WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

“Thời thanh niên sôi nổi”

LTS: ĐCV cho đăng tải bài viết của tác giả Đoan Trang để chúng ta có hiểu phần nào tuổi trẻ VN nghĩ sao về cuộc chiến chống Pháp mà Võ Nguyên Giáp được coi là anh hùng của chiến thắng Điện Biên Phủ năm xưa.

——————————————

Một cuộc khảo sát do báo Sinh Viên Việt Nam thực hiện năm ngoái với hơn 500 sinh viên một số trường đại học và cao đẳng tại TP.HCM cho thấy: 45,6% bạn trẻ hạnh phúc và hài lòng với cuộc sống hiện tại; 27,1% bạn trẻ không hài lòng với cuộc sống hiện tại; 27,3% bạn trẻ đang băn khoăn và chưa nghĩ về hạnh phúc ở hiện tại nhưng hơn một nửa trong số 27,3% ấy tin rằng mình sẽ hạnh phúc trong tương lai.

Cũng theo khảo sát trên, các “kiểu” hạnh phúc được các bạn xếp theo thứ tự ưu tiên như sau: 39% bạn trẻ mong muốn kiếm được việc làm phù hợp với năng lực và sở thích, có cơ hội thăng tiến, kiếm được nhiều tiền để thỏa mãn ước mơ học tập và du lịch, chăm sóc chu cấp cho người thân; 33% quan tâm đến sức khỏe; 17% quan tâm đến tình yêu; 11% muốn trang bị đầy đủ các vật dụng hiện đại như xe máy, điện thoại di động, laptop, máy ảnh…

Bạn trẻ, bạn nghĩ sao khi đọc những thông tin này? Về phần mình, tôi nghĩ nếu có một tỷ lệ hơn 40% sinh viên Việt Nam thực sự hạnh phúc và hài lòng với cuộc sống hiện tại thì đó là điều tốt, rất nên mừng cho các bạn ấy. Tuy thế, trong trường hợp ấy tôi sẽ hơi ngạc nhiên. Tôi nhớ tới câu nói của nhân vật Khảm trong truyện ngắn nổi tiếng “Không có vua” của nhà văn Nguyễn Huy Thiệp: “Người xưa được phong thần dễ nhỉ?”, và tôi cũng muốn hỏi với đúng thái độ ấy: “Người trẻ bây giờ hạnh phúc dễ nhỉ?”.

Nói như vậy dĩ nhiên không phải vì tôi muốn sinh viên Việt Nam phải bất hạnh, cuộc đời phải thăng trầm, sóng gió. Ai dám mong điều đó chứ? Nhưng, đôi khi tôi cứ nghĩ, sao các bạn trẻ lại phải tự giới hạn diện quan tâm và mức độ đa dạng của cuộc sống của mình thế nhỉ? Một doanh nhân, luật gia Việt Nam – ông Nguyễn Trần Bạt – từng nói thế này: “Đặt những vấn đề của đất nước vào trong đời sống tinh thần của mình là cả một công nghệ để nâng mình lên một tầm khác. Tôi thấy rất nhiều thanh niên ngồi với nhau là nói chuyện bia rượu, hoa hậu, bóng đá… Tôi ít thấy ai nói chuyện đất nước, nói chuyện rừng ngập mặn, hiện tượng nóng lên của trái đất. Tôi cầu mong cho thế hệ trẻ bây giờ có nhiều người học được những phẩm chất như vậy, đem nhốt vào trong đời sống tinh thần của mình những vấn đề sống còn của đất nước mà suy nghĩ”.

Nhưng mà thôi, đầu xuân năm mới, chẳng nhẽ lại chúc nhau “một năm ly kỳ, gay cấn” như nhà văn Thảo Hảo từng gợi ý trong tiểu phẩm “Tôi muốn đời tôi màu gì”. Khi viết những dòng này, tôi cũng không có mảy may ý nghĩ rủ rê, hô hào, kích động bạn thanh niên xuống đường biểu tình chống tăng học phí. Tôi chỉ muốn nói là, các bạn trẻ hãy thử mở rộng diện quan tâm của mình đến khoa học, đến nghệ thuật, đến chính trị, đến quản lý và lãnh đạo xem sao. “Thử một lần cho biết”, các bạn sẽ thấy cuộc đời có thêm màu sắc, rất đáng sống.

Thay cho mọi lời chúc mừng năm mới, tôi viết bài dưới đây về một nhân vật đã, đang, và sẽ còn là thần tượng của rất nhiều bạn trẻ Việt Nam, xin coi đó như một món quà tặng các bạn đầu xuân 2011 này.

* * *

“Thời thanh niên sôi nổi” của Đại tướng Võ Nguyên Giáp

Năm 2011 này, vị tướng thân yêu của quân đội và nhân dân Việt Nam tròn 100 tuổi. Đã có quá nhiều sách báo cả trong và ngoài nước viết về ông – nhà quân sự tài ba, người xây dựng và dẫn dắt quân đội Việt Nam, vị tướng huyền thoại của chiến dịch Điện Biện Phủ lừng danh toàn cầu… Nhưng không mấy ai biết về tuổi trẻ, về thời học sinh – sinh viên của tướng Giáp. Và đó cũng là những “bí ẩn” hấp dẫn mà rất nhiều người muốn tìm hiểu.

