Làm gì khi TQ nhất định chiếm HS, TS và biển Đông?
Sáng 25 tháng 7 năm 2012 buổi Phát thanh Quân đội Nhân dân của Đài Tiếng nói Việt Nam phát đi một bài khá dài của thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh – thứ trưởng Bộ Quốc phòng – nói về chính sách đối ngoại quốc phòng của Việt Nam. Bài viết nhấn quá mạnh đến chủ trương hòa bình, đến nỗi người nghe hiểu rằng Việt Nam không cần, không nên, không được nghĩ đến đấu tranh vũ trang để bảo vệ tổ quốc.
Không tìm được bài viết đó để bình luận, tôi tìm đọc lại một vài bài trả lời phỏng vấn của ông này và thấy không thể không phát biểu ý kiến.
Những nhận thức kỳ lạ của vị Thứ trưởng Quốc phòng Việt Nam –
Xin dẫn ở đây một số ý kiến phát biểu của tướng Nguyễn Chí Vịnh trong buổi trao đổi với báo Tuổi trẻ sau khi trở về từ Hội nghị Đối thoại Shangri-La:
- Với những diễn biến gần đây trên biển Đông, theo ông, đâu là giải pháp ngắn hạn và dài hạn cần thiết cho Việt Nam?
Đối với những vấn đề cụ thể như sự kiện ngày 26/5 (tàu Trung Quốc vào cắt cáp tàu thăm dò địa chấn của Việt Nam), chúng ta phải nhìn nhận đúng bản chất trên cơ sở luật pháp quốc tế. Đây là vụ việc nghiêm trọng về tính chất cũng như hệ lụy lâu dài. Việc tàu chấp pháp của nước ngoài vào sâu trong thềm lục địa của Việt Nam để hoạt động mang tính chất pháp luật là hiếm có trong quan hệ trên biển. Việc này vừa gây thiệt hại kinh tế cho Việt Nam, vừa là một hành động bạo lực dưới danh nghĩa dân sự (1).
- Nếu bạo lực đó không được kiềm chế thì sẽ phát triển leo thang. Trung Quốc dựa trên cơ sở nào để có hành xử như vậy?
Nếu về luật quốc tế thì chỉ có duy nhất “đường 9 khúc” mà Trung Quốc tự đưa ra, mà theo tôi được biết chưa có nước nào hay tổ chức quốc tế nào thừa nhận và chưa có chứng lý nào khả dĩ để chứng minh. Như vậy, phải chăng Trung Quốc đang đi những bước đầu tiên để hiện thực hóa “đường 9 khúc”? Nếu vấn đề này là có thật thì rõ ràng sẽ ảnh hưởng đến lợi ích không chỉ Việt Nam mà nhiều nước khác (2).
… Chúng ta tin rằng có thể giải quyết được trong hòa bình và vẫn giữ được chủ quyền lãnh thổ. Quá khó khăn nhưng nếu phân tích dưới góc độ lợi ích, chúng ta hi vọng. Hi vọng đó xuất phát từ sự tin tưởng vào lãnh đạo các nước lớn tính toán lợi ích chiến lược của chính họ… Muốn giải quyết được những vấn đề tương tự, chúng ta phải bằng chính nỗ lực, nội lực của mình và giải quyết với chính nước có vấn đề với Việt Nam, cụ thể ở đây là Trung Quốc. (3).
Chúng ta giải quyết trực tiếp với nước có tranh chấp, không lôi ai vào đây để cùng giải quyết, không nhờ vả ai để tạo lợi thế trong giải quyết vấn đề.…
Tiếp theo, chúng ta giải quyết bằng biện pháp hòa bình, và chúng ta có cơ sở để kiên trì giải pháp hòa bình trên tinh thần tăng cường đoàn kết, hữu nghị, tăng cường sự hiểu biết và tôn trọng lẫn nhau. Trong thế giới toàn cầu hóa, Trung Quốc cần một hình ảnh tốt đẹp để phát triển quan hệ ngoại giao, kinh tế, xã hội…
Trong không gian phát triển của Trung Quốc, phía nam là hướng tương đối ổn định, khu vực ASEAN là cửa ngõ để Trung Quốc vươn ra xa hơn. Liệu Trung Quốc có thể “cắt” cái cửa này được không, làm cho khu vực này có những quốc gia không bằng lòng với chính sách của Trung Quốc được không?
Chúng ta tin tưởng các nhà lãnh đạo Trung Quốc hiểu được vấn đề này….
…… Điểm cuối cùng là chúng ta cần quan tâm xây dựng quân đội tinh gọn, hiện đại. Không trang bị vũ khí có tính chất tấn công mà chỉ mang tính tự vệ. Không tham gia các liên minh quân sự…….(7)
- Sự phối hợp giữa các lực lượng như hải quân, cảnh sát biển, biên phòng, kiểm ngư… như thế nào để bảo vệ chủ quyền, bảo vệ an ninh an toàn cho ngư dân?
Chủ trương của ta trong các va chạm dân sự thì các chủ thể dân sự giải quyết với nhau trên cơ sở giám sát của các cơ quan pháp luật, cơ sở luật pháp quốc tế và nước mình. Quân đội theo dõi, giám sát chặt chẽ không để vụ việc leo thang nhưng không tham gia giải quyết….(8)
- Ông đánh giá thế nào về khả năng ra đời COC (Bộ quy tắc ứng xử tại biển Đông)?
