WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Lê Hiếu Đằng: Những điều nói rõ thêm…

lehieudang

Sau khi bài viết Suy nghĩ trong những ngày nằm bịnh của tôi và bài viết Phá xiềng của nhà báo Hồ Ngọc Nhuận đăng tải trên các trang mạng, một số bạn bè, đồng đội, nhân sĩ trí thức, nhà báo…, hoặc qua điện thoại hoặc gặp trực tiếp tôi đặt một số vấn đề, khiến tôi thấy cần làm rõ thêm về những suy nghĩ của mình.

Trong tình hình đặc biệt cần có những biện pháp đặc biệt, những liệu pháp “sốc” để đẩy nhanh quá trình phát triển theo chiều hướng dân chủ, tiến bộ để hội nhập thực sự vào dòng chảy hiện nay trên thế giới.

Tôi còn nhớ cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt đã nói ý này trong một cuộc gặp gỡ với một số nhân sĩ, trí thức và anh em trong phong trào đấu tranh của sinh viên học sinh trước năm 1975, được thường xuyên tổ chức vào ngày 30 tháng 4 hàng năm – ngày mà theo cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt “có triệu người vui, có triệu người buồn”.

Thế thì tình hình đặc biệt hiện nay là gì? Có thể nói một cách khái quát là Việt Nam đang rơi vào một cuộc tổng khủng hoảng sâu sắc và toàn diện trên tất cả các lãnh vực mà nhiều chuyên gia, nhiều nhân sĩ, trí thức, nhà báo trong cũng như ở nước ngoài đã phân tích. Tôi chỉ xin nêu một số tình hình sau đây.

Nền kinh tế của chúng ta đang trên bờ vực thẳm do nhiều nguyên nhân mà nguyên nhân chủ yếu là do sự lãnh đạo và điều hành yếu kém của Đảng và Nhà nước Việt Nam. Đặc biệt, những tập đoàn, những nhóm lợi ích đang càng ngày lũng đoạn, chi phối nhà nước một cách nghiêm trọng; tệ nạn tham nhũng, lãng phí tràn lan không thể nào ngăn chận, làm thất thoát không biết bao nhiêu của cải, tài sản của nhân dân. Về vấn đề này, nhiều bài báo, nhiều phát biểu của các chuyên gia kinh tế trong nước và ở nước ngoài đã phân tích một cách sâu sắc với những cứ liệu cụ thể, tôi không nói gì thêm.

Đạo đức xã hội, trong đó những giá trị truyền thống của dân tộc, của gia đình bị xoáy mòn dữ dội trước lối sống thực dụng, giả dối, chạy theo chức vụ, đồng tiền của đông đảo cán bộ, đảng viên và một bộ phận nhân dân. Đặc biệt hai lãnh vực liên quan đến sự hình thành nhân cách và thể chất con người là giáo dục và y tế ngày càng bị thương mại hóa một cách tàn nhẫn, nên đã xuống cấp nghiêm trọng và toàn diện, không phương cứu chữa.

Sự phân hóa xã hội giàu nghèo ngày càng dữ dội. Một bộ phận nhỏ giàu lên nhờ tham nhũng, buôn lậu, mua quan bán tước. Còn đại bộ phận nhân dân, nhất là nông dân, công nhân, những người lao động, cuộc sống vô cùng khó khăn, mất đất mất nhà, phải ly hương khắp nơi, đôi lúc phải cho con em đi lao động nước ngoài như một lối thoát cho gia đình. Thậm chí một số nữ thanh niên rơi vào những địa ngục lao động tình dục đầy thương tâm, mất đi phẩm giá, danh dự của những công dân Việt Nam mà nhà nước phải có trách nhiệm bảo hộ.

Đảng Cộng sản Việt Nam đang rơi vào tình trạng khủng hoảng về lý luận và đường lối nghiêm trọng, với một nền “chính trị cường quyền” – chữ mà Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng ám chỉ đường lối chính trị của Trung Quốc hiện nay nhưng đau xót thay, lại được áp dụng triệt để cho nhân dân Việt Nam. Vì vậy Đảng Cộng sản Việt Nam ngày càng xa dân, mất lòng dân, không có khả năng tự điều chỉnh, thay đổi. Với kinh nghiệm của một người hoạt động trong hệ thống chính trị hiện nay dưới sự lãnh đạo “toàn diện và tuyệt đối” của Đảng Cộng sản Việt Nam trong nhiều năm, tôi xin chứng minh khả năng tự điều chỉnh, thay đổi của Đảng Cộng sản Việt Nam là không có, hoặc nếu có thì phải có những điều kiện nhất định.

