Cuộc gặp Obama- Sang và vấn đề nhân quyền VN
Thứ Năm tới đây, 25/7, Chủ-tịch nước VNCS Trương Tấn Sang sẽ sang gặp Tổng-thống Obama với một phái-đoàn mà theo tin giờ chót sẽ có khoảng 70 người, bao gồm “nhân viên nhà nước, nhân viên an ninh, y tế, báo chí, doanh nghiệp, giáo dục, quốc phòng và đặc biệt” một phái-đoàn tôn-giáo gồm 4 người (2 Tin Lành, 1 Phật-giáo và 1 Công-giáo) (theo Hải Huỳnh của Dânlàmbáo).
Hãy tạm gác sang bên vấn-đề “đối-tác chiến-lược” mà đôi bên đều xem là mục-đích chính của chuyến đi, thông-báo của Phòng Báo chí Toà Bạch Ốc hôm 11/7/2013 cho biết: “Tổng thống [Obama] cũng mong muốn thảo luận về nhân quyền… và… việc hoàn thành một thỏa ước về quan hệ đối tác xuyên Thái Bình Dương ở tiêu chuẩn cao.”
Ráp hai nguồn tin thì ta có thể đoán là:
- Chuyện “thảo luận về nhân quyền” chắc chắn là sẽ có chứ không phải chỉ ở mức độ “mong muốn.”
- Chuyện này đã được chính-thức thông-báo trước cho Hà-nội, và
- Hà-nội ít nhất cũng trông chờ là vấn-đề “tự do tôn-giáo” thế nào cũng được nêu ra, do đó mà Hà-nội đã chuẩn-bị sẵn một tiểu-phái-đoàn tôn-giáo 4 người nhằm trả lời những chỉ-trích, nếu có, về vấn-đề này.
Tóm lại, Hà-nội đang sợ có thể bị đưa trở lại trong danh-sách CPC (các quốc gia đáng quan-tâm đặc-biệt), một điều sẽ ngăn chặn nhiều chương-trình lớn nhỏ tiến tới trong việc làm ăn buôn bán giữa hai nước, kể cả chuyện vào TPP (Trans-Pacific Partnership, “quan-hệ đối-tác xuyên Thái Bình Dương”), nhất là “ở tiêu chuẩn cao” (“high standard TPP”). Vì nếu không sợ thì Hà-nội đã không cần đem theo tiểu-phái-đoàn tôn-giáo đi cùng với ông Sang.
Tại sao sợ?
Có những người như bình-luận-gia Lữ Giang cho rằng cuộc tranh đấu cho nhân-quyền của cộng-đồng VN hải-ngoại, nhất là ở Mỹ, là vô vọng. Theo một bài ông viết hôm 20/7, ông cho rằng người ta “nói Mỹ đòi 3 quyền lợi, nhưng [theo ông] chỉ có 2 mà thôi, đó là quyền lợi về chiến lược và quyền lợi về kinh tế, còn ‘dân chủ và nhân quyền’ chỉ là chiêu bài được dùng để đòi hỏi các quyền lợi khác.” (Tác-giả LG nhấn mạnh)
Nhưng tôi nghĩ khác. Như lấy trường-hợp Miến-điện (Myanmar), phải chăng Mỹ cũng đã chỉ đòi nới rộng tự do, dân-chủ và nhân-quyền (cho bà Aung San Suu Kyi và dân-tộc Miến) như một “chiêu bài”? Nếu hiểu thế thì làm sao giải thích được chuyện Mỹ đã đón bà Aung San Suu Kyi sang làm thượng-khách (nói chuyện trước Lưỡng Viện Quốc-hội) rồi sau đó, cũng tiếp cả Tổng-thống Thein Sein, người được xem là đã nới rộng được một phần không-gian tự do, dân-chủ ở Miến?
Chính tiền-lệ Miến-điện phải cho Hà-nội thấy là mở rộng không-gian dân-chủ, tự do ở Việt-nam có những lợi-ích cụ-thể và trông thấy được trong “quan-hệ đối-tác chiến-lược” với Mỹ. Đó là một chuyện.
Một lý-do nữa để cho Hà-nội sợ thật, đó là Luật về Tự do Tôn-giáo Quốc-tế của Mỹ là một luật có thật, đã được Quốc-hội Mỹ thông qua từ lâu (1998), và có mang theo nó biện-pháp chế tài (như có thể bị liệt-kê vào danh-sách CPC). Đây là khác hẳn các dự-luật về Nhân-quyền ở Việt-nam mà đã vài lần được Hạ-viện thông qua với một đa-số áp-đảo nhưng rồi bị chặn lại, không vượt qua được ngưỡng cửa các tiểu-ban trên Thượng-viện (nhất là Tiểu-ban Ngoại-giao mà trước đây do ông John Kerry gác cửa) để ra biểu quyết ở khoáng-đại Thượng-viện nên đã không thành luật. Mà đã không thành luật thì có gì mà Hà-nội phải e ngại?
