WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Thỉnh nguyện thư của thân phụ Trần Huỳnh Duy Thức

Kính gửi Ban Điều Hành Đàn Chim Việt

Trần Huỳnh Duy Thức

Tôi tên là Trần Văn Huỳnh, là thân phụ của Trần Huỳnh Duy Thức, người đã bị kết án 16 năm tù giam và 5 năm quản chế về tội “Hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” tại phiên tòa sơ thẩm ngày 20/01/2010 và phiên tòa phúc thẩm ngày 11/05/2010 tại Tp. HCM.

Gia đình tôi nhận thấy rằng con tôi không có tội và là một người có lòng yêu nước sâu sắc nên tôi đã nhiều lần gửi đơn các cấp thẩm quyền để kêu oan và yêu cầu giám đốc thẩm cho con tôi.

Ngày 27/7 vừa qua, tôi đã tiếp tục gửi Thỉnh nguyện thư công dân đến tất cả 500 đại biểu Quốc hội toàn quốc để đề nghị Quốc hội và các Đại biểu Quốc hội sử dụng quyền giám sát tối cao của mình để yêu cầu các cơ quan tư pháp có trách nhiệm xem xét lại các Bản án sơ thẩm và Bản án phúc thẩm đã kết án con tôi – Trần Huỳnh Duy Thức và anh Lê Thăng Long, anh Lê Công Định và anh Nguyễn Tiến Trung, cũng như cần xem xét những vụ án tương tự đã và đang diễn ra như trường hợp của luật sư Cù Huy Hà Vũ một cách đúng với bản chất của pháp luật và bản chất của sự việc khách quan.

Tôi xin gửi đến Quý Ban Điều Hành Đàn Chim Việt toàn bộ nội dung Thỉnh nguyện thư nêu trên và các tài liệu đính kèm để biết và thông tin nhằm giúp gia đình tôi giải oan cho con Trần Huỳnh Duy Thức của tôi.

Xin chân thành cám ơn và trân trọng kính chào.

Trần Văn Huỳnh

Điện thoại: +84-90-3350117

Email: tranvanhuynh@hotmail.com

Blog: http://tranfami.wordpress.com

 

——————————————————————-

Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam

Độc lập – Tự do – Hạnh phúc

–*–

THỈNH NGUYỆN THƯ CÔNG DÂN

Kính gửi:

- Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng

- Tất cả Đại biểu Quốc hội toàn quốc

Đồng kính gửi:

- Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng

- Chủ tịch nước Trương Tấn Sang

- Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng

Tôi tên Trần Văn Huỳnh, 74 tuổi, nguyên là giáo viên Anh văn thuộc Sở Giáo dục Tp.HCM, được chuyển về Sở Văn hóa Thông tin Tp.HCM công tác tại Phòng Văn hóa Đối ngoại từ 1989 đến 2001 nghỉ hưu. Tôi là thân phụ của anh Trần Huỳnh Duy Thức, sinh năm 1966 (dưới đây gọi là con tôi) – người đã bị kết án 16 năm tù và 5 năm quản chế vì tội ”hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” theo điều 79 bộ luật hình sự (dưới đây gọi là BLHS) vào năm 2010 bởi Toà án nhân dân Tp.HCM (bản án sơ thẩm số 19/2010/HSST tuyên ngày 20/1/2010, dưới đây gọi tắt là Bản án sơ thẩm) và Tòa Phúc thẩm thuộc Tòa án nhân dân Tối cao tại Tp.HCM (bản án phúc thẩm số 254/2010/HSPT tuyên ngày 11/5/2010, dưới đây gọi tắt là Bản án phúc thẩm).

Thưa các vị Đại biểu Quốc hội, tôi viết thư này đầu tiên xuất phát từ lòng tin và tình yêu thương tôi dành cho con tôi. Nhưng sau đó nó được dẫn dắt bởi động lực của một công dân chủ động sử dụng một cách có ý thức tất cả các quyền làm chủ của người dân được pháp luật bảo vệ. Và cuối cùng nó được kết thúc bằng một niềm tin và mong muốn sự tốt đẹp cho cả đất nước, trong đó có Nhà nước, Đảng cầm quyền và có cả cho con tôi và những người có hoàn cảnh tương tự.

Nó cũng bắt đầu từ sự rụt rè, lo sợ vốn là tâm lý chung của đa số người dân Việt Nam hiện nay khi đề cập đến các vấn đề chính trị của đất nước. Nhưng nhờ động lực nói trên tôi dần hiểu ra rằng nó là một việc làm không có gì sai trái hay vi phạm pháp luật cả, ngược lại nó còn được pháp luật bảo hộ và khuyến khích vì đó chính là tinh thần cốt lõi của Hiến pháp nước ta nhằm bảo vệ quyền làm chủ tối thượng của người dân, nhờ đó mới có thể xây dựng được một nhà nước của dân, do dân và vì dân. Chính vì vậy tôi đã đặt bút ký lên thỉnh nguyện thư này với một sự tự tin tràn ngập vào tương lai tốt đẹp của đất nước, vào lý tưởng và mục đích của Nhà nước ta và của Đảng Cộng Sản Việt Nam cầm quyền; và vào sự chính đáng và hợp pháp của những việc làm của con tôi, cũng như của những người đồng chí hướng, đều hướng đến những ước nguyện vì sự tốt đẹp cho đất nước không khác gì lý tưởng và mục đích của Đảng và Nhà nước.