COC là văn kiện cần thiết cho ASEAN và Trung Quốc, được nhiều nước quan tâm để cải thiện mối quan hệ trên biển Đông. ASEAN cam kết thực hiện tốt DOC (Tuyên bố về ứng xử của các bên trên biển Đông) và tiến tới COC. Như Indonesia tuyên bố cố gắng cuối năm nay có được COC. Thủ tướng Campuchia Hun Sen mong muốn năm sau kỷ niệm mười năm DOC tại Phnom Penh sẽ ký luôn COC. Hội nghị bộ trưởng quốc phòng các nước ASEAN.5 cũng khẳng định cần khẩn trương xây dựng COC …(5)
- Đã có người ví ASEAN cần như bó đũa?
Tôi rất mong có COC nhưng không coi COC là trang bị pháp lý tuyệt đối, đầy đủ để giải quyết mọi vấn đề ở biển Đông. Cái mà chúng ta chờ đợi là hành động của chính mình, giải quyết trực tiếp với những quốc gia có khác biệt, tranh chấp với chúng ta như đã đề cập. Không thể trông chờ vào một nước nào đó, một diễn đàn đa phương nào đó bởi những yếu tố này chỉ là hỗ trợ. Ngay cả Công ước của Liên Hiệp Quốc về Luật biển họ còn coi thường thì cũng không lấy gì đảm bảo COC giải quyết được vấn đề (6).
- Những vụ việc gần đây trên biển Đông cho thấy giữa tuyên bố của lãnh đạo Trung Quốc với hành động thực tế rất khác biệt, nói không đi đôi với làm, thậm chí việc làm đi ngược lại với lời nói. Ông nghĩ sao về việc này?
Cái đó thời gian sẽ trả lời. Bộ trưởng Lương Quang Liệt phát biểu tại Shangri-La rất tầm cỡ, rất hòa hiếu, thiện chí. Chúng ta chờ những hành động cụ thể thể hiện thiện chí đó. Còn với một đất nước có một sự quản lý chặt chẽ như Trung Quốc, việc cấp dưới đi ngược lại ý kiến cấp trên là điều khó xảy ra (4).
Bình luận -
1 – Phải chăng, do quá dè dặt, ông Vịnh đã sử dụng một số thuật ngữ không đúng. Dù nể nang mấy đi nữa, câu (1) ít nhất lẽ ra phải là:
“ … Việc tàu chấp pháp của nước ngoài vào sâu trong thềm lục địa của Việt Nam để hoạt động là phạm pháp nghiêm trọng, không thể có trong quan hệ trên biển …”
Câu (2) phải sửa là:
“ … Hiển nhiên là Trung Quốc đang đi những bước đầu tiên để hiện thực hóa “đường 9 khúc”? Nếu vấn đề này trở thành hiện thực thì rõ ràng sẽ ảnh hưởng đến lợi ích không chỉ Việt Nam mà nhiều nước khác”.
2 – Trong câu (3), nói “ … chúng ta hi vọng. Hi vọng đó xuất phát từ sự tin tưởng vào lãnh đạo các nước lớn tính toán lợi ích chiến lược của chính họ..”, sau đó lại nhắc lại: “Chúng ta tin tưởng các nhà lãnh đạo Trung Quốc hiểu được vấn đề này…” chứng tỏ ông Vịnh rất mơ hồ, phi thực tế khi không nhìn vào những việc họ đang làm; phi lịch sử khi không nhớ những việc họ đã làm (đàn áp Thiên An Môn, kéo quân sang dạy cho Việt Nam một bài học …)
3 – Là trùm tình báo nhưng ông không tiên liệu được mà ngây thơ khẳng định như đinh đóng cột: “Thủ tướng Campuchia Hun Sen mong muốn năm sau kỷ niệm mười năm DOC tại Phnom Penh sẽ ký luôn COC” (câu 5).
4 – Tệ hại đến mức ông ta còn ca ngợi bọn kẻ cướp gian trá như một vĩ nhân thánh thiện: “Cái đó thời gian sẽ trả lời. Bộ trưởng Lương Quang Liệt phát biểu tại Shangri-La rất tầm cỡ, rất hòa hiếu, thiện chí. Chúng ta chờ những hành động cụ thể thể hiện thiện chí đó …” câu (4).
5 – Nói: “Muốn giải quyết được những vấn đề tương tự, chúng ta phải bằng chính nỗ lực, nội lực của mình và giải quyết với chính nước có vấn đề với Việt Nam, cụ thể ở đây là Trung Quốc” (câu 3),
sau đó nhấn mạnh “Chúng ta giải quyết trực tiếp với nước có tranh chấp, không lôi ai vào đây để cùng giải quyết, không nhờ vả ai để tạo lợi thế trong giải quyết vấn đề.…”;
rồi lại nói thêm như trong câu (6): “không coi COC là trang bị pháp lý tuyệt đối, đầy đủ để giải quyết mọi vấn đề ở biển Đông. Cái mà chúng ta chờ đợi là hành động của chính mình, giải quyết trực tiếp với những quốc gia có khác biệt, tranh chấp với chúng ta như đã đề cập”
là mắc mưu Trung Quốc, ngây thơ tự trói mình.
