WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Mơ Ngô Đình Diệm qua “Sự Thật Về Hồ Chí Minh”

Do chịu tác động của chiến tranh thế giới bởi các cường quốc. Dải đất bé nhỏ Việt Nam bị cắt làm đôi, phải trầm luân trải dài qua một cuộc chiến ý thức hệ, mà hậu quả của sự bất tương đồng về hệ ý thức này vẫn mãi kéo dài đến ngày nay. Dù rằng, hơi nóng của chiến tranh đã bị đẩy xa, nhưng thân phận và ước mơ của  người Việt Nam vẫn còn vàng vọt.!

Chiêm nghiệm về cuộc chiến đã qua cũng như liên hệ với hiện tình chính trị của Việt Nam, có thể nói, giấy bút ghi thành sử liệu được chất cao như  núi Hoàng Liên Sơn, hay ghép dài như dòng Cửu Long. Nhưng nổi trội lên trong muôn triệu ngôn từ  viết về lịch sử cận đại, thì hình ảnh lãnh tụ của hai miền Nam- Bắc được nhắc đến nhiều nhất. Đó là hai nhân vật lịch sử: ông Hồ Chí Minh và Ngô Đình Diệm.

Tuy hai người khác nhau về chính kiến, nhưng luôn luôn  gặp nhau trên cùng một điểm. Đó là điểm tranh luận của các sử gia và ngay cả trong câu chuyện  mang tính thời sự của người đời thường. May mắn hơn ông Ngô Đình Diệm, là ông Hồ Chí Minh được cả một ban nghiên cứu đảng, hay học viện hàn lâm và đầy đủ các cơ quan ngôn luận viết về mình, thì ông Ngô Đình Diệm chỉ được một số cá nhân sử gia chân chính sưu khảo và biên soạn để lưu hậu, còn phần lớn sách mực viết về ông không mấy tốt đẹp dù đa số người viết đó cho rằng, họ là người từng thân cận làm việc với ông, hay nói gần hơn họ đã từng ăn bổng lộc, hoặc chính tay họ cầm lá phiếu đi bầu cho ông.

Vậy, thế hệ mai sau biết tin ai đây? Hay, lấy điểm tựa nào của lịch sử để bàn về các vị lãnh tụ, nhằm so sánh và tìm ra người chân chính cho tương lai Việt Nam?

Không. Không đến nổi phải quá thất vọng khi trả lời cho các câu hỏi nói trên. Bởi, mọi nhân vật hay sự kiện đã được cô đọng và đúc đặc thành hai chữ Lịch Sử, thì tự nó sẽ có mặt phẳng. Hay nói đúng nghĩa hơn là thời gian và chứng cứ của sử liệu đã rất tự nhiên, rất công bằng cho câu hỏi nói trên.  Đó là bao sách vở, bao áng văn hay, bao thi phẩm tuyệt vời viết về ông Hồ Chí Minh. Hay bao lý luận sắc bén, bao cáo trạng hùng hồn, bao chỉ trích của miệng đời đối với ông Ngô Đình Diệm. Tất cả trở thành vô giá trị sau tiếng nổ… BÙM… DVD “ SỰ THẬT VỀ HỒ CHÍ MINH” xuất hiện.

Trong chừng mực ngắn gọn của một bài báo, xin được dựa trên tư liệu lịch sử để tổng hợp một số điểm cụ thể mang tính giống và khác nhau giữa hai nhân vật lịch sử này.

Xuất Xứ và Quan Điểm:

Sự giống nhau của hai nhân vật lịch sử, là đều có nguồn gốc từ quê hương  nghèo nàn đất cày lên sỏi đá. Ông Hồ Chí Minh người Nghệ An, và từ đây tính theo hướng vào Nam không xa thì có tỉnh Quảng Bình là quê hương của ông Ngô Đình Diệm.

Cả hai ông đều xuất thân từ  cửa con nhà Quan, đều mang hùng tâm đại chí là: Cách Mạng, và có thể nói trường hoạn lộ của cả hai ông đều phải trải qua sóng gió lao đao. Nhưng cuối cùng cả hai ông đều toại thành chí nguyện và đạt được đỉnh cao chính trị.

Phía ông Hồ Chí Minh theo phe Cộng Sản và áp đặt thể chế này lên Miền Bắc- Việt Nam, với câu nói của ông và cũng là khẩu hiệu của đảng Cộng Sản Việt Nam do ông sáng lập là: Không Có Gì Quý Hơn Độc Lập Tự Do.

Phía ông Ngô Đình Diệm thì khởi xướng và thành lập chế độ Cộng Hòa tại Miền Nam – Việt Nam. Với câu nói mộc mạc nhưng cũng là chủ trương đường lối và lập trường chính trị của ông trong công cuộc xây dựng quốc gia, đó là: Không Gì Quý Bằng Nồi Cơm Của Mình.

Hoàng Đế và Mỹ Nhân:

Cả hai ông Hồ Chí Minh và Ngô Đình Diệm đều đạt đến đỉnh cao danh vọng và quyền lực, nhưng trên danh chánh ngôn thuận khi hai ông mất đều sống độc thân, không có vợ con. Tuy nhiên, tiếng sét ái tình cũng như tiếng sét thiên nhiên đánh vào đâu thì để lại dấu vết ở chỗ đó! Trường hợp ái tình của ông Hồ Chí Minh cũng vậy, càng ngày càng có nhiều sử gia Việt Nam và ngoại quốc, kể cả những đồng chí thân cận của ông đã trưng ra được nhiều bằng chứng để xác định rằng, ông Hồ Chí Minh đã từng cưới vợ và có lắm nhân tình mà “dân chơi” có thể tặng ông cái ái danh là “sở khanh nhưng không hào hoa”, vì ông hay hát bài “giết người trong mộng” sau khi… cơm no bò cưỡi! Chính vì điểm yếu là “ăn vụng nhưng không biết chùi mép” này của ông Hồ Chí Minh, đã làm nổi bật tính nhân thân và hạnh kiểm cho đối thủ là ông Ngô Đình Diệm.

