Xin chớ tiếng bấc tiếng chì đối với bạn ta
Cư dân internet và blog cùng một số chiến sỹ dân chủ trong và ngoài nước vừa có cuộc trao đổi sôi nổi về một số bài viết về phiên tòa xử luật sư Cù Huy Hà Vũ, đặc biệt là về bài viết của nhà toán học Ngô Bảo Châu và những bài nhận xét phê phán bài viết này.
Góp ý, nhận xét, phê phán những bài viết công khai là quyền tự do của mọi người, nhất là của anh chị em dân chủ luôn có tinh thần xây dựng cho nhau; đó cũng là chuyện bình thường trong một xã hội phát triển, tự do. Các cuộc trao đổi tập trung vào bài viết của giáo sư Ngô Bảo Châu, bài phản biện của em Huỳnh Thục Vy, sinh viên luật ở Tam Kỳ; bài nhận xét của cô Nguyễn Tường An sống tại Pháp; và bài của nhà báo tự do Trương Duy Nhất sống ở Đà Nẵng trên mạng của ông mạng tên “Góc nhìn khác”.
Theo thiển ý của tôi, bài của giáo sư Ngô Bảo Châu hay, tốt, khá độc đáo, bổ ích cho phong trào dân chủ; tấm lòng dấn thân cho giáo dục, cho tự do dân chủ của ông là rõ ràng. Ông được đào tạo tại trường lớp thực nghiệm, nơi khuyến khích tư duy mở, chủ động sáng tạo của người học, từng du học ở Pháp và Hoa Kỳ, lập kỳ công trong nghiên cứu toán học cao cấp.
Theo tôi, không nên lên án ông đã nhận nhà của nhà nước là sai, rồi suy luận là do hàm ơn nên không dám mạnh dạn phê bình chính quyền, phải loanh quanh, gượng nhẹ khi phát biểu. Nói vậy là suy diễn chủ quan, không công bằng, khách quan. Việc nhận nhà là quyền tự do của ông, cả gia đình ông đã nói rõ coi đây là tài sản của nhân dân, của xã hội, ông nhận sử dụng để cuộc sống riêng thuận lợi, việc nghiên cứu khoa học, tiếp bạn bè, đồng nghiệp, sinh viên, học sinh, bạn ngành toán quốc tế thuận lợi, không phải do hưởng lạc cá nhân.
Sau khi nhận nhà của nhà nước để ở và làm việc nghiên cứu, ông vẫn kiên trì công khai yêu cầu phải chấm dứt ngay việc khai thác bauxite trên địa bàn chiến lược Tây Nguyên, ông vẫn biểu lộ lập trường vững vàng hết lòng ủng hộ Ls Cù Huy Hà Vũ và đã phát biểu ngay sau khi phiên tòa xử xong một cách “cẩu thả”. Tôi cho rằng chữ “cẩu thả” của ông khá đắt, độc đáo, hóm hỉnh, lại mỉa mai nữa. Tòa án là nơi nghiêm trang, đàng hoàng, mọi sự phải chặt chẽ theo quy định nghiêm cách của từng điều luật, với quy trình xử theo lớp lang chính quy, từ khi khai mạc đến khi tuyên án và bế mạc. Vậy mà việc xử đã sơ sài, tùy tiện, không theo trình tự luật định, không công bố 10 tài liệu chứng cứ, không có biện hộ, cũng không có tranh biện, phớt lờ luật pháp một cách ngang nhiên, thế là «cẩu thả» như trò đùa. Cái ngụ ý sâu sắc như thế, sao lại cho là nhẹ, là không dám lên án mạnh, vì sợ mở miệng mắc quai.
Khi giáo sư Ngô Bảo Châu cho rằng quan tòa đã «sợ hãi», không dám trưng ra chứng cứ, không dám cho bị cáo trình bày, không để các luật sư biện hộ, không dám cho báo chí tham dự… đều là vì sợ, và sợ đủ thứ, sợ bị cáo, sợ luật sư, sợ công luận, sợ công khai, sợ thế giới. Mũi lên án này rất sâu. Vì thường tòa án là nơi đàng hoàng, nghiêm cách, đầy uy quyền và uy lực, có vành móng ngựa, có quan tòa đằng đằng quyền uy, áo đen áo đỏ, quân lính, súng ống ra oai, canh gác chặt chẽ, có toàn quyền sinh quyền sát dựa theo luật trong tay, thường chỉ làm cho bị cáo và người dân sợ. Thế mà ở đây quan tòa, bộ máy xét xử lại sợ hãi. Thế có ngược đời, có hiếm hoi, có độc đáo, có thú vị không.
Nhiều người cho rằng tại sao ông Ngô Bảo Châu không nói rõ nỗi sợ của lãnh đạo đảng và nhà nước, của Bộ Chính trị, những người chỉ đạo vụ xử án phi lý này. Tôi cho rằng không nhất thiết phải nói rõ, nói rõ được là càng tốt, nhưng ông có thể không nói ra, ông chỉ nói trong khuôn khổ phiên tòa. Ai cũng biết là phiên tòa được dàn dựng trước, với chỉ thị, nghị quyết bỏ sẵn trong túi áo theo kiểu tiền chế, «cái cẩu thả» coi thường luật pháp, coi thường công luận là căn bệnh từ trên cao nhất truyền xuống, không nói rõ thì ai cũng nhìn ra. Ý tại ngôn ngoại là thế. Mỗi người có cách nói cách viết theo phong cách riêng. Không nên buộc ai cũng phải viết đầy đủ ý, y như mình mong muốn. Có người viết xúc tích, gợi ý cho bạn đọc ngẫm nghĩ. Xin chớ vội nói thế là sai lầm, là do bệnh sợ hãi cường quyền, là yếu ớt, rồi phủ định cả bài viết có giá trị. Thế là vội, là không công bằng, là chủ quan, rơi vào cực đoan.
Nếu sợ cường quyền, giáo sư Châu đã không thể nói: “không gì có thể làm mất thanh danh, mất danh dự của đất nước, của dân tộc hơn là một phiên tòa như thế”.
Cô Nguyễn Tường An, mới mào đầu bài “Ai sợ hãi? ông quan tòa hay giáo sư Ngô Bảo Châu?” đã cho rằng giáo sư Ngô Bảo Châu rất “ngây thơ về chính trị”. Sao lại nói nặng thế!
