WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Lỗ hổng đã 67 năm

Cuộc Cách mạng tháng Tám mùa Thu 1945 đã tròn 67 năm. Trên dưới một đời người. Bao nhiêu thơ ca ca ngợi cuộc chính biến, cách mạng, đổi đời, cướp chính quyền, tang bồng dâu biển sôi nổi ấy. Bao nhiêu bài xã luận, bình luận, chính luận về sự kiện hiếm có ấy trong cuộc sống của dân tộc.

Tưởng như mọi sự cần nói đã được nói đến hết cả rồi.

Ấy vậy mà năm nay, nhân dịp kỷ niệm lần thứ 67 cuộc cướp chính quyền tháng 8-1945, tôi vẫn thấy rất cần nêu lên một ý kiến cực kỳ hệ trọng với bà con ta trong cả nước và đồng bào ta ở nước ngoài, đặc biệt là với các bạn trẻ hiện chiếm số đông trong gần 90 triệu người Việt.

Xin được trân trọng hỏi các bạn là trong 67 năm nay, cho đến ngày hôm nay, đất nước ta, nhân dân ta trong đời sống thực tế đang thiếu cái gì nhất?

Nghĩa là cái thiếu nhất trong cuộc sống hằng ngày, không kể đến những mỹ từ, những lạm từ, hoang từ nhằm tuyên truyền, tưởng tượng ra những điều không hề có thật trên giải đất hẹp hình chữ S này.

Trước tháng Tám 1945, dân ta chưa có nền độc lập, mang thân phận dân thuộc địa của nước Pháp, sau đó dân ta đã có nền độc lập cao quý. Đến nay tuy nền độc lập vẫn còn bị đe dọa, nhưng nền độc lập vẫn vững bền trong ý chí kiên cường của toàn dân.

Trước kia dân ta cực kỳ nghèo khổ, thiếu ăn, thiếu học; trận đói năm Ất Dậu 1945 dưới thời bị quân phát xít Nhật chiếm đóng đã gây nên cái chết thê thảm của 2 triệu người. Nay ta đã là nước xuất khẩu gạo hàng đầu ở châu Á.

Về thiếu học, dân ta đã xóa nạn mù chữ, xây dựng hệ thống học đường từ mẫu giáo, tiểu học, trung học đến đại học, sau đại học, tuy chất lượng giảng dạy còn xa mới đạt mức trung bình khá, chưa nói gì đến tiên tiến, nhưng dù sao thiếu học, dốt nát không còn là vấn đề trầm kha của cuộc sống dân tộc.

Một số nhà nghiên cứu chính trị và lý luận trong nước lập luận rằng 67 năm nay, dân ta đã có tự do, rằng trong bản Tuyên ngôn Độc lập đã dẫn ra những câu bất hủ về tự do của Cách mạng năm 1776 ở Hoa Kỳ và Cách mạng 1791 của nước Pháp, rằng câu châm ngôn «Không có gì quý hơn độc lập tự do» đã trở thành phương châm chính trị quý giá nhất được thực hiện rõ ràng trong 67 năm qua, và hiện nay có hàng triệu người, hàng chục triệu người Việt Nam vẫn tin là đó là những sự thật hiển nhiên khỏi phải bàn cãi.

Chỉ cần mỗi người Việt Nam ta có công tâm, có tư duy lành mạnh, chịu khó suy nghĩ bằng tư duy độc lập của cá nhân mình, không bị chi phối bởi tư duy giáo điều, theo đuôi người khác, quan sát chặt chẽ cuộc sống thực tế xung quanh, là có thể nhận ra sự thật đúng như nó có.

Sự thật cứng đầu, bướng bỉnh, hiển nhiên là cho đến nay tự do của người công dân ở Việt Nam vẫn còn là quả cấm, vẫn còn là mục tiêu đấu tranh ở phía trước, sự thật là 67 năm nay tự do công dân chỉ mới tồn tại thực sự trên tuyên ngôn, trên diễn văn, trên văn kiện, trên cửa miệng và trên giấy tờ, không hề tồn tại với đầy đủ ý nghĩa cao quý tự nhiên của nó trong cuộc sống.

Ngay ông Hồ Chí Minh người được coi là khai sinh ra nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa, người nêu cao các khẩu hiệu Độc lập – Tự do – Hạnh phúc, người nêu cao phương châm «không có gì quý hơn Độc lập Tự do», người còn nói «nếu đất nước đã được độc lập mà nhân dân không có tự do thì nền độc lập cũng chẳng có ý nghĩa gì», thì trên thực tế, mỉa mai thay, ông lại tỏ ra hết sức thờ ơ, hầu như vô cảm đối với mọi quyền tự do của công dân.

Có vô vàn dẫn chứng hùng hồn chứng minh cho điều đó.