Tuy nhiên, tôi cũng hiểu rằng những điều tốt đẹp như vậy sẽ không đến được nếu như tôi – với tư cách là một công dân bình thường như hàng chục triệu công dân khác – không dám mạnh dạn sử dụng đúng quyền làm chủ của mình một cách chủ động và có ý thức để nói lên nguyện vọng của mình đến cơ quan quyền lực tối cao đại diện cho quyền và lợi ích của nhân dân một cách công khai mà pháp luật cho phép. Và những điều tốt đẹp đó cũng sẽ không đến được nếu như tôi – với tư cách là một người cha, một cá nhân trong một xã hội được khẳng định là tôn trọng trên hết những quyền căn bản của con người theo chuẩn mực quốc tế được công ước Liên hiệp quốc về quyền con người mà Việt Nam đã ký vào – không quyết liệt đòi hỏi các cơ quan quyền lực nhà nước phải đảm bảo thực thi đúng trên thực tế những quyền đó của người dân được pháp luật qui định nhằm bảo vệ quyền lợi chính đáng của mình và của con mình mà tôi tin rằng đã bị kết án oan sai.

Tôi không phải là người bàng quan mà là người có nhiều suy nghĩ đến sự nghiệp phát triển  của đất nước. Nhưng đã từ rất lâu rồi những suy nghĩ đó chỉ dừng lại ở chính tôi hoặc cùng lắm là trao đổi với một vài người bạn thân. Cũng không biết tự bao giờ trong tôi hình thành một suy nghĩ thụ động rằng những vấn đề tôi và bạn bè tôi nghĩ đến thì chắc hẳn các vị đứng đầu đất nước cũng đã phải biết rõ rồi, mà không chịu nhìn nhận thực tế rằng những vấn đề đó  ngày một trầm trọng. Nguyên nhân có lẽ một phần vì hiện tượng tăng trưởng kinh tế liên tục của đất nước, và một phần vì chưa thấy những vấn đề đó tác hại đến chính mình và gia đình mình. Nhưng giờ đây tôi đã thấy rất rõ rằng nếu mình không quan tâm đúng mức đến những vấn đề chung của xã hội thì tác hại của nó sẽ không chỉ xảy ra ở đâu đó mà còn đến với chính mình một cách nặng nề như tôi và gia đình đang gặp phải. Và đồng thời, lợi ích chung của xã hội sẽ không thể tốt đẹp nếu quyền lợi của mỗi cá nhân không được xã hội đó đảm bảo một cách công bằng và trên hết. Mọi sự nhân danh lợi ích chung nhưng xâm phạm đến quyền lợi của các cá nhân không những không hợp hiến mà còn làm mất đi động lực lành mạnh của toàn xã hội được hình thành bởi động cơ của mỗi cá nhân vì mưu cầu lợi ích chính đáng của mình mà tạo ra giá trị chung cho toàn xã hội.

Vì vậy tôi đã dằn vặt vì từng la trách con tôi gay gắt do đã bày tỏ sự phê phán về những vấn đề kinh tế, chính trị, xã hội của đất nước. Nhưng giờ đây tôi thấy quý trọng và yêu thương con tôi vô hạn, phải chịu cảnh tù tội oan sai chỉ vì đã nặng lòng vì đất nước mà cảnh báo trước những nguy cơ mà bây giờ đã trở thành hiện thực. Không chỉ cảnh báo, con tôi còn dành trọn tâm huyết nghiên cứu, tìm ra và kiến nghị một con đường để Đảng và Nhà nước phát triển đất nước tốt đẹp theo đúng lý tưởng mà xã hội XHCN nước ta hướng đến – mà con tôi gọi là Con đường Việt Nam với những chiến lược vận dụng quy luật khách quan để nhanh chóng đưa thực tế của cuộc sống tiến dần đến danh nghĩa tốt đẹp mà lý tưởng trên mong muốn. Chính thực tế trong việc thực thi pháp luật hiện nay đã và đang làm cho khoảng cách giữa thực tế và danh nghĩa này ngày càng dãn rộng ra và càng gây bất ổn cho đất nước.

Điều này đặt ra một yêu cầu, mà tôi thấy cấp thiết hơn bao giờ hết, là Quốc hội cần tập trung vào việc thực hiện quyền giám sát tối cao của mình nhằm chấn chỉnh để đảm bảo những quyền và lợi ích hợp pháp của người dân được Hiến pháp bảo vệ và các bộ luật của Quốc hội qui định phải được tôn trọng và thực thi trong thực tế. Tôi đề nghị các vị Đại biểu Quốc hội, với tư cách là người đại diện cho quyền và lợi ích của người dân trong tổ chức của bộ máy Nhà nước, hãy thẳng thắn nhìn nhận một cách thực tế sự nghiêm trọng của vấn đề này đang diễn ra trong hầu hết các lĩnh vực của cuộc sống, và hãy sử dụng đầy đủ quyền lực tối cao của mình để làm sao cho những giá trị tốt đẹp của luật pháp nước ta không chỉ nằm trên danh nghĩa mà phải đi được vào thực tế của cuộc sống. Khi đó thì Việt Nam mới có thể trở thành một xã hội dân chủ, công bằng, văn minh được.

