Đồng Phụng Việt: Tôi hoang mang tợn
Kính các bác,
Vài ngày qua, theo dõi tin tức trên hệ thống truyền thông nước nhà về vụ ông Phạm Qúy Ngọ, Thượng tướng, Thứ trưởng Công an, tôi hoang mang tợn.
Nghe bên này, ngóng bên kia, dẫu thiên hạ đã lý giải đủ kiểu nhưng tôi vẫn không hết băn khoăn.
Căn cứ vào vô số các quyền mà theo lệnh các bác, Quốc hội, Chính phủ đã liệt kê trong vô số văn bản quy phạm pháp luật, tôi viết thư này, nhờ các bác giải thích để tôi và nhân dân trong nước không bị dư luận xấu bên ngoài kích động, niềm tin vào Đảng, Nhà nước vốn đã chẳng còn bao nhiêu lại thêm phần suy giảm.
Chẳng là theo tờ Thanh Niên thì ông Trương Việt Toàn, Thẩm phán Tòa án Hà Nội, người công bố quyết định khởi tố vụ án “làm lộ bí mật nhà nước”, khi ngồi xử sơ thẩm Dương Tự Trọng và đồng bọn “tổ chức cho người khác trốn đi nước ngoài”, vừa mới tuyên bố các bác sẽ cho đình chỉ vụ án “làm lộ bí mật nhà nước”, do ông Ngọ đã mệnh một.
Cho đến giờ, từ lời khai của ông Dương Chí Dũng, hệ thống bảo vệ pháp luật của chúng ta chỉ mới khởi tố vụ án vừa kể, chứ chưa khởi tố bị can nào.
Tuy đúng là ông Ngọ đã chết nhưng khoản 7 điều 107 của Bộ Luật Tố tụng hình sự quy định, chuyện đình chỉ vụ án chỉ có thể thực hiện nếu người chết là “người thực hiện hành vi nguy hiểm cho xã hội”. Vậy thì căn cứ vào đâu để xác định ông Ngọ là “người thực hiện hành vi nguy hiểm cho xã hội” mà dự tính đình chỉ vụ án?
Chuyện nhận tiền hối lộ, bao che, che không xong thì mật báo cho bi can trốn, rõ ràng là những “hành vi nguy hiểm cho xã hội” nhưng vì sao ông Ngọ biết “quyết định của Bộ Chính trị” để mật báo thì chưa được làm rõ.
Chưa được làm rõ chứ không phải là không thể làm rõ. Theo tôi, vấn đề là các bác có muốn làm rõ hay không mà thôi.
Trong phiên xử Dương Tự Trọng, Dương Chí Dũng không chỉ khai về ông Ngọ. Các lời khai còn có một số chi tiết liên quan đến ông Trần Đại Quang, Đại tướng, Bộ trưởng Công an. Ông Quang đồng thời còn là Ủy viên Bộ Chính trị. Vậy thì càng cần phải làm rõ để bảo vệ uy tín của Bộ chính trị cũng như khẳng định quyết tâm chấn chỉnh, xây dựng Đảng trong sạch, vững mạnh của các bác là thật, không phải nói chỉ vì… cần tuyên bố.
Ông Ngọ tuy đã chết nhưng các điều tra viên điều tra vụ ông Dương Chí Dũng chưa kịp… chết! Chẳng phải ông Dũng đã khai với Tòa là ông ta đã từng khai những điều tương tự với các điều tra viên nhưng ngay sau đó bị “ép” phải viết thư xin lỗi vì đã vu cáo ông Ngọ đó sao? Ông Quang, người trực tiếp theo dõi, chỉ đạo chẳng lẽ “thiếu trách nhiệm” tới mức không biết những tình tiết này? Gọi, hỏi các điều tra viên xem họ đã báo cáo tiến trình điều tra với những ai và đã làm theo lệnh ai chắc ra ối chuyện hay?..
