WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Ba mươi sáu năm qua

Ngày 30-4-1975, một ngày kinh hoàng  nhất đối với đa số người dân miền nam nước Việt khi họ thấy xe tăng và bộ đội Cộng Sản tràn vào tiếp thu Sài Gòn, ai nay mường tượng ra một tương lai đen tối mù mịt sẽ diễn ra tại mảnh đất này: đói khổ, thóc cao gạo kém, mất tự do, sưu cao thuế nặng,  bị trả thù, lưu  đầy….Mặc dù cũng là người Việt Nam máu đỏ da vàng nhưng người Sài gòn chỉ biết đây là những người ngọai lai, xâm lược, họ biết rằng đất nước của mình đã bị  đạo quân từ bên ngoài  tới chiếm đóng.

Từ sau 1954, Việt Nam chia ra làm hai nước, một nước ở phía trên vĩ tuyến 17, hay trên sông Bến Hải và một nước ở dưới vĩ tuyến và dòng sông nhỏ này. Từ những năm đầu thập niên đã diễn ra cuộc chiến tranh giữa hai nước: miền Bắc  được Cộng sản quốc tế trợ giúp vũ khí đạn dược đã mở cuộc chiến tranh dưới danh nghĩa “giải phóng” chiếm cho được vựa lúa miền Nam để cứu đói miền Bắc đã và đang thiếu thốn thực phẩm, lúa gạo trầm trọng. Cuộc chiến mở rộng bắt đầu từ 1964, 1965 khi miền Bắc công khai đưa quân vào miền Nam để chiếm cho được mảnh đất phì nhiêu béo bở này. Tình hình chiến sự trở nên tàn khốc trong khoảng 10 năm từ 1965 cho tới 1975, đó là cuộc chiến giữa một nước nghèo đói lạc hậu miền Bắc VN và một nước sung túc tiến bộ ở miền Nam VN. Miền Bắc có ưu thế ở chỗ họ được CS quốc tế viện trợ vũ khí dồi dào, vô hạn định và một dân số đông đúc, họ có cơ hội thuận tiện để đẩy hàng triệu thanh niên vào cuộc chiến.

Mặc dù bị thiệt hại nặng nề nhiều trăm ngàn người trong những năm giữa và cuối thập niên 60, nhưng miền Bắc vẫn tiếp tục cuộc phiêu lưu, họ có ưu thế của kẻ  nghèo đói không sợ chết, dù tổn thất bao nhiêu cũng không đáng kể miễn là chiếm được vựa lúa miền Nam VN. Sau khi nướng hơn một triệu thanh niên họ đã đạt được mục tiêu, chinh phục được miền Nam sung túc.

Khi mới vào tiếp thu Sài gòn họ nói “Đế quốc Mỹ bại trận, dân tộc ta là kẻ chiến thắng”, miệng nói hòa giải dân tộc nhưng trên thực tế sau khi thắng  trận họ đã thỏa thuê mãn nguyện tha hồ mà vơ vét, chiếm  đoạt nhà cửa, ruộng đất, quí kim, hàng hóa… Cựu đảng viên Cộng Sản Bùi Tín đã gọi đây là một cuộc ăn cướp vĩ đại. Nhà cửa, tài sản của dân di tản đương nhiên thuộc về quân chiếm đóng dù họ còn thân nhân ruột thịt, tất cả những nhà lớn đều thuộc về quân chiếm đóng, chủ nhà phải dọn đi ở những căn nhà nhỏ lý do phó thường dân không được quyền ở những nhà rộng lớn, cao tầng.

Có người nói đây là cuộc chiến tranh ý thức hệ giữa Tư bản và Cộng Sản, người cho đây là cuộc chiến chống Đế Quốc xâm lược, người nói đây  là cuộc chiến tranh ủy nhiệm, hai miền Nam Bắc đã được các siêu cường uỷ nhiệm, nhưng sự thực đã quá rõ ràng, nó chỉ là một cuộc “chiến tranh ăn cướp” giữa một nước nghèo đói lạc hậu và một đất nước giầu có tân tiến. Nước nghèo ra sức đánh thí mạng để cướp của cải vật chất bên kia, để chiếm cho được mảnh đất phì nhiêu rồi tha hồ mà vơ vét, bóc lột… Nước nghèo đói chỉ biết lấy lưỡi lê và họng súng để theo đuổi cuộc chiến tranh ăn cướp lâu dài, họ chủ trương chính quyền đẻ ra từ họng súng.

Khi chiếm được miền Nam, cán bộ Cộng Sản tươi cười với đồng bào nói nào hoà bình thống nhất rồi, nào hai miền cùng xoá bỏ hận thù và cùng nhau xây dựng đất nước, hàn gắn vết thương chiến tranh. Thế nhưng họ không bao giờ bỏ được bản chất gian trá có từ hồi mới cướp chính quyền mùa thu 1945, chiếm xong Sài Gòn hoa lệ, đạo quân chiến thắng vội vã chở hết vàng bạc, quí kim của ngân hàng, tháo gỡ các máy móc trong các cơ xưởng, bệnh viện, vét hết các kho dụng cụ, hàng hoá, máy móc hiện đại….chở ra Bắc.  Số vàng bạc quí kim vơ vét được vào túi các quan cán bộ gộc hết,  họ vơ vét nhanh gọn y như đàn cào cào châu chấu phá hoại mùa màng, sau cơn trấn lột tập thể vĩ đại ấy miền Nam chỉ còn là một mảnh đất nghèo xơ xác. Thực tế chứng tỏ tại châu Âu, nước Đức sau khi thống nhất, Đông Đức đã trở thành gánh nặng cho Tây  Đức, họ gồm hàng tá khuyết điểm: lười biếng, gian trá, lạc hậu, ngu xuẩn…  và tình hình Việt Nam cũng y hệt như thế, miền Bắc đã dựa hẳn vào  miền Nam để sống.

Một hai năm sau ngày 30-4-75 Cộng Sản đánh tư sản hai lần để lấy nhà cho cán bộ, đổi tiền  ba lần, chính quyền đã vét cạn sạch  túi tiền người dân, kế đó họ phát động chiến dịch đẩy dân chúng đi kinh tế mới để dãn dân ra khỏi thành thị ngõ hầu có chỗ đưa dân từ miền Bắc vào. Kế hoạch chiếm nhà dân đã được kẻ chiến thắng hoạch định một cách tinh vi khoa học. Những người đi vượt biên dù thoát hay không thoát đều bị lấy nhà, những nhà lớn, nhà mặt đường của dân cải tạo liên hệ chế độ cũ hầu hết bị tịch thu, họ lấy tất cả nhà cửa tài sản của những  người đi chính thức. Sau ngày 30-4-75 một hai tháng, họ lùa các viên chức, sĩ quan chế độ cũ vào các trại cải  tạo lâu dài rồi  đẩy miền Nam tới chỗ nghèo nàn cùng cực để không thể trỗi dậy chống lại họ. Người Sài Gòn mỗi ngày một nghèo, nhiều người phải bán nhà với giá rẻ mạt cho kẻ chiến thắng để lấy tiền đong gạo sống qua ngày. Cán bộ cao cấp từ miền Bắc kéo nhau vào Nam chiếm nhà của kẻ bại trận, cán bộ lớn chiếm nhà lớn, cán bộ nhỏ chiếm nhà nhỏ rồi tha hồ mà vơ vét cho đầy túi tham.

Thấm thoắt đã 36 năm trôi qua, đời sống kinh tế miền Nam ngày nay cao hơn những năm thập niên 80, 90 rất nhiều nhờ Hoa Kỳ bãi bỏ cấm vận và nhờ  các nước giầu Đài Loan, Hoa Kỳ, Tây Âu, Đại Hàn, Nhật…vào đầu tư  cộng với tiền đô la của  Việt kiều ở ngọai quốc gửi về dồi dào. Đời sống có khá hơn xưa nhưng cái hố chênh lệch giầu nghèo lại sâu gấp bội lần tình trạng xã hội trước 1975. Trong khi những bà mẹ nghèo khổ  tay bế con, tay bán vé số thì những đảng viên quyền thế có cơ ngơi, nhà mặt đường, trong nhà lúc nào cũng có cả triệu đô la tiền mặt, mấy nghìn lượng vàng. Các quan to tỉnh ủy, ủy viên trung ương đảng đã  thành phú gia địch quốc có khách sạn, nhà hàng, đất đai, cơ sở thương mại, sản xuất….tài sản của họ có thể lên tới hàng trăm triệu đô la hoặc hơn thế. Nhiều người khi mới vào Nam chỉ mang theo có một manh chiếu rách nay đã trở thành những triệu phú đô la, xe ngựa nghênh ngang.

