Cuộc gặp Obama- Sang và vấn đề nhân quyền VN
Thứ Năm tới đây, 25/7, Chủ-tịch nước VNCS Trương Tấn Sang sẽ sang gặp Tổng-thống Obama với một phái-đoàn mà theo tin giờ chót sẽ có khoảng 70 người, bao gồm “nhân viên nhà nước, nhân viên an ninh, y tế, báo chí, doanh nghiệp, giáo dục, quốc phòng và đặc biệt” một phái-đoàn tôn-giáo gồm 4 người (2 Tin Lành, 1 Phật-giáo và 1 Công-giáo) (theo Hải Huỳnh của Dânlàmbáo).
Hãy tạm gác sang bên vấn-đề “đối-tác chiến-lược” mà đôi bên đều xem là mục-đích chính của chuyến đi, thông-báo của Phòng Báo chí Toà Bạch Ốc hôm 11/7/2013 cho biết: “Tổng thống [Obama] cũng mong muốn thảo luận về nhân quyền… và… việc hoàn thành một thỏa ước về quan hệ đối tác xuyên Thái Bình Dương ở tiêu chuẩn cao.”
Ráp hai nguồn tin thì ta có thể đoán là:
- Chuyện “thảo luận về nhân quyền” chắc chắn là sẽ có chứ không phải chỉ ở mức độ “mong muốn.”
- Chuyện này đã được chính-thức thông-báo trước cho Hà-nội, và
- Hà-nội ít nhất cũng trông chờ là vấn-đề “tự do tôn-giáo” thế nào cũng được nêu ra, do đó mà Hà-nội đã chuẩn-bị sẵn một tiểu-phái-đoàn tôn-giáo 4 người nhằm trả lời những chỉ-trích, nếu có, về vấn-đề này.
Tóm lại, Hà-nội đang sợ có thể bị đưa trở lại trong danh-sách CPC (các quốc gia đáng quan-tâm đặc-biệt), một điều sẽ ngăn chặn nhiều chương-trình lớn nhỏ tiến tới trong việc làm ăn buôn bán giữa hai nước, kể cả chuyện vào TPP (Trans-Pacific Partnership, “quan-hệ đối-tác xuyên Thái Bình Dương”), nhất là “ở tiêu chuẩn cao” (“high standard TPP”). Vì nếu không sợ thì Hà-nội đã không cần đem theo tiểu-phái-đoàn tôn-giáo đi cùng với ông Sang.
Tại sao sợ?
Có những người như bình-luận-gia Lữ Giang cho rằng cuộc tranh đấu cho nhân-quyền của cộng-đồng VN hải-ngoại, nhất là ở Mỹ, là vô vọng. Theo một bài ông viết hôm 20/7, ông cho rằng người ta “nói Mỹ đòi 3 quyền lợi, nhưng [theo ông] chỉ có 2 mà thôi, đó là quyền lợi về chiến lược và quyền lợi về kinh tế, còn ‘dân chủ và nhân quyền’ chỉ là chiêu bài được dùng để đòi hỏi các quyền lợi khác.” (Tác-giả LG nhấn mạnh)
Nhưng tôi nghĩ khác. Như lấy trường-hợp Miến-điện (Myanmar), phải chăng Mỹ cũng đã chỉ đòi nới rộng tự do, dân-chủ và nhân-quyền (cho bà Aung San Suu Kyi và dân-tộc Miến) như một “chiêu bài”? Nếu hiểu thế thì làm sao giải thích được chuyện Mỹ đã đón bà Aung San Suu Kyi sang làm thượng-khách (nói chuyện trước Lưỡng Viện Quốc-hội) rồi sau đó, cũng tiếp cả Tổng-thống Thein Sein, người được xem là đã nới rộng được một phần không-gian tự do, dân-chủ ở Miến?
Chính tiền-lệ Miến-điện phải cho Hà-nội thấy là mở rộng không-gian dân-chủ, tự do ở Việt-nam có những lợi-ích cụ-thể và trông thấy được trong “quan-hệ đối-tác chiến-lược” với Mỹ. Đó là một chuyện.
Một lý-do nữa để cho Hà-nội sợ thật, đó là Luật về Tự do Tôn-giáo Quốc-tế của Mỹ là một luật có thật, đã được Quốc-hội Mỹ thông qua từ lâu (1998), và có mang theo nó biện-pháp chế tài (như có thể bị liệt-kê vào danh-sách CPC). Đây là khác hẳn các dự-luật về Nhân-quyền ở Việt-nam mà đã vài lần được Hạ-viện thông qua với một đa-số áp-đảo nhưng rồi bị chặn lại, không vượt qua được ngưỡng cửa các tiểu-ban trên Thượng-viện (nhất là Tiểu-ban Ngoại-giao mà trước đây do ông John Kerry gác cửa) để ra biểu quyết ở khoáng-đại Thượng-viện nên đã không thành luật. Mà đã không thành luật thì có gì mà Hà-nội phải e ngại?
Nay tình-hình đã đổi thay. Ông Kerry đã sang làm ngoại-trưởng và không còn ở Thượng-viện để chặn được các dự-luật về nhân-quyền (như của TNS John Cornyn ở Texas đệ-trình) nữa. Vậy khả-năng Dự-luật về Nhân-quyền VN do Dân-biểu Chris Smith đưa ra năm nay (HR 1798) có rất nhiều khả-năng được thông qua Hạ-viện một cách vẻ vang để được đưa lên Thượng-viện và ở đây, cũng có khả-năng đi qua các tiểu-ban để ra khoáng-đại cho các TNS biểu quyết. Và nếu chuyện này xảy ra thì chúng ta sẽ có thêm một vũ-khí để buộc Hà-nội phải tôn trọng những tiêu-chuẩn nhân-quyền mà ngày nay đã quá phổ-thông trong thế-giới văn-minh của loài người.
Bảy hướng áp-lực
Lần này cũng khác ở điểm trong quá-khứ, chúng ta có thể có lẽ phải ở về phía ta nhưng chúng ta đã vụng tranh đấu. Vụng trước nhất là vì chúng ta biết nhiều chuyện, có nhiều tin tức nhưng lại có tật chỉ thích “mình nói với mình,” có nghĩa là chỉ người Việt lên tiếng trên các diễn-đàn, phương-tiện truyền-thông của người Việt cho những người Việt khác nghe. Mãi gần đây ta mới có thói quen nói với người bản-xứ để tranh thủ được sự đồng-tình của họ. Một tỷ-dụ, ta phải đợi gần 38 năm rồi mới biết sử dụng sức mạnh của tuổi trẻ giỏi vi-tính và quần-chúng để gởi những thỉnh-nguyện-thư vào Toà Bạch Ốc mà tháng 3 năm nay đã lên đến hơn 150.000 chữ ký trong vòng hơn một tháng. Cho đến bây giờ, ta vẫn chưa tranh thủ được sự tiếp tay của các báo đài chính-mạch trong cuộc vận-động cho nhân-quyền VN, do vậy mà câu chuyện nhân-quyền bị chà đạp ở VN chưa lên mặt báo tiếng Anh bao nhiêu và cũng do đó chưa nằm trong ý-thức của đại-chúng để họ có thể ủng-hộ chúng ta.
