WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Tinh thần tự do dân chủ Điếu Cầy tại Virginia

15910527675_55b68fd3ee_z

Khoảng trên 200 người đã đến tham dự buổi tiếp tân dành cho nhà báo Điếu Cầy Nguyễn Văn Hải vào chiều Chủ Nhật, 23-11-2014, vừa qua. Buổi tiếp tân này do Ban Biên Tập của Bản Tin Hoa Thịnh Đốn thuộc hệ thống truyền hình SBTN tổ chức tại Mason District Government Center thuộc thành phố Annandale, Virginia. Nhờ đó mà tôi và nhiều người Việt khác mới có dịp được gặp gỡ Ô. Điếu Cầy, để cám ơn một người anh hùng đã can đảm đứng lên đòi quyền tự do báo chí và chống Tầu Cộng xâm lăng ngay ở trong một nước độc tài Cộng Sản Việt Nam.

Ông Nguyễn Văn Hải với bút hiệu là Điếu Cầy, là một blogger ở Việt Nam. Ông là một thành viên sáng lập Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do vào tháng 9, 2007. Nhân dịp Thế Vận Hội tại Bắc Kinh vào năm 2008, Ô. Điếu Cầy đã tham dự cũng như tường thuật về cuộc biểu tình chống Trung Quốc xâm lăng lãnh hải ở Biển Đông của Việt Nam. Ông bị chính quyền Cộng Sản bắt giữ vào ngày 20-4-2008 tại Saigon và bị kết tội trốn thuế và lãnh án 30 tháng tù. Đáng lý ra, ông được trả tự do vào tháng 10, 2010, nhưng án tù của ông bị gia hạn một cách tùy tiện vì lý do chính quyền Cộng Sản muốn điều tra thêm về ông.

Vào tháng 9, 2012, Ô. Điếu Cầy bị mang ra tòa xét xử lần thứ hai về tội tuyên truyền chống nhà nước cùng với hai bloggers khác là Tạ Phong Tần và Phan Thanh Hải. Ô. Điếu Cầy bị một án nặng nề nhất với 12 năm tù. Vào tháng 3, 2012 cựu Dân Biểu Quốc Hội Hoa Kỳ Joseph Cao và BPSOS đã tung ra một chiến dịch vận động hành lang để đòi trả tự do cho một số tù nhân chính trị trong đó có Ông Điếu Cầy. Vào tháng 4, 2012, Bộ Ngoại Giao Hoa Kỳ kêu gọi chính quyền thả tự do cho Ông Điếu Cầy và những bloggers khác. Vào tháng 5, 2012, Tổng Thống Hoa Kỳ Obama tuyên bố rằng “Chúng ta không thể quên những nhà báo như blogger Điếu Cầy, mà việc bắt bớ ông trùng hợp với cuộc đàn áp tập thể báo chí quần chúng tại Việt Nam.”

Vào ngày 21-10-2014, Ông Điếu Cầy đã được trả tự do và lập tức bị tống xuất qua Mỹ sau 6 năm 6 tháng và 20 ngày trong 11 nhà tù của Cộng Sản.

Trước khi đến tham dự buổi tiếp tân này, tôi nghĩ hôm nay là một ngày vui cho anh Điếu Cầy, cho tôi và nhiều người khác. Nhưng sau đúng 20 phút đầu tiên, một vài kẻ chống cộng cực đoan, nhân danh dân chủ tự do bắt đầu quậy phá buổi tiếp tân thân mật này thành một cuộc hỏi cung nghi can của một cơ quan điều tra tội phạm.

Kẻ đầu tiên quậy phá đặt ra hai câu hỏi xem ra vô hại, (1) Anh nghĩ thế nào về cuộc chiến do CSBV phát động từ 8-12-1960 – 30-4-1975 và (2) Anh nghĩ gì về Hồ Chí Minh?

Anh Điếu Cầy đã trả lời rằng đa số những người ở trong nước bị bưng bít thông tin. Khả năng tiếp nhận thông tin rất giới hạn mà đưa ra những quyết định có thể sai lệch. Nên ở đây xin để cho lịch sử phán xét khi có đủ thông tin. Tôi xin miễn bình luận ở đây.

Vấn đề là hắn không cho anh Điếu Cầy tự do bầy tỏ ý kiến của anh mà cố tình ép anh Điếu Cầy phải thành khẩn chấp cung, Hắn lớn tiếng hỏi tiếp: Chúng tôi muốn biết ý kiến riêng của anh.

Anh Điếu Cầy điềm tĩnh lập lại câu trả lời trước: “Khi quý vị đưa ra một quyết định, một nhận xét về một vấn đề nào, nó tùy thuộc vào lượng thông tin tiếp nhận được. Cho nên quyết định đúng hay sai tùy thuộc vào lượng thông tin nhiều hay ít. Chúng ta đã có đủ thông tin chưa? Lịch sử sẽ phán xét. Một mình cá nhân tôi không thể phán xét.”

Vẫn không hài lòng về câu trả lời này hắn không buông tha cho anh Điếu Cầy và gay gắt đối chất lại như thể một quan tòa hỏi cung một nghi can ở tòa án : “Tôi không bảo anh phán xét. Tôi hỏi ý kiến của anh thôi. Tôi không muốn anh phê bình. Tôi muốn biết ý nghĩ của anh về cuộc chiến đó.”

Rõ ràng là tên quậy phá này đã đi quá trớn, trà đạp lên quyền tự do của người khác, nên một khán thính giả trong hội trường trước sự bất công đã phải can thiệp: “Tôi đề nghị với anh như thế này. Đây là một nước tự do. Báo chí tự do. Mọi người có quyền phát biểu ý kiến. Nếu người ta không muốn phát biểu ý kiến, anh đừng ép buộc người ta phát biểu ý kiến. Cái lối đó là lối Cộng Sản.”

Những tiếng vỗ tay đồng loạt ủng hộ trong hội trường vang lên đã giúp chấm dứt giọng điệu tra khảo diễn giả Điếu Cầy của tên phá rối đầu tiên.

Ngay sau đó một tên quậy phá thứ hai lên phát biểu. Hắn tự giới thiệu là một cựu sĩ quan Không Quân VNCH. Hắn đổ hết tội của CSVN lên đầu một anh binh nhì Bộ Đội bị cưỡng bách đi lính cho miền Bắc trong một cuộc đấu tố công khai trên một đất nước tự do Hoa Kỳ: “Tôi là nạn nhân của anh. Cách đây … (âm thanh không rõ) năm, khi anh đưa quân vào xâm lăng nước VNCH chúng tôi. Trở lại quá khứ, đất nước VNCH chúng tôi được công nhận bởi 112 nước trong thế giới tự do và là quan sát viên thường trực của Hội Đồng Bảo An LHQ và cũng là thanh viên của của Liên Hiệp Quốc Hội Âu Châu. Chúng tôi có chính nghĩa. Tôi nghĩ rằng ngày 30/4 anh cũng ở trong đoàn quân đó vào để gọi là giải phóng. Danh từ giải phóng và thống nhất của mấy anh 40 năm nay dồng bào ở trong nước và hải ngoại hiểu rõ rồi. Sau đó tôi cũng bị tù đầy. Ngày hôm nay tôi lưu vong qua đây, còn sống đây để gặp anh. Tôi chỉ hỏi một câu hỏi với cá nhân anh thôi, trong 40 năm nay, trong 10 năm, 15 năm, anh đã tỉnh ngộ được rằng chế độ Cộng Sản là sai trái và độc tài, cho nên anh mới trở thành một blogger báo chí tự do. Với tấm lòng trung thực của một người làm báo , tôi xin hỏi anh rằng cá nhân anh thôi, đối với tôi là một nạn nhân còn đây, có phải ngày đó là ngày một nước đi xâm lăng một nước hay không?”

Ô. Điếu Cầy đã điềm tình trả lời một cách đáng khâm phục: “Trong cuộc chiến này, chúng ta đều là người Việt Nam cả. Hãy đặt mình vào vị tri của tôi khi đặt câu hỏi đó. Lúc đó tôi cũng chỉ mới 18 tuổi. Tôi sinh ra và lớn lên trong xã hội Cộng Sản và anh biết rằng truyền thôn và giáo dục của họ như thế nào. Chính quyền nào công dân đó. Bởi vậy, nếu anh là tôi vào thời điểm ấy vào vị trí của tôi, anh sẽ quyết định như thế nào? Anh có nghĩ rằng tôi là người đi xâm chiếm anh không?

Chúng ta là người Việt Nam cả, nhưng chủ nghĩa này chủ nghĩa kia, học thuyết này học thuyết kia đã phân chia chúng ta thành hai phía và gây ra cuộc chiến giữa những người anh em với nhau. Mấy chục năm qua, nếu chúng ta không nói lên sự hàn gắn, dân tộc này, vết cắt đó mãi mãi không hàn gắn được. Nếu ngày hôm nay anh vẫn giữ ở trong lòng mối hận thù, tất cả những gì chúng tôi đấu tranh ở bên kia và sang đến đây, những hi sinh mà Câu Lạc Bộ Nhà Báo Tự Do và nhiều anh em trong nước đang nhìn sang các cộng đồng bên này khi tiếp đón chúng tôi, họ sẽ thấy như thế nào?”

Hội trường lại vang lên những tiếng vỗ tay tán thưởng khi anh Điếu Cầy chấm dứt phần giải đáp. Nhưng tiếp ngay sau đó một cựu quân nhân khác, một khuôn mặt quen thuôc trong sinh hoạt cộng đồng, đó là ông Nguyễn Kim Hùng đã lên phát biểu ý kiến. Một lần nữa ông này cũng lại đổ tội ác chiến tranh của CSVN lên đầu nhà báo Điếu Cầy: “Theo một cuộc hội luận của anh ở California, anh có nói lá cờ chỉ là biểu tượng. Biểu tượng có thể thay đổi. Chúng tôi tiếp nhận điều đó. Mục đích đấu tranh đem lại tự do dân chủ cho dân tộc Việt Nam ở quốc nội là mục đích chính và đó là mục đích không thay đổi. Tôi cũng chấp nhận chuyện đó. Tôi muốn hỏi bây giờ anh đã qua đây, đứng với chúng tôi tiếp tục đấu tranh, biểu tượng của anh là gì? “

“Câu hỏi thứ hai, trước kia anh là Bộ Đội của miền Bắc thì phải nói là các anh đã cưỡng chiếm miền Nam của chúng tôi. Dầu muốn dầu không, dầu ít dầu nhiều, anh cũng góp một phần nhỏ vào việc chiếm miền Nam của chúng tôi và hiện tại xã hội Việt Nam đã đưa dân tộc Việt Nam xuống tận cùng của đạo đức. Tất cả đều là tận cùng. Các công chuyện anh đã tham gia giải phóng, các anh nói giải phóng, nói chúng tôi là ngụy. Anh cho các chuyện đó là công hay là tội đối với cá nhân của anh. Anh đã là một trong những thành phần góp vô để cưỡng chế miền Nam chúng tôi.”