Trong 24 năm làm chủ tịch nước, chủ tịch đảng CS, làm lãnh tụ tối cao đảng và nhà nước, ông vẫn chủ trương kiểm duyệt gắt gao xuất bản và báo chí, bóp ngẹt báo chí tư nhân. Khi phong trào Nhân văn Giai phẩm nổ ra, những Nguyễn Hữu Đang, Phan Khôi, Phùng Quán, Lê Đạt, Trần Dần…chỉ yêu cầu được tự do sáng tác, đề nghị các nhà lãnh đạo tư tưởng, văn hóa, các chính ủy trong quân đội chớ can thiệp quá sâu vào sáng tác văn học nghệ thuật, rồi bị những Trường Chinh, Tố Hữu, Nguyễn Chí Thanh, Hoàng Tùng «đánh» cho tơi bời khói lửa, vậy mà ông không chút động lòng bênh vực những công dân ngay thật, còn vào hùa trừng phạt những người đòi tự do cho mình và cho xã hội.

Anh Nguyễn Hữu Đang gửi bao nhiêu thư cho ông cầu cứu, ông không một lần trả lời, ngoảnh mặt quay đi với người từng là trưởng ban tổ chức lễ Độc lập, người lãnh đạo Hội Văn hóa Cứu quốc của Việt Minh, người từng đôn đốc dựng đài cao cho ông Hồ lên đọc bản Tuyên ngôn lịch sử.

Tệ hơn nữa là khi người Sỹ quan thân cận của chủ tịch nước – Officier d’ ordonnance du Président – Vũ Đình Huỳnh, cũng là thư ký riêng thân tín của ông hàng chục năm, năm 1964 bị chụp mũ là «xét lại, tay sai Moscow», cũng gửi thư và vợ ông là bà Tề đến cầu cứu ông, ông Hồ vẫn thản nhiên, không một lời an ủi hay bênh vực.

Còn bao nhiêu sự kiện khác. Ông Hồ biết cả. Nhưng ông bất động. Mà ông còn có thể sợ ai nữa. Lúc ấy ông Lê Duẩn, ông Lê Đức Thọ chưa dám hỗn láo hạn chế quyền lực của ông với cái lý do «hãy để ông Cụ nghỉ, đừng làm phiền lòng ổng». Ông chỉ cần phê một chữ, lắc đầu một cái, là có thể cứu người công dân ưu tú khỏi oan trái. Nhưng không. Ông bất động, vì vô cảm. Vì ông vô cảm với bất công, với oan trái, với tự do công dân bị xâm phạm.

Anh Hà Minh Tuân, nhà văn quân đội có tài, chỉ sơ hở một vài câu trong cuốn tiểu thuyết «Vào đời» bị đại tướng Nguyễn Chí Thanh phang một đòn «văn tư sản đồi trụy», từ đó sạt nghiệp văn chương, cũng như nhà thơ tài hoa Quang Dũng, cũng bị ông tướng võ biền Nguyễn Chí Thanh phang một đòn chí tử về tứ thơ từ Tây Bắc «nhớ về Hà Nội bóng Kiều thơm» là «sa đọa tư sản», tất cả bị đưa lên phê phán trên báo, ông Hồ biết rõ cả, nhưng ông không tỏ thái độ, có nghĩa là ông bênh các quan đàn áp lương dân, ông không mảy may rung động khi «nước có độc lập mà dân không được tự do».

Rồi vụ bà Nguyễn Thị Năm ở Đồng Bẩm – Thái Nguyên bị tử hình theo ý kiến cố vấn Tàu, ông Hồ được ông Hoàng Quốc Việt chạy đến cầu cứu vì bà Năm từng nuôi cán bộ cộng sản, có 2 con đi bộ đội, ông Hồ chỉ «thế a!» rồi im thin thít. Đó quan niệm của người khai sinh ra nước Việt Nam độc lập và tự do là nghèo nàn ấm ớ như thế đó.

Nhiều nhà dân chủ bây giờ đã thấy rõ nếu so sánh lập trường dân chủ tự do của ông Hồ với nhà chí sỹ Phan Chu Trinh thì thấy rất rõ là ông Tây Hồ đã vượt ông Hồ cả một cái đầu. Tôi đã để thì giờ đọc Hồ Chí Minh toàn tập và những trước tác của Phan Chu Trinh để so sánh. Ông Hồ viết sách, viết báo, diễn thuyết khá nhiều, nhưng ông chỉ tập trung lên án mạnh và khá sâu bọn thực dân Tây Phương, bọn thực dân Pháp cầm quyền bóc lột áp bức dân thuộc địa, nhưng ông hầu như bỏ qua mọi hình thức bóc lột đàn áp, bất công tinh vi của người Việt đối với người Việt mình. Các bạn trẻ xin hãy đọc hàng ngàn câu thơ trong tập Tỉnh Quốc Hồn Ca của Phan Tây Hồ, sẽ thấy rõ các chủ trương của ông : nâng dân trí, chấn dân khí, hậu dân sinh là cần thiết, cấp bách, quý báu và hiện đại biết bao.