Sau đó cô lại nói rằng giáo sư sợ hãi, “tá hỏa vì thấy dư luận thất vọng, phẫn nộ, coi thường ông» khi ông nhận nhà của nhà nước. Sao cô dùng chữ nặng nề đến thế? Giáo sư tỏ ra «sợ hãi,tá hỏa» ra sao? Ông vẫn bình tĩnh, chững chạc đấy chứ. Không nên nhận xét chủ quan, thiếu cơ sở, không công bằng với một trí thức dấn thân, có lập trường dân chủ rõ ràng. Xin nhớ giáo sư Châu đã nhận xét việc nhà nước cộng sản buộc báo chí phải nhất loạt đi bên lề phải rằng: «đi bên lề là thân phận của đàn cừu»! Một cách nói sâu sắc có hình ảnh cho cả người chủ trương cấm tự do báo chí và những người thực hiện, chấp hành.
Việc giáo sư nói: “Tôi vốn không đặc biệt hâm mộ… lý lẽ ông không có tính thuyết phục đặc biệt“, rồi nói tiếp: “nhưng gần đây, ông tỏ ra là không tầm thường“, rồi ca ngợi Ls Cù Huy Hà Vũ như Hector trong chuyện cổ Hy Lạp và Kinh Kha trong truyện cổ Trung Hoa. Thế là ca ngợi đến tuyệt đỉnh rồi còn gì.
Tôi nghĩ giáo sư Châu đã rất thành thật với chính mình. Vì về lý lẽ, ông Cù Huy Hà Vũ đã có chung lý lẽ với hàng ngàn vạn trí thức và các nhà dân chủ khác, giáo sư cũng hâm mộ, cũng được thuyết phục nhưng sự hâm mộ không có gì đặc biệt. “Nhưng”, quan trọng là chữ “nhưng” này, «nhưng gần đây», với những sự kiện mới, qua vụ án, Luật sư Cù Huy Hà Vũ đã tỏ rõ bản lĩnh, nhân cách, dũng khí mà giáo sư nhận ra là cao quý đặc biệt, để ví như anh hùng cổ Hector, như tráng sỹ «một đi không quay về..hề …Kinh Kha». Có sự khen ngợi nào hay, độc đáo, tuyệt đỉnh, «đặc biệt» đến vậy.
Tôi nghĩ với những đối tượng đấu tranh của mình, các chiến sỹ dân chủ vẫn cần giữ thái độ khách quan, công bằng, không suy luận theo cảm tính, càng không tùy tiện chụp mũ, vô tình mang tội vu cáo. Với các bạn dân chủ đồng hành, lại càng thận trọng, tránh phát biểu dễ dãi, tiếng bấc tiếng chì, dễ dãi tùy tiện, vô tình gây rối cho hàng ngũ mình, làm chính quyền độc đảng thích thú.
Riêng về bài viết “Ngô Bảo Châu và sự sợ hãi” của ông Trương Duy Nhất, tôi rất băn khoăn, không rõ ông là người có chính kiến ra sao, đứng trên lập trường nào, có xu hướng dân chủ rõ ràng không?
Ông từng là nhà báo, làm báo địa phương Quảng Nam – Đà Nẵng thì phải, nay làm Blog riêng, mang tên “Góc nhìn khác”. Ông thóa mạ các nhà dân chủ, gọi mỉa là “các nhà dân chửi”, ông nhận xét trong hàng ngũ dân chủ, không một ai có tư duy đúng, cũng không ai có dũng khí cả. Trong khi có biết bao anh chị em dân chủ đáng quý trọng. Thế có là cực đoan không? Tuy ông nói là quý trọng giáo sư Ngô Bảo Châu, nhưng lại đưa tin là giáo sư là kẻ sợ hãi do bị lên án tới tấp bởi các nhà dân chủ, rằng cái blog “Người yêu toán” của giáo sư Châu chịu cả “núi mắng chửi” “rủa xả”, “tràn ngập comment khủng, giận dữ”, bị hàng “núi danh từ tục tĩu, hằn học”, hàng núi bài trên mạng (!) từ các nhà dân chủ “sủi bọt mép”… Tất cả đều là nói quá, thêu dệt, không có thật.
Chưa hết, ông Trương Duy Nhất còn mỉa mai rằng phong trào dân chủ ở Việt Nam là không có triển vọng gì, người ta mong một kiểu cách mạng Hoa Nhài nhưng sẽ “chỉ có hoa cứt lợn”.(!)
Cuối cùng ông mỉa mai chua cay sư Cù Huy Hà Vũ: “tôi nghe câu nói của ông Vũ trước tòa án ‘Nhân dân và Tổ quốc sẽ phá án cho tôi’ mà không nhịn đươc cười”. Nay ai cười ai đây, thưa ông!
Tất nhiên ông Trương Duy Nhất có quyền tự do nói và viết, và cười… Nhưng ít nhất cũng xin ông tôn trọng sự thật và bạn đọc trên Net. Xin cho biết “hàng núi mắng chửi, rủa vả, hàng núi comment khủng” trên mạng, hàng núi danh từ tục tĩu, hằn học gửỉ cho giáo sư Ngô Bảo Châu là ở đâu vậy? Có thật không? Ông muốn có một “Góc nhìn khác” thì xin cứ việc, nhưng xin hãy là một blog, một mạng lương thiện, trung thực, một góc nhìn tự trọng và tôn trọng người đọc.
Giáo sư Ngô Bảo Châu đã đóng Blog của mình, tạm biệt bạn bè một thời gian. Thật đáng tiếc. Rất đáng tiếc vì blog của ông đang đông khách, rất bổ ích cho việc nghiên cứu toán học, cho các bạn trẻ.
Chắc là giáo sư không muốn sa đà vào những cuộc tranh cãi phức tạp sẽ chỉ rắc rối thêm, dễ làm phiền lòng những người trung thực có thiện chí, chỉ làm cho kẻ cầm quyền thô bạo và kẻ theo đuôi họ hý hửng. Đây là tư cách đàng hoàng của kẻ sỹ, không tự ái khi bị hiểu lầm, không dính vào chuyện cá nhân bị phiền toái. Sao ông Nhất lại chụp cho giáo sư là sợ hãi. Ông bênh giáo sư hay là trên thực tế vào hùa với những kẻ dìm và bôi bác giáo sư?
