WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Cờ vàng: Biểu tượng – Mục Đích – Phương tiện – Sự lạm dụng

Biểu tượng là hình ảnh, vật thể của một nhóm người, một cộng đồng dân tộc, một phong trào, đảng phái hay quốc gia…Biểu tượng có thể được hình thành từ quá khứ hay nhằm đặt mục tiêu cho tương lai.

Trên phương diện quốc gia, biểu tượng luôn luôn là một lá cờ. Những hình ảnh, màu sắc của lá cờ phản ánh đặc tính cũng như sự thành lập đất nước, dân tộc đó.

Trong phạm vi bài viết này, xin được bỏ qua phần ý nghĩa, chỉ bàn đến những diễn biến chung quanh biểu tượng của Việt Nam Cộng Hòa sau ngày 30 tháng 4-1975: – Cờ vàng ba sọc đỏ

Cờ vàng được chính thức sử dụng từ ngày 02.06.1948 bởi Chính phủ lâm thời quốc gia Việt Nam của Thủ tướng Nguyễn Văn Xuân. Khi hiệp định Geneve được ký kết, chia đôi Việt Nam thành 2 quốc gia riêng biệt, cờ vàng trở thành quốc kỳ của Việt Nam Cộng Hòa từ vĩ tuyến 17 trở vào Nam.

Khi cộng sản dùng vũ lực chiếm được miền Nam vào tháng 4 năm 1975, lá cờ vàng đã theo làn sóng người Việt tị nạn cộng sản đến nhiều nước trên thế giới như Mỹ, Úc, Canada, Đức, Pháp.., trở thành biểu tượng của cộng đồng người Việt tị nạn cộng sản sinh sống tại những nơi đó.

Dù chế độ VNCH không còn, biểu tượng của chế độ vẫn tồn tại trong lòng của hầu hết người Việt hải ngoại, bởi họ biết rằng suốt 21 năm từ 1954 đến 1975, máu của hàng triệu thanh niên miền Nam đã đổ ra để bảo vệ lá cờ.

Hình ảnh hào hùng của ngày dựng lại lá cờ vàng trên cổ thành Quảng Trị ngày 16.09.1972 của những người lính VNCH thuộc tiểu đoàn 6 TQLC đã làm chẩy nước mắt vui mừng, cảm động của nhiều người tham dự trận chiến khủng khiếp qua 68 ngày dai dẳng tranh nhau từng thước đất, căn nhà…

Bài hát Cờ bay trên thành phố Quảng Trị được sáng tác trong dịp này.

Từ tháng tư năm 1975 đến khoảng giữa thập niên 80, thời kỳ người Việt tị nạn CS còn đang bận bịu đối mặt với cuộc sống mới nơi xứ lạ, quê người, với học hành, công việc, ổn định đời sống, người Việt tị nạn chưa tập họp thành những cộng đồng rõ rệt, cờ vàng chưa trở thành biểu tượng rõ ràng trong sinh hoạt.

Khi cuộc sống của đa số người Việt bắt đầu an bình, sung túc, cộng đồng người Việt hải ngoại dần dần hình thành ở nhiều nơi như Orange County, San José, Houston, Washington…, cờ vàng trở nên không thể thiếu trong sinh hoạt cộng đồng.

Việc giữ lại biểu tượng thiêng liêng, trân quý đó là việc nên làm, nó nhắc nhở các thế hệ mai sau tại hải ngoại, mãi mãi biết đến công ơn, xương máu, mồ hôi, nước mắt của cha anh đã đổ xuống để giữ vững tự do cho miền Nam suốt 21 năm.
Biểu tượng đó trở thành nền tảng tinh thần cho tự do, dân chủ, cần phải được gìn giữ một cách trân trọng, chỉ nên sử dụng trong những dịp lễ lớn, những sinh hoạt chính trị quan trọng, không thể đem phô trương một cách bừa bãi bất cứ nơi đâu như ở đại nhạc hội, ra mắt sách, cầu siêu, giảng đạo trong nhà thờ, chùa chiền…

Thế nhưng không biết từ bao giờ, nghi thức – chào quốc kỳ, hát quốc ca, phút mặc niệm các chiến sĩ VNCH đã bỏ mình vì tổ quốc, những đồng bào bỏ thây nơi biển Đông hay trong rừng rậm biên giời, trên con đường chạy trốn chế độ cộng sản…- trở nên gần như thông lệ trong bất cứ sinh hoạt nào, dù là sinh hoạt chính trị, văn hóa, văn nghệ, thể thao…

Không có văn bản chính thức hoặc điều luật nào được ghi lại rõ ràng trên giấy trắng, mực đen, bắt buộc phải thực hành những nghi thức trên trong các sinh hoạt cộng đồng. Tuy nhiên, thiếu nghi thức đó, mọi sinh hoạt dù diễn tiến chẳng có ngôn từ, hành động tuyên truyền cho CSVN, hoặc biểu lộ nào đó của ban tổ chức, người tham dự dính dáng đến chế độ cộng sản cũng dễ dàng bị chụp mũ, vu khống là thân cộng hay nặng nề hơn là của cộng sản.

Biểu tượng thiêng liêng đó từ từ bị lợi dụng cho những mục đích xấu xa, hoặc những trình diễn lố bịch, trơ trẽn. Biểu tượng trở thành phương tiện cho nhiều người đánh phá những người khác chính kiến, không chống cộng theo khuôn mẫu họ đặt ra.
Chuyện trình diễn xẩy ra vào cuối thập niên 90 qua thế kỷ đầu thế kỷ 21, đó là chuyện phủ cờ vàng cho người chết, đột nhiên bộc phát rôm rả với đầy đủ nghi thức cho những người từng là cựu quân nhân quân lực VNCH, công chức chế độ…, mặc dầu những người này chết trên giường bệnh, chết già, hay bị tai nạn, cũng như không hề có công trạng gì với chế độ cộng hòa miền Nam VN. Một chuyện từ 1975 đến khoảng cuối thập niên 80 chưa hề có.