Tuy-nhiên, tình-hình này đang mau chóng đổi thay. Ngày nay, tuổi trẻ VN hải-ngoại rất ý-thức về vấn-đề nhân-quyền ở VN, và những chương-trình động-viên qui-mô không thể xảy ra được nếu đã không có sự tham-gia của các anh chị em trẻ. Phong trào thỉnh-nguyện-thư hồi tháng 3, phong trào do Boat People S.O.S. của anh Nguyễn Đình Thắng và cựu-Dân-biểu Cao Quang Ánh phối-hợp hồi đầu tháng 6 vừa rồi thu hút gần 600 người về vận-động hành-lang trên Quốc-hội, phong trào “Triệu Con Tim, Một Tiếng Nói” của SBTN, phong trào nhạc đấu tranh (như Hưng Ca, Hùng Ca, Hùng Sử Ca v.v.) đang dồn dập lôi cuốn hàng ngàn, hàng vạn người vào hàng ngũ đấu tranh… thay vì chỉ lác đác có một số người “chuyên-viên” như trong quá-khứ. Đó là một hướng áp-lực ngày càng đông đảo và hứa hẹn thành một lực-lượng khó rập tắt!
Bên cạnh đó, các tổ-chức chính-trị lớn và cộng-đồng của người Việt hải-ngoại cũng vừa ra một “Tuyên-bố nhân cuộc viếng thăm tới đây của ông Trương Tấn Sang đến Toà Bạch Ốc” đưa ra những đòi hỏi cụ-thể và đích-danh liên-hệ đến những tù-nhân lương-tâm và chính-trị hiện đang ngồi bóc lịch ở Việt-nam.
Hướng áp-lực thứ hai, như trên đã nói, là Quốc-hội, tức bên Lập pháp Hoa-kỳ. Nếu trong quá-khứ Hạ-viện vẫn ở bên ta thì nay khả-năng Thượng-viện cũng dần dần về hùa là không thể gạt ra được. Mà không chỉ là Quốc-hội liên-bang! Các luật và nghị-quyết Cờ vàng trên khắp nước là một bằng-chứng chúng ta đã tạo được cho cộng-đồng chúng ta một thế đứng trong lòng xã-hội Hoa-kỳ. Gần đây, Nghị-quyết 455 của Tiểu-bang Virginia công-nhận một ngày “Nam Việt Nam” cũng báo trước một khuynh-hướng có thể lan rộng, lôi cảm-tình của các đại-nghị-viện địa-phương và người dân Mỹ về phía chúng ta! (Như Dân-biểu tiểu-bang Hubert Võ đã vận-động thành công cho một nghị-quyết tương-tự ở Austin, Texas, hay hạt Tarant, cũng ở Texas, cũng đã ra một nghị-quyết tương-tự!)
Hướng áp-lực thứ ba là các tổ-chức phi-chính-phủ về Nhân-quyền như Ân-xá Quốc-tế (AI, tắt cho Amnesty International), Hội Theo dõi Nhân-quyền (HRW, tắt cho Human Rights Watch), Nhà Tự do (Freedom House), Ủy-ban Bảo-vệ Ký-giả (CPJ, Committee to Protect Journalists) ở Mỹ, Phóng-viên không biên-giới (RSF, tức Reporters sans Frontières) ở Pháp, tổ-chức Bảo vệ những người bảo vệ nhân-quyền (Defend the Defenders) ở Ái-nhĩ-lan, Sáng-hội Rafto (Rafto Foundation) ở Na-uy, cơ-quan Minh bạch Quốc-tế (Transparency International) ở Đức, hay Văn-bút Quốc-tế (P.E.N. International) trên trường quốc-tế… Đa-phần các tổ-chức này có bản tường-trình hàng năm về nhân-quyền ở trên thế-giới, trong đó có VN, hay những bảng đánh giá, trong đó VNCS thường gần lọt xuống đáy sổ về các thứ tự do (ngôn-luận, báo chí, tôn-giáo, hội họp v.v.).
Hướng áp-lực thứ tư đến từ các quốc gia tự do trên thế-giới. Như Liên-hiệp Âu-châu (mà trong nước quen gọi là “E-U,” tắt cho hai chữ “European Union”) đã hơn một lần ra những nghị-quyết lên án sự thiếu tự do và nhân-quyền ở VN khuyến-cáo “E-U” và các quốc gia ở Âu-châu phải đặt nhân-quyền lên hàng đầu khi nói chuyện làm ăn buôn bán với VNCS. Mới hôm 11/7 vừa qua, 34 dân-biểu ở nhiều nước trong “E-U” đã có thư cho bà Catherine Ashton, Phó-chủ-tịch về Chính-sách Ngoại-giao và An-ninh, với phó-bản cho ông Ủy-viên về Thương mại, khuyến-cáo 4 điều (phải thả một số người đích-danh, đỡ đầu cho các xã-hội dân-sự ở trong VN, đòi hỏi Hà-nội phải cải-tổ chế-độ luật pháp lạc hậu của họ và gắn liền nhân-quyền với các quan-hệ trong những lãnh-vực như thương mại v.v.). Riêng Ngoại-trưởng Úc Bob Carr hôm rồi đi họp ASEAN ở Brunei đã gặp và nói thẳng với Bộ-trưởng Ngoại-giao Phạm Bình Minh của Hà-nội là phải thả ba người tranh đấu cho quyền lao-động ở VN là Đoàn Huy Chương, Nguyễn Hoàng Quốc Hùng và Đỗ Thị Minh Hạnh.
Ở Mỹ, Dân-biểu Frank Wolf mới đây đã thẳng thừng lên án chính-sách nhân-quyền thất bại của chính-quyền Obama, Dân-biểu Ed Royce mới có thư cho TT Obama nêu trường-hợp các bloggers bị bỏ tù, ngược-đãi, hạch sách và ở trong Quốc-hội hiện đang luân-lưu hai lá thư, một gửi cho ông Trương Tấn Sang và một gửi lên TT Obama đòi hỏi những tiến-bộ cụ-thể về nhân-quyền ở VN trước khi nên tiến xa hơn trong việc đón nhận Hà-nội làm “đối-tác chiến-lược.” Hai Thượng-nghị-sĩ John McCain và Joseph Lieberman đã sang tận Hà-nội để nói thẳng với giới lãnh-đạo VNCS là “không có cải thiện về nhân-quyền thì đừng hòng mua loại vũ-khí sát thương thượng-thặng của Mỹ được”–loại mà Hà-nội rất cần trong lúc này.
Hướng áp-lực thứ năm đến từ các báo đài lớn trên thế-giới. Nếu trong quá-khứ vấn-đề nhân-quyền ở VN chỉ thỉnh thoảng được nhắc đến trong các báo chuyên-ngành hay loại dành cho các thành-phần trí-thức (như những tờ Atlantic Monthly hay Dissent) thì gần đây, New York Times đã có bài dài về Cù Huy Hà Vũ, Washington Post có bài về Luật-sư Lê Quốc Quân, ABC cũng có phóng-sự về ông, thậm chí đến đài Al Jazeera Quốc-tế của Ả-rập cũng đã phỏng vấn tôi về tình-hình lao-động, buôn bán phụ nữ ở VN v.v.
