WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Đem tâm tình viết lịch sử: Lại chuyện nhà với chuyện nước non

Kính gửi anh Đặng văn Việt – “Hùm Xám” đường Số 4 – quý mến,

Thưa anh,

Em rất đau lòng và buồn bã khi ngồi viết bức thư này cho anh. Chính vì cái chủ nghĩa cộng sản vô đạo, man rợ đã phân hóa dân tộc ta, gia đình ta khiến anh em mình không thể đồng tình với nhau về vấn đề Đất Nước. Tháng 7 năm 2011, em liều mạng về Việt Nam để tham dự buổi lễ mang tro cốt anh Đặng văn Châu của em từ Pháp quốc về chôn cất tại nghĩa trang Nhà họ Đặng ở Nho Lâm, Diễn Châu, Nghệ An. Lúc bấy giờ anh khoe với em rằng anh đang làm ba việc quan trọng: (1) Đòi nhà cầm quyền phục hồi danh dự cho bác (thân phụ anh) vì bị cộng sản đấu tố cho đến chết trong cải cách ruộng đất; (2) Yêu cầu đảng nhìn nhận trường Thanh Niên Tiền Tuyến do luật sư Phan Anh thành lập dưới thời chính phủ Trần Trọng Kim đã có công đóng góp cho Cách Mạng (!) những cán bộ quân sự ưu tú; (3) và xin phục hoạt phong trào Hướng Đạo Việt Nam.

viet thuEm đã đáp lại như sau: “Anh đang làm ba việc vô bổ. Bọn cầm quyền này đâu có danh dự để trả lại danh dự cho bác hay cho bất cứ ai?! Hơn nữa, nếu anh đòi, thì phải đòi cho hàng chục vạn người bị chúng giết oan uổng; chứ sao anh chỉ đòi cho một mình bác mà thôi? Anh là đảng viên cộng sản lâu năm mà anh chẳng hiểu gì về sự lưu manh cộng sản cả. Chúng sẽ không bao giờ thỏa mãn những yêu cầu của anh, bởi vì chúng chỉ biết tôn vinh thành quả của chúng; chứ không bao giờ nhìn nhận sai lầm hay tội ác mà chúng đã gây nên cho dân tộc”. Có lẽ anh không hài lòng trước câu nói phũ phàng của em! Nhưng xin hỏi, liệu từ dạo đó đến giờ, thư anh gửi đi có được chúng hồi âm?

Vừa rồi trang mạng boxitevn đăng bức thư của anh gửi cho Bí thư Thành ủy Hà Nội xin cấp nhà, bạn hữu của em khắp nơi trên thế giới gửi email, gọi điện thoại chê em tại sao có ông anh mang danh Hùm Xám mà lại “hèn” đến thế. Em thật xấu hổ, không biết trả lời bạn bè ra sao, bèn gọi điện thoại cho anh để mong có một lời giải thích chính đáng. Anh nói: “Anh đã sống trong căn hộ chật hẹp này hơn 50 năm, anh đâu cần xin căn hộ khác làm chi khi anh đã ngoài 90 tuổi? Mục đích của anh là để tố cáo với mọi người về sự bạc đãi của chế độ đối với một chiến sĩ có công đưa cách mạng đến thành công”. Em đã thốt lên: “Trời ơi! Anh là nhà quân sự đầy mưu lược, nhưng tại sao anh chọn cái phương pháp tố giác chế độ một cách yếu xìu như thế? Hóa ra anh không hề nghe dư luận xã hội ngày nay coi bọn cầm quyền này là một thứ súc sinh đã mất hết khả năng biết xấu hổ hay sao? Giới trẻ nam nữ trong nước bây giờ đã tố cáo cộng sản lưu manh, tàn ác, phản quốc một cách công khai và mạnh mẽ vô cùng dù bị đánh đập, tù đày! Anh có biết rằng bọn đầu nậu đang nắm vận mệnh đất nước là con đẻ của thằng Hồ Chí Minh lưu manh và độc ác?”. Mặc dù em gọi Hồ Chí Minh bằng “thằng”, nhưng anh không nổi giận, vẫn cầm máy điện thoại để nghe em nói tiếp, em cảm thấy thương anh Việt quá chừng chừng.

Thưa anh Việt quý mến,

Em biết anh xem Hồ Chí Minh như ông thánh, mà em gọi hắn ta bằng thằng, là em làm tổn thương anh vô cùng, nhưng hắn không đáng được gọi bằng ông. Xin anh hãy nghe em giải thích, em vốn không phải là kẻ lỗ mãng, nói năng hàm hồ. Bằng chứng là trước đây có một vị giáo sư Đại học, Tiến sĩ Toán, không đủ khả năng tranh luận với em, đã viết email gọi em là thằng côn đồ, đứa đểu cáng gửi đi khắp nơi, mà em vẫn một điều “thưa giáo sư”, hai điều “thưa giáo sư”; chứ không hề dùng lời lẽ khiếm nhã để đáp lại. Nhưng đối với Hồ Chí Minh, em gọi nó bằng “thằng” là vì trong sách vở hay trong dân gian, không một ai gọi tên ăn cắp, tên ăn cướp bằng ông cả. Người ta có thể gọi ông, bà ăn mày hoặc lão ăn mày mà thôi!

Sự thật lịch sử đã chứng minh: Hồ Chí Minh là một tên tha phương cầu thực; chứ không phải xuất dương tìm đường cứu nước như những nhà cách mạng ái quốc khác. Nó viết đơn khẩn khoản xin Thực dân Pháp vào học trường Thuộc Địa để trở thành mật thám. Cái xui xẻo cho Việt Nam là Pháp từ chối. Giá như Pháp cho nó làm mật thám, thì với cái tài làm tôi tớ (như nó đã làm tôi tớ cho Liên Xô, cho Tầu Cộng), nó sẽ diệt không còn một mống cộng sản ở Đông Dương.

