Giảng viên Phạm Minh Hoàng bị án 3 năm tù
Trưa 10/8 tòa án nhân dân TP HCM đã tuyên phạt ông Phạm Minh Hoàng (56 tuổi, quốc tịch Pháp và Việt Nam) mức án 3 năm tù về tội “hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân” và bị quản thúc tại địa phương 3 năm sau khi mãn hạn tù.
Sau khi mãn hạn tù, ông Hoàng sẽ phải chịu thêm 3 năm quản chế tại địa phương.
Ngay sau phiên tòa, gia đình ông cho hay sẽ kháng cáo.
Ông Phạm Minh Hoàng, 56 tuổi, bị bắt từ tháng Tám năm ngoái. Phiên tòa xử ông đã bị hoãn một lần.
Ông là công dân Pháp, và trước phiên tòa chính phủ nước này đã bày tỏ quan ngại sâu sắc về việc Việt Nam mang ông ra xử theo Điều 79 Bộ Luật Hình sự.
Được biết, phiên xử bắt đầu vào khoảng 8 giờ sáng tại Tòa án Nhân dân TP Hồ Chí Minh trong bối cảnh an ninh được tăng cường.
Thân mẫu của ông Phạm Minh Hoàng không được phép tham dự phiên tòa, chỉ có vợ của ông – bà Lê Thị Kiều Oanh, có mặt tại tòa cùng luật sư bào chữa Trần Vũ Hải. Hai nhân chứng cũng được triệu tập tới phiên tòa.
Cáo trạng
Theo cáo trạng của VKS, năm 1998, ông Hoàng bị Nguyễn Thị Thanh Vân và Nguyễn Ngọc Đức lôi kéo tham gia vào tổ chức Việt Tân tại Pháp. Đến năm 2000, thực hiện kế hoạch của tổ chức này, ông Hoàng hồi hương về Việt Nam, xin làm giảng viên hợp đồng cho đại học Bách khoa TP HCM.
Từ tháng 7/2002 đến tháng 5/2010, ông Hoàng bị cho là đã lấy bút danh Phan Kiến Quốc viết 33 bài có nội dung “xuyên tạc đường lối, chính sách của Nhà nước” để phát tán trên Internet. Vị giảng viên đại học còn bị cáo buộc đã cùng 3 thành viên của tổ chức Việt Tân khác tổ chức 4 lớp học về “kỹ năng mềm” để tuyên truyền, xây dựng lực lượng nòng cốt cho Việt Tân.
Sở Văn hóa – Thể Thao và Du lịch TP HCM kết luận, “hầu hết bài viết phản ánh ý kiến của tác giả, không có ý kiến đóng góp và xây dựng, chủ yếu là đả phá, bôi nhọ hình ảnh đất nước”.
Tại tòa, ông Hoàng thừa nhận đã tham gia tổ chức Việt Tân từ ngày ở bên Pháp… Về 33 bài viết của mình, ông Hoàng cho rằng chỉ mang tính cá nhân, có bài không gây phương hại đến an ninh chính trị.
Ông Phạm Minh Hoàng cũng bị cáo buộc đã tổ chức nhiều lớp tập huấn “kỹ năng mềm” trong đấu tranh cho thanh niên, đồng thời cùng một số đảng viên khác thành lập ba “tổ chức Việt Tân trá hình” dưới các tên gọi “Câu lạc bộ Hướng Dương”, “Trứng bay” và “Cọp lãnh đạo”.
Khi tuyên án đối với ông Hoàng, thẩm phán Vũ Phi Long nói tòa đã “có đủ bằng chứng để kết luận rằng bị cáo đã phạm tội hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân”.
‘Án quá nặng’
Phát biểu với BBC ngay sau khi phiên tòa kết thúc, bà Lê Thị Kiều Oanh nói: “Đây là bản án quá nặng, thiếu công bằng với chồng tôi”.
“Tôi không đồng ý với phán quyết cuối cùng của tòa án.”
