Khi chế độ độc tài chấm dứt…
Ngày chế độ độc tài toàn trị chấm dứt, bối cảnh Việt Nam sẽ khác hẳn những gì đã xảy ra vào tháng 04/1975. Ở ngày đó, dù sự thay đổi đến từ đâu, và do ai, chắc chắn sẽ KHÔNG thể có “chính sách trả thù” và những “trại cải tạo”. Tình trạng độc quyền thay thế vị trí lãnh đạo của đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) cũng sẽ KHÔNG thể xảy ra. Khi độc tài không còn nữa, Tự do sẽ bùng nở, và Dân chủ sẽ từng bước được phát triển. Việt Nam sẽ có một thể chế dân chủ pháp quyền. Song thay đổi lớn đó sẽ không xảy ra một cách dễ dàng, hoặc không điều kiện.
Khi đất nước hết độc tài, nền dân chủ non trẻ sẽ khởi đầu với vô số trở ngại không thể tránh khỏi của buổi giao thời. Hoàn cảnh của chính phủ lâm thời, và ngay cả chính phủ dân cử chính thức sau đó, chắc chắn sẽ rất khó khăn. Ổn định tình hình trong khi xã hội đầy tâm lý nôn nóng là một áp lực vô cùng to lớn. Nhưng chính phủ mới sẽ phải bắt đầu bằng những gì có được — tương tự như hoàn cảnh các nước vừa thoát khỏi chế độ độc tài trên thế giới.
Công việc đầu tiên là nỗ lực xây dựng thế hòa giải và đoàn kết dân tộc. Những người lãnh đạo mới phải có bản lãnh dung hoà được dị biệt giữa các thế lực chính trị bản xứ, và những ảnh hưởng chi phối bởi ngoại bang. Với khát vọng vươn lên đã được ươm mầm từ nhiều năm qua, hy vọng là các thành phần trí thức và công dân yêu nước sẽ hậu thuẫn chính quyền mới có được những chính sách đối nội và đối ngoại thích hợp với bối cảnh mới của đất nước.
Kế đến là xây dựng, củng cố và phát triển Dân Chủ như thế nào để thích hợp với văn hoá và hoàn cảnh đặc thù của nước ta. Trong thế giới liên lập ngày nay, nền chính trị của một quốc gia luôn có nhiều liên hệ sâu rộng với cộng đồng thế giới bên ngoài. Mặt khác, tuy cuộc chiến tranh lạnh đã chấm dứt song Việt Nam vẫn là một yếu tố trong nhu cầu cân bằng và phát triển quyền lực của các siêu cường. Do vậy, làm sao để đất nước có thể phát triển mà không bị lệ thuộc một cách bất lợi vào bất cứ thế lực quốc tế nào… là một thử thách đầy cam go; đòi hỏi sự linh động, cân bằng hiệu quả giữa nhu cầu đối ngoại và tinh thần dân tộc tự quyết. Nếu không muốn nền dân chủ mới sẽ bị lai căng, què quặt, người Việt không có sự chọn lựa nào hơn là phải dám đứng thẳng trên đôi chân của mình, và cùng đưa vai gánh vác lấy trách nhiệm với quốc gia.
Thách đố to lớn khác là giải quyết là những hậu quả để lại từ tình trạng độc đảng, tham ô và bất công. Tháo gỡ các quốc nạn tồn đọng cần có nhiều thời gian và biện pháp, nhưng khả năng ban đầu của chính phủ mới chắc chắn còn nhiều giới hạn. Tài nguyên quốc gia vận dụng được cho việc ổn định kinh tế lúc đó có thể sẽ không có nhiều. Việc hàng ngũ hoá nhân tài của đất nước cũng sẽ lắm nhiêu khê. Do vậy, chính phủ dân chủ đầu tiên sẽ phải chứng tỏ một thiện chí, bản lãnh và khả năng lãnh đạo vượt bực, bao gồm việc huy động được sự hậu thuẫn mạnh mẽ từ giới trí thức, doanh nhân và các tầng lớp xã hội. Tiến trình đó sẽ tốt đẹp hơn quá trình lột xác của các nước Đông Nam Á, Đông Âu, Bắc Phi và Trung Đông… hay không, câu trả lời tuỳ thuộc vào nhiều yếu tố.
