WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Về vấn đề cờ xí và chế độ chính trị

Chế độ chính trị là thể chế chính trị của một nước. Đó là khi một lực lượng chính trị nào đó đã lên cầm quyền trong cả nước và thiết lập ra một chính phủ nhất định. Chính phủ đó quyết định chế độ chính trị trong nước đó như thế nào, đó là thể chế chính trị của nước đó. Điều này trong lịch sử từ trước đến nay đã có sự khác nhau giữa chế độ quân chủ và chế độ cộng hòa, giữa chế độ tư sản và chế độ cộng sản. Đó là điều rất rõ ràng hiện nay trên thế giới mọi người đều đã biết, không có gì cần phải úp mở hoặc che đậy được nữa. Vấn đề là tùy theo một hoàn cảnh hay điều kiện thực tế xã hội cụ thể mà người ta buộc phải giải thích, hay buộc phải nghe sự giải thích theo cách như thế nào đó nhằm cho dễ nghe, hoặc để có thể được lọt tai ra sao thôi.

Nói khác đi, trong thời quân chủ, triều đại nào lên do dẹp yên được loạn lạc bờ cõi, do lật đổ được triều đại cũ trước đó, do giải phóng được ách ngoại xâm, vậy là khai sinh ra triều đại mới, trở thành vị vua hay vị hoàng đế mới. Tất nhiên quân chủ là cha truyền con nối, có khi triều đại kéo dài nhiều trăm năm, lúc hưng, lúc phế, có khi bị mất ngôi nhiều lúc lãng xẹt, và chuyển sang triều chính khác có thể tệ hơn, hoặc có khi cũng tốt hơn. Đã là quân chủ thì quyền thuộc vua mà không thuộc nhân dân, đó là quyền cá nhân mà không thể nào tập thể, bởi một nước không thể một ngày không có vua, và một nước cũng không thể cùng lúc có nhiều vua. Chế độ quân chủ tất nhiên cũng là chế độ độc tài, nhưng đó là độc tài cá nhân, ý vua là “ý trời”, không bất kỳ thần dân nào có thể đi ngược hay xâm hại đến được, cho rằng nó có thể phi lý ra sao. Tất nhiên người ta cũng có thể đặt ra các cơ quan hoặc cá nhân can gián vua, đó là các chức quan gián nghị đại phu ngày xưa mà ai ai cũng biết.

Nhưng tới khi xuất hiện định chế dân chủ thì mọi việc đã hoàn toàn khác. Quyền chính trong cả nước không thuộc về vua kiểu cha truyền con nối nữa, mà thuộc về toàn dân. Chính nhân dân đi bầu trực tiếp, tự do lựa chọn ra người đứng đầu đất nước để lãnh đạo mình. Ngoài ra, dân cũng bầu đại biểu Quốc hội để soạn thảo Hiến pháp, gọi là Quốc hội lập hiến. Có Hiến pháp, tức luật mẹ, luật cơ bản xong, thì hoặc Quốc hội lập hiến được chuyển qua, hoặc được bầu mới một Quốc hội lập pháp khác để làm ra pháp luật pháp nói chung, và cũng là cơ quan thường xuyên đại biểu cho dân. Cũng từ Quốc hội mà lập ra ngành Tòa án độc lập, tức là ngành tư pháp. Vậy đã có sự phân biệt ba quyền cơ bản, hay tam quyền phân lập theo kiểu dân chủ, đó là Lập pháp, Hành pháp, và Tư pháp như trên đây đã thấy. Đại để cả ba cơ quan này độc lập nhau, cùng là đại diện cho dân, nhưng có nguồn gốc bình đẳng nhau, nhằm để kiểm soát, hỗ trợ cùng nhau nhưng không thể xen lấn hoặc thay thế lẫn nhau. Ý nghĩa trên hoàn toàn là ý nghĩa khách quan, khoa học, vốn đã được thiết lập ngay từ đầu trong những nhà nước dân chủ tư sản sau khi phế truất được chế độ quân chủ chuyên chế. Do vậy các chế độ quân chủ đại nghị về sau cũng không đi ra ngoài nguyên tắc này, và nhà vua trong các nước đó cũng chỉ mang tính chất tượng trưng mà không còn uy quyền thực tế.

Song tới khi cuộc Cách mạng tháng Mười năm 1917 xảy ra ở Nga, nhà nước Liên bang Xô viết hay Liên xô thành lập, thực hành theo học thuyết Mác, có nghĩa nhà nước theo chuyên chính vô sản, thì sự việc lại một lần nữa được đổi khác. Trong ý nghĩa tiến tới một xã hội cộng sản, mà giai đoạn đầu là xã hội xã hội chủ nghĩa, thì nguyên tắc mới đảng cộng sản lãnh đạo lại trở thành nguyên tắc cốt cán. Có nghĩa khái niệm nhà nước tư sản với nguyên lý tam quyền phân lập bị loại bỏ. Cả ba quyền đó thật sự bây giờ chỉ được tập trung vào một xuất phát điểm duy nhất, đó là đảng cộng sản lãnh đạo toàn diện. Vì nếu không làm như thế thì không tiến tới xã hội vô sản để đi lên xã hội cộng sản trong tương lai được, chỉ là một nguyên tắc đương nhiên. Đây là điều đã từng có suốt trong thời kỳ tồn tại của Liên xô và khối Đông Âu cũ trước đây, cũng như ở các nước Xã hội chủ nghĩa, tức những nước cộng sản khác. Nền dân chủ sau gọi là nền dân chủ nhân dân, hay nói khác là nguyên lý dân chủ tập trung, trong đảng cộng sản cũng như trong toàn xã hội, có nghĩa nó là một yêu cầu của chuyên chính vô sản theo ý nghĩa khách quan, và thật sự điều này cũng không có gì để phải cải chính hoặc thảo luận cả. Bởi vì nó là nguyên tắc phải có, cho tới khi hệ thống ý thức hệ theo lý thuyết của Mác trên toàn thế giới trong quá khứ đã hoàn toàn chuyển biến qua các sự kiện thực tế xảy ra mà nay ai cũng biết.

Trong tính cách ý nghĩa chính trị của các chính thể hay chế độ chính trị cơ bản qua thực tế lịch sử đã có như thế, việc hình thức các cờ xí phải cùng đi theo như thế nào cũng là điều hoàn toàn khách quan, hiển nhiên, không có gì phải thắc mắc. Thời quân chủ, cờ xí đó là cờ xí phong kiến, chỉ do nhà vua được toàn quyền lựa chọn. Thời cộng hòa hay dân chủ tư sản, cờ xí đó tất nhiên là cờ phải được toàn thể nhân dân đồng ý qua các cơ quan tối cao đại diện cho họ quyết định. Đến thời cách mạng vô sản, tất nhiên cờ chính thức phải do đảng cách mạng, tức đảng cộng sản quyết định. Bởi lá cờ phải mang ý nghĩa cách mạng. Cờ của đảng dĩ nhiên là cờ búa liềm màu vàng trên nền màu đỏ, được hiểu như nó tượng trưng cho giai cấp công nhân và nông dân, trên nền tảng đấu tranh giai cấp của cách mạng. Điều này là thống nhất trong phong trào cộng sản quốc tế. Còn cờ quốc gia hay cờ nước, dĩ nhiên cũng phải có nền màu đỏ và hình thức ngôi sao nào đó, tùy theo sự lựa chọn đặc thù riêng, nhưng nói chung nó phải gần phần nào với cờ đảng như là một ý chí xuyên suốt và thống nhất.

Ngược lại với những điều trên, cờ của các quốc gia không cộng sản, tức các nước cộng hòa hay dân chủ tư sản, thì không liên quan gì đến ngôi sao và nền đỏ cả. Đó chỉ là những màu cờ lựa chọn theo truyền thống lịch sử nào đó của các nước đó một cách tự nhiên. Như cờ ba màu của Pháp, cờ ba màu của Nga hiện nay, cờ của Anh, của Mỹ, của cả hàng trăm nước khác nhau trên toàn thế giới hiện có, kể cả cờ của miền Nam cũ trước đây là cờ vàng ba sọc đỏ mà ai từng sống ở miền Nam trước năm 1975 đều biết. Nên nói cho cùng lại, cờ ngoài ý nghĩa tượng trưng cho những xu hướng chính trị nào đó, các đảng phái hay lực lượng chính trị nào đó, ở trong những đất nước đã có chính quyền, nó còn tượng trưng cho chính quyền, hay ngay cả nó tượng trưng trong hiện tại cho chính quốc gia đó. Tất nhiên khi còn đấu tranh giành chính quyền, cờ chỉ là cờ của các khuynh hướng chính trị nhất định. Nhưng khi một lực lượng chính trị nào đó đã lên cầm quyền một cách chính thức hoặc qua một cuộc cách mạng nhất định, để lập nên một thể chế mới, thường người ta cũng có khuynh hướng vận động đưa ngọn cờ đó hay ngọn cờ mới thích hợp thành ra một quốc kỳ mới.