Nay người nghèo tại các tỉnh đổ sô lên Sài gòn và các thành phố lớn làm công nhân, họ chen chúc nhau thuê phòng trọ, hàng chục người một phòng nhỏ xíu với mức lương thấp 100 đô la hàng tháng, sau khi trả tiền phòng, tiền ăn họ chẳng còn dư đồng nào, những người cùng khổ này làm lụng vất vả nhưng chỉ đủ bỏ vào mồm. Đời sống thành thị tương đối còn khá, tại miền quê người dân lam lũ vật lộn với cuộc sống đắt đỏ, một hiện tượng phổ thông tại các nước kém mở mang, người nghèo ngày càng khốn khổ, người giầu ngày càng giầu thêm.

Mặc dù mức sống đã được nâng cao nhưng gần đây Thủ tướng CSVN nhìn nhận Việt Nam vẫn là một nước nghèo, thật vậy lợi tức đầu người VN nay vào khỏang 1,000 đô la một năm, trên thực tế chỉ bằng một nửa, hoặc một phần ba của các nước Phi châu như Ai cập, Lybia, Tunisie… nếu so với các nước láng giềng tại Đông Nam Á thì VN còn thua xa hơn nữa.

Nay người miền Bắc kéo vào Sài Gòn và các thành phố lớn tại miền Nam rất đông, họ là những người giầu có và quyền thế nhất Sài Gòn hiện nay, làm chủ hầu hết các nhà cửa to lớn của Sài Gòn và các nhà  hàng lớn, các cơ sở thương mại, các cơ quan nhà nước… Họ là những cán bộ cao cấp và bà con thân thuộc được đưa vào đây để tranh dành hết những chức vụ béo bở, những công việc hái ra tiền. Tại các cửa hàng lớn, các cơ quan chỗ nào cũng thấy toàn là Bắc Kỳ, đó là giai cấp giầu có thống trị tại Sài Gòn hiện nay. Kẻ chiến thắng lấy đi tất cả, Winner  takes it all, họ hưởng đủ tất cả lạc thú trên đời, biệt thự, xe hơi, rượu ngon, gái đẹp… không còn thiếu thứ gì.

Cho tới nay bộ mặt đổi đời của miền Nam càng lộ rõ hơn bao giờ hết bộ, kẻ thắng trận ngày càng giầu có, vơ vét, tập trung tài sản của nhân dân vào trong tay, bà con của họ cũng được chia chác những chức vụ béo bở, cơ sở làm ăn lớn tha hồ mà đớp hít… trong khi ấy người dân miền Nam, những kẻ bại trận ngày càng khốn khổ, trừ những người có thân nhân ở nước ngoài trợ giúp, đa số phải làm lụng đầu tắt mặt tối vì miếng cơm manh  áo. Người miền Bắc nay đã trở thành giai cấp thống trị người miền Nam, họ tước đoạt tài sản nhà cửa của người miền Nam, đuổi người miền Nam đi các vùng kinh tế xa xôi khỉ ho cò gáy. Những kẻ bị áp bức bóc lột  đành ngậm đắng nuốt cay, chịu khuất phục trước lưỡi lê và họng súng của đạo quân chiến thắng.

Đã một phần ba thế kỷ trôi qua,  người miền Nam ngày nay dù là lớp người cũ hay lớp trẻ em sinh sau đẻ muộn vẫn nhìn chính quyền CS, nhìn người miền Bắc như đạo quân chiếm đóng, như bọn xâm lăng đã tước đọat tài sản, quyền sống của họ. Dù nói cùng một thứ tiếng, viết cùng một văn tự nhưng không hẳn phải là một quốc gia, thời xa xưa, Xuân thu, Chiến Quốc, thời Tam Quốc nước Tầu đã chia làm nhiều nước Tần, Sở, Yên, Ngô… và bây giờ Bắc Hàn, Nam Hàn cũng là hai quốc gia riêng biệt, châu Mỹ La Tinh cùng nói tiếng Tây Ban Nha, Trung Đông cùng nói tiêng Ả Rập nhưng đã chia làm mấy chục nước. Người miền Nam VN xa xưa không muốn thống nhất với miền Bắc cũng như Nam Hàn hiện nay không muốn thống nhất  với  Bắc Hàn lý do nước tân tiến sung túc không muốn mang cái gánh nặng lạc hậu trên vai.

Nay CS đưa ra luận điệu ru ngủ dân miền nam như hãy để Việt Nam Cộng Hòa lùi vào quá khứ, hãy quên đi lá cờ vàng, chúng ta hãy bắt tay nhau cùng xây dựng lại những vết thương do chiến tranh để lại, cùng nhau xoá bỏ hận thù nhưng người miền Nam lớp già cũng như lớp trẻ vẫn tiếc nhớ đất nước của họ, tiếc những cái họ đã mất từ bao năm qua:
Tự do.  Cái mất mát lớn nhất của người miền Nam phía dưới vĩ tuyến 17 là mất tự do, trước hết là tự do ngôn luận, thời xa xưa tại nước Việt Nam Cộng Hòa… báo chí được quyền chỉ trích sai trái của chính phủ, người dân được nói cái mình muốn nói, được biểu lộ sự phản kháng, biểu tình chống chính phủ, được thành lập đảng phái đối lập, được tự do hội họp. Người dân được quyền tự do tư tưởng, được đọc và viết điều mình muốn, sách báo không bị kiểm duyệt hoặc chỉ bị kiểm duyệt hạn chế, người dân được đọc sách báo nhập từ ngọai quốc trái với tình trạng ngày nay, sách báo hải ngọai gửi về bị vất vào thùng rác. Người dân VNCH được tự do cư trú, muốn ở đâu thì ở, muốn đi đâu thì đi nhưng nay họ phải chịu chỉ định cư trú, theo chế độ hộ khẩu, bị chính quyền địa phương giám sát, theo dõi nghiêm ngặt. Từ mấy chục năm nay quân chiếm đóng đã tước đọat hết mọi quyền tự do của người dân miền nam nước Việt.

Luật pháp. Người dân VNCH đã được luật pháp bảo vệ tài sản tính mạng, có tòa án, có luật sư bào chữa, người dân chỉ bị bắt giam tối đa 24 giờ đồng hồ nếu không có bằng cớ phạm pháp, nay họ có thể bị công an nhà nước bắt giam vì bất cứ lý do gì hoặc chỉ là tình nghi. Họ có thể bị giam giữ vô thời hạn mà không cần đưa ra tòa xét xử, phải có án, người dân có thể bị chính quyền, bị kẻ thống trị cướp đoạt đất đai tài sản mà không thưa kiện ai được. Sau 30-4-1975, trại tập trung, nhà giam mọc lên như nấm tại miền Nam, hàng trăm ngàn người bị lùa vào trai tù dưới danh nghĩa cải tạo mà không hề được xét xử, họ bị giam giữ lâu dài có người lên tới mười mấy năm trời. Sống trong xã hội áp dụng luật rừng hiện nay, người miền Nam ai cũng nơm nớp lo sợ, họ có thể bị bắt bất cứ lúc nào không có lý do, chỉ một sự tình nghi hoặc tư  thù với cán bộ có thể bị giam giữ lâu dài.
Đạo đức. Người dân miền Nam nay tiếc nhớ xã hội có kỷ cương đạo lý của VNCH ngày xưa, trước 1975, miền nam là một xã hội có tổ chức nghiêm chỉnh, chịu ảnh hưởng sâu xa của giáo lý Khổng Mạnh, con người có nhân phẩm, gia đình và học đường giáo dục đạo đức luân lý cho con em để trở thành con người tốt của xã hội. Nay thì khác hẳn, xã hội đương thời sô bồ, băng hoại phản đạo đức luân lý, phim ảnh khiêu dâm đồi bại lan tràn, đĩ điếm, bia ôm, đầy rẫy cả thôn quê thành thị, con gái bị bán đi làm đĩ  khắp nơi. Con người ngày nay chỉ biết có đồng tiền, lửa đảo, lưu manh trộm cướp, băng đảng lộng hành, trẻ nít chửi thề tục tĩu ngay tại học đường, tham nhũng hối lộ từ trên xuống dưới, có người nói giả thử chế độ CSVN sụp đổ, người ta phải mất ít nhất là ba thế hệ mới xây dựng được xã hội lành mạnh như xưa.

Tài sản. Nhiều người mất cơ mất nghiệp, nhiều người xưa là thương gia, đại phú bị quân chiếm đóng lấy nhà tịch thu tài sản đuổi đi vùng kinh tế mới rồi trốn về Sàigòn với tấm thân tàn ma dại. Nhiều người khá giả có nhà lớn hoặc nhà mặt đường đi vượt biên không thoát bị quân chiếm đóng lấy nhà nay nghèo khốn nghèo khổ tiếc nhớ thời oanh liệt xa xưa. Những người có tài sản làm việc cho chế độ cũ phải vào trại tập trung cũng bị chính quyền “mượn nhà”ở nay tiếc nhớ thủa vàng son của mình….