Một thằng kẻ cướp khổng lồ có vũ khí hiện đại hơn đã xông vào nhà rồi, chủ nhà gầy yếu, lại chỉ có vũ khí thô sơ mà không biết hô hoán lên cho thiên hạ trợ giúp thì không chỉ mất của mà còn phải nạp mạng cho nó.
6 – Không thể hiểu sao một ông Thứ trưởng Quốc phòng mà lại nói: “ ….chúng ta cần quan tâm xây dựng quân đội tinh gọn, hiện đại. Không trang bị vũ khí có tính chất tấn công mà chỉ mang tính tự vệ. Không tham gia các liên minh quân sự…….(7), ngạc nhiên hơn, ông ta còn nói: “Chủ trương của ta trong các va chạm dân sự thì các chủ thể dân sự giải quyết với nhau trên cơ sở giám sát của các cơ quan pháp luật, cơ sở luật pháp quốc tế và nước mình. Quân đội theo dõi, giám sát chặt chẽ không để vụ việc leo thang nhưng không tham gia giải quyết…”(8).
Khi bị tấn công, muốn tự vệ phải phản công, phản công cũng cần vũ khí tấn công chứ. Nó chiếm đảo của mình rồi, đuổi bằng mồm mãi mà nó không đi thì phải tấn công chứ.
Bộ đội phải bảo vệ nhân dân. Đâu phải đã một lần họ bắt bớ, đánh đập, bắn giết ngư phủ mình mà họ đang dự tính trang bị vũ khí cho tất cả ngư phủ của họ đặng tiệt diệt ngư phủ mình mà quân đội cứ nhất quyết không tham gia giải quyết ư?
Vả chăng chính ông Vịnh đã phải thừa nhận việc Trung Quốc xông vào thềm lục địa cắt cáp tàu thăm dò địa chấn Việt Nam hôm 26-5-2011 là: “Việc này vừa gây thiệt hại kinh tế cho Việt Nam, vừa là một hành động bạo lực dưới danh nghĩa dân sự” (1) kia mà.
Rõ ràng: một mặt Trung Quốc sử dụng sách lược “hòa bình” để gặm dần đảo, biển của ta, rồi câu dầm để biến thành chuyện đã rồi (mưa lâu cứt trâu hóa bùn), mặt khác tung chiêu đàm phán song phương để cô lập ta. Đấy là những âm mưu nham hiểm rất hại cho ta. Vậy mà, lãnh đạo quân dôi ta như tướng Vịnh vô tình hay cố ý lại nối giáo cho giặc, như một nội gián ?!
Phải làm gì?
Trung Quốc đã và đang xâm lược Việt Nam ngày càng trâng tráo rồi. Họ đã đánh chiếm Hoàng Sa và mặc nhiên coi vùng biển xung quanh là của họ rồi. Họ đã cướp một số đảo ở Trường Sa và đang gấp gáp tiến tới chiếm toàn bộ quần đảo này. Họ ngang nhiên đánh bắt hải sản, thăm dò khai thác khoáng sản trên vùng biển của ta và đánh đuổi tàu thăm dò Địa vật lý của ta, ngư phủ của ta, như trong ao nhà của họ rồi. Ngày 13.7.2012 họ đưa 30 “tàu đánh cá”, gồm một tàu hậu cần có trọng tải 3.000 tấn và 29 tàu cá trọng tải 140 tấn. Từ trưa hôm qua, theo tin chính thức từ Trung Quốc, 8.994 tàu thuyền cùng 35.611 người Trung Quốc đã ồ ạt tràn sang Biển Đông của ta để ăn cướp. Ngày 19.7.2012, họ đưa tàu đổ bộ xuống khu vực Trường Sa. Đây là con tàu chở lính và thiết bị hậu cần Trung Quốc thuộc lớp Ngọc Đình, có số hiệu No. 934, mang theo 3 súng hạng nặng, cần cẩu và có bãi đỗ trực thăng. Cuối tháng sáu vừa qua, Bắc Kinh loan báo thành lập thành phố cấp địa khu Tam Sa (với tổng diện tích lên tới 2,6 triệu kilomet vuông), chịu trách nhiệm quản lý quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Ngày 20.7.2012 Tân Hoa Xã đã đưa tin về việc quân đội Trung Quốc thông qua kế hoạch lập Bộ chỉ huy quân sự Tam Sa đóng tại đảo Phú Lâm trong quần đảo Hoàng Sa. Quân ủy Trung ương Trung Quốc đã giao cho Bộ chỉ huy này trách nhiệm huy động các đơn vị quốc phòng và lực lượng dự bị cho thành phố Tam Sa.
Cấp trên ra lệnh hẳn hoi chứ đâu như ông Vịnh nói: “việc cấp dưới đi ngược lại ý kiến cấp trên là điều khó xảy ra” (4) .
Cứ đà này, cung cách này thì không lâu nữa ta chỉ mất Vịnh Bắc Bộ, Hoàng Sa, Trường Sa mà mất đứt toàn bộ Biển Đông.