Nếu tâm nguyện của người chết là được quấn lá cờ vàng lên thân xác khi chôn cất hoặc hỏa thiêu thì ta nên tôn trọng, nhưng nghi lễ cử hành lại thường nhằm mục đích làm hãnh diện, vênh vang người sống nhiều hơn là cho người chết.
Xốn mắt với chuyện ruồi bu này, thi sĩ Nguyễn Ngọc Trân, cựu thiếu úy Biệt Động Quân ờ xứ Vạn Hồ, tiểu bang Minesota sáng tác bài thơ – Mai tôi chết cờ vàng xin đừng phủ như sau:

Mai tôi chết cờ vàng xin đừng phủ.
Xác thân này đâu chết cho quê hương?
Súng gươm xưa đã bỏ lại chiến trường!
Thân chiến bại nhục nhằn nơi đất khách!
Hơn nửa đời đã tan rồi khí phách.
Nhớ bạn bè nằm xuống nghĩ mà đau!
Không quan tài cờ phủ giữa chiến hào,
Máu thịt đã thấm vào lòng đất mẹ.
Bao năm trời bao nhiêu người trai trẻ,
Chết không cần cờ phủ vẫn uy nghi.
Khi nằm xuống bạn nào đã lo chi?
Chỉ ước muốn thân này dâng đất nước,
Ta giờ đây đã tàn bao mơ ước!
Chuyện ngày xưa chỉ còn thấy trong mơ.
Ngày về quê càng lúc cứ xa mờ,
Thời gian vẫn lạnh lùng theo năm tháng.
Tuổi càng cao lòng càng nghe mặn đắng!
Xót thân này khi chết bỏ lại đây!
Nơi xứ người bạn hữu chẳng còn ai?
Mai tôi chết cờ vàng xin đừng phủ.

 

Bài thơ này được nhạc sĩ Võ Tá Hân phổ nhạc. Trả lời phỏng vấn của báo Người Việt, ông Trân cho biết bài thơ được sáng tác  khi thấy những hình ảnh phủ cờ tùm lum, làm mất giá trị thiêng liêng của lá cờ.

Cựu Thiếu Úy Nguyễn Ngọc Trân, tác giả bài thơ “Khi tôi chết cờ vàng xin đừng phủ”. (Hình: Nguyễn Ngọc Trân cung cấp)

Cựu Thiếu Úy Nguyễn Ngọc Trân, tác giả bài thơ “Khi tôi chết cờ vàng xin đừng phủ”. (Hình: Nguyễn Ngọc Trân cung cấp)

 

Khi nghị quyết 36 của CSVN được ký vào năm 2004, một số người càng có thêm lý do để gây sức ép, lèo lái cộng đồng theo ý họ. Bất cứ chuyện gì họ cũng có thể viện lý do chống nghị quyết 36.

Chỉ cần có hay không có sự hiện diện lá cờ vàng người ta dễ dàng vu khống, chụp mũ nhau là cộng sản hoặc chứng minh ta là người chống cộng triệt để. Ranh giới ý thức Quốc-Cộng qua đó gói gọn trong sự có mặt của lá cờ như một định lý. Định lý này có thể khiến nhiều người liên tưởng đến một sự việc bi thảm do cộng sản VN gây ra trong thời kỳ 1945-1954, đó là việc họ bắt, giết nhiều người dân vô tội chỉ vì những người này mặc quần áo bằng vải popeline trắng mà nơi mép vải có những sọc nhỏ có 3 màu xanh, trắng, đỏ. Họ kết tội những người này là gián điệp hoặc tay sai cho Pháp, những sọc nhỏ 3 màu là dấu hiệu nhận ra nhau, đó là biểu tượng của lá cờ Pháp.

Một chuyện lợi dụng lá cờ để trình diễn tinh thần chống cộng khác là chuyện vợ chồng ông Vũ Văn Tùng, chủ tịch văn bút VNHN đi họp văn bút quốc tế năm 2013 đã cắm 1 lá cờ vàng, 1 lá cờ Mỹ nhỏ trên mặt bàn trước mặt mình, trong khi tất cả thành viên quốc gia khác đều không có biểu tượng nào của nước họ.
daihan3.jpg.w560h373
Một số người lúc nào cũng dương cao lá cờ vàng, đòi hỏi giải thể chế độ cộng sản VN, dân chủ hóa đất nước, tự do cho người dân nhưng không chấp nhận những người do hoàn cảnh đất nước, sinh ra và lớn lên ở miền Bắc, bị kềm kẹp, tuyên truyền sai lạc về VNCH nay ý thức được sự tồn vong của dân tộc đứng lên đòi hỏi tự do, dân chủ cho Việt Nam ngay trong lòng chế độ CS. Hô hô hào, kêu gọi tẩy chay những người như Bùi Tín, Trần Khải Thanh Thủy, Cù Huy Hà Vũ, Điếu Cày Nguyễn Văn Hải…khi những người này được cộng sản thả ra và trục xuất khỏi Việt Nam vì áp lực của quốc tế.

Họ dùng cờ vàng làm biểu tượng của tự do, dân chủ, nhưng đồng thời họ nhân danh tự do, dân chủ để chống lại chính nó.
Cuộc chiến tranh Quốc-Cộng đã chấm dứt gần 40 năm, dù muốn hay không người Việt quốc gia phải nhận rằng chúng ta đã thua người cộng sản trong trận chiến 1954-1975.

Ngày hôm nay, nếu người Việt quốc gia còn muốn tiếp tục chiến đấu chống lại chế độ cộng sản thì phải hiểu rằng cuộc chiến đấu mới này là chiến đấu cho tự do, dân chủ cho cả nước chứ không phải chiến đấu để cắm lại lá cờ vàng trên thành phố Sài gòn hay một nơi nào khác trên đất nước VN.

