Dân chủ và biểu tượng
Winston Churchill, cựu Thủ tướng Anh quốc, có lần nói đùa nhưng rất có lý rằng, “Dân chủ là mô hình dở nhất của một chính quyền, trừ tất cả những mô hình được biết tới từ trước đến nay”.
Tức là Dân chủ không phải là một mô hình hoàn hảo, nhưng là liệu pháp giải quyết tốt nhất mà nhân loại có được trong lịch sử của mình.
Nhìn nhận rõ nhất các giá trị dân chủ là những người đã từng trải qua hệ thống phi dân chủ. Karl Popper (1902 – 1994), nhà triết học người Áo, người đề xuất các ý tưởng về một xã hội mở trong đó sự bất đồng chính kiến được chấp nhận và được xem như một tiền đề để tiến tới việc xây dựng một xã hội hoàn thiện, viết rằng, “một ai đó từng sống trong một mô hình quyền lực độc tài mà không thể loại bỏ nó nếu không đổ máu, sẽ hiểu rằng, mặc dù dân chủ, không phải là hoàn thiện, nhưng nó tạo nên một cái gì đó để suy nghĩ và xứng đáng chết vì nó”.
Tôi là người đã trải qua cả hai chế độ cộng sản ở Việt Nam và Ba Lan. Tôi đã tới và trải nghiệm tự do dân chủ ở nhiều quốc gia như Đức, Pháp, Úc, Canada hay Mỹ, là chứng nhân của sự sụp đổ chế độ cộng sản ở Ba Lan (năm 1989) và chứng kiến tiến trình xây dựng dân chủ nhọc nhằn, khó khăn nhưng thành công trên đất nước này qua 25 năm nay. Vì thế tôi là người hiểu biết và trân trọng các giá trị dân chủ, mà theo tôi, trước hết là quyền được bầu cử tự do, báo chí truyền thông tự do và nhà nước được tạo nên trên nền tảng của các định chế có khả năng kiểm soát trật tự xã hội.
Dân chủ là số đông, dù không nhất thiết đồng ý, nhưng phải biết tôn trọng chính kiến của thiểu số còn lại. Bởi vì dân chủ được xây dựng trên hệ thống của các lập trường, quan điểm đối nghịch nhưng song song là sự thoả hiệp.
Trong chế độ dân chủ, các đảng phái hoặc tổ chức chính trị, ít nhất hai, tranh giành quyền lực nhà nước, cạnh tranh nhau bằng các chương trình, mà xã hội thông qua lá phiếu cử tri uỷ nhiệm cho họ quyền quản trị điều hành đất nước.
Trong trường hợp, không một đảng chính trị nào đạt được đa số tuyệt đối số phiều bầu, hoặc đa số ghế trong quốc hội, một chính phủ liên minh sẽ được thành lập với sự tham gia của đối thủ. Tuy nhiên, tiếng nói quyết định cuối cùng sẽ thuộc về đảng mạnh hơn.
Hans Kelsen (1881-1973), một nhà luật học người Mỹ gốc Áo nói rằng, “Dân chủ, không thể chối cãi và chắc chắn, là một nhà nước đảng trị”. Có nghĩa rằng, các đảng phái chính trị thực thi vai trò tổ chức cũng như chuyển tải ý nguyện chính trị của nhân dân, đồng thời là trung gian giữa nhân dân với các cơ quan nhà nước.
Tuy nhiên, sự tranh đua các mục đich chính trị không loại trừ khả năng tìm kiếm giải pháp chung. Dân chủ đặt ra sự tranh đua, nhưng không phải tranh đua cho bản thân nó. Logic của thể chế đòi hỏi sự sáng suốt xây dựng sự thoả hiệp. Không có sự thoả hiệp và đồng thuận về lập trường, nhiều khi chỉ là sự bắt buộc phải chấp nhận nó ở vị thế thiểu số, sẽ không thể vận hành được bộ máy dân chủ. Diễn đàn nằm trong khuôn khổ các định chế dân chủ để tìm kiếm sự thoả hiệp giữa các đảng phái chính trị chính là quốc hội đa đảng. Dân chủ khác biệt với các thể chế không dân chủ là, sự thoả hiệp trong nó không chỉ là khả năng có thể mà còn là sự mong muốn.
Leszek Kolakowski (1927 – 2009) người Ba Lan, một trong số ít các nhà triết học của Đông Âu giành được sự thừa nhận ở đỉnh cao tri thức ở châu Âu và thế giới, nói rằng, “Dân chủ là một công cụ chuyển tải những cuộc xung đột giữa các cá nhân và cho phép giải quyết, đôi khi thậm chí loại bỏ, đôi khi làm suy yếu đi, mà không cần sử dụng bạo lực”.
Những người tham gia các cuộc tranh luận xã hội, cần phải có ý thức tôn trọng chính kiến khác mình. Điều này sẽ tạo ra nên sự hài hoà, ổn định trật tự và kìm hãm những cảm xúc xã hội cực đoan. Các chế độ độc tài ở mọi nơi luôn luôn gạt bỏ sự thoả hiệp và tiêu diệt khả năng phát triển của các khuynh hướng chính trị khác ngoài khuynh hướng mà chúng định hướng.