Hướng áp-lực thứ sáu đến từ những cơ-quan lo về Nhân-quyền trong Liên-hiệp-quốc. Như Báo-cáo-viên về Tự Do Tôn Giáo của LHQ (U.N. Rapporteur on Religious Freedom) đã sang tận VN điều tra và báo-cáo về trường-hợp Giáo-hội Phật-giáo VN Thống nhất bị chèn ép, đàn áp như thế nào. Như Nhóm Công-tác về Bắt giữ tùy tiện (U.N. Working Group on Arbitrary Detention) đã ra nhận-định và kết-luận về trường-hợp Cù Huy Hà Vũ là ông nằm trong số những người bị bắt giữ bất hợp pháp.
Cuối cùng và có lẽ còn quan-trọng hơn cả là áp-lực từ ngay những tù-nhân lương-tâm ở trong các trại tù ở VN ngay trong lúc này. Chúng tôi đang muốn nói đến cuộc tuyệt thực 25 ngày mới đây (25/5 đến 21/6) của Tiến-sĩ Cù Huy Hà Vũ ở Thanh-hoá và cuộc tuyệt thực hiện còn đang tiếp-diễn của blogger Điếu Cày Nguyễn Văn Hải ở Nghệ-an và đã đạt đến ngày thứ 28.
Không thể nói là ngần ấy áp-lực sẽ không đem lại kết-quả gì. Nhất là khi tên của anh Điếu Cày Nguyễn Văn Hải đã được chính Tổng-thống Obama nhắc đến vào Ngày Báo Chí (Press Day) năm ngoái như một trường-hợp bị tù vì những lời phát biểu hoàn-toàn hoà-bình và xây dựng của Anh (“Hoàng Sa-Trường Sa là của Việt-nam”). Trong khi Hà-nội đang cần Mỹ như một cái cầu phao để cân bằng ảnh-hưởng quá nặng nề của Trung-Cộng, tôi gần như chắc chắn là Hà-nội, tức ông Trương Tấn Sang, nếu không nể mặt Tổng-thống Hoa-kỳ thì ít ra cũng phải nể mũi của ông Obama một chút… để mà có một số nhượng bộ về nhân-quyền.
© Nguyễn Ngọc Bích
© Đàn Chim Việt
Thêm tin tức về cuộc gặp:
Không riêng gì người Mỹ gốc VN, mà nhiều tổ chức công nhân quyền, đại học Mỹ, lên tiếng phản đối tình trang của công nhân và trẻ em làm ăn ở VN. Nhà báo Mỹ cũng nhắc đến việc bỏ tù ngược đãi, ngày càng tăng, những người bloggers VN.
————————————–
” ‘CANDID CONVERSATION’
Obama said he pressed his Vietnamese counterpart on human rights.
“We emphasized how the United States continues to believe that all of us have to respect issues like freedom of expression, freedom of religion, freedom of assembly,” he said. “And we had a very candid conversation about both the progress that Vietnam is making and the challenges that remain.”
Sang, in his translated remarks, said the two men still “have differences on the issue.”
The Worker Rights Consortium, a group of university administrators, students and other advocates that monitors working conditions in foreign countries, described in a recent report cases of forced labor and child labor, pregnancy and gender-based discrimination, health and safety hazards and excessive working hours and inadequate wages in Vietnam.
The country has jailed an increasing number of dissidents, bloggers and religious leaders in recent years, holding them for long periods without access to family or legal counsel and often subject to torture or other mistreatment, according to Human Rights Watch.”
Nhơn quyền ơ hỡi nhơn quyền
Nó trôi dạt tựa con thuyền bến sông
Bèo mênh mông, nước mênh mộng
Tìm hoài chắng thấy bóng không, nhơn quyến
Nhơn quyền sương khói nhân quyền
Úi chà…
******************************
Nhân quyền khát vọng nhân quyền
Như sen cần nắng , như thuyền cần sông
Tình mênh mông , Nghĩa mênh mông
Lạc Hồng phất phới trời đông nhân quyền
Nhân quyền kiều nử nhân quyền
( Yêu em trọn kiếp hồn thiền xác na )
Reply Trọng Dân : A+
Vè Dâm tiên: B
My congratulation !
Ghê. Thật.
Được Phan Tiên sanh hạ bút khen , e rằng Vãn Bối còn mắc nợ với nghiệp văn chương dài dài khó dứt….
Lại thêm Đổ huynh vổ tay …
Hình của Qua đang treo trên tường cứ rớt lộp độp liên miên …xuống đất
Kính nhị vị hai chai bia nhà nghèo hiệu 33 vậy
Nguyen Trong Dan dốt quá, dậy mãi chẳng khôn là sao? Đã nói “Qua” là tôi xưng theo một vài vùng của Nam bộ, nhưng dùng để cho vai trên dùng cho kẻ dưới, hàng cha chú xưng với con cháu, trong d/đ toàn là những người đáng cha chú Nguyen Trong Dan, nên không nên xưng qua trong d/đ hiểu chưa? Sở dĩ tôi chắc NTD còn trẻ người non dạ, vì lối viết có vẻ thiếu kiến thức về VNCH, nên đối với những người như DâmTiên (DT) đáng tuổi cha, ông của NTD mà xưng “qua” nghe thật chói tai.
Còn tonydo viết cái com ngắn như vậy là chê chứ có khen đâu mà you phổng mũi? Thật là dốt. Có lẽ tại DT cũng thong manh không nhận ra cái dở của vè vón NTD, la toáng lên là vè NTD đáng A+ khiến bé con NTD tưởng bở!!! Thật ra vè vón như NTD ý tứ, vần điệu chẳng ăn vào với nhau, như đằng đông với đằng tây như thế này là chỉ được C trừ an ủi thôi.
Này nhé: Nhân quyền khát vọng nhân quyền. Là vô nghĩa, vì thiếu chủ từ trong câu này, lại còn bưng thiền vào với nhân quyền là những chuyện hữu vi, hiện thực là cường điệu một cách lạc đề, thừa thãi. Lại còn viết sai nữa: Xác na là cái quái gì? Sát na là đơn vị đo thời gian ngắn nhất trong Phật Pháp hiểu chưa? Không hiểu từ, mà xử dụng sai có khác nào nhà quê mà hành xử như bồi, mà cứ tưởng mình sang, học thức. Thật là cơ khổ. Nghe ta vón lại vè NTD đây :
Làm người ai cũng ngưỡng vọng nhân quyền
Như loài sen trắng hướng thiên, khỏi bùn
Hoa sen qúi tỏa hương thơm ngào ngạt
Chỉ khi nào thoát khỏi bùn kềm tỏa hôm qua
Đời nay mà thiếu Nhân Quyền
Sống mà như chết trong bùn tanh hôi.
Vè Non Ngàn tiếng vậy mà còn hay hơn vè của DT và NTD vì ý tứ nó gắn vào với nhau, tuy vần chưa chỉnh lắm. Đúng thì ta nói đúng, sai thì ta nói sai cái gì nó ra cái đấy: Vè Ngàn B+, DT và NTD C-. Nhá, Cứ thế nhá.
Chung Sơn viết luôn tuồn như nhà lồng chợ Sài Gòn làm cả làng nheo mắt đọc không ra.., lại có người lầm tưởng Chung Sơn mới học tới lớp 5…trường XHCN
Cho nên để Qua copy lại đâu đó cho rõ ràng Ý thơ hay của Chung Sơn :
“Làm người ai cũng ngưỡng vọng nhân quyền
Như loài sen trắng hướng thiên, khỏi bùn
Hoa sen qúi tỏa hương thơm ngào ngạt
Chỉ khi nào thoát khỏi bùn kềm tỏa hôm qua
Đời nay mà thiếu Nhân Quyền
Sống mà như chết trong bùn tanh hôi.”