Ô. Điếu Cầy đã điềm tĩnh trả lời như sau: “Tôi muốn bà con hôm nay hiểu rằng chúng ta đến đây gặp nhau là tổ chức một cuộc hội luận. Những vấn đề được trao đổi với nhau trên tinh thần xây dựng một đất nước, chứ không phải hôm nay tới đây để một số người đưa ra đấu tố như năm 1956 của thế kỷ trước. Đó là một điều không phù hợp với giá trị dân chủ.”

“Khi chúng ta đấu tranh cho giá trị dân chủ, chúng ta phải hiểu rằng tất cả mọi người mọi nhóm trong xã hội đều có quyền biểu đạt ý kiến cá nhân, ý kiến nhóm của mình, và có quyền có biểu tượng riêng. Những nhóm khác nhau hay giống nhau đều tôn trọng biểu tượng của nhau, nhưng không áp đặt giá trị của mình lên người khác. Chúng tôi ngưỡng giá trị dân chủ đó cho nên chúng tôi đấu tranh để chống sự áp đặt của chính quyền CS lên người dân Việt Nam. Chúng tôi không thể tránh độc tài đỏ mà sang đây lại bị áp đặt một cái khác. Những người đã cho rằng cờ từ thời nhà Nguyễn để lại là lá cờ của tổ tiên đại diện cho giá trị tự do dân chủ, thì không sử dụng nó để áp đặt giá trị của mình lên người khác.”

Một lần nữa hội trường vang lên những tiếng vỗ tay ủng hộ lời giải đáp của anh Điếu Cầy. Rất may chỉ có ba nhân vật này đã công khai đánh phá anh Điếu Cầy. Thật tình đến bây giờ tôi cũng không thể hiểu được nguyên do nào khiến họ có ác cảm với người tù lương tâm với khi phách anh hùng như vậy. Căm thù một anh binh nhì Bộ Đội ư? Nếu thế thì đừng trách bọn VC đã bỏ họ vào những trại tù cải tạo. Ghen tức ư? Có thể vì anh Điếu Cầy được người Việt hải ngoại kính phục và được bao nhiêu giải thưởng quý trọng. Trong sáu năm qua Nhà Báo Điếu Cầy đã được trao một số giải thưởng về nhân quyền và tự do báo chí: Giải Nhân Quyền Việt Nam 2008, Hellman-Hammett Award 2009 của Human Rights Watch và International Press Freedom Award 2013 của Committee to Protect Journalists. Ngoài ra, Ông Điếu Cầy còn được Amnesty International vinh danh là một tù nhân lương tâm và Civil Rights Defender chỉ định Ô. Điếu Cầy là Human Rights Defender của tháng.
Thật sự tôi cũng không hiểu được vì lý do gì mà những người kẻ quá khích như thế lại chống Cộng Sản độc tài vì chính họ đã tỏ ra bản chất độc tài. Họ muốn Việt Nam thành một nước tự do dân chủ ư? Không chắc. Vì những hành động của họ đưa đến hậu quả nghiêm trọng là đẩy những người yêu chuộng tự do thực sự về phía độc tài. Trước khi có buổi tiếp tân, Cộng Đồng Việt Nam vùng Washington-DC, Maryland và Virginia đã quyết định không đón tiếp, không yểm trợ, và không tham dự buổi tiếp tân anh Điếu Cầy.

Đa số những người tham dự buổi tiếp tân đã nghĩ gì về anh Điếu Cầy và một thiểu số quậy phá? Tốt hơn hết là hãy nghe chính những người này nói gì.

Mở đầu cuộc hội luận, Ô. Trần Quang Duật, đã lên phát biểu rằng ông là một cựu Thiếu Tá TQLC-VNCH đã đi tù ở miền Bắc. Ông hân hoan chào đón Ô. Điếu Cầy, một cựu bình nhì của Bộ Đội CSVN, trở về với cộng đồng để cùng tranh đấu cho tự do và dân chủ.

GS Kim Oanh nhận xét rằng Ô. Điếu Cầy từ 2006 đã đấu tranh cho tự do, dân chủ, nhân quyền và bảo vệ quê hương chống quân xâm lược Trung Quốc. Ô. Điếu Cầy đã kêu gọi chúng ta hãy cùng nhau đứng dưới một lá cờ để đấu tranh cho quyền lợi của dân tộc và đất nước. Ông cũng đã xác nhận rằng lá cờ vàng có từ thời Nhà Nguyễn (Vua Thành Thái). Đó là lá cờ tổ quốc, đại diện cho tự do dân chủ. Ô. Điếu Cầy đã tuyên bố ông là một phần của chúng ta. GS Kim Oanh nhân dịp đã tặng cho Nhà Báo Điếu Cầy một chiếc khăn quàng cổ với hình lá cờ Vàng.

Cô Nguyễn Thị Ngọc Giao, Chủ Tịch của Tiếng Nói của Người Mỹ Gốc Việt (Voice of Vietnamese Americans) nói rằng cô xin được tỏ lòng ngưỡng mộ Ô. Điếu Cầy, cám ơn Ô. Điếu Cầy và gia đình của ông và tất cả mọi người ở Việt Nam đã cùng với ông tranh đấu trong những năm qua. Cô rất vui mừng thấy ông mạnh khỏe, tinh thần minh mẫn, và rất là cương quyết dù sau nhiều năm trong tù.

Cô Phạm Quế Chi là một người trẻ đầu tiên phát biểu rằng Cô là một người Mỹ gốc Việt. Cô tôn trọng mọi người tiếng Mỹ gọi là có “gut”, nghĩa là có khí phách, giám đứng lên nói ra những gì mình thực sự tin. Cô nói Cô rất khâm phục Ô. Điếu Cầy cũng như những anh chị bloggers trẻ và lớn đã bị đánh đập, gia đình bị hại, mất việc vẫn giám đứng lên chống chế độ Cộng Sản. Ông Điếu Cầy ngồi đây ông vẫn bảo vệ ý tưởng riêng của mình. Ông không bị Cộng Sản chèn ép cũng như không bị cộng đồng Việt Nam chèn ép, buộc phải theo ý của họ. Cô đi Hướng Đạo, cô trọng lá cờ Hướng Đạo. Sống ở Mỹ, cô trọng lá cờ Mỹ. Là một phần của người Việt Nam ở Mỹ, cô trọng lá cờ của cộng đồng Việt Nam, nhưng đó là quyền của cô. Không ai có thể bắt buộc cô làm như vậy.

Một người trẻ khác: “Đầu tiên cháu cám ơn chú Điếu Cầy đã hiện diện ở đây và chia sẻ với cộng đồng hải ngoại một số suy nghĩ. Là một người trẻ Việt Nam qua Hoa Kỳ lúc 9 tuổi, cháu rất cảm phục tinh thần hi sinh của chú Điếu Cầy. Chú đã đứng lên để tranh đấu cho nhân quyền và tự do cho Việt Nam có tương lai lớn hơn. Cháu nghĩ là chú Điếu Cầy, các bác các chú ở đây cùng với cháu có một giấc mơ Việt Nam có dân tộc hơn, có nhân quyền hơn, cho tương lai của các con các cháu của con biết là Việt Nam vẫn còn tồn tại, chứ không bị CSVN hay Tầu tới xâm lược. Cháu muốn nói thêm là cháu rất bằng lòng với câu nhận xét của chú Điếu Cầy là mình là người Việt Nam hết, hãy nói lên những lời đoàn kết, chứ không phải là chia rẽ. Cháu nhận xét là phải có sự đoàn kết, nước Việt Nam mới có thể có một tương lai tốt hơn. Nếu có những ý kiến không hay hay không đoàn kết, cháu nghĩ là những người CSVN sẽ rất vui mừng vì họ đã đem lại sự chia rẽ trong cộng động Việt Nam ở hải ngoại.”

Nhà Văn Phong Thu: “Anh là một nhân vật mà tôi đã viết trong sách của tôi xuất bản vào 2012. Anh là người tôi ngưỡng mộ là vì anh là người đầu tiên chống Tầu. Mà anh biết chống Tầu là chống ông cố nội của CSVN rồi. Như anh đã nói, chúng ta đổ tất cả những tội của Cộng Sản lên đầu anh Điếu Cầy thì cũng tội cho anh. Bởi vì như thế này. Tất cả chúng ta Nam và Bắc đều là nạn nhân của chế độ Cộng Sản. Tôi ở miền Nam, tôi phải theo chế độ của miền Nam vì ba của tôi đi theo Cộng Hòa lần đầu tiên mới thành lập. Ba tôi đã hi sinh trên chiên trường, nhưng tôi không nghĩ là anh Điếu Cầy đã bắn ba tôi chết, bởi vì anh cũng là nạn nhân của Cộng Sản.”

Một người trẻ tự giới thiệu là Chính: Cá nhân tôi rất khâm phục những anh em ở trong nước như anh Điếu Cầy và những anh em bloggers khác. Mỗi tối tôi lên máy tôi coi người nào bị đàn áp, người nao bị tù đầy. Lòng tôi đau cắt như vầy nhưng tôi không biết cách nào để giúp đỡ được anh em ở trong nước. Khi các anh ra đây bị những chuyện hiểu lầm, tôi rất là búc xúc. Tôi cũng rất lấy làm vui khi thấy các anh rất là chín chắn đối phó với …. (âm thanh nghe không rõ), chúng tôi rất là yên tâm. Tôi có một lo âu là không biết mấy anh chị ở trong nước thấy anh bị như vậy có nản lòng hay không, Do đó tôi muốn gửi một message (thông điệp) cho những anh em ở trong nước rằng có một số đông thầm lặng, có thể không ồn ào cho lắm, sẵn sàng góp công góp sức với quý anh. Chúng ta phải tích cực hơn trong việc nối kết với đám đông thầm lặng.

Không phải người cựu quân nhân nào cũng có một tư tưởng hẹp hòi. Ông Phạm Văn Tiền, cựu thiếu tá Quân Lực VNCH đã viết về anh Điếu Cầy và những kẻ chống cộng bằng mồm như sau:

“Niềm vui chưa được bao lâu thì những kẻ luôn chống cộng bằng mồm, những thành phần chống cộng cực đoan trong cộng đồng Người Việt tại hải ngoại, thay vì mở rộng vòng tay chào đón người anh hùng chống cộng để an ủi giúp đỡ, thì lại tìm mọi cách mọi phương tiện để cố tình hạ nhục giết chết tên tuổi Điếu Cày.”

“Chúng ta có nguyền rủa cộng sản 30 năm, 50 năm v.v… thì cộng sản vẫn là cộng sản không làm chúng suy yếu tí nào. Lật đổ được cộng sản hay không là do chính bàn tay của người dân trong nước mà đại diện là những nhà đấu tranh trong lòng chế độ như Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Lê Thị Công Nhân, Huỳnh Thục Vy, Nguyễn Văn Đài, Trần Huỳnh Duy Thức… Người Việt hải ngoại chỉ có khả năng tiếp sức, hỗ trợ và sức mạnh của chúng ta là sự kết hợp nhuần nhuyễn với nhau. Những tổ chức tự xưng là ủy ban nầy chính phủ nọ để rồi về giải phóng quê hương là những tổ chức mộng du không tưởng. Họ chỉ là những con rối dao to búa lớn chuyên phá hoại chẳng làm nên tích sự gì!