Mong rằng các bạn bè dân chủ tự do của giáo sư Ngô Bảo Châu, của luật sư Cù Huy Hà Vũ qua đây rút kinh nghiệm, biết đọc và thưởng thức, đánh giá tỉnh táo, khách quan, công bằng các bài viết của nhau, không vụng dại cắt xén, bắt bẻ từng câu, từng chữ, đặt ra ngoài văn cảnh, rồi tiếng bấc tiếng chì vội vã, tùy tiện, chỉ phơi bày sơ hở cho kẻ xấu phá rối và phá hoại, vô tình tiếp sức cho nhà cầm quyền đàn áp phong trào dân chủ đang lên, không có sức gì ngăn nổi.
Nguồn: Blog Bùi Tín (VOA)
Thưa bác Bùi Tín, đọc blog của ông Trương Duy Nhất cháu tin là ông ta đang cố gắng làm tổn hại cho phong trào dân chủ và gây chia rẽ càng nhiều càng tốt. Vì vậy người yêu dân chủ và yêu nước phải cẩn thận hơn, trí tuệ hơn, đừng vì những “tiếng bấc tiếng chì” mà nhụt chí. Nhìn vào đất nước chỉ thấy Nhà nước và đảng CS làm hại dân, từ PMU 18, Vinashin, tham nhũng, ngu dân đến phá hoại môi sinh, cướp đất người nghèo. Những người yêu nước muốn điều gì tốt đẹp cho dân cho nước như bênh vực dân oan, bảo vệ biên giới, đảo, … đều bị bắt giam để triệt tiêu những tiếng nói công chính. Vào lúc LS CHHV bị kết án bất công, uy tín của ông lên cao và hầu hết người Việt trong ngoài nước đều ngưỡng mộ ông, thì hai bài viết của ông Truơng Duy Nhất đã làm nhục phong trào dân chủ rất tai hại. Nhưng cháu nghĩ thiên bất dung gian thưa bác, không ai còn ngây thơ để bị các trò này lừa nữa. Khi cháu đọc các bài của ông Nhất và các comments cháu thấy họ đã quá trớn đến nỗi tự làm rớt mặt nạ rồi. Bác yên tâm là thế hệ của chúng cháu cũng đã nhìn ra sự thật trong chuyện này. Cháu cám ơn bác đã viết bài và kính chúc bác khoẻ.
Minh Tuấn
Đối với đa số người trong nước,tranh luận hay phản biện là một việc gì to tát qúa đến nỗi họ dễ trở thành dị ứng rồi đi đến chổ bôi bác như TDN.hay một số rất ít trên diễn đàn này,trong khi trong thực tế đó là điều bình thường trong xã hội dân chủ tự do.
Sở dĩ bài viết của gs.NBC.vẫn còn được phê phán là vì nhiều người cho những nhận định trong đó
chưa được rõ ràng theo cái nhìn của họ và họ có lý chứ không phải vu vơ vô bằng cứ.Tuy nhiên,nếu
phân tích kỹ và tự đặt mình vào hoàn cảnh của gs.NBC.thì chúng ta có thể thông cảm với ông được,
vì ông nói trong vị thế của người không có hoàn toàn tự do như những người ở ngoài.Mặt khác,cũng
không thể lợi dụng bài viết của NBC.để lăng mạ hay sỉ nhục tất cả những người VN.ủng hộ dân chủ
như TDN.đã làm một cách hồ đồ và bất công.
Về ý kiến chê bai dân chủ Tây phương,lại càng lố bịch và cường điệu hơn nữa.Nhà nước VC.cũng
từng miệt thị và khinh bỉ dân chủ phương Tây trong khi một cách ngược ngạo,chúng lại vồ vập bám riết lấy ĐỘC TÀI phưong Tây là chủ nghĩa CS.Do đó,phản ứng trái ngược như thế cũng đã chứng tỏ
cái kiểu lý luận bất nhất,mâu thuẫn của chúng trong ý đồ “muôn năm trường trị” nhưng có người gọi
là công dân VN.,ở trong và ngoài nước,cũng nói cho sướng miệng khi chưởi bới tràn lan tất cả mọi người ủng hộ dân chủ.
Đó là một cách gián tiếp về phe bạo quyền để đánh phá phong trào dân chủ.Cách này xem ra thiếu
lương thiện,thậm chí vô đạo và bộc lộ sự vô cảm đối với đại đa số đồng bào chúng ta.
Thị Phi
Bàn cãi về Ngô Bảo Châu là chuyện thị-phi, tôi đã không muốn tham gia. Đọc các nhận xét dưới bài này, tôi trân trọng những tình cảm của quý vị đối với Cù Huy Hà Vũ.
Nhân bài của bác Tín, tôi xin có ý kiến ngắn:
- Việc Ngô Bảo Châu lấy danh xưng là „Hoà Thượng Thích học toán“ là thể hiện sự khiếm khuyết văn hóa. „Hòa Thượng“ là một chức danh cao quý của người tu sau nhiều chục tuổi hạ. Tự đặt cho mình chức danh đó là một sự cao ngạo rất nên tránh.
- Văn hóa và đạo lý xác nhận: Nếu thày và trò ngang nhau về TÀI, thì trò vẫn kém thày NỬA ĐỨC – Đó là công lao tu tập và truyền học. Đánh giá tài cao hơn đức để đặt ai đó làm „ông“ là đã làm cho người đó đi vào đường lầm lạc.
- „Giáo sư“ là chức danh do chính quyền (có thể là một cơ quan như trường học) phong cho và có gia trị làm danh xưng cho những người trực tiếp học. Đối với xã hội, một người có tài, đức và cống hiện được thừa nhận thì có thể được gọi kèm như một sự trân trọng công đức đó. „Yêu em, anh để trong lòng“ – Cứ xưng xưng trìu mến với người mình yêu mến trước công luận nhiều khi cũng là cách làm hại theo một kiểu khác.
- Tôi luôn tâm niệm lời dạy của Cụ Phan Châu Trinh là „Đông tay vỗ nên bộp“; Tôi cũng trân trọng tài năng của một người trẻ là Ngô Bảo Châu. Viết thế này là chuyện „cực chẳng đã“, nhưng tôi mong điều tốt đẹp cho Bảo Châu và của chúng ta nói chung.
- Nếu Cù Huy Hà Vũ nói và làm những điều chúng ta mong muốn, chúng ta hãy dồn tâm lực để anh sớm được tự do.