Cho nên, ý niệm ‘cờ xí’ chỉ là ngôn ngữ bình dân nói cho vui. Nhưng trên tinh thần nghiêm chỉnh, phải nói là cờ, hay quốc kỳ, nếu nói một cách chính thức đối với một chế độ chính trị hay quốc gia nào đó. Dĩ nhiên, chế độ chính trị và quốc gia hay đất nước, là hoàn toàn khác nhau. Bởi quốc gia, dân tộc thì mãi mãi trường tồn theo thời gian, như là điều gì thiêng liêng nhất mà những người cùng dòng máu, cùng nguồn gốc đều luôn luôn nghiêm cẩn hướng đến. Trong khi đó các khuynh hướng chính trị, các chế độ hay chính thể, thật ra có khi chỉ nhất thời, cho dù có thể tồn tại trong các thời gian dài nhưng không bao giờ bao trùm cả toàn bộ lịch sử. Bởi vậy, cả quốc hiệu, quốc ca, quốc kỳ, luôn luôn có thể đổi thay theo thời cuộc, theo các thời kỳ lịch sử khác nhau, mà dân tộc, đất nước thì luôn luôn chỉ là một. Quốc kỳ là hồn của đất nước, đó là nói một cách tương đối, ít ra cũng trong những thời kỳ, giai đoạn lịch sử ngắn hay dài nào đó, nên quốc kỳ qua lịch sử có thể thay đổi, còn đất nước, dân tộc thì qua lịch sử vẫn mãi mãi gần như nguyên xi, bất biến, tức cứ mãi mãi trường tồn.

Nói như thế, để thấy rằng lá cờ hay quốc kỳ của một nước không phải là điều đáng để cợt nhã hoặc xem thường nếu là một người nghiêm túc. Thường trong những cuộc biểu tình chống nước ngoài, hay xảy ra những chuyện đốt cờ, như đốt cờ Mỹ chẳng hạn ở một số nơi, đó cũng chỉ là chuyện nhất thời. Nhưng xứ Mỹ là xứ tự do, người ta không đặt thành vấn đề người dân sử dụng quốc kỳ trong đời sống thường ngày ra sao, miễn là không có ác ý hay tà ý, cũng như không quá hoàn toàn phi lý. Nhưng điều này ở những nước khác thường là điều cấm kỵ. Nói cách mở rộng hơn, cờ hay quốc kỳ của bất kỳ nước nào, chế độ nào, cũng đều gắn liền với sự tôn kính, lòng tự trọng, tình cảm, cảm xúc, những kỷ niệm, thậm chí cả mồ hôi, nước mắt, cả xương máu của những người liên quan trong đó. Cho nên, trừ khi trong chiến tranh, đoạt cờ chém tướng, xé rách, bắn gục cờ của đối phương giữa trận tiền là điều khác. Nhưng khi cuộc chiến đã tàn, hay khi hòa bình đã có, việc không nên xúc phạm vô lối đến những kỷ vật riêng thiêng liêng của người khác, là điều mà bất kỳ người có văn hóa, có giáo dục nào cũng đều phải tránh. Đó là ý thức nhân văn lành mạnh, cần thiết và tốt đẹp. Bất kỳ lá cờ nào đã từng tồn tại chính thức trong lịch sử, thật sự nó đều có linh hồn, đó là linh hồn của những người đã từng xả thân, đã từng chết thật bụng vì nó.

Có người nói lá cờ vàng ba sọc đỏ trước đây ở miền Nam, coi như Quốc kỳ của miền Nam, vốn đã có từ năm 1890, được vua Thành Thái đã thông qua một nghị định để thay đổi lá cờ với các ký tự Trung Quốc bằng một lá cờ mới. Nó được gọi là Đại Nam Quốc kỳ 1890-1920. Về sau vào cuối triều Nguyễn, khi vua Bảo Đại chưa thoái vị đã sử dụng lại, tiếp đó là chính phủ Trần Trọng Kim, rồi tới nền cộng hòa cũ của miền Nam vẫn sử dụng chính thức lá cờ này. Nếu ý kiến này là có cơ sở khách quan, bất kỳ người nào có ý hướng nghiên cứu lịch sử cũng cần tìm hiểu để xác nhận chính xác mọi dữ liệu lịch sử liên quan thực tế của nó cụ thể ra sao. Nhưng điều này thật sự cũng chỉ còn mang ý nghĩa quá khứ, ít ra cũng ở trong nước hiện nay. Vì thực sự trong nước hiện nay, cờ chính thức của cả nước cũng như trên quốc tế, là lá cờ đỏ sao vàng như nói trên, không ai có thể phủ nhận được. Bởi về mặt chính trị, Quốc kỳ thường đi liền với chế độ, với tính cách pháp lý nhất định của chính thể đó, thì chỉ trừ những người nào chống đối lại chế độ và ở bên ngoài lãnh thổ mới có thể không kể đến nó, cho dầu nước nào, thời nào, và ở đâu cũng vậy.

Vì thế, khách quan mà nói, nếu cho cờ vàng ba sọc đỏ ở miền Nam cũ là cờ “ngụy”, và không hề có ai thực bụng hoặc đã quyết tâm đổ máu vì nó, là hoàn toàn không đúng. Cũng như cho cờ đỏ sao vàng chỉ là cờ cộng sản và trong thực tế không có ai đã đổ máu hay quyết tâm sinh tử vì nó như một lý tưởng yêu nước thật sự, cũng hoàn toàn không đúng. Bởi vì, bất kỳ cuộc chiến nào, cho dù ý nghĩa ra sao, kể cả những cuộc chiến có phần nào đó nồi da xáo thịt, thì những ý nghĩa tuyên truyền chính trị, các mệnh lệnh một chiều hay khắc nghiệt, vô tình, không phải không có. Còn những người buộc phải chấp hành theo điều đó trong mọi tình huống hay tính cách khác nhau thế nào, có ý thức hay không có ý thức, tự chủ hay không tự chủ, bó buộc hoặc tự nguyện, hoàn toàn là những ý nghĩa chỉ trong thâm tâm họ biết mà những người bên ngoài, cho dầu ở khía cạnh hay góc độ nào thật sự cũng khó hoàn toàn biết rõ. Thế cho nên, ý nghĩa khách quan, ý nghĩa khoa học, ý nghĩa nhân văn, đạo đức, vẫn là những ý nghĩa thật sự sâu sắc hơn mọi cái bên ngoài, cho dù nó được biểu tượng hoặc ca ngợi ra sao đều thực chất cũng chỉ là bề ngoài hay hình thức.

Cho nên đó cũng chính là ý nghĩa của sự hòa hợp, hòa giải dân tộc thực lòng ngày nay, mà nếu muốn hay cần thiết mọi người đều có thể hướng tới. Bởi vì chỉ cần một trong hai bên nào đó không thật lòng, không có mục đích đúng đắn thật sự, mọi sự hòa giải hòa hợp đều không thực hiện được, chỉ là bề ngoài, hoặc thực chất, thật sự cũng chỉ là không cần thiết. Bài này sở dĩ được viết ra không phải hoàn toàn ngẫu hứng, mà thực chất trên mạng điện tử hiện nay, dường như đang có rất nhiều các ý kiến khác nhau đang rất sôi nổi đề cập đến các lá cờ theo kiểu của một cách thượng vàng hạ cám. Nên nói cho cùng lại, về mặt lịch sử cũng như về mặt pháp lý thực tế, hiện thời lá cờ vàng ba sọc đỏ không mang ý nghĩa hợp pháp trong nước, tức trong lãnh thổ quốc nội, còn ở ngoài nước, nó có thể liên quan đến nhiều đối tượng khác nhau, hoàn toàn tùy nghi và được tự do sử dụng, lại là chuyện khác. Ngay cả như cờ của MTDT GPMN cũ, tức chỉ là một nửa lá cờ của miền Bắc, thì nay cũng hoàn toàn không còn mang ý nghĩa gì. Điều này cũng chính là ý nghĩa pháp lý của vấn đề. Có nghĩa sự hợp pháp hay không hợp pháp là đối với nền pháp luật trong quốc nội hiện hữu, cho dù đó là bất kỳ quốc gia nào. Còn mọi toan tính khác nhau, điều đó chỉ là ý nghĩa chính trị, và cũng không còn là ý nghĩa pháp lý, tức không mang tính chất hợp pháp nữa, khi chống lại nhà nước, ít nhất cũng là đối với chính quyền, tức là Chính phủ đang cầm quyền, đó lại là chuyện khác. Bởi thực chất, về mặt pháp lý trong nước, VNCH ngày nay không còn tồn tại nữa, ít ra cũng đã 36 năm rồi, điều đó hoàn toàn là một thực tế, không thể nào nói khác đi hay chối cãi được.

Saigòn, 08/03/2011

© Võ Hưng Thanh

© Đàn Chim Việt

57 Phản hồi cho “Về vấn đề cờ xí và chế độ chính trị”

  1. NHƯ HOA says:

    NHƯ HOA LÊ

    Về vấn đề cờ xí và chế độ chính trị:

    Thời vua Thành Thái, vua Duy Tân, Khải Định không có Đại Nam quốc kỳ gì cả. Từ năm 1885 cho đến 1932, ở Bắc kỳ và Trung kỳ treo cờ Bảo hộ, và Nam kỳ treo cờ Pháp. Xin đọc:

    1) Việt Sử Khảo Luận của Giáo sư Hoàng Cơ Thụy, Q 4

    2) Đọc Hồi Ký của Nguyên Vĩ (Tuấn Chàng Trai Nước Việt) phần phụ lục về Cờ

    3) Lịch Sử Nhà Nguyễn (Đại Nam Thực Lục Chính Biên, Tập 37)

    Ngày sanh của lá cờ vàng ba sọc đỏ, là ngày 6 tháng năm 1948. Thiếu tướng Nguyễn Văn Xuân ban hành một thứ Hiến Chương lâm thời, gọi là Pháp quy tạm thời của nước Việt Nam:

    * Quốc kỳ: cờ màu vàng ba sọc đỏ
    * Quốc ca: Thanh Niên Hành Khúc của Lưu Hữu Phước
    (Việc Từng Ngày của Đoàn Thêm, tr 44)

    Làm gì có Đại Nam Quốc Kỳ thời vua Thành Thái, thật là bố láo

  2. Đinh Lê says:

    Lá cờ nào đấu tranh, lá cờ đó đại diện cho cách mạng.
    Lê Nguyên Hồng
    Thứ sáu, ngày 04 tháng ba năm 2011
    Một cuộc cách mạng ắt sẽ phải có ít nhất một lá cờ làm đại diện, và cần rất nhiều những khẩu hiệu để thể hiện tư tưởng cũng như mục tiêu của cuộc cách mạng đó. Có ý kiến của một vài người cho rằng, cần loại bỏ lá cờ Vàng của chính quyền Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) cũ, vì dù sao nó cũng chỉ đại diện cho một nửa nước Việt Nam trong quá khứ. Hiện tại cần một lá cờ khác có ý nghĩa sao cho nó đại diện được cho cả ba miền Bắc – Trung – Nam Việt Nam mới có thể đoàn kết được nhân dân.