Nay tình-hình đã đổi thay. Ông Kerry đã sang làm ngoại-trưởng và không còn ở Thượng-viện để chặn được các dự-luật về nhân-quyền (như của TNS John Cornyn ở Texas đệ-trình) nữa. Vậy khả-năng Dự-luật về Nhân-quyền VN do Dân-biểu Chris Smith đưa ra năm nay (HR 1798) có rất nhiều khả-năng được thông qua Hạ-viện một cách vẻ vang để được đưa lên Thượng-viện và ở đây, cũng có khả-năng đi qua các tiểu-ban để ra khoáng-đại cho các TNS biểu quyết. Và nếu chuyện này xảy ra thì chúng ta sẽ có thêm một vũ-khí để buộc Hà-nội phải tôn trọng những tiêu-chuẩn nhân-quyền mà ngày nay đã quá phổ-thông trong thế-giới văn-minh của loài người.
Bảy hướng áp-lực
Lần này cũng khác ở điểm trong quá-khứ, chúng ta có thể có lẽ phải ở về phía ta nhưng chúng ta đã vụng tranh đấu. Vụng trước nhất là vì chúng ta biết nhiều chuyện, có nhiều tin tức nhưng lại có tật chỉ thích “mình nói với mình,” có nghĩa là chỉ người Việt lên tiếng trên các diễn-đàn, phương-tiện truyền-thông của người Việt cho những người Việt khác nghe. Mãi gần đây ta mới có thói quen nói với người bản-xứ để tranh thủ được sự đồng-tình của họ. Một tỷ-dụ, ta phải đợi gần 38 năm rồi mới biết sử dụng sức mạnh của tuổi trẻ giỏi vi-tính và quần-chúng để gởi những thỉnh-nguyện-thư vào Toà Bạch Ốc mà tháng 3 năm nay đã lên đến hơn 150.000 chữ ký trong vòng hơn một tháng. Cho đến bây giờ, ta vẫn chưa tranh thủ được sự tiếp tay của các báo đài chính-mạch trong cuộc vận-động cho nhân-quyền VN, do vậy mà câu chuyện nhân-quyền bị chà đạp ở VN chưa lên mặt báo tiếng Anh bao nhiêu và cũng do đó chưa nằm trong ý-thức của đại-chúng để họ có thể ủng-hộ chúng ta.
Tuy-nhiên, tình-hình này đang mau chóng đổi thay. Ngày nay, tuổi trẻ VN hải-ngoại rất ý-thức về vấn-đề nhân-quyền ở VN, và những chương-trình động-viên qui-mô không thể xảy ra được nếu đã không có sự tham-gia của các anh chị em trẻ. Phong trào thỉnh-nguyện-thư hồi tháng 3, phong trào do Boat People S.O.S. của anh Nguyễn Đình Thắng và cựu-Dân-biểu Cao Quang Ánh phối-hợp hồi đầu tháng 6 vừa rồi thu hút gần 600 người về vận-động hành-lang trên Quốc-hội, phong trào “Triệu Con Tim, Một Tiếng Nói” của SBTN, phong trào nhạc đấu tranh (như Hưng Ca, Hùng Ca, Hùng Sử Ca v.v.) đang dồn dập lôi cuốn hàng ngàn, hàng vạn người vào hàng ngũ đấu tranh… thay vì chỉ lác đác có một số người “chuyên-viên” như trong quá-khứ. Đó là một hướng áp-lực ngày càng đông đảo và hứa hẹn thành một lực-lượng khó rập tắt!
Bên cạnh đó, các tổ-chức chính-trị lớn và cộng-đồng của người Việt hải-ngoại cũng vừa ra một “Tuyên-bố nhân cuộc viếng thăm tới đây của ông Trương Tấn Sang đến Toà Bạch Ốc” đưa ra những đòi hỏi cụ-thể và đích-danh liên-hệ đến những tù-nhân lương-tâm và chính-trị hiện đang ngồi bóc lịch ở Việt-nam.
Hướng áp-lực thứ hai, như trên đã nói, là Quốc-hội, tức bên Lập pháp Hoa-kỳ. Nếu trong quá-khứ Hạ-viện vẫn ở bên ta thì nay khả-năng Thượng-viện cũng dần dần về hùa là không thể gạt ra được. Mà không chỉ là Quốc-hội liên-bang! Các luật và nghị-quyết Cờ vàng trên khắp nước là một bằng-chứng chúng ta đã tạo được cho cộng-đồng chúng ta một thế đứng trong lòng xã-hội Hoa-kỳ. Gần đây, Nghị-quyết 455 của Tiểu-bang Virginia công-nhận một ngày “Nam Việt Nam” cũng báo trước một khuynh-hướng có thể lan rộng, lôi cảm-tình của các đại-nghị-viện địa-phương và người dân Mỹ về phía chúng ta! (Như Dân-biểu tiểu-bang Hubert Võ đã vận-động thành công cho một nghị-quyết tương-tự ở Austin, Texas, hay hạt Tarant, cũng ở Texas, cũng đã ra một nghị-quyết tương-tự!)