Mặc dầu có dư luận chỉ trích về đường lối của chế độ do ông lãnh đạo, nhưng tuyệt nhiên không tìm thấy một dòng sử nào phê phán về đức tính, đạo hạnh cũng như  tình cảm riêng tư của ông Ngô Đình Diệm, tất cả nhận xét của phía người bênh hay kẻ chống đều có chung một điểm là hết sức kính phục đức tính cá nhân của ông. Hay, nói một cách khác là anh hùng trong thiên hạ từ cổ chí kim chưa mấy ai vượt qua được cái câu: “Anh Hùng Khó Qua Ải Mỹ Nhân”. Ngoại trừ ông Ngô Đình Diệm đã bước qua được cái ải đầy mê hồn trận này! Nói như thế, rất dễ nhiều người cho rằng ông Ngô Đình Diệm là người khô queo về tình cảm? Không! Nếu chịu khó tìm trong sử lược nói về tâm tính, tình cảm của một người có “quyền sinh quyền sát” này, thì ông Ngô Đình Diệm bị liệt vào dạng người “keo” vì không mấy khi có tiền để tưởng thưởng cho những người phục vụ giúp mình, ngoài ra ông cũng là người có tính hay nổi giận, nhất là những ai dám cắt ngang lời ông nói. Thái độ này đã tạo cho những chính khách dưới quyền xếp ông vào loại độc tài. Còn chuyện với phái đẹp thì ông rất yếu kém và phần lớn các tư liệu xếp ông vào loại: Nhát Gái! Vì người ta ít khi thấy ông Ngô Đình Diệm bắt tay với phụ nữ, kể cả các Bà Đầm trong các Ngoại giao đoàn của Tây phương đến thăm Miền Nam Việt Nam, mặc dầu sức khỏe và tâm sinh lý của ông Tổng Thống hết sức bình thường.

Với ông Ngô Đình Diệm thì ai cũng biết cái tình lớn nhất trong con người của ông là tình mẫu tử. Ông luôn tâm sự với mọi người về hiếu nguyện lớn nhất của đời ông, là sau khi không còn làm Tổng Thống, mong ước của ông là được về Huế để phụng dưỡng Mẹ già, nếu Mẹ mất sớm thì ông tiếp tục đi tu theo Dòng Chúa Cứu Thế.

Thành Công Và Thất Bại:

Bằng mưu chước và thủ đoạn, ông Hồ Chí Minh đã biết lợi dụng cộng sản quốc tế để thành công trong việc nắm giữ độc quyền chiêu bài yêu nước. Nhưng  trả giá cho nền độc lập như đảng phái của chính ông ca ngợi, thì sinh linh nước Việt phải chết chóc quá nhiều, nhất là thành phần trí thức ái quốc thuần chính nghe theo lời kêu gọi yêu nước của ông. Hay, rà xét lại một số sự kiện đẫm máu từng xảy ra dưới thời ông Hồ Chí Minh đương nhiệm như: Cải Cách Ruộng Đất, Nhân Văn Giai Phẩm, Tết Mậu Thân, thiển nghĩ về mặt chính trị và quân sự của chế độ Miền Bắc lúc bấy giờ, không cần thiết phải đi qua những bước tàn sát tập thể như đã xảy ra, mà ông Hồ Chí Minh và đảng cộng sản nên có chính sách ngược lại, vì những thành phần bị giết này chính là rường cột về mặt nhân văn và kinh tế để xây dựng xã hội Miền Bắc vào lúc phôi thai. Qua đó chứng minh rằng, ông Hồ Chí Minh là người có đầy đủ mưu mô để giành giật ngôi vị, nhưng hoàn toàn không có khả năng cần có của một chính trị gia thuần chính yêu nước. Chính những di hại mà ông Hồ Chí Minh để lại đã đánh mất hết tình tự dân tộc, mà mãi đến hôm nay đảng của ông muốn kêu gọi tình đoàn kết cũng không tập hợp được!

Xa hơn nữa, hậu quả lớn nhất, và trách nhiệm lớn nhất mà cá nhân ông Hồ Chí Minh phải gánh chịu trước lịch sử, đó là ông đã cam tâm đồng thuận dâng nhường Biển Đảo cho Trung Cộng qua công hàm năm 1958. Dù phản biện dưới lý luận nào, thì nhà nước Trung Cộng vẫn dùng yếu tố này để làm cơ sở pháp lý.

Khác với ông Hồ Chí Minh, tại Miền Nam vào thập niên 1950, tình hình chính trị ngổn ngang trăm mối như hiện tình của đất nước Iraq hôm nay, cũng lắm phe nhiều phái mà chính phủ Hoa Kỳ phải tiêu tán đến ngàn tỷ đô la vẫn không bình định được. Nhưng với bản lĩnh chính trị cương quyết và khôn khéo, ông Ngô Đình Diệm đã thâu tóm được quyền lực trong thái độ khá ôn hòa, không đến nỗi phải tạo ra sự chết chóc thương vong cho đồng bào, cũng như với đối thủ chính trị của ông!

Nhìn từ mọi biên độ của lịch sử, có thể nói, chính thể Cộng Hòa do ông  Ngô Đình Diệm thành lập và lãnh đạo tuy chưa hoàn hảo về mọi mặt. Nhưng đem so sánh với bất cứ quốc gia nào trên thế giới từng phải đối diện với 2 mặt, xây dựng bên trong và chống đỡ bên ngoài, thì khả năng lãnh đạo quốc gia của ông Ngô Đình Diệm thì khó có chính khách nào bì sánh được. Thời gian 9 năm, một con số  ít ỏi chưa đủ để đào tạo thành công một con người, huống hồ gì tạo dựng một chế độ! Một điều đáng kính trọng và cũng là điểm để cho bất cứ một lãnh tụ nào của Việt Nam trong tương lai đều cũng phải học hỏi ở ông. Đó là tinh thần quốc gia độc lập. Một đặc tính cần thiết không thể tách rời trong đường lối chủ trương giữ nước hay kiến quốc. Hoặc nói khác đi, là với vị thế của Việt Nam nằm sát nách một nước khổng lồ tham mộng bá quyền như Trung Cộng, thì người lãnh đạo quốc gia phải biết vận dụng mọi phương diện để không rơi vào tình trạng phụ thuộc. Xin đưa ra một chính sách mà ngay cả hai ông Ngô Đình Diệm và Hồ Chí Minh đã từng thực hiện nhưng khác nhau, và chính sách này đã liên quan đến tình hình  chính trị  của Việt Nam hiện nay, mà nguy cơ mất nước đã hiện rõ nhưng đảng cộng sản Việt Nam vẫn bất lực. Đó là chính sách đối với người Hoa của hai miền Nam- Bắc trong thời kỳ chiến tranh.

Khi Mao Trạch Đông thành công cuộc cách mạng năm 1949, ngay sau đó đã dõng dạc tuyên bố với thế giới, là chính quyền Trung Quốc có quyền can thiệp lên mọi quốc gia để bảo vệ công dân của mình. Thế giới đã đồng loạt phản đối về lời tuyên bố ngạo ngược này, khiến giữa thập niên 1950 chính phủ Trung Quốc phải rút lại lời tuyên bố.

