WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Ông Nguyễn Phú Trọng muốn chọn con đường nào?

Từ giữa tháng 1.2011 Nguyễn Phú Trọng đã trở thành tân Tổng bí thư ĐCSVN. Trong diễn văn bế mạc cũng như trong cuộc họp báo đầu tiên trong tư cách Tổng bí thư, ông Trọng đã luôn nhấn mạnh là, các việc làm của ông tuân theo “dân chủ thực sự chứ không phải là dân ch hình thức“. Cho nên dư luận trong và ngoài nước quan tâm là, ông Trọng đã có những việc làm đầu tiên gì khởi động thể hiện ý chí muốn có dân chủ thực sự mang lại lợi ích cụ thể và thiết thực cho người dân bình thường, báo chí và cả những người khác chính kiến? Hay mọi việc làm của ông Trọng vẫn chỉ dẫm chân tại chỗ và còn cho thấy ý định đàn áp tàn bạo hơn?

Quyết định để 90% đại biểu Quốc hội là đng viên ĐCS: Đấy là dân chủ?

Một trong những quyết định đầu tiên của Nguyễn Phú Trọng trong tư cách là Tổng bí thư và Chủ tịch Quốc hội là tiến hành cuộc bầu cử Quốc hội khóa 13 vào ngày 22.5.2011. Cũng như Quốc hội khóa trước, lần này sẽ có khoảng 90% đại biểu Quốc hội là đảng viên ĐCS và Mặt trận Tổ quốc sẽ giữ vai trò giới thiệu các ửng cử viên với cử tri. Hai quyết định này cho thấy Nguyễn Phú Trọng vẫn đi theo con đường mòn của chế độ độc tài toàn trị từ hơn 6 thập niên qua, hoàn toàn không có gì mới cả!

Với tư cách là một người có học vị cao, lại từng là Chủ tịch Hội đồng lí luận Trung ương, ông Trọng trả lời với nhân dân VN như thế nào các câu hỏi sau đây: Dân số VN là trên 87 triệu người, trong khi ấy ĐCS chỉ có trên 3 triệu đảng viên (chỉ trên 3% dân số). Như vậy là tước bỏ quyền ứng cử của trên 94% dân, nhưng đồng thời lại giành cho trên 3% người được độc quyền ứng cử. Đối với quyền bầu cử thì cũng tương tự như vậy, ông Trọng đã cưỡng bách 84 triệu người phải bầu cho các ứng cứ viên của ĐCS. Nghĩa là tuyệt đại đa số phải phục tùng thiểu số. Như vậy với quyết định của Nguyễn Phú Trọng, rõ ràng hai quyền quan trọng là ứng cử và bầu cử của công dân đã bị thủ tiêu trắng trợn. Vậy ông Trọng hãy giải thích, dân chủ ở chỗ nào trong quyết định của ông?

Ông lấy lí do gì để biện minh là ĐCSVN mặc dầu chỉ có trên ba triệu người nhưng lại đòi chiếm 90% số ghế trong Quốc hội, trong khi đó 84 triệu người chỉ được 10% số ghế trong Quốc hội sắp tới? Ngay cả số 10% ngày cũng chỉ là một sự biển lận trâng tráo của ông Trọng. Chính việc này ông Trọng đã được nghe trực tiếp trong cuộc họp kì III của Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc ngày 27.2 không phải từ người dân thường mà lại chính từ một cựu ủy viên Trung ương đảng và nguyên Tổng giám đốc VN Thông tấn xã Đỗ Phượng. Trong dịp này ông Đỗ Phượng đã vạch trần sự gian dối từ trước tới nay của nhóm cầm đầu lừa bịp nhân dân ngay cả trong phần gọi là 10% cho các ứng cử viên ngoài Đảng:

“Bởi theo ông Phượng, đang có tình trạng Quốc hội cơ cấu chọn 10 – 15% ngưi ngoài Đng, nhưng chỉ vừa trúng cử là đa phần trong số họ được kết nạp Đảng, “vậy là con số 10 – 15% đó không phải tiêu biểu cho những tiếng nói ngoài Đng mà Đảng cần nghe”.