    Không những thế, có nhiều nhà phân tích còn lo xa về việc hiện nay đang loạn về tuyên ngôn, tuyên bố, kêu gọi người dân quốc nội Việt Nam xuống đường giải thể chế độ Cộng Sản. Họ sợ nhân dân Việt Nam “dậy non” thì sẽ bị tổn thất về lực lượng, mất khí thế đấu tranh. Hãy nhớ rằng, khoảng 80% các cuộc cách mạng ôn hòa thành công trên thế giới, đều bắt đầu từ những cuộc nổi dậy nhỏ lẻ tự phát của quần chúng tại các địa phương. Ngay ở Việt Nam, chẳng cần ai kêu gọi, nó cũng đã từng lác đác xảy ra trong mấy năm gần đây tại Bắc Giang, Nghệ An, và quy mô nhỏ hơn nữa ở rất nhiều địa phương khác.

    Một số người còn lo quá xa cho một tương lai sẽ như thế nào, nếu mai đây khi cách mạng nổ ra, sẽ có hàng chục những tổ chức của người Việt ở nước ngoài sẽ giương cờ xí (Cờ Vàng) trở về Việt Nam để giành “miếng bánh” cách mạng. Qủa là câu chuyện “cầm đèn chạy trước ô tô”. Vì sẽ còn phải mất nhiều công sức, trí tuệ, nước mắt và có thể cả máu nữa, thì nhân dân Việt Nam mới có cơ hội hạ bệ thành công chế độ Độc tài…

    Người Việt ở nước ngoài là một đặc thù quan trọng trong yếu tố tổ chức đấu tranh giải thể Cộng Sản. Vì họ được sống trong môi trường chính trị dân chủ tự do, đa văn hóa, cho nên việc lập ra các hội đoàn, tổ chức chính trị là chuyện hết sức giản đơn và bình thường. Các tổ chức nói trên hoạt động được đến đâu, mang lại kết quả như thế nào, lại là chuyện khác. Vấn đề ra tuyên ngôn, tuyên bố, kêu gọi người Việt xuống đường cũng vậy, là quyền tự do. Người Việt trong nước đều có trí tuệ cả, họ nghe ai, hưởng ứng ai là do họ tự quyết định.

    Nhưng có thể khẳng định một cách chắc chắn rằng: Để có được những bước lùi của nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam (CSVN) như hiện nay trước việc họ phải phần nào chùn tay trong hành động đàn áp những người đấu tranh, phần lớn là do công của những tổ chức và đảng phái chính trị đấu tranh nghiêm túc của người Việt hải ngoại. Họ đã tận dụng thế mạnh về nhiều mặt của mình, nhất là thế mạnh về lá phiếu cử tri, gây áp lực tác động lên chính phủ, lên quốc hội của những nước dân chủ sở tại, làm cho chính giới của các nước đó phải lên tiếng về vấn đề dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam – Một nước là đối tác làm ăn và có thể còn là con nợ của mình.

    Điều thứ hai, cũng có thể xác nhận một cách chắc chắn rằng: Hầu như tất cả các nhà đấu tranh tại quốc nội, có tên trên mạng Internet, đều được một số tổ chức của người Việt ở nước ngoài trợ giúp về tiền bạc bằng nhiều con đường, thông qua nhiều cá nhân. Theo những quan sát của người viết bài này, một số nhà đấu tranh nổi tiếng trong nước đã nhận trợ giúp (như một khoản trợ cấp) hàng tháng là từ 100 đến 300 USD. Cá biệt có những người, chỉ trong khoảng từ 3 đến 5 năm lại đây đã nhận được tổng số tiền tương đương với hàng vài trăm triệu Đồng Việt Nam.

    Cũng cần nhìn rõ một thực tế rằng: Vì bị công an liên tục bao vây phá hoại về kinh tế, mất công ăn việc làm, nên nhiều nhà đấu tranh thành ra thất nghiệp. Nếu không nhận được sự giúp đỡ quý giá về tài chính thì chắc chắn là đã có nhiều nhà đấu tranh trong nước phải bỏ cuộc từ lâu vì “bụng đói mắt hoa” thì chẳng còn hơi sức đâu mà đi đấu tranh nữa. Như vậy có thể thấy vai trò to lớn không thể thiếu của các tổ chức, đảng phái của người Việt ở hải ngoại đối với phong trào đấu tranh trong nước.

    Và trên các phương tiện truyền thông, báo chí, mọi người đều thấy xuất hiện lá cờ Vàng ba sọc đỏ của Việt Nam Cộng Hòa trước đây, trong tất cả các cuộc biểu tình của người Việt ở hải ngoại. Đáng chú ý là tại một số quốc gia, lá cờ ấy đã được nhà nước công nhận như một biểu tượng chính thức của người Việt tị nạn Cộng Sản. Vậy lá cờ Vàng đang là biểu tượng đấu tranh không khoan nhượng với nhà cầm quyền CSVN. Lá cờ ấy cần được tôn trọng trên vị trí hàng đầu, tượng trưng cho cuộc đấu tranh giành dân chủ tự do và chính nghĩa của Người Việt.

    Ngay lúc này, không một ai có thể tìm hoặc chọn, hoặc sáng tạo ra được một lá cờ cách mạng, khả dĩ để cho toàn dân Việt Nam có thể chấp nhận và sử dụng. Vậy tại sao chúng ta lại không chọn lá cờ Vàng làm biểu tượng cho cuộc đấu tranh hiện nay? Phải chăng ở Miền Bắc và một nửa Miền Trung Việt Nam, người dân bị tuyên truyền nhồi sọ mấy chục năm nay rằng lá cờ Vàng là của “ngụy quân ngụy quyền”, nên suy nghĩ thủ cựu lạc hậu đó đã hằn sâu vào trong tim trong óc của họ, khó lòng thay đổi được?

    Nếu ai đó khó chấp nhận lá cờ Vàng thì cũng có thể đồng nghĩa là họ vẫn tôn thờ lá cờ Đỏ của chế độ Cộng Sản, họ vẫn chưa có sự thoáng đạt trong tư duy đấu tranh. Tại sao lại nói như vậy? Bởi vì lá cờ Vàng hiện nay không thể đại diện cho chính thể VNCH nữa, quốc gia đó không còn tồn tại, nó đã đi vào dĩ vãng của lịch sử. Ngày nay chúng ta cũng thấy rằng, không còn đảng phái hay tổ chức đấu tranh có tên tuổi nào lấy hai chữ “phục quốc” gắn kèm cho tổ chức của mình, như cách nay khoảng 25 đến 35 năm về trước. Lá cờ Vàng vì thế chỉ nói lên ý nghĩa đấu tranh, mà không mang ý nghĩa phục quốc.

    Vấn đề con người, cụ thể là tuổi tác của các nhân sự trong các đảng phái và tổ chức của người Việt ở nước ngoài cũng là điều đáng quan tâm. Nếu nhìn các tấm hình chụp và phổ biến trên mạng Internet thì có thể đoán được là hầu hết những nhân sự đấu tranh đều đã khá già. Suy đoán theo mốc từ năm 1975, một viên chức hay binh sĩ VNCH trẻ nhất cũng khoảng 18 – 20 tuổi, thì ngày nay họ cũng đã khoảng 55 tuổi. Những người “trẻ” ấy lại đều không phải là công chức có cỡ, hay sĩ quan trung, cao cấp của VNCH, vì các chức sắc đó không thể có ở người trong độ tuổi 18 đến 20. Vậy họ không phải hoặc đặc biệt ít, có chân làm lãnh đạo của các đảng phái và tổ chức đấu tranh hiện nay của người Việt ở nước ngoài.

    Theo tìm hiểu của người viết bài này, độ tuổi trung bình của các thành viên đấu tranh có tên tuổi ở hải ngoại đang khoảng 65 tuổi. Ở tuổi đó, nếu cách mạng giải thể chế độ Cộng Sản thành công, họ cũng khó có cơ may được lên làm tổng thống, thủ tướng hay các vị trí nào khác trong chính quyền dân chủ mới (ấy là nếu ta giả sử hôm nay cách mạng đã thành công rồi). Vì vậy chúng ta có thể kết luận động cơ đấu tranh của họ không phải vì muốn “chia phần” hay tìm kiếm một mối lợi nào cho riêng họ.

    Về con cái và gia đình những quân, cán, chính của VNCH cũ. Hiện nay họ đã hoàn toàn hòa nhập vào Dòng Chính của các nước đã cưu mang họ, một số thành viên được sinh ra tại hải ngoại, nay hầu hết đều nói tiếng Việt không rành nữa, và họ đang bị “dòng chảy” tự nhiên của xã hội trong Dòng Chính cuốn đi, họ đã mất gốc Việt phần nào hoặc tất cả. Vậy họ cũng không thể về lại Việt Nam để làm quan chức được nữa. Họ không “giành phần” với nhân dân Việt Nam. Vậy quyền, nghĩa vụ, và trách nhiệm giải thể chế độ CSVN là hoàn toàn thuộc về nhân dân trong nước là chính.

