WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Yêu cầu hủy bỏ Hiến pháp 1992 và kêu gọi tẩy chay bầu cử Quốc hội

Nguồn: 8406wa.blogspot.com

Ngày 9.9.2001, nghĩa là cách đây 10 năm, tôi đã tuyên bố bỏ Hiến pháp 1992 và tẩy chay bầu cử Quốc hội. Từ ngày đó, tôi đã không đi bầu. Năm nay, chế độ cộng sản lại tổ chức bầu Quốc hội vào ngày 22.05.2011. Vì thế, một lần nữa, tôi tuyên bố không đi bầu, đồng thời kêu gọi mọi người không đi bầu để nói lên tiếng nói của toàn dân không chấp nhận Hiến pháp 1992.

Tôi xin nhắc lại một số luận điểm quan trọng mà tôi đã từng phát biểu trong cuốn sách “Nói cho con người” (trang 391), liên quan đến vấn đề hệ trọng này:

1.     Phải hủy bỏ Hiến pháp 1992 vì nó không có giá trị, không phản ảnh ý muốn của toàn dân. Nó chỉ là sản phẩm do sự độc quyền của Đảng cộng sản Việt Nam nặn ra và các dân biểu được Đảng chỉ định chấp thuận theo chỉ định của Đảng cộng sản.

2.     Phải bầu một Quốc hội lập hiến với những dân biểu được nhân dân bỏ phiếu tự do, chứ không phải là trò chỉ định bỏ phiếu cho đảng viên cộng sản hay cho người của Đảng cộng sản.

3.     Bản Hiến pháp phải xác định tính cách độc lập của ba quyền căn bản: quyền lập pháp (Quốc hội), quyền tư pháp (Tòa án) và quyền hành pháp (Nhà nước).

4.     Thiết lập đa đảng đa nguyên, để mọi người dân được tự do chọn lựa thể chế chính trị và tự do nói lên những đòi hỏi chính đáng của mình.

5.     Các quyền căn bản của con người như tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do đi lại, tự do cư trú, cách riêng tự do tôn giáo, phải được Hiến pháp mới xác định rõ ràng, đồng thời phải ngăn cấm Nhà Nước hạn chế hay hủy bỏ các quyền đó, như đã xảy ra với Hiến pháp 1992.

6.     Ngoài ra, phải hủy bỏ ngay tức khắc nghị định 31/CP (14.04.1997), nghị định 26/NĐ.CP về tôn giáo (19.04.1999) và dự luật về tôn giáo đang soạn thảo từ nhiều năm nay.

Đó là những đòi hỏi căn bản mà người Việt Nam phải đòi cho được trong bản Hiến pháp mới.

Tôi thiết tưởng: những điều trên đây mà tôi đã tuyên bố cách đây 10 năm, nay cũng vẫn còn mang tính thời sự trong hoàn cảnh Đảng Cộng sản Việt Nam đang rắp tâm tổ chức bầu một quốc hội bù nhìn mới.

Toàn dân phải đòi cho được quyền bầu một Quốc hội lập hiến với những dân biểu được nhân dân bỏ phiếu tự do, chứ không nên đi bầu một quốc hội bù nhìn của chế độ cộng sản. Bởi vì những người của cái quốc hội bù nhìn ấy đã được Đảng cộng sản chọn trước, còn việc nhân dân đi bỏ phiếu thực chất chỉ là một sự xác nhận người của Đảng cộng sản. Thế nên Đảng cộng sản muốn càng nhiều người đi bầu phiếu càng tốt, để họ tiếp tục lừa gạt thế giới rằng ở Việt Nam có bầu cử tự do và rằng nhân dân Việt Nam luôn hăng hái tham gia bầu cử, trong khi thực chất là Đảng cộng sản buộc từng người đi bầu, chứ không phải tự do đi bầu. Do đó, từ lâu tôi đã tuyên bố không đi bầu và mong toàn dân không đi bầu.