Mới đây để chống lại nguyện vọng của nhân dân đòi thay đổi chế độ độc tài toàn trị bằng chế độ dân chủ đa nguyên, vào đầu tháng 1. 2011, chỉ vài ngày trước khi nhẩy lên ủy viên Bộ chính trị và tân Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương Đinh Thế Huynh đã từng huỵch toạc nói đại ý là, ĐCS đã thắng Pháp, Mĩ nên sự cầm quyền của ĐCS là một tất yếu lịch sử. Đây cũng là lề lối suy nghĩ và thái độ của nhóm cầm đầu CSVN từ trước tới nay, nhưng chưa nói thẳng lần nào như Đinh Thế Huynh. Coi lí luận này là nền tảng tư duy của nhóm cầm đầu có nghĩa là, cách mạng thành công thì đảng lãnh đạo cuộc cách mạng sẽ tự nhiên nắm chính quyền, và không chỉ nắm chính quyền tạm thời mà nắm nó vĩnh viễn. Và thực sự đảng này đã cầm quyền độc quyền suốt trên 60 năm. Và nó vẫn còn đòi độc quyền tiếp tục. Vì thế trong Cương lĩnh Chính trị 2011 do chính ông Trọng là tác giả và vừa được Đai hội 11 của ĐCS thông qua, thì từ nay trở đi ĐCS là đảng cầm quyền, cầm quyền muôn thuở!

Khi dùng cách lập luận này để biện minh cho việc nắm giữ độc quyền cho một đảng, mà thực chất ở đây là chỉ một vài người có quyền lực lớn nhất trong Bộ chính trị đã và đang núp đằng sau ĐCS để tự do thao túng quyền lực, Nguyễn Phú Trọng công khai ủng hộ chủ trương, kẻ thắng làm vua ngưi thua làm đầy tớ! Vì thế đề cao lí luận này rõ ràng là cách nhìn nhận sự áp chế lên nhân dân, chứ tuyệt đối không còn là dân chủ. Đã từng nhiều năm làm Chủ tịch Hội đồng lí luận trung ương và có học vị cao thì ông Trọng không thể không biết rõ, đây là li hành x và lí luận của các vua chúa phong kiến trưc đây và của các bọn độc tài hiện nay.

Ở đây chỉ đơn cử một thí dụ thời sự nhất đang được cả thế giới theo dõi: trường hợp của nhà độc tài Gaddafi của Libyien. Tháng 9.1969 trong một cuộc chính biến đại tá Gaddafi đã chiến thắng được chế độ quân chủ của vua Idris ở Libyien. Từ đó kẻ chiến thắng đã tự phong là lãnh tụ cách mạng của Libyien. Gaddafi đã thực hiện chế độ gia đình trị cai trị độc đoán và toàn quyền Libyien suốt trên 40 năm, coi nhân dân như cỏ rác, hàng chục tỉ Mĩ kim do bán dầu, tài sản của Libyien, đã rơi vào túi của Gaddafi và các con trai, trong khi đó thì đại đa số nhân dân Libyien phải sống đói rách!

Lợi dụng chiến thắng để nắm độc quyền cho cá nhân và gia đình, cho nên không một ai bảo Gaddafi là một chính khách dân chủ. Ông đã bị nguyền rủa là kẻ phản bội nhân dân, lợi dụng quyền lực để tham nhũng và đàn áp những người khác chính kiến! Trong những ngày vừa qua bạo chúa Gaddafi đang gây biển máu, giết hại hàng ngàn dân Libyien đã dám đứng lên chống bạo quyền. Những người cầm đầu ĐCSVN suốt trên 60 năm cũng đã làm như thế và hiện nay Nguyễn Phú Trọng cũng đang làm như thế. Trong thực tế chế độ toàn trị ở VN còn tàn bo và quỉ quyệt hơn nhiều chế độ độc tài cá nhân Gaddafi ở Libyien!

Kẻ chiến thắng đã lợi dụng hoàn cảnh đểớc đoạt các quyền căn bản và chính đáng ca nhân dân và đy nhân dân thành đầy tớ cho kẻ chiến thắng. Đây là cách làm sống dậy chủ trương của phong kiến vua chúa, chứ tuyệt nhiên không phi là của chính quyền dân chủ.

Trong khi các chế độ độc tài đảng trị và độc tài cá nhân sau chiến thắng đã mau chóng quên những lời hứa và tàn bạo vội vàng quay mũi súng chĩa thẳng vào nhân dân mình, những người đã giúp họ nắm quyền. Nhưng chúng ta lại chứng kiến một sự thực hoàn toàn khác, nhiều nước sau khi đã đánh bại kẻ thù lại đối xử nhân đạo và công bằng với ngay nhân dân các nước bị trị. Sau Thế chiến thứ 2 Mĩ đã thắng Nhật; Mĩ, Anh, Pháp đã thắng Đức. Nhưng chính quyền các nước thắng trận đã không đàn áp nhân dân các nước bị chiếm đóng. Ngược lại, họ còn viện trợ kinh tế và cố vấn về chính trị để các nước bại trận có chế độ dân chủ thực sự và chỉ sau vài thập niên đã trở thành cường quốc kinh tế. Điều khác biệt căn bản ở đây chính là, mt bên là chế độ độc tài cá nhân và đảng trị, còn bên kia là chế độ dân chủ đa nguyên! Nhưng thật là vô cùng nguy hiểm, Nguyễn Phú Trọng và Đinh Thế Huynh vẫn giương cao ngọn cờ độc tài đảng trị để ngăn cản và đàn áp dân chủ đa nguyên ở VN!