Bản chất Hồ Chí Minh là thằng ăn cắp: Nó đánh cắp cái bí danh Hồ Chí Minh của nhà cách mạng Hồ Học Lãm; nó đánh cắp cuốn thơ “Ngục Trung Thư” của anh Tàu ở trong nhà tù Trung Hoa, rồi nhận là thơ của nó.

Hồ chí Minh là thằng ăn cướp: Nó bày trò “cải cách ruộng đất” cưỡng đoạt tài sản nhân dân để nuôi một bầy cán bộ hại nước hại dân.

Hồ Chí Minh là thằng bạc tình bạc nghĩa: Nó bán nhà cách mạng Phan Bội Châu cho Thực dân Pháp để lấy tiền bỏ túi. Ăn cơm nhà bà Nguyễn thị Năm – chủ hãng xe đò Cát Hanh Long – mòn răng để làm “cách mạng”, rồi nó ra lệnh cho bộ hạ giết chết ân nhân sau một màn đấu tố sỉ nhục. Dập liễu vùi hoa cô Nông thị Xuân chán chê rồi nó sai Bộ trưởng Công An Trần Quốc Hoàn giết chết. Giọt máu của chính nó là Nguyễn Tất Trung thì nó không nhìn nhận và giao cho Vũ Kỳ nuôi.

Hồ Chí Minh là thằng đểu, đạo đức giả: Nó hô hào “Đoàn kết! Đoàn kết! Đại đoàn kết! Thành công! Thành công! Đại thành công”, nhưng trong bí mật nó ra lệnh đàn em thủ tiêu những nhà ái quốc chống Thực dân Pháp như Trương Tử Anh, Lý Đông A, Huỳnh Phú Sổ, nhà văn Khái Hưng… Giống như anh đã tiết lộ trong hồi ký, anh được lệnh dẫn bộ đội đi bắt nhà văn hóa Phạm Quỳnh, hai cha con ông Ngô Đình Khôi, Ngô Đình Huân để thủ tiêu!

Hồ Chí Minh là thằng hèn, thằng bán nước. Nó không dám tự tay ký công hàm dâng biển đảo cho Tầu vì sợ lịch sử lên án, nhưng lại ra lệnh cho Thủ tướng Phạm văn Đồng ký gửi cho Quốc Vụ Viện Cộng Sản Tầu.

Qua điện thoại, em không thể kể ra hết những tội ác, những trò lưu manh của một thằng điếm chính trị. (Em xin lỗi anh, nhưng đó là sự thật lịch sử!).

Thật ra, thằng Hồ Chí Minh dù có ba đầu sáu tay cũng không thể tác hại đất nước Việt Nam để ngày nay dân mình lãnh hậu quả điêu đứng. Phải có sự nỗ lực tiếp tay của hàng ngũ trí thức đã mù quáng phục vụ nó. Hồ Chí Minh không hề giấu giếm chủ trương “trí phú địa hào, đào tận gốc trốc tận rễ”; thế mà rất đông trí thức không hề cảnh giác mình sẽ bị đào thải, bị ném vào sọt rác khi bị nó vắt hết nước, vẫn cúc cung phục vụ nó và tệ hại hơn nữa là luôn luôn tỏ lòng tôn kính đối với thằng đểu.

Hay tin bác sĩ Nguyễn Khắc Viện tuyên bố: “Vô sản không đáng sợ bằng vô học!” sau khi nhìn rõ thực tế, rồi hô hào làm cuộc cách mạng mới, em gọi điện thoại về Việt Nam trách anh Viện đi theo cộng sản đã là một sai lầm quá to lớn thì không thể hô hào ai theo mình làm cuộc cách mạng khác được nữa. Anh Viện bộc bạch: “Mình vì quá khao khát độc lập, tự do nên mình đã dấn thân theo cách mạng. Mình ngây thơ quá, cậu ạ!”. Em cười: “Không! Anh Viện không ngây thơ! Anh Viện học rộng, tài cao, nhưng anh Viện ngu! Một người đưa tay tuyên thệ trung thành với chủ nghĩa quốc tế, xin làm đàn em cho ngoại bang thì không thể đem lại độc lập cho nước nhà, vì bất cứ hành động nào cũng phải thi hành theo lệnh Đảng! Một chủ nghĩa gọi là chuyên chính thì làm sao có tự do?”. Trước câu vặn hỏi của em, anh Viện đã đuối lý, đành im lặng!

Em đã từng nói với anh Việt rằng năm 1945, nếu em đủ lớn, em sẽ tham gia mặt trận Việt Minh. Nhưng nếu em thấy được cái tàn ác, cái bất nhân của cộng sản là em rời bỏ hàng ngũ ngay. Năm lên mười tuổi, khi nghe tin anh Việt đánh tan hai binh đoàn Lepage và Charton, em đã tung quả đấm tay lên trời, lớn tiếng hoan hô Hồ Chí Minh, hoan hô Đặng văn Việt. Nhưng sau đó hai năm, em chứng kiến cảnh tượng mấy thằng du kích cộng sản chém bay đầu ông phu xe kéo tên Chu ở làng Phổ Nam, huyện Phú Vang, Huế và đập vỡ sọ một thiếu niên vì mặc chiếc áo sơ-mi trắng mà giắt hai cây bút nguyên tử màu xanh, đỏ ở túi áo nên bị nghi làm mật thám của Pháp, là em đã bắt đầu ghê tởm sự tàn ác của cộng sản. Lại thêm khi nghe tin bác Tham (anh bác Thượng) được Hồ Chí Minh đặt làm Chủ tịch Mặt trận Liên Việt Liên khu IV và bác Thượng (thân sinh của anh) được làm Bộ trưởng trong chính phủ Liên Hiệp do Hồ Chí Minh lập ra, đều bị đấu tố cho đến chết vào năm 1953 trong cải cách ruộng đất là em thề không bao giờ đội trời chung với cộng sản từ đó.

