Ba mươi sáu năm qua
Ngày 30-4-1975, một ngày kinh hoàng nhất đối với đa số người dân miền nam nước Việt khi họ thấy xe tăng và bộ đội Cộng Sản tràn vào tiếp thu Sài Gòn, ai nay mường tượng ra một tương lai đen tối mù mịt sẽ diễn ra tại mảnh đất này: đói khổ, thóc cao gạo kém, mất tự do, sưu cao thuế nặng, bị trả thù, lưu đầy….Mặc dù cũng là người Việt Nam máu đỏ da vàng nhưng người Sài gòn chỉ biết đây là những người ngọai lai, xâm lược, họ biết rằng đất nước của mình đã bị đạo quân từ bên ngoài tới chiếm đóng.
Từ sau 1954, Việt Nam chia ra làm hai nước, một nước ở phía trên vĩ tuyến 17, hay trên sông Bến Hải và một nước ở dưới vĩ tuyến và dòng sông nhỏ này. Từ những năm đầu thập niên đã diễn ra cuộc chiến tranh giữa hai nước: miền Bắc được Cộng sản quốc tế trợ giúp vũ khí đạn dược đã mở cuộc chiến tranh dưới danh nghĩa “giải phóng” chiếm cho được vựa lúa miền Nam để cứu đói miền Bắc đã và đang thiếu thốn thực phẩm, lúa gạo trầm trọng. Cuộc chiến mở rộng bắt đầu từ 1964, 1965 khi miền Bắc công khai đưa quân vào miền Nam để chiếm cho được mảnh đất phì nhiêu béo bở này. Tình hình chiến sự trở nên tàn khốc trong khoảng 10 năm từ 1965 cho tới 1975, đó là cuộc chiến giữa một nước nghèo đói lạc hậu miền Bắc VN và một nước sung túc tiến bộ ở miền Nam VN. Miền Bắc có ưu thế ở chỗ họ được CS quốc tế viện trợ vũ khí dồi dào, vô hạn định và một dân số đông đúc, họ có cơ hội thuận tiện để đẩy hàng triệu thanh niên vào cuộc chiến.
Mặc dù bị thiệt hại nặng nề nhiều trăm ngàn người trong những năm giữa và cuối thập niên 60, nhưng miền Bắc vẫn tiếp tục cuộc phiêu lưu, họ có ưu thế của kẻ nghèo đói không sợ chết, dù tổn thất bao nhiêu cũng không đáng kể miễn là chiếm được vựa lúa miền Nam VN. Sau khi nướng hơn một triệu thanh niên họ đã đạt được mục tiêu, chinh phục được miền Nam sung túc.
Khi mới vào tiếp thu Sài gòn họ nói “Đế quốc Mỹ bại trận, dân tộc ta là kẻ chiến thắng”, miệng nói hòa giải dân tộc nhưng trên thực tế sau khi thắng trận họ đã thỏa thuê mãn nguyện tha hồ mà vơ vét, chiếm đoạt nhà cửa, ruộng đất, quí kim, hàng hóa… Cựu đảng viên Cộng Sản Bùi Tín đã gọi đây là một cuộc ăn cướp vĩ đại. Nhà cửa, tài sản của dân di tản đương nhiên thuộc về quân chiếm đóng dù họ còn thân nhân ruột thịt, tất cả những nhà lớn đều thuộc về quân chiếm đóng, chủ nhà phải dọn đi ở những căn nhà nhỏ lý do phó thường dân không được quyền ở những nhà rộng lớn, cao tầng.
Có người nói đây là cuộc chiến tranh ý thức hệ giữa Tư bản và Cộng Sản, người cho đây là cuộc chiến chống Đế Quốc xâm lược, người nói đây là cuộc chiến tranh ủy nhiệm, hai miền Nam Bắc đã được các siêu cường uỷ nhiệm, nhưng sự thực đã quá rõ ràng, nó chỉ là một cuộc “chiến tranh ăn cướp” giữa một nước nghèo đói lạc hậu và một đất nước giầu có tân tiến. Nước nghèo ra sức đánh thí mạng để cướp của cải vật chất bên kia, để chiếm cho được mảnh đất phì nhiêu rồi tha hồ mà vơ vét, bóc lột… Nước nghèo đói chỉ biết lấy lưỡi lê và họng súng để theo đuổi cuộc chiến tranh ăn cướp lâu dài, họ chủ trương chính quyền đẻ ra từ họng súng.
Khi chiếm được miền Nam, cán bộ Cộng Sản tươi cười với đồng bào nói nào hoà bình thống nhất rồi, nào hai miền cùng xoá bỏ hận thù và cùng nhau xây dựng đất nước, hàn gắn vết thương chiến tranh. Thế nhưng họ không bao giờ bỏ được bản chất gian trá có từ hồi mới cướp chính quyền mùa thu 1945, chiếm xong Sài Gòn hoa lệ, đạo quân chiến thắng vội vã chở hết vàng bạc, quí kim của ngân hàng, tháo gỡ các máy móc trong các cơ xưởng, bệnh viện, vét hết các kho dụng cụ, hàng hoá, máy móc hiện đại….chở ra Bắc. Số vàng bạc quí kim vơ vét được vào túi các quan cán bộ gộc hết, họ vơ vét nhanh gọn y như đàn cào cào châu chấu phá hoại mùa màng, sau cơn trấn lột tập thể vĩ đại ấy miền Nam chỉ còn là một mảnh đất nghèo xơ xác. Thực tế chứng tỏ tại châu Âu, nước Đức sau khi thống nhất, Đông Đức đã trở thành gánh nặng cho Tây Đức, họ gồm hàng tá khuyết điểm: lười biếng, gian trá, lạc hậu, ngu xuẩn… và tình hình Việt Nam cũng y hệt như thế, miền Bắc đã dựa hẳn vào miền Nam để sống.
Một hai năm sau ngày 30-4-75 Cộng Sản đánh tư sản hai lần để lấy nhà cho cán bộ, đổi tiền ba lần, chính quyền đã vét cạn sạch túi tiền người dân, kế đó họ phát động chiến dịch đẩy dân chúng đi kinh tế mới để dãn dân ra khỏi thành thị ngõ hầu có chỗ đưa dân từ miền Bắc vào. Kế hoạch chiếm nhà dân đã được kẻ chiến thắng hoạch định một cách tinh vi khoa học. Những người đi vượt biên dù thoát hay không thoát đều bị lấy nhà, những nhà lớn, nhà mặt đường của dân cải tạo liên hệ chế độ cũ hầu hết bị tịch thu, họ lấy tất cả nhà cửa tài sản của những người đi chính thức. Sau ngày 30-4-75 một hai tháng, họ lùa các viên chức, sĩ quan chế độ cũ vào các trại cải tạo lâu dài rồi đẩy miền Nam tới chỗ nghèo nàn cùng cực để không thể trỗi dậy chống lại họ. Người Sài Gòn mỗi ngày một nghèo, nhiều người phải bán nhà với giá rẻ mạt cho kẻ chiến thắng để lấy tiền đong gạo sống qua ngày. Cán bộ cao cấp từ miền Bắc kéo nhau vào Nam chiếm nhà của kẻ bại trận, cán bộ lớn chiếm nhà lớn, cán bộ nhỏ chiếm nhà nhỏ rồi tha hồ mà vơ vét cho đầy túi tham.