Giao cho Mặt trận Tổ quốc giữ vai trò giới thiệu các ứng cử viên: Đây là “dân chủ thực sự hay chính là dân ch hình thức?

Ngày 27-28.2 vừa qua ông Trọng đã để cho Mặt trận Tổ quốc mở cuộc họp chuẩn bị bầu cử Quốc hội khóa 13. Với tư cách là Tổng bí thư, Nguyễn Phú Trọng đã đóng vai như một chính khách rất dân chủ, cho nên ông đã dùng cách “nói vo rất bình dị với những người tham dự. Tiếp theo đó, ông hồ hởi đề cao vai trò của Mặt trận này và khen là các thành viên của Mặt trận đã tích cực đóng vai trò “phản biện đối với đảng cầm quyền, tức ĐCS! Khi tuyến bố như vậy ông Trọng biết thừa rằng, đây chỉ là những lời rỗng tuyếch, mèo khen mèo dài đuôi! Vì trong hệ thống toàn trị độc đoán hiện nay thì suốt trên 60 năm qua Mặt trận Tổ quốc chỉ làm vai trò con chó cho chủ, tức nhóm cầm đầu ĐCS. Khi nào Mặt trận được sủa và phải sủa như thế nào đã được chỉ thị và học tập của Ban Tuyên giáo Trung ương, bộ Công an, bộ Ngoại giao…

Trước đây 5 năm Đại hội 10 đã giao cho Mặt trận Tổ quốc nhiệm vụ “phản biện, nhưng đây chỉ là dân chủ hình thức để che mắt nhân dân. Trong thực tế Bộ chính trị đã không thèm nghe các lời can gián của các thành viên Mặt trận. Trong nhiều cuộc họp các thành viên của Mặt trận đã than trách là, các thư góp ý hay kiến nghị đều bị vứt vào sọt rác. Đã thế, người cầm đầu chính phủ của chế độ toàn trị Nguyễn Tấn Dũng gần đây còn ngang ngược ra Quyết định cấm các nhân sĩ và trí thức không được công bố các lời phản biện trên báo chí, dù là báo chí của chế độ! Vì thế nhiều nhân sĩ, trí thức giữ được tấm lòng tự trọng đã không sợ và công khai phản đối! Nhiều người đã giải tán các trung tâm nghiên cứu và thành lập các Blog điện tử độc lập để nói tiếng nói lương tâm!

Nguy hiểm và tồi tệ nữa là Mặt trận được tiếp tục giao công tác giới thiệu các ứng cử viên Quốc hội khóa 13. Đấy cũng là lí do có mặt của Nguyễn Phú Trọng trong cuộc họp của Mặt trận ngày 27.2, vì ông còn kiêm cả Chủ tịch Hội đồng Bầu cử trung ương. Mặt trận cũng đã đóng vai trò này suốt trên 60 năm trong 12 cuộc bầu cử Quốc hội của chế độ toàn trị từ trước tới nay. Trong công tác giới thiệu ứng cử viên làm đại biểu Quốc hội thì Mặt trận chỉ làm đầy tớ ngoan ngoãn của nhóm cầm đầu đương thời của ĐCS chứ không có quyền gì cả. Từ giai đoạn chọn ứng cử viên, giới thiệu và vận động bầu cử, nhất nhất đều theo đúng kế hoạch nhân sự và tổ chức của Bộ chính trị và Ban bí thư. Chả thế trong những năm cuối cuộc đời Nguyễn Hữu Thọ, cố Chủ tịch Mặt trận, đã phải than thở suốt đời chỉ phải làm “cây kiểng dân chủ cho nhóm độc tài!

Ngay cả trong cuộc họp ngày 27.2, sau khi được nghe những lời ru ngủ và thổi phồng không biết ngượng của Nguyễn Phú Trọng về Mặt trận, Giáo sư Tương Lai tham dự cuộc họp đã phải nói:

Hơn một phần tư thế kỷ là thành viên Ủy ban Trung ương Mặt trận, tôi nghiệm ra rằng, chính cái “cơ chế” mà báo cáo nêu lên này đã chi phối hoạt động của Mặt trận. Tùy thuộc vào lúc cơ chế “cởi ra” hay là lúc cơ chế “buộc vào” nương theo tư duy của bộ phận lãnh đạo cao nhất mà hoạt động Mặt trận đi vào thực chất hay chỉ đóng vai trò là “cây kiểng”.