Võ Nguyên Giáp

Võ Nguyên Giáp sinh năm 1911, trong một gia đình nhà nho ở làng An Xá, nay thuộc xã Lộc Thủy, huyện Lệ Thủy, tỉnh Quảng Bình. Cha ông dạy học, bốc thuốc, mẹ làm ruộng. Viết về gia cảnh họ Võ ngày ấy, một nhà sử học người Úc, TS. Robert J. O’Neill, ghi lại trong cuốn “Tướng Giáp – chính trị gia và chiến lược gia” (1969) [1] rằng Võ Nguyên Giáp “sinh trưởng trong một gia đình có thu nhập đủ để ông có thể học hành tới nơi tới chốn, nhưng không dư dật tới mức tạo cho ông một cách tiếp cận truyền thống về đường công danh”.

Cũng phải hiểu rằng, trong hoàn cảnh thời ấy, “thu nhập đủ để ông có thể học hành tới nơi tới chốn” nghĩa là đảm bảo cho chú bé Giáp không phải là một đứa trẻ thất học, nhưng việc theo được hay không hoàn toàn do năng lực của Giáp quyết định. Mà nhà cũng chỉ đủ tiền cho hai anh em trai Võ Nguyên Giáp và Võ Thuần Nho ăn học thôi, các chị em gái không được ưu tiên.

Từ bé, Võ Nguyên Giáp đã chăm chỉ, hiếu học. Người anh em đồng hao của tướng Giáp sau này là Trung tướng Phạm Hồng Cư kể lại rằng cậu Giáp học chăm và rất giỏi, “hai năm học ở trường tiểu học Đồng Hới, cậu luôn đứng đầu lớp và vào kỳ thi tốt nghiệp bậc sơ học, cậu đỗ đầu tỉnh. Thời ấy, việc đỗ đầu tỉnh có tiếng tăm lắm. Gia đình hoan hỉ. Cậu về làng được quý trọng”. [2]

Tính hiếu học ấy được hình thành từ tấm bé và sẽ mãi là một phẩm chất nổi bật ở Đại tướng. Một người thân của tướng Giáp cho biết, Võ Nguyên Giáp là một trí thức suốt đời tìm hiểu, suy nghĩ, học hỏi, “dù là tuổi hai mươi, hay là khi tóc bạc”. Ông đọc sách rất nhiều, luôn chịu khó tiếp xúc và lắng nghe, với một sức thu nhận bằng năm bằng mười người khác, đến mức trong giới nghiên cứu lịch sử quân sự phương Tây có chuyên gia đánh giá: “Tướng Giáp là cả một văn phòng”.

Tuổi 20 nồng nàn nhiệt huyết

Mùa hè năm 1925, Võ Nguyên Giáp thi đỗ vào trường Quốc học Huế. Cậu đỗ thứ nhì, loại khá. Nhập học, tháng nào cậu cũng đứng đầu lớp, có tên hàng đầu trên bảng danh dự, được cấp học bổng. Và không phải là một cậu thiếu niên học giỏi nhưng lúc nào cũng chỉ cắm đầu vào sách vở mà thờ ơ với thế sự: Ngoài việc học, Võ Nguyên Giáp sớm có sự quan tâm đến các vấn đề chính trị – xã hội, đến đất nước thuở ấy đang trong cảnh nô lệ. 14-15 tuổi, cậu đã tìm gặp nhà chí sĩ Phan Bội Châu để hàng tuần nghe cụ nói chuyện. “Biệt nhãn” của cụ Phan cũng đã sớm nhận ra tinh thần cách mạng hay một thiên tư nào đó tiềm ẩn trong con người Võ Nguyên Giáp. Trung tướng Phạm Hồng Cư kể lại, hồi đó, “anh Giáp được cụ Phan chú ý và rất thương. Cụ có mấy chục bộ sách cổ kim, thấy anh Giáp hăng hái, nhiệt tình và ham học, cụ bảo: “Khi nào tôi mất, tủ sách này để lại cho cậu Giáp””. TS sử học Robert J. O’Neill cho rằng: “Khi Giáp còn đi học, tư tưởng dân tộc chủ nghĩa đã được hình thành một cách có sức thuyết phục và đầy cảm hứng bởi cụ Phan Bội Châu”. Nhưng sự thực có lẽ còn hơn thế: Sáng dạ, tinh thần ham hiểu biết, chịu khó học hỏi, mối quan tâm đến quốc gia, dân tộc, tất cả những phẩm chất ấy cộng thêm những tâm sự của nhà cách mạng già Bến Ngự đã hun đúc nên ở Võ Nguyên Giáp một năng lực chính trị vượt trước tuổi, trước đa số các bạn thanh niên cùng thế hệ.

