WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Cù Huy Hà Vũ- lương tâm thời đại

GS Ngô Bảo Châu

Mấy hôm nay định viết một bài về Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ nhưng không biết phải viết gì, vì những bài viết về ông đã quá nhiều. Hôm qua, nhân đọc cái note “Về sự sợ hãi” từ blog “Thích học Toán” của Giáo sư Ngô Bảo Châu về Tiến sỹ Vũ, cảm thấy không thể không viết vài lời để nói lên những suy nghĩ của mình.

Bắt đầu bài viết ngắn của mình, giáo sư Châu nói rằng: “Tôi vốn không đặc biệt hâm mộ ông Cù Huy Hà Vũ. Những lý lẽ ông đưa ra tôi cũng không thấy có tính thuyết phục đặc biệt.  Nhưng với những gì xảy ra gần đây, ông thể hiện mình như một con người không tầm thường”. Mượn lời ông, tôi cũng muốn nói rằng tôi không đặc biệt hâm mộ giáo sư Ngô Bảo Châu, và vì thế không bị lòng ngưỡng mộ chi phối đến nỗi không thể viết một bài phản biện bài viết của ông.

Ngay từ lúc bắt đọc cái note này của ông, tôi cứ ngỡ như mình đang đọc một bài báo của một nhà báo ở New York Times, chứ không phải là của một người Việt Nam. Ông đã viết với giọng văn quá khách quan đến nỗi tôi cảm thấy ông là một người “ngoài cuộc”, nghĩa là ông đứng trên  lập trường của một người không gắn cuộc sống, sinh mệnh và trách nhiệm của mình với cái đất nước này. Có lẽ lúc viết ông chỉ nhằm viết sao cho nó khách quan, không bị quan điểm chính trị chi phối. Nhưng đối với một người viết, tôi nghĩ điều quan trọng là mình làm sao để diễn đạt cái quan điểm chủ quan của mình với tinh thần tôn trọng sự thật và trách nhiệm, vậy là đủ. Thật sư tôi chưa hiểu lắm khi giáo sư Châu cho rằng : “Những lý lẽ ông (Ts Hà Vũ) đưa ra tôi (Gs Châu) cũng không thấy có tính thuyết phục đặc biệt”. Câu này hơi mâu thuẫn với câu tiếp theo: “Nhưng với những gì xảy ra gần đây, ông thể hiện mình như một con người không tầm thường”. Và nếu không phải là mâu thuẫn thì sự kết hợp của hai câu này cũng tạo cho người đọc cái cảm tưởng có căn cứ rằng ông Châu khẳng định những hành động của Tiến sỹ Hà Vũ mang nhiều tinh thần dũng cảm và lòng nhân hơn là tính hợp lý và trí tuệ.

Tôi không nghĩ như giáo sư Châu, qua những sự kiện nổi bật liên quan đến tiến sỹ Vũ từ trước đến nay, chúng ta có thể thấy những việc ông đã làm không những sáng suốt, hợp pháp, hợp lòng người, mà còn thể hiện hài hòa tinh thần trách nhiệm với lòng yêu nước, lòng nhân ái với dũng lược của một sĩ phu. Thử điểm lại vài hành động nổi bật mà tiến sỹ Vũ đã làm trong sự soi sáng của trí tuệ và lòng can đảm.

Ngày 11 tháng 6 năm 2009, ông gửi đơn kiện TT Nguyễn Tấn Dũng về việc ký quyết định cho phép Trung Quốc khai thác quặng bauxite ở Tây Nguyên. Trong việc này ông đã hoàn toàn đúng khi cho rằng ông Dũng đã lạm dụng quyền lực và vi phạm pháp luật khi ký quyết định mà không thông qua Quốc hội. Theo luật Bảo vệ Môi trường của Việt Nam, những dự án cấp tỉnh, vùng như dự án bauxite Tây Nguyên trước khi được cho phép thực hiện, chủ dự án phải lập báo cáo Đánh giá môi trường chiến lược cùng với thủ tục lập báo cáo, thẩm định và phê duyệt báo cáo rất kỹ lưỡng. Trong đó, sự tham gia của các tầng lớp dân chúng, đặc biệt là các chuyên gia về môi trường đóng vai trò cực kỳ quan trọng và không thể thiếu trong Hội đồng thẩm định báo cáo ấy. Mọi phê duyệt của cơ quan chức năng phải dựa vào kết quả thẩm định của Hội đồng thẩm định. Nhưng ông Nguyễn Tấn Dũng đã ký quyết định mà không có bất cứ báo cáo Đánh giá môi trường chiến lược nào. Ngoài ra ông ta còn vi phạm một số luật khác. Với tư cách là một công dân, ông Vũ có quyền kiện thủ tướng.  Sau thảm họa bùn đỏ ở Hungary, tất cả chúng ta đều có lý do vững chắc để khẳng định việc phản đối dự án bauxite của Nhóm bauxite Việt Nam, mà ông Vũ là cố vấn luật pháp là việc làm hoàn toàn chính đáng, hợp pháp và với tính thần trách nhiệm công dân cao.

