WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Phải lập liên minh quân sự

Ngoại trưởng Mỹ Hillary Clinton trong chuyến thăm Việt Nam nhân dịp 15 năm 2 nước Việt - Mỹ bình thường hóa quan hệ. Ảnh: AFP

Tôi đã đọc hơn chục phản hồi dưới bài viết nhan đề ‘‘Phải lập liên minh quân sự’’, Radio RFA đưa 14.7.2011 (trong mục Bạn đọc viết, nguyên gốc của Tide: Trao đổi cùng Tiến sĩ Vũ Cao Phan), rồi suy nghĩ nghiêm túc về những ý kiến đó. Đặc biệt phản hồi của Bác sĩ TRAN ĐANG TRUNG (gửi từ Hà Nội): ‘‘… Ít có quốc gia nào quên đi lợi ích của quốc gia và dân tộc mình, do đó chúng ta cần thận trọng hơn trong vấn đề liên minh cũng đúng thôi. Trong bài phân tích bạn đã vô tình hay cố ý quên đi sự kiện Con chó ngao Trung Quốc – cướp quần đảo Hoàng Sa từ tay VNCH mà hạm đội 7 Mỹ (lúc đó) đứng bên cạnh làm ngơ (khi) chúng tôi cầu cứu trong tuyệt vọng’’!

BS TĐT và bạn đọc!

Tâm trạng ông lúc bị TQ đánh chiếm Hoàng Sa khi Hạm đội 7 của HK đang hiện diện trên biển Đông , nhưng án binh bất động để mặc TQ thôn tính người ‘‘đồng minh trung thành’’ của mình. Đó thật là thảm cảnh.

Sự kiện này có nguyên nhân: Vì quyền lợi, danh dự của cá nhân và nhóm lợi ích của ông ta,  R.Nichxon cùng H. Kit Xinh Giơ – vào mùa xuân , hè năm 1972 – 2 ngưởi đại diện cho chính giới Hoa Kì, lén lút ‘‘lỏn’’ vào Trung Nam Hải gặp Mao Trạch Đông cùng bộ sậu của ông ta ‘‘đi đêm’’, bắt tay với chính quyền Mao Trạch Đông (Sau sự kiện này được dư luận gọi làNgoại giao bóng bàn…) – ‘‘thí con tốt vô dụng’’ – (chính quyền của ông Nguyễn Văn Thiệu) – rút, bỏ miền Nam Việt Nam, đổi lấy món lợi nào đó – chẳng hạn:  Phân chia lại  khu vực ảnh hưởng (vốn của Mĩ) cho chính quyền MTĐ… Cam kết trong thời hạn nào đó (…) Mĩ không can thiệp, ngăn chặn hành động (bành trướng), mà Mao và phe nhóm khởi xướng. Để yên cho TQ phát triển…

Đổi lại, (có thể)  TQ ‘‘để cho ASEAN yên (khi đó chưa có VN), Mĩ tự do thực hiện chiến lược toàn cầu của mình trên các vùng khác (đông Âu…), cùng chĩa mũi nhọn tấn công vào Liên Xô …

Nếu các vị  đang sống ở nửa nước phía Nam – người anh em ‘‘cùng một bọc’’ do Mẹ Âu Cơ sinh ra – đau xót cho thân phận bọt bèo của nước nhược tiểu, những người lãnh đạo ngây thơ đi ‘‘nhờ’’Đại quốc quyết định hộ vận mệnh dân tộc mình nhằm ‘‘ngăn chặn làn sóng đỏ’’ (phe XHCN) tràn xuống phương nam (…), phục vụ Đại quốc Hoa Kì yên tâm tại vị, và cuối cùng đến nông nỗi  ‘‘chết đuối không vớ được Cọc’’, chết tức tưởi, chết không kịp biết vì sao mà mình chết?

Thì, các vị có thấu hiểu cho những người ‘‘đồng bào’’ đang sống ở phía Bắc tổ quốc? Cũng tương tự như các vị, chúng tôi cũng bị họ dắt đi, bám vào cái phao ý thức hệ tự tưởng, tự hãnh diện Miền Bắc XHCN đang là ‘‘Người lính trên tuyến đầu, bảo vệ Tiền đồn của phe XHCN ở Đông Nam Á’’.

Dứơi mục đích đó, họ ngụy trang, tiến hành cuộc chiến huynh đệ tương tàn, anh  em đánh nhau đến ‘‘máu chảy thành sông, xương chất thành núi’’… Khi cuộc chiến kết thúc, những người lãnh đạo nhận ra thâm ý của ‘‘các ông anh’’, không chịu vâng lời, làm theo ‘‘cái gậy chỉ huy’’ ! Lập tức ‘‘anh Hai’’ (Trung Quốc) nổi đóa. Muốn hợp pháp hóa việc làm vô cùng nguy hiểm, tránh mũi nhọn phản ứng của thế giới, làm món qùa lễ ra mắt của mình với Chú Sam – đang là ‘‘anh cả đỏ’’, Bình Nhỏ (Tiểu Bình) thân chinh sang gặp J. Cater (đang đứng đầu nhà trắng 1977 – 1981) xin tình nguyện trả thù, rửa hận ‘‘hộ’’ cho ‘‘Đại ca’’ – trừng phạt tên’’ Tiểu bá – tên Vong ân bội nghĩa – tên Ăn cháo ‘‘đái bát’’ (như báo chí của TQ dẫn lời của đám lãnh đạo chóp bu Trung Nam Hải (TNH)! nhằm xoa dịu vết thương của Mĩ bị đối thủ làm mất mặt trong cuộc chiến tranh Việt Nam (cuốn cờ tháo chạy…), và trả mối thù – Tên tiểu bá dám xua quân sang tiêu diệt tên đàn em mạt hạng Pol pốt – bằng cách ‘‘Dậy cho Việt Nam bài học’’.

Bài học đó quá đắt giá cho cả 2 dân tộcViệt – Trung, hoàn toàn chẳng có lí do gì để chém giết nhau mà chỉ do tên Bình Nhỏ nghĩ ra nhằm lấy lòng kẻ sẽ giúp họ thoát ra bế tắc cô lập, bứt lên, thực hiện giấc mơ bành trướng quy mô toàn cầu…

Còn ‘‘Anh cả’’ (Liên Xô), biết rõ mười mươi (qua hệ thống tình báo tinh vi của mình): TQ sẽ đánh Việt Nam – vẫn không thể giúp đỡ (chia sẻ thông tin) cho ‘‘Thằng Em Dại’’ (TED), ngược lại – dường như còn lơ đi khiến TED mang hết lực lượng sang truy kích Pol Pot, bỏ ngỏ cửa ngõ phía Bắc…

Khi ‘‘Bình nhỏ’’ nhận được tin tình báo do J cater cung cấp , đại lược: ¾ lực lượng LX tập trung ở khu vực châu Âu nên họ không có khả năng điều đến biên giới Xô – Trung. Tin này củng cố cho Đặng quyết tâm đánh VN mà không còn e ngại gì Liên Xô. Quả nhiên LX bỏ mặc TED giơ đầu, lấy thân – hứng đòn… thù, trong khi bản hiệp định Hợp tác Hữu nghị Việt – Xô kí trước đó 4 tháng (11.1978) – vẫn chưa KHÔ MỰC!

