WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Nhà văn Nguyễn Văn Thọ vào Hội NV VN cửa trước, không phải cửa sau


Sài Gòn Ngày 23/02/2011

Kính gửi nhà văn Nguyễn Văn Thọ!

Nhận được lá thư của ông, tôi viết thư trả lời ông liền đây.

Thưa ông,

Trên một vài mạng (website) tôi có gửi in bài: “Trao đổi với ông Trần Ngọc Tuấn: Ai cầm batong gõ lên đầu đồng nghiệp?”, có đoạn nhắc đến tên ông như sau :

“Có người nói nhỏ với tôi: sở dĩ ông Trần Ngọc Tuấn viết bài “Chém” “Dị hương” là Trần Mạnh Hảo “tự thiến” văn hóa đọc” là để làm đơn xin vào Hội Nhà Văn Việt Nam theo kiểu Thọ Muối (Nguyễn Văn Thọ) .Tôi không tin điều này, vì một người quân tử như ông Trần Ngọc Tuấn, lẽ nào lại phải vào Hội Nhà Văn theo kiểu “đi cửa sau” không minh bạch thế?”

Đọc xong đoạn văn này, nhà văn Nguyễn Văn Thọ nổi đóa lên là quá đúng. Tôi tuy không phải bạn của ông nhưng từng quen biết ông từ hồi năm 1976, năm tôi làm ở báo Văn Nghệ Giải Phóng do anh Giang Nam và anh Hoài Vũ phụ trách; cũng năm ấy Nguyễn Văn Thọ (hình như lúc đó ông là lính pháo binh đóng ven Sài Gòn?) đã được giải truyện ký của báo này.

Việc ông Nguyễn Văn Thọ vào Hội Nhà Văn là đường đường chính chính, không phải vào cửa sau, tôi xin đính chính. Đưa tên ông Thọ vào đoạn văn trên là không đúng. Vì bản chất ông Nguyễn Văn Thọ và ông Trần Ngọc Tuấn rất khác nhau : ông Thọ trước sau như một, còn ông Trần Ngọc Tuấn, vì động cơ vào Hội Nhà Văn nay chợt quay ra chửi các đồng chí của mình ở hải ngoại từng viết bài chống Cộng y như mình…

Trong khi viết, tôi chỉ nghĩ là hiện nay có một phong trào các nhà văn người Việt ở Đông Âu xin vào Hội Nhà Văn VN kiểu như ông Nguyễn Văn Thọ. Do trình độ diễn đạt của tôi còn hạn chế, nên hai câu văn trên không ra đúng ý này, mà lại thành phản nghĩa, đâm ra bôi nhọ danh dự nhà văn Nguyễn Văn Thọ.

Nhà văn Trần Mạnh Hảo. Ảnh do tác giả cung cấp

Trước công luận, tôi xin lỗi ông Thọ. Tôi cũng xin nói thêm, hiện nay một số vị vào Hội Nhà Văn (cả trong và ngoài nước) là đi bằng cửa sau, vì họ chẳng viết cái gì ra hồn, thậm chí chưa viết gì cũng thấy họ có tên trong Hội…Trong khi đó có những người viết hay, có uy tín văn học thì mấy lần Hội xét kết nạp cũng bị loại .Việc làm mờ ám của chuyện kết nạp hội viên  không chính danh của ban lãnh đạo Hội đã làm ảnh hưởng đến uy tín nhiều người, trong đó có uy tín rất to của nhà văn Nguyễn Văn Thọ.

Tôi sẽ thông báo điều này với mấy website có in bài trên của tôi để họ xóa đi đoạn văn làm nhà văn Nguyễn Văn Thọ đau đớn…

Nhiều người đã hỏi tôi: Trần Mạnh Hảo vào Hội nhà văn VN bằng cửa sau hay cửa trước? Tôi phải thành thật trả lời: Vào cửa trước hay cửa sau có gì quan trọng đâu, vì mỗi lần đại hội nhà văn thì tôi được gặp vô số nhà văn có thẻ hội viên mà không có tác phẩm, hoặc gặp những hội viên chỉ có tiền bạc của đại gia mà không có trang viết của văn nhân. Thử hỏi, những người như thế thì làm sao vào Hội nhà văn VN bằng cửa trước như Nguyễn Văn Thọ. Riêng tôi, không vào bằng cửa nào cả, vì họ tự động lôi cổ tôi vào năm 1976, khiến nhiều lúc tôi ngỡ Hội nhà văn VN đã thay cửa sau thành cửa trước, và biến cửa trước thành cửa sau!