Việt Nam hiện nay nằm trong hệ thống chính trị độc đảng cầm quyền của Đảng Cộng Sản Việt Nam (ĐCSVN), không có lực lượng đối lập trong quốc hội. Đây là một nền cai trị hoàn toàn áp đặt, không có sự lựa chọn tự do của cộng đồng xã hội. Không một khuynh hướng chính trị nào khác ngoài ý thức hệ Mác-Lenin chen chân được vào quốc hội. Cho nên tất cả các kỳ họp của cái gọi là “quốc hội” bao giờ cũng “thành công tốt đẹp” và các chủ trương, chính sách đạt đồng thuận đến hơn 90%.
Trong một bối cảnh như thế, đi tìm một biểu tượng chung cho Tổ quốc Việt Nam, thậm chí cho phong trào tranh đấu dân chủ là chưa đúng thời điểm.
Hiện nay đã hình thành một số nhóm dân sự trong nước, như Hội Phụ nữ Nhân quyền, Hội Cựu Tù binh Lương tâm, Con đường Việt Nam, Hội Anh em Dân chủ, Hội Nhà báo Độc lập, Hội NO U – FC, v.v… Mỗi hội, nhóm đều có logo riêng, thể hiện đường lối, tiêu chí hoạt động của mình. Tuy nhiên những hoạt động của các hội, nhóm này đang trong bước khởi đầu, rất manh mún, chưa đủ mạnh để thu hút một phong trào xã hội rộng lớn trên bình diện cả nước, nên logo chỉ dừng lại ở vị trí biểu tượng của nhóm ấy mà thôi.
Biểu tượng của phong trào tranh đấu xã hội thường tự nó nảy sinh từ phong trào và mặc nhiên được thừa nhận, ví dụ như hoa Hồng ở Georgia, màu Cam ở Ukraina, mảnh vải Jeans ở Belarus, hoa Lài ở Tunesia, hay cái Dù ở Hông Kông…
Chọn lựa biểu tượng của Tổ quốc Việt Nam, ví dụ như lá cờ chẳng hạn, lại càng khó hơn với một chiều dài lịch sử phức tạp, dường như triều đại sau luôn xoá bỏ mọi biểu tượng của triều đại trước, chiến tranh Nam- Bắc huynh đệ tương tàn, rồi cả nước bị đẩy vào vòng cai trị của ĐCSVN.
Do đó mọi sự chọn lựa hiện hay, cho dù lý luận như thế nào về sự ra đời hay cội nguồn, cũng đều chỉ là của một thiểu số, không được nhân dân ba miền của một nước Việt Nam thống nhất chọn lựa dân chủ thông qua một quốc hội do dân bầu ra, hoặc thậm chí một cuộc trưng cầu dân ý. Vì thế không thể nào áp đặt biểu tuợng của một thiểu số nào đó lên phần còn lại. Mọi tranh cãi, cố lý giải cho khuynh hướng của mình đều mất thời gian và không đi đến đâu.
Tuy nhiên, vì đấu tranh và mong muốn Việt Nam có một xã hội tự do dân chủ và công bằng, từng nhóm thiểu số có quyền gìn giữ và trân trọng biểu tượng của mình, thậm chí cả khi biểu tượng chung được lựa chọn dân chủ mà không phù hợp với mong muốn riêng.
Dân chủ là một mục tiêu chung tối thượng, không thể vì biểu tượng nọ, logo kia của từng hội, nhóm thiểu số mà cản trở nó.
Dân chủ cũng là một sân chơi bình đằng và lành mạnh với những nguyên tắc phổ quát bất di bất dịch. Chấp nhận dân chủ thì phải chấp nhận các nguyên tắc ấy của luật chơi.
Dân chủ và tự do không buộc ai phải đứng dưới là cờ hay biểu tượng của một thiểu số nào trong cuộc đấu tranh.
© Nhật báo Người Việt
Ní nuận dông dài kiểu Mác- Ăn- Gian cao siêu khó hiểu quá thôi.
Tudo dốt nát xin thưa ngắn gọn,sân chơi Dân Chủ giống như sân chơi Thể Thao:
Đội dân chủ áo Vàng—–đấu với——đội độc tài áo Đỏ.
Anh thích chơi cho đội nào, mặc áo vào, nhào vô đội đó chơi.
Chứ anh ở. . .trần. . .mà chạy nhong nhong trong sân, họ. . .đá. . .trúng anh thì anh ráng chịu!
Chiêm ngưỡng màu hoàng kim quốc kỳ Việt Nam Cộng Hòa,
đang tung bay khắp năm châu bốn bể,
Chợt nhớ tới cái cờ..Con rùa rang muối trên dĩa tiết canh chó…
nó biến đi dâu mất trong ngày 30 tháng Tư năm ấy…
Ấy cái ngày Dại théng Mùa xoan..mà cộng khỉ Bắc Kỷ phải núp
váy con mụ Thị Định, núp dưới bóng cò xanh đỏ tụi MTGPMN
diễu tuồng ăn cướp VNCH trong dinh…
Hê hê, rồi cũng có ngày : không đúng luật, ăn gian: LÀM LẠi!
