Về danh xưng nhà dân chủ
Mấy năm gần đây, ở ta xuất hiện nhiều người được gọi (hoặc gọi lẫn nhau) là nhà dân chủ. Thật mừng. Lại xuất hiện nhiều tổ chức với thành viên là hàng chục, hàng trăm nhà dân chủ, với cả cơ quan ngôn luận công khai trên thế giới ảo internet hoặc photo truyền tay. So với cái thời một ai đó chỉ mới cất lên một tiếng nói độc lập, cầm trong tay bản photo một tài liệu về dân chủ để nghiên cứu là lập tức bị làm khó dễ, bị sách nhiễu, thậm chí bị quản chế, bị tù đày, thì quả là cuộc đấu tranh cho dân chủ đã ở một vị thế khác trước nhiều.
Tuy nhiên, mừng mà cũng lo.
Lo chút xíu thôi.
Chút xíu lo này là ở cái chữ nhà.
Bởi, khi nói đến nhà dân chủ, mọi người thường hình dung đó là những con người có tầm trí tuệ chiến lược và nhân cách đáng tin cậy trong sự nghiệp dân chủ hóa đất nước.Mà với kiểu nêu danh xưng dễ dãi đậm màu trình diễn như thế, e rằng lại góp phần làm tăng thêm tình trạng nhiễu loạn các giá trị vốn đã quá nhiễu loạn trong xã hội Việt Nam ta hiện nay.
Từ một người dám nói tiếng nói phản kháng trước áp bức bất công đến một nhà dân chủ, khoảng cách là khá xa, rất xa.
Thiết nghĩ nên gọi một cách giản dị các “nhà” ấy là các chiến sĩ đấu tranh cho dân chủ, gọi tắt là chiến sĩ dân chủ.
Vâng, chỉ là một chiến sĩ dân chủ thôi, bình dị mà vinh hạnh, nhưng để xứng đáng với cái danh xưng vinh hạnh ấy cũng không phải dễ.
Vậy một chiến sĩ dân chủ cần phải có những phấm chất gì?
Xin mạo muội nêu ra mấy điểm sau đây để được cùng trao đổi ý kiến rộng rãi:
Một là phải có cái tâm trong sáng, hoàn toàn thật lòng vì dân vì nước, vì tự do dân chủ, không vương bợn mảy may mưu tính cá nhân. Điểm này cực kỳ quan trọng, cần nêu lên hàng đầu, bởi vì khi dân chủ ngày càng trở thành nhu cầu bức thiết hàng ngày của toàn dân, khi cuộc đấu tranh cho dân chủ càng phát triển, và thế lực độc tài toàn trị càng rệu rã thì tất yếu sẽ xuất hiện cũng ngày càng nhiều những phần tử cơ hội dân chủ lợi dụng cuộc đấu tranh để kiếm chác. Do vậy, mỗi chiến sĩ dân chủ khi đã xuất hiện công khai cần phải minh bạch ngay về nhân thân, minh bạch và nhất quán trong lời nói và việc làm. Tất nhiên khi tự giới thiệu tiểu sử cá nhân mà lại tự tô hồng hoặc tô hồng lẫn nhau thì sẽ nhận lấy hiệu quả ngược (như đã thấy ở nhiều trường hợp).
Hai là, phải có ý chí kiên cường, kiên định đón nhận, chịu đựng và vượt qua một cách dũng cảm và khôn ngoan những thử thách thế nào cũng xảy đến với nhiều cung bậc, nhiều kiểu cách, không chỉ một vài lần, một vài tháng, một vài năm, mà sẽ rất dai dẳng trong cuộc đấu tranh lâu dài này.Nếu có lúc nào đó lỡ gục ngã trước thử thách, thì dù không ai biết, cũng không giấu giếm mà phải thành khẩn với các chí hữu thân thiết về sự “trót dại” của mình để cùng bàn nhau tìm cách vượt qua.