Dưới đây là bài của … Quán Chủ ra đề :
Nhơn quyền ơ hỡi nhơn quyền
Nó trôi dạt tựa con thuyền bến sông
Bèo mênh mông, nước mênh mộng
Tìm hoài chắng thấy bóng không, nhơn quyến
Nhơn quyền sương khói nhân quyền
( Master Dâm )
Câu 1 , đầu , cuối vây hãm trùng chử ” nhân quyền…”
Câu 2 , thả vần lả lơi..
Câu 3 , điệp ngữ , trùng chử cùng một lúc gây khó cho khách chơi
Câu 4 , giống câu 2 nhưng buộc khóa trùng chử “nhân quyền ”
Câu 5 , cách 1 hàng câu 4 , vừa kết vừa cài mìn “plây mo” như câu 1 , lại thêm trái lựu đạn…” sương khói ”
LUẬT CHƠI THƠ NGÀY XƯA THÌ HỌA THƠ PHẢI THEO ĐỀ CỦA QUÁN CHỦ…
NHƯNG TỪ KHI MỒ CỦA SONG THÂN CỐ TỔNG THỐNG THIỆU BỊ CÀY XỚI LÊN… ,
Luật chơi thơ kiểu máy cày có khác đi chăng…..?
Kinh
À mà quên ,…
Thơ Quán Chủ được Chung Sơn cho con C…. trừ ( me , too. )
( hahaha … cười bể bụng khoái trí )
Chưng Sơn says:
27/07/2013 at 10:02
” Nguyen Trong Dan dốt quá, dậy mãi chẳng khôn là sao?..”
_ Tôi khoái câu phạng trên nầy cuả CS lằm lắm !
Nhưng cũng chưa bằng ĐOẠN THƠ sau đây ! Tôi phải BOLD lên, mời bà con thưởng thức (nhất là câu THƠ 1)
‘Làm người ai cũng ngưỡng vọng nhân quyền
Như loài sen trắng hướng thiên, khỏi bùn
Hoa sen qúi tỏa hương thơm ngào ngạt
Chỉ khi nào thoát khỏi bùn kềm tỏa hôm qua
Đời nay mà thiếu Nhân Quyền
Sống mà như chết trong bùn tanh hôi. !
_Chẳng những TANH HỒI mà còn thối nồng, thối hoắc !! ( xin phép CS thêm vào cho dủ nghiã)-THƠQUÁHAY
KHEN CS một phát ! CS_ Xin làm ơn đọc là Chung Sơn
_Ai có ác tâm, thâm ý (thù văt cá nhân ) đọc thành Công Sản – Chó săn, Con sâu -con sán- con sùng….. tôi không chiụ trách nhiệm..!!! ( chỉ là đề phòng NTD lơị dụng) hehehehe
@ Bùi Huynh ,
Hớ hênh là chuyện bình thuờng
Cái tình tri kỹ vẫn thuờng truân chuyên
*******************************************************
Mấy câu thành ngữ trời ơi đất hỡi thời “định huớng” có đôi khi làm Qua điên cái đầu:
” YÊU HỮU NGHỊ ” : nghĩa là chỉ yêu qua đường ( thí dụ như : em “yêu hữu nghị ” anh ấy được thời gian rồi rã tức là yêu qua đường thoáng chốc mà thôi )
“NGU BẠT NGÀN “: nghĩa là ngu hết chổ nói ( thí dụ như : bà Tám Tréo thiệt đúng là “ngu bạt ngàn ” , giờ này mà còn tin chờ Nhà Nước trả đất lại. Nhà Nước mà ” mượn ” là mất luôn )
“ĐỘC LẬP VÔ TƯ “: hàm ý độc lập bằng chính sức mình ( Thí dụ , em ” độc lập vô tư ” khỏi ba mẹ bấy lâu sau khi tốt nghiệp… Ý nói , tự kiếm sống sau khi ra trường )
” THÀNH PHẦN MỌI LOẠI ” ý nói toàn thể mọi người
” TÌNH NGOÀI BIÊN CHẾ ” hàm ý ngoại tình ( Thí dụ như : Bà Dung Hành Chính đang có mối tình ” ngoài biên chế ” với thằng Hai Đét trẻ hơn bả tới 15 tuổi , đẹp trai lắm… tức là bà Dung Hành Chính đang ngoại tình …)
” QUÁN TRIỆT TƯ DUY ” Ý nói hiểu trọn vẹn ( Thí dụ như mới nghe nó bàn chuyện là mình quán triệt tư duy ngay… tức là mới nghe nói là hiểu rồi ”
vân vân vân….
NGHE KHIẾP QUÁ !
Kinh Bui Huynh
Neu Ong Truong Tan Sang la mot con nguoi Viet Nam dich thuc , thuong dan Viet, thuong nhung nguoi doi kho, thi ong hay tu bo DANG CONG SAN VIET NAM, dung len dau tranh de mang lai nen tu-do cho DAN VIET.
Dung vay, mot minh ong Sang chang lam duoc gi. neu ong dung lan, thi ong se bi DANG CSVN tru khu ngay !!!!!!.
Toi xin Ong hay ve Viet Nam va noi voi Dang Cong San Viet-Nam rang hay theo MY, chu dung theo Trung-Quoc, theo My van tot hon, bi giac TAU do-ho thi kho cho DAN VIET lam lam !!!!!!!!
Lam day to cho Thang (Hoa-Ky) con hon lam No-Le cho GIAC TAU (CHINA),
Hay nen nho, moi quoc gia tren the gioi ho deu co chung mot QUYEN LOI : Quyen Loi cua Quoc Gia ho la tren het……
nói tóm lại đây là cuộc nói chuyện của 2 quốc gia còn những chuyện ba sàm bên ngoài của nhóm cccd hay những tờ báo lá cãi tiếng việt hải ngoại bắt bẻ từng lá cờ từng băng roon đó là chuyện ruồi bu đồ con nít chúng ta không cần bận tâm cũng xin thưa với mấy ông mấy chục năm nầy mấy ông làm được cái dách chó gì con người phải có lý trí có hiểu biết chuyện mình làm còn đàng này làm như khùng điên mà tỏ ra ta đây hiểu biết làm ơn tỉnh ngủ đi(sory hơi bị sóc)
@Viet nam que toi : Nói tóm lại, mấy thằng ăn cướp được Mỹ mời qua, tưởng được Mỹ cho ăn yến nên cứ ngoạc mõm lớn lối.
Bản chất VC, từ thằng đầu đảng hồ chó mao trở xuống, vốn chuyên nghề bịp bợm và ăn cướp, làm gì mà Mỹ không biết? Người Mỹ làm sao quên lời tên thợ điện ngu xuẩn Nguyễn Văn Trỗi năm nào: “Còn thằng Mỹ thì không có ai hạnh phúc nổi”.?
Mỹ tiếp bọn cướp này, bởi vì họ biết họ đang đi với ma, cho nên họ phải mặc áo giấy, họ có tin ma nói láo hay không thì đâu đã có gì rõ ràng? Chưa chi đã thấy Tổng thống Obama chỉ tiếp Tư Sang có 1 giờ rồi lo bay đi nơi khác, để John Kerry mời hắn ăn trưa vớ vẩn, đủ biết “tầm quan trọng” của chuyến gặp gỡ này “quan trọng” đến đâu !
