Bão nổi lên rồi
Mùa xuân vừa đến và cảnh vật dường như còn chứa đựng cái vẻ êm đềm, nhẹ nhàng của những ngày đầu năm se lạnh, nhưng đâu đây dường như có những cơn sóng ngầm đang âm ỉ trào dâng, và tôi nghe những cơn gió hình như đang thổi ngày càng mạnh mẻ. Phải chăng những dấu hiệu của một cơn bão đang nổi lên rồi?
Mùa xuân và bão tố, một kết hợp ít sự chờ mong. Nhưng không, tôi thấy vạn niềm vui trong ánh mắt của dân tôi đang khát khao đợi chờ. Tôi cảm nhận một sự háo hức, nức lòng của anh em tôi trên những trang báo điện tử vì họ đang thể hiện tiếng nói tự do của mình mà bao năm qua vẫn còn rụt rè, e sợ.
Đúng vậy! Cơn bão đòi hỏi dân chủ nhân quyền cho dân tôi đang đến. Nó đang còn là những cơn gió tụ họp lấp ló từ xa, nhưng tôi đã cảm nhận dược sức mạnh vô cùng của nó. Đó là những cơn gió của “Triệu con Tim, Một Tiếng Nói”, của “Kiến Nghị 72”, của “Lời Tuyên Bố Của của các Công Dân Tự Do”, của “Nhận Định và Góp Ý Sửa Đổi Hiến Pháp của Hội Đồng Giám Mục Việt Nam”, và của những gì mà ta chưa biết đến.
Khi tôi gởi thư để ký tên vào bản “Lời Tuyên Bố của các Công Dân Tự Do” hôm Thứ Sáu, thì số chữ ký đang ở khoảng 800, nhưng hôm nay, Chủ Nhật, ngồi viết lên cảm nghĩ của mình, tôi đã thấy con số 3,300. Chỉ trong vòng một, hai ngày mà số người ký tên đồng tuyên bố đã tăng thêm 2,500. Một con số kỷ lục mà tôi chưa được thấy trong những năm qua. Nó đã nói lên một điều là hình như chúng ta đã tìm được một đáp số cho bài toán đồng thuận mà trong bao năm qua nhiều người đang mải mê tìm kiếm. Mà thật là thú vị khi người giải bài toán khó đó là một nhà báo trẻ vừa bị mất việc vì sự lý giải của mình. Nguyễn Đắc Kiên, anh quả thật là một nhân tài của dân tộc!
Để biện luận cho sự xác định của mình, tôi xin được nêu ra một vài chữ ký. Chữ ký của bác sĩ Nguyễn Đan Quế, của Linh Mục Phan Văn Lợi, Linh Mục Guise Đinh Hữu Thoại, của Linh Mục Peter Nguyễn Văn Hùng, Linh Mục Nguyễn Văn Khải, Luật sư Lê Thị Công Nhân, Nhà Đấu Tranh cho Dân Chủ Nguyễn Gia Kiểng, Blogger Huỳnh Thục Vy, Phạm Thanh Nghiên, Nhà thơ Bùi Chát, Blogger Mẹ Nấm, Blogger Huỳnh Ngọc Chênh, Nhạc sĩ Tô Hải, Mục Sư Nguyễn Trung Tôn, Luật sư Nguyễn Bắc Truyển, Nhà báo Bùi Tín, Nguyễn Văn Bông tín đồ Phật Giáo Hòa Hảo, và nhiều Bloggers, nhiều trí thức trong và ngoài nước, nhiều sinh viên và mọi tầng lớp nhân dân Việt Nam. Chúng ta có thể nói đây là một đáp số chung vì nó chỉ khẳng định một hướng đi đúng đắn cho dân tộc và xác định những quyền căn bản của con người đã được Liên Hiệp Quốc và nhân dân Việt Nam công nhận. Nó không chứa đựng những gì thuộc về quá khứ mà có thể là nguyên nhân của những nghi kỵ hay bất đồng. Nó là thể hiện một tình yêu quê hương và một ý nguyện trong sáng cho tương lai dân tộc, dựa trên kinh nghiệm phát triển thực tế của cộng đồng nhân loại. Bài toán thật sự khó khăn vì trên căn bản nó là một đề tài đã được hóa giải ở nhiều nơi trên thế giới nhưng lại là vùng cấm ở một vài xứ độc tài Cộng Sản mà thật không may đang có Việt Nam ta. Lời giải của nó thật không có gì khác hơn là mỗi công dân mạnh dạn thể hiện ý chí của mình bằng những lời khẳng định về ước vọng sống và quyền hạn của mỗi cá nhân, bất chấp những đe dọa và sự trù dập, như những lời khẳng định của nhà báo Nguyễn Đắc Kiên qua lá thư trả lời những phát biểu phản tiến bộ của ông tổng bí thư đảng Cộng Sản Nguyễn Phú Trọng.
