WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Những con đường Việt Nam

Trong lịch sử, chưa bao giờ dân tộc Việt Nam bị chia rẽ, phân ly và đứng trước nguy cơ như hiện nay. Ai cũng mong muốn có một con đường giúp đất nước thoát khỏi thảm họa, nhưng hiện nay không chỉ có một con đường mà rất nhiều con đường, kể cả những con đường đi ngược chiều nhau.

Đảng Cộng sản chọn con đường xã hội chủ nghĩa để đưa đất nước đến độc lập, tự do, hạnh phúc nhưng cho đến nay mục đích đó hãy còn xa vời. Độc lập nhưng vẫn còn lệ thuộc nặng nề vào Trung quốc. Quá nhiều quyền tự do thuộc dân quyền và nhân quyền bị vi phạm. Hạnh phúc sao được khi Việt Nam vẫn là một đất nước nghèo đói với bao nhiêu thiên tai nhân họa mà nhân họa rình rập từng ngày từng giờ với bất cứ ai, nhất là những người thấp cổ bé miệng.

Những người tự nhận là “quốc gia”, trước đây thuộc Việt Nam Cộng Hòa và những người chống cộng triệt để tin rằng chỉ có lật đổ chế độ cộng sản hoặc xóa bỏ vai trò lãnh đạo của đảng cộng sản mới có thể xây dựng lại đất nước. Họ cho rằng chế độ Việt Nam Cộng Hòa ở Miền Nam trước 1975 mới là chế độ dân chủ tự do, hơn hẳn chế độ hiện nay và mơ ước “bao giờ cho đến ngày xưa”. Tuy nhiên họ chưa có cách nào hữu hiệu để lật đổ chế độ cộng sản và Việt Nam Cộng Hòa chỉ là một chế độ dân chủ phôi thai, còn rất nhiều khiếm khuyết và sự bất tài, yếu kém của những người lãnh đạo chính là một trong những nguyên nhân quan trọng đưa đến sự thua trận và tan rã của Việt Nam Cộng Hòa.

Những người yêu nước xuất thân từ nhiều nguồn khác nhau, phần lớn là trí thức trong cũng như ngoài nước, kể cả một số đảng viên cộng sản, thường được gọi là những “nhà đấu tranh cho dân chủ”, đã để ra nhiều công sức và tâm huyết đi tìm giải pháp cho dân tộc trước hiện tình. Bằng những bài lý luận hay hành vi đối lập với nhà cầm quyền, bằng các blog, websites, bằng các cuộc vận động quốc tế, thành lập tổ chức hay không có tổ chức, phần lớn với tinh thần đấu tranh bất bạo động hay nghiên cứu các cuộc cách mạng xanh, cách mạng nhung, cách mạng hoa nhài hi vọng vận dụng vào tình hình Việt Nam…Tất cả đều đang ở giai đoạn tìm đường gay go, nhiều khi phản bác nhau và luôn phải đối phó với sự đàn áp của guồng máy độc tài toàn trị.
Con đường của nông dân, lực lượng đông đảo nhất của dân tộc vẫn là “bán mặt cho đất, bán lưng cho trời”, tiếp tục đổ mồ hôi sôi nước mắt trên ruộng đồng như cha ông vẫn làm từ ngàn xưa. Lực lượng làm ra lúa gạo, của cải nhiều nhất cho đất nước lại là những người nghèo đói thiệt thòi nhất vì lợi nhuận làm ra bị những thành phần trung gian và cơ quan nhà nước chiếm phần lớn. Cũng có những nông dân biết cách làm giàu nhờ áp dụng khoa học kỹ thuật nhưng chỉ là số ít. Ruộng đồng bị thu hẹp nhanh chóng do đô thị hóa và nạn cướp đất của cường hào ác bá mới. Con đường của nông dân bị mất đất chỉ còn là nhọc nhằn đau khổ lê lết đến cửa quan tìm đến nơi khiếu kiện một cách vô vọng.

Công nhân bây giờ không còn là giai cấp lãnh đạo cách mạng. Họ làm việc đầy trong các khu chế xuất, khu công nghiệp hay công ty hãng, xưởng, bị chủ trong nước và nước ngoài bóc lột tối đa với đồng lương rẻ mạt. Con đường của họ là thực hiện hàng nghìn cuộc bãi công (bị gọi là bất hợp pháp) hàng năm chỉ để mong tăng được đôi chút tiền lương còm. Phần lớn họ sống lây lất kiếp thợ thuyền trong những căn nhà trọ ổ chuột, cố dành dụm chút ít tiền bạc để tết về thăm gia đình nơi chốn quê.
Trí thức phức tạp hơn. Nổi tiếng nhất là các “trí thức phản biện”. Phản biện là tiếng nói của lương tri và tri thức trước những vấn đề chính trị – xã hội. Phản biện mạnh thì vào tù, vừa phải bị quản chế, chút chút cũng bị răn đe. Tất cả đều ở trong vòng kềm tỏa thui chột ý thức tự do sáng tạo và guồng máy cai trị cố biến họ thành tay sai, con hát. Những trí thức không phản biện hàng ngày cần cù làm công việc chuyên môn của mình trên các lãnh vực. (Về một phương diện, không thể cho rằng trí thức phản biện có giá trị hơn trí thức không phản biện. Chỉ riêng trong hai lãnh vực đông đảo trí thức nhất là giáo dục và y tế, dù có rất nhiều điều đáng thất vọng từ nền tảng đến hiện tượng, đội ngũ thầy cô giáo, y bác sĩ; trường học, bệnh viện đủ thứ bê bối nhưng không ai có thể phủ nhận được công sức và tâm huyết của hàng triệu trí thức trong hai lãnh vực này đang ngày đêm phục vụ cho nhân dân và giới trẻ.)