Nhân quyền chỉ là mốt cớ bề ngoài để cho Mỹ đàm thoại với VN. Nhân quyền ở VN là một vấn đề rất nhỏ bé, rất ít ích lợi cho quyền lợi của Mỹ.
Vấn đề chính và quan trọng đối với Mỹ, là sự lo ngại của Mỹ trước sự bành trướng của TQ hiện nay ở Á Đông.
Obama không muốn trực tiếp chống TQ, mà trái lại nuốn dùng nước VN, người VN, sương máu VN, ném đá dấu tay, để gián tiếp chống TQ.
VN thì lúc nào cũng ngửa tay xin tiền, xin viện trợ, đầu tư, kinh doanh, mở mang thương mại với Mỹ, và mong Mỹ che chở về quân sự, nếu không trên lục điạ, ít nhất trên Biển Đông.
Tuy nhiên, giải quyết vấn đề trên giữa Mỹ-VN không giản di.
Mỹ không tin tưởng ở VN, một nước cộng sản, về chính trị, tư tưởng, và nhân quyền, và khó mà cung cấp vũ khí tối tân cho VN, tuy có thể mở rông thương mại với VN; nhưng VN có gì mà Mỹ cần mua mà chưa mua của VN, ngoài sự tăng thêm đầu tư Mỹ ở VN, điều này không phụ thuộc vào chính phủ Mỹ, mà dựa vào các hãng lớn quốc tế Mỹ.
Mỹ không thể ký một hiệp ước phòng thủ với VN như hiệp ước với Phi chứ đừng nói gì đến một hiệp ước như với Nhật.
Sau kinh nghiệm Iraq, Afghanistan, ta có thể thấy Mỹ, dưới chính phủ Obama, không bao giờ đem quân vào lục đia Á Châu nữa.
Về địa dư, VN sát nách Tầu; về chính trị và kinh tế, VN đã rơi vào quỹ đạo Tầu, đã trở thành một nước chư hầu của Tầu.
Kệt cuộc, với chuyến đi Mỹ này của Sang, sự hợp tác giữa Mỹ-VN rất có giới hạn, vì hoàn cảnh, tình hình kinh tế Mỹ, tình quân sự Mỹ ở Afghanistan, không cho phép; và như vậy, chuyến đi của Sang không được nhiều kết quả quan trọng và hiệu nghiệm, cho cả hai bên.
KẺ SĨ
Người xưa vốn đã nói rồi
Tùy vào kẻ sĩ nước nhà hưng vong
Một lời nói giúp an bang
Một lời nói khiến táng bang rõ ràng
Bởi vì hiểu biết ở đời
Bởi vì ý thức làm người chính nhân
Vì đời chẳng thể vì mình
Chỉ vì non nước không riêng tư nào
Tinh hoa dân tộc tự hào
Giống như Nguyễn Trãi lẽ nào ai quên
Hay là Nguyễn Thiếp lừng danh
Chu Văn An nữa biết bao nhiêu người
Ngày nay thời đại khác rồi
Thay bằng trí thức những nhà chuyên môn
Am tường sâu rộng mọi điều
Từ điều thực tế tới điều cao xa
Nhưng mà chủ yếu cái tâm
Phải luôn trong sáng mới người xứng danh
Bao giờ cũng nghĩ cái chung
Tấm lòng thẳng thắn chẳng quanh quẹo nào
Không hay mưu mẹo tào lao
Mà luôn khoa học nêu cao trên đời
Khách quan chân lý vậy thôi
Không ưa quyền lợi hẹp hòi riêng tư
Kiểu người như vậy mới tin
Giúp cho đất nước, cuộc đời hay ho
Còn như chỉ kiểu làm trò
Sống đời diễn kịch ích cho ai nào
Cho nên ý nghĩa hiện thời
Vấn đề thời sự phải bàn công tâm
Thức thời vụ mới tinh anh
Tựa hồ tuấn kiệt người xưa nói rồi
Việt Nam giờ cũng vậy thôi
Hai bên Hoa, Mỹ phải thời đắn đo
Hoa kỳ là nước Cộng hòa
Trung Hoa Cộng sản hỏi thời ai hay
Giữa quyền lợi lớn nước nhà
Với quyền lợi nhỏ biết là về đâu
Nhân quyền có phải tầm cao
Hay là kinh tế mới câu chân tình
Hỏi ai tư vấn điều này
Phải chăng trí thức trong ngoài vậy thôi
Nếu cầm bằng bãi cức trâu
Hỡi ơi đất nước biết đâu mà lần
Ta vì dân tộc phân vân
Nửa phần muốn nói nửa phần muốn im
Nói thì sợ chạm niềm tin
Im thì tính cách còn đâu ở đời
Công an cũng đã ghi rồi
Nên thôi ta viết vài dòng thơ chơi
Kiểu vô thưởng phạt trên đời
Gọi là ấm ớ cho đời cùng vui
Tất nhiên cũng lắm người cười
Nhưng nhiều người cũng ngại ngùng cho ta
Nhân quyền như hạt mưa sa
Hạt vào gác tía hạt ra ruộng đồng
Nói chơi thôi chẳng đèo bòng
Chuyện đời nhẹ tếch sao thành khó khăn
Chỉ là bài toán giản đơn
Sao làm như phức tạp hơn ngàn lần
Có gì mà mãi phân trần
Xứ người đầy cả sao trừ xứ ta
Thấy gần mà chẳng thấy xa
Vẫn xem ta nhất mới là chịu thôi
Trong khi còn chẳng bằng người
Bao giờ tiến hóa hỡi người Việt Nam !
ĐẠI NGÀN
(26/7/13)
Sẽ có bao nhiêu…. thi sĩ Ngàn?
Làm thơ lượm thượm Ý khô khan
Gieo vần buông chử sai thi pháp
Hoán âm rót điệu quá sổ sàng
Cố mong bới vết tìm chân mỸ,
Nào ngờ tâm niệm rách tan hoang
Khả năng nếu vậy thì nên vậy
Chớ cố cưỡng cầu khoái chơi sang !
Luộm thuộm.
Chữ sai.
Sỗ sàng.
LẠI THÊM
Lại thêm tên Nguyễn Trọng Dân
Khi không vạch áo cho người xem lưng
Dốt thì im miệng làm thinh
Dốt còn ngu bảo con đang bụi này
Ngẫm đời mà ngán cho đời
Bao thằng ngu cỡ như thằng Trọng Dân
Việt kiều tưởng lấy làm sang
Ai ngờ chỉ thứ lang bang cùi đày
Văm chương chữ nghĩa giả cầy
Hơi toàn “chống Cộng” kiểu bầy lưu manh
Nghe ra toàn thứ hôi tanh
Thứ đồ mạt hạng tanh bành vậy thôi
Dễ gì yêu nước yêu nòi
Chỉ đồ giả dối thù dai riêng mình
Dễ gì quảng đại cao minh
Vô tư độc lập kiểu như non ngàn
Mà như kiểu chó cắn càn
Ào ào sũa bậy thật càng hãi kinh
Thứ người nhân cách tanh rình
Còn đâu giá trị mà lên diễn đàn
Thôi đi Nguyễn Trọng Dân ơi
Vài lời cũng tự thúi đời mà thôi
Đúng đồ rác rến nổi trôi
Giạt ra hải ngoại tưởng đời lên hương
Nào hay chỉ chó đái đường
Đụng đâu cũng ị xú vương cả làng
Khiến cho thiên hạ bàng hoàng
Còn đâu tin nữa thứ toàn bá vơ
Việt kiều đâu nữa hay ho
Những đồ mạt hạng như mày Trọng Dân
Chỉ phường “chống Cộng” hà rầm
Chống mà ngu thế chống ai trên đời
Tỏ ra vô tích sự thôi
Tỏ ra hèn hạ trên đời giống ai
Người khôn vì nước vì đời
Còn bao thằng dại vẫn hoài cá nhân
Bụng thì đầy cứt đầy phân
Bô bô cái miệng cứ hô nhân quyền
Hô toàn dân chủ tự do
Nhưng toàn phản lại để cho người nhìn
Thế nên ta nói mấy lời
Những thằng đê tiện kiểu thằng Trọng Dân
Chỉ là giả dối mười phần
Thật nhìn vào đó vạn phần xót xa
Đúng là rác rưởi thối tha
Giạt ra hải ngoại tưởng là ngon sao !
