WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Việt Nam ơi! 30 tháng 4 ngày ấy… bây giờ

30thang4 

Tôi lại viết về ngày Quốc Hận 30 tháng 4 – như một nén hương lòng kính dâng lên anh linh các chiến sỹ, quân dân cán chính Việt Nam Cộng Hòa đã vị quốc vong thân. Đặc biệt, xin thành kính tưởng nhớ những chiến sỹ, thuộc các quân binh chủng của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa vì quyết tâm bảo vệ nền tự do cho người dân Nam Việt mà đã hy sinh oanh liệt trong những ngày tàn cuộc chiến vào thánh tư đen năm 1975. Viết về ngày đau thương này của dân tộc Việt, tôi cũng xin thành kính tri ân các vị trưởng bối là Sỹ Quan, Hạ Sỹ Quan và quý  thân hào, nhân sỹ của Việt Nam Cộng Hòa đã vì sự an nguy của chính thể Việt Nam Cộng Hòa và của nhân dân Miền Nam mà đã hy sinh một phần máu xương của mình trên các chiến trường và đã phải trải qua nhiều năm tháng tù đày khổ sai trong các trại lao cải của cộng sản sau ngày mất nước 30 tháng 4 năm 1975.  Đây là một trong những lý do chính yếu thúc dục tôi tiếp tục viết ngày quốc hận vào mỗi dịp tháng tư về.

Khi quý độc giả đang đọc những dòng chữ này, thì  trên khắp mọi miền của đất nước Việt Nam lại đang được giăng đầy băng rôn, biểu ngữ và cờ cờ máu để ăn mừng ngày “thắng cuộc”, mừng ngày cưỡng chiếm được hoàn toàn miền Nam, mà “Bác và đảng” gọi là giải phóng dân tộc. May thay đa phần người dân Việt Nam ngày nay đã sáng mắt ra cả rồi về cái chế độ cộng sản, về cái thiên đường ảo vọng Xã Hội Chủ Nghĩa, nên những băng rôn, những cờ xí đó lại trở thành những dấu chỉ nhắc nhở cho toàn dân về  những đau thương tang tóc mà hàng triệu người Việt Nam phải gánh chịu trong suốt cuộc chiến kéo  dài ròng rả 20 năm với hơn 1,100.000 người anh em ở bên kia chiến tuyến đã phải sinh Bắc tử Nam khi tham gia vào cuộc chiến tranh “giải phóng dân tộc” mà thực chất là thực hiện nghĩa vụ Quốc Tế Cộng Sản Hồ Chí Minh đã thừa hành từ Stalin, Mao Trạch Đông và từ các lãnh tụ khác của Đệ Tam Quốc Tế dưới chiêu bài “giải phóng Miền Nam, thống nhất tổ quốc” mà thực chất là  nhằm nhuộm đỏ vùng Đông Nam Á theo mưu đồ và tham vọng của Quốc Tế Cộng Sản. Chỉ cần nhìn lại mối tương quan giữa hai miền Nam-Bắc Triều Tiên hiện nay thì ai ai cũng dễ dàng  thấy được cái mỉa mai chua chát của cụm từ “giải phóng Miền Nam Thống Nhất Đất Nước” của cộng sản Bắc Việt. Dù rằng ở Miền Bắc Xã Hội Chủ Nghĩa thuở đó, người dân chưa phải chết đói đến hàng triệu người hay phải ăn cả thịt đồng loại, phải giết cả con ruột để có thịt cho bữa ăn như ở Bắc Triều Tiên hiện nay, nhưng toàn thể dân chúng miền Bắc XHCN thuở đó cũng đã từng đói đến mờ mắt, đói đến ù tai, bởi cứ phải thiếu đói triền miên từ năm này đến năm khác do chính sách quản lý cái bao tử của người dân để dễ cai trị bằng chế độ tem phiếu. Thực phẩm chủ yếu của phần đông dân chúng là sắn khoai, là rau rừng, là măng tre thì cũng có khác mấy so với xã hội Triều Tiên hiện nay! Lương bổng cho cán bộ công chức dưới Miền Bắc XHCN cũng đã từng được quy đổi thành phân đạm, củi, than đá để chi trả thì ở Triều Tiên hiện nay cán bộ, công nhân viên chức hiện cũng đang được trả lương bằng phân đạm, nhân sâm và bút chì. Cả ở Miền Bắc Xã Hội Chủ Nghĩa thuở đó và Bắc Triều Tiên hiện nay, sự no đủ chỉ tồn tại trong phạm vi những gia đình của các lãnh đạo đảng và nhà nước và gia đình của các đảng viên cộng sản cao cấp mà thôi, vì ngân sách quốc gia chủ yếu dành cho quân sự, dành để trang bị vũ khí để để khủng bố và tàn sát đối phương, kể cả đồng bào ở bên kia chiến tuyến, là những người có chung dòng máu, có cùng màu da, nước tóc nhưng lại khác nhau về ý thức hệ.