- Lúc tôi còn là Phó Chủ tịch thường trực và là Ủy viên Đảng đoàn Mặt trận Tổ quốc Việt Nam TP HCM, có buổi làm việc với ông Lê Quang Đạo, lúc đó là Chủ tịch Đoàn Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và ông Phạm Văn Kiết (Năm Vận), Phó Chủ tịch kiêm Tổng thư ký của Mặt trận Trung ương. Trong cuộc họp, hai ông đặt vấn đề: Trong hệ thống chính trị hiện nay, Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, một tổ chức chính trị xã hội rộng lớn bao gồm nhiều giai cấp, nhiều tôn giáo, dân tộc (theo điều lệ của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam) cần phải giữ vai trò “đối trọng” để giám sát chính quyền, ngăn chận khuynh hướng độc đoán, bè phái, tham nhũng. Hai vị nói rất say sưa về vấn đề này. Tôi và các vị trong Đảng đoàn và Ban Thường trực Mặt trận Tổ quốc Việt Nam TP HCM rất phấn khích, đồng tình. Nhưng một thời gian sau, được biết chủ trương về vai trò “đối trọng” của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam đã bị phê phán kịch liệt và có lệnh không được phép nhắc lại nữa. Ông Lê Quang Đạo cũng được cho về nghỉ vì đã dám có chủ trương nói trên.

- Cách đây vài năm, lúc ông Phạm Thế Duyệt, nguyên Thường trực Bộ Chính trị Đảng Cộng sản Việt Nam, làm Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Việt Nam, cũng có một đề án “Về vai trò giám sát và phản biện xã hội Việt Nam” gởi qua Ban Bí thư Đảng Cộng sản Việt Nam, nhưng đề án này cũng bị xếp xó cùng với luật lập hội…

- Gần đây nhất là qua việc sửa đổi Hiến pháp năm 1992, đề nghị 7 điểm và bản dự thảo một hiến pháp mới, Hiến pháp năm 2013 của 72 nhân sĩ trí thức của cả nước đã được hàng vạn người ký tên đồng tình ủng hộ và những ý kiến có thể gọi là “tiến bộ” của Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và Hội đồng chính phủ đều bị lờ đi và dự thảo lần thứ tư trình trước Quốc hội vừa rồi có những điều còn lạc hậu thụt lùi hơn cả Hiến pháp năm 1992, nhất là quyền sở hữu đất đai, vấn đề lực lượng vũ trang. Về bản dự thảo lần thứ tư này, 40 vị nhân sĩ trí thức đã ra tuyên bố phê phán thẳng thừng, không còn nói một cách tế nhị như trong đề nghị 7 điểm, mà nói thẳng phải bỏ điều 4 Hiến pháp, phải thực hiện chủ trương đa nguyên đa đảng, phải thay đổi thể chế, v.v. Phải nói đây là những ý kiến quyết liệt nhất từ trước đến giờ của các nhân sĩ trí thức trong cả nước. Lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam vẫn không nghe, như trước đây họ đã không nghe những ý kiến tiến bộ và rất xây dựng của những người đã từng đảm đương những trọng trách trong Đảng và nhà nước như Trung tướng Trần Độ, Trung tướng Đặng Quốc Bảo, nguyên Ủy viên Bộ Chính trị và nguyên Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Văn An, và nhiều người nữa. Họ dùng phương châm làm ngơ, không nghe, không thấy để tiếp tục củng cố Đảng, ngỏ hầu “một mình một chợ” muốn làm gì thì làm, đưa đất nước đến bờ vực thẳm.

- Ngoài những sự kiện trên, chủ trương của Đảng Cộng sản Việt Nam là tạo ra một tầng lớp cán bộ, một loại “giai cấp mới” với nhiều đặc quyền đặc lợi để vì lợi ích cá nhân và gia đình mà sống chết bảo vệ chế độ. Chủ trương phát triển Đảng trong trường học là minh chứng cho việc này. Cho phát triển Đảng trong các trường trung học, đại học sẽ phá vỡ môi trường sư phạm, làm xấu đi quan hệ giữa thầy và trò. Trong một trường học, một lớp học thầy ngoài Đảng còn trò là đảng viên thì còn thể thống gì trong quan hệ giữa thầy và trò. Đoàn Thanh niên Cộng sản là lực lượng “kềm kẹp” học sinh sinh viên mà việc một số sinh viên trường Đại học Luật lập blog “Bảo vệ công lý cho Đoàn Văn Vươn” bị Đoàn Thanh niên Cộng sản của trường này dùng nhiều biện pháp ngăn cản, đe dọa là một ví dụ. Hoặc hiện nay con đường tiến thân của thanh niên để leo nên những nấc thang quyền lực, nấc thang xã hội là về phường xã công tác, vo tròn, luồn cúi, vân vân, dạ dạ để được kết nạp vào Đảng – bước đầu tiên để họ tiến thân vào nấc thang danh vọng. Họ biết rằng trong chế độ hiện nay không đảng viên là không được cất nhắc đảm nhận những chức vụ quan trọng cho họ có quyền hành để nhận quà cáp, hối lộ. Nhiều quan chức giữ vai trò chủ chốt trong chính quyền của TP HCM hiện nay là từ con đường này mà đi lên. Vì vậy trình độ của họ rất kém, thiếu hẳn văn hóa cơ bản, chẳng biết gì về xã hội nhân sự, xã hội công dân, tuyên ngôn Nhân Quyền và các nền văn hóa, triết học của thế giới, nền tảng của tri thức nhân loại hiện nay.

