WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Lực lượng nào sẽ lãnh đạo cuộc đấu tranh sắp tới?

1. Bối cảnh hiện nay

Trong thập niên qua, những diễn biến tại VN tạo ra phong trào góp ý, phản biện sôi nổi của mọi tầng lớp nhân dân đối với đảng và nhà cầm quyền cs. Điều này đã là cơ duyên thúc đẩy toàn dân thay đổi tư duy chính trị, ngay cả đối với những đảng viên nòng cốt, cũ lẫn mới trong Đảng CSVN. Đại bộ phận nhân dân trong và ngoài nước, trong và ngoài đảng đã từ từ tiến lại gần nhau, tạm gác ý hệ đối chọi Quốc – Cộng để cùng chung lưng đấu cật đòi hỏi đảng cs phải tỏ thái độ quyết liệt với bá quyền Trung Quốc (TQ), ép buộc nhà cầm quyền Hà Nội phải chiều theo ý nguyện nhân dân, mở rộng dân chủ và tạo điều kiện cho toàn dân có cơ hội tham gia việc nước.

Ai sẽ lãnh đạo? Ảnh On the net

Cả hai, Đảng CSVN và các tổ chức chính trị người Việt hải ngoại dường như đều bế tắc đường lối, không nắm được xu hướng dân tộc và xu thế thời đại.

CS vẫn bất chấp dư luận, tiếp tục hành xử như chủ nhân duy nhất của đất nước, hoàn toàn không đếm xỉa gì đến nguyện vọng nhân dân.

Các đảng phái hải ngoại cũng trì trệ không kém, chưa vượt lên được chính mình, hoặc vì e ngại dư luận những phần tử chống cộng cực đoan, một con số khá nhỏ, nên chưa mạnh dạn bắt tay để cùng thành lập phong trào đấu tranh với nhân dân trong nước và các đảng viên phản tỉnh đang hòa mình vào dòng sống chung. Những đảng viên phản tỉnh này càng ngày càng nhiều, tích cực vận động ép buộc Đảng CSVN phải trở về với dân tộc, nếu muốn tồn tại và được quốc dân chấp nhận.

Một xu hướng đấu tranh mới của nhân dân đã lộ diện. Mọi người trông chờ một tổ chức, một lực lượng mới sẵn sàng dẫn đạo quần chúng trên bước đường dân chủ hoá chế độ để có khả năng tổng hợp sức mạnh toàn dân mà phát triển đất nước và bảo vệ bờ cõi.

Thực ra, yêu cầu này đã từng bước hình thành từ khá lâu trước kia. Trong nước là từ 1975. Ngoài nước là thời điểm Hoa Kỳ (HK), vì quyền lợi toàn cầu nên mạnh dạn nối lại bang giao với VN. Kể từ đó, khối quần chúng thầm lặng, tức đáy tầng quốc dân, từng ngày từng bước xích lại bên nhau. Hiện tượng này xảy ra rất tự nhiên và không gượng ép.

Toàn thể nhân dân đều nhanh chóng nhận ra rằng cuộc chiến nồi da xáo thịt vừa qua là do những ý hệ và tay sai ngoại bang điều khiển, chứ hoàn toàn không thuộc ý chí quốc dân VN. Quần chúng hai miền Nam Bắc ban đầu còn ngượng ngùng, e dè lẫn nhau tạo ra bởi cuộc chiến. Không lâu sau đó, mọi người thấy rằng mình đều là con dân Việt, gọi nhau là đồng bào thì cớ gì phải “làm mặt lạ” với nhau? Sự phân biệt đối xử chỉ xảy ra giữa nhà cầm quyền vừa thắng trận với nhân dân bên “bại trận” miền Nam, và nhân dân bên “chẳng-được-gì” miền Bắc, chứ giữa những người đồng chủng thì tuyệt nhiên không có gì để phải “phân biệt” nhau cả.

Đây là chỉ dấu cho thấy rằng mặt tầng, tức Đảng CSVN, đã không theo kịp và xa rời đáy tầng quốc dân. Minh chứng rõ ràng nhất là nhân dân không ủng hộ nhà cầm quyền. Đáy tầng hiện nay sống chung chứ không sống với mặt tầng. Mặt tầng không hoà vào được đáy tầng. Họ hành động chỉ vì quyền lợi của mặt tầng, nên bị đáy tầng chối bỏ không hợp tác. Đảng CSVN do vậy, đã thất bại trong công cuộc thúc đẩy quần chúng xây dựng và bảo vệ tổ quốc.

Cùng một hình thức đó, khi HK thiết lập bang giao với CSVN, quần chúng “hai bên” lúc đầu còn ngần ngại, còn bị những tổ chức với tư tưởng cực đoan ngăn cản, biểu tình chống đối. Họ chủ trương không đồng ý cho du lịch VN, không thuận tình cho gửi tiền giúp đỡ thân nhân, dẫu đã nêu ra lý lẽ làm như thế là nuôi dưỡng chế độ bạo tàn, là công nhận kẻ thù, là kéo dài chế độ sắt máu. Họ nhìn gần nhưng không nhìn được xa, thấy cái hại ngắn hạn trước mắt mà không nhìn ra điều lợi dài hạn về sau. Cuối cùng, thế lực mặt tầng này phải đồng ý chấp nhận thua cuộc và hòa vào đáy tầng thầm lặng mà quyết tâm hơn.

Trên phương diện đấu tranh và viễn kiến chính trị, đây là một lợi thế tuyệt vời để thay đổi chiến lược chiến thuật cho phù hợp với tình hình mới.

2. Thử đề nghị một tư duy mới

Trong công cuộc dân chủ hoá đất nước hiện nay, chúng ta phải vận dụng được ba mũi tấn công đồng loạt sau đây.

Thứ nhất, là từ đáy tầng quốc dân VN thuộc mọi thành phần dân tộc. Đây là lực lượng xung yếu chủ chốt nằm tại quốc nội.

Thứ hai, là các đảng viên phản tỉnh yêu nước. Cùng với toàn dân, họ sẽ là sức mạnh đáng kể đòi buộc Đảng CS phải dân chủ hoá chế độ, đưa đảng về vị trí bình đẳng với các đảng phái khác trong sinh hoạt chính trị quốc dân.

Cuối cùng, là hậu phương hải ngoại tích cực vận động quốc tế áp lực CSVN phải tôn trọng nhân quyền, tiến đến dân chủ, cho nhân dân tham dự vào việc thiết kế đời sống chính trị và xã hội, đồng thời trả lại tự do cho toàn dân.

Trước đây, các tổ chức chính trị hải ngoại đã tốn rất nhiều công sức, tiền bạc, đến cả máu xương và niềm tin của đồng bào cũng không cách nào đưa nổi một vài kháng chiến quân về nước. Thật bất ngờ, trời cho cơ hội ngàn vàng mà chưa biết khai thác đúng mức. Hàng năm, tự dưng có cả trăm ngàn “chiến sĩ” trong tay về nước tranh đấu công khai và hợp pháp. Họ chẳng cần ai lôi kéo tuyên truyền mà tự nguyện thực hiện một cách rất tự nhiên như ăn như ngủ. Họ kể cho người thân nghe về cuộc sống hải ngoại; về sự vững chắc lớn mạnh của các cộng đồng người Việt xa quê là do được sinh hoạt trong môi trường tự do; về sức sản xuất hàng hoá, của cải bạc tiền của ba triệu kiều bào xa xứ, về tỷ lệ, vượt xa GDP của hơn 85 triệu dân trong nước, nhờ kinh tế thị trường không định hướng xã hội chủ nghĩa; về nhân và dân quyền đáng lẽ nhân dân phải đương nhiên được hưởng do các công ước quốc tế công nhận, ngay chính CSVN cũng đã ký kết vào v.v…

Việc rù rì kể chuyện của Việt kiều thăm quê, thoạt nhìn, tưởng như nhỏ bé và vô nghĩa, ban đầu còn bị dư luận lên án không nên trở về. Nhưng, nó đã thực sự góp phần lớn lao vào việc thúc đẩy nhân dân trong nước nhận ra quyền lợi bao lâu nay đã bị cs cướp đoạt, đồng thời cho họ niềm tin có đồng bào hải ngoại hỗ trợ và trở thành chỗ dựa vững chắc, khiến họ mạnh mẽ và hăng hái đứng lên biểu tình đòi quyền lợi cho mình. Những chuyện kể đó cũng được các cán bộ lớn nhỏ dù không muốn cũng vẫn nghe, vẫn nhìn thấy, và cũng bị ảnh hưởng ít nhiều. Nó giúp thay đổi tư duy của họ đối với “kẻ thù” cũ, và vai trò của đảng với dân tộc. Nó tạo những ưu tư và thắc mắc, buộc họ phải nhận định dân đúng hay đảng đúng, đảng dắt dân hay chính nhân dân đã dắt đảng ra khỏi tụt hậu và khủng hoảng hai thập niên vừa qua?

Nếu biết khai thác đúng mức, người Việt hải ngoại phải vận dụng được điều này: Trong lúc nhà nước rất cần tư bản, kỹ thuật quản lý, phương tiện và chất xám trí thức hải ngoại nên đang ra sức kêu gọi, ta phải trở về trực tiếp đấu tranh, ngoài mặt là “hợp tác” nhưng bên trong là cùng nhân dân tranh đấu, sẽ mang đến nhiều kết cục khó thể ngờ được cho phong trào dân chủ.

Khi chọn lựa “quay về” và đi vào lòng dân tộc, các tổ chức đấu tranh sẽ không còn xa rời quần chúng mà thấu hiểu tâm tư tình cảm người dân trong nước, từ đó kịp thời chỉnh đốn chiến thuật  và hàng ngũ khi có biến chuyển mới tại VN. Họ còn có thể trực tiếp vận động quốc dân và chiêu hồi đảng viên cs, giúp họ tỉnh ngộ rồi quay lại gây áp lực buộc đối thủ đáp ứng nguyện vọng nhân dân, trở về với dân tộc; đồng thời tiếp sức các tôn giáo, các nhà dân chủ và trí thức trong nước. Đây chính là cơ hội để gây dựng cơ sở kinh tài, huấn luyện và đào tạo cán bộ tại chỗ, từng bước hình thành nền tảng cho cuộc đấu tranh lâu dài, vững mạnh, rất cương quyết mà cũng đầy sáng tạo. Môi trường này sẽ dễ dàng nối kết các tổ chức lại với nhau để lớn mạnh và tranh đấu hữu hiệu hơn.

Song song với phong trào ở quốc nội, các nhân sự tại hải ngoại phải vận động quốc tế lên tiếng ủng hộ công cuộc dân chủ hoá đất nước, buộc Đảng CS phải đối thoại nghiêm túc và chia sẻ quyền hành với nhân dân. Điều này hoàn toàn phù hợp với quyền lợi HK, Tây phương và các quốc gia liên quan tới biển Đông (ASEAN, Đài, Hàn, Nhật, Úc, Ấn, ngay cả với Trung Đông, vì đây là đường hàng hải huyết mạch vận chuyển dầu hỏa và hàng hoá giao thương). Chắc chắn nó sẽ đem đến sự đồng tình dễ dàng của quốc tế, đồng thời hoá giải áp lực Trung Cộng, tạo điều kiện thuận lợi cho các phần tử còn e dè bàn tay can thiệp của “kẻ lạ” mà mạnh dạn phấn khởi trở về hoà vào dòng sống chung.

CSVN đã không đoàn kết được đại khối quốc dân, còn các tổ chức chính trị người Việt hải ngoại thì sao?

Những tổ chức chính trị hải ngoại không hơn gì CSVN, cũng không nhận ra xu thế mới của toàn dân. Dù ước mơ “cấm vận” cs, hoặc mơ ước cộng đồng người Việt không nên quay về để mong cs sụp đổ mau lẹ hơn, nhưng đáy tầng quốc dân thì thấy rõ những bất lợi tai hại này và họ đã bất chấp, mạnh mẽ chấp nhận đồng bào trong nước. Tạm thời nhân dân bị ngăn cách bởi địa lý và hoàn cảnh chính trị chứ hoàn toàn không ngăn trở bởi lòng người. Vậy thì việc gì phải từ chối, xua đuổi nhau?

Ban đầu, quần chúng trong và ngoài nước đến với nhau chỉ do nhu cầu thăm hỏi, giúp đỡ cá nhân. Dần dần tiến những bước xa hơn, nâng đỡ bảo bọc nhau thiết thực hơn. Từ đóng góp cho nạn nhân bão lụt, cho trẻ mồ côi, người già cơ nhỡ, tình nguyện chữa bệnh cho đồng bào, rồi mở đường làm ăn buôn bán, đến những giao lưu của giới trí thức, các nhà dân chủ và văn nghệ sĩ, dù nhà cầm quyền luôn luôn sợ hãi và giới hạn những hoạt động này. Họ ngại rằng nếu con dân Việt bắt tay được với nhau tạo ra “diễn biến hoà bình,” sẽ bất lợi và thách thức quyền lực của họ.

Bỏ qua những chi tiết nhỏ nhặt không đáng nêu ra gây tranh cãi trong bài “Giữa đại hội Việt kiều, một nỗi bình an” của luật sư Nguyễn Hữu Liêm, tại sao ta không đặt ngược vấn đề lại thế này: Từ chỗ kết tội người Việt hải ngoại là bọn “hút máu nhân dân, bám đít đế quốc, say mê bơ thừa sữa cặn ngoại bang,” dần dần biến thành “khúc ruột ngàn dặm,” rồi thành những “đại biểu Việt kiều” được chính đảng và nhà nước đón tiếp nồng hậu, có hoa tươi, có thảm đỏ và có cả xe-hụ-còi long trọng đón rước về dự “đại hội?” Điều này cho thấy rằng Đảng CS đang thua kém trong cuộc đấu trí với chúng ta, đang đầu hàng bọn “phản động và phản bội tổ quốc” này, mặc dù những “Việt kiều yêu nước” đó không nhận mình là “đại diện hải ngoại,” mà chỉ do nhà nước gượng gạo gán ép cho.

Có lẽ do anh chưa nói hết, hoặc ta chưa hiểu hết ý của NHL, và có lẽ do quá nóng lòng với đất nước mà những bài viết của anh đã gây ồn ào chống đối chăng? Nhưng nếu nhìn ở khía cạnh đấu tranh chính trị, cần tranh thủ dư luận quần chúng quốc nội thì sự việc dám quay về “dấn thân,” ban đầu có thể gây tranh luận sôi nổi trong cộng đồng hải ngoại, nhưng quả thực đây là một hình thức mới, dễ gây hình ảnh thiện cảm với đồng bào trong nước hơn là chủ trương triệt để chống cộng, tiêu diệt và muốn một mất một còn với CS. Nhà nước cũng đang thua cuộc trong việc thu phục lòng dân và đưa ra nội dung mới cho việc phát triển và bảo vệ đất nước. Tất nhiên, nhân dân sẽ dễ dàng chấp nhận lý tưởng nhân quyền, tự do dân chủ và đa nguyên chính trị do hải ngoại cùng trí thức quốc nội hô hào hơn là quốc hoạ tham nhũng, độc quyền độc đảng và bóp nghẹt chính trị hiện nay.

Những người trí thức chân chính chỉ hành động vì quyền lợi tối thượng của dân tộc, chứ không nhằm phục vụ bản thân hoặc đảng phái riêng tư nào. Đảng phái chỉ là phương tiện giúp cho sự đóng góp hữu hiệu hơn, nhưng một khi nó không còn đáp ứng nguyện vọng của đảng viên và nhân dân, đương nhiên phải bị đào thải. Làm thế nào để đào thải nó chóng vánh hơn lại tuỳ thuộc chọn lựa cá nhân và bản thân từng đoàn thể.

Các lực lượng chính trị hải ngoại phải thấy được điều này: Một tổ chức đấu tranh mang nhãn hiệu hoặc nội dung chống cộng thuần tuý sẽ không vận động được quần chúng trong nước. Lý do: Nghe hai chữ ”chống cộng,” người dân sẽ ngờ vực không muốn tham gia vì nó gây tâm lý bất ổn. Lại nội chiến, huynh đệ tương tàn nữa hay sao? Đông đảo nhân dân đều nhận ra rằng hội nhập, toàn cầu hoá, vươn ra biển lớn rất quan trọng cho VN lúc này. Họ thiết tha với những gì thực tế trong đời sống quanh họ: Có cơm ăn áo mặc, tiến đến ăn ngon mặc đẹp, có tiền cho con cái học hành, sửa lại căn nhà dột mái v.v… Họ cũng mong muốn nhà nước cởi mở, thương dân, có những chương trình xã hội giúp đỡ nhân dân thiết thực hơn, cho dân có tiếng nói trực tiếp và góp phần chuyển đổi, dân chủ hoá chế độ trong hoà bình và trật tự.

Sau hơn hai thập niên tiếp xúc với người Việt hải ngoại và hơn một thập niên bình thường hoá bang giao với HK, nhân dân và cán bộ đều đã mở rộng tầm nhìn rất nhiều. Cả nước đều thấy mọi người cần cố gắng tối đa để có cuộc sống cá nhân tốt đẹp và đất nước tiến nhanh hơn, ít nhất bắt kịp các quốc gia trong vùng. Tuy không được phép nói ra nhưng ai cũng cảm thấy xót xa, hổ thẹn vì thua kém lân bang và bị Trung Quốc hà hiếp, coi thường. Những bức xúc này được thể hiện qua việc cả nước hăng hái lên mạng học hỏi và tìm hiểu những thông tin ngoài-luồng-lề-trái, vì họ biết thông tin lề phải chỉ một chiều, dối trá và bịp bợm. Bức xúc đó còn được thể hiện bởi mọi tầng lớp xã hội, qua việc dân oan đòi nhà đất, tôn giáo đòi cơ sở thờ tự, truyền giáo, công nhân đòi quyền lợi, thanh niên hồ hởi biểu tình đòi chính quyền cứng rắn hơn với TQ dù bị cấm đoán, trí thức và đảng viên phản tỉnh yêu nước đòi đảng và nhà nước dân chủ hoá chế độ, chấp nhận cho các đảng phái khác hiện diện hợp pháp và đưa đảng CS trở về vị trí sinh hoạt chính trị bình đẳng.