Giáo dục, Y tế – Khoảng 1980, trong một phiên họp nhân viên tại bệnh viên  Vũng Tầu, một chị dược sĩ  gốc ngoài Bắc vào đã phát biểu:

“Chế độ Ngụy mà chúng ta đánh đổ nó nhưng nó đào tạo các chuyên viên như kỹ sư bác sĩ giỏi hơn chúng ta”

Thật vậy nền giáo dục Việt Nam Cộng Hòa trước 1975 đã đào tạo các chuyên viên khoa học kỹ thuật tương đương với các  nước  tân tiến và đã được chính phủ Pháp công nhận có giá trị ngang hàng. Văn bằng trung học VNCH đã theo đúng chương trình của người Pháp, việc thi cử rất nghiêm chỉnh, văn bằng trung học, đại học cũng đã được coi ngang hàng với văn bằng bên Pháp, việc thi cử dưới trung học nhất là thời Đệ nhất cộng hòa thập niên 60 có phần còn khó khăn hơn ở ngọai quốc. Nay người gốc miền Nam vẫn tiếc nhớ một thời giáo dục vàng son của họ vì nền giáo dục hiện nay của quân chiếm đóng đã sản xuất ra một lô những văn bằng “lèo”, thạc sĩ, tiến sĩ nhiều như lá mùa thu, các quan to Thứ trưởng, Tỉnh ủy, huyện ủy đều có thể mua bằng tiến sĩ  “ma”, thạc sĩ “lèo”, nạn bằng giả bằng ma tại VN ngày nay không còn gì  xa lạ. Học sinh từ tiểu học lên trung học, đại học VNCH hồi xưa đều được học miễn phí, chỉ riêng bậc trung học có thêm trường tư thu học phí, ngày nay trẻ em thất học nhiều vì không có tiền đóng học phí.     Trước 1975, nhà giầu hoặc những người có tiền khi ốm đau nặng đi bệnh viện tư, người nghèo đã có nhà thương thí của chính phủ lo. Nay lấy danh nghĩa xã hội chủ nghĩa để mị dân, chính quyền CS chỉ biết thu thuế, không mảy may để tâm tới phúc lợi người dân, các bệnh viện ở Việt Nam hiện nay đòi hỏi bệnh nhân phải có tiền, không có tiền thì chịu chết, đi học, chữa bệnh phải có tiền, cái gì cũng phải mất tiền.

Bình đẳng. Mặc dù có một số khuyết điểm nhưng VNCH trước đây tương đối là một  xã hội công bình, tuy có nạn bè phái nhưng người  có tài đức dù thân cô thế cô vẫn có cơ hội tiến thân điển hình là Giáo sư Nguyễn Văn Bông. Xuất thân từ người con thông minh trong một gia đình nghèo tại miền quê, Bông đã phải làm lao động thêm để lo đèn sách, lớn lên anh ta xuất dương du học, làm bồi tầu, khuân vác cực nhọc rồi thành công vẻ vang, đậu tiến sĩ, thạc sĩ, làm tới chức Viện trưởng một Học viện lớn, nếu sống dưới chế độ CSVN hiện nay, tột đỉnh cuộc đời của ông ta chỉ có thể làm một thầy giáo làng quèn mà thôi.

Từ 1975 cho tới nay, sự học hành, công ăn việc làm chỉ con cái cán bộ, đảng viên hoặc những người từ miền Bắc vào mới được ưu tiên, con cháu các cựu quân nhân, viên chức chế độ cũ hoặc phó thường dân Nam bộ vẫn bị kỳ thị phân biệt đối xử nặng nề, chính quyền CS duyệt xét lý lịch đương đơn rất kỹ. Những công việc tốt, lương cao, béo bở hái ra tiền…  chỉ dành cho các đảng viên hoặc họ hàng thân thuộc, những người từ miền Bắc vào Nam còn những việc xương xẩu, làm chỉ đủ bỏ vào mồm mới đến tay thành phần chế độ cũ hoặc phó thường dân Nam bộ.

Nay người dân phía dưới sông Bến Hải vẫn tiếc nhớ một thời vàng son của miền Nam nước việt nhưng cái thời ấy nay đã chết rồi, nó chỉ còn để lại một tiếng vang, vang bóng một thời. Quân chiếm đóng đã tàn nhẫn bế mạc cái thời huy hoàng ấy, mặc dù họ lớn tiếng kêu gọi xóa bỏ hận thù nhưng người miền Nam vẫn không thể quên những hành động trắng trợn của họ tại mảnh đất này.

Quân chiếm đóng có thực sự muốn xoá bỏ hận thù hay không? Họ xóa bỏ hay đào sâu thêm cái hố sâu hận thù đã vốn dĩ sâu thăm thẳm từ bao năm qua? Người Việt Hải ngoại chúng ta hòa hợp với quân chiếm đóng, đem tài nguyên tài năng về Việt Nam xây dựng quê hương hay là để củng cố thêm quyền lực và tài sản cho bọn thống trị, để họ vơ vét thêm tài sản nhân dân cho đầy túi tham và đè đầu cưỡi cổ nhân dân miền Nam thêm nhiều thế kỷ nữa? Trước mắt chúng ta thấy họ vẫn ngoan cố như tự bao giờ, trước sau như một.

Địa vị của quân chiếm đóng, của bọn thống trị vẫn phải được củng cố vững mạnh hơn bao giờ hết bằng lưỡi lê và họng súng.

© Trọng Đạt

© Đàn Chim Việt

180 Phản hồi cho “Ba mươi sáu năm qua”

  1. Ý Thiêng says:

    Khổng Tử đã dạy cho chú SAM thuyết ” chính danh.”
    Lạ chưa nào ? Nè :

    Quân Đội Hoa Kỳ, báo chí Hoa Kỳ, đều nhứt loạt kêu
    thằng MTGPMN ( Miền Nam) là “Viet Cộng,”

    và kêu thằng CS Bắc Kỳ là ” North Viet Namese.”

    Sự kiện này ” vô cùng quan trọng” nếu có “xóa bài làm
    lại.”

    Ấy a, những nạn nhân CS là chúng ta đây , thì cứ gọi
    theo sự tức giận cá nhân , là sai ! Hãy cứ gọi là Cộng
    Sản BắcViệt cho MiềnBắc – và Việt Cộng cho MiềnNam.
    Từ từ rồi sẽ hiểu ra ngọn ngành.. ( Ý Thiêng cẩn báo)

  2. Trung Kiên says:

    Được bác BÙI LAN giới thiệu, tôi đã vào đọc bài viết về “CAM” của ông Nguyễn Hưng Quốc nên xin được góp ý dưới đây:

    Tôi tin rằng không phải chỉ trên những diễn đàn mạng (internet) ở Trung Quốc mà ngay ở VN và trên DCV này cũng có bọn thuộc diện “LÍNH ĐÁNH THUÊ” trên mạng!

    Thiển nghĩ, bài viết này rất đáng quảng bá sâu rộng để mọi người quan tâm lưu ý, vì vậy tôi xin phép BBT được post lên đây để mọi người cùng suy nghĩ và nhận xét!

    –> Lính đánh thuê trên mạng – CAM !

    Chúng ta chỉ cần quan tâm lưu ý thì sẽ nhận ra những tên CAM này, vì chúng cũng có những thông tin và ý kiến hoàn toàn trái ý của nhà nước như: Hô hào chống cộng, vạch trần bộ mặt tham nhũng và tàn bạo của giới cầm quyền;hô hào cho tự do, dân chủ và quyền làm người….

    Nhưng rồi cũng sẽ bị lòi chành…khi chúng dùng những từ ngữ khiếm nhã, châm chích, đả kích bạn đọc, phá thối, chửi bới lung tung, xả rác….và gây nhiễu loạn diễn đàn, thay vì lên án lãnh đạo csvn!

  3. nguyễn tiến says:

    Cha cha, ông già lẩm cẩm nvtncs- hôm nay viết có vẻ nhân đạo quá vậy ta. Hôm trước ông móc cả tôn ti toàn dân Bắc Kỳ ra chửi rủa, ông có tha ai đâu. Cứ thằng người Bắc nào cũng là kẻ thù của ông. Cái mồm ông chẳng biết giống thứ gì… mà bất nhất như vậy. Thôi ông đừng khoe mẽ nữa, càng viết ông càng lòi sự dốt nát.