Công cuộc dân chủ hoá và phát triển đất nước sẽ đầy dẫy cam go song đó là một tiến trình khả thi.
Chúng ta có quyền tin tưởng mãnh liệt vào điều đó vì chế độ độc tài đương quyền đang mất dần khả năng tồn tại. Từ nhiều năm qua, đảng CSVN là một trở ngại to lớn cho sự phát triển của đất nước. Lý tưởng, kỷ luật và kiểm soát là ba yếu tố sinh tồn của CSVN, hiện đang bị hư hoại và lung lay tận gốc rễ. Cùng lúc đó, tình trạng khủng hoảng kinh tế, xã hội, chính trị và hệ thống lãnh đạo của đảng cầm quyền sẽ là chất liệu tự huỷ diệt khả năng tồn tại còn lại của chế độ. Sự tồn vong của hậu thân đảng CSVN trong tương lai tuỳ thuộc vào thái độ thành khẩn của những người cầm quyền hiện nay. Đối với chúng ta, vấn đề khẩn thiết là chuẩn bị như thế nào để giai đoạn giao thời đó sẽ không phải là một trang sử đau thương nhuộm đầy máu và nước mắt. Cách giải quyết của người quốc gia phải được đặt trên nền tảng của tinh thần nhân bản.
Khi đất nước hết độc tài, toàn dân sẽ có tự do. Ngày chiến thắng đó sẽ là thành quả chung của mọi thành phần dân tộc, kể cả những người vì hoàn cảnh lịch sử, đã từng có một thời góp phần gây ra những thảm trạng cho dân tộc. Khi đất nước có Dân Chủ, mọi công dân Việt Nam đều có cơ hội thụ hưởng nhân quyền một cách đúng nghĩa và trọn vẹn, kể cả những người đã từng là đảng viên CSVN. Chính phủ mới sẽ không thể trừng trị những người đã từng phục vụ cho chế độ cũ chỉ vì yếu tố quá khứ. Nhưng thiểu số có trọng tội với đất nước, đồng bào phải cần được luật pháp xét xử công minh và lịch sử ghi lại rõ ràng để làm gương cho hậu thế, dù còn sống hay đã chết — không phân biệt là phục vụ cho chế độ Cộng sản hay Cộng hoà ngày trước.
Với hoàn cảnh chung hiện nay, hoạt động của các phong trào quần chúng rất quan trọng. Tuy nhiên, hoạt động của các đoàn thể đấu tranh đóng một vai trò không thể thiếu. Ở hiện tại, tuy phần lớn hoạt động của các tổ chức phải giữ trong vòng bí mật, song đều chủ động thúc đẩy mạnh mẽ tiến trình dân chủ hoá đất nước. Trong chiều hướng đó, chắc chắn sẽ có một tổ chức đạt được thành công sau cùng. Đó là một vinh dự lịch sử nhưng dù vậy, sẽ không phải, và không thể, là điều kiện để có thể độc quyền thay thế đảng CSVN trong vai trò lãnh đạo đất nước.
Khi Việt Nam có dân chủ, một chính phủ đa đảng sẽ là kết quả tất nhiên qua cuộc Tổng Tuyển Cử Tự Do. Nói cách khác, dù tổ chức nào thành công trong cuộc đấu tranh dân chủ hoá Việt Nam, các tổ chức, chính đảng ở trong và ngoài nước cũng sẽ có cơ hội đồng đều để ganh đua phụng sự đất nước và đồng bào trong các vai trò dân cử.
Việt Nam cần có một chính phủ thực sự đáp ứng được nguyện vọng nhân dân và nhu cầu ổn định, phát triển của đất nước. Trong bối cảnh toàn cầu hoá ngày nay, vượt thắng được trước những cạnh tranh khốc liệt trên thị trường sẽ không phải là điều đơn giản. Xây dựng được uy thế trên chính trường quốc tế cũng sẽ lắm cam go. Nhưng thực tế thế giới cho thấy, nước nào không bị phân hoá nội bộ, có một chính phủ tốt và thực sự thương nước thương dân, thì nước đó vẫn có khả năng và điều kiện để đứng vững trước các thử thách lớn của thời đại.
