WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Cựu lãnh sự Việt Nam xin tị nạn chính trị tại Thụy Sĩ

Theo hãng tin Pháp AFP hôm nay 03/02/2014, trả lời trong chương trình « Le grand Genève à chaud » của đài truyền hình Léman Bleu tối qua, cựu lãnh sự Việt Nam tại Genève, ông Đặng Xương Hùng cho biết đã nộp đơn xin tị nạn chính trị tại Thụy Sĩ.

Ông Đặng Xương Hùng, cựu lãnh sự Việt Nam tại Thụy Sĩ. (DR)

Ông Đặng Xương Hùng, cựu lãnh sự Việt Nam tại Thụy Sĩ. (DR)

Ông Đặng Xương Hùng, nguyên lãnh sự Việt Nam tại Genève từ năm 2008 đến 2012, nói rằng ông đã đến Thụy Sĩ hôm 18/10/2013 và đã nộp đơn xin tị nạn chính trị. Với hành động này, ông tố cáo « sự độc tài » của chế độ Hà Nội, đã « đe dọa và cầm tù » các nhà đấu tranh vì dân chủ và nhân quyền. Ông hy vọng quyết định này sẽ khiến một số người khác noi theo.

Cựu lãnh sự từng làm việc tại Bộ Ngoại giao Việt Nam từ năm 1983 và vừa từ bỏ đảng Cộng sản tuyên bố : « Đất nước chúng tôi đã rơi vào một cuộc khủng hoảng toàn diện. Tất cả mọi người đều hy vọng sẽ có thay đổi, nhưng mới đây đảng Cộng sản Việt Nam vẫn tiếp tục theo đuổi cách cai trị độc tài và chế độ độc đảng. Cuộc khủng hoảng này là toàn diện vì vừa là khủng hoảng kinh tế, khủng hoảng chính trị, đồng thời còn trong lãnh vực giáo dục và y tế ».

Ông Đặng Xương Hùng đã quyết định hợp tác với phe đối lập Việt Nam, đặc biệt là Ủy ban Thụy Sĩ – Việt Nam (COSUNAM) được thành lập cách đây 25 năm. Tổng thư ký ủy ban này là ông Nguyễn Tăng Lũy cho rằng việc xin tị nạn của ông Đặng Xương Hùng là một « sự kiện đặc biệt», và nói thêm « Phía cuối đường hầm dường như đã cận kề ».

Sự kiện nhà ngoại giao trên xin tị nạn chính trị diễn ra trong lúc Ủy ban Nhân quyền Liên Hiệp Quốc vào ngày 5/2 tới sẽ xem xét tình hình thực hiện các quyền cơ bản tại Việt Nam nhân cuộc Kiểm điểm Định kỳ Phổ cập (UPR) diễn ra bốn năm một lần.

Thụy My (RFI)

79 Phản hồi cho “Cựu lãnh sự Việt Nam xin tị nạn chính trị tại Thụy Sĩ”

  1. Vĩnh Long says:

    Chống Cộng hay ủng hộ Cộng không quan trọng. Điều quan trọng và có tính quyết định để làm cách mạng thành công hay không là ở chỗ: Những người làm cách mạng làm đúng hay làm trái với NGUYỆN VỌNG CỦA ĐA SỐ NHÂN DÂN. Làm đúng thì dân theo, sẽ thành công. Làm sai thì dân không ủng hộ dẫn đến thất bại. Dân trí bây giờ cao hơn hồi trước rất nhiều. Nhân dân bây giờ đã có đủ trình độ, nhận thức để phân biệt được anh làm đúng hay làm trái với nguyện vọng của nhân dân.

    • Bút Thép VN says:

      Có đúng là “Chống Cộng hay ủng hộ Cộng không quan trọng” thật không?

      Không, hoàn toàn không. Đây là hai phạm trù xung khắc với nhau kịch liệt như lửa với nước. Cộng Sản là tội ác, là kẻ giết người.

      Kể từ khi có CNCS đến nay đã có hơn 100 triệu người đã bị CS giết chết, và từ khi ông HCM đưa CNVN vào VN thì quê hương chúng ta phải gánh chịu nhiều đau thương tang tóc!

      Do vậy, “ủng hộ Cộng” là đồng loã với tội ác, là tiếp tay với nhà cầm quyền CSVN hại dân bán nước.

      Ngược lại, chống cộng là người hướng thiện, yêu dân chủ tự do, bài trừ cái ác và góp phần giải thể chế độ độc tài CSVN!