BẠT NGÀN
(28/7/13)
@ BAT NGAN
CA RẰNG:
*************************************
” TỪ NGÀY CỘNG SẢN VÀO NAM
TRIỆU DÂN BỎ XỨ ĐI LÀM CU LI
BÂY GIỜ ĐĨ ĐIẾM NHẤT NHÌ
TOÀN VÙNG ĐÔNG Á AI BÌ VIỆT NAM !”
*****************************************
Nói Rằng :
“Chỉ là góp Ý thi ca
Mà sao có kẻ hoãng la vậy nè?
Thì ra một lũ kéo bè
Cố tình phá hoại phía lề Tự Do”
Đã là Cộng Sản khỏi lo
Loài người kết án TỘI ĐỒ chẳng sai
Đảng ta tham nhũng trong ngoài
BUÔN DÂN BÁN NƯỚC AI AI CŨNG TƯỜNG!
Nhìn kìa kinh tế cùng đường
VINA ĐỨT BÓNG LỘ PHƯỜNG ĂN XIN
NỢ CÔNG NHÀ NƯỚC chình ình
Đến ngày đáo hạn lấy tình gì lo?
BâY giờ vàng có trong kho,
HAY LÀ THẤT THOÁT VÒNG VO CHỔ NÀO?
Vốn quen thói cướp đời nào
BÂY GIỜ DÂN BIẾT NÊN ĐÀO DẤU CHÔN
Đảng ta lòng dạ bồn chồn
Thông tư nghị định LUỒN CHÔN Việt kiều
Chê người rác rến nói điêu
MÀ SAO XIN XỎ THIẾU ĐIỀU GẨY RĂNG ?
Tình hữu nghị _ Nghĩa tương lân
ĐỜI ĐỜI DÂN VIỆT NHỚ ƠN DÂN TÀU
Cho nên vâng dạ trước sau
Nam Quan Biển Đảo một màu cờ chung
DÂN NGHÈO SƠ XÁC ĂN XIN
Đảng Viên giàu sụ cố tình giấu che
Phê phê rồi lại tự phê
TOÀN QUÂN LẾU LÁO CHỈ BỀ HẠI DÂN !
BẠT NGÀN ĐẦU ÓC NGU ĐẦN
MỚI ĐI GIÚP ĐẢNG HẠI DÂN LÀM GIÀU !
( con nua …)
BẠT NGÀN ĐẦU ÓC NGU ĐẦN
MỚI ĐI GIÚP ĐẢNG HẠI DÂN LÀM GIÀU !
Tôi trộm nghĩ là nên tránh những câu như loại nầy Bài thơ sẽ thêm phần giá tri !
Thể hiện lòng người quân tử không sân si với kẽ tiểu nhân !
Không được như thế cũng là SAMe SAME
“Lại thêm tên Nguyễn Trọng Dân
Khi không vạch áo cho người xem lưng
Dốt thì im miệng làm thinh
Dốt còn ngu bảo con đang bụi này ”
SÂN SI thi phú chuĩ nhau
Tép tôm em dợc mà đau đớn lòng
Chầu rià em chạy lòng vờng
Làm sao phân biệt ĐỤC#TRONG hỡi trời 1
“BẠT NGÀN ĐẦU ÓC NGU ĐẦN
MỚI ĐI GIÚP ĐẢNG HẠI DÂN LÀM GIÀU !
_Tôi trộm nghĩ là nên tránh những câu THƠ như thế nầy! Bài thơ sẽ thêm phần giá tri !
Thể hiện lòng người quân tử không sân si với kẽ tiểu nhân !
Không làm được như thế, thì là SAMe SAME
“Lại thêm tên Nguyễn Trọng Dân
Khi không vạch áo cho người xem lưng
Dốt thì im miệng làm thinh
Dốt còn ngu bảo con đang bụi này ”
SÂN SI ” thi phú” chuĩ nhau
Tép tôm em dợc mà đau đớn lòng
Chầu rià em chạy lòng vờng
Làm sao phân biệt ĐỤC#TRONG hỡi trời 1
Rồi ra ai lỗ ai lời
Ai thua ai thắng ?
Xin ĐỜI định phân !!!!
Anh MOD ơi hãy góp phần !
HAI caí THẺ ĐỎ : “Rời sân tức thì”
Bànlui khoái chí CƯỜI KHÌ !
@ Bùi Huynh ,
Bùi Huynh làm trọng tài văn chương thì phải hết sức thận trọng…khi cho thẻ đỏ.
KỲ NÀY BÙI HUYNH HỐ TO RỒI !
Câu thơ mà Bùi Huynh cho thẻ đỏ là của những người lao động nghèo , giai cấp công nhân chuyên ăn “mì thất nghiệp ” , có tháng còn phải mượn tiền của Qua sài đở cơn túng thiếu .
NGUYÊN VĂN HAI CÂU ĐÓ :
” BẠT NGÀN TRĂM NẺO NGU ĐẦN
MỚI ĐI GIÚP ĐẢNG HẠI DÂN LÀM GIÀU ”
Vô phút cho thi sỉ nhãn hiệu ” Bạt Ngàn” trùng văn trùng tánh !
Qua mới sửa lại thành ” ĐẦU ỐC ” đi với chử ” NGU ĐẦN ” cho hợp Ý .
CHO NÊN , CÁI Ý LÀ
ĐẦU ÓC
CÓ NGU ĐẦN TỚI BẠT NGÀN ( Đây là lối nói chuyện thời bây giờ, ví dụ như.. “chơi vô tư” , “ngu bạt ngàn ” , “nghèo bao la” v…v..)
MỚI… ĐI GIÚP ĐẢNG HẠI DÂN LÀM GIÀU
Kính Bùi Huynh
Ngoài ra,
Sân si… chi cho mệt.
BẠT NGÀN không phaỉ BẠT NGÀN ??
_ Ô hay ” lỗi ấy moị đàng – TẠI TÔI !!!”
Bố ơi ! Con hết biết rồi
Đúng sai, thua thắng, lỗ lời sao đây ?
Chĩ vì TRĂM NẼO buả vây
Chuyển qua ĐÂÙ ÓC- xĩn say NGU ĐẦN
Vài câu TẠ TỘI thầy Dân
Bànlui em hiểu có ngần ấy thôi !!