Hiện nay, quốc dân đều cảm nhận được rằng đảng và nhà nước hoàn toàn bất lực trước tất cả những yêu cầu nêu trên, nhưng chẳng ai muốn đời sống xáo trộn và đất nước chiến tranh. Họ ao ước một cuộc cách mạng nhung, hoặc một tổ chức chính trị có viễn kiến thời đại, nhìn ra nhu cầu thiết yếu của đất nước hầu can đảm hành động, vượt lên tâm thức nhỏ hẹp quốc – cộng mà dẫn dắt dân tộc tiến lên. Chỉ ngồi hô hào suông sẽ vô phương khả thi hoặc công cuộc dân chủ hóa đất nước tiếp tục dậm chân tại chỗ và khó có cơ thành tựu. Thêm nữa, về mặt pháp lý, tìm cách thành lập một đảng chính trị, dù chính thức hay không, nơi quốc gia sở tại người Việt hải ngoại cư ngụ, sẽ trở thành bất hợp pháp khi tổ chức này chống lại một quốc gia (ví dụ VN) đang có quan hệ ngoại giao với chính quyền đương nhiệm.

Khi chưa có thế và lực, vận động quốc tế ủng hộ gặp nhiều khó khăn như trong giai đoạn hiện nay. Họ đang làm ăn với VN, có quyền lợi ở đó, tại sao phải tiếp tay chúng ta? Hay như thực tế chính trị Hoa Kỳ, khi cần phiếu của người Việt, các ứng cử viên hoặc các dân biểu sẵn sàng hụ hợ lên giọng đòi hỏi này nọ dùm chúng ta, cũng chưa chắc thành công. Nếu chính sách đối ngoại quốc gia thay đổi, họ sẵn sàng bỏ rơi như đã từng bỏ rơi VN Cộng Hoà. Đây là bài học đắt giá mà người Việt phải thuộc lòng. Đối với HK và có lẽ tất cả, không có bạn hoặc thù trường kỳ, chỉ có quyền lợi quốc gia là đáng kể. Dường như chỉ một mình Đảng CSVN là nhìn không ra, vẫn tin tưởng vào tình hữu nghị Việt – Trung để kiên định lập trường XHCN.

Một khi toàn dân có thể chứng minh cho thế giới thấy rằng VN có khả năng xoay chuyển tình thế, phù hợp với trào lưu dân chủ phổ quát toàn cầu, giúp đem lại lợi lộc gấp bội cho họ trong kinh doanh buôn bán, giao thương hàng hải và góp phần ổn định tình hình biển Đông, việc tranh thủ sự đồng tình sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Một điều chúng ta phải đặc biệt quan tâm để thay đổi chiến thuật và hoạch định đường lối cần thiết. Gần đây, Trung Cộng (TC) theo dõi rất kỹ tình hình chính trường VN. “Kẻ lạ” đang lo ngại người Việt quốc nội và hải ngoại bắt tay được với nhau. Họ càng lo sợ hơn nữa nếu Đảng CSVN hồi tâm trở về làm hoà với dân tộc để cùng chống lại họ, ước mơ biến biển Đông thành bến bãi ao nhà có cơ tan thành mây khói, có thể còn bị đòi lại đất đai biên giới và vịnh Bắc Bộ. Chính vì thế mới đầu năm, đại sứ Trung Cộng tại Hà Nội, ông Tôn Quốc Tường, đã trịch thượng cảnh cáo VN nên hợp tác thì phát triển, còn đối đầu thì thất bại, chớ dại làm hỏng đại cục (?) Gần hơn nữa, báo chí Trung Quốc đồng loạt cảnh báo về ý đồ quốc tế hoá biển Đông của VN và kêu gọi nhà nước TQ triệt để giải quyết nguy cơ này. Họ cũng áp lực Pháp hủy bỏ hội thảo về biển Đông vào phút chót, do quỹ Gabriel Peri dự định tổ chức trong hai ngày 27 và 28 tháng 2, khi thấy hội thảo kiểu này cuối tháng 11, 2009 vừa qua tại VN có tác dụng rất tốt, đã có khoảng 50 học giả ở 20 quốc gia tham dự. Cuối tháng 7 sắp tới, sẽ có thêm một hội thảo khác sẽ được tổ chức tại Hoa Kỳ do các trí thức VN đang sinh sống tại Mỹ, Pháp, Đức, Thụy Sĩ, Bỉ và Nhật cùng thực hiện. Có thể TC cũng sẽ tìm cách ngăn chặn.

Vì nhìn thấy người Việt trong, ngoài nước đoàn kết với nhau mà nơi bài Quan hệ Trung – Việt mãi mãi xanh tươi vừa đăng trên báo điện tử Thế giới và Việt Nam của Bộ Ngoại giao VN, giọng điệu ông ta đã mềm mỏng hơn, không còn vẻ xấc xược như trước, tuy vẫn nhắc lại 16 “chữ vàng” và còn cố nhét thêm 16 chữ khác: “sơn thủy tương liên, văn hoá tương thông, lý tưởng tương đồng, vận mệnh tương quan.” Họ vẫn trơ mặt, không biết ngượng miệng, bô bô “củng cố và tăng cường tình hữu nghị, hợp tác toàn diện là điều phù hợp với lợi ích căn bản của hai nước, cũng như nguyện vọng chung của nhân dân hai nước” (?). Chiêu bài rẻ tiền này bịp bợm được ai, ngoại trừ một nhóm nhỏ Lê Chiêu Thống thời đại, quyết ôm chân TQ để hưởng nốt miếng đỉnh chung thừa thãi do kẻ lạ thí cho?

Kẻ lạ còn cho tay chân bộ hạ vào các trang mạng hải ngoại được đông đảo giới trẻ trong và ngoài nước hăng hái tham gia tranh luận về tình hình đất nước, để phát biểu linh tinh phá đám, hoặc ru ngủ người Việt làm lợi cho TC. Họ vẫn tiếp tục đánh phá các trang mạng này khiến anh em ta vốn đã ít ỏi và bận rộn mưu sinh phải mệt mỏi đối phó với phương tiện và nhân sự dồi dào của họ. Xin dành cho các bạn thân yêu và kiên cường của chúng ta những bông hồng thắm đượm tình nghĩa quê hương.

Con bài tẩy của Trung Cộng đã rõ như vậy, tại sao CSVN không mau mắn thực tâm hoà hợp hoà giải dân tộc trong tình nghĩa anh em một nhà? Đưa tay ra cho người-quen-khúc-ruột-ngàn-dặm nắm chắc hầu chống kẻ thù chung?

Đảng CSVN hiện đang ”lú,” liệu người Việt hải ngoại có đủ khôn ngoan nhập cuộc cùng đáy tầng quốc dân để đóng trọn vai trò người chú khôn hay không? (Cha nó lú có chú nó khôn – ca dao tục ngữ).

3. Kết

Làn sóng đáy của đáy tầng quốc dân đang chuyển động mạnh mẽ và đang khát khao hình thành một tổ chức, một lực lượng mới: Lực Lượng Dân Tộc.

Đây, là nơi hội tụ quốc dân VN không phân biệt gái trai, già trẻ, tôn giáo, lập trường, chính kiến, kinh thượng… Miễn, là đến với nhau trong tình anh em và nghĩa đồng bào. Nó sẽ đãi lọc, đào thải một cách cay đắng, chua xót đớn đau mặt tầng cực đoan của cả hai phía và đập tan những cố gắng trái chiều với xu thế  toàn dân, cũng như những kết hợp bịp bợm, giả trá trên mặt tầng. Nó chỉ chấp nhận những cố gắng hoà hợp hoà giải chân tình, công khai và thẳng thắn, không mị dân.

Về mặt kỹ thuật tuyên truyền, bất cứ tổ chức nào mang danh xưng hoặc hơi hướm cộng sản, chỉ nhằm kết hợp những đảng viên để dân chủ hoá đảng nhưng vẫn chấp nhận sự cai trị độc đoán, sẽ gặp phải e dè và đố kỵ bởi phía “chống cộng.” Cũng vậy, tổ chức nào mang sắc thái chống cộng quyết liệt, không đội trời chung, cũng vô phương thuyết phục được “nửa khối” quốc dân kia. Còn quốc – cộng là còn đối đầu huỷ diệt mà không đưa đến hợp tác xây dựng. Công cuộc dân chủ hoá đất nước là trách nhiệm của toàn thể con dân VN, không thể hoàn thành chỉ do một thành phần quốc dân chủ xướng. Phải thấy được yêu cầu của tổ quốc hôm nay: Nhu cầu tập hợp sức mạnh dân tộc chống kẻ thù chung. Và chỉ có dân tộc mới đủ bao dung, gồm được cả quốc lẫn cộng, ngõ hầu thành công phát triển đất nước và bảo vệ bờ cõi.

Một điều quan trọng nữa rất đáng chúng ta lưu tâm, không nên quan niệm rằng tất cả những gì xấu xa, sai trái đều do “phe kia” mà ra cả. Còn “phe mình” thì đúng và tốt hết. Quan điểm này sẽ tạo những đối đầu bất lợi không cần thiết, trong lúc quê hương đang cần một tổng lực toàn dân.

Hãy lắng nghe nhận xét của tuổi trẻ trong nước mà điều chỉnh đường hướng đấu tranh cho hợp với thực tế. Ta hãy nghe một thành viên tiêu biểu của vài trang mạng toàn cầu phát biểu, tuy một số điều có người chưa hẳn đồng ý với anh:

“…Tôi tiếp cận với các bài chống cộng vào khoảng năm 1996-1997… Thứ nhất là loại bài chống cộng chỉ để mà chống cộng không hơn không kém. Hay nói cách khác, những bài này phủ nhận tất cả những gì thuộc về Cộng sản. Và tất nhiên để đạt được mục đích này họ sẵn sàng xuyên tạc bóp méo sự thật bằng mọi cách. Loại bài này thì nói chung ai bình tĩnh đọc xong thì khỏi phải đọc chuyện cười.

Thứ hai là loại bài viết vừa thiếu thông tin trong nước lại vừa xem thường người dân đang sống trong nước. Với loại bài viết này người viết tự đặt mình ở một đẳng cấp khác, cao hơn người đọc (được cho là người dân trong nước). Những bài này có chút kiến thức nhưng lại thiếu mất cái tâm. Họ viết rất nhiều, khen nước ngoài đây đó, so sánh rất hay. Nhưng rất tiếc rút cuộc họ đưa ra những kết luận kiểu như 95% dân trong nước là thiếu hiểu biết, kiến thức kém, trẻ em trong nước thiếu nhân cách (?!) v.v… Những bài viết này dù hay bao nhiêu đi nữa cũng không nhận được sự đồng cảm của người đọc. Bởi lẽ, người đọc họ không cần ai đứng trên “dạy” họ mà là cần một sự đồng cảm từ những người có thể đặt mình vào vị trí họ – những người dân trong nước!

Một đặc điểm nữa là đa số bài viết không có hồi kết. Có nghĩa là ra sức nêu lên Việt Nam là xấu, là tồi tệ… Cộng sản là ươn hèn v.v… nhưng rốt cuộc chỉ dừng lại ở đó và không nêu ra một hướng giải quyết. Những bài viết như thế này tạo cho người đọc một cảm giác là ‘ôi! tưởng gì chứ chê bai thì ai mà chẳng làm được!’…”

Ta cũng hãy nhìn vào một thành phần khác, con cháu các cán bộ, được đào tạo bởi chính Đảng CSVN để coi họ suy nghĩ thế nào về đất nước. Một Lê Thị Công Nhân vừa ra khỏi tù đã khẳng định tiếp tục đấu tranh. Một Cù Huy Hà Vũ, con thi sĩ Huy Cận, dám kiện thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng bất chấp Hiến pháp và luật pháp VN cho phép khai thác bôxít Tây Nguyên. Mới đây, anh còn đưa đề nghị vinh danh 58 chiến sĩ VN Cộng Hoà đã hy sinh trong trận chiến chống Trung Quốc, bảo vệ Hoàng Sa năm 1974. Một Nguyễn Tiến Trung thành đạt tại nước ngoài nhưng cương quyết quay về đấu tranh rồi bị bỏ tù… Và còn nhiều những tâm hồn Việt tộc khác nữa.

Đây là cuộc chuyển hoá tâm thức dân tộc lớn lao. Nó đòi hỏi mỗi con dân Việt phải nghiêm khắc xét mình, đặt câu hỏi rằng tổ quốc trong hơn một thế kỷ qua đang đi về đâu, rồi sẽ tiến đến đâu? Và mỗi người phải làm gì để đáp ứng yêu cầu của đất nước? Liệu chúng ta có bắt lại được nhịp thở dân tộc hay không, hay tiếp tục đắm chìm trong đói nghèo và tụt hậu dưới sự cai trị độc đoán của Đảng CSVN? Trong cuộc đấu trí gắt gao sắp tới, đáy tầng quốc dân thắng hay mặt tầng chính trị rác rưởi sẽ thắng? Ai sẽ đào thải ai? Tư duy chuyển hoá tâm thức về nguồn dân tộc này đã thấm nhập cả vào đảng viên những lãnh đạo đảng, đến nỗi trên tờ Quân Đội Nhân Dân ngày 4/4 vừa qua, ở mục chính luận, tiến sĩ Lê Văn Bảo cũng phải ưu ái nhắc đến trong bài Phòng, chống “tự diễn biến” từ bên trong và bên trên.

Đất nước đang thiết tha mong đợi những tư duy trong sáng, những trí tuệ tuyệt hảo, những con tim thương yêu và tha thứ, vỗ về ôm ấp nhau trong tình nghĩa anh em, mang tâm thức dân tộc và dấu ấn thời đại, vượt hẳn lên trên sự chia rẽ và đấu đá cục bộ quốc – cộng, thực hiện một cuộc cách mạng dân tộc toàn diện và triệt để mà dẫn dắt quốc dân tiến lên. Càng ngày càng có nhiều tiếng nói trong đảng đòi hỏi Đảng CS phải từ bỏ con đường XHCN mà đi theo con đường dân tộc làm chủ đạo.

Lực lượng nào có khả năng dung hợp và đoàn kết đại khối quốc dân sẽ lãnh đạo đất nước, đồng thời được nhân dân tích cực tiếp tay khơi mở, nối lại mạch sống quốc dân đã bị đứt quãng vì cuộc chiến tương tàn quốc – cộng vừa qua, mà cả hai bên đã u mê nên phải ôm lấy chiến tranh nóng trong cuộc Chiến tranh Lạnh thế giới, bày ra bởi cả hai phe Tự do và CS quốc tế.

Con dân nào đang thiết tha với tiền đồ tổ quốc, trang bị bằng tinh thần dân tộc trong sáng và đầy tình nghĩa yêu thương, quyết tâm cùng đáy tầng quốc dân giành lại quyền tự chủ và sinh mệnh chính trị toàn dân, sẽ tạo được những Hội Nghị Bình Than, Hội Nghị Diên Hồng, tiếp nối những triều đại rực rỡ như thời Lý – Trần trong lịch sử quê hương.

Hãy lắng nghe tiếng vi vu hồn nướclàn gió đáy đang dồn thổi áp lực ngày một mạnh mẽ, chuyển hoá và đào thải từ đáy tầng quốc dân lên mặt tầng thống trị.