Cuộc chiến đấu đó đòi hỏi toàn lực của người dân mà lực lượng chính vẫn là quốc nội, lực lượng ở hải ngoại chỉ có thể làm nhiệm vụ yểm trợ. Khi chế độ cộng sản VN sụp đổ, việc chọn lá cờ nào cho cả nước sẽ do toàn dân quyết định thông qua quốc hội.

Có làm được việc yểm trợ một cách hữu hiệu thì biểu tượng cờ vàng mới có ý nghĩa thiêng liêng, xương máu của hàng triệu thanh niên miền Nam đổ xuống suốt 21 năm từ 1954 đến 1975 mới không uổng phí và anh linh của họ cũng sẽ được mãn nguyện.

© Thạch Đạt Lang

© Đàn Chim Việt

 

 

88 Phản hồi cho “Cờ vàng: Biểu tượng – Mục Đích – Phương tiện – Sự lạm dụng”

  1. Võ Trang says:

    Tôi nhớ hình như có người đã nói : mỗi độc giả là 1 tác gỉa bởi vì tùy theo tâm tình của độc gỉa mà họ có cái nhìn khác nhau về 1 tác phẩm. Tôi cố đọc lại bài thơ “Mai tôi chết cờ vàng xin đừng phủ …” để thử nghiệm xem có liên hệ gì đến những bất mãn của tác gỉa với việc lạm dụng lá cờ vàng trong sinh hoạt của cộng đồng người Việt hay không, như tác gỉa Thạch Đạt Lang đặt để… và ngay trong 2 câu đầu:

    Mai tôi chết cờ vàng xin đừng phủ.
    Xác thân này đâu chết cho quê hương?

    phải chăng vị cựu Thiếu Uý của quân lực VNCH này đã nói rõ xin đừng phủ cờ vàng cho ông vì ông đâu có chết cho quê hương mà mong được vinh dự này?

    Dĩ nhiên, có người, như ông Lê Diễn Đức có nói, họ chẳng mắc mớ gì đến lá cờ vàng cả và vì thế chẳng có/chẳng cần cái vinh dự gì để được phủ lá cờ này. Nhưng tôi tin rằng những người miền Nam đã chết cho quê hương đáng được phủ lá cờ vàng và những nạn nhân cộng sản, những người tị nạn cộng sản nguyện chết cho quê hương mới có cái tâm tình mong được phủ lá cờ này…

    Những đoạn kế tiếp tác gỉa nói về những hy sinh cao cả của những chiến hữu của mình nhưng với tác gỉa thì chỉ còn là 1 tấm thân đã già nua, không bạn bè, 1 lá cờ vàng có phủ hay không thì có ý nghĩa gì?

    Tôi mong là những suy nghĩ này không phải là những suy nghĩ của ông Nguyễn Ngọc Trân mà tác giả Thạch Đạt Lang đã diễn dịch. Tôi cũng mong đây không phải là những cảm xúc mà ông Võ Tá Hân có được đễ soạn thành ca khúc cho bài thơ này! – bởi vì chỉ vì bất mãn với 1 số biểu hiện lạm dụng lá cờ vàng (mà chưa chắc đã là của những người Việt Quốc Gia chân chính) để “đề kháng” với 1 biểu tượng thiêng liêng của cả 1 cộng đồng là 1 điều đáng tiếc.

    Cuối cùng, tôi không thấy có gì sai lầm khi vinh danh lá cờ vàng của cộng đồng hải ngoại trong những sinh hoạt, dù “nhỏ nhoi” của họ mà đó chính là cái tinh thần mà chúng ta, những người tị nạn cộng sãn ở hải ngoại phải ghi nhớ và bồi đắp.

  2. Len Nguyen says:

    Tôi đồng tình với phản hồi của Nguyễn Trọng Dân.

    Xin BBT cho đăng lại bài viết sau của BS Trần Mộng Lâm đã được đăng trên diển đàn Ba Cây Trúc. Cám ơn.

    CỜ VÀNG

    Đã từ lâu, chúng tôi liên tiếp viết nhiều bài để báo động người Việt Nam, trong cũng như ngoài nước, về hiểm họa mất nước vào tay Trung Cộng. Nhiều người cho rằng việc này không thích hợp với tôi, trong tư thế một người bác sĩ, vốn không rành chuyện chính trị cũng như luật pháp.

    Gần đây, trong dịp ông Điếu cầy được hay bị trục xuất sang Mỹ, dư luận ồn ào quanh việc ông ta không chịu cầm lá cờ vàng mà người ta đã trao cho ông. Kẻ công kích, người bênh vực, tất cả chú trọng vào một nhân vật, mà thực ra cá nhân ông ta, chả có gì là quan trọng. Hãy bàn về vận mệnh Việt Nam.

    Việt Nam đang đi vào con đường diệt vong !!
    Mật ước Thành Đô không thể bị tiết lộ một cách tình cờ.
    Có cả một kế hoạch đem nó ra ánh sáng.
    Dĩ nhiên người ta đã dự trù sự công kích lúc ban đầu. Nhưng với thời gian, dần dần người Việt Nam sẽ làm quen với sự hiện diện của nó, không còn ngỡ ngàng như trước nữa. Nên nhớ chính quyền Hà Nội vẫn lửng lơ con cá vàng, không hề có một tiếng nói chính thức nào cải chính hay bác bỏ những tin đồn liên quan tới Mật Ước này.

    Nếu như đến thời điểm nào đó, năm 2020 chẳng hạn, Bắc Kinh và Hà Nội cùng công bố quyết định Việt Nam trở thành một quận lỵ của Trung Quốc, là ván đã đóng thuyền. Khi đó, chúng ta sẽ như Tân Cương, Tây Tạng, hết đường cục cựa, và các tòa án quốc tế, các tòa án về Biển, sẽ không còn một lý do nào can thiệp vào chuyện này nữa, vì nó đã trở thành việc nội bộ, của một quốc gia có tên CHINA !!!