Phan Tây Hồ tuyên chiến mạnh mẽ, sâu sắc với mọi nét văn hóa lạc hậu, cổ hủ của xã hội Việt Nam, tệ nạn trọng nam khinh nữ, thói tham quan ô lại, tệ cường hào quan liêu, thói học vẹt theo thi cử, giảng giải kỹ quyền công dân, tinh thần thượng tôn luật pháp, quyền liên kết lập hội, cổ vũ lối nghiên cứu khoa học theo tư duy độc lập tự chủ kiểu thực nghiệm và thực chứng…Có thể nói tuy Phan Chu Trinh là Phó bảng Hán học nhưng trên thực tế là nhà văn hóa hiện đại nhất, hấp thu tinh túy của văn hóa Tây phương nhuần nhuyễn nhất, có hệ thống và rất thực tiễn. Có cơ sở để kết luận rằng ông Phan Chu Trinh là chiến sỹ Dân Chủ và Nhân Quyền đầu tiên và sâu sắc nhất trong lịch sử nước ta, và tư duy duy tân của ông hiện vẫn là chuyện thời sự cần thiết nóng hổi nhất.

Ông Phan và ông Hồ đều sống ở Pháp khá lâu nhưng ai tiếp thu thật sự nền văn hóa – chính trị mới mẻ tiến bộ của Pháp, có thể khẳng định là ông Phan vượt trội một cách nổi bật, như người dẫn đầu cuộc đua và kẻ mang đèn đỏ. Vì khi cầm quyền ông Hồ và những kẻ kế thừa ông đã quay lưng lại với tự do của người công dân và chà đạp nhân quyền không thương tiếc.

Đó là vì ông sống ở Pháp rồi còn sang Moscow một thời gian dài, ăn lương hàng tháng của Quốc tế CS, khi tư duy chính trị đang chín và đang định hình, bị trực tiếp Stalin và đồng chí của ông ta nhào nặn vào khuôn phép, được đào tạo ở Học viện Đông phương cộng sản, hết họp Đại hội V của Quốc tế CS (tháng 6/1924), lại họp Đại hội Quốc tế Công hội Đỏ, rồi Quốc tế CS Nông dân, rồi cả Quốc tế Phụ nữ và Quốc tế Thanh niên cũng như Quốc tế Cứu tế Đỏ. Rồi một thời gian dài ở Trung Quốc dưới trướng của Mao, Lưu Thiếu Kỳ, Chu Ân Lai, sau đó với hàng trăm cố vấn của «bác Mao» quanh mình, ông chỉ có một ý nghĩ chính trị mãnh liệt là nhuộm đỏ cả Bắc cả Nam nước ta, nhuộm đỏ cả Lào và Miên, cho đến nhuộm đỏ cả Đông Nam Á và thế giới, sứ mệnh được các lãnh tụ quốc tế của ông là ông Xít và ông Mao giao cho ông.

Cho nên tháng Tám năm nay, nhắc đến bản Tuyên ngôn Độc lập, điều mỉa mai cay đắng khổng lồ là những chữ Tự do, Dân chủ, Nhân quyền trên đó sau 67 năm vẫn còn là những chữ rỗng ruột, những mỹ từ trên giấy, những lời hứa hão huyền, những quả lừa khổng lồ dai dẳng, những món nợ trầm luân của ông Hồ, của đảng Cộng sản đối với dân ta.

24 năm ông Hồ trực tiếp cầm quyền, công dân Việt Nam chỉ được làm những điều gì đảng cho phép, mọi người ngoài đảng chỉ là công dân dự bị, loại hai, bị phân biệt đối xử theo lý lịch, không một công dân nào có hộ chiếu để xuất ngoại, người nông dân tự do, người buôn bán tự do…là chuyện viển vông không tồn tại.

Đến nay, trong đổi mới, gia tài ông Hồ để lại tuy có điều chỉnh chút ít, nhưng đường lối cơ bản theo chủ nghĩa Mác-Lenin vẫn là một xã hội tật bệnh hiểm nghèo, trong đó lỗ hổng cực kỳ bi đát là thiếu dân chủ tự do, thiếu nhân quyền vẫn cứ toang hoác thêm. Vẫn là một không gian xã hội không có dưỡng khí, ngột ngạt đến ngẹt thở. Đây là bất hạnh dai dẳng lớn nhất của dân ta khi so sánh với nhân dân Thái Lan, Philippine, Indonesia, Malaysia gần ta, chưa nói đến dân Ấn Độ, Nhật Bản…

Trên đây là món nợ lớn nhất mà toàn dân ta đang trên đà thức tỉnh để đòi lại cho nhân dân ta và muôn đời con cháu, món nợ lưu cữu 67 năm, lãnh đạo đảng CS không thể trì hoãn và cố tình bỏ quên mãi được.