Kính chúc nhà văn Nguyễn Văn Thọ sức khỏe, viết nhiều hơn nữa.

Kính thư

Trần Mạnh Hảo

(Bài do tác giả gửi đăng)

—————————————————

Phụ chú:

1-  Ông Trần Mạnh Hảo không được vu cáo bạn viết

Kính gửi: Nhà văn Khuất quang Thuỵ – Tổng biên tập Báo mạng Hội nhà văn Việt Nam

Đồng kính gửi:  Nhà thơ Lê Thiếu Nhơn, nhà văn Phong Điệp, nhà thơ Trần Nhương

Tôi là nguyễn Văn Thọ, sinh năm 1948 là Hội viên Hội nhà văn Việt Nam.

Vừa qua, nhà thơ Trần Mạnh Hảo trong một văn bản có tên: Trao đổi với ông Trần Ngọc Tuấn: Ai “cầm batoong gõ lên đầu đồng nghiệp”? (1)in tại báo Thông luận- Paris, có đoạn văn vu cáo tôi vào Hội nhà văn không minh bạch: Vào cửa sau.

Thưa các anh chị,

Tôi viết văn từ năm 1972, cùng thời gian tham gia Hội diễn quân đoàn Ba Mặt trận Tây Nguyên với nhà văn Khuất quang Thuỵ, khi t ôi là sĩ quan thuộc trung đoàn 593 sư 320. Từ năm 1985 tôi xuất hiện chính thức trên văn đàn với tư cách người viết văn xuôi với ba truyện ngắn in liền trên Tuần báo Văn Nghệ, khi đó gây dư luận nhất là truyện ngắn Muối mặn, sau được nhà văn Lưu Quang Vũ chuyển thể thành kịch chèo, giật giải nhất tại liên hoan sân khấu chèo năm 1986.

Do lí do cá nhân tôi không viết nữa, cho tới tận năm 1996 quay trở lại văn chương lần lượt từng năm xu ất bản ba tập thơ, ba tập truyện ngắn và  hai tập tạp bút, ấy là chưa kể tới cuốn tiểu thuyết Quyên gần đây được dư luận văn học Việt Nam trong và ngoài nước chú ý. Tiểu thuy ết Quyên được giải B ở cuộc thi tiểu thuyết 2006-2009 Hội nhà văn.

Từ khi xuất hiện trên văn đàn tới nay, mặc dù ở nước ngoài, tôi đã giật được bốn gỉai văn chương quan trọng trên hai tờ báo văn học lớn, đáng chú ý là

- Giải nhì không có giải nhất cuộc thi truyện ngắn  Tạp chí Văn nghệ quân đội 2000-2001

- Hai lần đoạt giải ba và giải tư của hai lần các cuộc thi báo Văn nghệ.

- Giải thưởng tập truyện ngắn Vàng xưa của giải hàng năm Hội nhà văn Việt Nam

T ự nhận thấy tôi đủ tư cách tham gia vào Hội nhà văn Việt Nam theo điều lệ Hội, tôi đã viết đơn xin vào Hội và gửi về Việt Nam từ năm 2002 và ngay sau đó liên tục có nhiều tác phẩm in đều đặn trên các báo văn chương Việt Nam, nên năm 2004 tôi đã được hội nhà văn kết nạp là hội viên Hội nhà văn Việt Nam.

Tôi tự khẳng định ở mặt bằng nhà văn Việt Nam đương đại, tôi xứng đáng là Hội viên Hội nhà văn với 45 truyện ngắn, mà trong đó hơn 90 phần trăm rơi vào các tuyển tập truyện ngắn hay chọn lọc hàng năm, topten hàng năm của báoVăn Nghệ  hay nhiều báo khác tại miền Bắc, cũng như topten tuyển 50 năm truyện ngắn xuất sắc của văn học Việt Nam hiện đại của ba nhà xuất bản lớn tại Việt Nam. Ngoài ra là hơn 50 tuỳ bút bút kí văn học cùng nhiều bài tiểu luận văn chương in báo chí văn chương từ Mỹ tới Canada và  Hung, Nga, Đức; cũng như trên những tờ báo lớn trong nước từ Nam đến Bắc.