    Với những phân tích như trên, có thể thấy lá cờ Vàng không hề là mối đe dọa nào, dù là nhỏ nhất đối với quốc nội, như những suy nghĩ có phần cục bộ, thiếu nhìn xa nào đó của một vài cây bút hải ngoại. Ngược lại, nó đang là biểu tượng đại diện cho sự đấu tranh ôn hòa nhưng cương quyết, nhằm hạ bệ chế độ Độc tài. Sau này, khi cách mạng thành công, việc chọn quốc kỳ quốc ca sẽ do quốc hội mới quyết định, có thể còn phải thông qua trưng cầu ý dân. Lá cờ Vàng có được nhân dân Việt Nam chọn làm quốc kỳ hay không, là quyền của toàn dân, không ai có thể tùy tiện áp đặt.
    Lê Nguyên Hồng

    • Timsuthat says:

      Đáng khen! Anh Hồng viết bài phân tích rất đúng, nói lên những điều tôi muốn nói. Lá cờ vàng là biểu tượng cho lý tưởng tự do dân chủ, và là biểu tượng hợp lý nhất cho cuộc cách mạng – nếu muốn làm bây giờ, chứ nó không là ý nguyện tái lập VNCH cũ với người cũ và hiến pháp cũ; bất cứ lá cờ nào khác sẽ phải mất nhiều thời gian và công sức để tạo uy tín cho nó. Sau khi cách mạng thành công, việc chọn quốc kỳ quốc ca sẽ do quốc hội mới quyết định. Chỉ những người không hiểu lịch sử và thể chế VNCH trước đây mới gắn liền lá cờ với sự thất bại và bôi nhọ nó. Tôi thuộc loại ‘sắp già’ như anh phân tích; chưa chắc tôi đã về VN dù nếu cách mạng thành công vì đã ở Mỹ quá lâu rồi, nhưng chỉ mong ngày thấy VN tự do dân chủ thực sự để dân tộc ta có công bằng, phát triển và hạnh phúc như tôi đã hưởng ở xứ Mỹ này.

  3. Trung Kiên says:

    Trích bài chủ…”nếu cho cờ vàng ba sọc đỏ ở miền Nam cũ là cờ “ngụy”, và không hề có ai thực bụng hoặc đã quyết tâm đổ máu vì nó, là hoàn toàn không đúng. Cũng như cho cờ đỏ sao vàng chỉ là cờ cộng sản và trong thực tế không có ai đã đổ máu hay quyết tâm sinh tử vì nó như một lý tưởng yêu nước thật sự, cũng hoàn toàn không đúng. Bởi vì, bất kỳ cuộc chiến nào, cho dù ý nghĩa ra sao, kể cả những cuộc chiến có phần nào đó nồi da xáo thịt, thì những ý nghĩa tuyên truyền chính trị, các mệnh lệnh một chiều hay khắc nghiệt, vô tình, không phải không có.” (hết trích)

    Kính chào tác giả Võ Hưng Thanh
    Cám ơn tác giả đã có bài viết với những lời lẽ nhẹ nhàng, văn ngôn thông thoáng! Đoạn viết trên đây thể hiện sự mong muốn dung hoà và tôn trọng LÁ CỜ VÀNG lẫn ĐỎ với ý tưởng “Hoà Giải Hoà Hợp” của tác giả?

    Tác giả viết: “Bởi thực chất, về mặt pháp lý trong nước, VNCH ngày nay không còn tồn tại nữa, ít ra cũng đã 36 năm rồi, điều đó hoàn toàn là một thực tế, không thể nào nói khác đi hay chối cãi được”.

    – > Đồng ý với nhận định trên đây của tác giả, đối với thế giới và nhà nước csvn thì như thế, nhưng với hàng triệu người đã chạy trốn CS thì ngược lại, CỜ VÀNG vẫn là “linh hồn” của họ và là biểu tượng cho DÂN CHỦ – TỰ DO. Dĩ nhiên nhà nước csvn sẽ không chấp nhận sự hiện diện của Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ ở VN. Nhưng ở những quốc gia dân chủ thì một đoàn thể hay một tổ chức hoặc đảng phái vẫn được quyền chọn cho mình một lá CỜ. Như vậy khi NVHN đã chọn CỜ VÀNG BA SỌC ĐỎ làm biểu tượng của họ, nhất là lá cờ ấy lại được vinh danh và tung bay khắp nơi trên thế giới, thì nhà nước VN cũng phaỉ nên tôn trọng họ, tác giả đồng ý chứ?

    Tác giả viết:..”Bởi vì chỉ cần một trong hai bên nào đó không thật lòng, không có mục đích đúng đắn thật sự, mọi sự hòa giải hòa hợp đều không thực hiện được, chỉ là bề ngoài, hoặc thực chất, thật sự cũng chỉ là không cần thiết”.

    – >Hình như tác giả đã đi quá xa? Ai là người có khả năng tạo điều kiện “HOÀ GIẢI HOÀ HỢP” nếu không phải là nhà nước? Thế nhưng đã có bao giờ lãnh đạo csvn chính thức lên tiếng về việc này chưa, hay chỉ muốn NVHN phải buông CỜ VÀNG để qui thuận họ?

    Mà muốn “Hoà Giải Hoà Hợp” thì phải biết tôn trọng lẫn nhau, phải thực tâm và có ý chí! Tác giả thấy thế nào, nhà nước csvn đã sẵn sàng hoặc là có ý tưởng cho việc này chưa?

    • Võ Hưng Thanh says:

      Chuyện nhà nước nhà nước lo riêng đó
      Dính dáng gì tôi là một cá nhân
      Tôi độc lập tự do như con én
      Lướt nhẹ nhàng thoải mái giữa trời xanh
      Hỏi nhà nước ông viết thơ mà hỏi
      Còn tôi đây như gió thoáng trên cành
      Gió bay mãi bốn bề không gian rộng
      Có khi nào lại nhỏ hẹp loanh quanh
      Ông coi đó giữa ông và tôi khác
      Giống một trời một vực chốn thiên thanh !

      VHT

      • Trung Kiên says:

        Thưa ông Võ Hưng Thanh

        Ông đã biết và viết…”Chuyện nhà nước nhà nước lo riêng đó
        Dính dáng gì tôi là một cá nhân

        Vậy thì câu…”Bởi vì chỉ cần một trong hai bên nào đó không thật lòng, không có mục đích đúng đắn thật sự, mọi sự hòa giải hòa hợp đều không thực hiện được, chỉ là bề ngoài, hoặc thực chất, thật sự cũng chỉ là không cần thiết”…có quá thừa thãi và không thực tế không?

        Ông đã viết sai địa chỉ, hay chỉ nói cho suông miệng, tiện tay?

        –> Vì “một bên” là đảng csvn (có lãnh đạo) còn “bên kia” là nhân dân (kể cả NVHN) không có lãnh đạo! Vậy thì cho dù đại đa số nhân dân “THẬT LÒNG” muốn “hòa giải hòa hợp”…Nhưng lãnh đạo csvn không những…KHÔNG MUỐN, mà còn chủ trương tìm mọi thủ đoạn để kích động, gây hận thù chia rẽ như hiện nay!

        Thiển nghĩ, khi viết câu này, Ông nên gởi thẳng vào lãnh đạo csvn thì hay hơn!

      • Võ Hưng Thanh says:

        LỜI ĐÁP CHO ÔNG TRUNG KIÊN

        Ai chẳng thích nói điều gì mình suy nghĩ
        Còn điều chi ai nói của người ta
        Dân chủ đấy không chân nào dẫm đạp
        Tự do đây không ai phải bịt mồm
        … (BBT bỏ)
        VHT

        (BBT: Rất mong mọi người góp ý trên tinh thần xây dựng)

      • Trung Kiên says:

        Xin đáp lại ông Võ Hưng Thanh

        Ai chẳng thích nói điều gì mình suy nghĩ -> vậy là chỉ thích nói bậy?
        Còn điều chi ai nói của người ta -> bịt tai, không muốn nghe?
        Dân chủ đấy không chân nào dẫm đạp -> Vì thế mà cứ làm bừa, nói bậy?
        Tự do đây không ai phải bịt mồm -> Vì thế mà cứ oang oang nói bậy, xả rác vô trách nhiệm???

        Bó tay!Com

  4. Phan Nguyen says:

    Ông làm tôi suy nghĩ nhiều về sự khác biệt giửa “cầm quyền” và “chính quyền”. Thiết nghĩ trong thế kỷ của dân chủ, chúng ta đang nằm ngoài sự kềm chế của “định hướng tư duy” đều hiểu rõ sự khác biệt của một chế độ độc tài và chế độ dân cử. Thế giới đã lên tiếng với những chế độ đó khi chúng bị phản ứng từ phía nhân dân và cố chấp không từ bỏ quyền lợi riêng tư mà còn dùng vũ lực để đàn áp những người đáng lý phải làm chủ đất nước. Nếu vậy những chế độ đó chẳng phải đã từng có đại diện trong các tổ chức quốc tế về kinh tế hay ngoại giao, từng ngồi tại ghế LHQ hay sao và vì vậy đã “hợp pháp” trên bề mặt?. Gần nhất Mubarak đó! Gaddafi như thế nào? Tôi thích nhất là dân trí của tây phương, nó cho biết người dân hiểu rõ việc “lật đổ chính quyền bằng lá phiếu”, mang đến sự thay đổi cũng bằng lá phiếu. Mọi chế độ đến với quyền lực không bằng việc bầu cử công khai và minh bạch, đối với tôi chỉ là “đám cầm quyền” bất hợp lệ. Mọi việc hãy để người dân quyết định trong một xã hội dân chủ, kể cả cờ xí như ông đã bàn.