Ba là, mỗi lời nói và việc làm đều cần nhắm đến tính khả thi, tính hiệu quả trong thực tiễn xã hội chính trị kinh tế văn hoá Việt Nam hiện nay, tuyệt đối tránh xa lối “trình diễn dân chủ”, đồng thời phải luôn nhớ rằng còn có biết bao chiến sĩ dân chủ thầm lặng đang kiên trì vận đông quần chúng, thức tỉnh quần chúng từng ngày từng giờ, hướng dẫn quần chúng những phương pháp đấu tranh linh hoạt, sinh động nhằm đạt tới hiệu quả cao nhất với tổn thất ít nhất, và cũng nên nhớ rằng những chiến sĩ dân chủ thầm lặng ấy có mặt ngay cả trong chốn quan trường, họ âm thầm chịu nhục ở cái chốn tởm lợm đó để chiến đấu. Tính khả thi, tính hiệu quả là tối quan trọng đối với một phương án; nếu không ý thức nghiêm cẩn được điều này mà cứ tha hồ ngồi nghĩ ra, tạo ra những việc làm rất “giật gân” nổi đình nổi đám nhưng không thực chất, thì không chừng sẽ chuốc lấy hiệu quả ngược. Không rút kinh nghiệm mà cứ tự bỏ qua sai lầm, không dám công khai tự nhận sai, không chịu kiên nhẫn tìm hiểu và phân tích thực tiễn một cách tỉnh táo khách quan mà lại tiếp tục nghĩ ra những “sáng kiến” ảo tưởng khác thì cuối cùng sẽ làm cho quần chúng thấy nhàm chán, mất lòng tin vào lực lượng dân chủ.
Xem vậy thì muốn làm một chiến sĩ dân chủ chân chính thật không dễ, nói chi đến nhà nọ nhà kia?
Mấy điều lo lắng nhỏ bé xin được thành tâm bộc bạch.
Viết từ Đà Lạt
© Bùi Minh Quốc
Chẳng ai tự nhận mình là “nhà dân chủ’
Ba chử này được nhửng ngườ vn,nhất là nhà báo,xưng tụng nhửng người đấu tranh cho dân chủ,bằng mọi hình thức ,kể cả viết báo làm thơ,viết truyện nói lên cái áp bức bất công,nhửng việc làm độc tài (toàn trị),nhửng áp đặt si trái lên người dân .”ngồi xổm trên hiến pháp,pháp luật “do mình đặt ra,hành xử mọi rợ thiếu dân chủ văn minh với người dân. Không có “dân chủ “thì người ta tranh đấu cho có dân chủ….chớ có gì lạ! Và gọi họ là gì? người đòi hỏ dân chủ,người đấu tranh cho dân chủ. hay người…người…? gọi chung họ là “NHÀ” vừ gọn vừa hay…củng như gọi NHÀ THƠ BUÌ MINH QUỐC vây.(Nhà văn ,nhà thơ,nhà báo,nhà CM,nhà bác học,nhà tu…có chi mà “nhà thơ BMQ làm một bài “thơ” dài như vậy….
Mình là “NHÀ…” rồi thì kệ người ta có là “NHÀ” hay không ,câu mâu làm gì ,phải không nhà thơ BMQ ?
Thực ra những người tranh đấu cho dân chủ chả ai xưng danh mình là “Nhà Dân Chủ” cả. Có chăng là những người viết báo, viết Blog hay viết lách vinh danh họ mà đặt tên thôi. Tác gỉa bài chủ BMQ hơi rảnh nên đặt ra một vấn nạn để đả kích hay “lên lớp” chăng? Người đi tranh đấu cho dân chủ tự nhiên cảm thấy bị “chụp mũ” háo danh?
Bài viết vô bổ.
Dân chủ là cái đích phấn đấu của mọi xã hội, VN cũng phải hướng đến cái đích này. Nhưng ở VN hiện nay, tôi thấy có cái “lạ” là những nhà đấu tranh cho dân chủ, cho nhân quyền thường gắn với những thành tích chống chế độ, thậm chí bị bỏ tù vì những hành động chống chế độ. Chẳng lẽ, cứ đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền thì phải có những lời lẽ, quan điểm và hành động chống lại chế độ hiện hành hay sao? Mà các nước phương Tây lại “đặc biệt” thích những cá nhân như vậy. Họ cổ suý không biết mệt mỏi cho những hành động này. Cứ nhìn cái cách trao giải thưởng về đấu tranh cho dân chủ và nhân quyền ở VN năm 2011 cho ông Vũ, bà Hạnh của VHRN thì rõ. Người ta cứ thích “mượn” cái mác dân chủ, nhân quyền để can thiệp vào tình hình chính trị của nước khác nhằm mục đích áp đặt mô hình dân chủ của nước họ. Nếu mỗi cá nhân đều hướng tới cái đích dân chủ với cái tâm thực sự trong sáng và hành động thực sự tích cực, có lợi cho đất nước thì tốt biết mấy!