( Cộng phỉ lân la run run bóng gió tung ballon, đổi tên nước đổi
tên đảng, là vì lý do đó, nghe chưa? )
Chí lý! Đàn anh cứ như là đi guốc vào bụng em. (trích Dâm Tiên)
(Cộng phỉ lân la run run bóng gió tung ballon, đổi tên nước đổi
tên đảng, là vì lý do đó, nghe chưa? ) . Hai chữ “Cộng Phỉ ” là của đàn anh, không có em trong đó.
Em còn mồ mả Ông Bà, Cha Mẹ trong nước, lôi thôi về tới Tân Sơn Nhất thằng nhãi ranh Công An nó đá cho một cái (không khéo chơi ngu, dập dái), rồi nó tống cổ ra ngoài phi đạo, vừa tốn tiền, lại không được thăm mộ các Cụ.
Em gọi là Bộ Chính Trị. Ngày nào mà các đồng chí chưa chịu đổi tên đảng, đổi tên nước thì chúng ta còn tranh đấu cùng đàn anh Dâm Tiên đến hơi thở cuối cùng, dưới ánh sáng vinh quang của Cô Cộng Hòa.
À mà đàn anh, nhỡ mấy bố ấy đổi lại thành Việt Nam Dân Chủ Cộng Hoà, vừa có Dân Chủ, lại cả Cộng Hoà nữa thì mình có chịu không đại ca?
Happy Holidays ngài quan Sáu.
Tại sao người VN và VC thích nói về Dân Chủ nhiều nhất ?
Chắc là phải có lý do sâu xa. Thử tham khảo Hiến Chương 08 của nhóm Lưu Hiểu Ba xem họ viết như thế nào. Theo HC này sắp xếp, thứ tự quan trọng về các giá trị căn cơ phổ quát thuộc về cơ cấu một quốc gia thì:
1- Tự Do,
2- Nhân Quyền
3- Bình Đẳng
4- Cộng Hoà
5- Dân Chủ
6- Hiến Định
Freedom, Human Rights, Equality, Republicanism, Democracy, Constitutionalism
Định nghĩa của DC căn bản là gì ?
Democracy
: a form of government in which people choose leaders by voting
Đó là vấn đề. Vì trên nguyên tắc, những lãnh đạo quôc gia của VC như NTD, TTS đều do dân VN bầu ra, dù là trực tiếp hay gián tiếp qua QH thông qua cũng vậy thôi. Những tay VC nầy là đại diện cho VN, nó sẽ được từ TT Mỹ, Pháp, Đức, Anh cho tới Đức Giáo Hoàng trải thảm đỏ nghênh tiếp theo nghi lễ ngoại giao.
Đó là lý do tại sao người Việt (thân cộng) và VC rất sính DC. Gọi là nhà DC thì OK, không sao. Thử gọi là nhà hoạt động cho Tự Do, Freedom Activists, xem. VC sẽ dị ứng ngay !
#1- Dân Chủ là số đông, do vài thằng thông minh cầm lái!
Tonydo học được sau 40 năm sống ở nơi được coi là “Dân Chủ nhất thế giới”
#2- Dân Chủ là số ít, nhưng dám cầm tay nhau, chơi liều!
Việt ta không dám cầm tay nhau, chơi liều, điển hình là vụ cháu Trần Thị Bích Câu 25 tuổi, có hai con nhỏ, ở San Jose bị bắn tại nhà tháng bảy năm 2003.
Thế nhưng khi có mấy Ông Bình Vôi, cầm Cờ Vàng la ỏm tỏi thì lại kéo nhau tới hét vang trời.
Chương 1 : Các điều khoản căn bản của Hiến Pháp Việt Nam Cộng Hòa
******************************
Điều 1:
1. Việt Nam là một nước Cộng Hòa- độc lập , thống nhất , lãnh thổ bất khả phân
2. Chủ quyền quốc gia thuộc về toàn dân
Điều 2:
1. Quốc Gia công nhận & đãm bảo những quyền căn bản của mọi công dân
2. Quốc Gia chủ trương sự bình đẳng giữ các công dân không phân biệt nam nữ tôn giáo sắc tộc đảng phái. Đồng Bào Thiểu Số được đặc biệt nâng đở để theo kịp đà tiến hóa chung của dân tộc
3. Mọi công dân có nghĩa vụ góp phần phục vụ quyền lợi quốc gia dân tộc
Điều 3:
Ba cơ quan Hành Pháp , Lập Pháp & Tư Pháp phải được phân nhiệm và phân quyền rõ rệt. Sự hoạt động của ba cơ quan phải được công quyền phải được phối hợp và điều hòa để thực hiện trật tự xã Hội và thịnh vượng chung trên căn bản TỰ DO- DÂN CHỦ VÀ CÔNG BẰNG XÃ HỘI
Điều 4 :
1. Việt Nam Cộng Hòa chống lại chủ nghĩa Cộng Sản dưới mọi hình thức
2. Mọi hành vi nhằm mục đích tuYên truYền haY thực hiện chủ nghĩa Cộng Sản điều bị cấm chỉ
Điều 5:
1. Việt Nam Cộng Hòa chấp nhận các nguyên tắc quốc tế pháp không trái với chủ quyền quốc gia và sự bình đẳng giữa các dân tộc
2.Việt Nam Cộng Hòa cương quyết chống lại mọi hình thức xâm lược và nổ lực góp phần xây dựng nền an ninh và hòa bình thế giới
************************
Thưa ,
Năm điều căn bản trên của bản Hiến Pháp Việt Nam Cộng Hòa là khát vọng của tất cả những người Việt Nam không cộng sản như chúng ta
Nếu ai đó còn nghi ngại ý nghĩa Cờ Vàng bởi thiển cận , nông nổi thiếu suy nghĩ hay thiếu kiến thức xin hãy ĐỌC KỸ VÀ NGHIỀN NGẪM LẠI BẢN HIẾN PHÁP VIỆT NAM CỘNG HÒA CỦA CHÚNG TÔI- VÀ CHÚNG TA!