Nước Việt Nam mới có tốt đẹp như kỳ vọng của nhiều người hay không là tuỳ thuộc vào quyết tâm cách mạng hoá xã hội của toàn dân, và của những người lãnh đạo đất nước ở giai đoạn giao thời đó. Đó là một tiến trình tự nhiên và cần thiết để xem người Việt có đủ bản lãnh và xứng đáng để thụ hưởng một đời sống tự do, dân chủ đích thực.
Một nước Việt Nam dân chủ, tự do tuy chưa ở trong tầm tay song đã ở trong tầm mắt của chúng ta. Khoảng cách đó không tự nhiên mất đi mà cần phải được rút ngắn bằng chính những nỗ lực dấn thân và hy sinh đồng loạt của nhiều người. Ngày nào những người yêu nước thật sự biết quên mình để cùng lo việc chung, thì ngày đó tương lai Việt Nam sẽ ở trong tầm tay.
Lâm Thế Nguyên (Vidan.info)
Khi chế độ độc tài chấm dứt… (của Lâm thế Nguyên) là một viễn kiến mang tính giải pháp cần có cho VN, hay là một gợi ý để CSVN “HẠ CÁNH AN TOÀN” ?
Tuy nhiên, nếu CSVN chấp nhận “hạ cánh an toàn” để trao quyền lãnh đạo cho một chính phủ dân cử thì cũng có thể là con đường tốt nhất, ít nhất là con đường khả thi hơn???
Thưa cùng cô Lý Thị Hai
Giâc mơ về một ngày mai như “vầy”:
Nếu tranh cử chọn nhân vật đại diện cho chế độ,
ông Phú Trọng là Cộng Sản đối lại Dâm Tiên là
Quốc Gia, thì Dâm Tiên sẽ đứng…thứ nhì,– có
nghĩa là ông Phú Trọng thắng cử.
Nhưng nếu để toàn dân chọn giữa hai thể chế
Cộng Sản đối lại với Cộng Hòa,
thì chế độ Cộng Hòa có khiêm tốn, cũng đạt 51%,
nghĩa là Cộng Hòa sẽ thắng. ( Kế hoạch Dâm Tiên)
Những ai biết chút chữ nghĩa và lên mạng được thì có ý kiến này kia, còn mấy chục triệu dân đen lao động thì an phận… nghèo, kém…. hoặc chờ ai đó “giải phóng cho họ”.
Mấy chục năm đau khổ rồi mà người Việt còn chưa thấy nhục và nỗi khổ đó chưa thúc cho người dân đứng lên được, thì việc thay đổi thực sự đã chín muồi chưa?
Cả triệu người ở hải ngoại, tự do như vậy mà còn CHƯA cư xử với nhau đúng tinh thần dân chủ (là biết tôn trọng sự khác biệt, hay biết chấp nhận ý kiến bất đồng), dù ở các nước tự do cũng chẳng có công an ngăn chận, cưỡng ép gì cả…
Mấy ông sĩ quan chế độ cũ thì bây giờ đã già, đã nhát và đã hết thời.. thì không thể thay đổi được gì ở VN.
Các tổ chức, nhà dân chủ ở trong hay ngoài nước thì cũng…. mạnh ai nấy làm, chẳng ai thực sự liên kết với ai… thì CS không cần phải lo lắng.
Nếu CS bây giờ cho tuyển cử tự do, chưa chắc gì họ sẽ thua. Không chừng còn thắng lớn. CS thắng không phải do họ giỏi mà là do những người chống họ quá DỞ.
Dân chủ có thể tốt song cái tốt đó không hợp với người VN, vì số người đòi dân chủ chỉ có vài… phần triệu.
Tác giả bài viết này nghĩ xa, đáng khen. Nhưng ông nghĩ xa quá! Cứ nhìn những comments ở đây thì thấy ông nghĩ… quá xa. Có bao nhiều người quan tâm sâu xa như ông?
VIỆT NAM CÓ THỂ CHƯA CẦN DÂN CHỦ ĐÂU! VIỆT NAM CẦN NHỮNG ÔNG CHỦ THẬT SẠCH, THẬT TỐT, THẬT THƯƠNG NƯỚC THƯƠNG DÂN… LÀ ĐỦ!
Quý vị nghĩ có đúng không?