    • noileo says:

      Dân trí bây giờ cao hơn hồi trước rất nhiều. Nhân dân bây giờ đã có đủ trình độ, nhận thức để phân biệt được anh làm đúng hay làm trái với nguyện vọng của nhân dân.

      “Điều quan trọng” là quyền tự do bày tỏ ý kiến, điều quan trọng là người dân có quyền bày tỏ ý kiến, mà không bị đánh đập , không bị bắt giam bất hợp pháp, nói cho “cách mạng”, cho nhà cầm quyền cs biết NGUYỆN VỌNG CỦA ĐA SỐ NHÂN DÂN là muốn đảng cộng sản đi chết đi

      một ngày đảng cộng sản Hồ chí Minh cầm quyền, một ngày VN rơi sâu hơn, xuống vực thẳm nội thuộc tàu cộng

  2. Vũ Ánh says:

    Đất nước VNCS cực kỳ tự do, dân chủ, nhân quyền. Ai muốn ra khỏi đảng CSVN cứ việc ra như Lê Hiếu Đằng, Đặng Xương Hùng… Ai muồn ra khỏi phong trào CĐVN cứ việc ra rồi xin vô đảng CSVN cứ việc xin như cái tay gì ấy nhỉ? À à, nhớ ra rồi: Lê Thăng Long. Tự do, dân chủ, nhân quyền nhất là muốn ăn cơm tù để đỡ tốn cơm nhà thì cứ việc vi phạm pháp luật. Cực kỳ tự do, dân chủ, nhân quyền là ra sức chống phá đất nước và nhân dân VN, sau đó đi tù dăm mười năm, ra tù xin đi định cư ở Mỹ là nhà nước “tạo điều kiện” bằng cách trục xuất, tống cổ ra khỏi nước là được đi Mỹ sinh sống ngay tức khắc như trường hợp của Bùi Kim Thành, Trần Khải Thanh Thủy…
    Hoan hô nền tự do, dân chủ, nhân quyền tuyệt vời của VN. Ai dám bảo VNCS thiếu tự do, dân chủ, nhân quyền thì lên tiếng xem nào.

  3. Tuổi trẻ says:

    Lúc 11:30′ trưa ngày 11/2/2014, chị Bùi Thị Minh Hằng và nhiều bà con tín đồ Phật Giáo Hòa Hảo đã bị công an đánh đập và bắt giam khi đến thăm gia đình vợ anh Nguyễn Bắc Truyển tại ấp Hưng Nhơn, xã Long Hưng, huyện Lấp Vò, tỉnh Đồng Tháp.
    Một đoạn clip ngắn được phổ biến trên facebook ngay sau đó cho thấy có ít nhất 8 người bị CA nhốt trong một chiếc xe giống kiểu xe tù, xung quanh là tiếng còi hú inh ỏi. Những người bị bắt đều bị trói tay ngược ra đằng sau, trong đó có cả phụ nữ, người già lớn tuổi và các tu sĩ. Có tin nói rằng chị Bùi Thị Minh Hằng bị CA đánh đập rất ‘dữ dội’.
    CTV Danlambao.

  4. Duc says:

    Hoan hô anh Đặng xương Hùng, đã can đảm bỏ đường chủ thuyết CS, giong như Gocbachop.Nước Việt namse4 có một ngày tươi sang. Cuối cùng anh đã vượt qua sợ hãi và song đúng con người là tôn trọng nhân quyền và that sự yêu quê hương.

  5. tự do dân chủ says:

    XH Việt nam rõ ràng có tự do và dân chủ, ai bỏ đảng cứ việc, ai muốn vào đảng cũng cứ việc mà làm thủ tục chỉ trừ những người vi phạm pháp luật thì xin mời đối diện với luật pháp, XH nào chẳng có người chống đối, nếu người chống đối đó đúng, tốt, dân quay đầu theo ngay, khốn là những kẻ chống đối toàn phường đầu bò cả!

    • Kẻ Giác Ngộ says:

      Có thật như thế không hay chỉ phán bừa nói đại?

      Dù có làm nô bút, bồi bút thì cũng phải viết sao cho nghe được một chút ông ‘tự do dân chủ’ ạ!

      Muốn vào đảng để được chấm mút, hưởng sái thì phải phấn đấu cật lực, phải làm cả những điều ác theo lệnh đảng “đỏ hơn chuyên” thì mới được đấy ông ạ! Còn muốn bỏ đảng ư?