Tiếp theo GS Tương Lai đã vạch bộ mặt giả nhân giả nghĩa của nhóm cầm đầu trong Bộ chính trị:

“Đã có biết bao hội thảo với những lời hùng hồn có cánh về “chức năng quan trọng”, “chức năng cao cả” của Mặt trận là thực hiện phản biện xã hội mà Nghị quyết của Đảng đã khẳng định, nhưng rồi đâu lại vào đấy để rồi Mặt trận lại bằng lòng được “khởi sắc” trong các hoạt động từ thiện của một Hội từ thiện vĩ đại!

Và trong phần kết luận ông Tương Lai còn muốn nói thẳng với Nguyễn Phú Trọng, tác giả của cái Cương lĩnh Chính trị 2011 quái đản đầy tính phản động và phản dân chủ:

Nên nhớ rằng: Cái sọt rác của lịch sử chứa đầy những cương lĩnh, những kế hoạch rất hay, chỉ có điều chúng không được thực hiện hoặc không thực hiện được

Như vậy những việc làm hiện nay liên quan tới cuộc bầu cử Quốc hội khóa 13 đã chứng tỏ, Nguyễn Phú Trọng vẫn giữ bầu cử độc diễn và tiếp tục để Mặt trận làm cây kiểng trong việc tổ chức bầu cử. Qua các hành động này ông Trọng đã tự chứng tỏ tâm địa giả dối đánh lừa đảng viên, đánh lừa nhân dân VN! Đưa ra lời hứa thực hiện “dân chủ thực sự chứ không phải là dân ch hình thức“, nhưng các hành động lại cực kì độc tài và phản động! Như vậy Nguyễn Phú Trọng không chỉ độc tài mà còn cc kì nham hiểm và giả dối.

Tại sao vẫn giam cầm người dân chủ, bịt miệng báo chí và chuẩn bị đàn áp nhân dân?

Thông thường khi một chính khách nhận chức vụ mới thường đưa ra một số quyết định khác với người tiền nhiệm để tạo một ấn tượng mới, hào khí tin tưởng mới trong nhân dân, nhất là khi xã hội đang chản nản và bất mãn với giới cầm quyền. Trong tư cách là tân Tổng bí thư có cơ hội tốt đó, nhưng Nguyễn Phú Trọng đã không sử dụng nó vì không có bản lĩnh và tư duy mới!

Trong thời gian qua có nhiều trí thức trẻ, nhiều nhà báo và cả cựu đảng viên… đã vì lương tâm và danh dự Tổ quốc nên đã chia sẻ những đau khổ và tủi hận của nhân dân từ việc chống các tham quan, chống sự bóc lột công nhân của các chủ nhân nước ngoài, tới kết án chính sách bành trướng của bá quyền Bắc kinh. Vì thế họ đang bị giam giữ như LS Nguyễn Văn Đài, LS Lê Công Định, Nguyễn Văn Hải, Trần Anh Kim, Lê Thăng Long, Phạm Thanh Nghiêm, Trần Huỳnh Duy Thức, Trần Khải Thanh Thủy, Nguyễn Tiến Trung. và gần đây là LS Cù Huy Hà Vũ, Vi Đức Hồi… Nhiều nhân sĩ, chính khách, tổ chức VN và quốc tế đã kêu gọi trả tự do ngay cho các trí thức và những người dân chủ này. Khi nhận chức Tổng bí thư ông Trọng đã không dám tận dụng cơ hội mới bằng cách trả tự do ngay và vô điều kiện cho những người dân chủ trẻ tuổi này để tạo một nghĩa cử thực sự mới từ nay lòng dân với ý đảng là một. Trái lại, Nguyễn Phú Trọng còn đang tiến hành các việc làm sai trái và nguy hiểm.

Ngày 22. 2 mới đây tờ Lao động đưa tin và hình ảnh cho biết, Thác Bản giốc thuộc lãnh thổ của VN trước đây nay đã thuộc đất của Trung quốc và Bắc kinh đang biến nó trở thành một trung tâm du lịch nổi tiếng. Nhưng Ban Tuyên giáo trung ương dưới quyền của Đinh Thế Huynh đã ra lệnh phải rút xuống ngay bài này, đồng thời còn đòi thi hành kỉ luật với tác giả và tổng biên tập tờ Lao động!