Bà Oanh cho hay: “Tôi đã báo với luật sư là tôi đã quyết định kháng cáo”.
“Tuy nhiên, tôi là người tôn trọng tự do cá nhân cho nên chiều nay, khi vào gặp chồng tôi sẽ hỏi lại anh ấy để nghe quyết định của anh ấy như thế nào.”
Bà Lê Thị Kiều Oanh nhận xét về phiên tòa: “Nhìn chung thì có vẻ là dân chủ, có nghĩa là cả chồng tôi và luật sư bào chữa được nói lên tiếng nói của mình. Tuy nhiên, trong lúc luật sư bào chữa nói lên quan điểm và đưa ra những luận cứ bào chữa cho chồng tôi, tôi thấy vị thẩm phán không chăm chú lắng nghe đến lời bào chữa của luật sư”.
“Việc này khiến tôi nghĩ rằng việc phán quyết chồng tôi đã có sẵn. Có nhiều lần tôi thấy ông nói chuyện riêng với thư ký.”
Bà cũng cho hay sức khỏe của chồng mình tỏ ra sút giảm.
“So với lần thăm vừa rồi hôm 8/7, tôi thấy anh hốc hác đi nhiều. Nhưng về tinh thần thì ổn định vì sáng nay tôi thấy anh trả lời câu hỏi của thẩm phán phiên tòa rất súc tích.”
Kêu gọi trả tự do
Một số đại diện các cơ quan ngoại giao đã được phép tới theo dõi phiên tòa.
Sau khi ông Phạm Minh Hoàng bị bắt hồi năm ngoái, chính phủ Pháp đã bày tỏ “quan ngại sâu sắc” và kêu gọi minh bạch trong quá trình xét xử, đồng thời tôn trọng quyền được biện hộ của ông.
Tổ chức Phóng viên không Biên giới tuần trước đã gửi thư cho Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng kêu gọi trả tự do cho ông, mà tổ chức này gọi là “blogger được nhiều người biết đến”.
Cơ quan xét xử cũng cho rằng, những người tham gia chung với ông Hoàng đều đã phạm tội nhưng vì mức độ còn hạn chế nên không buộc trách nhiệm hình sự. Một số người vi phạm nghiêm trọng nhưng hiện định cư ở nước ngoài khi nào bắt được sẽ xử lý sau.
Biên tập theo BBC, VnExpress
Luật của CS Vietnam là luật rừng . Điều duy nhất là chúng ta xóa bỏ sạch chế độ CS tại Vietnam .
Loi noi dau tien la mong bon gian ac Viet tan hay dung xa ra Phan minh Hoang,, Bon Viet tan chung bay chi chuyen nghe lay hoi nguoi khac nhu chung bay lay hoi Tran Khai Thanh Thuy va lay hoi Phan minh Hoang,, Chung bay chang lam nen tro trong gi, Chi chuyen nghe lam bay lay hoi
That dau long khi thay nhungnguoi co long yeu nuoc ttrong sang nhu Phan minh Hoang sa vao vong tu toi.. Trong khi nhung ten ban nuoc nhu nong duc Manh, Nguyen minh Triet, Nguyen tan Dung da dang hien dat dai cho bon ke thu truyen kiep Trung Confg, Theo theiu tuong Vc Nguyen trong Vinh cho biet dien tich dat dai ma bon lanh dao Vc dang cho quan thay TrunG Cong rong bang tinh Thai Binh..
Chac chan Phan minh Hoang se khong o tu het 3 nam, Cong san vn se sup do trong nam 2012,, Dong bao ran xuong duong bieu tinh that nhieu thi moi co du suc manh quat do che do Vc ban nuoc hai dan,, Gui nhieu thuong men den nguoi cong dan yeu nuoc phan minh Hoang va mong chi Oanh vo anh Hoang dung qua lo lang, ban tam,,
@ Huyen Nhiem
Thiển nghĩ, nói điều gì cũng nên có chứng cứ hẳn hỏi, không nên phán “bựa củ chuối”, vì rằng, dù mình có “TÂM” với đất nước và “có lòng” với những người dám xả thân đấu tranh cho DÂN CHỦ thì cũng cần phải phát biểu hay góp ý cho có lý lẽ, đúng đắn!