Bão nổi lên rồi!
Nhưng trận cuồng phong nầy có đủ sức đánh đổ chế độ độc tài toàn trị hay không, là còn tùy thuộc vào hành động của mỗi người công dân Việt Nam trong và ngoài nước.
Hành động đầu tiên là ký tên vào “Lời Tuyên Bố Của của các Công Dân Tự Do” để mạnh dạn khẳng định ước vọng và quyền hạn của mình. Số người ký tên càng đông thì sức mạnh của sự liên kết cho một lý tưởng càng trở nên to lớn, và những đòi hỏi chính đáng của mình càng sẽ dễ dàng biến thành hiện thực. Số đông sẽ làm cho người dân bình thường mới hôm nào đây còn e sợ, thì giờ đây đã trở nên mạnh bạo và dũng cảm. Nhưng chúng ta cũng không quên rằng mỗi một cá nhân dù cho nhỏ bé đến đâu cũng có thể làm cho cả một chế độ độc tài run sợ vì cái chính nghĩa của mình và nhờ những phương tiện truyền thông đang nối kết con người gần lại với nhau. Cho nên một ngàn người mà kiên quyết liên kết với nhau thì cũng làm nên chuyện lớn, và một triện người cùng chung lý tưởng thì dân tộc chắc chằn sẽ thoát khỏi cảnh bị đọa đày và đất nước sẽ thoát khỏi nguy cơ bị xâm chiếm.
Từ sự thành công của “Lời Tuyên Bố của các Công Dân Tự Do”, chúng ta có thể dùng chung một phương tiện để tiến hành những bước kế tiếp, chẳng hạn rủ nhau xuống đường để đòi quyền lập hiến. Khi một ngày đã được xác định, thì mọi người cùng gởi emails về 3 địa chỉ đáng tin cậy để cùng hẹn nhau xuống đường. Số người đồng ý tham gia sẽ được cập nhật và đăng tải trên ba trang mạng độc lập mà không cần đăng tên tuổi. Như vậy tuy chúng ta sẽ không có yếu tố bất ngờ nhưng sẽ có ưu thế sồ đông mà không một lực lượng nào có thể đàn áp nổi.
Đây chỉ là một thí dụ của một chiến lựợc đơn thuần, nhưng chắc chắn các công dân tự do sẽ tìm ra nhiều cách để đi những bước kế tiếp.
Về phía những người lãnh đạo của đảng Cộng Sản, họ cũng phải tự hiểu rằng thời điểm cho một sự thay đổi đã đến. Nều họ biết thức thời và tìm con đường hòa hợp tốt nhất thì hãy chịu sự thay đổi như những đòi hỏi của các công dân tự do hay ít nhất cũng bắt đầu những đổi thay như đã và đang xảy ra ở Miến Điện. Cái thời điểm cho sự thay đổi tốt nhất là ngay từ khi thấy có những khởi đầu của một cuộc cách mạng. Còn nếu cứ bám giữ sự độc tài toàn trị và mạnh tay đàn áp nhân dân thì phần nhiều cái kết cục sẽ rất bi thương như chúng ta đã thấy trong các cuộc cách mạng mùa Xuân Ả Rập, hay ở các nước Đông Âu ngày nào.