Ông Nguyễn Anh Tuấn vừa cho biết ngày 2. 3, ông đã chính thức xin nghỉ làm Tổng biên tập tờ báo điện tử Vietnam Net (VNN). Tuy ông Tuấn không nói rõ lí do từ chức, nhưng ai cũng biết trong thời gian qua tờ VNN đã đưa nhiều bài và hình ảnh nói về các hành động gây hấn của Bắc kinh ở biển Đông, việc cho Bắc kinh khai thác Bauxit ở Tây nguyên, các cho các nhà thầu Trung quốc thuê rừng ở các khu vực đầu nguồn và còn đăng nhiều bài của các cựu lãnh đạo cao cấp, như cựu Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Văn An… và các chuyên viên tố cáo những sai lầm của chế độ. Cụ thể như tệ trạng độc đoán và chuyên quyền của những người có quyền lực trong Bộ chính trị và các chính sách sai lầm trong kinh tế-tài chánh dẫn tới lạm phát phi mã hiện nay gây nên nghèo đói cho nhiều thành phần trong xã hội. Vì thế suốt thời gian trước Đại hội 11 tờ VNN đã bị “tin tặc” phá hoại nhiều lần và bị tê liệt nhiều ngày. VNN là tờ báo điện tử có uy tín khá tốt trong các giới chuyên viên và đảng viên có tâm huyết. Người đứng đầu và nhiều người viết trong VNN đã nhiều lần dám đứng thẳng, nói thẳng, nhưng đã không được bệnh vực và giúp đỡ, trái lại còn bị dìm và bị khó khăn cho nên nay phải bỏ cuộc.

Những dẫn chứng trên cho thấy, Nguyễn Phú Trọng đang bảo vệ ai? Ông bảo vệ những nhà báo lương thin và yêu nước dám viết trung thực? Hay ông ra tay bảo vệ bọn bá quyền, đang dùng tiền bạc để mua chuộc những quan tham nhũng và bịt miệng tiếng nói trung thực của nhân dân VN?

Trong các tuần lễ gần đây nhân dân thế giới khâm phục và ủng hộ các cuộc “Cách mạng Hoa nhài” của nhân dân và đặc biệt là giới trẻ ở các nước Trung Đông đã can đảm dùng phương pháp phi bạo lực đánh đổ được các bạo chúa Mubarak ở Ai cập, Ben Ali ở Tunesien và nay đang hỏi tội tên độc tài Gaddafi. Ở VN nhiều người dân chủ cũng ngưỡng mộ lòng dũng cảm và hành động hòa bình của giới trẻ Trung Đông, đồng thời yêu cầu ông và Bộ chính trị nên sớm thay đổi đường lối. Đây là thái độ rất đúng đắn đáng ca ngợi. Đã không ủng hộ thì chớ, đằng này ông Trọng còn ra lệnh bắt giữ, điều ra và khủng bố tinh thần nhiều người dân chủ như BS Nguyễn Đan Quế, bà Dương Thị Vân, bà Tạ Phong Tần và ông Đỗ Nam Hải…

Chẳng những thế, ông Trọng còn để tân ủy viên Bộ chính trị và Thứ trưởng Công an Trung tướng Trần Đại Quang cho công an và các tổ chức của ĐCS mở cuộc thao diễn ở Bình thuận ngày 23.2 chống lại một cuộc nổi dậy (giả tưởng) đòi dân chủ của nhân dân. Đây không chỉ là cách giương oai diễu võ đe dọa nhân dân mà còn nói lên ý đồ cực kì phản động chống lại các đòi hỏi chính đáng của nhân dân. Không những thế, tại Hội nghị của Ban Tuyên giáo Trung ương ngày 24.2 các cánh tay mặt của Nguyễn Phú Trọng là ủy viên Bộ chính trị, Thường trực Bí thư Trương Tấn Sang và ủy viên Bộ chính trị kiêm Trưởng ban Tuyên giáo trung ương Đinh Thế Huynh đã lên tiếng cảnh cáo các cán bộ đảng viên còn biết tự trọng, mà họ gọi là “tự diễn biến”, và miệt thị cũng như đe dọa những chuyên viên và trí thức dân chủ ở trong nước! Trương Tấn Sang đã ra chỉ thị:

Công tác tuyên giáo cần tiếp tục tăng cường, nâng cao chất lượng hoạt động đấu tranh phản bác các quan điểm sai trái, vu cáo, xuyên tc, âm mưu và thủ đoạn ”diễn biến hoà bình” của các thế lực thù địch, chống phá Đảng, Nhà nước, chế độ xã hội chủ nghĩa, sự nghiệp cách mạng của nhân dân ta…; chủ động phòng ngừa, đấu tranh, phê phán t quan liêu, tham nhũng, lãng phí, tiêu cực, những biểu hiện ”tự diễn biến”, ”tự chuyển hoá” trong nội bộ ta”.