Một lần nữa, năm nay, tôi không đi bầu và yêu cầu toàn dân tẩy chay việc bầu quốc hội bù nhìn, đồng thời đòi hỏi tổ chức bầu cử một Quốc hội lập hiến mới để có một Hiến pháp mới cho Đất Nước Việt Nam. Tôi cũng kêu gọi tất cả những người đấu tranh cho dân chủ hãy cùng lên tiếng với tôi, để chúng ta tẩy chay cuộc bầu cử quốc hội bù nhìn sắp tới, đòi hỏi hủy bỏ Hiến pháp 1992  và yêu cầu tổ chức bầu cử Quốc hội lập hiến để soạn thảo và phê chuẩn một bản Hiến pháp mới.

© Linh mục Chân Tín

27.03.2011
Kỳ Đồng – P9 – Q3 – Sài Gòn.

Nguồn: 8406wa.blogspot.com

9 Phản hồi cho “Yêu cầu hủy bỏ Hiến pháp 1992 và kêu gọi tẩy chay bầu cử Quốc hội”

  1. Hoài An says:

    Linh mục Chân Tín đã ra người thiên cổ, nhưng quyết tâm của người vẫn còn đây!
    Tôi hoàn toàn ủng hộ 6 điểm mà LM Chân Tín đã nêu ra trong bài viết ở trên.

    Các vị lãnh đạo tôn giáo đã lên tiếng, góp ý sửa đổi HP 1992, yêu cầu bỏ điều 4 HP, đây là điều bố láo, dành đặc quyền lãnh đạo đất nước cho đảng CSVN.

    http://www.viet.rfi.fr/viet-nam/20130318-ban-gop-y-hien-phap-cua-hoi-dong-giam-muc-viet-nam-duoc-su-ung-ho-rong-rai

  2. Tin Tức says:

    Bà con ơi bầu cử ý kiến chỉ là trò ảo thuật của đảng ta thôi sơm muộn năm 2020 thì nước ta sẽ sát nhập với Tàu rồi , mời đọc tiếp tin tức dưới đây :
    TÀI LIỆU BÁN NƯỚC CỦA CS HÀNỘI

    From source: http://www.national istvietnamesefor um.com/Nationalist%20Vietnamese %20Forum/ Audio/061509. Wma
    Hội Nghị Sát Nhập Việt Nam vào Trung Quốc:

    Tỉnh hay Khu Tự Trị?

    (Ninh Cơ ghi lại. Trích tài liệu chép lại từ băng ghi âm cuộc họp mật giữa đại diện Tổng Cục Tình Báo Hoa Nam và Tổng Cục 2 Việt Nam để lưu trữ, được bảo quản theo chế độ tuyệt mật.).
    Thưa các đồng chí.
    Trong mấy ngày qua, ta đã cùng nhau thảo luận nhiều vấn đề, đạt được đồng thuận về căn bản, tuy không khỏi có sự tranh biện về tiểu tiết. Khép lại, ta có thể hài lòng khẳng định hội nghị đã thắng lợi và thắng lợi lớn.

    Xin các đồng chí hoan hỉ cạn chén.

    Trong lời phát biểu kết thúc hội nghị, Lương Tư Lệnh nhấn mạnh: “Những gì được đưa ra bàn ở hội nghị chung quy chỉ là những điều đã được đề cập nhiều lần từ nhiều năm trong những cuộc gặp gỡ các cấp tham mưu và cả cao cấp.”

    Với tư cách Chính Ủy được đề cử ra chủ trì hội nghị tôi xin tóm tắt vài điều cần thiết..

    Trước hết, hội nghị nhất trí cao về quan điểm không có và không hề có chuyện Trung Quốc thôn tính Việt Nam. Trung Quốc không có nhu cầu thôn tính nước nào.

    Các nước lân bang đều nghèo. Họ cần đến Trung Quốc hơn là Trung Quốc cần đến họ. Những cái họ có đều ở dạng tiềm năng dưới đất hoặc lòng biển. Không có Trung Quốc giúp đỡ thì chẳng khai thác được. Trong giai đoạn phải dồn toàn lực cho phát triển kinh tế, mà Ðặng Tiểu Bình lãnh tụ đã vạch ra, mọi sự đèo bồng đều vô nghĩa.