Trân trọng.
Tôi không nghĩ GS Châu có ý miệt thị đạo Phật dưới con mắt tôi là một Phật tử . GS Châu lấy nick là Thích Học Toán, mà chúng ta ai cũng biết Thích là pháp danh khi người Phật tử quy y được sư phụ của mình đặt cho nên vì thế GS có ý khôi hài gọi mình là hòa thượng. Thường các Phật tử có thể gọi các vị chân tu là sư, sư phụ, mà sư hay sư phụ cũng dùng để gọi cho “thầy”. GS Châu dạy toán thì là thầy, là sư phụ , lại có nick là Thích Học Toán nên tự gọi là Hòa Thượng cũng là điều Okay. Vả lại, nếu GS Châu gọi mình là hòa thượng, đủ biết tinh thần Phật Giáo tiềm tàng khá mạnh trong dân chúng VN và người Phật tử không câu nệ ngay cả những tiếng đùa không ác ý cũa dân gian.
Tôi hoàn toàn nhất trí với nhận xét của Bùi Tân Phong, nhân đọc Tiền Vệ thấy có bài viết ngắn của bac Phùng Tường Vân phản hồi lời hay ý sâu về “Ngô Bảo Châu”, xin mạn phép bác Tường Vân trích ra đây để rộng đường dư luận.
Vụ án Cù Huy Hà Vũ, màn tạm kéo xuống, để lại một loạt vỹ thanh kỳ dị mà kỳ dị nhất có lẽ là khởi đi từ lời tuyên bố rất nặng chất “Bố Già, khệnh khạng”, phách lối, lên gân và phủ nhận người khác (ở đây là ông Cù Huy Hà Vũ), của một nhà Toán Học Lý Thuyết lừng lẫy, GS Ngô Bảo Châu.
Tôi không có gì để phản đối GS Châu về lập trường mà ông bảo vệ, hoặc sự làm dáng, làm ra vẻ khôn ngoan của ông, nhưng mấy câu mào đầu ông cố lên gân cho lời tuyên bố của mình có một sức nặng và sự quan trọng mong đợi, tôi xin thưa thực nó vụng về lắm. Ông là một nhà Toán Học tài danh, nhưng rõ ràng ông chưa đủ độ “chín”, tuổi đời của ông cũng chưa đủ “muồi” để có được những lời tuyên ngôn chững chạc như cơ hội thứ nhất vừa qua đã hiếm hoi cống hiến cho ông.
Tôi nghe một vài anh chị em mà tôi có quen biết ở Đại Học Toulouse kể chuyện là sau vụ được ông Phó Thủ Tướng đến nhà “nắn chân, nắn gối”…, tặng “bút máy” và sau đó là tặng căn hộ 12 tỷ… gia đình ông Châu có “sắm sanh vàng hương” đi Ba Đình “cúng cụ”. Lại nhớ đến một tấm ảnh, ông Châu khép nép đứng bên cạnh ông nguyên Tổng Bí Thư Đỗ Mười khi nhận được một học bổng gì gì đó…, mới thấy rằng muốn lớn hơn cần có thời gian và bản lãnh chứ những thành tích khoa học dù lừng lẫy là không đảm bảo.
Vừa vui, vừa buồn… (tôi lại vừa ốm nặng mới trở dậy) nhưng những vui buồn mong sao giúp chúng ta lớn lên đi. Tôi mở sang chuyện này không dám có ý lớn lối gì mà mong nêu một nhận định (bên lề) rất bực dọc về phiên tòa Cù Huy Hà Vũ ấy. Tôi là môt nhà Luật Học thực hành đã tham dự nhiều vai trò khác nhau của hệ thống Pháp Đình. Tôi thấy cái ông Chánh Án phiên toà hôm ấy, ông ta thật đáng kể là ở bên kia sự ngọng nghịu và non yếu. Bỏ qua khía cạnh pháp lý, tôi muốn nói tới cái văn hoá pháp đình: có đời thuở nhà ai ở một Tòa Án như thế, có ký giả quốc tế, có nhiều luật sư tham dự và hình như có cả những nhà luật học tham dự để tìm hiểu pháp chế của quý vị, cái văn hoá pháp đinh của quý vị, thì thưa ông Chánh Án Nguyễn Hữu Chính, trước khi gõ chiếc búa chấm dứt phiên tòa, tối thiểu ông phải nói được một câu đại khái như sau:
“Thưa Quý Vị,
Tòa đã bế mạc sau khi xem xét và làm tròn trách nhiệm của mình, nhân danh Chánh Phủ Nước Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam người đã Ủy Nhiệm tôi trong nhiệm vụ Chánh Thẩm, tôi xin được cùng các đồng nghiệp của tôi cảm ơn quý vị ký giả báo chí ngoài nước đã đến đất nước chúng tôi làm nhiệm vụ tường thuật. Tôi cũng xin cảm ơn cac Luật Sư biện hộ và Luật Sư tham dự, quý vị đã có đóng góp nhất định của quý vị vào sự thành công của Phiên Tòa”.
Phùng Tường Vân
Mến gửi bác Bùi Tín,
Đọc bài của bác, rất hiểu tâm tư của bác, nhưng tôi thấy có những điểm không chính xác:
- Bác viết: Sau khi nhận nhà của nhà nước để ở và làm việc nghiên cứu, ông vẫn kiên trì công khai yêu cầu phải chấm dứt ngay việc khai thác bauxite trên địa bàn chiến lược Tây Nguyên.
Xin thưa với bác: thứ nhất, về việc nhận nhà, ông Châu đã không giữ lời hứa, thay vì làm sử dụng căn hộ làm nhà khách cho khách mời Viện Toán như ông ấy tuyên bố, ông ấy đã cho gia đình đến ở. Thứ hai, ông ấy viết thư phản đối chính phủ về dự án khai thác bô-xit là chuyện từ lâu rồi. Sau khi nhận nhà, ông ấy im lặng hoàn toàn về vụ này. Những lần được gặp thủ tướng và phó thủ tướng, ông ấy không dám đả động câu nào. Sau bài Về sự sợ hãi, ông ấy đã quá sợ, nên qua hai đợt ký vào kiến nghị trả tự do cho ông CHHV, đều không thấy chữ ký của ông ấy.
- Bác viết: sau khi bị dư luận phản đối về vụ nhận nhà, ông Châu có thái độ bình tĩnh, chững chạc.