“Hãy thông cảm và đón nhận những sự hy sinh phi thường của những người cộng sản phản tỉnh. Việc mở rộng vòng tay tiếp đón hỗ trợ Điếu Cày và nhiều nhà đấu tranh dân chủ khác tại quê nhà mới là điều cần thiết, nhất trong giai đoạn sống còn của đất nước hiện nay.”

Chí lý thay nhận xét của Ông Phạm Văn Tiền

Trần Quốc Nam (Tác giả gửi đăng)

180 Phản hồi cho “Tinh thần tự do dân chủ Điếu Cầy tại Virginia”

  1. VÕ ĐẠI says:

    Với cái tựa đề “Tinh thần tự do dân chủ Điếu Cầy tại Virginia” tác giả Trần Quốc Nam đã ca ngợi ông Điếu Cày là một “anh hùng” rằng; “Nhờ đó mà tôi và nhiều người Việt khác mới có dịp được gặp gỡ Ô. Điếu Cầy, để cám ơn một người anh hùng đã can đảm đứng lên đòi quyền tự do báo chí và chống Tầu Cộng xâm lăng ngay ở trong một nước độc tài Cộng Sản Việt Nam“.

    Đã nói là tự do dân chủ, tự do ngôn luận thì tác giả ca ngợi, nghi ngờ hay tôn vinh ông Điếu Cầy thế nào là quyền của tác giả. Và lẽ dĩ nhiên, tác giả cũng như bạn đọc đều có quyền phản biện một cách khách quan, nhưng nên tôn trọng sự thật, và tranh luận trong ôn hoà để bạn đọc có thể đánh giá sự kiện Điếu Cày cách chính xác hơn.

    Thế nhưng, tác giả cho mình cái quyền được ca ngợi ông Điếu Cày, nhưng lại mỉa mai, châm biếm những người đã đặt cho ông Điếu Cày những câu hỏi mà tác giả suy diễn là ; “chống cộng cực đoan, nhân danh dân chủ tự do bắt đầu quậy phá buổi tiếp tân thân mật này thành một cuộc hỏi cung nghi can của một cơ quan điều tra tội phạm” (hết trích). Như thế thì dân chủ ở chỗ nào?

    Những câu hỏi như; “” (1) Anh nghĩ thế nào về cuộc chiến do CSBV phát động từ 8-12-1960 – 30-4-1975 và (2) Anh nghĩ gì về Hồ Chí Minh?” cũng chỉ là những câu hỏi bình thường, trả lời thế nào là quyền của ông Điếu Cày, nếu người đặt câu hỏi chưa thoả mãn thì ông ta vẫn có quyền hỏi tiếp. Chỉ trừ khi người đặt câu hỏi có thái độ khiêu khích, hay cố tình nhục mạ ông Điếu Cày thì Ban tổ chức (hoặc tác giả) phải lên tiếng để chận đứng hành động khiêu khích và sự việc phải được chấm dứt ở đó.

    Nay tác giả đưa bài viết lên diễn đàn như để, một mặt ca ngợi, tung hô ông Điếu Cày, mặt khác chỉ trích lên án những người đặt câu hỏi, vậy xin hỏi, tác giả có tôn trọng dân chủ và quyền tự do ngôn luận hay không?

    Đó là chưa kể đến những hệ lụy gây cho cái hố ngăn cách giữa ông Điếu Cầy và những người đặt câu hỏi, hay nhũng người đang nghi ngờ (ông Điếu Cày) thêm to lớn. Xin hỏi, như vậy thì tác giả có lòng xây dựng, có tâm hàn gắn, hay cố tình đâm thọc? Điều này có lợi cho ai?

    Cũng như nhiều bạn đọc khác, cá nhân tôi hoan nghinh và chào đón ông Điếu Cày, một người mới thoát khỏi vòng tù tội của CSVN và vừa đặt chân đến đất Mỹ, vùng đất của những người yêu dân chủ tự do.

    Tôi đã từng là nạn nhân của CSVN nên thấu hiểu và rất thông cảm với ông Điếu Cày, Cù Huy Hà Vũ, Trần Khải Thanh Thủy, Nguyễn Chính Kết và những người đang dấn thân đấu tranh chống độc tài ở VN.

    Nghi ngờ là “quyền” của mọi người. Nhưng xin đừng chụp mũ và kết án hồ đồ khi không hay chưa có bằng chứng cụ thể ông Điếu Cày là công cụ của CSVN muốn gài vào cộng đồng NVHN để hoạt động cho chúng(?).

    Không ai bắt buộc Quý Vị phải tin tưởng hay tung hô ông Điếu Cày, nhưng cũng xin Quý Vị hãy
    cẩn trọng khi phát biểu
    .

    Xin nhớ kỹ cho rằng, lời nói như con dao hai lưỡi, nhất là trong tình cảnh dân chủ hỗn loạn hiện nay, không biết ai (thật sự) là NVQG, kẻ nào là cò mồi, là DLV hay CAM của CSVN đang ra sức phá hoại và gây chia rẽ trong cộng đồng!

    • Minh says:

      Thật ra , muốn phân biệt giữa người Việt Quốc Gia với các thành phần Vẹm, gian còn lại dễ ẹt à , thưa bác Võ Đại

      1. Vẹm cố gắng LÔI KÉO “QUẦN CHÚNG ” – còn chúng ta thì không.

      2. Vẹm hay Gian cần danh tiếng- ta thì không

      3. Vẹm cố gắng né tránh tới cùng để khỏi cầm cờ Vàng , né tránh tới cùng khi chưởi Hồ Chí Minh – còn ta thì không ,

      4. Vẹm thuờng xuyên kêu gọi “đoàn kết”….chung định huớng để đấu tranh cho Tự Do- Dân Chủ – quên quá khứ

      Còn TA THÌ ĐẤU TRANH CHO SỰ TRỞ LẠI CỦA CHÍNH THỂ VIỆT NAM CỘNG HÒA …ONLY! – NÊU CAO TỘI ÁC CỘNG PHỈ – VÀ ĐẶC BIỆT KHÔNG BAO GIỜ QUÊN QUÁ KHỨ TỘI ÁC CỦA CỘNG SẢN

      ( …nên ta thuờng xuyên bị chê bai là không hợp này , không hiểu nọ…v..v, cực đoan , ngu , khùng , bình vôi bình xứ… thằng nào chê là mình..nên ố ồ watch out liền )

      5. Vẹm lý luận rất tinh vi , nghe rất hợp lý , rất….”siêu” , rất…”trí tuệ” …logic – có vậy thì mới lừa người được ……

      Còn ta thì nói nào ngay , không có cái màn cục chính ủy , cục tuyên huấn… nên phát biểu lộn xộn khờ khào , sơ sót dễ bị bắt bẽ !

      6. Vẹm thì khi xuất đầu lộ diện có bài bản , kèn trống , một dàn bệ phóng theo sau, tập 1 tập 2 tập 3 ….còn ta lúc ra nói thì chỉ mình “ên” , đơn độc

      7. Vẹm có thể giả ra ta…ta lại không thể nào giả ra Vẹm , cho nên biểu ta chấp nhận đảng Vẹm còn cũng được miễn đa nguyên…là ta nhãy lên đong đỏng chưởi tới cùng

      Nói tóm lại là Ta rất là có đủ thứ tiếng xấu…BỞI CẢ NGÀY CHỈ CƯƠNG QUYẾT CHO SỰ TẤT THẮNG CỦA VIỆT NAM CỘNG HÒA CHÍNH NGHĨA mà thôi…no more , no less
      Dứt khoát không hòa hợp hòa giải gì sấc

      (Tớ chỉ tận tụy với trách nhiệm bền bỉ của công dân Việt Nam Cộng Hòa mà thôi? AND I WILL NEVER CHANGE – Sao hở, so what ? “)

      Bác Võ Đại cứ ôm chặt cờ Vàng vào lòng bất chấp thị phị giả tạo thì tự nhiên thấy được ai Vẹm, ai gian , ai lũng lẵng liền ….

      Finally , communist will lose – VNCH will win !

    • Nguyen Trong says:

      Đồng ý với VÕ ĐẠI .

      Cộng sản là bọn láo lường, lắm mưu nhiều kế, ra tay thâm độc . Gần 80 năm qua, chúng ta đã bị chúng lừa gạt biết bao lần . Nên nghi ngờ là thái độ của người dè dặt không cả tin .

      Cả mấy thế hệ người Việt đã đi qua. Đến nay, nhiều người chưng hững vì nguồn tin Hồ chí Minh thật đã chết vì bịnh lao . Và rằng, Hồ chí Minh lộng kiếng là Tàu phù . Biết đâu , bọn Việt cộng nay đang bịt miệng cười về ” điệp viên Phạm xuân Ẩn” Điếu Cày đang được chào đón nhiệt liệt ở hải ngoại .

      Thời gian sẽ trả lời . Hiện tại đừng có phùng mang, trợn mắt, gân cổ bênh vực Điếu Cày để rồi đến chừng khám phá ra bị gạt, mới đấm ngực than ” Của quý là của ôi ” . Muộn rồi !

  2. TNV says:

    Cách đâu vài năm, anh NGK có gởi cho các thân hữu – trong đó có tôi – một mail đề nghị bỏ lá cờ vàng ba sọc đỏ vì lá cờ này, theo anh Kiểng, thì ngày nay không còn là biểu tượng của toàn dân nữa, và cấu trúc của người Việt trong nước nay đã khác xưa.

    Tôi có biên thư trả lời anh NGK và các thân hữu của anh là “đừng có đụng tới lá cờ”: cả triệu người đã chiến đấu, đã chết cho lá cờ này, và ngày nay, đối với chúng ta (xin nhắc lại hai chữ: chúng ta), nó là biểu tượng cho tự do dân chủ. Nay ta chưa làm được gì cho công cuộc giải trừ công sản, mà lại đưa lên một đề tài gây chia rẽ: ta làm cho những người đã từng chiến đấu, đã đổ máu cho lá cờ, những thân nhân của người đã chết cho lá cờ … thành kẻ thù của ta? để làm gì vậy? có lợi gì cho công cuộc chung?

    Sau đó không thấy anh Kiểng nhắc lại đề tài này nữa.

    Tuy nhiên, ta tôn kính lá cờ cuả ta, không có nghĩa là ta cũng có quyền bắt những người chưa hề nhìn thấy lá cờ này, hay chưa hề chiến đấu dưới lá cờ này, cũng phải thần phục lá cờ như ta. Và đây là một chuyện khác hẳn.