Thấm thoắt đã 36 năm trôi qua, đời sống kinh tế miền Nam ngày nay cao hơn những năm thập niên 80, 90 rất nhiều nhờ Hoa Kỳ bãi bỏ cấm vận và nhờ các nước giầu Đài Loan, Hoa Kỳ, Tây Âu, Đại Hàn, Nhật…vào đầu tư cộng với tiền đô la của Việt kiều ở ngọai quốc gửi về dồi dào. Đời sống có khá hơn xưa nhưng cái hố chênh lệch giầu nghèo lại sâu gấp bội lần tình trạng xã hội trước 1975. Trong khi những bà mẹ nghèo khổ tay bế con, tay bán vé số thì những đảng viên quyền thế có cơ ngơi, nhà mặt đường, trong nhà lúc nào cũng có cả triệu đô la tiền mặt, mấy nghìn lượng vàng. Các quan to tỉnh ủy, ủy viên trung ương đảng đã thành phú gia địch quốc có khách sạn, nhà hàng, đất đai, cơ sở thương mại, sản xuất….tài sản của họ có thể lên tới hàng trăm triệu đô la hoặc hơn thế. Nhiều người khi mới vào Nam chỉ mang theo có một manh chiếu rách nay đã trở thành những triệu phú đô la, xe ngựa nghênh ngang.
Nay người nghèo tại các tỉnh đổ sô lên Sài gòn và các thành phố lớn làm công nhân, họ chen chúc nhau thuê phòng trọ, hàng chục người một phòng nhỏ xíu với mức lương thấp 100 đô la hàng tháng, sau khi trả tiền phòng, tiền ăn họ chẳng còn dư đồng nào, những người cùng khổ này làm lụng vất vả nhưng chỉ đủ bỏ vào mồm. Đời sống thành thị tương đối còn khá, tại miền quê người dân lam lũ vật lộn với cuộc sống đắt đỏ, một hiện tượng phổ thông tại các nước kém mở mang, người nghèo ngày càng khốn khổ, người giầu ngày càng giầu thêm.
Mặc dù mức sống đã được nâng cao nhưng gần đây Thủ tướng CSVN nhìn nhận Việt Nam vẫn là một nước nghèo, thật vậy lợi tức đầu người VN nay vào khỏang 1,000 đô la một năm, trên thực tế chỉ bằng một nửa, hoặc một phần ba của các nước Phi châu như Ai cập, Lybia, Tunisie… nếu so với các nước láng giềng tại Đông Nam Á thì VN còn thua xa hơn nữa.
Nay người miền Bắc kéo vào Sài Gòn và các thành phố lớn tại miền Nam rất đông, họ là những người giầu có và quyền thế nhất Sài Gòn hiện nay, làm chủ hầu hết các nhà cửa to lớn của Sài Gòn và các nhà hàng lớn, các cơ sở thương mại, các cơ quan nhà nước… Họ là những cán bộ cao cấp và bà con thân thuộc được đưa vào đây để tranh dành hết những chức vụ béo bở, những công việc hái ra tiền. Tại các cửa hàng lớn, các cơ quan chỗ nào cũng thấy toàn là Bắc Kỳ, đó là giai cấp giầu có thống trị tại Sài Gòn hiện nay. Kẻ chiến thắng lấy đi tất cả, Winner takes it all, họ hưởng đủ tất cả lạc thú trên đời, biệt thự, xe hơi, rượu ngon, gái đẹp… không còn thiếu thứ gì.
Cho tới nay bộ mặt đổi đời của miền Nam càng lộ rõ hơn bao giờ hết bộ, kẻ thắng trận ngày càng giầu có, vơ vét, tập trung tài sản của nhân dân vào trong tay, bà con của họ cũng được chia chác những chức vụ béo bở, cơ sở làm ăn lớn tha hồ mà đớp hít… trong khi ấy người dân miền Nam, những kẻ bại trận ngày càng khốn khổ, trừ những người có thân nhân ở nước ngoài trợ giúp, đa số phải làm lụng đầu tắt mặt tối vì miếng cơm manh áo. Người miền Bắc nay đã trở thành giai cấp thống trị người miền Nam, họ tước đoạt tài sản nhà cửa của người miền Nam, đuổi người miền Nam đi các vùng kinh tế xa xôi khỉ ho cò gáy. Những kẻ bị áp bức bóc lột đành ngậm đắng nuốt cay, chịu khuất phục trước lưỡi lê và họng súng của đạo quân chiến thắng.
Đã một phần ba thế kỷ trôi qua, người miền Nam ngày nay dù là lớp người cũ hay lớp trẻ em sinh sau đẻ muộn vẫn nhìn chính quyền CS, nhìn người miền Bắc như đạo quân chiếm đóng, như bọn xâm lăng đã tước đọat tài sản, quyền sống của họ. Dù nói cùng một thứ tiếng, viết cùng một văn tự nhưng không hẳn phải là một quốc gia, thời xa xưa, Xuân thu, Chiến Quốc, thời Tam Quốc nước Tầu đã chia làm nhiều nước Tần, Sở, Yên, Ngô… và bây giờ Bắc Hàn, Nam Hàn cũng là hai quốc gia riêng biệt, châu Mỹ La Tinh cùng nói tiếng Tây Ban Nha, Trung Đông cùng nói tiêng Ả Rập nhưng đã chia làm mấy chục nước. Người miền Nam VN xa xưa không muốn thống nhất với miền Bắc cũng như Nam Hàn hiện nay không muốn thống nhất với Bắc Hàn lý do nước tân tiến sung túc không muốn mang cái gánh nặng lạc hậu trên vai.
Nay CS đưa ra luận điệu ru ngủ dân miền nam như hãy để Việt Nam Cộng Hòa lùi vào quá khứ, hãy quên đi lá cờ vàng, chúng ta hãy bắt tay nhau cùng xây dựng lại những vết thương do chiến tranh để lại, cùng nhau xoá bỏ hận thù nhưng người miền Nam lớp già cũng như lớp trẻ vẫn tiếc nhớ đất nước của họ, tiếc những cái họ đã mất từ bao năm qua:
Tự do. Cái mất mát lớn nhất của người miền Nam phía dưới vĩ tuyến 17 là mất tự do, trước hết là tự do ngôn luận, thời xa xưa tại nước Việt Nam Cộng Hòa… báo chí được quyền chỉ trích sai trái của chính phủ, người dân được nói cái mình muốn nói, được biểu lộ sự phản kháng, biểu tình chống chính phủ, được thành lập đảng phái đối lập, được tự do hội họp. Người dân được quyền tự do tư tưởng, được đọc và viết điều mình muốn, sách báo không bị kiểm duyệt hoặc chỉ bị kiểm duyệt hạn chế, người dân được đọc sách báo nhập từ ngọai quốc trái với tình trạng ngày nay, sách báo hải ngọai gửi về bị vất vào thùng rác. Người dân VNCH được tự do cư trú, muốn ở đâu thì ở, muốn đi đâu thì đi nhưng nay họ phải chịu chỉ định cư trú, theo chế độ hộ khẩu, bị chính quyền địa phương giám sát, theo dõi nghiêm ngặt. Từ mấy chục năm nay quân chiếm đóng đã tước đọat hết mọi quyền tự do của người dân miền nam nước Việt.
Luật pháp. Người dân VNCH đã được luật pháp bảo vệ tài sản tính mạng, có tòa án, có luật sư bào chữa, người dân chỉ bị bắt giam tối đa 24 giờ đồng hồ nếu không có bằng cớ phạm pháp, nay họ có thể bị công an nhà nước bắt giam vì bất cứ lý do gì hoặc chỉ là tình nghi. Họ có thể bị giam giữ vô thời hạn mà không cần đưa ra tòa xét xử, phải có án, người dân có thể bị chính quyền, bị kẻ thống trị cướp đoạt đất đai tài sản mà không thưa kiện ai được. Sau 30-4-1975, trại tập trung, nhà giam mọc lên như nấm tại miền Nam, hàng trăm ngàn người bị lùa vào trai tù dưới danh nghĩa cải tạo mà không hề được xét xử, họ bị giam giữ lâu dài có người lên tới mười mấy năm trời. Sống trong xã hội áp dụng luật rừng hiện nay, người miền Nam ai cũng nơm nớp lo sợ, họ có thể bị bắt bất cứ lúc nào không có lý do, chỉ một sự tình nghi hoặc tư thù với cán bộ có thể bị giam giữ lâu dài.