Blog Bùi Tín (VOA)

 

Tags:

42 Phản hồi cho “Lỗ hổng đã 67 năm”

  1. Binbon says:

    Giầu chí tưởng bở là tính cách của dân chống cộng trong nhiều thập kỷ qua ở cả VN và qua đến hải ngoại, họ hay hoang tưởng nghĩ ra mọi chuyện rồi truyền tai nhau, mỗi người thêm một tí từ con gián lên thành con voi rồi cùng nhau gật gù chờ đợi. Đọc mấy chuyện trong trại cải tạo do chính mấy ông bà đó viết ra, thời đó họ cũng cứ tự rỉ tai nhau là ông Thiệu, ông Kỳ đã đánh chiếm lại gần đến Sg rồi, mỗi người nghĩ ra, nói ra rồi tự sướng với nhau, gần 40 năm qua VN bây giờ đã khác hẳn cả về thế và lực, ấy vậy mà họ vẫn cứ tiếp tục nghĩ ra mọi chuyện hòng làm rụng mấy lông chân của VC.

    • Buá Tạ says:

      Ngồi đó ma` lo rụng lông chận… Rổi sẻ đến ngày nhân dân sẽ nhùng nước sôi các ông, đám Cộng Sản ác ôn. Rồi sẽ tuốt lông các ông như tuốt lông vịt…
      Còn tớ thì có sẳn buá tạ đây… Sẳn sàng phang cho mổi tên một buá.
      ( “Tặng” buá cho cho đám ác ôn này thì tôi không có gờm tay.)

      • Binbon says:

        Hihi, anh thì được thưởng thức cái nhát chết của mấy chú em rồi, trước kia cách đây 40 năm thì khỏi nói rồi, nghe thấy tiếng VC thì thôi rồi, chạy còn nhanh hơn những nhà vô địch, còn bây giờ, có mấy chú bên Hải ngoại cũng ho he chửi bậy, về VN chơi, chẳng ai thèm làm gì vì cũng chưa đến mức phải hỏi thăm, đi ra ngoài đường vừa nhìn thấy công an mặt đã xám ngoét, lảng trốn suýt thì đâm vào người khác, haha. Chú em mà cầm búa tạ thì chỉ có mà ghè vào chân mình thôi.

      • Tien Ngu says:

        Đúng là cái tật…láo lớn hơn cái tuổi, không bỏ được. Tiểu nhân đắc chí.

        Xưa, súng đạn Mỹ tương xứng với súng đạn Nga Tàu, Việt cộng xung trận nào thì…xưng mặt trận ấy. Mậu Thân, mùa hè đỏ lửa…
        Nguỵ bắt được em VC nào thì em ấy xưng con không hè.

        Có nghe lính nguỵ nó khoe rỡm như cò mồi VC bây giờ đâu?

        Mỹ cúp vũ khí, lấy củ cải đập vô mặt VC à? Ngu sao không chạy? Lúc ấy rên Cộng nào cũng bị…bơm, hận thù đằng đằng, để nó tóm được thì chỉ có nước bà hú.

        Trường hợp Nga Tàu ngưng cấp vũ khí cho VC, lính Cộng cũng phải vù, còn lẹ hơn lính nguỵ nữa em ơi.

        Còn cái vụ về VN thấy công an VC là…tái mặt, ấy là câu chuyện thường tình. Toàn thứ đầu trâu mặt ngựa, có súng trong tay, nó muốn chụp kiểu nào cũng được, né chúng là phải rồi. Hay ho gì đó mà khoe om sòm. Mắc cười quá…

    • HÙNG says:

      Vậy a, mấy bửa thấy bênh vực ô. BT mà chửi lại CĐVN qúa xá , vậy là bênh vực dỏm à ?
      Vậy mà có thằng bành trướng TQ mà tụi CS vẫn ca là anh Hai ” môi hở răng lạnh” nó chuẩn bị vặt trụi lông mấy thằng CSVN !

  2. LÃO NGOAN ĐỒNG says:

    Thưa bà con,

    Ông Bùi Tín muốn lột mặt thật ông Hồ, để làm tỉnh mộng những kẻ ăn phải bả CS, bị CS nhồi sọ tuyên truyền có hệ thống trong nhiều năm dài, qua hình ảnh ông Hồ được thánh hóa, như một lãnh tụ bẩm sinh, thông minh tài giỏi hơn người, hết lòng vì dân vì nước bla bla bla

    Thực ra ông Hồ chỉ là một con cờ trong tay phong trào CS quốc tế lập ra từ thời Stalin, sau đó bị tay chân đàn em trong Cộng đảng Việt lợi dụng cho đến khi chết vẫn chưa được tha (vẫn bị ướp xác, không được thiêu như di chúc; vẫn bị cắm vào mồm những tuyên bố vung vít; rồi bị gán cho tư tưởng Hồ Chí Minh v.v.).

    Nói thế để thấy mọi tội ác không phải chỉ từ bàn tay vấy đầy máu của ông Hồ, mà là sản phẩm của toàn bộ Cộng đảng Việt.