Em nhận thấy đa số hàng ngũ trí thức Việt Nam rất tồi. Một đứa con nít như em mà đã sớm nhận ra cộng sản là đáng ghê tởm. Trong khi đó những nhà trí thức, bằng cấp to, nhưng vẫn mù quáng phụng sự cái ác, cái gian trá, cái lưu manh. Kỹ sư Hồ Đắc Liên đã hậm hực phát biểu: “Được rồi! Dẹp xong giặc Pháp, tao sẽ thanh toán lũ cộng sản chúng mày”. Thế nhưng sau 1954, Hồ Đắc Liên lại làm Bộ trưởng trong chính phủ của Hồ Chí Minh ở Miền Bắc. Tạ Quang Bửu được nhiều người ca tụng là nhà trí thức cự phách tinh thông nhiều ngôn ngữ, nhiều ngành khoa học cũng làm việc ngày đêm bất kể bệnh hoạn để phụng sự cái đảng ác ôn; chứ không hề có chút động lòng trắc ẩn khi biết triết gia Trần Đức Thảo bị đảng bắt đi chăn bò trên núi hoặc thương cảm cho luật sư Nguyễn Mạnh Tường chỉ vì đọc một bài tham luận sau sai lầm cải cách ruộng đất mà bị bỏ đói, bị cách ly với tất cả mọi người. Em chỉ thắc mắc một điều là cuốn “Trại Súc Vật” của George Orwell mô tả xã hội cộng sản ra đời vào đầu thập niên 40’, thế mà tại sao những nhà trí thức tên tuổi tầm cỡ như các ông Trần Đức Thảo, Trần Đại Nghĩa, Đặng văn Ngữ… lại có thể nhắm mắt đi theo tên cộng sản Hồ Chí Minh thì thật quá lạ lùng!

Chẳng cần phải có một trình độ kiến thức rộng, bằng cấp cao để nhận biết cộng sản sẽ gây tai họa cho Đất Nước. Một cá nhân thôi, chứ đừng nói một đảng chính trị mà lấy câu “cứu cánh biện minh phương tiện” làm kim chỉ nam hành động là đủ tỏ ra vô đạo đức rồi, dù “cứu cánh” cao đẹp đến đâu! Huống chi Hồ Chí Minh là đứa đầy tham vọng cá nhân bất chính? Bằng cớ là nó giả danh Trần Dân Tiên để viết sách ca tụng chính nó! Người có lòng tự trọng và khiêm tốn không ai đi làm chuyện mờ ám, ngu dốt như thế! Ngoài ra, với cái chủ trương vô sản “bần cùng hóa” toàn dân thì làm sao nó có thể đưa quốc gia đến sự phồn thịnh, hạnh phúc? Hồ Chí Minh cai trị bằng chính sách khủng bố, tra tấn, bỏ tù ngay cả những người từng đi theo đảng nếu trong tư tưởng có chút hoài nghi về chủ nghĩa. Nó gieo rắc sự khủng bố triền miên khiến ai nấy đều nơm nớp lo sợ cho mạng sống của mình, tất nhiên nguyên khí quốc gia sẽ mất dần, cả nước đều chịu phận hèn. Đấy là mầm mống nẩy sinh nô lệ ngoại bang!

Một nhà văn, nhà báo khí phách – cụ Phan Khôi – báo động hiểm họa của chủ nghĩa cộng sản thì có những người mệnh danh “trí thức” như nhà văn Nguyễn Công Hoan, nhà văn hóa Nguyễn Đổng Chi (thân sinh giáo sư Nguyễn Huệ Chi, hiện là trang chủ trang mạng bauxitevn) đã mạt sát, chửi rủa cụ Phan Khôi một cách tàn tệ, thì làm sao một kẻ hậu sinh  như em không khinh miệt cái hạng “trí thức cỏ đuôi chó” bợ đỡ người cầm quyền một cách hèn hạ, đốn mạt ấy?

Ở Miền Nam, mặc dầu cụ Hoàng văn Chí đã xuất bản cuốn “Trăm Hoa Đua Nở Trên Đất Bắc” từ năm 1959, tường thuật đầy đủ sự đàn áp dã man của cộng sản đối với phong trào Nhân Văn, vẫn không mở mắt nổi bọn trí thức “chồn lùi” (chữ của nhà báo Chu Tử), bọn gian manh đội lốt tu sĩ. Chúng lớn tiếng đòi đuổi Mỹ, đòi hòa bình bằng mọi giá mà không hề có một lời lên án bọn xâm lăng Miền Bắc. Chỉ có những thằng ngu mới không biết Mặt Trận Giải Phóng Miền Nam là công cụ của cộng sản Miền Bắc thôi! Cái tai họa cộng sản xảy ra trên đất nước ta hôm nay là vì bọn mang danh trí thức có bằng cấp cao, nhưng lùn về trí tuệ nên bị thằng Hồ Chí Minh và bè đảng đánh lừa mà không chịu tỉnh ngộ, lại còn mắc chứng bệnh khiếp nhược, hễ mở mồm ra phê phán tệ tham nhũng cửa quyền hiện nay thì lập tức đem lời dạy của thằng điếm chính trị Hồ Chí Minh ra để làm bia đỡ đạn!

Thưa anh Việt quý mến,

Em đề nghị anh nên khuyên những đồng đội cũ của anh từ nay đừng bao giờ xưng mình là “lão thành cách mạng”, vì em nghĩ rằng họ không hiểu ý nghĩa đích thực của hai chữ “cách mạng”. Cách mạng là thay đổi một tình trạng hủ bại, thoái hóa sang một tình trạng tốt đẹp, tân tiến và văn minh hơn. Mang danh nghĩa giải phóng dân tộc thoát khỏi vòng nô lệ Thực dân, Đế quốc, nhưng cộng sản Việt Nam đã biến cả nước thành nhà tù, thành trại súc vật thì danh giá gì mà những người kháng chiến cứ khoe thành tích đánh Tây, đuổi Mỹ? Dưới thời Tây đô hộ, nước ta còn có báo chí tư nhân. Dưới thời chiến tranh Mỹ – Ngụy, Miền Nam còn có văn nghệ sĩ phản chiến sống tự do. Các cụ “lão thành” do ngu muội bị thằng Hồ Chí Minh đánh lừa, đã không tỏ ra ân hận vì từng nhúng tay vào máu đồng bào, lại tự hào về cái quá khứ vẻ vang hoang tưởng của mình thì bọn cầm quyền khốn kiếp này còn ngự trị trên ngai vàng nhiều năm nữa!