Hãy nhớ rằng, chính Gs Phạm Minh Hoàng và chị Trần Khải Thanh Thủy đã “khẳng định” và xác nhận mình là thành viên của đảng VIỆT TÂN…Vậy thì Bạn lấy quyền gì để phủ nhận hay chửi VT?
–> Quan điểm của LS bào chữa của Luật sư Trần Vũ Hải là người bào chữa cho ông Phạm Minh Hoàng…
“Ông Phạm Minh Hoàng và chúng tôi nhất trí về việc ông thừa nhận việc truy tố này của Viện Kiểm Sát; mặc dù khẳng định năm 98 ông là công dân tại Pháp tham gia Việt Tân mà lúc đó cũng như bây giờ Đảng Việt Tân không hề bị cấm họat động tại Pháp. Việc tham gia sinh họat chính trị là theo Công ước về các quyền dân sự và chính trị của Liên Hiệp Quốc mà Việt Nam công nhận hoặc tham gia. ”
Tôi đồng ý với luận điểm của Ls Hải rằng…”Việc tham gia sinh họat chính trị là theo Công ước về các quyền dân sự và chính trị của Liên Hiệp Quốc mà Việt Nam công nhận hoặc tham gia“…
Như vậy, csvn “kết tội” Gs Hoàng vì đã tham gia VT là phi lý, nhất là khi đương sự không có hành động “cụ thể” nào chống đối nhà nước!
Việc nhà nước csvn cố tình “kết án” cho đảng VIỆT TÂN là “khủng bố”… không chỉ là luận điệu xuyên tạc, vu khống để gây ác cảm và để đánh lừa nhân dân VN, mà còn để che dấu những hành động khủng bố của mình như; dùng côn đồ và “quần chúng tự phát” để hăm dọa, khủng bố cụ Hoàng Minh Chính, chị Trần Khải Thanh Thủy, Bs Phạm Hồng Sơn và mới đây nhần là ngày 8/8/2010 đối với Ls Trần Đình Triển!
Lời tuyên bố của chị Trần Khải Thanh Thủy cũng rất đáng cho chúng ta lưu ý (đại khái):..”Dù thế nào thì Việt Tân cũng tử tể và tốt gấp trăm lần csvn!”…
Câu trên đây cũng là xác minh cho “phát biểu của Bạn…”Trong khi nhung ten ban nuoc nhu nong duc Manh, Nguyen minh Triet, Nguyen tan Dung da dang hien dat dai cho bon ke thu truyen kiep Trung Cong, Theo thieu tuong Vc Nguyen trong Vinh cho biet dien tich dat dai ma bon lanh dao Vc dang cho quan thay TrunG Cong rong bang tinh Thai Binh..!
Vì vậy, thay vì “chỉ trích” nhưng sai khuyết của VT hay các đảng phái chống cộng, chúng ta hãy dồn mọi nỗ lực để giải thế chế độ csvn, tay sai TQ và là bọn buôn dân bán nước!
Mọi hành động ngược lại…sẽ chỉ là vô tình hay cố ý tiếp tay cho bọn hán gian csvn, tập đoàn hại dân bán nước mà thôi!
Đó là cách trừng phạt của đảng CSVN với những trí thức từ nước ngoài về Việt Nam có ý định sống và hoạt động để xây dựng xã hội công dân.
Có sự khác biệt giữa Hà Vũ và Phạm Minh Hoàng .
Luật sư Hà Vũ đã chỉ thẳng vào Dũng ăn bạo , và Dũng tức tối đánh án cao hơn .
Tòa án chỉ là công cụ của 14 siêu cướp ban ngày . Đúng không bà con ?
