Cho tôi xin trả lời
Bữa trước, BBT trang mạng Bauxitevn gửi cho tôi một bức thư bằng email mà trong đó nói đến hai chữ “Đối Thoại”, tôi mừng quá vì họ bằng lòng đối thoại, tức là họ muốn trao đổi tư tưởng một cách phóng khoáng với một người còn quan tâm đến vận mệnh xứ sở. Nhưng tự biết mình không có trình độ hiểu biết và nhận thức bằng họ, nên tôi đặt tên bức thư hồi âm là “Xin Cho Tôi Hỏi”, nhằm đóng vai một anh học trò dốt, đặt cho bậc thầy (trí thức) những câu hỏi mà bản thân thắc mắc bấy lâu nay
Sau khi tôi gửi bài viết đến BBT Bauxitevn, tôi được một nhà trí thức (không nói rõ là ai trong BBT) hồi đáp đại để như sau:
“Khoảng cách nhận thức về nguyên nhân chiến tranh giữa ông và chúng tôi quá xa, nên không thể trao đổi quan điểm được. Hãy chấm dứt liên lạc nhau từ đây”. Có lẽ ông BBT đọc vội vàng hoặc không nắm bắt nội dung bức thư của tôi, mới trả lời như trên. Tôi đâu có đối thoại mà bảo trao đổi, phải không? Tôi chỉ xin được chỉ giáo thôi mà. Nếu ông BBT hiểu nội dung bức thư thì nên thẳng thắn trả lời, vì họ là nhà trí thức, như sau: “Những câu hỏi ông đặt ra thật quá nhạy cảm, rất khó cho chúng tôi trả lời cho ông lúc này. Mong ông thông cảm. BBT sẽ trả lời ông khi thuận tiện”. Nếu ông BBT đủ lương thiện, không chối quanh mà trả lời (ví dụ) như vừa nêu trên, tôi sẽ vô cùng kính trọng họ và sẽ chia sẻ nỗi khó khăn của họ.
Không bao giờ tự cho mình thông tài giỏi, nhưng tôi luôn luôn trả lời những câu hỏi do bất cứ ai đặt ra. Xin nêu một số trường hợp:
1/ Một người hỏi tôi bằng giọng gay gắt: “Tôi đọc nhiều bài viết của ông chống Cộng rất đanh thép. Tại sao ông không về trong nước mà chống đi, để cho cộng sản mau sụp?”. Người đặt câu hỏi này cũng là tay chống Cộng (chẳng biết thật hay giả); chứ không phải một tên nằm vùng muốn mình bẽ mặt. Tôi tự hỏi: Phải chăng anh ta muốn trắc nghiệm để nghe mình lời ra sao đây? Thay vì trả lời ông ta, tôi hỏi ngược: “Có phải ông là người gửi email cho tôi cái ‘Video Clip’ chiếu buổi nói chuyện của linh mục Nguyễn văn Khải với đồng bào bên Úc Châu, kèm theo lời ghi chú ‘Mời nghe buổi nói chuyện thật hứng thú’?”. Ông bạn hơi lúng túng vì bị tôi đặt câu hỏi bất ngờ, nhưng sau một phút do dự, cũng đáp: “Đúng! Đúng!”. Tôi hỏi tiếp: “Nếu gặp linh mục Nguyễn văn Khải, liệu ông có đặt câu hỏi tại sao Ngài không về bên Việt Nam mà nói đi không? Chắc chắn là không rồi, đúng chưa? Bởi vì nếu ông đặt câu hỏi như thế thì ông không bao giờ luân lưu cái Video Clip của linh mục Khải nói chuyện với lời ghi chú rất trân trọng, phải không? Ông bạn bỏ đi một nước!
Nhân đây, tôi xin phép thưa với một số bạn đọc như thế này: “Tôi có lợi thế vì ở ngoài vòng kiềm tỏa của Cộng An cộng sản, những gì tôi viết là nhằm giúp cho những người trong nước muốn nói hoặc viết những điều muốn nói như tôi viết mà không thể viết hay nói được. Nếu người nào còn thắc mắc về sự viết của tôi (tức là đánh võ mồm) hoặc bất cứ tác giả nào thì hãy đặt câu hỏi với tất cả những trang mạng ở hải ngoại đi. Chẳng lẽ các đài phát thanh quốc tế như VOA, RFA, RFI… đều vô ích cả sao?
2/ Tại sao ông cứ công kích ông Lê Hiếu Đằng sau khi ông ta đã tuyên bố bỏ Đảng? Có người khuyên “đánh người chạy đi; chứ không ai đánh người chạy lại”, ông nghĩ sao?” Đó là một lời khuyên đúng, nhưng tôi không có tư cách gì để đem câu nói ấy ra áp dụng với bất cứ ai. Việt Nam Cộng Hòa đã có chính sách Chiêu Hồi từ trước năm 1975 để kêu gọi những đứa con lầm đường lạc lối hãy quay về với Mẹ Việt Nam! Điều tôi muốn nói với những người trót tiếp tay với giặc để giật sập chế độ dân chủ Miền Nam nhằm dâng cho quân xâm lược Miền Bắc thì khi quay về nên bày tỏ một lời ăn năn sám hối, vì đồng bào chịu khốn khổ, lầm than, mất hết tự do như hôm nay là do họ gây ra. Ông Lê Hiếu Đằng trả lời cô ký giả “Cà Phê Tối” rằng “ông bỏ Đảng vì cộng sản không còn là lý tưởng mà ông theo đuổi từ ban đầu”. Qua câu trả lời đó, ai cũng phải thấy ông Lê Hiếu Đằng có học hành, nhưng ngu, vì không chịu mở mắt để nhìn vào thực tế, nên chọn cộng sản làm lý tưởng. Nếu kẻ nào đem câu nói của Molivan Djilas “Tuổi trẻ không theo cộng sản là người không có trái tim; tuổi trung niên mà còn đi theo cộng sản là người không có óc” để bào chữa cho việc ông Lê Hiếu Đằng hồi trẻ đi theo cộng sản không sai, là kẻ ấy ngụy biện vì không nhìn vào thực tế. Câu nói của ông Djilas chỉ có giá trị ở Phương Tây vào thời của ông Djilas. Còn ở Việt Nam vào thời sau 1954 mà người nào theo cộng sản, dù trẻ hay già, đều không tim và không óc vì cái ác của cộng sản trong thực tế sờ sờ trước mắt.