Làm gì còn hòa bình khi họ đã nổ súng bắn chết ngư phủ của ta, đâm chìm tầu thuyền, đưa tàu quân sự tung hoành ngang dọc và sắp tập trận bắn đạn thật trên biển của ta …
Giặc đã vào nhà chẹn cổ chủ nhà lấy của cải, lại cho lính gác không cho ai ra vào nhưng không chỉ hàng xóm mà con cháu trong nhà vẫn thấy im ắng chỉ vì chúng ta nhẫn nhục quá, hèn hạ quá, không dám chống cự để bảo vệ mình và quyền lợi con cháu mai sau.
Làm gì còn hòa bình mà cứ rêu rao mãi “16 chữ vàng” và “bốn tốt”!
Cho nên, không thể khác được nũa. Không thể cứ ru ngủ nhân dân một cách tội lỗi bằng hai chữ hòa bình. Hòa bình là cứu cánh chứ không phải phương tiện. Muốn có hòa bình phải chiến đấu. Đổ máu ra để giữ lấy giang sơn cũng đành. Trước đây chỉ vì nửa phần lãnh thổ (320. 000 km2) mà ta đã hè nhau đốt cháy cả dải Trường Sơn cũng quyết thì phần lãnh hải này còn lớn gấp chục lần (hơn 3 triệu km2) và trong tương lai không xa sẽ đóng góp non nửa GDP cho toàn quốc.
Không tuyên chiến với Trung Quốc nhưng phải đánh bọn kẻ cướp. Phải đánh đuổi những tầu thuyền sang đánh bắt hải sản của ta. Phải tiêu diệt cái Bộ Chỉ huy Quân sự nước ngoài đóng trên đảo Phú Lâm của ta. Phải tấn công những tầu quân sự dám xâm phạm vùng biển của ta.
Chưa nên và chưa thể làm ngay như vậy nhưng phải có dự lệnh. Phải hạn định thời gian buộc họ rút về và không được ngang nhiên xâm phạm lãnh hải của ta nữa. Thời hạn dự lệnh cần tính toán đủ để ta làm được những việc sau đây: (1) tăng cường nội lực, (2) tố cáo mạnh mẽ với quốc tế và Liên Hiệp Quốc, (3) phát động tinh thần quyết tâm chống ngọai xâm của nhân dân ta, (4) thiết lập được quan hệ đồng minh chiến lược và liên minh quân sự với Hoa Kỳ, (5) thỏa thuận để Hoa Kỳ trở lại quân cảng Cam Ranh, (6) lập kế hoạch hợp đồng tác chiến với Nhật Bản, Phillipin …
Có làm được như vậy không?
Phillipin làm được, sao ta không làm được.
Không liên minh quân sự để làm nhiệm vụ quốc tế (như trước đây chiến đấu vì Chủ nghĩa Xã hội) nhưng liên minh quân sự để tự vệ là cần thiết. Không liên minh với A để chống B, vì A; nhưng liên minh với A để đánh đuổi B, bảo vệ chủ quyền của mình là không thể không làm.
Không phải như ông Thứ trưởng Bộ Quốc phòng nói: “nếu có xẩy ra xung đột vũ trang ở Biển Đông thì sẽ không bên nào thắng”.
Nhất định ta thắng, nếu thực hiện được buớc chuẩn bị như trên.
Vả chăng, chỉ xét riêng tương quan lực lượng trên biển giữa ta với Trung Quốc hiện nay cũng đủ bảo đảm ta có thể thắng.
Số tầu mặt nước, tầu ngầm, máy bay Trung Quốc nhiều hơn nhưng không hiện đại hơn ta bao nhiêu, thậm chí kém ta nếu ta có sự yểm trợ (ngầm) của Hoa Kỳ và các nước tiên tiến.
Với tàu tên lửa tốc độ cao “Molniya-12418” và tàu ngầm “Kilo- 636”, hải quân Việt Nam có thể đương đầu ngang ngửa với hải quân Trung Quốc.
Với tên lửa siêu âm “Brahmos” (của ấn Độ) và “Yakhont” (của Nga), chỉ trong vài giờ ta có thể phá tan sân bay Trung Quốc vừa xây dựng trên đảo Phú Lâm, Hoàng Sa. Khi đó, không quân ta được trang bị máy bay chiến đấu “Su- 30MKV” và “Su- 27SK/UBK” sẽ chiếm ưu thế. Máy bay Trung Quốc cất cánh từ sân bay tại đảo Hải Nam, phải vượt một khoảng cách đường thẳng đối với 29 đảo bãi Việt Nam đang kiểm soát lên đến 1.200 – 1.300 km, trong khi khoảng cách của ta chỉ 400 – 600 km. Có dải Trường Sơn ngăn chặn, máy bay “Su- 27SK” và “J- 10A” của Trung Quốc, sau khi tham chiến, trên đường bay trở về căn cứ tại đảo Hải Nam hay căn cứ Toại Khê, Quế Lâm (Quảng Tây), đều phải bay trong tầm tác chiến của máy bay chiến đấu “MiG- 21Bis” của Không quân Việt Nam cất cánh từ các căn cứ không quân Nội Bài, Phú Bài … chặn đánh tan tác trong trạng huống máy bay Trung Quốc đã hết vũ khí và thiếu nhiên liệu.