    Ngày CS chiếm miền Nam Điếu Cày mới 18 tuổi. Có nghhĩa là trong suốt tuổi thơ cuả anh ta (ở miền Bắc) và sau này, sau khi CS chiếm miền Nam, anh ta chưa hề nhìn thấy lá cờ vàng. Chuyện anh Điếu Cày đi lính bộ đội theo tôi, chẳng có gì đáng nói nếu ta sống tại Miền bắc lúc đó và ta 18 tuổi, ta có thể từ chối quân dịch (hay là nghĩa vụ – như CS nói) hay không? chắc là không. Chuyện đáng nói là: anh đã nhìn ra cái xấu xa cuả chế độ và anh tranh đấu đòi tự do, dân chủ, nhân quyền cho VN, nhất là quyền tự do thông tin và tự do tư tưởng-. Vì chuyện này , anh đã bị bỏ tù 6 năm 6 tháng. Xin nhắc lại: anh đã bị CS bỏ tù vì đã tranh đấu cho tự do dân chủ tại VN (và không phải là vì đã tranh đấu cho lá cờ vàng )- thì nay anh sang đây ( Mỹ)- ta đẩy vào tay anh lá cờ vàng và đòi hỏi anh cũng phải thần phục lá cờ như chúng ta. Đây là một điều phi lý và rất lố vì cả đời anh chưa hề nhình thấy lá cờ này. Sau đó vì chuyện này, ta lại gán cho anh ta danh từ “CS nằm vùng” thì điều này lại càng… lố hơn nữa. Nay giả sử anh Điếu Cày nhận lấy lá cờ và ấp ủ lá cờ như chúng ta, thì đây cũng chỉ là một sự gượng ép cuả anh để làm vừa lòng ta, và tức nhiên ta sẽ cho anh ta là một kẻ không thành thực – vậy tai sao ta phải làm như vậy?

    Nay xin trở về với những người đang tranh đấu cho tự do, dân chủ và nhân quyền ở VN và đang bị CSVN bỏ tù – những tù nhân lương tâm tại VN. Xin nhắc là họ là những người lính tiền phương chiến đấu cho tự do dân chũ, ta ( hải ngoại) chỉ đóng vai trò hỗ trợ mà thôi. Họ đã mang mạng sống và cuộc đời tù tội cuả họ hy sinh cho tự do dân chủ. Va họ mong muốn gì: họ muốn là chúng ta, ở hải ngoại hỗ trợ họ, đưa những tiếng nói và đòi hỏi của họ cho thế giới – nhất là Hoa kỳ- biết, và từ đó áp lực nhà cầm quyền CSVN phải thay đổi. Hầu hết những người này : từ Huỳnh Thục Vy, tới Tạ Phong Tần.v.v đều là những người tranh đấu cho dân chủ và nhân quyền cho VN – và không phải cho lá cờ vàng.

    Nay chuyện ta đối xử với Điếu Cày như thế nào, thì nhờ truyền thông, Internet- họ có thể đã biết là ta (hải ngoại) chỉ chú ý tới lá cờ- còn việc tranh đấu cho tư do dân chủ là..không đáng nói tới. Họ hiểu là họ đã mất hỗ trợ từ hải ngoại và từ đó tiếng nói cuả họ khó được quốc tế (nhất là Mỹ) biết. Ta đã đào một cái hố chia rẽ giữa những người tù nhân lương tâm ở VN và ta – và ta đã làm giảm lòng kỳ vọng, sức đấu tranh của họ cho tư do dân chủ. Tại sao ta phải làm như vậy?

    Giấc mơ cờ vàng tung bay tại Sài gòn: Đây là giấc mơ của nhiều người, trong đó có tôi – nhưng đây chỉ là giấc mơ. Đã 39 năm qua, ta làm không được. Làm không được mà cứ nói hoài, hoá ra ta thành một thứ người buôn bán ảo tưởng: mới đầu người ta lắng nghe ta, nhưng rồi rốt cuộc người ta phải quay đi, không muốn nhìn thấy ta nữa. Chính vì việc này mà những tổ chức chủ trương giải phóng, quang phục VN (nghĩa là thay cờ) nay đã chuyển hướng và đổi tên, đổi mục tiêu để có thể tồn tại và khi nói ra, còn có người muốn lắng nghe.

    Riêng về Mỹ: Mỹ có muốn cờ vàng tung bay tại Sài gòn chăng? chắc chắn là có, nhưng Mỹ đã làm không được. Mỹ đã đổ cả nửa triệu quân vào VN, hy sinh mạng sống của 50,000 lính Mỹ để giữ vững cờ vàng tại Miền Nam VN, và nếu có thể, để dựng cờ vàng trên đất Bắc. nhưng Mỹ đã thất bại. Ngày nay, Mỹ không còn chủ trương lật đổ VN, dựng lại cờ vàng nữa – mà Mỹ cũng chỉ chủ trương (giống nhự những tù nhân lương tâm ở VN hiện tại) là thay đổi VN, đưa VN về hướng tự do, dân chủ và nhân quyền và nhất là đưa VN trở về với qũy đạo của Mỹ. Và về những điểm này, hình như Mỹ đang thắng mà không cần phải… bắn một phát đạn.

    Điều khó có thể tưởng tượng được là một nước khổng lồ và đầy quyền năng như nước Mỹ, cũng chỉ chủ trương như vậy đối với VN mà thôi, nhưng nay có ngững người trong chúng ta: tay không có một miếng sắt, thân thì gần kề miệng lỗ, nhưng lại miên man đòi lật đổ CSVN, đòi nhìn thấy cờ vàng tung bay tại Sài gòn.

    Tất nhiên ai củng có quyền có một giấc mơ đẹp và ta không nên đụng tới giấc mơ cuả ai – nhưng có giấc mơ là một chuyện – mà đổ cho những người không chia sẽ giác mơ cùng ta là nằm vùng, là phản bội … thì đây là một chuyện khác hẳn.

    Câu chuyện này cũng giống như chuyện ta chưa bắt được con chim bay trên trời – nhưng ta đã… cấu xé nhau về chuyện làm lồng nhốt chim như thế nào !

    Xin hợp sức mọi người từ trong nước ra tới hải ngoại làm sao để VN có tự do, dân chủ, nhân quyền đã – Rồi khi đã có những điều này, ta bàn về lá cờ cũng chưa muộn

    • noileo says:

      TRích: “Xin hợp sức mọi người từ trong nước ra tới hải ngoại làm sao để VN có tự do, dân chủ, nhân quyền đã – Rồi khi đã có những điều này, ta bàn về lá cờ cũng chưa muộn (Vũ Ngọc Tân)

      xin bổ túc cho rõ nghĩa hơn:

      “Xin hợp sức mọi người từ trong nước ra tới hải ngoại dưới lá cờ vàng làm sao để VN có tự do, dân chủ, nhân quyền đã – Rồi khi đã có những điều này, ta bàn về lá cờ cũng chưa muộn

      [quote]Vậy thì ai là những người chưa hề nhìn thấy lá cờ vàng hay chưa hề chiến đấu dưới lá cờ này? Xin thưa là toàn thể dân miền Bắc (trừ những người nay đã già gần kề miệng lỗ) và một nửa đân Miền Nam: những người sanh ra sau năm 75 – tức là những người từ 39 tuổi trở xuống – cùng với một số rất lớn những người đã tranh đấu cho dân chủ và nhân quyền cho VN, nay đang mai một trong lao tù CS. Như vậy là khoảng 3/4 dân tộc không hề biết hay nhìn thấy lá cờ vàng. [/quote]

      Ngay cả con số 3/4 do tác giả VNT đưa ra, là con số đúng, thì sao? thì cứ để mọi người không biết à, và cứ làm việc, tranh đấu theo hướng tránh xa những gì mà có đến 3/4 không biết à?

      *****

      Có bao nhiêu người dân trong nước biết rõ về dân chủ tụ do pháp trị nhân quyền, quyền tự do phát biểu ý kiến, quyền tụ do nghiệp đoàn, quyền tự trị đại học, quyền tư pháp độc lập, quyền tự do sang tác quyền tư gia bất khả xâm phạm….?

      Tại sao quý vị lại cứ đòi tranh đấu cho những điều mà chẳng có bao nhiêu người dân trong nước biết đến?

      [quote="Tác giả"]Tất nhiên ai cũng có quyền có một giấc mơ đẹp và ta không nên đụng tới giấc mơ của ai – nhưng có giấc mơ là một chuyện – mà đổ cho những người không chia xẻ giấc mơ cùng ta là nằm vùng, là phản bội… thì đây là một chuyện khác hẳn.[/quote]

      Nếu chỉ có một số ít người dân trong nước biết đến “dân chủ tụ do pháp trị nhân quyền”, nói cách khác là nếu rất ít người mơ đến “dân chủ tụ do pháp trị nhân quyền”, thì tại sao các bác lại cứ ép người ta phải mơ giống như giắc mơ “dân chủ tụ do pháp trị nhân quyền” cua các bác ?

      Hỏi như thế để so sánh cho rõ ràng, chứ không phải có ý chê bai giác mơ “dân chủ tụ do pháp trị nhân quyền” cho VN.

      *****

      Nếu có rất ít người dân biết đến “dân chủ tụ do pháp trị nhân quyền”, thì không phải vì “dân chủ tụ do pháp trị nhân quyền” không tốt đẹp,

      mà chỉ vì nhà cầm quyền cộng sản ngăn cấm phổ biến giá trị “dân chủ tụ do pháp trị nhân quyền”.

      Nếu có rất ít người dân biết đến lá cờ vàng, biểu tuọng cho “dân chủ tụ do pháp trị nhân quyền”, thì không phải vì lá cờ vàng không có ý nghĩa,

      mà chỉ vì nhà cầm quyền cộng sản ngăn cấm phổ biến giá trị & ý nghĩa của lá cờ vàng.

      Nếu có rất ít người dân biết đến “dân chủ tụ do pháp trị nhân quyền”, thì không vì thế mà ngưng cuộc tranh đấu cho “dân chủ tụ do pháp trị nhân quyền”, mà ngược lại, người ta phải cố gắng phổ biến giá trị tốt đẹp của “dân chủ tụ do pháp trị nhân quyền” cho mọi người cùng biết để cùng nhau tranh dấu, cho mau đạt đến “dân chủ tụ do pháp trị nhân quyền”.

      Nếu có rất ít người dân biết đến lá cờ vàng, lá cờ VNCH, cũng là biểu tuọng “dân chủ tụ do pháp trị nhan quyền”, thì không phải vì thế mà bỏ quên luôn lá cờ vàng, mà ngược lại , cần phải cố gắng phổ biến giá trị tốt đẹp của lá cờ vàng cho mọi ngời cùng biết, như Phương Uyên đã biết, đẻ cùng nhau tranh đấu cho đân chủ tự do pháp trị nhân quyền.