Xin thưa với bác: nếu ông Châu bình tĩnh và chững chạc thì đã không đột ngột khóa phần comment trong blog lại, không tự vỗ ngực: tôi xứng đáng với căn hộ phần thưởng ấy. Xứng đáng là thế nào? Luật nào cho phép? Ông Châu đã ở nước tự do, ông ấy phải biết rằng chỉ trong các chế độ độc tài, lãnh đạo mới tự ý lấy tài sản chung ban phát cho đám tay sai.
- Bác viết: giáo sư Châu đã nhận xét việc nhà nước cộng sản buộc báo chí phải nhất loạt đi bên lề phải rằng «đi bên lề là thân phận của đàn cừu».
Xin thưa với bác, mục đích của câu này là để ông Châu có thể nhập nhằng hưởng lợi được từ cả hai lề: từ lề phải thì bổng lộc, chức tước (ông ấy vừa lên chức viện trướng viện toán cao cấp đấy bác ạ), còn từ lề trái thì tiếng thơm lâu dài (tự do, dân chủ, bình đẳng…). Nhưng ông ấy lại tráo trở cố tình đánh đồng lề trái lề phái thành cừu hết!
– Bác viết: Nếu sợ cường quyền, giáo sư Châu đã không thể nói: “không gì có thể làm mất thanh danh, mất danh dự của đất nước, của dân tộc hơn là một phiên tòa như thế”.
Nhưng bác lại quên mất cái câu quan trọng mà ông Châu cài vào cuối cùng: Không thể lấy sự cẩu thả và sự sợ hãi làm phương pháp bảo vệ chế độ. Ông ấy còn muốn bảo vệ cái chệ độ này lắm, bác ơi. Ông ấy đang chê ông quan tòa chưa biết cách bảo vệ chế độ đó thôi, chứ còn chế độ bản chất là tốt đẹp.
Bài của ông Trương Duy Nhất thì không cần bàn, mất thời gian bác ạ. Ai bây giờ cũng rõ ông Nhất làm cho lề nào rồi.
Thiển nghĩ: bác có nhã ý gọi ông Châu là bạn, tôi chỉ sợ ông ấy nghe xong rồi chạy mất dép, bạn với phản động Bùi Tín thì CA cho đi tù sớm.
Quên nhanh ông Châu đi bác ạ. Trong hành trình dân chủ, thiếu gì nhân vật đáng trân trọng hơn nhiều.
Đúng Bùi Tín là nhà báo cho cs trước đây không rỏ ông tự ly khai vì nhiều lý do hay là trong lúc liên xô tan rả .nhưng ông viết nhiều bài rất mâu thuẫn về quan điểm của riêng ông đặc biệt về đường lối của cộng sản bao nhiêu năm ông đã sai lầm theo cs .nhưng thưa ông dẫu ông có giỏi bằng cách nào thì cũng không thể nếu kéo giáo sư NBC về phía dân tộc được. có đồng tình hay phản đối Ông NBC là người giỏi toán.hơn nữa ông được cái giỏi đó là nhờ rèn luyện tại việt pháp hoặc mỹ không nên tăng bốc lắm .thà ông Châu im lặng theo đuổi nghề của ông không ai chống đối,nhưng khi ông muốn phê phán vụ án chính trị là ông phải nhìn lại ông ta có làm gì cho dân tộc chưa,mà lại nhận nhà của dân là không đúng .nhưng tất cả đảng viên đảng cs điều nhận nhà của chính quyền vnch trước đây. không khác nào công ty quốc doanh những năm gần đây cs thay đổi ,khổ phần hóa công ty quốc doanh thành từng phần nhỏ để dể bỏ túi.cái giải thưởng của ông Châu không quan trọng cho dân việt nam bằng hai cái bao cao xu của ông Vũ và khí phác của ông Vũ
Có thể lẫn trong tiếng chì tiếng bấc ấy là tiếng nói của các đ/c ta, đang lãnh nhiệm vụ cao cả là phân hóa nội bộ trong nhân Việt Nam như đ/c chủ tịch Nguyễn Minh Triết đã từng phân hóa nội bộ ông Obama với nhân dân Hoa Kỳ đấy.To6i tin rằng thông minh xuất chúng như GS Ngô Bảo Châu không dễ gì bị đ/c ta, những con cừu non đang đứng bên lề phải lửa đâu.
Thấy cả ông Bùi Tín lẫn ông Lê Diễn Đức viết bài phản bác ông Trương Duy Nhất, nhưng không đưa đường link, thành ra không biết ý ông Nhất thế nào.
Mỗi ngày có hàng trăm bài viết về dân chủ, mà chủ yếu là chửi nhau, thành ra không sao đọc cho hết.
Nếu quả thật ông Nhất chê các nhà dân chủ là Tư Duy sai lầm và thiếu Dũng Khí, thì tôi chia sẻ với ông một nửa.
Với các nhà dân chủ ở Hải Ngoại thì tôi chả biết Dũng Khí của họ đến đâu, vì ngồi ở ngoài này mà chửi cộng sản vung xích chó thì cũng sướng, giải toả được tâm lý, tự cảm thấy mình đang làm việc cao quí, mà lại chả có hại gì… Nhưng tư duy của những người này thì đáng ngờ lắm, nhất là những người cứ bệ nguyên xi như những câu nói hoành tráng đẹp đẽ của các chính trị gia phương Tây rồi coi như “thánh kinh dân chủ”. Chẳng mấy ai tư duy bằng cái đầu của chính họ, chỉ thấy trích dẫn ông da trắng này với ông da đen kia.
Họ không chịu nhìn một sự thực là ngay cả Obama trước khi lên ngai thì đầy những mỹ từ như Hi Vọng hay Đổi Thay, nói năng như hiền triết, nhưng lên Ngai rồi thì hành xử có khác gì Bush đâu? Dân chủ hay Cộng hoà của Mỹ thì cũng là để phục vụ cho Quyền lực và Quyền lợi của “the Business Elite”.
Với những nhà dân chủ trong nước, nhất là những người đã phải đối mặt với tù đày, thì quả thật họ có Dũng Khí lắm, so với họ thì Tâm Bảo tôi – và e là cả ông Nhất nữa – chắc chỉ là những kẻ thích ôm đít vợ rồi ngồi nhà tán phét qua bàn phím thôi.