Đạo đức. Người dân miền Nam nay tiếc nhớ xã hội có kỷ cương đạo lý của VNCH ngày xưa, trước 1975, miền nam là một xã hội có tổ chức nghiêm chỉnh, chịu ảnh hưởng sâu xa của giáo lý Khổng Mạnh, con người có nhân phẩm, gia đình và học đường giáo dục đạo đức luân lý cho con em để trở thành con người tốt của xã hội. Nay thì khác hẳn, xã hội đương thời sô bồ, băng hoại phản đạo đức luân lý, phim ảnh khiêu dâm đồi bại lan tràn, đĩ điếm, bia ôm, đầy rẫy cả thôn quê thành thị, con gái bị bán đi làm đĩ khắp nơi. Con người ngày nay chỉ biết có đồng tiền, lửa đảo, lưu manh trộm cướp, băng đảng lộng hành, trẻ nít chửi thề tục tĩu ngay tại học đường, tham nhũng hối lộ từ trên xuống dưới, có người nói giả thử chế độ CSVN sụp đổ, người ta phải mất ít nhất là ba thế hệ mới xây dựng được xã hội lành mạnh như xưa.
Tài sản. Nhiều người mất cơ mất nghiệp, nhiều người xưa là thương gia, đại phú bị quân chiếm đóng lấy nhà tịch thu tài sản đuổi đi vùng kinh tế mới rồi trốn về Sàigòn với tấm thân tàn ma dại. Nhiều người khá giả có nhà lớn hoặc nhà mặt đường đi vượt biên không thoát bị quân chiếm đóng lấy nhà nay nghèo khốn nghèo khổ tiếc nhớ thời oanh liệt xa xưa. Những người có tài sản làm việc cho chế độ cũ phải vào trại tập trung cũng bị chính quyền “mượn nhà”ở nay tiếc nhớ thủa vàng son của mình….
Giáo dục, Y tế – Khoảng 1980, trong một phiên họp nhân viên tại bệnh viên Vũng Tầu, một chị dược sĩ gốc ngoài Bắc vào đã phát biểu:
“Chế độ Ngụy mà chúng ta đánh đổ nó nhưng nó đào tạo các chuyên viên như kỹ sư bác sĩ giỏi hơn chúng ta”
Thật vậy nền giáo dục Việt Nam Cộng Hòa trước 1975 đã đào tạo các chuyên viên khoa học kỹ thuật tương đương với các nước tân tiến và đã được chính phủ Pháp công nhận có giá trị ngang hàng. Văn bằng trung học VNCH đã theo đúng chương trình của người Pháp, việc thi cử rất nghiêm chỉnh, văn bằng trung học, đại học cũng đã được coi ngang hàng với văn bằng bên Pháp, việc thi cử dưới trung học nhất là thời Đệ nhất cộng hòa thập niên 60 có phần còn khó khăn hơn ở ngọai quốc. Nay người gốc miền Nam vẫn tiếc nhớ một thời giáo dục vàng son của họ vì nền giáo dục hiện nay của quân chiếm đóng đã sản xuất ra một lô những văn bằng “lèo”, thạc sĩ, tiến sĩ nhiều như lá mùa thu, các quan to Thứ trưởng, Tỉnh ủy, huyện ủy đều có thể mua bằng tiến sĩ “ma”, thạc sĩ “lèo”, nạn bằng giả bằng ma tại VN ngày nay không còn gì xa lạ. Học sinh từ tiểu học lên trung học, đại học VNCH hồi xưa đều được học miễn phí, chỉ riêng bậc trung học có thêm trường tư thu học phí, ngày nay trẻ em thất học nhiều vì không có tiền đóng học phí. Trước 1975, nhà giầu hoặc những người có tiền khi ốm đau nặng đi bệnh viện tư, người nghèo đã có nhà thương thí của chính phủ lo. Nay lấy danh nghĩa xã hội chủ nghĩa để mị dân, chính quyền CS chỉ biết thu thuế, không mảy may để tâm tới phúc lợi người dân, các bệnh viện ở Việt Nam hiện nay đòi hỏi bệnh nhân phải có tiền, không có tiền thì chịu chết, đi học, chữa bệnh phải có tiền, cái gì cũng phải mất tiền.
Bình đẳng. Mặc dù có một số khuyết điểm nhưng VNCH trước đây tương đối là một xã hội công bình, tuy có nạn bè phái nhưng người có tài đức dù thân cô thế cô vẫn có cơ hội tiến thân điển hình là Giáo sư Nguyễn Văn Bông. Xuất thân từ người con thông minh trong một gia đình nghèo tại miền quê, Bông đã phải làm lao động thêm để lo đèn sách, lớn lên anh ta xuất dương du học, làm bồi tầu, khuân vác cực nhọc rồi thành công vẻ vang, đậu tiến sĩ, thạc sĩ, làm tới chức Viện trưởng một Học viện lớn, nếu sống dưới chế độ CSVN hiện nay, tột đỉnh cuộc đời của ông ta chỉ có thể làm một thầy giáo làng quèn mà thôi.
Từ 1975 cho tới nay, sự học hành, công ăn việc làm chỉ con cái cán bộ, đảng viên hoặc những người từ miền Bắc vào mới được ưu tiên, con cháu các cựu quân nhân, viên chức chế độ cũ hoặc phó thường dân Nam bộ vẫn bị kỳ thị phân biệt đối xử nặng nề, chính quyền CS duyệt xét lý lịch đương đơn rất kỹ. Những công việc tốt, lương cao, béo bở hái ra tiền… chỉ dành cho các đảng viên hoặc họ hàng thân thuộc, những người từ miền Bắc vào Nam còn những việc xương xẩu, làm chỉ đủ bỏ vào mồm mới đến tay thành phần chế độ cũ hoặc phó thường dân Nam bộ.
Nay người dân phía dưới sông Bến Hải vẫn tiếc nhớ một thời vàng son của miền Nam nước việt nhưng cái thời ấy nay đã chết rồi, nó chỉ còn để lại một tiếng vang, vang bóng một thời. Quân chiếm đóng đã tàn nhẫn bế mạc cái thời huy hoàng ấy, mặc dù họ lớn tiếng kêu gọi xóa bỏ hận thù nhưng người miền Nam vẫn không thể quên những hành động trắng trợn của họ tại mảnh đất này.
Quân chiếm đóng có thực sự muốn xoá bỏ hận thù hay không? Họ xóa bỏ hay đào sâu thêm cái hố sâu hận thù đã vốn dĩ sâu thăm thẳm từ bao năm qua? Người Việt Hải ngoại chúng ta hòa hợp với quân chiếm đóng, đem tài nguyên tài năng về Việt Nam xây dựng quê hương hay là để củng cố thêm quyền lực và tài sản cho bọn thống trị, để họ vơ vét thêm tài sản nhân dân cho đầy túi tham và đè đầu cưỡi cổ nhân dân miền Nam thêm nhiều thế kỷ nữa? Trước mắt chúng ta thấy họ vẫn ngoan cố như tự bao giờ, trước sau như một.
Địa vị của quân chiếm đóng, của bọn thống trị vẫn phải được củng cố vững mạnh hơn bao giờ hết bằng lưỡi lê và họng súng.