- Điều nghiêm trọng hiện nay là nền Độc lập Dân tộc, toàn vẹn lãnh thổ mà đồng bào, chiến sĩ chúng ta qua nhiều thế hệ đã hy sinh biết bao xương máu mới giành lấy được, nay bị đe dọa nghiêm trọng bởi nhà cầm quyền Bắc Kinh mà bản chất bành trướng, xâm lược không hề thay đổi. Đảng Cộng sản Việt Nam đã nhượng bộ nhiều trong hội nghị Thành Đô năm 1990. Đây là cơ sở cho chánh quyền Bắc Kinh mưu toan độc chiếm Biển Đông, thực tế là đã chiếm hẳn Hoàng Sa và một số đảo thuộc quần đảo Trường Sa của chúng ta và nay vẫn tiếp tục ngang ngược bắt bớ, truy đuổi cướp bóc ngư dân của chúng ta đang đánh bắt trong những ngư trường truyền thống. Thật là khó hiểu khi Đảng và nhà nước Việt Nam cho Trung Quốc triển khai lực lượng, tuy gọi là dân sự dưới chiêu bài các dự án kinh tế, ở các vùng chiến lược trọng điểm như Tây Nguyên, các vùng rừng núi phía Bắc, miền Trung và đến cả Cà Mau của đồng bằng sông Cửu Long. Họ biến những khu vực đó thành vùng riêng của họ, không cho người Việt Nam bén mảng vào. Một khi có biến, “đạo quân thứ 5” này sẽ là một lực lượng làm chúng ta không kịp trở tay mà kinh nghiệm trong những ngày đầu cuộc xâm lược của bành trướng Bắc Kinh năm 1979 ở các tỉnh biên giới phía Bắc là những kinh nghiệm đầy máu và nước mắt của cán chiến sĩ, đồng bào ta. Càng khó hiểu hơn khi Đảng và nhà nước Việt Nam lại cấm hoặc lờ đi trong một thời gian rất dài việc tổ chức các ngày tưởng niệm những người đã hy sinh trong cuộc chiến bảo vệ tổ quốc này.

Những điều nêu trên chứng minh rằng Đảng Cộng sản Việt Nam hiện nay đã không còn là đảng cách mạng như trước đây nữa, mà đang trở thành yếu tố ngăn cản sự phát triển của đất nước, đưa đất nước chúng ta vào một cuộc tổng khủng hoảng toàn diện chưa có lối ra. Gần 40 năm là thời gian quá đủ cho một nước “cất cánh” như các nước trong khu vực. Chủ trương đấu tranh giai cấp, chuyên chính vô sản và chủ nghĩa lý lịch cùng với việc không thực tâm thực hiện chính sách hòa hợp, hòa giải dân tộc, làm hạn chế sức mạnh đoàn kết dân tộc, một yếu tố cực kỳ quan trọng để phát triển đất nước cũng như để chống lại sự bành trướng của bọn xâm lược Bắc Kinh. Tôi và nhiều bạn bè đồng đội khác cho rằng nguyên nhân chính là vai trò độc đảng của Đảng Cộng sản, không có những lực lượng xã hội khác thực sự làm đối lập, đối trọng để giám sát, ngăn chận sự lạm quyền, lộng quyền và các chủ trương chính sách của Đảng Cộng sản đi ngược lại lợi ích của quần chúng, của đất nước. Vì vậy đã đến lúc phải đẩy mạnh sự phát triển của xã hội dân sự, xã hội công dân, trong đó có các tổ chức chính trị độc lập và cùng tồn tại với Đảng Cộng sản và đấu tranh qua các cuộc bầu cử công khai hợp pháp có sự quan sát của quốc tế. Sự ra đời của Đảng Dân chủ Xã hội hay một đảng hợp pháp nào đó là lẽ đương nhiên, phù hợp với sự phát triển hiện nay của một nước dân chủ thực sự. Đây là biện pháp đặc biệt để giải quyết một tình hình đặc biệt dù cho có gây “sốc” đối với đảng cầm quyền hiện nay. Việc rời bỏ hàng ngũ Đảng Cộng sản Việt Nam của nhiều đảng viên vừa qua cũng như hiện nay là để không còn ràng buộc gì nữa với 19 điều cấm đảng viên, tước đoạt một số quyền công dân cơ bản, mà Đảng Cộng sản đã tùy tiện đặt ra, để trở thành những công dân tự do.

Sau năm 1975 trong giới công giáo có một bài hát rất hay “Trước khi là người công giáo tôi đã là người Việt Nam”. Trước khi trở thành đảng viên Cộng sản, chúng tôi là người Việt Nam. Dù quá khứ như thế nào, khuynh hướng ra sao, chúng ta đều là người Việt Nam, đều có chung một mục đích là đấu tranh để xây dựng một nước VIỆT NAM ĐỘC LẬP – TỰ DO – HẠNH PHÚC.

Vậy tình hình đã chín muồi để đặt vấn đề này chưa? Một số người đặt vấn đề với tôi như vậy. Tôi và nhiều người nữa thấy tình hình đã chín muồi, khẩn cấp lắm rồi, nếu không tích cực giải quyết thì Việt Nam sẽ rơi vào cuộc tổng khủng hoảng triền miên, không loại trừ nguy cơ sụp đổ, nhất là trước áp lực ngày càng nặng nề của Trung Quốc, một nước láng giềng rất tráo trở, muốn biến nước ta thành một bộ phận, hoàn toàn phụ thuộc họ. Đây là nguy cơ thực sự.