Nhân chuyện này, xin nhắc thêm một chuyện mà tôi tin, chính các bác cũng chẳng lạ gì. Đó là những tố cáo kèm bằng chứng về việc ông Quang làm giả hồ sơ, khai giảm tuổi để ngồi lại lâu hơn, trèo lên cao hơn. Qua Internet, dân đã biết hết nhưng vẫn không thấy các bác kết luận. Tôi nghĩ để càng lâu, càng nguy hiểm. Những chuyện như vậy, không cần các thế lực thù địch, phản động, kích động, lôi kéo, dân vẫn nghi lãnh đạo Đảng bao che cho nhau từ chuyện nhỏ tới chuyện lớn. Muốn bao là một chuyện nhưng che được hay không lại là chuyện khác. Chẳng phải tự nhiên mà dân gian thường bảo: “Dĩ dzãng dơ dáy dễ dầu gì giấu diếm”.
Cũng trong vụ ông Ngọ, một ngày trước khi có tin ông ấy chết, ông Phạm Anh Tuấn, Phó Ban Nội chính của Ban Chấp hành Trung ương Đảng, tuyên bố: “Có một số ý kiến đề xuất tạm đình chỉ công tác của ông Ngọ”.
Sau hơn một tháng mà tiến trình của vụ án “làm lộ bí mật nhà nước”, vốn nằm trong chuỗi “đại án”, nhằm chứng tỏ quyết tâm xây dựng Đảng trong sạch, vững mạnh, chỉ đạt được mức “có một số ý kiến đề xuất tạm đình chỉ công tác của ông Ngọ” khiến tôi tự hỏi quyết tâm chấn chỉnh, xây dựng Đảng trong sạch, vững mạnh của các bác lớn tới cỡ nào? Chưa kể cũng theo lời ông Tuấn thì Bộ Chính trị các bác chưa quyết định gì cả (?).
Dẫu ông Tuấn có nói đến nguyên tắc mà theo đó “phải tạm đình chỉ công tác” ông Ngọ nhưng ông Tuấn lại nói thêm là ông Ngọ “đang bệnh nặng” thành ra chuyện “tạm đình chỉ công tác” trở thành “nhạy cảm”.
Hai chữ “nhạy cảm” gợi cho tôi nhớ tới ông Trần Văn Thanh.
Ông Thiếu tướng, Chánh Thanh tra Bộ Công an này từng là bị cáo trong một vụ án mà các bị can bị cáo buộc là đã vu cáo ông Nguyễn Bá Thanh tham nhũng (1).
Hồi tháng 7 năm 2009, tuy ông Trần Văn Thanh vừa bị tai biến, xuất huyết não nhưng Tòa án Đà Nẵng vẫn ra lệnh đưa ông Thanh tới Nhà hát Trưng Vương để xử ông Thanh cho dân chúng xem.
Vì sao lúc đó, chuyện một Thiếu tướng, Chánh Thanh tra Bộ Công an phải ra tòa bằng xe cứu thương, vào tòa bằng băng ca, mũi úp bộ trợ thở, tay ghim đủ loại ống truyền dịch không bị xem là “nhạy cảm”?
So hai ông tướng công an với nhau, tôi tự hỏi, lúc nào, với ai thì việc áp dụng pháp luật hình sự trở thành “nhạy cảm”?
Không lẽ luật pháp nước nhà cũng giống như cơ thể các bác, có chỗ nhạy, chỗ không. Đảng cho thuốc mới cương, không cho thuốc thì nhược?
Tôi không rõ Quốc hội đã bỏ phiếu đưa hai chữ “nhạy cảm” vào Bộ Luật Tố tụng Hình sự hay chưa (?) để mỗi khi các bác cảm thấy “nhạy cảm” thì hệ thống bảo vệ pháp luật phải tạm ngưng hoạt động để chờ ý kiến các bác.
Tôi cũng không rõ Quốc hội đã bổ sung hai chữ “nhạy cảm” vào Hiến pháp mới để định nghĩa lại những yếu tố hiến định như mọi công dân đều bình đẳng trước pháp luật, Đảng thực hiện vai trò lãnh đạo trong khuôn khổ hiến pháp và pháp luật, chưa?