Hướng áp-lực thứ ba là các tổ-chức phi-chính-phủ về Nhân-quyền như Ân-xá Quốc-tế (AI, tắt cho Amnesty International), Hội Theo dõi Nhân-quyền (HRW, tắt cho Human Rights Watch), Nhà Tự do (Freedom House), Ủy-ban Bảo-vệ Ký-giả (CPJ, Committee to Protect Journalists) ở Mỹ, Phóng-viên không biên-giới (RSF, tức Reporters sans Frontières) ở Pháp, tổ-chức Bảo vệ những người bảo vệ nhân-quyền (Defend the Defenders) ở Ái-nhĩ-lan, Sáng-hội Rafto (Rafto Foundation) ở Na-uy, cơ-quan Minh bạch Quốc-tế (Transparency International) ở Đức, hay Văn-bút Quốc-tế (P.E.N. International) trên trường quốc-tế… Đa-phần các tổ-chức này có bản tường-trình hàng năm về nhân-quyền ở trên thế-giới, trong đó có VN, hay những bảng đánh giá, trong đó VNCS thường gần lọt xuống đáy sổ về các thứ tự do (ngôn-luận, báo chí, tôn-giáo, hội họp v.v.).
Hướng áp-lực thứ tư đến từ các quốc gia tự do trên thế-giới. Như Liên-hiệp Âu-châu (mà trong nước quen gọi là “E-U,” tắt cho hai chữ “European Union”) đã hơn một lần ra những nghị-quyết lên án sự thiếu tự do và nhân-quyền ở VN khuyến-cáo “E-U” và các quốc gia ở Âu-châu phải đặt nhân-quyền lên hàng đầu khi nói chuyện làm ăn buôn bán với VNCS. Mới hôm 11/7 vừa qua, 34 dân-biểu ở nhiều nước trong “E-U” đã có thư cho bà Catherine Ashton, Phó-chủ-tịch về Chính-sách Ngoại-giao và An-ninh, với phó-bản cho ông Ủy-viên về Thương mại, khuyến-cáo 4 điều (phải thả một số người đích-danh, đỡ đầu cho các xã-hội dân-sự ở trong VN, đòi hỏi Hà-nội phải cải-tổ chế-độ luật pháp lạc hậu của họ và gắn liền nhân-quyền với các quan-hệ trong những lãnh-vực như thương mại v.v.). Riêng Ngoại-trưởng Úc Bob Carr hôm rồi đi họp ASEAN ở Brunei đã gặp và nói thẳng với Bộ-trưởng Ngoại-giao Phạm Bình Minh của Hà-nội là phải thả ba người tranh đấu cho quyền lao-động ở VN là Đoàn Huy Chương, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng và Đỗ Thị Minh Hạnh.
Ở Mỹ, Dân-biểu Frank Wolf mới đây đã thẳng thừng lên án chính-sách nhân-quyền thất bại của chính-quyền Obama, Dân-biểu Ed Royce mới có thư cho TT Obama nêu trường-hợp các bloggers bị bỏ tù, ngược-đãi, hạch sách và ở trong Quốc-hội hiện đang luân-lưu hai lá thư, một gửi cho ông Trương Tấn Sang và một gửi lên TT Obama đòi hỏi những tiến-bộ cụ-thể về nhân-quyền ở VN trước khi nên tiến xa hơn trong việc đón nhận Hà-nội làm “đối-tác chiến-lược.” Hai Thượng-nghị-sĩ John McCain và Joseph Lieberman đã sang tận Hà-nội để nói thẳng với giới lãnh-đạo VNCS là “không có cải thiện về nhân-quyền thì đừng hòng mua loại vũ-khí sát thương thượng-thặng của Mỹ được”–loại mà Hà-nội rất cần trong lúc này.
Hướng áp-lực thứ năm đến từ các báo đài lớn trên thế-giới. Nếu trong quá-khứ vấn-đề nhân-quyền ở VN chỉ thỉnh thoảng được nhắc đến trong các báo chuyên-ngành hay loại dành cho các thành-phần trí-thức (như những tờ Atlantic Monthly hay Dissent) thì gần đây, New York Times đã có bài dài về Cù Huy Hà Vũ, Washington Post có bài về Luật-sư Lê Quốc Quân, ABC cũng có phóng-sự về ông, thậm chí đến đài Al Jazeera Quốc-tế của Ả-rập cũng đã phỏng vấn tôi về tình-hình lao-động, buôn bán phụ nữ ở VN v.v.
Hướng áp-lực thứ sáu đến từ những cơ-quan lo về Nhân-quyền trong Liên-hiệp-quốc. Như Báo-cáo-viên về Tự Do Tôn Giáo của LHQ (U.N. Rapporteur on Religious Freedom) đã sang tận VN điều tra và báo-cáo về trường-hợp Giáo-hội Phật-giáo VN Thống nhất bị chèn ép, đàn áp như thế nào. Như Nhóm Công-tác về Bắt giữ tùy tiện (U.N. Working Group on Arbitrary Detention) đã ra nhận-định và kết-luận về trường-hợp Cù Huy Hà Vũ là ông nằm trong số những người bị bắt giữ bất hợp pháp.
Cuối cùng và có lẽ còn quan-trọng hơn cả là áp-lực từ ngay những tù-nhân lương-tâm ở trong các trại tù ở VN ngay trong lúc này. Chúng tôi đang muốn nói đến cuộc tuyệt thực 25 ngày mới đây (25/5 đến 21/6) của Tiến-sĩ Cù Huy Hà Vũ ở Thanh-hoá và cuộc tuyệt thực hiện còn đang tiếp-diễn của blogger Điếu Cày Nguyễn Văn Hải ở Nghệ-an và đã đạt đến ngày thứ 28.