Còn giải thiết rằng tình hình chưa chín muồi thì lại càng phải đấu tranh để nhanh chóng thay đổi thể chế, từ chế độ độc tài toàn trị sang chế độ Dân chủ Cộng hòa, phát triển xã hội dân chủ, xã hội công dân với những lực lượng chính trị độc lập để qui tụ quần chúng ngõ hầu đấu tranh kềm chế, giám sát đảng cầm quyền một cách có hiệu quả. Nếu chưa chín muồi thì chúng ta chủ động làm cho nó chín muồi, chứ chẳng lẽ khoanh tay thụ động ngồi chờ cho nó chín muồi sao? Không thể có thái độ ngồi chờ sung rụng như vậy được. Chúng ta đã ngủ một giấc ngủ dài, làm ngơ trước những cái ác, cái xấu, cái bất công. Trước nỗi khổ của những người dân mất tự do, mất nhà, mất đất, chúng ta phải thức tỉnh, không thể chần chừ được nữa. Để đất nước rơi vào tình hình hiện nay có phần trách nhiệm của giới “sĩ phu”. Vậy đã đến lúc giới sĩ phu trong cả nước phải lãnh trách nhiệm đứng lên, dõng dạc và hiên ngang đi đầu trong cuộc đấu tranh này. Chẳng lẽ chúng ta không thấy xấu hổ trước tấm gương sinh viên Phương Uyên, người con gái 21 tuổi trong phiên xử của tòa án phúc thẩm tại Long An vừa qua hay sao? Trước áp lực của xã hội, của quần chúng, tòa án phúc thẩm buộc phải xem xét lại bản án và Phương Uyên được trả tự do ngay tại tòa. Đây là một kết quả ngoạn mục, ít ai nghĩ đến. Nếu chúng ta cứ thụ động ngồi chờ cho tình hình chín muồi thì chắn hẳn bản án sẽ khác đi. Bất cứ cuộc đấu tranh nào, qui luật chung là đều có những “đột phát khẩu” để phá rào cho quần chúng tiến lên. Sẽ có hy sinh mất mát nhưng chúng ta phải chấp nhận.

Một vấn đề nữa là quá trình ra đời và phát triển một tổ chức chính trị, kể cả một đảng chính trị, không thể một ngày một bữa mà có ngay.

Đọc bài viết Phá xiềng của nhà báo Hồ Ngọc Nhuận, nhiều người hỏi là Đảng Dân chủ Xã hội đã có trên thực tế chưa. Thực ra bài viết của nhà báo Hồ Ngọc Nhuận chỉ nêu ra một ý tưởng để mọi người cùng suy nghĩ. Chứ thực ra việc thành lập một tổ chức chính trị nào, kể cả Đảng Dân chủ Xã hội, đều phải theo một qui trình nhất định. Chúng ta chủ trương đây là một việc làm công khai, hợp pháp nên trước tiên phải thành lập một ban vận động để sơ thảo cương lĩnh, điều lệ để có cơ sở cho các tầng lớp nhân dân hiểu rõ tổ chức này như thế nào, đường hướng ra sao để ủng hộ hoặc không ủng hộ và cũng là cơ sở khi đăng ký với chánh quyền để họ xem đây có phải là một tổ chức khủng bố, phản động, như ngôn ngữ hiện nay họ thường dùng, hay không hay đây là một tổ chức có đường hướng tuy khác với Đảng Cộng sản Việt Nam nhưng không có gì đi ngược lại lợi ích của đất nước, của dân tộc, có thể cùng song song tồn tại với Đảng Cộng sản và các tổ chức chính trị khác. Chủ trương của chúng ta là hòa bất bạo động, chống lại các hành động quá khích, khủng bố, vũ trang lật đổ. Chúng tôi tin rằng việc làm đúng đắn của chúng ta sẽ được sự ủng hộ của đông đảo các tầng lớp quần chúng, tuy bây giờ là đa số “thầm lặng”, những đến một lúc nào đó có điều kiện sẽ trở thành một lực lượng đấu tranh hùng hậu để xây dựng một nước VIỆT NAM HÒA BÌNH, ĐỘC LẬP, THỐNG NHẤT, TIẾN BỘ XÃ HỘI VÀ VĂN MINH, một khát vọng sâu xa mà nhiều thế hệ cha ông chúng ta đã mơ ước.

Cho nên đây là một quá trình vận động. Hiện nay chúng ta đang trong quá trình vận động.

Những điều tôi viết trong bài này cũng như bài Suy nghĩ trong những ngày nằm bịnh là lời tâm huyết mà tôi đem cả tim óc để bộc bạch cho bạn bè, đồng đội và những người đã cùng nhau chiến đấu trước hoặc hiện nay, cũng như những người chưa quen biết trong và ngoài nước. Bệnh tôi chưa biết sẽ diễn biến ra sao, nhưng tôi hạnh phúc được nhiều người – kể cả có vị lãnh đạo cao của Đảng, Nhà nước – thăm hỏi, chăm sóc, có người còn cho những loại thuốc quý. Trong tình hình bất an hiện nay, nếu biết đâu tôi bị một tai nạn nào đó thì xin mọi người xem đây như những gì tôi để lại cho những người thân trong gia đình, những người mà tôi thương yêu, cho bạn bè, đồng đội và cho đời. Đó là tâm nguyện của tôi, rất mong mọi người hiểu cho.

