WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

2-9: Ngày quốc nạn độc tài

Hồ Chí Minh đọc tuyên ngôn độc lập trên quảng trường Ba Đình. Ảnh Google

Chế độ Cộng Sản Việt Nam bắt đầu xuất hiện từ ngày 2-9-1945.  Ngày nầy đánh dấu sự khởi đầu quốc nạn độc tài đảng trị toàn trị trên đất nước chúng ta cho đến ngày nay.

1.- Chủ trương độc quyền cai trị

Ngày 2-9-1945, đảng Cộng Sản Đông Dương (CSĐD) và Mặt trận Việt Minh (VM), một tổ chức ngoại vi của đảng CSĐD, cướp chính quyền.  Lúc đó, đảng CSĐD chỉ có khoảng 5,000 đảng viên.  (Philippe Devillers, Histoire du Viet-Nam đe 1940 à 1952, Paris: Éditions du Seuil, 1952, tr. 182.)  Những người nầy thuộc ba nhóm chính: (1) Nhóm theo Hồ Chí Minh từ khi còn hoạt động ở Trung Quốc. (2) Nhóm trong nước từ thời Trần Phú và trước đó.  (3) Nhóm từ Liên Xô đi thẳng về miền Nam.  Tuy nhiên cả ba nhóm đều thuộc đảng CSĐD, dưới sự chỉ huy của Ủy ban Trung ương đảng CSĐD, và nằm trong hệ thống CSQT do Liên Xô lãnh đạo.

Đảng CSĐD và Mặt trận VM thành công là nhờ lúc đó quân đội Nhật Bản đầu hàng Đồng minh ngày 14-8-1945, hạ võ khí, và hoàn toàn không chiến đấu; trong khi chính phủ Trần Trọng Kim không có bộ Quốc phòng, không có quân đội để bảo vệ trật tự, an ninh.  Do đó, bộ đội VM một mình thao túng, cướp chính quyền và công bố thành lập chế độ  Việt Nam Dân Chủ Cộng Hòa (VNDCCH) ngày 2-9-1945.

Ngày 11-9-1945, tức chỉ gần 10 ngày sau khi chính phủ VNDCCH ra mắt, hội nghị Trung ương đảng CSĐD tại Hà Nội đưa ra nguyên tắc căn bản là đảng CSĐD nắm độc quyền điều khiển mặt trận VM, và một mình thực hiện cách mạng.  (Philippe Devillers, sđd. tr. 143.)  Đảng CSĐD nắm độc quyền mặt trận VM.  Mặt trận VM đang nắm chính quyền, cai trị đất nước.  Như thế có nghĩa là đảng CSĐD độc quyền cai trị đất nước.

Do chủ trương độc tôn quyền lực, VMCS thực hiện hai kế hoạch: Thứ nhất tiêu diệt tất cả những thành phần đối lập, theo chủ nghĩa dân tộc.  Thứ hai, thương thuyết với các thế lực nước ngoài (Trung Quốc và Pháp) nhằm duy trì quyền lực.

Kế hoạch tiêu diệt thành phần đối lập được VM gọi là “giết tiềm lực”. Chỉ những ai chịu sự điều động của VM, thì được tồn tại.  Còn những ai có năng lực nhưng không hợp tác với VM, dầu không chống đối VM, cũng bị VM tiêu diệt để loại bỏ những khả năng tiềm ẩn, có thể bất lợi về sau cho VM. Cho đến nay chưa có thống kê đầy đủ tổng cộng số người bị VM sát hại vì lý do chính trị và tôn giáo từ cấp cao nhất ở trung ương và các thành phố lớn, đến cấp thấp ở các làng xã trên toàn quốc, trong giai đoạn từ khi VM nắm quyền năm 1945.  Con số phỏng chừng không dưới một trăm ngàn người trên toàn quốc trong cuộc giết tiềm lực của VM.  Con số xem ra lớn lao, nhưng tính trung bình từng tỉnh hoặc thành phố, nhân lên tổng số tỉnh trên toàn quốc thì sẽ thấy rõ. Xin chú ý thêm rằng những người bị VM giết đa số là nhân tài của đất nước, có thể nguy hiểm cho cộng sản, nên mới bị cộng sản giết.