    • Võ Hưng Thanh says:

      TRẢ LỜI ÔNG PHAN NGUYÊN

      Chính quyền của kẻ cầm quyền
      Cả hai nghĩa ấy đi liền cùng nhau
      Như ông có một cái khâu
      Cái khâu ông có chớ đâu phải người
      Đấy xem ông chớ phì cười
      Chuyện đơn giản vậy sao người ngẩn ngơ
      Tôi đây tuy dẫu làm thơ
      Nói về ý nghĩa chẳng phơ phất ngoài
      Cái gì dân vẫn muốn hoài
      Ấy điều thực chất chẳng đòi hư danh !
      (BBT bỏ hai câu cuối)

      VHT

  5. TrucTruong says:

    LeQuocTrinh says:
    12/03/2011 at 09:55 Chào bạn Thanh,

    Bạn đã trả lời một cách vắn tắt như sau:

    …”Cho nên tranh đấu cho chính nghĩa, chân lý khách quan phải nhằm vào kết quả cuối cùng của nó, vào lợi ích chung của nó”….

    ………………………..

    Hay! Hay lắm! Lý thuyết xuông là thế đấy! Và bạn đã vô tình đi vào vết xe đổ “Lấy cứu cánh biện minh cho phương tiện” của tập đòan lãnh đạo ĐCS VN mà không hay.

    Vì cố gắng biện minh cho cứu cánh “con đường Xã Hội Chủ Nghĩa” mà Nhà Nước CS đã từng hy sinh hàng vạn, hàng triệu sinh linh trong suốt 60 năm thống trị, phải chăng bạn muốn dẫn dắt lập luận này đưa đến cái gọi là “kết quả cuối cùng của nó”. Bạn đang mơ ngủ đó! Hãy tỉnh giấc mộng sớm đi. Bạn đang sống trong một bối cảnh đất nước đến hồi kết thúc mà vẫn còn u mê hay sao?

    Thân chào,
    ……………………………………………………………………………………………………………………………

    Có cứucánh để biệnminh
    Còn hơn ta mãi giữ phận mình chiên dê?!,
    Chiêndê nôlệ ngumê
    Ngườita chăn là để ”thịt” mà ai kia cứ mê lầm!!!???

    • Võ Hưng Thanh says:

      TRẢ LỜI ÔNG TRÚC TRƯƠNG

      Ông nói tôi suông ông về đây mà tranh đấu
      Đừng đứng ngoài rào mà chỏ mỏ sủa vang
      Tôi người nghiêm túc đàng hoàng nên lý thuyết
      Để mọi người nhìn vào đó đặng nghĩ suy
      Ông thực tế giống như phường cẩu trễ
      Trễ quá rồi nước đã chảy xuống chân
      Lau khô đi hay thay quần lót khác
      Đừng để cho hôi hám khiến bần thần !

      VHT

  6. Mot Khuc Ruot says:

    Tác giả lý luận tính hợp pháp và bất hợp pháp cũa lá cờ CS và lá cờ Vàng Ba Sọc Sọc đỏ thật là nông cạn , ngây thơ đến độ buồn cười . Hợp Pháp có nghĩa là tuân thủ theo tinh thần cũa Hiến Pháp , cái hiến pháp cũa chế độ CS hiện nay là cái hiến pháp xuất phát từ khẩu súng , từ bạo lực Cách mạng CS , thế thì nó có giá trị đối với nhân tâm , đối với tinh thần tự do , dân chủ hay không ??? . Tiền cũa tôi bị tên ăn cướp lấy đi nên tôi không có tính hợp pháp đối với số tiền đó , phải chăng đây là lý luận cũa tác giả ??? . Chính quyền , cảnh sát tìm cách nói chuyện , thương thuyết với bọn khủng bố về số phận cũa các con tin , phải chăng tác giả cho rằng những tên khủng bố mang tính ” hợp pháp ” đối với số phận cũa những con tin ??? . Các quốc gia CS như Đông Âu , Liên Xô vẫn là thành viên cũa LHQ , lá cờ cũa họ tung bay khắp thế giới , tại sao ???. Không phải thế giới công nhận tính hợp pháp cũa các chế độ độc tài CS và lá cờ cũa bọn chúng , mà vì thế giới muốn thanh bình , và cũng vì cuộc sống cũa những con người đang sống tại các quốc gia đó . Chế độ bị người dân lật đổ thì lá cờ cũng bị chính người dân quăng vào thùng rác .
    Tác giả hãy nhớ rằng , những lá cờ mang tính biễu tượng cho quê hương , dân tộc luôn luôn tồn trạng dù chế độ , hay chính thể chính trị thay đổi . Chỉ có những lá cờ mang biểu tượng cho một chủ thuyết , một chế độ , một cá nhân ,một đảng phái như lá cờ cũa bọn CSVN mới bị quăng vào thùng rác khi có sự thay đổi . Một ví dụ , cờ CS Liên Xô bị chính người dân LX quăng vào thùng rác , và lá cờ tam tài thời Nga Hoàng được phục hồi . Hay , lá cờ Tam Tài cũa nước Pháp vẫn tồn tại qua thời kỳ quân chủ cũng như Cộng Hòa . Bởi vậy , lá Cờ Vàng Ba Sọc Đỏ vẩn là niềm mơ ước , được trân trọng là vì lá cờ đó mang biểu tượng cũa quốc gia đất nước .
    Tác giả đặt vấn đề hòa hợp , hòa giải , thế thì theo tác giả nguyên do gì dân tộc VN phải cần sự hòa hợp , hòa giải ??? Ai là kẻ cần phải hòa hợp , hòa giải ??? Kẻ nào gây chia rẽ dân tộc để hôm nay tác giả đặt vấn đề Hòa hợp , hòa giải ?? . Theo tác giả , những người dân Lybia , cần phải hòa hợp , hòa giải với bạo Chúa Gaddafi sao ?? . Lý luận ngây ngô , xuẩn độc ….bình dân gọi là ” Nói chuyện ruồi bu ” .

    • Nguyen V N says:

      Xin chép tặng quí bạn một bài thơ hay về hai lá cờ mà bạn Sông Lô viết trong trại Cải tạo CS, nhưng đac biệt là KHÔNG có mùi THÙ HẬN.
      BIỂU TƯỢNG
      Khi Tiếng gọi Công Dân hát vang dưới cờ Vàng ba sọc đỏ
      Khi Tiếng Quân Ca cất lên dưới cờ đỏ sao vàng.
      Và bao người chung quanh đứng chào nghiêm trang
      Bạn sẽ hành xử như thế nào khi ngang qua đó
      Đây là một câu hỏi khó
      Thiết nghĩ cho dù bất cứ là ai
      Người Á ,người Mỹ, Người Âu, người Phi hay là người châu Úc
      Khi lá cờ của một nước
      Đang được kéo lên và quốc ca đang được hát
      Phản ứng tự nhiên là dừng lại tỏ lòng
      Đó là biểu thị sự tôn trọng một biểu tượng thiêng liêng
      Của tha nhân như tôn trọng chính mình
      Bởi dưới màu cờ ấy có bao nhiêu người nằm xuống hi sinh
      Đổ máu đổ xương cho tiền đồ dân tộc họ
      Trong trại học tập cải tạo sau biến cố 1975 tại Việt Nam
      Lá cờ vàng ba sọc đỏ bị kẻ chiến thắng say men
      Điên cuồng sỉ nhục bang trò chơi hạ nhục
      Họ làm quần đùi chơi bóng chuyền
      Trước mắt những người sỉ quan thua cuộc
      Bạn có đau không khi thấy biểu tượng thiêng liêng của mình
      Bị phỉ báng cộc cằn thô lổ bất lương
      Có ai cùng khóc với tôi lúc ấy
      Nếu bạn tôn trọng lá cờ của tôi
      Như bạn tôn trọng lá cờ của bạn
      Và ngược lại tôi không được như thế
      Ai sẽ là người có văn hoá hơn ai
      Quê hương mình bất hạnh kéo dài
      Dân tộc mình một thời chia đôi đất nước
      Huynh đệ tương tàn nồi da xáo thịt
      Tiếp nối nhau viết trang sử nhọc nhằn
      Và bây giờ lịch sử đã sang trang
      Đất nước mình vẫn lạc hậu đói nghèo
      Dân của mình vẫn chưa có Tự Do Dân Chủ
      Sao một số người thì cứ dành nhau chính nghĩa
      Dưới hai lá cờ kẻ thắng người thua
      Nếu đứng trên lập trường dân tộc với Dân Chủ và Tự Do
      Mầu cờ ấy do toàn dân chọn lựa

    • Võ Hưng Thanh says:

      Ông yêu nước kiểu mồm suông nhỏ dãi
      Càng nhỏ nhiều mặt đất lại tanh hôi
      Tôi yêu nước theo tinh thần lửa bốc
      Bốc cao càng đốt cháy loại ông cà !