Sài Gòn, ngày 18 tháng 8 năm 2013

Lê Hiếu Đằng

Nguồn: Bauxite

35 Phản hồi cho “Lê Hiếu Đằng: Những điều nói rõ thêm…”

  1. dân Sài Gòn says:

    Đạo đức của đảng cộng sản hoàn toàn là một số không!

    Kiến thức để lãnh đạo, ý thức về tinh thần dân tộc, về những cái lợi lớn lao do tinh thần dân chủ đem lại cho toàn xã hội của đảng cộng sản hay còn quá ấu trĩ

    Năng lực của đảng cộng sản trong công việc (hiện nay) hãy còn kém quá xa nhu cầu đòi hỏi của xã hội và trách nhiệm mà họ đang có bổn phận phải thi hành.

    Hậu quả của đảng cộng sản gây ra cho đất nước, xã hội, con người Việt Nam quá lớn lao…

    Đảng cộng sản không có điều kiện lãnh đạo đất nước. Đảng cộng sản phải tự động tránh sang một bên, nhường lại vấn đề tổ chức xã hội cho giới trẻ, họ có đủ kiến thức, đủ năng lực, đủ tâm huyết, họ vô tư, cầu tiến, khát khao tiến bộ cá nhân, tiến bộ chung của con người Việt Nam và đất nước Việt Nam. Đảng cộng sản phải giao quyền lãnh đạo đất nước cho họ.

    Đảng cộng sản phải gọi LHQ vào Việt Nam và giao quyền tổ chức đất nước lại cho những người trẻ dưới sự hướng dẫn và giúp đỡ dài lâu của LHQ và cộng đồng quốc tế.

  2. Bút Thép VN says:

    Tôi là người dễ thông cảm với ông Lê Hiếu Đằng và ông Hồ Ngọc Nhuận khi hai người kêu gọi thành lập đảng chính trị làm đối trọng với đảng CSVN. Có lẽ rất nhiều người VN xưa kia cũng từng nghĩ như tôi bây giờ nên đã bị CSVN lừa gạt một cách dễ dàng!

    Tuy nhiên, tôi vẫn cẩn thận hơn, chỉ mới ủng hộ hai ông lập đảng chính trị chứ chưa ủng hộ cái đảng mà các ông sẽ lập, vì tôi cần phải thấy cương lĩnh, chính sách và cả hành động của các ông trước đã rồi mới dám mạnh miệng lên tiếng ủng hộ và xắn tay áo để góp tay vào việc!

    Rất mong ông Lê Hiếu Đằng và những người chủ trương thành lập đảng chính trị hãy mau đưa ra cương lĩnh, chính sách và đường lối hành động của đảng về việc cai trị đất nước!

    • bộ đội Trường Sơn says:

      Đảng cộng sản hiện tại có cương lĩnh, chính sách, đường lối hành động không? Có, nó có đầy đủ. Những nó hành động ra sao? Hậu quả ra sao?
      Bà con ơi, đừng để kẻ lưu manh gạt mình mãi thế chứ? Nó coi toàn dân mình như con nít cả đấy. Mà nó, chúng nó là ai? Làm ơn vận dụng khả năng suy nghĩ của mình.

  3. thái lê. says:

    -Mọi người nên nhớ rằng,đảng CSVN mấy chục năm qua đã cai trị dân bằng bạo lực,mị dân,dối trá,lúc nào cũng hô hào nào là lấy dân làm gốc.v.v….nhưng 1 bằng chứng táo tợn cho thấy khi ông Dương Trung Quốc chỉ mới dám mở ngỏ về văn hóa từ chức thì Nguyễn Tấn Dũng quay ngược hẳn lại với dân bằng luận điệu “chỉ biết về đảng”,nay điều 4 vẫn là vùng đất cấm trong hiến pháp, tôi nghĩ cho đến ngày sập tiệm,họ sẽ dùng mọi phương tiện sẳn có đè bẹp nhân dân,đừng 1 chút gì hy vọng bọn tà quyền này buông tha thói ngụy biện,quí vị tin đi,phương pháp nhẹ nhàng nhất khi bất kỳ 1 ai muốn thành lập đảng đối lập, họ vẫn trả lời nhẹ nhàng ” điều 4 của hiến pháp đã quy định như vậy”.
    -1 căn nhà,dù nhỏ,lớn,qui mô tầm cỡ nào nếu được xây dựng bởi nhóm thợ tồi,không được bảo quản tốt sớm muộn cũng mục rả…đảng CSVN cũng vậy thôi,đảng viên bất mãn,dân bị lường gạt,thế giới,bè bạn xem thường….họ sẽ tự thanh toán lẫn nhau,tìm đường tháo chạy.

  4. Trung Kiên says:

    Trích bài chủ: “Sau năm 1975 trong giới công giáo có một bài hát rất hay “Trước khi là người công giáo tôi đã là người Việt Nam”. Trước khi trở thành đảng viên Cộng sản, chúng tôi là người Việt Nam. Dù quá khứ như thế nào, khuynh hướng ra sao, chúng ta đều là người Việt Nam, đều có chung một mục đích là đấu tranh để xây dựng một nước VIỆT NAM ĐỘC LẬP – TỰ DO – HẠNH PHÚC.