Tuổi 20 của Võ Nguyên Giáp, như Trung tướng Phạm Hồng Cư đã viết, là một thời kỳ sôi nổi, làm việc cật lực: “Làm nhiều việc cùng một lúc: vừa học thi, vừa đi dạy, vừa viết báo, vừa hoạt động cách mạng. Là chiến sĩ cách mạng, là thầy giáo dạy sử, là nhà báo, là sinh viên…” [3]. Nếu chỉ là một chàng thanh niên thông minh, học giỏi, nhưng thờ ơ với “chuyện chính trị”, Võ Nguyên Giáp hẳn không bao giờ làm việc hết mình, sống hết mình để có một tuổi trẻ như thế, và nhiều khả năng là chúng ta sẽ chỉ có một “thầy ký, thầy thông, thầy cãi” vô danh thay vì một vị tướng tài ba, một nhà chính trị chiến lược như Đại tướng Võ Nguyên Giáp.

Năm 1927, Võ Nguyên Giáp viết bài báo đầu tiên, bằng tiếng Pháp: “À bas le tyranneau de Quoc hoc!” (Đả đảo tên tiểu bạo chúa trường Quốc học!), gửi đăng ở tờ L’Annam của luật sư Phan Văn Trường tại Sài Gòn. Bài báo tố cáo mạnh mẽ nền giáo dục ngu dân của những kẻ cai trị. Sau đó, anh tổ chức một phong trào bãi khóa để phản đối việc nhà trường đàn áp học sinh, đuổi học Nguyễn Chí Diểu, cấm học sinh đọc sách báo yêu nước v.v. Với vai trò người cầm đầu, anh bị đuổi học. Nhưng không gì có thể dập tắt khát vọng học tập, đấu tranh, làm cách mạng giải phóng trong lòng người thanh niên yêu nước. Cũng Trung tướng Phạm Hồng Cư kể lại, những ngày ấy, anh Giáp vùi đầu vào tự đọc, tự học, lên một kế hoạch học tập rất nghiêm. Anh đọc đi đọc lại, thuộc lòng từ đầu chí cuối cuốn kịch thơ Andromaque của Racine, Le Cid của Corneille. Anh tập làm văn theo cuốn Stylitstique (Tu từ học). Anh liên lạc để tự học theo một trường giáo dục phổ cập bên Pháp… Cũng thời gian này, anh bắt đầu làm quen với chủ nghĩa Marx. Rồi anh gia nhập đảng Tân Việt, một đảng mà theo anh là có khuynh hướng xã hội chủ nghĩa rõ rệt, hướng tới sứ mệnh làm cách mạng quốc gia và cách mạng thế giới. Ở Tân Việt, Võ Nguyên Giáp làm công tác tuyên huấn, viết tài liệu tuyên truyền cách mạng. Từ năm 1928, anh kiêm thêm vai trò biên tập viên của Tiếng Dân, tờ báo của cụ Huỳnh Thúc Kháng.

Song song với làm cách mạng, anh Giáp vẫn tự học Tú tài, và năm 1933, anh đỗ Tú tài phần thứ nhất, hạng ưu, với tư cách thí sinh tự do. Niên khóa 1933-1934, anh học chuyên khoa triết tại trường Trung học Albert Sarraut ở Hà Nội, năm 1934, đỗ Tú tài toàn phần. Đây là một bước đệm để anh tiến tới trở thành sinh viên của Đại học Luật khoa Đông Dương.

Chăm chỉ, ham mê, và xuất sắc

Những người thầy cũng như bạn học cũ của Võ Nguyên Giáp đã dành nhiều lời tốt đẹp để nói về anh Giáp. GS, NGND Nguyễn Thúc Hào, bạn Võ Nguyên Giáp ở trường Quốc học, kể: “Trong kỳ thi vào Quốc học, tôi đỗ đầu còn anh Võ Nguyên Giáp đỗ thứ hai. Tôi còn nhớ anh Giáp trắng trẻo như con gái, tuy đỗ thứ hai, nhưng suốt cả năm học đệ nhất niên, tháng nào anh cũng được làm “major”, nghĩa là đầu lớp, mà tôi thì luôn luôn đứng thứ hai… Anh Giáp hơn tôi một tuổi, nhưng đã có những suy nghĩ của người lớn, còn tôi lúc ấy chỉ là một cậu bé chăm học và ngoan, dễ bảo thế thôi. Các giáo sư Việt cũng như Pháp đều tỏ vẻ bằng lòng đối với hai chúng tôi, nhất là đối với anh Giáp, học giỏi”.