    Tham gia vào Cộng đảng là có tội tiếp tay với bọn phản dân hại nước, dù vô tình đi nữa.
    Biết rồi mà vẫn chưa phản tỉnh phản kháng, tội càng nặng thêm.
    Đến khi già gần kề miệng lỗ lại giả tảng tỉnh ngộ, để cố cứu đảng mình, kiểu như Võ Văn Kiệt, thật đáng xử lăng trì và kết án tử hình vài ba lần (nghĩa là không có chuyện đặc ân giảm án sang án chung thân)
    Giờ đây trong thời đại thông tin điện tử đã biết thật rõ nguồn cơn mà vẫn tham gia vào Đoàn Thanh niên CS Hồ Chí Minh, vào Cộng đảng … thì cũng đáng tội tử hình vài ba lần.

    Kính cáo,
    Lão Ngoan Đồng

  3. Tư Hữu says:

    Gửi Ông Bùi Tín:
    Ông Bùi Tín có biết Ông Hồ Chí Minh là bí danh của gián điệp Tầu tên thật là Hồ Tập Chương do CSTQ gài vào làm Chủ tịch đảng CSVN và Chủ tịch nước VNDCCH hầu thôn tính VN một cách êm dịu mà không tốn một giọt máu đào của nhân dân TQ.
    1) Ông Bùi Tín hãy đọc lại Bản Tuyên ngôn Độc lập do Ông Hồ Chí Minh viết và đọc tại Ba đình, Hà nội ngày 2 tháng 9 năm 1945. Câu 40, Hồ Chí Minh viết và đọc: “…, chúng tôi, Lâm thời Chính phủ của nước Việt nam mới, …”. Đây là văn phong của một người Tầu mới học tiếng Việt chứ người Việt chính cống thì phải viết và đọc: “…, chúng tôi, Chính phủ lâm thời của nước Việt nam mới,…”.
    2) Chắc ông Bùi Tín còn nhớ, năm 1951, Trường Chinh lúc đó là Tổng Thư Ký đảng Lao động Việt nam (biến thể của đảng cộng sản Đông dương) và Hồ Chí Minh là Chủ tịch đảng. Trường Chinh đã hô hào dùng chữ Tầu và bỏ chữ quốc ngữ mà chúng ta đang dùng ngày nay?
    Nếu Hồ Chí Minh là người Việt nam thì Trường Chinh đâu dám làm như vậy?
    3) Cũng vậy, năm 1958, Phạm Văn Đồng gửi công hàm cho Chu Ân Lai, tán thành và chấp nhận lãnh hải của Trung quốc theo đường lưỡi bò, chiếm trọn hầu hết Biển Đông của Việt nam.
    Nếu Hồ Chí Minh là người Việt nam thì Phạm văn Đồng đâu dám làm như vậy?
    Dân tộc Việt nam đã bị âm mưu Hán hóa lừa bịp 67 năm bởi một người Tầu, Hồ Chí Minh và biết bao trí thức mù lòa toa rập, xưng tụng một người Tầu là cha già của dân tộc, thờ lạy một người Tầu ngang hàng với Phật, Thánh tại các chùa chiền trong nước thì dân tộc đó không ngẩn đầu lên được!

    • Sáu C + cc says:

      Tàu CS và Việt CS là : cùng chung một cách cai trị dân ….! .

    • hothey says:

      Nói là 67 Năm, ông Bùi Tín chỉ nói một nữa sự thật (nghĩa là vẫn còn nói láo!). Năm 1923 NT Thành alias Nguyễn ái Quắc, bỏ kinh thành hoa lệ Paris , bỏ cả “cục gạch” sưởi ấm mùa đông (vừa đói, vừa nghèo có cục gạch nào theo để sưởi ấm!), nên cậu Ba Phụ bếp mới tìm đường “cứu nước” sang Mạc Tư Khoa đầu quân cho KGB (Komintern!), lính càng đông (Võ NG, T Chinh, PQ Đồng…) thì viện trợ càng nhiều…Thời điểm “thay rồng đỗi phượng” 1932-33 là trong lao tù HongKong, anh Ba phụ bếp alias Lý Thụy ngủm , Mao và tay chân thực hiện chính sách bành trướng lâu dài tại VN. Một điều vô cùng dễ hiểu, tại sau mùa Xuân 1950, ông Hồ cùng đi với ông Mao sang Mạc Tư Khoa mà Stalin cương quyết không đón tiếp Ông HỒ, vì ông Hồ này là tay sai của Ông Mao. Minh bạch rỏ ràng từ năm 1923 Anh Ba phụ bếp sang đầu quân cho KGB, hàng tháng ngữa tay nhận đồng tiền để bán nước.Từ đó ở đất nước hình chử S này: xương đã chất thành núi-máu đã chãy thành sông, mà vẫn còn nhiều người hoan hô:Hồ Chính Mi… muôn năm.
      Chúc ĐCV và độc giã gần xa an bình