Cũng trong năm 2009, ông Cù Huy Hà Vũ đã viết bài tố cáo Tòa án Đà Nẵng đã vi phạm nhân quyền nghiêm trong khi mang tướng Trần Văn Thanh đang bị hôn mê do tai biến ra xét xử, đề nghị cách chức và truy tố ông Chánh án Tòa án Đà Nẵng Nguyễn Văn Quận về “tội làm nhục người khác” và “tội ép buộc nhân viên tư pháp làm trái pháp luật”.

Ngày 14/9/2010 Tiến sĩ Hà Vũ lại có đơn kiện TT Nguyễn tấn Dũng về việc ban hành Nghị định số 136/2006/NĐ-CP cấm công dân khiếu nại tập thể, trái Hiến pháp và Pháp luật. Rồi cũng trong năm 2010, văn phòng luật sư của hai vợ chồng ông đã dũng cảm nhận lời bào chữa cho sáu giáo dân Cồn Dầu bị truy tố với tội danh ”chống người thi hành công vụ và gây rối trật tự công cộng”. Ông Vũ cũng nhiều lần trả lời phỏng vấn trên các đài thuộc kênh thông tin tự do, yêu cầu xóa bỏ Điều 4 Hiến pháp, tố cáo nhà cầm quyền Việt Nam vi phạm các quyền tự do dân chủ của công dân mà cụ thể là tố cáo Phó Tổng Cục trưởng Tổng Cục An ninh Trung tướng Vũ Hải Triều về tuyên bố của ông Vũ Hải Triều đã đánh sập 300 trang mạng.

Đó là vài sự kiện nổi bật liên quan đến hoạt động đấu tranh bảo vệ môi trường và nhân quyền của tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ. Những việc ông làm đều dựa trên luật pháp (dù nền luật pháp Việt Nam hiện nay còn vô số điều đáng nói), hợp nhân tâm và đúng với thông lệ quốc tế. Thử hỏi khắp Việt Nam này, có mấy người dám làm những việc trọng đại với tri thức phong phú và tấm lòng rộng rãi như ông. Vậy mà không hiểu giáo sư Ngô Bảo Châu đã có ý gì khi nói: “Những lý lẽ ông đưa ra tôi cũng không thấy có tính thuyết phục đặc biệt”?

Trong phiên tòa 4/4 vừa qua, Hồi đồng xét xử vụ án ông Cù Huy Hà Vũ đã vi phạm trắng trợn điều 214 Bộ luật tố tụng hình sự Việt Nam khi họ từ chối công bố các tài liệu được cho là chứng cứ chống lại ông Vũ. Về điều này giáo sư Châu cho rằng: họ cẩu thả, “làm cho xong việc” và sợ hãi tranh luận.

Thứ nhất, tôi đồng ý với ông giáo sư khi ông cho rằng ở đây có sự sợ hãi tranh luận. Nhưng có lẽ ông chưa nói đầy đủ khi cho rằng Hội đồng xét xử sợ tranh luận. Hội đồng xét xử là người của chế độ, trước phiên tòa, họ là người đại diện cho chế độ, nói lên tiếng nói và bảo vệ quyền lợi chế độ. Vậy thì khi họ sợ hãi tranh luận thì điều đó cũng có nghĩa là cái chế độ này sợ hãi. Về cả mặt lý luận tư tưởng lẫn thực tiễn khách quan, sự tồn tại của chế độ này là cả một điều nghịch lý to lớn. Có ai không sợ hãi khi công lý, lòng người và sự thật không đứng về phía mình, dù kẻ đó có trong tay hàng ngàn đại bác, xe tăng, và hàng triệu Công an, Quân đội? Có ai không sợ hãi khi đối diện với một nhân cách lớn, một con người đại diện cho lòng dân, cho sự tiến bộ, đã tranh đấu hết mình cho công lý và sự thật, đặc biệt là khi gần đây một số chế độ độc tài lần lượt sụp đổ khi sự tồn tại không hợp lòng dân của họ đã đến đoạn đường cuối? Cả chế độ này đã, đang và sẽ sợ hãi những người con đất Việt đầy tài năng trí tuệ và có đủ cả sự can trường như ông Vũ, chứ không chỉ có mấy ông Thẩm phán và Hội thẩm tép riu.