Các tầng lớp khác đều có con đường của mình. Thành phần nghèo khổ có các con đường hẹp, chỉ để giải quyết cuộc sống hàng ngày, từ các bãi rác hôi hám cho đến chợ búa, lòng lề đường chật hẹp. Chỉ quan chức tham ô và các nhóm lợi ích cấu kết quyền – tiền (không kể các doanh nhân thành đạt do làm ăn chân chính) có những con đường xanh sạch đẹp, hoa thơm cỏ xén lối thẳng cây trồng nơi những “khu dự án sinh thái” như những thiên đường trần gian nho nhỏ. Đó chỉ là những con đường cụt của sự hưởng thụ xa hoa ích kỷ trên nền tảng đau thương của toàn xã hội.

Vậy đâu là con đường Việt Nam, con đường chung cho cả dân tộc mở ra biển lớn, mở ra thế giới, mở ra tương lai huy hoàng?

Với khát vọng của toàn dân, chắc phải có con đường đó. Nhưng con đường này không thể hình thành nếu thiếu hai yếu tố cơ bản sau đây:

- Sự thông cảm, bao dung, hòa giải, đoàn kết giữa các thành phần dân tộc đối lập với chế độ độc tài toàn trị để tạo nên nội lực của dân tộc. Chỉ có nội lực của dân tộc mới chống lại được sự khống chế của chế độ độc tài toàn trị đang đưa dân tộc vào con đường huyễn hoặc. Nếu nói mâu thuẫn thời đại lớn nhất hiện nay là chế độ toàn trị đối lập với dân tộc mà dân tộc vẫn còn yếu kém thì dân tộc vẫn còn chịu thúc thủ. Nếu các thành phần của dân tộc vẫn còn khích bác, chia rẽ, thù hận nhau, không biết chấp nhận khác biệt trong tiểu tiết và phương tiện, ai cũng khăng khăng cho mình nắm được chân lý, dân tộc chỉ là những mảnh vỡ rời rạc không có chút sức mạnh. Nội lực dân tộc không chỉ cần để chống độc tài toàn trị mà còn là yếu tố quan trọng nhất để chống xâm lược từ phương bắc, chứ không phải là dựa vào một cường quốc nào, dù trong chiến thuật, chiến lược ở từng thời điểm, đó cũng là điều quan trọng . Bài học lịch sử này của Việt Nam đã quá rõ ràng trong mấy ngàn năm dựng nước và giữ nước.
- Từng người dân có ý thức, tinh thần và năng lực làm chủ vận mệnh cá nhân mình và đất nước. Ý thức để hiểu rõ, tinh thần để có lòng nhiệt thành và năng lực để biết cách biến thành hiện thực chứ không phải chỉ là ước mơ suông. Chế độ toàn trị chỉ tồn tại khi cai trị trên nỗi sợ và sự thờ ơ, bạc nhược của nhân dân. Nếu người dân từng tổ dân phố, từng xóm làng biết làm chủ thì không quan chức – cường hào ác bá nào có thể tác oai tác quái. Nếu người đi đường tuân thủ luật giao thông và biết phản ứng đúng mức, đúng luật pháp khi cảnh sát giao thông lạm dụng quyền lực thì những chuyện tiêu cực ngày sẽ càng ít đi. Nếu cử tri cương quyết gạch tên những ứng cử viên không đủ tiêu chuẩn thì các cuộc bầu cử dân chủ giả hiệu cũng khó thành công. Và cả từng đảng viên cộng sản, từng ủy viên trung ương, từng ủy viên bộ chính trị, nếu có những “người cộng sản chân chính” (tạm định nghĩa là những người thực sự vì lý tưởng xây dựng xã hội công bằng, dân chủ và văn minh) dám đấu tranh để thực hiện đúng mục đích lý tưởng của đảng được đề ra giấy trắng mực đen trong cương lĩnh, thì đảng sẽ bớt suy thoái đến mức báo động như hiện nay. Khi nói từng người là bao hàm sẽ hình thành đa số, nếu đa số nhân dân vẫn thiếu ý thức, tinh thần và năng lực làm chủ thì khát vọng cũng chỉ là ước mơ suông.

Với thực tế hiện nay, hai điều kiện trên xem ra vẫn còn nhiều thiếu sót. Ngoài sự vận động tự thân của mỗi người thì những người hoạt động chính trị xem ra không thể không quan tâm, nếu không nói là phải đặt thành trọng tâm trong chương trình hành động của mình.

Lịch sử không loại trừ những bất ngờ. Trong bầu khí xã hội bị dồn ép, không biết lúc nào bạo loạn có thể nổ ra và khi bạo loạn nổ ra, tình hình sẽ rất khó lường và kiểm soát. Sau bạo loạn, tình hình sẽ tốt hay xấu hơn cho đất nước, trả bằng giá nào, trong bao lâu, không ai có thể nói trước. Nhưng không ai có quyền hô hào bạo loạn, đẩy người khác vào con đường máu lửa trong khi mình đứng bên ngoài để hưởng lợi. Không ai được quyền nhân danh tập thể để hi sinh cá nhân trừ khi cá nhân tự nguyện. Không ai được quyền nhân danh tương lai để hi sinh hiện tại. Đó cũng chỉ là một cách “mục đích biện minh cho phương tiện” bẩn thỉu và tàn bạo của những kẻ hoạt đầu chính trị, chẳng tốt đẹp gì cho đất nước.