    • nvtncs says:

      Ông viết những dòng trên, chửi bới, vu khống, không có chứng minh, không có lý luận đứng đắn. Không những tôi đọc mà cả diễn đàn đọc và sẽ đánh giá ông ̣đúng mức. Phần đông không ai trả lời ông. Vậy trong tương lai ông nên suy nghĩ, đắn đo lời ông viết, kẻo mất thể diện.

      Câu hỏi tôi xin đặt lại với ông và mong ông trả lời, đừng đánh trống lảng nưã, là:

      Người dân miền Bắc có bị tuyên truyền rằng miền Nam bị đế quốc Mỹ đô hộ, bóc lột không?

      Điều tuyên truyền này có sai không?

      Trong cuộc nội chiến 54-75 do các ông người CS bắc Việt gây ra, người dân miền Bắc có tiếp tay, có phải là đồng loã đảng CS Bắc Việt, đánh dân Nam không?

      Ngày 30 tháng tư năm 1975, và những năm sau đó, toàn dân miền Bắc có ăn mừng ngày “đại thắng mùa xuân” không?

      Thủ tướng của ông, VVKiệt, có nói “triệu người vui, triệu người buồn” không?

      Nửa nước vui, nửa nước buồn, là thế nào? Nửa nước vui là ai đây, thưa ông?

      Xin ông vui lòng trung thực trả lời.

      Tôi không “nhân đạo” đâu. Tôi tính kỹ rồi: nếu sau khi thắng CSVN, chúng tôi trả thù CSVN, như các ông đã trả thù anh em công chức quân đội VNCH chúng tôi, thì chúng tôi khác gì các ông? Chẳng lẽ chúng tôi cũng cư xử như các “đỉnh cao trí tuệ của nhân loại” sao?

      Vả lại tiền trả thù, giết tróc, bỏ tù các ông phải dùng để xây dựng cho thời sau CS chứ. Tiền đâu mà xây nhà tù!

      Vì sao năm 1975, các ông không thi hành phong trào HGHH? Vì các ông mù quáng trả thù, mù quáng củng cố địa vị, thủ tiêu “thù địch” nên không nhìn thấy rằng lúc đó sự thống nhất lòng dân là cần thiết?
      36 năm sau, ông mới mập mờ nhìn thấy, thì đã quá muộn.

      Ông lên mạng ăn nói vu vơ, không có chứng cớ, không có thông tin, không có lý luận, chỉ làm trò cười cho thiên hạ.

      Các ông độc ác lắm. Các ông trả thù không những chúng tôi mà còn trả thù thế hệ con cháu chúng tôi; các ông đuổi chúng nó khỏi trường học để giành chỗ cho con các ông, thì tương lai con chúng tôi ra sao? cả đời đánh giầy, bán báo, bán sổ số là tương lai của chúng nó.

      “Đôi dép râu dẫm nát đời son trẻ. Nón tai bèo che khuất nẻo tương lai “

      Nếu tôi làm chỉ một phần trăm cho người Bắc, nhưng gì ông làm cho người Nam chúng tôi, thì các ông nghĩ sao về chúng tôi?

      Nhưng chúng tôi không mù quáng trả thù như các ông đâu; vì một nửa số trẻ con của nước bị làm nạn nhân của chính sách “ngu dân” của các ông, thì nước đó sẽ yếu nghèo. Chúng tôi không “thông minh” như các ông đâu; chúng tôi tính kỹ rồi.

      Ông bảo tôi dốt nát mà không có chứng minh, và lại không trả lời nổi những câu hỏi sơ đẳng của tôi. Như thế là thế nào?

      Các ông CSVN như con ma cà rồng hút máu dân ( vampires ), rất sợ ánh sáng, cứ tìm chỗ tối mà chui rúc vào; cho nên cách trả thù tốt nhất là chiếu ánh sáng vào các ông, nghĩa là vứt sự thật vào mặt các ông.

  4. ABC says:

    (Nghĩ rằng có thể nhiều người quan tâm nên viết trả lời ở đây.)

    Cảm ơn ông nvtncs đã cung cấp tư liệu.

    Trích đoạn cuối:
    “Tướng Walt kể về lần ông đến một trụ sở huyện một ngày sau khi nó đã bị tàn phá bởi quân đội VC(1) và quân Bắc Việt. Những người lính miền Nam Việt Nam không bị giết trong trận chiến đã bị trói và bắn qua miệng hoặc lưng của người đứng đầu của họ. Sau đó, vợ con của họ, bao gồm một số hai và ba tuổi, đã được đưa ra đường phố, lột quần áo, tra tấn và cuối cùng thực hiện: cổ họng bị cắt, họ đã bị bắn, bị chặt đầu, mổ bụng, moi ruột. Các cơ quan bị cắt xén được trang trí trên hàng rào và treo có dấu hiệu báo cho phần còn lại của cộng đồng rằng nếu họ tiếp tục hỗ trợ chính quyền Sài Gòn và lực lượng đồng minh, họ có thể mong đợi những số phận tương tự.
    Những tội ác không phải là trường hợp cá biệt, chúng là điển hình.”

    Đây là lần đầu tiên tôi đọc những chuyện kinh dị thế này.
    Không biết có đúng vậy không? Và nếu đúng thì không biêt đó là cá biệt hay là điển hình?

    Có bác nào biết hay chứng kiến việc tương tự, xin làm chứng giúp.

    Một lần nữa xin cảm ơn ông nvtncs đã bỏ công sưu tầm tư liệu và trả lời.

    (1) “quân đội VC” là lực lượng nào? Có phải MTDTGPMNVN không?

    • nvtncs says:

      Thưa ông ABC,
      Mời ông đọc thêm
      —————————–

      ^ Krohn, Charles, A., The Last Battalion: Controversies and Casualties of the Battle of Hue. pg. 30. Westport 1993.
      Jones, C. Don, Massacre at Dak Son, United States Information Service, 1967
      “On the Other Side: Terror as Policy”. Time. December 5, 1969.
      “The Massacre of Dak Son”. Time. December 15, 1967. Pictures of Dak Son can be viewed here.
      —————————–
      Ông chỉ cần lên trang Google, đánh mấy tựa đề trên, sẽ ra những bài và từ đó, dần dần, còn ra thêm bài.

      Nếu ông không thích đọc Anh văn, Google translate sẽ dịch giủm ông, khi ông “copy” và “paste” những đoạn “hấp dẫn”.

    • SLH says:

      Mời mọi người vào Google xem qua:
      From Wikipedia, the free encyclopediaJump to: navigation, search

      Massacres of the Vietnam War

      Châu Đốc – Tay Vinh – Gò Dài – Binh Tai – Bình Hòa – Đắk Sơn – Huế – Phong Nhi and Phong Nhat – Hà Mỹ – Mỹ Lai – Thạnh Phong – Duc Duc

      Tiger Force – Winter Soldier Investigation – Vietnam War Crimes Working Group

      The Đắk Sơn Massacre was a massacre committed by the Viet Cong during the Vietnam War. This VC massacre occurred in the village of Đắk Sơn, Dak Lak Province, South Vietnam.

      On December 5, 1967, two battalions of Viet Cong systematically killed 252 civilians in a “vengeance” attack on the hamlet of Đắk Sơn, home to over 2,000 Montagnards, known for their fierce opposition to the Viet Cong. The Vietcong believed that the hamlet had at one point given aid to refugees fleeing Viet Cong forces.[1]

      Over 600 troops marched in to the village, using flamethrowers to destroy the shelters and kill the men, women, and children who lived there.[2] As the Viet Cong fired their weapons, people were incinerated inside their own homes, and some who had managed to escape into foxholes in their homes died of smoke inhalation. The homes that were not destroyed by flamethrowers were destroyed with grenades, and on the way out patches of the main town were set afire. Just before they left the village, the Viet Cong shot 60 of the 160 survivors. Most of the remaining villagers were taken hostage.

  5. Hoàng Thế Phan says:

    Thưa hai bạn Nguyen V N và Trung Kiên:
    Ta có xửng cồ v ới nhau cũng vì Lẽ Phải.
    Chấp nhau mà chi?
    HTP tui tán thành 10 điểm chính sách hòa
    giải sau cùng cho đất nước VN của TK,
    TP cũng yểm trợ tình thần hòa goải Dân
    tộc trong TìnhThương do anh NguyenV N.
    đề xướng.
    Nhưng HTP tui dám nghĩ, nếu vì tình
    thương, là có nghĩa hy sinh : chúng ta nên
    hy sinh lá cớ riêng Đỏ hay Vàng, có thể
    giữ lưu niệm riêng. Nhưng Lá cờ tổ quốc
    mai ngày không thể là sự vá víu, chắp nối
    lạ mắt của hai là cớ Vàng và Đỏ hiện nay.
    HTP thiệt lòng. Xin thông cảm. Riêng về
    ông DV Minh, nếu coi ông như Pétain VN,
    thì bên xâm lược phải là phát xít Đức, mà
    chính nhờ ông DV Minh mà “Phát xít Đức”
    tồn tại vênh vang cho đến ngày nay cùng
    baio tàn phá khủng khiếp cho VNCH.