Ba yêu cầu cấp bách cần làm ngay

1. Cách tổ chức bầu cử Quốc hội khóa 13 vào cuối tháng 5 đã cho thấy hoàn toàn phản dân chủ, nó giành độc quyền ứng cử cho trên 3% dân số, trong khi đó trên 96% nhân dân bị tước đoạt quyền này. Vì vậy, nếu theo đúng lời hứa trước nhân dân là dân chủ thực sự chứ không phải là dân ch hình thức thì ông Trọng phải hủy bỏ ngay cuộc bầu cử độc diễn rất quái đản này và tổ chức cuộc bầu cử mới càng sớm càng tốt. Trong đó nhân dân được quyền sử dụng quyền ứng cử và bầu cử theo nguyên tắc thiểu số phục tùng đa số.

2. Trả tự do ngay cho tất cả những người bị giam giữ vì khác chính kiến hay đã tham gia những hoạt động chống tham nhũng, chống đàn áp, chà đạp nhân quyền và tố cáo chính sách lấn chiếm lãnh thổ và tài nguyên VN của nhà cầm quyền Bắc kinh. Đồng thời phải để cho báo chí được thông tin trung thực, đình chỉ ngay các lệnh bịt miệng, bịt mắt và bắt các nhà báo phải uốn cong ngòi bút. Không được đe dọa các cán bộ đảng viên biết giữ được lương tri. Ngưng ngay các luận điệu xuyên tạc và chụp mũ các hoạt động của các chuyên viên, trí thức dân chủ tố cáo bọn tham quan, các chính sách sai lầm làm cho nhân dân lao động đang phải còng lưng chịu đựng nạn lạm phát phi mã.

3. Ông Nguyễn Phú Trọng không nhất thiết phải chọn Bắc kinh làm một trong những nơi thăm viếng đầu tiên trong tư cách Tổng bí thư, mà có thể đi thăm các nước khác tỏ ra tôn trọng độc lập và toàn vẹn lãnh thổ của VN. Nhưng nếu đi thăm Trung quốc thì hãy dùng ngôn ngữ ngoại giao của một nước độc lập và có chủ quyền chứ tuyệt đối không giữ tư cách và ngôn ngữ của một chư hầu… Đừng lập lại những khẩu hiệu trống rỗng và đầy miệt thị “16 chữ vàng  và bốn tốt một cách mù quáng, ngớ ngẩn. Những khẩu hiệu này hoàn toàn không phải là ngôn ngữ ngoại giao giữa những nước độc lập và có chủ quyền, mà chỉ nói lên thái độ cúi đầu hèn hạ và làm mất danh dự của Tổ quốc!

Nếu đi thăm Trung quốc thì ông Trọng cần phải để cho những người cầm đầu Bắc kinh biết, ngày nay so với nhiều nước trên thế giới thì VN không phải là một nước nhỏ, không là một dân tộc yếu hèn. Nếu Bắc Kinh cứ tiếp tục ngang ngạnh thực hiện chủ trương bành trướng ở biển Đông thì VN sẽ sử dụng quyền tự vệ rất chính đáng của một nước đã được công pháp quốc tế nhìn nhận là liên kết, hợp tác chiến lược với khu vực và các cường quốc khác trên thế giới để bảo toàn lãnh thổ, tài nguyên và chủ quyền chính đáng của mình!

Trong buổi họp báo đầu tiên trong tư cách Tổng bí thư, ông Trọng đã từng nói, ông không muốn “tạo dấu ấn”. Qua đó người ta có thể hiểu, tạo dấu ấn mới hay không tạo dấu ấn mới, vì không tạo dấu ấn tức cũng là cách tạo dấu ấn đấy. Ở đây là dấu ấn theo con đường mòn của người đi trước đã vạch sẵn!

Có học vị cao và chức tước lớn tự nó chưa thể trở thành Chính Khách Quốc gia được nhân dân kính mến, thế giới trọng nể và lưu lại danh tốt trong lịch sử. Một chính khách quốc gia phải biết giữ lương tâm trong sáng, tâm hồn cao thượng, chỉ phục vụ cho đại đa số… Trái lại, có học vị cao và chức tước lớn nhưng đánh mất lương tâm và mất tư cách, chỉ thu vén quyền lợi thiển cận của một thiểu số, thì chỉ là người đứng đầu một đảng. Trong trường hợp của VN hiện nay thì là một đảng độc tài tàn bạo, cai trị bằng công an và nhà tù… không được ai kính trọng!