Là môt công dân một nước tự do thì khi đến nước khác,bị tù tội,vì bất cứ vi lydo gì củng được TĐS quan tâm tới. Không cứ ở Pháp ma Mỷ hơạc Đức,ngay cả Phi Luật Tân.,đaiLoan,Úc củng vậy.Chỉ có VN là ai chết mặc ai,tiền thầy bỏ tuí ,Đôi khi còn oép,bát chẹ cong d6n mình đề xì tiền mới can thiệp.(TH này báo chiđả đang,VK đả biết như vụ Samoa mấy năm trước đây hay các cô dâu xứ Đài).
Về Ông Hoàng thì qua nhửng bài viết góp ý của Ông chẳng có gì là phải bắt Ông tù tội,vì nhửng điều Ông viết là sự thực,không phải là vu cáo cho chính phủ CS.Ch3 có 01 diều duy nhất là Ông viết nhưng Ông lại ở ngay trong xứ vn của chúng.Chúng coi như ông qua mặt ,ông thách thức,ông bêu xấu húng và cái đảng CS của chúng.Nếu một ngươi khác ở nước Mỷ hay Úc hay Pháp viết thì
củng chẳng quan trọng lắm .Đọc xong ,người ta biế vậy thôiCòn cókẻ khác giử làm tài liêu. Không có gì xảy ra.(như Bùi Tín ,Dươngthuhương ,Nghưng quốc)
Vì đó,chúng ta thấy,cần phải tranh đấu cho anh sớm r khỏi tù hay không ở tù.Vợ anh kháng án cho anh. Và nhửng người có tâm huyết nên kháng án cho anh,củng như kháng án cho CùVủ,à các người khác,họ chỉ lên tiếng giúp đảng CS và chính quyền,nhắcnhở ho làm tốt chức năng của ho, đánh thức lương tâm của họ và bảo cho họ biết họ là người VN,dùng phá hoại “gia tài chủa me” và đừng đem bán đứng me cho TC.
Vây thi g/s Hoàng và các người khác có tội gì mà bị đối xử bất công tù đày như vậy. Họchỉ YE^U quê hương xứ sở thôi !.
Liên Bang Việt Nam –Đoàn Kết – Công Bình – Bác Ái Cho Mọi Nhà
The United Peoples of Vietnam –United –Liberty –Justice for All
Ngày 12, tháng 6, 2011
Gửi các anh chị cùng các bạn,
Mình vừa xem đoạn phim của đoàn sinh viên Việt Nam đi biểu tình chống Trung Cộng xâm lăng Việt Nam, không biết các bạn có xem được trong nước không. Mình xem ở đài SBTN, http://www.sbtn.tv. Đoạn phim kết thúc bằng cảnh một số người mặc dân phục la hét móc túi và kéo một thanh niên giữa những cái nhìn ngơ ngác và lạnh lùng của CAND/QĐND. Tôi chợt nghĩ đến Mười Lời Thề Danh Dự Của CAND/QĐND Việt Nam, trong đó điều 9 có nêu:
Xin thề: Khi tiếp xúc với nhân dân làm đúng ba điều nên:
Kính trọng dân
Giúp đỡ dân
Bảo vệ dân
và ba điều răn:
Không lấy của dân
Không dọa nạt dân
Không quấy nhiễu dân
Tôi tự hỏi nhừng người mặc dân phục ngang nhiên kéo người trước lực lượng anh ninh CAND/QĐND Việt Nam là ai, họ là ai? Không những họ là những tên tàu Cộng trà trộn bắt nạt dân ta ngay ở thanh thiên bạch nhật.
Ngày xưa tôi có nghe người ta nói CS là “ông nội” của thực dân và đế quốc. Câu nói này được xác minh qua câu nói bất hủ của cụ bà 86 tuổi khi được phỏng vấn bởi đài á châu tự do, bà đã khẳng định, “CS nó ác hơn cả đế quốc.” Người ta thường nói ra đường hỏi bà lão về nhà hỏi trẻ con. Các bạn có cả hai trong bài viết này để các bạn nghiên cứu. Ca’c bạn cũng khách quan mà nhận định rằng nếu đế quốc và thực dân mà quá ác đến mất cả linh hồn thì làm sao mà có Hồ Chí Minh ngày nay!