Không thể nói là ngần ấy áp-lực sẽ không đem lại kết-quả gì. Nhất là khi tên của anh Điếu Cày Nguyễn Văn Hải đã được chính Tổng-thống Obama nhắc đến vào Ngày Báo Chí (Press Day) năm ngoái như một trường-hợp bị tù vì những lời phát biểu hoàn-toàn hoà-bình và xây dựng của Anh (“Hoàng Sa-Trường Sa là của Việt-nam”). Trong khi Hà-nội đang cần Mỹ như một cái cầu phao để cân bằng ảnh-hưởng quá nặng nề của Trung-Cộng, tôi gần như chắc chắn là Hà-nội, tức ông Trương Tấn Sang, nếu không nể mặt Tổng-thống Hoa-kỳ thì ít ra cũng phải nể mũi của ông Obama một chút… để mà có một số nhượng bộ về nhân-quyền.
© Nguyễn Ngọc Bích
© Đàn Chim Việt
MÂY NGÀN says:
23/07/2013 at 06:00 DÂN MÀU
Obama quả da màu
Bình, Sang cũng chỉ da màu vậy thôi
Ba màu nối tiếp gặp nhau
Chia ba thiên hạ nghĩ đời cũng vui !
MÂY NGÀN says:
23/07/2013 at 06:00 DÂN MÀU
Obama quả da màu
Bình, Sang cũng chỉ da màu vậy thôi
Ba màu nối tiếp gặp nhau
NHÂN BÀI THƠ NÀY CỦA BẠN MÂY NGÀN, TÔI XIN KỂ MỘT CÂU CHUYỆN VUI VỀ GỐC TÍCH LAI LỊCH CỦA 3 SẮC DÂN DA MẦU ĐEN-TRẮNG-VÀNG : Thoạt kỳ thủy THƯỢNG ĐẾ (1) nhào nặn mãi mới tạo ra được một giống người, Thượng Đế hỷ hả bèn đem nung vào ” LÒ CỪ ? ” vì nóng lòng Thượng Đế lấy ra sớm quá ” nên da mầu TRẮNG TOÁT, nhìn ngắm mãi thấy kỳ kỳ, Thượng Đế mới nẩy sinh ra ý nghĩ ” chắc hãy còn non quá “, phải làm lại, lần này Thượng Đế để lâu quá cháy khét thành da đen xì, quá tam ba bận, có chút kinh nghiệm Thượng Đế mới tạo ra được sắc dân không non trắng hay cháy đen mà là một giống người hoàn hảo đó là dân da vàng . Như vậy trong tương lai trên trái Đất này chỉ còn rặt một giống người da vàng ( ưng ý, hoàn hảo nhất của Thượng Đế ? ) chả thế mà người ta kháo nhau ” họa da vàng ? ” . – (1) THƯỢNG ĐẾ : là BẬC TỐI CAO VÔ BIÊN, TRÊN HẾT, không còn gì cao hơn, chỉ có những vị chân tu các Tôn Giáo mới cảm nhận thấy được bằng Trực Giác ( Intuition -. Metaphysics )
LÒ CỪ
Lò cừ nung mãi cũng hay
Để quên tí xíu thành đen thùi lùi
Lại như mới lúc ban đầu
Chưa gì tưởng chín nên còn trắng phau
So đi sánh lại thật lâu
Cuối cùng cẩn thận hóa ra bị vàng
Vậy nên trắng mới hiên ngang
Đen thì khét lẹt vàng thì ươn ươn
Dẫu là Thượng Đế đường đường
Vẫn còn sai nữa huống chi con người
Con người hô mãi “tuyệt vời”
Muôn “thần thánh hóa” sai thời cứ sai !
Nhưng sai chẳng dám nói sai
Phải hô “thánh thiện” khôi hài biết bao !
Quả đời lắm chuyện tào lao
Nói ra thì kẹt, thế nào cho xong ?
Chi bằng khoác áo nâu sòng
Cuộc đời thay kệ, dở ươn tùy người
Khôn thì được sống mà thôi
Bống thời chỉ chết kệ đời cần chi !
Khác nào Thượng đế trên cao
Chỉ nhìn xuống dưới ối chao việc đời !
Còn non còn nước còn người
Khi nào nước mất tiêu người Việt Nam !
Obama vì Mỹ thôi
Cận Bình thì chỉ có vì Trung Hoa !
Việt Nam vốn mãi sa đà
Hỏi trên thế giới biết là vì ai !
Vì ai, ai cũng biết rồi
Vì Quang Vinh ấy, cùng vì Muôn Năm
Hay vì quyền lợi cá nhân ?
Chuyện này phải hỏi ông Trời mới hay !
SƯƠNG NGÀN
(24/7/13)
XIN ĐỌC :
- Chưa gì tưởng chín nên hầu trắng phau
- Chi bằng khoác áo nâu sồng
SUỐI NGÀN
“ Việt Kiều Mỹ nói
Nhưng Việt Nam thì hoàn toàn khác. Chinese Today cho rằng, trải qua chiến tranh chống Pháp, chống Mỹ, chiến tranh biên giới mấy chục năm liên miên, Việt Nam trở thành quốc gia “thành thục nhất Đông Nam Á” đối với chiến tranh (chống xâm lược), lực lượng quân sự hùng hậu, chuẩn bị đầy đủ, đặc biệt trong lịch sử Việt Nam từng nhiều lần bị Trung Quốc xâm lược nên ý thức cảnh giác rất cao, Chinese Today nhận định.”