    Chúng kiềm hãm bước tiến vĩ đại của Trung Quốc vĩ đại. Thế mà ở Việt Nam lại có những luồng dư luận như thế đấy.

    Nào là Trung Quốc bá quyền, nào là Trung Quốc bành trướng. Thối lắm, thưa các đồng chí, chuyện không ngửi được.

    Bọn tranh đấu dân chủ ở Việt Nam đã hô hoán rầm rỉ rằng cuộc vạch lại biên cương giữa Trung Quốc và Việt Nam là tranh chấp biên giới. Trong khi đàm phán, tất nhiên có những điều hai bên phải nhân nhượng nhau. Có chỗ lồi ra, có chỗ lỏm vào, ở bên này hay bên kia. Nhưng, đó là kết quả của những thương thảo sòng phẳng, thuận mua vừa bán.

    Các đồng chí Việt Nam thấy chúng tôi nói thế, lại chỉ thanh minh mới chán. Như, Lê Thứ Trưởng (tức là ông Lê Công Phụng) trả lời phỏng vấn: “Thác Bản Giốc ta cứ coi là của ta, bạn cũng không bảo là của bạn. Ðo ra mới biết là của ta chỉ có một phần ba. Vì tình hữu nghị với ta, bạn cho ta hưởng một nửa.” Nói thế là tốt. Nhưng vẫn cứ là thanh minh.

    Việc gì mà phải là thanh minh cơ chứ? Với bọn phản động chuyên gây rối à? Cứ thẳng tay đàn áp, bịt cái miệng chó của chúng lại. Cứ lừng chừng, thiếu kiên quyết. Cứ hữu khuynh nhân nhượng. Nhân nhượng là chết đấy. Phải quét cho bằng sạch, không thương xót bọn tranh đấu dân chủ. Không cho chúng được đàng chân lân đàng đầu. Vùi chúng xuống đất đen, không cho chúng ngóc đầu dậy.

    Nhưng, cái đó sẽ không còn là vấn đề trong tương lai. Việc tiêu diệt bọn dân chủ dòi bọ sẽ không còn là việc của

    riêng các đồng chí Việt Nam. Nó sẽ là nhiệm vụ chung của tất cả chúng ta.

    Thưa các đồng chí. Hội nghị đã thành công là nhờ nó gạt được ra những chuyện lặt vặt vô bổ, đang là đề tài thời sự, để tập trung vào đại sự: bàn về chuyện hợp nhất hai quốc gia trong tương lai.

    Tương lai có thể chưa tới ngay, nhưng lại có thể rất gần. Vì thế, ta cần phải có viễn kiến và phải có sự chuẩn bị. Hợp kết Trung Quốc Việt Nam làm một có thể là một mốc lịch sử vĩ đại trên đường phát triển của tổ quốc.

    Với tư cách tham mưu cho cấp cao hai bên, trong hội nghị này chúng ta bàn thẳng vào những phương án phác thảo những bước tiến hành cụ thể, những công việc cụ thể trong công tác chuẩn bị.

    Nào, xin cạn chén một lần nữa, mừng thắng lợi của hội nghị lịch sử này.

    Trong tình thế hiện nay, Việt Nam không còn lựa chọn nào khác, không còn con đường nào khác hơn là trở về với tổ quốc Trung Hoa vĩ đại.

    Ði với Mỹ chăng? Thì các đồng chí chạy đi đâu? Trở về với tổ quốc thì các đồng chí mới tiếp tục tồn tại như những ông chủ duy nhất trước hiểm họa của bọn dòi bọ đang tích cực phản công nhằm tống cổ các đồng chí ra khỏi chỗ ngồi của mình.

    Hãy tưởng tượng một ngày nào đó, các đồng chí không được ngồi ở bàn giấy trong công thự, mà phải đi lang thang ngoài đường kiếm việc làm.