Thứ hai, tôi không thể nào đồng ý khi giáo sư Ngô Bảo Châu cho rằng, Hội đồng xét xử đã cẩu thả trong việc xét xử. Họ không hề cẩu thả, thậm chí còn rất cẩn thận. Hơn nữa, tất cả mọi diễn tiến và kết quả ở bất cứ một phiên tòa nào ở Việt Nam hiện nay, đặc biệt là các phiên toà liên quan đến chính trị đều được xem xét ở hậu trường rất cẩn thận, nghĩa là mọi thứ đã được ngầm thỏa thuận và quyết định ở hậu trường trước khi phiên tòa bắt đầu. Các phiên tòa chỉ là một màn kịch, một trò hề công lý diễn ra cho công luận xem chơi. Hãy suy xét bằng tư duy logic để thấy rằng người ta không cẩu thả như giáo sư Châu nói. Trước tiên, Hội đồng xét xử là người phục vụ (và có liên đới quyền lợi với) chế độ, làm sao họ cẩu thả khi xét xử một vụ án liên quan đến uy tín và động chạm nghiêm trọng đến quyền lợi chế độ? Thứ nữa, khi bất cứ việc gì được sắp xếp từ trước thì chắc chắn nó luôn được xem xét cẩn thận bởi nhiều người với sự chỉ đạo thống nhất từ cấp trên; chỉ khi nào một phiên tòa được diễn tiến tự nhiên (như các phiên tòa dưới hệ thống Thông  luật Anh- Mỹ chẳng hạn), không có sắp đặt trước thì khi sai sót xảy ra chúng ta mới có thể quy kết  cho trình độ chuyên môn và mức độ cẩn thận của Thẩm phán. Theo tôi, phiên tòa xử tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ được chuẫn bị cực kỳ công phu, không những trong phiên tòa mà cả ngoài phiên tòa Công an dày đặc, kiểm soát mọi biểu hiện của người dân đến xem, và đã có rất nhiều người bị bắt, bị đánh…(theo RFA). Nhà cầm quyền Việt Nam đã thẩm định và tiên liệu kỹ lưỡng về phản ứng của người dân trong nước cũng như cộng đồng quốc tế để đối phó.

Tiếp theo giáo sư Châu cho rằng: “Trong trường hợp này, rất nên tạo điều kiện cho ông ta (quan tòa) chuyển sang công tác khác, phù hợp hơn”. Cách chức một hai người có lỗi chỉ là sự giải quyết bề nổi, họ chỉ như những “con dê tế thần” của chế độ (lâu nay phương pháp này thường được nhà cầm quyền Việt Nam dùng khi có scandals). Sự ra đi của họ tạo sự chính danh ảo, sự chính danh mỵ dân cho những người còn tiếp tục cầm quyền. Vậy thì sự ra đi này có giải quyết được tận gốc vấn đề hay không? Hỏi cũng là để trả lời!

Giáo sư Ngô Bảo Châu đã viết một câu kết khá ấn tượng: “Không thể lấy sự cẩu thả và sự sợ hãi làm phương pháp bảo vệ chế độ”. Câu nói này thật hay và có gì đó mang hơi hướng triết lý nhưng thiết nghĩ những người cộng sản từ trước nay chưa bao giờ bất cẩn với sự sống còn của mình. Thay vì nói điều này với Hồi đồng xét xử phiên tòa 4/4, giáo sư Châu nên nói điều này (trừ cụm từ “sự cẩu thả”) với  Bộ chính trị và những người cầm quyền chóp bu thì tốt hơn. Tôi thấy thật không công bằng khi cứ đổ lỗi cho mấy ông Thẩm phán và Hội thẩm.