BBT trang mạng Bauxitevn đánh giá ông Đằng là người trí thức, tôi cho rằng như thế là BBT hạ nhục những người trí thức chân chính. Và tệ hơn nữa, BBT coi những thanh niên nam nữ cầm súng bảo vệ tự do cho Miền Nam là tay sai Mỹ Ngụy vì không chọn cộng sản làm lý tưởng như Lê Hiếu Đằng.
3/ Có kẻ cho rằng tôi là người lính Việt Nam Cộng Hòa thua trận, cứ dai dẳng công kích những trí thức ở Miền Nam theo cộng sản, là vì cay cú. Thay vì trả lời luận điệu này, tôi xin trích bài nhận định của bác sĩ Phạm Hồng Sơn – một người sinh ra ở Miền Bắc, lớn lên dưới chế độ cộng sản – về nhà “trí thức” bác sĩ Huỳnh Tấn Mẫm để độc giả đánh giá thế nào nhé:
“Dù đã dự đoán trước, nhưng tôi vẫn giật mình khi xem bản điếu văn do ông Huỳnh Tấn Mẫm đọc trong lễ truy điệu ông Lê Hiếu Đằng, ngày 26/01/2014. Giật mình là vì, ngoài việc không dám nhắc tới sự kiện ông Lê Hiếu Đằng đã đàng hoàng công khai từ bỏ đảng Cộng sản Việt Nam trước khi qua đời (song, điều này có thể thông cảm được phần nào), điếu văn đó có thần thái và phần lớn nội dung giống y bản biện hộ, vinh danh chính người đọc (hay soạn) điếu văn. Xin trích:
“Qua mấy nét tiểu sử trên đây, chúng ta thấy xuyên suốt cuộc đời Anh, vận mệnh của đất nước là điều không lúc nào rời khỏi sự bận tâm suy nghĩ của Anh. Thái độ đó đã thể hiện rất sớm khi Anh mới chỉ là một học sinh trung học và có lẽ rất sớm như vậy vì đã diễn ra trong hoàn cảnh một đất nước liên tục bị các thế lực bên ngoài xâm lược thống trị, mà vào thời Anh lớn lên là tình thế tổ quốc bị chia đôi sau 1954: do không thống nhất được trong hòa bình, những xung đột tiềm ẩn nội tại đã bùng lên với sự can thiệp trực tiếp của chính quyền Mỹ bấy giờ, cuối cùng phát triển thành một cuộc đối đầu quân sự vô cùng tàn khốc, có nguy cơ đẩy cả dân tộc vào một thảm hoạ hủy diệt chưa từng có. Sự chọn lựa chính trị của Anh đã phát sinh từ tình thế đó và thường được giải thích như một thức tỉnh mang tính truyền thống của những thanh niên trí thức trước họa ngoại xâm. Nhưng như tất cả chúng ta đều biết: sự chọn lựa của Anh không dừng lại ở tình tự yêu nước tự nhiên đó mà lại được bồi đắp cho mạnh mẽ hơn bằng một niềm tin mới mẻ, hấp dẫn hơn nhiều lần: đó là niềm tin vào một thứ chủ nghĩa cộng sản nào đó mà Anh tin rằng sau này khi nước nhà đã độc lập trong thống nhất, hoà bình, nếu đem ra áp dụng, chúng ta sẽ kiến tạo nên được một xã hội tốt đẹp bội phần. Anh đã gia nhập đảng Cộng sản Việt Nam cũng vì niềm tin ấy, sống chết với đảng Cộng sản suốt 45 năm kể từ ngày Anh gia nhập cũng vì niềm tin ấy… Cũng chính vì vậy mỗi khi có dịp nhắc lại những tháng ngày gian khổ cũ của mình như một tổng kết về cuộc sống, Anh không hề tỏ ra tiếc nuối với những gì đã làm để phải trách móc bản thân hay “sám hối” với ai khác cả.”
Áp nội dung này với thân thế, sự nghiệp của ông Huỳnh Tấn Mẫm, và tạm đặt bối cảnh tang lễ của ông Lê Hiếu Đằng ra một bên, khó ai có thể nghĩ rằng ông Huỳnh Tấn Mẫm đã đọc điếu văn cho người khác.
Ngày 13/02/2014 tôi lại thấy tên ông Huỳnh Tấn Mẫm xuất hiện trên công luận, đứng đầu danh sách ký tên của LỜI KÊU GỌI NHÂN KỶ NIỆM 35 NĂM ĐÁNH TAN CUỘC CHIẾN TRANH XÂM LƯỢC CỦA TRUNG QUỐC TRÊN BIÊN GIỚI PHÍA BẮC NƯỚC TA 17.2.1979. (Ghi chú của Bằng Phong: Lời Kêu Gọi này được BBT Bauxitevn đăng tải gồm có những “trí thức” Miền Nam theo cộng sản ký tên và Huỳnh Tấn Mẫm đứng đầu danh sách)
Bản văn này có tinh thần rất căm hờn, phẫn uất đối với quân xâm lược Trung Quốc, khơi lại cả tinh thần cổ kim của dân ta trong việc chống quân xâm lược hèn hạ từ phương Bắc và còn có một nhận định mạnh mẽ:
“Nhưng, cũng sẽ là hèn hạ không kém nếu không dám công khai và quyết liệt vạch trần tội ác xâm lược của kẻ thù, càng phi đạo lý hơn nữa khi thỏa hiệp với luận điệu xảo trá về cái gọi là “giữ gìn đại cục”, chui đầu vào thòng lọng của mười sáu chữ lừa bịp để tự trói tay, trói chân mình, quay lại đàn áp nhân dân mình biểu tỏ lòng yêu nước, lên án giặc ngoại xâm, bảo vệ chủ quyền lãnh thổ thiêng liêng của tổ quốc.”