    Năm nay là năm 2014, nghĩa là chỉ còn vỏn vẹn ít năm nữa mà thôi.

    Đảng Cộng Sản Việt Nam, một đảng hoàn toàn bị thống trị, chi phối bởi đảng CS Trung Cộng, chỉ là một công cụ để thi hành kế hoạch này. Chúng ta phải bỏ hẳn cái ảo tưởng là sẽ có nhiều người yêu nước trong Đảng CS Việt Nam bảo vệ Tổ Quốc Việt Nam.

    Tôi đã cùng một luật sư tên tuổi tại Montréal thảo luận nhiều lần về vấn đề này. Theo người luật sư này, thì trong tình hình hiện tại, người Việt Nam chỉ trông cậy vào Lá Cờ Vàng, trên căn bản luật pháp, nghĩa là chúng ta chỉ dùng lý trí 100%, (không dùng tình cảm, ủng hộ hay không ủng hộ).
    Đây là một biểu tượng của một Quốc Gia được Quốc Tế công nhận, hiện diện tại Miền Nam, mang tên Việt Nam Cộng Hòa.
    Việt Nam Cộng Hòa không ký một văn kiện nào về Trường Sa, Hoàng Sa với Bắc Kinh.
    Việt Nam Cộng Hòa không liên quan gì đến Mật Ước Thành Đô.

    Năm 1975, với súng đạn, Miền Bắc bức tử VNCH. Việc thống nhất Việt Nam hoàn toàn không do một cuộc Trưng Cầu Dân Ý nào, cho nên, người Miền Nam , công dân của VNCH, trong và ngoài nước, có thể phản đối trên căn bản luật pháp về những gì liên quan đến Hoàng Sa, Trường Sa nói riêng, và lãnh thổ Việt Nam Cộng Hòa nói chung.

    Bởi vậy cho nên, người Việt Nam nào yêu nước, muốn bảo vệ Việt Nam bằng Pháp Lý (Tránh cho trong tương lai,các thế hệ sau, phải làm những cuộc nổi dậy đẫm máu), không còn một lựa chọn nào khác, là cùng nhau đứng dưới Lá Cờ Vàng, dù thích hay không thích lá cờ này, vì lý do này hay lý do khác. Hãy hồi phục lại một tập thể các công dân của Việt Nam Cộng Hòa.

    Tổ Quốc Trên Hết

    Xin gửi đến những nhà ái quốc Việt Nam câu nói trên, để mọi người suy nghĩ.

    Tổ Quốc chúng ta đang lâm nguy.

    Xin mọi người nhớ rõ điều này và dẹp bỏ tất cả những tỵ hiềm cá nhân, chọn lá cờ vàng.

    Tôi xin nói rõ lại, là việc lựa chọn này hoàn toàn là lý trí chứ không nhất thiết vì tình cảm. Chúng ta không còn giải pháp nào khác.
    TRẦN MỘNG LÂM

    • Lại Mạnh Cường says:

      Trên đây là ý kiến riêng của bác sĩ Trần Mộng Lâm ở Canada.
      Tôi KHÔNG ĐỒNG Ý khi cho đó là một BẮT BUỘC LỊCH SỬ (a Historic MUST) !

      Theo tôi điều quan trọng hiện nay ở đây,
      để tập hợp dễ dàng mọi người chống Cộng,
      điều kiện ắt có và đủ chính là:

      1/
      Không phân biệt quá khứ, nhất là quá khứ chính trị, vì hoàn cảnh bó buộc lịch sử.
      Chẳng hạn tôi sinh ra ở ngoài Bắc hay trong Nam, tôi phải đi lính theo lệnh trên, ko chọn lựa nào khác.
      Hay có thời tôi ăn phải bả CS, nay tôi phản tỉnh phản kháng, đi theo con đường chung của dân tộc, chống độc tài áp bức …

      Ngắn gọn, QUYẾT KHÔNG XÉT LÝ LỊCH một ai (như CS); hay chủ trương THÀ GIẾT LẦM HƠN BỎ SÓT như CS …
      Cương quyết theo lời quân sự Nguyễn Trãi: ĐEM ĐẠI NGHĨA THẮNG HUNG TÀN, LẤY TRÍ NHÂN THAY CƯỜNG BẠO !

      2/
      Vì đều là nạn nhân đau thương của CS, cho nên nay quyết đoàn kết với nhưng ai thật tâm chống Cộng, dưới mọi dạng thức.
      Vâng mỗi người tuỳ theo hoàn cảnh, khả năng … mà tham gia vào chuyện quốc sự, bởi đó là chuyện của toàn dân, một cánh én không làm nổi một mùa xuân.
      Chính vì thế không nên phân biệt vì các lý do như: chính kiến như về cờ quạt, tôn sùng các cá nhân hay lãnh tụ (như ông Diệm, ông Hồ, ông Giáp …); tôn giáo hay sắc tộc … , để rồi phân hóa thành manh mún, tản mạn, không sao tập hợp được sức mạnh toàn dân chống Cộng;

      3/
      Tất cả chiến đấu cho một mục tiêu duy nhất: DÂN CHỦ ĐA NGUYÊN !