Không tỉnh táo cách mạng nhận thức mà cứ tiếp tục chìm đắm trong sự phỉnh phờ lừa đảo của Trung Quốc thì không chỉ chắc chắn mất mất đảo, mất biển mà còn mất nước. Không thể không đánh cho nên, muốn không phải đánh lớn, không phải đánh lâu dài và đánh thắng thì phải chuẩn bị đánh ngay, vì:
Nếu đánh ngay, chỉ phải đánh nhỏ trên đảo và trên biển. Trung Quốc chưa thể mở rộng chiến tranh, phần vì chưa đủ lực, phần vì chưa muốn tự xé toạc tấm màn che để lộ sớm trước thế giới bộ mặt sắt máu Đại Hán. Vả chăng, Trung Quốc ngày nay đang run sợ rằng chiến tranh quy mô Trung Viêt xẩy ra sẽ thúc đẩy nhanh hơn sự thành lập chính thức tập đoàn “NATO biển Đông”. Từ sau năm 1995, Mỹ cùng 6 nước ASEAN là Philippin, Thái Lan, Singapor, Malaixia, Indonesia và Bruney hàng năm đã thường xuyên tổ chức những cuộc diễn tập quân sự mang tên “Karat”, (được mệnh danh là “Tập đoàn Karat”), và trên thực tế đã trở thành quan hệ “chuẩn đồng minh”. Hiện nay, tại khu vực này, đã tồn tại “Hiệp ước đồng minh Mỹ – Singapor – Australia”.
Biển Đông quẫy sóng còn làm cho Lực lượng Tự vệ trên biển của Nhật Bản có thể thực hiện chương trình Nam tiến. Hoa Kỳ được khuyến khích và có căn cứ hợp pháp để can thiệp quân sự trực tiếp.
Trong lâu dài, nếu Trung Quốc vươn lên ngang tầm với Hoa Kỳ thì rất có thể họ phải đàm phán, nhân nhượng, nhường Biển Đông và Việt Nam cho Trung Quốc để giữ quyền lợi của mình ở những nơi khác. Kinh nghiệm cho thấy, Mỹ đã từng giốc sức cho Miền Nam Việt Nam nhưng đến hồi mệt mỏi thì đã xẩy ra chuyến đi đêm của Nixon với Tàu. Trong khi đó, hiện nay, Hoa Kỳ đang gấp rút trở lại Châu Á với ý đồ chiến lược ngăn chặn hiểm họa bành trướng Đại Hán. Trước mắt Hoa Kỳ rất cần cộng hưởng thực hiện chủ trương này.
*
Tóm lại:
Nhận định rằng Trung Quốc dứt khóat không trả Hoàng Sa, không buông tha Trường Sa và Biển Đông.
Nếu không muốn phải đánh lớn và đánh lâu dài thì phải chuẩn bị đánh ngay, sau một hạn lệnh nhất định mà Trung Quốc vẫn ngang nhiên xâm chiếm.
Muốn đánh thắng phải liên minh quân sự với Hoa Kỳ và hợp đồng tác chiến với Nhật Bản, Singapore … Thỏa thuận để Hoa Kỳ trở lại quân cảng Cam Ranh.
Ý kiến khác lạ cần được đón nhận bằng cách mạng tư duy, tha thiết mong các vị lãnh đạo điềm tĩnh suy xét và cho thảo luận công khai (như buổi Diên Hồng) để vận nước đựoc toàn dân cùng định đoạt.
Hà Nội, 2 tháng 8 năm 2012
© Nguyễn Thanh Giang
© Đàn Chim Việt
Nghe mấy ông nói diệt cả Trung cộng lẫn Việt cộng mà tôi suýt sặc vì cười, nhìn đấy Việt cộng mười mươi nó nằm chình ình ngang nhiên ngay ở DC, ở Sanfrancisco… Tất cả các nước nó đều nằm ở thủ đô ngang nhiên cả, sao không ôm bom mà diệt đi, và rồi nhiều người theo VC như PT Châu, NP Hùng….diệt đi, hay về VN mà diệt cả 87tr người đi. Đúng là đám bại não!
Còn đám CSVN bị TQ thay nảo bằng phân tươi của Tàu.
Hết lí lẽ thì dùng đến “tục ngôn”! đấy là phương sách cùn của mấy ngài VNCH-CCCĐ mà Change làm đại diện!
Xin lỗi, cho tôi chửi một tiếng .
Đồ ngu ! Có ai mà lại đòi “diệt cả Trung cộng lẫn Việt cộng” cùng lúc bao giờ ?
Trung cộng là ngoại xâm
Việt công là nội gian, và chỉ có hai triệu tên thôi, làm gì mà có tới 87 tr ?
Muốn cứu nước phải diệt hai triệu nội gian trước, rồi mới chống ngoại xâm !
.
Nhiệm vụ tiêu diệt nôi gian là của 85 triệu đồng bào trong nước .
Nhiệm vụ Hải ngoại là yểm trợ tinh thần
Những “bác cờ vàng” đang hô hào, cổ vũ chính là những “Fans” của đồng bào trong nước .