Đi tới đi lui làm trò của csvn y như thời xưa chẳng có gì mới lạ , thủ tục cứ lập đi lập lại , trao đổi trả giá mặc cả , mà tất cả chuyện đó có giúp ích gì cho dân không hay đem nó ra lạm dụng để duy trì vị trí lảnh đạo tối cao , có khác gì buôn dân bán nước
Nước nhỏ lại nghèo mà cứ ểnh bụng phùng mang ta đây anh hùng nước lớn vì đả đánh bại các nước lớn nên uy thế phải lớn không được thấp hơn (bs) . Sắp bị gí vào bốn chân tường rồi mà còn chưa sáng mắt sao ?
Hào phóng hào quang của quá khứ chẳng giúp ích gì cho dân tộc phát triển , nhửng việc cần làm và làm nhanh sẻ không có trong nhửng cái đầu bảo thủ , và sẻ không bao giờ được thực hiện
Qua nhửng gì dư luận viên quan niệm và kiên định lập trường củng phản ánh phần nào của Ủy viên Trung ương Đảng và Bộ chính trị cùng toàn thể cái Đảng Cộng sản của nó!
Bản chất thật của CS là bảo thủ ngoan cố ươn nghạnh nên việc làm của chúng luôn tỏ ra bí mật , hành động chậm mà chắc , nhìn vào bản mặt của chúng là biết từ thuở khai sinh Đảng ra cho đến bây giờ
Bảo thủ đi chậm chắc như thế đối với dân Việt thì khó chịu khó hiểu nhưng đối với tụi đầu sỏ nước lớn như Tàu Nga Mỹ thì ôi thôi !!
Chỉ làm mồi cho bọn nó lợi dụng !!
Ông Obama có thể không có biện pháp gì cụ thể để gây áp lực lên chính quyền CSVN trong chuyến đi này nhưng ông Obama cũng là người không mặn mà lắm trong việc xem Việt Nam là đồng minh trong việc chống Trung Quốc. Trước đây, khi ông Obama đi một vòng Á Châu để thắt chặt quan hệ thì người ta thấy đó là các nước Ấn Độ, Nhật, Nam Hàn, Thái Lan, Philippines, Indonesia, Singapore mà ông ta không ghé Việt Nam, không ghé Pakistan. Có chính trị gia Pakistan phật ý nói rằng sao Pakistan đang là đồng minh chống khủng bố với Mỹ mà ông Obama lờ đi không ghé thăm mà lại ghé Ấn Độ? Pakistan tuy nói là bạn với Mỹ nhưng ngả về phía Trung Quốc nhiều hơn. Ông Obama biết Pakistan chỉ là bạn cái miệng mà thôi, không hy vọng gì trong việc thắt chặt quan hệ để chống Trung Quốc nên ông ta không ghé Pakistan.
Tôi định không góp ý với bài viết này của ông Nguyễn Ngọc Bích, nhưng khi đọc đoạn này thì tôi không thể không lên tiếng:
“Không thể nói là ngần ấy áp-lực sẽ không đem lại kết-quả gì. Nhất là khi tên của anh Điếu Cày Nguyễn Văn Hải đã được chính Tổng-thống Obama nhắc đến vào Ngày Báo Chí (Press Day) năm ngoái như một trường-hợp bị tù vì những lời phát biểu hoàn-toàn hoà-bình và xây dựng của Anh (“Hoàng Sa-Trường Sa là của Việt-nam”). Trong khi Hà-nội đang cần Mỹ như một cái cầu phao để cân bằng ảnh-hưởng quá nặng nề của Trung-Cộng, tôi gần như chắc chắn là Hà-nội, tức ông Trương Tấn Sang, nếu không nể mặt Tổng-thống Hoa-kỳ thì ít ra cũng phải nể mũi của ông Obama một chút… để mà có một số nhượng bộ về nhân-quyền“.
Thứ nhất: “tên của anh Điếu Cày Nguyễn Văn Hải đã được chính Tổng-thống Obama nhắc đến vào Ngày Báo Chí (Press Day) năm ngoái” (hết trích). Nhưng cho đến nay kết quả thế nào? Ông Sang là chủ tịch nước CSVN có quan tâm để ý không, thưa ông Bích?
Thứ hai: “tôi gần như chắc chắn là Hà-nội, tức ông Trương Tấn Sang, nếu không nể mặt Tổng-thống Hoa-kỳ thì ít ra cũng phải nể mũi của ông Obama một chút” (hết trích). Ông Bích quên rằng “chức chủ tịch nước” của ông Sang chỉ cho có vì, mà không có thẩm quyền như TBT Nguyễn Phú Trọng?
Vì thế, cho dù ông Sang có nể mặt, nể mũi ông Obama, thì cũng chỉ dám ậm ừ cho qua, ông còn phải về xin phép BCT và chờ đèn xanh của thiên triều. Do vậy, lời khẳng định của ông Bích chẳng có gì để có thể nói là “gần như chắc chắn” và “để mà có một số nhượng bộ về nhân-quyền”,
Có chăng chỉ là thủ đoạn và lừa đảo, bắt người bất đồng chính kiến “làm con tin để ngã giá”, trao đổi về nhân quyền, bắt 10 thả 7 thì cũng còn “lời” chán, lại còn được tiếng là “nhượng bộ”?
Một bài thơ viết từ SAIGON rất hay…giới trẻ cần quan tâm.*****
*Quê Hương và Chủ Nghĩa Xã Hội !
*Tác Giả : Nguyễn Quốc Chánh, Saigon
Chủ nghiã dạy em, thù hận hờn căm
Chủ nghiã dạy em, độc ác bất nhân
Chủ nghiã dạy em, lọc lừa xảo trá
Chủ nghiã dạy em, dối gian trăm ngả
*Chủ nghiã dạy em, bội phản vong ân
Chủ nghiã dạy em, giết chết lương tâm
Chủ nghiã dạy em, vô thần đấu tố*
*Chủ nghiã mù, rước voi dày mả Tổ*
Chủ nghiã ngu, thờ đồ tể ngoại bang
Chủ nghiã bưng bô, xây dựng thiên đàng
Chủ nghiã lừa em, những con bò sữa
Chủ nghiã bất lương, ma cô nhà chứa
*Chủ nghiã tú bà, dụ dỗ thơ ngây
Chủ nghiã cò mồi, vơ vét luôn tay*
*Chủ nghiã cai thầu, bán buôn Tổ-Quốc
Chủ nghiã lưỡi câu, móc mồi dân tộc*
Chủ nghiã bịp lừa, bánh vẽ tự do
Chủ nghiã cá ươn, tư tưởng vong nô
Chủ nghiã chết đi, Quê Hương vẫn sống
*Ai nhân danh hạnh phúc
Thứ hạnh phúc ngục tù*
Ai nhân danh dân chủ
Thứ dân chủ si ngu
*Ai nhân danh chân lý
Thứ chân lý đui mù*
Bao nhiêu năm, ai nhân danh chủ nghiã,
Tự-Do xích xiềng, Dân-Chủ dối gian
Mác-Lênin, đâu phải người Việt Nam !
*Sự thật đó có làm em đau nhói ?*
*Vẫn chập chờn lượn bay bầy quạ đói
Chồn cáo kia có rình rập trước sau*
Ngẩng mặt cao và đừng sợ đớn đau
Đứng lên em bằng tâm hồn biển động.