Rút cục : Nhân dân chúng ta bị thiệt hại chỉ vì những người lãnh đạo đất nước ngây thơ, háo thắng, sĩ diện cho phe nhóm, không đặt quyền lợi của dân tộc Việt lên trên hết để hành động!

Hệ qủa của quan điểm chính trị  thiển cận phi dân tộc – đã khiến toàn dân tộc, tổ quốc Việt Nam thiệt hại nặng nề, luôn luôn bị động, suốt đời chỉ chống đỡ với mọi loại xâm lăng trong thế yếu, từ Chính trị, Kinh tế, Văn hóa đến Quân sự .

Thế đấy!

Các bạn ‘‘đau lòng’’ còn chúng tôi đâu có ‘‘yên lòng’’!

Từ những viện dẫn của quá khứ trên đây, hôm nay, câu hỏi đặt ra cho chúng ta – cả những người lãnh đạo đất nước và toàn dân tộc Việt – cần phải làm gì để thoát ra khỏi chiếc vòng kim cô đang xiết chặt trên đầu? Cởi chiếc dây thòng lọng đang treo lơ lửng, đung đưa trước mắt?

Trả lời câu hỏi này, chúng ta cần điểm qua tình hình và cục diện trên thế giới cùng khu vực châu Á, mà điểm xung yếu là vùng biển Đông – Tây của Việt Nam – Philipin.

1. Trung quốc đang hù dọa thế giới về sự trỗi dậy trong kinh tế, hùng mạnh trong quân sự. Họ dùng tiền (tự huyênh hoang qủang cáo…) thao túng thế giới, đồng thời hung hăng thực hiện chính sách bành trướng cố hữu, trước hết là định chiếm trọn vùng Biển Đông (Việt Nam) hay Biển Tây (Philipin).

2 – Thế lực có khả năng ngăn chặn, dập tắt giấc mộng bá chủ thế giới của TQ, trực tiếp gồm: Hoa kì – Nga – Ấn Độ, gián tiếp là các nước, các lực lượng tiến bộ, yêu chuộng hòa bình, ổn định trên thế giới.

A. Về Hoa Kì:

Do bị cuốn hút vào cuộc chiến chống khủng bố quốc tế (Iraq, Iran, Áp ganistan, Pakistan) Mĩ phải chi phí khá nhiều tiền, kinh tế đi xuống, phải vay nợ chồng chất nên sự hùng cường kinh tế giảm đáng kể… ‘‘có thực mới vực được Đạo’’, nhưng hiện tại, nước Mĩ ‘‘thiếu Thực’’ nên không thể mạnh… bạo…, đi đầu, làm chỗ dựa vững chắc cho các dân tộc đang bị … ‘‘các thế lực thù địch’’ của Tiến bộ – Tự do – Nhân quyền, cản trở, đe dọa.

Một lí do khác nữa: Có thể dưới thời TT R. Nichxon đã ‘‘ngầm’’ kí kết với Mao Trạch Đông (các chính phủ nối tiếp của Mĩ tuân thủ thực hiện) – những hiệp định (như dạng) phân chia quyền lợi trên thế giới của hai bên Mĩ – Trung… nên suốt thời gian dài (khoảng 35 năm từ 1975 – 2010, Mĩ mặc cho TQ làm mưa làm gió ở vùng Đôn nam Á)… Giờ đây, sự ràng buộc kia (có thể) vẫn còn hiệu lực và Mĩ lại trở thành con nợ của TQ, vì vậy Chú Sam không thể nhanh chóng, linh hoạt, kiên quyết giành lại quyền kiểm soát khu vực vốn của mình, giờ đang bị TQ ‘‘nẫng tay trên’’!

Dù các ông Lái buôn (súng) đại bự – người chủ thực sự của Nhà Trắng – có tỉnh người, nhận ra thiếu sót trong chính sách đối ngoại, nhưng cũng không thể tùy tiện hành động vô tư như 35 năm trước. Con nợ cũng phải nhìn sắc diện của ông chủ để hành động. Một vài thí dụ đã diễn ra: Cuộc họp các bộ trưởng ngoại giao, quốc phòng diễn ra ở khu vực ASEAN năm trước (2010). Bà H.Clinton tuyên bố ‘‘vỗ mặt’’ làm Ngoại trưởng Dương Khiết Trì nổi đóa… Nhưng mới đây, trong cuộc hội đàm ở Ba Li, giọng của bà H.Clinton  khác hẳn: Bà ca ngợi bản tuyên bố DOC nhưng thực ra nội dung của nó, lần này, chẳng có gía trị khi cần làm cơ sở pháp lí để khống chế hành động bành trướng xâm lược vùng biển Đông, chẳng thể làm giảm căng thẳng, giảm nguy cơ của cuộc chiến tranh ăn cướp mà TQ muốn, sẽ gây ra…

Phải chăng Chú Sam đang e ngại chú AQ?

Có thể nghi ngờ điều này, nhưng bảo Hoa Kì từ bỏ vùng chiến lược châu Á Thái Bình Dương để mặc cho TQ chiếm trọn, chắc chắn không bao giờ. Hiện tượng Hoa Kì hoà dịu với TQ chỉ là tạm thời. Liên minh quân sự với Hoa Kì vẫn là ưu tiên hàng đầu, có lợi cho việc trang bị quốc phòng (vay nợ), khi có khí tài hiện đại, với ý chí kiên cường của toàn dân tộc, Việt Nam hoàn toàn có khả năng tự mình giữ gìn an ninh toàn vẹn lãnh thổ.

B. Về Liên Bang Nga:

Nước Nga, sau khi thay đổi thể chế, lụn bại đi toàn diện: Chính trị, Kinh tế, Quốc phòng (hủy chương trình thăm dò vũ trụ, Hải quân rệu rạo, tầu ngầm Kursk chìm… máy bay chiến đấu lạc hậu…). Khi Putin lên cầm quyền theo mô hình ‘‘Bố già chỉ huy’’, chỉ trong vòng 10 năm, từ nước Nga đổ nát, đã vươn lên, lấy dần vị thế của đế chế ‘‘hậu cộng sản’’ hùng mạnh: Trả ngay nơ lần… có của ăn của để. Công nghệ sản xuất vũ khí phát triển, vẫn giữ được vị thế Nhị ca ‘‘I van lái súng’’ sau đại ca Chú (lái)…Sam.

