụng’ kiểu tổ tiên của loài người.
Bạn muốn làm suôi với gia đình miền bắc 75 hay gia đình miền nam? hay gia đình Việt KIỀU??? hehe
Lê Đức Anh, chủ tịch nước, nguyên cựu cai đồn điền cao su,
Đỗ Mười, TBT, nguyên cựu thợ thiến lơn.
Hồ Chí Minh, Chủ tịch nước, bồi tầu, trong đơn xin nhập học trường thuộc ̣địa Pháp, viết “Etudiant Francais” khi phải viết “Etudiant en Francais” hoặc “Etudiant ès Lettres Francaises”.
Trần Quốc Hoàn, Cố bộ trưởng bộ công an, nguyên cựu công nhân mỏ chì Bò nèng, Lào.
Đó là những lãnh đạo của nước VNDCCH.
Với trình độ học vấn như thế, nước chưa suy sụp mới là chuyện lạ.
36 năm qua, bao nhiêu tang thương, cha mẹ chết , chồng con qua đời trong tù, người Mẹ VN bồng bế con thơ vượt biên tránh bọn Bắc quân xâm lăng cai trị hà khắc, những đứa con mất cha, mất nhà, mất nước này người mẹ dạy dỗ chúng nên người nơi xứ lạ bao dung chờ có ngày trở về xây dựng lại cố hương khi đã tận diệt bọn Bắc Việt Cộng Sản tham tàn . Tuy là thế hệ già nua ” Sống nhờ đất khách chết chôn quê người” . 36 năm qua thế hệ trẻ vẫn nhớ cờ Vàng và vinh danh cha ông đã hy sinh cho tự do trong lúc quân “chiến thắng” bị toàn dân khinh khi nhục nhã vì sợ Hán gian bạt tai đá đít năm 1979 và 1984 nên im re không dám vì dân yêu dân và mải quốc cầu vinh. Bộ mặt thật đã hiện ra Răng Nanh Mắt Đỏ, chúng gạt gẩm bao anh hùng yêu nước, hởi những người bị lừa phỉnh hảy cầm dao dí súng vào đầu bọn lừa thầy phản dân hại nước. Khi quân Bắc xâm lăng không còn nửa thì con cháu VN hải ngoại sẽ trở về góp sức phục hồi truyền thống VN nhân bản tự do. Mời mọi người đọc thơ của người miền Nam sẽ hiểu tác giả TĐ viết không sai về Bắc Kỳ xâm lăng Nam Kỳ quốc.
LHV
UẤT-ỨC VIỆT-NAM
Viết cho những VN Cộng-Hòa
Buồn ơi dai dẳng sầu không dứt
Bứt-rứt chiều buồn với nắng hanh
Buổi sáng bướm vàng đâu mất cả?
Mình tôi hong tóc nhớ về anh
1975
Em ngồi hong tóc đón anh
Người Ta quên hẹn, nắng hanh, em buồn
Tóc khô, mi ướt giọt tuôn
Thôi không thèm đón, ra vườn ngắm hoa
Người Ta rất khéo làm hòa
Chớ nên gây chiến kẻo ra vụng-về
*
Khéo yêu em đợi nhiêu khê
Một chiều rồi lại lê-thê bao chiều
Em đợi, mái dột tường xiêu
Mẹ đợi, đôi mắt đăm-chiêu tuổi già
1985
Ai ngờ giặc quyết không tha
Đã lính thời chiến thì … ma thời “bình”
Bây giờ cỏ mộ anh xanh
Bây giờ em phải… loanh quanh đầu đường,
Mới kinh-tế, mới thị trường
Đuổi dân, đánh cướp… có nhường chi đâu!
Đợi anh tóc Mẹ bạc màu
Cả dân-tộc đợi, bao lâu hết… chờ?
1986
Giỗ anh, này một bài thơ
Tâm trinh chung thủy mắt mờ trầm hương
Anh ơi chỉ một đoạn đường
Ngỡ rằng tạm-biệt mà …thương vô cùng
Bao nhiêu năm chẳng tương phùng
Nào thân tù tội… nghìn trùng đã xa!
1987
Thêm lần chôn cất: Mẹ Cha.
Đưa con vượt biển, bôn ba nát hồn
Bởi chàng trăn-trối: “Vì con,
“Hãy lo nuôi-nấng bảo-tồn tinh anh”
2005
Xác anh mỏng mảnh, mong-manh
Hồn anh tức-tưởi trời xanh có về?
Đường dài em bước lê-thê
Nuôi con cho vẹn lời thề với anh
Ý Nga, 2005.
Dân miền Bắc là Nguồn gốc Tổ tiên – là Ông Nội , Ông Ngoại của dân miền Nam .