Nguyễn Phú Trọng đã vượt tới đỉnh cao nhất của quyền lực ở VN. Nhưng quyền lực đó được thực hiện bằng cách nào, bằng trí óc thông minh, bằng lương tâm trong sáng và bằng tấm lòng cao thượng… làm sáng danh cho ông – người cầm quyền, làm rực rỡ cho VN, hay để lại ô danh cho chính bản thân và tủi nhục cho dân tộc? Đây là công việc và trách nhiệm nặng nề nhất nhưng cũng vinh hạnh nhất của chính người có quyền lực lớn nhất. Vì thế ông Nguyễn Phú Trọng phải tự quyết định, tự hành động và phải chứng minh được các thành quả tốt đẹp cho nhân dân và đất nước!

Thời gian không chờ đợi nữa! Sau các cuộc “Cách mạng nhung” ở Đông Âu và Liên Xô đã làm sụp đổ toàn bộ các chế độ độc tài toàn trị tưởng như không có gì làm lung lay được. Nay hai thập niên sau, những cuộc “Cách mạng hoa nhài  cũng đã đánh bật gốc những chế độ độc tài, gia đình trị ở nhiều nước Trung Đông. Thời gian tới chắc chắn làn sóng cách mạng dân chủ cũng vươn tới các ốc đảo độc tài toàn trị cuối cùng ở VN, Trung quốc…

Ông Trọng phải nhớ và hiểu cho thật thấu đáo câu tục ngữ của VN “Trâu chậm uống nước đục!”, hay việc Tổng thống Đức khi thăm Trung Đông mới đây đã nhắc tới một chân lí trong chính trị, chế độ độc tài nào “không biết tự thay đổi thì sẽ bị thay đổi!”

Tại VN tình hình cũng đang rất chín mùi cho một sự thay đổi cần thiết. Không chỉ dân chúng đang nuôi khát vọng này mà ngay cả nhiều trí thức hàng đầu và cán bộ cao cấp của ĐCSVN cũng đã dám nói thẳng mong muốn thực sự có thay đổi, muốn chấm dứt chế độ toàn trị để được thấy một xã hội dân chủ đa nguyên mang lại ấm no, hạnh phúc và tự do dân chủ cho nhân dân. Pháo lệnh “không cần phải sợ” đã được nối tiếp bằng cuộc “Hội thảo Khoa học” tổ chức ngay tại thủ đô Hà nội chỉ hai tháng trước Đại hội 11 đã cho thấy: Nhiều người có học vị cao và từng phục vụ trong nhiều chức vụ quan trọng của chế độ toàn trị, nhưng vì thái độ ngạo mạn của những người có quyền lực, sự vô tài và thất đức của các tham quan, sự bạc nhược và hèn yếu của nhóm cầm đầu trước nhà cầm quyền Bắc kinh, cho nên những vị này đã vượt qua được sợ hãi của công an mật vụ. Họ đã tự vấn với lương tâm và ý thức trách nhiệm của người trí thức nên đã dám nói thẳng, nói thực những sai lầm về tư tưởng, đường lối và những tội ác trong hành động của nhóm cầm quyền!

Quyết định cực kì quan trọng này rất khó khăn, nó đòi hỏi ý chí tự vượt qua cái bóng của mình. Nhưng ông Trọng có thể đinh ninh rằng, nếu làm được như vậy thì ông sẽ trở thành một Chính khách Quốc gia, một lãnh tụ được kính yêu và để lại tiếng tốt trong lịch sử. Ông Trọng cần phải nghiêm túc, ý thức những việc làm đúng đắn, thái độ can đảm và lời kêu gọi thành thực của các trí thức và nhân dân VN để thay đổi đường lối, hành động và thái độ. Nếu không thì e rằng quá muộn!

© Âu Dương Thệ

© Đàn Chim Việt

8 Phản hồi cho “Ông Nguyễn Phú Trọng muốn chọn con đường nào?”

  1. lotxac says:

    ĐẠI HỌA MẤT NƯỚC ĐẾN NƠI RỒI; CÁC NGƯỜI VIETNAM có nghe chăng ?
    Toàn dân nghe chăng ? SƠN HÀ NGUY BIẾN ? CÀI NHAU LÀM GÌ ? TRUNG CỘNG ĐANG có ké hoạch tấn công vào VN một ngày rất gần.
    Đồng bào trong nước đang xin gấp VISA, và tìm đường chay trốn….
    TOÀN DÂN NGHE CHÂĂNG ? SƠN HÀ NGUY BIẾN ?