GS Marcel Ner, từng dạy triết ở trường Albert Sarraut, rất quý mến Giáp. Có bài của trò Giáp được GS chấm 17 điểm, vượt hẳn người thứ nhì chỉ được 14 điểm. Ông từng kể lại với ký giả Pháp gốc Việt Gérard Le Quang – tác giả của cuốn Giáp hay chiến tranh nhân dân (1973): “Giáp là một cậu học trò nghiêm chỉnh và say mê việc học hành. Đã xảy ra một chuyện lạ, khiến chúng tôi xích lại gần nhau. Khi thanh tra đang dự lớp tôi, tôi hỏi bài anh Giáp. Anh đứng dậy, nhưng chưa nói được câu nào, đã ngất đi … Trước đó, Giáp từng bị kết án, bị cầm tù, vì đã cùng với một số bạn học quyên góp từng xu cứu tế cho những nạn nhân người An Nam tham gia nổi dậy ở xứ Nghệ. Nay Giáp, cho dù ngập vào việc học hành, vẫn thức rất khuya để chữa bài (cho học trò con nhà khá giả) để phụ thêm vào khoản trả học phí…”. [4]

Vừa học đại học, vừa dạy thêm, vừa viết báo chính trị và làm cách mạng, Võ Nguyên Giáp hầu như không còn thời gian rảnh rỗi. Và không phải không có lúc anh kiệt sức, chuệch choạc. Gérard Le Quang viết:

“Ai cũng biết rằng sự nghiệp chính trị và đường học vấn không phải lúc nào cũng song hành, nhất là khi anh lại còn phải kiếm sống nhờ dạy học. Đây hẳn là lý do khiến Giáp đã phải đúp năm thứ hai, do không qua được kỳ thi tháng 10”.

Tuy thế, tinh thần ham mê học tập, năng lực tổ chức và khả năng làm việc gấp đôi, ba người thường, khiến Võ Nguyên Giáp luôn là một sinh viên nổi bật. Theo Gérard Le Quang, “Giáp học khá, đặc biệt xuất sắc ở những môn mà ông say mê, và vào những lúc mà, sau các hoạt động chính trị, vẫn lại thời gian dành cho học tập. Giáo sư Grégoire Kherian dạy kinh tế chính trị và luật vẫn còn nhớ về Giáp như một học trò ưu tú: “Vào năm thứ hai (1935), Giáp đã làm một luận văn xuất sắc về cán cân thanh toán Đông Dương. Tôi đã cho anh ấy tới 17 điểm với nhận xét sau đây: “Một chuyên luận xuất sắc về một đề tài ít được biết đến. Bài có cách trình bày sáng sủa, có phương pháp, và có cá tính”. Bài được giải nhất trong cuộc thi Kinh tế chính trị học cuối năm đó”.

GS luật Gaetan Pirou, quan chức cấp cao của Pháp sang thanh tra Đông Dương về giáo dục, đã chú ý đến Giáp và đề xuất việc đưa anh sang Paris du học, “ra khỏi môi trường thuộc địa”. Sau một ngày suy nghĩ, Giáp từ chối. Le Quang cho rằng đây chính là thời điểm Võ Nguyên Giáp quyết chí lựa chọn con đường cách mạng.

Lời kết

Nhiều năm sau trận Điện Biên Phủ lẫy lừng, giới nghiên cứu phương Tây vẫn đặt câu hỏi, điều gì làm nên thiên tài quân sự cùng tầm nhìn chiến lược của nhà chính trị Võ Nguyên Giáp?

Họ, cũng như chúng ta, chẳng thể nào đưa ra câu trả lời chính xác cuối cùng. Nhưng từ những điều ít ỏi được biết về “thời thanh niên sôi nổi” của Đại tướng, chúng ta có thể thấy rằng, thiên tư của một người trẻ tuổi chẳng là gì khác ngoài tinh thần hiếu học, ý chí nỗ lực vươn lên không ngừng, hăng hái đấu tranh vì một cuộc sống tốt đẹp hơn không phải chỉ cho chính mình mà cho toàn thể dân tộc, cùng đất nước.

Nguồn: Đoan Trang facebook

—————————————–

[1]  “General Giap – Politician and Strategist” do NXB Cassel Australia xuất bản năm 1969.

[2]  “Đại tướng Võ Nguyên Giáp thời trẻ” – Phạm Hồng Cư, NXB Thanh Niên, 2004.

[3] “Đại tướng Võ Nguyên Giáp thời trẻ” – Phạm Hồng Cư, NXB Thanh Niên, 2004

[4] “Giap ou la guerre du peuple”, NXB Denoël, Paris, 1973.

23 Phản hồi cho ““Thời thanh niên sôi nổi””

  1. Bac Pham says:

    Xin thêm ít câu nữa với cô Đoan Trang:
    Lỡ yêu nước mà đi sai đường là hại nước,
    Lỡ sai đường, mà im lặng thì phải là kẻ hèn nhát
    Lỡ đã hèn, mà còn tiếp tục tiến bước thì là thằng không có đầu óc,
    Lỡ không có đầu óc, mà còn chịu nhục để giữ chút bổng lộcthì đúng là đồ vô loại.
    Có đúng thế không cô DT? Tôi tin một người như cô sẽ đồng ý với tôi về những điều này.