“Các Cụ” phải biết xấu hổ trước các anh thư như: Nguyễn Phương Uyên, Phạm Thanh Nghiên, Tạ Phong Tần, Huỳnh Thục Vy, Lê Thị Công Nhân, Mẹ Nấm Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Trịnh Kim Tiến, Nguyễn Hoàng Vi, Trần Thúy Nga… Tại sao ư? Vì họ là đàn bà, con gái mà dám hiên ngang xuống đường chống lại cường quyền hèn với giặc ác với dân, bất chấp bị tù đày tra khảo; trong khi “Các Cụ” từng vỗ ngực tự hào “quyết tử để dân tộc quyết sinh”, mà nay chỉ dám ngồi nhà viết dăm ba cái kiến nghị vớ vẩn, rồi mang lời dạy của “Bác Hồ” ra làm bia đỡ đạn, mặc dầu thâm tâm cũng biết những lời dạy của Hồ Chí Minh chỉ là lẻo mép tuyên truyền; chứ không thực. Xưa kia “Các Cụ” tranh đấu nhưng cha mẹ, vợ con, thân nhân của “Các Cụ” không bị bọn cầm quyền đánh đập, bỏ tù như những nhà tranh đấu hiện nay là đủ thấy họ anh hùng hơn “Các Cụ” rất nhiều. Thằng Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng mắng “các Cụ” thoái hóa về đạo đức và nếp sống thì “các Cụ” lặng thinh, im thin thít. Đợi tới lúc chàng tuổi trẻ Nguyễn Đức Kiên lên tiếng phản pháo thì “Cụ” Nguyễn Trọng Vĩnh mới dám viết đôi lời khen ngợi chàng thanh niên bằng giọng kẻ cả lão thành!

Hồ Chí Minh, một tên chính trị hoạt đầu, lưu manh, dùng chiêu bài “Độc Lập, Tự Do, Hạnh Phúc” dựng lên một bộ máy cai trị độc tài, khát máu, tiêu diệt hàng ngũ trí thức khiến cho nhân tài có khí phách mất dần; chỉ còn lại một bầy dốt nát, vô học, vô nhân cách, man rợ bước lên địa vị lãnh đạo như tên phu hỏa xa Lê Duẩn, tên hoạn lợn Đỗ Mười, tên cai đồn điền cạo mủ cao su Lê Đức Anh… mà thôi. Bác sĩ Nguyễn Khắc Viện sau khi mở mắt mới thốt lên câu “Vô sản không đáng sợ bằng vô học”, thì đã quá muộn. Nói tóm lại, Mùa Thu năm 1945, sở dĩ Hồ Chí Minh cướp được chính quyền từ tay cụ Trần Trọng Kim là vì những người yêu nước không biết sự lưu manh, gian ác của giống “cỏ cộng sản” (chữ của cụ Phan Khôi). Giá như cụ Kim nghe lời đề nghị của viên Đại sứ Nhật Bản để cho quân Nhật tiêu diệt toàn bộ đám cộng sản ấy thì sẽ không có cuộc Cách Mạng Mùa Thu. Giá như không có bọn trí thức “chồn lùi”, bọn tu sĩ và bọn nằm vùng ở Miền Nam làm tay sai cho cộng sản Miền Bắc thì chẳng thể nào Miền Bắc xâm lăng được Miền Nam.

Thưa anh Việt quý mến của em,

Theo sách Hồ Chí Minh Sinh Bình Khảo của tác giả Hồ Tuấn Hùng, Hồ Chí Minh là Hồ Tập Chương, người Đài Loan được Mao Trạch Đông ra lệnh đóng vai Nguyễn Ái Quốc đã chết từ năm 1932. Thực hư thế nào, chúng ta không cần xét đến. Chỉ cần biết Hồ Chí Minh lúc sống thì luôn luôn mặc bộ quần áo đại cán giống như Mao Trạch Đông; khi lâm chung thì trối trăn sẽ đi gặp Karl Marx, Lenin. Do đó, nó không còn là người Việt Nam nữa. Với địa vị một nhà lãnh đạo, từ thể xác đến tâm hồn, Hồ Chí Minh là kẻ vọng ngoại (Trung Cộng), lại có chủ trương tiêu diệt nguyên khí quốc gia bằng cách sát hại người trí thức có khí phách, anh hùng, yêu nước thì chúng ta không ngạc nhiên khi chứng kiến bọn “Côn An” ngày nay đánh đập, bỏ tù những thanh niên nam nữ biểu tình chống Trung Cộng. Những thằng lãnh đạo cộng sản kế thừa bắt buộc dân ta phải noi gương đạo đức và học tập tư tưởng Hồ Chí Minh – một thằng bán nước – thì chúng nó phải làm theo cách đàn áp mà Hồ Chí Minh đã làm thôi!

to-haiTheo em, những ai nếu còn có lòng yêu nước Việt Nam thì phải ngưng ngay cái trò sùng bái Hồ Chí Minh. Vì như thế là mâu thuẫn: một mặt đòi bảo vệ đất đai biển đảo, chủ quyền quốc gia; mặt khác lại tôn vinh một tên bán nước. Anh Việt đừng bắt chước loại nhạc sĩ bất hiếu Phạm Tuyên, có cha là Phạm Quỳnh bị Hồ Chí Minh giết, lại trơ trẽn làm bài hát “Như Có Bác Hồ Trong Ngày Vui Đại Thắng” sau ngày xâm chiếm Miền Nam. Hãy bắt chước cái dũng của nhạc sĩ Tô Hải dám nhận mình sai lầm vì đã bị Hồ Chí Minh đánh lừa mà đi theo cộng sản!