      Kính cáo,
      Lại Mạnh Cường

  3. noileo says:

    Trích: “Họ dùng cờ vàng làm biểu tượng của tự do, dân chủ, nhưng đồng thời họ nhân danh tự do, dân chủ để chống lại chính nó.” (THạch Đạt Lang)

    Có kẻ, tự gọi là, rêu rao rằng thì là mà chúng “vinh danh lá cờ vàng” nhưng thục ra lại là xuyên tạc & bôi nhọ & nhục mạ lá cờ vàng, hòng đáp ứng nguyện vọng của bọn cờ đỏ Hồ chí Minh tội ác phản quốc bán nuớc, đánh phá & tiêu diệt cờ vàng vì cờ vàng đã/đang góp phần lớn, là trở ngại ngăn cản bọn cờ đỏ Hồ chí Minh tội ác vong bản ngoại lai tay sai giặc Tàu đàn áp trí thức, gian cầm tuổi trẻ, bóc lột dân nghèo, ăn căp quốc khố, mãi quốc cầu vinh

    kẻ ấy chính là Thạch Đạt Lang, là những gì Thạch Đạt Lang đang làm qua “bài chủ” này và mấy “bài chủ” trứoc đó

    TRích: “Ngày hôm nay, nếu người Việt quốc gia còn muốn tiếp tục chiến đấu chống lại chế độ cộng sản thì phải hiểu rằng cuộc chiến đấu mới này là chiến đấu cho tự do, dân chủ cho cả nước chứ không phải chiến đấu để cắm lại lá cờ vàng trên thành phố Sài gòn hay một nơi nào khác trên đất nước VN.” (tHạch Đạt Lang)

    Trước hết, Thạch Đạt Lang không nên bịp bợm luồn trôn tránh né như thế này:

    Trích:“Trong phạm vi bài viết này, xin được bỏ qua phần ý nghĩa, “ (THạch Đạt Lang)

    Thạch Đạt Lang phải hiểu ý nghĩa & cái hồn của lá cờ vàng, phải hiểu lá cờ vàng là biểu tuọng cho “dân chủ tự do nhân quyền”, do đó nóí “cắm cờ vàng trên Sài gòn, trên Hà nội” có nghĩa là phục hồi “dân chủ tự do nhân quyền” cho Việt nam, cho miền nam Việt nam, cho miền bắc Việt nam, cho Việt nam thoát khỏi chế độ cờ đỏ tội ác, phản quốc, bán nước, vong bản ngoại lai tay sai giặc Tàu

    Hỏi, không phải là mọi người VN, trong nước, ngoài nước, những ai có chút lòng quan tâm đén tương lai, tiền đồ VN đều mong muốn VN trở nên một quốc gia dân chủ tự do, có bản HP tam quyền phân lập, có nền tư pháp độc lập, có quyền tư hữu, có báo chí tư nhân, có nền tự trị đại học, có nền giáo dục nhân bản, dân tộc, tự do, khai phóng… đó sao?

    thì đã rõ ràng là tất cả những điều nêu trên đã là những điều từng đuọc thục hiện tại VNCH cách đây trên 40 năm, đã đang là hồn cốt của lá cờ vàng,

    tất cả những điều nêu trên đã là hình thành từ quá khứ của cờ vàng, đã đang là nhằm đặt mục tiêu cho tương lai của Việt nam.

    Vậy nói “cắm cờ vàng tại Sài Gòn, tại Hà nội”, là nói điều hoàn toàn đúng đắn, vì “cắm cờ vàng tại Sài Gòn, tại Hà nội, tại VN” là phục hồi & đem lại dân chủ tự do pháp trị, nhân quyền cho Việt nam vậy.

    Chỉ có bọn cờ đỏ Hà nội Ba đình, bọn cờ đỏ Hồ chí Minh tội ác vong bản ngoại lai tay sai giặc Tàu, dựa vào sụ chống lưng đỡ đầu của giặc tàu làm đầu nậu trấn lột nhân dân đất nước VN mới chống lại công cuộc dân chủ hóa như nói trên cho VN.

    BACK TO THE FUTURE, hãy đưa Việt nam trở về tương lai, trở về với VNCH.

    Cầu mà đuọc như VNCH cho dân khỏi khổ, cho nước khỏi nhục.

  4. Tô Mã Ý says:

    Cờ Vàng: xử dụng cờ vàng một cách vụng về không đúng cách, vẫn biểu lộ một tinh thấn yêu
    nước, yêu tự do dân chủ. Thật là tương phản với những kẻ ăn bám, vô ân bạc nghĩa, đến già
    đời mà vẫn như loài cầm thú, chưa biết sống bằng cái đầu của mình. Mời đọc :

    Brigadier General Vernon Walters, the military attaché who took Kissinger in and out of Paris
    on the secret “ walks in the nights,” did not see it that way. To this day he keeps a little South
    Vietnamese flag in his office. When asked about it, he explains that it stands for “ unfinished
    business.” ( Larry Berman. No Peace No Honor. pg.273. Touchstone. NY.2001)

    Tướng Vernon Walters, tùy viên quân sự, người đã cùng Kissinger hoạch định những “ cuôc đi
    đêm bí mật” thì nghĩ khác. Cho tới ngày hôm nay, vị tướng vẫn lưu giữ lá cờ của Miền Nam Việt
    Nam trong văn phòng của mình. Được hỏi lý do, ông giải thích , lá cờ này tượng trưng cho một
    chương trình chưa hoàn tất.”