    Tôi rất đồng tình với ông Lê Hiếu Đằng về nhận định trên đây! Tuy nhiên, cần phải nói cho rõ: Dù quá khứ như thế nào, khuynh hướng ra sao, nhưng nếu thực tâm từ bỏ CSVN (nguồn gốc của cái ác), thì chúng ta đều là người Việt Nam, đều có chung một mục đích là đấu tranh để xây dựng một nước VIỆT NAM ĐỘC LẬP – TỰ DO – HẠNH PHÚC!

    Trích tiếp: “Vậy tình hình đã chín muồi để đặt vấn đề này chưa? Một số người đặt vấn đề với tôi như vậy. Tôi và nhiều người nữa thấy tình hình đã chín muồi, khẩn cấp lắm rồi, nếu không tích cực giải quyết thì Việt Nam sẽ rơi vào cuộc tổng khủng hoảng triền miên, không loại trừ nguy cơ sụp đổ, nhất là trước áp lực ngày càng nặng nề của Trung Quốc, một nước láng giềng rất tráo trở, muốn biến nước ta thành một bộ phận, hoàn toàn phụ thuộc họ. Đây là nguy cơ thực sự.

    Đúng vậy, nhìn chung thì tình hình xã hội và đất nước VN đã thực sự nguy cơ, vì thế rất mong các vị hãy mau thành lập một đảng chính trị để đối đầu với CSVN. Tôi đề nghị ghi trong cương lĩnh và chính sách hành động:

    - Đảng hoạt động vì đất nước và dân tộc (không cộng sản)
    - Xoá bỏ quá khứ để hoà giải, hoà hợp và đoàn kết dân tộc (mục tiêu chính)
    - Hàng năm làm lễ cầu siêu cho tất cả nạn nhân chiến tranh trên toàn quốc
    - Tất cả nạn nhân chiến tranh bị thương tật, kể cả thương phế binh VNCH đều được cơ quan xã hội giúp đỡ và trợ cấp theo qui chế xã hội.
    - Tất cả những cán bộ, đảng viên CSVN, quân nhân, đã về hưu vẫn tiếp tục được lãnh lương hưu hàng tháng theo qui định.
    - Quân đội, CA, an ninh đều trung lập, đặt dưới quyền điều động của chính phủ.
    - Thu nhận tất cả những người có tài đức làm việc cho chính phủ, không phân biệt đảng phái, chính kiến, miễn là họ tận tâm đem khả năng phụng vụ đất nước và xã hội.
    - Tổ chức những lớp huấn luyện công chức, nâng cao trình độ chuyên nghiệp và hiểu biết về dân chủ!
    - Cổ vũ và khích lệ đảng viên tuân thủ luật pháp quốc gia, phải đặt quyền của tổ quốc và dân tộc trên đảng phái, phe nhóm và cá nhân!
    - Khuyến khích các tôn giáo sống hoà thuận! Cấm kỳ thị tôn giáo. Những kẻ kích động, lạm dụng tôn giáo phải bị trừng trị đích đáng qua một những phiên toà công khai, minh bạch, tôn trọng công lý và sự thật!

    Một điều cần nhấn mạnh! Lãnh đạo đảng phải tuân thủ tuyệt đối cương lĩnh và thực thi đúng đắn chính sách để làm gương cho đảng viên, phải công khai minh bạch và thưởng – phạt phân minh. Không được “treo đầu dê, bán thịt chó” như CSVN hiện nay. Mong thay!

    • Hoàng says:

      láo khoác giả tạo,chính khách salon,cs tồn động để giử chổ ngồi.Thôi đừng mị dân nữa đi.Người dân ngày nào cũng ói ra máu khi nghe từ ngữ hoà giải,chỉ có bọn chó đẻ cs mới hoà giải với nhau mà thôi,chúng đang cắn xé nhau,và gây phương đến tính mạng nếu ai đụng chạm đến chúng.
      Cs thì phải bị tận diệt trước khi làm những việc kế. Bài học nga sô với Putin dường như ai cũng rỏ.
      Ngày nào còn người csvn trên quê hương…thì ngày đó dân tộc không thể sống trong cảnh thanh-bình.Hảy tận diệt hết cái lủ xúc sanh csvn.

    • NgườiViệtYêuNước says:

      Cần phải có những đảng viên chân thành và can trường, giàu lòng yêu nước như Phương Uyên, Nguyên Kha, ông Điếu Cầy Nguyễn Văn Hải, và tất cả những người, vì yêu nước mà phải bị giam trong nhà tù CSVN!