Riêng tại Miền Bắc Việt Nam, ông Hồ Chí Minh hết sức lỏng lẻo trong việc quản lý người Hoa. Vào năm 1955 giữa Hà Nội và Bắc Kinh có thống nhất với nhau rằng, người Hoa do nhà cầm quyền Hà Nội quản lý, và được hưởng mọi quyền lợi như người dân Việt. Nhưng không phải chịu nghĩa vụ quân sự.

Trái lại, tại Miền Nam vào năm 1956, chính phủ Ngô Đình Diệm đã bắt buộc tất cả người Hoa phải nhập quốc tịch Việt Nam, hoặc bị trục xuất. Chính sách quản lý chặt chẽ người Hoa này đã khiến giới cầm quyền Bắc Kinh phải lên tiếng phản đối vào năm 1957, vì cho rằng “sự xâm phạm các quyền hợp pháp của người Hoa”. Tuy nhiên, Chính phủ Đệ Nhất Cộng Hòa vẫn cứng rắn không thay đổi lập trường.

Từ đó cho thấy rằng, việc quản lý hay lỏng lẻo với người Hoa là một điều hết sức quan trọng. Việc quản lý không chỉ tạo điều kiện cho người Hoa hòa nhập đồng nhất với người Việt để cùng nhau xây dựng xã hội, tuân thủ kỷ cương của chế độ, mà còn bảo đảm được mặt an ninh quốc phòng lâu dài cho quốc gia xã tắc. Đó là nhãn quan viễn kiến của Tổng Thống Ngô Đình Diệm nhìn về tầm ảnh hưởng của quốc gia khổng lồ phương Bắc. Và mối lo ngại của ông đã biến thành sự thật cho 50 năm sau, khi ông Thủ tướng cộng sản Việt Nam mở toang cửa khẩu để rước đại họa vào cho quốc gia Việt Nam như hiện nay

Đứng trước hiện tình chính trị của quốc gia, một cận ảnh chính trị đen tối sẽ chụp lên đầu dân tộc Việt Nam. Nhưng không ai có thể đứng ra cáng đáng công cuộc giữ nước trước sự độc tài của giới đương quyền Việt Nam. Đồng thời, tinh thần đoàn kết quốc gia cũng bị xói mòn và tình tự dân tộc bị lở sập thì lịch sử minh chứng đúng đắn rằng: Tinh thần lãnh đạo quốc gia độc lập của ông Ngô đình Diệm là thượng sách.

Thật khó thay và biết đến bao giờ, Người Việt, Nước Việt kết tinh và hội tụ được một vị lãnh đạo mà nhân thân không bị một chút tỳ xước trong hạnh kiểm, hay trong chủ trương chính sách đã không phụ thuộc ngoại bang. Đồng ý rằng, chính thể Cộng Hòa do ông Ngô Đình Diệm thành lập và lãnh đạo chưa hoàn chỉnh về mọi mặt. Nhưng rất đầy đủ nhiều yếu tố để khẳng định rằng, đó là Mô hình, là Kiểu mẫu cho đảng cộng sản Việt Nam thực hiện để mở ra một trang sử mới cho Việt tộc. Hay, nói một cách đích thực hơn là, để quốc gia Việt Nam tránh được nguy cơ mất nước về tay phương Bắc, thì cần phải có một con người đầy đủ uy tính và bản lĩnh chính trị như Ngô Đình Diệm, và một “bộ óc trăm năm” như Ngô Đình Nhu.

Nhân Húy Nhật của Nhị Vị vì ái quốc mà vong thân, xin kính cẩn nghiêng mình và Trọng kính: Vĩnh Biệt Tổng Thống Ngô Đình Diệm và Cố Vấn Ngô Đình Nhu.

© Nguyễn Duy Thành

© Đàn Chim Việt

 

452 Phản hồi cho “Mơ Ngô Đình Diệm qua “Sự Thật Về Hồ Chí Minh””

  1. Tien Ngu says:

    Tưỡng chuyện gì…hấp dẫn, té ra là anh điếm đưa tài liệu giáo điếm với báo lề phải của VC ra chứng minh cho cái việc anh đang…phun phân…

    Bất lương vừa phải thôi.

    Đâu phải viết dai, viết dài, chứng minh kiểu bất lương là …mưa dầm thấm lâu đâu…?

    Theo như anh hát, xưa nhân viên trong chính phủ Diệm chắc chỉ có ai nà người thiên Chúa giáo mới được tham gia?

    Mắc cười quá.

  2. Saigon Buffalo says:

    Như đã trình bày trong một góp ý trước, một thực tế chiến lược tại Việt Nam hiện nay là số người Việt hoài Ngô cùng lắm thì chỉ có khoảng 5-10 % dân số mà thôi. Bởi vậy nên những người không thích chế độ này tốt nhất nên tiếp tay vào việc cổ động và thiết lập một chế độ dân chủ trong một nước Việt Nam hậu Cộng Sản. Đây là một việc làm chính đáng và hữu hiệu, vì một chế độ Diệm không Diệm khó có thể được thành lập, nếu chính quyền phải dựa vào đa số của người Việt và mỗi người Việt chỉ có một lá phiếu có đồng giá trị như nhau.

    • Trúc Bạch says:

      Có thể là chỉ có khoảng từ 5-10% dân Việt là “Hoài Ngô”, nhưng chắc cũng không dưới 90% người Việt Nam lương thiện có cái nhìn công bằng để so sánh giữa một Ngô Đình Diệm chết vì không chịu thần phục Mỹ, và một Hồ Chí Minh, nhờ tuyệt đối trung thành, và khéo léo liếm gót cả Nga lẫn Tầu mà “đời đời được phơi xác”…không chôn (*)

      (*) Công tâm đánh giá Ngô Đình Diệm không phải là “Hoài Ngô”…Cũng như công tâm đánh giá Hồ Chí Minh không phải là “chửi Hồ” , mà nếu có ai “chửi Hồ” thì cũng không phải là “chửi tổ quốc” vì Hồ không phải là tổ quốc !

      • Timsuthat says:

        Rất chính xác! Cám ơn TB.