© Trọng Đạt
© Đàn Chim Việt
Sau hơn 30 năm, Người Miền Nam đã dậy cho người
Miền B ắc xả hôi chủ nghẽ nhiều điều lắm chứ :
Biết ..cái nồi ngồi trên cái cốc…là cà phê phin;
Biết cái bồn cầu…không phải là nơi…rửa mặt!
Biết đạp, đài, đồng…chưa bao giờ có được trong đời.
Biết kêu cái…xưởng đẻ…là bảo sanh viện;
Biết thế nào là tấm áo dài tha thướt đẹp nhứt hoàn vũ…
Biết thế nào là nhạc vàng! (Còn nhiều lắm, hỡi Rợ Hồ ui!)
Rợ Hồ ui, hơn a mươi năm, mà cái áo chưa che dấu
được cái vẻ ba đời bần cố nông….nói ngọng.
Nói rằng…”Sau hơn 30 năm, Người Miền Nam đã dậy cho người Miền Bắc xả hôi chủ nghẽ nhiều điều lắm chứ “…thì xem ra trịch thượng và kênh kiệu quá!
Nhưng quả thực “dân trí” nhân dân miền Bắc đã được “giải phóng” (nâng cao) khi họ vào miền Nam, tận mắt thấy được cách sống và văn hoá của chế độ cũ VNCH!
Có người từ miền Bắc vào Sàigòn đã phải thốt lên rằng: Trời đất, miền Nam hơn hẳn miền Bắc rất nhiều! Tôi “giải phóng” Anh,…Hay Anh đã giải phóng tôi???
Ý a! Nghĩ cũng tội thiệt, cùng là một dân tộc, nhưng nhân dân miền Bắc đã bị ông hỒ và đảng csvn lừa dối, gạt gẫm, cố tình “ngu dân hoá” để đè đầu cưỡi cổ!
Nếu những người miền Nam như ông Hà Châu, Ý Yên, nvtncs mà có tấm lòng vì TỔ QUỐC và DÂN TỘC “thật sự”…thì hãy nên thông cảm và chia sẻ nỗi đau với anh chị em (nhân dân) miền Bắc, dùng những lời tế nhị để động viên, giúp nhau cùng thăng tiến dân trí…Nhưng rất tiếc thay!
Với những lời miệt thị, chửi rủa,…thay vì dồn vào lãnh đạo csvn, thì lại đổ lên đầu những nạn nhân đau khổ (nhân dân miền Bắc), vậy thì “dân trí” của quới vị không lẽ chỉ thế thôi sao, thưa các ông…Hà Châu, Ý Yên, Ý-Thiêng và nvtncs ?
ĐỪNG CÓ NHẬN VƠ . – mà thành kẻ VỚ VẨN .
Gửi kẻ mang danh Trọng Đạt và nvtncs .
Đừng nhận vơ rằng – cũng là Việt Kiều yêu nước -khi mà luôn hò hét phá hoại Đất nước Việt Nam .
Những Người VN yêu nước chúng tôi , không cùng với tiếng nói lạc lõng của mấy kẻ hận thù chỉ to mồm nhận vơ kia .
Chính mấy người đã ngăn cản và không muốn đa số Kiều Bào gửi tiền và về thăm Quê Hương VN , thì làm sao mấy kẻ chống đối như mấy người có cắc bạc nào trong số hàng tỷ USD mỗi năm , để mà nay nhập xằng thắc mắc ?
Qua đó mới thấy rằng – Dù bị đám thiểu số hận thù kia ngăn cản và phá đám , nhưng Đa Số Người Việt Hải Ngoại vẫn rất yêu nước , yêu Quê Hương . Hàng năm , hàng trăm ngàn Kiều bào đã về thăm quê VN . Tính ra , hàng triệu lượt người đã về thăm .
Nhiều gia đình vợ con VK , tờ Cựu Bộ Trưởng Phạm Duy , vợ con phó TT N Cao Kỳ …cùng hàng loạt các Trí thức , văn nghệ sỹ tên tuổi hàng đầu của Paris by Night , TT Vân Sơn … hải ngoại … đã đua nhau về và biểu diễn , sống cùng bà con trong nước .
Đó là một sự thật hiển nhiên . Không tham gia được , xin đừng nhận vơ có mình ở trong đó .
Với chút lương tâm,
HTP dám quả quyết rằng, Tướng Cao Kỳ trở về VN
trong bước thoái trào của chủ nghĩa CS, là ông
có sứ vụ góp tay trong công cuộc Đổi Mới, và đẩy
cho xe Mác Lê mau xuống vực thẳm. Ông Cao Kỳ
có bao giờ thăm cái…lăng Bác đâu!
Vế nhạc sị Phạm Duy, ông mang Ca dao, nhạc Dân
tộc về VN, làm tan loãng cái cốt cách dòng nhạc
xã hội chũ nghĩa ọ ẹ , cho nó mau tàn đi. Ngoài ra,
PD phổ biến lại những bản nhạc Kháng chiến chống
PHÁP, tức là góp phần đẩy lui cho hết tàn dư văn
hóa thực dân còn sót lại nơi Miến Nam VN ta.
1. Đọc giọng văn của Chị Ba Đốp bọn Bắc kỳ 54 chúng tôi nhận ra ngay chị là dân bắc kỳ 75. Những câu văn như, “ĐỪNG CÓ NHẬN VƠ . – mà thành kẻ VỚ VẨN ….cho thấy quá rõ “bắc 75”. Tới khi chị Ba Đốp viết, “Cựu Bộ Trưởng Phạm Duy…” thì đích thị chị là Việt Cộng miền Bắc xâm chiếm miền Nam, ăn cướp dân miền Nam, xong rồi cũng theo chân dân chạy cộng sản miền Nam và “NHẬN VƠ mình là dân miền Nam tị nạn cộng sản để được “ôm chân theo đế quốc Mỹ rồi.””. Một câu hỏi gửi tất cả NHỮNG NGƯỜI MIỀN BẮC ĐANG Ở TẠI MỸ hoặc đã từng xin nhập học tại Mỹ mà vẫn tôn sùng Hồ Chí Minh, tôn vinh đảng cộng sản, Nếu quả thực đã từng theo chân bác Hồ “đánh cho Mỹ cút, đánh cho Ngụy nhào” và vẫn còn tôn vinh lão già lừa bịp này cùng với cộng đảng của y thì ngày nay cũng chạy theo chân Mỹ Ngụy mà không thấy nhục à? Nên sống im lặng và gậm nhấm mối nhục của mình hơn là lớn tiếng vênh váo “vớ vẩn”.
Ông Thành nói đúng lắm .
Lớp trẻ học sinh – sinh viên VN chúng tôi thỉnh thoảng có chút thời gian ngao du trên mạng – cũng thấy thật ngứa tai -khi eo xèo ở xó trời Tây kia có 1 lũ chỉ biết đánh VÕ MỒM – Đó , chính đám HỔ LỐN RÁC RƯỞI BỊ CÁCH MẠNG VIỆT NAM ĐÁNH VĂNG RA .
Những bát nháo ,lưu vong và hận thù …hết lòng cổ vũ Tử thủ …mà lại hèn nhát bạt mạng nơi nao .
Hò hét trả thù và bôi bẩn Quê Hương … mà suốt ngày lục đục chửi nhau …nơi hải ngoại .
Họ ghen tỵ với Đảng CS và Nhân Dân VN Ta đã hơn 80 năm sống thọ , để 25 năm chết yểu VNCH …
Tất cả , chắc đều phải thấy rằng – Đó không chỉ là MỆNH TRỜI . Những cái gì TỒN TẠI , ấy là cái hợp với quy luật Tự nhiên và Xã hội .