Tuy nhiên, đoạn này có một sự thừa là chữ “sẽ”, nhưng lại thiếu hẳn một từ quan trọng về văn phạm, là chủ từ – ai, kẻ nào (?).
Ai còn chút trí nhớ thì sao có thể quên chỉ cách đây chưa đầy một tháng, ngày 19/01/2014, chính cái nhà nước hiện tại đã dành một lối hành xử hạ cấp cho những người muốn tưởng nhớ tới các chiến sỹ Việt Nam đã hy sinh trong việc bảo vệ một “lãnh thổ thiêng liêng của tổ quốc” – Hoàng Sa. Ngay việc tôn vinh chính người dân mình mà họ còn không dám ủng hộ thì làm sao họ lại dám để lên án quân xâm lược – đã trở thành bạn bốn tốt của họ rồi.
Thế mà trong dòng đầu tiên cho xướng suất về việc tưởng niệm, Lời kêu gọi lại vẫn dành để xới lên sự tin tưởng, kỳ vọng vào cái nhà nước đó và những tổ chức tay chân của nó: “Trước hết, đề nghị Nhà nước tổ chức trên quy mô cả nước và các địa phương. Cũng có thể do Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và các đoàn thể các cấp từ trung ương tới địa phương tổ chức để đông đảo các tầng lớp nhân dân tham gia.”
Đối với những đề xuất tưởng niệm khác của Lời kêu gọi như “Mỗi cá nhân, mỗi gia đình có thể tổ chức tưởng niệm tại nhà riêng của mình theo hoàn cảnh và sáng kiến như trước đây chúng ta đã làm: thắp một nén nhang trên bàn thờ với khẩu hiệu: Đời đời nhớ ơn chiến sĩ và đồng bào đã ngã xuống trong cuộc chiến đấu chống quân Trung Quốc xâm lược trên biên giới phía Bắc 17.2.1979. Khẩu hiệu này có thể dán trước cổng nhà, trước cửa ra vào nhà, trước bàn làm việc, đeo trên mũ, trước ngực khi đi ra đường trong một tuần kể từ ngày 17.2.2014…”, chỉ nội trong vài ngày qua đã liên tiếp xảy ra những vụ trấn áp, khủng bố dân lành giữa thanh thiên bạch nhật thì những đề xuất đó liệu có khả thi, thiết thực?
Hay chúng chỉ có tác dụng như việc một danh y đưa ra chỉ định: Hãy trân trọng biếu một chai dầu cù là (loại mới) cho người đang mắc trọng bệnh?” (ngưng trích)
Đó là những gì bác sĩ Phạm Hồng Sơn nhận định về “ông trí thức” Huỳnh Tấn Mẫm, (chứ không phải của “tên giặc lái Ngụy” đâu nhé!) mượn dịp đọc bài điếu văn cho Lê Hiếu Đằng để tự bào chữa cho mình, chứ chẳng phải xót thương cái chết của Lê Hiếu Đằng. Bọn trí thức cộng sản đểu thế đấy!
Tôi xin “highlight” đoạn văn sau đây trong bài điếu văn: “Cũng chính vì vậy mỗi khi có dịp nhắc lại những tháng ngày gian khổ cũ của mình như một tổng kết về cuộc sống, Anh không hề tỏ ra tiếc nuối với những gì đã làm để phải trách móc bản thân hay “sám hối” với ai khác cả.”. Chữ “Anh” được viết hoa đó, chính là Huỳnh Tấn Mẫm, muốn nhấn mạnh khẳng định: “Ta Không Sám Hối”!
Về bài Kêu Gọi, bác sĩ Phạm Hồng Sơn nhận định khả năng của ông bác sĩ Huỳnh Tấn Mẫm: “Hay chúng chỉ có tác dụng như việc một danh y đưa ra chỉ định: Hãy trân trọng biếu một chai dầu cù là (loại mới) cho người đang mắc trọng bệnh?” (Hết trích)
Tôi từng viết căn bệnh của Cộng Sản Việt Nam giống như ung thư có quá nhiều khối u ác tính, phải dùng dao kéo để giải phẫu thì may ra mới chữa lành. Tức là phải chịu khó đau đớn cắt bỏ “các khối u cộng sản”; chứ không thể chỉ dùng dầu cù-là để xoa bóp ngoài da hay ra sau vườn hái vài loại lá để xông mà lành được. Thế nhưng những “cách mạng lão thành” và các nhà trí thức chỉ muốn chữa bằng phương pháp ngoại khoa, nên khi tôi kêu gọi “THÁNH CHIẾN”, họ bèn vội vàng đổ tội quá khích cho tôi ngay. Nay, một lần nữa, tôi xin giải thích:
Biện pháp cai trị của cộng sản cực kỳ tàn ác, bất nhân, vô đạo. Một người lên tiếng đòi tự do dân chủ, không những cá nhân người đó bị đánh đập, tù đày. Tất cả cha mẹ, nội ngoại, vợ (hoặc chồng) con cái, thân nhân đều bị hãm hại bằng nhiều cách hết sức đê tiện, khiến cho ai nấy đều khiếp đảm, run sợ. Ngoài ra, chúng còn dám thi hành những thủ đoạn chưa từng thấy có nước nào trên thế giới đã sử dụng:
– Dùng phân người trộn với dầu nhựa đường để tạt vào nhà người bất đồng chính kiến.
– Phái một bọn đầu trâu mặt ngựa múa may quay cuồng dưới chân tượng Lý Thái Tổ, vặn nhạc thật lớn để quấy rồi người dân tượng niệm chiến sĩ bỏ mình bảo vệ Tổ Quốc.