      • Saigon Buffalo says:

        Và chắc cũng không dưới 90% người Việt Nam lương thiện cũng thấy được rằng người dân Miền Nam Việt Nam đã bị Ngô Đình Diệm tước đoạt cái quyền sa thải một vị Tổng Thống mà đa số trong họ không còn chấp nhận nữa qua một cuộc bầu cử lương thiện. Vì cử tri Miền Nam không có cơ hội để trục xuất Ngô Đình Diệm và gia đình của ông ra khỏi Dinh Độc Lập bằng một cách không đổ máu, nên cuối cùng ông Diệm đã phải ra đi trong sự đổ máu. Cho nên, một chế độ dân chủ mà trong đó chính quyền phải dựa vào đa số của cử tri và mỗi cử tri chỉ có một lá phiếu có đồng giá trị như nhau là cách tốt nhất để giúp người Việt tránh được một chế độ thiểu số trị không Cộng Sản trong một nước Việt Nam hậu Cộng Sản.

  3. Trung Kiên says:

    Có người đặt câu hỏi; có phải tại vì Đạo Công Giáo chống cộng mãnh liệt nên VC ghét và tìm cách tấn công, bôi nhọ không?

    KHÔNG, KHÔNG…KHÔNG!

    Xin đừng ai khoác gánh nặng “chống cộng” lên vai (chỉ riêng) người Công Giáo, vì đây là trách nhiệm chung của toàn dân VN, nếu muốn cho dân tộc được AN HOÀ, xây dựng một xã hội CÔNG BẰNG, DÂN CHỦ và TỰ DO, một đất nước VĂN MINH và TIẾN BỘ!

    Đức Tin Công Giáo dạy chúng sinh ăn ngay ở lành, con người biết thương yêu và giúp đỡ lẫn nhau, nhân bản, sự thật và sự công bằng phải được tôn trọng.

    Trong khi đó bản chất của cộng sản là bạo lực, gian xảo độc ác dã man, giết người không biết gớm tay. Do vậy mà đức tin Công Giáo và bản chất cộng sản đã tự nó đã xung khắc lẫn nhau…

    Xin được dẫn chứng:

    Bài giảng của LM Phạm Minh Triệu khi csvn đập phá Thánh Giá Đồng Chiêm, phần 1…

    Bài giảng của LM Phạm Minh Triệu khi csvn đập phá Thánh Giá Đồng Chiêm, phần 2…

    Đạo Công giáo không chống (con người) cộng sản, mà chỉ chống lại “bản chất” (GIAN ÁC) của họ!… Đạo công giáo không khích động giáo dân phải trả thù, mà dạy cho giáo hữu hãy cầu nguyện cho những kẻ đã gây đau khổ cho mình.

    • Trung Kiên says:

      Các anh cứ cho là các anh chống cộng mãnh liệt và những thành phần dân chúng, nhân sĩ khác không chống cộng như các anh, nội cái suy tư này đã sai rồi thì còn bàn gì thêm…. (Chưng Sơn)

      Chào Chưng Sơn

      Mong Anh hãy đọc lại cho kỹ những gì TK viết ở trên. Anh ghét ông Diệm hay thù hằn VNCH, hoặc Anh cam tâm làm nô bút cho csvn là quyền của Anh. Nhưng xuyên tạc, đặt điều bôi bác thì không nên.

      Hãy phản hồi đúng nội dung, hoặc góp ý theo bài chủ, đừng đặt điều nói bậy như thế, vừa thiếu trung thực lại tự bôi bẩn, làm mất nhân cách của mình!

      Tác giả Nguyễn Duy Thành đã viết những gì cần viết, với cái tựa đề:…”Mơ Ngô Đình Diệm qua “Sự Thật Về Hồ Chí Minh”…

      và với câu kết:…”Đứng trước hiện tình chính trị của quốc gia, một cận ảnh chính trị đen tối sẽ chụp lên đầu dân tộc Việt Nam. Nhưng không ai có thể đứng ra cáng đáng công cuộc giữ nước trước sự độc tài của giới đương quyền Việt Nam. Đồng thời, tinh thần đoàn kết quốc gia cũng bị xói mòn và tình tự dân tộc bị lở sập thì lịch sử minh chứng đúng đắn rằng: Tinh thần lãnh đạo quốc gia độc lập của ông Ngô đình Diệm là thượng sách…”

      …tác giả đã nói lên quan điểm của mình cách khách quan! Nhưng nói chỉ để mà nói, vì ông Diệm lẫn ông Hồ đều đã chết lâu rồi!

      Anh viết…”Đọc Di lụy Cờ Vàng 2, tác giả Như Ba) người Việt Mỹ bị kinh bỉ lây (những nhận xét kinh bỉ trên các báo ở Orange County)“. (sic) ???

      Di lụy CỜ VÀNG ư?

      Có đấy, chả thế mà lãnh đạo csvn (Triết, Dũng, Khải) mỗi lần công du sang Mỹ đều phải trốn chạy CỜ VÀNG và tìm cách chui cửa hậu! Buồn quá phải không ?

      Kẻ nào đó nói nhảm về CỜ VÀNG và người VIỆT trên báo ở Orange County ư?

      Chuyện thường, ở một nước tự do mà, kẻ đó hay Như Ba…thì cũng như Chưng Sơn trên ĐCV.Info này thôi!

      Anh không biết hay cố tình không biết rằng:

      CỜ VÀNG BA SỌC ĐỎ đã được nhiểu tiểu bang và thành phố của Mỹ vinh danh rồi

      Chả thế mà CỜ VÀNG ngạo nghễ, phất phới tung bay khắp nơi trên nước Mỹ và khắp năm Châu?

  4. Trực Ngôn says:

    Tưởng Chưng Sơn trích dẫn từ báo chí nào, ai dè là báo QDND?

    Nói nào ngay, ngày xưa nói là Diệm độc tài, nhưng so sánh với hành động lừa phỉnh, xảo trá và tàn bạo của chế độ CSVN hiện nay thì Diệm chả thấm vào đâu!

    Không biết ông Nguyễn Thái nào đó còn sống hay không, để nhờ ông tiên đoán giùm xem chừng nào CSVN kéo dài được bao lâu nữa?