Ông quả là người có “con mắt thần chủ nghĩa” . Tôi đánh cá với ông cái đảng nào công khai tuyên bố đường lối theo dân chủ tây phương, nói trắng ra là theo Mỹ sẽ thắng…nớn và vô cùng nớn, thực tế là thước đo chân lý mà. Hề hề…
Thưa bà,
Người dân Việt-Nam tìm đâu cho ra những ông chủ thật sạch, thật tốt? Những người có lòng thì bị bắt gần hết rồi? Cái đám còn lại thì sợ ním im thin thít. Để cho chắc ăn, lãnh đạo CS còn cho thêm 1 số tay sai nằm vùng có mồi hòa hợp hòa giải, lấy tình thương xoá bỏ hận thù, thỉnh thoảng họ lại tung tin giật gân Trung Cộng sắp đánh tới nơi để nhân dân 1 lòng đứng sau lưng đảng mà yêu nước. Ngoại bang thì sẵn sàng thỏa thuận với bất cứ ai cầm quyền để yên ổn làm ăn thì biết đến bao giờ mới có cách mạng để đổi đời … ăn mày?
Kỳ rồi nghe tin ông Nguyễn Tấn Dũng tuyên bố Hoàng Sa, Trường Sa là của Việt-Nam, chúng tôi đã bơm ông lên tối đa để ông thừa thắng xông lên mà rồi cuối cùng ông đã chẳng làm gì. Mới đây chúng tôi cũng đã ráng đánh bóng Trương Tấn Sang là người chuyên bắt sâu nhà nghề mà cũng chẳng đem ra ánh sáng được con sâu nào cả… đành chịu thôi!
Trả lơì ngắn gọn
Lý thị Hai says:“….Nếu CS bây giờ cho tuyển cử tự do, chưa chắc gì họ sẽ thua. Không chừng còn thắng lớn. CS thắng không phải do họ giỏi mà là do những người chống họ quá DỞ.
Dân chủ có thể tốt song cái tốt đó không hợp với người VN, vì số người đòi dân chủ chỉ có vài… phần triệu……..”
*Vưà hay vưà đúng, quá ĐÚNG !!!!
-Có caí điều thực tế là CS chúng nó NGU nó không hiêủ được như HAI _ chúng nó sợ THUA -mới là ac ôn côn đồ cộng Phĩ !!!
Thậm chí chúng không hiểu nôỉ :Ngưòi VN thời CS chỉ cần có dược MIẾNG ĂN là quý lắm rồi ! HÔ CHÍ MINH noí “Không có gì quý hơn độc lập tự do” là hắn ta noí bậy ! Noí theo lệnh MAO để bịp! Bịp bọn dân NGU – “Bắc kỳ quốc” !!!
Giờ thì moị việc đã rõ !!
TAÙ Ô nó cho ăn dủ thứ ! NÔ LỆ THUỘC TÀU.. có được MIẾNG ĂN thì còn gì quý hơn !
Có phaỉ vậy không, Lê thị Hai _ người đại diện cho CAÍ ĐÚNG ??? _ kha kha kha
Bà con QN nhà mình cùng hướng theo HAI
Ha ha ha ….Chị Lý Thị Hai says :
“Cả triệu người ở hải ngoại, tự do như vậy mà còn CHƯA cư xử với nhau đúng tinh thần dân chủ (là biết tôn trọng sự khác biệt, hay biết chấp nhận ý kiến bất đồng), dù ở các nước tự do cũng chẳng có công an ngăn chận, cưỡng ép gì cả”
Đúng là chị Hai (tấu) Hài .
1/- Có ai ở trên diễn đàn này không “Biết tôn trong sự khác biệt” không ? Rõ ràng, sự khác biệt vẫn đầy rẫy trên các diễn đàn Hải Ngoại (như trên DCV này) đó thôi ; Có ai cấm cản hay kiểm duyệt những ý kiến “khác biệt” đâu ?
Tôn trong sự khác biệt không có nghĩa là không được phản biện “sự khác biệt” !
Chuyện phản bác hay tranh luận đối với những ý kiến khác biệt, chính là sự tôn trong cái “sự khác biệt” ấy đấy; Nếu người ta bỏ qua, không thèm liếc mắt hay quăng vào thùng rác cái “sự khác biệt” thì mới là “không tôn trong sự khác biệt” . Chị Hai có hiểu không ? hay chị Hai cho rằng “tôn trong sự khác biệt” là phải im lặng, “chấp nhận sự khác biệt” ấy là đúng …kể cả nếu cái “sự khác biệt” ấy là sai ?