Dũng Khí họ – những nhà dân chủ trong nước – thì có thừa. Nhưng Tư Duy của họ thì thật sự viển vông lắm. Những bài viết của họ thường không xuất phát từ sự hiểu biết sâu sắc Tâm Tư của những tầng lớp nhân dân, chẳng phản ánh nhu cầu của Thanh Niên hay của người dân lao động, càng không có sự chia sẻ của giới trí thức có học. Những bài viết của họ thường là xào xáo lại ý tưởng của các chính trị gia phương Tây mà sau chiến tranh lạnh thì dương cao lá cờ Dân Chủ và Nhân Quyền làm tiên phong cho đội quân Tài Phiệt và Công Nghiệp đi chinh phục lại thế giới.
“những người cứ bệ nguyên xi như những câu nói hoành tráng đẹp đẽ của các chính trị gia phương Tây rồi coi như “thánh kinh dân chủ””. Uncle Ho did studied theories and practices of Marx, Lenin and Mao, did he not? Smart people learn from other people’s successes and mistakes instead of making the mistakes that others have done.
“Chẳng mấy ai tư duy bằng cái đầu của chính họ, chỉ thấy trích dẫn ông da trắng này với ông da đen kia”. How do you know that other people do not think and learn? If they cite work done by others or their profound thoughts, does it matter if the thinkers/workers/teachers are black or white?
Họ không chịu nhìn một sự thực là ngay cả Obama trước khi lên ngai thì đầy những mỹ từ như Hi Vọng hay Đổi Thay, nói năng như hiền triết, nhưng lên Ngai rồi thì hành xử có khác gì Bush đâu? Dân chủ hay Cộng hoà của Mỹ thì cũng là để phục vụ cho Quyền lực và Quyền lợi của “the Business Elite”.
Với những nhà dân chủ trong nước, nhất là những người đã phải đối mặt với tù đày, thì quả thật họ có Dũng Khí lắm, so với họ thì Tâm Bảo tôi – và e là cả ông Nhất nữa – chắc chỉ là những kẻ thích ôm đít vợ rồi ngồi nhà tán phét qua bàn phím thôi.
Dũng Khí họ – những nhà dân chủ trong nước – thì có thừa. Nhưng Tư Duy của họ thì thật sự viển vông lắm. Những bài viết của họ thường không xuất phát từ sự hiểu biết sâu sắc Tâm Tư của những tầng lớp nhân dân, chẳng phản ánh nhu cầu của Thanh Niên hay của người dân lao động, càng không có sự chia sẻ của giới trí thức có học. Những bài viết của họ thường là xào xáo lại ý tưởng của các chính trị gia phương Tây mà sau chiến tranh lạnh thì dương cao lá cờ Dân Chủ và Nhân Quyền làm tiên phong cho đội quân Tài Phiệt và Công Nghiệp đi chinh phục lại thế giới
ĐÁP LỜI ÔNG NGUYỄN TÂM BẢO
Lời ông Tâm Bảo rất hay
Chính tâm ông bảo nói này nói kia
Chữ tâm rõ sáng kia kìa
Bảo ông nói đúng khỏi chia lòng người
Khen ông không sợ ai cười
Khen ông để biết ai người chê ông ?
VHT
NTB à !
Đành rằng Mô hình DÂN CHỦ Mỹ, Pháp, Đức, Anh, Thụy Điển, Na Uy .. .. chưa phải tuyệt đối là THIÊN ĐƯỜNG nhưng nó gấp 1.000.000 lần cái xã hội khốn nạn THỜI ĐỒ ĐỂU ở VN và ngay cả thầy TÀU của nó !
Tổ quốc Việt Nam có những thằng như NTB ; gs Nguyễn Tiến Dũng ở Pháp, gs Nguyễn Văn Tuấn ở Úc và các gs lập lừng tranh tối tranh sáng thái độ 2 mặt 1000 mặt (ngay cả cái tên gs Giải Cánh Đồng Bất tận ) của bọn trí ngủ trí ngu THÌ KHÔNG LẠ GÌ suốt hơn 4.000 bọn thầy đồ nô lệ bán óc nuôi trôn này chỉ đưa Tổ quốc Việt Nam đến NGHÈO HÈN LẠC HẬU !
Dũng Khí họ – những nhà dân chủ trong nước – thì có thừa. “Nhưng Tư Duy của họ thì thật sự viển vông lắm. Những bài viết của họ thường không xuất phát từ sự hiểu biết sâu sắc Tâm Tư của những tầng lớp nhân dân, chẳng phản ánh nhu cầu của Thanh Niên hay của người dân lao động, càng không có sự chia sẻ của giới trí thức có học. Những bài viết của họ thường là xào xáo lại ý tưởng của các chính trị gia phương Tây mà sau chiến tranh lạnh thì dương cao lá cờ Dân Chủ và Nhân Quyền làm tiên phong cho đội quân Tài Phiệt và Công Nghiệp đi chinh phục lại thế giới.” Are you saying that it is wrong to advocate ” Dân Chủ và Nhân Quyền” and the status “quo” in Vietnam is OK when :i) any ordinary person can be harassed, beaten up and killed by police for trivial things like not wearing a motocycle helmet ii) workers can be put in jail for fighting for their working conditions, iii) Farmers’ land being appropriated without fair compensations, iv) human rights, including freedom of expression, are forbidden, v) arbitrary arrest and kangaroo court’s trials etc etc…all imaginative nasty things can happen to anyone…If you think it is acceptable, then, I do not know what to say. Are Vietnamese not human beings and need to be treated with respect?
If “ý tưởng của các chính trị gia phương Tây” have merits, should they not deserve some discussions for learning purposes? and possible applications? After all, many great Vietnamese thinkers such as Nguyen Truong To, Phan Chau Trinh, Tran Duc Thao, Nguyen Manh Tuong have gone to the West to learn. Had their views been seriously considered, Vietnam is not in the third world lot that it is in right now. I am very disappointed that at this time of the 21 century, with Vietnam being laggard as compared with the rest of SE Asia, there are people who know how to use the internet to learn about the world, but are still arrogant, thinking of great leaders of the world by looking @ their skin colour (ông da trắng này với ông da đen kia) and “các chính trị gia phương Tây”. Nguyen Truong To must be rolling in his grave, seeing that some members of the younger generations of his beloved Vietnam are still very narrow minded. Luckily, there are still Dr Cu Huy Ha Vu, Dr Pham Hong Son, Lawyer Le Quoc Quan, Ms Phan Thanh Nghien, Lawyer Nguyen Van Dai, Lawyer Le Thi Cong Nhan…Vietnam needs more citizens of their caliber to not only compete in this world, but also avoid being conquered by others.