  5. Hòa says:

    Tại sao bọn GIÁO ĐIẾM GIAO ĐIỂM chơi trò chống Thiên Chúa Giáo như Công Giáo, cũng như ngụy tạo bôi xấu ông DIỆM và nói xấu Miền Nam thời VNCH?
    Đơn giản là gì bọn csvn như khách (hay Charlie Nguyễn) ở dưới vì bất lực chẳng còn lý do chính đáng hoặc lý tưởng gì nữa để bảo vệ cho Hồ Chí Minh hoặc đảng csvn.
    Vì chính bản thân hắn đang khinh bỉ bản thân mình là đảng viên csvn nên chẳng thể nào hùng biện tiếp tục đưa ra lý do thuyết phục thiên hạ tin vào HCM hay đảng csvn. Mặc khác, vì những cán bộ csvn không thể nào có khả năng kiếm sống bằng nghề lương thiện, vì trí óc quá kém cõi, phần vì xuất thân 3 đời bần cố nông, nên phải muối mặt làm “tuyên vận” để hút máu nhân dân VN tiếp tục cho đảng để sinh sống nên phải tìm cách bôi bẩn CG.
    Về lý thuyết thì lý thuyết CS đã bị khai tử. ĐCSVN không còn CHIÊU BÀI thì phải tưởng tượng nặn ra “TƯ TƯỞNG HỒ CHÍ TẶC BỊP” (Chính HCM cũng xác nhận là hắn không có tư tưởng gì cả!), cho nên đảng viên CSVN hoàn toàn mất cả niềm tin, tinh thần giáo điều, mất cả chiêu bài lừa bịp. Giờ đây csvn chỉ còn lại lòng tham không đáy, bản chất tàn bạo, ngốc hèn, khúm núm trước ngoại bang nhỏ như Sing, Đài, Nam Hàn!
    Vì thế để lấp liếm và che đậy sự phá sản, trí trá, gian hùng hèn hạ của đảng csvn, csvn phải tìm mọi cách phá vỡ niềm tin của các thành phần khác (nhất là tín đồ THIÊN CHÚA) để che đậy sự phá sản phá niềm tin, mất chính nghĩa, mất lý tưởng của đảng csvn.
    Vì thế csvn chỉa mũi dùi vào THIÊN CHÚA GIÁO để mọi người quên đi, không nhìn thấy sự tồi bại ngu hèn của đảng CSVN. Vì chính csvn là đại thủ phạm tàn phá đất nước Việt Nam, bốc lột nhân dân, diệt chũng, cõng rắn cắn gà nhà, rước voi Trung Cộng về dầy mả tổ, làm Lê Chiêu Thống thời đại.
    Bọn csvn phải đánh lạc hướng mọi thành phần dân tộc để nhân dân VN nhìn thấy DIỆN mà quên đi ĐIỂM là chính ĐCSVN mới là THỦ PHẠM CỦA MỌI THỦ PHẠM!
    Bọn csvn tung hỏa mù, để tẩu thoát, để giấu tông tích, xóa đi tội lỗi, chứng tích tội phạm để người VN bị lãng quên chúng chính đảng csvn và cán bộ của nó là ĐẠI THỦ PHẠM tàn phá tổ quốc VN với nạn diệt chũng Việt Nam rùng rợn từ 1945 cho đến hôm nay vẫn chưa chấm dứt với những nhà tù csvn nhiều hơn trường học. Hãy nhìn những bản án cho những người chống Trung Cộng xâm lăng VN như Điếu Cày, Tạ Phong Tần, Hải với những phản đối bằng phương cách bất bạo động bị lãnh án tù nặng!
    Và mục đích phụ của bọn Giao Điểm cũng là làm chia rẽ, suy yếu tất cả mọi đoàn thể, tổ chức để chúng tiếp tục thống trị đè đầu cưỡi cổ dân, bán nước buôn dân mọi thành phần DÂN TỘC, không theo MA ĐẠO CS!
    Cho nên chúng ta phải luôn nhớ: KẼ THÙ CHÍNH CỦA DÂN TỘC VN chính là ĐCSVN (giáo điếm giao điểm đang chơi ĐÒN HOẢ MÙ, TÂM XÀ đang giấu DAO SAU LƯNG để TÀN SÁT tiếp tục thống trị tàn bạo nhân dân VN. Chúng chính là bọn ĐIỆP BÁO CS ẩn mình, giấu tông tích và CHƠI ĐÒN LÌ!…). Vì thế phải VẠCH MẶT CHÍNH XÁC mục đích CHÍNH của bọn GĐ GIAO ĐIỂM, đạo quân tiền phương của ĐCSVN!

  6. Công Giáo says:

    “Fire In The Lake” by Frances Fitgerald (Winner of the Pulitzer Prize, Winner of the National Book Award, Winner of the Bancroft Prize For History), Vintage Books, New York 1985, pp. 134-139:

    Cái chất công giáo của Diệm, không hề mở mắt hắn đến với những ý tưởng mới, mà chỉ thuyết phục hắn là cai trị bằng nghi lễ và huấn thị đạo đức là có thể thành công, mà nó có vẻ như vậy trong các làng mạc ở miền Bắc và Trung sống trong cái vỏ bằng sắt và điều khiển bởi các linh mục.

    Cái mà hắn ta không ý thức được là cái kiểu cai trị thiển cận như vậy của các giáo xứ có thể thực hiện chỉ vì người Pháp đã bảo vệ họ và tổ chức nền hành chánh quốc gia. Do đó, tham vọng của hắn phục hồi xã hội cổ xưa giống như là của những tên thực dân Pháp, coi mình như cha người ta, đã chống những chương trình cải cách của những giới chức hành chánh nơi thành thị – sự khác biệt là trong khi người Pháp giữ lãnh vực hiện đại cho riêng họ thì Diệm không nhận ra được sự quan trọng của vấn đề hiện đại hóa. Đối với hắn, thế giới hiện đại là Sài-Gòn, cái thị trấn ký sinh trùng đó đã trở nên béo mập bởi máu của thôn quê và lợi lộc của Tây phương…

    Những ký giả như Robert Shaplen đã chỉ trích Diệm như làm cho những nông dân xa lánh vì những biện pháp đàn áp của hắn.

    Một số đông những giới chức và ký giả, kể cả những người có nhiều kinh nghiệm và có khuynh hướng chính trị khác nhau như Douglas Pike, Chester Bowles, và chuyên gia chống nổi loạn người Anh, Robert Thompson, đều coi Diệm như là kẻ thù của chương trình chống Cộng.