©  Tạ Dzu

© Đàn Chim Việt

35 Phản hồi cho “Lực lượng nào sẽ lãnh đạo cuộc đấu tranh sắp tới?”

  1. Hãy đồng hành với phong trào đòi tự do và Dân chủ Việt nam!
    Thưa đồng bào!
    Gần đến ngày 30 tháng 4, phong trào Dân chủ Việt nam xin bà con chúng ta đừng phân định được thua làm gì để gây hận thù. Thua là Mỹ thua, đất nước mình thắng chứ người Việt nam tất cả đều thắng và ngay cả những người Cộng sản hay Việt nam cộng hòa cũng đều thắng cả, không có ai thua. Vì ở chế độ nào người Việt nam phải tuân theo chế độ đó, cho nên không phân định là ai, thành phần gì miễn là phải yêu nước và ủng hộ cho Dân chủ và Tự do của Việt nam. Phải có cách nhìn nhận như thế. Đất nước đã thống nhất đó là điều quan trọng, giờ nên tập trung và việc chống độc Đảng chuyên quyền khôi phục tự do và Dân chủ Việt nam.
    Đúng như bạn Nguyễn Trung Kiên đã viết: “Còn chuyện lằng nhằng và hay xuyên tạc bóp méo sự thật vẫn là mấy thằng cha con sân hận thây ma Việt nam cộng hòa. Chuyện lịch sử hãy còn nguyên, mới tinh, mọi người còn sống sờ sờ ra đây mà còn nói láo, cãi chầy thì hỏi nói với chúng nó làm gì. Bọn Lu Hà hay những tên tay sai khác cho ngoại bang dù là Mỹ hay Trung quốc cũng vậy thôi. Chúng ta đấu tranh cho Tự do và Dân chủ Việt nam chứ đâu có đấu tranh cho châu Âu hay Mỹ? Lập nhà nước mới trong dân chủ tự do không cần đến bọn này, có chúng chỉ làm hỏng việc vây bẩn đất nước thôi. Hay dọn chúng như dọn tư tưởng Cộng sản bảo thủ vậy. Ngay ở Mỹ đa số những người theo chế độ cũ Việt nam Cộng hòa họ có bảo thủ đâu, họ rất tiến bộ đấu tranh cho dân chủ Việt nam rất mạnh, điều này phong tào Dân chủ Việt nam biết rất rõ và luôn ghi nhận. Chỉ riêng mấy thằng ôm khối hận lại ít học, thiếu đức, đời nào cũng chỉ muốn làm tay sai cho ngoại bang là vậy thôi. Tốt hơn hết, phân liệt chúng, kẻ nào phá phong trào dân chủ Việt nam thì kể cả bây giờ lẫn khi Cộng sản đổ không cho về Việt nam vĩnh viễn để phá nước hại dân nữa là tốt nhất. Hãy để chúng ở Mỹ hay các nước đó mà làm cách mạng mồn khôi phục lập nhà nước Việt nam cộng hòa. Nói với chúng thì không gì là phải cắt bỏ chứ đừng dùng tình thương vì chúng cố ý không muốn tử tế. Cha con Bùi Tín cũng vậy, chúng ta vẫn để cửa cho cha con ông ta, nếu không xin lỗi việc nói càn cũng không cho về luôn. Để chúng ở đó là lập hội, mà viết bậy. Cuộc cách mạng Dân chủ cũng không cần cái thứ này, chỉ khổ đất nước mất đòan kết thôi. Cứ Bùi Tín, Bùi Hưng là con nó nếu xin Vi-sa không cho về là biết nhau ngay. Xin các nhà Dân chủ Việt nam có danh sách tên của từng đứa này để phân liệt chúng. Tôi tin Lu Hà là Bùi Hưng đó. Chúng ta cần người yêu nước kể cả người đảng viên cộng sản lẫn Việt nam Cộng hòa nhưng tuyệt nhiên không cần những kẻ bán nước hại dân, không có chúng chợ vẫn đông, phong trào vẫn đi lên, lại đoàn kết hơn, đỡ phức tạp. Từ nay trở đi không đọc bài của Bùi Tín nữa bất luận nó viết cái gì. Đó là cách hữu hiệu nhất. Xin các bác, các chú, các ông những vị lão thành luôn sống thanh liêm, nho tiết hết lòng ủng hộ phong trào Dân chủ Viẹt nam không cần bận tâm, khuyên giải mãi rồi chúng không nghe đâu, nước chảy đầu con vị thôi. Chúng cháu không như Cộng sản đâu, cộng sản cần tiền chúng gửi về mua nhà để có ngoại tệ làm giầu nên nhiều khi mắc hợm chúng, còn chúng cháu chỉ có mục tiêu là đòi Dân chủ đa Đảng đã nên không thể bị chúng lừa được, phân biệt phân minh ai là người yêu nước, ai là bán nước hại dân. Vì thế, xin các bậc lão thành dành tâm viết bài chỉ dẫn chúng cháu là chúng cháu quý rồi. Hãy cổ vũ chúng cháu, cổ vũ Lê Thị Công Nhân, cha Lý, Pham Thị Thanh Nghiêm, Cù Huy Hà Vũ, Vũ Bình v.v…những người đã dấn thân cho cho phong trào Dân chủ này. Đất nước không bao giờ quyên công lao của các bậc tiền bối lão thành, đó là điều chắc chắn! Hãy đồng hành cùng với chúng tôi vì tự do và Dân chủ Việt nam! Hãy bỏ đi thành kiến chia rẽ vì một Việt nam mới. ”
    Thưa bà con Việt nam trong và ngoài nước !
    Chúng tôi đang cần sự ủng hộ của tất cả người Việt trên khắp hoàn cầu này. Không có ai thua, ai thắng, không có quốc hận hay ngã mạn thắng lợi vì đó là công lao xương máu của toàn dân. Hãy bỏ đi hận thù, hãy đoàn kết cùng nhau chống độc đảng chuyên quyền, tham nhũng bất công và bất lực trước Trung quốc bành trướng. Hãy xuống đường cùng chúng tôi!
    Dân chủ và Tự do cho Việt nam muôn năm!
    Hãy đồng hành cùng với chúng tôi những người đấu tranh cho tự do và Dân chủ Việt nam!
    Ngày mới cho Việt nam đang đến gần!
    Hà nội ngày 21 tháng 4 năm 2010.
    Nguyễn Quốc Cường

  2. Trung Kiên says:

    Hãy đồng hành với phong trào đòi tự do và Dân chủ Việt nam!
    Thưa đồng bào!
    Gần đến ngày 30 tháng 4, phong trào Dân chủ Việt nam xin bà con chúng ta đừng phân định được thua làm gì để gây hận thù. Thua là Mỹ thua, đất nước mình thắng chứ người Việt nam tất cả đều thắng và ngay cả những người Cộng sản hay Việt nam cộng hòa cũng đều thắng cả, không có ai thua. Vì ở chế độ nào người Việt nam phải tuân theo chế độ đó, cho nên không phân định là ai, thành phần gì miễn là phải yêu nước và ủng hộ cho Dân chủ và Tự do của Việt nam. Phải có cách nhìn nhận như thế. Đất nước đã thống nhất đó là điều quan trọng, giờ nên tập trung và việc chống độc Đảng chuyên quyền khôi phục tự do và Dân chủ Việt nam.
    Đúng như bạn Nguyễn Trung Kiên đã viết: “Còn chuyện lằng nhằng và hay xuyên tạc bóp méo sự thật vẫn là mấy thằng cha con sân hận thây ma Việt nam cộng hòa. Chuyện lịch sử hãy còn nguyên, mới tinh, mọi người còn sống sờ sờ ra đây mà còn nói láo, cãi chầy thì hỏi nói với chúng nó làm gì. Bọn Lu Hà hay những tên tay sai khác cho ngoại bang dù là Mỹ hay Trung quốc cũng vậy thôi. Chúng ta đấu tranh cho Tự do và Dân chủ Việt nam chứ đâu có đấu tranh cho châu Âu hay Mỹ? Lập nhà nước mới trong dân chủ tự do không cần đến bọn này, có chúng chỉ làm hỏng việc vây bẩn đất nước thôi. Hay dọn chúng như dọn tư tưởng Cộng sản bảo thủ vậy. Ngay ở Mỹ đa số những người theo chế độ cũ Việt nam Cộng hòa họ có bảo thủ đâu, họ rất tiến bộ đấu tranh cho dân chủ Việt nam rất mạnh, điều này phong tào Dân chủ Việt nam biết rất rõ và luôn ghi nhận. Chỉ riêng mấy thằng ôm khối hận lại ít học, thiếu đức, đời nào cũng chỉ muốn làm tay sai cho ngoại bang là vậy thôi. Tốt hơn hết, phân liệt chúng, kẻ nào phá phong trào dân chủ Việt nam thì kể cả bây giờ lẫn khi Cộng sản đổ không cho về Việt nam vĩnh viễn để phá nước hại dân nữa là tốt nhất. Hãy để chúng ở Mỹ hay các nước đó mà làm cách mạng mồn khôi phục lập nhà nước Việt nam cộng hòa. Nói với chúng thì không gì là phải cắt bỏ chứ đừng dùng tình thương vì chúng cố ý không muốn tử tế. Cha con Bùi Tín cũng vậy, chúng ta vẫn để cửa cho cha con ông ta, nếu không xin lỗi việc nói càn cũng không cho về luôn. Để chúng ở đó là lập hội, mà viết bậy. Cuộc cách mạng Dân chủ cũng không cần cái thứ này, chỉ khổ đất nước mất đòan kết thôi. Cứ Bùi Tín, Bùi Hưng là con nó nếu xin Vi-sa không cho về là biết nhau ngay. Xin các nhà Dân chủ Việt nam có danh sách tên của từng đứa này để phân liệt chúng. Tôi tin Lu Hà là Bùi Hưng đó. Chúng ta cần người yêu nước kể cả người đảng viên cộng sản lẫn Việt nam Cộng hòa nhưng tuyệt nhiên không cần những kẻ bán nước hại dân, không có chúng chợ vẫn đông, phong trào vẫn đi lên, lại đoàn kết hơn, đỡ phức tạp. Từ nay trở đi không đọc bài của Bùi Tín nữa bất luận nó viết cái gì. Đó là cách hữu hiệu nhất. Xin các bác, các chú, các ông những vị lão thành luôn sống thanh liêm, nho tiết hết lòng ủng hộ phong trào Dân chủ Viẹt nam không cần bận tâm, khuyên giải mãi rồi chúng không nghe đâu, nước chảy đầu con vị thôi. Chúng cháu không như Cộng sản đâu, cộng sản cần tiền chúng gửi về mua nhà để có ngoại tệ làm giầu nên nhiều khi mắc hợm chúng, còn chúng cháu chỉ có mục tiêu là đòi Dân chủ đa Đảng đã nên không thể bị chúng lừa được, phân biệt phân minh ai là người yêu nước, ai là bán nước hại dân. Vì thế, xin các bậc lão thành dành tâm viết bài chỉ dẫn chúng cháu là chúng cháu quý rồi. Hãy cổ vũ chúng cháu, cổ vũ Lê Thị Công Nhân, cha Lý, Pham Thị Thanh Nghiêm, Cù Huy Hà Vũ, Vũ Bình v.v…những người đã dấn thân cho cho phong trào Dân chủ này. Đất nước không bao giờ quyên công lao của các bậc tiền bối lão thành, đó là điều chắc chắn! Hãy đồng hành cùng với chúng tôi vì tự do và Dân chủ Việt nam! Hãy bỏ đi thành kiến chia rẽ vì một Việt nam mới. ”
    Thưa bà con Việt nam trong và ngoài nước !
    Chúng tôi đang cần sự ủng hộ của tất cả người Việt trên khắp hoàn cầu này. Không có ai thua, ai thắng, không có quốc hận hay ngã mạn thắng lợi vì đó là công lao xương máu của toàn dân. Hãy bỏ đi hận thù, hãy đoàn kết cùng nhau chống độc đảng chuyên quyền, tham nhũng bất công và bất lực trước Trung quốc bành trướng. Hãy xuống đường cùng chúng tôi!
    Dân chủ và Tự do cho Việt nam muôn năm!
    Hãy đồng hành cùng với chúng tôi những người đấu tranh cho tự do và Dân chủ Việt nam!
    Ngày mới cho Việt nam đang đến gần!
    Hà nội ngày 21 tháng 4 năm 2010.
    Nguyễn Quốc Cường

  3. Trung Kiên says:

    Hãy cùng động hành với chúng tôi những nhà đấu tranh cho Dân chủ Việt nam!
    Lằng nhằng và hay xuyên tạc bóp méo sự thật vẫn là mấy thằng cha con sân hận thây ma Việt nam cộng hòa. Chuyện lịch sử hãy còn nguyên, mới tinh, mọi người còn sống sờ sờ ra đây mà còn nói láo, cãi chầy thì hỏi nói với chúng nó làm gì. Bọn Lu Hà hay những tên tay sai khác cho ngoại bang dù là Mỹ hay Trung quốc cũng vậy thôi. Chúng ta đấu tranh cho Tự do và Dân chủ Việt nam chứ đâu có đấu tranh cho châu Âu hay Mỹ? Lập nhà nước mới trong dân chủ tự do không cần đến bọn này, có chúng chỉ làm hỏng việc vây bẩn đất nước thôi. Hay dọn chúng như dọn tư tưởng Cộng sản bảo thủ vậy. Ngay ở Mỹ đa số những người theo chế độ cũ Việt nam Cộng hòa họ có bảo thủ đâu, họ rất tiến bộ đấu tranh cho dân chủ Việt nam rất mạnh, điều này phong tào Dân chủ Việt nam biết rất rõ và luôn ghi nhận. Chỉ riêng mấy thằng ôm khối hận lại ít học, thiếu đức, đời nào cũng chỉ muốn làm tay sai cho ngoại bang là vậy thôi. Tốt hơn hết, phân liệt chúng, kẻ nào phá phong trào dân chủ Việt nam thì kể cả bây giờ lẫn khi Cộng sản đổ không cho về Việt nam vĩnh viễn để phá nước hại dân nữa là tốt nhất. Hãy để chúng ở Mỹ hay các nước đó mà làm cách mạng mồn khôi phục lập nhà nước Việt nam cộng hòa. Nói với chúng thì không gì là phải cắt bỏ chứ đừng dùng tình thương vì chúng cố ý không muốn tử tế. Cha con Bùi Tín cũng vậy, chúng ta vẫn để cửa cho cha con ông ta, nếu không xin lỗi việc nói càn cũng không cho về luôn. Để chúng ở đó là lập hội, mà viết bậy. Cuộc cách mạng Dân chủ cũng không cần cái thứ này, chỉ khổ đất nước mất đòan kết thôi. Cứ Bùi Tín, Bùi Hưng là con nó nếu xin Vi-sa không cho về là biết nhau ngay. Xin các nhà Dân chủ Việt nam có danh sách tên của từng đứa này để phân liệt chúng. Tôi tin Lu Hà là Bùi Hưng đó. Chúng ta cần người yêu nước kể cả người đảng viên cộng sản lẫn Việt nam Cộng hòa nhưng tuyệt nhiên không cần những kẻ bán nước hại dân, không có chúng chợ vẫn đông, phong trào vẫn đi lên, lại đoàn kết hơn, đỡ phức tạp. Từ nay trở đi không đọc bài của Bùi Tín nữa bất luận nó viết cái gì. Đó là cách hữu hiệu nhất. Xin các bác, các chú, các ông những vị lão thành luôn sống thanh liêm, nho tiết hết lòng ủng hộ phong trào Dân chủ Viẹt nam không cần bận tâm, khuyên giải mãi rồi chúng không nghe đâu, nước chảy đầu con vị thôi. Chúng cháu không như Cộng sản đâu, cộng sản cần tiền chúng gửi về mua nhà để có ngoại tệ làm giầu nên nhiều khi mắc hợm chúng, còn chúng cháu chỉ có mục tiêu là đòi Dân chủ đa Đảng đã nên không thể bị chúng lừa được, phân biệt phân minh ai là người yêu nước, ai là bán nước hại dân. Vì thế, xin các bậc lõa thành dành tâm viết bài chỉ dẫn chúng cháu là chúng cháu quý rồi. Hãy cổ vũ chúng cháu, cổ vũ Lê Thị Công Nhân, cha Lý, Pham Thị Thanh Nghiêm, Cù Huy Hà Vũ, Vũ Bình v.v…những người đã dấn thân cho cho phong trào Dân chủ này. Đất nước không bao giờ quyên công lao của các bậc tiền bối lão thành, đó là điều chắc chắn! Phong trào đấu tranh cho tự do và Dân chủ Việt nam muôn năm! Hãy cũng đồng hành với chúng tôi! Đất nước đang cần những bàn tay, khối óc và lòng nhiệt thành của các bạn!
    Nguyễn Trung Kiên

  4. Lằng nhằng và hay xuyên tạc bóp méo sự thật vẫn là mấy thằng cha con sân hận thây ma Việt nam cộng hòa. Chuyện lịch sử hãy còn nguyên, mới tinh, mọi người còn sống sờ sờ ra đây mà còn nói láo, cãi chầy thì hỏi nói với chúng nó làm gì. Bọn Lu Hà hay những tên tay sai khác cho ngoại bang dù là Mỹ hay Trung quốc cũng vậy thôi. Chúng ta đấu tranh cho Tự do và Dân chủ Việt nam chứ đâu có đấu tranh cho châu Âu hay Mỹ? Lập nhà nước mới trong dân chủ tự do không cần đến bọn này, có chúng chỉ làm hỏng việc vây bẩn đất nước thôi. Hay dọn chúng như dọn tư tưởng Cộng sản bảo thủ vậy. Ngay ở Mỹ đa số những người theo chế độ cũ Việt nam Cộng hòa họ có bảo thủ đâu, họ rất tiến bộ đấu tranh cho dân chủ Việt nam rất mạnh, điều này phong tào Dân chủ Việt nam biết rất rõ và luôn ghi nhận. Chỉ riêng mấy thằng ôm khối hận lại ít học, thiếu đức, đời nào cũng chỉ muốn làm tay sai cho ngoại bang là vậy thôi. Tốt hơn hết, phân liệt chúng, kẻ nào phá phong trào dân chủ Việt nam thì kể cả bây giờ lẫn khi Cộng sản đổ không cho về Việt nam vĩnh viễn để phá nước hại dân nữa là tốt nhất. Hãy để chúng ở Mỹ hay các nước đó mà làm cách mạng mồn khôi phục lập nhà nước Việt nam cộng hòa. Nói với chúng thì không gì là phải cắt bỏ chứ đừng dùng tình thương vì chúng cố ý không muốn tử tế. Cha con Bùi Tín cũng vậy, chúng ta vẫn để cửa cho cha con ông ta, nếu không xin lỗi việc nói càn cũng không cho về luôn. Để chúng ở đó là lập hội, mà viết bậy. Cuộc cách mạng Dân chủ cũng không cần cái thứ này, chỉ khổ đất nước mất đòan kết thôi. Cứ Bùi Tín, Bùi Hưng là con nó nếu xin Vi-sa không cho về là biết nhau ngay. Xin các nhà Dân chủ Việt nam có danh sách tên của từng đứa này để phân liệt chúng. Tôi tin Lu Hà là Bùi Hưng đó. Chúng ta cần người yêu nước kể cả người đảng viên cộng sản lẫn Việt nam Cộng hòa nhưng tuyệt nhiên không cần những kẻ bán nước hại dân, không có chúng chợ vẫn đông, phong trào vẫn đi lên, lại đoàn kết hơn, đỡ phức tạp. Từ nay trở đi không đọc bài của Bùi Tín nữa bất luận nó viết cái gì. Đó là cách hữu hiệu nhất. Xin các bác, các chú, các ông những vị lão thành luôn sống thanh liêm, nho tiết hết lòng ủng hộ phong trào Dân chủ Viẹt nam không cần bận tâm, khuyên giải mãi rồi chúng không nghe đâu, nước chảy đầu con vị thôi. Chúng cháu không như Cộng sản đâu, cộng sản cần tiền chúng gửi về mua nhà để có ngoại tệ làm giầu nên nhiều khi mắc hợm chúng, còn chúng cháu chỉ có mục tiêu là đòi Dân chủ đa Đảng đã nên không thể bị chúng lừa được, phân biệt phân minh ai là người yêu nước, ai là bán nước hại dân. Vì thế, xin các bậc lõa thành dành tâm viết bài chỉ dẫn chúng cháu là chúng cháu quý rồi. Hãy cổ vũ chúng cháu, cổ vũ Lê Thị Công Nhân, cha Lý, Pham Thị Thanh Nghiêm, Cù Huy Hà Vũ, Vũ Bình v.v…những người đã dấn thân cho cho phong trào Dân chủ này. Đất nước không bao giờ quyên công lao của các bậc tiền bối lão thành, đó là điều chắc chắn!
    Nguyễn Trung Kiên