Với khẩu hiệu tất cả cho tiền tuyến, tất cả để giải phóng Miền Nam, ngay cả nền giáo dục cũng không được coi trọng, không được đầu tư đúng mức, cho nên cả xã hội Miền Bắc dù không phải đều “dốt đặc”, nhưng cũng chỉ ở mức “hay chữ lỏng” bởi không đủ ngân sách cho hệ thông giáo dục căn bản 12 năm, người miền Bắc lúc bấy giờ chỉ học 10 năm là hoàn tất hệ trung học, thậm chí những thanh niên đang học dở dang lớp cuối cấp mà xung phong vào bộ đội là được ‘đặc cách” cho luôn cái bằng tú tài, bởi đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam thừa biết rằng một khi đã đi vào cuộc chiến tranh không cân sức đó, thì có mấy thanh niên Miền Bắc có được cơ hội trở về đâu. Chính vì thế mà đã xãy ra nhiều chuyện dở khóc dở cười khi cộng quân bắc Việt chiếm được Sài gòn.

Chuyện kể rằng một đơn vị bộ đội sau khi chiếm được kho quân nhu của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đã phát hiện ra trong kho còn rất nhiều thực phẩm đóng hộp, mà người Miền Nam gọi nôm na là đồ hộp, họ liền phân loại các loại thực phẩm cao cấp để cung ứng riêng cho Bộ Chính Trị Trung Ương đảng theo chế độ “đại, đại táo”, trong đó món cao cấp nhất phải kể đến là món “thịt chó đóng hộp” theo cách dịch “nóng” của một cán bộ cao cấp của đơn vị tiếp quản kho quân nhu này, khi thấy trên hộp thịt ghi là “Dog food” vậy là toàn bộ số lượng “thịt chó đóng hộp” này được chuyển về Hà Nội để cung cấp cho các “đồng chí” Tôn Đức Thắng, Lê Duẫn, Trường Chinh, Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp, Văn Tiến Dũng, Phạm Hùng và tất cả Bộ Chính Trị Trung Ương Đảng Cộng Sản ở Hà Nội phải ăn suốt 3 năm từ 1975 đến cuối năm 1978 mới hết cơ số “thịt chó đóng hộp” này. Và trong năm 1978 khi Đồng Bằng Sông Cửu Long bị trận lũ lịch sử nhấn chìm toàn bộ hoa màu của nông dân chưa kịp thu hoạch, thì tổ chức Lương Nông Thế Giới FAO đã cử đặc phái viên đến Việt Nam để khảo sát mức độc thiệt hại, nhằm kịp thời cứu trợ, lúc này lãnh đạo cao nhất của đảng là tổng bí thư Lê Duẫn tổ chức chiêu đãi khách quý tại Văn Phòng Trung Ương đảng, và món ăn cao cấp là chiến lợi phẩm “thịt chó đóng hộp” của đế quốc Mỹ viện trợ cho quân đội đồng minh VNCH được đem ra đãi khách, như một niềm tự hào về chiến thắng vĩ đại của đảng CSVN đối với chế độ Mỹ Ngụy ở Miền Nam, và cũng chính lúc này chuyên gia của FAO đã phát hiện ra rằng cả bộ chính trị trung ương đảng cộng sản Việt Nam đã ăn thức ăn của chó, “Dog Food”, vốn là thịt ngựa được đóng hộp để làm thức ăn cho “Quân Khuyển” của quân đội Mỹ và Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đã trở thành món ăn cao cấp của Bộ Chính Trị, Trung Ương Đảng Cộng Sản Việt Nam nhờ vào chính sách ưu việt của nền giáo dục XHCN Việt Nam đào tạo ra những nhà phiên dịch dịch “nóng” dịch thức ăn của chó thành ra thịt chó!