Thế mà tổ tiên ta linh thiêng đã phái những thanh niên nam nữ (đặc biệt rất đông nữ giới) xuống địa ngục Đỏ này để đương đầu với quỷ sứ đầu trâu mặt ngựa. Tôi coi các thanh niên nam nữ ấy là những Thiên Thần, Bồ Tát thì mới có cái dũng khí quên mình ghê gớm đến thế. Bất chấp đổ máu, thương tích, bệnh hoạn. Đó là cuộc chiến của các bậc THÁNH.
Ngày xưa, bọn lãnh đạo cộng sản cho uống nước đường, bảo rằng cuộc kháng chiến chống Pháp – chống Mỹ là cuộc chiến đấu thần thánh để xúi dại tuổi trẻ “Quyết Tử để Tổ Quốc Quyết Sinh”
Nếu tất cả những “cách mạng lão thành”, những ai đã có thời cầm quyền trong đảng cộng sản, những trí thức biết nhận trách nhiệm với Non Sông vì họ đã từng dựng lên cỗ máy cai trị này, chắc chắn họ cũng như tôi đều đánh giá cuộc chiến đấu của những thanh niên nam nữ hôm nay dùng tay không để chống lại bọn Công An Côn Đồ là cuộc chiến đấu THẦN THÁNH. Nếu thế thì họ đã không ngần ngại xắn tay áo lên để tiếp sức với các THÁNH NỮ và các BỒ TÁT. Nhưng tiếc thay! Người ta chỉ thích dùng dầu cù-là để xoa ngoài da thôi! Để khỏi bị dư luận cho là thờ ơ, vô cảm, vô tâm!
4/ “Người Việt hải ngoại làm được gì để đóng góp vào công cuộc lật đổ bạo quyền cộng sản?”. Xin trả lời: “Không làm được gì cả! Chẳng phải tôi bi quan, nhưng hải ngoại bị rơi vào tình trạng “cá mè một lứa”, tức là không ai bảo được ai. Một phần, do đồng bào mất niềm tin vì bị cái tổ chức kháng chiến ma đánh lừa; phần khác là do bản chất người Việt Nam chia rẽ, ích kỷ, đố kỵ. Cho nên gần 4 thập niên mà không nẩy ra một đoàn thể hay một cá nhân lãnh đạo. Báo chí không làm đúng chức năng của một cơ quan truyền thông đứng đắn hướng dẫn dư luận: trung thực, chính xác, công bằng.
(Ở đây tôi xin ca ngợi bà Mạc Việt Hồng, chủ nhiệm kiêm chủ bút trang mạng danchimviet.info, chấp nhận đăng tải những quan điểm, những tiếng nói trái ngược nhau (ngay cả controversial) để cho độc giả toàn quyền nhận định, phẩm bình. Đó là người thực hiện đúng chủ trương đa nguyên dân chủ mà bất cứ người viết nào cũng mong muốn. Mừng bác Mạc Văn Trang có một cô con gái xứng đáng).
5/ “Có cách gì cứu vãn tình trạng đó không?” Xin thưa: “Có!” Bằng cách nào? Bằng cách mỗi người hãy lấy bài thơ “Lời Mẹ Dặn” của Phùng Quán để làm kinh nhật tụng, học cho thật thuộc và nghiêm chỉnh thực hiện vào đời sống hằng ngày. Những nhà trí thức cao niên hãy tự nhún mình xuống, họp nhau lại để đi tìm những trí thức trẻ có lòng, có trí tuệ, có nhiệt huyết để xin họ đứng ra lãnh đạo thì mới mong có một Hội Nghị Diên Hồng như dưới đời Nhà Trần.
Tất cả những vấn đề, dù khó khăn đến mấy, đều có giải pháp, với điều kiện mỗi người Việt Nam thực sự yêu thương BÀ MẸ VIỆT NAM hết lòng hết dạ.
© Bằng Phong Đặng văn Âu
© Đàn Chim Việt
————————————————–
Bài “Lời Mẹ Dặn” của Phùng Quán
Ông Bằng Phong rủa xả Ông LÊ HIẾU ĐẰNG, nhưng ông kêu gọi thủ tướng nghe ông để đổi mới. Là cái gì đây?
Ông Đặng Văn Âu viết: “Ông Lê Hiếu Đằng trả lời cô ký giả “Cà Phê Tối” rằng “ông bỏ Đảng vì cộng sản không còn là lý tưởng mà ông theo đuổi từ ban đầu”. Qua câu trả lời đó, ai cũng phải thấy ông Lê Hiếu Đằng có học hành, nhưng ngu, vì không chịu mở mắt để nhìn vào thực tế, nên chọn cộng sản làm lý tưởng. Nếu kẻ nào đem câu nói của Molivan Djilas “Tuổi trẻ không theo cộng sản là người không có trái tim; tuổi trung niên mà còn đi theo cộng sản là người không có óc” để bào chữa cho việc ông Lê Hiếu Đằng hồi trẻ đi theo cộng sản không sai, là kẻ ấy ngụy biện vì không nhìn vào thực tế. Câu nói của ông Djilas chỉ có giá trị ở Phương Tây vào thời của ông Djilas. Còn ở Việt Nam vào thời sau 1954 mà người nào theo cộng sản, dù trẻ hay già, đều không tim và không óc vì cái ác của cộng sản trong thực tế sờ sờ trước mắt“.
Lê Hiếu Đằng là kẻ ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản! tiếp tay cho CSVN đánh phá VNCH và giết hại nhân dân miền Nam. Tội ấy không đáng bị nguyền rủa hay sao? Còn nếu ông Âu viết sai thì sai ở điểm nào?
người càng già càng khiêm nhường nhưng ở người viết bài nầy đi ngược lại, càng già càng tinh tướng, tinh ma.
Càng già càng dẻo càng giai!
Già mà sinh tướng hơn trai ươn hèn!
Ông Âu viết hịch cầm len
Người Việt hưởng ứng, kẻ hèn bỉu môi.