Tự biết mình, việc làm của Ông Trần Mạnh Hảo tôi xác định là sự vu cáo bôi nhọ danh dự, nhân cách của tôi. Đó là điều không chỉ tổn thương tới nhân cách một con người mà còn tư cách một nhà văn.

Xin các anh chị công khai  lá thư này, để các nhà văn căn cứ vào các tác phẩm của tôi, thấy rõ tôi là ai, có đủ tư cách nhà văn không? Và, nếu ai phát hiện tôi có một hành vi chạy chọt vào Hội nhà văn, thậm chí gọi điện thoại cho bất cứ uỷ viên ban chấp hành nào vận động cho tôi vào hội, hãy tố cáo rõ hành vi ấy, nếu có.

Tôi nhờ ba mạng cá nhân các anh chị, với tư cách đồng nghiệp và mạng Hội Nhà văn bảo vệ uy tín, nhân cách tôi, cho đăng công khai lời tự bạch này bảo vệ quyền con người trước sự vu cáo của ông Trần Mạnh Hảo và kèm theo lá thư của tôi công khai chất vấn ông Hảo.

Kính thư

Nguyễn Văn Thọ đã kí.
(Nước Đức, ngày 22-2-2011)

2- Thư ngỏ: ông Trần Mạnh Hảo phải  công khai trả lời tôi – Nguyễn Văn Thọ

Thưa ông Trần Mạnh Hảo!

Trên báo mạng Thông luận-Paris có bài viết của ông: Trao đổi với ông Trần Ngọc Tuấn: Ai “cầm batoong gõ lên đầu đồng nghiệp”? (1) kí tên ông: Trần Mạnh Hảo, có đoạn liên quan tới cá nhân tôi, viết như sau:

Có người nói nhỏ với tôi: sở dĩ ông Trần Ngọc Tuấn viết bài “Chém” “Dị hương” là Trần Mạnh Hảo “tự thiến” văn hóa đọc” là để làm đơn xin vào Hội Nhà Văn Việt Nam theo kiểu Thọ Muối (Nguyễn Văn Thọ). Tôi không tin điều này, vì một người quân tử như ông Trần Ngọc Tuấn, lẽ nào lại phải vào Hội Nhà Văn theo kiểu “đi cửa sau” không minh bạch thế?

Như vậy, ở đoạn văn này, tôi và nhiều bạn bè tôi trên thế giới và bạn đọc được hiểu là:

Nhà văn Nguyễn Văn Thọ. Nguồn Evan.vnexpress.net

Tôi Nguyễn Văn Thọ đã làm đơn xin vào Hội nhà văn theo cửa sau. Vậy đề nghị ông nói rõ công khai cho tất cả các nhà văn Việt Nam biết: Tôi làm đơn xin vào Hội nhà văn theo  cửa sau như  thế nào. Và, xin ông chứng minh rõ điều đó.

Tôi xin cam đoan rằng, nếu ông chứng minh rõ được việc này, tôi sẽ làm ngay đơn xin ra khỏi Hội nhà văn Việt Nam, đồng thời xin rút tất cả các giải thưởng, phần thưởng văn học từ trước tới nay, sẽ công khai xin lỗi nhân dân và xin lỗi các nhà văn nhà thơ bạn đọc tôi trên toàn thế giới.

Thưa ông Tràn Mạnh Hảo, cũng trên văn bản này, khi tranh luận với người tên là Trần Ngọc Tuấn sống ở CH. Sec, ông có bộc lộ v ề ông:

Thưa ông Trần Ngọc Tuấn, nguyên tắc phê bình văn học của tôi từ trước đến nay là: tuyệt đối không xúc phạm cá nhân, bất cứ kết luận nào, sự phân tích nào cũng phải đưa ra bằng chứng. Tôi chỉ phê bình trên văn bản học thuật, không hề bịa tạc ra dẫn chứng hay đi ra ngoài lĩnh vực văn học (Trần Mạnh Hảo – Trao đổi với Trần Ngọc Tuấn…. đã dẫn như trên-1)

Tôi cũng tin một nhà thơ như ông có nhân cách để làm như ông viết, tức là tuyệt đối không xúc phạm các nhân, bất cứ kết luận nào, sự phân tích nào cũng phải đưa ra bằng chứng. Vậy xin ông thực hiện việc tôi nêu trên là, chứng minh một cách nghiêm túc, có bằng chứng việc đi cửa sau của tôi vào Hội nhà văn. Việc tôi yêu cầu ông làm này cũng là để khẳng định nhân cách của ông nói như làm hoặc là ông nói và làm là hai việc trái ngược nhau.