2 / Chị Hai tấu …Hài dở quá ; Chấp nhận CÓ “ý kiến bất đồng” thì ĐÚNG , nhưng phải “chấp nhận ý kiến bất đồng” như chị viết là BẬY , bởi vì, nếu ý kiến bất đồng ấy là sai mà chị cũng bảo người ta phải (Im lặng) chấp nhận sao ? Kỳ vậy ? Ý kiến sai thì phải để người ta phản bác chứ (còn lời phản bác đúng sai, nặng nhẹ…thì lại là chuyện khác.)
- Phản biện lại, hay nói nôm na là “cãi lại” một ý kiến nào chính là “không chấp nhận” cái ý kiến mà mình “bất đồng” ..và vì không thể nhắm mắt chấp nhận cái ý kiến bất đồng (mà minh cho là sai) ấy cho nên mình mới cãi lại .
Tóm lại :
-Tôn trong sự khác biệt không có nghĩa là không được phản bác lại sự khác biệt !
-Người văn minh thì chấp nhận CÓ “ý kiến bất đồng” ; Còn người ngu xuẩn thì nhắm mắt “chấp nhận ý kiến bất đồng” !
“Chỉ có con người có đầu óc mới biết phản đối, phản biện nếu tháy sai, còn con vật thì nó (thụ động) chấp nhận mọi việc, vì nó không phân biệt được đúng-sai !”
Chỉ có báo chí cs mới không cho người ta có ý kiến khác biệt, và chỉ có cs thì mới bắt bỏ tù, trù dập hay thậm chí thủ tiêu người bất đồng ý kiến, mà thôi .
Chị Hai đã hỉu chưa ?
Đúng, tôn trọng sự khác biệt không cấm tranh luận, phản biện… NHƯNG KHÔNG chụp mũ người bất đồng chính kiến.
Người hiểu biết cũng cần có thái độ đó, không cần học cao hay văn minh!
He he he
Thì ra chị Hai “bức xúc” vì bị chụp mũ….Nhưng chỉ chụp mũ không thôi, và đặc biệt ở hải ngoại này thì việc bị chụp mũ có nhằm nhò gì “ba cái trò lẻ tẻ ấy” .
Ví dụ, nếu chị Hai hổng phải là cs, mà có kẻ “chụp nón cối” lên đầu chị Hai thì chị chỉ việc “quang cái nón cối” đó vào thùng rác và biểu cho nó biết rằng chị hổng phải là cs.
Nhưng giả sử (giả sử thôi) chị Hai cứ to miệng ca tụng bác và đảng, đồng thời lại (cũng) cứ to miệng chửi “cái xác chết VNCH” thì nếu có bị chụp nón cối thì thiết nghĩ là chị nên vui vẻ, vì “cái nón cối” chính là tượng trưng cho bác và đảng, là tượng trưng cho cái tốt đẹp mà chị đang ca tung đó …
Tóm lại nếu bị chụp một cái mũ “tốt và đẹp” như cái nón cối (cũng có nghĩa là bác và đảng) ..thì tại sao chị lại hổng bằng lòng ?
Tại sao người ta có thể ca tung bác và đảng, nhưng lại giẫy nảy với cái mũ CS của bác và đảng ?
Bộ CS xấu xa, tồi tệ đến thế sao ?
Nếu chị Hai bị chụp mũ CS, thì chị Hai có thể “chụp mũ” Ngụy VNCH lên đầu những kẻ kia cho…huề , hơi đâu mà “bức xúc” !?
Chị Hai cứ Thử chụp vài chục cái mũ Ngụy- VNCH lên đầu ta xem ta có “bức xúc” với chị không ? Ta hứa, không những không ghét chị Hai mà còn “thương” chị Hai nhiếu nữa đấy .
Chào Trúc Bạch
Coms cuả TB như là chẻ tóc
Hoỉ chị HAI sáng mắt sáng lòng chưa
Thằng”NGỤY QUÂN TRÍ THẤP” xin thưa
Không “bức xúc” còn thích, thương HAI nữa
Bơm BÁC cho to cù nhầy cù nhựa
Thổi đảng cướp ngày “bức xúc” mà chi ?