2.-  Bước đầu thi hành độc tài

Việt Minh nắm hết ngay tất cả những phương tiện truyền thông, đài phát thanh, các nhà máy in, các cơ sở sản xuất giấy và buôn bán giấy. Báo Cứu Quốc của mặt trận VM trước đây phát hành bí mật, nay ra công khai từ ngày 24-8-1945.  Báo Sự Thật, cơ quan ngôn luận của nhà nước VM, xuất bản số đầu ngày 5-12-1945. Việt Minh thành lập ban chỉ đạo báo chí và văn sĩ, huấn luyện cán bộ tuyên truyền cho chế độ để hướng dẫn quần chúng.

Ngay khi vừa được thành lập, tuy chưa có quốc hội để quyết định, chính phủ VNDCCH đặt thủ đô tại Hà Nội.  Ngày 5-9-1945, bộ trưởng Nội vụ Võ Nguyên Giáp ký văn thư quy định quốc kỳ là “Cờ đỏ sao vàng”, vốn là cờ của mặt trận Việt Minh, và bài “Tiến quân ca” của nhạc sĩ Văn Cao là quốc ca.

Lúc đó, quốc kỳ của CSVN có ngôi sao vàng ở giữa mập đầy, chứ không thon và sắc cạnh như về sau.  Cờ nầy phỏng theo cờ của các đảng CSTH và Liên Xô.  Theo tài liệu của CSVN, quốc kỳ và quốc ca của nhà nước VM đã được quyết định tại “Đại hội đại biểu quốc dân” ngày 16-8-1945 ở Tân Trào. (Bộ Quốc Phòng, Từ điển bách khoa quân sự Việt Nam, Hà Nội: Nxb. Quân Đội Nhân Dân, 2004, tr. 911.)

Về hành chánh, VM ban hành sắc lệnh ngày 5-9-1945 dẹp bỏ toàn bộ hệ thống quan lại cũ ở thành thị cũng như hào lý ở nông thôn, và lập ra những Uỷ ban nhân dân trên toàn quốc theo các cấp xã, huyện, tỉnh, bộ (kỳ).  Uỷ ban nầy gồm những cán bộ VM và những người thân VM, trong đó đa số chưa thông thạo công việc hành chánh.

Nghị định ngày 8-9-1945 quy định tổ chức phổ thông đầu phiếu trong vòng hai tháng để bầu cử Quốc dân đại biểu đại hội (Quốc hội lập hiến). Tất cả công dân trên 18 tuổi đều được ứng cử và bầu cử, không phân biệt giới tính (nam, nữ), sắc tộc.

Tuy nói là hai tháng, nhưng VMCS tìm cách trì hoãn bầu cử. Mãi đến khi các đảng phái theo chủ nghĩa dân tộc, từ Trung Quốc trở về Việt Nam sau thế chiến thứ hai, đòi hỏi quyết liệt, quốc hội lập hiến mới được bầu ngày 6-1-1946.  Do sự chỉ định và áp đặt của VM, đa số đại biểu VM và than VM đắc cử.  Chỉ có một thiểu số nhân vật các đảng phái được đưa vào quốc hội.  Cựu hoàng Bảo Đại cho biết sau khi ra Hà Nội, ông bị đưa đi “nghỉ mát” ở Thanh Hóa.  Việt Minh cho người đến mời ông ứng cử.  Ông không tranh cử, nhưng lạ lùng là ông vẫn được đắc cử ở Thanh Hóa với số phiếu là 92% cử tri đi bầu. (Bảo Đại, Con rồng Việt Nam, California: Nguyễn Phước tộc xuất bản, 1990, tt. 221-222.)

Quốc hội soạn xong bản hiến pháp và thông qua ngày 9-11-1946, gồm “Lời nói đầu”, 7 chương và 70 điều.  Lúc đó, các lãnh tụ đối lập với VM bị khủng bố đã rút lui hay bỏ qua Trung Quốc, không còn ai đối lập với VM.  Vì vậy, Hiến pháp chưa được chính phủ ban hành, thì ngày 14-11-1946 quốc hội gồm đa số đại biểu VM còn lại, tuyên bố đình chỉ thi hành hiến pháp vừa thông qua.  (Đoàn Thêm, Hai mươi năm qua, 1945-1964, Sài Gòn: 1965, California: Nxb Xuân Thu tái bản, không đề năm, tr. 28.)