Tôi coi việc này là nghiêm trọng, vì đây là nhân cách một con người, tư cách một nhà văn cần có bị ông làm tổn thương nghiêm trọng.

Còn nếu ông không chứng minh được, thì ông phải xin lỗi công khai tôi trên tờ báo mạng Thông Luận và trên các mạng ở Việt Nam như Báo mạng Hội nhà văn Việt Nam, mạng của các nhà văn Lê Thiếu Nhơn, Trần Nhương và Phong Điệp.

Nếu ông không tiến hành trả lời đề nghị này của tôi, sau một tuần, thì căn cứ vào luật pháp nhà nước về quyền bảo vệ nhân phẩm và con người, tôi buộc phải đưa ông ra toà án nhân dân để chúng ta hai Nhà văn cùng giải quyết.

Kính thư!

Nguyễn Văn Thọ


25 Phản hồi cho “Nhà văn Nguyễn Văn Thọ vào Hội NV VN cửa trước, không phải cửa sau”

  1. laoma says:

    Buôn cười cho các bạn cứ “cố đấm ăn khoai” mà làm gì? Được cái chân trong “hội văn nghệ văn gừng Việt Nam” của một số văn sỹ nửa mùa ngày nay quả thực là một điều sỉ nhục cho nền văn chương VN nói riêng và nền văn chương thế giới nói chung vì lối viết “rập khuôn” sáo rỗng.

    • Văn Trọng says:

      Bác nói thế oan cho tôi quá, tôi không ghen tỵ gì với chuyện vào hội nhà văn VN của mấy ông văn nghệ sỹ đang lang thang ở đông Âu mà tôi chỉ muốn cho mọi người thấy rõ trong số đó ai là “một người chân chính”, ai là một kẻ háo danh nhưng vô liêm sỷ mà thôi. Tuy nhiên từ nay tôi sẽ nghe theo lời khuyên của bác, không cố đấm ăn khoai nữa, nếu cố đấm thì phải ăn từ xôi trở lên. Chúc bác mạnh khỏe và vui vẻ.

  2. nguyễn tiến says:

    Thân gửi ông công bằng- Sao bác lại đưa ra lý luận buồn cười, cứ người Việt sống ở Đức là phải bảo vệ cho Thọ muối hay sao. Ông đã đọc kỹ những bài viết của Thọ muối chưa, kể cả Quyên, tác phẩm vừa được giải. Không rõ thẩm định văn chương của bác như thế nào? Tác phẩm hay, giá trị không ai có thể phủ định và ghen tức được như bác nói. Nhưng đây là những giải chia chác cổ cánh, vùng miền đi lại của Thọ muối mà thôi. Văn chương đã thường, còn nhân cách bác đã nghe Thọ muối đọc diễn văn chúc mừng tổng bí thư cs, và cực lực phản đối một số báo đăng tin Tầu âm mưu chiếm đất Việt ta chưa?. Còn nhiều hành động chúng tôi cho là hèn của Thọ muối, khi gặp các cấp lãnh đạo VN sang Đức.

    • Văn Trọng says:

      Hình như dạo này Thọ muối “diễn” lắm đoạn “khùng” quá rồi bác Tiến ạ, có lẽ Thọ đang tưởng tượng mình là một nhà lãnh đạo tầm cỡ nên mới nói thế, chứ một nhà văn thì không bao giờ lại như thế, phải không bác. Thọ không uống thuốc an thần ngay thì nguy cho sức khỏe quá.

