WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Tầm cao chiến lược là cái chi chi?

Tôi run bắn người khi nghe những dòng sau đây trong hội đàm mở đầu chuyến viếng thăm Trung Quốc vào ngày 11 tháng 10 năm 2011 giữa TBT Nguyễn Phú Trọng và các nhà lãnh đạo Trung Quốc:

“Hai nhà lãnh đạo cũng nhất trí cho rằng, trong quan hệ giữa hai nước còn tồn tại một số bất đồng chung quanh vấn đề Biển Ðông và nhất trí hai nước đều nỗ lực tránh làm phức tạp tình hình và bình tĩnh xử lý những bất đồng thông qua đàm phán hòa bình, nhìn từ tầm cao chiến lược quan hệ hai nước và vì lợi ích của nhân dân hai nước”.

…… “Về vấn đề Biển Ðông, hai nhà lãnh đạo nhìn nhận đây không phải là toàn cục quan hệ Việt – Trung, nhưng đây là vấn đề hết sức nhạy cảm và phức tạp đối với cả hai Ðảng, hai nước, vì nó liên quan đến chủ quyền quốc gia dân tộc. Tuy nhiên, đây cũng là vấn đề hoàn toàn có thể giải quyết được. Nếu hai bên xuất phát từ tầm cao chiến lược, từ lợi ích của nhân dân hai nước và căn cứ vào các chuẩn mực của luật pháp quốc tế thì hoàn toàn có thể tìm ra được một giải pháp thỏa đáng, có lý, có tình, đáp ứng nguyện vọng của nhân dân hai nước, nhất là khi hai nước đã có kinh nghiệm trong việc giải quyết hai vấn đề không kém phần nhạy cảm và phức tạp là vấn đề phân giới cắm mốc toàn tuyến biên giới đất liền và vấn đề phân định Vịnh Bắc Bộ”.

Run bắn người vì lo lắng.

Run bắn người vì tức giận.

* Tôi liên tưởng đến hai sự kiện:

a – Tháng 8 năm 1963, Mao Trạch Đông tuyên bố trong cuộc hội đàm với đại biểu đảng Lao động Việt Nam ở Vũ Hán “Tôi sẽ làm chủ tịch 500 triệu bần nông đưa quân xuống Đông Nam châu Á”. Sau đấy một tháng, trong cuộc gặp giữa đại biểu bốn đảng Cộng sản: Việt Nam, Trung Quốc, Lào, Indonesia tại Quảng Đông thủ tướng Chu Ân Lai năn nỉ, dỗ dành:  “Nước chúng tôi thì lớn, nhưng không có đường ra, cho nên rất mong đảng Lao động Việt Nam mở cho một con đường mới xuống Đông Nam châu Á ”.

Tháng 8 năm 1965, Bộ Chính tri đảng Cộng sản Trung Quốc đã phải quán triệt chủ trương này: “Chúng ta phải giành cho được Đông Nam châu Á, bao gồm cả Miền Nam Việt Nam, Thái Lan, Miến Điện, Malaysia và Singapore … Một vùng như Đông Nam Á rất giàu, ở đấy có nhiều khoáng sản … xứng đáng với sự tốn kém cần thiết để chiếm lấy … Sau khi giành được Đông Nam châu Á, chúng ta có thể tăng cường được sức mạnh của chúng ta ở vùng này, lúc đó chúng ta sẽ có sức mạnh đương đầu với khối Liên Xô – Đông Âu, gió đông sẽ thổi bạt gió tây ”.

b – Ngày 29.8.90, đại sứ Trương Đức Duy xin gặp gấp TBT Nguyễn Văn Linh và Thủ tướng Đỗ Mười chuyển thông điệp của TBT Giang Trạch Dân và Thủ tướng Lý Bằng mời lãnh đạo ta sang Thành Đô (thủ phủ tỉnh Tứ Xuyên), Trung Quốc để hội đàm bí mật về vấn đề Campuchia và vấn đề bình thường hoá quan hệ hai nước vào ngày 3.9.90.