  5. Cam Ca. says:

    Hãy tập hợp dưới lá cơ QG vì đó là lá cờ của tự do dân chủ của nhân dân Việt Nam .Lá cờ đó không của nền DDeI CH hay Đe nhị CH ,Không hoàn toàn thuộc triều đại nhà Nguyễn mà lá cờ đó là lá cờ độc lập,thoát khỏi thực dân và đế quốc. Lá cờ là vận hôi mới cho một vn thoát phong kiến ,là của toàn dân văn minh tiến bộ ! Không có lý do gì khich bác ,công kích lá cờ đó hết vì nó là cờ tự do dân chũ ,độc lập hạnh phúc của toàn dân việt.Lá cờ đó được người của vnch /tncs tiếp tục gìn giứ vinh danh nó trên con dường lưu von và sẻ thề trở về ,đem cờ căm trên mãnh đất hình chử S thân yêu khi sạch bóng thù Kông Việt.
    Nếu T ĐL cố tình không hiểu về ngườn góc và ý nghĩa của lá cơ tự do mà vì đó trên chăng đường 20 năm ,kể từ 54 (và có thể trước đó ) đã là một biểu tượng cho bao quấn dân cán chính yêu chuộng tự do đã gục ngã ví bão vệ lá cờ tượng trưng cho tự do KHÔNG CS PHI NHÂN TÍNH đó.
    Việc họn cờ khi CS sụp đỏ là còn xa xôi ! Chuyện bây giờ là đoàn kết vói người QG tự do và tụ lại dưới ngọn cờ vàng đẻ cùng chiến đấu chống cs ,chông tàu ,chống kẻ thù chung. Vã lại khi cs không còn nữa, thì, BIẾT ĐÂU CỜ VÀNG ĐƯỢC TOÀN DÂN LỰA CHỌN LẠI NGẠO NGHỂ TUNG BAY CHO MỘT VIỆT NAN THẬT SỤ TỰ DO DÂN CHỦ?(như Liên xô và Đông Âu). Chuyện còn xa vòi mà đoán ra ,mà cải cọ ,mà đòi hỏi thì quã thật chỉ là những ngườingụy biện tranh đấu XẠO KE : Không hớp quần dưới một LÁ CỜ thì sao có sức mạnh mà chiến đấu và giãi thể CSVN.?
    Đồng ý là Người trong nước vùng lên đấu tranh trực diên vói csVN mói là chính .ở ngoài này chĩ có tính cách yểm trợ cỏ vũ họ mà thôi nhưng mà việc này thì ai cũng thấy ,đã yểm trợ như đã yểm trợ đó thội Nhưng những người cs trong nước bị trục xuất (như ĐC),trốn ra nước ngoài,thì họ cũng như người Việt TNCS. và nếu muốn tiếp tục tranh đấu .thì công việc tranh đấu của họ cũng chĩ là yểm trợ ,chớ chưa hăn đã làm gì được như khi còn trong nước…Và nếu vậy ,hỏi là HỌ muốn tiếp tục tranh đấu vói cs vói tư thế không ở trong nước vậy họ có nên có phải tập họp đứng chung dưới lá Cở Vàng 3 Sọc Đỏ QG ,tự do và dân chủ đẻ cùng chung lòng doàn kết một lofngyeem trợ cỏ vũ cho những người đấu tranh trong nước không ? (Ở trong nước dưới sự kềm kẹp của cờ đỏ thì làm sao dương cờ vàng dù có người HIỂU phải chiến đấu dưới ngọn cờ nào ,và biết cờ nào là cờ chính nghĩa,cũng là khó khăn PU dám vinh danh cờ Vàng thì có phải là can đảm ,hào hùng biết bao.Một ngưới trẻ sinh sau 75 mà biết và hiểu chuyện như vậy thì những người như T ĐL,đang sống trên đât Mỹ ,chung quanh là cờ vàng , và đũ phương tiện đẻ tìm hiểu SAO KHÔNG BIẾT GÌ HẾT VẬY ?.
    Cứ lãi nhãi luân điêu là sẻ có cờ mới khác khi vn thoát cộng phỉ thì chĩ là nói chuyện tương lai ,mà tương lai ai biết ra sao . Biết đâu cờ vàng vẫn tiếp tục ngạo nghể tung bay trên cả nước như trước HD Geneve 54và trong suốt 20 năm chống cộng của 2 nền cộng hòa?
    Gìn giữ và chiến đấu dươi ngọn cờ Vàng tụ do Dân chủ có gì là Xấu?
    Vàng :TỰ DO -DAN CHŨ như Đa số các nước tựdo trên thế giới mà ngừi TYNCSVN đang tạm cư.
    Đỏ đọc tài áp bức phi nhân tính (như Bác Hàn TC )
    Vậy ANH Ơ HÃI NGOẠI anh nên chọ ờ nào đẻ đoàn kết .thống nhất ,hợp quần có sức mạnh đẻ lật đở csvn ?…
    Và anh có cần chí giới tuyên như vậy không khi anh biết cờ nào là cờ tự do dân chủ ,cờ nào là độc tài ,chuyên chính vô sản.Không muwoosn đưng chung với cờ vàng của người TN ,thì thiểu số các anh cứ tách riêng ra. Không sao . Không có các anh cờ đỏ ở SJ (MỸ) thì chúng tôi vẫn làm công việc chống cộng như chúng tôi đã làm…KHÔNG CẦN CÁC ANH CS CHẠY TRỐN CS RA ĐÂY MÚA MỎ !
    Đã Đão Cong Sản .
    Đã đão cờ đỏ ,cờ cs tay sai của Nga Tàu !
    Hãy vất cờ ĐỎ cvì là cờ cuả Phãn Quốc ,Việt Gian ,bán nước !
    (CAM CA.)

  6. nguenha says:

    ” Một chuyện trình diễn tinh than chống Cộng khác là chuyện Vợ chồng ông nguyễn văn Tùng chủ tịch văn bút hai ngoại đi họp văn bút quốc tế 2013 đả cắm một lá cờ Mỹ và một lá cờ Vàng trên bàn, trước mặt mình trong lúc các nước khác không có một biểu tượng nào cả về nước họ.” Lẻ ra tôi không muốn
    góp ý với những bài chủ như thế nầy,vì nó kém cỏi về Tư duy.Ăn nói thì “lổ mảng”.Cụ thể gọi Ông bà NVT là “vợ chồng Ông NVT”,trong lúc họ đều là nhà văn đại diên cho một Hội văn bút đi họp Văn bút Quốc tế. Chúng ta có những tờ báo ,có bao giờ gọi :”vợ chồng NTD hay Vợ chồng TrTSang đi công du”.
    Lối ăn nói thiếu lễ độ ,thể hiện bản chất của nền văn hóa CS!! Còn nói về chuyện cắm Cờ trên bàn, Các quốc gia khác cần gì phải có cờ hay biểu tượng. Họ chỉ cần ghi tên Nước mình là mọi người biết họ từ đâu. Còn Hôi Văn bút Hải ngoại là Sự tiếp nối của Văn bút Miền Nam trước 1975. Nay VNCH không còn nửa ,phái đoàn Văn bút hải ngoại phải dung Cờ ,xem như là biểu tượng cái “căn cước” của mình, chứ không phải là hành vi chống Cộng ở đây. Cần nói them,đả nhiều lần chinh phủ CSVN muốn dành lại vị trí Hôi viên Văn bút Quốc Tế, nhưng đều that bại vì Chính thể VN là chính thể Độc tài. Xin lổi quý vị,tôi phải dài dòng , nhưng phải nói để những người như Thạch đạt Lang biết họ đang ở đâu trên mặt trận của tư duy.nầy.

  7. Thiến Heo says:

    … lực lượng ở hải ngoại chỉ có thể làm nhiệm vụ yểm trợ (TĐL)

    Tôi xin có thắc mắc chút chíu: yểm trợ như thế nào ? Bằng lời ? Hay bằng … đô ?
    Bằng lời thì dễ quá rùi, còn bằng … đô thì lỡ kẹt đô đó của ông cờ Vàng thì sao ? Có nhận không ?

  8. UncleFox says:

    Trong các ngày lễ lớn, việc chào cờ, hát quốc ca, mặc niệm … nhất định không thể thiếu . Còn những dịp hội hè, thể thao, ra mắt sách vv… nếu ban tổ chức muốn làm nghi lễ trên để tỏ lòng tôn trọng, nhớ ơn cha anh đã bỏ mình vì Chính Nghĩa Quốc Gia thì cũng làđiều đáng khuyến khích … Cớ sao anh Thạch Đạt Lang lại không vui ?

    _ “Một chuyện lợi dụng lá cờ để trình diễn tinh thần chống cộng khác là chuyện vợ chồng ông Vũ Văn Tùng, chủ tịch văn bút VNHN đi họp văn bút quốc tế năm 2013 đã cắm 1 lá cờ vàng, 1 lá cờ Mỹ nhỏ trên mặt bàn trước mặt mình, trong khi tất cả thành viên quốc gia khác đều không có biểu tượng nào của nước họ” (Thạch Đạt Lang)

    Vợ chồng ông Vũ Văn Tùng đi họp Văn Bút Quốc Tế với lá cờ Vàng trên bàn trước mặt là việc đương nhiên, bắt buộc . Bởi vì sau 30/04/1975 thì VNCH qua CĐNVQGHN vẫn là đại diện chính thức của Văn Bút Việt Nam . Nếu ông Tùng không trưng cờ Vàng thì thiên hạ sẽ tưởng nhầm ông đại diện cho Văn Bút Việt … Cộng thì còn nhục nhã nào hơn ?

    Thôi, anh Thạch Đạt Lang kiếm lý do nào khả dĩ thuyết phục hơn đi . Chứ viết kiểu này mãi coi chừng sẽ bị chết danh Ông Bình Vôi đấy nhé !

    • Thạch Đạt Lang says:

      Ở đâu có điều lệ bắt buộc cắm cờ vậy anh Uncle Fox? Thế nếu là điều lệ bắt buộc sao bao nhiêu lần họp trước không có? Văn bút VNHN mới đi họp lần đầu năm 2013 à? Anh không nhìn thấy bàn của các quốc gia khác hoàn toàn không có cờ ư? Làm ơn ( và làm phước ) nhìn lại cho kỹ đi. Đó là điều lệ của văn bút quốc tế đó. Anh nên tìm hiểu cho rõ. Văn bút quốc tế mời ai thì họ biết. Nếu có văn bút VC tham dự thì họ cũng không được phép cắm cờ.
      Đúng! Tôi không vui khi thấy lá cờ bị lạm dụng nên tôi lên tiếng. Vào những dịp quan trọng như kỷ niệm 30.04, ngày quân lực, kỷ niệm Hoàng-Trường Sa, đại nhạc hội yểm trợ Cám ơn anh thương phế binh VNCH… tôi vẫn tham dự, vẫn chào cờ vàng như những người khác. Còn những dịp ra mặt sách, thể dục, thể thao vớ vẩn… tôi không đồng ý. Nói chuyện với những người trong ban tổ chức vào những dịp này, tôi đặt câu hỏi:-Tại sao phải chào cờ? Họ trả lời:- Không chào cờ là lãnh cán búa! Anh thấy đài SBTN tổ chức hội luận với Diếu Cày không có nghi thức chào cờ bị lên án, hạch hỏi ngay. Đừng bắt tôi phải chứng minh nhé! Hỏi ông Liên Thành sẽ rõ.

      Tôi là bình vôi hay anh là bình vôi chẳng có gì quan trọng. Mỗi người có suy nghĩ riêng của mình. tôi còn trọng anh vì anh chưa có những lời lẽ khiếm nhã.

      Thạch Đạt Lang

      • UncleFox says:

        Bắt buộc là một cách nói thôi . Thực sự là do chính mình buộc mình nếu mình muốn chứng minh căn cước … không phải là VC chẳng hạn (như trường hợp Văn Bút các nước khác không cần cờ quạt vì lý lịch họ quá rõ ràng . Còn VBVNHN thì là một cá biệt nên mới cần biểu tưởng minh định bản thân) . Chuyện đâu có gì quá đáng khiến anh phải nóng mặt nhỉ ?
        Những người nói nếu họ không làm những nghi thức chào cờ, mặc niệm … sẽ bị lĩnh búa rìu dư luận … thì cũng thế . Chẳng ai có quyền hạn gì bắt buộc họ đâu . CĐ chẳng có chính quyền, quân đội, công an … . Ngay cả … du đãng cũng chẳng có như bọn cầm quyền trong nước … thì việc chào cờ, tưởng niệm hầu hết đều do họ tự ý cử hành . Anh có thấy ai vì không làm các nghi thức trên thì bị đánh đập, bắt bớ, tra tấn, cho đụng xe, ném cứt pha nhớt vv.. chưa ?
        Đừng vì vài người có thái độ quá khích mà chơi luôn cái tít “Những Chiếc Bình Vôi Hải Ngoại” … nghe nó cũng quá khích không kém .