  4. Ngụy Quân Tử - Hồ Bác Cụ says:

    Ông Bùi Tín nói đúng nhưng chỉ có phân nửa. Trước khi bọn Vẹm CƯỚP chính quyền, chính phủ Trần Trọng Kim còn đang thuơng thảo với Pháp về vấn đề độc lập chủ quyền của VN sẽ được trao lại từ người Pháp. Sự CƯỚP chính quyền ấy đã cướp đi mất cơ hội VN được Độc lập mà không phải tốn xương máu. Sau khi cướp được chính quyền, chính phủ của Hồ chí minh và bọn Vẹm không được chính phủ nào thừa nhận cả, cho nên Hồ đã phải chạy vạy quỵ lụy từ Mỹ, đến Pháp để xin được công nhận. Do đó, có thể kết luận rằng NGAY SAU vụ cướp chính quyền vào tháng 8, 1945, VN ta cũng vẫn chưa có nền ĐL. Sau vụ cướp chính quyền đó, điều hiển nhiên là chỉ còn duy nhất một thành phần của Hồ chí minh đứng ra để thuơng thảo với các cường quốc về số phận của VN mà thôi. Nếu việc cướp chính quyền đừng xảy ra, VN ta cũng vẫn sẽ có được nền độc lập, điều này đã được rất nhiều học giả, sử gia VN đồng ý, thiết tưởng tôi không cần phải bàn thêm. Điều tôi muốn nói ở đây là trong bài viết này, ông Bùi Tín đã (cố tình????) mập mờ cho rằng “Trước tháng Tám 1945, dân ta chưa có nền độc lập…” để hàm ý nền ĐL của VN hiện nay là do công của Hồ chí minh và bọn Vẹm. Một quả trứng đang được ấp sắp nở, anh cướp tay trên mang đi chỗ khác của anh để ấp tiếp tục theo ý riêng của mình. Kết quả là sau đó quả trứng vẫn tiếp tục nở, nhưng ra hình thù dị dạng méo mó, và rồi anh lu loa rằng sự hiện hữu của sinh vật mới đó là nhờ anh ấp mới có được!!!! Tất cả những điều tế nhị khó giải bày này, ông Bùi Tín nếu có chút công tâm và bổn phận với lớp trẻ sau này, ông nên minh bạch. Mọi việc thuơng thảo nền ĐL cho VN đang diễn tiến tốt đẹp, Hồ chí minh vì tham vọng muốn làm Vua sau khi giấc mộng làm quan cho Pháp bị thất bại cho bõ những tháng ngày lao khổ theo đuổi CM, nên đã bất chấp mọi thủ đoạn, nhảy vào phá bĩnh, cướp công và tạo nên một nền ĐL hao tốn quá nhiều máu xương hận thù chia rẽ, chưa kể đến tổ quốc ta thiệt hại về đất đai biển đảo như bây giờ cũng là do hậu quả đó!!! Và ai dám nói là nước VN ta, cho đến ngày hôm nay, đã thực sự có ĐL????? Miền Bắc với ông Hồ và đảng CSVN lãnh đạo nay thì rúc vào đít Nga, mốt thì lại chui vào háng Tàu hửi rắm khen rối rít, làm việc gì cũng phải hỏi ý Nga Tàu, thì các anh ĐL cái chỗ nào???? Miền Nam cũng thế, mọi việc đều do Mỹ định đoạt. Nhưng cái khác nhau giữa 2 miền Nam Bắc là ở chỗ sinh viên học sinh của miền Nam có được QUYỀN BIỂU TÌNH và tự do phát biểu bất đồng chính kiến. Trong khi đó miền Bắc từ trên xuống dưới, với sự truyên truyền ra rả của báo đài, việc nô lệ vào Nga Tàu bị bưng bít hoàn toàn, kể cả có bao nhiêu quân Nga Tàu Cuba Bắc Hàn tham chiến ra sao. Ngày nay, sự nô lệ của đảng CSVN vào Tàu đã thể hiện rõ rệt hơn bao giờ hết, điều này thì ai cũng đã rõ rồi!!!

    Phân nửa của sự thật kia, là đảng CSVN và ông Hồ hoàn toàn không quan tâm gì đến Tự Do cho nhân dân VN như lời họ đã hứa. Món nợ ấy sau 67 năm nay là đúng như lời ông Bùi Tín đã nói. Còn phân nửa kia, tôi mong rằng ông Bùi Tín và các ông các bà sau này khi viết về giai đoạn “Tháng Tám năm 1945″, làm ơn chú giải cho rõ ràng điều “tế nhị” kia để cho con trẻ sau này hiểu rõ. Sự minh bạch này rất cần thiết cho lịch sử VN trong giai đoạn tối tăm ấy. Được như vậy, chúng ta sẽ giải bớt đi những chia rẽ hận thù giữa người VN chúng ta với nhau. Mong thay, mong thay!!!!

  5. S.Lam says:

    Ước gì mọi đảng viên đảng CSVN được đọc bài viết này của bác Tín.

  6. xoathantuong says:

    Ông Bùi Tín gọi đó là “Lỗ hổng đã 67 năm”, tôi gọi đó là “Sự lường gạt đã 67 năm”. Hồ Chí Minh và đảng CSVN đã lường gạt trắng trợn người dân Việt kể từ khi cướp được chính quyền năm 1945.