Tất nhiên trong số những cán binh cộng sản có bằng tú tài khi chưa hoàn tất chương trình trung học mà được đặc cách thuở đó cũng có nhiều người sống sót và trở về sau cuộc chiến và tất nhiên là trí tuệ đỉnh cao, họ đã trở thành những cán bộ lãnh đạo cao cấp của đảng và nhà nước đỉnh cao trí tuệ trong công cuộc kinh bang tế thế, nhờ vậy mà sau 38 năm “giải phóng Miền Nam thống nhất đất nước” hàng trăm ngàn thiếu nữ Việt đã được xuất dương đến nhiều quốc gia để làm “gái tứ thời” hàng triệu thanh niên Việt được xuất khẩu cũng sang nhiều quốc gia khác để làm lao nô… thật vô cùng vinh quang thay cho đảng cộng sản Việt Nam, lãnh đạo đất nước để biến thần dân của mình thành nô lệ và điếm đĩ quốc tế! Và cũng vì được “quán triệt” rằng thịt chó là thực phẩm cao cấp, từng được “tiến” vua Lê Duẩn và Bộ Chính Trị, nên các lao nô Việt Nam ở Đài Loan hôm 08 tháng 4 vừa qua đã bắt trộm 2 chú chó Tiểu Hắc và Happy ở một chợ cá tại Đài Loan để giết thịt, hậu quả là cả 5 cẩu tặc là những lao nô Việt Nam này đều đã bị bắt, bị phạt quỳ và “bái cẩu” suốt 2 tiếng đồng hồ trước hơn 10 kg thịt chó mà cảnh sát đã thu được trong tủ lạnh của họ, họ phải đốt nhang đèn, vàng mã và khấn vái xin được “vong cẩu” xá tội! Lại một vinh quang nữa cho đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam khi thần dân của mình phải đi bái lạy hai chú chó xứ Đài Loan!

Video: NHỮNG CHÁU CON GIẶC HỒ TIẾN VỀ ĐỒNG BẰNG VỀ “GIẢI PHÓNG” THÀNH ĐÔ

Sở dĩ người viết phải nêu lên những câu chuyện này là để thấy rằng việc kết thúc sự tồn tại của nước nhà nước Việt Nam Cộng Hòa ở miền Nam chính là một nổi bất hạnh lớn của dân tộc Việt Nam, là một thảm họa lớn của đất nước Việt Nam, bởi hành động cưỡng chiếm miền Nam của cộng quân Bắc Việt thực sự không phải là công cuộc giải phóng dân tộc như luận điệu tuyên truyền của cộng sản Hà Nội cũng như của một số phần tử trí thức xuẩn động ở miền Nam trong cái tổ chức gọi là “Chính Phủ Lầm Thời Cộng Hòa Miền Nam Việt Nam” lúc bấy giờ, bởi xét cho cùng cả nhà cầm quyền cộng sản Hà Nội và “Chính Phủ Lầm Thời Cộng Hòa Miền Nam Việt Nam” thực chất chỉ là tay sai của Quốc Tế Cộng Sản, đang tiến hành cuộc chiến tranh ủy thác, để mở rộng tầm ảnh hưởng của cộng sản xuống khu vực Đông Nam Á mà thôi, cho nên những trí thức mù quáng và xuẩn động đã thành lập nên cái “Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam” và cái “Chính phủ Lâm Thời Cộng Hòa Miền Nam Việt Nam” như Huỳnh Tấn Phát, Ung Ngọc Kỳ, Phùng Văn Cung, Nguyễn Đóa, Lưu Hữu Phước, Trần Bửu Kiếm, Trần Nam Trung, Nguyễn Thị Bình… thực chất chỉ là những tay sai của cộng sản Bắc Việt, nghĩa là tay sai của những tay sai hay nô lệ của những nô lệ thì còn gì ô nhục cho bằng!

Ấy là chưa kể đến những tội ác mà những kẻ nô lệ cộng sản cũng như những kẻ nô lệ của nô lệ cộng sản đã gây ra cho đất nước, cho dân tộc Việt Nam trong suốt cuộc chiến tranh xâm lược để tranh giành quyền lực, cũng như những đau thương tang tóc mà cả dân tộc Việt Nam phải gánh chịu trong suốt 38 năm qua sau ngày tàn cuộc chiến.