  2. Bac Pham says:

    Tôi phải nói, tôi rất thích tư duy và những bài viết rất thông minh của Đoan Trang. Bởi vậy vừa nhìn thấy bài viết này, tôi nhảy vào đọc ngay. Thất vọng… Không thất vông vì DT, người tôi vẫn cho là thông minh, có can đảm nói và viết ra suy nghĩ của mình đối với sự phá sản của một đất nước dưới sự thống trị của một lũ, chẳng khác bọn thổ phỉ. Nhưng thất vọng khi cô đã đưa ông Võ Nguyên Giáp ra như một biểu tượng yêu nước, như một tấm gương để tuổi trẻ VN noi theo. Những dẫn chứng được cô đưa ra lại chỉ xoay vòng ở những người thày cũ và những tên Việt cộng vô loại. Tuổi trẻ, ông VNG có thể đã là một học sinh, một sinh viên giỏi. Ông cũng có thể đã là một sinh viên yêu nước. Nhưng những gì mà với một người tôi rất chú ý để theo dõi qua những bài viết và đã rất vui khi thấy VN mình còn những người trí thức trẻ yêu nước và dám dấn thân, lại đã thật sự làm tôi thất vọng qua bài viết của cô hôm nay. Phải hiểu nếu ông VNG đã từng thuần phục cụ Phan Bội Châu, rồi sau đó lại quay ngược để làm kẻ dưới cho một tên vô lại như Hồ Chí Minh, thì tư cách của ông VNG có nên được ta đặt cho một dấu hỏi thật lớn không? Rồi cũng nên hiểu, những lời bốc thơm được cô dẫn chứng lại được chính những kẻ đã phục vụ cho môt chủ nghĩa đang đưa nước ta đến chỗ vong bản, tức là những kẻ đã sai tít mười mưoi ca tụng, thì có khả tín được không? Cộng sản luôn và sẽ luôn là những kẻ buôn thần, bán thánh, bóp cổ dân, mà không bao giờ có chút lấn cấn của luơng tâm. Nếu các ông mà cô đã đưa ra để dẫn chứng hòng thuyết phục sự quan tâm về đất nước cho tuổi trẻ VN, tôi e cô đã vô tình đưa ra một tấm gương thật xấu, tấm gương của sự lựa chọn ngu xuẩn khi theo Cộng sản để tỏ tình yêu nước, tấm gương của sự phản bội với thày, tấm gương của một thằng hèn khi cắm mật chịu nhận hình phạt mà các đồng chí ông ta dành để sỉ nhục ông ta, tấm gương của một kẻ mù lòa, không đầu óc khi vẫn thấy Cộng sản là chân lý ở cái tuổi… sắp về trời vui thú điền viên này. Đừng làm tôi thất vọng nữa, cô Đoan Trang nhé. Vì tôi sẽ cố gắng thêm tí nữa để tin rằng cô sắc xảo và thông minh hơn thế này trăm lần, cô bé ạ.

  3. DILINH says:

    1. Cái chuyện’Điện Biên lẫy lừng” này thì cũng nên xin tham khão với các bộ hạ nay còn sống cuả tuớng “cố vấn “Tàu Trần Canh để nhìn cho trọn vẹn …
    Về cái chuyện “lẫy lừng” trong trên 50 trận miền Nam, thì xin xem quân sử cuả Hoa kỳ . Ngoài trận Ấp bắc mở màn với sự tiếp tay cuả tay tình báo nằm vùng Phạm Xuân Ẫn thì gần như
    bộ đôi cuả VNG đều thất bại và chế vô kể có trân chết hàng chục ngàn nguời. Riêng chiến dịc Tết Mậu thân quân cua Giáp chết trên 60 ngàn quân.
    Về Võ Đại tuớng thiên tài ,thì…
    -Là một đại tuớng cầm quân bị đối thủ đối thủ chính trí Lê Duẫn, Lê Đức Thọ cho cầm quần thì ngậm miệng,
    -Là nguời mệnh danh “giữ nuớc” , vậy mà khi thấy CT Đỗ Muời chạy ôm Giang Trạch Dân , kẻ thù chưa ráo máu thì Giáp nhắm mắt .
    -Là nguời thích nỗ , thích khoa truơng về “Chi61n tranh nhân dân truớc câu hỏi cuả Ký giả Morley Safer(CBS) ” Có ân hân khi nghĩ chiến tranh qua không ? ” mà tất cã cưu cán binh đều bảo là có , thì Giáp
    đáp : “Chẵng bao giờ. Chẵng chút nào !” để chứng tỏ ta là tuớng cầm quân gan đồng dạ sắt .( Xem Flashback : Returning to VN” cuả Morley Safer)
    -Là nguời nỗi tiếng anh hùng , thế mà truớc lời hăm doa thủ tiêu đưá con trai hầu nắn gân Giáp cuả Lê Đức Thọ trong thủ đoạn ép sang Tàu , vợ Giáp chống trả thì Giáp run sợ can gián vơ : Chớ bà không sợ họ giết con mình sao?
    -Là nguời cọng sãn vô địch , thế mà Đãng dẹp bỏ lý tuởng Cọng sãn để thoát nạn bằng quay đầu thì miệng nín khe.
    -Là nguời xoá bõ văn minh Hoa kỳ , vậy mà nay truớc mặt sử gia Stanley Karnov cã vợ lẫn chồng trở luỡi bảo ” nhìn thấy TV tủ lạnh đầy mọi nhà , văn minh Hoa kỳ là mẫu mực cho chúng tôi ”
    (xem VN : A history , Stanley Karnov cuốn tái bản năm 1989)