Mấy kẻ hợm hĩnh ,mất gốc …dám chửi Dân Bắc – Tổ Tiên -Ông Nội , Ông Ngoại của mình … Ấy là kẻ ngửa mặt phun nước bọt lên trời , nước bẩn lại rơi xuống chính mình . Kẻ tung bụi ngược gió, bụi trùm lại chính mình …-
Lời Phật – Đạo của Dân tộc Việt đã dạy đó , chớ đừng quên . Đừng vì chạy theo Tây , theo Đạo Tây , hay sống ở Tây … mà quên mất cái nguồn gốc VN và chống lại Ông Cha mình .
Nếu lý luận như vậy thì người Trung Hoa là “là Nguồn gốc Tổ tiên – là Ông Nội , Ông Ngoại của dân miền Bắc.”
————————————-
Before the Chinese actually colonized Vietnam, groups from southern China began to move into the Tonkin Delta in order to start new lives after being forced to leave their homelands. Thus, around the 3rd century BC, changes in China began to heavily influence the Dong Son culture which was thriving in Vietnam. One important series of changes occurred along the Yangtze River in southern China. According to historians, in 333 BC, three cultures, the Shu, the Ch’u, and the Yueh began to fight among themselves, causing the Yueh to move south in small scattered kingdoms. At the same time, the central power of northern China, the Ch’in Dynasty, began to split so that a large number of princes and members of the aristocracy also moved south to start their own small kingdoms. Cantonese “Yueh” gave the name “Viet”.
————————————-
Nguồn Wikipedia.
Google dịch:
————————————-
Trước khi Trung Quốc thực sự chiếm Việt Nam làm thuộc địa, các nhóm từ miền nam Trung Quốc bắt đầu di chuyển vào vùng đồng bằng Bắc Bộ để bắt đầu cuộc sống mới sau khi bị buộc phải rời khỏi quê hương của họ. Như vậy, khoảng thế kỷ thứ 3 trước Công nguyên, các thay đổi ở Trung Quốc đã bắt đầu ảnh hưởng nặng nề của nền văn hóa Đông Sơn được phát triển mạnh tại Việt Nam. Một loạt các thay đổi quan trọng đã xảy ra dọc theo sông Dương Tử ở miền nam Trung Quốc. Theo nhiều nhà sử học, năm 333 BC, ba nền văn hóa, người Shu, người Ch’u, và người Yueh bắt đầu đánh nhau, khiến người Yueh phải di chuyển về phía nam giữa những vương quốc nhỏ rải rác. Đồng thời, quyền lực trung tâm của miền bắc Trung Quốc, nhà Tần, bắt đầu phân chia để cho một số lượng lớn của các hoàng tử và các thành viên của tầng lớp quý tộc cũng di chuyển về phía Nam để bắt đầu vương quốc riêng nhỏ bé của mình. “Việt” là tên “Yueh” của tiếng Quảng Đông “Yueh”.
————————————-
Anh bạn, sao lại phải mượn thân phận và mang tôn giáo ra để lý luận trơ trẽn tỏ rõ cái dốt của anh. Nó cứ như là từ một đứa con nít sống lâu năm mà chưa thành người lớn. Không phải riêng anh, mà còn anh chàng Lê Hải phía dưới. Các anh người ở đâu, thói quen đã cho chúng tôi biết hết. Nó như là một đặc tính chung của đám vô học, vô liêm sĩ khi kiếm cơm mà lại không muốn người khác chửi. Người bắc ngày xưa không phải là loại các anh, một đám bản năng nói dối như cuội, chỉ giỏi đóng chèo. Cái ý thức giửa các anh và chúng tôi chính là cái không thể dung hợp, nó đòi hỏi sự cố gắng vươn lên có thiện chí, chứ không phải hành động giả dối lưu manh. Anh đã hiểu chúng tôi không thể đi xuống để bằng anh. Lẽ đơn giản là tư duy chỉ có đi lên mà thôi. Hy vọng anh hiểu việc đó. Bước đầu phải là bớt nói láo và lì.
Chào bạn nguyen V N
Cám ơn bạn đã đưa link hướng dẫn (http://lacotinhthuong.weebly.com/) về “Lá Cờ Tình Thương” và “Mặt Trận tình Thương” (?) ở bên dưới!
Bạn viết…”KTS Nguyễn tường Thinh khi còn là học sinh Tú tài đã hoạt đông cho THSVHS Saigon trong ban Tự Vệ cạnh anh Nho, Bôi,Ruyệt đòi các tưóng lãnh thực thi dân chủ.
Du học tại Bỉ Bruxelles hợp tác với anh Đào Liège tổ chức nhiều biêu tình, triễn lãm bênh vực QLVNCH với lá cờ Vàng. KTS Thinh đã rút lui ở ẩn tìm đưòng tu đạo Giải thoát trong 30 năm.
Từ khi tìm đưoc Giải pháp Hoà hợp cho Dân tộc với lá cờ Tình Thương, ông đã tiêp xúc phổ biến Lời kêu gọi của MT Tình Thương đến hàng ngàn nguời HN và QN.