Tôi tin vào sự cần thiết của đòi hỏi trên, còn con tôi, trong Con đường Việt Nam, đã cho thấy đó là sự đòi hỏi tất yếu theo quy luật khách quan mà nếu được đáp ứng tốt  thì sẽ chắc chắn có sự phát triển ổn định, bền vững cho đất nước. Tôi xin các vị Đại biểu Quốc hội dành chút thời gian đọc phần giới thiệu Con đường Việt Nam (được đính kèm) mà con tôi viết trước khi bị bắt để thấy được tâm huyết và trách nhiệm công dân của con tôi là đáng trân trọng như thế nào. Nó thể hiện không chỉ thái độ khoa học nghiêm túc của con tôi mà còn là ý thức công dân rất quan trọng và cần thiết cho xã hội nhưng lại đang thiếu vắng trầm trọng ở nước ta. Thế nhưng nó đã bị quy kết là ”một kế hoạch tổng thể nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” để kết tội con tôi ”hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” theo điều 79 bộ luật hình sự (BLHS).

Tôi kính mong các vị Đại biểu Quốc hội dành thời gian đọc lá đơn yêu cầu giám đốc thẩm đối với Bản án sơ thẩm và Bản án phúc thẩm (đính kèm) kết án con tôi để thấy sự chủ quan và tùy tiện trong việc áp dụng luật như thế nào trong các hoạt động tư pháp. Nó cho thấy không chỉ sự bất chấp trước những sự thật khách quan và tính logic biện chứng của sự việc, mà còn là sự không tôn trọng những bộ luật được Quốc hội cân nhắc ban hành để bảo vệ quyền và lợi ích chính đáng của người dân. Điều đáng lo lắng là nó không còn là vấn đề cá biệt mà đã trở thành hiện tượng phổ biến đến mức hầu hết người dân tưởng rằng đó là bản chất của hệ thống luật mà Quốc hội xây dựng. Đó là một thực tế mà tôi rất mong các vị Đại biểu Quốc hội dũng cảm thừa nhận để có được những giải pháp đúng đắn trước những vấn đề sống còn của đất nước.

Quốc hội khóa XIII đang nhóm họp kỳ đầu tiên với chương trình nghị sự có xem xét việc thay đổi bổ sung Hiến pháp theo đề xuất của Đảng Cộng Sản Việt Nam. Những gì được đề cập liên quan đến đề tài này trong thông báo của hội nghị lần thứ 2 Ban chấp hành Trung ương Đảng vừa rồi chưa cho thấy được những mấu chốt thay đổi căn bản. Nhưng tôi hy vọng rằng Đảng sẽ xuất phát từ nhu cầu thực tế của cuộc sống của người dân. Đồng thời tôi cũng mong muốn Quốc hội xem xét việc này trên tinh thần làm sao để đảm bảo được quyền và lợi ích của người dân hơn nữa trong thực tế, và phải hết sức lưu ý để tránh được  nguy cơ mà con tôi đã cảnh báo là sẽ có những mong muốn thay đổi Hiến pháp để kéo những giá trị danh nghĩa xuống gần với thực tế tồi tệ của sự quan liêu – tham nhũng – cơ hội vốn đang khá phổ biến hiện nay trong cuộc sống nhằm hợp pháp hóa chúng để bảo vệ cho cái xấu. Và nếu vì phải tập trung cho việc sửa đổi Hiến pháp mà xao lãng trách nhiệm giám sát tối cao của Quốc hội để đảm bảo quyền lợi của người dân trong thực tế vận dụng và thực thi pháp luật của các cơ quan công quyền, thì thật là tai hại.

Thưa các vị Đại biểu Quốc hội, qua sự việc sửa đổi Hiến pháp lần này, tôi yêu cầu quý vị cũng cần làm rõ một vấn đề quan trọng. Đó chính là: liệu một công dân bình thường có quyền mong muốn và đưa ra những kiến nghị thay đổi những lĩnh vực thuộc phạm vi điều chỉnh của Hiến pháp hay không? Nếu không thì ai có quyền đó và nó được qui định ở đâu? Và những điều luật nào nói rằng những mong muốn nhằm thay đổi những vấn đề thuộc phạm vi điều chỉnh của Hiến pháp là vi phạm pháp luật và phải bị truy cứu trách nhiệm hình sự?

Tôi đã nghiên cứu và thấy rõ rằng Hiến pháp cho phép và bảo vệ quyền của bất kỳ công dân nào cũng được đưa ra các ý kiến của mình đối với các vấn đề của đất nước, trong đó có những lĩnh vực thuộc phạm vi điều chỉnh của Hiến pháp. Hiến pháp không giao cho bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào được độc quyền trong việc đưa ra ý kiến thay đổi hay điều chỉnh Hiến pháp cả. Và không có một điều luật nào của BLHS qui định rằng những mong muốn nhằm thay đổi các lĩnh vực thuộc phạm vi điều chỉnh của Hiến pháp là xâm phạm đến khách thể mà điều luật đó hướng đến bảo vệ cả.

Thế nhưng con tôi và những người bạn trong cùng vụ án đã bị kết án chính vì những mong muốn như vậy. Điều này đang ngày càng phổ biến đối với nhiều vụ án bị cho là xâm phạm an ninh quốc gia đã và đang diễn ra. Và điều này không chỉ xâm phạm đến những quyền lợi chính đáng và hợp pháp của công dân, gây ra oan sai, mà còn đánh mất đi những động lực lành mạnh thúc đẩy sự phát triển tốt đẹp cho xã hội, và còn làm cho những giá trị tốt đẹp trên danh nghĩa của pháp luật ngày càng xa rời so với thực tế của cuộc sống.