Kết quả thảm hại của cuộc gặp này được Thứ trưởng Ngoại giao Trần Quang Cơ giải thích:
Sở dĩ ta dễ dàng bị mắc lừa ở Thành Đô là vì chính ta đã tự lừa ta. Ta đã tự tạo ra ảo tưởng là Trung Quốc sẽ giương cao ngọn cờ CNXH, thay thế cho Liên Xô làm chỗ dựa vững chắc cho cách mạng Việt Nam và chủ nghĩa xã hội thế giới, chống lại hiểm hoạ “diễn biễn hoà bình” của chủ nghĩa đế quốc do Mỹ đứng đầu. Tư tưởng đó đã dẫn đến sai lầm Thành Đô cũng như sai lầm “giải pháp Đỏ” ”.

Trước khi đến Thành Đô, ngày 30.8.90, Bộ Chính trị họp bàn về việc gặp lãnh đạo Trung Quốc, ông Nguyễn Văn Linh nêu ý kiến là sẽ bàn hợp tác với Trung Quốc để bảo vệ chủ nghĩa xã hội chống đế quốc, và hợp tác giữa Phnom Penh và Khmer Đỏ để giải quyết vấn đề Campuchia, mặc dù trước đó Bộ Ngoại Giao, đứng đầu là Bộ trưởng Nguyễn Cơ Thạch đã trình bày đề án nêu rõ là rất ít khả năng thực hiện phương án này vì phương hướng chiến lược của Trung Quốc vẫn là tranh thủ phương Tây để phục vụ “4 hiện đại” của họ. Ông Võ Chí Công cũng không đồng ý với ông Linh và nói: “Trung Quốc sẽ không nghe ta về hợp tác bảo vệ chủ nghĩa xã hội. Trung Quốc muốn tranh thủ phương Tây”.

Quả vậy, sau Hội đàm, ta bị Campuchía óan trách nặng nề, trong Hội đàm Trung Quốc cũng tảng lờ, tránh né vấn đề bình thường hóa quan hệ.

* Tôi hình dung ra hai hoạt cảnh:

c – Một con Mèo và một con Cáo cùng chạy qua một chiếc cầu mong đến xóm XHCN. Cầu hẹp chỉ đủ cho một cá thể đi, lại sắp gẫy. Thấy Mèo đang ngậm một miếng thịt, Cáo bỗng kêu lên: “Dưới kia có một ”Đại cục …thịt” kìa! ”. Méo vội gửi thịt cho Cáo và lao xuống vực. Cáo đi đến xóm XHCN thì cũng sẽ chết.

d – Hai cậu bé đối diện nhau. Thấy cậu Đần có kẹo trong túi, cậu Đểu kêu to: “Trên trời có cái kẻo kèo keo kia”. Cậu Đần với theo. Cậu Đểu thò tay khoắng rách cả túi cậu Đần.
Ngày 11 tháng 10 năm 2011 trong khi TBT Nguyễn Phú Trọng lên đường đi Trung Quốc thì Chủ tịch Trương Tấn Sang lên đường sang Ấn Độ. Trên chính trường Việt Nam thấy nổi lên bức tranh Hai – Mũi – Tên – Trái – Chiều. Mũi tên Người Hùng và mũi tên Kẻ Hèn.

Khi nghe Phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Trung Quốc buông lời trâng tráo:

Phản đối bất cứ quốc gia nào tham gia thăm dò dầu lửa ở những vùng biển thuộc quyền thực thi pháp lý của Trung Quốc… Trung Quốc có chủ quyền lãnh thổ không thể tranh cãi ở Biển Ðông… Bất cứ nước nào thăm dò dầu khí ở trong vùng này mà không có sự chấp thuận của chính quyền Trung Quốc cũng đều vi phạm chủ quyền và lợi ích quốc gia của Trung Quốc, là bất hợp pháp và vô giá trị.”