      *****

      “Đoàn kết & hoà giải & xoá bỏ hận thù…” là những điều người ta thường kêu gọi, ngay chính tác giả cũng kêu gọi “Xin hợp sức mọi người từ trong nước ra tới hải ngoại

      nếu thế thì phải hiểu là, một trong những nguyên nhân, nguyên nhân lớn, tạo nên hận thù, chia rẽ Bắc & Nam, khiến mọi “hợp sức” trở nên khó khăn, tì chính là vì hành động tội ác của nhà cầm quyền cộng sản và đám trí thức cộng sản chân chúnh tim đỏ thẻ đỏ đã, đang, suốt nhiều chục năm qua, không ngừng bôi nhọ nói xấu phủ nhận sự có mặt của VNCH, không ngừng bôi nhọ nói xấu phủ nhận lá cờ vàng, ngăn cấm người dân tìm hiểu & bày tỏ tình cảm & sụ tôn quý dành cho VNCH & lá cờ vang.

      Do đó, một trong những hành động cần thiết phải làm, để có thể xoá bỏ hận thù & lấp hố ngăn cách chia rẽ Bác & Nam, để có thể đòan kết Bắc & Nam cùng nhau chống độc tài cộng sản là hãy phổ biến cho mọi người biết về lá cờ vàng tốt đẹp, lá quốc kỳ VNCH, biểu tuọng dân chủ tự do pháp trị nhân quyền.

      *****

      Một số các “lý luận gia” cờ đỏ, thường lý luận rằng cộng sản bây giờ không còn là cộng sản nữa, do đó nói “chống cộng” là không cần thiết, là sai, mà chỉ nên nói là, chỉ nên tranh đấu chống độc tài thôi! Thật sự họ mốn nói gì với phát biểu như vậy?

      Cái “ý tại ngôn ngoại” ở đây là cứ chống tham nhũng chống v…v… nhưng đừng chống cộng, nghĩa là chống gì thì chống nhưng hãy để yên đừng chống cái chế độ cai trị cờ đỏ này, hãy để cái nhà cầm quyền cờ đỏ này yên vị…

      Đã nói là tranh đấu cho dân chủ tự do pháp trị nhân quyền mà lại để yên vị cái ách cai trị độc tài đảng trị toàn trị, thì là nghĩa làm sao? nói vậy có khác gi bảo nhau đi ngủ, đi ăn, đi chơi đi… mọi việc đã có đảng no!

      Lá cờ vàng nếu có khi “thua” cũng chỉ là thua người anh em độc ác, cái “thua” của lá cờ vàng vẫn giữ nguyên vẹn đất nước, biển rộng sông dài.

      Lá cờ đỏ đã hàn toàn thất bại trong nhiệm vụ phục vụ cho quyền lợi quốc gia cho độc lập tự do hạnh phúc chân thục, không những thế, cái “thua” của lá cờ đỏ còn là phạm tội phản quốc, phạm tội rước giặc tàu vào VN, phạm tội cắt sẻ lãnh thổ quốc gia dâng cho giặc tàu, cái thua của cờ đỏ là tội ác gây nên cuộc chiến tranh nồi da sáo thịt bi thảm kinh hoàng, xô đẩy đất nước dân tộc vào hố sâu tụt hậu, mất nước.

      TRích: “Xin hợp sức mọi người từ trong nước ra tới hải ngoại làm sao để VN có tự do, dân chủ, nhân quyền đã – Rồi khi đã có những điều này, ta bàn về lá cờ cũng chưa muộn (Vũ Ngọc Tân)

      xin bổ túc cho rõ nghĩa hơn:

      “Xin hợp sức mọi người từ trong nước ra tới hải ngoại dưới lá cờ vàng làm sao để VN có tự do, dân chủ, nhân quyền đã – Rồi khi đã có những điều này, ta bàn về lá cờ cũng chưa muộn

  3. Ý-Yên says:

    Xin phép nhắn cùng anh Trúc Hồ và quý vị SBTN:

    Cuộc chiến tại Miền Nam VN mang tính cách quốc tế từ khi Hoa Kỳ kéo theo
    tập đoàn quân Đồng Minh vô Miền Nam VN, năm 1965, hướng vô Khối CS.

    Ngày 30 tháng Tư 1975, nếu theo dõi vở tuồng kỹ càng, hẳn thấy ngày đó tuy đặt
    Việt Nam Cộng Hòa vô hậu trường, nhưng cũng là thời điểm HK thay đổi chiến
    lược từ Quân sự sang Chính Trị, nghĩa là Mụctiêu chiến tranh không hề thay đổi
    hướng vô toàn khối CS quốc tê như đã thấy rõ.

    Khi nói VNCH phải lui vô hậu trường, là căn cứ theo vở tuồng chèo vô lý vô luật
    mà ông TT –hai-ngày DVM Minh đọc đầu hàng với không ai nào, với Trương
    Ba hay Da hàng thịt? (Sự kiện này có lẽ được dàn dựng tinh vi, tạo lối thoát cho
    Bắc Việt về sau).

    Ta đã mất nước như các nước Đông Âu, thì con dân VNCH ta phải kiên tâm mà
    đòi chính cái nhà của mình, bằng nhiều cách, bởi ngày 30.4.1975 chỉ là kịch bản!

    Với ý nghĩ này, tôi không nghĩ anh Trúc Hồ và quý vị SBTN lại đang hành động
    tranh đấu dưới một lá cớ “ Đảng “ nào khác. VNCH vẫn là bến bờ chờ đợi ta.

    Kính, Ý -Yên

  4. quandannambo says:

    Gánh hát giã cầy.

    Ở Mỷ không ai hút thuốc lào.
    Điếu Cày đến Mỷ “nỗ” tào-lao.
    Cái trò khổ- nhục, xưa rồi Diểm.
    Học mánh của Tàu đễ gạt nhau!

    Cờ đỏ ông chê, bõ chạy dài.
    Cờ vàng ông lắc, chẵng cầm tay.
    Chắc là ông muốn chờ tháng Bảy?
    Cờ cúng cô-hồn, nắm chắc ngay.

    Dân-chủ, Tự-do kiểu giả cầy.
    Ông đem món đễu đến nơi đây.
    Tưỡng rằng món ấy ngon và bổ.
    Ông ép, ông nài thật chối tai.

    Gánh hát ba-ke, kịch bản tồi.
    Lăng-xăng múa-máy giống gà lôi.
    Lừa già, lợn trẻ thi nhau hát.
    Đàn trống xập-xình, điếc đít tôi.

    Thôi nhé! Thế thì, chỉ thế thôi!
    Tầm cao trí-tuệ kiểu con bòi.
    Hãy về đỗi nảo, thay tim lại.
    Đừng có ba-hoa bịp giống nòi.
    Chí Phèo Nguyển-văn-Lợi
    *
    đây cũng là bài của độc giả gỡi đăng
    *
    người Mỷ xấu xí
    vẫn
    tốt hơn tàu cộng trăm lần
    *
    cờ vàng
    thua trận thảm hại đến mất nước
    nhưng
    vẫn tốt hơn cờ máu ngàn lần*

  5. quandannambo says:

    Gánh hát giã cầy.

    Ở Mỷ không ai hút thuốc lào.
    Điếu Cày đến Mỷ “nỗ” tào-lao.
    Cái trò khổ- nhục, xưa rồi Diểm.
    Học mánh của Tàu đễ gạt nhau!

    Cờ đỏ ông chê, bõ chạy dài.
    Cờ vàng ông lắc, chẵng cầm tay.
    Chắc là ông muốn chờ tháng Bảy?
    Cờ cúng cô-hồn, nắm chắc ngay.

    Dân-chủ, Tự-do kiểu giả cầy.
    Ông đem món đễu đến nơi đây.
    Tưỡng rằng món ấy ngon và bổ.
    Ông ép, ông nài thật chối tai.

    Gánh hát vi-xi, kịch bản tồi.
    Lăng-xăng múa-máy giống gà lôi.
    Bịp già, lừa trẻ khoe môi lưởi..
    Đàn trống xập-xình, điếc đít tôi.

    Thôi nhé! Thế thì…chỉ thế thôi!
    Tầm cao trí-tuệ kiểu con bòi.
    Hãy về đỗi nảo, thay tim lại.
    Đừng có ba-hoa bịp giống nòi.
    Chí Phèo Nguyển-văn-Lợi
    *
    đây cũng là bài của độc giả gỡi đăng*

  6. hn says:

    ABC says:
    04/12/2014 at 12:26
    HN said:
    “Ông Phạm văn Tiền nói thật khôi hài
    “Lật đổ được cộng sản hay không là do chính bàn tay của người dân trong nước mà đại diện là những nhà đấu tranh trong lòng chế độ như Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Lê Thị Công Nhân, Huỳnh Thục Vy, Nguyễn Văn Đài, Trần Huỳnh Duy Thức
    (ngưng trích)
    Lật đổ bằng cách nào ông làm ơn cho chúng tôi biết? đánh nhau mấy chục năm trời, chết hàng triệu người còn chưa đi đến đâu mà ông đưa kế hoạch xanh rờn”

    Xin lỗi mọi người, đọc cái câu hỏi này của HN, con nít cũng thấy ngay, đây là một câu hỏi ngu ngốc !
    Chống cộng kiểu con bọ hung, đụng đâu húc đó, như thế này, khác nào gấp mười lần thương cộng !

    (ngưng trích)
    ABC Ngu như con bò lại đòi dậy dỗ người khác, cái ngữ này chỉ biết chửi cho khoái miệng để thỏa mãn thú tính chứ làm được trò gì?
    Những thứ vô học này ở đây thiếu gì

  7. Chiêu Dương says:

    Tớ hoan nghênh tinh thần kiên cường của Điếu Cày đã không khoan nhượng với CSVN trong quá khứ và hoan nghênh Cộng Đồng Việt Nam vùng Washington-DC, Maryland và Virginia đã quyết định không đón tiếp, không yểm trợ, và không tham dự buổi tiếp tân anh Điếu Cầy vừa qua.

    Hảy lược lại các câu hỏi mà tác giả gọi là “một vài kẻ chống cộng cực đoan, nhân danh dân chủ tự do bắt đầu quậy phá buổi tiếp tân thân mật này thành một cuộc hỏi cung nghi can của một cơ quan điều tra tội phạm.”

    1) Anh nghĩ thế nào về cuộc chiến do CSBV phát động từ 8-12-1960 – 30-4-1975 và Anh nghĩ gì về Hồ Chí Minh?…Chúng tôi muốn biết ý kiến riêng của anh…Tôi không bảo anh phán xét. Tôi hỏi ý kiến của anh thôi. Tôi không muốn anh phê bình. Tôi muốn biết ý nghĩ của anh về cuộc chiến.

    2) Các công chuyện anh đã tham gia giải phóng, các anh nói giải phóng, nói chúng tôi là ngụy. Anh cho các chuyện đó là công hay là tội đối với cá nhân của anh.

    3) Tôi chỉ hỏi một câu hỏi với cá nhân anh thôi, trong 40 năm nay, trong 10 năm, 15 năm, anh đã tỉnh ngộ được rằng chế độ Cộng Sản là sai trái và độc tài, cho nên anh mới trở thành một blogger báo chí tự do. Với tấm lòng trung thực của một người làm báo , tôi xin hỏi anh rằng cá nhân anh thôi, đối với tôi là một nạn nhân còn đây, có phải ngày đó là ngày một nước đi xâm lăng một nước hay không?