Tất cả , chắc đều phải thấy rằng – Đó không chỉ là MỆNH TRỜI . Những cái gì TỒN TẠI , ấy là cái hợp với quy luật Tự nhiên và Xã hội .???
Đúng là mệnh trời! Cái rốn sản sinh ra CNCS là liên bang Xô-Viết đã quẳng cái chủ nghĩa chết bầm (CNCS) xuống hố rác lịch sử và Liên-Xô đã lột xác, chừng nào tới đảng CSVN?
Bọn Hải ngọai nó ganh tỵ với Đảng CS VN! đúng thế vì cái Đảng CSVN giết người, cướp của ấy đã ANH DŨNG , KIÊN CƯỜNG, CHÍNH NGHĨA,đã khôn ngoan bán lần hồi tiền đồ tổ quốc mà chia nhau gặm nhắm. Bọn này khi hành sự lấy kít trâu nhét đầy lỗ tai nên đâu cần nghe nhân nhân VN đang khinh bỉ chúng vì cái tội bán nước ! Người Hải Ngọai hèn quá nên không dám làm cái chuyện trời không dung đất không tha của bọn CSVN ấy ! Hãy nhìn cái gương tuổi trẻ của chàng SV Nguyễn Anh Tuấn đang muốn được vô tù chung với TS. CHHV thì thấy cái tuổi trẻ VN gì gì đấy có đáng ngẩn mặt nhìn đời không ?
Trong một thế giới bưng bít như ở miền Bắc suốt mấy chục năm, đảng nói gì thì nhân dân cũng phải răm rắp nghe theo. Nhưng từ khi cầu Hiền Lương được thông suốt, dòng chảy từ Bắc vào Nam mở toang, rồi hôm nay thông tin mạng như dòng nước dâng cao tràn vào VN. Nhờ vậy mà những dối trá, bưng bít của nhà nước VN ta đã bị phá vỡ. GS sử học Hà Văn Thịnh đã khẳng định, những gì chúng ta biết được ở VN thì chỉ có 30 % sự thật còn 70 % là dối trá!
Do vậy mà rất nhiều người đã sáng mắt, sáng lòng, trong đấy có cả TS. CHHV, anh chàng SV Nguyễn Anh Tuấn, và còn nhiều người trẻ khác nữa đã dám ngẩng mặt nhìn đời và nói lên sự thật. Ông VIỆT ANH chắc là đã lớn tuổi, mắt mờ chân chậm, trí cùn nên không thể tiếp thu, không nhìn ra sự thật, vẫn chỉ biết tiếp tục cúi đầu nghe theo tuyên truyền dối trá của đảng?
Hiện giờ mới xuất hiện một thuyết mới trên d/đ DCV. Thuyết đó, do ông Lê Hải, và được sự ủng hộ của ông Trung Kiên là:
Dân miền Bắc là nạn nhân của đảng CSVN.
Trong sự mong muốn HGHH dân tộc, họ đang định tách rời ĐCSVN và dân miền Bắc.
Vậy câu hỏi căn bản và cần thiết nên được đặt ra là:
Dân miền Bắc là nạn nhân của đảng CSVN, hay
Cùng với đảng CSVN, dân miền Bắc là thủ phạm, là công tác viên, trong cuộc cưỡng chiếm và đánh miền Nam?
Để trả lời câu hỏi này, tôi xin nhắc lại châm ngôn của cả dân miền Bắc lẫn ĐCSVN; đó là “dân với đảng như nước với cá.” Không có nước, cá không sống được.
Hơn nữa, hôm 30 tháng tư, năm 1975 trong khi dân miền Nam chết tróc, hãi hùng, đau đớn trong ngày mất nước thì dân miền Bắc tưng bừng ăn mừng và mấy năm đầu, dân miền Bắc rất hãnh diện, kiêu căng, và vẫn tiếp tục kiêu căng tuy bớt được một chút.
36 năm sau, sau trăm, ngàn sự lừa dối của ĐCSVN, dân Bắc, nửa mê, nửa tỉnh, tự nhận mình là nạn nhân của đảng.
Những điều mà đảng Đại Việt, Việt Nam Quốc Dân Đảng đã biết từ năm 1945, bây giờ những người như CHHV, DTHương, Bùi Tín mời chậm trễ tỉnh ngộ biết đến thì thử hỏi những người này dạy chúng ta, người miền Nam cái gì về dân chủ, về tự do?
Muốn HGHH ư? Hãy trả lại đất đai, nhà cửa, ruộng nương của dân Nam và hãy rút hết quân đội, công an, đảng viên ĐCSVN về Bắc, rồi sẽ điều đình giữa Nam, Bắc.
Muộn lắm rồi, đằng nào cũng sắp chết với “thằng” Tầu; e rằng dù có HGHH giữa Nam Bắc đi nữa, cũng không chống lại nạn Bắc thuộc.
“Muộn lắm rồi, đằng nào cũng sắp chết với “thằng” Tầu; e rằng dù có HGHH giữa Nam Bắc đi nữa, cũng không chống lại nạn Bắc thuộc.” Câu trên đây không sai, đài Trung quốc CCTV có chiếu vài giây cảnh bỏ phiếu đại biểu quốc hội ( đã chọn sẵn của cộng đảng) Việt Nam có dấu hiệu khung thùng phiếu đỏ một sao vàng là sao y dấu hiệu của bắc triều Trung quốc, là dấu hiệu chư hầu , muộn quá rồi chúng ta bàn cải cho rõ vấn đề chứ thật ra VN hôm nay đã thuộc Hán triều chỉ cần một khoản thời gian 10 hay 15 năm nữa mọi người sẽ thôi bàn cải . Sở Lưu Hương
“Muốn HGHH ư? Hãy trả lại đất đai, nhà cửa, ruộng nương của dân Nam và hãy rút hết quân đội, công an, đảng viên ĐCSVN về Bắc, rồi sẽ điều đình giữa Nam, Bắc.” (nvtncs)
Điều kiện đ/c đưa ra hơi bị khó thực hiện. Chắc đành từ bỏ ý định HGHH với đ/c.
Khi nào giảm yêu sách thì cho biết ngay nhé. Lúc đó sẽ xem xét lại.
Chào thân ái và quyết thắng!
Ông nvtncs nói điều kiện đấy thì đã rõ ý rồi. Không có hòa hợp hòa giải với cộng sản gì cả. Tôi cũng đồng ý 97% rằng các đồng chí không thể không…quyết tâm chiến thắng một lần nữa. Thế nhưng các anh túng lắm, kẻ thù ở khắp nơi, nhiều nhất là đám đang đội lốt…nhân dân. Kế đó là tàu khựa cứ ngồi ăn ỉa trên đầu. Tuy nhiên cứng miệng thì cũng không mất mát gì, nước bọt là vốn tự có mà lị. Vài hôm nữa rồi sẽ có vài đồng chí đi bằng đầu gối thương thuyết tại Mỹ lối vào cửa sau theo thói quen…của đảng. Chúc may mắn, mau ổn định đời sống trong năm 2011, hy vọng là vậy!
Thưa đồng chí QĐ, CA, ĐVCS Bắc Kỳ,
Sau đây là vài nét về tình hình Việt Nam hôm nay:
Người Nam là công dân hạng nhì trong nước.
HGHH là chuyện mơ hồ. 36 năm, CSVN không thống nhất được lòng dân hai miền.
Môi trường Việt Nam là một môi trường ô nhiễm.
Dân Việt Nam dùng thực phẩm có chất hóa học độc của Trung Hoa.
Nền giáo dục thấp kém. Bằng giả và bằng vô giá trị.