“Tất cả những vấn đề, dù khó khăn đến mấy, đều có giải pháp, với điều kiện mỗi người Việt Nam thực sự yêu thương BÀ MẸ VIỆT NAM hết lòng hết dạ. (Đặng Văn Âu)
Nhân bài này, xin BBT và ông Bàng Phong cho nhắn đôi nhời. Cho tôi
sang sông với, khách sang…MÌNH tôi. Chỉ có mình tôi thôi.
Số là, Bàng Phong ” khen” BBT/ĐCV.Info có tinh thần cởi mở, nhận
đăng những bài viết, những ý kiến tương khắc 180 degrees về sự kiện
VN, và Miền Nam Việt Nam. Có lẽ ông B Phong ” khen” lầm người rồi!
Bạn tôi có gửi một vài bài, đưa ra nhận xét rằng thực thể Việt Nam
Cộng Hòa tồn tại; bài khác về hành động xâm lăng của Tàu Cộng và Bắc
Việt đối với Hoàng Sa và lãnh thổ VNCH, cho nên VNCS hiện nay CHƯA
hội đủ tư cách chủ quyền với Hoàng Sa; bài thứ ba, về HĐ Ba Lê đã bị
” vi phạm” chứ không thể nào bị ” vô hiệu hóa.”
Cả ba bài mang nội dung như trên, nào có được BBT/ ĐC Info đoái hoài
đâu. Hình như các báo chí bên này cũng chỉ…vỗ nước theo mưa, rất là
e ngại những ý tưởng tìm tòi khai phá vào kho tàng quá khứ, còn dấu
vùi biết bao bí ẩn chưa ra ánh sáng. Báo chí là mở đường, không nên
chặn đường.
Xin phép mượn nơi này, thiết tha vài lời cùng báo nhà và anh Bằng Phong.
Nay kính, Tô Mã Ý
Tài như Hàn Tín, khi sang sông cũng cần đến “tờ giấy giới thiệu”….
Nay Tô huynh lẽ loi bơi chèo một mình qua Giang Đông thì đương nhiên… đâu ai biết mà mời uống trà…
Quạnh quẽ mình ên cứ mãi trong
Sương rơi khói tõa nặng cõi lòng
Man man sông đục buồn bóng nhạn
Thoang thoáng đồi xanh vắng dáng …”Hồng”
Mãi lo trăng rụng không người nhặt ,
Lại sợ “NƯỚC” sầu buổi tiết đông
Ý …….tình ngóng mãi ….đò biệt dạng,
YÊN….tĩnh mặt sông …sóng tạo dòng !
( hehehe…)
Kính thưa : DâM tui khều khều, mà được bài thơ tuyệt tác. Hết lòng
cảm tạ. — DâM đăng chút góp ý như trên là có ” mánh” cả đấy,
chẳng phải phiền trách gì BBT/ĐCV.Info đâu. Ý chánh là nhân tiện,
nêu lên những vấn đề chính yếu cho VN mà ít ai chú ý tới, coi như
những faits accomplis rồi. DâM nghĩ trái lại; nên lâu lâu lại ” tung ”
một comment như tiếng mõ cầm canh về một bà mẹ trẻ còn đi chợ
đàng xa.
Lại thưa, ĐCV,Info không hẹp hòi đâu. Dâm cũng đóng góp được
một ít bài viết, và gần đây dăm ba bài dịch, trong đó cái ” Nón Cối,”
Nón Cối nay thụt vô…lấy sức, chắc lại đẩy ra mấy hồi, bởi nó mang
một ý nghĩa khá đặc biết dành cho phía ” Bên thắng cuộc,” là các
anh đã thắng trong những điều kiện quanh co nào…đấy nhỉ ?
Cảm ơn mỹ ý Nguyễn Trọng Dân, YY
Bác Âu ơi;
Vừa rồi trên các báo tôi có thấy một nhóm Pháp Luân Công mang biểu ngữ chống cọng, cột giây đòi giật tượng lê nin và xách búa đòi đập lăng hồ tại Ba Đình, sao mấy ông Thánh đó biến đâu mất rồi và không thấy ai nhắc đến. Bác không có bài nào ca ngợi mấy Bồ Tát mấy ông Thánh đó cứu họ với bác Âu.
Nhân tính thường làm con người bị sai trật nên Thiên tính (lương tâm) kéo lại! Đức Giáo hoàng Phaolo, Đức mẹ Theresa cũng có lúc yếu lòng nhưng Thiên Chúa ngự trị bên trong họ làm họ trở thành vĩ nhân (thưa vĩ nhân, có chữ nhân đi kèm) Các ông Nguyễn Văn Trấn, Lê Hiếu Đằng đến xyz… trở cờ lại đảng CSVN đã không được ca ngợi, đón nhận mà bới móc những sau trật cũ của họ ra để làm gì trong lúc nầy? Làm như vậy thì những đảng viên khác, dù có muốn trở cờ, cũng phải e dè, nếu chưa nói là sợ hãi! Nhóm boxit đang phản đối nhà nước, đã không cỗ vũ mà lại đi thách thức, thì liệu sẽ giúp được gì cho đại cuộc?
Nếu sau khi CSVN sụp đổ mà ông X bà Y ra tranh cử tổng thống, dân biểu gì đó thì lúc đó rất cần nêu những sai trật của họ (kể cả những điều còn nghi ngờ) ra công luận và lá phiếu cử tri sẽ quyết định!
Cứ dùng cái tôi cá nhân to đùng như quả núi trưng ra bắt bẻ, lý luận… thì làm sao đoàn kết vì đại cuộc! Chống cộng đâu chưa thấy chứ trước mắt đang là một cản trở trong tiến trình đoàn kết!
:( :(
AI có TẦM
Thì cũng nên sáng suốt tiếp nhận – Đồng thuận với cái TẦM cuả Ban Mai
Trân trọng !