Bao lâu cái xác Hồ Chí Minh còn nằm chình ình giữa Quảng trường Ba Đình, còn những kẻ vái lạy con ác quỷ Hồ Chí Minh thì lũ quỷ sứ cầm quyền còn tác oai tác quái, hoành hành trên xứ sở của ta. Hồ Chí Minh đã dâng Việt Nam cho Tàu Cộng rồi!

Vì quá uất ức, đau lòng trước bao nỗi oan khiên mà người dân ta phải gánh chịu hàng ngày, em đành nặng lời đối với một xác chết. Không ai có thể thay đổi quá khứ, em rất hiểu điều đó. Hồ Chí Minh đã chết, đã thuộc về quá khứ, nhưng tội ác của nó đối với dân tộc Việt Nam hãy còn đó và được bọn đồ tử đồ tôn của nó thi hành một cách tàn bạo triệt để hơn, thì không lý do gì lại cứ lải nhải ca tụng nó là nhà giải phóng dân tộc. Em thách thức bất cứ ai có thể chứng minh Hồ Chí Minh đã làm một điều gì tốt cho dân tộc Việt Nam.

Em khẩn khoản xin anh Việt kể từ nay đừng bao giờ đem lời dạy của Hồ Chí Minh ra dẫn giải trong các bài viết của mình. Vì tình gia tộc, vì nghĩa đồng bào, em không thể tha thứ cho kẻ đã giết chết hai ông bác của mình nói riêng và hàng trăm vạn nạn nhân vô tội nói chung, nhất là tội ác đó còn hoành hành.

Ca tụng Hồ Chí Minh là nguyền rủa dân tộc Việt Nam!

© Bằng Phong Đặng Văn Âu

© Đàn Chim Việt

 

49 Phản hồi cho “Đem tâm tình viết lịch sử: Lại chuyện nhà với chuyện nước non”

  1. says:

    Đây là bức thư giảì bày hay nói chuyện tâm tình của một “ngụy quân” gởi cho người anh theo CS từ những ngày đầu kháng chiên chống Pháp. Và nêu đoán không lầm thì người em,năm 54 ở Hànôi đã theo gia đình DI CƯ vô Nam,không đợi kip hay không kịp đợi người con ,ngươi anh cã từ chiến khu trở về. Mãi sau năm 75 họ mới có cơ hôi găp nhau.Đều đã lớn ,đã già ho bàn QG/CS trong tình gia đình tương kính nể nang nhau như là họ nói với nhau về Qg (ngươi em) va cs(người anh) bầng cái tâm trong sáng ,vô tư ,bảng cái tình cảm anh em cật ruột sau bao năm xa cách.Không thuyết phục nhưng mỗi bên đều có suy nghĩ của mình..Chĩ vậy thôi vì chién tranh đã kết thúc phe thăng phe thua đã rỏ rệt .Cho nên tựa đặt cho bài này quá lớn,quá phô trương.’Đem tâm tình viết lịch sử.” Mà lich sữ là môt chuổi biến thiên dài và lâu từ nhũng quákhứ của cả môt dan tọc một đất nước…Vã lai cái tựa đề này kẻ góp ý nhớ dả được đọc cuón sach in năm 75 của nhà văn cũng la đãng viên của một đãng qg,trong đó ong ta viết nhưng gì xãy ra có nhũng đãng phái QG /Cs bằng cái tâm,cai tình với QG/DT của nhưng thanh niên vào giửa thâp kỹ 30…Cho nên bài viết của ĐVA này là một tâm tình vơi người anh cả của mình theo cs và nay 90 tuối biết nhận cái sai của đãng và của minh,và có thê nhìn QG qua một cái nhìn khac ,chính xác hơn ,nhưng thiếu dũng khi để phê phán đãng ,để bỏ đãng.Điều này cũng dể hiểu
    vì không ai đem công nghiệp của mình gầy dựng được ,bỏ đi mà còn găp khón khó như trần độ ,nguyên hộ…
    Đọc ĐVA dù sao cũng thấy rỏ lập trường dứt khoát của anh.
    Và tin rằng vơi nhiều người nhu anh sẻ thuyểtphuc anh em bà con ,bạn bè ,thân bằng quyên thuộc trong đãng ,trong quân đôi ,trong CA,trong cac thế hệ sinh sau 75
    hiểu QG/CS ,hiểu đúng hcm và đãng csvn tay sai quôc té ,hiễu “cái họa mất nước”vễ tay tau cộng hay đúng hơn cái sự hèn nhát với kẻ thù .cái tan ác với dân của cai đãng mafia csvn bây giờ mà vùng lên ,theo tiếng gọi của hồn thiêng sông núi,lất đổ bon cs vn,dưa vn vào khúc rẻ mới ,tụ do dân chủ nhân quyền như các nuớc không cọng sản trên thế giới…
    (H)

  2. NgườiViễnXứ says:

    Bà con có thấy gì không?

    Đã thấy tiếng chó sủa văng vẳng rồi đấy! Hình như bày chó săn và các đòng chí (DLV) đã được mở cửa chuồng để tấn công ông Bằng Phong Đặng Văn Âu?

  3. Theo Theo says:

    Ông ấy dốt nát hèn mà ông ấy là người sáng lập ĐCS Pháp, hai mấy tuổi, ông ấy làm chủ tờ báo TIẾNG PHÁP giữa Paris hoa lệ – bôn ba kiếm ăn mà làm những việc ấy ah; ông ấy dốt nát mà lãnh đạo dân nghèo dành lại chính quyền từ tay td Pháp và tay sai, ai chỉ đạo nhân đánh đuổi pháp chạy như chó khắp các chiến trường miền bắc từ 46 đến 54; ai quân tử đã thả cho con chien Diệm vào Nam rồi D lại trở mặt – ko dám làm Tổng tuyển cử, chia rẽ đất nước..dẫn đến chiến tranh nam -bắc; ai chỉ đạo nhân dân đập giặc Mỹ hùng mạnh cùng bè lũ tay sai Vatican, ngụy quyền SGN? nếu ông Hồ độc ác ích kỷ thì ông ấy lấy về thân ông ấy cái gì? các vị là tay sai Pháp Mỹ, bị người VN đánh đuổi, các vị mất người tài trợ, mất bầu sữa nên các vị cay cú thôi mà, có gì lạ đâu!!!