Nước Nga, Tổng thống, Thủ tướng vẫn mang trong mình nỗi đau: ‘‘Xốc quần’’, cuốn gói xuống tầu ngầm, lẳng lặng rời quân cảng Cam Ranh (lí do kết thúc hiệp định thuê 30 năm 1978 – 2008)), ra các dàn khoan của liên doanh Vietso Petro đón lính tráng rời vùng biễn đầy dầu, rời đất nước nóng ấm (có rất nhiều đệ tử…ruột) , trở về nơi đầy băng gía!

Chúng ta tự hỏi: Liệu con Gấu… Trắng rời khỏi dàn khoan dầu kia, có liên hệ gì đến chuyện con Gấu… Trúc, lấn chiếm vùng biển đầy dầu hoả khí đốt và hiện tượng cắy cáp, quấy rối dân đánh cá, phá huỷ việc thăm dò dầu khí của VN ?

- Liệu có thể làm ông thầy, bực mình, ngán ngẩm, cay cú thốt lên: ‘‘Chúng tao đi rồi, chúng mày cứ đánh bỏ mẹ thằng’’ăn cháo đái bát, lừa thầy, phản bạn – đi?’’.

- Chúng ta lại tự hỏi: Nếu Nước Nga vẫn còn hiện diện ở quân cảng Cam Ranh, tầu ngầm Kilo vẫn lượn lờ, ra vào vùng biểren Đông, chuyên gia Nga vẫn đang ngày đêm sát cánh cùng công nhân VN khai thác dầu – TQ có dám ngang nhiên hoành hành bá đạo như hôm nay không?

- Chắc không!

Bởi vậy – Liên minh quân sự với Nga lúc này là thích hợp, hiệu qủa, đáng tin tưởng…

C – Về Ấn Độ:

Ấn độ là nước có số dân đông xấp xỉ TQ. Có nền kinh tế mới trỗi dậy không thua kém TQ. Cũng đang muốn củng cố vị thế mình ở châu Á, biển Thái bình dương. Ấn Độ còn là cựu thù của TQ, chưa bao giờ quên được mối thù với TQ về vấn đề đường biên giới Mác Ma Hông… Liên minh quân sự với Ấn độ hoàn toàn có lợi về mọi mặt.

Khi cả 4 mặt cùng bao vây TQ: Nga (phía Bắc), Ấn Độ (phía Tây), Việt Nam (phía Nam) và Hoa Kì, Nhật Bản (Phía Đông) thì chuyện gì sẽ xẩy ra? Một đất nước dù mạnh đến đâu nhưng cả 4 phía đều chống lại, ‘‘Tứ bề thọ địch’’, thì, liệu TQ có thể chịu được sức ép này không? Ấy là chưa kể nhân dân thế giới lên án, phỉ nhổ, cùng nhau chống lại!

D. Cuối cùng là Trung Quốc:

Người dân Trung Hoa rất thật thà, chất phác. Nhân dân TH đã làm lên lịch sử vĩ đại trong qúa khứ từ mấy nghìn năm trước, ghi dấu ấn sâu đậm trong lòng nhân loại trên khắp hành tinh về văn hóa – tư tưởng Khổng, Mạnh. Thế nhưng đám con cháu, hậu sinh – nắm quyền điều hành đất nước TQ hôm nay – đã không giữ thanh danh cho tổ tiên, nòi giống, mà kiêu căng một cách mù quáng giành, tìm vinh quang trong việc xâm lược bạn bè, lân bang hòng mở rộng biên giới, lấy hão danh siêu cường. Họ cứ tưởng thời cơ đi xâm lược, ăn cướp đã đến nên hùng hục tranh thủ… Cướp, gây sự với tất cả những ai chống lại..

Sự thật trong vòng 30 năm qua, thực hiện mưu kế ‘‘Hàn Tín luồn háng’’ (1), chịu nhục để tích luỹ chờ thời , đám lãnh đạo trong Trung Nam Hải, không từ thủ đoạn nào – kể cả việc ‘‘Luồn háng Chú Sam’’ để phát triển kinh tế, chắt chiu nhằm có của để dành, chờ thời thực hiẹn ý đồ. Trong khi chú Sam ‘‘To đầu mà dại’’, mất cảnh giác… và bây giờ, ‘‘Hàn Tín hiện đại’’, khi đã luồn được vào háng đối thủ… liên Bóp…Bóp. (Vị trí này vô cùng quan trọng đối với con người. Dù yếu như các bà, nếu các ông bị các bà nắm trúng, còn…xỉu – chết giấc… nữa là).

Cuối cùng ‘‘Câu to đầu mà dại’’ – thua thằng – ‘‘Bé dái mà khôn’’!

Hành động này ngay chính dân Trung Hoa ghét cay ghét đắng bảo ‘‘chơi võ… bẩn’’ (đánh vào hạ bộ đối thủ), gọi bọn này là lũ ‘‘Tiểu nhân bỉ ổi’’! Vị thế của đám lãnh đạo đang ngự trong TNH chính là cách hành xử của lũ võ biền, không có tâm thức của người quân tử, thấm đẫm tư tưởng của Khổng Tử – nhà triết học, nhà tư tưởng cổ đại lừng danh của dân tộc TH, được nhân dân thế giới dung nạp vào nền tư tưởng của mình, nhân dân Việt Nam kính trọng, tiếp thu luận thuyết đầy nhân tính của ông trong nhiều nghìn năm: Điều mình không muốn thì đừng làm cho người khác!

Nhân dân TQ chắc chắn không muốn ai đến ăn cướp nhà mình, chỉ muốn chung sống hoà bình, cùng phát triển. Thế thì vì lẽ gì đám đầu nậu, đám hậu duệ ‘‘Khả ố’’ (chứ không phải Khả úy) – đang  ngự trong TNH lại đi gây chiến với lân bang, hàng xóm, cướp đất đai, biển trời, tài nguyên – của họ?

Danh tướng Lý Thường Kiệt thời Lý của Việt Nam, cách đây nghìn năm đã dõng dạc tuyên bố:

Nam quốc sơn hà nam đế cư

Tiệt nhiên định phận tại thiên thư

Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm

Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư!

Đây là lẽ trời!

Đi ngược lại lẽ trời tất sẽ bị trời trừng phạt!

28.7.2011

© TCN

© Đàn Chim Việt

—————————————————

(1) Theo cồ sừ của TH, Hàn Tín là danh tướng của Hán Cao Tổ. Lúc hàn vi, tính tình nhút nhát, hiền lành. Một lần ra chợ, làm mất lòng anh hàng thịt Chu Hợi. Anh kia bực tức, lại biết HT nhát, Chu Hợi bắt HT chui qua háng để làm nhục. HT nhịn nhục làm theo bị mọi người cười chê.