  3. Công Bằng says:

    Tôi thấy mọi người chê bai nhà văn Nguyễn Văn Thọ thật không công bằng cho lắm. Có phải vì ghen ông được giải thưởng “Quên”- tiểu thuyết dài hơn 400 trang của ông. Cho dù ông có xuất xứ ở đâu, là hạng người như thế nào, nhưng số lượng, tác phẩm của ông đã đủ nói lên một điều: Ông đã làm việc, ông đã sáng tạo, và ông có công đóng góp cho dòng văn học Việt nam “một vài…” tác phẩm để đời mà ít nhất tôi và các bạn tôi đã được đọc. Con người của ông hoặc của bạn như thế nào thì chúng ta cũng nhận dạng ra được qua tác phẩm. Ông đã diễn tả và lột tả: kẻ xấu, người ngay. Kẻ hèn nhát, người lương thiện, kẻ đóng góp, người ngồi không lê la kiếm chuyện. Đặc biệt tôi thấy ông “Văn Trọng” và ông “văn thanh” cùng ở Đức mà ông không thấy số phận của mình trong đó (trong tiểu thuyết Quyên), như muốn thoát ngòai “Quyên” để tự cho mình là người “tử tế”. Thật sự thì 2 ông “Văn Trọng” và “Văn thanh” quá tử tế khi viết những dòng như thế về “Landsleute” của mình.

    • Văn Trọng says:

      Bác Công bằng lại chơi xỏ bác Thọ rồi, ở câu : “… như muốn thoát ngòai “Quyên” để tự cho mình là người “tử tế”.” Như thế có nghĩa là bác bảo “Quyên” và người viết ra nó là đồ bất lương hay sao?

  4. That ra, “Ong Tho Viet” Nguyen Van Tho vao Hoi Nha Van Viet Nam Cua Truoc hoac Cua Sau deu nhu nhau, cua nao cung dan vao cau xi.

  5. Văn Trọng says:

    Là một người Việt ở Đức tôi thấy ông Thọ chỉ là một nhà văn cỡ “thường thường bậc trung”, nhưng cái đoạn lèo lá, ma lanh và thớ lợ thì không ai bằng. Ông ta dùng mọi thủ đoạn để nổi danh đến mức quên cả nhân cách của một nhà văn dù chỉ là hạng tầm thường nhưng tối thiểu phải có. Một lần khi gặp ông Nguyễn Bình, TBT báo Tuần tin tức, một tờ báo của người Việt ở Đức, ông ta cho ngay một câu : “Báo của cậu là báo lá cải”. Khi bị ông Bình vặn lại : “Thế nào là báo lá cải?” thì ông ta nhăn nhở cười “Mình đùa”. Về sau khi ông Bình chuyển cho người khác làm tiếp tờ báo này thì ông Thọ lại nịnh bợ báo để được đăng tải “Quyên” của ông miễn phí trên báo. Theo ông Bình thì hóa ra hồi ấy ông “phạm tội” làm báo ở Đức mà không biết đến “Nguyễn văn Thọ” là ai nên mới bị chê là “báo lá cải”. Ông Bình chua xót : “Có thể Tuần tin tức “lá cải” thật, nhưng bác Thọ gửi đăng Quyên ở trên đó thì chắc “Quyên” nó lá cải hơn nhiều”.
    Rồi cái lần Trần Đăng Khoa sang Đức, Thọ nhà văn đi theo điếu đóm phục dich và bị đàm tiếu là Thọ đang muốn xin vào làm hội viên hội nhà văn VN nên “nịnh” Trần Đăng Khoa theo kiểu “vận động hành lang” để Trần Đăng Khoa giúp cho (và có hiểu theo kiểu “cửa sau” thì cũng đúng thôi, vì theo lý mà nói thì ai muốn vào đấy cũng phải làm đơn chứ, cửa trước chứ, làm gì có “cửa sau”, nhưng ở đây cần phân biệt 2 loại hội viên, một loại là quá tài, quá nổi tiếng hoặc có nhiều đóng góp quá rồi để hội phải tự nhận thấy và tìm đến để vận động kết nạp vào hội , và loại khác – có lẽ là đông hơn – tài năng nhàng nhàng nhưng tìm mọi cách vào hội và số này bị số thứ nhất gọi là vào theo “cửa sau” thì có lẽ cũng chẳng oan chút nào).