    Ngay từ những ngày đầu khi CSBV chiếm Sài gòn, các gia đình có anh em ruột thịt cầm súng đứng 2 bên chiến tuyến khác nhau, khi hội ngộ, người lính miền Nam thường hỏi người ruột thịt của mình theo miền Bắc những câu hỏi đại loại như câu 1) và 2). Tôi xin lặp lại đây là loại câu hỏi chỉ có anh em ruột thịt mới hỏi nhau như vậy, không ai dại đi hỏi 1 tên nón cối lạ hoắc loại câu hỏi như thế. Câu hỏi 1) và 2) là loại câu hỏi thường tình, xin hỏi ông Trần quốc Nam, nó quậy phá ở chổ nào ? Ông Nam cho đó là quậy phá phải chăng ông và SBTN đang muốn dựa hơi tăm tiếng của ĐC để theo đóm ăn tàn?

    1975 Điếu Cày chỉ là 1 binh nhì, không thể am hiểu hết thế sự cuộc xâm lăng của CSBV, ĐC không có trách nhiệm gì lớn lao trong cuộc xâm lăng đó. Nhưng, khi đã là 1 NGƯỜI LÀM BÁO CHÍ TỰ DO trong đất nước chẵng có tự do, chẵng lẽ ĐC không 1 lúc nào suy ngẫm lại cuộc xâm lăng được mỹ từ hóa thành “giải phóng”.

    Hảy thong thả để rồi phê bình ĐC qua câu hỏi này, tôi chỉ xin hỏi ông Trần quốc Nam, tính chất quậy phá của câu hỏi đó nằm ở đâu ? Phải chăng lại cũng ở chổ không để yên cho ông và SBTN theo đóm ăn tàn ?

    • TQN says:

      Ô. Chiêu Dương hãy đọc lại phần phát biểu của Điếu Cầy dưới đây để tự tìm ra câu trả lời. Nếu người hỏi đưa ra câu hỏi tử tế, ăn nói một cách từ tốn, không cưỡng ép, không móc họng, Ô. Điếu Cầy đã không dùng những từ như độc tài đỏ, độc tài vàng, đấu tố. Nếu nghĩ đến mục tiêu tranh đấu cho tự do dân chủ, thì ba ông cựu sĩ quan QLVNCH đã không chất vấn một anh bình nhì Bộ Đội như vậy. Anh Điếu Cầy cũng chỉ là một nạn nhân của CSVN mà thôi, nhưng là một người tranh đấu dũng cảm cho tự do dân chủ tôi hết sức kính phục.

      “Chúng tôi chiêm ngưỡng giá trị dân chủ đó cho nên chúng tôi đấu tranh để chống sự áp đặt của chính quyền CS lên người dân Việt Nam. Chúng tôi không thể tránh độc tài đỏ mà sang đây lại bị áp đặt một cái khác [độc tài vàng]. Những người đã cho rằng cờ từ thời nhà Nguyễn để lại là lá cờ của tổ tiên đại diện cho giá trị tự do dân chủ, thì không sử dụng nó để áp đặt giá trị của mình lên người khác.”

      “Tôi muốn bà con hôm nay hiểu rằng chúng ta đến đây gặp nhau là tổ chức một cuộc hội luận. Những vấn đề được trao đổi với nhau trên tinh thần xây dựng một đất nước, chứ không phải hôm nay tới đây để một số người đưa ra đấu tố như năm 1956 của thế kỷ trước. Đó là một điều không phù hợp với giá trị dân chủ.”

      Ba ông quan của tòa án nhân dân VNCH đem một anh binh nhì ra đấu tố đã làm cho chúng tôi những cựu sĩ quan VNCH xấu hổ. Chiêu Dương cũng chỉ là một chiếc bình vôi hải ngoại không hơn không kém. Ông nhớ rằng CSVN không bắt binh nhì và hạ sĩ quan VNCH nhốt vào trại tù cải tạo, Về phương diện này, CSVN văn minh hơn những chiếc bình vôi các ông nhiều.

      • Chiêu Dương says:

        Tôi copy lại những gì đã viết : Ngay từ những ngày đầu khi CSBV chiếm Sài gòn, các gia đình có anh em ruột thịt cầm súng đứng 2 bên chiến tuyến khác nhau, khi hội ngộ, người lính miền Nam thường hỏi người ruột thịt của mình theo miền Bắc những câu hỏi đại loại như câu 1) và 2). Tôi xin lặp lại đây là loại câu hỏi chỉ có anh em ruột thịt mới hỏi nhau như vậy, không ai dại đi hỏi 1 tên nón cối lạ hoắc loại câu hỏi như thế. Câu hỏi 1) và 2) là loại câu hỏi thường tình, xin hỏi ông Trần quốc Nam, nó quậy phá ở chổ nào ?….
        1975 Điếu Cày chỉ là 1 binh nhì, không thể am hiểu hết thế sự cuộc xâm lăng của CSBV, ĐC không có trách nhiệm gì lớn lao trong cuộc xâm lăng đó. Nhưng, khi đã là 1 NGƯỜI LÀM BÁO CHÍ TỰ DO trong đất nước chẵng có tự do, chẵng lẽ ĐC không 1 lúc nào suy ngẫm lại cuộc xâm lăng được mỹ từ hóa thành “giải phóng”.(hết copy)

        TQN viết : “Ô. Chiêu Dương hãy đọc lại phần phát biểu của Điếu Cầy dưới đây để tự tìm ra câu trả lời.”

        Còm tôi viết để hỏi ông Trần quốc Nam, vì sao lại dùng câu trả lời của ĐC ( người khác ) để tìm thấy câu trả lời ? Nói như TQN thì Trần quốc Nam đã dựa vào phần phát biểu của ĐC để phán các câu hỏi của 3 người kia là “quậy phá”. Thế thì đúng là TQN đã dựa hơi ĐC để “theo đóm ăn tàn”.

        Nếu dùng ông bình vôi hải ngoại để diển tả những người hải ngoại không thể dung nạp thêm những “việc mới”, những người này không thể hoan nghênh ĐC như tôi đã hoan nghênh. Tuy nhiên, tôi không cong đuôi chạy theo “việc mới” để “chùi rửa” bản thân.

      • noileo says:

        TRước khi ông TQN là một tiến,sĩ, cử nhân, thầy giáo, kỹ sư… thì ông TQN đã từng là một cậu học sinh tiểu học, một cậu bé mẫu giáo, học đánh vần a,b,c..

        Ngay nay, nếu có ai đưọc phép thưa chuyện với ông TQN, người ấy phải nói rằng người ấy có hân hạnh nói chuyện với tiến sĩ & [kỹ sư, thầy giáo, cử nhân] TQN, chứ không thể nói là bị mất thì giờ với thằng bé học sinh tiểu học TQN.

        Nếu ông TQN noí năng ngu như bò thì người ta bảo là tiến sĩ TQN nói năng ngu như bò, chứ không ai bảo là thằng bé học sinh tiểu học TQN nói năng ngu như bò

        KIssinger xuất thân là một binh nhì, cấp bậc cao nhất là “trung sĩ”, ở độ tuổi 50, Kisinger là một tiến sĩ, giữ vai trò cố vấn an ninh quốc gia, bộ trưởng ngoại giao Hoa kỳ. Bất cứ ai, từ các tổng thống, THủ tướng Mỹ, Anh, Pháp, Nhật, Nga, Tàu… cho đến người bình dân, khi nói chuyện với Kisinger, khi nói về KIsinger lúc này, khinh ghét hay ngưỡng mộ, đều hiểu là đang nói với, nói về một tiến sĩ, bộ trưởng ngoại giao, cố vấn an ninh quốc gia…, không ai nghĩ là đang nói chuyện với anh binh nhì & trung sĩ Hoa kỳ.

        Mấy chục năm trước, ở độ tuổi 18, NVH chỉ là một binh nhì, ngày nay, ở độ tuổi 60, đứng trên diễn đàn, trước cái mi cơ rô của SBTN thì NVH là ký giả ĐC, khôn ngoan, dũng cảm, người đã đuọc giải thưởng quốc tề vế tự do báo chí, không còn là “một binh nhì” nữa. Bất cứ ai nói chuyện với ĐC thì đều đã rõ như thế.

        Vậy ông TQN làm ơn bỏ đi cái luận điệu ngớ ngẩn “chất vấn một anh binh nhì”

        (Có lẽ cũng cần nói thêm, tôi là một trong những người vui mừng thấy ĐC đuọc trả tự do, trong một cái còm chào đón ĐC tôi có nói, ĐC có nhận hay không nhận lá cờ vang ngay khi ở phi trường LAX, không phải là điều quan trọng lắm….

        Buộc lòng phải nói điều trên để nhắc cho TQN đừng có theo đóm ăn tàn, hỗn láo dở trò chụp mũ “quậy phá” & “thù ghét ĐC” cho những ai nói viết gì không vừa ý TQN, không xung tụng ĐC như TQN xưng tụng)

        Trích: “Ba ông quan của tòa án nhân dân VNCH đem một anh binh nhì ra đấu tố”

        “đấu tố” hay “quậy phá”, thì những điều ấy đã chỉ diễn ra trên diễn đàn SBTN do SBTN control. Các anh bẩu là các anh hội luận, mòi mọi người tự do tham dự, đạt câu hỏi, khi người ta đặt câu hỏi khó, các anh lại bẩu người ta là “quậy phá”, là “đấu tố”, các anh mặt mẹt vừa thôi chứ

        Các anh có thể chê/khen câu hỏi của người ta, chứ các anh không nên súc phạm, gọi người đặt câu hỏi là “quậy phá” & “đấu tố”.

        Chỉ vì khách mời của các anh có những câu hỏi khó, mà các anh vu cáo cho khách mời của các anh là “quậy phá & đấu tố” thì các anh là một thứ chủ nhà quá tệ…

  8. TÀO THÁO says:

    Việt cộng nó bảo ( quân đội VNCH ) trước kia trong nước súng đạn đầy mình mà còn bị thua chạy tụt cả quần, huống chi bây giờ chạy ra nước ngoài trên răng dưới lựu đạn làm gì được .
    Câu này ngày nay VK bắt chước hỏi ngược lại đ/c ĐC : ” trước kia ở trong nước bao nhiêu đ/c đồng rận, phương tiện sát ngay đít mà còn chẳng làm gì nổi nó, huống chi bây giờ bị đá văng vào nơi ” bơ sữa đô la ” nay hội mai họp ê hề lu bù còn thì gi giờ bụng dạ đâu nữa mà chống với đối, có họa chăng cơm no rồi ” chống gậy như Phạm Duy ” ? .

  9. Nguyễn Văn says:

    Kinh nghiệm xương máu trong quá khứ là khi chúng ta biết hay nghi ngờ những người hoạt động nằm vùng nhưng vì nhân đạo hay chưa có bằng chứng nên chính quyền Miền Nam, Việt Nam Cộng Hòa, không ra tay tiêu diệt; và đến khi thua mất Miền Nam thì chúng ta mới biết chúng là cộng sản nằm vùng. Chúng ta đã thua vì nhân bản, và vì không hiểu bản chất và con người cộng sản.