“Hoàn Cầu Thời Báo” cũng ngông nghênh hù dọa:

“Ấn Độ cần nhớ rằng hành động của họ tại Nam Hải (Biển Đông) sẽ đẩy Trung Quốc tới bờ giới hạn. Trung Quốc quý trọng quan hệ hữu nghị Trung-Ấn, nhưng không có nghĩa quý hơn mọi thứ trên đời.” 

Dõng dạc và oai phong, ngày 9 tháng 10 năm 2011, hai ngày trước khi đến Ấn Độ, Chủ tịch Trương Tấn Sang tuyên bố:

Thực tế là tất cả các dự án hợp tác giữa Việt Nam và các đối tác khác, bao gồm tập đoàn Ấn Độ ONGC trong lĩnh vực dầu khí đều nằm trên thềm lục địa, trong vùng đặc quyền kinh tế và thuộc chủ quyền và quyền tài phán của Việt Nam, hoàn toàn phù hợp với pháp luật quốc tế, đặc biệt là Công ước năm 1982 của Liên Hiệp Quốc về Luật biển”.

“Chúng tôi hoan nghênh các công ty nước ngoài đến làm việc với đối tác Việt Nam trong các dự án dầu khí trên thềm lục địa và vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam và phù hợp với pháp luật Việt Nam”

Theo chúng tôi, và có lẽ cả toàn dân Việt Nam, giải quyết tranh chấp Biển Đông phải và chỉ cần căn cứ trên lợi ích của nhân dân hai nước và căn cứ vào các chuẩn mực của luật pháp quốc tế.

Không được để cho người ta đen “tầm cao chiến lược” ra phỉnh phờ, lừa bịp; không được đem “kinh nghiệm trong việc giải quyết hai vấn đề không kém phần nhạy cảm và phức tạp là vấn đề phân giới cắm mốc toàn tuyến biên giới đất liền và vấn đề phân định Vịnh Bắc Bộ” làm chuẩn mực để tiếp tục hiến đất hiến biển cho bọn tham tàn.

Chúng tôi hoan nghênh lời tuyên bố chí lý ngày 25 tháng 7 năm 2011 của chủ tịch Trương Tấn Sang: “Vấn đề chủ quyền quốc gia là thiêng liêng và bất khả xâm phạm. Bất cứ nước nào dù to hay bé cũng đều có nhận thức như vậy. Giữ vững độc lập chủ quyền, trong đó có chủ quyền biển đảo, trước hết phải dựa vào cơ sở quan trọng là luật pháp (luật quốc nội và luật quốc tế)…”.

Tôi không hài lòng với những ai vơ đũa cả nắm khi thóa mạ đảng Cộng sản Việt Nam, cũng không đánh giá xấu toàn thể Bộ Chính trị ĐCSVN mà luôn tỉnh táo nhận biết rằng trong đó, bên cạnh những kẻ lú lẫn, ngu xuẩn, vẫn còn những người sáng suốt, có tấm lòng vì nước, vì dân.

Hà Nội, sáng 12 tháng 10 năm 2011

© Nguyễn Thanh Giang

© Đàn Chim Việt

24 Phản hồi cho “Tầm cao chiến lược là cái chi chi?”

  1. Thằng Mõ says:

    Trong bài viết này. Bác Giang đã viết rất hay, ngoại trừ câu kết luận.
    Bác quên là đảng lãnh đạo toàn thể mọi hoạt động, sinh hoạt của
    nhà nước, xã hội và ngay cả nhân dân, và lại lãnh đạo tập thể ? Nếu
    có gì sai trái, người dân không chỉ trích đảng thì chỉ trích ai ? Cá nhân
    nào chịu trách nhiệm cho những sai trái của đảng ? Tổng bí thư ? Chủ
    tịch nước ? Thủ Tướng ? Thường vụ BCT… ? Một điều nữa là, cũng CT
    Sang đã phát biểu :” một con sâu đã chết rồi, một đàn sâu …, tất cả
    đều là sâu …”. Một con sâu đã đủ làm rầu nồi canh. Một đàn sâu hay
    hầu như tất cả đều là sâu thì biết trách móc ai bây giờ? Xin Bác chỉ cho
    để khỏi mang tiếng ĐẢNG !!!