Kính
Thưa,
Nói lịch sự, vòng vo, chẳng qua…nói thẳng…
Xin lỗi, anh chon cờ nào để biểu tượng cho cái tự do dân chủ, là quyền của anh, cái chon của anh, không phải là cái chon của…dân ba miền.
Khõi cần phân tích dài dòng, một mai cs đi đời, toàn dân VN cùng nhau..chon lựa, dân mien Bắc đương nhiên là họ không muốn cờ vàng cũng như cờ đỏ. Bỡi, nói theo kiểu của anh, cò đỏ là cờ cộng sản, cs đi đứt rồi, cờ đỏ cũng đi theo luôn, về Tàu lục địa ở. Cờ vàng là cờ bị cs Bắc Việt, cs VN, nhổ phẹt phẹt gần một thế kỷ, là cờ…ba que, theo cái miệt thị láo xược của chúng, nên dân miền Bắc cũng…mất cãm tình…
Phải chọn lá cờ…màu khác, tượng trưng cho tự do dân chủ VN, mới…đúng điệu
Được, chẳng sao cả. nếu có cơ…hội tụ sau thời cs, toàn dân có quyền chọn lựa. Dân hải ngoại, dân mien Nam, miền Trung, miền Bắc…
Hải ngoại, Nam, Trung, đều đã có cơ hội sống với lá cờ vàng. Ngoại trừ nông dân vùng sâu, rừng núi bị cs tuyên truyền láo, trong chiến sự, chạy chết, người dân đều chạy về phía cờ vàng cả. Đây là sự thật, không láo.
Hy vọng đại đa số quần chúng sẽ chọn cờ vàng.
Nếu chỉ vì vài em mắt hí, hoặc cò mồi cs núp ló trong phe cờ vàng hải ngoại, la lối với các bạn cựu cs, đến được với bến bờ tự do, rồi kết luận tất cả những người đừng dưới lá cờ vàng đều như thế, ní nuận lung tung xèng để tẩy chay, thì đó là điều không đúng, một kiến thức…tệ bạc…
Chúc anh may mắn trong việc kêu gọi bà con người Việt chon…cờ…
Cái thằng cu này vừa ngu vừa mất dậy, ai nó cũng chửi, lớn bé già trẻ chửi hết, đọc tên đã biết là thứ ngu, không bao giờ nó chịu công nhận ý kiến người khác
Ơ hay! Ý kiến người khác là ” tự do cái con Kẹc”
mà anh bắt Tiên NGU hắn chịu nghe cho à…
Anh đi binh cộng khỉ chiều tà làm cái gì, nhẩy ?
Cu bac’ này hảy rửa tai mà nghe Trần vàng Sao, 1 trự từng chống Mỹ cứu nước, chửi. Chửi như Tiên ngu vẫn còn quá nhẹ. Ông Sao chửi ai, cu bac’ tự hiểu nhé.