Một mai, đảng cs bị nhân dân quốc nội lật đổ như tại Liên bang Nga, Đông Âu và Baltic…thì các “bac cờ vàng” cũng lại chỉ hô hào, hoan hô, ủng hộ mà thôi, chứ chẳng có tham vọng chi mô ! Bởi vì “các bác cờ vàng” đã “an cư” ở nước ngoài rồi, đã đủ điều kiện để “vui thú điền viên” rồi…ấy là chưa kể có một số bác còn vui vẻ chuẩn bị “bay về trời để vui thú điền viên” ở trển nũa đó . Ha ha ha ….
Đừng tưởng ai cũng đói ăn, thất nghiệp, vô nghề , phải liếm phân, bưng bô cho cs mới có cái mà đổ vào mồm như PT Châu hay NP Hùng gì đó nha .
Thôi đừng Bibô xuyên tạc nữa, Binbon ạ…Chiêu này “xưa rồi Diễm” ơi !
Binbon cùng với Bưngbô
Tuy là khác giống nhưng chung một …giường .
Khác giống mà chung một giường
Sinh ra một lũ, một phường…quái thai .
(he he he cũng như bác Hồ “quan hệ” với bác Mao, đẻ ra bốn tên bán nước là Hùng Dũng Sang Trọng ở Ba Đình đó)
Diệt nội gian thì các ông VNCH chạy tụt quần đã cố làm từ 1975 đên nay là 37 năm rồi, các ông đình chờ đến bao nhiêu năm nữa để diệt nộ gian? Còn TQ nó sờ sờ ngay trước mắt, không lo bảo vệ nước thì khi TQ nó chiếm được rồi thì các ông còn trừ nội gian được nữa không?
Người ta chỉ nói là khi có giặc ngoại xâm đến, cả nước dù có thù oán nhau đến mấy cũng phải một lòng chống giặc. không ai lại nói “diệt nội gian xong mới chống ngoại xâm” như ông nói cả. Chỉ có bọn ngu si, dân trí thấp mắt toét mới nói như vậy mà thôi!
Gửi mấy ổng VNCH ‘dân trí thấp” (ai “dân trí cao” thì thôi):
Diệt nội gián xong mới chống ngoại xâm- đây là cách nói, cách suy nghĩ và cũng là tôn chỉ, mục đích của mấy ông VNCH dân trí kém mà thôi.
Tại sao nói họ là dân trí kém? Xin trả lời là vì:
Người có dân trí cao là người luôn lấy cái lợi ích chung lên trên cái lợi ích cá nhân hẹp hòi còn người dân trí kém thì ngược lại. Mấy vị VNCH chỗng CS cực đoan, vì cái lợi ích cá nhân nhỏ bé là “trả thù CSVN” nên các vị VNCH mong cho Tàu Khựa nó đánh thắng CSVN, tiêu diệt CSVN cho thỏa mãn cái vọng ước cá nhân hẹp hòi của mình.
Vì là ‘dân trí thấp” nên mấy vị VNCH mù quáng không hiểu là khi Tàu nó thắng CSVN thì nó lại dựng một thằng CSVN khác lên, và chắc chắn thằng này còn ác quái hơn nhiều. Bây giờ mà các vị VNCH còn chẳng làm gì được CSVN hiện nay thì đến lúc TQ chiếm xong VN rồi thì các vị còn làm được cái gì nữa, hả???
Đấy lí giải “dân trí thấp kém” là như vậy. cái nhóm VNCH này thực sự ngu si dốt nát đến mức không còn là con người nữa. Tàu nó mà thắng CSVN thì nó diệt luôn cả mấy vị luôn, hay là lúc đó các vị lại vác cờ vàng sọc ra đón Tàu khựa hả?. sao lại suy nghĩ ngu đến thế, hả mấy ổng VNCH???
Như em đã nêu 10 bước ở trên, đó là cả một quá trình dài, một ý đồ xuyên suốt nhiều đời TBT ĐCSTQ chứ không riêng một nhiệm kỳ nào cả, càng không phải bọn cấp dưới thích mà làm được, vậy mà CSVN vẫn cố tình mị dân, dâng Biển Đông cho TQ! Quá rõ CS là lũ bán nước!
Các bác có đọc về 10 bước lừa đảo của Vương Bà vạch ra để đưa Phan Kim Liên vào tròng không? Chuyện Biển Đông hiện nay chẳng khác thế tý nào, từng bước một:
1- CSTQ khởi đầu bằng một vài việc, CSVN ra công hàm của PVĐ gần như công nhận chủ quyền trên biển, dâng cho CSTQ.
2- CSTQ chiếm Hoàng Sa, CSVN im lặng, phong toả thông tin.
3- CSTQ xây dựng căn cứ, sân bay trên Hoàng Sa, CSVN im lặng, phong toả thông tin.
4- CSTQ bắn giết ngư dân CSVN trên vịnh Bắc Bộ năm 2008: VN ré lên tý nhưng chủ yếu vẫn im lặng, phong toả thông tin.
5- CSTQ bắn giết bộ đội trên đảo Trường Sa, CSVN im lặng, phong toả thông tin.
6- CSTQ quảng cáo rầm rộ lưỡi bò, CSVN ré lên tý nhưng chủ yếu vẫn im lặng, phong toả thông tin, hứa với CSTQ sẽ đàn áp người dân yêu nước.