  2. khaymouk says:

    hay nhin lich su de ma sua sai va dem dat nuoc tranh nhung loi lam da mac phai
    nhung nguoi co trong trach hay dat quyen loi cua To quoc va nhan dan la toi thuong
    su loi ich cua quoc gia va toan ven lanh tho la toi thuong
    minh nuoc nho phai khon kheo de tranh doi dau nhung khong nen qua nhu nhuoc
    de dat nuoc mac vao be tac (To quoc vietnam va nhan dan vietnam la van dai con y thuc he chi mot thoi) nguoi viet hay cung nhau tao dung mot vietnam that su doc lap thanh binh cong binh hanh phuc phu cuong.

  3. HÀ VŨ says:

    Tôi run bắn người khi nghe …”hai bên xuất phát từ tầm cao chiến lược” …( Nguyễn Thanh Giang)

    Xin thưa bác Nguyễn Thanh Giang an tâm, … “tầm cao chiến luợc” là lời Hồ-Chủ-tịch nói đây :
    “Các đồng chí,
    Vừa nghe báo cáo của đồng chí Giáp, các đồng chí thấy – và trước khi nghe cũng đã thấy – Quân đội ta từ chỗ yếu tiến đến chỗ mạnh, từ chỗ nhỏtiến đến chỗ to, từ không thắng tiến đến thắng, từ thắng ít đến thắng nhiều, rồi từ thắng nhiều tiến đến thắng lợi hoàn toàn (Đại hội vỗ tay).
    Đó là vì đâu? Là vì trong chính trị, cũng như trong mọi mặt công tác khác, Đảng ta có một chủ nghĩa cách mạng nhất, sáng suốt nhất, đó là chủ nghĩa của ba ông kia kìa:
    (Hồ-Chủ-tịch vươn tay chỉ và hướng mặt về phía chân dung 3 vị lãnh tụ: Marx, Engels, Lénine)
    (Đại hội vỗ tay vang dậy)
    Đó là nhờ chúng ta, toàn giai cấp lao động thế giới, toàn quân đội nhân dân thế giới có một ông Tổng tổng tư lệnh là ông kia kìa.
    (Hồ-Chủ-Tịch vươn tay chỉ và hướng mặt về phía chân dung đồng chí: STALINE)
    (Đại hội vỗ tay dậy vang và cùng đứng dậy hô lớn : “Đồng chí Staline muôn năm!”)
    Chắc ít người biết mà có lẽ cũng không ai ngờ. Ông ở cách xa đây mấy muôn dặm, mà ông theo rõi cuộc kháng chiến của ta, của Triều-tiên, của Mã-lai và cuộc đấu tranh của các nước Đông-nam Á. Ông cảm động khi nghe kể lại những cử chỉ chiến đấu anh dũng của một chiến sĩ Thổ khi giết giặc lập công như thế nào. Vì vậy có thể nói tuy ông ở xa nhưng tinh thần của ông và hiểu biết của ông ở với chúng ta. (Đại hội vỗ tay dài)
    Chúng ta lại nhờ có ông anh này:
    (Hồ-Chủ-Tịch vươn tay chỉ và hướng mặt về phía chân dung đồng chí: MAO-TRẠCH-ĐÔNG) –
    (Đại hội vỗ tay vang dậy – và đứng dậy hô lớn Đồng chí Mao-Trạch-Đông muôn năm!)

    Ông Mao ở cách đây mấy nghìn dặm. Còn ông Staline thì xa những muôn dặm… Ông theo rõi từng bước cuộc chiến đấu cách mạng của chúng ta. Như lúc quân đội và nhân dân ta giải phóng biên giới, như lúc chúng ta mở chiến dịch Trung-du có thể đêm ông không ngủ mà chờ tin tức…”
    (Đại hội có tiếng tấm tắc…)
    (LỜI HỒ CHỦ-TỊCH TRONG ĐẠI HỘI TOÀN ĐẢNG.Sau khi đồng chí Võ-nguyên-Giáp báo cáo xong vấn đề quân sự, Hồ-Chủ-tịch lên diễn đàn, giữa
    những tràng pháo tay).