TAU CHƯỞI
tau tức quá rồi
tau chịu không nổi
tau nghẹn cuống họng
tau lộn ruột lộn gan
tau cũng có chân có tay
tau cũng có đầu có óc
có miệng có mắt
có ông bà
có cha mẹ
có vợ con có ngày sinh tháng đẻ
có bàn thờ tổ tiên một tháng hai lần
rằm mồng một hương khói bông ba hoa quả
tau đầu tắt mặt tối
đổ mồ hôi sôi nước mắt
vẫn đồng không trự nõ có
suốt cả đời ăn tro mò trú
suốt cả đời khố chuối Trần Minh
kêu trời không thấu
tau phải câm miệng hến
không được nói
không được la hét
nghĩ có tức không
tau chưởi
tau phải chưởi
tau chưởi bây
tau chưởi thẳng vào mặt bây
không bóng không gió
không chó không mèo
mười hai nhánh họ bây đem lư hương bát nước
giường thờ chiếu trải sắp hàng một dãy ra đây
đặng nghe tau chưởi
tau kêu thằng khai canh khai khẩn tam đợi mười đời
cao tằng cố tổ ông nội ông ngoại cha mẹ chú bác cô dì
con cháu thân hơi cật ruột bây tau chưởi
tau chưởi cho tiền đời dĩ lai bây mất nòi mất giống
hết nối dõi tông đường
tau chưởi cho mồ mả bây sập nắp
tau chưởi cho bây có chết chưa liệm ruồi bu kiến đậu
tam giáo đạo sư bây
cố tổ cao tằng cái con cái thằng nào móc miếng cho bây
hà hơi trún nước miếng cho bây
bây ỉ thế ỉ thần
cậy nhà cao cửa rộng
cậy tiền rương bạc đống
bây ăn tai nói ngược
ăn hô nói thừa
đòn xóc nhọn hai đầu
ngậm máu phun người
bây bứng cây sống trồng cây chết
vu oan giá hoạ
giết người không gươm không dao
đang sống bây giả đò chết
người chết bây dựng đứng cho sống
bây sâu độc thiểm phước
bây thủ đoạn gian manh
bây là rắn
rắn
toàn là rắn
như cú dòm nhà bệnh
đêm bây mò
ngày bây rình
dưới giường
trên bàn thờ
trong xó bếp
bỏ tên bỏ họ cha mẹ sinh ra
bây mang bí danh
anh hùng dũng cảm vĩ đại kiên cường
lúc bây thật lúc bây giả
khi bây ẩn khi bây hiện
lúc người lúc ma
lúc lên tay múa ngón sủi bọt mép gào thét
lúc trợn mắt khua môi múa mỏ đả đảo muôn năm
lúc như thầy tu vào hạ
lúc như con nít đói bụng đòi ăn
hai con mắt bây đứng tròng
bây bắt hết mọi người trước khi chết phải hô
cha mẹ bây ông nội ông ngoại bây tiên sư cố tổ bây
sống dai đời đời kiếp kiếp
phải quỳ gối cúi đầu
nghe bây nói không được cãi
phải suốt đời làm người có tội
vạn đợi đội ơn bây
đứa nào không nghe bây hớt mỏ chôn sống
thằng nào không sợ bây vằm mặt thủ tiêu
bây làm cho mọi người tránh nhau
bây làm cho mọi người thấy nhau nhổ nước miếng
đồ phản động
đồ chống đối
đồ không đá bàn thờ tổ tiên
đồ không biết đốt chùa thiêu Phật
thượng tổ cô bà bây
mụ cô tam đợi mười đời bây
tau xanh xương mét máu
thân tàn ma dại
rách như cái xơ mướp chùi trách nồi không sạch
mả ông bà cố tổ bây kết hết à
tụi bây thằng nào cũng híp mắt hai cằm
bây ăn chi mà ăn đoản hậu
ăn quá dã man
bây ăn tươi nuốt sống
mà miệng không dính máu
người chết bây cũng không chừa
năm năm mười năm hai mươi năm
xương chân xương tay sọ dừa vải liệm`
bây nhai bây khới bây mút
cả húp cả chan bây còn kêu van xót ruột
bao nhiêu người chết diều tha quạ rứt
xương khô cốt tàn dọc bờ dọc bụi giữa núi giữa rừng
để bây xây lăng đắp mộ dựng tượng dựng đài cho
cha mẹ cố tổ bây
hỡi cô hồn các đảng
hỡi âm binh bộ hạ
hỡi những kẻ khuất mặt đi mây về gió
trong am trong miếu giữa chợ giữa đường
đầu sông cuối bãi
móc họng bóp cổ móc mắt bọn chúng nó
cho bọn chúng nó chết tiệt hết cho rồi
bây giết người như thế
bây phải chết như thế
ác lai thì ác báo
tau chưởi ngày chưởi đêm
mới bét con mắt ra tau chưởi
chập choạng chạng vạng tau chưởi
nửa đêm gà gáy tau chưởi
giữa trưa đứng bóng tau chưởi
bây có là thiền thừ mười tám con mắt tau cũng chưởi
mười hai nhánh họ bây
cao tằng cố tổ bây
tiên sư cha bây
tau chưởi cho bây ăn nửa chừng mẻ chai mẻ chén
xương cá xương thịt mắc ngang cuống họng
tau chửi cho nửa đêm oan hồn yêu tinh ma quỷ
mình mẩy đầy máu hiện hình vây quanh bây đòi trả đầu trả chân trả tay trả hòm trả vải liệm
tau chưởi cho cha mẹ bây có chết cũng mồ xiêu mả lạc
đoạ xuống ba tầng địa ngục bị bỏ vào vạc dầu
tau chưởi cho cha mẹ bây có còn sống cũng điên tàn
đui què câm điếc làm cô hồn sống lang thang đầu đường xó chợ
bốc đất mà ăn xé áo quần mà nhai cho bây có nhìn ra
cũng phải tránh xa
tau chưởi cho con cái bây đứa mới đi đứa đã lớn
sa chân sẩy tay đui què sứt mẻ nửa đòi nửa đoạn
chết không được mà sống cũng không được
tau chưởi cho dứt nọc dòng giống của bây cho bây chết sạch hết
không bà không con
không phúng không điếu
không tưởng không niệm
không mồ không mả
tuyệt tự vô dư
tau chưởi cho bây chết hết
chết sạch hết
không còn một con
không còn một thằng
không còn một mống
chết tiệt hết
hết đời bây.