Chỉ có những người như “thichcauthi” lấy làm “lạ” khi những người dân chủ có thành tích chống chế độ đang bị bỏ tù vì hoạt động dân chủ nhằm dân chủ hoá đất nước. Tuyệt đại đa số không lạ,vì chế độ toàn trị do Đảng CS dựng nên đả hơn nửa thế kỷ, nó tước đoạt quyền yêu nước cuả người dân khi họ muốn đất nước không bị TQ xâm chiếm, chèn ép, giết hại ngư dân Việt…Những người dân chủ chống chế độ độc tài vì nó tước đoạt quyền tham dự vào các hoạt động điều khiển đất nước, vào quyền định đoạt tương lai, quyền sống tự do và có nhân phẩm cuả người dân. Thử hỏi chính quyền có hỏi ý dân về bất cứ chuyện gì hay chỉ một nhóm nhỏ Bộ Chính Trị hay TW Đảng CSVN toàn quyền định đoạt về mọi vấn đề cuả đất nước? Thử hỏi đất nước này là của toàn dân hay cuả riêng Đảng CSVN? Thế nào là mượn cái “mác” dân chủ và nhân quyền để “can thiệp vào nội bộ của nước khác”? Thế thì những người đang họat động dân chủ ở trong nước đang bị trù dập, tù tôị thì họ đang xen vào nội bộ của nước khác đấy à? Xin ô/bà trả lời nước ấy là nưóc nào?
Miệng thì xoen xoét nói về dân chủ, về nhân quyền mà không biết nó là gì. Chỉ cần hiểu dân chủ một cách đơn giản nhất như ông Hồ dạy đảng viên cuả ông ta ngày nào:” dân chủ là dân làm chủ”. Vậy dân đang làm chủ hay đảng CS làm chủ?
Cảm ơn anh Bùi minh Quốc. Đúng là nhìn trên diễn đàn thấy hoa cả mắt vì nhiều “nhà dân chủ quá”. Nếu cứ tùy hứng xuất hiện “nhà dân chủ” mà chẳng làm nên trò trống gì, chỉ “càm ràm” tung hô dăm câu hô hào trống rỗng, cũ rích rằng phải dân chủ thế này, rằng tự do như thế nọ… hoặc lôi vài ba cái gọi là tật xấu của nhân vật to này, nhân vật lớn nọ ra mà chỉ trích, bôi bác, rồi xổ toẹt công lao, trí lực của họ. Hoặc giả ba hoa “phải làm thế này, phải làm thế kia” ra vẻ ta đây tài cao trí lớn… Ô la la, thùng rỗng ắt thời kêu to.
Nếu NHÂN nào hội được những phẩm chất của người chiến sĩ dân chủ như bác Quốc nêu kia:
- Một là phải có cái tâm trong sáng, hoàn toàn thật lòng vì dân vì nước, vì tự do dân chủ, không vương bợn mảy may mưu tính cá nhân. … khi đã xuất hiện công khai cần phải minh bạch ngay về nhân thân, minh bạch và nhất quán trong lời nói và việc làm.
- Hai là, phải có ý chí kiên cường, kiên định đón nhận, chịu đựng và vượt qua một cách dũng cảm và khôn ngoan những thử thách thế nào cũng xảy đến với nhiều cung bậc, nhiều kiểu cách, không chỉ một vài lần, một vài tháng, một vài năm, mà sẽ rất dai dẳng trong cuộc đấu tranh lâu dài này. Nếu có lúc nào đó lỡ gục ngã trước thử thách, thì dù không ai biết, cũng không giấu giếm mà phải thành khẩn với các chí hữu thân thiết về sự “trót dại” của mình để cùng bàn nhau tìm cách vượt qua.
- Ba là, mỗi lời nói và việc làm đều cần nhắm đến tính khả thi, tính hiệu quả trong thực tiễn xã hội chính trị kinh tế văn hoá Việt Nam hiện nay, tuyệt đối tránh xa lối “trình diễn dân chủ”,…
Nếu thật sự có được những NHÀ như vậy thì hãy mong làm nên sự nghiệp.
Xin đừng gây thêm ảo tưởng cho nhân dân!
Gọi là “Người Dân Chủ”, viết hoa chữ cái như vậy. Tại sao? Vì là để phân biệt giữa những người có khả năng suy tư cho tiến bộ xã hội (ngay ở thời điểm lịch sử này) với những người không mảy may có chút khả năng và tâm nguyện đó. Chỉ nên định danh như vậy, vì Người Dân Chủ là thiện nam tín nữ đang tu Pháp môn Vô Tận Đăng, nghiệp tu hành của họ là thực hành Pháp Dân Chủ, cũng là sao cho thêm nhiều nữa những “Người Dân Chủ” trong chúng sinh.
Tôi rất kính trọng nhà thơ BMQ,thậm chí là nhất,nhưng thú thật xin lỗi tôi qúa thất vọng về bài viết trên.