Thưa Chủ tịch Quốc hội,

Thưa các vị Đại biểu Quốc hội,

Bằng bức thỉnh nguyện thư công dân này, với sự ý thức về trách nhiệm của một công dân đối với đất nước cũng như sự đòi hỏi chính đáng về quyền lợi hợp pháp mà đất nước phải đảm bảo cho công dân, cùng với những lý lẽ được trình bày như trên, tôi xin được chính thức đề nghị Quốc hội và từng Đại biểu Quốc hội 2 vấn đề:

1)  Quốc hội và các Đại biểu Quốc hội cần quan tâm, tập trung và có giải pháp hữu hiệu trong việc sử dụng quyền giám sát tối cao của mình để đảm bảo những giá trị tốt đẹp được Hiến pháp và Pháp luật qui định phải tạo ra được những giá trị tốt đẹp trong thực tế của cuộc sống của người dân, đặc biệt là phải đảm bảo để làm sao người dân có thể tự tin, chủ động và ý thức sử dụng hết những quyền của mình mà Hiến pháp và Pháp luật bảo vệ. Nhân đây tôi cũng xin biểu lộ sự đồng tình với ”Kiến nghị bảo vệ và phát triển đất nước” (ký ngày 10/7/2011)  của một nhóm nhân sĩ trí thức gửi đến Quốc hội và Bộ chính trị đề nghị: ”Tìm mọi cách thực hiện đầy đủ mọi quyền tự do dân chủ của nhân dân đã được Hiến pháp qui định, nhằm giải phóng và phát huy ý chí và năng lực của nhân dân cho sự nghiệp xây dựng và bảo vệ tổ quốc…”

2) Kính đề nghị Quốc hội và các Đại biểu Quốc hội sử dụng quyền giám sát tối cao của mình để yêu cầu các cơ quan tư pháp có trách nhiệm xem xét lại các Bản án sơ thẩm và Bản án phúc thẩm đã kết án con tôi – Trần Huỳnh Duy Thức và anh Lê Thăng Long, anh Lê Công Định và anh Nguyễn Tiến Trung; cũng như cần xem xét những vụ án tương tự đã và đang diễn ra như trường hợp của luật sư Cù Huy Hà Vũ một cách đúng với bản chất của pháp luật và bản chất của sự việc khách quan. Tôi tin rằng điều này không chỉ là những việc cụ thể cần giải quyết theo tinh thần đòi hỏi của kiến nghị số 1 ở trên, mà còn là một việc chiến lược để tạo ra niềm tin và những động lực lành mạnh mới cho xã hội, để tránh sự rạn nứt và chia rẽ.

Kính mong Quốc hội và các Đại biểu Quốc hội quan tâm đến thỉnh nguyện thư công dân này của tôi với một tinh thần trách nhiệm cao nhất của một cơ quan quyền lực cao nhất. Tôi xin cảm ơn và kính chào trân trọng.

Đính kèm:

1. Phần giới thiệu Con đường Việt Nam.

2. Đơn yêu cầu giám đốc thẩm.

3. Đơn kêu oan lần 3 gửi Chủ tich nước.

4. Thư con tôi đang viết để gửi Chủ tịch nước giới thiệu Con đường Việt Nam.

Ngày 27 tháng 7 năm 2011

Kính đơn,
Trần Văn Huỳnh

Ghi chú:

Địa chỉ liên lạc của tôi: 439F8 Phan Văn Trị, Phường 5, Quận Gò Vấp, Tp. Hồ Chí Minh; điện thoại: 0903350117.