Hạng Vũ nổi lên tập hợp lực lượng đánh  Tần Thủy Hoàng. HT đi theo… nhưng HV không tin dùng. Biết tài của HT, quân sư Trương Lương của Lưu Bang bầy mưu, dụ được Hàn Tín về, tổ chức lễ trao ấn soái linh đình. HT lập lên công trạng lớn… (Chương trao ấn soái cho HT được miêu tả trong tiểu thuyết Hán – Sở tranh hùng – thật tuyệt diệu…).

Thành ngữ ‘Hàn Tín luồn háng’ dùng để nói về sự nín nhịn của người anh hùng, không câu nệ việc nhỏ để thành đạt việc lớn – ‘Tiểu bất nhẫn tất loạn đại mưu’!

 

11 Phản hồi cho “Phải lập liên minh quân sự”

  1. khaymouk says:

    Khong ai thuong dat nuoc vietnam bang nguoi viet,de bao ve To Quoc phai co nha lanh dao tai duc de doan ket toan dan ,chinh phu phai tot voi dan minh, biet lo cho dan xay mot dat nuoc co dan tri cao va co canh giac cao dau la ban dau la thu , phai dat quyen loi To Quoc nhan dan va toan ven lanh tho len tren het,truoc tien vietnam can phai co sach luoc de bao ve minh truoc,vietnam cung can dao tao nhung lop tre de co the san xuat nhung ky nghe cao de tu bao ve va cung can dao tao nhung nha ngoai giao gioi de ket ban that nhieu tren the gioi suc manh ngoai giao rat can thiet,phai khon ngoan
    de bao ve toan ven lanh tho va tranh xung dot de chan hung dat nuoc,phai khon kheo dung de cac cuong quoc dong thuan vi quyen loi cua ho tren quyen loi cua dat nuoc minh.

  2. Trung Hoàng says:

    LIÊN KẾT DÂN VIỆT.

    Hoa Kỳ và Việt Nam đã thắt chặt nhiều hơn nưã sự quan hệ quân sự, qua việc ký kết hiệp ước họp tác giưả hai Cục Quân Y hai nước, được thực hiện tại Hà Nội. Về phiá Hoa Kỳ là Phó Đô Đốc Adam Robinson, Chủ nhiệm Quân Y Hải Quân Mỹ. Phiá Việt Nam, là Đại Tá Vũ Quốc Bình, Cục Trưởng Cục Quân Y, Bộ Quốc Phòng Việt Nam. Cho thấy liên hệ quân sự quốc phòng Việt-Mỹ, ngày luôn được mở rộng và đi vào chiều sâu, trong thế tất yếu là phải cùng nhau liên kết, khi cả hai đã có nhiều điểm đồng thuận quyền lợi trên Biển Đông Nam Á.

    Một Liên Minh Quân Sự Việt-Mỹ, có thể luôn là mong muốn cuả hai nước, nhưng hẵn là phải có khá nhiều trở ngại cho cả hai phiá. Nội hàm chính trị cuả hai chính thể trong hai nước, chưa có sự hài hoà ứng hợp đúng theo ý muốn cho cả hai, đã khiến cho tiến trình họp tác quân sự chiều sâu không thể đạt mức để được gọi là “Một Liên Minh Quân Sự” đúng nghiã. Chính thể độc tài toàn trị ở Việt Nam hiện nay, khó có thể hoà nhịp và đồng thuận một số mặt thiết yếu, với một chính thể tự do dân chủ khá hoàn chỉnh như Hoa Kỳ. Sự hoàn toàn khác biệt đó, đã làm trở ngại không ít, đến tiến trình kết chặt quân sự quốc phòng giưả hai nước.

    Cái thế ngoại giao nước đôi cuả nhà cầm quyền Việt Nam hiện nay, đối với Hoa Kỳ và Trung Quốc, thường được ví von là thế đu dây, cũng có lợi mà cũng không ít điểm hại. Cân bằng ngoại giao Hoa Kỳ và Trung Quốc, ĐCSVN có được điểm lợi, tránh và giảm bớt cường độ hung hãn cuả Trung Quốc trên Biển Đông Việt Nam, nhất là phải luôn giử phận một đảng CS đàn em trước ĐCSTQ đàn anh, với nhiều tham vọng bá quyền bành trướng, muốn tóm thâu toàn bộ Biển Đông Việt Nam. Một ý đồ mà CSTQ không bao giờ từ bỏ tham vọng khát khao đó, từ yếu tố chính yếu là cơn khát dầu hiện nay và cả tương lai sau nầy.

    Nhưng điểm hại to lớn là lảnh thổ lảnh hải Việt Nam phải bị bào mòn lần, qua Cái Lưỡi Bò Chín Đoạn mà ĐCSTQ luôn tự quyết định, thói cả quyền khu vực cuả Nhà Cầm Quyền Bắc Kinh đã lộ rõ trước thế giới. Tình đồng chí anh em, láng giềng hữu hảo chỉ là việc đầu môi chót lưỡi không khác. Tương quan không bao giờ được bình đẳng giưả ĐCSTQ và ĐCSVN, sự phụ thuộc từ lảnh vực chính trị lẫn kinh tế, lảnh đạo cầm quyền Việt Nam luôn luôn bị Bắc Kinh chèn ép áp lực, buộc phải ký kết những hiệp ước lảnh thổ lảnh hải, hoàn toàn không có lợi cho dân tộc và đất nước Việt Nam. Thêm vào đó, mối nguy cực kỳ nguy hiểm cho Việt Nam hiện nay, chỉ có thể nói bằng một hình ảnh là : “Ngôi nhà Việt Nam, đã bị ĐCSVN hoàn toàn mở rộng tất cả các cưả ngỏ, cho trận bão “Đại Hán Hoá” tràn ngập đi vào.” Đó chính là vấn đề đáng nói nhất, trong mối hại to lớn trước mắt cho cả dân tộc và đất nước.

    Từ chính trị bị khống chế, kinh tế bị lũng đoạn, văn hoá bị xâm nhập, xã hội bị tiêm nhiểm độc tố huỷ hoại; tất cả chỉ một mục đích đồng hoá Việt Nam, bằng đường lối nhẹ nhàng trong thời đại mới hiện nay, một ý đồ xuyên suốt từ xưa đến nay mà Trung Quốc không bao giờ từ bỏ bao giờ. Với cơ thế hiện nay như vậy, nếu ĐCSVN không tự chuyển hoá cơ chế từ bên trong, Trung Quốc không cần tốn một viên đạn nào, Việt Nam cũng được xem như luôn nằm trong lòng bàn tay cuả Trung Quốc không khác. Thời gian tồn tại cuả ĐCSVN còn kéo dài, hệ luỵ bị thống thuộc vào ĐCSTQ phải bị càng lún sâu hơn nưã. Chẳng khác chi bị sa xuống vũng lầy đậm đặc, không còn phương cách nào vùng vẫy để thoát ra khỏi nó cho được.