Phong trào Con đường Việt Nam vừa được phát động đang gây sôi nổi trong cộng đồng mạng. Những ưu khuyết điểm đang dần được cộng đồng phân tích trên nhiều khía cạnh nhưng những hoài nghi, nghi vấn cũng vẫn chưa được hoàn toàn làm sáng tỏ trong một tình hình quá ư phức tạp.

Người viết bài này có tên trong danh sách mời của những người khởi xướng phong trào. Tôi chưa nhận lời tham gia nhưng tôi chân thành chúc cho những người khởi xướng, tán thành, ủng hộ phong trào đủ khôn ngoan, sáng suốt và thiện tâm từng bước thực hiện được lý tưởng tốt đẹp của phong trào, góp phần hình thành con đường Việt Nam đích thực trong tương lai.

Đà Lạt 22/6/2012

Facebook TDBC

 

14 Phản hồi cho “Những con đường Việt Nam”

  1. May Vu says:

    Chế độ CSVN có lẻ 51%/49 hài lòng nên sống dai dẳng và tiếp tục ,Sau Đông âu TQ và VN đổi mới và báo chí hay PT/truyền hình ,tòa án … cũng được XÌ HƠI vài % tự do , nhưng trong vòng hàng rào giới hạn là BẢO VỆ CHẾ ĐỘ,
    Và hải ngoại sinh hoat DÂN CHỦ phức tạp / % quyền lợi thương mai tư nhân hay nhóm sống còn của đời sống,Chỉ nhìn cạnh tranh tiêm Nail mọc sát ,không nhường nhau trên con đường mà hơn chục tiêm.
    Trong nước ,đi xe mà muốn tè ra quần ,ngồi tên thắng dùm cho tài xế ,nói chung lá (ẨU)
    Nhưng củng hơi thấy tiến bộ là mới dừng lại (STOP) đèn đỏ ,còn vượt ,hay qua mặt là VĂN HÓA ..?
    THAM NHŨNG ,HỐI LỘ cà hai chính quyền và người dân muốn đi TẮT ,VỀ SỚM là VĂN HÓA .?
    Không nhưng VN mà bên đây cũng mua được bằng tóc ,bằng nail,GED hay bằng lái ,thi quóc tịch..
    Còn ở VN nên bầu HẠ TẦNG CƠ SỞ công an phường , tự do không do nhà nước hay đảng chỉ đinh để người dân quyết định kinh tế và an ninh khu vực ,cho người không đảng vào quốc hội . .
    Thời đại này VI TÍNH ,TRUYỀN THÔNG ,con đường VN là XÌ HƠI ,nới lỏng thêm nừa để người dân nói lên yêu nước ,đoàn kết và giới hạn tham ô ,văn hóa tiêu cực.
    Hiện nay TQ ở bên chúng ta như sơn và nước khó phân biệt ,và ngay vật dụng (household) bên Mỷ đây lặt vặt trên 50 % làm tai TQ ,do đó ảnh hưởng khó từ chối .
    Bởi vậy ,Tổ tiên ta lo ngai từ phương bắc nên nhuôm răng đen ,và YÊU NHAU RÀO RÂU (DẬU) CHO KÍN
    Và Kinh tế chúng ta không thể kéo dàicho chiến tranh , sau nay giống như dân TÂY TẠNG LƯU VONG hay tên mớ lá NÀM HÁN
    Con đường cho VN là Ý thức dân chủ, phátt triễn kinh tế ,an ninh xả hội,có tiền gia tăng quốc phòng .
    Nước DO THÁI nhỏ đứng vững trong khối Ả RẬP,nước ta hơn 20 lần không lẻ là con rồng cháu TIÊN mà lý do nào không tồn tại được.?

  2. Hải Sơn says:

    Gửi ông TDBC.
    Ông biết phân tích ” VNCH chỉ là một chế độ dân chủ phôi thai, khiếm khuyết. lãnh đạo bất tài, yếu kém là nguyên nhân đưa đến sự thua trận và tan rã của VNCH.” Ông quên nói thêm 1 yếu tố nữa là chính những con người như ông đã góp tay làm họ tan rã.
    Ông đang thống kê những con đường, từ con đường của trí thức, con đường của công nhân, con đường của nông dân,v.v… nói chung mỗi 1 thành phần trong xã hội đang đi trên con đường của mình trong 1 hoàn cảnh u ám, cơm không đủ ăn, áo không đủ mặt, không dân chủ,mất tự do, đến con đường rác rưởi, hôi hám v.v… và thêm 1 con đường của bọn tư bản đỏ đang sống trên xương máu nhân dân.Ông không tự hỏi : vì sao người dân phải đi trên những con đường này ? Có phải là từ sau 30/4/1975 không ? Và khi viết về những con đường, vô tình ông cũng tự khẳng định rằng thời VNCH không có ! Mà quả thật là thời VNCH không có những con đường này ! Địa chủ không bị cướp đất, Nông dân chưa bao giờ bị cướp đất, CN không bị bốc lột, người dân tự do có chính kiến, thoải mái biểu tình ! mà chính ông là người được hưởng cái tự do biểu tình ! Do đâu mà người dân phải đi trên những con đường đau khổ này ? Có phải là từ cái chế độ CS này không ? Cách đây 20 năm Liên Sô, Đông Âu đều kịp thức tỉnh để xóa bỏ chế độ CS với câu nói bất hủ : ” CS không thể sửa đổi ,mà chỉ xóa bỏ “. Thậm chí chính bọn lãnh đạo CSVN cũng thừa biết rằng chế độ CS là “đường đi không bao giờ đến”, nhưng bọn chúng phải duy trì để có cơ hội làm giàu trên xương máu nhân dân. Nhưng ông lại khác ! ông vẫn còn ” chậm tiêu” để viết nên câu :
    Trích :” Đảng Cộng sản chọn con đường xã hội chủ nghĩa để đưa đất nước đến độc lập, tự do, hạnh phúc nhưng cho đến nay mục đích đó hãy còn…. xa vời!!
    – Một chủ nghĩa mang tính huyển hoặc thì làm gì có bến đổ mà ông cho rằng còn …xa vời ?
    Trích : “Độc lập nhưng vẫn còn lệ thuộc nặng nề vào Trung quốc” !!!
    – Biển, đảo , biên giới, rừng, tài nguyên đều DÂNG cho TQ mà ông còn mang 2 chữ ĐỘC LẬP ra nói nghe có tức cười không ?
    Trích ; “Quá nhiều quyền tự do thuộc dân quyền và nhân quyền bị vi phạm”.
    – Đây là 2 yếu tố đặc trưng mà ở chế độ CS chưa bao giờ có. Không có thì lấy đâu mà vi phạm ?
    Trích ; “Hạnh phúc sao được khi Việt Nam vẫn là một đất nước nghèo đói với bao nhiêu thiên tai nhân họa mà nhân họa rình rập từng ngày từng giờ với bất cứ ai, nhất là những người thấp cổ bé miệng.” !!
    – trên thế giới thì chỉ khổ vì thiên tai. Đặc biệt ở VN lại có NHÂN HỌA !! mà lại rình rập từng ngày, từng giờ ! Từ những cái ông nêu ra, ông có thấy rằng thời VNCH là thời vàng son của dân miền Nam hay không ? Và ông có 1 chút nào hối hận về những gì ông đã làm ?