Chủ nhật, ngày 05 tháng sáu năm 2011
Mẹ không muốn con đi biểu tình
vào lúc 03:45 Được đăng bởi Dạ Thảo Phương
Phan yêu
Mẹ vốn không định cho con đi biểu tình với mẹ hôm nay. Người đàn ông chân ngắn của mẹ mới 3 tuổi rưỡi, mẹ chỉ muốn đưa con đến những nơi như công viên Thống Nhất (để con chơi cưỡi ngựa đu quay), hay công viên Yoyogi (để con nhặt cánh hoa anh đào chơi và ấp lên đôi má non tơ, mềm mại hơn cả cánh anh đào của con). Cho đến giờ, mẹ vẫn cố bảo vệ tâm hồn nhạy cảm của con khỏi tất cả những gì liên quan đến bạo lực, dù chỉ là hình ảnh một khẩu súng trong phim hoạt hình.
Biểu tình (dù ôn hòa) ở VN vẫn là một việc mạo hiểm ở nhiều cấp độ. Và ngay cả khi không có gì nghiêm trọng xảy ra, thì mẹ cũng không muốn con phải nhìn thấy mẹ và những người biểu tình bị bao vây, xua đuổi, xô đẩy, bởi rừng các chú công an, cảnh sát cơ động với súng ống, dùi cui (Mặt chú nào chú nấy hằm hằm, đầy cảnh giác, chẳng giống hình ảnh các chú cảnh sát trên áp phích mẹ vẫn chỉ cho con, hic).
Khi mình sống ở Nhật, con từng hỏi “Chú cảnh sát đi trên đường làm gì hả mẹ”. Mẹ đã nói, việc của chú cảnh sát là bảo vệ mọi người, trong đó có mẹ con mình, và bắt bọn xấu. Lúc ấy con nói: “Mẹ ơi con rất là yêu các chú cảnh sát”, cũng hồn nhiên như khi con nói “con rất là yêu” ông, bà, bố, mẹ, yêu cây, chim và sư tử. Nếu mẹ cho con đi biểu tình hôm nay, mẹ sẽ phải giải thích cho con rằng không phải tất cả những con người/ hành động bị các chú cảnh sát trấn áp đều là xấu. Mẹ muốn nói điều đó với con muộn hơn một chút, khi tâm hồn chỉ có tình thương yêu của con hiểu được rằng không phải lúc nào những người xung quanh cũng đáp trả con bằng tình thương yêu, và một số ngoại lệ phi lý vẫn xảy ra thường xuyên.
Mẹ còn không muốn cho con đi biểu tình với mẹ hôm nay, vì biểu tình cũng có nghĩa là nói lên chính kiến của mình, và con không nên tham gia chỉ vì người khác (dù người khác đó là mẹ) tham gia.
Vì vậy, tối hôm qua mẹ đã bảo con: “Sáng mai con sang ông bà chơi, mẹ đi biểu tình chống Trung Quốc”. Mặc dù rất háo hức sang nhà ông bà vì sẽ được chơi xếp hình, tô màu với chị Dĩn và em Tôm, nhưng con vẫn hỏi: “Biểu tìn là gì hả mẹ? Tại sao mẹ lại biểu tìn chống Trung Quốc hả mẹ?”.
Thế là mẹ lấy bản đồ ra, chỉ cho con hình nước Việt của mình và bảo: “Trung Quốc lấy mất đất của nước Việt mình, làm người Việt mình đau. Trung Quốc to hơn mình, nhưng Trung Quốc sai thì mình vẫn phải nói. Mẹ đi biểu tình để cùng các bác các cô khác nói lên điều đó”.