    • Nguyen V N says:

      Cám ơn bạn Hoàng thế Phan đã phản hồi môt cách chín chắn và công bằng.
      Tôi xin tâm sự thêm với HTP đễ hiêu thêm giữa tôi và TK. Không có vấn đề xửng cổ với nhau về phía tôi. Vì cả cuôc đời tôi tôi dành hêt mọi sức lưc đễ tranh đấu cho sự hàn gắn dân tôc. 10 điểm chính sach Hoà Giải của TK đã làm anh em tôi SỮNG SỜ và vui sướng vì TK đã hiểu ra và biến dạng môt cách phi thường và đáng được khâm phục. Y Yên và tôi là hai người đôc nhât trong dcvonline khích lệ Trung Kiên trong chân trời mới này mà Dân tộc sẽ được giải thoát khi chúng ta thắng được lòng vị kỹ và thù hận.

      Sự biến dạng của TK là môt Chiến thắng của anh em CH như tôi đã hiểu ra là chỉ có Bao Dung Tha thứ biết nhận lỗi ta mới thắng đưoc CSVN và THuyết phục được Nhân dân.
      Chuyên giữa tôi và TK rất dài và cũng là kết quả của môt sự kiên trì cả đôi bên. TK khi trước cũng giông như đa sô thành viên Quá khich trong dcvonline gọi tôi là Viêt Công ít nhât 12 lần vì bị bọn phá hoại nằm vùng phá hoại chụp mũ. Nhưng TK cũng có cái tôt cũng ráng chịu nghe và tranh luậ cùng tôi mất cảhơn 15 gìò viêt của tôi nhưng tôi vui mừng là không bị mât giờ và TK đã thành môt ngừơi mới mà mọi người kinh ngạc.

      Chuyện này là có thật; đó là cái lợi của những cuôc tranh luận sôi nỗỉ NHƯNG KHÓ NHẤTlà phải chịu đựng chịu đòn mà không giận.Ngay bây giờ TKvẫn như vậy khi chưa hiểu thì hảch sách làm mệt anh em thương TK.Điều này anh em nhiều ngưoi đa noi điêu này.Điều mà bạn THê Phan chưa biết thế thôi.

      Tôi mong cac bạn chống cộng Quá khích nghe lời phê của bạn The Phan đó là lời phê của đa số thầm lặng trong và ngoài nước, Đùo lời nguyện của toàn dân , không phải chưỡi CS thậm tể chưỡi lá cờ Đỏ sao Vàng là người ta theo. Mà chỉ có tình thương bao dung đoàn kết.

      Ngọn Cờ Dân Tộc (Bằng phong đinh nghĩa la cờ chặp hai lá cờ lai) thua bạn tTHế pHong không phải là vá víủ mà đó làKết hơp hai lá cờ với hai lịch sữu song song trong hoàn cảnh đổ thay của Đất nước.không ai có thể BỨNGđi lá cờ trong tim của hai nữa VN. Chỉ có ý chí thiệchí đoàn kết chấp nhậ sống chung cùng nhau sống như lỉch sữ nhiều lá cờ tổng hợp trong Lich sữ thế giớỉ chúng ta không thể bắt hai nữa VN đó bỏ lá cờ mình.Mà chỉ có Tình thương Giống nòi mới tạo dựng môt lá cờ chung chuyển tiếp.

      Môt lá cờ khác biệt từ đâu tới không thể nào thuyết phục đươc ai vì vậy la cờ Tình Thương, Ngỏn cờo Dân Tôc (Bằng Phong) là lá cờ cần thiết mà Đa sô chấp nhận và cũng là môt Hoà ước Nam Bắc Quốc Công xây dựng môt Viet Nam moi thương yêu mà ai cũng chấp nhận và cả hai đều ĐÔNG Ý là chỉ có Kết thúc chế đô chuyên chế Oan Nghiệt CSVN thì dan tôc mới THông nhât. Dan tôc thống nhat mơi ĐUO¨?ICO? TC quan xâm lăng bành trướng.

      Còn vê TT Dương Văn Minh chúng ta nên trao đôi trong môt dịp khác khi bạn Thê phan muốn.Tôi tin là ban The Phan phán quyet ve ông khi chưa hiểu rõ cuôc hành trình và sứ mang cao cả của môt người thánh và nhò ông mà Danh dự VN mới được bảo toàn đên ngay hôm nay. VNCH luôn là ôn hoà bao ve dân toc và nhờ DVM mà mọi tội lôi chia cắt tàn pha chia rẽ mà CSVNphải chịu.
      Sự kính trọng TTDVM bởi đa sô ngươi dân Nam Bắc ngay cả cư Thủ Tuong Võ văn Kiêt, nhât lả nêu ban Phan đoc bài Dương Van Minh của Trong Đat thì biêt tt DVMđươc sư tín nhiệm của tat cả các tướng sach và 6,7 Tương ta TƯ.Vẫ:n đễ bảo toàn danh dự cho VN CH và đễ nghe lệnh ngừng bắn của TT DVMđễ tiết kiệm xương máu cho Dân tộc VN.

      Thân mên bạn.
      Nguyen V N

      • Trung Kiên says:

        Rõ khổ!

        Viết lách kiểu này thì liệu thuyết phục được ai?
        Tôi đã yêu cầu Nguyen V N đưa là bằng chứng…”TK khi trước cũng giông như đa sô thành viên Quá khich trong dcvonline gọi tôi là Viêt Công ít nhât 12 lần vì bị bọn phá hoại nằm vùng phá hoại chụp mũ.“!

        –> Nếu không “trích dẫn”, đưa ra được… tức là vu khống, bịa đặt…Không nên tràng giang đại hải như thế! Những ý kiến hay, lập luận thuyết phục sẽ được TK tôi kính trọng, còn viết lách kiểu này…

        Nhưng TK cũng có cái tôt cũng ráng chịu nghe và tranh luậ cùng tôi mất cảhơn 15 gìò viêt của tôi nhưng tôi vui mừng là không bị mât giờ và TK đã thành môt ngừơi mới mà mọi người kinh ngạc…

        …đối với TK tôi là vô nghĩa!

        Nguyen V N viết…”Sự kính trọng TTDVM bởi đa sô ngươi dân Nam Bắc ngay cả cư Thủ Tuong Võ văn Kiêt, nhât lả nêu ban Phan đoc bài Dương Van Minh của Trong Đat thì biêt tt DVMđươc sư tín nhiệm của tat cả các tướng sach và 6,7 Tương ta TƯ.Vẫ:n đễ bảo toàn danh dự cho VN CH và đễ nghe lệnh ngừng bắn của TT DVMđễ tiết kiệm xương máu cho Dân tộc VN“.

        Cái gì đây ???

      • Nguyen V N says:

        Bạn Trung Kiên
        Xin bạn tha tôi kỳ này vì quá mệt với bạn.

        Xin cám ơn trước.
        Thân mên
        Nguyen V N

      • Trung Kiên says:

        Bạn Nguyen V N

        Bạn cáo buộc tôi đã “gọi Bạn là Viêt Công ít nhât 12 lần“…Vậy yêu cầu phải đưa ra bằng chứng!

        Tôi không đồng ý kiểu viết bừa rồi đánh bèo sang rãnh với những lời lẽ như trên!

        Việc nhỏ mà đã không thật thì việc lớn sẽ thế nào?

    • Trung Kiên says:

      Cám ơn bạn Hoàng Thế Phan đã quan tâm góp ý!

      Cũng chẳng đến nỗi phải “xửng cồ” đâu Bạn ạ! TK chỉ muốn “sòng phẳng” khi phát biểu! Những “cáo buộc” phải được dẫn chứng chứ không thể nói khơi khơi, bịa đặt vu khống, dù là diễn đàn ảo thì cũng phải cư xử tử tế với nhau, không nên viết bừa cáo bậy. Tôi đề nghị bạn Nguyen V N đưa ra bằng chứng khi cáo buộc là thế! Đâu thể muốn tô hồng hay bôi nhọ, cáo buộc ai tùy hứng như vậy được!

      Trường hợp tôi (sơ ý) làm lỗi thì sẽ nhận và xin lỗi ngay, bằng không thì ngược lại!

      Nếu Bạn tán thành “ý tưởng” với “chính sách 10 điểm” của TK, mời Bạn ghé qua bài viết “Chính danh” (của ông Bùi Tín hôm 26.5.2011) để góp ý tham luận. Trân trọng.