Lá cờ này đã gây rất nhiều sôi nỗi lúc bấy giờ, với thời gian và với sự cảm thông với QN số người ỦNG HÔ lá cờ càng ngày càng đông.
Dù thuận hay chống lá cờ Tinh Thương và Đoàn kết Dân Tộc , lá cờ này đều được mọi người kính trọng .
Mạng Diễn Đàn Dân Chủ đã phổ biến lá cờ, nhiều Mạng quyết định ủng hộ nhưng bị áp lực của nhóm quá khích và CS nằm vùng triệt hạ. Mạng Elite là cho ra nhiểu lần nhất.
Tôi muốn được biết rõ hơn về tổ chức này, Bạn có thể cho biết thêm chi tiết được không?
Thân mến
Trung Kiên
Trung Kiên thân mến
Đúng ra tôi phải cám ơn BBT đã có nhã ý cho tôi được trình làng lá cờ tình thương mà nhờ vậ môt số người rât lơn QNvà HN đươc biêt lá cờ CỨU NƯỚC.
Tác giả lá cờ đã ra đi và đễ lại cho ta Đoàn kết này và lời kêu gọi của :
Mặt trận Đoàn kết cho Tự Do Dân Chủ và Chống Ngoại Xâm . Ông đã ra đi biệt tích từ năm 2007 và chúng tôi tiêp tục công cuôc cứu nước này.
Hữu xạ tự nhiên hương.Cái gì đúng là dân theo dù bao cách trở và bị quân gian xuyên tạc trong nhiều năm qua. Nhưng Lá cờ Đòan kết Dân tôc đã thắng lòng dân nên vẫn sống bằng cớ là đã có măt trên diên đàn này qua link mà ban biêt và CHƯA có môt ai chống đối mạnh chỉ vì đa số biêt lá cờ này cần thiêt đễ thống nhất lòng dân , Chấm dứt hậ thù mà Trung kiên đang tiến bước trong chiều hướng này.
Đễ trả lời bạn ” Mặt Trận Đoàn kết Dân Tộc cho Tự Do Dân chủ và Chống Ngoại Xâm” không phải là môt đảng phái mà là SIÊU Đảng Phái tập hợp được toàn dân không phân biệt Bắc Nam, Quốc Công trong chính quyên , đang viên CS hay trí thuc Quân cáng chính, hay phó thường dân, ông bà cụ hay thanh niên..
Mà là toàn dân yêu nước cùng chung ý niêm trong 3 Đ^µng Thuận chính:
1/ Tranh đấu cho Tự Do Dân Chủ NHân Quyền tức là Chấm dứt chế độ oan nghiệt đôc tài CSVN
2 /Dóc toàn lực đánh đuởi Tàu Phù ra khỏi Biển và Đất VN.
3 Muốn đươc vây chỉ con môt cach là Thống nhât toàn dân trong cùng môt lá cờ chung Tình Thương và Đoàn kêt dân tôc , xoá bỏ hận thù cảm thông ,đễ tạo dựng môt Viêt Nam mới trong tình thương, Dân chủ tư do và tương kính.
Mặt Trẩn Đoàn kết Dân tộc cho TD DC và Chóng Ngoai xâm là trong tim mọi người dân Việt
không cần tỏ chưc cương lĩnh vì nó là LINHHỒNcách mang Dân Chủ trong tim chúng ta như cac cuôc Cách mạng toàn diên không đảng phái chông bọn đôc tài kiêu CSVN trong cac nưoc Ai Câp, Tunisiẻ và bây giờ Syrie.
Mặt trậ không hẹn mà găp, truyên thông băng Blog dien đàn internet, email giua ban bẻ nêu chúng ta chuyên link MTĐKDT và la cơ Tinh Thương khăp nưoc và HNthì Măt trân đó sễ thành hình trong khoảnh kac vì hơp lòng dân.
Số thành viên sẽ là hằng triêu người đông tâm ngoài quá khích thù hậ và chóp bu CSVN.
TRong hiện tại cá nhân tôi tin (và cũng rât đông ngươi tin như tôi) là Cù Huy Hà Vũ xứng đáng là Lãnh tụ Măt trân toàn dân này vì:
Ông có bản lĩnh , hoc thức, can trường dám đôi đầu vơi CSVN. Nhât là ông là người thủ lãnh đươc lòng dân cả ngưoi CS phản tỉnh, già trẻ và cả Đôi lâp Hai ngoai CH miền Nam vì ông chủ trương Đoàn kêt HGDT và PHục hồi danh dự cho Miền Nam Viet Nam.
Ông luôn noi Hai miền VNlà môt, Ong chủ trương thay hiêu kỳ là Viet Nam đẽ vứt đi CHXHCN, nhưng chình là đẽ Hoà hơp với nhân dân Miền Nam.Đòi lap đài chiên sĩ TRưong Sa và Hoàng Sa. Đòi thả hết Tù nhân VNCH.