    Nếu bây giờ chúng ta, người Việt tị nạn cộng sản, cũng chỉ thấy những gì đang xảy ra trên truyền thông hay báo chí mà chưa thấy những cái bên trong mà tin tưởng thì chúng ta cũng sẽ lại mắc mưu cộng sản. Đó là chắc chắn vì cộng sản luôn chủ động và chủ trương tiêu diệt mọi chống đối chế độ và đòi hỏi tự do dân chủ đất nước. Chúng ta không chống những con người một thời đi theo cộng sản nay quay về chính nghĩa nhưng để chứng thực và tin tưởng thì chúng ta không có cơ sở mà chỉ chờ hành động của họ để xem xét mà đánh giá. Muốn ủng hộ? Cứ ủng hộ. Nhưng cũng xin đừng chống những người chưa muốn ủng hộ hay không/chưa muốn hợp tác và cũng đừng cho rằng họ chống cộng cực đoan.

    nv

  10. Dinh Nguyen says:

    Điếu Cày, Người Vừa Thoát Ngục Độc Tài Đỏ Lại Phải Hứng Đá “Độc Tài Vàng”!

    Định Nguyên
    Sacramento, California
    Mùa Tạ Ơn 2014

    Khi ông Điếu Cày Nguyễn Văn Hải (ĐC) từ nhà tù VC tới phi trường LAX, một số người VN mang Cờ Vàng ra đón. Nghe nói có một người nào đó dúi vào tay ĐC một lá Cờ Vàng nhưng ông ta từ chối. Chuyện nầy đúng hay sai tôi không rõ (và tôi cũng không quan tâm). Những ngày tiếp theo, tôi biết có một số người lên án ĐC về chuyện nầy. Họ buộc ĐC phải chấp nhận Cờ Vàng như một thiện chí đầu tiên, một hành động tiên quyết cho tinh thần chống cộng của ông ta tại hải ngoại.

    Bên cạnh đó cũng có một số đông bênh vực ông ĐC, và hiện nay sự bênh chống nầy đang còn rất sôi động. Bên bênh cho rằng nhóm cực đoan vinh danh Cờ Vàng để chống ĐC là nhóm “Độc tài Vàng”, có người đi xa hơn rất dễ bị hiểu lầm, gọi nhóm cực đoan nầy là “Giặc Cờ Vàng”, với lý luận là đám nầy đã lạm dụng và làm hoen ố Cờ Vàng, làm mất chính nghĩa quốc gia, làm cho các nhà đấu tranh trong nước có thể chùn bước, và như thế là phá hoại sự tập hợp chống cộng của trong lẫn ngoài nước. Bên chống thì cứ đoan quyết ĐC là tên VC thuộc Sư Đoàn Sao Vàng (Công Trường 5) qua Mỹ là để “nội tuyến” nhằm thi hành nghị quyết 36 của VC!

    Biết rằng trận chiến nầy sẽ không có người thắng kẻ thua mà chỉ làm cho sự hợp lực chống cộng đi vào ngõ cụt nên tôi xin có một số ý kiến/phân tích cá nhân về việc nầy và mong được chỉ giáo từ những bậc thức giả trong tinh thần xây dựng và tương kính.

    CÓ NÊN BUỘC ĐIẾU CÀY SUY TÔN CỜ VÀNG KHÔNG?

    Nếu tôi có dịp đi đón ĐC, tôi cũng sẽ cầm Cờ Vàng theo để ông ta biết tôi là ai. Nhưng tôi sẽ không cần dúi lá Cờ Vàng đó vào tay ông ta. Tôi cũng không chủ trương buộc ông ta phải chấp nhận và suy tôn lá cờ đó như tôi. Làm như thế chỉ là một sự cưỡng bức chính trị, không những không có tác dụng tích cực mà hoàn toàn không cần thiết cho sự nghiệp chống cộng chung của dân tộc. Nó vừa phi chính trị vừa xa thực tế, thiếu kinh nghiệm/hiểu biết lịch sử!

    ĐC chống độc tài bán nước VC và thực dân TC. Chúng ta cũng làm như thế. Điều tối quan trọng là làm sao để cùng ông ta “hợp đồng tác chiến” chống kẻ thù chung. Chuyện cờ quạt sẽ tính sau (Khi ĐC đã đồng hành với chúng ta, chuyện đứng dưới Cờ Vàng là chuyện phải đến, ông ta không có một sự lựa chọn nào khác. Hôm nay sinh hoạt với hội đoàn này, ngày mai hội luận đoàn thể khác…, và ai ai cũng đứng dưới Cờ Vàng cả, ông ta chạy đi đâu?).

    Sự thúc bách ông ta, lăng nhục thoá mạ ông ta một cách vô lý ngay từ phút đầu là một việc làm hoàn toàn phi chính trị, có thể đưa ông ta vào thế ác cảm với Cờ Vàng, chống lại Cờ Vàng, coi thường Chính Nghĩa Quốc Gia, coi thường ý thức/sự hiểu biết chính trị và tinh thần chống cộng của tập thể người Việt hải ngoại. Tôi không nghĩ ĐC đã phải chịu khổ nhục kế để trá hàng (ngồi tù đã hơn 6 năm), được Mỹ và VC đưa qua “nội tuyến”, sau nầy lãnh đạo cộng đồng, hướng sinh hoạt cộng đồng theo lệnh của Hà Nội.

    Đây chỉ là một sự tưởng tượng, một sự phỏng đoán và quy kết vừa quá sớm sủa vừa không có căn bản thực tế. Cộng đồng người Việt hải ngoại không phải là một hệ thống quyền lực hàng dọc như một chính phủ, nó chỉ là một cộng đồng mở, không có lãnh đạo cao nhất, không có tổ chức ban ngành từ trên xuống với trụ sở rõ ràng…thì ông ta “nội tuyến” ở đâu? Tại nhà của ông ta? Nếu thế thì trong tập thể người Việt hải ngoại biết cơ man nào là kẻ “nội tuyến”! Không cần nói ai cũng biết, họ có mặt khắp nơi, ẩn danh cũng có, trước mắt chúng ta cũng có, đủ mọi thành phần. Chúng ta đã làm được gì để chống lại họ? Không làm gì được cả!

    Nếu biết chắc ĐC “nội tuyến” thực, chúng ta có quyền trục trục xuất ông ta không? Chắc chắn cũng là không! Đã bất lực trước tình trạng “nội tuyến” đông đảo và công khai nầy, tại sao không tìm đối sách khác với ĐC mà tiếp tục đặt thêm vấn đề “nội tuyến” với ông ta?! Có người cao hứng đòi “khai trừ” ĐC ra khỏi cộng đồng! Thiệt hết chỗ nói, ĐC viết đơn xin gia nhập cộng đồng hồi nào mà đòi “khai trừ”? Nếu có khả năng khai trừ để “thanh lọc” cộng đồng, tại sao những tên công khai theo VC như Phùng Tuệ Châu (Luật sư?), Nguyễn Ngọc Lập (Thiếu uý TQLC), Nguyễn Phương Hùng (BĐQ), Lý Kiến Trúc (SQ/CTCT, Chủ nhiệm tờ Văn Hoá) hiện sống và làm việc công khai tại Nam California mà không ai làm gì được?! Thành ra, sự hô hoán ĐC “nội tuyến” và đòi “khai trừ” ông ta ra khỏi cộng đồng đúng là một sự hô hoán và đòi hỏi rỗng tuếch, một suy nghĩ rất ngắn tầm không có giá trị thực tế nào!

    “Thêm bạn bớt thù”, cho dù ĐC là “cán binh VC” cũ, nhưng đã có thành tích chống cộng khó ai bì, tại sao không dành thời gian tìm hiểu để, nếu có thể, lôi kéo ông ta đi với mình? Trong lúc tranh tối tranh sáng, chưa biết ông ta sẽ làm gì mà đã kiếm cớ đánh phủ đầu rồi! Chính trị ở đâu? Tình báo ở đâu? Sinh hoạt cộng đồng trở nên bát nháo và vỡ vụn vì tính quá khích của một số, đặc biệt là vì ý thức yếu kém của các “lãnh tụ” sứ quân (kể cả “lãnh tụ” tự phong). Sinh hoạt chính trị mà không có viễn kiến, chỉ biết la hét và chống đối sẽ không làm nên tích sự gì. Chắc chắn như thế!

    Tuy không đồng tình với người gọi nhóm cực đoan nầy là “Giặc Cờ Vàng” nhưng tôi cực lực phản đối những kẻ cho rằng phải vinh danh Cờ Vàng mới là người chống cộng thực sự. Những thành phần dân tộc chống cộng khác không hoặc chưa vinh danh Cờ Vàng đều không đáng tin, đều là “Việt gian”, “bưng bô, liếm đít” cộng sản cả!

    Nếu nhìn cho kỹ, nghĩ cho cùng, chính nhóm vinh danh Cờ Vàng nầy đánh ĐC ngay khi ông ta vừa đặt chân đến Mỹ là những kẻ tiếp tay cho VC đắc lực nhất!

    Ai căm thù ĐC nhất? Việt Cộng! Ai lo sợ việc làm của ĐC nhất? Cũng Việt Cộng! Ai muốn diệt ĐC nhất? Dạ thưa, cũng Việt Cộng! Vậy thì việc đánh phủ đầu nhằm vô hiệu hoá tiếng nói của ĐC do đám nầy chủ trương rất phù hợp với ý đồ của VC.
    Ý nghĩa nào cho Cờ Vàng? Ý nghĩa nào cho Chính Nghĩa Quốc Gia!?

    CỜ VÀNG VÀ SỰ NGHIỆP CHỐNG CỘNG

    Cờ Vàng là hồn thiêng sông núi, là biểu tượng của tự do dân chủ. Đúng, nhưng chỉ đối với chúng ta, những người Việt Quốc Gia, những quân, dân, cán, chính của VNCH. Thế còn những người không phải người Việt Quốc Gia hoặc cộng sản/cựu cộng sản thì sao? Một khi họ nhận ra được sự gian trá, phản quốc của VC, họ không có quyền chống cộng à? Những cá nhân/đoàn thể chống cộng trong nước, đặc biệt là người miền Bắc, nhất là các đảng viên, cựu đảng viên cộng sản chưa một lần phục vụ Cờ Vàng, đã từng chống lại VNCH (như ĐC chẳng hạn), chưa quen biết gì, chưa từng là “đồng chí” với chúng ta mà sao lại bắt buộc họ phải suy tôn Cờ Vàng như chúng ta khi họ mới thoát được gông cùm cộng sản, chân ướt chân ráo đến đất tự do?!