Bôì bút bưng bô – luơn lẹo láo lì
ĐÚNG thì nhận
SAI ? Theo về với NGUY!
Sáng mắt ra ! Nhận điều chân ly !!!
Xấu hổ gì, “nhạy cảm” lắm chị HAI !
Độc tài như Saddam ,Gaddafi,Mubarak ..làm Tổng Thống MUÔN NĂM hay TT Thiệu sửa lại hiến pháp thêm năm ..rốt cuộc cũng tay không ? sẻ hơi khác độc đãng ..vài nước độc đảng như VN ,Singapore …
Nhưng thử nhìn đa đãng như Kampuchia ,hay các nước Nam Mỷ coi ra sao ..? củng không mấy khả quan cho lắm
Còn VN bộ CT có 12 người,như 12 Thánh Tông đồ, củng giống như HK 12 thẩm phán vào tối cao pháp viện ,có quyền truất phế TT,và bầu ra Thủ tướng ,CT nước ,TBT như Ba ngôi và = quyền hành bằng nhau ..có thể nói chỉ huy ,cai trị hàng dọc ,hàng ngang TUYỆT VỜI ..? khó mà độc tài trừ pki Một ngôi thì làm mưa làm gió như Trung đông ,Do đó cũng khó nói hộ độc tài ,thấy vài năm TBT ,TT hay CT nước tên mới ,mới hoài đâu có TT muôn năm đâu ?
Nhưng có điều là chưa có nhiều người không có đãng vào quốc hội ,hay chính quyền mà thôi ..dó là điều chúng ta tranh đấu cho nền Dân chù ,công bằng ,xả hội..
Chúng ta coi lại Dân chủ của chúng ta đi tới đâu rồi ..? và có đủ thay thế chế độ độc đảng VN trong tình trạng ôn hòa ,đất nước ổn định phát triễn ,hay la tiếp tục 12 sứ quân
Sau vụ San jose ” và lại tới báo NV chỉ có vài phãn hồi lặt vặt và ồn lên ,khó chịu ,hỏi làm sao tinh thần dân chủ công bằng tạo được cho dân chúng VN mà cứ vác cờ VÀNG trên vai chỉ vào đây là cờ TỰ DO ,DÂN CHỦ ,tự do ăn nói ..củng muốn áp đặt như tờ báo đãng trong nước mà thôi.,
May là DCV trên mạng chứ có địa chỉ hẵn hoi,góp ý vài câu khó nghe như tôi thì Cái bang Hành khất đến hỏi thăm sức khỏe ,
Muốn thay đổi chế độ đôc đảng trong nước ,chúng ta phải tập làm quen với bất cứ Bất đồng ý kiến người khác ,cơ hội ,sửa đổi ,dung hòa .v.v và đi đến Dân chủ ,tao đời sống lành mạnh ,đạo đức và làm gương trước cho người ta thấy ,để người ta bắt chước tập theo sau ,Đất nước vẫn còn đó ,đang chờ nhưng các anh có rang lên không ..? Giang sơn khó đổi ,bãn tính khó dời ?
Ờ , ừ … Kể từ chế độ độc tài …Diệm Nhu và VNCH …bị lật đổ tan tành …trong cuộc đấu tranh cách mạng giải phóng dân tộc , thì Quê hương Việt Nam đã được Hòa Bình , Thống nhất và phát triển …
Tạo hóa sinh ra con người , trong số những con người đó có người tài ,người bất tài , người trung ,kẽ nịnh bợ …đủ loại …v v… Nhưng xét một cách toàn diện là con người cũng sinh ra thuyết này, triết lý nọ đễ thu phục mọi người làm điều hữu ích , đảng phái , tôn giáo từ đó cũng xuất hiện . Đến khi đạt được mục đích thì lòng tham do độc quyền đem lại nên suy nghĩ theo hướng khác , nhằm làm lợi cho cá nhân, gia đình , phe nhóm mà bỏ quên số đông đã theo mình đi đến đích . Từ đó đi chệch hướng theo khởi thủy ban đầu dùng những ngôn từ , lẽ phải , hướng đến đích đễ ru ngủ số đông chạy theo … Hiện nay mọi người dân ai cũng dã rõ ….Bất cứ trong xã hội nào cũng vậy đều phải có HIẾN PHÁP , luật pháp ” tam quyền phân lập ” nghiêm minh đa nguyên chính trị thì mới mong có cơ hội cho mọi tầng lớp