Tôi kêu gọi những ai Đông ý vơi Lý tưởng Mẳt tran ĐKDTxin hảy vinh danh Cu Huy Ha Vu làm lãnh tụ th ìong sẽ là lãnht tu. Trong vài phút sau Đôi Lâp HNvà QN là Đai đa sô và CSVNsẽ bị Đào thải vì phi nhân, vàkhông có dân.
Lá cờ Tình Thương và doànb kêt ân to$;c thắng thì Măt trân sẽ thành hình và thắng và Lãnh tụ xưng đáng thống nhât Đôi lâp Cù HUy Hà Vũ và Biêu tương là Lá cờ Tình Thương.
Moi công dân Nam Bac và HN hảy Dương cao La co Tinh THương cũng là NGONCỜ Dân Tôc đinh nghĩa bơi Bằng Phong BBT;la cờ chăp hai la cờ . Cac bạn trẽ hảy chuyên link đên moi ngưoi quen, In ra và cho toàn dân làm cờ TRANHĐAU.
Thành viên là tôi là TK là chung ta vô danh nhuung haaµng trieû sau luung môt lanh tu CHHV.
Vì Măt tran Đoàn Kêt Dân Tộc là MĂT TRẬN MẠNH NHẤT có thể hạ được Măt trận (Lừa bịp) Tổ Quốc của CSVN vì nó đai diên tòan dân.
Vì vây la co Tinh Thương đã lơn manh trong tim mọi người VN nhờ BBT Đan Chim Viêt cho nó đên với toàn dân mà không bị kẻ tà ngăn cản.
Xin ban bien tâp cho link mới có cả Lời Kêu gọi của MTĐKDT cho TD DC và Chông Ngoai xâm
http://lacotinhthuongvadoanketdantoc.weebly.com
Xin đa tạ BBT những ngươi yêu nước trong bóng tối phục vụ đồng bào và SỰ THAT
Khi lá cờ Tình thương thắng sớm hơn là phần lớn nhờ ơn quí vị.
Nguyen V N
Cám ơn bạn Nguyen V N đã phản hồi!
Bạn viết…”Tác giả lá cờ đã ra đi và đễ lại cho ta Đoàn kết này và lời kêu gọi của : Mặt trận Đoàn kết cho Tự Do Dân Chủ và Chống Ngoại Xâm . Ông đã ra đi biệt tích từ năm 2007 và chúng tôi tiêp tục công cuôc cứu nước này.“…
Một “siêu tổ chức” ???????
Rất tiếc! Những gì Bạn viết, đối với tôi “không logic” mà cũng chẳng thuyết phục chút nào…Đao to búa lớn quá!
Nói leo với 2 ông TrK và NVN , tôi thấy nên bỏ hẳn nền đỏ ở giửa lá cờ chỉ nên có ngôi sao vàng và ba sọc đỏ. Nền đỏ của lá cờ tôi thấy là đất nước nhuộm đầy máu trên thềm đỏ trông ghê quá, cuộc chiến 60-75 miền Nam nhuộm trong nền đỏ lá cờ đó dân và quân gần ba trăm ngàn mạng người, miền bắc chắc là phải hơn gấp bội. Ba sọc đỏ tương trưng Nam,Trung,Bắc
Muốn gom người Bắc không còn u mê từ bỏ chủ thuyết CS thì giữ lại ngôi vao vàng là tốt rồi.
Sở Lưu Hương
Ý Thiêng chủ trương : Bởi vì VN đã thống nhứt theo lối CS,
gian đối phi pháp, nên Yt chủ trương trong giai đoạn:
Hãy chia rẽ Bắc Nam cho nhiều vô, hầu làm lòi cái mặt
phương Bắc xâm lăng, cưóp phá Miền Nam.
Việt nam sẽ thống nhứt hợp pháp chỉ sau khi Bắc việt, trong
đó có Phong trào Dân chủ và các ông bà …đòi dân chủ, chỉ
vì tranh dành đấu đá trong nội bộ CS bắc Kỳ!
Cho nên, hãy để mặc cho các ông bà Bắc kỳ đấu đá nhau
cho rã rời đi, sẽ tốt cho chúng ta sau này. Mặc kệ Bắc Kỳ,
Hãy đ ể cho Bắc Kỳ học tập cho biết tí ti thế nào là Tự do Dân
chủ của Miển Nam ta xưa. Không nên tung hê , dính líu với..
Bắc Kỳ một cách vô lối. Kệ họ với nhau! Ai biểu đánh phá
chúng ta? Đừng phong thánh phiong thần chi Bắc Kỳ, nghe
bượtch kười quá. Mấy cái Bản dốc gì gì… để họ lo… Cả cái
ông Cù gì gì nữa…vô chiếm nhà chiếm đất Saigon hả ?