    2.” Nhiều năm sau trận Điện Biên Phủ lẫy lừng, giới nghiên cứu phương Tây vẫn đặt câu hỏi, điều gì làm nên thiên tài quân sự cùng tầm nhìn chiến lược của nhà chính trị Võ Nguyên Giáp?”
    Điều gì đã làm nên thiên tài quân sự cùng tầm nhìn chiến lược của nhà chính trị Võ Nguyên Giáp?
    Xin góp ý:
    -Chủ nghiã Cọng sãn , thứ chủ nghĩa có tham vọng tiêu diệt sự sống tiến hoá dần lên văn minh theo tự nhiên, có tham vọng là lại một loài nguời mới vơ tổ quốc, vô gia đình, vô tôn giáo …và
    -Chiến tranh nhân dân mà Giáp tư hào :”The American didn’t understand that we had our soldiers almost everywhere.”( Xem Vietnam War , John Dunn ) ( Ý muốn nói toàn dân theo CS hay khũng bố , bị gạt ? )
    Đây là một loại chiến tranh đem đến tận mỗi gia đình với con cái bị bắt cầm súng làm con tin , cha mẹ bị bẩy , bắt tiếp tế cho bộ đội trong tình cảm mà CS nhằm tiêu diệt .
    Đây là một loại chiến tranh dùng “Cưú nuớc” làm võ ngoài để bẩy gạt
    (Ai súng cần súng , ai có cuốc cầm cuốc để cưu nuớc…(HCM) và nhằm đạt mục tiêu cho đuợc là thực hiện Đại đồng trên điạ cầu ( Không có quốc gia, chẵng có biên giới …(HCM)
    Đây là một loại chiến tranh đã đưa tới những vụ Mỹ Lai với “soldiers almost everywhere” . Những loại soldiers này không đuợc huấn luyện , khộng đuợc trang bị , không đuơc trả luơng.,không
    đuợc nuôi ăn , đuợc chưả bệnh, nguợc lại mọi nguời phải nhịn đói để tiếp tế nếu không muốn mất mạng.
    Và đây cũng là vài ý về sự vô địch tàn bạo ,vô nhân đạo ,mất nhân tính cuả “chiến tranh nhân dân “với muốn gữi đến cho những ai chuyên nghiên cứu về quân sử học.

  4. nvtncs says:

    Tây có hai loại tướng:

    Tướng “Allons-y” và tướng “Allez-y”, xin được tạm dịch:

    Tướng “Chúng ta cùng tiến lên” và tướng “Tiến lên đi”.

    Đánh nhau mà ngồi tuốt trong hang đá, rồi ra lệnh cho con người ta làm biển người tiến lên thì thật là vừa hèn vừa đểu và vừa ngu.
    ———————————————————————

    “Khi được một ký giả ngoại quốc hỏi Giáp có hối tiếc gì về số 3-4 triệu người Việt Nam chết vì các cuộc chiến tranh, gọi là chiến tranh ý thức hệ, Giáp đã trả lời là y không hối tiêc gì cả ( Non, pas du tout )”

    Nguồn : thoisukynguyen2000.blogspot.com
    ———————————————————————

    Ông VNG đến giờ này mà chưa dám chỉ trích những sai lầm, đểu cáng, tham nhũng, bất tài, hại dân phản nước của đảng CSVN, thì anh hùng ở chỗ nào?

  5. MẸ ĐỐP và NHÂN DÂN VIỆT NAM says:

    Ở nơi này , luôn có…
    Mấy con chó hoang thường sủa bậy.
    UNO và Viện Hữu Nghị Quốc Tế không thèm cãi với mấy thằng GÀN

  6. noileo says:

    “Nhiều năm sau trận Điện Biên Phủ lẫy lừng, giới nghiên cứu phương Tây vẫn đặt câu hỏi, điều gì làm nên thiên tài quân sự cùng tầm nhìn chiến lược của nhà chính trị Võ Nguyên Giáp?” (Đoan Trang)

    Đó là một câu hỏi quả thật rất khó trả lời, vì để trả lời đuọc câu hỏi trên, người ta phải trả lời đuọc câu hỏi hầu như không có câu trả lời:

    Điều gì đuọc gọi là thiên tài quân sự cùng tầm nhìn chiến lược của nhà chính trị Võ Nguyên Giáp ngoài việc đồng loã với Hồ chí Minh ra lệnh cho Phạm Văn Đồng ký bản công hàm Phạm Văn Đồng bán nuớc, đặt Hoàng Sa & Trường sa trong lãnh hải Tàu cộng,

    ngoài việc copy chiến thuật biển người đần độn của Tàu cộng, xô đẩy lính tráng của y chết như rạ duới họng súng đối phương, mà sau này khi đuọc hỏi, có tiếc hay không về việc đã xô đẩy lính tráng vào những cái chết như vậy, Võ Nguyên Giáp lạnh lùng & vô cảm trả lời: “truớc sau gì thì họ cũng chết”!

    ngoài việc trả lời: “nhờ có tư tưởng bác Hồ & lập trường giai cấp… “, mỗi khi đuọc hỏi về chiến thuật, chiến lược, chuyên môn quân sự…

  7. Nguyễn Mãi Quốc says:

    Bài viết này sẽ làm cho bao thanh niên trong nước hiện nay tủi hờn ghê lắm. Vì sao??? Này nhé, Ông Võ Nguyên Giáp thật là may mắn khi được sinh ra và lớn lên dưới thời thực dân Pháp cai trị cho nên tuy ông thuộc gia đình tàng tàng cũng được đi học đến nơi đến chốn thành tài. Bây giờ thì các em phải là gia đình Cắt Mạng hay loại Con cháu các Kụ, thì mới mong học xong Đại Học. Rồi ông Giáp lại còn được tiếp xúc với nhà “Đại phản động” Phan Bội Châu mà không bị CA Pháp theo dõi và dàn dựng đụng xe cho chết. Viết báo chửi thực dân Pháp mà không bị tù, tổ chức bãi khóa chỉ bị đuổi học mà gia đình không bị “quần chúng tự phát” quăng mắm tôm vào nhà;

    Ngẫm lại, nếu như ông Giáp mà sinh vào thời kỳ Đồ Đểu này, lại có những hành động tương tự, thì chắc chắn là chỉ có ….đi cầm quần chị em mà thôi!!!!!!

  8. Mot Khuc Ruot says:

    Thật là một sự mĩa mai , sĩ nhục cho chính dân tộc VN khi tự hào chiến thắng Điện Biên Phủ là huyền thoại quân sự , Võ Nguyên Giáp là thiên tài quân sự …nói như vậy chẳng khác gì xem dân tộc VN là một con cóc ngồi đáy giếng , dân tộc VN quá tệ , quá bất tài , quá ngu dốt nên chỉ có thể ôm cái miệng giếng mà hãnh diện nó to hơn Trời Cao . ĐBP có gì hay , có gì giỏi , có gì hơn Người về mặt chiến thuật để được xem là huyền thoại , là thiên tài ??? Đúng là bốc phét đến độ vô liêm sĩ , trơ trẻn . ĐBP là một lòng chảo , xa hậu cứ , được bão vệ bởi một đạo quân ô hợp : Việt , Thái , Lào , Maroc , Tusinia , Pháp …..Trong khi đó lực lương CS đông gấp 5 gấp 6 lần , bao vây ĐBP với hàng trăm khẩu pháo đặt trên các sườn núi , bắn trực xạ vào lòng chảo …với sự vượt trội về quân số , hổ trợ mãnh mẽ cũa pháo binh , CSVN dùng chiến thuật biễn người , đào giao hào ….nhưng phải mất hơn một tháng mới chiếm ĐBP khi quân trú phòng hết đạn dược . Bởi vậy , nếu cường điệu cho rằng ĐBP là thiên tài quân sự thì vị đại tá Christian Marie Ferdinand de la Croix de Castries ( sau này lên tướng ) mới là người xứng đáng hơn Giáp lùn .
    Những nghi vấn về chiến dịch ĐBP : quân số thực sự tham gia chiến dịch , liệu có quân đội TQ giả dạng bộ đội CSVN , TQ có hổ trợ bằng pháo binh đặt tại biên giới ??? . Ngày nay qua các tiết lộ từ TQ , rõ ràng chiến dịch ĐBP hoàn toàn do các tướng TQ vạch kế hoạch và chỉ huy chứ không phải Giáp lùn . Sau khi chiếm Hoa Lục , lực lương Việt Minh được Mao viện trợ ồ ạt về quân sự , được sự chĩ huy cũa các tướng tá TQ . Rõ ràng , kể từ năm 50 , lực lượng CSVN hoàn toàn lột xác , liên tiếp mỡ nhiều chiến dịch . Một chứng minh rõ ràng về sự chĩ huy cũa tướng tá TQ trong chiến dịch ĐBP là chiến thuật hoàn toàn giống như những trận đánh cũa Hồng quân TQ với quân Nhật và quân Tưởng Giới Thạch . Giáp lùn có nghĩ ra một chiến thuật gì mới mẽ , cao siêu , hơn người để mà tung hô là Thiên tài quân sự . Câu hỏi được đặt ra : Sau ĐBP , thiên tài quân sự cũa một Giáp lùn nằm ở đâu ??? Phải chăng bị ngay chính đồng chí cũa hắn ta khinh bỉ : Đại tướng vừa đánh vừa run và cho nắm cái chức , có lẻ hợp với tài năng và tư cách cũa hắn ta : Cầm L…chị em . Ngày nay , VNG lộ nguyên hình chỉ là một tên hèn nhát , vô liêm sĩ , vô tư cách ….Phải công nhận bọn quốc tế CS đã thành công biến ĐBP trở thành một huyền thoại dối trá , bịp bợm , trơ trẻn , diều này hoàn toàn nhờ vào một con cóc nhỏ bé thắng được một con bò , người ta cố tình quên con cóc đã được bọn quốc tế CS bơm hơi trở thành một con bò to lớn và con bò thực sự thì già nua , bịnh hoạn , tơi tả sau đệ nhị thế chiến …VNG may mắn được hưởng lây trở thành thiên tài quân sự dưới những ngòi bút cũa bọn quốc tế CS và chính điều này đã làm hại cái chức lãnh tụ cũa họ Võ .
    Thực sự , VNG chỉ có một cái công duy nhất với đảng CSVN là cấu kết với tình báo Pháp tiêu diệt , thủ tiêu các đảng pháo quốc gia sau khi HCM rước Pháp trở lại VN . Bản thân hắn ta là một tên hèn nhát nhưng sẵn sàng đến độ tàn nhẩn xua hàng trăm thanh niên vào chỗ chết bằng cái chiến thuật ngu xuẩn ” Biễn Người ” như một vị tướng Hoa Kỳ phê phán : nếu VNG là một vị tướng HK , ông ta chắn chắn sẽ bị đưa ra tòa án quốc tế .
    Tóm lại , CS là lừa bịp , dối trá , bất nhân ….nên tất cả những gì cũa CS đều là dối trá .