Luân lý xã hội băng hoại.
Pháp luật rừng.
Quyền hành cha truyền con nối.
Vệ sinh công cộng thiếu thốn; bệnh tiểu đường tràn lan. Chuồng xí hôi thối.
Cầu cống phun chất thải mỗi khi mưa lụt. Rác rứa đầy đường.
Giao thông bế tắc. Đường phố khói bụi, ồn ào.
Lạm phát phi mã, đồng tiến phá giá.
Nước không độc lập, phụ thuộc Tầu.
Dân không tự do.
CSVN là một lũ thái thú của Trung Cộng, vơ vét trên lưng dân nghèo.
Trước mắt NVHN và các nước văn minh trên thế giới, chính phủ CSVN, xuất cảng nhân công, xuất cảng phụ nữ, tham nhũng, dối trá, bất tài, độc tài, khúm núm, xum xoe, luồn cúi trước sức mạnh và sự che trở của Tầu cộng, chính phủ đó là một đống rác.
Nhưng đồng chí bất cần miễn còn đảng, phải không đồng chí?
Chúc đồng chí tiếp tục yên vui hưởng thụ.
Bạn Thành nói
“Vẫn cái tư tưởng phân biệt bắc kỳ nam kỳ,đúng miệng lưỡi của lũ phản động lưu vong….
Vẫn cái giọng điệu mang cái quận 1 của sài gon cũ ra để rồi đánh đồng từ vĩ tuyến 17 trở vào cả miền nam no ấm sung túc.
Tội ác mỹ ngũy chất đống ra đấy sao khơng nhìn nhận.
Thoi thì cũng âu là 1 giọt vinh dự nhỏ nhoi giữa 1 biền trời nhục nhã của bè lũ bại trận.tha hương cầu thực.bỏ tổ quốc lưu vong.
Nhân dân Việt Nam khong ai con tin vào cái thuyết dân chủ giả cầy,dân chủ kiểu mỹ của các vị đâu.
Nhảm….”
Bạn chửi những người Hải ngọai là bọn bại trận tha phương cầu thực nhục nhã, nhưng theo thống kê của Việt Nam thì nay tiền gửi về nước của Việt Kiều Hải ngọai vẫn là nguồn lợi chính của Việt Nam so với đầu tư nước ngòai, khai thác dầu khí, hàng xuất khẩu… hàng năm tiền gửi về chính thức là 8, 9 tỷ Mỹ kim, kể cả tiền mang về do Việt Kiều thăm quê hương tổng cộng vào khoảng trên 10 tỷ… hơn 80 triệu người trong nước đã phải sống nhờ vào vài triệu người Hải Ngọai
Như thế thử hỏi ai nhục nhã? sống nhờ đồng tiền của bọn Hải ngọai gửi về như bạn thì ai nhục nhã hơn?
TRọng Đạt
Vẫn cái tư tưởng phân biệt bắc kỳ nam kỳ,đúng miệng lưỡi của lũ phản động lưu vong….
Vẫn cái giọng điệu mang cái quận 1 của sài gòn cũ ra để rồi đánh đồng từ vĩ tuyến 17 trở vào cả miền nam no ấm sung túc.
Tội ác mỹ ngũy chất đống ra đấy sao không nhìn nhận.
Thôi thì cũng âu là 1 giọt vinh dự nhỏ nhoi giữa 1 biền trời nhục nhã của bè lũ bại trận.tha hương cầu thực.bỏ tổ quốc lưu vong.
Nhân dân Việt Nam ko ai còn tin vào cái thuyết dân chủ giả cầy,dân chủ kiểu mỹ của các vị đâu.
Nhảm….
Không phân biệt Bắc và NAM đâu có xong chuyện.
Bà nó, các chú vô sản vô cướp ,vét sạch của cải
nhà người ta, rồi ru êm hòa giải sao, à?
Mấy bạn Nguyen V N, Trung Kien thấy chưa? Cái
lối suy nghỉ Marxit vẫn nằm nguyên trong tâm khảm
nông nô Miền Bắc, không loại trừ những tên Cú Vũ,
Đài, Nam, công Nhân, Thanh Giang… Họ vẫn hiu
hiu tự mãn là kẻ chiến thắng — ăn cướp – mà !
Họ lên tiếng phản đối trong nội bộ với nhau nhằm bảo
vệ cái thành công…đanh cướp, bảo vệ chỗ ngồi của
họ, bầy đàn trong xã hội Bắc Kỳ…
mà
ta ở xa xa, ra sức vỗ tay, vui sướng cho là ta may
kiếm được…đống minh rồi, để ta…bán cái công việc
diệt Cộng cho…chính Cộng! Chưa đâu!
Chánh nghĩa ta có, quốc kỳ Hoàng Kim ta còn ,thực
thể VNCH ta còn… mà ta siêng năng việc nội bộ CS
của họ, mà chi. Thấy chúng ta…dở hơi chưa nào!
Một Miền Nam chánh nghĩa, Miền Bắc CS ngụy nghĩa,
vậy đừng vội tin theo Bắc Kỳ ! chúng lì như…trâu!
Cá nhân tôi không tin “ý thiêng”, chẳng tin “thành”.
Như là chỉ có một bon giả đóng vai quân Xanh quân Đỏ, giả bộ cãi lộn để gây loạn Forum.
Trò cũ!
Xin đồng ý với ông TVM. Ý thiêng là một tên VC xỏ lá.
Cám ơn ông nvtncs đã hồi đáp!
Thiển nghĩ, “lớn hay nhỏ tuổi” không quan trọng Ông ạ, mà suy nghĩ và nhận định (LỚN hay NHỎ) mới là điều quan trọng! Tôi sẽ không lên tiếng, nếu Ông đừng vơ đũa cả nắm!
Bắc hay Nam cũng tùy theo người, chớ không phải ai cũng như ai. Trong chính quyền VNCH khi xưa cũng có nhiều người Bắc vậy, nhưng tại sao họ không gian dối điêu ngoa, xảo trá giống như những cán bộ Bắc dưới chế độ cộng sản?
1) Ông đem chuyện CCRĐ của 50 năm về trước để nói với dân trí hôm nay thì không hợp tí nào cả! Cái thời vừa thoát khỏi thực dân phong kiến, dân trí thấp, xã hội nghèo, những người nông dân tay lấm chân bùn, đói nghèo rách nát, lại bị ông HCM và đảng csvn xúi bẩy, kích động đấu tố nhà giầu, những kẻ “bóc lột dân đen”, đáng phải trừng trị, những ai hăng hái lên tiếng đấu tố thì sẽ được cấp phát ruộng đất, hỏi ai không háo hức. Nhất là khi bị cán bộ chỉ định, từ chối đấu tố thì sẽ bị gán ghép vào tội bao che, đồng loã, liệu Ông có dám từ chối không?
2) Ông viết…”Chính vì những người tin tưởng vào dân Bắc như ông nên mới có cái gọi là MTDTGPMNVM, và miền Nam mới mất“.
Thưa Ông, cái “mặt trận chết tiệt” ấy là do đám trí thức miền Nam kết thành (cán bộ cộng sản) cả Bắc lẫn Nam vì tin tưởng vào HCM và csvn! Ông không nên “kết án” và đổ tội lên đầu người Bắc tất cả như thế! Ông trả lời sao đây với hàng triệu người Bắc đã từ bỏ VNDCCH để di cư vào Nam? Và cuộc di tản (trốn chạy csvn) từ 1975 đến nay cũng có cả Nam lẫn Bắc?