    Ngón đòn thù khi bị kẻ khác xa lánh vẫn phải luôn được đặt ra đối với nhà cầm quyền lảnh đạo Việt Nam, khi gần lại với Hoa Kỳ bao nhiêu, thì mức độ tách xa Trung Quốc cũng bấy nhiêu khoảng cách, Việt Nam ắt là cũng không thể nào tránh khỏi cơn bốc lưả từ phiá Trung Quốc. Nhưng về hướng tương lai, Việt Nam chắc hẵn sẽ không còn có một chọn lưạ nào khác hơn, khi sự xâm lấn quấy rối lảnh hải thuộc quyền sở hữu, luôn bị Trung Quốc hung hăng khiêu khích để tìm cớ lấn tới mãi. Thế liên kết quân sự trong khối ASEAN, chỉ là yếu tố cần thiết, không thể là một yếu tố đầy đủ, cho sự ngăn chận làn sóng quá mạnh mẻ đó cuả Trung Quốc.

    Không ai có thể phủ nhận được, lực lượng hải quân hùng mạnh nhất thế giới cuả Hoa Kỳ. Đó cũng chính là một đối tác mà Việt Nam chắc chắn phải nghĩ đến trước tiên, cho dù tự lực tự cường luôn là yếu tố chính yếu trong mọi đường lối phòng thủ, nhưng liên kết được mở rộng là để CHIA BỚT LƯẢ. Kéo giãn về hướng Đông Bắc Á thì Hoa Kỳ Nhật Úc là Bức Tường Thép, Ấn Độ-Nam Dương-Phi Luật Tân đã có những động thái vào cuộc trong thời gian gần đây, sẽ được hình thành một nưả vành cung khép lại. Đem tiền bịt miệng Âu Châu cuả Thủ Tướng Ôn Gia Bảo, gần như đã đánh hơi được sự nghột ngạt từ cái thòng lọng vô hình, cũng như cơn bịnh trầm kha Tạng Hồi Mông Mãn có triệu chứng bột phát.

    Nền tảng cho mọi mặt liên kết mở rộng, lại chính là sự đoàn kết người dân Việt trong ngoài, một nền tảng vững chắc bảo đảm được cho tương lai lâu dài mai sau. Người dân Việt yêu nước trên thế giới là một thành phần, sẽ đóng góp tốt nhất cho sự liên kết mọi mặt khắp toàn cầu. Một nhân tố như một chất keo kết dính chặt Việt Nam với các nước trên thế giới, nhất là ở các nước trong khối tự do dân chủ tiên tiến. Từ thành phần trí thức chuyên môn chính trị, đến thành phần trí thức kỹ thuật khoa học, người Việt yêu nước hải ngoại không bao giờ thiếu nhân sự đóng góp, ngay cả trong guồng máy chính quyền cuả các nước sở tại. Thắp sáng lòng yêu nước cuả dân Việt bên ngoài, không gì bằng sự tự chuyển hoá từ bên trong chính ĐCSVN, để biểu hiện được ý thức và tình tự dân tộc mà dân Việt trong ngoài hằng mong muốn.

    ĐCSTQ cũng hiểu rất rõ điều đó, khi người Việt trong ngoài liên kết được, ý đồ bá quyền bành trướng Đại Hán sẽ gặp nhiều khó khăn, nên việc trà trộn trong cộng đồng người Việt hải ngoại để phân hoá chia rẽ, là mục tiêu quan trọng hàng đầu ở nước ngoài cuả Trung Quốc, mà nhất là cộng đồng người Việt ở Hoa Kỳ. Tất nhiên Bắc Kinh sẽ có thưà tiền trong Quỷ Đen, mua chuộc và đánh phá đã đạt nhiều kết quả trông thấy. Tranh nhau chính nghiã và ngọn cờ, là điểm mà Bắc Kinh khoét sâu có kết quả nhất, người dân Việt yêu nước trong ngoài hãy LƯU TÂM nhiều hơn nưã đến vấn đề đó.

    Khi dân Việt yêu nước trong ngoài liên kết thực sự, hướng liên kết mọi mặt cuả Việt Nam sẽ được mở rộng, một động lực chắc chắn sẽ phải làm chùn bước cuả kẻ bá quyền bành trướng Đại Hán Trung Quốc. Bất kỳ một sự liên kết quân sự nào giưả Việt Nam và các nước khác trên thế giới, người dân Việt bên ngoài cũng là nhân tố không thể thiếu được. Nếu muốn có sự liên kết mọi mặt với Hoa Kỳ hay các nước dân chủ tiên tiến khác, nhà lảnh đạo Việt Nam không thể không nhắm tới các thành phần người dân Việt yêu nước ở đó.

    Xin trân trọng.