  9. Lê Dân Việt says:

    Tôi không muốn lạm bàn về “tài quân sự” của ông Giáp, vì nếu ông ấy có thực tài thì ông ta chẳng bị hạ nhục làm đại tướng cầm quần chị em sau 1975. Điều tôi muốn nói ở đây là tư cách của ông ta trước nhữn g sự kiện mà ông ta là nhân chứng.

    1- Ông Giáp là người thân cân ông Hồ, ông Giáp không thể nào không biết ông Hồ có quan hệ vợ chồng với bà Nông Thị Xuân đẻ ra Vũ Tất Trung ( Nguyễn Tất Trung) hiện đang sống tại Hà nội,mang quân hàm đại tá (rởm) nhưng không phục vụ trong quân đội CS để lãnh lương vì là con ông Hồ và bà Xuân. Sau đó bà Xuân bị Trần Quốc Hoàn (bộ trưởng công an CS lúc bấy giờ) sát hại qua vụ tai nạn xe. Nhưng ông Giáp không hề phản đối về hành động vô lưong này của ông Hồ. Ông Giáp vẫn tiếp tục điếu đóm ông Hồ cho đến khi ông Hồ chết, và ngay cả đến giờ phút này ông ta vẫn không lên tiếng về vụ này.

    2- Ở cương vị ông Giáp, ông ta phải thừa hiểu biết là ông Hồ đã tự nguyện làm tay sai cho CS quốc tế, để áp đặt chủ nghĩa CS vô thần vào Việt nam, nhưng ông ta vẫn theo ông Hồ cho đến bây giờ. Nếu là người có tư chất thông minh như trong bài viết trên, thì it ra ông Giáp cũng phải “dinh tê” về với cội nguồn dân tộc như Phạm Duy…Do vậy ông Giáp là một người thiếu liêm sỉ tối thiểu của một con nguời bình thường chứ không nói là một tướng cầm đầu một quân đội. Hay chính ông ta chấp nhận hành động của những kẻ tội đồ của dân tộc như Hố chí Minh.

    3-Ngay đến giờ phút này, thế giới đã kết luận ” chủ nghĩa CS là tội đồ của nhân loại”, nhưng ông Giáp và những người tùy tùng, hẫu duệ của ông ta vẫn còn bám vứu lật cái chủ thuyét tội lỗi này để tiêp tục chia chác quyền lực và quyền lợi bất chấp tất cả quyền lợi chính đáng của toàn dân Việt.

    Như vậy ông Giáp có xứng đáng để những kẻ còn tung hô ông ta là “anh hùng, thiên tài”…hay không. Hay tất cả chỉ là một lũ vô lương, áo thụng vái nhau mà thôi.

  10. nvtncs says:

    Tôi xin hỏi:

    Trong chiến tranh 1954-1975 quân đội nhân dân, dưới sự chỉ huy của đại tướng VNG, thắng những trận nào và thua những trận nào khi chạm súng với quân đội Hoa Kỳ?

    Quân đội nhân dân giết được bao nhiêu lính Mỹ và quân Mỹ giết bao nhiêu bộ đội?

    Theo tin chính thức của CSVN, số bộ đội chết là 1,100,000.
    Theo tin Hoa Kỳ số lính Mỹ tử trận là 58,267.

Phản hồi