  5. Thuan Le says:

    Cac ban oi
    Khong phai nhung nguoi ty nan cong san o nuoc ngoai khong muon hoa giai hoa hop dau.Khong phai ai cung chong cong qua khich mu quang dau. Phai noi rang da so tuyet doi deu muon hoa hop hoa giai de cung lo xay dung dat nuoc cho hung manh de cung tranh dua voi cac nuoc khac tren the gioi. Ho so va huy ky duong loi hoa hop hoa giai dan toc do CONG SAN chu xuong. Theo ho do chi la chieu bai bip bom cua cong san ma tho va ho co ly. Cac ban han diem lai cac su kien di vang ma coi. Chung ta co tin duoc nhung gi cong san noi khong ? Nay nha chinh cac dong chi cua ho ai ma ho he muon co duong loi dan toc deu bi thu tieu nhu Duong Bach Mai, Ta thu Thau…roi gan day nhu tuong Huynh van Nghe chang han va ca cai chet cua Ong Vo Van Kiet , tin don Ong bi am hai,bi dam tren may bay tren con duong di cong du???
    Phong trao tram hoA DUA NO KHONG LA CAI BAY CUA CONG SAN HAY SAO?Mat tran Giai PhongMien Nam voi chinh sach hoa hop hoa giai co ton tai khong hay la bi dep sao 75? Roi nguoi cong san lai de ra cai tu tuong quai dan la YEU NUOC LA YEU CHU NGHIA XA HOI!Vay truoc khi co chu nghia xa hoi khong co ai yeu nuoc hay sao? Hien chi co 5 nuoc cong san vay chi co 5 nuoc nay moi co nguoi yeu nuoc con ca tram nuoc khac khong co nguoi yeu nuoc hay sao. That la tu tuong quai go? Roi cu khang khang noi DANG TA KHONG HE CO SU SAI LAM!! Sai lam day day do thoi tu gay chien theo lenh cua quan thay toi viec doi tien ,kinh te moi cai cach ruong dat danh tu san,ngan song cam cho khong sai la cai giVay lam sao ma hoa hop hoa giai voi Cong san duoc. Luc vuot bien bo cac ong ma chay cac ong goi la bon ma co di diem den gio nay cac ong cho la Viet Kieu yeu nuoc,khuc ruot ngan dam!Neu thuc tam hoa giai thi hay hoa giai voi nguoi trong nuoc truoc di. Tha cac anh em khac chinh kien ,hay doi thoai hoa hop voi ho ,dung bo tu ho.roi bo dieu 4 hien phap di Khi cac ong cong san thuc tam lam dieu nay thi khoi can cac ong ra nghi quyet nay no van dong kieu bao.Khoi can van dong ho se tu dong quay ve voi que huong dan toc ma thoi
    Con cho ho nghi la tat ca cac dang vien CS deu xau xa het khong phai ai cung nghi vay dau. Cung co rat nhieu nguoi tot chu nhung nguoi tot thi it cho nen khong the lam gi duoc. Ho dang cho mong co mot Giop Ba Cop Viet nam day,GIAI TAN DANG CONGSAN di la co hoa hop hoa giai dan toc lien
    Y cua ta gia hay lam . Bay gio chi co luc luong dan toc moi co the lam cho dan toc Viet Nam vung day duoc. Con nhu cu KIEN TRI XAY DUNG XA HOI CHU NGHIA thi dan toc VN cu con kho dai dai

  6. Tôi đọc nhiều lần ý kiến của ông Trần Nam trên mục góp ý của Báo Tổ Quốc và các ý kiến và bài viết của ông Người Quán Sát, ông Nguyễn Quốc Việt thì thấy đó là ý kiến thật sáng suốt và quý báu rất khoa học. Tôi thấy ý kiến của ông Nguyễn Quốc Việt thì có tính bao hàm khái quát và cần phải cụ thể hóa bằng ý kiến của Trần Nam vào kết hợp thì mới là hoàn thiện sinh động. Hai ý kiến này đều giống nhau ở cái đích cuối cùng là làm thế nào cho một nước Dân chủ tự do Việt nam. Đọc bài viết của hai vị thật hay và bổ ích và với bài viết của Người Quán Sát nữa thì tuyệt vời. Tôi không biết phong Trào đấu tranh cho dân chủ Việt nam đã có những người tài giỏi giầu kinh nghiệm như thế này cố vấn cho không? Dù họ đã già nhưng cái đầu của họ và kinh nghiệm thì vẫn quý báu vô cùng. Báo Tổ quốc thật là một diễn đàn khó có báo nào hơn và hỡi những ai quan tâm đến Tự do và Dân chủ Việt nam thì hãy vào đây để đọc và tìm hiểu nó. Với tôi báo này là người bạn không thể thiếu cho dù tôi cũng không còn trẻ như các bạn thanh niên hôm nay đang tràn đầy sức lực và trí tuệ để lao vào cuộc vạn lý trường chinh gian khổ nhưng vẻ vang là Tự do và Dân chủ Việt nam.
    Trân trọng:
    Nguyễn Hoàng Hà.

    Tôi xin trân trọng giới thiệu bài góp ý quý báu của bạn Trần Nam:

    Khi đọc con đường Viêt Nam tôi vẫn luôn tin rằng đất nước ta, dân tộc ta dù trãi qua bao nhiêu gập gềnh chông gai, thậm chí có lúc có thể thụt lùi nhưng sẽ đến bến bờ vinh quang, đó là điều tất yếu không một thế lực nào có thể cản được, Nhưng khoảng thời gian đó là bao lâu? ai làm việc đó? và làm như thế nào?. Tôi e rằng chủ trương của Anh Quốc Việt được nhiều bạn đọc đồng tình, tôi cũng đồng tình, nhưng ở VN thì khó mà thành công. bởi 3 lý do: 1-tuy trong hiến pháp nước ta có quy định( tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do lập hội, tự do hội họp, tự do biểu tình…)mấy chục năm nay dưới chế độ CS có ai dám dùng các tự do trên, nếu không có những cái tự do đó thì làm sao tự “diễn biến hoà bình” được không thể so với LX và Đông Đức được, vậy phải chờ, chờ đến bao giờ?
    2-gần như 100% những người có chức có quyền đều có thu nhập ngoài lương, tuy trong đó có 80% họ biết và không ưa gì cách kiếm tiền như thế nhưng nguồn thu ngoài lương lại là nguồn thu chính ổn định cuộc sống và làm giàu, vậy ai là người nhường ngai vàng cho dân chủ, nhân quyền, chủ trương thảo hiệp có hiệu quả không?.
    3-Cs VN qua bài học LX, Đông Âu đã có những bài học quý giá, từ đó có thể thích nghi với điều kiện mới, kinh nghiệm rút ra từ vụ Thiên An Môn (TQ)có thể áp dụng ở Vn Bất cứ lúc nào.
    Để có một cuộc CM về chính trị ở VN theo hình thức “thoả hiệp” hay là” DBHB” trước hết Đảng Dân Chủ Việt Nam và Phong trào Dân Chủ phải đẩy mạnh thực hiện cuộc CM về tư tưởng Trong nhân dân chủ yếu trong lớp trẻ xoá bỏ hệ tư tưởng CS, sự phi lý của nó trong đời sống XH VN(Đảng CS phải giải thích cụ thể Định hướng XHCN là định hướng cái gì? nó như thế nào?, xây dựng cái gọi là chế độ không có người bốc lột người có còn phù hợp không? nếu không còn phù hợp thì phải để người dân lập lại trật tự mới, Mục tiêu lý tưởng của Đảng có thể nói là tốt đẹp nhưng nhân dân ta vẫn chưa thấy, chỉ toàn thấy mặt trái. Đã đến lúc Đang CS cần phải lực lượng đối trọng ( Đó là Đảng chính trị đối lập) nhằm thúc đẩy Đảng CS hoạt động tốt hơn bởi” Đấu tranh giữa các mặt đối lập là động lực phát triễn của mọi sự vật hiện tượng” đó là quy luật mà hầu như người CS nào cũng được học.
    Để làm động lực thúc đẩy nhanh phong trào dân chủ ở VN, hiện tai không thể đòi đa nguyên đa Đảng được, Nhưng đấu tranh đòi tam quyền phân lập là có thể thành công bởi Tam quyền phân lập(TQPL) sẻ đáp ứng được chủ trương CCHH của CS là nguyện vọng của nhân dân, trước mắt đấu tranh phải có Quốc Hội chuyên trách, ngăn chăn việc ký kết liên tịch giữa tam quyền, không thể để thủ tướng là người đứng đầu cơ quan chống tham nhũng mà phải là cơ tư pháp nắm gữi mới chặt về pháp lý nhất định sẻ có hiệu quả cao. Nói thật Nếu Đảng chấp nhận đa nguyên đa Đảng 3 nagỳ sau Đảng CS sẻ mất quyền LĐ đất nước ở LX chỉ phi chính trị trong LLVT chưa đầy 1 năm chế độ C/Trị hầu như tan rã.( Người dân nhất là lớp trẻ rất ít người hiểu về tính lôgic khoa học của TQPL theo tôi nó là phát kiến vĩ đại của loài người trong chế độ Tư Bản
    XD nhà nước dựa trên tam quyền phân lập nó không chỉ phát huy cao độ tính hiệu quả quản lý nhà nước, tính linh hoạt, nhạy bén, tính dân chủ, khoa học…mà còn nó là cơ sở sàng lọc ra nhân tài phục đất nước, phục vụ nhân dân,triệt tiêu mọi tiêu cực XH, Đảng CS cho nhà nước TQPL là nhà nước T/bản hiểu như thế không hoàn đúng mà nó là của XH loài người được phát kiến sau cuộc CM tư sản Đánh đổ chế độ phong kiến. thử hỏi nếu Đảng CS sử dụng nó N/N TQPL phục vụ mục tiêu lý tưởng của Đảng thì không những đưa lại hạnh phúc cho nhân dân mà uy tín của Đảng ngày được nhân lên, kẻ thù của Đảng từ đó mà mất dần, trừ vì quyền lợi của một nhóm (TB đỏ) mà thôi.

    Phản hồi bởi Trần Nam | Tháng Tư 20, 2010 | Trả lời

    00Rate This

    Tôi rất đồng ý với ý Kiến của Nguyễn Cảnh Thông. Có lẽ bác cũng đã lớn tuổi nên mới có nhận xét như vậy.
    Xin các vị ở hải ngoại, nếu các vị thật sự thương dân, yêu nước VN thì hãy đoàn kết, trên tinh thần đấu tranh bất báo động. Vì một người yêu nước thương dân, không bao giờ cầm súng để chỉa vào nhân dân, dòng máu “đồng bào” của mình hết.
    Tôi đã đọc nhiều bài viết của ông Bùi Tin, có nhiều bài hay, nhưng cũng có nhiều bài ông lạm dụng quá, cùng với tư duy chống Cộng, nên đâm ra miễn cương quan điểm cá nhân. Chẳng hạn như bài chỉ trích đại tướng VÕ Nguyên Giáp, ông có thấy như vậy là quá đáng lắm không?
    Ok! tôi đồng ý chủ nghĩa cộng sản là không tốt? nhưng không phải tất cả những người cộng sản đều không tốt. Tôi thấy từ khi tướng Giáp về hưu, ông ra đã ra mặt giúp dân, nói lên tiếng nói của mình như vụ boxit, bán rừng… Ngoài ra trong những vị lãnh tụ, tôi thấy còn có ông Võ Văn Kiệt, ông này trong thời kỳ làm thủ tướng, cũng có nhiều việc làm tốt cho dân… những điều dù muốn hay không, chúng ta cũng không thể phủ nhận được
    Tôi biết phần lớn những người Việt ở hải ngoại, đều là những “thuyền nhân” những người chạy trốn chế độ, nếu quị vị thật lòng còn yêu nước, xin hãy đoàn kết, cùng gắn bó, góp tiếng nói với nhân dân mình trong nước, để cùng đấu tranh trên tinh thần bất bạo động, chứ đừng cứ hể một tí là chửi mắng, đòi bắn bỏ hết cộng sản… nếu quí vị muốn bắn hết Cộng sản, thì lúc trước quí vị phải ở VN này, mới có thể bắn được chúng chứ? đằng này quí vị qua hết nữa bên kia bán cầu rồi, thì còn bắn giết gì nữa?
    Nói tóm lại, tôi rất trân trọng những quí vị thật lòng do dân vì dân VN, những người lấy đấu tranh lý tưởng trên tinh thân bất bạo động, những người góp ý trên tinh thân xây dựng. Còn những người nào muốn bắn giết, xin hãy dẹp qua một bên, để anh em chúng tôi trong nước còn đấu tranh, chứ bây giờ mà xảy ra chiến tranh, chỉ có anh em trong nước chúng tôi khổ, chứ các anh ở Hải ngoại thì có liên quan gì?
    Cứ ngồi đó mà chờ chiến tranh xảy ra, Cộng sản VN sụp đổ rồi về nước mà đòi hỏi quyền lợi, chức quyền thì thật là những người không phải là dân tộc VN.
    XIn quí vị hiểu cho, và có gì nói hơi quá, xin quí vị thông cảm. Một lần nữa xin cảm ơn quí vị còn có lòng hướng về quê hương, hãy chọn con đường đấu tranh bất bạo động và tôi tin rằng sẽ thành công, vì lý tưởng xuất phát từ còn tim chân thành luôn thành công

    Phản hồi bởi Người dân- Sài Gòn | Tháng Tư 19, 2010 | Trả lời

    00Rate This

    Tôi đã đọc qua lời bình luận nhắn nhủ của Người Quan Sát cùng với ông Nguyễn Thiện Nhân, và thu nhận thông tin với sự dè dặt thận trọng như thường lệ.

    Lịch sử cận đại Việt nam dưới triều đại Cộng sản quả là phức tạp và hiểm hóc vô cùng. Chính sách hận thù, chia rẻ bao năm qua của chế độ CS này đã làm cho tất cả người Việt nam chúng ta đố kỵ, nghi ngờ, và chia rẻ lẫn nhau. Đáng tiếc thay, niềm tin vào tương lai sáng lạn của quốc gia dân tộc dường như đã mất đi từ lâu rồi.

    Cám ơn quý vị độc giã lão thành đã trung thực góp ý nhắc nhở. Tôi sẽ tiếp tục sưu tầm tìm tòi các tài liệu lịch sử minh chứng cho “sự thật” trong những lời nhận định của quý vị.

    Phản hồi bởi Nguyễn Tùng | Tháng Tư 19, 2010 | Trả lời

    00Rate This

    Hãy gạt bỏ mọi thành kiến đoàn kết vì Dân chủ Việt nam.
    Nhiều ngày qua, báo chí từ Đàn Chim Việt, Báo Tổ Quốc và Báo Tiêng Nói Dân chủ v.v…đã có nhiều ý kiến xoay quanh vấn đề ông Bùi Tín và một số người nói về Đại tướng Võ Nguyên Giáp và những phản ứng tức thì từ nhiều nhà tri thức trong và ngoài nước cũng như sinh viên các trường đại học hiện nay phản ứng gay gắt về vấn đề này. Nhân đây chúng tôi có mời Người Quán Sát góp ý kiến để bạn đọc hiểu tại sao lại có những điều đáng tiếc đó và ông Giáp được trong nước đánh giá thế nào?
    Xin trân trọng giới thiệu ý kiến của Người Quán Sát:
    Thưa bạn đọc của quý báo!
    Người Quán Sát hay nói về đề tài khác trên báo mà các bạn đã biết, nhưng nay ông Nguyễn Thiện Nhân có lời nhã ý mời tôi nói chuyện này. Tôi xin góp ý vài lời vậy.
    Thưa bạn đọc!
    Đọc ý kiến của bạn Nguyễn Tùng và Người Yêu Nước, Trần Nam và ban bút danh HoDand v.v…tôi thấy các bạn trẻ ngày nay có lý trí và tâm huyết với đất nước Việt mình và rất chăm lo cho phong trào dân chủ Việt nam. Với Người Yêu Nước thì chắc chắn đã biết rõ hoàn cảnh lịch sử miền Bắc những năm 1954 đến 1975, nên tôi không nói nữa, nhưng với bạn Nguyễn Tùng thì do sinh ra lớn lên trên đất phương Nam nên không hiểu về hoàn cảnh lịch sử phía Bắc những năm này. Tôi xin kể qua để các bạn biết đôi diều qua chính thực nghiệm bản thân tôi biết và được chứng kiến, không qua sách vở hay nhãn quan nào đeo vào mắt mình.