Là một người còn quá trẻ, thật sự tôi không tự tin lắm với việc viết phản biện nhắm vào một cá nhân, hơn nữa lại là một cá nhân nhiều thành tựu và uy tín như giáo sư Châu. Thế nhưng, cũng mượn lời ông, tôi muốn nói rằng chúng ta không nên sợ hãi tranh luận. Bởi sự thật có thể là nhiều mảnh ghép, chứ không nhất thiết phải là đúng hay sai. Tranh luận giúp chúng ta tìm ra nhiều mảnh ghép của chân lý, do đó việc tiếp cận nó sẽ dễ dàng hơn. Và chân lý đạt được thông qua lý luận luôn là thứ cần thiết để tạo nên sự canh tân ngoạn mục trong mọi lĩnh vực : chính trị, văn hóa, xã hội, khoa học…

Tam Kỳ, ngày 7 tháng 4 năm 2011

© Huỳnh Thục Vy

© Đàn Chim Việt

 

 

142 Phản hồi cho “Cù Huy Hà Vũ- lương tâm thời đại”

  1. VUVAN says:

    Đưng khinh thường bấc cứ ai dù học cao hay dân ngu cu đen ở xứ tôi kể cả tôi thành phần nông dân ít học,ăn thua cái tâm con người khi làm .,ít học thì làm theo hướng dẩn kẻ hoc cao,hoc cao thì làm chuyện lớn ,khi làm thì xem việc lợi ích cho riêng mình hay cho tất cả mọi người .Trước nhà cầm quyền ,quyền sinh sát trong tay màCHHV dám lên tiếng góp ý,thưa TT và các CBCS thì quả là người không tầm thường,xem là Anh hùng củng không có gì sai .Mấy ai làm được như thế vì dân,vì nước mà phải cảnh tù đày,Trí thức đâu tất cả rồi,hãy dủng cảm góp thêm tiếng nói ,nói rỏ ràng đừng ẩn ý gì cả,các bạn trẻ thanh niên ,sinh viên tương lai đất nước là của các bạn.

  2. Công Lý says:

    Có lẻ bạn Thục Vy quá trẻ để hiểu được bài viết của GS. NBC. Ở đây có nhiều bạn còm cũng vạy. Chúng ra phải đọc bài viết và đặt trong hoàn cảnh nhất định, và phải suy nghĩ “NBC” là ai.

    Tôi chỉ có một kết luận “Thục Vy” còn quá ngây thơ

  3. motnguoidanviet says:

    Rất ngưỡng mộ bài viết của cô Thục Vy, hình như cô đã nhắc nhở khéo GS NBC về thuyết chính danh chính ngôn của người xưa. GS NBC đã là một người có danh phận được nhiều người kính nể thì ông cần phải giữ tư cách của người quân tử : không nên chê trách phê bình người khi chưa rõ cái tâm cái ý người khác (mà có thể người đó là một anh hùng dân tộc TS CHHV) , lời nói bài viết phải ngay thẳng trong sáng thực thà không uốn lượn, phần nịnh phần chê phần kiếm điềm mặc cho ai hiểu sao thì hiểu. Thành thực mà nói tôi cũng chẳng rõ ý kiến của GS NBC thế nào về việc làm của TS CHHV đúng hay sai đáng khen hay đáng trách. Cô Vy tôi cũng như cô mong được GS NBC tự mình nói rõ hơn về vấn đề này mà theo tôi nghĩ đây là một vấn đề rất quan trọng trong tiến trình xây dựng nền dân chủ Việtnam. Mong lắm thay

  4. Trung Kiên says:

    Huỳnh Thục Vy là một người trẻ nhưng đầy nhiệt huyết và quan tâm nhiều đến quê hương đất nước. Thật đáng khâm phục!

    GS Ngô Bảo Châu là một trí thức thời đại, lời nói của ông nhẹ nhàng nhưng không kém nhạy bén, với những ẩn ý…

    –> Mặc dù GS Châu “không hâm mộ” ông Vũ… “Nhưng với những gì xảy ra gần đây, ông thể hiện mình như một con người không tầm thường“! = khâm phục/ ngưỡng mộ?