Trong chế độ cộng sản đảng trị, nhà nước VM chỉ là cánh tay nối dài của đảng CS và chỉ tuân theo những nghị quyết của đảng bộ cộng sản, thường được gọi là đảng ủy các cấp, từ trung ương xuống địa phương, chứ không theo luật pháp quy định. Nghị quyết là quyết định của một nhóm người (tức các đảng bộ VM) đưa ra trong một hội nghị, theo từng hoàn cảnh, chủ quan chính trị và quyền lợi của nhóm người đó.  Vì vậy, để độc tôn quyền lực, nhà nước VM không cần đến hiến pháp nhằm tránh bị hiến pháp ràng buộc.

Ngày 11-9-1945, Hồ Chí Minh gởi thông báo cho các tỉnh trên toàn quốc, chỉ dẫn cách thức tổ chức Ủy ban nhân dân tỉnh. Mỗi ủy ban tỉnh gồm có từ 5 đến 7 người: chủ tịch, phó chủ tịch, thư ký, và 4 ủy viên (chính trị, kinh tế, quân sự, xã hội).  Ủy viên chính trị có nhiệm vụ thành lập tòa án nhân dân trừng trị những kẻ phạm tội, trái luật, do thám, Việt gian, tuyên truyền và huấn luyện chính trị cho nhân dân. (Hồ Chí Minh toàn tập, tập 4, sđd. tt. 21-23.)

Việt gian là từ ngữ xuất hiện từ năm 1945 mà VM dùng để chỉ những người không đồng chánh kiến với VM, theo các đảng phái khác, hay cộng tác với người Pháp hoặc người Nhật (VM gọi là tay sai). Việt Minh muốn hãm hại ai, thì chỉ cần chụp mũ Việt Gian là bắt giết. Trong khi đó, Hồ Chí Minh và VM cộng tác và làm tay sai cho Liên Xô và Cộng sản Trung Quốc thì sao?

Về danh xưng các đơn vị hành chánh, ngày 14-9-1945, VM lấy tên danh nhân hay tên cán bộ cộng sản đặt tên các địa phương, thay thế tên cũ.  Đại khái tên các thành phố và tỉnh thành như sau: Thành phố Hoàng Diệu (Hà Nội); Nguyễn Trãi (Hà Đông); Đề Thám (Bắc Giang); Lý Thường Kiệt (Bắc Ninh); Ngô Duy Phường (Thái Bình); Tán Thuật (Hưng Yên); Trần Hưng Đạo (Nam Định); Hoa Lư (Ninh Bình); Trưng Trắc (Phúc Yên); Nguyễn Thái Học (Vĩnh Yên); Đội Cấn (Thái Nguyên); Ngô Quyền (Sơn Tây); Tô Hiệu (Hải Phòng); Phạm Ngũ Lão (Hải Dương); Thái Phiên (Đà Nẵng); Trần Cao Vân (Quảng Nam); Lê Trung Đình (Quảng Ngãi); Cao Thắng (Phú Yên); Nguyễn Huệ (Quy Nhơn) …

Tuy nhiên, người Việt không có thói quen dùng tên người để đặt tên thành phố theo kiểu Tây phương, nên ngày 9-10-1945, Hội đồng chính phủ quyết định các địa phương đều phải lấy lại tên cũ. Trong thời gian nầy, chính phủ VM chia nước thành 14 khu, vừa có tính chất hành chính, vừa có tính chất quân sự, và dùng con số để đặt tên các khu. Bắc Bộ có 7 khu (1, 2, 3, 10, 11, 12, 14). Trung Bộ có 4 khu (4, 5, 6, 15).  Nam Bộ có 3 khu (7, 8, 9). Số thứ tự các khu về sau sẽ được điều chỉnh.

Điều đáng nói thêm là để thi hành chủ trương độc tài đảng trị, đảng CS và VM áp dụng chính sách “giáo dục phục vụ nhân dân” hay “giáo dục phục vụ chính trị”. Đó là nền giáo dục nhằm mục đích trên lý thuyết là phục vụ nhân dân, phục vụ công nhân lao động, nhưng trên thực tế là phục vụ chính trị, tức phục vụ chế độ do đảng CSĐD lãnh đạo.