    Thôi thì ở đời nó là như vậy, khi biết chuyện này ông Nguyễn Bình, nguyên TBT báo Tuần tin tức ở Đức có tâm sự với tôi thế này : bác Thọ viết văn cũng được và có cái lợi thế hơn so với các nhà văn trong nước ở chỗ bác ta là một nhà văn Việt đang tha phương cầu thực ở nước ngoài nên dù ít dù nhiều thì cũng có cái mác “ngoại” gắn ở mặt trước. Trong bối cảnh văn học trong nước cũng chưa có gì “đổi mới” theo thời cuộc hoặc bị hạn chế vì những lý do khác nhau và các nhà văn trong nước đấu đá nhau quá nhiều thì cái mác “ngoại” (cho dù là “rởm”) của bác Thọ lại càng được dịp phát huy hết tác dụng, vì dù sao dân ta vẫn sính ngoại. Chứ còn cái tiểu thuyết Quyên của bác ấy cộng đồng bên này người ta đọc và đánh giá rằng : chỉ là cái sự góp nhặt rồi viết lên số phận của hàng nghìn con người vượt biên bất hợp pháp như kiểu văn kể chuyện mà thôi, không xây dựng được một hình tượng nhân vật tiêu biểu hay lý tưởng cũng như không thể phản ánh nổi tâm tư nguyện vọng của cộng đồng xa xứ nên chẳng có giá trị văn học hay nghệ thuật gì cả. Gửi bán ở các cửa hàng bán đồ ăn châu Á ở Đức không thể nào bán nổi, chẳng ai mua (nói như thế thì hơi quá, nhưng phát hành 100 quyển thì chỉ bán được một hai quyển, đó là sự thật).

    Đọc Quyên của Thọ muối tôi có cảm giác chủ yếu dựa vào những cảnh vật lộn với “sex” để gây chú ý hơn là xây dựng hình tượng nhân vật lý tưởng, vì vậy tôi tặng cho Thọ muối mấy câu thơ sau :

    Thọ nhà văn viết văn như đánh vật,
    Thọ đầu lâu đánh vật với văn chương.
    Thọ xương thất nghiệp viết văn,
    cái tay Thọ ấy làm ăn cái gì.

    Mong anh Thọ muối đọc bài thơ này và hiểu mình đang là nhà văn đứng ở đâu trong cái cộng đồng này.

  6. văn thanh says:

    Thân gửi bác Người Sông Lam- Thọ muối nguyên là đảng viên cs đội trưởng lao động hợp tác thời Đông Đức. Thọ muối không đặt đơn xin tị nạn, mà được ở lại Đức theo tiêu chuẩn nhân đạo của chính phủ Đức sau khi thống nhất. Sau đó Thọ muối bán hàng rong quần áo ở các chợ. Hàng hóa thời kỳ đồ vải nhập lậu, bán lậu nên cũng kiếm chác được. Tất nhiên Thọ muối có giấy phép bán rong ( Tôi phải nó rõ điều này kẻo Thọ muối kiện nguy to). Thọ muối là cánh tay nối dài của Sứ quán VN, chuyên bám theo váy bà Phan ý Nhi. Văn chương vào dạng thường thường bậc trung, so nhiều người chưa vào hội nhà văn trong nước còn kém xa. Không rõ Thọ muối vào hội NV VN bằng cách nào. Theo chúng tôi về thực tài Thọ muối chưa đến lượt. Trước đây mấy năm, Thọ muối về thì thụp với mấy ông ở báo VNQĐ giựt được giải về truyện ngắn. Mấy năm gần đây Thọ muối về thường xuyên, phát biểu lung tung, sặc mùi nịnh bợ, đội người trên, nên giựt được giải nhì với truyện dài Quyên- của hội NV VN. Anh em ở Đức nghe Thọ muối chán đến tận cổ, họ có muốn nói ra hay không mà thôi.

  7. Toi muon duoc biet, vi ly do gi ma ong Nguyen Van Tho xin ti nan tai Duc va tu choi tro ve dat nuoc minh ? Mot nha van nhu vay thi co xung dang de duoc tin tuong hay khong ?

  8. DÂN HÀNG GIẤY says:

    Thưa ông Nguyễn Văn Thọ
    “Tôi Nguyễn Văn Thọ đã làm đơn xin vào Hội nhà văn theo cửa sau. Vậy đề nghị ông nói rõ công khai cho tất cả các nhà văn Việt Nam biết: Tôi làm đơn xin vào Hội nhà văn theo cửa sau như thế nào. Và, xin ông chứng minh rõ điều đó.”
    Xin ” công khai “trả lời : Chuyện ông Nguyễn Văn Thọ “làm đơn xin vào Hội nhà văn theo cửa sau ” là không có gì ngạc nhiên .Chấm hết.”

Leave a Reply to Nguoi Song Lam.