    ( Ảnh Đại tướng Võ Nguyên Giáp-báo BauxiteVN)
    Các bạn thân mến! Ngày đầu như cha mẹ bạn Nguoi Yeu Nưoc và các vị tướng như ông Giáp và nhiều người tri thức khác theo kháng chiến là từ lòng yêu nước, muốn đánh Pháp dành lại độc lập cho Tổ quốc chứ không phải bằng lòng yêu thương gì với Chủ nghĩa Cộng sản. Những thứ này bị Đảng CSVN du nhập vào nước ta chỉ là du ngủ mọi người thôi, nhưng tướng Giáp là giáo sư sử họ lại giầu tính dân tộc đã không chịu ngủ trong bài thánh kinh chủ nghĩa Cộng sản đó, ông ngay ngày đó chủ trương tính dân tộc và không đồng ý việc đổi tên Đảng Lao động Việt nam ra Đảng Cộng Sản Việt nam cũng như không đồng ý đổi tên nước từ Việt nam dân chủ cộng hòa ra thành Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt nam và nhất là ông đã không đồng ý mở chiến dịch mậu Thân năm 1968 vì biết sẽ gây ra đổ máu cho cả hai phía, vì hai con hổ đang lúc mạnh nhất, nếu đánh nhau quyết liệt thì chắc chắn ruồi muỗi sẽ có nhiều con bị vạ lây mà chết và ông lại không muốn thực thi chính sách đánh nhà tư sản ở phía Bắc và cả khi thông nhất đất nước ở phía Nam, ông phê phán các chính sách đó đặc biệt không muốn cúi đầu trước Trung quốc mà đồi hỏi quan hệ bình đẳng nên bị Lê Duẩn, Đỗ Mười, Lê Đức Thọ và nhón Đảng CS độc đoán bảo thủ, ôm chân Trung quốc lúc đó tập trung hạ bệ ông. Nhưng vì uy tín và ảnh hưởng của tướng Giáp quá lớn trong quân đội và Trí thức, Nhân dân cho nên họ không giám loại ông mà dùng cách hạ dần chức vụ của ông với ý nghĩ là ông bị hạ bệ giáng chức sẽ bất mãn chán mà lui về. Nếu ông về thì coi như lúc đó phe tiến bộ trong Đảng CSVN thua và nhân dân còn khổ hơn rất nhiều vì với sự cai trị của cặp bài trùng Lê Duẩn, Lê Đức Thọ, Đỗ Mười, Lê Đức Anh v.v…thì đất nước sẽ khổ đau hơn, vì thế ông đã cam chịu nhẫ nhục để thắng họ. Tai hại cho những người độc đoán chuyên quyền và phát xít, là đại tướng Võ Nguyên Giáp đã không ham chức vụ nên cả khi bị hạ đến chức Bộ trưởng Bộ Sinh Đẻ Có Kế Hoạch và quân hầm đại tướng của ông là được Quốc Hội đầu tiên của nước Việt nam Dân chủ Cộng Hòa phong tặng nên họ không có thể tước được. Đại tướng Võ Nguyên Giáp đã không từ nan, vẫn vui vẻ nhận làm công việc rất thường này và làm lại thành công mỹ mãn. Những cũng chính từ đây đã xuất hiện hai phe trong đảng CSVN rõ rệt không tuân phục nhau nữa đó là phe bảo thủ do Lê Duẩn sau này là Đỗ Mười và nay hậu duệ là Nông Đức Mạnh và bên kia là đại tướng Võ Nguyên Giáp và những tướng lĩnh quân đội và nhiều nhà trí thức, trong đó thu hút đặc biệt là lãnh đạo ở phía Nam và miền Trung. Cho nên, phong trào Dân chủ Việt nam đã lấy ông là biểu tượng chính nghĩa đấu tranh cho dân chủ ôn hòa nhưng hiệu quả và đang tranh thủ sự động tình của các vị tướng lĩnh trong quân đội Việt nam, các nhà trí thức yêu nước cùng đa số nhân dân lao động. Báo BauxiteVN trang đầu tiên in hình ảnh của ông là ý nghĩa này chứ không phải tôn sùng cộng sản như các bạn nghĩ. Đây là một thực tế mà ông Bùi Tín chắc chắn hiểu điều này. Trong nhiều vấn đề về chủ quyền đất nước như việc khai thác Bauxite ở Tây nguyên Việt nam hay cho Trung quốc thuê rừng phòng hộ hoặc Hoàng sa và Trường sa, đại tướng Võ Nguyên Giáp đã nói rõ, cho thuê lãnh thổ đất nước, để mất đất cho giặc là có tội với dân tộc với đất nước và với chính con cháu mình. Tôi nghĩ là ông Bùi Tín cũng là người rất tôn trọng yêu quý Đại tướng Võ Nguyên Giáp vì những ngày khi còn là phóng viên báo Quân đội nhân dân và sau này là Phó tổng biên tập báo này ông Bùi Tín đã có nhiều dịp gần gũi với đại tướng trên các trận địa ở Điện Biên Phủ, Hà nội, Quảng bình v.v…cho nên có thể đây là chuyện hy hữu không khéo của ông Bùi Tín mà thôi, không có dụng ý khác. Nhưng dù sao, chuyện động chạm đến uy tín của Đại tướng Võ Nguyên Giáp là ảnh hưởng đến phong trào Dân chủ trong nước là vì vậy.
    Ngày nay những người Công sản bảo thủ vẫn muốn hạ uy tín của ông, để không gây ảnh hưởng được với lực lượng dân chủ tiến bộ và nhân dân, nhất là các vị tướng lĩnh, nhưng lại lo sợ nếu ông mất thì phe tiến bộ sẽ không cam chịu là rất có thể sẽ tấn công mãnh liệt hơn. Cho nên, việc viết về tướng Giáp lấy ông làm thí dụ là việc cần phải xem xét lại, rút kinh nghiệm. Chúng ta là cây bút già, cần nói gì cũng phải uốn lưỡi nhiều lần thôi. Thân, Khẩu, Ý ba căn này đều khó giữ nhưng khó gữi nhất vẫn là khẩu, nhất là nhà báo thì lại càng khó. Vì thế, tôi cũng thông cam với việc những nhà trí thức già như ông Nguyễn Hoàng Hà, hay ông Nguyễn Quốc Việt v.v…tuy không phải là Đảng viên CSVN, họ thuần túy chỉ là các nhà trí thức, giáo sư, Bác sỹ v.v…nhưng rất yêu quý phong trào dân chủ đã có lời nói ra một phần chân tướng sự thật này. Họ đã cho rằng, giả sử ông Bùi Tín muốn lấy ai đó là ví dụ thì sẽ không gây nên sự bất bình phản ứng của những người đấu tranh cho Dân chủ trong nước nhất là các vị trí thức già và sinh viên hiện nay và nếu là những người ở phía Nam không hiểu tướng Giáp thì họ không nói đâu, nhưng với ông Bùi Tín, người đã đi nhiều năm bên Đại tướng Võ Nguyên Giáp thì họ không thể không nói. Họ biết ông Bùi Tín và ông Bùi Tín có thể biết họ hoặc không biết vì ông là người đàn em và cũng có người cùng lứa tuổi cùng là bạn bè của họ về cả tuổi đời và cả sự nghiệp nữa, nên họ cho rằng ông Bùi Tín vì lý do cá nhân, sân hận không được phong hàm cao nên nay viết bài nói xấu Đại tướng là vì vậy. Nhiều người cho rằng điều này ông Bùi Tín hiểu rõ hơn.
    Với người Quán Sát thì nếu các quý vị đã là người hết lòng cổ vũ cho tự do và Dân chủ Việt nam thì giờ là lúc phong trào dân chủ trong nước đang lấy uy tín và ảnh hưởng của vị tướng này làm d biểu tượng chống Đảng CS độc đoán chuyên quyền và tham nhũng, cho nên mong các bạn hiểu đừng nên bịa chuyện nói xấu không đúng sự thật về ông, xúc phạm đến những người yêu nước chân chính. Nếu các bạn dài hơi hãy nói về Lê Duẩn hay Lê Đức Thọ, Đỗ Mười, Nông Đức Mạnh, Tô Đức Rứa v.v… những người độc đoán chuyên quyền và căm ghét dân chủ, luôn đàn áp người yêu nước và yêu dân chủ Việt nam hôm nay, cổ vũ cho những tấm gương đấu tranh cho phong trào này như Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Văn Lý, Pham Thị Thanh Nghiêm v.v…
    Trân trọng gửi lời chào tới các bạn dù ở bất kỳ chính kiến nào, miễn là yêu nước yêu Dân chủ và tự do Việt nam. Người Quán Sát thấy nhiều bạn trên mạng góp ý đã có nhiều lời qua lại bất hòa, khiến trang báo không đẹp nên góp lời vào đây. Mong các bạn thông cảm nhé. Hãy bỏ qua đi chuyện không đang nói làm gì. Hãy vì Việt nam thân yêu, vì một nước Việt nam mới tự do Dân chủ và thịnh vượng. Chúng tôi mong các quý báo vì sự đoàn kết người Việt nam những vấn đề liên quan đến đề tài này cần thận trọng, cân chắc khi đăng tải. Đây không phải là sự thiếu Dân chủ , tự do mà chính là sự củng cố tình đoàn kết vì những giá trị đó. Đây là ý kiến của riêng Người Quán Sát, nếu các bạn đồng ý hay không đồng ý với những ý kiến của tôi thì mong hãy thông cảm, tôi không thể có gì nói hơn được nữa mà dành viết bài về những cái khác mà báo và bạn đọc quan tâm .
    Ngày 19 tháng 4 năm 2010.
    Trân trọng vô vàn:
    Người Quán Sát

    Phản hồi bởi Người Quán Sát | Tháng Tư 19, 2010 | Trả lời

    00Rate This

    Cơm chưa dọn, cỗ chưa bầy đã thấy ma đến phá.
    Mới hôm qua, hội nghị Non Sông của mấy ông, mấy bà ở hải ngoại tụ vạ được báo chí đang tải rầm rộ quá. Đến gần nhìn vào hình ảnh của các đại biểu dự hội nghị chuẩn bị tiếp quản đất nước khi Đảng CSVN đổ thì thấy gần như 95 % là các vị Việt nam Cộng hòa cả thôi, chỉ có khác giờ không mặc áo rằn ri, khoác súng đeo lon thôi. Người dân Việt nam đã chán Cộng sản đến cổ thật nhưng vẫn còn có thể chưa chán bằng cái thây ma nhà nước Việt nam Cộng Hòa. Các bạn xem, các vị bán nước này, Tổng thống Việt nam Cộng gà là Nguyễn Văn Thiệu khi xưa còn Mỹ thì tham nhũng kinh khủng, nịnh trên nạt dưới, để lính Mỹ nghênh nghang bắt gái Việt ta hiếp giữa đông người, khi chiến sự đang nóng thì mồn hắn nói tử thủ nhưng khi quân giải phóng mới kéo đến Đà nẵng thì đã cao chạy sa bay với nhiều va-li vàng của ngân sách quốc gia, nay đã về nơi nào đâu có biết. Còn phó tổng thống Cao Kỳ thì cũng chạy nốt nhưng nay lại khôn lỏi về Việt nam mở các sân Golf và buôn bán bất động sản, ca ngợi nhà nước tham nhũng này quá trời. Còn ông bộ trưởng văn hóa thông tin Phạm Duy thì về Ba đình Hà nội hát những bài ca thời tiền kháng chiến vui với các vị lãnh đạo Cộng sản khi xưa cùng đống chí chiến khu Việt bắc. Chỉ tiếc là chưa có ông Bùi Tín ở đó viết vài bài ca ngợi không khí đoàn kết này.
    Lại nữa, bạn đọc hãy hỏi đoàn đại biểu chính phủ lưu vong này có bao nhiêu vị đã gửi tiền về Việt nam tậu nhà, mua đất? Có lẽ là 90 % hoặc hơn. Ôi! Hóa ra các vị là Việt kiều yêu nước cả. Cho nên, người Việt ở nước ngoài ngấy các vị đại biểu này quá. Tất nhiên cũng có một số ít những vị ở đây đáng kính trọng lắm vì hết lòng tham gia tích cực vào phong trào đấu tranh bất bạo động cho Dân chủ Việt nam. Vì thế, vàng thau lẫn lộn quá, cho nên phong trào dân chủ trong nước cũng như những nhà đấu tranh cho dân chủ ở Hải ngoại khi cộng sản Việt nam đổ sẽ có một cuộc Dân Chủ Diêm Hồng, lúc đó sẽ mời các vị Dân chủ ở hải ngoại về dự tham gia một nhà nước dân chủ mới nhưng phải chọn lọc trong số các quý vị này, nếu ai có ý khôi phục nhà nước thây ma Việt nam Cộng hòa thì xin về hưu nghỉ luôn cho rồi để đất nước nhờ và mấy ông Cộng sản bảo thủ , phát xít hà hiếp dân, ăn hối lộ thì cũng rứa. Xin A-le-húp! Biến ngay!
    Tôi cho rằng đây nên phát biểu lý do hội nghị gặp mặt này chỉ là nhân dịp mỗi người quá nhớ nhau, có chút tiền để dành đem đến đây tụ vạ ăn liên hoan thôi chứ đừng gọi là hội nghị non sông hay tự mang danh Nhà nước Việt nam lưu vong nhé, kẻo nhân dân, bạn đọc xa gần nói rằng: “cơm chưa dọn, cỗ chưa bầy đã thấy ma đến phá cỗ! ” Ôi! Sao nhanh vậy cà !
    Nguyễn Cảnh Thông

    Phản hồi bởi Nguyễn Cảnh Thông | Tháng Tư 19, 2010 | Trả lời

    00Rate This

    Đọc ý kiến của bạn Nguyễn Tùng và Người Yêu Nước tôi thấy các bạn trẻ ngày nay có lý trí và tâm huyết với đất nước Việt mình và rất chăm lo lo cho phong trào dân chủ Việt nam. Với Người Yêu Nướcc thì chắc chắn đã biết rõ hoàn cảnh lịch sử miêng Bắc nhưng năm 1954 đến 1975, nên tôi không nói nữa, nhưng với bạn Nguyễn Tùng thì do sinh ra lớn lên trên đất phương Nam nên không hiểu về hoàn cảnh lịch sử phía Bắc những năm này.
    Ngày đầu như cha mẹ bạn Nguoi Yeu Nưoc và các vị tướng như ông Giáp và nhiều người tri thức khác theo kháng chiến là từ lòng yêu nước, muốn đánh Pháp dành lại độc lập cho Tổ quốc chứ không phải bằng lòng yêu gì với Chủ nghĩa Cộng sản. Những thúe này bị Đảng CSVN du nhập vào nước ta chỉ là du nghủ mọi người thôi, nhưng tướng Giáp đã không chịu ngủ trong bài thánh kinh chủ nghĩa Cộng sản đó, ông ngay ngày đó chủ trương tính dân tộc và không đồng ý đổi tên Đảng Lao động Việt nam ra Đảng Cộng Sản Việt nam và nhất là không đồng ý mở chiến dịc mậu Thân năm 1968 vì biết sẽ gây ra đổ máu cho cả hai phía, vì hai con hổ đang lúc mạnh đánh nhau thì chắc các con vật xung quanh phải chết và ông lại không muốn thực thi chính sách đánh nhà tư sản ở phía Bắc và cả khi thông nhất đất nước ở phía Nam, ông phê phán các chính sách đó đặc biệt không muốn cúi đầu trước Trungq uốc mà đồi hỏi quan hệ bình đẳng nên bị Lê Duẩn, Đỗ Mười, Lê Đức Thọ và nhón Đảng CS độc đoán bảo thủ, ôm chân Trung quốc lúc đó tập trung hạ bệ ông. Nhưng vì uy tín và ảnh hưởng của tướng Giáp quá lớn trong quân đội và Trí thức, Nhân dân cho nên họ không giám loại ông mà dùng cách hạ dần chức vụ của ông. Nhưng tai hại cho họ là ông không ham chức vụ nên cả khi bị hạ đến chức Bộ trưởng bộ Sinh đẻ có kế hoạch ông cũng không từ nan, vẫn nhận làm và làm lại thành công mỹ mãn. Cũng chính từ đây xuất hiện hai phe trong đảng CSVN rõ rệt không tuân phục nhau nữa đó là phe bảo thủ do Lê Duẩn sau này là Đỗ Mười và nay hậu duệ là Nông Đức Mạnh và bên kia là những tướng lĩnh quân đội và nhiều nhà trí thức, trong đó thu hút đặc biệt là lãnh đạo ở phía Nam và miền Trung. Cho nên, phong trào Dân chủ Việt nam đã lấy ông là biểu tượng chính nghĩa đấu tranh cho dân chủ ôn hòa nhưng hiệu quả và đang tranh thủ sự động tình của các vị tướng lĩnh trong quân đội Việt nam, các nhà trí thức yêu nước cùng đa số nhân dân lao động. Báo BauxiteVN trang đầu tiên in hình ông là ý nghĩa này chứ không phải tôn sùng cộng sản như các bạn nghĩ. Chuyện động chạm đến uy tín của Đại tướng Võ Nguyên Giáp là ảnh hưởng đến phong trào Dân chủ trong nước là vì vậy. Ngày nay những người Công sản bảo thủ vẫn muốn hạ uy tín của ông, muốn ông chết để không gây ảnh hưởng được với lực lượng dân chủ tiến bộ và nhân dân, nhất là các vị tướng lĩnh. Họ còn sợ khi tướng Giáp mất phe tiến bộ sẽ không cam chịu là rất có thể sẽ tấn công mãnh liệt hơn. quyết liệt hơn.
    Vì thế, những nhà trí thức già như ông Nguyễn Hoàng Hà, hay ông Nguyễn Quốc Việt v.v…tuy không phải là Đảng viên CSVN nhưng rất yêu quý phong trào dân chủ đã có lời nói ra một phần chân tướng sự thật này. Giả sử ông Bùi Tín muốn lấy ai đó là ví dụ thì sẽ không gây nên sự bất bình phản ứng của những người đấu tranh cho Dân chủ trong nước nhất là các vị triứ thức già và sinh viên hiện nay. Nếu là những người ở phía Nam không hiểu tướng Giáp thì họ không nói đâu, nhưng với ông Bùi Tín, người đã đi nhiều năm bên Đại tướng Võ Nguyên Giáp thì họ không thể không nói. Họ biết ông Bùi Tín vì ông là đàn em của họ về tuổi đời và cả sự nghiệp nữa, nên họ cho rằng ông Bùi Tín vì sân hận không được phong hàm cao nên nay viết bài nói xấu Đại tướng là vị vậy. Có lẽ điều này ông Bùi Tín hiểu rõ hơn. Nhưng tôi nói thật, giờ là lúc phong trào dân chủ trong nước đang lấy uy tín và ảnh hưởng của vị tướng này làm d biểu tượng chống Đảng CS độc đoán chuyên quyền và tham nhũng, cho nên mong các bạn hiểu đừng nên bịa chuyện nói xấu không đúng sự thật về ông, xúc phạm đến những người yêu nước chân chính. Nếu các bạn dài hơi hãy nói về Lê Duẩn hay Lê Đức Thọ, Đỗ Mười, Nông Đức Mạnh, Tô Đức Rứa v.v… những người độc đoán chuyên quyền và căm ghét dân chủ, luôn đàn áp người yêu nước và yêu dân chủ Việt nam hôm nay, cổ vũ cho những tấm gương đấu tranh cho phong trào này như Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Văn Lý, Pham Thị Thanh Nghiêm v.v…
    Trân trọng gửi lời chào tới các bạn dù ở bất kỳ chính kiến nào, miễn là yêu nước yêu Dân chủ và tự do Việt nam.
    Nguyện Thiện Nhân