Chính sách nầy do thứ trưởng Giáo dục Nguyễn Khánh Toàn nhập cảng từ Liên Xô. Có người cho rằng chính sách nầy ở Liên Xô do bộ trưởng Liên Xô là Kalenikov (?) đưa ra. Nguyễn Khánh Toàn có tên Nga là Minin, đã tòng học tại Học viện Thợ thuyền Đông phương (Université des Travailleurs d’Orient) ở Moscow (Liên Xô) từ năm 1928 đến năm 1931.

Trong nền giáo dục nầy, chương trình học tập cho học sinh theo đúng lập trường đảng CSĐD, nhất là các môn nhân văn (quốc văn, sử địa, công dân hay chính trị). Chỉ những người có thẩm quyền trong đảng mới được soạn sách giáo khoa và sách giáo khoa được xem là pháp lệnh, không giáo viên nào được giảng dạy ra ngoài sách giáo khoa. Giáo viên, học sinh đều phải “hồng” hơn “chuyên”, tức phải mang tính đảng hơn là khả năng chuyên môn. Với một nền giáo dục như thế, CSVN chỉ đào tạo được những người biết vâng lời hơn là biết suy nghĩ. Cộng sản chỉ cần như thế để ap đặt chế độc độc tài toàn trị. Tuy nhiên, chính đó là nguyên nhân suy thoái của Việt Nam ngày nay.

Chỉ sơ lược như trên, rõ ràng ngày 2-9 chẳng có gì vui mừng để gọi là “quốc khánh”, mà là ngày mở đầu cho quốc nạn và quốc nhục độc tài đảng trị và toàn trị của dân chúng Việt Nam.

(Toronto, 30-8-2011)

© Trần Gia Phụng

© Đàn Chim Việt

 

9 Phản hồi cho “2-9: Ngày quốc nạn độc tài”

  1. phuong nguyen says:

    LẠI THÊM TÀI LIỆU TUYÊN TRUYỀN CHỐNG CỘNG ĐIÊN RỒ. CÀNG ĐỌC CÀNG THẤY SỰ CỐ TÌNH XUYÊN TẠC LỊCH SỬ CỦA NHỮNG KẺ KHÔNG CÓ HIỂU BIẾT VỀ LỊCH SỬ.

    • Viet Anh says:

      Sự thật đọc phải nghe chối lỗ tai, nhưng nó vẫn là sự thật ! Kẻ điên rồ, ngu xuẩn chính là kẻ đi bênh vực cho 1 tập đoàn bán nước mà không thấy ngượng miệng.

      • Anh viet says:

        Đã là sự thật thì chẳng cần ai bênh vực, ủng hộ vì nó vẫn tồn tại trong suốt chiều dài lịch sử của nó. Chỉ có những kẻ không phân biệt đúng sai, điên rồ chống phá đất nước, cuộc sống của người dân thì mới đúng là ngu xuẩn phải không Viet Anh?

        Người Việt trong nước cần những bạn bè có thiện chí ở khắp nơi về cùng chung sức xây dựng đất nước chứ không cần những kẻ ngồi ở đâu đó xoi mói, kiếm chuyện bằng những giọng điệu không chút hiểu biết, thiếu tư cách, chống phá đất nước…

        Trần gia phụng và những người như Minh võ,…là những kẻ không hiểu biết lịch sử.

  2. đã 66 năm ông cõng cái chủ nghĩa khốn nạn vào đất nuớc , tư tuởng và 5 điều ông dạy giờ đây đã chứng mình con cháu đồng chí của ông ra sao…..?học đuợc những điều gì ….? những tên đày tớ chung thành của nhân dân giò đay thằng đày tớ và ngừoi chủ đất nuớc như thế nào….? như thế nào , ông đã giải phóng dân tộc khỏi ách thống trị ,ngừoi dân thoát khỏi cảnh làm nô lệ ,ngừoi cày có ruộng ….giờ đây càng rõ ngừoi dân đi xuất khẩu cu li nhiều hơn truớc, ngừoi nông dân vẫy không đuợc sở hữu đất đai như lời cá ông đẫ tuyên bố trong ngày độc lập.