Ấy ấy , không kịp để Ý
Cả Ban Mai & lẫn Bùi Huynh điều có tí gì lẫn lộn trong đó !
Không phải người nào bỏ Đảng cũng bị phang bị chưởi hết đâu
Anh Nguyễn Chí Đức chẳng hạn, anh Vi Đức Hồi chẳng hạn…họ bỏ Đảng vì nhận ra quá rõ cái Láo , cái ác không thể tiếp tục duy trì…CỘNG SẢN LÀ THÃM HỌA !
Làng trên xóm dưới ca ngợi mấy anh thấy mồ tổ !
Anh Chí Đức còn lập ra câu lạc bộ dành cho nhưng người lầm đường lạc lối…
Còn bọn bỏ Đảng vì cho rằng nay Đảng đã biến chất , KHÔNG CÒN TỐT , CHÍNH NGHĨA NHƯ NGÀY NÀO…đó là bọn bỏ Đảng…VẸT ! Bọn này Bố Láo lắm mấy bạn ơi…
( dạ dạ ….cho Qua xin phép được gọi Bùi huynh là bạn , nếu không cho thì sẽ xưng hô lại , mắc công Bùi huynh lại thục pháo vào nhà “em” hehehe…)
Nói gì thì nói , chỉ có tâm ma hoặc bị bít lối mới gia nhập làm Cộng Sản lúc ban đầu…
Cái ác của cộng sản nó rõ như ban ngày , NGÀY NÀY QUA NGÀY NỌ, nào cảnh Đấu tố, nào cãnh bị tù , nào cãnh kinh tế mới, nào cãnh Vượt Biên, nào cãnh đuổi dân chiếm đất ,… ôi thôi kể hoài không hết…
Ấy vậy mà vẫn đâm đầu vào Đảng để kiếm cơm , giữ thẽ Đảng để kiếm mánh , dùng thẽ Đảng để đạp lên dân tộc sống giàu sang…
Nay quay sang than thở…abc , thiệt là mũi lòng nhưng tin không nổi
Còn về ông Đằng , lúc đánh tư sản nhà tan cửa nát, học tập cãi tạo , vượt biên , Kinh te moi, cả đến mười năm cái ác phơi bày rõ ràng Đằng cũng ôm nguyên thẻ Đảng có chịu bỏ đâu , có chịu diện bích hối lỗi đâu…
Nhân sĩ miền Nam nhìn Đằng mà thở dài… thuờng thuợt
Thôi, cái chuyện bên trong…Đảng ta vờ vịt phản tĩnh để gôm bi… xưa rồi diễm
Ý Yên đã từng phán :
Đảng Cộng , Đảng gian , đảng phản…cả ba điều là “Đảng” cả !
( Không nhớ rõ nguyên văn , ai muốn biết nguyên văn thì hỏi YY vậy )
Thôi xin kính hai bạn , hay kính một bạn…một cụ Bùi …pháo binh !
( Nếu dội pháo vào nhà “em” , nói trước để “em” trốn về Rạch giá mắng vốn ai ai đó…hehehe…)
Trích: “Sau khi tôi gửi bài viết đến BBT Bauxitevn, tôi được một nhà trí thức (không nói rõ là ai trong BBT) hồi đáp đại để như sau: “Khoảng cách nhận thức về nguyên nhân chiến tranh giữa ông và chúng tôi quá xa, nên không thể trao đổi quan điểm được. Hãy chấm dứt liên lạc nhau từ đây“.
Xin ông Bằng Phong Đặng Văn Âu thông cảm cho vị trí thức trong BBT Bauxit, vì quả thực “nhận thức về nhân quyền” của vị này và của Ông quá xa!
Nhận thức của ông Âu là nói thẳng, nói thật những gì ông nghĩ, đòi hỏi những QUYỀN thiêng liêng mà Thượng Đế đã ban cho con người.
Còn nhận thức của vị trí thức kia hoàn toàn lệ thuộc vào đảng, đảng cho sống thì được sống, đảng bảo chết thì phải chết! Xin từ bỏ đảng như tướng Trần Độ, đảng không cho, đảng phải giành quyền khai trừ choa oách!
Nói thế này cho dễ hiểu; một ông chủ dắt con chó đi dạo, ông chủ gặm cái đùi gà to tướng, con chó chỉ dám ngước mắt nhìn, thèm ăn mà không dám động tĩnh, không dám tỏ thái độ, cũng không dám sủa, dù chỉ là “sủa nũng nịu”, nó chỉ biết vẫy đuôi liếm láp chân chủ, chủ thương hại bố thí cho miếng nào thì đớp miếng đó!
Hèn như vậy, mà vẫn không chịu là hèn, mà lại đổ thưà là vì “nhận thức”? Mà có lẽ vì nhận thức thật, “NHẬN THỨC HÈN”!
Nhận thức của một “trí thức” với kiếp trâu ngựa (nhưMao nói) để cho Cộng đảng đè đầu cỡi cổ?
like!
Đạo luật Neutrality Act của Hoa Kỳ cấm công dân Mỹ có hoạt động khuynh đảo một chính phủ mà Mỹ đang có quan hệ hòa bình .
Tướng Vang Pao của tộc Hmong suýt bị tù vì bị nghi ngờ mua khí giới mang về Lào diệt Cộng .
6/6/2007
…Nhà chức trách Mỹ bắt giữ Vàng Pao hôm mùng 4/6 tại California với cáo buộc đứng đầu âm mưu lật đổ Chính phủ Lào bằng số vũ khí và thiết bị sẽ được chuyển đến Thái Lan tuần tới.
Các công tố viên Mỹ cho biết cùng với Vàng Pao, 77 tuổi, còn có chín người khác, phần lớn thuộc phong trào Neo Hom, bị bắt giữ và truy tố vì vi phạm đạo luật trung lập của liên bang.
“Công dân Mỹ không thể dính líu vào âm mưu lật đổ một chính phủ có chủ quyền mà Mỹ đang có quan hệ hòa bình”, nhân viên Cục điều tra liên bang (FBI) Drew Parenti phát biểu tại cuộc họp báo về vụ bắt giữ…..