Tôi hoan hô đồng ý với ông Hongxanh trên đây, và xin thêm ý:
“Họ không chịu nhìn một sự thực là ngay cả Obama trước khi lên ngai thì đầy những mỹ từ như Hi Vọng hay Đổi Thay, nói năng như hiền triết, nhưng lên Ngai rồi thì hành xử có khác gì Bush đâu? Dân chủ hay Cộng hoà của Mỹ thì cũng là để phục vụ cho Quyền lực và Quyền lợi của “the Business Elite”.” ==> Ông NTB nói như là ông biết hết về thực trạng ở Mỹ! Obama khác Bush lắm ông ạ – ít nhất là theo ý tôi, người đã theo dõi tìm hiểu chính trị, kinh tế và sống ở Mỹ suốt mấy chục năm qua. Còn việc ông nói về quyền lực và quyền lợi của “the Business Elite” thì Mỹ có phải CS hay XHCN đâu? Nếu ông trách Obama thì ông là người lãng mạn mơ mộng đấy, chứ không phải ai khác đâu. Những người muốn chê bai Mỹ hoặc bi quan thì đều kết luận như vậy; điều đó chỉ chứng tỏ với tôi họ chưa hiểu đủ về chính thể dân chủ tự do, và nhất là về nền kinh tế tự do. Chính thể Mỹ không phải là thiên đường, nhưng thử hỏi ông: có chính thể nào mà đã có những biến đổi tích cực cho chính người dân trong nước và cả thế giới từ thế kỷ 20 đến nay trong mọi mặt – kinh tế, khoa học, chính trị, vv… ? (Dù là đã có các nạn nhân như VN, Iraq.)
Về đoạn cuối “Dũng Khí họ – những nhà dân chủ trong nước …” thì tôi không được biết nhiều về điều ông chỉ trích, nhưng ít nhất tôi thấy nó không áp dụng vào trường hợp cô Huỳnh Thục Vy. Có thể – vì tôi không đọc hết các bài cô ta viết – có ý kiến nào đó có phần chưa được thực tiễn lắm, nhưng qua các bài viết của cô ta trước đây về nhiều vấn đề hóc búa nhất của cuộc đời, tôi e rằng có lẽ cô ta hiểu biết sâu sắc hơn rất nhiều người – kể cả nhiều độc giả của forum này, và cả chính ông nữa. Tôi đã đọc vài bài của các “nhà dân chủ” có phần như lập lại ý tưởng của các chính trị gia phương Tây nhưng không có tầm sâu, và có thể hiểu tại sao ông cho là viễn vông; nhưng đối với tôi, cô Vy hoàn toàn không ngây thơ, không mơ mộng, nhưng đã học được và hiểu rất nhiều tư tưởng hay và thật mà đã được chứng minh qua tiến hóa, lịch sự của nhân loại. Câu kết luận của ông trong phần này (“… làm tiên phong cho đội quân Tài Phiệt và Công Nghiệp đi chinh phục lại thế giới”) nó phản ảnh thành kiến của một người dân trong một nước nhược tiểu như bao nhiêu nước nhược tiểu khác – giống như người Việt ta dưới thời Pháp đô hộ – chỉ thấy cay cú và tức giận với sự thành công và sức mạnh của phương Tây. Theo tôi nghĩ, nếu ông có một triết lý gì hay hơn để có một chủ thuyết chính trị, kinh tế, văn hóa trội hơn Tây phương thì hãy trình bày và thuyết phục mọi người để làm một VN siêu hơn Tây phương. Tôi sẵn sàng nghe (nhưng tôi e là nó lại đầy các tư tưởng phong kiến âm hưởng quân chủ độc tài). Còn ngoài ra thì ông đừng trách những người trí thức khác học lại từ người ở đất khác – Đông hay Tây – vì con người VN thì bản chất căn bản vẫn là con người như tất cả trên thế giới, có khác nhau là ở tiến hóa của văn hóa mà chính trị và kinh tế là sức tạo ảnh hưởng cũng như chịu ảnh hưởng của nó.
Tôi rất cảm phục Giáo sư Ngô bảo Châu, mong anh nên tiếp tục viết Blog. Tôi và các bạn tôi đã rưng rưng nước mắt mỗi khi nhìn tấm ảnh Tiến sỹ Luật Cù huy hà Vũ đi hiên ngang giữa một tốp công an CSVN áp giải anh. Anh đã hy sinh cho đất nước VN, cho nhân dân ta, bất chấp anh có cơ hội làm tay sai cho bọn có quyền bán nước, tham nhũng…. hơn nhiều kẻ khác. Chúng tôi sẽ tiếp tuc đấu tranh cho dân chủ, nhân quyền, toàn vẹn lãnh thổ, công lý… mà anh Vũ và nhiều người yêu nước đã theo đuổi.
Tôi rất đau lòng vì sự đào tẩu của ông Trương duy Nhất ,nhưng cũng vui mừng vì hiểu về ông Nhất đầy đủ hơn. Cảm ơn ông có thời đã nói lên một phần sự thật cho những người thấp cổ, bé họng. Việc ông đi theo con đường của ((Beo))- Hồ thu Hồng- sẽ có ngày ông phải sám hối.
Trích:”Tôi rất đau lòng vì sự đào tẩu của ông Trương duy Nhất “,
Không đâu bạn HTK ạ
Chẳng thà ông Trương “bất” nhất này lộ nguyên con như vậy, hơn là bị ông ta luồn sâu leo cao trong phong trào, để làm nội tuyến cho bọn độc tài, khát máu, tham nhũng, bán nước,… tai hại sẽ khôn lường!