  9. Nguyễn Trọng Dân says:

    Thưa,

    Xin mọi người trong và ngoài nước hãy đoàn kết dưới ngọn Cờ Vàng – quyết tâm thành lập chính thể Việt Nam Cộng Hòa cho tương lai dân tộc.

    Chính thể Việt Nam Cộng Hòa và cờ Vàng không những có đầy đủ tư cách pháp lý về toàn vẹn lãnh thổ , mà còn cưu mang tinh thần TỰ DO- DÂN CHỦ CÔNG BẰNG

    Chính thể Việt Nam Cộng Hòa không bao giờ chấp nhận thõa hiệp với cộng sản trong nền đa nguyên dân chủ và sẽ đưa đảng Cộng Sản ra trước Pháp Lý của nhân loại về tội ác Đấu Tố Diệt Chủng

    Cờ Vàng không đại diện cho bất cứ đảng phái chính trị nào mà chỉ đại diện cho khát vọng bất khuất , kiên trì cho TỰ DO-DÂN CHỦ VÀ CÔNG BẰNG của người dân- và lịch sử sẽ chứng minh điều đó khi đến ngày tổng tuyển cử tương lai

    Mọi hình thức hay mọi luận điệu phỉ báng hay không thừa nhận Cờ Vàng điều là những đường lối đấu tranh lầm lẫn ngu xuẫn và bịp bợm xa rời với sự đoàn kết sẳn có của người dân như chúng ta

    Cờ Vàng là của toàn thể người Việt Nam , không phải của người Việt Hải Ngoại mà thôi. Xin đừng lầm lẫn

    Người dân trong nước đã không thể cầm được cờ Vàng vì Cộng Sản bắt bớ bắn giết tù tội.

    Hãy đấu tranh để ngọn cờ Vàng của người dân được trở về với người dân

    Trải qua 40 năm bền bỉ đấu tranh chống Cộng không ngừng , Cờ Vàng chúng ta đang dần dần trở thành hy vọng duy nhất – sức mạnh đối lập vững chắc nhất trước độc tại tàn bạo cộng sản và đương nhiên, cộng sản phải run sợ và tìm cách bôi bác chia rẽ hoặc làm dao động niềm tin của chúng ta

    Không có một tổ chức đối lập nào , một đảng phái đối lập nào có thể hiệu triệu vạn con tim cùng một lúc ở trong nước cũng như ở hải ngoại nhanh mạnh như ngọn cờ Vàng của Việt Nam Cộng Hòa

    Xin mọi người hãy vững tin vì ánh sáng của lương tâm , sức mạnh của chính nghĩa mà chúng ta đứng dưới ngọn cờ Vàng quyết tâm đeo đuổi bấy lâu đang hé sáng dần dần trong tâm thức của mọi người , lung linh phản chiếu niềm hy vọng dành lại chính quyền cho người dân từ tay cộng sản trong nay mai

    Hãy ôm chặt cờ Vàng vào lòng và cầu nguyện cho một tương lai Việt Nam Cộng Hòa Cờ Vàng phất phới với Tự Do- Dân Chủ- Công Bằng và Thịnh Vượng

    In God We Trust

    Việt Nam Cộng Hòa Muôn Năm!

    Kính Tất Cả Các Bạn Đọc

    Nguyễn Trọng Dân

    • Hung Nguyen says:

      Thế bác Nguyễn Trọng Dân dưới danh nghỉa cờ vàng mình phải làm gì để mang lại tự do dân chủ cho 90 triệu dân trong nước. Phải lật đổ chế độ CS đang thống trị trong nước là giải pháp duy nhứt. Thì theo quan điểm của của một Cựu QN QLVNCH với 6 năm tù cải tạo thì bác chỉ chống CS chứ không phải làm chính trị. Mà đa số nhửng người dùng danh nghỉa cờ vàng để biện minh cho nhửng việc làm cùa mình trong việc đòi giải thể CQCS đang thống trị VN thì không ít nhiều đả không biết bàn cờ thế giới và xu hướng của Mỷ. Nhiều dử kiện lịch sữ đả xảy ra với chế độ VNCH trước 1975 dưới bàn tay ” lông lá ” hình như bác Nguyễn Trọng Dân đả quên. Nếu bác không biêt nhửng sự kiện này thì bác chỉ chống CS sau 1975 vì nó đày ải bác và gia đình của bác thôi.

    • BáXàmBáLáp says:

      ViệtNam phải Cọng mới Hòa
      Nếu ko có Cọng, nước nhà tiêu ma!
      ViệtNam DânChủ CọngHòa
      Tươnglai phải dzậy, mới ra tháibình!!!

      In God we trust, sure! We will return to dust, anyways!!!

    • LUU DINH MAU says:

      CAM ON

      NGUYEN TRONG DAN.

      EX. POW 1972

      EX HQVNCH 1968- 1975

  10. DâM TiêN says:

    Sao bạn Rocky Potato Thạch Đạt Lang ?

    Còn ấm ức điều chi chưa thỏa lòng trần,
    lại lên lớp đồng ấu về màu cờ mà anh
    chẳng còn tha thiết nữa. Nóóói mà chi

    Có khi nào anh nghe chó sủa trăng ?

Phản hồi