Xét về phương diện ngữ nghĩa, theo tự điển Mariam Webster Dictionary thì “Giải Phóng” – Liberate hoặc Emancipate – có nghĩa là làm cho được tự do, cho thoát khỏi địa vị nô lệ hoặc tình trạng bị áp bức, kiềm chế, ràng buộc. Như vậy, một xứ sở đang bị nô lệ chế độ cộng sản Nga – Tàu với những con người đang bị áp bức, kiềm chế, ràng buộc bởi Quốc Tế Cộng Sản và đang vô cùng đói nghèo lạc hậu và ngu dốt thì làm sao có thể đi giải phóng cho một xứ sở tự do, dân chủ, văn minh và thịnh vượng được? Nếu có ai đó nói rằng chế độ cộng sản bắc Triều Tiên đang đấu tranh để giải phóng Nam Hàn thì cả những lãnh tụ chóp bu của cộng sản Hà Nội cũng phải cười mũi vì cái nghịch lý đó, thế thì tại sao đến nay những người cộng sản và cũng không ít dân chúng Bắc Kỳ XHCN vẫn tin rằng cuộc chiến tranh Việt Nam là cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc và ngày 30 tháng 4 năm 1975 là ngày giải phóng Miền Nam?

Sao lại có chuyện kẻ nghèo khổ, đói rách đi giải phóng cho người giàu có, thịnh vượng?

Sao lại có chuyện kẻ nô lệ, bị khống chế, ràng buộc lại đi giải phóng cho những người tự do?

Sao lại có chuyện một xứ sở mông muội, ngu tối, lạc hậu vì bị bưng tai bịt mắt lại đi giải phóng cho một xứ sở văn minh hiện đại và khai phóng?

Để rồi mọi trật tự trong xã hội đều bị đảo lộn: Những người giàu có, thịnh vượng bị biến thành những kẻ khố rách áo ôm, không cửa không nhà. Một xứ sở văn minh hiện đại bị biến thành một xứ sở u tối, lạc hậu và mông muội và đói nghèo. Những người đang tự do và những người đang bảo vệ nền tự do bị biến thành  những kẻ nô lệ,  tù tội bị cai quản, bị giáo huấn bởi những thành phần vô học thức và đại ngu xuẩn.

Và thế là đã 38 năm rồi, cái xã hội bị đảo lộn trật tự đó đã hoàn toàn bị lưu manh hóa: Đất nước bị cai trị bởi những kẻ lưu manh chính trị, xuất thân từ tầng lớp bần hàn, ít học. Nhân sĩ trí thức trở thành những con người nhu nhược, đớn hèn chỉ biết cầu an hưởng lạc để chờ ngày nhận cái sổ hưu. Đạo chích trở thành một thứ tôn giáo phổ thông trong xã hội: Quan quyền trấn cướp ruộng vườn, ao đầm, đất đai nhà cửa của dân nghèo. Giang hồ thảo khấu lộng hành ở mọi nơi, mọi lúc, cướp của giết người, hãm hiếp xãy ra dường như trong từng ngày một ở khắp mọi nơi. Công an, quân đội không phải để quốc phòng hay bảo an xã hội mà chỉ để trấn áp những người dân có tư tưởng bất đồng với chế độ, có lời nói và hành động đi ngược lại với lợi ích của đảng và của những kẻ cầm quyền. Còn lại sự an nguy của quốc gia, sự tồn vong của dân tộc chỉ là chuyện vặt! Cứ để cho dân tộc Trung Quốc anh em đến chiếm giữ dùm cho đảng ta các ngư trường và các vùng biển đảo. Cứ để cho những ngư thuyền của nhà nước Trung cộng anh em đâm chìm tàu thuyền của Ngư phủ ta, và trấn cướp hết ngư cụ hải sản của ngư phủ ta, nhưng quyết không để cho những tranh chấp biển đảo làm ảnh hưởng đến mối quan hệ truyền thống, “môi hở răng lạnh” giữa hai đảng hai chính phủ mà “Bác Hồ và Bác Mao” đã dày công xây đắp. Vì 16 chữ vàng và 4 tốt, lực lượng quân đội nhân dân Việt Nam và công an nhân dân Việt Nam quyết tâm tiêu diệt tất cá mọi cá nhân, tổ chức dám chống lại sự xâm lược của đảng và nhà nước Trung cộng anh em. Thậm chí, để bảo vệ đảng và chế độ cộng sản Việt Nam, ngành công an sẵn sàng nghiền nát cả dân tộc này. Đó là chủ trương lớn của đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam.