Chẳng lẽ ông khó viết đến nổi không còn đề tài gì bàn luận hay sao mà quan trọng hóa vấn đề cỏn con này như thế cơ chứ ? Nhà dân chủ đúng ra là người ủng hộ dân chủ nhưng tôi nghĩ là do dài dòng qúa nên được gọi vắn tắt lại,thế thôi.Chẳng có gì mà ầm ỹ thưa nhà thơ yêu nước theo kiểu của ông ! Nếu phong cho họ nhà dân chủ cũng chẳng chết …thằng tây nào,may ra gây cho VC.nỗi.LO LẮNG thì xem ra cũng lợi rồi còn gì mà ông bắt bẻ cho… rách việc như thế cơ chứ ?
Vài lời thô thiển.Chúc ông tiếp tục làm cái loa cảnh tỉnh bọn bán nước VC.hòng vinh thân phì gia lúc này.
Tôi không thất vọng mà quá TUYỆT VỌNG …..
Hà Sĩ Phu KHÔNG THAM GIA hội thảo MINH TRIẾT Hồ Chí Minh là đúng là chính danh NHÀ DÂN CHỦ chân chính
Còn đọc bài của Bùi Minh Quốc giáo đầu ca ngợi Hồ Chí Minh còn sau thì lèo lái theo hướng khác.
Trí thức trong Nước mò mẩm rón rén nghe ngóng viết LÁCH hết sức thận trọng trước khi nói một tiếng hay làm một việc gì dù là rất nhỏ cũng cứ phải dựa vào bóng « đại thụ Hồ Chí Minh » MÀ LÀ CÁI CÂY ĐÃ MỤC NÁT trong mọi trường hợp thế thì làm sao dẫn dắt quần chúng trong cuộc tranh đấu đòi Tự do Dân chủ …Những người trẻ hơn như PHẠM HỒNG SƠN, ĐỖ NAM HẢI, đặc biệt là CÙ HUY HÀ VŨ dứt khoát với bóng ma Hồ Chí Minh hơn … Tương lai tranh đấu đòi Tự do Dân chủ tùy thuộc vào lớp Người khả kính này …quý vị ấy thật sự là NHÀ DÂN CHỦ chân chính
Ý kiến của bác Buì Minh Quốc hay đúng và quá cần thiết, Bất cứ ai tranh đấu cho xã hội công bình trong sạch, cho đất nước được tự do dân chủ thật sự thì rõ ràng họ là chiến sĩ , Tất nhiên trong những người chiến sĩ có vị hế và trình độ khác nhau, họ có thể phát xuất từ cá nhân đơn độc có ý thức hay từ những tổ chức chính trị xã hội có kỹ cương trong hay ngoài chính quyền CSVN đều phải tranh đấu cho lẽ phải, cho nhu cầu xã hội vì mục tiêu chung là tự do và cơ hội công bằng cho mọi người, là quyền con người phải được tôn trọng, là đất nước phải được tự do dân chủ thật sự,chứ không phải tranh đấu cho cá nhân hay cho tổ chức của mình và tôi nghĩ rằng mỗi chúng ta nên cố đóng góp phần mình và đừng quá lo ngại những kẻ xấu, chúng ta phải có niềm tin vào lẽ phải, sự thật, công lý, tin vào tưoi tốt mà hành động.thì cá nhân mình mới thoải mái và đại cuộc mới hy vọng thành công. nếu chúng ta quá lo quá sợ quá nghi ngờ thì chúng ta vô tình làm hại cho công cuộc đấu tranh của chùng ta.
DÂN CHỦ
Dân là tớ khi có người làm chủ
Dân đứng lên thì hết kẻ làm vua
Tội tuyên truyền bịp dân bao năm tháng
Rồi chết đi cả đám cũng là vừa
Trời đất đó thời gian trôi đi mãi
Chết hóa bùn hết miệng lưỡi líu lo
Chỉ sự thật lâu dài theo năm tháng
Sự thật nào hơn dân chủ trên đời
Dân chủ tức mọi người đều bình đẳng
Chẳng lừa nhau gian dối để làm vua
NON NGÀN
(30/10/11)
Co le vi khong co CAO OC DAN CHU .BIET THU Tho …nen NHA la cap cao nhat,hon nua NHA .CHOI,LEU cung sang sang nhu nhau nen xai NHA cho OACH !?
Chuyện danh xưng ở nước mình bị lạm dung trong nhiều lĩnh vực chứ không riêng gì các nhà dân chủ. Có người ti toe mấy bài báo vớ vẩn cũng xưng là nhà báo, nhà văn, nhiều nhất là các nhà thơ. Nói chung ai cũng thích là nhà cả. Tôi đồng ý với nhận xét về sự lạm dụng xưng danh nhà dân chủ của ông Bùi Minh Quốc.