    Phản hồi bởi Người Quán Sát | Tháng Tư 19, 2010 | Trả lời

    00Rate This

    Đọc ý kiến của bạn Nguyễn Tùng và Người Yêu Nước tôi thấy các bạn trử ngày nay có lý trí và tâm huyết với đất nước Việt mình và rất chăm lo lo cho phong trào dân chủ Việt nam. Với Người Yêu Nướcc thì chắc chắn đã biết rõ hoàn cảnh lịch sử miêng Bắc nhưng năm 1954 đến 1975, nên tôi không nói nữa, nhưng với bạn Nguyễn Tùng thì do sinh ra lớn lên trên đất phương Nam nên không hiểu về hoàn cảnh lịch sử phía Bắc những năm này.
    Ngày đầu như cha mẹ bạn Nguoi Yeu Nưoc và các vị tướng như ông Giáp và nhiều người tri thức khác theo kháng chiến là từ lòng yêu nước, muốn đánh Pháp dành lại độc lập cho Tổ quốc chứ không phải bằng lòng yêu gì với Chủ nghĩa Cộng sản. Những thúe này bị Đảng CSVN du nhập vào nước ta chỉ là du nghủ mọi người thôi, nhưng tướng Giáp đã không chịu ngủ trong bài thánh kinh chủ nghĩa Cộng sản đó, ông ngay ngày đó chủ trương tính dân tộc và không đồng ý đổi tên Đảng Lao động Việt nam ra Đảng Cộng Sản Việt nam và nhất là không đồng ý mở chiến dịc mậu Thân năm 1968 vì biết sẽ gây ra đổ máu cho cả hai phía, vì hai con hổ đang lúc mạnh đánh nhau thì chắc các con vật xung quanh phải chết và ông lại không muốn thực thi chính sách đánh nhà tư sản ở phía Bắc và cả khi thông nhất đất nước ở phía Nam, ông phê phán các chính sách đó đặc biệt không muốn cúi đầu trước Trungq uốc mà đồi hỏi quan hệ bình đẳng nên bị Lê Duẩn, Đỗ Mười, Lê Đức Thọ và nhón Đảng CS độc đoán bảo thủ, ôm chân Trung quốc lúc đó tập trung hạ bệ ông. Nhưng vì uy tín và ảnh hưởng của tướng Giáp quá lớn trong quân đội và Trí thức, Nhân dân cho nên họ không giám loại ông mà dùng cách hạ dần chức vụ của ông. Nhưng tai hại cho họ là ông không ham chức vụ nên cả khi bị hạ đến chức Bộ trưởng bộ Sinh đẻ có kế hoạch ông cũng không từ nan, vẫn nhận làm và làm lại thành công mỹ mãn. Cũng chính từ đây xuất hiện hai phe trong đảng CSVN rõ rệt không tuân phục nhau nữa đó là phe bảo thủ do Lê Duẩn sau này là Đỗ Mười và nay hậu duệ là Nông Đức Mạnh và bên kia là những tướng lĩnh quân đội và nhiều nhà trí thức, trong đó thu hút đặc biệt là lãnh đạo ở phía Nam và miền Trung. Cho nên, phong trào Dân chủ Việt nam đã lấy ông là biểu tượng chính nghĩa đấu tranh cho dân chủ ôn hòa nhưng hiệu quả và đang tranh thủ sự động tình của các vị tướng lĩnh trong quân đội Việt nam, các nhà trí thức yêu nước cùng đa số nhân dân lao động. Báo BauxiteVN trang đầu tiên in hình ông là ý nghĩa này chứ không phải tôn sùng cộng sản như các bạn nghĩ. Chuyện động chạm đến uy tín của Đại tướng Võ Nguyên Giáp là ảnh hưởng đến phong trào Dân chủ trong nước là vì vậy. Ngày nay những người Công sản bảo thủ vẫn muốn hạ uy tín của ông, muốn ông chết để không gây ảnh hưởng được với lực lượng dân chủ tiến bộ và nhân dân, nhất là các vị tướng lĩnh. Họ còn sợ khi tướng Giáp mất phe tiến bộ sẽ không cam chịu là rất có thể sẽ tấn công mãnh liệt hơn. quyết liệt hơn.
    Vì thế, những nhà trí thức già như ông Nguyễn Hoàng Hà, hay ông Nguyễn Quốc Việt v.v…tuy không phải là Đảng viên CSVN nhưng rất yêu quý phong trào dân chủ đã có lời nói ra một phần chân tướng sự thật này. Giả sử ông Bùi Tín muốn lấy ai đó là ví dụ thì sẽ không gây nên sự bất bình phản ứng của những người đấu tranh cho Dân chủ trong nước nhất là các vị triứ thức già và sinh viên hiện nay. Nếu là những người ở phía Nam không hiểu tướng Giáp thì họ không nói đâu, nhưng với ông Bùi Tín, người đã đi nhiều năm bên Đại tướng Võ Nguyên Giáp thì họ không thể không nói. Họ biết ông Bùi Tín vì ông là đàn em của họ về tuổi đời và cả sự nghiệp nữa, nên họ cho rằng ông Bùi Tín vì sân hận không được phong hàm cao nên nay viết bài nói xấu Đại tướng là vị vậy. Có lẽ điều này ông Bùi Tín hiểu rõ hơn. Nhưng tôi nói thật, giờ là lúc phong trào dân chủ trong nước đang lấy uy tín và ảnh hưởng của vị tướng này làm d biểu tượng chống Đảng CS độc đoán chuyên quyền và tham nhũng, cho nên mong các bạn hiểu đừng nên bịa chuyện nói xấu không đúng sự thật về ông, xúc phạm đến những người yêu nước chân chính. Nếu các bạn dài hơi hãy nói về Lê Duẩn hay Lê Đức Thọ, Đỗ Mười, Nông Đức Mạnh, Tô Đức Rứa v.v… những người độc đoán chuyên quyền và căm ghét dân chủ, luôn đàn áp người yêu nước và yêu dân chủ Việt nam hôm nay, cổ vũ cho những tấm gương đấu tranh cho phong trào này như Lê Thị Công Nhân, Nguyễn Văn Lý, Pham Thị Thanh Nghiêm v.v…
    Trân trọng gửi lời chào tới các bạn dù ở bất kỳ chính kiến nào, miễn là yêu nước yêu Dân chủ và tự do Việt nam.
    Nguyện Thiện Nhân

    Phản hồi bởi Người Quán Sát | Tháng Tư 19, 2010 | Trả lời

    00Rate This

    Cam on bac Ng.Ngoc Truu,nghe danh bac quen quen kg biet co phai la bac tung la bo truong kg?Nhung du dg hay kg cg chang sao.Rat cam on bac da noi that long minh,du co muon nhung kg the trach bac(don gian la o che do cs,nuoc nao cg vay.Viec noi that la kg the!he con May,Tao trong quan he thi con tinh con nghia.Nhung da xung ho voi nhau la dong chi thi hay coi chung!)Chac bac cung thuoc lua tuoi cua bo chau hoac it hon chut it.Bo,me chau la dong doi tu san & quan lai nhung vi long yeu nuoc ma da bo tat ca de di theo khang chien(su hy sinh do cua Bo,Me chau cung biet bao gia dinh khac chac chan phai bang long yeu nuoc cung nhu tinh than tu ton dan toc truoc ach ngoai xam,chu chac chan kg the la do “anh sang CN mac-lenin soi duong nhu bo may cs da,dang tuyen truyen!)Thoi cua cac bac,cac chu & Bo,Me chau dai da so dan ta rat ngheo(thap ky 40 the ky truoc)com con kg du an,chu thi kg biet lay gi ma hieu ma tham nhuan cai chu nghia phan khoa hoc nay?Dang so nhat la su phan chia giai cap & triet ha cong than cua nhung ke nhan danh cs nay.Khi can thi ra suc tuyen truyen loi keo den khi thanh cong roi thi vat chanh, bo vo bang chu nghia Ly lich & cao bang lam cho XH kg the phat trien.Thu cn gi ma lai coi thang cham cg nhu thang luoi,nguoi gioi cg nhu ke dot bang ly luan ” lam theo nang luc,huong theo nhu cau”sau nay thay no lo bich & phan khoa hoc qua moi chua lai thanh”lam theo nluc,huong theo lao dong” do la dieu ma cac nuoc dan chu phuong tay da thuc hien tu lau roi.nhung nam gan day cum tu”kinh te thi truong Dinh Huong XHCN…”ma kg ai co the giai thich duoc cho nguoi nghe tam phuc khau phuc! Boi le neu cs muon “dinh huong”thi vdu tai sao gia xang,dau the gioi tang cac ong kg “dinh huong”cho no kg tang o trong nuoc di ma lai tang lien tuc?boi le cai mo ly luan ay no phan logich phan khoa hoc & chi noi lay duoc…mot vi du nho de thay rang cac nha ly su cun cua csvn da,dang di vao ngo cut!neu ho dam cong khai tranh luan thi toi do rang se co rat nhieu nguoi san sang & du trinh do day cho ho nhieu bai hoc!nhung tiec rang do chi la mo uoc thoi,lam gi co chuyen “dan biet,dan ban,dan lam,dan kiem tra…”nhu cs tuyen truyen?Van de hien nay dat ra cau hoi la:-Phuong phap dau tranh cho dan chu mot cach hoa binh,co trach nhiem voi dat nuoc nham tranh canh noi da xao thit se nhu the nao cho hieu qua?-Lam cach nao de phan hoa ngay trong hang ngu nhung nguoi vi mieng com manh ao ma dang phai im lang hoac cam chiu phuc tung….trong do nhu uoc tinh cua bac Triu la co khoang 85% nhung nguoi that su yeu nuoc dg la dang vien cs!

    Phản hồi bởi NGUOI YEU NUOC | Tháng Tư 18, 2010 | Trả lời

    00Rate This

    NGUOIYEUNUOC viết phản hồi cũng khá lắm, tiếc là vì không chịu khó bỏ dấu tiếng Việt, nên lão làng như tôi đây đọc qua mà muốn rớt hai con mắt ra luôn.

    Phản hồi bởi Lão Làng | Tháng Tư 19, 2010 | Trả lời

    00Rate This

    Tôi là người Đảng viên CSVN từ năm 1945 và đã là lãnh đạo của một tỉnh, nay về hưu, đọc bài báo này thấy rất vui thích vì các bạn trẻ nay giỏi quá, các bạn có nhận thức thật trí tuệ và bầu nhiệt huyết rất có trách nhiệm với đất nước. Tôi theo cách mạng là bằng lòng yêu nước chú không phải vì lòng yêu chủ nghĩa cộng sản. Tôi tin là 85% cán bộ Đảng CSVN cũng giống tôi, đâu phải ai cũng theo chủ nghĩa cộng sản đâu. Chỉ có ông Le Duản, ông Đỗ Muời, Lê Đức Thọ và một vài ông đảng CSVM bảo thủ tự nhận mình là học trò của Mac-Lê nin thôi nhưng suy cho cùn họ cũng chẳng phải là môn đệ của chủ nghĩa này mà vì ham danh quyền lợi mà thôi. Tôi thấy bài viết của ông Nguyễn Quốc Việt là đáng trâng trọng và được mọi người nên xem xét. Nếu các bạn theo dõi trên các thông tin đại chúng và ngay cả báo Đảng CSVN giờ các ông lãnh đạo bảo thủ cũng đang lo sợ là chính 85% số Đảng viên DCSVN muốn thay đổi học thuyết Mac-Lenin bằng học thuyết dân tộc chân chính, muốn đa đảng, nhưng số còn lại biết là độc đoán chuyên quyền là vô lý nhưng vì quyền lợi xôi thịt nên cố bám lấy mà thôi. Tôi là đản viên CSVN nhưng tôi ủng hộ hết lòng phong trào đấu tranh cho dân chủ Việt nam vì nó đáp ứng mọi đòi hỏi của người dân hôm nay. Tôi có một ý kiến là đúng như nhiều bạn góp ý, các bạn không nên chửi bới cá nhân ai, nhất là đại tướng Võ Nguyên Giáp, vì ông là người yêu nước chân chính, một người hết mìnhcho dân tộc và đất nước, ông cũng chính là nạn nhân của Công sản độc đoán chuyên quyền nhưng vì lòng yêu nước, sợ gây đao binh mà nín chịu bọn ông Lê Duẩn, Lê Đức Thọ, Đỗ Mười ngày đó lộng hành. Nếu ông hô hào quân đội nổi dậy ngày đó thì bọn này chết luôn rồi, nhưng vì sợ Trung quốc nhẩy vào cho nên đành cam nhẫn chịu. Cho nên, mọi người yêu quý ông và bọn độc đoán bảo thủ, chuyên quyền thì sợ ông là vì vậy. Tôi đề nghị các quý vị hãy vì sự nghiệp dân chủ tự do, đừng làm việc thất đức như vậy, sẽ mất đi 80% nhân dân, chiến sỹ, trí thức ủng hộ mình chỉ vì chuyện ngớ ngẩn và không đúng mực này. Hãy phân biệt người Cộng sản Yêu nước với người cộng sản độc đoán, phát xít và tham nhũng để có suy nghĩ và hành động đúng. Tôi thật cảm phục ông Nguyễn Hoàng Hà đã có bài phát biểu khi ông Bùi Tín nói không đúng về con người vĩ đại này. Đây nên rút kinh nghiệm trên con đường phân hoá kẻ thù và thu phục nhân tâm, doàn kết cho ngọn cờ dân chủ, nếu các bạn muốn. Tôi đã già, cả đời hy sinh cho giải phóng đất nước, không phải vì chủ nghĩa cộng sản mà nói lên lời nói chân thành này. Đó là ý kiến của riêng tôi và tôi tin là của hàng triệu người khác.
    Xin cảm ơn ông Nguyễn Quốc Việt đãcó nghĩa cử đẹp nói ra tiếng nói rất đúng cho hiện trạng hôm nay và cũng xin cảm ơn các bạn đọc của báo và báo này đãcho tôi được có lời tâm sự này
    Hạ long, ngày 18 tháng 4 năm 2010/
    Nguyễn Ngọc Trừu.

    Phản hồi bởi Nguyen Ngoc Truu | Tháng Tư 17, 2010 | Trả lời

    00Rate This

    Gửi bác Nguyễn Ngọc Trừu

    Xin phép được gọi bác Trừu là “bác” vì có lẻ bác là người đã có tuổi, để trò chuyện với tư cách “đồng bào” cho dù có sự khác biệt về chính kiến.

    Bản thân tôi đã có đọc qua tường tận bài viết của ông Bùi Tín, và nhận thấy các bác CS đã có sự hiểu lầm thái quá đối với bài viết của ông Bùi Tín. Nhà báo Bùi Tín viết bài với đề tài “Bệnh sùng bái lãnh tụ”, với mục đích nhắc nhở cái nhược điểm “khoác lác” quá đáng vốn có của giới truyền thông độc quyền của đảng CSVN. Hình ảnh ông Võ Nguyên Giáp xuất hiện trong bài chỉ là ví dụ điển hình đề cập sự sai trái của các cơ quan tuyên truyền của đảng CSVN, không hề có ý chê bai bôi nhọ uy tín cá nhân của ông Võ Nguyên Giáp.

    Nếu trước đây ông Võ Nguyên Giáp đã âm thầm im lặng chịu đựng (trước phe cánh Đỗ Mười, Lê Duẫn, Lê Đức Thọ), tránh né cho một cuộc nội chiến đổ máu không hay từ trong nội bộ CS, thì ngày nay lẻ nào các đồng chí chiến hữu của ông ta lại mất bình tĩnh sáng suốt mà lên tiếng ồn ào bênh vực bảo vệ cho danh dự (vốn chưa hề bị sứt mẻ) của một lão tướng CS từng được giới quân sự quốc tế biết tới ?

    Nếu đại đa số 85% (như lời bác Trừu tuyên bố) đảng viên CSVN đã ý thức và nhận biết được sai lầm tai hại của tư tưởng hệ Marx-Lenin, thì mong rằng những người CS mau sớm có hành động đúng đắn để đưa con tàu Việt nam quay lại đúng hướng, để quốc gia dân tộc phát triển theo kịp các quốc gia văn minh khác. Và mong rằng hành động thực tế minh bạch, chớ không phải lời nói suông sẽ tốt đẹp, là biểu hiện trung thực của người CS đối với đồng bào và đất nước Việt nam trong tương lai.

    Thưa bác Nguyễn Ngọc Trừu, đọc qua bài viết bình luận ôn hòa của bác, tôi cảm nhận được phần nào sự trung thực đáng tin cậy của bác. Chiến tranh đã tàn phá hủy hoại Việt nam bao thập niên qua, và nếu không có gì thay đổi nghiêm trọng, lịch sử thế giới ngày sau sẽ ghi nhận và đánh giá rằng dân tộc Việt nam nhu nhược yếu hèn đã tự hủy diệt vì chủ nghĩa Cộng sản ngoại lai.