nhân dân có quyền tự do dân chủ đễ bày tỏ chính kiến của cá nhân góp phần xây dựng xã hội phồn vinh văn minh hạnh phúc . Khi một xã hội độc đảng , độc tài toàn trị , thì xã hội đó có một chính quyền tự tung tự tác , bất trị . Người dân thì nằm ngoài cuộc chơi chỉ có bị trù dập , tước đoạt và cưỡng chế từ vật chất cho đến tinh thần ‘ có miệng ăn không có miệng nói ‘ nói mạnh thì bị chụp mũ ,quy kết , tù đày trong một rừng luật có lợi cho nhóm cai trị thao túng , dùng lực lượng CA -AN làm công cụ hành dân …Xã hội hiện nay và nguyên tắc hành chính thua xa xã hội PK thời Trần có ( HỘI NGHỊ DIÊN HỒNG ) lấy ý dân ra chống giặc Nguyên – Mông . Ngày nay giặc Tàu xâm lược VN ra mặt = mọi hành động , nhưng cqcs quá ư là nhu nhược , không dám phản bác . lên án giặc Tàu , theo thông lệ của một cương vị QG , như Philippines mà cứ im lặng cam chịu , ngược lại khi tiếp xúc với 3 Tàu còn ôm hôn thắm thiết …nào là đ/c láng giềng 4 t 16 chữ vg …Thật buồn cười cho thế sự khi có kẽ *( Ngậm bồ hòn khen ngọt ) . Con người sinh ra đảng phái và luật lệ ., đảng phái không thể sinh ra con người mà bắt số đông phải đi theo ý riêng của một đảng phái ” một nhúm người “dù đó là điệu sai ,lý thuyết không chuẩn mực ., đảng phái chỉ tồn tại một giai đoạn nhất định nào đó mà thôi ! QUỐC GIA -DÂN TỘC mới là mãi mãi . Hãy nhìn lại LỊCH SỬ đễ chứng minh .
CON ĐƯỜNG HỘI TỤ
Con đường hội tụ xây dựng, cải thiện, phát triển VN ngày nay là con đường của mỗi người VN trong mọi hoàn cảnh, trường hợp, không phải chỉ của riêng ai hay khuynh hướng nào. Bởi chỉ hội tụ mới giải quyết được những sai biệt. Hội tụ mới hóa giải mọi phân tán. Hội tụ mới tạo nên kết quả và sức mạnh chung. Thế nên bất kỳ cá nhân nào nếu chỉ cho mình mới đúng, đảng phái nào nếu chỉ cho mình mới là tuyệt đối, khuynh hướng chính trị nào nếu chỉ cho mình là ưu việt, đó đều là sự mạo nhận, sự khôn lõi riêng tư, không phải ý thức chung vì lợi ích chung của mọi người, của toàn dân, của đất nước. Như vậy, đó chính là con đường tự do, dân chủ đúng nghĩa mà không thể là con đường độc tài độc đoán vô nghĩa. Chỉ có dân chủ, tự do đúng nghĩa, kết quả mới có thể nhiều, đa dạng, đa diện mà hình sinh là ít nhất. Trái lại độc tài, độc đoán luôn có kết quả tối thiểu mà hí sinh thì quá nhiều, đa dạng, đa diện mọi mặt, mọi thứ. Mặt khác, tự do dân chủ không bao giờ là công thức cứng nhắc hoàn toàn có sẵn, hình thành ngay từ đầu, nhưng phải được xây dựng dần dần từ thấp lên cao, từ trước đến sau, từng bước, từng bước một, củng cố, hoàn thiện, phát huy dần dần. Những người nào cho rằng dân trí thấp không thể có ngay hay thực hành ngay tự do dân chủ, phải chờ dân trí cao, nên trước mắt phải độc tài, độc đoán. Nói vậy là đặt cái cày trước con trâu. Không những là quan điểm tăm tối, thụ động, tiêu cực, không sáng suốt, không thiện chí, không nhìn xa trông rộng mà thật sự chỉ là dốt nát hoặc ngu ngốc.
TRÙNG KHƠI
(15/7/12)
Viễn kiến của Tác giả LTN đáng để phân tích một cách nghiêm chỉnh, dù là không đồng ý.