      Hãy xem tướng Trần Độ và nhiều người khác đấy, đảng trả thù một cách đê tiện, đánh cho dập cuộc sống chứ chả chơi đâu, không phải “ai bỏ đảng cứ việc”! Hãy nghe ông cựu lãnh sự Đặng Xướng Hùng, người có danh vọng và quyền lợi mà cũng đã phải rời bỏ chức vụ cho biết:

      Ai mà chả sợ nhất là sợ sự tàn ác, trả thù của Việt Nam? Nó rất quỷ quái, nó không những chỉ trả thù cá nhân đâu mà vào gia đình, vào những người khác của mình làm cho mình nhụt chí đi. Có những người không sợ với cá nhân họ nhưng người ta sợ việc làm của họ sẽ ảnh hưởng đến gia đình người thân. Nếu người nào đã xác định được giới hạn cuối cùng của sự trả giá để vượt qua nỗi sợ đó thì chả còn gì là sợ nữa.
      http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/intervw-d-x-hung-02042014051700.html

      Ông lấy nick “tự do dân chủ” mà bênh đảng kiểu này thì chỉ hại thêm thôi, những gì ông viết ở trên càng củng cố cho bạn đọc biết thêm rằng, CSVN là phường dối trá gian manh nên đã tạo ra những tên bồi bút và DLV mạt hạng!

    • Người góp ý says:

      Ngày xưa bỏ đảng có nước đi mò tôm ,ngày nay đảng không còn là cái gì cả vì thằng lớn nào cũng ăn hối lộ ,tham nhũng cả nên nói cũng không ai nghe chỉ có bọn theo đóm ăn tàn , vào để bỏ tiền vào túi cho hợp pháp mà nhân dân ai cũng thấy nhưng nhân dân còn sợ cái còng số 8.

  6. LeThiep says:

    Ông Đặng Xương Hùng :. đảng Cộng sản Việt Nam vẫn tiếp tục theo đuổi cách cai trị độc tài và chế độ độc đảng.

    Còn dư luận viên nghĩ gì về Quỷ Đỏ Việt cộng ?

    (Một số trích đoạn từ bài viết ) Lời tâm sự của một dư luận viên :

    Bình Đê

    Tôi là một thanh niên trẻ vào đảng tầm 10 năm, tốt nghiệp học viện báo chí tuyên truyền, công việc là tuyên giáo. Một nghề mà chỉ có ở những nước XHCN mới có. Tuy là công việc đặc thù nhưng hiện nay, chúng tôi là những đứa con cưng của đảng. Một tỉnh nghèo và thưa dân như Lào Cai mà cần đến 3.000 người làm công tác tuyên giáo chuyên nghiệp-chưa kể số lượng cộng tác viên-ở cấp xã đã có từ 8-13 tuyên giáo. Tôi tính trung bình mỗi tuyên giáo nhận lương 5 triệu/tháng thì cái tỉnh nghèo này mỗi tháng mất 15 tỷ, mỗi năm tốn 180 tỷ

    Hiện nay lương của tôi gấp đôi số lương bình quân trên (tầm 10tr/tháng), công việc thường ngày của tôi là đọc các bài viết trên các blog lề trái để tìm ra xu hướng dư luận, tổng hợp tin tức báo cáo lãnh đạo. Nghiên cứu các bài viết thật kỹ để tìm ra sơ hở rồi nhằm vào đó mà đánh phá, gây nghi kỵ, bôi nhọ uy tín tác giả. Công việc nhàn hạ, lương cao và nhiều cơ hội kiếm thêm nhờ biết thông tin các dự án sắp được chính quyền thực hiện. Nếu tôi bằng lòng với cuộc sống, lương tâm không cắn rứt thì tôi không viết những dòng này.

    ……….

    Hôm nay, tôi thấy mình không còn là con người, mà là một con chó không hơn không kém. Ngay khi bước chân vào tòa nhà uy nghi của sếp, hai con chó to giống Đức hung dữ nhào ra như muốn xé xác tôi, may mà có sợi xích quanh cổ nó níu lại. Sếp tôi người trắng núc, la lớn “Bi, ngoan nào” và hai con chó ngoan ngoãn quay về chỗ cũ. Tôi hoàn hồn, còn sếp thì như đắc ý điều gì. Ông nói “giống chó dữ tợn vậy nhưng luôn phải nghe lời chủ, người cho nó ăn. Con nào khó trị tao bỏ đói cho biết điều”. Nói rồi hắn ta có vẻ mãn nguyện với uy quyền của mình trong nụ cười đầy thâm ý.