The Neutrality Act of 1794 made it illegal for an American to wage war against any country at peace with the United States.
The Act declared :
“If any person shall within the territory or jurisdiction of the United States begin or set on foot or provide or prepare the means for any military expedition or enterprise…against the territory or dominions of any foreign prince or state of whom the United States was at peace that person would be guilty of a misdemeanor
Thưa anh Lê Thiep
Tôi buộc lòng phải viết comment này vì lời bình của anh có thể (theo tôi) gây nhiều hiểu lầm và không phản ảnh tinh thần tự do của Hoa Kỳ nói chung
“… Đạo luật Neutrality Act của Hoa Kỳ cấm công dân Mỹ có hoạt động khuynh đảo một chính phủ mà Mỹ đang có quan hệ hòa bình…” … câu này không nằm trong ngoặc kép nên tôi nghĩ là câu nói của anh và nếu anh không tự đặt ra thì anh đã dịch từ 1 câu của nguyên văn tiếng Mỹ? Tôi không giỏi tiếng Mỹ và cũng không nghiên cứu đạo luật nầy nên chỉ trả lời qua chính đoạn anh dẫn chứng:
The Neutrality Act of 1794 made it illegal for an American to wage war against any country at peace with the United States.
The Act declared :
If any person shall within the territory or jurisdiction of the United States begin or set on foot or provide or prepare the means for any military expedition or enterpriseagainst the territory or dominions of any foreign prince or state of whom the United States was at peace that person would be guilty of a misdemeanor …
Thì có lẽ đạo luật chỉ giới hạn trong việc liên hệ đến những hoạt động quân sự và chiến tranh vì nếu không thì đạo luật sẽ đụng chạm đến những quyền tự do tư tưởng và tự do ngôn luận khác theo luật định. Chẵn hạn, nếu có những bài viết hô hào, thậm chí xách động 1 cuộc cách mạng ở Việt Nam thì tác giả sẽ bị buộc tội?
Chính phủ Mỹ có quyền thiết lập bang giao và giao dịch (dĩ nhiên trong “hòa bình”) với bất cứ quốc gia nào nhưng họ không cấm, và không thể cấm công dân họ phản đối hay chống đối. Có 1 ý tưởng dù khôi hài nhưng chua chát là trong khi họ cấm công dân họ không được cung cấp chiến cụ cho các quốc gia họ đang giao dịch thì họ có cấm công dân họ kêu gọi hoà bình khi họ đang xách động chiến tranh ở những quốc gia khác? Chẵn hạn họ có cấm được cô đào Jane Fonda leo lên ổ cao xạ phòng không chụp hình lưu niệm với bộ đội Bắc Việt hay hát “cho hòa bình dưới hầm chống bom ở Hà Nội?
“công dân Mỹ không thể dính líu vào âm mưu lật đổ một chính phủ có chủ quyền mà Mỹ đang có quan hệ hòa bình”, nhân viên Cục điều tra liên bang (FBI) Drew Parenti phát biểu tại cuộc họp báo về vụ bắt giữ…..” … Không biết tôi có thể đọc câu văn nguyên bản bằng tiếng Anh này hay không? Và cho dù họ không thể dịnh líu vào những âm mưu lật đổ 1 chính phủ có chủ quyền, phải chăng họ hoàn toàn có quyền phát biểu những ủng hộ, thậm chị ra mặt ủng hộ những nạn nhân của những chính phủ có chủ quyền như thế?
1 tháng trước khi Hoa Kỳ chính thức yểm trợ phong trào nổi đây ở Lybia thì Hoa Kỳ có nhìn nhận cái chính phủ ấy có đầy đủ chủ quyền hay không? Và bây giờ ngay tại Syria thì họ có nhìn nhận cái chính phủ ấy có chủ quyền hay không? – hay đang giao dịch hòa bình với quốc gia này?
Diễn dịch luật pháp Hoa Kỳ như thế này không phải là 1 cách hay để tán trợ cho 1 chính sách “Dien Tiến Hoá Binh” mà không chừng chỉ gây thêm phản cảm cho những người Việt Tị Nạn
Thưa anh Hương Nguyễn : Tôi nêu Đạo luật Neutrality Act để mong những người Việt trong nước hiểu rằng chúng ta luôn sẵn sàng ủng hộ hay trợ giúp những người trong nước giải thể ngụy quyền Việt cộng , tuy nhiên, tôi muốn họ hiểu rằng những hành động của chúng ta cũng bị giới hạn phần nào bởi luật pháp của quốc gia nơi chúng ta định cư. Tỷ như, đạo luật Neutrality Act cấm người dân Mỹ không được tự võ trang lật đổ nhà cầm quyền Việt nam vì Hoa kỳ hiện có liên lạc ngoại giao với Việt nam – và vì vậy tôi đã dùng chữ “khuynh đảo”, nó bao hàm ý nghĩa có sự tham dự của bạo lực . Và tôi cũng đan cử trường hợp của tướng Vang Pao như một thí dụ điển hình. Đạo luật này, tuy vậy , không cấm đoán chúng ta lên tiếng chỉ trích ngụy quyền Việt cộng hay cổ võ lật đổ bọn chúng . Quyền tự do ngôn luận của chúng ta được bảo vệ bởi Hiến Pháp Hoa kỳ .
Một lý do nữa khiến tôi nêu lên Đạo luật Neutrality Act là để trám miệng những kẻ lên tiếng mỉa mai rằng ” Có ngon thì về nước mà lật đổ bọn Việt cộng “.
Tôi đồng ý với anh Hương Nguyễn rằng lẽ ra tôi đã nên viết rõ hơn về vấn đề này, nhưng tâm trạng lúc đó đang cáu tâc giả về đoạn viết : “Người Việt hải ngoại làm được gì để đóng góp vào công cuộc lật đổ bạo quyền cộng sản?”. Xin trả lời: “Không làm được gì cả!” .