    Dĩ nhiên, mỗi người có một lối hành văn và lên tiếng khác nhau, điều quan trọng là cần phải lên tiếng trước những bất công và phi lý do csvn gây ra cho nhân dân và đất nước! Bà Dương Thu Hương lên tiếng bằng cách khác như dưới đây:

    <1) Nhà văn Dương Thu Hương Trước Hiểm Họa Bắc Triều

  5. nguyễn xinh says:

    Đúng như bác Việt Lê Nguyên vừa nói đấy: chúng ta nên nhìn sáng hướng khác để tìm lấy người anh hùng cho mình, cho đất nước. Đừng hoài hơi hy vọng vào ông Ngô Bảo Châu. Ông ấy còn làm gì được nữa khi mà đã ăn lộc, nhậm chức của đảng. Bây giơ blog riêng của ông ấy, ông ấy cũng đóng nốt, có lẽ để được yên thân hưởng lộc, hưởng chức. Chúng ta hãy nghĩ đến Cù Huy Hà Vũ, tìm nhiều cách sáng tạo khác nhau cho công cuộc đấu tranh dân chủ, các bác ạ. Cứ quyết tâm thì cũng có ngày ăn quả.

  6. Chúng ta cần có cách nhìn đúng về nhận xét của Ngô Bảo Châu. Anh là một con người chững chạc, thông minh và can đảm giám nói nên sự thật và chính kiến của mình. Qua đây anh đã khẳng định gián tiếp và cả trực tiếp về phiên tòa xử Cù Huy Hà Vũ là vội vàng, cẩu thả và không tuân thủ luật tố tụng, vi phạm các tiêu chuẩn tối thiểu mà quyền của một công dân được bình đẳng trước luật pháp. Vụ án không đưa ra hồ sơ cáo trạng tức là tự áp đặt của tòa. Các luật sư và người bị xử không được tranh luận công khai bình đẳng về những gì tòa đã tuyên cáo tội của bên bị.
    Mặt nữa Ngô Bảo Châu cũng nói rõ sự bảo vệ chế độ không thể thành công khi dùng đe dọa làm họ sợ. Vạy muốn bảo vệ chế độ thì phải tuân thủ quyền bình đẳng, sự dân chủ và tự do chứ không phải là bằng đàn áp và bắt bớ vô cớ.
    Thật là một sự khẳng định đanh thép có giá trị. Tôi tin là giới trí-thức và cả quan chức có lương tri hiện nay ở Việt nam và mọi người dân sẽ lắng nghe ý kiến khách quan này. Hơn nữa cộng đồng quốc tế cũng đã phản đối và lên án phiên tòa đầy sự áp đặt và vi phạm nhân quyền. Chắc chăn slà dù có trơ như gỗ thớt thì ông Nguyễn Tấn Dũng và các nhà lãnh đạo Việt nam cũng phải thay đổi thái độ hành xử nếu không muốn bị cô lập. Dư luận thế giới nhất là ở Mỹ và ở Châu Âu đang chờ phiên tòa ở cấp cao hơn này. Nếu kết quả vẫn như vậy thì các nhà lãnh đạo Việt nam sẽ gặp sự phản đối không thể ngờ được, thậm chí bị cấm vận không được sang Mỹ và một số nước châu Âu. Hãy chờ xem.
    Nguyễn Cảnh Thông.