    Trong tất cả những năm cầm quyền, Ngô Đình Diệm chỉ có một đồng minh ở thôn quê, đó là những người Công giáo, đặc biệt nhất là những người di cư từ ngoài Bắc vào. Ngay từ đầu, Diệm dùng trong bộ máy hành chánh phần lớn là những người Công giáo, và thiên vị các làng Công giáo đối với phần còn lại của quốc gia. Những giới chức của Diệm, làm việc chặt chẽ với các linh mục, đem phần lớn viện trợ Mỹ cho các làng Công giáo, và phần lớn những nông sản. Chúng cho những người Công giáo quyền khai thác lâm sản và độc quyền sản xuất loại hàng hóa nông sản mới do các kỹ thuật gia Mỹ đưa vào giúp. “Theo đạo có gạo mà ăn” là một câu tục ngữ khi xưa của người Việt Nam dưới thời Pháp thuộc. Dưới thời Diệm người dân Việt đã phải theo cái lệnh này. Đặc biệt ở miền Trung, hàng ngàn người, trong vài trường hợp hầu như toàn thể khu định cư, theo đạo để tránh những dịch vụ cỏ vê của chính phủ, hoặc để tránh biện pháp tái định cư trong vài vùng rừng rú hay sình lầy gian khổ – để giúp những người Công giáo lân cận. Nuôi người Công giáo trong sự tổn hại của phần còn lại của dân chúng, lẽ dĩ nhiên, là một chính sách thiển cận, nhưng Diệm không thấy một đường lối nào khác, và Mỹ cũng không đề nghị cho Diệm một đường lối nào khác.

    (Diem’s Catholicism, far from opening him up to new ideas, only persuaded him that government by ritual and moral instruction could work, as indeed it seemed to in the ironclad, priest-ridden villages of the north and center.

    What he did not realize was that such parochial governments could operate merely because the French protected them and organized the administration of the country. His ambition to restore the old society therefore resembled that of the paternalistic French colons who had opposed the reformist programs of the metropolitan administrators – the difference being that while the French wished to keep the modern sector for themselves, Diem did not recognize its importance. For him, the modern world was Saigon, that parasite city that fattened from the blood of the countryside and the lucre of the West.

    …Journalists, such as Robert Shaplen, criticized Diem for alienating the peasants by his oppressive measures.

    ..A host of officials and journalists, including such experienced and politically diverse men as Douglas Pike, Chester Bowles, and the British counterinsurgency expert, Sir Robert Thompson saw Diem as the enemy of the anti-Communist project.

    …In all the years of his reign Ngo Dinh Diem found only one ally in the countryside, and that was the Catholics, most particularly the northern refugees. From the beginning he staffed his administration heavily with Catholics and favored the Catholic villages over all the rest. The Diemist officials, working closely with the priests, saw to it that the Catholic villages took the bulk of US relief aid, the bulk of agricultural credit.

    They gave the Catholics the right to take lumber from the national reserves and monopoly rights over the production of the new cash crops introduced by the American aid technicians. “Turn Catholic and have rice to eat”, went the old Vietnamese saying under the French regime. Under Diem the South Vietnamese continued to follow the injunction. In Central Vietnam particularly, thousands of people, in some cases virtually whole settlements, turned Catholics so as to escape the government corvés or to avoid resettlement – for the benefit of their Catholic neighbors – into some hardship zone of jungle and swamp. To feed the Catholics at the expense of the rest of the population was, of course, a shortsighted policy, but Diem saw no alternative, and the Americans offered him none.)

    • Kẻ Giác Ngộ says:

      Không biết ông Diệm và người công giáo đã làm điều gì trọng tội với đất nước, với nhân dân đến nỗi, không chỉ có hệ thống nhà nước CSVN, mà còn một số người tìm cách tấn công bằng mọi thủ đoạn và ngôn ngữ, trong số đó có cả những kẻ dấu mặt, lấy nick Chưng Sơn, Công Giáo?

      Ông Lữ Giang nói đúng: Để đối phó với chiến dịch tấn công tôn giáo của các nhóm quá khích hiện nay, chúng tôi thấy phương pháp mà Thanh Tâm phổ biến trên các diễn đàn Internet ngày 22.1.2009 là hay nhất. Phương pháp đó được mô tả như sau:

      “Lúc đi vượt biên, tôi và gia đình gồm vợ và hai con phải lén lút đi trên các con đường nhỏ, hoặc lội qua ruộng ban đêm. Khi đi qua các thôn xóm, bị chó sủa dữ dằn. Gia đình tôi cứ tiếp tục đi theo người dẫn đường, không đứng lại, vì đứng lại, thì bị bắt ngay. Lũ chó cứ sủa, chúng tôi cứ đi. Sau khi đi đã xa, vẫn còn nghe tiếng chó sủa vọng theo. Tôi biết chắc là mấy con chó ấy cứ chõ mõm về hướng chúng tôi đi, nhưng rồi từ từ câm họng.

      “Bây giờ, trên diễn đàn, tôi thấy mấy con chó thuộc loại cắn dai… cứ nhắm về phía quý vị sủa hoài hủy. Lý do: vì quý vị đứng lại, cho nên lũ chó cứ có dịp sủa hoài. Nếu quý vị đi luôn, thì chúng sẽ tắt tiếng, hoặc chỉ sủa cho bầy chó nhà cùng nghe mà thôi. Vậy đề nghị quý vị, nếu muốn khỏi nhức đầu, thì cứ “delete” và “spam” mấy cái địa chỉ của lũ chó này. Diễn đàn bớt dơ, cuộc sống bớt nhức nhối.”

    • Tien Ngu says:

      Người…ngu ngu, thấy các anh điếm đưa các thứ Tây Mỹ ra mần bằng chứng cho việc ngậm phân phun Ngô đình Diệm, chắc tin theo rầm rầm…

      Y hệt như cò mồi VC bơm Hồ chí Minh biet nói rành…8 thứ tiếng…

      Trên thực tế, các anh quên rằng những người VN thời 45, 54, 60 vẫn còn sống khoẽ. Họ là những nhân chứng sống đã kinh qua các cuộc đỗi đời của miền Nam VN. Cần gì ba cái kiến thức Tây Mỹ rỡm rỡm…

      Các thứ…láo sao lừa được thiên hạ?

  7. kimkiến says:

    ĐCV do nhửng cá nhân củă cs lập ra ,dù là ở QG Balan nay không là CS nửa thì vẩn mang đầu óc ,dù phóng khoáng dân chủ tự do thì củng còn hạn chế,hay “thử nghiệm”. Họ “thử nghiệm tự do dân chủ tây phương nhưng không nhất thiết là hoà hợp với”bọn ngụy” mà trong đầu óc họ ,từ ngày đi học lớn lên cho đến khi qua một nước cs Balan ,thì vẩn ngụp lặn trong giòng sông cs ,vẩn bác hồ,vẩn lảnh đạo là nhất là sáng suốt ,ngụy và công giáo là tay sai là việt gian là bán nước.Cho nên DTH đả phản đối khi người qg ca ngợi chị là qg.về với quốc gia dân tộc, Chi nói thẳng thừng “không theo bọn ngụy bán nước các anh” và gần đây chị viết sách ca ngợi satan hồly nằm …bađình. BuiTín củng vậy ,Vủ thưhiên có lẻ củng vậy.Vì họ không thể bỏ hết vinh quang của họ khi ở vơí VC như DYH đả từng nói .(Chỉ có 2 ngưòi chưởi HCM là ncthiện và tktthủy/ Vỏthịtrang ,btv của ĐCV trng vụ bùitìn ở SJ thì biết rỏ thôi !) Cho nên nhửng bài iết đăng trên ĐCV chỉ là ,nếu được coi là ,là chất xúc-tác để chười Ngụy,chưởi CG qua các tên nằm vùng ,tên trở cở,tay sai ,việt gian ,gián điệp…và nhửng tên được gài từ 75 và cả trong các lần vượt biên.bọn sqqlvnch được vc tạo điều kiện cho đi,Tụi này cứ tưởng hưá vói VC làm tay sai cho chúng nhưng qua xứ tự do ,không nghe củng được.Nhưng không ngờ Mỷ+VC bắt tay nhau.thúc đ3y chúng phải làm việc.
    Bài viết của nguyểnduythành trên đây ,của trọng đạt như ba dều là nhửng trái bom làm dấy len cái không khí chia rẻ ,xoi thêm hận thù (như xoi dái),nhất là về vấ đề tôn giáo. Nhửng người cán bộ hay tay sai lên đây chưởi cộng giáo mà đạo có 3/4 thế giới đang tin theo chắc chắn họ không phải là PG (hoặc họ là PG quốc doanh) vì đạo Phật không cho phép họ làm như vậy.Giáo lý của Thich Ca không cho họ vọng ngôn vọng ngử. Thế nào là giới,thế nào là lục căn …thế nào gọi là đạo phật. mà ngày nay thế giới coi như một triết lý,phật học hay triết học…và họ nghien cứu ,chứng nghiệm ?
    Tụi này làm ô uế tiền nhân,làm ôuế chính nghỉ quốc gia,vì chúng là tay sai ngoại bàng ,là bọn bán nước cho Tàu mà thôi Đạo của chúng là đạo cộng sản . Cố nhiên một tôn giáo mới (hơn 60 năm tàn luị)thì phải tiêu diệt các tôn giáo khác,mà tôn giáo lớn nhất ,cần tiêu diệt là cônggiáo (bởi vì tổ của CS là người cộng giáo.Lâp đạo mới phải tiêu diệt đạo (tôn giáo) của mình trước ).Câu CS là tam vô.thật ra nó vẩn hàm chứa cái tôn giáo cộng sản .Vô giađình .vôtổquốc (vì cái đầu đóng băng .thành người cây rồi) còn vô tôn giáo là vô Phậtvô Chúa vô Mohamét .Diệt được 3 tôn giáo n2y thì đạo CS đôc tôn rồi phải không ?
    Cho nên đọc ĐCV chúng ta nên đọc để biết tin tức.để biết nhửng suy nghỉ của người “từ bỏ CS” ra sao,và không cần có ý kiến nhiều vì “hai người cải nhau thì đén cả năm củng không co cùng mẩu số hay có dung hoà’ (hình như bài này và bài “dilụycờ vàng “có cách đây cả năm.Không biết sang năm ,mùa Maquỉ có đem ra hâmnóng ,xào,.nấu lại không ?)
    Cái này phải hỏi ĐCV.
    (kk)

  8. Trung Kiên says:

    Nhiều người VN vốn có tính vọng ngoại, nên coi cái gì của ngoại quốc làm ra hay viết ra đều là tốt là đúng, ngay như lịch sử VN, nhất là khi nói về ông Ngô Đình Diệm hay Hồ Chí Minh cũng thế! (thật đáng buồn).

    Edward Miller cũng chỉ là người “sưu tầm” sử, có nghĩa là ông ta đọc sách, nghiên cứu và cô đọng lại với suy nghĩ và ý tưởng của riêng mình. Nhưng dù sao thì ông cũng là người Mỹ, làm sao hiễu rõ tâm tính người Việt Nam với người Việt Nam?

    Tác giả Minh Võ đã viết khá nhiều về ông Diệm. Còn ông Bùi Tín (cựu đại tá csvn) thì viết:

    Tôi nghĩ lịch sử cần đánh giá ông Diệm là một con người vì dân tộc, một con người yêu nước chân chính. Ông Ngô Đình Diệm là một nhân vật lịch sử. Với thời gian 42 năm nhìn lại, người ta mới có thể nhìn rõ hơn.
    Người ta có nhiều ý kiến rất khác nhau, thậm chí đối lập nhau về nhân vật lịch sử nàỵ…/…Có người cho là ông ta là nhân vật hoàn toàn tiêu cực. Đặc biệt là những đánh giá ở Hà Nội thì cho đến nay Hà Nội vẫn cho rằng ông là con người phản động, tay sai của Mỹ, của Pháp, v.v..
    Đặc biệt, có một số người nữa, như Phật Giáo chẳng hạn, thì coi ông như một đối thủ, một người đã đàn áp tôn giáọ Còn trong những anh em gọi là quốc gia cũ thì có những đánh giá khác nhau: Người thì phê phán kịch liệt; nhưng người thì cũng ca ngợị. Đối với tôi, tôi thấy rằng ta cần phải có một cách nhìn rất công bằng với lịch sử. Tôi suy nghĩ về nhân vật này bởi vì tôi biết ông Ngô Đình Diệm ngay từ khi tôi còn nhỏ…
    ” (hết trích)

    Bùi Tín nhận xét về TT Ngô đình Diệm!

    Chắc chắn ông Bùi Tín đánh giá về ông Diệm không sai, vì chính ông đã có thời tiếp cận với cả ông Ngô Đình Diệm lẫn ông Hồ Chí Minh.

    Đối với ông Bùi Tín thì ông Hồ là lãnh đạo (csvn). Còn ông Diệm là kẻ thù (một thời)!

    • Choi Song Djong says:

      Chào TK,bạn có ý kiến gì về 14/10/12 lúc 23’54 ?
      Mình đang mệt và thấy câu sau chửi câu trước nên..chán.Chào thân mến.

      • Trung Kiên says:

        Chào bạn Choi Song Djong

        Bạn đã khoẻ chưa?
        Ý kiến gì, của ai, ngày 14/10/12 lúc 23’54 (?) Mình tìm không thấy!

  9. MỘT BẠN ĐỌC says:

    Đọc : “Đánh Giá Lại Ngô Đình Diệm của Edward Miller” tại http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2009/04/090415_ngodinhdiem_miller.shtml , cuả bác Hoà post thì thấy như sau :

    -Các học giả cần phân tích Ngô Đình Diệm trong bối cảnh lịch sử mà ông sống. Nguồn gốc tư tưởng và chính sách của Diệm không thể tìm thấy ở Washington, trong quá khứ Việt Nam hay thậm chí trong sự thông cảm với nông dân.