“Ông Lê Hiếu Đằng trả lời cô ký giả “Cà Phê Tối” rằng “ông bỏ Đảng vì cộng sản không còn là lý tưởng mà ông theo đuổi từ ban đầu”. Qua câu trả lời đó, ai cũng phải thấy ông Lê Hiếu Đằng có học hành, nhưng ngu, vì không chịu mở mắt để nhìn vào thực tế ” – Trích
Tổng thống Hoa kỳ Ronald Reagan:” How do you tell a Communist? Well, it’s someone who reads Marx and Lenin. And how do you tell an anti-Communist? It’s someone who understands Marx and Lenin.”
“Làm sao biết ai là Cộng Sản? – Đó là người đọc về Marx và Lenin.
Làm sao biết ai là người chống Cộng Sản? – Đó là người hiểu về Marx và Lenin.”
*** Nguyễn Văn Trấn – Cựu Phụ Tá Bí Thư Đảng Ủy Nam Bộ , Chỉ Huy Trưởng Kiêm Bí Thư Quân Ủy Quân Khu 9, Chủ Nhiệm Văn Phòng Phó Thủ Tướng, Chủ Nhiệm Ủy Ban Kế Hoạch Thống Nhất Toàn Quốc : “Tội ác của chế độ này, từ 40 năm nay, thật nói không hết”
***Nguyễn Minh Cần – Cựu Phó Chủ Tịch Ủy Ban Nhân Dân Thành Phố Hà Nội, Đại Sứ Cộng Sản Hà Nội tại Liên Sô – “…những con số về người bị thiệt mạng trong Cải Cách Ruộng Đất 1953-1956 vẫn chưa xác định được. Dù thế nào chăng nữa, với những con số ước tính đã cho thấy đây là một tội ác tày trời. Tội ác này chính là tội ác chống nhân loại.”
“Một người lên tiếng đòi tự do dân chủ, không những cá nhân người đó bị đánh đập, tù đày. Tất cả cha mẹ, nội ngoại, vợ (hoặc chồng) con cái, thân nhân đều bị hãm hại bằng nhiều cách hết sức đê tiện ” -Trích
Phương Uyên “Tôi dùng máu viết khẩu hiệu ‘Tàu khựa cút khỏi Biển Đông’ và ‘Đảng cộng sản chết đi’, khẩu hiệu bị cho là ‘phỉ báng đảng cộng sản Việt Nam’, là vì tôi thể hiện lòng yêu nước khi tôi căm phẫn Trung Quốc xâm chiếm Việt Nam đến tột cùng sự phẫn uất.”
Trước tòa, Phương Uyên phát biểu: “Việc tôi làm, tôi chịu, yêu cầu không gây khó khăn cho gia đình tôi “.
Bài viết nầy thật quá khó-khăn cho những người đã sống bám vào chế độ gian ác của csvn.Tay đã nhúng chàm,sổ lương vẩn cò đó…nhưng đôi mắt đã mù.Thế là chung quanh toàn là bóng tối đối với bọn người csvn/vgcs.Loại người sống bám nầy…khó chấp nhận sự thử thách của ông Bằng Phong.Tôi nghỉ ông BP hảy kêu gọi góp ý với đám trẻ đang biết HY-SINH cho đại nghĩa…còn hơn là đối chất với bọn đâù trâu mặt ngựa csvn/vgcs,uổng lời,mệt tim-óc.Chúng ta đang có nhiều người trẻ đang quên mình mà can đảm,hùng-dũng trước bộ máy độc ác của csvn bán nước.Mong ông BP hướng dẩn cho nhóm trẻ nầy con đường thành công mà tiến bước.Dân-tộc VN không còn đủ sức và thời gian xin-xỏ,đối chất với những con người gian ác tột cùng trong xã-hội VN.
Tôi đồng tình với anh Hoàng _ về tinh thần, nội dung comment nầy , ngày giờ nầy & chỉ com nầy mà thôi ! ”
“Một lần bất tín vạn sự khó tin”
-Anh Hoàng đã thành công trong việc gaỉ bẫy SẬP caí anh N.(cao ngaọ ngông gàn, hỗn quá , hoá ra … ), dùng anh ấy như là công cụ CC, nhục mạ Cờ Vàng , thay cho anh H !!
Bác MOD đã cứu N một bàn thua trông thấy làm vô hiệu một phần com cuả tôi ! N chồi tôi !
Cây cột cờ trường TCV như con in dấu trong tôi ! N với tôi cùng nghiêm chinh chào cờ!!
Bon CCCĐ10- habộ/ HQL chưi bới, bôi trây ngàn lần hơn N tôi vẫn cười , thấy thương họ – họ cần miếng ăn ! Tôi nhẹ nhàng đưa LINK tài liệu cho họ xem !!! Nhưng N và H thì khác – Tôi nỗi giận !!!!
Thua anh Hoàng
…Có như vậy thì những người như anh mới nhặt được mấy cái quần mà nhai.
Mới có cơ hôị ôm ” 16 cục vàng & 4viên bi” mà ngậm- mút khen thơm, ngon
Tôi có xúc phạm anh H không nhĩ ???
BAI THƠ (chũi) cuả N đã được xoá !
Biết sai thì CHỪA .- Có thế nới khôn ra
Haỹ cảm ơn bac MOD đi N
Kính chào
RUỘT
Ruột ta ruột ngựa thẳng queo
Còn bao thứ ruột ngoằng ngoèo kể chi
Đời mà bao loại nghĩ suy
Cho dầu cao thấp lụy gì đến ta
Ta luôn vì nước non nhà
Còn ai vì bụng người ta kệ người
Cứ riêng ta đứng trong đời
Khen chê hay dỡ mặc người đấy thôi
Non ngàn trên vẫn giáp mây
Dưới chân giáp đất mới hay non ngàn !
BẠT NGÀN
(27/02/14)