WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Ngô Bảo Châu và lòng yêu nước

Có ai nói rằng một thời kỳ lịch sử quan trọng đang xảy ra trên thế giới và ở đất nước mình thì quả thật không ngoa. Tôi và bạn đang sống và chứng kiến những biến đổi ngoạn mục đang xảy ra ở nhiều nơi trên thế giới, điển hình là những cuộc cách mạng đầy hào hùng của những người dân ở Trung Đông và Bắc Phi, và những tiếng nói ngày càng quyết liệt và thẳng thắn của những nhà dân chủ ở Việt Nam đang mạnh dạn đòi hỏi những quyền tự do cơ bản của mình dù cho phải đối mặt với bao thủ đoạn đàn áp thô bạo và hèn mọn của nhà nước độc tài Cộng Sản, điển hình là những tiếng nói của Tiến sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ. Không những Cù Huy Hà Vũ đã để lại cho dân Việt những bài lý luận tuyệt vời và đầy sắc bén, ông còn để lại trong lòng mọi người một hình ảnh đầy hiên ngang của một người anh hùng dân tộc đầy quả cảm và kiên định trước một toàn án man rợ và vô cùng tồi tệ đến nổi Giáo Sư Ngô Bảo Châu cũng phải buộc miệng than rằng nó đã làm mất thể diện quốc gia.

Bạn và tôi, chúng ta làm sao mà không có những cảm xúc dâng trào trước những hình ảnh vô cùng đẹp đẽ của những người dân bình thường mà đã trở nên phi thường vì chính tình yêu tổ quốc, non sông đã biến những bàn tay dơ cao của họ thành một sức mạnh để chiến thắng kẻ thù với gươm dao, súng đạn, và bạo lực trong tay. Và trong tôi một niềm cảm xúc càng mãnh liệt hơn khi theo dõi những gì đã xảy ra ở ngay đất nước mình từ ngày Tiến Sĩ Cù Huy Hà Vũ bị bắt và đến lúc ông phải ra tòa. Hình ảnh hàng ngàn người dân thắp nến nguyện cầu, và hình ảnh Cù Huy Hà Vũ hiên ngang nơi tòa án là những hình ảnh xinh đẹp vô cùng, sẽ sống mãi trong tôi. Và cũng trong niềm cảm xúc đó tôi đã dự định viết một bài với tựa đề: “Anh Hùng Cù Huy Hà Vũ và giấc mơ của tôi”, nhưng khi đọc được những lời phê bình về phiên tòa ô nhục của Giáo Sư Ngô Bảo Châu, và những lời phản biện đúng đắng và đầy tính thuyết phục của Huỳnh Thục Vy, tôi lại mong muốn được chia sẻ với Giáo Sư Ngô Bảo Châu và cô Huỳnh Thục Vy về những suy nghĩ của mình về bài viết tuy ngắn ngủi nhưng đầy tính cách mạng và được sự chú ý khá nhiều của Ngô Bảo Châu khi được phát tán trên mạng toàn cầu.

Trước hết tôi hòan tòan đồng ý với Huỳng Thục Vy về bài viết có vẻ vô cảm, cho mình là người ngoài cuộc ở cái đoản văn của Ngô Bảo Châu, nhưng tôi nghĩ rằng Ngô Bảo Châu đã cố tình làm như vậy vì bài viết nầy là ông đã viết với một đối tượng là nhà nước Việt Nam mà đứng đàng sau nó là đảng Cộng Sản Việt Nam. Ông đã làm ra vẻ khách quan, không đứng về phía Cù Huy Hà Vũ  và không có ý kiến gì về những việc Cù Huy Hà Vũ đã làm và bị đem ra xét xử, nhưng rõ ràng ông đã phê phán thẳng tay về hành động bắt giữ Cù Huy Hà Vũ một cách tiểu nhân và lố bịch của Công An và lề lối xử án một cách thiếu quang minh, chính đại và đầy “sợ hãi” của “quan tòa”. Tuy nói rằng ông chánh án đã hành động làm mất thể diện quốc gia, trong bài viết của ông, nhưng Ngô Bảo Châu hơn ai hết đã hiểu rằng ông chánh án chỉ là kẻ thừa hành mệnh lệnh và chỉ cố gắng tuyên án cho nhanh cho xong nhiệm vụ của mình, và chúng ta có thể hiểu rằng Ngô Bảo Châu đã ám chỉ cái sự tiểu nhân trong cái cách bắt giữ và sự hành xử thiếu văn minh và trái pháp luật của bộ chính trị đảng Cộng Sản. Và điều đó đã làm mất thể diện quốc gia của nhà nước Việt Nam. Hơn thế nữa, Ngô Bảo Châu còn chỉ ra được tâm lý sợ hải của chế độ khi truy tố Cù Huy Hà Vũ ra tòa bằng những bài viết và những câu trả lời của ông nhưng lại không dám trưng bày bằng chứng cho nhân dân biết và đem ra tranh tụng để mọi người thấy được cái đúng, cái sai. Vì quả thật cái chế độ nầy làm sao có thể tranh luận với luật sư Cù Huy Hà Vũ, vì những gì ông viết đều chính xác và nói lên nguyện vọng của toàn dân, đúng như lời của thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh đã nói: Cù Huy Hà Vũ đã nói thay cho mọi người.