Và tất cả đó là thành quả của công cuộc giải phóng Miền Nam, thống nhất tổ quốc.

Và một chủ trương lớn nữa của đảng là làm cho dân ta sáng mắt, sáng lòng: Đã 38 năm rồi kể từ ngày giải phóng, những trí thức xuẩn động của Miền Nam, những gia đình ở Miền Bắc có con em sinh Bắc tử Nam và lãnh đạo Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam và Chính Phủ Lâm Thời Cộng Hòa Miền Nam Việt Nam, những ông bà Huỳnh Tấn Phát, Ung Ngọc Kỳ, Phùng Văn Cung, Nguyễn Đóa, Lưu Hữu Phước, Trần Bửu Kiếm, Trần Nam Trung, Nguyễn Thị Bình, Trương Như Tảng, Trần Văn Trà, Trịnh Đình Thảo và cả những kẻ ăn cơm Quốc gia, thờ ma cộng sản khác nữa… đã sáng mắt ra chưa?

Ngày Quốc Hận lần thứ 38

© Nguyễn Thu Trâm, 8406

© Đàn Chim Việt

 

49 Phản hồi cho “Việt Nam ơi! 30 tháng 4 ngày ấy… bây giờ”

  1. Thợ cày says:

    “Sau 38 năm đấu tranh ở hải ngoại để lật đổ đảng CS các vị đã không làm gì được CS mà ngược lại CS đã vào giữa lòng các vị, bắt tay bắt chân các quan thầy của các vị và đưa những người yêu tổ quốc, yêu quê hương quay về với đất mẹ.
    Người CS cao thượng chừng nào thì các vị lại khiếp đảm họ chừng đó ! Vậy sao các vị cho CS là người rừng. Nếu CS là người rừng thì các vị là giống gì đó phải là hạ đẳng sau người rừng vậy !”

    • rùa đen says:

      “Nguời cs chân chính” đã được người Việt Nam chứng minh là không có …. (xem bài của Hà sĩ Phu và liên quan)

      Bây giờ là đến “người cộng sản cao thượng”?! Chuyện này có hay không vậy ông Thợ cày? Hay là lại nói lấy có, nói láo như vẹm nữa đây?

      Việt cộng cao thượng = vc ở miền cao và thượng du … thì có thấy . Còn ” người cs cao thượng” thì tôi chưa thấy ở VN !

      Còn “SỢ” vc ( cao thuơng hay đồng bằng) chỉ là nhận xét của ông thôi. Đúng hay Sai thì chuyện đã/ đang và sẽ xảy ra sẽ là những TRẢ LỜI THUYẾT PHỤC nhất .

      Vây hén , đ/c or đ/r Thợ cày …. Tiện thể, xin đề nghị đổi sang ” máy cày” và tự động hóa đi . Thếy kỷ 21 rồi.

      • Nghịch Lý Thường says:

        Việt cộng cao thượng là = VC ở nhà lầu cao, và thượng tức là ngồi lên cổ nhân dân, ngồi trên đầu thợ cày!

    • Bút Thép VN says:

      Đúng là ngôn ngữ của thợ cầy “dốt”, suốt ngày chỉ biết cầm cầy theo đít trâu nên không đủ khả năng phân biệt tốt xấu?

      Bây giờ là thời đại tin học, dù là người nông dân bình thường thì cũng thừa biết cái chế độ CSVN này chỉ là bọn thảo khấu: cướp đêm là giặc, cướp ngày là quan!

      Ấy thế mà ông thợ cày này vẫn mù tịt, dốt đặc cán mai không phân biệt được người tốt kẻ xấu. Thật đáng thương hại cho thợ cày?