Ý Thiêng chủ trương : “Bởi vì VN đã thống nhứt theo lối CS, gian đối phi pháp, nên Yt chủ trương trong giai đoạn: Hãy chia rẽ Bắc Nam cho nhiều vô, hầu làm lòi cái mặt phương Bắc xâm lăng, cưóp phá Miền Nam”
Người có tầm nhìn xa trông rộng đều thấy cs-Bắc Việt đã vi phạm HĐ Paris 1973 để đánh úp VNCH, đưa cả nước Việt Nam vào qũy đạo Cộng Sản, nên kêu gọi toàn dân Việt Nam từ Nam chí Bắc hãy đoàn kết một lòng để chống bạo quyền csvn. Còn kẻ “trí đoản” thì cố tình gây chia rẽ Bắc-Nam?
Ai cũng biết MTGPMN là công cụ của cs-Bắc Việt, chỉ có ông Hà Châu và Huỳnh Thế Phan là không biết, hay cố tình nhập nhằng với ý tưởng “phân rẽ lãnh đạo csvn” theo ý đồ của Nguyễn Minh Triết muốn “phân hoá” chính quyền Barak Obama của Mỹ?
Huỳnh Thế Phan…”Nhưng MTGPMN (do CS bắc Việt tiếm danh quyền) đã bắt ép VNCH đầu hàng, đã xóa bỏ Hoà giải, nên HĐ Ba lê 1973 đã không thi hành, và VNCH bị oan ức, nên thực thể / lẽ phải còn nguyên vẹn.
Đã có một ý ngầm dàn dựng như thế, nhưng việc tái xét HĐBL còn nằm trong vòng nghi vấn, chưa triệt tiêu được.”
Lập luận kiểu này thì khác nào đề cao cs-Bắc Việt quá lố, coi MTGPMN ngang hàng với VNCH và “lấy kẹo dụ trẻ”, lấy HĐ Paris để dụ những kẻ nhẹ dạ,… một thứ HĐ mà cả Mỹ lẫn cs-Bắc Việt đã coi như tờ giấy lộn nên đã xé bỏ để đưa đến sự kiện 30/04/1975?
Hai người cũng một văn ngôn, ý tưởng, hay ông Ý Thiêng và Huỳnh Thế Phan cũng chỉ là một người?
Trung Kiên ( không hải Trung KÊN) ơi à:
YT chủ trương thiệt đấy. Có ” người” thổ lộ cùng YT,
rằng chia rẽ Bắc Nam hiện là ” sự cố” sâu đậm nhứt.
Vậy ta cứ tung hê cái chia rẽ này, để cho toàn quân
dân Bắc Kỳ — kể cả Cù Vũ, c ô Nhân, anh Đài, anh
Nam vv. hiểu rõ là Bắc Kỳ là xâm lăng, đồng thời hãy
tỏ thiện cảm với VNCH xưa — thì ta mới chơi với họ.
Hãy cứ để cho Bắc Kỳ…thực tập tro chơi dân chủ,
chơi …hái hoa dân chủ…cho quen đi…cho họ biết
lỗi lầm Bắc Kỳ đã… ( Hay gì mà dính với Bắc hà !)
Bắc Kỳ phải nhận lỗi lấm, sau đó mới theo chương
trình hòa giải của Nguyen V N và Trung Kiên. OK ?
Ý Thiêng quả quyết :
C ộng Sản Miền Bắc ( Bắc Việt) KHÔNG vi phạm
Hiệp định Ba lê 1973. Chứng cớ đâu vi phạm đâu?
Vi phạm HĐ Ba lê là thằng MTGPMN đấy mà.
Bắc Việt đã …trừng phạt thằng MTGPMN đó.
Nên Hoa Kỳ mới ôm hôn thắm thiết Bắc Việt !
( Màn kịch đã như rứa; như rứa thì BV mới bằng
lòng…hồi chánh chứ. Trung Kiên hiền lành,nên
không hiểu ra đâu! Chuyện đời quanh co lắm.
Chỉ Ý mà Thiêng thì mới tìm ra manh mối. (YT)
Trang đầu của 36 năm trước :
Trọng tâm của Hiệp định Ba lê 1973 hướng tới một
cuộc hoà giải , liên hiệp giữa hai phe tại Miền Nam là
Việt Nam Cộng Hoà và chánh phủ của MTGPMN.
Nhưng MTGPMN ( do CS bắc Việt tiếm danh quyền)
đã bắt ép VNCH đầu hàng, đã xóa bỏ Hoà giải, nên
HĐ Ba lê 1973 đã không thi hành, và VNCH bị oan ức,
nên thực thể / lẽ phải còn nguyên vẹn.
Đã có một ý ngầm dàn dựng như thế, nhưng việc tái
xét HĐBL còn nằm trong vòng nghi vấn, chưa triệt tiêu
được.