  4. Lê Thiện Ý says:

    “Tầm cao chiến lược …” chỉ là những từ sáo rỗng, lưà mị; là lớp sơn bên ngoài nhằm che đậy ý đồ đen tối bên trong. Chỉ có “lú” mới mơ màng qua những lời tâng bốc có cánh như thế .
    Trọng “đi chầu và triều cống BK” là khẳng định. Nhưng liệu VN ta mất thêm điều gì, tầm cỡ nào,chắc
    phải chờ thời gian kiểm chứng , hoặc nhờ đến Wikileaks chăng ?

  5. Đạo Nhân says:

    Đất nước VN rất cần & trân trọng những tấm lòng son sắt thủy chung cho một VN ĐỘC LẬP như bác Tiến Sĩ Nguyễn Thanh Giang. Quan trong hơn tất cả ,Bác đã hy sinh gần như kiệt sức để cống hiến một cách trọn vẹn cho dân tộc,tiền đồ nơi phía trước bằng vốn học vô giá do Bác tạo ra. Học trò của bác hiện tại có những người đang ngồi trên những ghế đỏ quyền lực nhất ,nhưng liệu họ có còn là những học trò ngoan khi xưa của Bác. Lịch sử VN sẽ ghi khắc tên bác mãi mãi để hậu sinh lấy đó làm gương soi.Tiếc thay bọn bá đạo thời nay chữ thầy lại trả cho thầy .Kính chúc Bác Tiến Sĩ Nguyễn Thanh Giang cùng nội tướng luôn được mạnh khỏe trường thọ như vị đại tướng số 1 của VN. Kính bút,Đạo Nhân.

    • Nguyen V N says:

      Toi đồng ý với TS NTG là khong nên vơ đủa cả nắm nhưng mot mình Trương tấn sang có nói lên được tiếng nói của Nhan dan VN trước đám thân Tàu kia khong. Toi chắc là khong qua chuyến đi triều cống cho Hán Triều.

      Triều cống gì thì triều cống nhưng chớ triề cống Đất và Biển.
      Vì vậy toi khong đồng ý với TS NTG là chúng toi nhân dan khống đánh lầm giá trị của BCT ĐCSVN mà xác nhận cái nhu nhược “phát tun” của nhan dan VN trước hành động bội phản dan tộc của Nguyen Phú Trọng

      Than kính

      Nguyen V N

  6. Bạn đọc says:

    Phải chăng Việt Nam đã chấp nhận đơn phương thương lượng với Trung Quốc về biển Đông trái với tuyên bố đàm phán đa phương trước đây?

  7. Người San Jose says:

    ĐAO TO, BÚA LỚN

    Nghe nhạc bác-học,hàn-lâm.
    Ăn cơm văn-hóa,đi nằm văn-minh.
    Công-nghệ giáo-dục,học-hành.
    Ngang tầm thế-giới có ngành xây,tô.
    Chuyên-gia giết lợn,mỗ bò !

    Người San Jose

  8. Người San Jose says:

    BỐC LÁO !

    Một tấc lại bốc tới trời.
    Ba-hoa,khoác-lác,bịp đời,dối nhân.
    Tưỡng rằng cả nước đều đần.
    Nên cứ bốc láo,chẵng cần nhín ai.
    Mồm ông rộng đến mang tai.

    Người San Jose

  9. le khanh says:

    Đọc bài của Ông Nguỹên Thanh Giang, tôi, một nông dân được một chút khích lệ.
    Cảm ơn tác giả bài viết.

  10. Trần-Hữu-Rật says:

    Đảng cộng sản VN không có tư cách để ký kết bất cứ điều gì với nước khác.

    • NN says:

      Về mặt pháp lý quốc tế cũng như quốc nội, điều này hoàn toàn chính xác.

      NN

Phản hồi