Con bảo: “Trung Quốc xấu quá, hư quá mẹ nhỉ. Mình không chơi với Trung Quốc nữa, mình cho cá mập cắn chết Trung Quốc luôn”. “Ôi, không nên bạo lực như thế con ạ. Mình chỉ đi biểu tình hòa bình thôi, mình không bạo lực”. Con nghĩ một lát rồi bảo: “Con muốn đi biểu tìn với mẹ cơ”! “Con không muốn chơi với chị Dĩn và em Tôm à? Đi biểu tình sẽ rất mệt và có thể nguy hiểm như động vào dao, đồ điện vậy”. “Thế hả mẹ? Nhưng con cứ muốn đi biểu tìn với mẹ cơ”.
Sáng nay con gọi mẹ dậy, con không chịu ăn sáng vì muốn đi “biểu tìn” ngay. Nhưng không được, con trai ạ. Trước khi thực hiện nghĩa vụ công dân, mình phải làm tốt nghĩa vụ cá nhân của mình đã. Mẹ phải cho con ăn sáng, và con phải ăn ngoan.
Tham dự biểu tình hôm nay mệt hơn mẹ tưởng. Trời nắng đến 36, 37 độ, oi bức kinh người. 2 mẹ con lếch thếch tìm chỗ gửi xe (khá xa chỗ biểu tình), nhập được vào đoàn rồi thì lại phải chạy lòng vòng qua bao tuyến phố. Các chú cảnh sát cứ thích lùa người biểu tình vào những đường nắng ong đầu nhất để các chú cũng phải nhễ nhại mồ hôi đuổi theo là sao? Trời nóng, người đông, mẹ phải lúc thì bế, lúc thì cõng con cho an toàn. Tối qua giày đế bằng của mẹ bị hỏng, thế là mẹ phải đi giày cao gót. Mẹ không có mũ, con chẳng có cờ, biểu ngữ… 2 mẹ con mình trông không “chuyên nghiệp” lắm nhỉ. Thế nhưng mẹ con mình đã thực hiện được một cuộc đi bộ dài hơn 3 tiếng đồng hồ dưới trời nắng gắt cùng các bác, các cô, các chú biểu tình “xịn”.
Cảm ơn chú Dino đã tạm xa cái máy ảnh để cõng con một đoạn đường. Cảm ơn cô Codet đã giúp mẹ chăm sóc con. Cảm ơn cô chú không đi biểu tình nhưng đã tặng con chai nước mát ở đường Phùng Hưng. Cảm ơn các cô, chú, các bác mà mẹ con mình không biết tên đã cho con uống nước khi con khát, cho con quạt giấy khi con nóng, và mỉm cười với mẹ con mình. Cảm ơn gần nghìn người ở Hà Nội, khoảng 2000 người ở Sài Gòn hôm nay đã xuống đường biểu tình, tay giơ cao biểu ngữ và cờ Tổ Quốc, cùng hô khẩu hiệu, hát quốc ca…, bất chấp những rắc rối và hiểm nguy họ có thể gặp phải. Cảm ơn các chú cơ động đã lấy dùi cui đẩy mẹ con mình (theo nhiệm vụ) nhưng lại giữ tay mẹ để mẹ con mình không bị ngã (theo phản ứng tự nhiên của một con người).
Hôm nay chú Tie Suc bảo mẹ: “Năm 2007 cô này đi biểu tình một mình, năm nay có zai đi cùng nhé!”. Khi mẹ đi biểu tình năm 2007, con còn chưa đầy tháng. Còn năm nay, con đã là một người đàn ông cao 1m05, con đã thấy cậy to mà ức hiếp, ăn cướp của người khác là xấu. Và con đã tự quyết định đi biểu tình với mẹ, đã là một trong những người cuối cùng rời đoàn biểu tình chứ không khóc đòi về giữa chừng dù có lẽ con rất mệt, như mẹ vẫn nói với con: “Đã làm, thì làm đến cùng, khó thì phải cố đến khi không cố được nữa”. Mẹ tôn trọng và tự hào về người đàn ông chân (vẫn còn) ngắn của mẹ quá!