16 Phản hồi cho “Thỉnh nguyện thư của thân phụ Trần Huỳnh Duy Thức”

  1. NGÀN KHƠI says:

    TÂM TÌNH CỦA MỘT NGƯỜI CHA

    Người cha đây là ông Trần Văn Huỳnh, 74 tuổi, còn người con là anh Trần Huỳnh Duy Thức, sinh năm 1966 – người bị kết án 16 năm tù và 5 năm quản chế vì tội ”hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” theo điều 79 bộ luật hình sự.
    Người cha nói: “gia đình tôi nhận thấy rằng con tôi không có tội, và là một người có lòng yêu nước sâu sắc, nên tôi đã nhiều lần gửi đơn các cấp thẩm quyền để kêu oan, và yêu cầu giám đốc thẩm cho con tôi”.
    Ông cũng cho biết ngày 27/7 vừa qua, ông đã tiếp tục gửi Thỉnh nguyện thư công dân đến tất cả 500 đại biểu Quốc hội toàn quốc, để đề nghị Quốc hội và các Đại biểu Quốc hội sử dụng quyền giám sát tối cao của mình, để yêu cầu các cơ quan tư pháp có trách nhiệm xem xét lại các bản án sơ thẩm và bản án phúc thẩm đã kết án con ôngi – Trần Huỳnh Duy Thức, và anh Lê Thăng Long, anh Lê Công Định và anh Nguyễn Tiến Trung, cũng như cần xem xét những vụ án tương tự đã và đang diễn ra, như trường hợp của luật sư Cù Huy Hà Vũ, một cách đúng với bản chất của pháp luật và bản chất của sự việc khách quan, nhằm giúp gia đình ông giải oan cho con Trần Huỳnh Duy Thức của ông.
    Ông lập luận: “Tôi đã nghiên cứu và thấy rõ rằng Hiến pháp cho phép và bảo vệ quyền của bất kỳ công dân nào cũng được đưa ra các ý kiến của mình đối với các vấn đề của đất nước, trong đó có những lĩnh vực thuộc phạm vi điều chỉnh của Hiến pháp. Hiến pháp không giao cho bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào được độc quyền trong việc đưa ra ý kiến thay đổi hay điều chỉnh Hiến pháp cả. Và không có một điều luật nào của BLHS qui định rằng những mong muốn nhằm thay đổi các lĩnh vực thuộc phạm vi điều chỉnh của Hiến pháp là xâm phạm đến khách thể mà điều luật đó hướng đến bảo vệ cả”.
    Trên cơ sở đó, ông nói: “Tôi dần hiểu ra rằng, đó là một việc làm không có gì sai trái hay vi phạm pháp luật cả, ngược lại, nó còn được pháp luật bảo hộ và khuyến khích, vì đó chính là tinh thần cốt lõi của Hiến pháp nhằm bảo vệ quyền làm chủ tối thượng của người dân, nhờ đó mới có thể xây dựng được một nhà nước của dân, do dân và vì dân”.
    Từ đó ông cũng kết luận: “Tôi đã dằn vật, vì từng la trách con tôi gay gắt, do đã bày tỏ sự phê phán về những vấn đề kinh tế, chính trị, xã hội của đất nước. Nhưng giờ đây, tôi thấy quý trọng và yêu thương con tôi vô hạn, phải chịu cảnh tù tội oan sai, chỉ vì đã nặng lòng vì đất nước mà cảnh báo trước những nguy cơ bây giờ đã trở thành hiện thực.
    Quả đúng như tục ngữ nói, không ai hiểu lòng con hơn cha. Nên những lời thỉnh nguyện của ông Trần Văn Huỳnh và niềm hoài bão của ông mọi người đều có thể có thể cảm thông và thông hiểu cùng ông. Đó cũng là tâm lý đau chân há miệng, mặc dầu ông cũng không rành lắm về các thủ tục pháp lý, hiện trạng pháp luật, cũng như cả một ý nghĩa lớn lao của vấn đề cơ chế xã hội.
    Đó là lý do tại sao ông chỉ nại ra hiến pháp mà không chỉ dựa trên điều luật liên quan cụ thể cũng như các thủ tục tố tụng của tòa án xét xử như hiện nay đang có.
    Bởi lẽ đó, không không thể trách cứ được phiên tòa hay những thẩm phán ngồi xét xử, nhưng ông chỉ cơ thể trách cứ được điều luật tạo nên chính các bản án đó.
    Mà điều luật đó do ai đã làm ra, tất nhiên là do quốc hội trước kia đã bỏ phiếu để thông qua nó.
    Nhưng trước cả chính quốc hội đó lại là hiến pháp có trước đó.
    Song người cha đáng thương hiện nay lại nại vào hiến pháp để nhằm bảo vệ và lý giải cho con mình.
    Cái vòng tròn nhiêu khê chính là ở đó.
    Cũng giống như cả hơn nửa thế kỷ nay, người dân có gì oan khiên thì vẫn gửi đơn lung tung tới mọi cơ quan cấp cao của nhà nước. Để cuối cùng đơn cũng chỉ được ‘kính chuyển’ về địa phương và nằm đó, nằm ở rất gần nơi chỗ người dân. Thế thôi. Và nó cứ nằm đó hoài cho đến khi một vòng tuần hoàn mới cứ thế được lặp lại hầu như bất biến.
    Cho nên mới biết Thỉnh nguyện thư của công dân Trần Văn Huỳnh gửi đến tất cả 500 đại biểu Quốc “giờ đây, tôi thấy quý trọng và yêu thương con tôi vô hạn, phải chịu cảnh tù tội oan sai, chỉ vì đã nặng lòng vì đất nước”. Nhưng cái oan sai đó là theo ông, còn những ai mà ông gửi thơ đến, liệu có người nào thông cảm được với ông hay liệu họ có thể lên tiếng hoặc giúp đỡ được gì ông bây giờ.
    Bởi tất cả đều là cơ chế do con người làm ra, mà con người làm ra rồi thì tất cả đều cũng đã thoát ly ra khỏi chính cái cơ chế đó. Nó đã trở nên như một cơ chế hoạt động hoàn toàn độc lập, không phụ thuộc vào bất kỳ một cá nhân nào hiện nằm trong, hay phụ trách chính cơ chế đã có đấy cả. Ai cũng chỉ là một con ốc vít, có ai là toàn thể cơ chế đang vận hành tuyệt đối máy móc đó đâu. Định mênh chung đã như thế rồi, chắc lòng người cha này cũng đã, hay sẽ hoàn toàn hiểu.
    Đó là nguyên tắc lãnh đạo tập thể ấy mà. Tập thể lãnh đạo mà cá nhân phụ trách. Nhưng cá nhân hay tập thể, thực chất cũng phải lãnh đạo mà không phải chính là quần chúng nhân dân. Quyền làm chủ tập thể thực sự chỉ là quyền tuân hành theo pháp luật mà thôi. Đấy, cơ chế và pháp luật nó như thế đấy. Bây giờ thì ông Huỳnh biết kêu ca hay phản đối vào đâu ? Bởi tất cả mọi người đều có quyền, nên không ai có thể quyết định riêng tư cả. Bởi vì quyền này là quyền tuân thủ mà thực chất không phải là quyền quyết định. Không tin, người cha đáng thương này cứ đi gõ cửa và hỏi dò mọi chốn mà xem. Chính ván đã đóng thuyền rồi. Lầu đã xây lên rồi. Có còn gì để mà thắc mắc. Có chăng cũng chỉ thắc mắc được về quá khứ, nhưng không thể về hiện tại hay về tương lai. Bởi quá khứ là cái đã qua, không còn thay đổi được nữa. Hiện tại lại là cơ chế bất khả ly như mọi người đều thấy. Còn tất nhiên tương lai thì khỏi phải đoán mò.
    Cho nên, lòng người cha thì thật trời biển, còn đời sống thực tế của xã hội lại chỉ là một mặt đất bình thường.
    Nhưng xã hội thì luôn luôn biến chuyển. Đó là lẽ tại sao luôn luôn vẫn có những người phải lên tiếng nói. Tiêng nói đó dầu đúng dầu sai, dầu oan, dầu ưng, nhưng bắt buộc phải luôn luôn có, và bất kỳ hoàn cảnh hay tình huống nào nó đều cũng đã có hay phải có. Đó là tiếng nói của người con và bạn bè đồng thời của anh ta mà mọi người đều hiểu.
    Cái gốc, cái ngọn, và cái thân cây như thế quả đã hoàn toàn lộ rõ.
    Ngày xưa Các Mác đã nói giai cấp thống trị là giai cấp cầm quyền. Giai cấp đó tạo nên pháp luật. Đó là giai cấp bóc lột, giai cấp tư sản. Và theo ông ta lịch sử bao giờ cũng vậy, nhân loại chỉ giải phóng chỉ khi nào xóa bỏ, tiêu diệt được hết giai cấp đó mà thôi.
    Bây giờ ông hãy đối chiếu lại toàn bộ lịch sử, đối chiếu lại các quy trình đấu tranh giai cấp mà Mác đã nói, may ra mới có thể tìm ra được một phương hướng giải thoát cho con ông. Tức con ông và các đồng chí của anh ta là người yêu nước như ông nói, bị nổi oan, hay là kẻ phản động, là kẻ thù của giai cấp, là bọn ác ngoi lên, hay đơn giản chỉ là người đã vô tình, bất chấp, hay cố tình phạm vào một điều luật đã có, như ông biết. Hay nói khác đi, vấn đề cốt lõi và quyết định nhất hiện nay, chính là ý nghĩa của quan niệm, của cơ chế, của pháp lý, của điều luật đã có, và làm sao để thay đổi được nó, mà không phải ở bản thân mỗi cá nhân con người nào. Cho dù người đó là ai, một bị án như con ông, người cha đáng thương, hay mọi đại biểu nói chung của quốc hội, cũng như mọi con người cụ thể đang cầm quyền của nhà nước hiện nay mà ông đã gửi đơn đến, cũng chỉ thế thôi.
    Vài dòng như vậy cũng để cảm thông với ông, và cũng để lý giải cùng ông.