      VHT

    • Võ Hưng Thanh says:

      Tôi luôn nghĩ tới con người
      Con người dân tộc, con người Việt Nam
      Vàng hay đỏ có gì quan trọng
      Đó chẳng qua giai đoạn bề ngoài
      Từ Hùng Vương đâu có gì vàng đỏ
      Ông hận thù nên mới nói tào lao
      Trong cuộc đời hận thù luôn có đó
      Nhưng vượt lên mới thật sự tầm cao
      Quên quá khứ dẫu có nhiều uẩn khúc
      Hãy bình tâm xem tợ chuyện chim bao !
      Như ác mộng rồi cũng thường qua hết
      Khi mặt trời, thức giấc đã lên cao
      Nghe chim hót bốn bề quên hết cả
      Đừng hẹp hòi như nước đọng trong ao !

      VHT

  7. VM says:

    Lá cờ rõ ràng là biểu tượng cô đọng và quan trọng về quan điểm chính trị của cá nhân hay nhóm người.
    Cùng dương cao hay theo một ngọn cờ, nhất là trong những hoạt động chính trị chính trị là cách dễ dàng và đơn giản nhất thể hiện sự đoàn kết về mặt chính trị của một nhóm người. Vì mang ý nghĩa tinh thần như thế nên lá cờ sẽ chẳng phụ thuộc chuyện nó sinh ra thế nào, nước nó đại diện còn hay không. Hãy cứ còn người nghĩ rằng lá cờ đó đại diện cho tư tưởng chính trị của mình, thì lá cờ còn được tồn tại và sử dụng.
    Dĩ nhiên, trong trường hợp cờ đỏ và cờ vàng của VN, nếu cả hai nhóm người trung thành với hai là cờ đó không chịu thay đổi, thì mâu thuẫn vẫn mãi tiếp diễn, giống như lịch sử 30 năm (hơn?) đẫm máu của liên quan đến hai lá cờ này.

    • Võ Hưng Thanh says:

      Ý nghĩa cao nhất của chính trị là nhằm phục vụ điều tốt. Đó là ý nghĩa tại sao từ ngàn năm trước Khổng tử đã nói chính giả, chính giã.
      Cho nên theo nguyên lý thì chính trị luôn cần thiết và không bao giờ được sai. Chỉ có những người, tức những cá nhân làm cho chính trị thành sai, làm hỏng lý tưởng cao cả của chính trị. Cá nhân làm sai như thế có thể có bất kỳ ở đâu, lúc nào và thời đại nào, mà không phải chỉ có phán đoán riêng tư, chủ quan, hoặc một chiều duy nhất cho ai cả. Cho nên, quyền phán đoán là quyền riêng của mỗi cá nhân, mỗi người, nhưng chân lý phán đoán lại là của mọi người, mọi thời đại, tức vượt lên mọi cái riêng tư của mỗi cá nhân.
      VHT

  8. nt says:

    Bài viết quá dài mà thật chất không có gì mới lạ. Nghĩ cho cùng, tác giả muốn nói cái nầy:

    http:// vietlist. us/ CD_Cali/ cdcali650.shtml

    • Võ Hưng Thanh says:

      Khi chế độ VNCH còn ở Miền nam, cờ đỏ sao vàng của Miền Bắc và cờ đỏ xanh sao vàng của MTDTGPMN khi ấy đem trưng ra ở miền Nam, dĩ nhiên là bất hợp pháp. Cũng vậy hiện giờ nếu cờ nền vàng ba sọc đỏ cũ, và cờ MTDTGPMN lại được giương cao có ý đồ chính trị trong cả nước đều là bất hợp pháp.
      Bất hợp pháp đơn giản chỉ là không phù hợp, nghịch lại pháp luật đang có của một nền chính trị, một đất nước, thế thôi.
      Có nghĩa, hợp pháp hay bất hợp pháp chỉ mang ý nghĩa chính trị, ý nghĩa pháp luật, mà chủ yếu không đi theo với các ý nghĩa khác.
      Cũng thề, trước khi LX sụp đổ thì cờ nước Nga xưa là bất hợp pháp. Nhưng nay nó là hợp pháp thay cho cờ LX không còn được dùng theo cách hợp pháp nữa.
      Vấn đề chỉ đơn giản như vậy, trẻ con hay người bình dân, ít tri thức nhất cũng đều có thể biết.
      Những người nào chỉ hô hào chính trị suông mà không có kiến thức về chính trị, về pháp lý, phỏng có ích gì cho ai.
      Nên bất kỳ người có ý hướng chính trị nghiêm túc nào cũng vẫn chỉ tự coi mình là phương tiện, còn ích lợi chung cho toàn thể xã hội, cho đất nước, mới là thật sự cứu cánh, mục đích tối hậu. Vậy thì nếu làm ngược lại điều đó, chỉ có thể là ‘chính trị’ kiểu điều đóm, kiểu tư lợi, kiểu xôi thịt, kiều đầu cơ thấp kém, kiểu ngụy chĩnh trị, còn có gì để đáng nói tới nữa.
      VHT

      • Trung Kiên says:

        Tôi chịu câu này của bạn đọc VHT…”Nên bất kỳ người có ý hướng chính trị nghiêm túc nào cũng vẫn chỉ tự coi mình là phương tiện, còn ích lợi chung cho toàn thể xã hội, cho đất nước, mới là thật sự cứu cánh, mục đích tối hậu. Vậy thì nếu làm ngược lại điều đó, chỉ có thể là ‘chính trị’ kiểu điều đóm, kiểu tư lợi, kiểu xôi thịt, kiều đầu cơ thấp kém, kiểu ngụy chĩnh trị, còn có gì để đáng nói tới nữa.“…Hay tuyệt!

        –> Thế nhưng, mong ông VHT cho biết rõ quan điểm của mình…Nhà cầm quyền csvn hiện nay có nghiêm túc trong chính trị, và họ có đặt” ích lợi chung cho toàn thể xã hội, cho đất nước không, hay cũng chỉ là thứ ‘chính trị’ kiểu điều đóm, kiểu tư lợi, kiểu xôi thịt, kiều đầu cơ thấp kém, kiểu ngụy chĩnh trị???

      • Võ Hưng Thanh says:

        Ông muốn hỏi cứ về đây mà hỏi
        Hoặc nhắn tin hoặc điện thoại không sao
        Tôi vốn dĩ con người không phụ thuộc
        Ông hỏi tôi tôi biết đáp thế nào
        Ý ông muốn mượn lời mà hỏi kháy
        Kiểu quanh co có thẳng thắn gì đâu
        Đừng quy chụp cũng đừng suy đoán nữa
        Ông nói chi cứ nói thẳng rõ ràng
        Đừng chưởi bới mỗi người riêng quan điểm
        Bàn cùng nhau mới là cách cao sang !

        VHT

      • Trung Kiên says:

        Thưa ông Võ Hưng Thanh
        Thông thường thì khi viết bài chủ, tác giả lắng nghe ý kiến của bạn đọc và đối thoại trong sự tương kính. Nhưng qua những câu trả lời với văn ngôn trên đây cho thấy, Ông không thể là người viết bài chủ và càng không phải là nhà trí thức Võ Hưng Thanh sinh năm 1944, Quảng Nam. Theo học Triết học tại Đại Học Văn Khoa và Luật tại Đại Học Luật Khoa Sài Gòn. Tốt nghiệp Tiến Sĩ Triết học và hành nghề Luật sư tại Saigon!
        Vì một người trí thức thì không thể bệ rạc, bốp chát và mất tư cách như thế, có chăng Ông là sự trùng tên, hoặc là Ông cố tình lấy nick theo tên của LS Võ Hưng Thanh để bôi nhọ ông ta?

  9. Bạn nói chuyện nghe mắc cười quá. y như cái điệu lũ Cộng khoe rằng chúng được quốc tế…công nhận. Thế thì tất cả những ai là người Việt Nam, cũng phải răm rấp công nhận chúng!…No…cãi cọ…

    Quốc tế, vì chuyện…mần ăn, vì các cú lừa giao dịch, vì….theo thời, công nhận Việt Cộng vì chúng chiếm, độc quyền trị nước, chưa có quyền lực nào khác khã dĩ có thể nói chuyện mà…ngó lơ Việt Cộng. Họ đành phải nói chuyện với chúng. Giả như VN, người dân dựng lên được một quyền lực khác, tự do dân chủ, chắc chắn lũ Cộng sẽ ra rìa.

    Cho nên quốc tế là quốc tế, lòng người dân, mới là quan trọng.

    36 năm dài, các thế hệ nối tiếp ra đời, đi ra đi vô chỉ nhìn thấy cái lá cờ đỏ, chính quyền…lừa, dẫu muốn dẫu không, cũng thành…quen. Nhưng lâu ngày dài tháng, những ai né được các lối chận ngách thông tin của VC, họ đều nhìn ra được chân tướng của lũ lừa ấy. Quốc tế công nhận chúng, quả là một đều đáng xấu hổ cho dân tộc Việt. Phải tìm cách thanh minh thanh nga cho họ hiểu. việt Cộng là Việt Cộng, người Việt là người Việt, hai cái thực thể đó, khác hoắc. Chớ có nhập nhằng, Cộng là….nhân dân, nhân dân là…Cộng!

    Chính quyền VNCH tan rã, nhưng người dân của VNCH vẫn còn có mặt trên triệu người, vòng quanh thế giới. Cờ VNCH vẫn tung bay, Việt Cộng đi ngoại giao xin xõ, gặp cờ VNCH, là….chun cửa hậu. Cán gộc VC, gặp rừng cờ VNCH là….tái mặt, luôn luôn phải có an ninh sỡ tại bão vệ họ chặc chẽ, không thôi…chỗi chà vô mặt! Đây là chuyện có thật, không phải…khẩu hiệu như VC lừa dân.