Tôi mong là Quốc hội đã kịp làm tất cả những điều đó mà tôi và nhiều người chưa kịp biết. Bằng không thì chẳng lẽ các bác, vốn chỉ có một nhúm người lại ngồi xổm lên cả hiến pháp lẫn luật pháp ư?
Chú thích
1) Hai ông Thanh và chuyện chống tham nhũng
http://www.viet-studies.info/kinhte/HaiOngThanh_RFA.htm
Theo FB Đồng Phụng Việt
Trích: “Trong phiên xử Dương Tự Trọng, Dương Chí Dũng không chỉ khai về ông Ngọ. Các lời khai còn có một số chi tiết liên quan đến ông Trần Đại Quang, Đại tướng, Bộ trưởng Công an. Ông Quang đồng thời còn là Ủy viên Bộ Chính trị. Vậy thì càng cần phải làm rõ để bảo vệ uy tín của Bộ chính trị cũng như khẳng định quyết tâm chấn chỉnh, xây dựng Đảng trong sạch, vững mạnh của các bác là thật, không phải nói chỉ vì… cần tuyên bố“.
Thưa ông Đồng Phụng Việt
Các bác ở Trung ương đảng bị ngọng cả rồi, ông đừng trông vọng có câu trả lời từ họ. Do vậy, tôi xin được “đại riện” trả nhời ông như sau;
- Theo nội dung bài viết thì ông đã bị ‘các thế địch thù nghịch’ lạm dụng và kích động.
- Ông không biết rằng ở VN ta hiện nay; “đảng là luật” hay là “luật là đảng” hay sao?
- Ông nói đúng: “luật pháp nước nhà cũng giống như cơ thể các bác trong BCT, có chỗ nhạy, chỗ không. Đảng cho thuốc mới cương, không cho thuốc thì nhược!
Câu sau cùng của ông đúng luôn: Các bác trong BCT, chỉ có một nhúm người, nhưng có quyền ngồi xổm lên cả hiến pháp lẫn luật pháp qua điều 4 HP, mà cả quốc hội với hơn 500 đai biểu cung kính đội đảng trên đầu!
Vấn đề đặt ra là chuyện bê bối của ông Ngọ dính đến ông Trần Đại Quang, nên người ta cho là nhạy cảm. Nếu ông Ngọ tự ăn một mình mà không chi chác với kẻ khác, chuyện đó không có gì là nhạy cảm. Chuyện ông Ngọ từ trần đột ngột sau khi bị ông Dũng tố cáo trước tòa, mà người ta chưa lý giải rõ ràng, còn nằm trong vòng bí mật. Hay người ta quyết định giết ông Ngọ để ông Ngọ khỏi khai kẻ khác cùng chia chác hối lộ với ông, đó là ông Trần Đại Quang. Âm mưu giết ông Ngọ để đình chỉ vụ án, thật là khốn nạn, đối với tôi chẳng có gì hoang mang cả, chuyện như ban ngày.
Tội nghiệp là ông Dương Tự Trọng lãnh án một mình, còn tướng Ngọ, tướng Quang bình chân như vai, người ta chỉ dám bắt con thỏ mà không dám vào hang bắt con cọp. öng Thanh dám bắt tướng Trần Đại Quang không? vì ông Quang phe ông Trọng và ông Thanh, nên người ta muốn ém nhẹm vụ án. Tôi không thích ông Nguyễn Tấn Dũng, nhưng theo tôi, ông thủ tướng có tài phì tin mà không cần nói rõ, nhưng ai cũng biết là kẻ nào tham nhũng. Ông Trọng có tài hù dọa nhưng không thâm bằng ông thủ tướng. Thủ tướng không nói nhưng chơi xấu trong hậu trường chính trị, làm đối thủ của ông càng ngày càng mất uy tín. Kẻ chống tham nhũng lên án đồng chí X, nay nằm trong đại án tham nhũng mà tỏa án VC không dám điều tra để làm mọi vấn đề cần sáng tỏ.