Là Vẹm thì cứ nhận là Vẹm có ai nói sao đâu, còn nhận Việt kiều làm chi cho thêm zởm, phát ngôn nghe thối hơn cóc chết , Cộng Sản VN gặp Tầu phù thì cúi rạp xuống, bưng bô cho Tầu phù cả thế giới thấy mà còn khoe khoang chống giặc
vk mỹ says:
July 23, 2013 at 9:29 AM
vietha says:
July 20, 2013 at 8:58 PM
Một câu hỏi dặt ra là: Nếu VN rơi vào vòng tỏa của TQ, thì Mỹ có bị hại gì không?
Xin trả lời rằng khi đó TQ chắc chắn sẽ chiếm xong toàn bộ Biển Đông và con đường giao thương QT bị cản trở. Vị trí địa lợi của VN rơi vào tay TQ cộng với sự ủng hộ của VN thì toàn bộ khối Asean cũng sẽ rơi vào tay TQ.
Thế Mỹ có thiệt không? Muốn không thiệt, Mỹ phải giữ bằng được VN về phía mình cho dù dân chủ hay nhân quyền bất luận ra sao?
Các vị đừng hy vọng gì về dân chủ hay nhân quyền Các vị à./.
vk mỹ says:
July 22, 2013 at 5:02 PM
Báo TQ: Việt Nam là đối thủ đáng ngại nhất trên Biển Đông
Thư mục: Thế giới . Ngày gửi: Thứ năm, 15:22, 9/5/2013 . … phản hồi
Chinese Today nhận định, trong số 5 nước 6 bên tranh chấp chủ quyền trên Biển Đông thì Việt Nam là “đối thủ đáng ngại” nhất và Việt Nam là nước sẵn sàng đương đầu với Bắc Kinh trên Biển Đông.
Tờ Chinese Today tự xem như là phiên bản của tờ Nhân dân nhật báo Trung Quốc và Văn Hối – Hong Kong ở hải ngoại ngày 7/5 đăng bài phân tích với nội dung trên.
Tàu chiến hạm đội Nam Hải tập trận “chiếm đảo D” trái phép trên Biển Đông gây căng thẳng trong khu vực khiến các nước láng giềng quan ngại.
Bài báo khẳng định, trong số các bên tranh chấp trên Biển Đông, mặc dù Philippines luôn tỏ ra “cứng đầu” trước Trung Quốc khi công khai khởi kiện đường lưỡi bò phi pháp và những hành động gây hấn của Trung Quốc trên Biển Đông, nhưng Manila sẽ không dám chủ động gây chiến với Bắc Kinh. Sở dĩ Philippines “không dám tiến hành chiến tranh với Trung Quốc” ở Biển Đông, theo tờ báo là vì trong lịch sử Manila chưa từng phát động chiến tranh, sự chuẩn bị về mặt thực lực quốc phòng hiện nay lại quá yếu, người dân hoàn toàn lạ lẫm với chiến tranh nên dù có Mỹ chống lưng, Philippines cũng “không dám”.
Nhưng Việt Nam thì hoàn toàn khác. Chinese Today cho rằng, trải qua chiến tranh chống Pháp, chống Mỹ, chiến tranh biên giới mấy chục năm liên miên, Việt Nam trở thành quốc gia “thành thục nhất Đông Nam Á” đối với chiến tranh (chống xâm lược), lực lượng quân sự hùng hậu, chuẩn bị đầy đủ, đặc biệt trong lịch sử Việt Nam từng nhiều lần bị Trung Quốc xâm lược nên ý thức cảnh giác rất cao, Chinese Today nhận định.
Không chỉ như vậy, trong những năm gần đây, theo tờ báo này Việt Nam đã không ngừng phát triển quan hệ với các cường quốc trên thế giới như Mỹ, Nga, Nhật Bản, Ấn Độ trong lĩnh vực quốc phòng, an ninh…/.
Bình Luận:
VN và Mỹ cùng có nhu cầu chống TQ bành trướng ở Biển Đông nên sự hợp tác với nhau là bình đẳng, 2 bên cùng có lợi. Nếu có hỗ trợ cho nhau thì cũng là hỗ trợ cho chính mình. Mặc cho cái bọn CCCĐ cứ ngoạc mồm ra mà gào. “Chó sủa , đoàn người cứ tiến”./.
Chó còn biết sủa, đoàn người cứ đi, chỉ biết ngậm miệng ăn …. Hamburger thì còn thua cả loài chó?
Ghê nhỉ? Ăn mày đi đòi xôi gấc, chắc bọn nhà giàu Âu, Mỹ sợ cái bọn hủi VC lây bệnh nên hễ thằng ăn mày này đòi gì thì cứ cho nấy cho yên chuyện đấy hẳn?
Nên nhớ, người ta giàu nhờ khôn, nhờ biết học hỏi. Trò bịp bợm láo toét của Tư Sang và bè đảng CSVN đều đã phơi bày cho thế giới Tây Phương từ hàng bao năm nay. CAM khua môi múa mỏ lắm thế?