    Phản hồi bởi Nguyễn Tùng | Tháng Tư 18, 2010 | Trả lời

    00Rate This

    Chúng tôi là sinh viên trường đại học sư phạm Vinh cho rằng những nhận xét của ông Nguyễn Quốc Việt là chính xác và được đa số mọi người dân Việt nam chấp nhận nó nếu lấy ý kiến thăm dò thichắc phải là 85 %, còn lại 5% là phản đối, đó là ý kiến của những người bảo thủ Đảng CSVN và 2% là ý kiến của những người sân hận chưa bỏ được, thấm vào sâu trong máu muốn dựng lại thây ma Việt nam Cộng hoà, còn lại là của một số thành phần khác. Đáng chú ý, nếu thăm dò ý kiến của những người Cộng sản Viet nam thì trong đó 75% cũng đồng ý phải thay học thuyết Mac-Le nin thành học thuyết dân tộc và đồng tình đa đảng trong sự bình đẳng và hoà bình. Cho nên, bài viết của ông Nguyễn Quốc Việt đưa ra có giá trị lý luận và thực tiễn hơn cả bài viết dài dòng về con đường Việt nam đã viết và nó tuy ngắn ngủi nhưng lại cụ thể hoá hơn, đơn giản dễ vận dụng hơn.
    Chúng tôi cũng không biết ông có phải là những nhà lãnh đạo của phong trào đấu tranh cho Dân chủ Việt nam không nhưng đúng như nhiều bạn đã có ý kiến cho rằng giá như những người lãnh đạo của phong trào này đều có cách nhìn nhận như vậy và cương lĩnh của nó là như thế thì chúng tôi tin sẽ được mọi người dân, mọi thành phần trên đất nước Việt nam thân yêu này đồng tình hưởng ứng và ủng hộ nó, ngay cả những người cộng sản có lý trí và lòng yêu nước thực sự. Chúng tôi cũng tin đại đa số các cô chú đã tham gia Việt nam cộng hoà xưa cũng vui mừng đồng tình theo, vì nó có lý có tình.
    Sau cùng, diễn đàn này thật là bổ ích cho những người trẻ và sinh viên như chúng tôi học tập được nhiều. Chúng tôi hy vọng mọi bạn trẻ Việt nam cần đọc và đưa ra những ý kiến cho một nước Việt nam trong tương lai. Nhưng điều mà nhiều sinh viên và đa số nhân dân thấy trống vắng lo lắng là đọc báo này chúng tôi thấy ngay phong trào đấu tranh cho dân chủ còn lỏng lẻo, chưa thống nhất và chưa thục sự có một người lãnh đạo tầm cỡ để thu hút được mọi người. Trống vẫn đánh xuôi, kèn đôi khi lại dạo bè ngược rồi mới lại có lúc hoà nhịp. Rõ ràng chưa có bóng dáng của những cái đầu lớn, trái tim lớn mà chỉ có tấm lòng nhiệt huyết mà thôi. Cái đó thực chưa đủcho giai đoạn hiện nay khi mà cần phải thống nhất hành động.
    Vài lời chúng tôi đưa ra, xin các bậc đàn chú, bác, đàn anh chỉ giáo. Xin cảm ơn bài viết của ông Nguyễn Quốc Việt và ý kiến của ông Nguoi Yeu Nuoc và nhiều ý kiến rất đáng kính trọng khác.
    Xin gửi lời chào cho dân chủ Việt nam.
    Thay mặt các bạn sinh viên sư phạm Vinh.
    Hoàng Công Trình

    Phản hồi bởi Hoang Cong Trinh | Tháng Tư 17, 2010 | Trả lời

    00Rate This

    Dung nhu ong ng.quoc Viet da phan tich,Van de la nhin chung dai da so cac nuoc chau a trinh do dan tri,Quan niem ve tu do dan chu…chua dat duoc muc do cao & day trach nhiem,tu giac nhu cac nuoc da co nen dan chu cg nhu XH phap tri lau doi & dung nghia.Nhin sang Thailad chung ta thay suot ngay bieu tinh duoi danh nghia dan chu nhung thuc chat la su tranh gianh quen luc cua cac phe phai,hau qua nhu the nao doi voi su on dinh XH cg nhu kinh te thi ai cg da biet.Van de la kg nen doc quyen(du o bat cu linh vuc nao!)nhung “Da” mot cach thai qua se dan den loan lac,noi da xao thit ma thoi.Dan ta ra duong chi va quet xe ma cg san sang vang tuc san sang dam chem huong ho de XH o tinh trang vo chinh phu.Nuoc My chi co 2 dang thay nhau nam quyen(kg qua 2 nhiem ky)con cac dang nho khac chang the chap chinh(do cac qui dinh chat che)vay ma ho van phat trien thanh cuong quoc so 1 the gioi.Suy cho cung 2 cg chua phai la “DA” van de dat ra la du la cach mang gi di nua cg kg duoc de xay ra su loan lac,vo chinh phu vi cac dang phai moc len nhu nam ma phan nhieu cua nhung ke ” duc nuoc beo co”.Ong HCM xuat phat kg phai la cs ma chinh la nha Dan toc chu nghia,cai gioi cua ong la kheo loi dung cncs de giup ong & cac d/c cua ong nam quyen.Bang chung la ong kg dc Qte cs tin dung!nam 1946 ong tung bi mat tha ong Ngo dinh Diem o nha tho hang bot HN,boi vi ong biet ong Diem cg la nha dan toc chi khac ong o y thuc he ma thoi(hay noi cach khac la khac nhau o phuong phap gianh quyen luc).Van de dat ra la hay dau tranh cho nen dan chu thuc su & tuong doi(lam gi co gi tuyet doi dau!) quan trong la co tao dc nen mot XH moi dan chu,vi HP am no that su cho dan toc hay kg?dung vi voi va ma se phai an han & nuoi tiec….

    Phản hồi bởi NGUOI YEU NUOC | Tháng Tư 16, 2010 | Trả lời

    00Rate This

    Thiên hạ đồn đoán xa gần
    Thế thời thay đổi mười phần không hay
    Thông tin thời sự đó đây
    Báo điềm loạn lạc đổi thay chính quyền

    Tự do, dân chủ, đa nguyên
    Xã hội hợp hiến, nhân quyền lên cao
    Đất nước cần những anh hào
    Dựng trang sử mới ngày sau huy hoàng.

    Phản hồi bởi Nguyễn Tùng | Tháng Tư 16, 2010 | Trả lời

    00Rate This

    Tôi thấy thật chí lý thay! Đã từ lâu chúng tôi mới lại được nghe những tiếng nói đầy tính thuyết phục và trách nhiệm như vậy. Hoan hô ông Nguyễn Quốc Việt và ông Nguyễn Thượng Hiền. Đúng gây hận thù mà làm gì? Tại sao các nước bạn họ làm cách mạng dân chủ đáng học tập như vậy mà người ta không noi theo nhỉ? Mất thời giờ nói xấu nhau, bới móc những điều không tốt để chia rẽ, gây hận thù thêm để làm gì? Tôi hoan hô chủ trương mà ông Nguyễn Quốc Việt đã nói trên đây. Thật là chí lý. Tôi không biết ông có là người trong phong trào đấu tranh chon dân chủ hay không nhưng thiết nghĩ phong trào đó phải có nhữngcon người có trái tim, đầu óc như vậy để lôi kéo những người khác tham gia.
    Thật chí lý chí tình.
    Người Hà Nội.

    Phản hồi bởi Nguoi Ha Noi | Tháng Tư 16, 2010 | Trả lời

    00Rate This

    Đọc tất cả lời góp ý của bạn đọc thì thấy Bạn Trần Thanh là người trung trực nói thẳng và có tâm với đất nước này. Còn ý kiến của ông Nguyễn Thượng Hiền thì nho nhã và thâm thuý ý tứ quá, đúng là thời nay nếu ông có làm cách mạng dân chủ thì được chứ cách mạng vô sản hay cách mạng Việt nam Cộng hoà thì không phù hợp vì cả hai loại này đều xảo thuật, không có sự nhu hoà, thiếu sự lắng nghe mà chỉ quyen hô hào lật đổ và chém giết, phục thù.
    Còn các ý kiến khác của các bạn Phạm Quốc Hoà, của Hoài Thu, Thái Hà, Nguyễn Quốc Thiện v.v…rất chính xác và ai cũng có cùng quan điểm với các bạn là như vậy. Đấu tranh cho Tự do và Dân chủ hiện nay ở nước ta là đấu tranh bất bảo động, ôn hoà “lấy chính nghĩa thắng hung tàn, lấy chí nhân thay cường bạo”. Cho nên tránh đổ máu vì đất nước ta đã quá đủ đầu rơi máu chẩy rồi, sân hận mà làm gì? Cốt sao giáo dục tuyên truyền cổ động để toàn dân hiểu giá trị của Tự do và dân chủ, hiểu được cương lĩnh của những người vì sự nghiệp này thì chẳng những Toàn dân tin theo mà ngay cả những người là Cộng sản cũng phải nhìn thấy ánh sáng chính nghĩa để đi theo và những người Việt nam cộng hoà cũng thấy sự nghiệp này là chân lý và ủng hộ hết mình. Chúng ta thấy bài học Đông Đức Và Tây Đức cùng các nước Đông Âu là như vậy, đâu có cần đổ máu. Chính vì với cương lĩnh hành động cao đẹp đó mà những người như cha Lý, Lê Thị Công Nhân, Phạm Thanh Nghiêm v.v…được cả nước yêu quý kính trọng, nhân dân thế giới ủng hộ. Theo tôi, giờ là lúc phải ngồi lại lắng nghe những quan điểm đúng và cùng phấn đấu cho một Việt nam dân chủ tự do và hùng cường, đừng nên chia rẽ, đả kích hằn học khơi thêm hận thù. Muốn dập tắt hận thù thì nên nuôi lòng từ bi thân ái chứ muốn dập lửa này lại đổ thêm dầu vào thì lửa chỉ bốc cao hơn mà thôi, cuối cùng thì kẻ thù bên cạnh nước ta là có lợi hơn cả khi gà nhà đánh nhau, cáo có dịp bắt ăn thịt từng con một. Khôn gì, dại gì? Khi 35 năm chiến tranh đã qua, đã sang tới Mỹ hay châu Âu định cư rồi mà nay vẫn cứ chẳng thể đổi thay học tập các quốc gia tiến tiến này điều gì tốt để đem về phục vụ cho đất nước mình. Các bạn thấy, cả thế giới đã phế bỏ chủ nghĩa Mác-Lê rồi mà người cộng sản làm kinh tế, làm giầu thì muốn theo gương các nước tự do và Dân chủ nhưng lại không chịu cải tổ dân chủ và tự do, lại cố bám lấy cái thây ma chủ nghĩa cộng sản.
    Còn bên này thì chế độ Việt nam Cộng hoà đã bị tan hoại từ quá lâu rồi, tổng thống và phó tổng thống đã bỏ chạy tháo thân, bỏ đồng chí đồng đội để chịu tù đầy và cuôí cùng thì ông Dương Văn Minh đã trao lại tất cả cho Cộng sản. Nay tổng thống bỏ trốn mang bao va-li vàng của đất nước ra đi và đã yên thân nơi suối vàng, phó tổng thống về nước vui chơi giả trí sân Golf tậu nhà ở Hà nội và Sài gòn, Hạ long, còn ông cựu bộ trưởng văn hoá thông tin đi hát khắp nơi trên đất nước mà còn lại các người lính dõng lại cứ sân hận tính chuyện phục hồi Nhà nước này sao? Hãy bình tâm xét nghĩ cho kỹ thì không gì hãy chung tay ủng hộ hết mình cho những bạn trẻ đang hiến thân cho sự nghiệp đấu tranh vì Tự do và Dân chủ Việt nam, đừng nên ganh đua hơn kém trên báo chí này để làm hỏng cái sự nghiệp to lớn và gian khổ này. Đây là những lời giản dị nói ra từ sự thật và không ngoài vì ủng hộ các bạn trẻ đang dấn thân cho sự nghiệp Dân chủ và tự do của Việt nam. Hãy ngồi lại, bỏ đi những chia rẽ đoàn kết cho một Việt nam như vậy là tốt hơn.
    Trân trọng:
    Nguyễn Quốc Việt.

    Phản hồi bởi Nguyen Quoc Viet | Tháng Tư 16, 2010 | Trả lời

    00Rate This

    Chúng tôi hoan hô ý kiến của ông Nguyễn Quốc Việt. Thật là chí lý và hợp lòng người.
    Hoan hô ý kiến sáng suốt này.
    Nhân Dân

    Phản hồi bởi Nguyen Nhan Dan | Tháng Tư 16, 2010 | Trả lời

    00Rate This

    2.Chúng tôi đọc tất cả lời góp ý của bạn đọc thì thấy Bạn Trần Thanh là người trung trực nói thẳng và có tâm với đất nước này. Còn ý kiến của ông Nguyễn Thượng Hiền thì nho nhã và thâm thuý ý tứ quá, đúng là thời nay nếu ông có làm cách mạng dân chủ thì được chứ cách mạng vô sản hay cách mạng Việt nam Cộng hoà thì không phù hợp vì cả hai loại này đều xảo thuật, không có sự nhu hoà, thiếu sự lắng nghe mà chỉ quyen hô hào lật đổ và chém giết, phục thù.
    Còn các ý kiến khác của các bạn Phạm Quốc Hoà, của Hoài Thu, Thái Hà, Nguyễn Quốc Thiện v.v…rất chính xác và ai cũng có cùng quan điểm với các bạn là như vậy. Đấu tranh cho Tự do và Dân chủ hiện nay ở nước ta là đấu tranh bất bảo động, ôn hoà “lấy chính nghĩa thắng hung tàn, lấy chí nhân thay cường bạo”. Cho nên tránh đổ máu vì đất nước ta đã quá đủ đầu rơi máu chẩy rồi, sân hận mà làm gì? Cốt sao giáo dục tuyên truyền cổ động để toàn dân hiểu giá trị của Tự do và dân chủ, hiểu được cương lĩnh của những người vì sự nghiệp này thì chẳng những Toàn dân tin theo mà ngay cả những người là Cộng sản cũng phải nhìn thấy ánh sáng chính nghĩa để đi theo và những người Việt nam cộng hoà cũng thấy sự nghiệp này là chân lý và ủng hộ hết mình. Chúng ta thấy bài học Đông Đức Và Tây Đức cùng các nước Đông Âu là như vậy, đâu có cần đổ máu. Chính vì với cương lĩnh hành động cao đẹp đó mà những người như cha Lý, Lê Thị Công Nhân, Phạm Thanh Nghiêm v.v…được cả nước yêu quý kính trọng, nhân dân thế giới ủng hộ. Theo tôi, giờ là lúc phải ngồi lại lắng nghe những quan điểm đúng và cùng phấn đấu cho một Việt nam dân chủ tự do và hùng cường, đừng nên chia rẽ, đả kích hằn học khơi thêm hận thù. Muốn dập tắt hận thù thì nên nuôi lòng từ bi thân ái chứ muốn dập lửa này lại đổ thêm dầu vào thì lửa chỉ bốc cao hơn mà thôi, cuối cùng thì kẻ thù bên cạnh nước ta là có lợi hơn cả khi gà nhà đánh nhau, cáo có dịp bắt ăn thịt từng con một. Khôn gì, dại gì? Khi 35 năm chiến tranh đã qua, đã sang tới Mỹ hay châu Âu định cư rồi mà nay vẫn cứ chẳng thể đổi thay học tập các quốc gia tiến tiến này điều gì tốt để đem về phục vụ cho đất nước mình. Các bạn thấy, cả thế giới đã phế bỏ chủ nghĩa Mác-Lê rồi mà người cộng sản làm kinh tế, làm giầu thì muốn theo gương các nước tự do và Dân chủ nhưng lại không chịu cải tổ dân chủ và tự do, lại cố bám lấy cái thây ma chủ nghĩa cộng sản.
    Còn bên này thì chế độ Việt nam Cộng hoà đã bị tan hoại từ quá lâu rồi, tổng thống và phó tổng thống đã bỏ chạy tháo thân, bỏ đồng chí đồng đội để chịu tù đầy và cuôí cùng thì ông Dương Văn Minh đã trao lại tất cả cho Cộng sản. Nay tổng thống bỏ trốn mang bao va-li vàng của đất nước ra đi và đã yên thân nơi suối vàng, phó tổng thống về nước vui chơi giả trí sân Golf tậu nhà ở Hà nội và Sài gòn, Hạ long, còn ông cựu bộ trưởng văn hoá thông tin đi hát khắp nơi trên đất nước mà còn lại các người lính dõng lại cứ sân hận tính chuyện phục hồi Nhà nước này sao? Hãy bình tâm xét nghĩ cho kỹ thì không gì hãy chung tay ủng hộ hết mình cho những bạn trẻ đang hiến thân cho sự nghiệp đấu tranh vì Tự do và Dân chủ Việt nam, đừng nên ganh đua hơn kém trên báo chí này để làm hỏng cái sự nghiệp to lớn và gian khổ này. Đây là những lời giản dị nói ra từ sự thật và không ngoài vì ủng hộ các bạn trẻ đang dấn thân cho sự nghiệp Dân chủ và tự do của Việt nam. Hãy ngồi lại, bỏ đi những chia rẽ đoàn kết cho một Việt nam như vậy là tốt hơn.
    Trân trọng:
    Nguyễn Quốc Việt.

    Phản hồi bởi Nguyen Quoc Viet | Tháng Tư 16, 2010 | Trả lời

    00Rate This

    Chúng tôi thấy buốn là những kẻ tự vỗ ngực cho mình là chiến sỹ chống cộng nhưng thực ra là do sân hận cá nhân của mình với Cộng sản rồi chạy như điên như dại hết báo nọ sang báo kia để xúi giục khủng bố và nổi loạn chứ đâu có phải đấu tranh cho tự do và dân chủ. Họ vợ con cũng đã quá khổ vì sự sân hận, tính ngã mạn cao vời và thái độ ăn nói kiểu kẻ chợ đâm chém trộm cắp hơn là người chiến sỹ vì nước vì dân đàng hoàng. Đúng như các bạn nói, báo chí đã rất khổ vì họ nhưng thôi, đây cũng là nghiệp báo của đất nước vốn khi xưa nay phải chịu nghiệp báo này, hay nói cách khác ngay gia đình vợ con của họ cũng gặp nghiệp báo ác là phải đa mạng cái nợ đầu đen này như bạn Hà thu đã nói.
    Tôi thấy lời nói thống thiết của ông Nguyễn Thượng Hiền là đáng trọng đáng lo lắm nhưng thưa ông! Những kẻ này nói lời đẹp nhân nghĩa chúng đâu có biết để nghe, để hiểu và hành động cho tốt đâu? Ông xem, họ bị bạn đọc chửi mắng còn ra gì đâu nhưng vẫn trơ ra như cái thớt thái thịt vậy. Cho nên, chúng tôi cảm thông với sự lo lắng của những người yêu dân chủ tự do như ông.
    Ông đã thấy Ho Dan Dat lại nhe răng chó ra cười đó, nó có nghe lời ông nói chân thành và cảm động đến thế không? không? Nó là bệnh hoạn rồi, cho nên những kẻ đó luôn luôn đời nào cũng chỉ là tay sai cho những kẻ xâm lược, phản dân hại nước mà thôi hay con cháu của những người đó.
    Còn chuyện những kẻ chửi bới những nhà đấu tranh cho dân chủ và tự do như cha Lý và Lê Thị Công Nhân thì đó chính là công an Cộng sản mà thôi, còn với nhân dân họ là người yêu nước chân chính, đáng kính trọng. Chúng ta rất dễ hiểu vì sao chúng muốn hạ uy tín của những người con yêu quý của đất nước này? Vì sự ảnh hưởng của họ quá sâu rộng và càng ngày cành được nhân dân tin yêu.