Kẻ tham nhũng mà nắm ngọn cờ chống tham nhũng thì không thể nào thắng trận chiến chống tham nhũng. Tư pháp mà không độc lập thì lời thề chống tham nhũng của đồng chí X năm xưa không bao giờ hoàn thành sứ mạng. Tôi thì hoan hô tham nhũng vì bọn VC càng tham nhũng thì tự do mới có thể hé mở ở cuối đường hầm.
Chẳng có gì “tội nghiệp” DTTrọng cả, một tên côn đồ với đôi tay đẫm máu dân lành.
” Tôi hoang mang tợn “,có lẻ bạn DPV còn “nhỏ tuổi” nên mới bắt đầu “hoang mang”. Thật ra Dân tộc
VN “hoang mang” từ khi HCM đem chủ thuyết CS tròng vào cổ người Dân.! Bạn xem lại cuốn phim đóng
ở trong nước,” NGỌN NẾN HOÀNG CUNG”có đoạn đối thoại nói lên sự that : ” Việt Minh bây giờ như con Hổ sổ lồng !”. Đó là thời khắc 1945, VM cướp chính quyền ,HCM cho người “cầm mả tấu” đi khắp nơi chăt-chém những nhà -yêu nước !
Đó là thời điểm “chó không dám Sủa,vì chó Sủa thì chủ của nó sẽ mang họa vào thân !! Vậy thì “hoang
mang “của Bạn chính là hoang mang của Dân tộc ,từ lâu. Không biết giải thích như vậy Bạn đả thỏa
mản chưa. Chào ban.
Nếu ! có Ông TRỜI hay THƯỢNG ĐẾ xin Các ĐẤNG cho Nhửng Ông : Fredrich Engels , Karl Marx ,Lénine , Staline….Được SỐNG lại , hoặc Được ĐẦU THAI trớ lại nguyên thủy CON NGƯỜI , đặng giúp cho Nhửng NGƯỜI đả Học và dùng … Lý Tưởng của các NGÀI ….mà HỌ đả LẠM DỤNG mưu mô sống trên khốn khổ của dân tộc của HỌ , <> người dân quá đau thương lắm rồi…… Các NGÀI ơi….!
Có thể là có “ông trời” đấy, hàng ngày “ông trời” hiện diện ở mọi nơi, mọi lúc, trên những đứa trẻ ăn xin, bán vé số, làm điếm, cửu vạn, và trên những cái “gan bị mắc ung thư” nữa, nhưng người ta vẫn làm ngơ không nhìn không thấỵ :)
Xã-hội vncs làm gì có luật pháp,làm gì có “quốc hội” thay vào đó bọn csvn bán nước cư xử với dân bằng luât giang hồ,mafia,luật rừng rú từ khi có đảng cs đặt chân vào đất nước VN.Chúng lập nên “quốc hội” bù nhìn,nghị gật…dân chúng gọi là nghị gật…Chúng vào tào nhà quốc hội để mà ngũ nghĩ chúng đâu hiểu biết gì mà gội là người c3a quốc hội.Chúng chỉ là bè đảng vây cánh trong bộ chính trị của đảng csvn bán nước cho giặt tàu ô.Thẳm phán trương việt Toàn chắc là từ trước đến giờ không hiểu luật pháp của csvn là phương tiên gì ,hình thức ra sao,thì nó cũng đồng nghĩa ông Trương việt Toàn cũng được học luật từ đông bọn mà ra,đối với csvn bán nước không có toà án,không có luật pháp…mà chỉ có đảng quyền.Mười người như ông cũng sẻ mất mạng,hoặc cho đi tàu xuốt thì đời tàn.Đưng có bố la bố láo mị dân thêm nữa đã quá nhiều rời.Cái người dân mong muốn và đang cần là giải thể bọn việt gian cộng sản càng tốt…một khi người dân nổi loạn thì bao nhiêu thằng việt gian cộng sản cũng đầu lìa khỏi cổ.Đưng leo lên đây mà chạy tội cho đồng bọn.