    Hỏi tại sao bây giờ vẫn còn có người vào lăng Hồ? – Theo tôi có nhiều lý do:

    . tò mò vì nghe người ta nói nên coi cho biết
    . phải đi theo đoàn vào đó vì trong tour du lịch đa số có mục này. Mà các tour du lịch bây giờ có nhiều cơ quan tổ chức cho đi thì vụ phải vào chỗ đó là chuyện dĩ nhiên
    . bị tuyên truyền hoài nên vẫn nghĩ ông Hồ là tốt

    Có lần tôi tò mò nói chuyện với mấy người vừa mới từ lăng Hồ ra thì biết có người vẫn không biết ông Hồ có vợ người Tàu, không biết trong di chúc của ông Hồ muốn được hoả táng. Đó là lý do những bài viết như của ông Bùi Tín vẫn cần thiết để nói lên sự thật.

    Mạn phép t/g để đăng lại ở trang mạng của tôi tại địa chỉ:
    http://xoathantuong.tripod.com/bt_lohongda67nam.htm

    Cám ơn t/g,
    xtt

  7. Hiep Ton says:

    Tôi rát thích đọc các bài của bác Bùi Tín. Bác đã từng là đại tá quân đội nhân dân nên bác hiểu rõ con người cộng sản hơn ai hết. Nay tuổi đã cao bác vẫn có những nhận định sáng suốt và đi sát với hiện tình đất nước. Dù bác Bùi Tín bị một số Việt hải ngoại tìm cách hạ uy tín trong các buổi nói chuyện vừa qua tại Mỹ, bác vẫn tỏ ra bình tỉnh trả lời nhẹ nhàng và sâu sắc. Tôi khâm phục cựu sĩ quan QĐND, cựu đảng viên CSVN này. Nhửng bài viết của bác Bùi Tín sẽ ảnh hưởng sâu sắc đến thế hệ Việt trẻ trong nước hay ngoài nước. Thế hệ trẻ sẽ thấy rõ hơn bộ mặt giả dối, vô nhân đầy thú tính của ĐCSVN. Nên nhớ bác Bùi Tín tuổi đã cao, bác chẳng có tham vọng gì cho riêng bác. Bác chỉ muốn gở thêm bức màn sắt mà ĐCSVN đã dùng để bịt mắt dân Việt từ 67 năm nay.

  8. ĐẠI NGÀN says:

    VIỆC ĐỜI ĐƠN GIẢN

    Việc đời đơn giản như hoa lá
    Hoa vẫn bạt ngàn lá vẫn xanh
    Thế giới con người âu vẫn thế
    Có gì phức tạp để tung hoành !

    Người sinh ra đời nhằm vui sống
    Sống làm sao cho đời trường thành
    Sống làm sao cho đời hạnh phúc
    Sống làm sao cho được tinh anh !

    Hoa trên đời thiên hình vạn trạng
    Lá trên đời đâu chỉ toàn lành
    Cây cỏ nào mà chẳng có sâu
    Rừng lá nào mà không rắn độc !

    Quả cuộc đời giống như ngàn hoa
    Quả cuộc đời tựa như rừng lá
    Có hoa nào buộc phải như nhau
    Có lá nào không cần điểm lạ !

    Bởi con người không là đá cuội
    Nên con người cần có tự do
    Giống con chim vẫn bay trên trời
    Giống con cá vẫn lội dưới nước !

    Chỉ dốt nát mới ưa ràng buộc
    Thích con người thành những con chim
    Thích con người giống như con cá
    Kiểu cá chim trong chậu trong lồng !

    Bởi con người bình đẳng tự do
    Sao lại buộc hoan hô lãnh tụ
    Sao lại buộc công kênh quyền lực
    Khiến như bầy nô lệ lạc loài !

    Ai vốn người anh hùng dân tộc
    Tự nhân dân tất phải hoan nghênh
    Bởi hoan nghênh hoàn toàn tự nguyện
    Không do ai bày chuyện nhét vào !

    Đất nước mình đã non thế kỷ
    Hãy tự ta so với năm châu
    Có gì hơn tự hào mới đáng
    Nếu còn thua phải xét nhiều điều !

    Cây ra hoa xong rồi có trái
    Trái xinh không là bởi tại hoa
    Cây tốt không do người ươm hạt
    Người tốt không mới đáng hoan hô !

    Mỗi con người tự do bình đẳng
    Ai trên ai mà bó buộc ai
    Đâu khách quan đâu là sự thật
    Đừng lu loa dân chủ triệu lần !

    Nên xem người tự ta nên biết
    Cùng sánh nhau lãnh tụ đâu hơn
    Lãnh tụ tốt tất luôn chân thật
    Chỉ vì dân không phải vì mình !

    Lãnh tụ tốt nước luôn dân chủ
    Lãnh tụ hay dân có tự do
    Bởi sự thật ngàn đời vẫn vậy
    Không cần chi dụng đến tuyên truyền !

    Nên nhìn mây tất biết trời quang
    Nhìn có én biết mùa xuân đến
    Xã hội tốt con người vẫn tốt
    Trong tương quan đẹp đẽ cùng nhau !