  3. NGÀN KHƠI says:

    QUYỀN LỢI CHUNG VÀ QUYỀN LỢI RIÊNG

    Quyền lợi chung là quyền lợi của nhiều người, quyền lợi của một nước, của nhóm nước, quyền lợi của nhiều quốc gia, hay của tất cả mọi quốc gia trên thế giới. Hoặc to nhất là quyền lợi toàn cầu, quyền lợi của cả thế giới.
    Quyền lợi chung là quyền lợi mỗi cá nhân, của nhóm người riêng biệt, của đảng phái, của nhóm nước, hay của một liên minh riêng nào đó. Liên minh đây có thể là liên minh thần thánh hay liên minh ma quỷ. Thế thì quyền lợi chung hay riêng quả thật cũng còn chưa đủ. Vấn đề ngoài ta là tính cách chính đáng, đúng đắn, chính nghĩa, hay trong sáng, tự nhiên, của chính bản thân các quyền lợi đó.
    Rõ ràng, ngày nay thế giới đã gần như trở về bản lai diện mục của nó. Tức mọi sự thật khách quan đều đã phơi bày ra một cáh tự nhiên, chính xác.
    Cái được gọi là ý hệ, hay liên minh phe phái, mà cụ thể là phe TBCN và phe XHCN hay CSCN trước kia, tồn tại gần trên dưới 70 năm, giờ đây đã trở thành tan biến chỉ như bọt xà phòng.
    Bây giờ thì còn có một số quốc gia, đúng ra chỉ có bốn, còn nhân danh “chủ nghĩa”, những thực tế hay thực chất, đó chỉ là cách “giả vờ”, hay thật sự chỉ do quán tính của lịch sử tồn đọng để lại, không phải là cái gì khác. Có nghĩa mọi sự chuyển biến là tất yếu, chỉ có thời gian nhanh hay chậm, và sự chuyển biến sẽ xảy ra hay được thực hiện ra sao mà thôi.
    Hiện tình của Trung Quốc và Việt Nam ngày nay thực sự chỉ là như thế. Cho dầu mọi khẩu hiệu, mọi sự tuyên truyền khác đi bên ngoài, cũng chì tạm thời, giai đoạn.
    Vật nên, mọi quan hệ giữa VN và TQ hiện thời chỉ là sự liên hệ do tồn tại lịch sử để lại.
    Cái kẹt duy nhất hiện thời đối với VN chỉ là hầu toàn lãnh thổ đảo Hoàng Sa của VN hiện đang bị TQ chiếm, một phần nhỏ Trường Sa của VN cũng như thế. Nhưng quan trọng nữa, là tham vọng của TQ hiện giờ không phải chỉ dừng lại ở đó, mà cái quy mô đường đứt đoạn lưỡi bò của nó còn đang muốn liếm tới nhiều hơn nữa. Đó thật sự là một nguy cơ đã lộ liễu, không chỉ là tiềm ẩn nữa đối với VN.
    Tất nhiên, mọi thể chế nhà nước, mọi thực tế cầm quyền của mỗi quốc gia trên thế giới, trong bản thân hay tính chất của nó cũng chỉ là tạm thời và giai đoạn.
    Nên ý nghĩa chính yếu vẫn là VN và TQ vẫn đã trở về trong thực tế như hai quốc gia, hai nhà nước độc lập. TQ có quyền liên minh quân sự với kỳ ai họ muốn, và phía đất nước VN cũng vậy.
    Tuy đã trở về bản lai diện mục của mỗi quốc gia từ trong nguyên khởi rồi, nhưng việc TQ ngày nay còn chiếm Hoàng Sa của VN và một phần Trường Sa của VN, vẫn chính là niềm đau nhức của đất nước VN và dân tộc VN, nhất thiết cần phải giải quyết.
    Có nghĩa, mọi liên minh khách quan cần thiết nếu có của VN ngày nay, với bất kỳ các quốc gia nào xét thấy có lợi cho đất nước VN và cho dân tộc VN trên con đường phát triển cần thiết, và thu hồi sự toàn vẹn lãnh thổ thiết yếu, chính đáng, cũng như bảo đảm được sự độc lập, tự do thiết thực, tự nhiên của nước nhà, đều là quyền chính đáng của đất nước VN, được toàn thể nhân dân VN ủng hộ và luôn luôn mong muốn.

    Võ Hưng Thanh
    (02/8/11)

  4. o
    Tình hình của cs Việt gian rất lúng túng trên nhiều mặt. Và có thể tiến đến sụp đổ một ngày không xa nhưng bọn chúng cũng có thể đang tính con bài cho trùng hợp ý định của Mỹ trong tương lai gần, lợi dụng con bài trên danh nghĩa quốc gia khi túng thế và khi cần Mỳ. Mỹ cần một thành phần chắc chắn là khác chứ không phải cs VN khi tình thé bắt buộc nếu có thể. Thành phần gọi là “quốc gia” thuộc tay sai Mỹ để có một thế đứng trực tiếp của Mỹ tại tuyến đấu của thị trường thuộc phía Nam nước Tàu nói chung chính là các nước quanh ven biển Đông.

    Tập đoàn cộng sản VN hiện tại thì bọn chúng bị động và mâu thuẫn đó là một trong hai điểm chính qua 2 yêu tố rất quan trọng đưa đến mâu thuẫn và bị động, mà cs Việt gian có thể khó thoát ra khỏi cả hai mặt đó như sau:

    Một là biển Đông theo “công hàm” mà Tàu không ngần ngại trước áp lực của Mỹ đã hiện diện trên biển Đông. Bởi vì khi Mỹ cần 1 quyền lợi đòi hỏi buộc Mỹ bật đèn cho Tàu. Mong rằng không xãy ra như thế trong giai đoạn nguy hiểm này. Vì chúng ta có thể quay về thơiđiểm nóng bỏng nhất và cũng đã trải qua kinh nghiệm có thể chứng minh vào 73 sau HĐ Ba-lê được ký kết, Mỹ thay đổ thế chiến lược là giao miền Nam cho Tàu vì một quyền lợi để Mỹ được tự do song phương về kinh tế với Tàu. Thậm chí lúc QLVNCH đánh với Tàu tại Hoàng Sa 1974, trong khi Hạm Đội 7 của Mỹ nằm đó mà chẳng giúp gi cả, đến nổi cầu cứu là nhờ vớt lính Hải quân VN bi trôi trên mặt mặt biển gần đó mà Mỹ dứt khoát không một lời phúc đáp, thật phủ phàng biết dường nao một nước bạn từng là đồng minh.

    Tội sai lầm lớn làm chính trị trên danh nghĩa “chống Pháp” của cs VN. HCM và PVĐ, cả hai vẫn là những tên hoàn toàn không có tinh thần dân tộc để nhìn xa về tiền đồ đất nước và công khó của tiền nhân mà phải sáng tỏ bọn chúng là một bộ phận ngoại tộc của Tàu. Đảng Việt gian cs chỉ nhất thời để thỏa mãn tham vọng cá nhân, phe nhóm, đảng phái mà không thấy gì trong thế tranh hùng của các cường quốc khi mình là một nước nhỏ, cần phải rất khôn ngoan và thế đứng dân tộc tìm thế chuyển sang trung lập nếu không được, thì phải tạo thế liên hoàn với thế giới có một nền dân chủ để nếu bị Tàu dùng sức mạnh vì nước lớn thì mình có thế đồng minh của các nước dân chủ khi đất nước cần thì ít nhất làm cho Tàu nó còn nể sợ. Đàng này HCM và cs Việt Nam hoàn toàn đi ngược lại nguyện vọng dân tộc, độc lập va chủ quyên đất nước, chỉ vì một di sản ngoại nhân mà quên MTĐ là con cháu của Hán dòng dõi của Tần Thủy Hoàng. Đâu phải vì một cái di sản lỗi thời mà đeo đuổi thì có khác nào là đem tiền đồ quốc gia giao cho giặc Tàu? Chứng tò cả hai đều kém trên phương diện chiến lược và chính trị trong thế đứng của một nước nhỏ và từng là kẻ thù truyền kiếp của dân tộc để thấy HCM và tập đoàn đã phản quốc không thể chạy tội được với lịch sử có hơn nghìn nắm nước ta đánh Tàu xâm lăng.