Tháu cáy sao lại bản sao của Nguyễn Văn Thiệu à , chủ quan hoang đường , giọng điệu bán nước , đầu hàng trong tư tưởng trứng nước , đúng là bọn Việt gian
VN nếu có mất vào tay Tàu thì Mỹ củng đéo care , cho thằng Tàu mập thêm tí nửa có sao đâu , tóm lại chỉ dân Việt thiệt thôi ai bảo để cho vc lảnh đạo mà không hề lên tiếng phản đối
“Một câu hỏi dặt ra là: Nếu VN rơi vào vòng tỏa của TQ, thì Mỹ có bị hại gì không?” (vietha)
“Xin trả lời rằng khi đó TQ chắc chắn sẽ chiếm xong toàn bộ Biển Đông và con đường giao thương QT bị cản trở. Vị trí địa lợi của VN rơi vào tay TQ cộng với sự ủng hộ của VN thì toàn bộ khối Asean cũng sẽ rơi vào tay TQ.
Thế Mỹ có thiệt không? Muốn không thiệt, Mỹ phải giữ bằng được VN về phía mình cho dù dân chủ hay nhân quyền bất luận ra sao?
Các vị đừng hy vọng gì về dân chủ hay nhân quyền Các vị à./.” (vk mỹ says)
Nhà trí thức dâm loạn viên cộng sản vk mỹ says, muốn xuống mồ làm chuyên gia chầu dìa bên bàn cờ “domino” của Ây xen hao ơ đấy à?
60 năm trước, người ta liên minh với Mỹ để chặn tàu cộng, bảo vệ VN khỏi bị Tàu cộng xâm lấn, chặn cuộc cờ domino cộng sản, thì bọn cộng sản VNDCCH & Hồ chí Minh và bọn trí thức cộng sản chân chính tim đỏ thẻ đỏ bắc kỳ, bọn chuyên nghề làm chứng gian, lừa gạt dân chúng miền bắc, [vu cáo VNCH là "độc tài", là "tay sai đế cuốc mỹ", là "đế cuốc Mỹ có rã tâm xâm lược VN"],
rước giặc tàu vào miền bắc VN, cắt đất VN dâng cho giặc tàu, dùng “ký thuật bao tử” do bọn “cố vấn trung quốc vĩ đại” bảo ban & truyền dạy, cưỡng ép hàng triệu thanh niên tử tế người Việt miền bắc cầm súng đạn tàu cộng xâm nhập VNCH, phá hoại VNCH, lùng sục giết hại hàng triệu hàng triệu thanh niên người Việt miền nam cũng tử tế không kém, bành trướng chủ thuyết Mác Lê tội ác vào VNCH, áp đặt chế độ cộng sản VNDCCH đê tiện lên người dân miền nam, đốt sách của người miền nam, chà đạp lên quyền sống của người niền nam..
Sau gần 40 năm làm “bên thắng cuộc”, không ngừng reo rắc tang thương cho miền nam, nay, trước biết bao sự thật đuọc bạch hóa, bọn trí thức cộng sản đê tiện vẫn không ngừng đê tiên, vẫn không ngừng nhục mạ người miền nam, gọi cuộc giết người hàng loạt, cuộc 20 năm bọn cộng sản VNDCCH & Hồ chí Mịnh khủng bố & thảm sát hàng triệu người dân miền nam, áp đặt chế độ cộng sản VNDCCH đê tiện vong bản ngoại lai tay sai tàu cộng lên người dân miền nam, là “chống mỹ”…
Sau trên 20 năm thảm sát hàng triệu người dân miền nam, sau gần 40 năm reo rắc vô vàn tang thương cho miền nam, sau 63 năm rước giặc tàu vào xâm chiếm VN, nay bọn trí thức cộng sản chân chính tim đỏ thẻ đỏ hèn với giặc, ác vói dân, thấm đòn Tàu, mới biết, thực ra “liên minh với Mỹ” là điều đúng, mới cầu cạnh Mỹ bằng câu chuyện “khi đó TQ chắc chắn sẽ chiếm xong toàn bộ Biển Đông và con đường giao thương QT bị cản trở. Vị trí địa lợi của VN rơi vào tay TQ cộng với sự ủng hộ của VN thì toàn bộ khối Asean cũng sẽ rơi vào tay TQ”
Co dieu, câu chuyện mà chúng vênh váo làm như đó là một khám phá “đỉnh cao trí tuệ loài người” của chúng, chỉ là câu chuyện “những quân cờ domino” đã đuọc nói đến từ 60 năm trước,
Bọn trí thức cộng sản bắc kỳ đần độn chuyên nghề làm chứng gian thật không hổ danh đỉnh cao trí tệ loài người !
Nhưng đời nay khác rồi, đã trên 60 năm qua rồi, những quốc gia Asean 2013 không phải là những quốc gia Asean của 60 năm trước, mà hồi ấy có nước còn thua kém VNCH, những quốc gia Asean nay đã giàu mạnh hơn nhiều, đâu có dễ cho Trung quốc cộng sản bắt nạt…
đã trên 60 năm qua, đế cuốc Mỹ cũng có nhiều phương tiện chiến tranh mới, đâu cần lắm một căn cứ trên đất liền. Còn lâu Trung quốc cộng sản mới có thể là vật cản cụ thể, nguy hiểm cho đê cuốc Mỹ, cản trở đuọc sự tự do đi lại của hải quân & thương thuyền đế cuốc Mỹ và đồng minh..