TRẦN VÀNG SAO, 29 tháng 6 năm 1997
(cóp trên tiền vệ ) http://www.tienve.org/home/literature/viewLiterature.do;jsessionid=7176D4E73C2D5F03C44210F5604C53B0?action=viewArtwork&artworkId=18033
Chiếm đất của chị Hồng khá bộn, thông cảm, cám ơn.
Cãm ơn Dâm với Chiêu Dương…
Dạy cò mồi Cộng láo cho nó…bớt láo, bỏ nghề mần cò mồi cho VC, là cả một nghệ thuật.
Tuy nhiên, gặp phải đứa…chim ục dữ quá, Tiên Ngu đôi lúc cũng phải…ngọng
Đa tạ….
Đàn anh Dâm Tiên: (trích)
(Nếu chỉ vì vài em mắt hí, hoặc cò mồi cs núp ló trong phe cờ vàng hải ngoại, la lối với các bạn “cựu cs”.. đến được với bến bờ tự do…. (hết trích)
Em cho hai chữ “cựu cs” vô ngoặc đôi chỉ để cảnh cáo đàn anh:
Chớ có vơ đũa cả nắm đấy nhá! Thêm bạn bớt thù đi đàn anh.
Còn cái chuyện mắt hí thì không những qúi “Bình Vôi” mà ngay cả hoa khôi Sài Thành về già nếu không nhờ dao kéo thì thẩy đều mắt hí cả mà?
Riêng Ba Dũng, cũng từng ấy tuổi nhưng….ra ngoài thấy cũng cao ráo, hách xì xằng ra mặt, lại không thấy mắt…hí ?
Kính đàn anh.
Mình vừa ” tu” mấy ngụm Cointreau… ối chà…thơm thơm mùi quit
quê nhà,
Nên lú lẫn không rỏ là mềnh có viết ra câu văn vĩ đại kia không ?
Chánh Ủy xem lại , tí… Mai ngày,,, mình viết dự luật tôn vinh cả
hai màu cờ; sau đó cất cờ vô bảo tàng ? Nhưng hai từ tha thiết
Cộng Hòa phải là không khì ta thở trên quê ta..Cô Hòa sẽ về chợ.
Cô Hòa mà không về chợ, thì chú Sam chẳng còn mặt mũi nào
giửa xã hội văn hóa loài người nữa,- Lời một Veteran Hoa Kỳ.
Tác giả Lê Diễn Đức chưa thoát khỏi mầu “đỏ”
Đọc tác giả Lê Diễn Đức, tôi thấy ông có nhiều mâu thuẫn và thiên về “mầu đỏ.” Nói như vậy là căn cứ trên những bài viết của tác giả đã “tấn công” lá cờ vàng của Người Việt Hải Ngoại và đề cao 2 cái thây ma CS Trần Độ và Võ Nguyên Giáp.
Trong bài “Ngày lễ Tạ ơn trên đất Mỹ và câu chuyện những lá cờ” (1), tác giả đã “tấn công” cờ vàng và đa số độc giả đã phản ứng mạnh mẽ. Nhưng đây không phải là lần đầu tiên tác giả Lê Diễn Đức có thái độ khiếm nhã với Lá Cờ Vàng và Cộng Đồng NVHN tỵ nạn CS. Vào tháng 11-2007, trong bài “Không chỉ bằng một con đường” trên Đàn Chim Việt, tác giả LDĐ để cao tướng VC Trần Độ mà lại mạt sát Người Việt Hải Ngoại là “hận thù” như sau:
“…cho nên lấy thái độ với cờ vàng và Hồ Chí Minh làm thước đo chống Cộng – đơn giản cũng chỉ là một con đường của số ít…” và rằng: “Một số người Việt hải ngoại đã có cái nhìn thiển cận, hẹp hòi về tướng Trần Độ. Có lẽ do hận thù cộng sản và thiếu thực tế tranh đấu trong hoàn cảnh mà mọi tiếng nói tự do, khác với đảng cộng sản đều bị coi là thù địch và lập tức bị đè bẹp bằng bạo lực – nên đã có những đòi hỏi quá đáng với ông…”
Khi bị độc giả phản bác, không đồng ý với LDĐ thì tác giả chụp cho họ cái mũ “hận thù, thiển cận, hẹp hòi”. Như vậy có phải là dân chủ không, ông LDĐ?
LDĐ viết : “Lẽ ra, nếu nguyện vọng cho một Việt Nam dân chủ thực sự chính đáng, thì nên ủng hộ bất cứ điều gì có lợi cho dân chủ.” Khi đề cao người CS Trần Độ thì ông viết như thế. Tại sao ông không ủng hộ cờ vàng có lợi cho dân chủ. Hiện nay không có lực lượng nào đông, mạnh và ủng hộ dân chủ cũng như chống giặc Tầu xâm lược và bọn VC bằng lực lượng Cờ Vàng. Điều này cho thấy tác giả LDĐ rất mâu thuẫn. Ông không đứng trên quyền lợi quốc gia dân tộc mà viết theo cảm tính, phe nhóm cựu CS.