  3. Thuan says:

    Cảm ơn anh TDBC bài viết.
    Anh đặt vấn đề thành khẩn và xây dựng như vậy, với một lối viết cẩn trọng hòa nhã, không hiểu tại sao vẫn bị phê bình nặng nề quá.
    thật đáng buồn.
    Thật sự ra phần đông chúng ta ở đây đều biết những sai lầm, tính thiếu chính danh của chế độ CS rồi, không cần phải tốn nhiều giấy mực nữa. Vấn đề thật sự là nội lực của tất cả những thành phần chống Cộng, như anh đã viết. Chứng tỏ mình đúng không nên là ưu tiên cho mỗi một người chúng ta. Mục tiêu cuối cùng là đất nước không còn CS để có thể đi lên, công ấy cho ai, nhóm nào không quan trọng. Có vậy thì mới có muôn người như một, lúc đó thì CS chắc chắn sẽ sụp đổ.
    Behave ourselves first, then things will be taken care of.
    Mong anh TDBC vững lòng, thật sự ra những người phê bình nơi đây cũng chỉ vì chống CS triệt để, nhiều khi chỉ thấy cái cây mà quên mất khu rừng.

  4. Mrr Phạm says:

    Một câu thôi, có gan thì làm: CƯỚP DIỄN ĐÀN!

    Còn không có gan thì ngồi đó mà táy máy bạn phím, xem người khác làm.

  5. Huong Nguyen says:

    Trich “… Sự thông cảm, bao dung, hòa giải, đoàn kết giữa các thành phần dân tộc đối lập với chế độ độc tài toàn trị để tạo nên nội lực của dân tộc. Chỉ có nội lực của dân tộc mới chống lại được sự khống chế của chế độ độc tài toàn trị đang đưa dân tộc vào con đường huyễn hoặc…” hết trích.
    Tôi chẳng hiểu ông muốn nói gì theo cái “logic” này. Đoàn kết giữa các thành phần dân tộc đối lập với chế độ độc tài để tạo nên nội lực thì tôi hiểu được. Nhưng thông cảm, bao dung, hoà giải với cái chế độ (cương quyết) độc tài ấy mà vẫn tạo được nội lực (thật sự) thì tôi… chịu thua.

    Trích “… Nếu người dân từng tổ dân phố, từng xóm làng biết làm chủ thì không quan chức – cường hào ác bá nào có thể tác oai tác quái. Nếu người đi đường tuân thủ luật giao thông và biết phản ứng đúng mức, đúng luật pháp khi cảnh sát giao thông lạm dụng quyền lực thì những chuyện tiêu cực ngày sẽ càng ít đi. Nếu cử tri cương quyết gạch tên những ứng cử viên không đủ tiêu chuẩn thì các cuộc bầu cử dân chủ giả hiệu cũng khó thành công. Và cả từng đảng viên cộng sản, từng ủy viên trung ương, từng ủy viên bộ chính trị, nếu có những “người cộng sản chân chính” (tạm định nghĩa là những người thực sự vì lý tưởng xây dựng xã hội công bằng, dân chủ và văn minh) dám đấu tranh để thực hiện đúng mục đích lý tưởng của đảng được đề ra giấy trắng mực đen trong cương lĩnh, thì đảng sẽ bớt suy thoái đến mức báo động như hiện nay. Khi nói từng người là bao hàm sẽ hình thành đa số, nếu đa số nhân dân vẫn thiếu ý thức, tinh thần và năng lực làm chủ thì khát vọng cũng chỉ là ước mơ suông….” hết trích.
    Tôi không tiếp tục tranh luận với ông TDBC về cái gì gọi là người “cộng sản chân chính” nữa (vì sẽ vô ích mà thôi). Nhưng trong khi ông kêu gọi mọi người “hãy lên đường” thì chính ông dừng lại và gởi lời chúc phúc chân thành cho những ai ủng hộ, tán thành, những con đường cho tương lai Việt-Nam…