  7. Tôi thật cảm động đọc góp ý của Người Quán Sát và ý kiến của laõ thành kháng chiến ông Nguyễn Ngọc Trừu. Đó là ý kiến sáng suốt và tâm huyết. Tôi thấy diễn đàn Tổ Quốc đã hội tụ nhiều bài viết hay, nhiều nhà tri thức chân chính luôn ủng hộ cho đấu tranh cho dân chủ Việt nam. Tôi biết ông Nguyễn Ngọc Trừu là thứ trưởng thứ nhất bộ Văn Hóa và là người cùng thời cùng tuổi với Hoàng Văn Chính sau này ông Nguyễn Ngọc Trừu là hiệu trưởng trường Đảng Nguyễn Văn Cừ. Ông sớm dời bỏ học thuyết Mac-Lê đi vào nghiêm cứu về dân tộc học và cổ súy cho Đa nguyên, đa Đảng và Dân chủ tự do Việt nam, nay già về hưu đã lâu mà vẫn làm gương sáng cho các bạn trẻ noi theo.
    Chúng tôi thật cảm động được nghe lại câu chuyện Đại tướng Võ Nguyên Giáp sang Trung quốc ngày đó. Thật làg hào hùng khí phách và Lê Duẩn, Lê Đức Thọ, Đỗ Mười cam tức đầy ruột mà phải chịu không thể làm gì hơn. Nay câu chuyện được kể lại vẫn như ngày nào mà chúng tôi kể cho nhau nghe. Xin cảm ơn bạn Lê Thanh Tùng đã kể lại câu chuyện này.
    Trân trọng cùng quý báo và bạn đọc.
    Phạm Kiều Trung

  8. Một chuyện nhỏ về Đại tướng Võ Nguyên Giáp đi thăm
    lần đầu tiên sau khi Nước Việt nam Dân Chủ Cộng hòa ra đời.
    Khi nước Việt nam Dân chủ cộng hòa ra đời có rất nhiều vị lãnh đạo cao cấp của nhà nước Việt nam đã được mời sang thăm Trung quốc hay được Nhà nước Việt nam cử sang thăm Trung quốc vì quan hệ hai quốc gia. Ai cũng ham đi lắm và người hay được mời sang thăm là Hồ Chủ tịch và ông Phạm Văn Đồng, Lê Thanh Nghị, Lê Duẩn, Đỗ Mười, Hoàng Văn Hoan, Lê Đức Thọ v.v…nhưng một người duy nhất, dù được Trung quốc là ông Mao Trạch Động, Lâm Bưu, Chu Ân Lai mời đích danh vị tướng lừng danh đã cầm quân làm nên Điện Biên Phủ nhiều lần mà không ham thích sang thăm Trung quốc là Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Vì thế, phía Trung quốc đã từ không hài lòng đên căm tức Đại tướng Võ Nguyên Giáp và thường hay ủng hộ những ai trong bộ chính trị của Đảng Cộng sản Việt nam đối nghịch với quan điểm của vị tướng này. Thực sự người ta không biết hết lý do vì sao Đại tướng Võ Nguyên Giáp không muốn sang thăm Trung quốc mà phải đến khi câu chuyện chuyến thăm duy nhất của Đại tướng Võ Nguyên Giáp năm 1972 thì mới được hé lộ.

    Đại Tướng Võ Nguyên Giáp
    -ảnh tren báo BauxiteVn.

    Sau nhiều lần mời không đạt nên Trung quốc không thích ra mặt, mãi đến năm 1972, khi quan hệ Trung Việt có mâu thuẫn lớn và dấu hiệu Việt nam ngả dần về Liên Xô, thì Trung quốc đã ra mặt gây sức ép với Việt nam, mọi viện trợ gần như không còn, lần đó Chính phủ muốn ông Giáp phải nên qua để giúp hóa giải quan hệ hai nước. Ông Giáp lần đó bắt buộc phải đi vì Chính phủ Việt nam coi đây là nhiệm vụ quan trọng phải hoàn thành. Nhưng chuyến đi đó đã không như ý muốn của nhà lãnh đạo cả hai nước mà quan hệ hai nước còn nặng nề hơn, căng thẳng hơn.
    Câu chuyện mà tôi biết là vì ba tôi là một trong những người được tháp tùng đại tướng sang thăm Trung quốc chuyến này. Chuyến đi đến bắc Kinh bằng phi cơ và các cuộc hội đàm của Đại tướng Võ Nguyên Giáp về vấn đề quan hệ Trung quốc Việt nam đã được phía Trung quốc đặt ra trên bàn đó là Việt nam phải trả lời dứt khoát quan điểm ai là người theo chủ nghĩa xét lại, Trung quốc hay Liên xô và Việt nam coi ai là bạn? Nếu coi Trung quốc là bạn thì phải coi Liên xô hoàn toàn không thể là bạn vì quan điểm “ bạn của kẻ thù bạn là kẻ thù của mình”. Đại tướng Võ Nguyên Giáp chỉ đáp là ông sang đây trên danh nghĩa phái đoàn quân sự Việt nam sang thăm Trung quốc còn chuyện quan hệ hai nước là đường lối của Đảng và chính phủ hai nước. Khi hỏi về ý kiên scá nhân ông về các câu hỏi này, đại tướng đã nói “ quan điểm của tôi là thêm bạn bớt thù, nên với Trung quốc và Liên xô hay bất kỳ quốc gia nào khác miễn không phải là kẻ xâm lược Việt nam thì đều là bạn của Việt nam. Ngay nhân dân Pháp xưa và nhân dân Mỹ nay cũng là bạn thân của Việt nam. Chúng tôi chỉ chống Đế quốc Mỹ chứ không chống nước Mỹ hay nhân dân Mỹ”. Vì thế, chuyện đã đến nước đó, đại tướng Võ Nguyên Giáp không đả động đến kêu gọi Trung quốc viện trợ cho Việt nam như kế hoạch ban đầu đã được nhà nước Việt nam đặt ra. Ngay sau đó hai ngày, phía Trung quốc đã sắp xếp để đại tướng Giáp đến thăm tỉnh Quảng động Trung quốc, nơi tiếp giáp biên giới Việt Trung. Phái đoàn trung ương Trung quốc và lãnh đạo tỉnh Quảng Động trực tiếp hướng dẫn ông đến thăm tượng đài lớn của Tần Thủy Hoàng. Bức tượng này rất cao lớn, nhưng đặc biệt là tay lại chỉ thẳng về phía Việt nam, dưới bức tượng là dòng chữ “ Người anh hũng vĩ đại dân tộc Trung hoa”. Tất nhiên là bằng chữ Hán. Đại tướng vờ như không biết dòng chữ này, ông đã quay sang một vị phó đoàn mà nói câu thơ sau:
    Trăm năm chỉ có một lần,
    Nghìn năm nay lại thấy mày ở đây!
    Đại tướng sau đó dời trung quốc bằng đường qua Hữu Nghị quan về Hà nội và tất nhiên, những kẻ tháp tùng đại tướng Võ Nguyên Giáp đã đem câu chuyện đó kể lại cho lãnh đạo của họ và cơn thịnh lộ của Trung quốc. Sau đó quan hệ giữa Việt nam Trung quốc căng thẳng lên gấp bội. Mặc sự phê phán tức giận của cả bộ chính trị Việt nam lúc đó về việc này, tướng Giáp đã tập trung vào vấn đề chỉ đạo chiến dịch Điện Biên Phủ hạ rơi B 52 của Mỹ trên bầu trời Hà nội, ra đòn quyết định chiến lược buộc Mỹ phải ký hiệp nghị Pa-ris về Việt nam.
    Câu chuyện đó hầu như không ai giám kể trên thông tin đại chúng nhưng những vị tướng lĩnh trong quân đội về đã rỉ tai nhau và nhanh chóng truyền tải trong nhân dân cả miền Bắc hồi đó và ai cũng hả hê và ai cũng hoan hô đại tướng nói hộ mình câu khẳng định dứt khoát này và đúng như ý đồ đã có trước, bàn tay của Tần Thủy Hoàng hướng về Việt nam đã chính là kế hoặc tấn công trên tuyến biên giới Việt nam của bàng trướng Trung quốc, những người mang tư tưởng đại bá quyền Trung quốc.
    Tôi sở dĩ kể lại câu chuyện này vì muốn những ai đi trong chuyến sang Trung quốc cùng với Đại tướng năm đó nay còn sống và những người Việt nam sống trên đất Bắc ngày hào hùng đó để chứng minh sự thật về câu chuyện đầy xúc tích này. Tôi cứ tiếc là không viết ra sớm hơn để đại tướng đọc vui về câu chuyện mà ông đã để lại cho đời hôm nay.
    Hà nội, ngày 20 tháng 4 năm 2010.
    Lê Thanh Tùng.

    • chú tư ruộng says:

      Theo chỗ dân ruộng tôi biết thì từ 1973 viện trợ của TQ (chủ yếu là về phương diện quân sự) cho VN tăng đột biến cho đến khi chiến dịch Hồ-Chí-Minh hoàn tất.Màn kịch ông Giáp ngâm thơ lọ liễu quá Thanh-Tùng ạ,lần sau kín đáo hơn.

  9. Ôi thật sao hay quá hà! Cháu chưa bao giờ được đọc những bài góp ý và câu chuyện hay như vậy về Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Tại sao báo chí trong nước không kể về ông như vậy? Nếu không có các ông, các bác, các chú là nhân chứng sống kể ra thì chúng cháu không thể biết được. Lại có mấy chú hay viết xạo, làm cho thế hệ chúng cháu tù mù tin sai, oan uổng không biết công lao của các vị anh hùng. Tại sao ông Bùi Tín xưa nghe ba cháu nói ông rất tốt mà nay ông lại viết vậy cà? Cháu mang ông hãy nghe mấy ông mấy bác góp ý để viết đúng nhé. Là người trẻ cháu viết vậy mong ông đừng giận nhé, đó là lời thật của bọn trẻ chúng cháu đó.
    Nguyễn Thị Hoàng Hoa

  10. Một chuyện nhỏ về Đại tướng Võ Nguyên Giáp đi thăm
    lần đầu tiên sau khi Nước Việt nam Dân Chủ Cộng hòa ra đời.
    Khi nước Việt nam Dân chủ cộng hòa ra đời có rất nhiều vị lãnh đạo cao cấp của nhà nước Việt nam đã được mời sang thăm Trung quốc hay được Nhà nước Việt nam cử sang thăm Trung quốc vì quan hệ hai quốc gia. Ai cũng ham đi lắm và người hay được mời sang thăm là Hồ Chủ tịch và ông Phạm Văn Đồng, Lê Thanh Nghị, Lê Duẩn, Đỗ Mười, Hoàng Văn Hoan, Lê Đức Thọ v.v…nhưng một người duy nhất, dù được Trung quốc là ông Mao Trạch Động, Lâm Bưu, Chu Ân Lai mời đích danh vị tướng lừng danh đã cầm quân làm nên Điện Biên Phủ nhiều lần mà không ham thích sang thăm Trung quốc là Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Vì thế, phía Trung quốc đã từ không hài lòng đên căm tức Đại tướng Võ Nguyên Giáp và thường hay ủng hộ những ai trong bộ chính trị của Đảng Cộng sản Việt nam đối nghịch với quan điểm của vị tướng này. Thực sự người ta không biết hết lý do vì sao Đại tướng Võ Nguyên Giáp không muốn sang thăm Trung quốc mà phải đến khi câu chuyện chuyến thăm duy nhất của Đại tướng Võ Nguyên Giáp năm 1972 thì mới được hé lộ.

    Đại Tướng Võ Nguyên Giáp
    -ảnh tren báo BauxiteVn.

    Sau nhiều lần mời không đạt nên Trung quốc không thích ra mặt, mãi đến năm 1972, khi quan hệ Trung Việt có mâu thuẫn lớn và dấu hiệu Việt nam ngả dần về Liên Xô, thì Trung quốc đã ra mặt gây sức ép với Việt nam, mọi viện trợ gần như không còn, lần đó Chính phủ muốn ông Giáp phải nên qua để giúp hóa giải quan hệ hai nước. Ông Giáp lần đó bắt buộc phải đi vì Chính phủ Việt nam coi đây là nhiệm vụ quan trọng phải hoàn thành. Nhưng chuyến đi đó đã không như ý muốn của nhà lãnh đạo cả hai nước mà quan hệ hai nước còn nặng nề hơn, căng thẳng hơn.
    Câu chuyện mà tôi biết là vì ba tôi là một trong những người được tháp tùng đại tướng sang thăm Trung quốc chuyến này. Chuyến đi đến bắc Kinh bằng phi cơ và các cuộc hội đàm của Đại tướng Võ Nguyên Giáp về vấn đề quan hệ Trung quốc Việt nam đã được phía Trung quốc đặt ra trên bàn đó là Việt nam phải trả lời dứt khoát quan điểm ai là người theo chủ nghĩa xét lại, Trung quốc hay Liên xô và Việt nam coi ai là bạn? Nếu coi Trung quốc là bạn thì phải coi Liên xô hoàn toàn không thể là bạn vì quan điểm “ bạn của kẻ thù bạn là kẻ thù của mình”. Đại tướng Võ Nguyên Giáp chỉ đáp là ông sang đây trên danh nghĩa phái đoàn quân sự Việt nam sang thăm Trung quốc còn chuyện quan hệ hai nước là đường lối của Đảng và chính phủ hai nước. Khi hỏi về ý kiên scá nhân ông về các câu hỏi này, đại tướng đã nói “ quan điểm của tôi là thêm bạn bớt thù, nên với Trung quốc và Liên xô hay bất kỳ quốc gia nào khác miễn không phải là kẻ xâm lược Việt nam thì đều là bạn của Việt nam. Ngay nhân dân Pháp xưa và nhân dân Mỹ nay cũng là bạn thân của Việt nam. Chúng tôi chỉ chống Đế quốc Mỹ chứ không chống nước Mỹ hay nhân dân Mỹ”. Vì thế, chuyện đã đến nước đó, đại tướng Võ Nguyên Giáp không đả động đến kêu gọi Trung quốc viện trợ cho Việt nam như kế hoạch ban đầu đã được nhà nước Việt nam đặt ra. Ngay sau đó hai ngày, phía Trung quốc đã sắp xếp để đại tướng Giáp đến thăm tỉnh Quảng động Trung quốc, nơi tiếp giáp biên giới Việt Trung. Phái đoàn trung ương Trung quốc và lãnh đạo tỉnh Quảng Động trực tiếp hướng dẫn ông đến thăm tượng đài lớn của Tần Thủy Hoàng. Bức tượng này rất cao lớn, nhưng đặc biệt là tay lại chỉ thẳng về phía Việt nam, dưới bức tượng là dòng chữ “ Người anh hũng vĩ đại dân tộc Trung hoa”. Tất nhiên là bằng chữ Hán. Đại tướng vờ như không biết dòng chữ này, ông đã quay sang một vị phó đoàn mà nói câu thơ sau:
    Trăm năm chỉ có một lần,
    Nghìn năm nay lại thấy mày ở đây!
    Đại tướng sau đó dời trung quốc bằng đường qua Hữu Nghị quan về Hà nội và tất nhiên, những kẻ tháp tùng đại tướng Võ Nguyên Giáp đã đem câu chuyện đó kể lại cho lãnh đạo của họ và cơn thịnh lộ của Trung quốc. Sau đó quan hệ giữa Việt nam Trung quốc căng thẳng lên gấp bội. Mặc sự phê phán tức giận của cả bộ chính trị Việt nam lúc đó về việc này, tướng Giáp đã tập trung vào vấn đề chỉ đạo chiến dịch Điện Biên Phủ hạ rơi B 52 của Mỹ trên bầu trời Hà nội, ra đòn quyết định chiến lược buộc Mỹ phải ký hiệp nghị Pa-ris về Việt nam.
    Câu chuyện đó hầu như không ai giám kể trên thông tin đại chúng nhưng những vị tướng lĩnh trong quân đội về đã rỉ tai nhau và nhanh chóng truyền tải trong nhân dân cả miền Bắc hồi đó và ai cũng hả hê và ai cũng hoan hô đại tướng nói hộ mình câu khẳng định dứt khoát này và đúng như ý đồ đã có trước, bàn tay của Tần Thủy Hoàng hướng về Việt nam đã chính là kế hoặc tấn công trên tuyến biên giới Việt nam của bàng trướng Trung quốc, những người mang tư tưởng đại bá quyền Trung quốc.
    Tôi sở dĩ kể lại câu chuyện này vì muốn những ai đi trong chuyến sang Trung quốc cùng với Đại tướng năm đó nay còn sống và những người Viiệt nam sống trên đất Bắc ngày hào hùng đó để chứng minh sự thật về câu chuyện đầy xúc tích này. Tôi cứ tiếc là không viết ra sớm hơn để đại tướng đọc vui về câu chuyện mà ông đã để lại cho đời hôm nay.
    Hà nội, ngày 20 tháng 4 năm 2010.
    Lê Thanh Tùng.

Phản hồi