    Thật quá khủng khiếp. Vì thế, chúng ta phải chiến đấu hết mình cho sự tồn tại của chúng ta, cho con cháu chúng ta, tương lai của chúng ta, của con cháu chúng ta. Quyết không để lọt vào tay kẻ khác. (Lập hoàng tử đảng)

    Lũ dân chủ dòi bọ ấy có cả ở Trung Quốc. Tôi thừa nhận điều đó. Nhưng chúng tôi thẳng tay trấn áp, không để chúng thắng lợi.

    Nhưng ở Việt Nam tình trạng có khác. Chúng hung hãn hơn, lì lợm hơn, liều lĩnh hơn; vì các đồng chí thiếu kiên quyết, không nhất chí.

    Nếu ở Trung Quốc có một Thiên An Môn – Tại sao Việt Nam lại không có một cái tương tự?

    Tôi xin bảo đảm với các đồng chí rằng, Trung quốc sẽ tận tình chi viện cho các đồng chí. Một khi biến cố xẩy ra, nó đe dọa quyền lợi của đồng chí, để bảo vệ các đồng chí – Trung Quốc không thiếu xe tăng dĩ chí trong vài Thiên An Môn, lãnh đạo Bắc Kinh có thể gửi vài chiến hạm cùng với lính thuỷ đánh bộ của Bộ đội Nhân giải phóng tới ngay hiện trường..

    Các đồng chí cứ hỏi Nông đồng chí (tức ông Nông Ðức Mạnh) xem Hồ đồng chí (tức là Hồ Cẩm Ðào) đã hứa hẹn gì trong cuộc gặp gỡ cấp cao vừa rồi. Nhưng đó là trong tình huống hiện nay. Trong tương lai thì hai nước đã là một, thì sẽ không phải như vậy.

    Việc Việt Nam trở về với tổ quốc Trung Hoa vĩ đại là việc trước sau sẽ phải đến

    Không sớm thì muộn. Mà sớm thì hơn muộn.

    Trong lịch sử, Việt Nam từng là tỉnh của Trung Quốc, là một nhánh của cây đại thụ Trung Hoa. Trung Quốc và Việt Nam là một. Ðó là chân lý đời đời theo thiên mệnh. Ðó cũng là lời của Hồ đồng chí (tức là ông Hồ Chí Minh) trong lễ tuyên thệ gia nhập đảng cộng sản Trung Quốc.

    Hồ đồng chí tôn kính còn dạy: “Trung Quốc, Việt Nam như môi với răng. Môi hở thì răng lạnh.” Có nghĩa là hai bang, là hai bộ phận trong cùng một cơ thể. Nông đồng chí (tức là đồng chí Nông Ðức Mạnh) từng tự hào nhận mình là người Choang (Zhuang) trong cuộc gặp gỡ các đại biểu trong Quốc Vụ Viện.

    Dân tộc Choang là gì ? Là một dân tộc nằm trong đại gia đình các dân tộc Hán của Trung Quốc.

    Trong thời đại hiện nay thế giới đã tái phân chia sau đệ nhị thế chiến – Hoa Kỳ đã mất sự độc tôn trong sự trỗi dậy bất ngờ của tổ quốc chúng ta. Sự sát nhập trở lại của Việt Nam và toàn bán đảo Ðông Dương tiếp theo vào Hoa lục, đó là điều tất yếu.

    Thế nhưng chúng ta đều đã thấy, đã biết những biểu hiện lừng chừng, giao động lúc này lúc khác, trong ban lãnh đạo đảng cộng sản Việt Nam như người muốn dựa lưng Trung Quốc, cũng có người muốn dựa hơn vào con hổ giấy Hoa Kỳ.

    Bây giờ đã khác. Sự lựa chọn chỉ còn có một. Và ở đây, các đồng chí Việt Nam tỏ ra có lựa chọn đúng.

    Ngày nay, Trung Quốc vĩ đại phải dành lại vị trí đã có của mình. Có Việt Nam nhập vào, Trung Quốc đã vĩ đại lại càng thêm vĩ đại.