Suốt buổi biểu tình hôm nay con nói rất ít. Có lẽ con mệt, có thể đám đông, những nắm tay vung lên, những dùi cui, súng ống… mọi điều quá mới và làm con chấn động. Cũng có thể bộ não 3 tuổi rưỡi của con chưa thật sự hiểu những điều xảy ra quanh con ngày hôm nay, nên con chỉ muốn làm một “quan sát viên”.
Nhưng sau khi ngủ trưa dậy, tự nhiên con nói: “Mẹ ơi, con sẽ không bao giờ để Trung Quốc đánh em Tôm, đánh mẹ”.
Con yêu, mẹ vẫn không muốn con đi biểu tình. Mẹ hy vọng khi con lớn lên, dù sống ở Việt Nam hay nơi nào khác trên trái đất, con cũng có thể được tự do nói lên những ý kiến, nguyện vọng chính đáng của mình và không cần phải đi biểu tình giữa thời tiết khắc nghiệt, giữa những người mang dùi cui, súng ống trấn áp. Con sẽ không bao giờ phải ngần ngại trước các loại áp lực, phải ít nhiều suy tính về sự an toàn của bản thân mỗi lần quyết định nói lên chính kiến của mình, như thế hệ của mẹ. Bởi mẹ hy vọng khi đó, xã hội sẽ tiến hóa đến mức quyền được phát biểu chính kiến của con người sẽ được coi là đương nhiên, cho dù chính kiến đó khác với mong muốn của một đám đông hay một nhóm người nào đó.
Mẹ yêu và tôn trọng con, ngay cả khi con không nghe lời mẹ. Và nếu điều con thực sự muốn không nguy hại đến tính mạng của con và xâm phạm đến quyền lợi chính đáng của người khác, thì ngay cả khi mẹ không muốn, con vẫn cứ làm, con yêu nhé!
Hà Nội, 05. 06. 2011.
Mẹ Phương của con.
Cái lạ lùng là không thấy một luật sư hoặc hội đoàn ngừơi Việt Nam nào ở hải ngoại lên tiếng hoặc bênh vực,cũng như sẽ có một hướng tích cực với các cơ quan nước ngoài để can thiệp giúp đỡ.Trước đây có một luật sư người Việt (tạm không nêu tên) có viết trên ĐCV về việc của TS LS CHHV đã được gửi hố sơ lên tới LHQ để đưa ĐCSVN ra tòa án quốc tế.Hố sơ do em gái CTXB đại diện g/đ cậy nhờ LS ở Houston,TX.. ĐCV đã đăng cả bài viết của vị LS này cách đây không lâu. Rất mong vị LS nêu trên hãy giải thích vấn đề của TS LS CHHV.và lý do nào mà LHQ đã kô can thiệp,hoặc vẫn phải chờ đợi….Đây là một điều vô cùng đau xót khi những chiến sĩ đấu tranh cho DC TD tại quê nhà bị rơi vào vòng lao tù một cách thật cô đơn và rất dễ bị lãng quên theo năm tháng …
csvn ngày một táo tợn, liều lĩnh, vi phạm nhân quyền. Với BẢN-ÁN-BỎ-TÚI, công lý vắng bóng; luật sư bào chưã và tự biện hộ cũng vô ích. Chúng cố tình đưa ra bản án nặng nề với những “lời nói cuả lương tâm – lẽ phải” ; lại bao che, lấp liếm tội trạ̣ng cuả “đồng chí, đồng bọn, bè lũ”.
CHÍNH CSVN LÀ LŨ TRỌ̣NG PHẠ̣M PHẢI BỊ ĐƯA RA XÉT XỬ TRƯỚC TOÀN DÂN VỚI TỘI BÁN NƯỚC, CẤU KẾT VỚI NGOẠI BANG XÂM HẠI LỢI ÍCH CUẢ QUỐC GIA – DÂN TỘC !
Cha Lý, Cù Huy Hà Vũ, Điếu Cầy, Trần Huỳnh Duy Thức, Phạm Minh Hoàng .v.v. là các công dân ưu tú, bị bọn hán-gian-ám hại vì tội danh “YÊU NƯỚC !