  6.  I would like to ask you if I  looking for Vietnamese any their business the address phone email address? In that matter would that you tell me on this issues. I ‘d like to know how I flight to  the countryfrom US from any where in main land US to the country ?  Vietnamese community.people and business such as church and organization Human rights, humanitarian, charitable for Vietnamese communities but. I need your support to have these information whatever low cost to fly there or by you recommendation. Is that safe to stay or find work in country?   I am very appreciated I shall wait your response asp. Thank you Ur help and goodness.

       Best regarded,  

       Petriini  

  7. Trung Kiên says:

    Bạn Nguyen V N

    Tôi định không hồi đáp comment của Bạn, nhưng khi Bạn viết; “Bạn Viet Anh.… xin đoc bai hôi âm cho TRung Kiên trên đẽ ban hiêu rõ SUCMANH của la co Tinh Thương”…Suy đi nghĩ lại, tôi cũng nên viết thêm một lần cho rõ!

    1) Khi đã góp ý trên diễn đàn thì không còn là của riêng tư nữa, bất cứ bạn đọc nào cũng có quyền tham khảo, góp ý bàn luận, vì vậy Bạn không nên viết rằng:…”bạn không nên xen vào cûôc đàm thoại gìưa ngưoi hùng trẻ Viey Anh và tôi.

    * Tôi đã nhắc nhở Bạn nhiều lần rằng; hãy cẩn thận khi viết lách, không cần văn hay, nhưng viết sai tên, sai chữ là điều tối kỵ, nó bật mí cho bạn đọc thấy được trình độ của mình!

    Được biết DCV từ khoảng 4 năm nay, tôi thấy Bạn nhắc đi lập lại nhiều lần về “lá cờ đoàn kết và MT tình thương” mà không có một cơ sở nào! Tôi thắc mắc và hỏi nhiều lần, nhưng Bạn chỉ đánh trống lãng, nói vòng quanh!

    2) Bạn viết…”Đúng ra tôi phải cám ơn BBT đã có nhã ý cho tôi được trình làng lá cờ tình thương mà nhờ vậ môt số người rât lơn QNvà HN đươc biêt lá cờ CỨU NƯỚC. Tác giả lá cờ đã ra đi và đễ lại cho ta Đoàn kết này và lời kêu gọi của : Mặt trận Đoàn kết cho Tự Do Dân Chủ và Chống Ngoại Xâm . Ông đã ra đi biệt tích từ năm 2007 và chúng tôi tiêp tục công cuôc cứu nước này

    * Khi nói tới từ “chúng tôi” thì phải hiểu là một số người, là “MẶT TRẬN” thì phải có tổ chức, có “Ban Lãnh Đạo”, có đoàn viên! Thế nhưng khi tôi hỏi, thì Bạn yêu cầu phải liên lạc riêng bằng E-Mail (?), Tại sao lại phải như thế? Tại sao không thể post công khai lên đây, hoặc giới thiệu trang web để mọi người tham khảo, hưởng ứng và tham gia?

    3) Bạn viết…”Hữu xạ tự nhiên hương.Cái gì đúng là dân theo dù bao cách trở và bị quân gian xuyên tạc trong nhiều năm qua. Nhưng Lá cờ Đòan kết Dân tôc đã thắng lòng dân nên vẫn sống bằng cớ là đã có măt trên diên đàn này qua link mà ban biêt và CHƯA có môt ai chống đối mạnh chỉ vì đa số biêt lá cờ này cần thiêt đễ thống nhất lòng dân , Chấm dứt hậ thù mà Trung kiên đang tiến bước trong chiều hướng này”.

    * Trên đây chỉ là suy diễn của riêng Bạn, “CHƯA có môt ai chống đối mạnh”…không có nghĩa là “chỉ vì đa số biêt lá cờ này cần thiêt đễ thống nhất lòng dân”!…Viết như thế, có ngụy biện và coi thường bạn đọc quá không?

    4) Bạn viết…”Mặt Trẩn Đoàn kết Dân tộc cho TD DC và Chóng Ngoai xâm là trong tim mọi người dân Việt không cần tỏ chưc cương lĩnh vì nó là LINHHỒNcách mang Dân Chủ trong tim chúng ta như cac cuôc Cách mạng toàn diên không đảng phái chông bọn đôc tài kiêu CSVN trong cac nưoc Ai Câp, Tunisiẻ và bây giờ Syrie.

    * Bạn có quyền mơ tưởng, nhưng không thể thuyết phục khi viết khơi khơi rằng:…“Mặt Trận Đoàn kết Dân Tộc cho Tự Do Dân chủ và Chống Ngoại Xâm” không phải là môt đảng phái mà là SIÊU Đảng Phái tập hợp được toàn dân không phân biệt Bắc Nam, Quốc Công trong chính quyên, đang viên CS hay trí thuc Quân cáng chính, hay phó thường dân, ông bà cụ hay thanh niên…”!

    Một Mặt Trận lớn lao như thế…mà lại “không cần tổ chức”, “không cần cương lĩnh”, thiết nghĩ, chỉ có Bạn nói cho chính mình nghe, người khác nghe chẳng lọt tai chút nào?

    5) Bạn viết…”Mặt trậ không hẹn mà găp, truyên thông băng Blog dien đàn internet, email giua ban bẻ nêu chúng ta chuyên link MTĐKDT và la cơ Tinh Thương khăp nưoc và HNthì Măt trân đó sễ thành hình trong khoảnh kac vì hơp lòng dân…./…Số thành viên sẽ là hằng triêu người đông tâm ngoài quá khích thù hậ và chóp bu CSVN. TRong hiện tại cá nhân tôi tin (và cũng rât đông ngươi tin như tôi) là Cù Huy Hà Vũ xứng đáng là Lãnh tụ Măt trân toàn dân này…

    * ??? Nếu lại với chữ “NẾU”…chúng ta chuyển link, quảng cáo cho một SIÊU tổ chức không hồn!
    ………………………………….

    Bạn còn viết nhiều nữa…Tôi chỉ xin trích dẫn ra đây vài đoạn để Bạn tự đọc và suy nghĩ lại:

    6) ”Nhưng Thiêu kỳ và vài tên Đảo chánh phản bôi không phải làVNCH mà TOÀN DÂN tòan quân chêt sông với nhau đên ngày cuôi cùng với TÔNGTHÔNG Dương văn Minh”.
    –> DVM không phải là “đảo chánh, phản bội” ?

    7) “Lịch sữ VNvà thế giới Không thể nào phủ nhẩn đươc là dân quân từ Tương lãnh sach đên binh nhì không môt ai đào ngũ và luôn theo lênh cac TƯ LÊNHcac vùng chiên thuât và TRung thành với TT Dương van Minh do quân đôi lưa và toàn thê Quôc hôi lưỡng viện bâu.
    –> ???

    8) Bạn phản hồi nguyenha…”Đó là cáiNHIÊp.M MƯcủa la cờ Tình Thương mà chính tác giả đã Tiết lô là ƠN TRÊN chuyển đến cho ông Tường Thinh trong môt giấ mơ vì ngườ trần khó mà nghĩ ra được. Bằng chứng là hằng trăm la cơ tìm kiếm đề nghị đêu không có đươc effet siêu việt này.
    –> ???

    * Không biết bạn đọc sẽ nhận định và đánh giá thế nào về comment trên của Bạn?
    …………………………………………………..

    Bạn viết cho tôi:…”Tôi đã dành cho bạn với moi chịu đưng khi bản chưỡi tôi ít nhât là10 lần tôi là vc. NHung tôi không tiếc vì bạn đã thay đổi rât nhiêu vì tôi.

    * Viết lách tầm phào và bịa đặt như trên là điều không nên! Tôi yêu cầu và thách thức Bạn chứng minh… tôi đã chửi hay “qui chụp” Bạn là VC (chỉ 1 trích dẫn là đủ)!

    Trung Kiên tôi là một người rất thích học hỏi, vì vậy, những điều chưa tỏ thì cần phải tìm hiểu cho rõ ràng, nhưng liệu tôi có thể “thay đổi rất nhiều” nhờ vào Bạn, một người với trình độ viết lách còn sai bét, ý tưởng lung tung, và những giải đáp của Bạn đã không làm tôi thoả mãn? (Bạn hơi bị kiêu căng và tự hợm mình đấy)!

    Thôi nhá!

    Thế cũng tạm đủ, tôi ngừng nơi đây. Chúc Bạn sức khoẻ, kiên cường và nhiều nghị lực!

    Cám ơn BBT và bạn đọc đã kiên nhẫn…vì phản hồi của tôi hơi dài. Đa tạ!

    • Thinh.. says:

      Bác Trung Kiên ơi, bác đừng tranh cãi với loại người đó nữa, chán chết bác ạ. Ý tưởng cà gật cà tang như thế kia chỉ tổ mệt óc thôi. Đọc mà chán.