    Lấy cái lá cờ đỏ sao vàng, con nuôi của Tàu Cộng, lấy những cô hồn vì ngu ngơ, mất mạng vì đứng dưới cái lá cờ ấy, mà bảo rằng nó cũng…linh thiêng, thì quả là tội người cho những oan hồn…cãi cách ruộng đất, Huế Mậu Thân, Đại lộ kinh hoàng Quãng trị, mùa hè đỏ lữa Binh Long. Bao lâu Việt Nam còn cái lá cờ ấy, là bấy lâu Tàu Cộng còn…mừng rơn, cách chi dân VN đòi lại được các phần đất mà Việt Cộng đã dâng cho Tàu Cộng…

    Có nguỵ biện, có thanh minh minh thanh nga gì đi nữa, làm sao cái lá cờ đỏ và lũ Cộng có thể chạy tội bán nước trước lịch sử? Chúng luôn chửi VNCH, nguỵ Sài Gòn là tay sai, là bán nước. Sự thật ra sao chẳng lẽ đến nay không có người Việt nào trong nước nhìn thấy?

    csVN, muôn đời chỉ là giặc, trước lịch sử VN, chúng chỉ là giặc, vì chỉ có giặc mới bán nước, mới cướp của dân một cách bạo ác, dẹp sạch văn hoá đạo đức truyền thống tốt đẹp ngàn năm của dân Việt. Chúng tự…tôn nhau lên, không người dân có hiểu biết nào, bầu chúng ra cả! Cho nên, chúng không thể là…chính quyền hợp pháp của người Việt được. Chỉ là…tiếm xưng mà thôi.

    Quốc tế nhận định về giặc Cộng ở Việt Nam, sao bằng người Việt Nam nhận định về chúng?

  10. LeQuocTrinh says:

    Thân chào bạn Võ Hưng Thanh,

    Được biết bạn là người VN từ SaiGon vượt qua được ” bức tường lửa” đễ đăng bài lên diễn đàn DanChimViet, là tôi mừng thầm cho bạn. Tôi xin phép trao đổi với bạn vài hàng về đoạn văn sau:

    _______________________________________________

    …”Cho nên đó cũng chính là ý nghĩa của sự hòa hợp, hòa giải dân tộc thực lòng ngày nay, mà nếu muốn hay cần thiết mọi người đều có thể hướng tới. Bởi vì chỉ cần một trong hai bên nào đó không thật lòng, không có mục đích đúng đắn thật sự, mọi sự hòa giải hòa hợp đều không thực hiện được, chỉ là bề ngoài, hoặc thực chất, thật sự cũng chỉ là không cần thiết. Bài này sở dĩ được viết ra không phải hoàn toàn ngẫu hứng, mà thực chất trên mạng điện tử hiện nay, dường như đang có rất nhiều các ý kiến khác nhau đang rất sôi nổi đề cập đến các lá cờ theo kiểu của một cách thượng vàng hạ cám. Nên nói cho cùng lại, về mặt lịch sử cũng như về mặt pháp lý thực tế, hiện thời lá cờ vàng ba sọc đỏ không mang ý nghĩa hợp pháp trong nước, tức trong lãnh thổ quốc nội, còn ở ngoài nước, nó có thể liên quan đến nhiều đối tượng khác nhau, hoàn toàn tùy nghi và được tự do sử dụng, lại là chuyện khác. Ngay cả như cờ của MTDT GPMN cũ, tức chỉ là một nửa lá cờ của miền Bắc, thì nay cũng hoàn toàn không còn mang ý nghĩa gì. Điều này cũng chính là ý nghĩa pháp lý của vấn đề. Có nghĩa sự hợp pháp hay không hợp pháp là đối với nền pháp luật trong quốc nội hiện hữu, cho dù đó là bất kỳ quốc gia nào. Còn mọi toan tính khác nhau, điều đó chỉ là ý nghĩa chính trị, và cũng không còn là ý nghĩa pháp lý, tức không mang tính chất hợp pháp nữa, khi chống lại nhà nước, ít nhất cũng là đối với chính quyền, tức là Chính phủ đang cầm quyền, đó lại là chuyện khác. Bởi thực chất, về mặt pháp lý trong nước, VNCH ngày nay không còn tồn tại nữa, ít ra cũng đã 36 năm rồi, điều đó hoàn toàn là một thực tế, không thể nào nói khác đi hay chối cãi được.

    Saigòn, 08/03/2011
    ______________________________________________

    Bạn đã bỏ nhiều thì giờ để giải thích dài giòng lý thuyết xuông trên đề tài “thể chế”, điều mà thiết nghĩ mọi người trong diễn đàn này cũng đã biết rồi. Vấn đề nóng hổi đang gây tranh cãi, đó là tính cách hiện thực của cái thể chế mà bạn đang sống đấy.

    Vô hình dung, bạn đã làm chuyện tuyên truyền không công cho một chế độ và bạn đã vô tình tự mâu thuẫn, trên cơ sở lý luận và pháp lý, tôi xin đề cử ra đây:

    1)- Bạn đã hiểu nhầm hai chữ “chính quyền” và “nguỵ quyền”. Theo từ ngữ Hán Việt, “chính” là những gì thật, ngay thẳng, trung thực, rõ ràng, có danh tính hẳn hòi, còn “nguỵ” là cái gì giả tạo, không thật, không có danh tính, danh phận. Xin hỏi bạn rằng:

    a)- Tập đoàn lãnh đạo mà bạn gọi là “chính phủ” đó họ lấy tư cách gì đại diện cho toàn thế nhân dân VN? Họ đã được toàn dân VN tin tưởng bầu lên từ bao giờ? Trong cuộc phổ thông đầu phiếu nào? Suốt 60 năm qua họ ngồi trên ghế thống trị (cha truyền con nối) và tự họ lựa chọn đề cử người ra làm TBT, hay Chủ Tịch nước, ngay cả chức vụ thủ tướng. Họ âm thầm tổ chức, thu nhập đảng viên đế làm hậu thuẫn cho chức danh của họ, nhân dân nào được phép xen vào chuyện nội bộ Đảng? Thực tế này toàn dân VN đều thấy rõ từ lâu.

    Do đó kết luận: tập đoàn lãnh đạo này mất tính cách chân chính ngay từ nguyên tắc dân chủ căn bản nhất, gọi họ là “chính quyền, chính phủ” là sai lầm. Nếu bạn dựa trên “giáo điều CS” để chứng thực danh tính “đại diện” này thì đúng là bạn đang muốn níu kéo bánh xe lịch sử đó vậy. Có lẽ bạn vẫn chưa hiểu những bài học lịch sử về sự sụp đổ của khối Đông Âu và thành trì CS kiên cố Liên Xô (cuối thập niên 80), và mới đây là những hình ảnh về cuộc cách mạng hoa Nhài ở Trung Đông (Tunisie, Ai Cập). Bạn vẫn chưa hiểu tại sao ông BS Nguyễn Đan Quế vừa bị bắt hôm nọ vì tội “chống phá, lật đổ chính quyền nhân dân (?)” thế mà ngày hôm sau đã được thả ra ngay, không có lấy một lời giải thích từ phía Nhà Nước?

    b)- Vì lý do gì những cá nhân lãnh đạo chóp bu đó còn mang tên họ giả, bí danh, khi lên cầm quyền, danh tính của họ tại sao không được minh bạch cho toàn dân biết (từ ông Hồ Chí Minh, cho đến Võ Văn Kiệt và sau này là Nông Đức Mạnh)? Họ đi công cán nước ngoài, tiếp xúc nhiều nhân vật đại diện chính thức của các quốc gia khác, tại sao họ còn mang “bí danh”? Phải chăng vì trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp, Mỹ họ bắt buộc sử dụng nhiều tên họ giả để tránh ruồng bố, tù đày …và họ đã sống sót thật nhờ mang “bí danh”, rồi sau đó leo dần lên chức vụ cao nhất nước. Thế thì hàng trăm ngàn, hàng triệu bộ đội, thanh niên xung phong, dân quân hy sinh xương máu ngã xuống cho ba trận chiến tranh vĩ đại, họ mang tên thật hay tên giả? Mồ mả của những người hy sinh nằm xuống đó mang tên thật hay tên giả? Mồ mả ông Võ Văn Kiệt có mang tên Phan Văn Hoà do cha mẹ ông đặt cho không? Tên tuổi do cha mẹ đặt cho có gì xấu mà phải chối bỏ? Bao nhiêu chứng từ đó cho thấy tính cách “Ngụy, giả tạo” của tập đoàn lãnh đạo CS từ 60 năm qua.
    c)- Từ 35 năm qua, tập đoàn lãnh đạo này đã cố sức ra công xây đắp một bộ mặt hào nhoáng, tuyên truyền khắp thế giới, tổ chức nhiều đại lễ để chứng tỏ “danh tính lãnh tụ” của họ. Họ luôn tự nhận là “chính quyền nhân dân”, kết án chính phủ Ngô Đình Diệm, Thiệu-Kỳ là “bù nhìn, tay sai đế quốc Mỹ”, là “phản động, phản quốc”, thế nhưng những gì họ (DCS) thực hiện trong suốt 60 năm qua đã phản ánh ngược lại, bằng chứng lịch sử:

    - chiến dịch Cải Cách Ruộng Đất: tàn sát hơn 150,000 thường dân vô tội (1956);

    - vụ án Nhân Văn Giai Phẩm: trù dập, giam cầm, hành hạ các nhân sĩ và gia đình họ, kéo dài cả ba thế hệ;

    - chính sách Học Tập Cải Tạo, đầu óc phân biệt “Mỹ Nguỵ”, đưa đến hàng trăm ngàn người bị giam cầm, hàng triệu người bỏ nhà bỏ cửa di tản lên đênh trên biển cả;

    - bức công hàm của ông Phạm Văn Đồng “nhượng chủ quyền hải đảo TS-HS cho TQ”

    - và gần đây, những công trình dự án “bán đất, bán tài nguyên” cho người TQ đã gây tranh luận gay gắt trên mọi Diễn Đàn;

    Thế thì họ là chính quyền của nhân dân nào? Nhân VN hay nhân dân TQ? Vì lý do gì lãnh đạo Nhà nước VN đương thời không thể bảo vệ nổi những ngư dân VN đánh cá trong hải phận nước ta? Vì lý do gì hải quân VN không ngăn chận, can thiệp khi tàu bè TQ xâm phạm lãnh thổ hàng ngàn lần trong năm qua?