Đế cuốc Mỹ nó “quay lại châu Á”, thì cũng chỉ là một việc làm bình thường của “đế cuốc” & cường quốc, như “nước chảy chỗ trũng”. Có VN cộng sản “làm bạn” thì tốt, không có, cũng chẳng có gì thiệt hại ..
nếu thực tình mà đế cuốc mỹ nó, như vkmy diễn giải, coi VN là “quyền lợi cốt lõi” của nó, [như kiểu Tàu cộng mà Hồ chí Minh rước vào VN để VN, biển Đông của VN bị giặc Tàu coi là "quyền lợi cốt lõi" của giặc tàu] , thì e rằng sẽ “lắm chuyện” lắm ….
Trí thức cộng sản vkmy đỉnh cao trí tệ loài người và bọn cộng sản VN HỒ chí Minh hãy cố gắng bình tĩnh , khoan tưởng bở là đang đuọc đế cuốc mỹ nó để mắt sâu sắc …!
“Các vị đừng hy vọng gì về dân chủ hay nhân quyền Các vị à./.” (vkmy)
Thật chưa từng thấy ở đâu có cái loài trí thức như loài trí thức cộng sản chân chính tim đỏ thẻ đỏ, như như trí thức cộng sản vkmy, loài trí thức cộng sản hồ chí Minh, reo mừng hơn hở vì bọn đồng chí cộng sản của chúng vẫn đuọc thong thả tàn ác với dân
vẫn đuọc thong thả giam cầm tuổi trẻ, đàn áp trí thức, trấn lột dân ngheo, mãi quốc cầu vinh, ăn cắp quốc khố,
vì, như loài trí thức cộng sản hồ chí Minh nghĩ, rằng chúng vẫn có nhiều khả năng đuọc đế cuốc chấm vào danh sách lính đánh thuê cho đế cuốc, do đó không sợ bị đế cuốc gây áp lực cải thiện nhân quyền !
Miến Điện đang theo Tàu, thì … đùng một cái! theo Mỹ; mà Tàu im lặng như tờ.
Việt Nam cũng là miếng ngon hơn Miến điện trước mõm cả Mỹ lẫn Tàu, thì…hai
ta cùng làm huề thôi, cùng làm ăn chia chác.
Thời gian này ta lúc Mỹ Hoa tạm làm hòa tại Á châu, ĐNam Á, và Đông Dương.
( Còn thời gian về sau, sẽ…hạ hồi phân giải. Chỉ biệt, nay, Mỹ Hoa = huề cờ).
DÂN MÀU
Obama quả da màu
Bình, Sang cũng chỉ da màu vậy thôi
Ba màu nối tiếp gặp nhau
Chia ba thiên hạ nghĩ đời cũng vui !
Nhưng hai anh có da vàng
Anh kia còn lại da nâu cũng hoài !
Nhân quyền dầu có đặt ra
Như kem trộn lẫn ba màu khác chi !
Hoàng Sa mới của Việt Nam
Dân quyền của khắp thế gian chớ nào !
Biển Đông dẫu có ba đào
Nhân quyền thế giới có nào ăn thua !
Chuyện mua bán, chuyện súng gươm
Đời mà, thế giới chỉ toàn thế thôi !
Cho nên đi đã vui rồi
Còn đem về đặng được gì hãy hay !
Ngọt ngào là trái chín cây
Mà dơi ăn mất lấy chi ngọt ngào !
Héo khô trái ủ trong bồ
Bao nhiêu ngày tháng có nào ngon chi !
Nhân quyền, vậy cũng thường khi
Có mà chân that, mới thì hay ho !
Còn như cũng kiểu giả đò
Ép duyên, cũng chỉ đáng lo ở đời !
Tình người, thật chỉ quý hồ
Con tim, cùng với cái đầu mới hay
Cái đầu thấy được sai ngay
Con tim thấy được dở hay tình người
Nên thôi, nói mấy cho vừa
Vài câu như vậy để đời xét suy
Dân quyền là bởi dân ta
Có đâu lại bởi người ta ép vào !
Khôn ngoan, lo lắng nhân quyền
Còn như lãng đãng, chỉ phiền vậy thôi
Hơi đâu ngồi để nói hoài
Nói hoài lại chỉ khiến người bực thêm !
GIÓ NGÀN
(23/7/13)
Áp lực thứ nhất là chống đối của người Việt hải ngoại? Mỗi năm người Việt hải ngoại đã đem về cho CSVN 10 tỉ, 13 tỉ “tiền tươi” thì CSVN còn sợ cái gì nữa?
Với 7 cái áp lực nặng ký như thế thì ông chắc chắn là nếu không phải vì TT Hoa Kỳ thì cũng nễ mặt cá nhân ông Obama mà nhân nhượng nhân quyền? Ông có hiểu là ông đang nói cái gì không? Ông thuộc “lộ” nào (?) mà tranh đấu để chỉ buộc CSVN phải nhượng bộ về nhân quyến? Bắt 10 thả 2 là nhân nhượng nhân quyền? Ông đang khuyến khích CSVN bắt nhiều thêm nữa để dành để khi hữu sự thì phóng thích 1 vài người?.