    Chuyện thế gian đơn giản thế thôi
    Cần chi kiểu nhiêu khê giả dối
    Đời đơn giản việc đời đơn giản
    Nhìn vào gương để thấy mặt mình !

    THƯỢNG NGÀN
    (29/8/12)

  9. Binbon says:

    Được đấy ông BT, bài này ông ca ngợi một số thành tựu của VN hiện nay trong đời sống XH, ca ngợi khéo HCM, có nói thiếu tí chút cái tự do chửi bậy, tự do bán nước trong 67 năm qua thôi, ông viết thế này thì mấy người tri trét ông bên cali sẽ chẳng thèm vào mà còm, vì họ hít hít không thấy cái mùi chống cộng, túm lại chẳng biết ông già sắp xuống lỗ này ra sao.

    • Builan says:

      “…. túm lại chẳng biết ông già sắp xuống lỗ này ra sao.”
      Quanh đi quẫn lại vẫn chĩ chừng ấy chữ. hàm chứa cho thâm ý trơ trẽn gương gạo lấp liếm bao che cho cái ÁC không bao giờ dám nhìn vào cái lý caí tình, cái chân lý muôn đời- Cái tâm THIỆN !

      Binbon cùng con tương cận Bich không thể là người lớn !
      Người đã từng tham gia vào cưộc chiến “tương tàn cốt nhục” trẻ nhất cũng gần kề 60 nếu là MN – Anh bộ đội KỤ HÙ có thê là gần kê 55 – phaỉ hiêu quy luật của đất trời ! chẳng thể nào luôn cố tình xiã xoí với cái dọng vô lại vô loài “Người già sắp xuống lô”.

      Họ là nhưng người trẻ – không may ÔNG, CHA họ đã làm phân bón cho cây rừng Trương Sơn- nên họ ấm ức- cũng là lẽ thương – họ không đủ tri tuệ dể biết đâu là ngưyên nhân , ai là tôị đồ !
      Có biết bác BUÌ TÍN tửng là ĐẠI TÁ cuả “Bắc Quân” không ???
      Xin mời , hãy đọc, nghe tiếng nói từ TIM ÓC của một NGƯỜI GIA nặng lòng với đất nước dân tộc mà dấn thân – rút ruột tằm tơ VIẾT để lưu lại cho đời ! Binbon có đọc cũng đủ quý lắm rồi ! Nên đọc thêm nhiều lần , thật nhiều lần cho thấm, truyền nhau cho bạn bè đọc!
      Suy nghĩ bằng chính cái đầu có chút tư duy độc lâp cuả mình. Vượt qua moị chăn dắt, nhận ra giá trịi :” Caí lỗ hông đã 67năm ”
      Rồi “Nhưng ông già sắp xuống lỗ nầy” cũng sẽ ra đi ! Rôì những BICH, BINBON …….sẽ thế chỗ !
      Tôi không thể thêm một lần nữa phải lôi đầu những tên đã không khéo nuôi dạy các em lên mà khaỏ tôi – Cái tôi đầu độc ….! làm hư hỏng đầu óc trí tuệ cuả một thế hệ MÙ ! Thế hệ HẬU Già THU, hâu Trần Dân Tiên, hâu Lý Thuỵ, hâu T Lan ……

      Vô cùng cảm ơn bác BT

    • quandannambo says:

      không phải
      một ông già sắp xuống lổ
      mà là
      một linh hồn sắp sa địa ngục

  10. paramita says:

    Bài viêt tuyêt voi –
    Chi² co’ ba’c BT, nguoi chu*ng nhân lich su* moi co’ thê² nhin thây’ và viêt’ ra duoc diêu này
    Hôm truoc ba’c bi bon “va’ ao’ tui’ co*m” “chông công âu’ tri² “bên Cali vây khôn’ làm cho Tôi dôt nhiên ca²m thây’ thuong hai bon nguoi “Chông công khg linh hôn” này và càng kinh phuc bac’ BUI TIN
    Cam’ on ba’c BUI TIN

    • Vu Trung says:

      Đem 80 năm để thấy những điều mà đáng lẽ phải thấy cách đây hơn 37 năm, khi mà người dân miền Nam chống lại cs Bắc Việt, họ thấy cái gì?

      Làm người có tư duy thì nói cái gì cũng phải suy nghỉ rồi mới nói, đừng nghe ai đánh rắm một phát cũng hít hà khen thơm mới được. Con người, gọi là con người là ở chổ đó.

    • phù cừ says:

      Tôi hiểu được rằng vì những điều ông Bùi Tín vạch mặt chỉ trán Hồ chí Minh thật cụ thể,rõ ràng, làm các anh cứng họng, không phản bác được nên đành phải chơi cái trò mượn đao giết người,tìm cách nói khích để những người “chống cộng cực đoan” nhẩy vào đập ông Bùi tín.Tuy nhiên nếu chẳng may họ không mắc bẫy thì sao.Tôi nghĩ các anh nên chuẩn bị sẵn những người sẽ mạo danh phe chống cộng để đập ông Bùi Tín cũng tốt.

Phản hồi