    Thế giới ngày nay chỉ còn lại hai siêu cường. Ðó là Trung Quốc và Hoa Kỳ. Hoa Kỳ chỉ là một Con Cọp giấy.

    Những việc bây giờ chúng ta phải làm. Tôi xin nhấn mạnh lại lần nữa. Không phải bây giờ mới làm, nhưng làm chưa đúng, làm chưa đủ, nay cần phải đẩy mạnh hơn nữa. Phải triển khai đàn áp rộng hơn nữa để tiêu diệt hẳn luận điệu tinh thần dân tộc vẫn còn tồn tại dai dẳng trong bọn kiên trì lập trường độc lập dân tộc.

    Nhất là bọn trí thức và vài phần tử công thần chủ nghĩa trong hàng tướng lĩnh. Cần phải tiêu diệt cả về tinh thần, lẫn vật chất.

    Trong tướng lĩnh, phần nhiều là người của ta, do ta đào tạo và đề bạt, điển hình như Võ Nguyên Giáp.

    Công này nhờ nguyên chủ tịch Lê (tức là Lê Ðức Anh) người biết nhìn xa trông rộng như Hoàng Văn Hoan. Tuy nhiên, lẫn vào đấy cũng vẫn có vài phần tử lừng chừng, giao động, chủ yếu do kém hiểu biết, đọc kinh điển Marx- Lenin không vỡ nghĩa như chủ tịch Mao. Các đồng chí cần đả thông, bồi dưỡng thêm cho họ về lập trường, quan điểm và trường đảng các cấp.

    Mấy tên già sắp chết hay nói ngang thì phải đe nẹt cho chúng biết rằng, một khi đã bị coi là chống đảng thì chúng sẽ bị tước hết mọi tiêu chuẩn cao đang được hưởng, tất chúng sẽ im mồm. Chúng lầm lẫn là đi lao cải.

    Ðám trí thức lèo tèo mới là đáng ngại. Tuy chẳng có trong tay cái gì, nhưng chúng có khả năng kích động tinh thần nhân dân để cản trở sự hợp nhất.

    Nhưng không lo. Mao chủ tịch đã dạy: “Trí thức như phân, khởi xướng được, nhưng không làm được. Chúng chỉ lép bép lỗ miệng. Thấy đạn lên nòng, chúng rùng rùng bỏ chạy.” – Ðáng ngại là ở chỗ ấy, chỗ khởi xướng. Nhưng không đáng sợ cũng ở chỗ ấy. Ở chỗ bản tính trí thức, hãy lên đạn, hãy hô bắn thật to, đâu sẽ vào đấy.

    Lực lượng chủ yếu của chúng ta trong việc trấn áp bọn dân tộc chủ nghĩa có hai cánh quân. Về vật chất là công an, về tinh thần là truyền thông.

    Công an sẽ được cung cấp mọi trang bị hiện đại nhất để đàn áp mọi mưu toan đối kháng. Nhưng phải chú ý đến điểm này: Không được lạm dụng các phương tiện hiện đại. Chiếu cố những biện pháp truyền thống ít gây ồn ào, tránh những phản ứng quốc tế bất lợi.

    Truyền thông phải xừ dụng mọi phương tiện sẵn có. Tăng cường viết và nói hằng ngày hằng giờ, biện luận cho dân thấy chính nghĩa trong việc sát nhập. Họ sẽ được hưởng mọi phúc lợi của người dân Trung Quốc hơn hẳn phúc lợi họ đang có. Họ sẽ không còn chuyện lủng củng vướng mắc về biên giới. Ngư dân được tha hồ đánh cá trên biển Ðông, coi như hồ nhà, họ không còn phải lo lắng như xâm phạm lãnh hải, bị hải quân Trung Quốc trừng phạt. Người dân khi xuất ngoại sẽ được cầm hộ chiếu của một nước lớn mà thế giới phải kính nể.

    Tuy nhiên, tôi đặc biệt lưu ý các đồng chí là phải tiến hành kín đáo, để mọi việc chuẩn bị diễn ra như bình thường, không để đế quốc đấu sỏ nhận thấy được.