    • Kẻ Giác Ngộ says:

      Ông có thể dẫn chứng: “ông ấy là người sáng lập ĐCS Pháp, hai mấy tuổi, ông ấy làm chủ tờ báo TIẾNG PHÁP giữa Paris hoa lệ” được không?

      Theo vi.wikipidia: http://vi.wikipedia.org/wiki/H%E1%BB%93_Ch%C3%AD_Minh

      “HCM lấy tên Văn Ba, lên đường sang Pháp với nghề phụ bếp trên chiếc tàu buôn Đô đốc Latouche-Tréville, với mong muốn học hỏi những tinh hoa và tiến bộ từ các nước phương Tây. Ngày 6 tháng 7 năm 1911, sau hơn 1 tháng đi biển, tàu cập cảng Marseilles, Pháp. Tại Marseilles, ông đã viết thư đến Tổng thống Pháp, xin được nhập học vào Trường Thuộc địa (École Coloniale), trường chuyên đào tạo các nhân viên hành chánh cho chính quyền thực dân, với hy vọng “giúp ích cho Pháp”. Thư yêu cầu của ông bị từ chối và được chuyển đến Khâm sứ Trung Kỳ ở Huế.[31] Ở Pháp một thời gian rồi ông qua Hoa Kỳ. Sau khi ở Hoa Kỳ một năm (cuối 1912-cuối 1913), ông đến nước Anh làm nghề cào tuyết, đốt lò rồi phụ bếp cho khách sạn, học tiếng Anh, và ở London cho đến cuối năm 1916[32]. Một số tài liệu trong kho lưu trữ của Pháp và Nga cho biết trong thời gian sống tại Hoa Kỳ, ông đã nghe Marcus Garvey diễn thuyết ở khu Harlem và tham khảo ý kiến của ​​các nhà hoạt động vì nền độc lập của Triều Tiên.[32] Cuối năm 1917, ông trở lại nước Pháp, sống và hoạt động ở đây cho đến năm 1923.”

      Nguyễn Ái Quốc (HCM) nói với các đại biểu của Đảng Cộng sản Pháp: “Tôi không hiểu bất cứ điều gì về chiến lược, thủ thuật hành động và tất cả những từ ngữ đao to búa lớn mà các ông dùng, nhưng tôi hiểu một điều rất đơn giản: Quốc tế Thứ 3 quan tâm rất nhiều tới vấn đề thuộc địa. Các đại biểu của Quốc tế Thứ 3 hứa sẽ giúp các dân tộc thuộc địa đang bị áp bức giành lại tự do và độc lập. Các thành viên của Quốc tế thứ 2 không nói một từ về số phận của các vùng thuộc địa

      Điều này chứng minh rằng; HCM không phải là “sáng lập ĐCS Pháp”, sau khi thất bại trên đường công danh, ông ta đã đi học làm tay đồ tể từ Đệ Tam quốc tế cộng sản, đem CNCS về giết hại dân mình!

      Ông hãy đọc cho kỹ, nghĩ cho sâu, đừng vội nói theo theo những lời tuyên truyền của VC sẽ bị teo não thúi đầu nghe chưa?

    • Builan says:

      LAỊ một con KẸT vừa tập noí được mấy câu
      HẠ BỘ cuả HQL, ăn mấy thứ cuả ĐTH – THR ói ra , rồi thì ợ lên nhai lại ! Thương thay !

      Kính biếu ACE một cái kinh chiêu iêu _ Tìm đường ra khoỉ cái hang PacBo

      Hồ Chí Minh toàn tập 1 giờ 48 phút. Lịch Sử Chính Xác Chủ Tịch

      https://www.youtube.com/watch?feature=player_embedded&v=DWFkArRMfSw#at=154

  4. Copy says:

    Sói Làm Báo: nghe quen quá, với mấy lời giới thiệu to tát nhưng đọc nội dung thì cũ mèm lặp đi lặp lại hoài, đa số là mấy ý lầy từ mấy cái bài của vẹt Bùi Tín. Tất cả chỉ có vậy, nhai đi nhai lại cũng chả có thêm tý nước nào vọt ra. NHưng VN là 1 nước tự do, mỗi người mỗi nhóm người có quyền nghĩ và nói khác nhau, chỉ mong các đồng bào công giáo “yêu nước” nghe người ta bình phẩm về chúa về Vatican hay đ mẹ thì đừng có nóng lên nha, đừng có xóa comment nha. Những cái xấu của ông hồ chả bằng 1 góc của chúa đâu mà!!!!

  5. lethan says:

    Nhờ Bác và Đảng Việt cộng, gái Việt rẻ như bèo với giá chỉ 100 đô la !

    Dưới đây là tóm tắt bài viết ngày 12/8/2013 về phóng sự của đài truyền hình Bon về thị trường “nhập khẩu” cô dâu Việt Nam :

    Đài truyền hình tiếng Anh ở Trung Quốc BON tức Blue Ocean Network vừa có phóng sự về thị trường “nhập khẩu” cô dâu Việt Nam trong mục Góc Người Tiêu Dùng.

    Cái giá để cưới một cô dâu Việt Nam là rẻ mạt đối với đàn ông Trung Quốc so với cưới một cô dâu cùng quốc tịch, Đài này nhận định.

    ‘Ế ẩm’

    Phóng sự có độ dài 4’30″ với tựa đề ‘Đàn ông Trung Quốc nhập khẩu cô dâu Việt Nam’ được phát vào thứ Sáu ngày 9/8 trong chương trình ‘Góc Người Tiêu Dùng’ của Đài truyền hình BON – Đài truyền hình tiếng Anh tư nhân đầu tiên ở Trung Quốc.

