Vài suy nghĩ qua Hội nghị Việt kiều 26/11/09 ở Hà nội và Nghị Quyết 36
I – Chính sách Việt kiều sau 30-0475
Trước khi nói đến Hội nghị Việt kiều ở Hà nội ngày 26-11-2009 và chính sách đối với người Việt hải ngoại của Đảng cộng sản và Nhà nước hà nội ngày nay, chúng tôi tưởng nên nhắc lại chính sách của Hà nội đối với người Việt hải ngoại và dân Miền nam sau 30-04-75 để một lần nữa thấy rõ bản chất của chế độ .
Sau 30-04-75, đám người cầm quyền ở Hà nội không coi những người bỏ nước ra đi tỵ nạn cộng sản là nhân dân Việt nam. Chẳng phải riêng đối với những người vượt biên, mà ngay đối với nhân dân Miền nam lúc bấy giờ chấp nhận sống với chế độ, nhà cầm quyền Hà nội cũng có chính sách phân biệt đối xử, gọi dân Miền nam là “dân ngụy, bọn Mỹ ngụy ”một cách miệt thị, tìm mọi cách khủng bố tinh thần, trù dập, hành hạ để trả thù giai cấp. Chẳng may, “tiến nhanh tiến mạnh lên Chủ nghĩa xã hội” ngày càng tiến gần vực thẳm nên Đảng và Nhà nước phải hạ giọng tỏ lời vuốt ve người việt hải ngoại để chiêu dụ họ về với Đảng và Nhà nước. Ở trong nước, Hà nội thay đổi cách đối xử với dân miền nam cũ, không dùng tiếng “dân ngụy” nữa. Không dòm ngó, gây khó khăn với gia đình có người vượt biển. Sự thay đổi này bắt đầu rõ nét từ đầu thập niên 90 để Đảng tìm thế trụ lại sau biến cố Liên sô và Đông âu sụp đổ. Hà nội bèn đưa ra Nghị quyết 08 tháng 11 năm 1993 “Chính sách và công tác đối với người Việt nam ở nước ngoài”. Nghị quyết 36 ban hành 26 tháng 03 năm 2004 tiếp theo không gì khác hơn Nghị quyết kia, chỉ đổi mới cho phù hợp với tình hình mới, thêm một số chi tiết và giọng điệu êm dịu hơn, kèm theo một kinh phí khá lớn để tổ chức một mặt trận hùng hậu “Đại đoàn kết dân tộc ” nhằm chài “Việt kiều” về với Đảng và Nhà nước. Nay, Hà nội bắt đầu gọi người Việt hải ngoại là “một bộ phận không thể tách rời của cộng đồng dân tộc”. Chưa đủ thắm thía tình nghĩa, Đỗ Mười còn cất cao tiếng hót “những khúc ruột ở bên ngoài ngàn dặm của dân tộc”. Nhưng trước đây, sau khi chiếm được Miền nam, tập đoàn Hà nội đã không tiếc những lời thô bỉ dành cho dân Miền nam. Trong một Hội nghị tại Hà nội năm 1975, Trần Phương, Chủ nhiệm Ủy Ban Khoa học xã hội nói trước cán bộ ví Miền nam như một con điếm chàng hảng cho Mỹ làm tình để đổi lấy viện trợ . Còn Lê Duẩn mạt sát những người di tản: “Một bọn ma-cô, đĩ điếm”, Phạm văn Đồng: “bọn phản quốc” và báo chí thì đồng loạt hùa theo: “Những đồ rác rưởi trôi dạc khắp năm châu bốn biển, cặn bã xã hội, trây lười lao động, ngại khó ngại khổ, chạy theo bơ thừa sửa cặn” (1). Riêng Nguyên Bộ trưởng Y tế Nguyễn Trọng Nhân còn bộc lộ tư tưởng thù hằn theo ý hệ ta/địch đối với dân Miền nam nên tuyên bố trong một cuộc phỏng vấn năm 1993 tại Amsterdam, Hòa lan: “Những người di tản đáng bị chặt đầu ”(2). Vì lời tuyên bố của người Đại diện nhà cầm quyền Hà nội đầy sắt máu, bị dư luận ngoại quốc phản ứng rất mạnh nên sau đó Hà nội có đính chánh, nhưng lời đính chánh đó quanh co, không đủ sức thuyết phục. Chẳng những miệt thị dân Miền nam bằng lời nói, Hà nội còn chỉ thị cho công an biên phòng, cụ thể năm 76, tại Cần giờ, hãy dùng súng cối B40 bắn thẳng vào ghe tàu vượt biên khi thấy không còn đuổi theo bắt lại được.