  8. nguyễn tiến says:

    Không hiểu cha nào đội lốt nvtncs- sao đầu óc u mê sắt máu hơn cả Hiller và cs. Nếu đầu óc già rồi, lẩn thẩn rồi, để con cháu chăm sóc nghe- Viết bậy bạ, cha này làm lãnh đạo VNCH, nếu MN thắng cs có lẽ cho lập nhà tù nhều hơn thời cải cách ruộng đất.

    • nvtncs says:

      Nếu thượng đế ra lệnh cho tôi ( vì tôi không muốn làm lãnh đạo ) và ban phép lành cho tôi làm lãnh đạo cộng đồng NVHN, và ban phép lành cho dân Việt trong và ngoài thắng CSVN, thì tôi sẽ làm vài điều sơ khởi sau:

      Trên phương diện cá nhân, tôi sẽ theo gương thánh Gandhi, ăn chay, đi chân đất, chống gậy đi bộ, ở nhà tranh như thường dân, để lại của cải, nếu có, cho dân nghèo.

      Nếu thắng CSVN, việc đầu tiên nhà nước mới làm là tịch thu của cải, tiền bạc của đảng viên cao cấp và dùng tiền đó xây đắp đường xá, cầu cống cho dân.

      Đáng lẽ xây nhà tù và nuôi cai tù đề chứa đảng viên CSVN thì tôi dùng tiền đó để xây trường làng, dậy trẻ thơ và đào tạo thầy cô giáo.

      Dậy trẻ thơ nhưng gì? Trườc hết là dậy ba đức tính căn bản:
      Nói thật.
      Trung thực.
      Lương thiện.

      Đáng lẽ bỏ tù đảng viên ĐCSVN thì nhà nước mới gửi họ về làng cũ của họ, để họ làm việc nông thôn, vì văn chương phú lục của họ chẳng hay gì. Hoăc dậy họ nghề mới để họ có việc làm lương thiện kiếm sống.

      Nhà nước mới sẽ cử những sử gia trung thực, viết lịch sử VN cận đại, dựa trê tài liệu quốc tễ nhất là tài liệu Mỹ và Pháp vì hai nước này, trên phương diện khoa học, rất trung thực, hơn nữa họ là những xã hội dân chủ, do dân bầu, chịu trách nhiệm trước dân nên không bịa đặt, sơn son thép vàng lịch sử, hoặc bóp méo sự thật.

      Thật sự thống nhất lòng dân hai miền Bắc Nam qua bao dung, qua vị tha, qua công bằng. Chỉ có người thắng mới làm được điều này.

      Làm xong vài điều trên, tôi sẽ xin từ chức và trở lại với chức phó thương dân của một nước tự do dân chủ thực sự.

      Nhưng chuyện thượng đế ra lệnh và cho phép tôi làm lãnh đạo NVHN và thắng CSVN là chuyện mơ hồ, ngàn một đêm lẻ.

      Đối với tôi, làm chính trị là một cực hình, phải hy sinh, phải nhức đầu, nhất là ở VN. Nên những người trong sạch và có tâm hồn với đất nước trên hết, bao giờ cũng xứng đáng được dân và tôi kính trọng.

    • BichThuy says:

      Trong phần reply về bài viết của Bùi Tín “Tiếng chì tiếng bấc gì đo’ ” tui có nói là giữa tiếng chì tiếng bấc của NVHN còn có tiếng khơi khơi của các anh CAM.

    • nvtncs says:

      Ông bảo tôi u mê, sắt máu.

      Bố ông có bị chết trong trại cải tạo không? Vợ ông có bị hải tặc hiếp không? Em ông có bị chết đuối dưới biển không? Thường dân ông có bị mấy tên VC ném lựu đạn vào chợ không? Con ông có bị cắt dái chặt đầu cắm lên cột tre không? Lãnh đạo của ông có bị ám sát không? Dân ông có bị chôn sống hồi tết mậu thân không?

      Hiện nay mấy tên khủng bố VC đã làm những điều dã man trên là lãnh đạo nước ông đó và tiếp tục bóc lột dân ông.

      Ông năm nay mấy tuổi rồi? Ông đã sống qua thời kỳ chiến tranh 54-75 chưa?

      • ABC says:

        Sự tàn ác của cs tôi nghe đã nhiều, nhưng vụ “cắt dái chặt đầu cắm lên cột tre” thì chưa từng nghe bao giờ.
        Rùng rợn quá!

        Ông nvtncs có thể cung cấp thêm chi tiết không?
        Ở đâu, khi nào, ai làm, báo (tài liệu) nào đăng, …?

      • nvtncs says:

        The Blood-Red Hands of Ho Chi Minh

        Readers Digest,
        November 1968

        The village chief and his wife were distraught. One of their children, a seven-year-old boy, had been missing for four days. They were terrified, they explained to Marine Lt. Gen. Lewis W. Walt, because they believed he had been captured by the Vietcong.

        Suddenly, the boy came out of the jungle and ran across the rice paddies toward the village. He was crying. His mother ran to him and swept him up in her arms. Both of his hands had been cut off, and there was a sign around his neck, a message to his father: if he or any one else in the village dared go to the polls during the upcoming elections, something worse would happen to the rest of his children.

        The VC delivered a similar warning to the residents of a hamlet not far from Danang. All were herded before the home of their chief. While they and the chief’s pregnant wife and four children were forced to look on, the chief’s tongue was cut out. Then his genital organs were sliced off and sewn inside his bloody mouth. As he died, the VC went to work on his wife, slashing open her womb. Then, the nine-year-old son: a bamboo lance was rammed through one ear and out the other. Two more of the chief’s children were murdered the same way. The VC did not harm the five-year-old daughter — not physically: they simply left her crying, holding her dead mother’s hand.

        General Walt tells of his arrival at a district headquarters the day after it had been overrun by VC and North Vietnamese army troops. Those South Vietnamese soldiers not killed in the battle had been tied up and shot through their mouths or the backs of their heads. Then their wives and children, including a number of two- and three-year-olds, had been brought into the street, disrobed, tortured and finally executed: their throats were cut; they were shot, beheaded, disemboweled. The mutilated bodies were draped on fences and hung with signs telling the rest of the community that if they continued to support the Saigon government and allied forces, they could look forward to the same fate.

        These atrocities are not isolated cases; they are typical.
        ——————————-
        Google dịch:
        ——————————-
        The Blood-Red tay của Hồ Chí Minh

        Độc giả Digest,
        Tháng 11 năm 1968

        Trưởng thôn và vợ của ông bị điên. Một trong những con cái của họ, một cậu bé bảy tuổi, đã bị mất tích trong bốn ngày. Họ đã sợ hãi, họ giải thích với biển Trung tướng Lewis W. Walt, bởi vì họ tin rằng ông đã bị bắt giữ Việt Cộng này.

        Đột nhiên, cậu bé ra khỏi rừng và chạy trên những cánh đồng lúa đối với làng. Ông đã khóc. Mẹ của ông chạy đến ông và cuốn anh ta lên trong vòng tay của cô. Cả hai bàn tay của ông đã bị cắt đứt, và đã có dấu hiệu quanh cổ, một tin nhắn với bố: nếu ông hoặc bất kỳ ai khác trong làng dám đi bỏ phiếu trong cuộc bầu cử sắp tới, một cái gì đó tồi tệ hơn sẽ xảy ra cho phần còn lại trẻ em của mình.

        VC gửi một cảnh báo tương tự như các cư dân của một làng không xa Đà Nẵng. Tất cả bị dồn trước khi nhà của chính họ. Trong khi họ và vợ đang mang thai của trưởng và bốn trẻ em bị buộc phải nhìn vào, lưỡi của chính đã được cắt ra. Sau đó ông cơ quan sinh dục bị chặt đứt và khâu đẫm máu trong miệng của mình. Khi ông qua đời, VC đi làm về vợ của mình, cắt giảm mở tử cung của bà. Sau đó, con trai chín tuổi: a tre giáo đã đâm qua một tai và ra khác. Hai trẻ em của giám đốc đã bị giết cùng một cách. Các VC đã không làm hại con gái năm tuổi – không thể chất: chúng chỉ đơn giản là trái khóc của cô, nắm tay mẹ chết cô.

        Tổng Walt nói khi đến của ông tại một trụ sở huyện ngày sau khi nó đã bị tàn phá bởi quân đội VC và quân Bắc Việt. Những người lính miền Nam Việt Nam không bị giết trong trận chiến đã bị trói và bắn qua miệng hoặc lưng của người đứng đầu của họ. Sau đó, vợ con của họ, bao gồm một số hai và ba tuổi, đã được đưa vào các đường phố, disrobed, tra tấn và cuối cùng thực hiện: cổ họng bị cắt, họ đã bị bắn, bị chặt đầu, disemboweled. Các cơ quan bị cắt xén được trang trí trên hàng rào và treo có dấu hiệu báo cho phần còn lại của cộng đồng rằng nếu họ tiếp tục hỗ trợ chính quyền Sài Gòn và lực lượng đồng minh, họ có thể mong đợi những số phận tương tự.