3) Ông viết…”Người Bắc loại trai thanh, gái lịch Hà Thành 54 của những trường CVA, A Sarraut, Trưng Vương, Đại Học Hà Nội, vào Nam năm 54, Chết trận, sang Pháp, sang Mỹ hết rồi ông ạ. Những người chậm chân ở lại cũng bị thủ tiêu hết rồi“.
Rõ khổ!
Sao Ông nỡ tâm “rủa” họ như thế? Còn nhiều người đang ở VN và phải âm thầm chịu đựng một cuộc sống đầy bất công đấy Ông ạ! Viết lách như thế thì có bất nhân quá không? Ông đã coi những nạn nhân ấy như đã chết cả rồi, vô tình (mong) cho csvn thủ tiêu họ?
4) Ông viết…”Lấy thí dụ này: Vài triệu lính bộ đội, con dân đen vào Nam gây chiến tranh, tuy không phải là đảng viên đảng CSVN nhưng những chú bộ đội tin họ đánh để giải phóng miền Nam và đánh rất hăng say. Lúc người Nam rút lui trong chiến dịch Tây Nguyên trên đường số 7, mấy chú bộ đội bắn thả cửa vào thường dân tản cư; trong khoảng 400,000 thường dân, chết mất 300,000 người.
Ông đã “lầm lẫn lớn” khi đưa chuyện chiến tranh do ông HCM và csvn đổ lên đầu dân Bắc! Tôi dám khẳng định rằng, nếu Ông ở thời đó và trong hoàn cảnh ấy, chắc chắn Ông cũng không khác gì đám bộ đội “khát máu” ấy, cho dù Ông (hay bộ đội) không muốn thì cũng phải làm, nếu không muốn bị “tử hình” ngay tại chỗ vì dám cãi lịnh cấp trên, đúng không?
Giết người và chôn sống trên 5’000 người dân vô tội trong dịp tết Mậu Thân 1968 ở Huế, vậy Hoàng Phủ Ngọc Tường, Nguyễn Đắc Xuân và đám “phật tử đấu tranh cứu nước” đã ra tay sát hại dân lành kia có phải người Bắc không, thưa Ông?
Tôi không phủ nhận rằng, vì bị giáo dục nhồi sọ, bị tuyên truyền xuyên tạc, gian dối, lừa gạt, bị bưng bít thông tin, người miền Bắc “phải” gian dối để bươn chải, đè lên nhau mà sống! Vì bị bưng bít, lừa dối mà người ta tôn thờ ông Hồ như một vị thánh sống…
Nhưng nay tất cả đã lộ diện, sự thật đã bị phơi bày, người ta đã chán ngấy cái chế độ csvn, bà Dương Thu Hương coi đám cán bộ csvn như đám giòi bọ, coi ông Hồ như một tên dâm tặc!
Thay vì lên án lãnh đạo csvn, thì Ông đã dồn tức giận lên đầu dân Bắc là điều rất sai lầm, Ông không nên và không thể suy nghĩ “thiển cận” như thế được! Rất nhiều người đã dám vùng dậy, lên tiếng chống lại chế độ csvn như cựu tướng Tần Độ, Nguyễn Trọng Vĩnh, Hoàng Minh Chính, Vũ Cao Quận, Nguyễn Vũ Bình, Phạm Hồng Sơn, Nguyễn Khắc Toàn, Lê Thị Công Nhân, Phạm Thanh Nghiên, Trần Khải Thanh Thủy, Cù Huy Hà Vũ và còn rất nhiều người khác mà tôi không thể ghi ra đây, họ không phải là dân Bắc hay sao?
Và cả những người chủ trương (BBT) DànChimViệt.Info này nữa!
Tóm lại, tôi tôn trọng ý kiến của Ông, chỉ xin …Đừng vơ đũa cả nắm!
Cám ơn Ông nhiều.
Trung Kiên
Thưa ông Trung Kiên,
Trong rất nhiều góp ý của ông, ông là người thích cãi lý cho bằng được.
Người Trung Hoa có nói, đại khái, một tấm ảnh đáng giá một nghìn chữ. Chắc ông còn nhớ cái ảnh, cách đây vài năm, trong một cuộc triển lãm hoa anh đào người Nhật tổ chức ở Hà Nội, “lớp trẻ” VN đến vặt hết hoa của người ta.
Tôi đề nghị thế này: Trước khi bàn cãi thêm trên lý thuyết về dân tộc tính của người Bắc, mời ông dùng thẻ thông hành ngoại quốc, về thăm Hà Nội, Hải Phòng, Vinh, Cao Bằng, Lạng Sơn, vv… và ở đó vài tháng, càng lâu càng hay. Xin ông đừng quên dùng máy bay của hàng không VN để thưởng thức cách tiếp đón nồng hậu, ân cần của mấy cô chiêu đãi viên người Bắc, rồi chuyến về, xin đề nghị ông dùng máy bay hãng Tân Gia Ba để có dịp so sánh.
Nếu ông nhận xét thấy lối ăn nói, suy nghĩ, làm việc của người Bắc chẳng khác gì lối làm ăn của người Nam trước 75, thì tôi xin viết trên mạng này xin lỗi ông và dân Bắc về sự vơ đũa cả nắm, nói xấu người Bắc. Như vậy, theo thiển ý của tôi là công bằng nhất, vì dựa trên khinh nghiệm “sống” trong thời gian vài tháng của ông, người quan sát khách quan.
Nhỏ tuổi nghĩa là ít kinh nghiệm đời, đó là một thực tế, nhất là kinh nghiệm sống hàng ngày trong lòng xã hội Bắc Việt dưới chế độ XHCN.
Chứ còn bàn cãi trên lý thuyết thì tôi xin chịu thua ông trước, vì thời giờ ngắn ngủi, quí bắu, mà sức lực thì chẳng còn bao.
Thưa ông nvtncs,
Theo tôi thì ông Trung Kiên nói rất có lý, chúng ta nên phân biệt người dân miền Bắc với người CS miền Bắc. Chúng ta không nên vơ đũa cả nắm. Cho dù những thế hệ thanh niên miền Bắc bị ảnh hưởng lối giáo dục một chiều của CS, họ có cách nói năng và cư sử khác người miền Nam, thì đó cũng là tội lỗi của đảng CSVN gây ra. Nếu chúng ta không biết phân biệt, để tạo một sức mạnh chung tiêu diệt đảng CSVN, thì một chục năm nữa các thế hệ con em chúng ta ở miền Nam cũng sẽ giống như những thế hệ con em tại miền Bắc vì cùng một mội trưòng giáo dục của CS.
Nhưng tôi có thể khảng định chắc chắn với ông là không phải tất cả những người dân miền Bắc đều như ông nghĩ, bằng chứng là BBT DCV đang cho chúng ta có cơ hội góp ý thả dàn như bây giờ gần như 100% xuất thân từ người miền Bắc đấy. Họ không phải những người như ông tưởng tượng ra đâu. Tôi đồng ý với ông là CS miền Bắc là thủ cựu, vẫn còn tin tưởng ông Hồ là yêu nước, nhưng người CS miền Nam cũng vậy thôi, đôi khi còn quá khích và hành động dã man hơn cả người CS miền Bắc nữa. Thằng thủ Dũng là một bằng chứng, hắn là người miến Nam, nhưng cay cú và độc ác còn hơn cả người CS miền Bắc đấy ông ạ.