    Là 1 người tin vào giáo lý của đạo Phật, tôi tin vào 1 sự hồi đầu và chỉ cần biết hồi đầu thì có thể được tha thứ để chuộc lại tội lỗi…
    Tôi tin có những người CS phản tỉnh, những người CS Liên Sô, Ba Tư, Tiệp Khắc đã đễ lại cho nhân loại những danh ngôn như là những bài học cho cả loài người…
    “Chủ nghĩa CS không thể sữa được mà loại bỏ đi ”

    ” 20 tuổi không theo CS là không có trái tim
    40 tuổi không bỏ CS là không có cái đầu”

    Nhưng càng ngày tôi càng nghi ngờ những ngưòi CS Việt Nam gọi là phản tỉnh. Thế nào gọi là phản tỉnh khi vẫn tin rằng vẫn có 1 xã hội khả thi gọi là xã hội chủ nghĩa? Những người bỏ đảng CSVN vì đảng CSVN không thực hiện được lý tưởng cộng sản? – còn như nếu cho họ được cầm quyền thì họ có thể thực hiện được cái xã hội này?
    Những gì ông TDBC phát biểu không có gì mới mẽ cả. Nếu có 1 lời cho ông và những người như ông thì tôi (xin lỗi) chỉ còn lời này: “Nhận nhiệm vụ mới, ông TDBC trả lại thẻ đảng!”

    • nguyễn duy ân says:

      Qua mớ bút ký “Mỹ du” và những bài viết “linh tinh” lý lẽ như thế, đã không che giấu cái đuôi: “Nhận nhiệm vụ mới, ông TDBC trả lại thẻ đảng!”

  6. NguoiVN says:

    “Con Đường Việt Nam”

    Con đường VN chỉ thành công tốt đẹp khi nào CNCS, XHCN chấm dứt và cái đảng “Đỉnh cao trí tuệ loài người” biết tự động giải tán và giải thể trong ôn hòa và trật tự mà thôi .

    Toàn dân VN giờ đây không ai mà không muốn có một cuộc sống trong an bình, an lành thịnh trị, tự do, dân chủ, ấm no, hạnh phúc, công bình bác ái, luật pháp công minh, nghiêm mình hoàn chỉnh cả .

    Từ ngày biết viết bốn chữ “Yêu nước thương dân” và biết “Yêu thương toàn dân VN như yêu thương lấy chính bản thân mình” trên 20 năm nay thì tôi thật sự đã không còn nghĩ đến bản thân của mình nữa mà gần như ngày nào tôi cũng cầu nguyện cùng “Trời, Phật, Chúa” hay là “Ngọc Hoàng Thượng Đế” là xin ban phước lành cho mọi người dân VN và cũng xin “Thượng Đế sớm giúp cho toàn dân VN quên hết những hận thù và xóa bỏ hết những hận thù .

    Tôi nghĩ toàn dân VN giờ đây không ai còn muốn nghĩ đến hận thù chém giết hay là muốn tiếp diễn lại cảnh đầu rơi máu đổ cả mà mọi người VN đều thật sự muốn nhìn thấy quê hương xứ sở thân yêu của mình được canh tân đổi mới và mau chóng được thở hít bầu không khí tự do, dân chủ và độc lập để cho đàn con cháu Việt Nam có được một cơ hội để học hành đến nơi đến chốn và mọi người con dân VN đều có một tương lai sáng lạng để mà hăng say đóng góp tài hèn sức mọn của mình vào việc củng cố quốc gia, xây dựng lại nước nhà và cũng để cho VN càng ngày càng trở nên hùng mạnh và hùng cường như là những quốc gia giàu mạnh trên thế giới tự do như là Nhật Bản, Ấn Độ, Úc, Anh, Pháp, Đức, Ý,…vv… hay như là Hoa Kỳ vậy .

    Tôi xin hỏi những ai đang có những địa vị cao sang trong xả hội và những vị đang cầm quyền trong trung đảng CSVN như sau:

    Nếu như các quý vị là một người dân thường VN hay là một người trẻ tuổi phải sống trong một gia đình nghèo nàn, lầm than khốn khổ thì các vị sẽ có những suy nghĩ như thế nào khi mà hằng ngày, hằng đêm phải học hành cực khổ, khó nhọc trong bao nhiêu năm trời và sau khi học xong thì không thể nào mà có thể tìm kiếm được một công việc làm hợp với khả năng của mình chỉ khi nào là đảng viên CSVN hay phải có lý lịch ba đời có công với đảng CSVN thì may ra mới có cơ hội để tiến thân hay là may ra mới có thể đóng góp khả năng của mình hay là góp phần của mình vào công việc “Quốc gia đại sự” được .

    Các quý vị có thấy CNCS, XHCN có thật là bất công với những người dân lành hiền hòa nhân hậu VN hay là làm công dân trong đất nước VN hay không .

    Thật là bất công, bất nhân, bất nghĩa lắm các đồng chí ơi, anh Ba Dũng, anh Trọng, anh Sang, anh Mạnh, cùng anh Triết ơi, các anh không thấy sự tàn nhẩn và vô cùng thất nhân tâm với những phép hành xử và đối xử của các anh cùng đồng bào dân tộc VN của mình hay sao chứ .

    Từ ngày Bác HCM của các anh hay là của các đồng chí vì vô tình hay cố ý mang gông cùm xiềng xích về xích cổ người dân lành VN thì anh Ba Dũng, anh Trọng, anh Sang, …vv… thì các anh có thấy có người dân lành hiền hòa nhân hậu Việt Nam nào của mình có được một cuộc sống trong an lành, an cư lạc nghiệp, và được hoàn toàn tự do để mưu cầu hạnh phúc hay không .