    Trao đổi của chúng tôi cũng xoay quanh vấn đề không khí chính trị hiện tại: Chuyện hiến pháp, chuyện Đoàn Văn Vươn, chuyện khủng hoảng kinh tế, chuyện xu hướng của các nhà hoạt động dân chủ,… Phải nói rằng những người cộng sản như sếp tôi rất thực tế và khôn ngoan. Nói cho dân thì khác: yêu nước, ổn định, hy sinh, đảng chỉ có quyền lợi với dân tộc,… nhưng khi nói với nội bộ thì đơn giản là quyền lợi mình và đối phương.

    Sau buổi nói chuyện, tôi ra về mà lòng nặng trĩu. Trên đường về hình ảnh những người dân khốn khổ đang cùng nhau đẩy xe gạch, từng tốp công nhân nam nữ đi làm phu hồ đang trên đường về, hàng quán thúng, mẹt của các bà các mẹ buôn bán lấn chiếm lề đường, vỉa vè bẩn thỉu,… đập vào mắt tôi. Tôi thấy mình như một con chó không hơn không kém, con chó được ông chủ nó cho ăn uống tốt để sủa. Sủa để nó vinh thân, sếp nó phì gia trong cảnh dân tình đói rách. Cái đám người khốn khổ kia họ đâu nghe được những lời thực dụng từ người lãnh đạo cao nhất của họ. Hàng ngày họ phải vất vả sớm hôm, nắng cháy cũng như mưa phùn để làm và làm. Họ chỉ có được miếng cơm qua ngày, phần thặng dư thì chảy đều từ chủ công ty đến sếp và một phần là nuôi tôi. Tôi thấy mình khốn nạn quá. Tôi đang nói láo, tôi phải nối dối người dân để có miếng ăn.

    Đảng hiện nay luôn biết nuôi hậu hĩnh những ai và bỏ đói những ai. Những người như chúng tôi luôn có mức lương cao kèm những ưu đãi như mua chung cư (mua có thể ở hoặc cho thuê), rồi đến công an, quân đội. Tôi giật mình xót xa khi biết lương giáo viên, bác sĩ hiện nay thâm niên gần 10 năm chỉ tầm 3,5 triệu, trong khi lương chúng tôi ít nhất là gấp hai lần số đó.

    Lãnh đạo đảng luôn thực dụng: Bên ngoài thì nói đạo lý còn bên trong luôn đánh vào quyền lợi, dùng quyền lợi để buộc sự trung thành. Tôi thật sự phát tởm trong các cuộc họp kín nội bộ, lãnh đạo không cần che dấu mà nói toạc ra là chúng tôi phải làm hết mình để giữ vững chế độ vì chỉ có chế độ này mới trọng dụng người như chúng tôi. Nếu chế độ sụp đổ thì nghề tuyên giáo cũng mất, từ sống trong nhung lụa chúng tôi có thể phải đi ăn mày. Còn gì thâm hiểm hơn tình thế này?

    Tôi viết ra đây để mọi người hiểu được tình thế mà anh em tuyên giáo chúng tôi mắc phải. Không có sự chọn lựa khác, chúng tôi buộc phải ra sức chống đỡ cật lực con thuyền XHCN vì nếu nó chìm thì chúng tôi cũng chết. Những người như chúng tôi đã nằm vào thế buộc phải im, không thể không nói được.

    Những nhà đấu tranh dân chủ ngoài việc tuyên dương lý tưởng cao đẹp: Tự do, dân chủ,… hãy bắt tay tìm kiếm giải pháp nào để dung hòa quyền lợi những người như chúng tôi với sự thay đổi. Con người thấy một cái bè mới tốt hơn thì không ai ngu dại ra sức chống đỡ một chiếc bè sắp chìm.

    Bình Đê

  7. Trực Ngôn says:

    Ông Đặng Xương Hùng, cựu đại sứ CSVN ở Geneva từ bỏ đảng CSVN để xin tị nạn, đã làm cho chúng đau như lợn bị hoạn.

    Lũ DLV bị cứng họng không thể phản hồi đàng hoàng được nữa, chúng lồng lộn điên cuồng như lũ chó săn bị ăn “thiết cẩu côn” !

Leave a Reply to Tuổi trẻ