Trong cái tập thể lãnh đạo như CSVN thì 1 cá nhân ông Trương Tấn Sang không quyết định được gì cả. 2 ngày ở Trung cộng, 2 ngày ở Mỹ để ký nhiều văn kiện quan trọng của quốc gia ông Bích nghĩ ông Sang có thể làm được?
Nếu có trình độ thì ông Bích nên phân tích cho độc giả tại sao CS Việt-nam phải nhượng bộ. Ở đây, ông chỉ có 1 lý do là vì Việt-Nam cần Mỹ để làm đối trọng? có lần tôi đã viết trên diễn đàn này lãnh đạo Mỹ gồm những cái đầu như thế nào để Việt-Nam xữ dụng như 1 đối trọng? và tại sao Mỹ phải cần Việt Nam để đối trọng với Trung Cộng?, có đáng hay không?
Tôi nghe nói ông Trần Bình Nam đã “Giả từ vũ khí” thì nay ông Bích lên thay để tiếp tục … đầu voi đuôi chuột? Không hiểu chuyện phục hồi Hiệp định Ba lê của ông tới đâu rồi nhưng cũng nghe nói mới gần đây thôi ông còn đòi đổi tên ngày Quốc Hận 30 tháng Tư thành ngày Việt Nam? Hãy can đãm nhận định như ông Lữ Giang hay ông Nguyễn Gia Kiểng – vì dù đúng dù sai vẫn rõ ràng dứt khoát.
Chẳng lẽ đại đế Khe Sanh Ô Bá mờ cho vời Đường SANG tới trình diện,
chỉ vì phạm vi nhân quờn ? Nhân quờn chẳng là cái gì đối với Mỹ
ngoải lãnh thổ nước Mỹ; đó chỉ là cái cớ, cái sức ép nhè nhẹ thôi.
Còn những thứ gì ghê gớm tổ chảng, mà CSVN phải run sợ, mà không
dám nói ra… sợ lắm lắm.
Đó là tội ác xâm lăng Việt Nam Cộng Hòa, mà khi bày đặt ra ” Lới đầu
hàng,” phải giả trang giả dạng thành MTGPMN mà ép buộc ông Big Minh
đọc lên; nhưng tất cả và thế giái, theo ý Hoa Kỳ, đếu giả làm ngơ cho…
nhằm xử dung CSVN như con chó săn dẫn đường thôi mà, hay ho chi?
Thưa lại, cái nhân quờn chẳng là cái quái gì với Hoa Kỳ; chỉ là cái cớ…
( Chuyện còn dài…vì sao cả Trung Cộng lẫn USA cùng kêu Đường Sang
tới nghe gì gì đó…).
Phục Ngài chiến hữu Dâm Tiên: Thưa lại, cái nhân quờn chẳng là cái quái gì với Hoa Kỳ; chỉ là cái cớ …( Chuyện còn dài…vì sao cả Trung Cộng lẫn USA cùng kêu Đường Sang
tới nghe gì gì đó…). Ngài Dâm Tiên còn quên, Nguyễn Ngọc Bích còn dấu cái áp lực thứ 8, ( khiêm tốn của trí thức ) đó là Hôi Nghị Diên Hồng ở Cali mà NNB được bầu làm chủ tịch, may mắn Tony tôi được coi trên youtube, có tới cả 200 chiếu hữu lận. Lữ Giang là thần tượng của Tony tôi, bị NNB chê ở đây, thấy cũng tội nghiệp. Dù gì thì Lữ Giang cũng không có tính loè thìên hạ.
Thiết nghĩ gs Nguyễn Ngọc bích cũng dư sức biết Lữ Gian (g) là thuộc nhóm Phan Khắc Từ, Nguyễn Đình Đầu ?
Còn một áp lực nửa là :Miến Điện. MĐ thay đổi mau chừng nào,thì VN có cơ “sụm-ba-chè” chừng đó.!
Lá bài nhân quyền và cộng đồng người Việt tị nạn ở Mỹ là “vũ khí” mà Mỹ thường dùng để ngả giá với cộng sản Hà Nội, nó được sử dụng để phục vụ quyền lợi của Mỹ chứ không phải cho người dân Việt nhưng luôn được che đậy khéo léo. Và khi quyền lợi gặp nhau thì hai bên làm lơ, nhưng khi việt cộng vi phạm quá đà thì Mỹ lại phải lên tiếng nhắc nhở vì sợ mất mặt. Từ xưa tới nay, cũng như sắp tới đây khi ông Sang qua Mỹ gặp tổng thống Obama, vấn đề nhân quyền cũng chỉ là con bài cho hai bên “đánh” cho tới khi đạt chung một điều gì đó, rồi đâu cũng lại vào đó.
Mỹ không ban phát nhân quyền cho bất cứ ai hay dân tộc nào. Nhân quyền chỉ thực sự có khi chính người dân đứng lên đòi, và cũng chỉ khi nào không còn cộng sản thì nhân quyền mới hy vọng ló dạng.
kbc
Tuy bi-quan, nhưng ‘ lời thật mất lòng ‘. Chính-xác như phản-hồi của danluan13.