    • Builan says:

      Anh Thợ caỳ , chỉ biết cắm đầu chaỵ như con ngưạ bị lão Xà Ich che mắt bằng 2 miếng mo cau CS ! anh chỉ biết lặp lại như con kẹt lặp lấy lời dạy cuả tuyên giáo tuyên huấn.
      Anh Thợ cày nếy có khả năng ĐỌC thì mời đọc thơ cuả Bình Ngọc ( phiá dưới) cho sáng tâm sáng mắt
      Kính

  2. Bình Ngọc says:

    Đúng ra nên Xin Lổi Người Dân Miền Nam Việt Nam ( VNCH cũ).
    Người chuyển
    _________________________________________________________________________________

    Xin Lỗi Tháng Tư !

    Bình Ngọc

    Thời trai trẻ, gác bút nghiên, gác mọi ước mơ …lên đường ” đánh Mỹ!”
    Cây súng trên vai, máu đỏ trong tim!
    Mụ lí trí! Hùng hục vượt Trường Sơn.
    Đêm nghỉ, ngày đi, giày vẹt gót , áo sờn vai thấm lạnh!
    Mẹ còng lưng vắt kiệt sức, mỏi mòn, thao thức đợi con về!
    “Ba mươi tháng Tư” Bên Thắng cuộc, hả hê!!!
    Con trở thành kẻ “kiêu binh!” trong đoàn “quân Giải phóng!”
    Nhưng! Ba mươi tám năm sau con vô cùng thất vọng!
    Không hiểu mình đi Giải phóng cho ai???
    Chỗm trệ trên cao, toàn những kẻ bất tài!
    Đáy xã hội, nhiều “dân oan!” mất đất.
    Những nghịch lý, tai ương…chồng chất!
    Khoảng cách “sang, hèn” cứ rộng mãi ra.
    Người ở “quê” không còn tha thiết với “ao nhà”.
    Tràn vào Miền Nam “ngoạ, chiếm, xâm canh…từ núi, rừng, chợ búa, thị thành, lầu cao, gác tía ….!”
    Ngay như nhà ta thôi!
    Chỉ có mình tôi “gọi là : góp công giải phóng”.
    Chẳng tước quan gì! Mà cũng cả xóm kéo vào.
    Người thì bán rau, lượm ve chai, giặt ủi, bán thịt chó, thuốc Lào …
    Thậm Chí! Có cả lừa gạt, bảo kê, hút chích, đĩ điếm, bụi đời…
    Đi đâu, ở đâu cũng gặp toàn người “ngoài ấy”.
    Còn! đố ai tìm thấy bóng dáng người “miền trỏng!” hiện diện trên quê hương mình đấy?
    Nhà cửa, ruộng vườn ngoài ấy họ bỏ hoang???
    Quê Hương tôi, tên thật đẹp (làng Vàng).
    Cũng có đình, chùa, bờ xôi, ruộng mật!
    Không hiểu vì sao nhiều người “bỏ tất ?” để vào Nam chen lấn, đua đòi?
    Riêng tôi!
    Đã hơn sáu mươi năm, đang ở cuối cuộc đời .
    Vẫn cháy bỏng! Muốn được về nơi mình “chôn nhau, cất rốn!”
    Đã mấy năm nay, tôi đã làm kẻ “chạy trốn!”
    Trốn khỏi “sai lầm !” những năm, tháng …đã đi qua!
    Trở về quê hương, cất lại một nếp nhà!
    Tập làm nông, ngớ ngẩn tìm những mảnh gốm xưa, và “Hoài niệm!” thuở ấu thơ ….
    Bỗng choàng tỉnh! Đôi khi tìm thấy mình trong đó.
    Cửa, cổng nhà tôi cứ mở toang! Kể cả khi trời đang nổi giông, nổi gió …
    Mỗi tháng Tư về tôi lại nhớ vào Nam!
    Xin lỗi ! “tháng Tư!”
    Xin lỗi ! Miền Nam, những việc tôi đã làm!
    Xin lỗi tất cả!
    Cả những người “bên thua cuộc!”
    Biết sao được !
    Mọi người chúng ta sinh ra, đâu có thể chọn được thời cuộc
    Nhưng! Lẽ đời, Đen, trắng phải phân minh!
    Xin lỗi! “tháng Tư!”
    Hãy tha thứ cho mình! Rất chân thành, chứ không phải lời giả dối.

    • BUILAN says:

      Với tôi
      Đây là : Một TUYỆT TÁC PHÂM THƠ có thể lưu truyền thiên cỗ !