    Võ Hưng Thanh
    (04/8/11)

  2. song hee says:

    Tôi luôn hy vọng rằng một ngày nào đó chế độ XHCN ở VN sẽ sụp đổ. Nhưng đó chỉ là hy vọng mà thôi. Còn việc nó sụp đổ tôi nghĩ là xa vời. Có quyền lực trong tay mà là một chế độ độc tài, nếu sụp đổ phải có một cuộc Cách mạng lớn từ trong nước và trong nội bộ đảng cùng với sự trợ giúp từ những nước dân chủ thì mới có thể. Quý vị nhìn xem. Bắc Hàn, nước mà ĐCS VN coi là anh em đấy, dân đói đến nỗi mà ăn cỏ. Có sụp đổ đâu!. Chế độ độc tài nào thì quyền lực chỉ năm trong tay một số người thôi. Ai mà chọc gậy bánh xe thì sẽ sống dở chết dở. Tôi sống ở chế độ này mấy chục năm rồi. Tôi thấy giống như mình đang đi trong một đường hầm tối tăm mà không biết bao giờ thấy ánh sáng được. Chắc tôi nghĩ là không bao giờ tôi thấy được “ánh sáng”. Thấy được một đất nước VN dân chủ thật sự, vì tuổi của tôi đã hơn 70 rồi!.

  3. nguyen sau says:

    gởi thỉnh nguyện thư đến quốc hội là sai rồi gời các đai biểu cũng sai nốt nguyễn tấn dũng hay phú trọng gì đó cũng chẳng có quyền hạn gì chỉ cho nè hãy gởi đến địa chỉ Cộng hòa nhân dân trung quốc chủ tịch Hồ cẩm Đào có phải đúng vậy khg quý vị cho tràng pháo tay …

  4. quoc tuan says:

    Việt Nam Cộng Sản là chế độ tồi bại, hèn hạ nhất trên thế giới vì chỉ biết đàn áp người trí thức Việt Nam bằng cách bỏ tù người bất đồng chính kiến với tội danh “tội lật đổ chế độ”.
    Một chế độ có đầy súng ống và công an mà lại sợ những người dân không một tất sắt trong tay.
    Cộng Sản Việt Nam hèn mạt chỉ biết quy` lụy Tàu cộng.
    Hoan hô tinh thần bất khuất của Trần Huy`nh duy Thức, Cù Huy Hà Vũ, Nguye^~ng Tiến Trung, Lê Công Định … và tầng lớp trẻ Việt Nam quyết tâm chống lại bọn Việt Cộng bán nước và là ta sai của Tàu Cộng.

  5. quoc tuan says:

    Việt Nam Cộng Sản là chế độ tồi bại, hèn hạ nhất trên thế giới vì chỉ biết đàn áp người trí thức Việt Nam bằng cách bỏ tù người bất đồng chính kiến với tội danh “tội lật đổ chế độ”.
    Một chế độ có đầy súng ống và công an mà lại sợ những người dân không một tất sắt trong tay.
    Cộng Sản Việt Nam hèn mạt chỉ biết quy` lụy Tàu cộng.
    Hoan hô tinh thần bất khuất của Trần du thức, Cù Hu Hà Vũ, Nguye^~ng Tiến Trung, Lê Công Định và tầng lớp trẻ Việt Nam quyết tâm chống lại bọn Việt Cộng bán nước và là ta sai của Tàu Cộng.