Đây là thời điểm cho một sự thức tỉnh như lời Nguyễn Đắc Kiên đã nói trong bài thơ Vì Người Ta Cần Ánh Mặt Trời:
bao thế hệ đã ngậm ngùi mắc nợ,
lũ chúng ta lẽ nào lại mắc nợ mai sau,
còn chần chừ gì mà không tỉnh dậy mau,
sống cho xứng danh xưng con người trên mặt đất.
tôi chưa thấy một đêm nào dài thế,
cũng chưa thấy có ngày mai nào không thể.
vì người ta cần ánh mặt trời,
tỉnh dậy đi lũ chúng ta ơi!
“tỉnh dậy đi lũ chúng ta ơi!”
có lẽ không chỉ là lời lay tỉnh cho nhân dân Việt Nam đang chịu nhiều đau khổ, mà còn cho cả những người lãnh đạo đất nước hiện nay.
© Trần Việt Hoàng
© Đàn Chim Việt
tôi đồng suy nghĩ với ông trần việt hoàng và cũng cầu mong Nhân dân VN thức tỉnh . tôi muốn tỏ lòng kính trọng của tới tới tác gia bài viết (TVH) và mong được kết tình bạn hửu với TVH .chúc tiên sinh năm nay tiến tới cổ vũ mạnh hơn và sáng tạo phương pháp thúc dục cho dân việt tỉnh ngộ
Đọc qua bài viết của Blogs Trần Việt Hoàng thật là Tâm đắc. Tất cả chúng ta thật sự yêu Đất Việt, Chúng ta cùng nhìn về một hướng không phân biệt Tôn Giáo, đảng phái chính trị, những dị biệt Quan điểm có tính cá nhân. Hảy tổng hợp sức mạnh của đại Khối Dân Tộc hơn 90 triệu con dân nước Việt, để tạo cơn cuồng phong quét sạch những chướng ngại, những bất công…. Để cùng nhau xây dựng một Quốc Gia hùng mạnh phú cường…
Thương Yêu nước Việt Nam!
——————————————————————————–
Nếu còn thương dân
Yêu nước Việt Nam
Thì hãy làm ngay
Thay đổi hoàn toàn
Chấm dứt chủ nghĩa
Tham tàn khát máu
Đi theo quỷ đỏ
Cộng Sản Tàu Cộng
Để giết dân lành
Những người hiền lương
Hiền lành nước Việt
Cùng những trẻ em
Nhỏ dại đáng thương
Thật là vô tội
Chẳng biết cái chi
Để mà phải bị
Mang bệnh hiểm nghèo
Của những chất độc
Như là ắc xít
Chất độc Bô Xít
Những chất cặn bã
…..vv…….
Thật là độc địa
Cứ mãi tuôn ra
Khắp nơi nước Việt
Làm cho nhiểm độc
Ô nhiểm môi trường
Không khí ô nhiểm
Trên khắp đất đai
Sông ngòi, đồng ruộng
Cùng nguồn nước uống
Của toàn dân Việt
Cùng muôn loài thú
Ngay cả chim cá
Cũng phải tan xương
Chết đau, chết đớn
Từ trên cao nguyên
Xuống đến đồng bằng
Chỉ có tình thương
Cùng sự hy sinh
Của toàn dân Việt
Mới làm biến đổi
Bao cảnh thương tâm
Đau sót trong hồn
Cho toàn dân Việt
Cùng muôn loài thú
Được sống an lành
Trên nước VN
Chỉ có chấm dứt
Chủ nghĩa ác nhân
Tham tàn khát máu
Tham lam quá độ
Tham quyền cố vị
Tham bạc, tham tiền
Tham danh, tham lợi
Bất nghĩa, bất nhân
Vô tình, vô đạo
Thì mới có thể
Biến đổi VN
Từ một đất nước
Chậm tiến, nghèo nàn
Lầm than khốn khổ
Môi trường ô nhiểm
Không khí ô nhiểm
Độc chất khắp nơi
Hủy diệt con người
Muôn chim cầm thú
Thành ra một nước
Dân giàu nước mạnh
Văn minh tiến bộ
Khoa học tối cao
Làm sạch môi trường
Không còn ô nhiểm
Bỡi những hóa chất