7- CSTQ mua chuộc CPChia, khi chắc ăn liền tiến thêm 1 bước là khai thác trên thềm lục địa VN, tranh chấp đảo với Phi, đẩy tranh chấp chủ quyền vào tận cửa từng nước còn Biển Đông thì nó ngang nhiên cho tàu cá dưới sự yểm trợ của Hải Giám hoành hành, chả ai làm gì được nó. CSVN ca ngợi, tổ chức họp biết ơn ĐCSTQ, vẫn giở bài lừa đảo người dân là: nhưng chuyện tàu cá nó đánh bắt kia là do … ngư dân TQ ko biết luật VN chứ không phải do lãnh đạo CSTQ chủ ý thế, lãnh đạo CSTQ cũng có tình có lý lắm chứ không lưu manh như thế … Tôi được nghe nói các chiến sĩ ôm súng bảo vệ đảo đã nản lòng, thủ trưởng mà như thế thì lính biết làm sao? Ở lại chỉ làm mồi cho TQ xả đạn, mất xác mà chả được gì, nghe nói chạy suất về đất liền mất 3-400 triệu họ cũng chạy.
8- ….
CSVN tại sao lại thế? Hãy đọc bài này thì rõ: http://danlambaovn.blogspot.com/2012/08/nhung-su-that-khong-choi-bo-phan-12-su.html?utm_source=BP_recent#.Slb4_KDFHWA
Chúng cướp được chính quyền, cướp nước dễ dàng thì đâu có cọi trọng, cũng bán nước dễ dàng thôi!
Phải bỏ cái mác cộng sản đàn em mới chống Trung Quốc được. Có ngu lắm vẫn thấy được điều này.
Giặc mới hoành hành ngoài biển chưa đặt chân lên đất liền, tướng lãnh VN đã tổ chức tung hô vạn tuế trước rồi. Một mặt thì bịt miệng dân chúng, một mặt thì đàn áp biểu tình, một mặt lo bịt miệng báo chí truyền thông trong nước lẩn website hải ngoại để đừng ai chửi mình và đừng ai nghe chửi. Có tướng như vậy, có dân như Thái mất nước, hay mất rồi là cầm chắc.
Thông thường, một hoàn cảnh như VN hiện nay, trước hết ta diệt nội gián. Sau đó, ta ta chống trả ngoại địch. Một khi có nội gian, bọn này sẻ cản trở công cuộc chống xâm lăng. Chúng ta đã rỏ HCM đã hứa hẹn giao VN cho MTĐ khi cầu xin viện trợ đánh pháp. Bước đầu được thể hiện bằng lá thư công nhận biển đảo của Phạm Văn Đồng. Bước thứ hai, Lê Khả Phiêu cắt đất biên giới cho TC. Bước thứ ba, họ cho 40.000 ngày công nhân (bộ binh TC) xâm nhập cao nguyên trung phần. Ngoài ra, đội quân thứ 5 (tình báo) tràn ngập VN từ nam chí bắc. Nên bước đầu ta phải dẹp chính phủ thái thú của TC tại Hà Nội và cho hồi hương tất cả công nhân người TC.
Sau đó, tổ chức bầu cử tự do và người dân chọn chính phủ tự do. Những đảng phái nào của VN quậy phá, xuyên tạc người khác và gây chia rẻ dân tộc sẻ bị cấm tham gia bầu cử. Có 3 quyền phân lập rỏ ràng để phòng ngừa nội gián lại xuất hiện trở lại. Chúng ta có thể tạo lập nền kinh tế với các quốc gia tự do trên thế giới, vận động các người Việt trên thế giới tẩy chay các hàng hóa từ TC và Đài Loan (Tưởng Giới Thạch là người vẻ ra lưởi bò chín đoạn và chiếm đảo Ba Bình). Trong nước, chúng ta hoàn toàn tẩy chay các hành hóa và sự tuyên truyền về văn hóa của TC (tẩy chay đạo Khổng Tử vì đạo này bắt người ta tuân theo những tên độc tài vô lại). Về hải quân, chúng ta tạm thời mua những tàu tuần mang hỏa tiển và tàu ngầm của Nhật sẻ giúp chống lại đội tàu chiến của TC dể hơn. Ngoài ra, chúng ta mua những vủ khí từ Mỹ và lập chiến lược chiếm lại biển đảo cùng đất liền đã mất đi do CSVN bán cho TC. Phát triển nền chế tạo vủ khí tại nước nhà như Nam Hàn đã làm.
Theo tôi thì trong tương lai gần sẻ không xảy ra chiến tranh giữa VN và TQ. Bởi vì TQ chẳng cần đánh chiếm VN làm gì khi chế độ CSVN hiện nay hiện vẫn do TQ kiểm soát, nên đây sẻ là lá chắn tốt cho TQ ở phía đông nam. Đánh làm gì cho tốn binh lực mà lại tạo cớ cho các nước như Mỹ, Nhật nhảy vào can thiệp. Tốt nhứt cứ từ từ gặm nhắm các đảo,khai thác biển Đông mà chẳng có nước nào dám động binh chống lại.
Nguyễn Thanh Giang nói: ” Bài viết nhấn quá mạnh đến chủ trương hòa bình, đến nỗi người nghe hiểu rằng Việt Nam không cần, không nên, không được nghĩ đến đấu tranh vũ trang để bảo vệ tổ quốc.”