    “Con Đường Việt Nam” sẽ trở thành hiện thực chỉ khi nào các đồng chí như là anh ba Dũng, anh Trọng, anh Sang, anh Soài, anh Ổi, chị Mít, cô Bưỡi và 100 triệu người VN thông minh, khôn ngoan, tài giỏi khắp nơi, khắp nước và trên toàn thế giới cùng tôi đều đồng tâm nhất trí, đồng tâm hiệp lực để góp phần của mình vào việc này thì họa may “Con Đường Việt Nam” mới thành công tốt đẹp mà thôi .

    Tôi thành tâm kêu gọi sự thông minh, khôn ngoan, sáng suốt và hiểu biết của các đồng chí trong trung ương đảng như là anh ba Dũng, anh Trọng, anh Sang, anh Mạnh, anh Triết,…vv… nên để chút thì giờ quý báo của mình ra để giúp đỡ và cố gắng làm sao để chấm dứt CNCS, XHCN, giải tán, giải thể đảng CSVN trong ôn hòa và trật tự càng sớm càng tốt để tránh những việc đáng tiếc có thể xẩy ra trong tương lai.

    Người dân VN đã chịu đựng CNCS, XHCN, đảng “Đỉnh cao trí tuệ loài người” đã gần 100 năm nay rồi . Đã đến lúc tai họa và tai biến sẽ phải xẩy ra thôi nếu sự nhịn nhục và chịu đựng không sao đè nén được nữa .

    “V”, “VK”

    HS. TS. VN

  7. NGÀN KHƠI says:

    ÔI, ÔNG TIÊU DAO BẢO CỰ

    Cho đến ngày nay mà ông TDBC còn viết “Đảng Cộng sản chọn con đường xã hội chủ nghĩa để đưa đất nước đến độc lập, tự do, hạnh phúc nhưng cho đến nay mục đích đó hãy còn xa vời”, “Họ cho rằng chế độ Việt Nam Cộng Hòa ở Miền Nam trước 1975 mới là chế độ dân chủ tự do, hơn hẳn chế độ hiện nay và mơ ước “bao giờ cho đến ngày xưa”,”Công nhân bây giờ không còn là giai cấp lãnh đạo cách mạng. Họ làm việc đầy trong các khu chế xuất, khu công nghiệp hay công ty hãng, xưởng, bị chủ trong nước và nước ngoài bóc lột tối đa với đồng lương rẻ mạt”. Chỉ cần trích ra ba câu như trên trong bài viết của ông ta, cũng thấy não trạng chính trị của ông Tiêu Dao Bảo cự ngày nay nó đã phát triển đến mức độ nào. Cả ba câu trên của ông ta quả thật hoàn toàn tréo ngoe với nhau. Chắc ông ta đã từng hoạt động chính trị hoàn toàn với cảm tính mà chẳng có ý thức rõ ràng hay nhận thức chính xác, sâu xa nào hết. Thế nào là mục đích hãy còn xa vời ? Chừng nào nó mới thật sự hết xa vời ? Đó quả là cái ngây ngô thật tình rất xuất sắc của Tiêu Dao Bảo Cự. Còn ông ta hiểu thế nào là bản thân của chế độ dân chủ tự do thật sự hay thực chất ? Ông cũng chẳng chứng minh được giai cấp công nhân đã từng lãnh đạo cách mạng từ lúc nào ? Chẳng qua ông cũng chỉ hoàn toàn hiểu theo người khác, nói theo người khác, đi theo người khác, thế thôi. Cái quá khứ của ông ta như vậy, cái hiện tại của ông ta như vậy, rồi cũng chẳng biết cái tương lai của ông ta đi về đâu khi ông ta nhận hay không nhận tham gia vào Con đường VN. Thật ra, theo tôi Con đường VN phải là con đường VN của mọi người VN độc lập, tức thuộc mọi thành phần, mọi giai cấp, mọi trình độ, mọi hoàn cảnh, mọi xu thế, không thuộc bất kỳ đảng phái hay khuynh hướng chính trị xã hội riêng biệt nào. Con đương VN như vậy ngày nay phải là con đường VN thoát ly ra mọi quá khứ, chỉ đặt nền tảng trên hiện tại và hướng đến tương lai. Bởi quá khứ đã bị ô nhiễm tư tưởng và môi trường xã hội quá nhiều rồi, đã khiến mọi người chia rẽ và tàn sát nhau bằng mọi cách rồi, nên chỉ có hiện tại và tương lai mới có thể tạo niềm cảm thông và hàn gắn lại để tiến lên. Những người như ông Tiêu Dao Bảo Cự, cái đuôi quá khứ vẫn còn đó, rành rẽ ra đó, bảo làm sao mà cùng đi vào trên con đường VN như thế được. Nếu cũng chỉ cái món bổn cũ soạn lại, thật sự e cũng chỉ càng nhảm nhí. Cho nên CĐVN ngày nay nhất thiết không phải của riêng ai, mà là của tất cả mọi người VN đang có mặt, bất kể người đó là ai, miến là họ hoàn toàn từ giả hết mọi quá khứ, chỉ căn cứ vào hiện tại nhằm bắt tay nhau để định hướng và thiết lập lại tương lai, chỉ có thế thôi.

    ĐẠI NGÀN
    (25/6/12)

    • Lâm Vũ says:

      Bạn NK phân tách quá đúng.