Trong hai bài viết khác, ông đã coi Trần Độ là “biểu tượng của khát vọng tự do, dân chủ” (2) và Võ Nguyên Giáp là “biểu tượng của chủ nghĩa dân tộc, bất khuất chống ngoại xâm… (3) Trên thực tế, cả VNG lẫn TĐ chỉ góp công cho đảng CS xây dựng chế độ CS để giúp giặc Tầu Hán Hóa và chiếm dần nước VN như hiện nay. Mặc dù đã từng chỉ huy cả triệu quân, khi phản tỉnh, họ cũng không quy tụ nổi vài ngàn “đàn em” để tạo ra một lực lượng chính trị có phần nổi, phần chìm, có thể liên tục đấu tranh với VC. Họ cũng không tạo được thành tích gì đáng kể làm thay đổi đảng CS hay giúp ích cho phong trào dân chủ. Như vậy, họ không phải là những nhân vât chính trị có tài, co bản lĩnh để trở thành biểu tượng. Chọn biểu tượng sai lầm như thế, tác giả LDĐ đã có những bài viết khiến khoảng cách càng ngày càng xa với cộng đồng NVHN tỵ nạn CS.
Tranh đấu cho dân chủ là phải tranh thủ được nhân tâm bằng những hành động cụ thể,minh bạch, thuyết phục, để có càng nhiều càng tốt số người đồng thuận và ủng hộ lý tưởng cao đẹp đó. Việc “sỉ vả” và chụp mũ như LDĐ sẽ không thuyết phục được ai về cùng hướng tranh đấu với mình. Viết bài chủ như vậy là không thành công. Đọc các bài viết của tác giả Lê Diễn Đức, tôi thấy ông có khiếu viết truyện tiếu lâm, vui cười hơn là bình luận chính trị…”
Một khi còn tấn công lá cờ vàng và coi những kẻ “khai quốc công thần” giúp lập nên nhà nước CS độc tài, bán nước hiện nay như VNG và TĐ, tác giả Lê Diễn Đức khó có thể thuyết phục độc giả trong tất cả các sinh hoạt chính trị cũng như văn chương vì “cộng sản là tội ác của nhân loại.” Với thái độ giúp giặc Tầu Hán hóa và chiếm dần nước VN như hiện nay, đảng CSVN đã lộ rõ là đảng phản quốc, hại dân.
Cũng như đồng tiền có hai mặt, việc tranh luận cũng có mặt xấu và mặt tốt. Mặt xấu là tranh luận mà thiếu sự tôn trọng khác biệt dễ đi đến chỗ chia rẽ. Mặt tốt là nó chứng tỏ quyền tự do ngôn luận được tôn trọng. Nhờ vậy, “sâu bọ” lúc rúc chui ra và độc giả biết rõ sự thật về từng “khuôn mặt” trên diễn đàn chính trị.
Mới đây, Thứ Trưởng Ngoại Giao VC Nguyễn Thanh Sơn “vác loa” đi một vòng hải ngoại cùng với “túi tiền kiều vận” để thúc đẩy Nghị Quyết 36, nhằm thâu tóm “các khúc ruột ngàn dặm” về một mối cho đảng CS, một số “chim ăn đêm” đã táo tợn chuyển sang kiếm ăn ban ngày.
Nguồn:
(1) Ngày lễ Tạ ơn trên đất Mỹ và câu chuyện những lá cờ
http://old.danchimviet.info/archives/91862/ngay-le-ta-on-tren-dat-my-va-cau-chuyen-nhung-la-co/2014/11#comments
(2) Trần Độ – Người Cộng Sản Phản Tỉnh Kiên Hùng
http://bon-phuong.blogspot.ca/2013/08/nguoi-cong-san-phan-tinh-kien-hung-le.html
(3) Vĩnh biệt đại tướng, người hùng và bi kịch
http://www.danluan.org/tin-tuc/20131012/le-dien-duc-vinh-biet-dai-tuong-nguoi-hung-va-bi-kich
Thưa các đồng chí ,
Từ trước đến giờ , Đảng ta có một sai lầm quá lớn là tập trung mọi nổ lực phản gián vào bọn cờ Vàng lắm đô la ở hải ngoại mà quên đi bọn phản động cờ Vàng khốn nạn ở trong nước
Bọn phản động cờ Vàng khốn nạn ở trong nước này bởi len lõi trà trộn nên khôn ngoan ẩn núp , thừa nước đục , nước sạch , nước mưa , nước suối , nước máy-nói tóm lại là đủ loại nước để giựt sập Đảng ta từ trong nước , từ trong tư tưởng lẫn hành động
Thưa các đồng chí , chính sách Quá Độ đói meo 10 năm đã thành công tốt đẹp ở ngoài miền Bắc lắm phân nhiều bùn một cách rực rỡ…ẤY VẬY MÀ LẠI THẤT BẠI THÃM HẠI KHI ÁP DỤNG TRONG NAM- LÀ NƠI MÀ BỌN NGỤY DÂN TRÚ NGỤ
Tập đoàn sản xuất dưới nông thôn- bọn Ngụy Dân chống đối ra mặt buộc anh Kiệt với chi Ba Thi phải năn nỉ chấp nhận phá lệ đảng ta- lòng đau như cắt – quỳ gối năn nỉ mua gạo THEO GIÁ MÀ NGỤY DÂN LÀM RUỘNG MUỐN BÁN thì chúng mới bán
Mười năm trời Quá độ , một hạt gạo cũng không có mà ăn , vậy mà vừa cho bọn Ngụy Dân làm ruộng muốn làm gì thì làm ….thì lại có gạo để mà xuất khẫu ngay ngày hôm sau.