Xin hổi ông giang thì có nước nào lại nói là sẽ chọn chiến tranh không. Bây giườ Mỹ, TQ hay bất cứ ai cũng nói chủ trương là ‘Hòa Bình”, chỉ sư dung đến chiến tranh chỉ là bất dắc dĩ, chỉ là tự vệ thôi. Ông Vịnh nói thế là chủ trương đấu tranh bằng hòa bình. Không có nghĩa là TQ dùng chiến tranh thì VN cứ ngồi ì ra mà ‘hòa bình’ đâu?
Chính ông vịnh nhiều lần nói VN có đủ sừ manh để ccchieens đấu vảo vệ lãnh thổ cơ mà. Thủ tứơng Dũng cũng nói vậy./.
Mẹ ơi
vấn đề là vn không dám
chứ không phải không nổi hoặc không được
hiểu chưa?
Hoà bình mà đất nước teo tóp thế naỳ sao?
Ngày xưa mấy ông xẻ dọc Trường sơn đi cứu nước
Sao giờ không rẻ sóng mà ra khơi để cứu nước???
Hay chỉ là: Gà què ăn quẩn côí xay?
Hay chỉ là: Khôn nhà dại chợ?
Hoà bình?
Sao nghe mà chua chát thế
Ngu thế , Nói hòa bình thì ai mà không nói nhưng còn hành động mới là quan trọng. VN đang củng cố quốc phòng cả thế giới đều cho như vậy ngoại trư mấy ông VNCH cay cú, hận thù cực đoan mà thôi./.
He he he ….
Thái đã Dốt lại có tật Dối trá !
Dù ông Vịnh hay ông Dũng có nói “VN có đủ sừ manh để ccchieens đấu vảo vệ lãnh thổ” thì cũng là nhắm cảnh cáo đến “các thế lực đế quốc, các thế lực thù địch”….chứ có nói đến Trung cộng đâu !
Thái không biết Nguyễn Chí Vinh đã nói rằng : “Việt Nam cương quyết đánh tan các thế lực tù địch quốc tế đang âm mưu tạo chia rẽ tình đoàn kết truyền thống giữa VN và TQ !” ….sao ?.
Còn nữa, để “tiếp sức” cho lời nói đày hào khí của “trang đại hảo Hán” Nguyễn Chí Vịnh, mới đây, “một trang đại hảo Hán” khác là bộ trưởng quốc phòng Phùng Quang Thanh cũng đã hùng dũng tuyên bố :
Quân đội VN mãi mãi nhớ ơn TQ ! .đó Thái à . Tỉnh ngủ đi Thái !
Đố Thái biết ai nói câu này : Nhân dân VN đời đời nhớ ơn Mao chủ tịch và nhân dân TQ vĩ đại ! ?
Tặng Thái vài câu thơ …mới :
Bác Hồ xưa giỏi đánh đu…
Bây giờ bắt chước dập…ku có ngày .
Hỏi – Sao bác giỏi đánh đu ?
Bác rằng – bác có kungfu thượng thừa !
Hỏi – Sao bác có kungfu ?
Rằng – Nhờ “tu đạo” ….”đạo Ù Ù”, Mác Lê !
NHỮNG KẺ CÓ Ý ĐỒ XẤU XA ,CÓ Ý ĐỒ TIẾP TAY NHẰM CÓ HÀNH VI DUNG TÚNG CHO BỌN GIẶC TÀU TIẾN HÀNH XÂM LỰC BIỂN ĐÔNG CUA VIỆT NAM ĐỀ NGHỊ NHÂN DÂN XÉT XỬ CHÚNG THEO TỘI PHẢN QUỐC NHỮNG KẺ NÀY ĐẢ LÀM CHO NHÂN DÂN VIỆT NAM TRỞ NÊN YẾU HÈN TRƯỚC KE THÙ.CẦN PHẢI ÁP DUNG HÌNH THỨC XỬ BẮN NGAY LẬP TỨC.
Đã bao nhiêu lần rồi đảng ta lùa nhân dân Việt vào vòng chiến tranh, đạt hết “chiến thắng vẻ vang” này đến “chiến thắng thần thánh” khác, để gọi là giành độc lập, tự do, hạnh phúc cho nước nhà. Theo lời đảng ta thì nước ta đã độc lập, tự do nhiều lắm lắm, và nước nhà thì phát triển lắm lắm. Có thằng nhân dân nào thích cái cảnh nước ta độc lập, tự do, hạnh phúc như hiện nay không ? Ai còn mãi ngu đần và thích tình cảnh nước ta hiện nay thì cứ lao vào chiến đấu và hô hào chiến đấu lần nữa cho ̣đảng ta tiếp tục lợi dụng, và con cháu của đảng ta còn tiếp tục đè đầu, cưỡi cổ nhân dân cho… sướng. Còn riêng tôi thì tôi bình thản ngồi coi TQ xâm chiếm VN từ từ cho ̣đau, cho “thấm”, và dạy cho bọn lưu manh CSVN nhiều bài học “đắng cay”. Khi CSVN sụp đổ rồi, tôi sẽ ôn tồn bảo TQ “Hãy lui ra !” và tôi sẽ có chiến lược hẳn hoi khi nói với TQ như vậy.