Hiệp định Ba lê 1973 vẫn còn đó, như một mối ràng buộc
không rời cho CSVN. Nhìn theo hình ảnh, thì MTGPMN
đã thừa dịp hoà giải mà đánh lén VNCH, nhưng CS Bắc
có lỗi tòng phạm là đã thiống nhứt với một MTGPMN
mà thiéu sự liên hiệp của VNCH. Việc chuộc lỗi của
CS Bắc Việt không đến nến nỗi khó khăn, rắc riối như
ta tưởng đâu. Nay chỉ còn lại hai lá cờ Vàng và Đỏ,
và với sự có mặt trung gian của Hoa Kỳ và Trung cộng,
thì vấn đề chung cuộc theo pháp lý thế nào cũng phải
đến. Đảng Hoàng Sa như ” vật làm tin” trong tay TC,
sẽ là mối gỡ những quanh co của VN từ sau 1975.
Hiệp định chỉ là tờ giấy vô giá trị .Ba mươi sáu năm qua báo chí và sách vở do các nhân vật có thẩm quyền tiết lộ và bạch hóa âm mưu của các cường quốc mà hậu quả bi thảm cho miền Nam là do sách lược của Hoa Kỳ (HK), ông ngoại họ Kiss vì quyền lợi của quốc gia họ theo lệnh TT Nixon là tránh cho HK một trận chiến thứ ba với phe Cộng sản quốc tế cho nên Kiss mượn dịp ngoại giao bóng bàn và xáp lại gần với Trung cộng(TC) và dọ ý Mao và Chu ra sao ? sau khi biết họ không có manh tâm hại HK, miền Nam không còn giá trị phải giữ nên thí chốt bắt xa ( bỏ Việt Nam Cộng Hòa’VNCH’ làm bắt tay với TC), khi “ sư tử “TC không tham chiến thì “gấu bắc cực Nga” sẽ lạnh cẳng không dám đơn thương khai chiến với phe Tây phương HK,Anh,Pháp.
Như vậy số phận nhược tiểu VNCH đã định sẳn do các cường quốc nhất là HK đã có chủ trương từ bỏ VNCH vì quyền lợi của họ như hiện tình thế giới hôm nay, HK cũng làm như vậy nếu cần sẽ bỏ rơi Do Thái để theo phong trào dân chủ tự trị của các nước hồi giáo trung dông và bắc Phi. CSVN “chiến thắng” là không chính danh phải nói là ván cờ đã xắp sẵn . Cuối cùng hai triệu con Rồng cháu Tiên đã bị thảm sát, mất quần đảo Hoàng sa và một vùng đất phía bắc VN vào tay TC và hận thù Nam Bắc vẫn còn nung nấu khi nào CSVN còn cai trị . Toàn dân cương quyết liều mạng giải thể chế độ phi nhân thì dân tộc sẽ không còn kiếp nô lệ cho đảng độc tài làm giàu hưởng thụ trên máu xương của lương dân. Tác giả chỉ ghi lại sự tình trung thực của người miền Nam sau khi bắc quân”chiến thắng” cai trị trong suốt ba mươi sáu năm qua.
Sở Lưu Hương
Gửi các ông Lê Hải và Trần Minh
Cách đây mấy hôm các ông có nhận xét về bài viết của tác giả và có những câu trịch thượng: “Tác giả có một cái nhìn rất thấp” hay .. “hẹp hòi ấu trĩ “
Không biết trình độ các ông được bao nhiêu mà các ông dám nói như vậy. Tôi xin đề nghị các ông khi góp ý không nên “nổ” quá, nó mất vui, góp ý là để bổ túc thêm cho độc giả và tác giả chứ không phải để tự khoe những kiến thức mà mình không có, nổ quá độc giả người ta sẽ cười các ông chứ không lợi ích gì
Tôi chỉ trả lời các ông một lần này mà thôi
Trọng Đạt
Ông nvtncs- Ông có đầu óc không bình thường rồi. Tôi đang nói dân Việt có quyền chuyển nơi ở hay di dân trên đất Việt, hà cớ chi ông lôi thốc thằng Ba Tầu, định cướp nước Việt theo dạng di dân vào đây. Còn ông bảo cách viết từ ngữ của tô sao giống Bắc kỳ thế, sao ông chậm hiểu quá vậy, từ ngữ ông đang dùng cũng giống người Bắc đang sử dụng đấy. Viết theo danh từ Miền Nam có rất nhiều từ địa phương đấy. Tôi hỏi ông có ca nhạc sỹ Miền Nam nào khi hát, hoặc viết nhạc không dùng tiếng Bắc, trừ dân ca MN ra. Ông chửi tòan dân Miền Bắc tôi phục ông rồi, ông giỏi chửi mấy thằng cs kìa. Miền Nam có những người như ông mất nước là phải, và nếu người Miền Nam ai cũng như ông tôi cảm thấy nhục cho ngườ MN lắm. Dân ta gọi là văn hóa ngắn đấy, Bắc kỳ họ gọi là trọc phú nếu ông có chút tiền. Người MB họ cũng có nhiều cái rất giở về tính cách, lối sống, cũng như người Nam, cũng có nhiều cái tốt và không tốt; không ai toàn diện cả. Tôi viết trả lời ông lần cuối cùng, xin chấm dứt tại đây-
Bác Lê Hai và các người Miền Bắc thân mến.