    Theo BON, hiện nay Trung Quốc có đến 11 triệu đàn ông chưa lấy vợ trong độ tuổi từ 30 đến 39.
    Những người thuộc dạng này được xã hội Trung Quốc gọi là ‘độc thân ế ẩm’ (leftover singles).
    Do sức ép từ gia đình phải lấy vợ, những người đàn ông ‘ế ẩm’ này phải ra nước ngoài để tìm cô dâu, đặc biệt là ở Việt Nam, Đài BON nhấn mạnh.

    Lý do Việt Nam trở thành một quốc gia xuất khẩu cô dâu được đàn ông Trung Quốc ưa chuộng là vì ở đây ‘cứ 3 đàn ông thì có đến 5 phụ nữ’, theo phóng sự.

    “Chỉ cần bỏ số tiền mua vài chiếc Iphone là có thể mua được cô dâu Việt. Các nhà môi giới này thậm chí còn cung cấp dịch vụ hậu mãi phòng khi cô dâu bỏ trốn. Quá hời.”

    Tuy nhiên, lý do chính là ‘chênh lệnh giá quá lớn’ giữa cô dâu Việt Nam và cô dâu Trung Quốc.
    Theo đó, chi phí để cưới vợ ở Trung Quốc có thể lên đến hơn 300.000 Mỹ kim, tức gần 6 tỷ đồng Việt Nam, trong khi để cưới một cô dâu Việt thông qua môi giới, đàn ông Trung Quốc chỉ cần bỏ ra chưa tới 5.000 Mỹ kim, tức khoảng 100 triệu đồng.

    Một số cư dân mạng Trung Quốc viết: “Chỉ cần bỏ số tiền mua vài chiếc Iphone là có thể mua được cô dâu Việt. Các nhà môi giới này thậm chí còn cung cấp dịch vụ hậu mãi phòng khi cô dâu bỏ trốn.

    Quá hời.”

    Chi phí để cưới một cô dâu Việt – bao gồm tiền đám cưới, tiền trả cho nhà gái và lệ phí nộp cho nhà môi giới – tất cả cộng lại vẫn quá rẻ, BON cho biết.

    Theo đó, trước đám cưới, chú rể Trung Quốc sẽ trả cho nhà gái khoảng vài trăm đô la.

    Còn tiệc cưới ở Việt Nam chỉ tốn khoản 2.000 đô la. Đám cưới xong, chú rể được phép đưa cô dâu về Trung Quốc.

    Một công dân mạng bình luận: “Tôi nghe nói nhiều gia đình ở Việt Nam chỉ đòi có 100 đô la. Mặc dù vậy, 100 đô đã là một số tiền lớn đối với họ.”

    Buôn người?

    Chỉ riêng tại thành phố Long Nham, tỉnh Phúc Kiến, trong những năm vừa qua đã tiếp nhận trên 2.000 cô dâu Việt, phóng sự cho biết.

    Những cô dâu được các nhà môi giới chọn chỉ trong độ tuổi từ 18 đến 25. Các nhà môi giới dạng này nhan nhản ở trên mạng và ngoài thị trường.

    Đa phần các cô dâu Việt này một chữ tiếng Hoa bẻ đôi cũng không biết.

    Cũng theo BON, tỷ lệ cô dâu Việt bỏ trốn lên đến 25%. Những cô dâu nào vẫn gắn bó với chồng thì phải ở cùng chồng ở Trung Quốc ít nhất 5 năm thì mới được xem xét quyền cư trú lâu dài, còn không hàng năm phải đi xin lại thị thực.

    Nhiều người dùng Internet thì nhận ra rằng các cuộc hôn nhân xuyên biên giới này thực chất là hành động ‘buôn người’.

    Một người nhận định: “Hôn nhân là phải có tình yêu. Hai vợ chồng sẽ phải ăn đời ở kiếp với nhau. Đằng này là sự kết hợp không có tình yêu giữa những người thậm chí còn không nói chuyện được với nhau.”

  6. Người Việt Houston says:

    Cộng đồng người Việt sống ở Mỹ và các nước khác có nét đặc trưng là sống phần đông là quy tụ, đó là bản sắc của nền văn hoá lúa nước, làng, xóm. Điều này ảnh hưởng đến mọi sinh hoạt của người dân cũng như trong giới trí thức, văn nhệ sĩ, truyền thông, báo chí. Sự bùng nổ về phát triển phương tiện truyền thông điện tử đã có một tác động to lớn đến mọi thành viên trong cộng đồng di cư này. Có nhiều tờ báo nhân danh tự do ngôn luận, thông tin đa chiều, đăng những bài viết tuyên truyền xuyên tạc nhục mạ dân tộc Việt Nam, thoá mạ những thành quả tiến bộ của nhân dân trong nước đạt được. Điều này đã xúc phạm đến tâm tư, tình cảm của người Việt Nam trong nước. Trình độ hiểu biết và ý thức về tự do của họ là con số không,cho nên họ không cần biết đến tập thể hay cộng đồng nghĩ như thế nào về họ. Họ cứ khoác lác, cao giọng chống cộng bừa bãi vô tội vạ nhân danh và vi phạm những thứ mà những người chân chính đang cố gắng phấn đấu trên con đường mưu cầu hạnh phúc .