  6. Hwy Tse says:

    THDT, SỐ KIẾP NGHIỆT NGÃ

    http://old.danchimviet.info/archives/40177
    với cùng đề bài như trên: ” Thỉnh nguyện thư…”

    Hwy Tse, S&FR, USA.

  7. Sinh viên SG says:

    Xin chia xẻ với gia đình bác Huỳnh nhưng bác cứ yên tâm chế độ này khó tồn tại tới 16 năm để giam cầm anh Thức. Con trai của bác rất khảng khái và can đảm bác có toàn quyền hãnh diện về con trai mình.

  8. Tu A. Luong says:

    August 3, 2011
    The United Peoples of Vietnam – United – Liberty – Justice for All
    Liên Bang Việt Nam – Đoàn Kết – Công Bình – Bác Ái Cho Mọi Nhà

    Dear Honorable Freedom-Intellectual-treasurers, (Đồng Kính Gửi Đàn Chim Việt)

    We are no longer able to keep our eyes shut, keep our minds closed and keep our mouths zipped. We must do something comprehensively together to bring justice, liberty for all. That’s the only way forward to ensure our lasting peace, liberty and justice.

    If the twenty century’s race is to send a man to the moon and safely return him home then the twenty first’s is to send the truth from “Mars” to earth quickly and safely. And whoever grasps it first will lead the way. The opportunity, responsibility in front of us is:

    Are we with 99% of the world, the freedom-lovers, or Are we with 1%, freedom-destroyers? The answer is within each one of us.

    Therefore, we’re asking your help to bring the freedom-destroyers in Vietnam to justice. Despite their very own signatures on the UN Human rights and many other sacred rights, they have continued to jail baselessly many freedom-intellectual-lovers, including Pham Minh Hoang and Tran Huynh Duy Thuc, and many more alike Rev. Nguyen Van Ly, lawyer Cu Huy Ha Vu, Le Cong Dinh, engineers Tran Huynh Duy Thuc, Nguyen Tien Trung, etc.

    According to the study of the Yale Scholar, USA, criminal laws 88 of the Republic Sociallist Vietnam is based on The Nuremberg Laws of 1938 of Hitler, for instance, turned an ordinary German into a criminal if his girlfriend was Jewish, and turned a German Jew into a criminal if he or she displayed the German flag. Based on the unconfirmed source, the People’s police of the Republic Socialist of Vietnam cannot have or marry a catholic girl. Any political or religious assembly or associations must serve the Communist Party first.

    If we allow these repeated violation to continue we not only be held accountable but also we let our own children grow up in doubts and confusions on where their parents stand on justice and liberty. They will not only doubt about our legitimacy and sincerity on our very place on this earth, but they will be confused and disoriented and alienated to their very own history themselves. And as a result they can be easily convinced to turn themselves into criminals against our very foundation which our ancestors have long fought for.

    His Ultimate words, our beloved Father Pope John Paul II said: If we allow this to happen we let the fear and party ideology take precedence over our very own sacred individual belief and faith.

    On behalf of the United Peoples of Vietnam, thank you, brothers and sisters of freedom-lovers, for your nonnegotiable kindness.

    Liên Bang Việt Nam – Đoàn Kết – Công Bình – Bác Ái Cho Mọi Nhà
    The United Peoples of Việt Nam – United – Liberty – Justice For All

  9. Thanh Tu says:

    Thinh nguyen thu !!! Vo ich, voi cong san ma dung den cai ghe cua no, thi cong san ko nhan dao voi tat ca ai

    • vinh says:

      Tất nhiên là đối với bọn CS thì không hi vọng chúng xem xet thỉnh nguyện thư nhưng nói vô ich thì chưa hẳn là đúng. Tôi nghĩ nó rất có ich trong việc “cho mọi người đều biết”, có ich cho việc gây tiếng vang. Và nó chính là một trong những đòn giáng vào bọn CS tai điếc mắt đui, chỉ có cái miệng để ăn và cái đìt để iả. ….í quên còn cái con C…để chơi.

  10. Tu A. Luong says:

    Liên Bang Việt Nam – Đoàn Kết – Công Bình – Bác Ái Cho Mọi Nhà
    The United Peoples of Việt Nam – United -Liberty -Justice for All

    Thưa Bác,

    Tài liệu này có thể giúp bác điều gì. Bác hãy nghiên cứu thêm và đưa họ ra tòa án Quốc Tế, Liên Hiệp Quốc và Liên Minh Châu Âu.

    -Dựa vào nghiên cứu của Naomi Wolf, (học giả của trường đại học Yale, Hoa Kỳ) bộ luật hình sự 88 của CSVN dựa vào bộ luật, The Nuremberg Laws of 1938 của thời Hitler, for instance, turned an ordinary German into a criminal if his girlfriend was Jewish, and turned a German Jew into a criminal if he or she displayed the German flag. Tạm dịch là bộ luật 1938 Nuremberg của phát xít Đức, cấm người công dân Đức yêu người Do Thái, bỏ tù người Do Thái gốc Đức nếu họ treo cờ Đức. Theo nguồn tin không kiểm định được, công an nhân dân VN không được yêu người công giáo.

    Hãy cùng nhau đưa những bị cáo sau đây ra Tòa Án Quốc Tế, Liên Hiệp Quốc và Liên Minh Châu Âu. Biết sai mà cứ làm là vô số tội.

    - Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng
    - Tất cả Đại biểu Quốc hội toàn quốc

    - Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
    - Chủ tịch nước Trương Tấn Sang
    - Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng

    “If He’s with us who can be against us!” Xin đừng sợ!

    And the most famous blessing of all…
    “May the road rise to meet you,
    May the wind be always at your back,
    May the sun shine warm upon your face,
    The rains fall soft upon your fields,
    And until we meet again,
    May God hold you
    In the palm of his hand.”
    –An Old Irish Saying

    A few days later after the 9/11, then-President George W. Bush stood amid the rubble and spoke through a bullhorn. When one worker yelled, “I can’t hear you,” the president responded, “I can hear you! The rest of the world hears you! And the people — and the people who knocked these buildings down will hear all of us soon!” Sự kêu cứu của bạn sẽ thấu động trời cao!

    “Tồ quốc và nhân dân sẽ kết án họ” -Gieo gì sẽ gặp đó – Đào sâu thì nhọc lấp. Xin quay đầu kẻo quá muộn!

    Tiếng thét của anh là của niềm tin, sự thật!
    Không thể dung thứ mãi hung quyền, bạo lực
    Không thể để cái Ác lên ngôi tiếp tục hoành hành
    Còn bất công là còn phải đấu tranh
    Họng súng, nhà giam không thể mãi nhấn chìm công lý!
    Nhân dân và toà án lương tri sẽ dựng thành, xây luỹ
    Chặn đứng những bàn tay dã thú mặt người!
    Hãy bảo bọc anh, Đất Mẹ Việt Nam ơi! ■

    Nếu luật pháp không đem lại công lý thì luật pháp sẽ diệt vong bởi vì “Luật pháp chỉ mạnh tay đối với kẻ quá yếu và quá yếu đối với kẻ quá mạnh!”

    Điều các bạn cần biết: Mussolini học từ Lenin, Hitler học từ Mussolini, Stalin học từ Hitler, Mao Trạch Đông học từ Stalin. Vậy hỏi các bạn bác Hồ học từ đâu (Dựa theo nghiên cứu của học giả của trường đại học Yale, Naomi Wolf). Điều này đáng chú ý Mussolini đã từng làm báo, và đã từng nói: Bạn chỉ cần có cây bút và tập viết trong tay bạn có thể làm chủ cả vũ trụ….Điều này giúp chúng ta dễ hiểu tại sao những nhà độc tài hay sắp độc tài luôn con trọng đàn áp báo chí và tự do ngôn luận.

    Điều thứ hai: bộ luật hình sự 88 của CSVN dựa vào bộ luật, The Nuremberg Laws of 1938, for instance, turned an ordinary German into a criminal if his girlfriend was Jewish, and turned a German Jew into a criminal if he or she displayed the German flag. Tạm dịch là bộ luật 1938 Nuremberg cấm người công dân Đức yêu người Do Thái, bỏ tù người Do Thái gốc Đức nếu họ treo cờ Đức. Theo nguồn tin không kiểm định được, công an nhân dân VN không được yêu người công giáo.

    Điều các bạn cần biết thứ ba: những người độc tài luôn ngụy tạo ra cảnh “Thù Trong Giặc Ngoài” để “Nướng dân đen và trí thức chống họ trên ngọn lửa hung tàn, vùi con đỏ xuống hầm…” bởi vậy các bạn đừng dại mà nghe lời họ mà nhập ngủ cưú nước. Các bạn chỉ hại thân mà thôi! Nhập ngũ cũng chết mà không cũng chết! Con đường duy nhất mà các bạn có thể làm và chiến thắng là thay lá cờ buá liềm bằng lá cờ dân tộc trí thức, thông tin, computer hiện đại như bác Trương Tấn Sang, tổng bí thư Đảng đã nói, khi đất nước toàn là sâu thì làm sao mà triệt được.

    Dậy Dậy Dậy: Nhật Nhật Tân. Hựu Nhật Tân.
    xuân này hơn hẳn mấy xuân qua,
    tự do công lý cho mọi nhà.
    Cao Nam Trung Bắc Cùng Chung Lực,
    Non Nước Từ Nay Đổi Sắc Nhà.
    Thời Cơ Đã Đến và Thời Gian Đã chín muồi.
    Chần chờ sẽ quá muộn.

    ‘Không Thể Nào Khác Được’

    Hoàng Sa –19.1.1974
    Các anh ngã xuống
    Lợi, Đào, Trứ, Đông, Thêm, Cường, Thà… ơi!
    Dù muộn mằn
    Hôm nay tên các anh Non sông đã gọi
    Dù muộn mằn
    Hôm nay Non sông kính cẩn nghiêng mình
    Cùng Thắng, Hiền, Nam, Chúc, Khoa, Thoa …
    14.3.1988
    Ngã xuống ở Trường Sa
    Ôi 138 chàng trai nước Việt
    Chưa xanh cỏ, đỏ ngực bao giờ
    Trên mộ các anh
    Dù có úa tàn những sắc cờ vàng, đỏ
    Vẫn vẹn nguyên giọt nước mắt mẹ Việt Nam máu đỏ, da vàng
    Mẹ Việt Nam ơi! Giọt nước mắt của Người trắng trong mặn chát
    Sẽ hóa giải mọi sắc cờ
    Để Đồng bào mình
    Ngẩng cao đầu Đại Việt hùng mạnh, Tự do
    Sông núi hồn thiêng Tụ Nghĩa, Tụ Nhân đâu phải lời bọt mép
    Không thể nào khác được
    Lịch sử phải sang trang!

Phản hồi