*Em đứng lên như đại dương dậy sóng
Tiếng sét thần tuổi trẻ nổ ầm vang*
Những tượng hình, chủ nghiã, phải tiêu tan
Cây Dân-Chủ bừng lên ngàn sức sống,
*Em bây giờ khôn lớn
Mắt rực lửa yêu thương,
Biết đâu là sự thật
Em tìm thấy con đường.
Tự-Do sẽ nở hoa
Trên quê hương khốn khó*
Anh như con ngựa già
Vẫn cúi đầu kiên nhẫn
Đốt những đám cỏ khô
Dọn đường cho em đi làm lịch sử
*Nhà thơ Nguyễn Quốc Chánh sinh năm 1958 ở Bạc Liêu, hiện sống tại Sài Gòn.
Tác giả của nhiều tập thơ như Ðêm mặt trời mọc, Khí hậu đồ vật và Của căn
cước ẩn dụ, và Ê, tao đây. Thơ của ông đã được nhiều tác giả dịch ra tiếng
Anh. Trong bài phỏng vấn dành cho nhà văn Vi Ký, nhà thơ Nguyễn Quốc Chánh
nhận xét về đảng Cộng Sản:*
*“**Ðảng Cộng sản thắng Tây và Mỹ bằng máu của dân tộc, bằng vũ khí của Nga
và Tàu, rồi nộp “độc lập dân tộc” cho cộng sản Tàu và Nga.** Ai chỉ ra tình
trạng thế chấp và bán đứng đó đều bị cho là phản động.** Kẻ phản động có
thể gây tai họa cho Ðảng nhưng lại là phúc của dân.*
*Những ai vì Ðảng sẽ kết án kẻ phản động,** còn những ai vì con người thì
sẽ hoan hô kẻ phản động. **Hãy nhớ câu nói lịch sử của ông Nguyễn Văn Thiệu:
*
*“Ðừng tin những gì cộng sản nói, mà hãy nhìn những gì cộng sản làm”.*
*(Gửi tuổi trẻ Việt Nam )*
Em hãy ngồi xuống đây
Anh kể câu chuyện này
*Trên cánh đồng cỏ cháy
Ngậm ngùi như khói bay*
Con ngựa già một đời
Chưa thấy được ngày vui
Mắt mỏi mòn trông đợi
Những mầm cỏ xanh tươi.
*Đã bao nhiêu năm rồi
Hướng nhìn về xa xôi
Tâm tư đau nhức nhối
Cuộc đời vẫn nổi trôi*
Em nhìn về tương lai
Cố dấu tiếng thở dài
Mắt dường như ngấn lệ
Có phải vì khói cay?
*Em thấy đó, trên đường đi không đến,
**Quê hương đau, chồn cáo vẫn nghêng ngang**
Những con thú người nhảy múa kiêu căng
**Ngửa mặt hú một bài ca chủ nghiã.**
Ngôn ngữ văn nô, đỉnh cao trí tuệ.** *****
Tác giả bài thơ này là Trịnh Ngữ Ngôn
Bọn đầu sở Bắc Bộ Phủ xỉ vả nhau y như chó với mèo tranh nhau ăn như chó . Phe chống Trương Tấn Sang (cũng là đồng chí đồng rận) chỉ trích vợ chồng Sang quê mùa trông y như một cặp lợn, hai con lợn.
Mà thật vậy đại diện cho một quốc gia mà cặp vợ chồng mặt zơi tai chuột này thật là niềm xấu hổ cho dân tộc. Đùng là lũ khỉ đỏ đít, trông chúng như khỉ đột thế này má dám vác mặt vào tòa Nhà trắng thì thật trơ tráo hết chỗ nói
Bọn mặt lợn tai zơi này mau cút cho lẹ kẻo bà con liệng cà chua trứng thối vào mẵt xấu hổ lắm
Chuyến này coi như bù trớt về nhân quyền là cái chắc . Nào tố cáo , trưng bày bằng chứng VN hiện nay vi phạm nhân quyền để tổng thống Obama dang tay can thiệp đưa vào nghị trình ? Có phải là chuyện nằm mơ giữa ban ngày . Hay tự sướng ? Toà đại sứ Mỹ ở VN không biết gì , nằm không lãnh lương ăn cho qua ngày đoạn tháng ?
Lại còn chuyện tuổi trẻ Hải ngoại triệu con Tim một tiếng nói đi đòi hỏi nhân quyền cho tuổi trẻ trong nước ? Một Nguyễn đình Thắng với SO S , một Trúc Hồ với Sbtn , đã là một chuyện Tàu ” Mình không vì mình , thì trời tru đất diệt ” , không thấy hay sao ?
Chỉ tội nghiệp cho thân phận những người mang đầy nhiệt huyết vì không nhịn được sự bất công mà phải lâm cảnh tù đày trong nước . Nếu có rãnh mong các Bác ủng hộ Tài chính cho các gia đình nầy để sống và thăm nuôi thì tốt hơn chuyện đấu láo , phân tích , kết luận lên án viễn vông , mơ hồ ….! Rốt cuộc trâu vẫn hoàn ngưu , tán DÓC , kích Bác nhau cho sướng miệng .
Mọi chuyện chống CS có Mỹ lo rồi các Bác ạ . Ngồi xem mệt nghỉ còn không hiểu , bầm dập quá khứ bản thân đến giờ vẫn còn đau , sao chưa sáng mắt .
Chuyện trong nước để người trong nước lo , đắng cay người trong nước chịu . Vô cảm hay đấu tranh cho nhân quyền tuỳ thuộc vào nhận thức của tuổi trẻ trong nước quyết định . Muốn biết tuổi trẻ trong nước đang sống và nghỉ gì , có bị CS nhồi sọ được hay không , các Bác nên chịu khó vào Trang mạng trong nước , đi vào Facebook , you tube …vv..
Ngồi một chổ mà hô khẩu hiệu , nghe kêu gọi biểu tình thì vác cờ mà chạy , xem giống CS mấy mươi năm về trước vào thời cải cách ruộng đất , đấu tố , để rồi không biết CS chết vì lý do gì cũng là một điều đáng tiếc , đáng trách , đáng xấu hổ !
Nghe Thầy ba…đu ra cái vẽ…đỉnh cao trí tuệ, phun…phẹt phẹt ông Nguyễn đình Thắng, anh Trúc Hồ, cùng tất cả diễn đàn viên, mà…chán mớ đời…
Một cuộc giãi cứu lao nô của ông Thắng, là một cái chổi chà đập vô mặt Cộng láo. Một cái DVD của Asia, Trúc Hồ, là một cú đấm thẳng vô mặt…cò mồi đỉnh cao trí tuệ. Một cuộc…chửi bới om sòm, xách chổi chà rượt cán Cộng khi chúng ra ngoài kiếm chuyện nói…láo, xin nă, xin…tình cãm, là giặc Cộng….giựt con mắt, bớt ăn hiếp đồng bào trong nước. Thiệt nà….bức xúc cho Cộng láo cũng như cò mồi.
Thành ra, thầy ba đu phun phẹt phẹt cũng…phải.
Bà con nên nghe theo lời thầy ba đu này dạy bảo, chuyện nhân quyền VN, để cho Mỹ nó…no, bà con không nên nghe theo ông Thắng hay anh Hồ, ngồi một chổ mà…hô khẩu hiệu nữa.
Đúng là thứ…bịnh ban, khoe….trí tuệ.