  5. Nam Nhi says:

    Hoan nghênh bác Lê Hiếu Đằng đã dám nói sự thật, đã vạch đường đi cho thế hệ trẻ Việt Nam.
    Người xưa thường nói : ” Con chim sắp chết thì tiếng kêu thương, con người sắp chết thì lời nói phải”. Bác Đằng đang lâm bệnh nặng, tuổi cũng đã cao nên bác đã dám nói thật. Tuy hơi muộn nhưng còn hơn không, còn hơn nhiều người khác trong hàng ngũ lãnh đạo Đảng cũng nhận thức được những nguy cơ của đất nước của dân tộc, nhưng vì lợi lộc cá nhân đành im lặng, nhắm mắt làm ngơ.
    Tôi cảm nhận được những gì bác Đằng viết là hoàn toàn sự thật, là lòng yêu nước, là trăn trở cho một tương lai Việt Nam văn minh tiến bộ, là đúc kết xương máu sau 45 năm theo đảng cộng sản. Tôi cảm nhận được sự tự trọng, sự nhận thức và dám phản biện của một trí thức trong con người bác đã trỗi dậy, vượt qua được nỗi sợ hãi, vượt qua sự hổ thẹn, sĩ diện vì những gì mình đã tham gia và hành động trong 45 năm qua để nói lên sự thật. Tôi tin bác nói thật chứ không phải gài bẫy của cộng sản như một số ý kiến lo sợ.
    Chúc bác Đằng mau bình phục và đóng góp được nhiều trong công cuộc trấn hưng Việt Nam. Xóa tan được tập đoàn đảng trị để Việt Nam trở thành một quốc gia độc lập, văn minh và dân chủ thực sự.

  6. Hoàng Trung Hải says:

    Đúng là “Dù quá khứ như thế nào, khuynh hướng ra sao, chúng ta đều là người Việt Nam, đều có chung một mục đích là đấu tranh để xây dựng một nước VIỆT NAM ĐỘC LẬP – TỰ DO – HẠNH PHÚC”.
    Còn gì hạnh phúc bằng khi mỗi người Việt Nam ta làm được một việc có ý nghĩa thiết thực để đất nước này “đàng hoàng hơn, to đẹp hơn”! Việt Nam đã có độc lập, tự do, nhưng đời sống người dân còn nhiều khó khăn vất vả. Phía trước còn nhiều việc phải làm. Khi hơn 80 triệu người Việt Nam chung sức đồng lòng, đất nước hình chữ S này sẽ hùng mạnh, sánh vai cùng các nước 5 châu…

    • TrầnK.Hòa says:

      Nước Việt Nam đang cần thiết phải có một chính phủ mới, với những con người mới. Chính phủ mới ấy phải làm những điều gì cho Việt Nam để thay đổi hiện trạng mất nước, xã hội tan rả, đồng bào bị cướp, đàn áp khắp nơi hiện nay?
      Đề nghị quý vị tham gia diễn đàn hãy nói cụ thể phải làm gì cho VN trong tình thế hiện nay? Không thể nói Độc Lập-Tự Do- Hạnh Phúc. Không thể nói to đẹp, đàng hoàng khơi khơi được. Đây là những khẩu hiệu trống rổng của tên bán nước Hồ Chí Minh và Việt cộng. Cụ thể phải làm những gì? Để thực hiện những mục tiêu gì?

  7. Chào mào says:

    Bài viết đâu có gì mới lạ củng chỉ là những ý tưởng nhiều người khác đã vạch ra cho thấy rồi đâu thuyết phục được ai đành rằng muốn nói lên những lời tâm huyết để đoạn tuyệt với quá khứ lầm lẩn ấy

    Rốt cuộc lại tự mâu thuẫn với chính mình và người đọc khi cho rằng rất hạnh phúc khi được nhiều người quan tâm kể cã các vị lảnh đạo cao cấp hỏi thăm , chăm sóc còn cho thuốc bổ nửa hihi thế lày nà thế lào nàm thao rỏ khổ thiệt tình lẩm cẩm vớ va vớ vẩn .

    Có phải chăng vc đang dùng ảnh hưởng của mấy ông khi sắp sửa qui tiên để giăng bẫy những con mồi nhẹ dạ cã tin . Tốt hơn hết nên an phận đừng tuyên bố linh tinh gì nửa cã , nó chẳng đi đến đâu vì xuất phát nó đã sai lầm rồi . Chấm hết ….