Đây là lần thứ ba chúng ta thấy được những lời góp ý phê bình, một cách gián tiếp hay trực tiếp, của Giáo Sư Ngô Bảo Châu đối với chế độ nầy. Một điều đặc biệt là càng ngày tiếng nói ấy càng trở nên mạnh dạn hơn. Khởi đầu anh chỉ có những lời góp ý nhẹ nhàng về những thảm họa có thể xảy ra cho vấn đề khai thác Bô Xít, và lần thứ hai thì rất ngắn gọn nhưng đầy châm biếm khi ví von những kẻ được gọi là nhà báo, nhà văn ở Việt Nam, nhưng viết lách thì phải theo lề như những đàn cừu. Và lần nầy thì anh đã cho rằng nhà nước nầy đã dùng thủ đoạn tồi bại khi dùng “hai bao cao su” để lấy cớ bắt Tiến Sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ, và lại khiếp sợ ông đến nổi không dám trưng ra bằng chứng và mở miệng tranh luận. Anh còn cho đó là một lối hành xử đã làm mất thể diện quốc gia.

Theo tôi những gì Giáo Sư Ngô Bảo Châu đã làm là một điều rất đáng mừng cho phong trào đấu tranh cho tự do, dân chủ của Việt Nam ta. Tuy lời nói của ông còn nhiều hạn chế và hơi có vẻ quanh co, nhưng đây là tiếng nói quan trọng có thể coi như đại diện cho một tầng lớp trí thức trẻ đã có những thành công một phần nào nhờ “ơn mưa móc” của chế độ. Họ được cắp sách đến trường và “tự do du học”. Tuy rằng ra đến nước ngoài họ đã thấy mình bị lường gạt với những lời tuyên truyền không đúng sự thật bao năm qua, họ vẫn không thể nào thẳng tay “chống lại chế độ” vì những quyền lợi tương quan. Cho nên họ cần có thời gian để suy gẫm, để hiểu rằng họ ủng hộ hay tham gia vào công cuộc đấu tranh chung cho tự do, dân chủ, cho cuộc sống công bằng và sự giàu mạnh của nhân dân là họ tham gia đấu tranh cho chính cuộc sống họ và con cháu họ được tốt đẹp hơn, cho sự toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam, và cho lương tâm họ khi được đứng về phía công lý và lẽ phải.

Những vị lão tướng, những quân nhân cấp tá, những cán bộ lão thành ngày càng lên tiếng bênh vực lẽ phải như tướng Nguyễn Trọng Vĩnh đã làm cho Tiến Sĩ Cù Huy Hà Vũ, như những bản kiến nghị mà hàng chục vị tướng đã ký vào để minh oan cho Cù Huy Hà Vũ vì họ đồng tình với việc ông làm. Chế độ nầy đã kết án Cù Huy Hà Vũ là đã kết án ngay cả những vị lão tướng đã một thời oanh liệt, những người đã góp công góp sức của mình để gầy dựng nên một chế độ mà họ cứ ngỡ sẽ tốt đẹp hơn và công bằng hơn. Và thưa với quí vị, sự thật đã rõ ràng: những tờ kiến nghị không thề làm chế độ đổi thay, cũng như những lời mỉa mai của Ngô Bảo Châu cũng chẳng làm cho cái đảng nầy thay đổi. Nó chỉ đổi thay bằng sự chung vai góp sức của hàng triệu người dân đang chờ giờ làm nên lịch sử, và giờ ấy có đến nhanh hay chậm là do sự góp sức thẳng thắn hơn, mãnh liệt hơn, cương quyết hơn và can đảm hơn của mỗi người chúng ta đó quí vị ạ.