  7. Việt Lê Nguyên says:

    GS NBC đã nói được những gì mà ông muốn nói, đủ để cho thấy ông cũng khinh bỉ, coi thường cái trò hề xét xử của nhà nước CS với TS CHHV. Có điều, cũng như Thục Vy, chúng ta, bầy cừu đang bị 1 đàn sói CS bao vây lăm le ăn thịt cần 1 con đầu đàn, 1 lãnh tụ có uy tín không nhất thiết phải là King Kha người nước Vệ hay Hector thanh Troy mà như Sakharov của Lien Bang Xô Viết, Lech Valesa của Balan hay Vaclav Hevel của nước Tiệp để “cứu đàn cừu này” mang lại một nền dân chủ thực sự cho mình và trở thành lãnh tụ của đất nước. Nhiều người chúng ta đang hi vọng (có thể là hão huyền) rằng GS Ngô Bảo Châu sẽ trở thành anh hùng như họ, và chúng ta thất vọng khi NBC không phải vậy. GS NBC không hề có lỗi khi ông chỉ muốn là 1 người tự do, không đi theo lề như 90 triệu con cừu Việt khác, đã chọn sứ mệnh của mình là làm chuyên môn trong lĩnh vực Toán học và chắc ông cũng đang “làm mọi thứ để được đối mặt với số phận, để hoàn thành sứ mệnh của mình trong cuộc đời này.” Chúc mừng ông!
    Nhưng xét về mặt đóng góp cho XH, mang lại những thay đổi tốt đẹp hơn cho đời sống hàng ngày của những người dân lành trên đất Việt này lại là vấn đề hoàn toàn khác. TS Cù Huy Hà Vũ và Huỳnh Thục Vy và những người như Lê Thị Công Nhân, Trương Công Định, LM Nguyễn Văn Lý, BS Nguyễn Đan Quế… và mấy anh Dũng Sĩ Săn Bắt Cướp trên đường phố SG đang có những đóng góp lớn lao hơn nhiều so với cái giải thưởng Fields kia của GS NBC.
    Tóm lại, khi SG NBC chưa được giải Fields, đất nước này cũng đã là 1 khối ung nhọt nhức nhối với đầy dãy những bất công tham nhũng, áp bức cường quyền. Khi ông được giải Fields rồi, nó cũng vẫn vậy. Ông không có lỗi khi làm mọi người thất vọng. Chúng ta cũng chẳng cần phải tự trách mình mà chi nên nhìn vào hướng khác để tìm 1 người hùng cho mình và cho dân tộc mình.

  8. le lac thanh says:

    Các bạn cứ yen chí lớn NBC có nói mạnh hơn nữa cũng chẳng bị phiền phưc gì đâu. Có điều có thể mất đi cái danh hảo, cái lơi đượcchia phần từ bao nhiêu thân xác phụ nữ , bao nhiêu tấm thân cháy nắng của công nhân nông dân góp lai. Cái phần chia này không dễ gì có ở một xã hội công băng. Hy vọng cái tinh thần toán hoc thấm dần- cái chân(thiện mỹ ) sẽ soi sáng cho GS.

  9. Pham Minh says:

    Không biết bài phản biện này của cô Sv Huỳnh Thục Vy có thuyết phục được Gs Ngô Bảo Châu không?
    Vẫn biết thông thường những người có năng khiếu, đam mê khoa học có thể có người không hứng thú chuyện chính trị lắm. Tuy nhiên, dù không hứng thú hay không tham gia chính trị nhưng chủ kiến, lập trường chính trị cũng phải có rõ rệt nhất là những người trí thức như Gs Bảo Châu.
    Xin Gs vui lòng cho biết nhận định của Gs thế nào về những việc làm của lãnh đạo đảng CSVN, đặc biệt là của TT Ng. Tấn Dũng mà Ls Hà Vũ đã chỉ trích, phản đối và gửi đơn kiện?
    Trường hợp ông cũng thấy hành động của lãnh đạo đảng CSVN là hại dân, hại nước thì chúng ta phải có thái độ và hành động ra sao cho thích hợp, cho thuyết phục và được nhiều người hâm mộ?
    Trên tinh thần trao đổi hoặc tranh luận như tác giả Thục Vy gợi ý ở đoạn kết, thiết nghĩ sẽ rất hữu ích để mở mang kiến thức.
    Thành thật cám ơn Giáo sư trước.

  10. Lê Dân Việt says:

    Tôi rất hâm mộ cháu Hùynh Thục Vy, một người trẻ mà đã có những bài viết rất hữu ích cho công cuộc giải thể độc tài CSVN. Một lời khuyên chân thành, cháu hãy làm theo yêu cầu của CA đi để bảo toàn lực lượng cho hồi kết. Nhưng nếu cháu đã tạm lắng xuống, không lộ diện nữa mà CA vẫn quấy nhiễu, hỏi thăm thì lúc đó hãy tiếp tục làm những gì mà cháu đang làm, mà cháu cho là đúng. Chú muốn gửi một chút quà cho cháu. Cháu có thể liên lạc với BBT DCV hay email trực tiếp của chú: ledanviet@hotmail.ca

    Nhân đây xin phép BBT cho gửi cái link của cuộc thảo luận của cá đảng viên “trí thức” CSVN nhưng, độc tài CSVN émp nhẹm không đăng tải vì có rất nhiều điều “nhạy cảm” với chính phủ côn đồ CSVN. Nếu có thể được, xin BBT đăng lên trang chính để mọi người củng trao đỏi. Kính.

Leave a Reply to VUVAN