Bọn Ngụy Dân Cờ Vàng làm ruộng đúng là một lũ khốn nạn mà- chỉ lo hại Đảng ta cho tới cùng thì mới được
Chưa hết , trên thành thị , Đảng ta đã ráng cướp của bọn Ngụy Dân Cờ Vàng tối đa- tổ mẹ ba đời chúng nó- Vậy mà chúng nó có nghèo bớt đâu?
Chúng nó cứ phây phây ra , cóc thèm chơi với Đảng ta nữa , báo hại anh Kiệt lại phải muối mặt bán công khố phiếu năn nỉ mượn tiền chúng nó mà xoay xở , lại còn phải buộc anh Linh muối mặt mà thừa nhận Quá Độ bị Ngụy Dân Cờ Vàng đục cho banh nát- đúng là chủ quan duy ý chí là vậy, chưa kể phải kêu thằng Oánh Ngụy Dân Cờ Vàng, nay đã ngũm bởi tiểu đường , ra dạy dỗ đảng ta thế nào là tín dụng với in tơ rét ( lãi suất- interest )
Để làm chiều lòng bọn Ngụy Dân Cờ Vàng chúng nó , Đảng ta phải đành lòng trả lại một số bất động sản cướp được từ bọn Dân Cờ Vàng này cho có lệ- tụi này mà cứ giận đảng ta hoài thì làm sao Đảng ta mần ăn láo lếu tiếp?
Thưa các đồng chí ,
Kinh nghiệm lịch sử đau thuơng chứng tỏ cho thấy Đảng ta không thể tiếp tục lơ là bọn Ngụy Dân Cờ Vàng khốn nạn trong nước- là kẽ âm mưu phá hoại chủ trương- đường lối chính sách của Đảng và nhà nước ta trong quá trình tiến lên XHCN
Ngày nay , chính bọn Ngụy Dân Cờ Vàng trong nước lại manh nha chuẩn bị dựt sập các chính sách kinh tế định huớng của Đảng ta từ địa phương đến TW
Trước hết , chúng nó kêu gọi tiền tui tui bỏ túi- không gởi vào ngân hàng khiến Đảng ta mất đi cơ hội ăn cướp
Sau , chúng nó manh nha bơm bọn Dân Chủ Nhân Dân ra đói phó với Đảng ta để chúng nó rãnh tay chuẫn bị lục lượng- báo hại Đảng ta bắt thả bắt thả liền tay mệt gần chết
Kế , chúng nó đồng hóa lối suy nghĩ của các đảng viên ta , biến những kẻ này thành nằm vùng chờ ngày nện Đảng ta khi chúng nó có lệnh
Nhiều quá kể không hết – thưa các đồng chí ,
Đã đến lúc chúng ta phải tuyên chiến với bọn Ngụy Dân Cờ Vàng trong nước , đang muôn màu muôn mặt vây đánh Đảng tứ phía , khiến các đồng chí trên trung ương phải kêu en ét vì lỗ đít bị chọt bởi các thế lực vô hình
Chính bọn này sẽ là lục lượng đợp Đảng ta công khai nên xin các đồng chí đừng làm việc dư hơi tấn công bọn cờ Vàng ở hải ngoại nữa.
Xin các đồng chí hãy tuyên chiến vời bọn Cờ Vàng trong nước càng sớm càng tốt !
Khổng Khuyết
“Chính bọn này sẽ là lực lượng đợp Đảng ta công khai nên xin các đồng chí đừng làm việc dư hơi tấn công bọn cờ Vàng ở hải ngoại nữa “. Khổng Khuyết says .
Đến ngay nghị quyết 36 mà các đồng chí ta, ròng rã cả mấy năm trời, nghĩ đến bạc đầu lại thêm có sự cố vấn của các đồng chí Trung quốc vĩ đại , đó là chưa kể có đồng chí nữ trụy cả thai, đẻ ra thế mà cũng bị bọn cờ Vàng hải ngoại chúng vô hiệu hóa dễ dàng . Các đồng chí lãnh đạo của ta ra nước ngoài cứ phải không được nở mày nở mặt với lãnh đạo các nước bạn , phải chui vào hậu môn của các dinh quốc khách , tức muốn ói máu ! Ngay như muốn tới bang Cali để tỏ thái độ hòa hoãn , thân thiện, kêu gọi hòa giải, hòa hợp cũng bị bọn CCCĐ vận động với địa phương cấm cửa không cho .
Giặc Mỹ, giặc Pháp ta có thể đánh bại . Nước sông ta có thể tát cạn . Núi ta có thể san bằng . Chớ cái lũ cờ Vàng hải ngoại là ngoại lệ, chúng ta phải bó tay thôi .