    Hai là biên giới cộng sản Tàu đã chiếm hầu như địạ thế chiến lược là đã lấy ải Nam Quan và song song vào đó cs Việt gian đã cho thuê (theo báo chí và dư luận) 10 tỉnh núi rừng dọc biên giới; ba là một vùng chiến lược rất quan trọng mà ngày xưa tiền nhân ta chống Tàu xâm lăng, Dân-tộc Thiểu-số là thành trì rất quan trọng làm hàng rào cho đất nước mà cs đã phá tuông để Tàu hoàn toàn nắm thế thượng phong nên bọn chúng phải khúm núm trng thế bị động. Mà vùng Tây Nguyên về mặt địa thế chiến lược không thể thiếu nó, nay Tàu tuy là trên hình thức là khai thác tài nguyên nhưng bề trái của nó là công nhân Tàu cũng chính là lính thiện chiến được che lấp bằng cách gọi là công nhân thì sao? Nếu còn tin Tàu thì chỉ còn cách là làm tôi tớ cho nó chứ chẳng có tư cách làm chư hầu nữa chứ đừng nói là quốc gia độc lập trông thêm nhục nhã và xấu hổ mà Việt gian cs đã mang một tội rất lớn trước lịch sử, Tiền nhân và dân tộc là chuyện đã xãy ra rồi.

    Nói tóm lại còn bài tẩy của Tàu bắt đầu lộ ra là nắm tất những phần quan trọng nước Việt Nam còn hay mất đã nằm trong tay của Tàu rồi, thử hỏi có loại lãnh đạo nào mà tối tăm ngu ngốc như thế bao giờ. cả thế giới tại sao lại không tìm nhưng nước đứng đắn vì thương trường mà đầu từ và cho thầu để hoàn chỉnh về mặt kiến thiết quốc gia, mà tất cả đều giao cho Tàu. Đó chính là cái dao độc đại vô cùng của thế kỷ 21, mà Tàu nắm đầu cán, Việt gian cs nắm đầu lưởi có khác gì đâu? Nếu phản ngược lại Tàu cộng đảo ngược lại với mưu đồ biến Việt Nam là 1 tỉnh thì không kịp trở tay, đó là chuyện hiển nhiên và có thể xãy ra nên tập đàon cs Việt Nam vẫn còn ba hoa một cách hết sức xuẩn động.

  5. SUONGSUONG says:

    Bác Khổng Đức Thiên Tâm ơi !

    RỒNG hung tàn quỉ quyệt thì mãi mãi chỉ đi được với… TIÊN dịu dàng hiền hòa mà thôi bác ạ !
    Đây là một thiên huyền sử kết hợp đầy lãng mạn và cũng đầy ngược ngạo, thậm chí còn phải gọi là loạn luân, để kết cục cả hai phải tách biệt ra mới có thể tồn tại được.
    Đó là sự chia lìa bi thảm tất yếu giữa hai loài thuộc hai thái cực đối đầu nhau là thế. Nhưng lời hẹn thề sẽ có nhau vào những lúc nguy cơ bị tận diệt giống nòi năm xưa, thì con cháu phải luôn ghi nhớ mãi, không bao giờ được quên nhau đâu đấy !!!
    Đó cũng chính là cái tâm thức độc đáo vô cùng của dân tộc Việt ngàn năm lịch sử còn truyền đấy bác!
    Nhưng dù gì chăng nữa thì từ cuộc hôn nhân tréo ngoe, dị hợm này thì chúng ta là con cháu cũng phải cúi đầu chấp nhận có những……” đột biến ” do di truyền thỉnh thoảng nó phải sinh ra những đứa con quái gở, phản phúc, hung tàn như bọn Trần Ích Tắc, Lê Chiêu Thống, Hồ Chí Minh v.v… mà thôi , vì đó là nghiệp chướng của giống nòi chúng ta mà lị !
    Thôi thì chỉ còn biết mời bác cùng đưa tay lên trời với chúng em mà nài van với MẸ HIỀN ÂU CƠ thế này đi :

    “…Mẹ ơi đoái thương xem nước Việt Nam.
    Trời u ám, bất công lan tràn …”

  6. Thiến Heo says:

    Cho là Vi xi muốn lập liên minh với Mỹ . Thì cũng rất khó khăn :
    - Tàu cộng không cho
    - Quốc Hội Mỹ không cho, vì vi xi còn cốt khỉ đít đỏ .
    Đừng thấy tàu chiến Mỹ ghé VN mà tưởng bở . Nó ghé nghỉ mệt, cần mướn người quét dọn sơn phết chút đỉnh tàu bè . Nướng thịt ăn chơi, đánh bóng chuyền chơi . Cho dân chút chút thuốc men nhân đạo .

    Lập liên minh quân sự chống Tàu cộng ? Lập với ai ? Ai dám chơi ? Vi xi tay sai Tàu trên răng dưới củ lẵng có cục ct’ gì mà liên minh !

    Ngoài ra, cái gọi là sức mạnh quân sự của Tàu cũng nên đánh giá cho đúng . Tàu mà nó mạnh thì Đài Loan trong 24 giờ thành bình địa . Rồi tới Đại Hàn và Nhựt .
    Nên nhớ, Mỹ từ xa xôi tới tập trận với Đại Hàn tại eo biển Hoàng Hải ngay trước lổ mũi Tàu . Ngược lại hải quân Tàu quanh quẩn chưa ra khỏi biển Nam Hải bến nhà .

    Phải 50 năm nửa Tàu mới mạnh bằng Mỹ . Với điều kiện là Mỹ bó tay không còn làm gì thêm !

  7. Trúc Bạch says:

    Trích :
    “….Con chó ngao Trung Quốc – cướp quần đảo Hoàng Sa từ tay VNCH mà hạm đội 7 Mỹ (lúc đó) đứng bên cạnh làm ngơ (khi) chúng tôi cầu cứu trong tuyệt vọng’’!”

    Muốn hiểu thêm lý do tại sao Mỹ “làm ngơ” trước việc Trung cộng tấn công Hoàng Sa thì nên tim hiều thêm về bản HD/Ba Lê 1973 và đặc biệt là về cái Tu Chính Án “Case – Church Amendment” (1973) để biết quân đội Mỹ đã bị cấm không được phép có bất cứ hoạt động nào liên quan đến tình hình VN và Đông Dương nói chung kể từ 1973 .

    Những người – cho đến nay vẫn than vãn hay trách cứ việc Mỹ đã không “cứu” VNCH năm 1974 là những người mù tịt về tính hình quân sự hay chính trị lúc đó. (Sau hiệp định Ba Lê 1973 – Mỹ không còn là đồng minh quân sự của VNCH nữa, và do đó mà Trung cộng hoàn toàn rảnh rang để tấn công Hoàng Sa – cái này phải là công lao của Hồ Chí Minh và đảng csVN)

    Cũng có thể, những người đưa sự kiện “Mỹ không cứu VNCH 1974″ không phải là họ “quên” các điều lệ của HD/Bale6 đối với Mỹ, hoặc không phại họ không biết đế cái Tu Chính Án Case-Church Amendment 1973, nhưng họ cu81 nêu ra với mục đích “hù” mọi người rằng :

    Này ! Chớ tin thằng Mỹ, nó sẽ không cứu khi “đồng minh” lâm nạn đâu ! Chớ tin nó mà chống Trung Quốc nhá !