Hà nội ý thức rõ chiếm được Miền nam năm 75 chỉ mới thống nhứt được về mặt lãnh thổ. Hà nội chỉ muốn tranh thủ khối người Việt hải ngoại để họ phục vụ cho quyền lợi của Đảng mà thôi. Trên Tạp Chí cộng sản tháng 6/2003, Phạm Thế Duyệt, nguyên Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc, nói rõ chủ trương của Đảng cộng sản về chính sách Đại đoàn kết là “Đại đoàn kết trên nền tảng liên minh giữa giai cấp công nhân với nông dân và đội ngũ trí thức (…) dưới sự lãnh đạo của Đảng”. Vẫn theo Phạm Thế Duyệt, Đại đoàn kết dân tộc trở thành một nhân tố quan trọng để giúp Đảng vượt qua phong ba bão táp” và “Đảng thật sự là hạt nhân lãnh đạo khối đại đoàn kết toàn dân”. Đồng thời, Mai Chí Thọ, cựu Bộ trưởng Bộ Công an, trong một buổi họp nội bộ, theo báo Diễn Đàn tháng 4/2004, Paris, tuyên bố “Đại đoàn kết dân tộc” là để cho “Đảng có thể độc quyền lãnh đạo”. Lê Khả Phiêu, nguyên Tổng bí thư Đảng cộng sản, trong một báo cáo chính trị trước Đại hội đảng lần IX, tháng 4/2001, giải thích về chính sách Đại đoàn kết “ Khối Đại đoàn kết toàn dân trong Mặt trận Tổ quốc (…) phải đặt dưới sự lãnh đạo của Đảng (Nhân Dân, 24/04/2001).
Thật ra, chủ trương đoàn kết toàn dân không phải là điều mới mẻ. Hà nội trước đây đã nhiều lần kêu gọi đoàn kết. Thập niên 40, để đoàn kết, Hồ Chí minh và Đảng cộng sản lập ra Mặt trận Việt minh để đoàn kết các Tổ chức chống thực dân Pháp giành độc lập đặt dưới sự lãnh đạo của Đảng cộng sản, Mặt trận Liên Việt để đoàn kết thêm các tổ chức phi chính trị và cả cá nhân do Cụ Huỳnh Thúc Kháng, một trí thức nho sĩ không cộng sản lãnh đạo (Nhưng Cộng sản vẫn núp bên trong để kiểm soát) . Mục đích của cộng sản nhằm đoàn ngũ hóa dân chúng để độc quyền lãnh đạo kháng chiến đánh thực dân Pháp (3) . Vừa khi đình chiến, có cả triệu người Miền Bắc di cư vào Nam năm 1954 lánh nạn cộng sản.
Sau 30-04-75, hơn 2 triệu người từ Miền nam liều chết vượt biển tìm tự do. Điều đáng chú ý là có cả đảng viên cộng sản cao cấp cũng di tản, ly khai, bỏ đảng và quyết liệt chống lại đảng, đòi thực thi dân chủ ở Việt nam.
Như vậy quá đủ để thấy từ Hồ Chí Minh đến Nông Đức Mạnh ngày nay, chính sách Đại đoàn kết Dân tộc của Hà nội là tập họp toàn dân đặt đưới sự lãnh đạo của Đảng cộng sản thông qua Mặt trận Tổ quốc hiện nay. Với cộng sản, không bao giờ có Đại đoàn kết thật sự nhằm thực hiện hòa giải dân tộc, mọi người dân được tự do, bình đẳng trên cơ sở sự đồng thuận chung theo chế độ dân chủ tự do để phát huy sức mạnh dân tộc (4). Về điểm này, ông Nguyễn Hộ, một đảng viên lão thành từ thời kháng chiến chống Pháp, cũng nhấn mạnh rằng “đoàn kết phải được kết hợp với hòa giải dân tộc”. Và cả hai nhiệm vụ đó phải “dựa trên cơ sở dân chủ thật sự và bình đẳng”.
Ghi chú
(1) Trần Thanh Hiệp và Võ Nhơn Trí, Viễn Tượng Việt nam, số 3, 10/2004, Paris
(2) Far Eastern Economic Review, 18-11-93, Hongkong , tr 11
(3) Nguyễn văn Trần, Viễn tượng Việt nam, 5/11/2005, Paris. Xem thêm Hồ Chí Minh tại Trung Quốc, Tưởng Vĩnh Kính, tr.357 “Hồ Chí Minh (tâm sự với cán bộ thân tín) thà để cho thực dân Pháp đô hộ thêm 5, 10 năm nữa còn hơn để các đảng phái quốc gia giành được Chánh quyền một nước Việt nam độc lập ”.