  3. Hoang Van says:

    Xuyên tạc và bóp méo sự thật lịch sử bây giờ trở thành nghề “hái ra tiền” của một số kẻ thiếu tư cách và thiếu hiểu biết về lịch sử rồi đó.

    “Đối với những người thuộc giới Chống Cộng Cực Đoan viết theo cảm tính thù hận Quốc Gia chống Cộng, trong khi thực sự không hiểu, không biết gì về Hồ Chí Minh về Việt Minh, CS thì rất dễ, vì muốn viết sao cũng được. Đưa ra những chi tiết lặt vặt, cộng với xuyên tạc, dựng đứng v..v.. nhằm ám sát tư cách cá nhân , bằng những từ tục tĩu, hạ cấp v..v.. cho hả lòng thù hận, thì có lẽ ai viết cũng được, không cần đến trí tuệ, không cần đến kiến thức, không cần đến trình độ, và không cần đến liêm sỉ. Thảm thay, hiện tượng này chúng ta thường thấy xảy ra trong vài khu rừng diễn đàn truyền thông hải ngoại, nơi đây một thiểu số người Việt có vẻ như không có mấy trình độ văn hóa, giáo dục thường lên tiếng”.

    • Nhật Hồng says:

      Bạn hãy suy nghỉ : Bao nhiêu nơi còn nghèo đói , thiếu điện , bao nhiêu học sinh nghèo phải bỏ học , công nhân thiếu ăn xanh xao vậy mà lăng cụ Hồ mỗi năm tốn # 1000 tỷ , điện đủ để một thị trấn dùng . Nếu tính ra 30 năm lên hàng mấy tỷ đô thì bạn sẻ thấy tội ác của đảng trị cộng sản và chính quyền lên đến cỡ nào !
      Nếu không có cộng sản thì Việt nam ta không có 30 năm máu lửa , không mất đi quần đảo Hoàng Sa vô giá mà cha ông để lại . Xuyên tạc và bóp méo sự thật lịch sử bây giờ trở thành nghề “hái ra tiền” của tay sai cộng sản . Bạn thấy dối trá về ngày mất của cụ Hồ là ai ?
      Cảm ơn ông Trần Gia Phụng đã viết lên sự thật cho dân ta thấy .

      • Hue van says:

        Chống cộng dữ ha! Làm tay sai cho ngoại bang thời nào cũng là Viêt Gian. Càng nói lộ rõ sự ngu xuẩn về trình độ và nhận thức.

  4. Hoang Le says:

    Hoàn toàn đồng ý với sử gia Trần Gia Phụng. Ngày 2/9/1945 là ngày khởi đầu cho những chuỗi ngày đau thương nhất của dân tộc, như bà mẹ già trên 80 tuổi của tôi thỉnh thoảng kể rằng ” từ nhỏ mẹ thấy các cụ thường thầm thì là ở đâu có lá cờ đỏ sao vàng, là ở đó có giết chóc”, oái ăm thay, vào Nam sống được 21 năm thì gia đình tôi lại thấy là cờ đỏ sao vàng phất phới trên những con đường bình yên của Sài Gòn. Cờ đỏ sao vàng là lá cờ xấu nhất về biểu tượng, nó dựa trên màu đỏ và vàng của phong trào cộng sản QT, như cờ Trung Quốc hiện nay và lá cờ Liên Xô cũ. Sao vàng nằm giữa lá cờ là biểu tượng cho hình ảnh gì? đảng CSVN là lực lượng độc tôn lãnh đạo dân tộc chăng? Việt Nam với hơn 4 ngàn năm lịch sử có không biết bao nhiêu những biểu tượng đẹp đẻ của quê hương, không lẽ chúng ta không thể có một lá cờ tốt đẹp hơn? Nước Nga bây giờ đã thay đổi lá cờ vì họ thấy là cờ búa liềm thật lố bịch.

  5. Dân nghèo Đà nẵng says:

    Đọc bài này tôi thật kính phục cụ Hồ và các đệ tử .
    Họ là những cao thủ về lừa lọc , giết người .
    Các băng đảng xã hội đen nên học kinh nghiệm để thành công . Nhất là nghệ thuật lừa gạt .

Leave a Reply to Nhật Hồng