Văn tế tưởng niệm sáu vạn đồng bào và chiến sĩ tử trận tháng 2-1979
Hỡi ơi!
Thấm thoắt đã ba nhăm năm
Mới đấy đã thành thiên cổ!
Trời biên giới ầm vang tiếng súng, thanh niên lớp lớp lên đường
Miền biên cương máu nhuộm đỏ sông, dân chúng nhà nhà tan tác
Nhớ linh xưa:
Chiến sĩ tòng chinh
Tuổi hoa niên đang bận sách đèn
Lòng trai tráng chứa bao mơ ước
Đáp lời non sông, hăm hở lên đường
Từ biệt quê hương, gạt niềm thương nhớ
Súng bắn chưa quen, quân sự đôi bài, đánh giặc bằng lòng căm hận
Chiến trận chưa từng, ba lô một gánh, nhắm bắn bằng nỗi hờn căm.
Nhân dân biên giới
Đang yên ổn làm ăn, đâu ngờ phút chốc loạn ly
Gặp buổi thanh bình, ai tưởng được điều thảm khốc
Pháo giao thừa vừa nổ, hội xuân vừa mở rộn ràng
Năm mới vừa sang, hy vọng ngập tràn phơi phới
Đì đùng súng bắn, trẻ con vẫn tưởng pháo giao thừa
Loa réo vang trời, cụ già còn ngờ loa hội mở
Thương thay!
Chiến đấu ngoan cường, xông thẳng nơi mũi tên hòn đạn
Kiên trung giữ đất, sợ chi nơi súng nổ pháo rền.
Máu loang mặt đèo, mùi thuốc súng khét lẹt còn vương
Xác nghẽn gềnh sông, tiếng kêu thương ngút trời đau xé
Địch giết người không ghê tay
Địch nã pháo không ngừng nghỉ
Hãm hiếp đàn bà, lộ mặt loài dê chó. Tiếng kêu thương xé nát một góc trời
Cắt đầu trẻ nhỏ, hiện rõ lũ sài lang. Hồn oan khuất vật vờ miền biên viễn.
Ôi!
Máu xương gửi lại biên cương
Hồn phách tụ về nơi đền miếu
Tuổi thanh xuân dâng Tổ quốc ngàn năm
Hoa chiến thắng dâng Đất Mẹ vạn thưở.
Đền nợ nước nào đợi vinh danh
Chết vì dân đâu chờ tưởng vọng
Hôm nay
Tưởng niệm 35 năm ngày kết thúc chiến tranh
Thương nhớ 60 ngàn đồng bào ra đi vĩnh viễn
Chúng tôi
Đốt nén hương thơm
Dâng vòng hoa thắm
Đơn sơ lễ bạc lòng thành
Thành kính tâm hương dâng cúng
Cúi xin chư vị anh linh sống khôn thác thiêng
Phù trợ cho Non sông đất nước thăng bình muôn thưở
Cũng xin chư vị
Tha thứ hết lỗi lầm
Của những kẻ cố tình vong ân bội nghĩa
Của những kẻ quên hết công lao và máu xương của chư vị anh linh
Lại xin chư vị anh linh, cùng chúng tôi:
Nguyền rủa đời đời bọn bành trướng Bắc Kinh
Nhắc nhở muôn năm mối thù truyền kiếp!
Hỡi ơi!
Hồn có linh thiêng
Xin về nhận hưởng!
Lâm Khang phụng soạn
Ai
Ai còn là người Việt
Không thể nào không biết
Ngày mười bảy tháng hai
Sáu chục ngàn bị giết
Nó dạy ta bài học
Bài học làm chó săn
Bài học làm tôi mọi
Dạy cho bọn lai căng
Nó tàn sát dân tôi
Trẻ thơ và đàn bà
Bất luận là già trẻ
Nó là bạn của ta!
Bác của chúng ôm hôn
Nay chúng đi lòn trôn
Sao ta vẫn im tiếng?
Ta có còn Rồng Tiên?
T.Phạm
http://sangcongpha1.wordpress.com/