      Ông TDBC có thể đại diện cho thành phần (gọi là) “trí thức thiên tả” miền Nam trước 1975. Họ vô dụng thời đó – ngay cả an ninh VNCH biết rõ nhưng không lý đến họ mấy – thì sau 75, trong chế độ CS cũng không khác hơn.

      Nếu họ ý thức được và chấp nhận “sự thực phũ phàng” đó thì mọi chuyện có thể thay đổi, họ có thể trở nên hữu dụng cho đất nước. Đàng này họ chấp nhận mũ miện “trí thức phản kháng” – và vô hình trung gián tiếp làm công cụ cho CS, bất kể họ có ý thức được điều đó hay không.

      Những điều này, tôi nghĩ từ lâu nhưng hôm nay mới nói ra đây vì ngày trước tôi còn hy vọng họ làm được điều gì cho dân tộc. Nhưng hy vọng đó bây giờ thật sự hết rồi!

      (Cá nhân, tôi vẫn có cảm tình với ông TDBC, như với những người cầm bút “dấn thân” bất cứ ở phe nào. Điều nói ra ở đây là vấn đề liên quan tới đất nước và dân tộc, không liên quan đến chuyện cá nhân.)

      • NON NGÀN says:

        TRÍ THỨC TẢ VÀ HỮU KHUYNH

        Mới hay trí thức đường phèn
        Ngày nào thiên tả lèng èng đông vui
        Thấy mình cấp tiến ngon rồi
        Chen vai khích động để đời lên hương
        Hăng say phấn kích xuống đường
        Sao nay đắp chiếu nằm ườn đó đây
        Tả khuynh mắc bã thật hay
        Hữu khuynh vẫn vậy những ngày như xưa

        NGÀN KHƠI
        (27/6/12)

  8. MẠNH says:

    Đúng như tựa 1 bài viết của Hoàng Thanh Trúc : “Nó đã hèn rồi thì thời nào cũng hèn ” ! Dân VN hiện nay rất cần những con người cao thượng và sáng giá như 2 anh em ông Huỳnh Nhật Hồng, biết mình đi sai đường, biết nói 1 lời xin lỗi.TDCB là 1 thành phần được bình yên sống nhờ những giọt máu của chiến sĩ VNCH nhưng lại đủ sự HÈN để đâm sau lưng họ ! 37 năm ông chưa hề hé răng cho những biến động của VN. Mà những nữ nhi như LTCN, TKTT, Tạ P. Tần, Nguyễn T. Nghiên, Nguyễn Thị Minh Hạnh, Bùi Hằng v.v.. đã xem nhẹ sinh mạng của mình vì 2 chữ VN ! Hôm nay ông lại đủ CAN ĐẢM để viết lên bài này ? Ông đón gió ? Dân VN họ thừa biết ông là ai ? Sao không TỊNH KHẨU như Trí Quang xem ra còn danh dự !

  9. Lê Hữu Từ says:

    Nói cho cùng thì tác giả cũng còn quá lạc quan đối với chủ nghĩa cộng sản về tinh thần Quốc Gia Dân Tộc. Điều nầy cũng giống như cách nghĩ của những trí thức, những nhà hoạt động chính trị và một số người đứng ở giữa hồi 1945, khi Hồ Chí Minh lật đổ Quốc Trưởng Bảo Đại của chính quyền Quốc Gia Việt Nam để lập nước VNDCCH, một chính quyền liên hiệp đa Nguyên, đa Đảng. Mặc dù họ đều biết Hồ Chí Minh là đảng viên cộng sản do Lênin kết nạp ở Mạc-Tư-Khoa năm 1922. và được lệnh trở lại Đông Dương để phụ trách Cục Phương Đông năm 1938, có thể hồi đó vì bị mê hoặc bởi cách tuyên truyền dấu mặt cộng sản sau chiêu bài “vì Độc Lập Tổ Quốc, vì Tự Do, Hạnh Phúc của Nhân Dân, mọi công dân Việt Nam hòa hợp thi đua dựng Nước và giữ Nước”, các Đảng phái, Tổ chức, Tôn giáo, Trí thức, Sinh viên, Học sinh, Công nhân, Nông dân “hồ hởi, phấn khởi” bắt tay vào việc, trong khi Hồ Chí Minh liên tục họp các đảng viên đầu não bày mưu tính kế kiện toàn Tổ chức Đảng và từng bước tìm cách triệt tiêu các thành phần Quốc Gia trong chính quyền và quân đội qua chiến dịch Rèn Cán, Chỉnh Quân, đồng thời thông đồng với Pháp để qua tay Pháp triệt hạ các đảng phái Quốc Gia và các trí thức không theo cộng sản nhưng có tinh thần và hoạt động chống Pháp. Một hành động tồi tệ hơn nữa là công an của chúng đã thủ tiêu các thành phần yêu nước đó rồi phao cho Pháp làm.

    Tại sao Hồ Chí Minh và đảng cộng sản (còn đang dấu mặt) quyết định triệt hạ những người Quốc Gia vốn đã hòa họp với chúng để xây dựng Dân Tộc Độc Lập, Dân Quyền Tự Do, Dân Sinh Hạnh Phúc theo đúng đường lối Kiến Quốc của Hố Chí Minh?