(4) Trần Thanh Hiệp và Võ Nhơn Trí, Viễn Tượng Việt nam, sđd
Nên hiểu danh từ Việt kiều ngày nay có hai loại: loại Việt kiều miền nam và Việt kiều miền bắc. Đừng có nên ` nẫn nộn` với nhau.
theo thien nghi cua toi…viet kieu cang ve nhieu bao nhieu…nhung ten csvn thoi nat va ngu xuan cang run so bay nhieu,do la quy luat…nguoi van minh va nhung ten csvn man ro va moi ro,tat nhien trong do cung co nhung ten viet kieu luu manh ,khong the tranh khoi…nhung ten luu manh va co hoi thi la nhung ten no to va nang sang nhat..nhu nhung con roi…
Chỉ cần nhắc lại vụ Bộ ngoại-giao Hà-nội áp-lực để Mala và Indonesia huỷ-hoại những bia lưu-niệm của người Việt tỵ nạn thì đã biết tâm-điạ ty-tiện của bọn cầm-quyền Việt-cộng rồi.
đối với cs,thủy tổ lòai người la khỉ già..nên cs thích làm trò khỉ..ai hơi đâu mà quan tâm đến bọn khỉ gìa đỏ đít ..thây kệ chúng nó..chỉ có khỉ mới giao du với khỉ…do đó,đám vịt kìu đó cũng tòan là khỉ hay sắp mọc lông che kín thân thể để trở thành khỉ va làm rặt những trò khỉ rẻ tiền ..do đó đừng có để ý đến chúng nỏ kẻo chúng lại tưởng bở là được thiên hạ aí mộ nên cứ vác mặt lên
Biết nói gì đây ? Khi mà tại VN các bác vixi vẫn cứ tiến hành việc dâng hiến tổ quốc VN cho bá quyền ! Vụ Tây Nguyên chưa đủ nguội thì vụ cho mướn ( không phải trả tiền mướn) để tixi toàn quyền phá rừng với hợp đồng (giả tạo) dài 50 năm …Phá rừng, không phải là chỉ mất đi nguồn lâm sản, mà không còn sức cản nước mưa cho ngấm sâu xuống đất mà làm cho nước chảy vô tội vạ, làm gây lụt lội mà đất lại bị khô cằn, dưới đồng bằng cạn khô sinh khí, còn gì là chăn nuôi, trồng trọt ? 50 năm, “người lạ ” sanh sôi nẩy nở trên đất nước của ông cha chúng ta…còn mảnh vụn đất nào cho người VN sanh – sống nhỉ ? VN đang bị khóa chặt tay chân, biển thì do “Người lạ ngăn cấm , tàu kiếm cá VN thì bị “tàu lạ” húc chìm, đất ruộng, vườn thì bị “thợ thuyền lạ” đào xới hủy hoại hoa màu để kiếm aluminium . Thậm chí quyền ăn nói cũng bị “Lệnh lạ” bịt miệng và vu cáo “tội trạng lạ” để kết tội ,giam tù ! Không biết rằng năm “Hổ dữ” này những thứ “lạ đời” kia có chấm dứt được chưa , để cho hơn 86 triệu sanh mạng có được chút “sanh lộ” mà sống không đây chớ !
Trông mong cho NVHN làm được gì giúp cho đồng bào trong nước…thì được nhà nước ưu ái đưa những đoàn văn nghệ qua trình diễn chiêu đãi những khúc ruột ngàn dặm sẽ háo hức về VN để hưởng thụ …( vì nhà nước cần ngoại tệ ) !
Một quốc gia mà không sản xuất được gì để trao đổi với các nước thành viên WTO lại chỉ nhắm vô những thứ hào nháng để dễ xin xỏ, thu gom bằng cách quảng cáo “ăn chơi hưởng thụ lạ” do một số việt kiều không đáng kể về nước đi riễu kiếm thú ăn chơi (lạ) thì đâu phải là cách kích thích kinh tế lâu dài ?! Rõ chán !
Con nguoi của tôi troì sinh ra CÁI TÍNH là khi đã không chấp nhận CON ĐUÒNG BÁT ĐI = CON ĐUONG BI-ĐÁT thì không bao gio ngoảnh mặt lại mà nhìn cái BẢN MẶT lùa bịp của CSVN ” HOA BINH HOA HOP,HOA GIAI DAN TOC “.
Nghị quyết Ba Sáu kiểu Vịt kiều
Cậu ấm mọi thời hỡi cô chiêu
Học bổng nhậu xong hàng ăn quịt
Đất lành chim đậu tấm thân Kiều
Ả phải bán mình vì chữ Hiếu
Cô cậu cháo tiểu óc căng kiêu
Nay thêm Nghị quyết sờ trúng tủ
Áo gấm về làng cỡi ngựa cái tiểu yêu !!!
Nguyễn Hữu Viện