  2. Trần Hữu-Rật says:

    Cứ nghe kể công rồi đòi quyền lãnh đạo,thế thì còn tội bán nước thì sao? Tội này tru di tam tộc đấy.

  3. lotxac says:

    Trọng rằng: Đuổi Mỹ; thắng Tây,
    Bây giờ; cam nhục… ăn mày …. TÂY PHƯƠNG.
    Trăm năm; nghĩ lại mà thương;
    Muốn trừ ĐẢNG CỘNG…còn VƯƠN…MÁU HỒ.
    Máu Hồ chơi chữ: ” TAM-VÔ “;
    Trọng cầm bạc TỶ tiền ” ĐÔ” Trọng CƯỜI.
    Lỡ kiếp sau… trở lại kiếp người.
    Trọng nghèo CẠP ĐẤT để trừ TÚI THAM.
    Đè ĐẦU; cỡi CỔ dân NAM;
    Đem dâng lên CHỆCH để làm BÍ THƯ ????.

  4. 1/86 tr. con chim says:

    Đảng CS-VN có mấy chính sách rất nổi bật và kệch cỡm là:
    - “Củng cố, xây dựng đảng vững mạnh” – có nghĩa là phải bằng mọi giá vơ vét-thu vén để cho độc đảng này thật vững mạnh và đè bẹp tất cả các tổ chức phản kháng hay đảng phái khác trái ý nếu mọc lên!
    - “Bảo vệ vững chắc thành quả cách mạng” – có nghĩa là giữ bằng được quyền lợi độc trị cái dân tộc này, kiên quyết không để lọt vào tay tổ chức hay đảng phái nào khác của dân tộc. Sẽ mất bổng lộc đặc quyền đặc trị!

    Nhưng tất cả các chiêu bài đó và nhiều những chính sách quái gở khác đều được ngụy trang bằng cách nói rất bóng bẩy nhưng đã quá cũ kỹ và hoen gỉ là “định hướng XHCN”

    Nói tóm lại là căn bệnh hết thuốc chữa rồi thì bác sỹ nên cho bọn bệnh nhân này một “mũi tiêm nhân đạo”!
    Chứ nhìn họ giãy giụa, mắc mớ đủ đàng nhìn cũng tội mà còn làm khổ cả giòng họ ~86-87 triệu dân!

  5. Thanh says:

    Doc bai nay toi lai nho toi bai tho “Con cho”: Bao ra duong – Ra duong/ Bao nam gam giuong- Nam gam giuong/ Bao sua-Sua/ Bao im- Im/ Cu the trien mien-Mot doi con cho. / Bai nay ta rat dung than phan cua MTTQVN trong cuoc bau cu sap toi cung nhu trong cac cuoc bau cu bip bom truoc day.
    (BBT: Mời ông bà vào vpskeys tải phần mềm gõ tiếng Việt miễn phí)

  6. DO NGHE says:

    Em đứng giửa ngã BA ĐƯỜNG
    Bên MÁC bên GIÁO bên LƯƠNG bên nào
    GIÁO MÁC hục hặc LẪN NHAU
    Tranh QUYỀN đọat LỢI nhuốm mầu tốc tang
    Bên LƯƠNG với lũy tre LÀNG
    Trẻ Già TRAI GÁI ngàn năm Đánh TÀU
    Tình càng NẶNG Nghĩa Càng SÂU
    Đuổi quân XÂM LƯỢC đánh TÀU đánh TÂY
    Càu MONG Gíao Mác hôm nay
    Đọc trang sử Việt TÀU Tây Gẩm MÌNH

  7. 1/86 tr. con chim says:

    Để mà họ đi được đến đây, trải qua các cuộc hội thảo, đại hội đảng 11.v.v. là chứng tỏ cái “đảng trị” này nó đã “kiên định” chắc chắn đường lối của nó rồi. “đa đảng-tự do-dân chủ là tự sát tập thể – đảng”
    Vậy tất cả những lời kêu gọi họ xám hối, nghĩ lại và thay đổi chính sách-quy chế của chế độ đảng trị cũng chỉ phí nhời thôi, thưa Tác giả!

  8. Kinh chuc Quy vi cunf quy than huu that nhieu suc khoe hanh phuc va thanh cong nhu y, Cam on Tac gia Binh luan qua hay .Mong Phu Trong som thay doi con song neu khong con SONG THAN noi len con hon con song HOA NHAI LI BI.
    (BBT: Mời ông bà vào vpskeys.org tải phần mềm gõ tiếng Việt miễn phí)

Phản hồi