    Trong khi chưa được hợp nhất, chính phủ trung ương, cũng như các chủ tịch tỉnh tuyệt đối không tiết lộ ý đồ này. Thỉnh thoảng cũng phải cho phát ngôn viên trung ương chính phủ nói dăm ba câu phản đối về chủ quyền Tây Sa và Nam Sa, lập lờ tá với chính. Và cho phép các báo đăng vài bài chiếu lệ về biên giới và hải đảo với mọi sự cố xảy ra trên biển như vừa rồi.

    Cứ tiếp tục ám chỉ một nước ngoài nào đó, hoặc một tàu lạ nào đó, không rõ quốc tịch là được. Ðừng quên xem thường các nhà báo. Họ là cái loa hướng dẫn công luận tà và chính, họ là công bộc trung thành của ta. Thiếu họ không được.

    Hiện nay đang nổi lên sự phản đối Trung Quốc khai thác Bauxite ở miền Trung, ồn ào lắm, có vẻ hung hăng lắm. Nhưng nó chỉ là bề ngoài thôi. Chứ bề trong, bọn phản đối cũng thừa biết mọi sự đã an bày.

    Tiền đã trao thì cháo phải được múc. Bộ Chính Trị quyết không bỏ kế hoạch này. Nhất là đồng chí Nông Ðức Mạnh, sự sống còn của đồng chí Nông nằm trong vận động dụng này, nên đồng chí ấy rất cương quyết. Trong chuyện Bauxite, tôi thấy bên cạnh cái xấu lại thể hiện có cái tốt đấy.

    Các đồng chí ạ! Phải công bằng mà lập luận, một khi Việt Nam đã nhập vào Trung Quốc thì vùng Tây Nguyên của Việt Nam là của chung nước ta. Không chừng, trên sẽ thay đổi kế hoạch. Ta không khai thác ở đấy nữa, chuyển sang khai thác, thực hiện ở Châu Phi. Bauxite của ta, ta để giành đấy dùng sau. Cũng như ta đâu có vội vã khai thác cả tỷ tấn Bauxite ở Quảng Tây.

    Nói để các đồng chí phấn khởi. Về thực chất, qua con đường ngoại thương, đầu tư, ta nắm Châu Phi trong nhiều năm nay rồi. Ta đã mua hết các chính quyền ở đấy bằng quyền lực mềm (trợ giúp y tế, cho vay vốn không lấy lời hay tính lãi xuất thấp, xây dựng hạ tầng cơ sở như cầu, đường, lập đường rấy hoả xa, nở nhà máy công nghiệp nhẹ)

    Ta đến sau phương Tây và Hoa Kỳ, vậy mà chỉ trong vòng một thập niên, ta đã quét sạch họ ra khỏi đấy, đẩy họ vào khủng hoảng tài chánh. Ta còn chuyển dân mình sang Châu Phi, làm thành những vùng đất Trung Quốc trên lục địa đen kia nữa.

    Người Trung Quốc bây giờ có quyền nói: “Mặt trời không bao giờ lặn trên đất đai của tổ quốc – Đông phương rực hồng”

    Phải trấn an các cán bộ các cấp, từ trung ương cho đến địa phương để họ thấy rằng sau hợp nhất, mọi vị trí quyền lợi, lạc phúc (welfare) của họ không bị suy suyển. Các đơn vị hành chính sẽ được giữ nguyên trong một thời gian dài, từng bước đi vào mô hình hành chánh chung của toàn quốc.

    Việc này rất quan trọng. Xin các đồng chí chớ coi thường. Lãnh đạo từ trung ương cho đến địa phương có thông thì dân mới thông. Nhân dân đã được giáo dục chu đáo trong nhiều năm, có tinh thần phục tùng lãnh đạo tuyệt đối. Nhưng nếu họ thấy cấp trên của họ giao động, tư tưởng bất thong, chính họ cũng sẽ bị giao động theo, trở thành mồi ngon cho những tư tưởng dân tộc chủ nghĩa.