Nói tóm lại, chúng ta phải phân biệt giữa người dân Việt nam với CSVN, bất luận người đó là người Bắc, người Trung hay người Nam. Việt nam hiện nay có tới hơn 80 triệu dân, trong khi đó CSVN chỉ có lối 3 triệu, cộng với thành phần ăn theo, thân nhân của bọn cướp này thì cũng không quá 10 triệu, còn hơn 70 triệu là người dân thường VN, họ là nạn nhân của chế độc độc tài khát máu CSVN. Xin ông nhìn nhận sự thật này. Không ai không thừa nhận ông có tinh thần chống Cộng, nhưng chống Cộng quá khích như ông chẳng những không giúp ích cho phong trào diệt Cộng cứu nước, mà còn làm phương hại cho công cuộc chung. Vài lời thô thiển cùng ông. Nếu có gì phật lòng, xin ông lượng tình tha thứ.
Xin vô cùng vắn tắt mà hỏi rằng:
- HĐ Ba Lê là tờ giấy lộn, nhưng nó rất hữu hiệu
– Ngăn chặn được một biển máu và các mồ tập thể tại Miền Nam
VN tưông tự như Mậu Thân hay bên Cambot dưới tay Pol Pot.
– Giúp CS Bắc Việt có dịp giải tán ( trừng phạt) MTGPMN.
– Sẽ phục hồi công lý VNCH, xét vì thằng MTGPMN đã tự ý mà
xé HĐ Ba lê, xóa bỏ hoà giải tại miền Nam ( VNCH bị oan ức,
nên thực thể vẫn tồn tại trước quốc tế và Pháp lý).
–Làm đầu cầu cho Hoa Kỳ trở lại VN vào thời điểm T
– Sẽ hỏi lại Bắc Việt, xem việc thống nhứt đã theo pháp lý De
Jure chưa, hay đang còn là de Facto, phải điều chỉnh lại…
( Ai vừa nói HĐ BL là…giấy lộn? Nó là cái bẫy đó. Nói lại !)
Ý Thiêng thưa lại: Phải phân biệt trắng // đen,
phân biết Bắc Kỳ “xâm lăng” và Nam Kỳ ” tự vệ,”
xong, rồi mới hòa giải, nếu toàn Bắc Kỳ nhận tội.
Bắc Kỳ đây gốm chung cả Phong Trào 8406,
những ông Giang,cô Nhân, cu Cù Vũ, anh Đài…
bởi họ vẫn ” tự hào” là giải phóng Miền Nam ta!
Vậy thì sao ? Bên phe Bắc Kỳ ( nay đô hộ toàn
quốc) phải ” lấy lại tên nước như trước 1975,
thì tự nhiên danh xưng Việt Nam Cộng Hòa tái
xuất hiện cho Miền Nam. Chánh phủ lưu vong
VNCH
tạm đóng tại hải ngoại, sẽ cử những đoàn phái
viện cùng LHQ trở về cổ động tổng tuyển cử giữa
Cộng Hòa hay là Cộng Sản ( đổi tên). Thắng,
thì cầm quyền’, mà bại thì vẫn có mặt, đối lập.
Hai bên cùng thảo luận việc soạn thảo hiến
chương tiến tới Hiến Pháp, tên nước mới, cờ
mới…
Do đó, YT theo dõi, mà không bắt tay vội vàng
liên kêt với những hoạt động dân chủ trong
nội bộ CS hiện nay tại Bắc Kỳ! Hãy chờ Bắc
Ký nói chung, nhận tội xâm lăng quê hương
Miền Nam chúng ta. đó là điềukiện ưu tiên,
nhằm giải quyết vấn nạn Việt Nam nói chung.
Tớ không tin gã “ý thiêng” (*) này.
Bắt đầu có mùi của thum thủm của bọn “lính đánh thuê trên mạng”.
(*) Chủ ý không viết hoa.
o TVM says:
“Tớ không tin gã “ý thiêng” (*) này.
Bắt đầu có mùi của thum thủm của bọn “lính đánh thuê trên mạng”. Chính lối viết này của TVM là giọng điệu của bọn “xâm lăng, ăn cướp” miền Bắc. “lính đánh thuê” cho đế quốc nào? Đế quốc Mỹ hay đế quốc Tầu? Giọng điệu này không bao giờ có thể đưa tới “hòa giải, hòa hợp” như bọn Việt cộng bịp bợm lâu này giả vờ kêu gọi. Hãy chờ đón đọc bài “Cuộc chiến Xâm Lược và Ăn Cướp từ miền Bắc 1954-75” của Nguyễn Tường Tâm này!
Nguyễn Tường Tâm không thấy Ý Thiêng là một tên CS viết xỏ xiên hay sao?
Hãy đọc kỹ lời hắn viết:
“Hãy chờ Bắc
Ký nói chung, nhận tội xâm lăng quê hương
Miền Nam chúng ta. đó là điềukiện ưu tiên,
nhằm giải quyết vấn nạn Việt Nam nói chung.”
Viết lại (và thêm):
Tớ không tin gã “ý thiêng”, gã “nguyễn tường tâm”, và bất cứ gã nào có giọng điệu thum thủm của bọn “lính đánh thuê trên mạng”(*).
Tớ (và hy vọng nhiều người khác nữa) không bị mắc lừa các chú đâu.
(*) Tên gọi này thuộc bản quyền của Nguyễn Hưng Quốc.
Các Ông nhẫm lần cả rồi! Lãnh đạo CSVN chính là bọn đánh thuê cho Trung Quốc đấy, hãy tỉnh lại đi, đừng mắc lừa chúng nó nữa! Còn những ai đang hô hào hoà giải hoà hợp cũng nên tỉnh trí suy nghĩ lại, CSVN đâu có muốn như thế, các Ông khao khát cũng chẳng được, chỉ là rao mướn không công và làm trò hề cho thiên hạ!
Hình như ông/bà Nghịch Nhĩ “nghe” nhầm. Vậy hãy đọc kỹ lại.
Chỉ có giọng điiệu hô hào phân biệt Bắc-Nam theo kiểu phá hoại(*); không ai “khao khát” “hô hào hoà giải hoà hợp” với lãnh đạo cộng sản hay “rao mướn không công” như ông/bà Nghịch Nhĩ nói đâu.
(*) “ý thiêng” nói:
“phân biết Bắc Kỳ “xâm lăng” và Nam Kỳ ” tự vệ,” xong, rồi mới hòa giải, nếu toàn Bắc Kỳ nhận tội.
Bắc Kỳ đây gốm chung cả Phong Trào 8406, những ông Giang,cô Nhân, cu Cù Vũ, anh Đài…”
(Ý kiến của tôi (TVM) về lời phát biểu trên: Đó không thể là ý nghĩ của một người Việt nam bình thường?)
“Nghe” thì có thể nhầm, chữ nghĩa còn rành rành ở đây thì làm sao nhầm được?
a) “Ý Thiêng thưa lại: Phải phân biệt trắng // đen, phân biết Bắc Kỳ “xâm lăng” và Nam Kỳ ” tự vệ,” xong, rồi mới hòa giải, nếu toàn Bắc Kỳ nhận tội.
b) “Giọng điệu này không bao giờ có thể đưa tới “hòa giải, hòa hợp” như bọn Việt cộng bịp bợm lâu này giả vờ kêu gọi.”
* Từ lời nói đến hành động có bao giờ lãnh đạo VC đề cập đến “hòa giải, hòa hợp” đâu mà cho là giả vờ kêu gọi? Như vậy không là “khát khao” và rao mướn không công, làm trò hề cho thiên hạ?
Tôi đồng ý với ông TVM đối với “ý thiêng”, ông này chuyên nói nhàm, nhảm!
Đôi mắt của chú Báo Gấm diễn tả lòng trắc ẩn trước thú hoang sơ sanh, hoàn toàn tương phản với chính sách độc ác, tàn nhẩn truy bức ba đời của Cộng Sản.
Stalin ở Kremlin và Hồ Chí Minh ở Bắc Bộ Phủ: hai con người, một chính sách.