  8. NGÀN KHƠI says:

    NHẬN XÉT VỀ ‘NHỮNG ĐIỀU NHỮNG ĐIỀU NÓ RÕ THÊM’ CỦA ÔNG LÊ HIẾU ĐẰNG

    Khi chưa có đảng cộng sản VN, nhiều người đã tranh đấu theo các chiều hướng nào đó, trong những hoàn cảnh lịch sử chung và cụ thể của họ, để cuối cùng tạo điều kiện cho đảng CSVN ra đời và xuất hiện.
    Khi đảng CSVN ra ra đời và xuất hiện, cũng tiếp tục các tính cách như thế của nhiều người, tạo điều kiện cho đảng CSVN lên nắm được chính quyền và cầm đầu đất nước.
    Khi đảng CSVN đã nắm được chính quyền và cầm đầu đất nước năm 1945, cũng sự kiện tranh đấu giống như thế của nhiều người, sau cuộc chiến tranh 9 năm, cuối cùng đảng CSVN nắm quyền được trọn cả miền Bắc.
    Kế tiếp như thế, cũng mọi đấu tranh, hoạt động như thế của nhiều người, tự giác cũng có, bị bắt buộc cũng có, trong Nam cũng như ngoài Bắc, mặc dầu trong rất nhiều tình huống khác nhau, cuối cùng cũng giúp được đảng CSVN nắm quyền được cả nước từ Bắc chí Nam sau 20 năm chiến tranh kéo dài và khốc liệt.
    Cuối cùng khi thống nhất đất nước, cũng nhiều người dấn thân, hồ hỡi như thế, trong nhiều tình huống như thế, tưởng rằng đất nước sẽ mau đi tới thiên đàng địa giới, hay ít ra cũng là một cường quốc ở Á Châu hoặc chí ít cũng là một con rồng nhỏ tại Đông Nam Á.
    Nay theo như lời ông Lê Hiếu Đằng nói qua hai bức thơ hay hai bài viết vừa phổ biến, mọi sự việc đều không phải xảy ra kết quả được như thế, nhưng thực tế chỉ hoàn toàn ngược lại hay hoàn toàn không đạt được mọi hoài bão dù đúng dù không đúng mà tất cả những người nói trên, tuy giờ đã chết hay đang còn sống, từng một thời gian dài hăng hái, quyết tâm mong muốn và chiến đấu.
    Như vậy, cái gì được và cái gì mất, cái gì đúng và cái gì sai của bao lớp người đã nói đó, giờ đã đi đâu hay đã trở nên như thế nào, nguyên do của nó, ý nghĩa của nó, thực chất của nó, cũng như kết quả của nó đã từng mang lại.
    Rõ ràng cũng chỉ là những con người trong quá khứ, và cũng rõ ràng chỉ những con người đang có mặt trong hiện tại, đã tiếp nối nhau để từng tạo ra một kết quả lịch sử cuối cùng hiện nay như thế.
    Nhưng chính ai là những con người trong quá khứ đã tạo nên những con người trong hiện tại. Và những người đang nắm quyền trong hiện tại thì họ là ai, là những người như thế nào. Đó có lẽ là điều mà ông Lê Hiếu Đằng tuy có trăn trở nhưng vẫn chưa thật sự suy nghĩ xuyên suốt lắm. Ngay cả ông Hồ Ngọc Nhuận, bạn cùng thuyền, cùng chí với ông Lê Hiếu Đằng cũng đều không thoát ra chung một điều đó. Tuy nhiên, nếu câu hỏi chung có đặt ra như thế, thì điều quan trọng nhất không phải là ở ông Đằng, ông Nhuận, hay những người đại loại như thế, mà chính vẫn lại là ở những người đang cầm toàn quyền trong hiện tại, cũng như ở toàn thể mọi người khác, tức là toàn dân trong nước hiện đang không có bất cứ thứ quyền nào, mới thật sự mang ý nghĩa cùng tính chất hay giá trị quyết định.
    Mọi lịch sử đã qua thì không thể lặp lại, mọi lịch sử mới thì chỉ có thể xuất hiện từ tất cả mọi lịch sử đã qua. Hẳn nhiên tất cả mọi người đều đã thấy rõ như thế.

    ĐẠI NGÀN
    (20/8/13)

  9. quandannambo says:

    đề nghị của tác giả
    *
    chỉ là
    sao chép lại ý tưởng “con đường việt nam”

    lê thăng long
    đả khua chiêng quảng cáo rầm rỉ trước đây
    *
    tác giả chỉ đổi hai chử “phong trào” thành chử “đảng”
    còn nôi dung và ý tưởng
    thì y chang
    “con đường việt nam”
    *
    đây chỉ là
    ” cửa sau của việt cộng” *

    • VĨNH THẮNG says:

      NHỮNG ĐIỀU ĐÚNG THÌ NHIỀU NGƯỜI NGHĨ GIỐNG NHAU, ÔNG LÊ HIẾU DẰNG ĐÃ NÓI ĐƯỢC NHỮNG ĐIỀU NHIỀU ĐẢNG VIÊN SUY NGHĨ.HIỆN NAY TRONG NỘI BỘ ĐẢNG CÓ NHIỂU NGƯỜI NGHĨ GIỐNG ÔNG LÊ HIẾU ĐẰNG ,CÓ THỂ TỪ DÂY MÀ ĐẢNG CHIA ĐÔI ĐỂ ĐẤU TRANH,CÒN NẰM CHUNG MỘT GIƯỜNG KHÓ NÓI LẮM

      • Hoàng says:

        Ai là người trong nội bộ đảng có cùng suy nghĩ như ông đằng.?Còn dấu tên,dấu mặt là vẩn còn lừa dối cũng như còn gian trá mị dân.Nói mà không đủ can đảm để nói lên sự thật,nói thẳng những ai,vấn đề gì,thì đéo có người dân nào hiểu và đồng tình.Tính-thói của người csvn là lừa dối để làm bẩy,mà ông đằng là kẻ tiếp tục làm bẩy từ hơn 45 năm qua.Nay gần đất xa trời rồi…có làm thêm bẩy cho những kẻ điên rơi vào cho đảng cs nuốt trọn thì cũng không sao với ông đằng…Hai bàn tay đã đầy máu người dân thì thêm chút nữa cũng đâu có sao…đó là hướng đi của đảng csvn mà.

  10. Trần Nam Định says:

    Bác Đằng viết vừa hay vừa đúng. Hoan hô bác Đằng. Chúng tôi ủng hộ bác.
    Trần Nam Định

Phản hồi