    Thưa các đồng chí. Còn lại việc cuối cùng là mô hình cai trị Việt Nam trong tổ quốc thống nhất – Tỉnh hay khu tự trị?

    Chuyện này xin các đồng chí về nghĩ thêm, bàn thêm. Tỉnh thì cũng như tỉnh Quảng Ðông hay Quảng Tây. Về diện tích hơn kém không nhiều. Khu tự trị kiểu như khu tự trị Choang trong tỉnh Quảng Tây thì lại quá nhỏ về vai vế.

    Mao chủ tịch có nói : “ Cần phải hiểu thông suốt khi làm bất cứ cái gì – Hiểu rõ hiện trạng, bản chất của sự việc và các liên hệ khác với sự việc – Tìm ra qui tắc nên làm hay qui tắc làm tốt hơn.”

    Nông đồng chí vốn rất e ngại sự chống đối trong nội bộ. Mà làm khu tự trị với ý nghĩa lớn hơn thì lại vướng chuyện Tây Tạng. Bọn chó Ðạt Lai Lạt Ma cũng đang xin tự trị đấy, mà trung ương không thuận. Còn mấy đồng chí Việt Nam nêu ý kiến, hay là tổ chức Trung Quốc thành liên bang, Việt Nam sẽ là một nước hay một bang trong liên bang ấy.

    Ý kiến này không mới. Nó đã từng được nêu lên. Nhưng các đồng chí thử nghĩ xem. Nếu như thế thì thống nhất làm sao được với bọn Tây Tạng, bọn Nội Mông, bọn Mãn Châu, bọn Hồi Bột. Chính chúng nó đang muốn cái đó để tách ra độc lập, hoặc tự trị trong liên bang.

    Trên nguyên tắc tạm đúng, là cái gì cũng được. Danh chính thì ngôn thuận. Nhưng nội dung bất biến. Vùng nào cũng chỉ là một phần của lãnh thổ Trung Quốc. Có điều những danh hiệu độc lập, tự trị là cái dễ bị lồng vào đấy cái tinh thần dân tộc, mầm mống cho sự phận liệt đi tới mất ổn định. Không được. Quyết không được.

    Mao chủ tịch có từng nói : “Chỉ có xã hội chủ nghĩa Trung quốc mới đem lại hoà bình và ổn định thực sự khi đã xoá bỏ ranh giới, quốc gia và dân tộc chủ nghĩa”

    Thưa các đồng chí. Vấn đề hình thức nhưng lại có tầm quan trọng. Xin các đồng chí phát biểu tự do trong tinh thần dân chủ nội bộ của mỗi cấp quyền lực… (hết phần trích và dịch đoạn băng ghi âm)

    Ninh Cơ (ghi lại từ băng vi âm)

  3. Dân Bắc says:

    Tài Liệu Bán Nước của CSVN

    Do Wikileak công bố
    Năm 2020 Việt Nam sẽ la một tỉnh của Trung Cộng ?
    Tổ chức Wikileaks công bố một tài liệu “tuyệt mật” động trời liên quan đến Việt nam. Đó là biên bản họp kín giữa ông Nguyễn Văn Linh Tổng BT Đảng CSVN, ông Đỗ Mười Chủ tịch HĐBT đại diện cho phía Việt nam và ông Giang Trạch Dân Tổng BT và ông Lý Bằng Thủ tướng Chính phủ đại diện cho phía Trung quốc trong hai ngày 3-4/9/1990 tại Thành đô.