    Chúng ta thử làm một cuộc khảo sát chớp nhoáng trên các trang báo mạng, blog, facebook của cờ vàng cực đoan thì ôi thôi nếu là một người có lòng tự trọng sẽ choáng váng bởi các ngôn từ hạ đẳng nhất, bẩn thỉu nhất. Phạm vi chửi “oanh tạc” không giới hạn, chửi từ lãnh đạo quốc gia cho tới thường dân, chửi từ người sống cho tới người chết, chửi liên lục địa, thà chửi nhầm còn hơn bỏ sót, chỉ cần một giọng cất lên thì ôi thôi nạn nhân sẽ lãnh đủ bề hội đồng của cờ vàng chống cộng cực đoan này. Những từ như thằng, tên, thằng chó, lũ, bọn họ, mấy tên, bọn này, cái đám bú…c, con đĩ kia, mặt l… thằng bưng bô…chưa hết, họ tìm những cụm từ bẩn thỉu nhất, độc ác đến tột đỉnh để mạt sát đối thủ như đồ ăn cứt chó, liếm đít cộng sản, chó má, ngu, tên vô liêm sỉ, con giun, con sán lải, con bò vàng, lũ đầu trâu mặt ngựa, mặt người nhưng óc chó .v.v. Ngón đòn độc chiêu nhất cực kỳ hiệu quả dễ dàng và thông dụng nhất hiện nay là vu cáo người ta là Cộng sản nằm vùng, chụp lên đầu người ta cái nón cối.
    AmariTX

    • Trực Ngôn says:

      Những từ như thằng, tên, thằng chó, lũ, bọn họ, mấy tên, bọn này, cái đám bú…c, con đĩ kia, mặt l… thằng bưng bô…chưa hết, họ tìm những cụm từ bẩn thỉu nhất, độc ác đến tột đỉnh để mạt sát đối thủ như đồ ăn cứt chó, liếm đít cộng sản, chó má, ngu, tên vô liêm sỉ, con giun, con sán lải, con bò vàng, lũ đầu trâu mặt ngựa, mặt người nhưng óc chó .v.v. Ngón đòn độc chiêu nhất cực kỳ hiệu quả dễ dàng và thông dụng nhất hiện nay là vu cáo người ta là Cộng sản nằm vùng, chụp lên đầu người ta cái nón cối“.

      @ Người Việt Houston

      Tôi cũng ngao ngán lắm với những từ ngữ trên đây! Thông thường, những người có chút học thức thì ai cũng kinh tởm những từ ngữ này, và cũng chẳng ai muốn dùng đến nó.

      Thế nhưng, đối với những thành phần bưng bô, bợ đít cho CSVN thì những lời chửi rủa này rất xứng đáng. Không có lửa làm sao có khói? Đâu có ai thừa hơi rỗi sức để đem mũ chụp lên đầu người khác!

      Có những kẻ khi về VN thì ti toe năng nổ, nâng bi nịnh hót CSVN một cách thô bỉ và vô liêm sỉ, khi hành động như thế là tự đội mũ cối lên đầu mình, nhưng khi người ta chỉ cho biết thì lại la rống lên: Đừng vu khống, chụp mũ!

      Rõ khổ! Đâu có ai chụp mũ VC cho các vị đâu, cái MŨ ấy là do chính các vị đã tự chụp lên đầu khi cúi khom mình nịnh hót nâng bi CSVN đó mà!

      Nếu không tin, Người Việt Houston cứ hỏi ông Al Hoàng Duy Hùng và Nguyễn Phương Hùng thì biết!

    • noileo says:

      “Ăn cưt Tàu”, “hửi rắm tây” là những phát kiến ngôn ngữ của bác Hồ chí Minh, cha già của bọn trí thức cộng sản chân chính tim đỏ thẻ đỏ bắc kỳ, của bọn trí thức 19-5, của bọn trí thức minh triết Hồ chí minh.

      ngày 2-9-1945 khi đọc diễn văn nhậm chức Vua kiểu mới, aka “chủ tịch nước”, Hồ chí Minh đã thề hứa giữ gìn nền độc lập của VN do Hoàng Đế Bảo Đại để lại.

      Nhưng chưa đầy 7 tháng sau đó, sau cuộc phản bội tháng 8, cướp chính quyền VN, đặt chính quyền VN vào tay bọn cộng sản với ý đồ thiết lập một nhà cầm quyền cộng sản tại VN bành trướng chủ thuyết Mác Lê tội ác vào VN,

      Hồ chí Minh và bọn cộng sản VNDCCH Võ Nguyên Giáp, Phạm văn đồng, chuyên gia ký văn tự bán nước, đã phản bội lời thề, đã ký với Pháp bản văn tự ban nước ngày 6-3-1946 đặt VN vào vòng “Liên Hiệp Pháp”, đặt zVN vào vòng nô lệ Pháp lần thứ 2.

      Để biện minh cho hành động phản quốc kể trên, Hồ chí Minh nói “thà hửi rắm tây còn hơn ăn cứt tàu”

      Sau khi thất bại trong cuộc hửi rắm tây để mong được Tây cho Hồ cở lại hà nội, khiến Hồ chí Minh phải bỏ Hà nội lên rừng, thì ngay sau khi Mao cộng chiếm trọn Hoa lục năm 1949, Hồ chí Minh đã mở cửa biên giới Việt Hoa đón giặc tàu vào VN.

      Bằng hành động trên, Hồ chí Minh và bọn cộng sản VNDCCH đê tiện đã phản lại lời nghiêm huấn của tổ tiên Việt nam: nghiêm cấm rước giặc tàu vào VN

      Nói tóm lại, “hửi rắm tây ” hay “ăn cứt tàu”, bác Hồ chí Minh đều hửi, đều ăn đều làm tuốt tuồn tuột, miễn sao bác Hồ chí minh đuọc cái chức “chủ tịch nước”,

      “Cứu cánh biện minh cho phương tiện”, bác Hồ chí Minh và bọn cộng sàn VNDCCH vong bản ngoại lai tay sai tàu cộng noi the, nghia la, dù những hành động tội ác của bác Hồ chí Minh và bọn cộng sàn VNDCCH vong bản ngoại lai tay sai tàu cộng có đem lại bao nhiêu tang thương cho đất nước dân tộc VN, bác Hồ chí Minh và bọn cộng sản VNDCCH vẫn cứ làm, miễn sao bác Hồ chí Minh đạt đuọc cái tham vọng quyèn lực bệnh hoạn của mình, làm chủ tịch nước Việt nam cộng sản

Leave a Reply to Theo Theo