        Những tội ác không phải là trường hợp cá biệt, chúng là điển hình.

      • Nghịch Nhĩ says:

        Cái ông nvtncs này bung xung hung hãn, cuồng khí thiệt! Không đánh VC mà lại đánh quẩn? Tôi hỏi ông: Bố ông có bị chết trong trại cải tạo không? Vợ ông có bị hải tặc hiếp không? Em ông có bị chết đuối dưới biển không? Ông có bị cắt dái chặt đầu cắm lên cột tre không?
        Hận thù CSVN thì ông cứ moi Hồ Chí Minh, Nông đức Mạnh, Sang, Trọng, Triết, Dũng ra mà chửi, mà rủa, đào mả cha mồ mẹ của chúng lên mà chà đạp, cớ làm sao ông chửi hết người Bắc rồi gây chuyện với nguòi khác ở đây?
        Tôi nghĩ là ông nguyễn tiến muốn nhắc khéo ông điều này đấy, đừng sửng cồ chửi bới, đánh đấm lung tung nữa, già rồi sức lực chẳng còn bao nhiêu, đừng phí sức vô ích.

      • nvtncs says:

        Ông biết tôi bao nhiêu tuổi.
        Ông biết gì về tôi, mà nói cuồng?
        Những điều tôi nói có xẩy ra không? Có phải là sự thật không? Có chứng cớ không, hay bịa đặt?

        Cái khác biệt giưã ông và tôi là:
        Ông viết ý kiến của ông, về tôi.
        Trong khi tôi tìm sự thật lịch sử VN cận đại.
        Sự thật là sự thật, dù sự thật về dân, nước VN không đẹp. Phải công nhận sự thật về nước ta không đẹp rồi mới thay đổi. Còn tự lừa dối, còn chối cãi sự hiển nhiên, không sao tiến được.

        Có vào khoảng 3 triệu đảng viên đĐCSVN chứ không chỉ vài tên chóp bu thôi. Cộng thêm gia đình của đảng viên nữa. Đó là sự thật.

        Một sự thât nữa đây này:

        Đảng CSTH và Đặng Tiểu Bình làm nước TH giầu mạnh. Trái lại, ĐCSVN làm nước VN ngày càng nghèo yếu. Như vậy đổi lỗi sự nghèo yếu của VN cho chế độ độc tài là sai, vì chính phủ TH rất độc tài. Vậy nguồn gốc của sự nghèo yếu của VN không phải vì chính phủ VN độc tài. Nguồn gốc sự nghèo yếu của VN ớ chỗ khác. các ông tìm đi.

        Ông bảo tôi “chửi” người Bắc. Không. Tôi đặt ra những câu hỏi về người Bắc 75 và mong đợi các ông trả lời trung thực.
        Ông hãy đi tìm sự thực, và tránh chửi bới. Chính ông là người mất bình tĩnh, chửi bới cá nhân trong khi tôi bàn về dân VN, nước VN.

        Dù tôi ngược ý với ông, nếu ông muốn xây đắp một nước VN tự do, ông PHẢI tôn trọng quyền phát biểu ý kiến của tôi.

        Còn ông Trung Kiên DÁM hỏi tôi rằng tôi có yêu nước thực sự không? Nghĩa là không “yêu” nước kiểu ông TK, không hợp ý ông TK, là không “yêu” nước thực sự!

        Các ông cố chấp, một chiều, như thế này thì phải đợi đến thế hệ cháu chít các ông, may ra VN mới có tự do, dân chủ.

        Đừng chửi dốt, già, không yêu nước, vv…khi không ̣đủ trí óc, kiến thức, để lý luận vững chắc, đặt trên sự thật.

      • Nghịch Nhĩ says:

        Ông hỏi tôi biết Ông bao nhiêu tuổi, biết gì về Ông mà nói cuồng?
        Tuổi thì tôi không biết, nhưng Ông tự khai là sức lực chẳng còn bao nhiêu, vậy là gần đất xa trời rồi. Bản thân Ông thì tôi không rành, tôi chỉ biết những gì Ông viết lên đây, gây sự với bạn đọc, miệt thị người Bắc, thì tôi cho là bung xung hung hãn, cuồng khí! VC không đánh mà lại đánh quẩn? Ông đã bảo đánh rắn thì phải đập đầu nó cơ mà?

        Nếu Ông dồn nỗ lực đánh chửi “ĐCSVN làm nước VN ngày càng nghèo yếu. Như vậy đổi lỗi sự nghèo yếu của VN cho chế độ độc tài là sai, vì chính phủ TH rất độc tài”. thì tôi chẳng có gì để nói cả, còn kính trọng Ông thêm nữa.
        Thôi, cứ như vậy đi nhen Ông.
        Chào Ông.

  9. nvtncs says:

    Những người Việt trẻ viết:
    “Các Bác và Anh Chị tranh luận dài . Ai cũng tỏ ra mình cũng có lòng yêu nước – muốn tham gia lãnh đạo ,dẫn dắt đưa dân tộc đi lên .
    36 năm qua – tính thời gian cũng khoảng nửa đời người – Nơi Hải ngoại – tự do – thử hỏi , Ai đã xứng danh được trao niềm tin ấy ?
    ….
    Chúng tôi nghĩ là …Không . Không có ai cả .
    Chỉ triền miên …những cuộc cãi nhau thôi …”
    —————————————-

    Một xã hội tư do sẽ có nhiều đảng.
    Trong mỗi đảng, đảng viên bầu nhiều lãnh đạo của đảng.
    Lãnh đạo tối cao của mỗi đảng ra tranh cử, trước dân, chức chủ tịch nước.

    Do đó, chủ tịch nước là người được toàn dân bầu, là chủ tịch của toàn dân ̣( the president of ALL the people ).

    CÙ Huy Hà Vũ, quá lắm, chỉ là lãnh đạo của một nhóm tâng bốc ông ta, chứ không phải là lãnh đạo của toàn dân.

    Nước chưa có tư do dân chủ, chưa có bầu cử tự do thì CHHV chỉ là lãnh đạo của một nhóm trong nhiều nhóm, chỉ thay mặt nhóm của ông ta, chứ không phải là tiếng nói của toàn dân Việt Nam.

    Những người càng ham muốn làm lãnh đạo, thường thường, càng là những người không xứng đáng làm lãnh đạo.
    Những người xứng đáng làm lãnh đạo là những người MIỄN CƯỠNG làm lãnh đạo.

    Ở HN dân Việt Nam tản mạt khắp năm châu, làm sao có thể có một cuộc bầu cử cho toàn cộng đồng. Cho nên chỉ có nhiều nhóm. Tuy vậy hầu hết, NVHN ai ai cũng chống CSVN.

    Ở Mỹ, chủ tịch nước, tối đa được 02 nhiệm kỳ, tổng cộng là 08 năm.

    Làm chủ tịch một nước dân chủ, chóng già và rất nhức đầu, chứ không chơn lông đỏ da như mấy ông lãnh đạo, không ai bầu, của CSVN đâu.

    • nvtncs says:

      Xin thay:

      “chủ tịch nước là người được toàn dân bầu”

      bằng:

      “chủ tịch nước là người được đa số dân bầu”

  10. Ý Thiêng says:

    Những người Vẹt trẽ bần cố nông,

    thì cuối cùng cũng phải ăn xin van lạy
    Tư bản mà sống,

    Ba hoa cái nỗi gì ? ( Sao của ăn cướp
    còn bao ? Sắp ăn …quả.. báo, hỉ ! )

    • Vichoco ăn cám says:

      Trao đổi buôn bán gọi là ‘van lạy’? Đầu óc bạn có vấn đề rồi!

      • Ý Thiêng says:

        Dấu óc bạn còn dính tí ti Mác lê, chán!

        Thử coi, Miền Nam giầu có, tự do là thế, mà trong
        một sớm một chiều, toàn dân nhai bo bo củ mì
        sem xém cũng …15 năm! Chẳng còn ai giữ đưỡc
        một chỉ vàng với tụi Bắc Kỳ cướp giật! ( Có, thì dấu
        mẹ nó đi hết! hà hà… Nay Mỹ nó vô, thì ta khui ra
        xập xình buôn bán trả bữa, hả…cu li Bắc Kỳ !)

        Thằng Mỹ nó không trở vô, thì toàn dân lại nông nô!

Leave a Reply to BichThuy