      _ THƠ CHỨNG cho một ngầy đau thương tuỉ nhục nhất trong lịch sửdân tộc !
      _ Ngày ghi dấu bắt đầu cho một đại họa HẬN THÙ – CHIA RẼ … dân tộc – từ trong gia đình tông tộc, đến xóm làng , ra tòan xã hôi !!!!!

      @ Tác giả đã rút ruột – bằng trí tuệ, tim óc cuả một người Việt Nam với truyền thống yêu thương đùm bọc “Lá lành đùm lá rách- một con ngưạ đau cả tàu không ăn cỏ- Bầu ơi thương lấy bí cùng ….”.Bỗng dưng “đất bằng sấm dậy – Dâu bể tang thương- tan đàn rẽ nghé.. vì HOẠ CS !!!
      Tác giả nhìn thẳng vào Sự thật không thể nào chối caĩ ! Rút ruột gơỉ hôn vào những dòng thơ CHÂN THÀNH- TRUNG THƯC- CÔNG BÌNH TRUYỀN CẢM… và nhất là CAN ĐÃM hiếm thấy !

      @ Cuí đầu cảm phục & Xin Bình Ngọc cho phép tôi SAVE !

  3. Thắc-Mắc says:

    Tôi có ít thông-tin :
    (1) – Vụ việc tập-đoàn lãnh-đạo Đảng CSVN gồm mười mấy người trong chính-trị bộ + hơn 100 ủy-viên Trung-ương, ăn mệt nghỉ suốt 3 năm ‘ DogFood ‘, vốn là thịt ngựa làm thức ăn cho chó, cũng đã bị phát-hiện là, vừa là âm-mưu thâm-độc vừa là trò xỏ lá của tên chỉ-huy đơn-vị chiếm kho Quân-nhu của QLVNCH. Nhưng vì câu chuyện vở-lở mãi về sau, khi số lương-thực cho ‘ chó ‘ đã sử-dụng hết, nên những vị trong BCT này dở khóc dở cười, vì nhục thì nhục thật nhưng đồ ăn cho chó do Mỹ làm quá ngon miệng , do đó thay vì trừng-phạt cả đơn-vị kể cả tên chỉ-huy lẫn binh-sĩ có đến hơn 100 tên, thì Bộ QP(CSVN) cho họ ân-huệ đóng tại biên-giới Việt-Trung. Nghe nói sau chiến-tranh Việt-Trung 1979, không còn ai trong số đó sống-sót. Tôi không hiểu vì sao tin này lại đến tai tác-giả để kể lại trong bài viết này.
    (2) – Nghe nói bài viết này vừa mới được posted trên diễn-đàn ĐCV, thì lại có tin tác-giả bài viết vừa bị bắt nhốt tại VN, chờ ra tòa vì tội công-khai châm-biếm các nhà lãnh-đạo trước đây của chính-quyền CSVN.
    (3) – Vì hôm nay là ngày chót của tháng 4 đen, và cá tháng 4 vẫn còn giá-trị, nên hai mục (1 và 2)thuộc vào dạng này, nghĩa là tin cá tháng 4.
    (4) – Bài viết này thật đặc-sắc.

  4. Builan says:

    “…..Và một chủ trương lớn nữa của đảng là làm cho dân ta sáng mắt, sáng lòng: Đã 38 năm rồi kể từ ngày giải phóng, những trí thức xuẩn động của Miền Nam, những gia đình ở Miền Bắc có con em sinh Bắc tử Nam và lãnh đạo Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam và Chính Phủ Lâm Thời Cộng Hòa Miền Nam Việt Nam, những ông bà Huỳnh Tấn Phát, Ung Ngọc Kỳ, Phùng Văn Cung, Nguyễn Đóa, Lưu Hữu Phước, Trần Bửu Kiếm, Trần Nam Trung, Nguyễn Thị Bình, Trương Như Tảng, Trần Văn Trà, Trịnh Đình Thảo và cả những kẻ ăn cơm Quốc gia, thờ ma cộng sản khác nữa… đã sáng mắt ra chưa?

    - DẠ THƯA : Sáng mắt ra rồi ! Mừng cho những người NHẮM MẮT khi chưa kip sáng !!!