    -”Đầu tiên là sự trỗi dậy của một hình thức chủ nghĩa dân tộc mới của Thiên Chúa giáo ở Việt Nam. Chủ nghĩa dân tộc Công giáo được gắn với gia đình Diệm và đặc biệt với anh trai, Hồng y Ngô Đình Thục.”

    -”giáo huấn của Khổng giáo có thể áp dụng cho xã hội Việt Nam hiện đại – cũng là quan điểm mà sau nay Ngô Tổng thống cổ vũ. ” ( đúng là quan dân chủ-democratic mandarin cũng như lãnh đạo CS Bắc Viêt thưự chất là loại Marxist mandarin (Bright Shining Lie , N. Sheehan)

    -”Cuối cùng và quan trọng nhất, trong những năm này Diệm lần đầu tiên tiếp xúc khái niệm “chủ nghĩa Nhân vị”, một học thuyết mượn từ triết lý Thiên Chúa giáo Pháp. Ngô Đình Nhu hướng dẫn ông đến với lý thuyết ấy, và đây cũng là người sau này thuyết phục anh trai đưa học thuyết thành hệ tư tưởng chính thức của chính phủ Diệm.” (Góp nhặt từ Lalande và Mounier để dựng ra CN Nhân vị vớ vẩn bằng tiền của Mỹ , tiền chĩ dành đuơng đầu CSVN bằng chế độ” dân chủ pháp quyền ” mà không hề dành cho một loại chủ nghiã nào.)

    -”Họ cũng phải cân nhắc những cách diễn giải mới về cuộc đời, chính sách và tư tưởng của ông. Chỉ như thế chúng ta mới có thể có những giải thích thuyết phục hơn về những thành công và thất bại của Diệm. ” (chính (quân đội)công cụ bảo vệ chế độ lât đỗ chế độ .Đây là thãm cãnh dở khóc dở cuời chú gấu cuả La Fontaine quăng đá giết con bọ không ngờ giết chủ ! Không đủ khôn ngoan để giử mạng mình thì là sao đủ khôn ngoan để bảo vệ đât nuớc và hàng triệu mạng khác ? )

    “Thành công “lẫn lộn ” Thất bại ” để cuối cùng chính công cụ (quân đội) cuả mình kết liễu mạng mình . Thay vì sùng bái “Ngô lãnh tụ anh minh muôn năm ” thì mọi cố gắng ” giải thích thuyết phục hơn về những thành công và thất bại của cụ Diệm “(Edward Miller) để rút ra bài học cho hậu sinh có lẽ mới là cần thiết.

  10. Saigon Buffalo says:

    Những lời phân tích của ông Lữ Giang không thể thay đổi được một thực tế chiến lược là tại Việt Nam số người ủng hộ hay tơ tưởng đến chế độ Ngô Đình Diệm cao tay chỉ có khoảng từ 5 đến 10 % của toàn dân Việt mà thôi. Sau khi chế độ Cộng Sản sụp đổ, khi mỗi người dân có một lá phiếu có đồng giá trị như nhau và khi chính quyền dân chủ phải dựa vào đa số của người Việt, thì lúc đó những kẻ hoài Ngô đừng có hòng làm mưa làm gió như trong giai đoạn 1954-1963 nữa.

    • Trung Kiên says:

      Những lời phân tích của ông Lữ Giang không thể thay đổi được một thực tế chiến lược là tại Việt Nam số người ủng hộ hay tơ tưởng đến chế độ Ngô Đình Diệm cao tay chỉ có khoảng từ 5 đến 10 % của toàn dân Việt mà thôi. (Saigon Buffalo)

      Hình như bạn Saigon Buffalo không hiểu ý của ông Lữ Giang nên mới viết “lạc đề” như trên?

      Ông Lữ Giang với tựa đề “Trận Chiến Đáng Buồn” nói về hai nhóm Phật Giáo theo Hoà Thượng Quảng Độ và nhóm Phật Giáo ly khai Về Nguồn, và chiến dịch tấn công Công Giáo! (?)

      Trích…”Qua sự lên tiếng của nhiều giới, hai chiến dịch này chẳng những không dịu bớt mà càng ngày càng trở nên ác liệt. Mở các diễn đàn Internet ra, chúng ta thấy gần như không ngày nào không có bài tấn công Thiên Chuá Giáo. Có người còn cấm không được gọi đạo Công Giáo mà phải gọi là đạo Gia-tô hay đạo Ca-tô!

      Những gì ông Lữ Giang viết tiếp chỉ là tóm lược và mô tả những việc đã xảy ra. Không có chỗ nào nói đến số “người ủng hộ hay tơ tưởng đến chế độ Ngô Đình Diệm”…Mà Ngô Đình Diệm thì đã bị sát hại (1963) cách nay đã gần 50 chục năm rồi, còn gì nữa mà tơ tưởng hay hoài vọng???

      Tôi không dám khẳng định những điều của ông Lữ Giang viết trên là đúng. Nhưng hiện đang có những luận điệu phỉ báng và bôi nhọ Công Giáo của một số kẻ trên ĐCV.Info này, cho thấy…Bài viết của ông Lữ Giang có cơ sở và đáng cho chúng ta suy nghĩ!

    • Tien Ngu says:

      Xin lỗi,

      Các anh suy bụng ta ra bụng người coi bộ…trật.

      Bây giờ mà VC có tanh bành, chỉ có giới trẽ, những người đang tranh đấu cho tự do dân tộc trong nước, mới có đủ tư cách đứng lên cùng nhau dìu dắt thế hệ của họ…

      Những người có lòng tưỡng niệm các bậc tiền nhân, chính nhân quân tử, thời VNCH I & II, cũng đã…cúp bình thiếc, sức đâu mà múa may dành…chính nghĩa ?

      Hõng có ai còn sức mà…ham vui đâu.

      • May Vu says:

        Vu ,vú ơi v à quà đất tròn lại gặp nửa ,vẩn thương anh làm chuyện TĐồ của anh be bờ nước lũ nhưng làm sao khuyên kẻ hư đốn xả ước trên nguồn ? ,nhưng bất đồng không bất hòa với anh ,đành phải nói ra ,thà nó đau ,nó phản bộitình thâm chịu ơnTT, nhưng các thế hệ sau sẻ tốt con cháu, LƯƠNG -GIÁO thuận hòa ,mối tình tốt đẹp hơn

Phản hồi