    Tham khảo Case Church Amendment tại đây

  8. Khổng Đức Thiên Tâm says:

    Mỹ, Nhật, Hàn Quốc, Đài Loan, Nam Dương thuộc về những Quốc-Gia Dân-Chủ, đa Đảng. Họ đã, đang và tiếp tục xây dựng một khối Liên Minh Quân Sự thống nhất vững bền, ngày càng phát triển, kỷ luật, sự thuận phục của các quốc gia Bi-Lãnh-Đạo với quốc gia có Ơn-Lãnh-Đạo; Hơn thế nữa, họ có sợi dây liên lạc của sự trọn lành, xuyên suốt về an ninh và hòa thuận, do vậy, họ tin cậy nhau, làm việc với nhau rất dễ dàng.
    Chỉ cần hỏi một công dân bình thường của các Quốc-Gia nói trên, người chỉ có trình độ, mức học trung bình: { Bạn nghĩ gì về Người Mỹ và Nước Mỹ? } họ đều phải thừa nhận, trả lời rằng: Thượng Đế dựng tạo ra Nước Mỹ để Lãnh-Đạo cả Thế-Giới.
    Nước Mỹ dù có chiều dài lập Quốc rất ngắn nhưng họ lại có chiều dài am hiểu về lịch sử Loài Người tường tận nhất. Quốc gia của họ lập thành bởi đã từng trải qua biết bao kinh nghiệm tang thương và băng hoại của thế giới. Họ là những ngươì đam mê nghiên cứu Lịch-Sử Thế-Giới một cách kỹ lưỡng, thận trọng. Một tính toán sai lầm có thể làm băng hoại và tàn phá cả thế giới.
    Liên minh Quân-Sự với Việt-Nam ư? Câu trả lời: Chưa đúng thời điểm!
    Bồ-Câu-Đực phải Cưới Bồ-Câu-Cái mới có thể đẻ trứng và ấp trứng để nở thành Bồ-Câu-Con.
    Rồng mà Cưới Bồ-Câu sẽ đẻ ra Loài Giống gì? Chắc sẽ Dị-Dạng, Quái-Vật và Không-Bình-Thường!!!
    Thật rất thương tâm và đau lòng cho Dân Tộc Việt chúng ta đang bước đi trong Cung-Linh-Mê-Lạc-Lầm.
    Chỉ cần lấy một dẫn chứng đơn giản thôi, trong Đại Lễ 1000 năm Thăng Long. Họ không biết kiếm đâu được…dù chỉ là một con Rồng thôi…để thả bay lên trời. Họ đành kiếm đủ 1000 con Bồ Câu để thay thế cho 1000 con Rồng goị là: Ngàn Năm Thăng Long Kỷ Niệm. Thăng-Bồ-Câu chứ không phải Thăng-Rồng. Một sự Ấu-Trĩ về Thuộc-Linh của tầng lớp lãnh đạo CSVN. Họ là những người Mù dẫn người Mù xuống hố mà vẫn chưa tỉnh ngộ. CSVN vẫn chưa nhận ra chính mình.
    Rồng là một Loài-Thú-Hư-Cấu, Tưởng-Tượng, Bịa-Đặt, Dối-Trá và Hung-Dữ. Xuất thân từ Linh-Giới sa ngã đã nhập vào con Rắn đời xưa, Và chính nó đã cám dỗ người Nữ phạm tội với Chúa. Nó là giống qủi quyệt nhất trong các loài thú ngoài đồng. Nhìn Cộng Sản là biết con Rồng và con Rồng ẩn náu trong người CS. Nó sai khiến người CS chém giết và hủy diệt. Con Rồng rất thích thú có máu chảy và lửa cháy! Chẳng vậy, mầu Đỏ là Máu và mầu Vàng là Lửa trong lá cờ Quốc-Tế Búa-Liềm. Và có thể nói CS là loài thú, chúng không thuộc về Loài-Người.
    Nếu CS thuộc về Giống Người, ít ra cũng phải Tôn Trọng Tiếng Nói của người khác.
    Liên minh QS với CS VN ư? Ai mà Dại, Dột, Dốt, Dở đến như vậy?
    Thời điểm Liên Minh QS với CSVN phải là thời điểm có những bằng chứng dưới đây:
    1. Các nhà đấu tranh dân chủ không bị bỏ tù, họ phải được trả tự do.
    2. Tự do, an toàn cho Diễn đàn Đàn Chim Việt được đặt trụ sở tại Ba Đình mà không bị quấy nhiễu.
    Chỉ cần xin hai dấu chỉ trên, may ra CSVN mới được có cơ hội gia nhập sự Liên Minh Quân Sự chống lại sự bành trướng của Cộng-Sản-Hán.
    Lãnh Đạo Người Mỹ và Nước Mỹ có một đời sống Thuộc-Linh Uyên-Bác. Họ có chiều Sâu, chiều Rộng, chiều Dài và có cả chiều rất Cao.
    Hãy đọc lại bài diễn văn nhậm chức Tổng Thống, Obama nói gì về kẻ thù của nhân loại là những kẻ Ưa Bịt Miệng người khác.
    Tại sao phải Liên Minh Quân Sự với kẻ thù của nhân loại?

  9. DO NGHE says:

    Chú SAM Tài Phiệt Nô Ben đả có Ngọn ĐUỐC minh thị Luật PHÁP Tam PHÂN, Công Hoà, Dân Chủ, Bình Đẳng, Tự Do, Vì Dân, Bởi Dân, Do Dân,….Tất cả, cụ HỒ, đả cho là BẤT HỦ, đả COP đem về, phơi bày trong TN Độc Lập và Hiến Pháp. Rất tiếc, lại phải ngụy trang dưới lá cờ Vô Sản Chuyên Chính. Chú Sam khác Chú Chiệc là Tôn Trọng QUYỀN SÔNG TƯ DO. Bởi vậy, Nhân DANH chú SAM, không cho phép, những đất nước mà Chính Quyền Gian Manh Dối Trá, Xỏ Lá, Ba QUE,..Giết CHẾT quyền DÂN, Độc Tài Tham NHŨNG, luật PHÁP rừng rú,…Việt Nam TA, nên gẩm ai đả MÀI Dũa ra hai hòn NGỌC qúy là NGÔ BẢO CHÂU và CÙ HUY HÀ VŨ, rồi trao hoàn cố CHỦ. Than ÔI ! …mai này, PHÚC thẫm là PHÚC hay là TŨI NHỤC cho một Dân TỘC có Bốn ngàn năm VĂN HIẾN ?

  10. hehe says:

    Dang danh gia VN qua cao chang. Tai sao cac nuoc do phai lien minh voi mot dat nuoc nhuoc tieu nhu Viet Nam. Ho duoc gi khi bao ve Viet Nam. Nguoi viet that la thien can nhu con nit

Phản hồi