  5. Toni Serrano says:

    Ngày Quân Lực 19.6 năm nay có nhiều ý nghĩa quan trọng. Nó đánh dấu sự bắt đầu hồi sinh của QLVNCH và của niềm tin chính nghĩa quốc qua cuộc đọ sức gay go giữa cái Thiện và cái Ác. Ngày tàn của bọn cộng sản Hà Nội không còn bao xa nữa. Bên trong cái vỏ bọc hào nhoáng phù du hiện tại mà bọn cộng sản tô vẻ ở quê nhà, chỉ là một cái ruột rỗng tuếch mục nát chờ giờ sụp đổ. Với sự tập họp của những người lính Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa, được thể hiện qua sự đoàn kết cao độ trong Tập Thể Chiến Sĩ Việt Nam Cộng Hòa Hải Ngoại, kết hợp với những phong trào đấu tranh đòi quyền sống, quyền làm người và quyền tự do tín ngưỡng ngày càng sôi sục ở quốc ngoại và quốc nội, dân tộc Việt Nam có quyền hy vọng sẽ có nhiều chiến thắng khác liên tục và lừng lẫy hơn, để cuối cùng lật đổ được bè lũ bạo quyền Hà Nội.

  6. Đảng Cộng sản Việt Nam trắng trợn dùng hệ thống báo chí, truyền thông truyền hình nhà nước, kết hợp nhiệp nhàng và đồng loạt một mặt bênh vực và bảo vệ bản dự thảo Hiến pháp mới của đảng Cộng sản soạn thảo mà về bản chất không có gì khác hơn bản “Hiến pháp 92”: vẫn giữ nguyên điều 4 và nhiều điều khoản chuyên quyền độc đoán khác mà theo Tiến sĩ Hoàng Xuân Phú trong một bài viết của ông về bản dự thảo sửa đổi Hiến pháp 92 của đảng cộng sản Việt Nam sẽ làm cho “quyền công dân và quyền con người bị thu hẹp đáng kể, bị cắt giảm nghiêm trọng”. Một mặt khác họ lên tiếng tấn công dữ dội, bôi nhọ, khủng bố tinh thần và thể xác hàng ngàn người tham gia viết và ký tên vào “Kiến nghị 72”.

  7. MINH says:

    Mấy ngày này trên đài truyền hình lại chiếu những cuốn phim mà chẳng ai muốn xem. Thôi , cứ cho họ ăn mừng chiến thắng, biết họ còn được mừng bao lâu.

  8. Được sáng mắt lắm, muốn lòi con mắt luôn!?

  9. vu doan says:

    “… “Dog food” vậy là toàn bộ số lượng “thịt chó đóng hộp” này được chuyển về Hà Nội để cung cấp cho các “đồng chí” Tôn Đức Thắng, Lê Duẫn, Trường Chinh, Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp, Văn Tiến Dũng, Phạm Hùng và tất cả Bộ Chính Trị Trung Ương Đảng Cộng Sản ở Hà Nội phải ăn suốt 3 năm từ 1975 đến cuối năm 1978 mới hết cơ số “thịt chó đóng hộp” này ” . Nguyễn Thu Trâm .

    Ngày trước , “Bác” Hồ của chúng nó còn lầm to gấp vạn lần thế cơ. Khi vớ đọc được bài về chủ nghĩa Cộng sản ( Luận cương của Lenin), ” Bác” của chúng nó “xúc động đến phát khóc lên , ngồi một mình trong buồng mà tôi nói to lên như đang nói trước quần chúng đông đảo: “Hỡi đồng bào bị đọa đày đau khổ, đây là cái cần thiết cho chúng ta, đây là con đường giải phóng chúng ta”. “Bác” của chúng nó thuộc loại đầu óc bã đậu , đâu có đủ trí khôn để có thể nhận định được rằng đó là cái thứ chủ nghĩa rác rưởi làm băng hoại đất nước, làm chia rẽ dân tộc .

  10. Phạn Ân Hận says:

    Đến anh hùng Nguyễn Thành Trung (chưa kể Phạm Xuân Ẩn và bao người khác) còn bị đối xử như trong bài “Tiến không được chết cho Hoàng Sa” thì thấy đáng thương hại thay cho những người mù quáng đi theo cộng sản. Cộng sản không phải là người mà là thú vật, là chó sói, ghê tởm hơn cả chó sói. Gần như cả nhà tôi đi theo cộng sản bao nhiêu năm nay. Tôi thấy xấu hổ vô cùng.

Phản hồi