Độc chất hiểm nguy
Giết hại con người
Muôn chim cầm thú
Chỉ có tự do
Tự chủ, tự cường
Công bình bác ái
Luật pháp công minh
Nghiêm minh hoàn chỉnh
Thì mới có thể
Tuyển chọn ra người
Thông minh tài giỏi
Tài đức vẹn toàn
Đàng hoàng tử tế
Có lòng thương dân
Một lòng vì nước
Hy sinh bản thân
Vì nước, vì dân
Chu toàn mọi việc
Giúp dân, giúp nước
Thoát khỏi hiểm nguy
Của lủ quỷ đỏ
CSTC
Toàn dân VN
Cần phải một lòng
Đồng tâm nhất trí
Đồng tâm hiệp lực
Đoàn kết với nhau
Giúp đỡ lẩn nhau
Bảo vệ cho nhau
Cùng nhau tranh đấu
Thì mới may ra
Thoát cơn bĩ cực
Đến hồi thái lai
Vượt ra khổ nạn
Để mà vươn mình
Đứng lên vững mạnh
Để mà tranh tài
Cùng với cộng đồng
Trên khắp thế giới
Cầu xin Ngọc Hoàng Thượng Đế
(Cha, Chúa, Phật, Trời)
Ông bà tổ tiên
Hồn thiêng sông núi
Chứng giám lòng thành
Của con hôm nay
Ban nhiều ơn phước
Cho toàn dân Việt
Sớm thoát ra được
Tai nạn, tai ươn
Bệnh tật hoành hành
Khắp nơi đất Việt
Để cho toàn dân
VN của con
Tai qua nạn khỏi
Sống đời an vui
Thật là hạnh phúc
Nhà nhà ấm no
Thanh bình thịnh vượng
Anh em hòa thuận
Con cháu khỏe mạnh
Học hành thật giỏi
Thành công tốt đẹp
Nước mạnh dân giàu
Thương yêu toàn dân VN cùng Trời, Phật, Chúa với hết cả tâm hồn .
Kính chào đoàn kết trong tình YÊU NƯỚC THƯƠNG DÂN .
“V”, “VK”, “NPU”,…, “TDVN”
“CSPD”
HS. TS. VN
„TỬU CỰC TẤT LOẠN, LẠC CỰC TẤT BI“ ( tạm dịch: Uống rượu quá độ thi sanh bậy, vui đến cực điểm dẫn đến buồn )
Đó là câu nói của người xưa, câu này có thể lấy vế đầu áp dụng cho trường hợp của đảng CSVN ngày hôm nay, tại sao vậy ?
Có thể ví đảng CSVN như một đám người đang ngồi nhậu, mồi và rượu để dùng cho tiệc rượu là những chiến lợi phẩm của họ tịch thu mà không gập sự phản ứng nào đáng kể. Ho xem thường tất cả, trong bàn nhậu đều đật dưới quyền của „ chủ xị „ ( giống như chức vụ tổng bí thư ), tất cả đều có nhiệm vụ là làm thế nào để cuộc nhậu được kéo dài cho đến mãn cuộc. Nhưng „ chủ xị „ hơi „yếu đô“, cuộc nhậu chưa tàn mà men chiến thắng đã thấm, tay „ chủ xị „ (NPT) hết còn tỉnh trí, mắt chỉ có tầm nhìn trong phạm vi của bàn tiệc, nên chẳng cần biết thiên hạ là gì, bèn phát biểu lung tung,lung tang.
Rủi cho họ, trong số người nghe có chàng thanh niên Nguyễn Đắc Kiên vốn là tay viết trẻ trong nghề làm báo,chàng đã để ý đám này từ lâu, nay nghe những lời phát ngôn của “chủ xị ” thấy chướng tai,gai mắt, bèn lên tiếng chỉ đích danh ông chủ xị “ không đủ tư cách „. Sau cuộc nhậu „chủ xị „ bèn chơi đòn hèn, chỉ thị cho nhà báo nghỉ việc. Thiên hạ bất bình náo loạn, tạo thành một phong trào không những ùn ùn phản đối mà còn vận động cả nước nhằm giải tán cái đám người chuyên say sưa trong cơn chiến thắng chẳng coi ai ra gì cả.
Kết quả thế nào còn tùy thuộc vào sự lớn mạnh của phong trào.