    Phải biết rằng họ chống cộng không phải vì “lý tưởng Cờ Vàng” mà để có được một chính phủ trong sạch bao gồm mọi thành phần dân tộc, biết bảo vệ tổ quốc, biết tôn trọng quyền tự do, dân chủ, dân quyền, nhân quyền và cơm no áo ấm cho toàn dân. Chống cộng như thế không đáng được hoan nghênh, không đáng được ủng hộ và cộng tác sao? TẠI SAO CHỐNG HỌ? Hô hào đấu tranh cho tự do, dân chủ sao lại có ý tưởng và hành động độc tài không khác gì VC như thế? Nếu cho rằng phải suy tôn Cờ Vàng mới chứng tỏ được người chống cộng thì có khác gì chủ trương “yêu nước là yêu chủ nghĩa xã hội” của VC?!

    Nên nhớ rằng VN có thay đổi hay không, VC có sụp đổ hay không hoàn toàn tuỳ thuộc vào ý thức và sức mạnh của toàn dân VN trong nước, kể cả những người cộng sản thức tỉnh. Hải ngoại chỉ là những kẻ đứng nhìn từ xa, ngoài khả năng yểm trợ (nếu có) khó làm được gì hơn! Nếu cho rằng những nhà đấu tranh trong nước đều “cuội” cả thì dân tộc VN sẽ mãi mãi nằm dưới ách thống trị của VC rồi, còn hy vọng gì nữa?!

    Những ai cho rằng chỉ có người Việt hải ngoại, nhất là nhóm chống cộng độc quyền và cực đoan mới là lực lượng duy nhất giải thể chế độ CSVN xin cho bà con làng nước biết tôn kiến. Nếu không có kế hoạch nào khả thi và khả tín mà chỉ la hét, chống báng hết thảy mọi người, gây chia rẽ cộng đồng/tôn giáo/dân tộc thì rõ ràng họ là những kẻ chống cộng bằng mồm để làm kế sinh nhai. Đây là một đại hoạ cho Tổ Quốc Việt Nam!

    Cờ Vàng đã chống cộng trên dưới 70 năm (tạm tính từ Chính phủ Trần Trọng Kim dưới thời Vua Bảo Đại) nhưng đã thất bại. Ngày 30 tháng Tư, năm 1975 Cờ Vàng đã đầu hàng Cờ Đỏ, và, hiện nay Cờ Đỏ đang bán nước thì mọi người dân đều có quyền chống cộng, phải chống cộng, hà cớ gì Cờ Vàng (đặc biệt ám chỉ nhóm người cực đoan nói trên) bài bác những thành phần dân tộc yêu nước chống cộng khác để đòi độc quyền cho mình?

    Cờ Vàng vẫn còn vai trò lịch sử. Đúng, chúng ta cứ tôn vinh Cờ Vàng và tiếp tục chống cộng dưới ngọn cờ đó. Nhưng chúng ta chỉ là một thành phần dân tộc, lại là những kẻ thất thế, những kẻ vong quốc ở xa cả nửa vòng trái đất nên vai trò lịch sử của chúng ta rất hạn chế. Tôi, rất xúc động mỗi lần có dịp chào cờ (Cờ Vàng), hát quốc ca (Tiếng Gọi Công Dân). Nhưng tôi cũng ý thức được rằng đường về cố quốc của Cờ Vàng không phải là một con đường rộng mở trơn tru đầy hoa thơm cỏ lạ.

    Sự “hồi hương” của Cờ Vàng tuỳ thuộc vào sự sụp đổ của chế độ CSVN như thế nào. Nếu thế lực Cờ Vàng về nước lật đổ được VC thì chuyện “dựng lại Cờ Vàng” là chuyện đương nhiên. Ngược lại, CSVN sụp đổ vì một nguyên nhân khác, do một thế lực khác chủ động thì chuyện “dựng lại Cờ Vàng” không phải là chuyện đương nhiên nữa mà tuỳ thuộc vào thế lực chính trị mới, tuỳ thuộc vào toàn dân VN quốc nội qua chính phủ và quốc hội mới do họ bầu ra.

    Trong trường hợp nầy, nếu người Quốc Gia không có thực lực trong sinh hoạt nghị trường tại VN, Cờ Vàng có thể biến mất! Đây là thực tế trước mắt, điều rất có thể sẽ xẩy ra, chuyện “bất chiến tự nhiên thành”, Cờ Vàng đương nhiên sẽ trở về VN sau khi VC sụp đổ chỉ là ảo tưởng! Người Việt Quốc Gia nên ý thức như thế để, bằng mọi cách, tạo một chỗ đứng vững vàng trong lòng dân tộc, cùng những cá nhân, đoàn thể yêu nước khác mưu tìm một tương lai tươi sáng cho tổ quốc.

    Kẻ nào ở ngoài lãnh thổ VN, không có thực lực, thiếu viễn kiến chính trị, chỉ dựa suông vào Cờ Vàng để đòi độc quyền chống cộng, sẵn sàng chưởi bới, mạ lỵ, chụp mũ các cá nhân, đoàn thể yêu nước khác thì chính kẻ đó đã gián tiếp tiêu diệt Cờ Vàng, đã phản bội lý tưởng quốc gia.

    “Sư tử trùng thực sư tử nhục”, không ai có thể xoá bỏ Cờ Vàng, làm ô uế Chính Nghĩa Quốc Gia dễ dàng bằng những người nầy!

    Sacramento, CA Mùa Tạ Ơn 2014
    Định Nguyên

    • Đinh Thiên Ân says:

      Tôi tâm đắc với ý kiến của Định Nguyên. Chúng ta tranh đấu cho một nước Việt nam tự do, dân chủ thì không thể độc tài ép buộc người khác phải chấp nhân lá Cờ Vàng khi họ không hoặc chưa muốn. Nhìn đâu cũng thấy nội tuyến thì cũng như cs nhìn đâu cũng thấy thế lực thù địch.Hãy chờ thời gian trả lời nếu như nghi ngờ ĐC là nội gián. Cjúng ta có mất gì đâu vì chúng đâu còn chính quyền nữa. Còn cộng đồng thì thử để có lũng đoạn được không? 40 năm qua, cộng sản chỉ có vài tên cắc ké như Nguyễn Phương Hùng, Nguyễn Ngọc Lập không nghề nghiệp về theo CS để kiếm miếng ăn thế thôi chớ có công đồng nào theo cs đâu.Cờ đỏ chỉ treo trong vài ngày lể của chúng ở một vài thị chính đã bị buột gở xuống khi đồng bào phản đối.Thử có ai cầm cờ đỏ tại các thành có người Việt bất cứ nơi trên thế giới thì sẽ thấy phản ứng cửa chúng ta ngay.

      • Minh says:

        Thôi cả hai anh đừng có thả cò bay tá lả nữa- cái gì hở , thiếu viễn kiến chính trị à?

        Ối giời ơi…nghe ghê quá!

        Thế thì viễn kiến chính trị của các anh như thế lào ? Đất nước nhờ viễn kiến chính trị của mấy anh đã đi được đến đâu?

        Khoe khoang khoát loát ! Láo !

        Ý là chưa có làm được một cái gì hết là đã huyên hoang ra vẽ ta đây- khiếp !

      • DâM TiêN says:

        Này ơi,
        Một khi các lực lượng chống đối trong nội bộ Cs ” lật xuồng” được CS, thì … VN
        sẽ ra nàm thao ? Các con dân ” bên thắng cuộc ” lại tiếp tục cười vô mũi ” bên thua cuộc ” là Miền Nam mình.” AI đã đã sắp hàng dưới Cờ “ bên thắng cuộc” rồi à?

        Dân Bắc Kỳ còn thống khoái về cái Dại Thắng Mùa Xoan, nay chỉ còn AI kia là… quáng gà… binh ” bên thằng cuộc “ chằm chặp ấy a. Thử ôm chân Bắc Kỳ, cái coi!

        Trong khi đó, Hoa Kỳ kín đáo dần dần cho công nhận tôn kính Quốc Kỳ VNCH, là nhằm… hoan nghênh nhà “sáng mắt sáng lòng” ăn cơm nhà vác ngà voi Bắc Kỳ hay sao?

        Ta biểu thiệt, nếu không có Công Lý Việt Nam Cộng Hòa thì sự chung kết chính tri tìm hòa bình công lý cho VN sẽ không bao giờ hoàn thành. VNCH là một ẩn số lớn. Hoàng Sa cũng là một ẩn số.

        Hay hơn hết, ta nên…nhởn nhơ coi nhìn cái nội bộ của Cộng khỉ Bắc Kỳ đấu đá, hay diễn tuồng chèo. Vội vã sắp hàng với họ, là Lúa ! Binh chúng nó Bắc Kỳ làm cái gì nhẩy ? Dở hơi!

        Ta biểu thiệt : Nếu Cộng Khỉ Bắc Kỳ nhận ra, xuống thang, nhận lỗi truốc VNCH và con dân miền Nam, thì…mọi sự sẽ diễn ra như bên Cambot. Tổng Tuyển cử, theo đó CS bỏ Mác thôi Lê. Bắng không, đừng có trách, VN sẽ chỉ là một nền Cộng Hòa.

        Ván bài đã xếp định. Thằng Mỹ nó NGU ? LHQ NGU ? Đừng giỡn với Pháp Lý.

      • DâM TiêN says:

        Các bạn VNCH ! Đây là cơ hội tram năm cho chúng ta
        chứng kiến màn kịch “chiến thắng bùa mê” của Cộng khỉ.

        Những tham tàn, lửa bịp, đấu đá nhau, chó già giữ xương,
        cướp ngày ăn trả bữa bội thực…đều hiện ra mồn một. Đó
        là cái thắng gian rừng rú như ông Moshe Dayan từng nói:
        ” Muốn thắng Cộng Khỉ, thì phải để công khỉ thắng trước.”

        Cộng Khỉ để lộ ra hết cái mặt dã thú tanh tưởi ra,- làm tôn
        vinh nét đẹp nhân ái cộng lý của Việt Nam Cộng Hòa,.

        Vậy hỏi cái Đinh Nguyên có hiểu ra chăng ? mà dở hơi ngu
        đần hít hơi cổng khỉ mà láo toét phê phàn bên Cờ Vàng.

        Ngu thì cũng ngu đến một mức nào thôi chứ! Đần ui là đần!

    • DâM TiêN says:

      Định Ngươn ơi…tầm phào làm chi cho chúng bạn kười!
      Rẻ tiền quá, mà không nhìn cái mẹt mình trong kiếng..

      Hãy ” trung tâm nghe/nhìn ) Link này mà …mắc cỡ, nhá:

      https://www.youtube.com/watch?v=zN18OezFI2g

      • Builan says:

        Thưa với Tr/si Dâm
        Định Nguyên ở trên đây là ĐN cuả Sacto – tài tử vườn .”KHÁ LẮM”
        Không phaỉ ĐN nhà báo bình luan chính trị chuyên nghiêp đâu nhé !

        B2 báo caó cho ông thầy rõ để tuỳ nghi uốn nắn !
        Cũng cần noí thêm ông ĐN nầy không mấy ưa LT nên thừa cơ hùn gió vậy thôi !
        Kính

Leave a Reply to Nguyễn Văn