Và riêng với Giáo Sư Ngô Bảo Châu thì tôi xin được có đôi lời: tài năng đặc biệt của ông đã để lại cho nền toán học thế giới những công trình to lớn, nhưng chỉ có lòng yêu nước chân thành và tuyệt đối mới biến ông thành một người con yêu của dân tộc, được mọi người thương mến, tôn sùng, như họ đang làm với Tiến Sĩ Cù Huy Hà Vũ vậy.

© Trần Việt Hoàng

© Đàn Chim Việt

27 Phản hồi cho “Ngô Bảo Châu và lòng yêu nước”

  1. mai khôi says:

    NBC: Good, HTV: Good, TVH: Good.
    Xin hoan hô ý kiến của cả 3 vị.

  2. Long Điền says:

    Bài viết xuất sắc của Trần Việt Hoàng. Phân tích những cái hay, cái chưa đạt của GS Ngô Bảo Châu. Nhưng cái đạt nhất là tấm lòng trân trọng nhân tài đất nước, kéo họ đúng về phiá Dân Tộc của tác giả TVH thay vì đánh phá, nhục mạ đôi khi lại phản tác dụng. Hay, Hay, Hay.

  3. Thái Lê says:

    -Với tài năng của ông, tôi tin rằng nếu muốn báo hiếu song thân, ông có đầy đủ những điều kiện thuận tiện nhất để thực hiện chứ không cần bất kỳ lòng thành nào,CSVN ca tụng ông đó là quyền của họ vì rõ ràng ông từng là công dân VN, nhưng chấp nhận 1 tài sản từ tiền thuế của dân thì ông cố ý để bọn cướp ngày này cột 1 chân của ông vĩnh viễn vào 1 chính thể hoàn toàn thối nát từ niềm tin của nhân dân cũng như sự khinh bỉ trên toàn thế giới, giá trị 1 nhân tài lại ràng buộc chung với bọn cướp thì đang tiếc vô cùng.
    -Ông sẽ bị CSVN theo dõi từng hành vi, hoạt động, nếu đồng hành với trí thức trong ngoài nước vì vận mạng của nền tự do dân chủ thì sẽ bị cấm cửa, còn nếu như thịt ba rọi , im lặng hay tiếp tay với CPVN thì cái giải thưởng cao quí với chức danh giáo sư chỉ để trộn với cỏ, rơm như lời của hung thần Mao Trạch Đông.
    -Đã nhận 1 tài sản trị giá 5 tỷ đồng VN, mới đây còn được phong chức nữa thì tốt nhất là nên im lặng,tuy lời bình của ông từ lời văn của 1 trí thức, nhưng cũng đủ để nhiều trí thức khác mỉm cười và bọn chủ nợ của ông không vui,tôi tin rằng giá trị con người của Giáo sư Ngô Bảo Châu cộng với những cố vấn từ gia đình, từ nhiều nguồn thông tin trái chiều, ông sẽ biết rõ nhất, với CSVN nếu họ không lợi dụng được ông thì coi chừng số phận ông còn thê thảm hơn nhưng công thần đã suốt 1 đời giao cả sinh mạng, trí tuệ cho đảng mà vẫn bị trừng trị còn hơn kẻ thù,chúc Giáo sư luôn may mắn.

  4. Nguyen Viet Tien says:

    Thật ngưỡng mộ và kính nể tài năng của Gs NBC.
    Phải đứng trên lập trường của GS mà suy xét mới thấy sự sáng suốt của GS từ khi biết mình nhận giải nobel toán học. GS đã chuẩn bị cho vị thế của mình cũng như đón nhận sự tiếp đãi của nhà nước theo cách chiêu hiền đãi sỹ vì hơn ai hết GS hiểu rằng để phụng sự tổ quốc, để có tiếng nói của mình không có con đường nào tốt hơn là như vậy tại thời điểm như vậy.