    Vụ án ông TS Cù Huy Hà Vũ còn đang nhùng nhằng, vì lẽ “tính cách pháp lý” của Nhà Nước. Ông CHH Vũ đã đâm đơn công khai kiện ông TT Nguyễn Tấn Dũng ra toà ba lần trong năm qua, với đầy đủ lý do pháp lý, lập luận vững chắc. Thế nhưng bộ máy Công An Nhà Nước đã bắt giam ông Vũ với một chứng cớ “nguỵ tạo về thông dâm” rất ư khôi hài, rồi từ đó đi miên man sang tội “chống phá chính quyền”. Để xem màn “hài kịch vụng về” này đi đến đâu? Nhà Nước có giỏi cứ đem ông Vũ ra toà kết án đi, rồi sẽ thấy dư luận quần chúng phản ứng ra sao!

    Bạn Võ Hưng Thanh chắc lại muốn dùng chiêu bài “chống phá chính quyền” để hăm he, hù hoạ những tiếng nói trung thực từ hải ngoại chắc? Cẩn thận đấy bạn! Thế giới ngày nay, với mạng lưới INTERNET hiện đại bao trùm khắp, thì làn sóng dân chủ tự do sẽ quét sạch hết những rác rưởi “độc tài, độc đảng” con sót lại. Đề nghị bạn nên bình tâm suy nghĩ.

    Còn chuyện Hoà Hợp Hoà Giải Dân Tộc: đây là vấn đề trọng đại nhất của dân tộc trong lịch sử cận đại này. Vấn đề này phải do dân tộc VN tự giải quyết với nhau, trong đó có hơn ba triệu người ở hải ngoại, vì lẽ họ cũng là nạn nhân. Tôi đồng ý với bạn là mọi sự sẽ phải giải quyết trong tình thương chân thật, không mang màu sắc chính trị giả tạo. Đương nhiên lại càng không do miệng lưỡi những kẻ đã từng gieo rắc hận thù trong quá khứ, gây phân hóa dân tộc trầm trọng, đó là những người liên hệ với ĐCS VN.

    Mến chào bạn,

    Lê Quốc Trinh, Canada
    10-03-2011

    • Võ Hưng Thanh says:

      Chính nghĩa và chân lý khách quan là của tất cả mọi người, không phải chỉ của riêng ai.
      Cho nên tranh đấu cho chính nghĩa, chân lý khách quan phải nhằm vào kết quả cuối cùng của nó, vào lợi ích chung của nó. Nếu chỉ nhằm chữi cho sướng miệng, chính mình phản ngược lại mình và cũng phản ngược lại sự trung thực, khách quan và đúng đắn của tất cả mọi người mà chính mình muốn vận động hay kêu gọi.
      VHT

      • LeQuocTrinh says:

        Chào bạn Thanh,

        Bạn đã trả lời một cách vắn tắt như sau:

        …”Cho nên tranh đấu cho chính nghĩa, chân lý khách quan phải nhằm vào kết quả cuối cùng của nó, vào lợi ích chung của nó”….

        ………………………..

        Hay! Hay lắm! Lý thuyết xuông là thế đấy! Và bạn đã vô tình đi vào vết xe đổ “Lấy cứu cánh biện minh cho phương tiện” của tập đòan lãnh đạo ĐCS VN mà không hay.

        Vì cố gắng biện minh cho cứu cánh “con đường Xã Hội Chủ Nghĩa” mà Nhà Nước CS đã từng hy sinh hàng vạn, hàng triệu sinh linh trong suốt 60 năm thống trị, phải chăng bạn muốn dẫn dắt lập luận này đưa đến cái gọi là “kết quả cuối cùng của nó”. Bạn đang mơ ngủ đó! Hãy tỉnh giấc mộng sớm đi. Bạn đang sống trong một bối cảnh đất nước đến hồi kết thúc mà vẫn còn u mê hay sao?

        Thân chào,

      • Võ Thiện Nguyên says:

        Không phải vô tình đâu, ông VHT muốn đưa người đọc vào mê hồn trận. Bác LeQuocTrinh nói thế này thì khác gì bóc mẽ ông Thanh?

        Ông VHT không đấu tranh đấu triếc gì cho chính nghĩa hết, mà chỉ lý thuyết suông, ai nói khác ổng hoặc là lên án chế độ CSVN là ổng kê vô miệng người ta “Nếu chỉ nhằm chữi cho sướng miệng, chính mình phản ngược lại mình và cũng phản ngược lại sự trung thực”!

        Đọc những comment của ổng cháu có cảm giác như là của một nịnh thần, nô bút vậy!

      • Võ Hưng Thanh says:

        Nói chơi thiên hạ đừng cười

        (BBT cắt vì những so sánh mang tính xúc phạm)

      • LeQuocTrinh says:

        Tôi đề nghị BBT DanChimViet đừng nên cắt bỏ những lời nói của ông VH Thanh. Cứ đăng tải nguyên vẹn những gì ông Thanh nói, để bàn dân thiên hạ được dịp nhìn thấy rõ hơn hình ảnh một “loại trí thức kiểu vô sản chuyên chính, được uốn nắn dạy dỗ dưới chế độ CS”, đây là một kinh nghiệm cho những ai muốn tìm hiểu bản chất thật của kiểu mẫu “nguỵ trí thức”, chuyên môn viết bài lý thuyết suông mang tính giáo huấn tuyên truyền cũ rích, nhưng khi đụng phải phản hồi lý luận đanh thép thì lại đổi giọng lưỡi biến thành “hàng tôm hàng cá”.

        Đây là cơ hội giao lưu giữa nhừng VK hải ngoại và những “nguỵ trí thức” còn rơi rớt lại trong xã hội VN thời nay. So với anh Cù Huy Hà Vũ thì lọai trí thức này không đáng “xách dép”.

      • Võ Hưng Thanh says:

        CHÁN THẾ

        Đời chán thế, có một người ngu thế
        Chưa biết gì về ngữ nghĩa khách quan
        Chỉ có nói một chiều như trẻ nít
        Y như con bù dú ở trên ngàn
        Con bù dú bú dù la ỏm tỏi
        Cứ càng la khi rừng núi ngân vang
        Đấy trí óc chỉ bằng chừng hạt đậu
        Có biết chi là ý nghĩa khách quan
        Khách quan đấy cái gì không phủ nhận
        Giống như ông đã dốt lại làm tàng !

        VHT

      • Tập Làm Văn says:

        CHÁN THẾ!

        Tên ông là Võ Hưng Thanh
        Trí thức mở miệng hôi tanh thế này?
        Luật sư hay chỉ dân cày
        Xin Ông ngẩng mặt, mặt mày ra sao
        Bán cá thì miệng phải rao
        Kiếm ăn thì phải lao đao tối ngày!
        Bút nô mà quá hăng say
        Giống như ông dốt lại hay làm tàng!

      • Võ Thiện Nguyên says:

        Rồi!
        Võ Hưng Thanh tính nói bậy nên bị bịt miệng?
        Không biết VHT này có phải là tác giả bài chủ hay không mà hành xử thiếu văn hoá vậy kià?

      • Võ Hưng Thanh says:

        TRẢ LỜI ÔNG VÕ THIỆN NGUYÊN

        Miệng tôi rộng dễ gì đâu bịt nổi
        Đâu như ông giống như mõm cắc kè
        Mắt ti hí còn da đầy màu sắc
        Toàn mụt u mà gân cổ lên khoe
        Là bài chủ hay chủ bài ông biết
        Chủ bài ông chỉ là thứ tầm phào
        Văn hóa gì cách ông mà văn hóa
        Có hay không thiên hạ biết từ khuya !

        VHT

      • Võ Hưng Thanh says:

        Miệng tôi lớn làm sao mà bịt đặng
        Đâu như ông chỉ bé tí tì ti
        Tấn công trước bảo người đừng động đậy
        Kiểu như ông thiên hạ thấy thật kỳ
        Ông đánh một tôi đáp mười ông khóc
        Quả là người có miệng tỉ tì ti !

        VHT

    • Võ Hưng Thanh says:

      Người đọc một hiểu mười kia mới quý
      Còn như ông có đọc hiểu bằng không
      Bài tôi viết nhằm mọi người cùng đọc
      Có ngờ đâu ông lại có trong dòng !

      VHT

      • LÂN says:

        Nếu bác Võ Hưng Thanh bình tĩnh và kiên nhẫn chờ đem “Về vấn đề cờ xí và chế độ chính trị” này đưa ra trong buổi họp Chi Bộ Đãng thì chắc hợp lý và dễ thuyết phục hơn.

      • Võ Hưng Thanh says:

        Ôi thôi cháu bé cái lầm
        Bác luôn độc lập có cần chi ai
        Phải chăng cháu mới là tài
        Đảng này đảng khác đúng đài cháu chăng ?

        VHT

Leave a Reply to Nguyễn văn Không Lừa