Tôi rất muốn và luôn mong nói chuyện với người miền Bắc vì tôi mong họ ráng bỏ một thời gian đễ lên giây đàn lại đễ hợp quần với những ai biết rõ CS trước các bạn đó là mọi thành phần trí thức, kháng chiến chống Pháp, Người Di cư vào Nam và nhân dân Miền Nam. Họ có lý vì tới bây giờ các bạn miền Bắc mới hiểu ra là CSVN lừa các bạn, bịt mắt và nhồi sọ các bạn vậty mà bạn vẫn còn ngoan cố cho là chỉ có các nhàa dân chủ phản tỉnh người Bắc mới khôn có bản lĩnh v.v.
Còn cái hi sinh và triệu khổ đau của nhân dân Miền Nam phải chịu vi dám chông CSVN.
CSVN đã làm hư cái đpầu các bạn và biến các bạn tự kiêu cho hễ Bắc là tôt nhát, khôn nhất, Nam là nguỵ là ngu. Vì vây bạn Trọng Đạt có lòng Tốt KHai phá cái đầ của các bạn đó. Bạn vẫn cho là Mièn Nam mât nước vì dở , vẫn kiêu ngảo là kẻ chiến thắng mà bạn quên rằng đó là chiến thắng của Tàu và Nga của CSQTmà Dân tôc VNbị CSlấy đất biển mà trả nợ.
Lây 300000 tù nhân đồng chủng sau 75 đễ củng cố chế độ vì sợ hải cuôc nỗi dậy.3 triệ người biệt xử trăm ngàn thuyên nhân chết trên biển cạ trong đó có nhiều ngườ Bắc …
Bạn dám nói bạn yêu nước và chống CS. Nếu bạn là người còn có Tình thương Giống nòo không phân biệ Bac Nam thì bạn nên HỐI HA¨. và nhậ lôi là các bạn miền Bắc quá khờ lỡ dại theo giặc giêt Đông Bào cho Chủ Nghĩa phát xít ngoai lai làm khỏ đau , chia cắt dân tộc.
Nếu bạn nói được một câu: chúng tôi RẤTTIẾCL0m đau một nữa dân tôc vì theo bác Hồ đễ rôi chúng tôi phải làm lai từ đầ là phải DIÊ.TCSVN.
Đó mới là Yêu nước , đó mới là LIÊM SĨ.
Tôi không bênh ai thiên vị ai , dù là người Nam tôi vẫn công Nhận Cù Huy Hà Vũ là rất khôn ngoan can trường xứng đáng làm lãnh tụ cho phong vtrào DC mà tôi mong đóo là MAT TRAN ĐOÀN KET DANTÔC.
Dìêu này ngiêu ngươi Nam chung tôi đề đông ý. Xin bạn hảy vì nươc cứ cho Bắc là giỏi là một điêu sai lầm lớn và diúpDCSVNtồn tai vì chung nghĩi là bạtiêp tay chúng KỲ THI. Nam Băc.
Bạn cũng đừng quên là HNCH đã giúp các bạn rất nhiêu về truyền thông và giúp cac bạn tìm hiểu chế đô mà cac bạn đã phục vu.. HN đãa nuôi cac ban Đông bào QNtrong nhiều năm từ lúc ra đi và đa giúp cac ban nhiều điều kiện đễ Phản Tỉnh.
Nế đễ nghe ban nói là các bạn có lý và giỏi nhât thì rât đang tiết cho tác giả và đông bào HN mât công toi khai sáng cac bạn.
Thân mến
Nguyen V N
Mien bac,mien trung va mien nam la mot nha. Dat nuoc dang bi Trung Cong xam luoc ma Viet cong khong he co thai do, chung chi biet dan ap nhung nguoi yeu nuoc. Bo tu tri thuc vi ho noi ra nhung dieu dung dan. Xa hoi cua Viet Nam Cong San chi la mot cai tui chua day nhung thu do ban, nhung thu do ban do la tham nhung, quan lieu, luu dao. Neu con mot chut long yeu nuoc thi xin dung benh vuc cai sai trai cua cong san.
Tiếp trả lời ông Lê Hải:
Ông nvtncs- Người bắc có tội gì mà ông căm thù toàn dân bắc vậy? họ cũng như ông thôi, có khác chăng họ bị cs nắm đầu từ năm 1945- đến nay,
Xin ông đọc kỹ lời góp ý trước đây của tôi. Năm 1945 dân Bắc đã chọn theo và ủng hộ HCM và đảng CSVN. Lúc đó HCM, đảng CSVN còn yếu, không đủ sức bắt buộc dân Bắc phải theo họ. Vậy dân Bắc tự ý theo ông Hồ.
chúng ta may mắn hơn mới bị vào rọ từ 1975. Ông nên căm thù cs ấy, chúng ta nhìn lại cs đâu có riêng người bắc. Chính quyền bây giờ cs MN nhiều hơn cs MB đấy.