    Bài viết của GS về CHHV đã toát lên hết suy nghĩ của GS lâu nay: CHHV được xem như Hec tor, Kinh Kha, trách mắng sự bảo vệ nhà nước…như vậy là quá đủ và rỏ ràng về tình yêu nước, đề cao chân lý của GS, chờ xem còn nhiều kịch hay phía trước…

  5. Vũ duy Giang says:

    Bài viết này của TVH phân tích rất đúng về NBC,CHHV,và đã trả lời đích đáng những ai ganh tị với NBC về chuyện nhà cửa(xây bởi những kẻ đầu cơ,chớ không phải tiền của”dân đen” VN!),hay”vợ đẹp,con khôn”! Dù mang tiếng được Nhà nước”trọng đãi”,NBC vẫn chỉ trích nhà nước đã”dùng 2 bao cao su để lấy cớ bắt TS.Luật CHHV,và khiếp sợ ông đến nỗi không dám trưng ra bằng chứng,và mở miệng(thì bị mắc 2 bao cao su dùng rồi!)tranh luận”.

    Vậy hãy hoan hô NBC và CHHV, và “Mackeno” những kẻ ghen gét vì ghen tị!

  6. tô huy cơ says:

    Ông Châu có thể giải “ Bổ đề cơ bản của toán học “ còn “ bổ đề cơ bản của xã hội Việt Nam hiện tại “ thì phải là những người vừa có trí tuệ vừa có can đảm chấp nhân tù đầy thậm chí cái chết như tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ mới giải được !. Về mặt cuộc đời trong một xã hội toàn trị thì ông Châu vẫn chỉ là cậu bé ưa trích dẫn . Xưa kía ngay Tạ quang Bửu , Lê văn Thiêm , Hoàng Tụy cuối đời mới biết mình bị “anh bồi tầu bồi bàn “ lừa !. Trước vấn đề nhức nhối người có lương tri ( vụ quan tòa bị BCT sai ngồi xổm lên pháp luật của chính họ mà xử ông Vũ) ông Châu buộc phải lên tiếng . Nhưng vì đã chót nhận nhà cửa của “ lề phải “ rồi nên ông được phép “ phê phán sao phải đạo “ để có cơ chui sâu leo cao mà thôi .

  7. Dương Hùng says:

    Ngô Bảo Châu quá cao , quá yêu nước.
    ôNG đã góp một tay cho dân chủ.
    Mọi người cũng vậy nhé !
    Thời cơ cho dân chủ đã đến rồi.
    Tổng tiến công bà con ơi !

  8. Buipham says:

    Không ai có thể tự cho mình là người yêu nước ,cộng với thành tích chống Cộng rồi từ đó lại đi khích bác về nhận định của một người khác trong vụ án CHHV…Điều nầy chứng tỏ sự thiếu Tôn trọng quyền tự do phát biểu của người khác…Trên con đường đấu tranh cho tự do và dân chủ ,trước nhất cần có sự tự xây dựng lấy bản thân tự do.dân chủ chính mình và phải biết cảm thông cho người khác……
    Tôi hoàn toàn ủng hộ lời phát biểu của G S NBC .Vì trong điều kiện này GS làm được như vậy là quá tốt rồi…….

    • Vu Trung says:

      Tui đồng ý với bác nầy nhé, có 3 loại posts ở đây:

      1) Ủng hộ csvn
      2) Ủng hộ quốc gia, dân chủ, dân đen
      3) Dạy người khác làm việc (thầy đời). Chẳng hạn như “Tôi hoàn toàn ủng hộ lời phát biểu của G S NBC” và mọi lời nói khác đi là “chứng tỏ sự thiếu Tôn trọng quyền tự do phát biểu”. :)

  9. dinhtan says:

    Xưa rày,mới gặp một bài viết có cái nhìn “tỉnh táo,thực tế hoàn cảnh hiện nay”.Chớ cứ “hoan hô” hay “ném đá” một cách “tùy thích” chả lợi ích gì cả?Bắt bẻ từng ly từng tý,hay cố tình chối bỏ thực tế (trong khi mình chê người khác là bịp bợm lận léo)thì không đáng là một Trí thức “thật”.Anh muốn người ta “hy sinh” tất vì “đại nghĩa” thì Anh nên làm trước.Trí thức khi viết cho quảng đại quần chúng đọc,nên dùng chữ nghĩa cho đễ hiểu( trừ những bài nghiên cứu,tham luận….) thì mới có tác dụng,và hay>Trí thức là đầu tàu của mọi thay đổi,nhưng tầng lớp đông đảo người Dân thường cũng là điều kiện cần để thay đổi “được”.Viết siêu và lập luận nhiều thì cũng giống “đọc kinh” với Dân chúng.Theo tôi,hiện nay giới SVHS ở ta nhiều thiệt,nhưng ít người lên mạng mà tìm đọc những bài hay trang mà họ cho là “chính trị”,nhưng “ăn chơi,hot hét, thời trang cổi truồng…”thì rành hết biết!!!! Ai tiếp xúc,cứ nói “ướm thử” vài câu về “mảng này” với họ thì rõ.!!! Cám ơn.

  10. BichThuy says:

    Tất cả các bài viết về sự kiện vụ án Cù Huy Hà Vũ đều có phần đúng. Như bài viết trên đây của Trần Việt Hoàng câu kết tôi rất thích chỉ có lòng yêu nước chân thành và tuyệt đối thì mới giàng được lòng yêu mến, ngưỡng mộ như Anh Hùng như Cù Huy Hà Vũ. Hay bài viết của cô Huỳnh Thục Vy về sự vô cảm trong bài viết ngắn của GS Ngô Bảo Châu. và ngay cả bài của GS Ngô Bảo Châu tôi vẫn thấy sự tích cực trong đó.
    GS Ngô Bảo Châu đã sống ở nước ngoài bao nhiêu năm, thành ra không thể nào GS Châu có thể yêu nước VN một cách tuyệt đối giống như Cù Huy Hà Vũ, vì trong trái tim của nhà toán học này còn có lòng say mê toán học, lòng yêu nước Pháp và ngay cả tôi tin rằng không sớm thì muộn ông cũng sẽ yêu nước Mỹ như tôi. Nói như thế không có nghĩa là GS Ngô Bảo Châu không có lòng khắc khoải về đất nước VN nơi ông đã sinh ra và lớn lên . Nhưng cuộc sống đã thay đổi, ông sống ở ngoại quốc nhiều hơn ở VN, và dần dần lòng yêu thương đất nước bao dung cho ông sự nghiệp, nơi con cái của ông sinh ra và lớn lên, nơi hằng ngày ông làm việc dần dần thấm vào trong máu huyết. Tôi nghĩ như thế vì tôi suy bụng ta ra bụng người. Những ngày đầu nơi xứ người , tôi cứ tưởng mình là cây cổ thụ bị bứng gốc trồng một nơi khác, không thể sinh sôi nảy nở, nhưng dần rồi tôi nhận ra tôi không chỉ thương nước Việt nhưng cũng thương nước Mỹ nồng nàn.
    Đã từ lâu tôi nghĩ rẳng chỉ những người Việt sống tại VN mới là những người có thể thay đổi và chịu trách nhiệm cho sự tồn vong của đất nước. Những người như Lê Công Định, như Nguyễn Tiến Trung yêu VN bỏ cả tương lai nơi xứ người mà về VN, hay những người như Lê thị Công Nhân, Mẹ Nấm, Huỳnh Thụy Vy, và anh hùng Cù Huy Hà Vũ trong trái tim của họ chỉ có một đất nước Việt Nam để yêu thương thì họ mới có đủ can đảm, hy sinh cho một VN tươi sáng.
    Nói như thế không có nghĩa tôi không yêu VN nồng nàn , khôngddau xót khi nhìn đất nước sắp rơi vào bàn tay Trung Cộng, không thức trắng đêm cùng các bạn trong nước trong vụ xửa án Cù Huy hà Vũ và thập phồng cho số phận những người yêu nước bị lâm vào cảnh tù đầy.
    Nhưng trái tim này bị chia xẻ, không còn 100%.

Leave a Reply to Dương Hùng