    Trong tài liệu tuyệt mật liên quan tới Việt Nam này của mình, Wikileaks khẳng định thông tin dưới đây nằm trong số 3.100 các bức điện đánh đi từ Hà nội và Thành phố Hồ Chí Minh của cơ quan ngoại giao Hoa kỳ tại Việt nam gửi chính phủ Hoa kỳ, tài liệu này có đoạn ghi rõ “… Vì sự tồn tại của sự nghiệp xây dựng thành công CNCS, Đảng CSVN và nhà nước Việt nam đề nghị phía Trung quốc giải quyết các mối bất đồng giữa hai nước. Phía Việt nam xin làm hết mình để vun đắp tình hữu nghị lâu đời vốn có giữa hai đảng và nhân dân hai nước do Chủ tịch Mao trạch Đông và Chủ tịch Hồ Chí Minh dày công xây đắp trong quá khứ và Việt nam bảy tỏ mong muốn đồng ý sẵn sàng chấp nhận và đề nghị phía Trung quốc để Việt nam được hưởng quy chế Khu tự trị trực thuộc chính quyền Trung ương tại Bắc kinh như Trung quốc đã từng dành cho Nội Mông, Tây Tạng, Quảng tây…. Phía Trung quốc đã đồng ý và chấp nhận đề nghị nói trên, cho thời hạn phía Việt Nam trong thời hạn 30 năm (1990-2020) để Đảng CSVN giải quyết các bước tiến hành cần thiết cho việc gia nhập đại gia đình các dân tộc Trung quốc”.

    Thôi rồi ! …. Thế là xong …

    Chúng ta có quyền phỏng đoán và chuẩn bị tinh thần cho mọi người và cá nhân mình trước sự thật không mấy tốt đẹp, mà nó liên quan tới sự tồn tại của đảng CSVN trong vai trò lãnh đạo xã hội và nhà nước. Vì nếu khi ta đối chiếu với các tin tức liên quan đến việc phía Việt nam đã cho Trung quốc thuê nhiều chục ngàn hecta rừng đầu nguồn biên giới, lá cờ Trung quốc có 6 ngôi sao (thay vì cờ Trung quốc chỉ có 5 ngôi sao) xuất hiện tại một nhà hàng Trung quốc tại Vũng tàu, hay Dự án boxit Tây nguyên và gần đây nhất là tin Trung quốc tiến hành thu hồi hàng loạt cột mốc biên giới với Việt nam có từ thời Hiệp định Pháp-Thanh (1887) … Trong đàm phán biên giới, họ ép ta làm ta mất một nửa thác Bản Giốc, dân ta cũng không được đặt chân đến Ải Nam quan nữa, tất cả ta mất hàng trăm km2 đất. Họ xóa hiệp định phân định ranh giới vịnh Bắc Bộ giữa hai Chính phủ Pháp – Thanh (do lịch sử để lại) đòi chia lại, ăn hơn của ta một phần hải phận thì giả thiết trên là hoàn toàn có cơ sở xảy ra.

  4. congnoi says:

    ong lanh dao, cha lanh dao , bay gio den con lanh dao, lam gi co chuyen sua

  5. Thien loi says:

    Đúng là những con chó điên, chẳng biết chủ của nó là ai, chẳng biết quê hương là gì, sống thật hoang phí.

  6. asang says:

    Noi den bau vu o Viet Nam sao thay buon ngu qua!

  7. Minh Đức says:

    Lê Công Định mở đầu lời nhận tội trước tòa như sau:

    “Luật Pháp và Hiến Pháp qui định và bảo vệ quyền lãnh đạo duy nhất của đảng CSVN đối với nhà nước và xã hội Việt Nam”

    Luật pháp và hiến pháp của nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam là để bảo vệ quyền lợi của đảng CSVN. Luật pháp và hiến pháp này được làm ra bởi những người đại diện đảng CSVN.

  8. Nhật Hồng says:

    7 H sáng mình lại đi có bầu như mọi khi .
    Bầu giùm vợ và con gái . Một bỏ cho 3 .
    Trò hề lặp lại , phản dân chủ , tốn tiền và thời gian.
    Đảng mỵ dân cọng sản .

  9. Tu A. Luong says:

    Các bạn có biết điều luật hình sự 88 của CSVN là theo bộ luật của Hitler & Stalin. Các bạn cần nghiên cứu thêm trong cuốn sách” The End of America” of tác giả Naomi Wolf để biết 10 điều mà các nhà độc tài đều làm.

Leave a Reply to Dân Bắc