Guồng máy chính phủ ở VN vẫn ở trong tay người Bắc. Nhiều nhà cửa ở tỉnh Sàgòn bây giờ của người Bắc.
Còn di dời dân đó cũng là qui luật tự nhiên của con người, cuộc sống mà thôi, nơi nào dễ chịu hơn, làm ăn dễ hơn thì họ di dân thôi,Miền bắc khổ hơn MN.
Ông nói họ DI DÂN làm tôi cười ra nước mắt. Lúc thì ông bảo họ vào Nam ( bắn súng như mưa ) để “giải phóng” chúng tôi, lúc thì ông bảo họ “DI DÂN”. Đây là lần đầu tiên tôi được đọc cuộc chiến tranh tàn khốc 54-75 là một cuộc DI DÂN. Nếu ông là người Nam thật sự, điều chắc chắn là không, ông đã nghe chúng tôi gọi các ông là những kẻ hiếp dâm danh từ.
À, mà sau 1973, Mỹ rút khỏi miền Nam, các ông còn cần giải phóng cái gì nữa đây? Giải phóng nhà cửa, ruộng nương chúng tôi chăng, cũng như các ông đã giải phóng miền Bắc trong CCRĐ?
Các ông ăn cướp ban ngày mà gọi là giải phóng và bây giờ lộ tẩy rành rành, thì các ông đổi ra động từ mới, là di dân.
Một cái đinh của miền Nam cũng nhổ lên, bỏ lên tầu hỏa chở về Bắc.
Cũng như ông không chịu được với cs thì ông chuồn sang nước khác vậy. Dân bắc có điều kiện như ông chắc họ cũng chuồn sang Mỹ cả ông ạ.
Điều kiện cái quái gì! Thì cứ nhẩy “mẹ” nó xuống thuyền rồi đến đâu thì đến. Đó đã là điều kiện của chúng tôi. Không phải chúng tôi không chịu được đâu. Lý do là chúng tôi ghét chúng nó mà bỏ đi. Đằng này, ông yêu chúng nó thì ông nên ở lại, vì nếu ông đi, ông sẽ là kẻ tị nạn kinh tế, nghĩa là ông chạy nghèo, chứ ông không phải là người tị nạn chính trị như chúng tôi.
Dân Bắc họ không có tội gì đâu ông ạ, tội là bọn chóp bu cs kìa. Bắc, Nam đều có kẻ tốt người xấu. Nhưng thành thật mà nói ý trí dân bắc kiên cường hơn dân Nam mình đấy. Ta hãy nhìn lại một số nhà bất đồng chính kiến hiện nay thì rõ thôi. Tôi không dám vơ chung, nhưng các nhà bất đồng chính kiến người Bắc vào tù ý trí họ khác, chính quyền, khó lừa họ, như kiểu thành thật nhận lỗi,hối cải trước truyền hình. Điển hình như anh CÙ HUY HÀ VŨ, ANH HỒI; kIM ANH, Thanh Thủy….
Nói thẳng với ông nhé, ông cứ tôn người bắc của các ông là kiên trì, có ý chí, vv…, người Bắc của các ông ngu xuẩn mới theo CSVN và HCM năm 1945; ngu nên mới bị lừa, lại mù chữ nữa. Cai trị trong 36 năm trong thái bình mà xã hội nát như tương.
Cuồng tín = Kiên trì.
Ông bảo ông đẻ trong Nam, bố ông bị CSVN giết trên chiến trường, thế mà trong một phản hồi khác, ông gọi mấy ông cán bộ Bắc là “anh em miền Bắc”. Giọng văn của ông sặc mùi bắc kỳ. Sao ông nói dối một cách tự nhiên thế!
Cù Huy Hà Vũ là con của công thần đời nhà Hồ đấy ông ạ; chẳng hay ho gì đâu. Người dân đen miền Nam tự thiêu vì thấp cổ bé họng thì nó bao là người ta ĐIÊN.
Cái vô phúc của dân VN là kẻ chiến thắng, đỉnh cao trí tuệ của loài người, là một lũ MÙ CHỮ, nên ngày hôm nay, nước nát, nhà tan, lòng dân ly tán.
À, hôm nào Tầu nó sang đánh chiếm nước ông, ông hãy giảng cho chúng tôi rằng Tầu đang di dân chứ có gì đâu; chuyện này là chuyện tự nhiên của thế sự mà phải không? Có gì mà phải hận thù, thắc mắc.
Đây là lần cuối tôi viết trả lời ông, vì ông sẽ không bao giờ nhìn thấy sự thật vì, một, ông mù, hai, ông là CAM, cãi chầy cãi cối thuê để bảo vệ nồi cơm của gia đình ông; nếu như trường hợp hai, xin đề nghị ông tìm việc làm lương thiện hơn cho con ông được kính trọng ông.