Cám ơn ông “bất” nhất họ trương lắm nhé
Người Việt ta có câu: ăn cây nào thì rào cây ấy,và tôi được biết hầu hết các dân tộc trên khắp thế giới đều có những câu tương tự như vậy.Ông Tín và đám Cộng sản Việt gian thì không có cái quan điểm dân dã đó.Cộng sản Tàu Cộng nói Cộng sản VN ăn cháo đái bát là một bằng chứng.Được có CHỨC cao,bổng lộc lớn tận mắt chứng kiến cuộc sống tự do,dân chủ và giàu có của người dân Sài gòn trước 1975 nhưng nhiều ĐỒNG ĐỘI của ông Tín đã quyết tâm TIÊU DIỆT chế độ này( tôi muốn nói đến những điệp viên NẰM VÙNG ở miền Nam trước 1975).Tôi cũng như bao nhiêu người VN rất tự hào có một người ĐỒNG HƯƠNG Ngô Bảo Châu,đó là một niềm TƯ HÀO dân tộc thuần túy.Tuy nhiên bài viết của Ông trong vụ án Cù Huy Hà Vũ thì đa số người Việt nam thất vọng.Đoc nhiều trên các diễn đan chắc Ông rõ.
Ông giáo sư toán Quôc Tế có tấm lòng PHỤC HƯNG đất nước,chắc chắn Ông cũng ý thức được những điều Ông làm và những gì ông nói.Nếu Ông ta không NHẬN nghôi nhà mà Cộng sản bố thí cho thì có sao không vây?.Hay trong bài viết của Ông vừa qua nếu Ông SỢ Cộng sản thì DỪNG viết thì có sao không?.Nếu Ông Châu viết bài với nội dung CỰC LỰC phản đối phiên tòa và bản án dành cho LS Vũ thì có sao không?.Tôi hay lên diễn đàn nhưng tôi thấy Ông Tín có nhiều bài viết rất MƠ HỒ và phần lớn hay NỊNH BỢ kiểu “theo đóm ăn tàn”.Những người có tài khi đã có chức thì lúc ấy họ tự nhiên thành người của công chúng mất rồi.Khi đó mỗi lời nói hay hành động của họ đều cấn phải hết sức thaanjj trọng,thái độ cần phải hết sức rõ ràng.Tôi hoàn toàn phản đối bài viết của Ông Châu và thái độ nhu nhược đó.Ông Châu nên chọn cho mình một trong hai LỀ ĐƯỜNG nếu Ông còn muốn bước tiếp.Ông cứ đi ở GIŨA LUỒNG như vậy thì Cộng sản nó cười Ông là một kẻ THAM LAM và không ít người Việt cho ông là người HÈN .
Đây là ví dụ điển hình của các nhà DÂN CHỦ SÙI BỌT MÉP, hay cái bệnh “ông là dân chủ thứ thiệt hơn tụi bay”. Lên Paltalk mà chửi cho sướng mồm có hơn không?
Trích:”Việc nhận nhà là quyền tự do của ông, cả gia đình ông đã nói rõ coi đây là tài sản của nhân dân, của xã hội, ông nhận sử dụng để cuộc sống riêng thuận lợi, việc “nghiên cứu khoa học” (?), tiếp bạn bè, đồng nghiệp, sinh viên, học sinh, bạn ngành toán quốc tế thuận lợi, không phải do hưởng lạc cá nhân.”
Thuộc loại “Đại ngụy biện ” ông Bùi Tín ạ. Không thuyết phục!
Nếu cần một nơi đề làm việc, tiếp khách, ổn điọnh cuộc sống,…đâu phải cần đến một căn nhà trị giá hàng tỉ đồng VN!!!
Đó là tiền thuế của nhân dân mà!
Hàng chục triệu dân nghèo đang sống bờ sống bụi mà! cơm không đủ ăn, áo không có măc, chạy gạo hàng ngày. Đúng lý ra ông ta nên khiêm tốn nhận một ngôi nhà ít tiền thuế của dân hơn!
Tôi không trách ông Châu vì sinh ra và lớn lên trong XH cộng sản, từ nghèo đói mà vươn lên, nên không dễ gì từ chối những lợi lộc to tát (đối với ông Châu và bố mẹ ông ấy) như vậy, chưa kể trong xã hội cs VN hiện nay, khó tìm ra những người còn chút liêm sỉ.
Sự thật mất lòng! mong ông không lấy đó làm bực mình ông Bùi Tín nhé. Cám ơn ông.
Bác phát biểu “Thẳng thắn” như vậy cũng phải, nhưng hình như hơi bị nặng lời với ông Bùi Tín đấy! Chúng ta đang mong đợi dân chủ đa nguyên, mà đã là dân chủ thì ai ai cũng có quyền phát biểu ý kiến, ông Bùi Tín cũng không ngoại lệ!
Việc GS Ngô Bảo Châu nhận ngôi nhà hơn 1 tỉ của nhà nước ban tặng chẳng có gì để bàn, đấy là cách thức nhà nước “mua chuộc và lôi kéo nhân tài” về phía mình. Nếu GS Châu không nhận ngôi nhà ấy thì nó cũng sẽ lọt vào tay kẻ khác, và như vậy thì GS Châu cũng sẽ bị nhà nước nghi ngờ và do vậy sẽ không thể trực tiếp góp phần xây dựng xã hội VN được! Hơn nữa, ngôi nhà hơn 1 tỉ ấy có thấm vào đâu với vụ Vinashin (thất thoát hơn 100’000 tỉ) và rất nhiều doanh nghiệp bị phá sản?
Trí thức VN rất nhiều, nhưng đã có bao nhiêu người dám lên tiếng về vụ xử bất công và phi phạm luật pháp đối với Ts Cù Huy Hà Vũ?
GS Châu lên tiếng như vậy cũng là điều đáng quý lắm chứ, nặng / nhẹ thế nào thì còn tùy sự suy nghĩ và trình độ của mỗi người, nhưng rõ ràng GS Châu đã can đảm hơn rất nhiều người khác. Cá nhân tôi vì thế đối với ông Bùi Tín và GS Ngô Bảo Châu chẳng có gì đáng trách cả, mà ngược lại còn rất đáng trọng nể!
Có đáng trách chăng là một số người quá nghiêm khắc với người, nhưng lại quá dễ dãi với mình để buông ra những lời chỉ trích nặng nề hay chửi bới vô lối như ông Trương Duy Nhất và một số người trên mạng!
Kinh chao tât ca qui vi dông huong ,
Doc qua bai bao nay , tôi thây giân ông TRUONG Duy Nhât .
Do do tôi xin hoi ông nay co phai la viêt gian công san không vây ????
Châm hêt !!!!!
Châm hết !!!!!
Đi làn vài ly uytky đi. Vào đây làm gì cho dách việc.