    Bởi một lý do duy nhất là: “Chủ nghĩa Mác-Lê chủ trương Vô Gia Đình, Vô Tổ Quốc, Vô Tôn Giáo”.
    Con đường xây dựng và tiến lên chủ nghĩa Mác (tức chủ nghĩa cộng sản mà giai đoạn chuyển tiếp gọi là chủ nghĩa xã hội) thật lắm chông gai nên phải kiên trì và cương quyết đấu tranh không ngừng nghỉ – Đấu tranh tư tưởng, Đấu tranh giai cấp (giai cấp Tư Bản bóc lột(?) – để cải tạo Tư Tưởng, cải tạo Kinh Tế, cải tạo Xã Hội, thành lập chuyên chính vô sản lãnh đạo xã hội mới (xhcn) trong đó có con người mới (con người cnxh). Hồ Chí Minh là một đảng viên thuận thành của chủ nghĩa Mác do Lenin lãnh đạo nên phải tuân thủ sách lược và chủ trương của đảng dù phải giết ngưòi hàng loạt như vụ “Cải cách ruộng đất” trong 5 đợt từ 1/4/1954 đến 30/7/1956 với số người bị giết oan là 172.008 người (theo “Điểm hẹn lịch sử” của Võ Nguyên Giáp và tài liệu của đang công sản)

    Diễn trình lịch sử VN từ 45 đấn 75 và mãi đến hôm nay dưới sự cai trị của cộng sản (điều 4 HP/CHXHCNVN), nhân dân VN, ngoại trừ đảng viên cốt cán và gia đình tay chân của chúng, hầu như 80% phải sống trong lo âu và cay nghiệt mọi mặt về tinh thần và vật chất”. Họ tuy ngoài mặt vui vui, cười cười, nhưng trong lòng là một nắm tơ vò ngỗn ngang trăm mối, quá lắm chỉ còn biết kêu Trời một tiếng cho hã hơi rồi lại ngậm miệng âm thầm chịu đựng cho qua ngày!!! Có ai về VN len lõi vào các ngõ ngách tận cùng của thôn quê, đặc biệt là ở vùng xa, vùng sâu, để tìm hiểu thật tình sẽ nhận ra ở đó không biết bao nhiêu là phiền muộn, đau thương từ những bất công, hà hiếp của nhiều loại, nhiều kiểu, nhiều dạng do bàn tay của bạo quyền, bạo chúa địa phương ngày đêm nhắm vào chừng đấy con dân đang lom khom sống đời cơ cực thiếu thốn mà bòn rút cái gì của họ, nếu không pải chỉ là một mảnh đất khô cằn để bươi chãi kiếm sống bằng hạt lúa, củ khoai? Thế rồi cũng bị cưỡng chế để lập các khu thanh lịch ăn chơi cho những tên đại gia, thiếu gia chui ra từ cửa hậu của tập đoàn tư bản đỏ. Thử hỏi dưới trần nầy có nước nào mà người dân oan bị đè nén đến như vậy?

    Tất cả và tất cả đều là hệ lụy của chủ nghĩa công sản “TAM VÔ” mà ra!

    Hỡi các người còn lương tri và sáng suốt có còn tin và “HOÀ GIẢI, HOÀ HỢP” với đảng cộng sản “ĐỘC TÀI CHUYÊN CHÍNH” như thế nữa không?

    “Cộng sản chỉ thay thế chứ không thể sửa đổi” (Cố cựu TT/CHLB Nga, Boris Eltsin)

  10. nguenha says:

    Ông Tiêu dao Bảo Cự dưa ra 2 yếu tố mà Ông cho là “cần thiết” dể Dân tộc tiến về phía trước:
    1/-”sự thông cảm,bao dung,hòa giải,dòan kết giữa các thành phần Dân-Tộc dối lập dối với Chế dộ dộc-tài
    tòan trị,dể tạo nên nội lực của dân-tộc…” Nhưng thế nào là “thông-cảm”,”bao dung”??trong lúc hố sâu hận-thù Dân-Tộc do DCS (trong dó có Ông) dã và dang tạo nên!! Cụ thể gần dây nhất Nhà nước VN phá họai những
    bia tưởng niệm Thuyền nhân ở các nước Mả-lai,Nam Dương! Nhà nước CS ,họ dối xử như thế nào dối với những người Lính Miền Nam dang sống tàn tật,lây lất trên quê-hương,hoặc dã chết di,như nghĩa trang Biên-
    hòa,chắc O^ng Tiêu Dao dã rỏ!! Cái” hố-sâu”dó chính bản thân DCS ,họ phải tự lấp di,không bằng cuốc-xẻn ,mà phải bằng Con-tim.Liệu DCS có làm nổi không??khi trên tay vẩn còn cầm “mả-tấu”??Trách nhiệm
    tạo nội lực cho Dân-Tộc thuộc về Nhà cầm quyền dương thời.Một chế-dộ không tạo dược Sự dòan kết Dân-
    Tộc ,Có nên tồn tại hay không??Dó là diều mà phải bàn!!
    2/- Ông kêu gọi “ý thức người Dân”,thưa Ông,con người sinh ra vốn “Thiện”,nhưng khi quẳng vào Xả-Hội
    Thiện hay Ác là do Xã-Hội dó tạo nên.Luật pháp “bắt”con người Lương thiện! Ở một Xả-hội VN như hiện nay,
    với một nền giáo dục phi”giáo dục”,một nền kinh tế”phi kinh tế’,một nền luật pháp”phi luật pháp”…thì con người chỉ sống giống như “sinh vật”mà thôi. DCS tạo ra một Xã-Hội như thế, dể dễ cai trị.! Thay vì kêu gọi DCS
    “di chổ khác chơi’,ông kêu gọi người Dân ý thức..như người bộ hành ý thức luật di dường!! Ý-thức và quyền-lợi, còn gì nơi người dân,còn “cái quần xà-lỏn”,ông TDBC bảo cổi dưa cho Dảng,thiệt là hết chổ nói!!

Leave a Reply to Mrr Phạm