WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Việt Nam ơi! 30 tháng 4 ngày ấy… bây giờ

30thang4 

Tôi lại viết về ngày Quốc Hận 30 tháng 4 – như một nén hương lòng kính dâng lên anh linh các chiến sỹ, quân dân cán chính Việt Nam Cộng Hòa đã vị quốc vong thân. Đặc biệt, xin thành kính tưởng nhớ những chiến sỹ, thuộc các quân binh chủng của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa vì quyết tâm bảo vệ nền tự do cho người dân Nam Việt mà đã hy sinh oanh liệt trong những ngày tàn cuộc chiến vào thánh tư đen năm 1975. Viết về ngày đau thương này của dân tộc Việt, tôi cũng xin thành kính tri ân các vị trưởng bối là Sỹ Quan, Hạ Sỹ Quan và quý  thân hào, nhân sỹ của Việt Nam Cộng Hòa đã vì sự an nguy của chính thể Việt Nam Cộng Hòa và của nhân dân Miền Nam mà đã hy sinh một phần máu xương của mình trên các chiến trường và đã phải trải qua nhiều năm tháng tù đày khổ sai trong các trại lao cải của cộng sản sau ngày mất nước 30 tháng 4 năm 1975.  Đây là một trong những lý do chính yếu thúc dục tôi tiếp tục viết ngày quốc hận vào mỗi dịp tháng tư về.

Khi quý độc giả đang đọc những dòng chữ này, thì  trên khắp mọi miền của đất nước Việt Nam lại đang được giăng đầy băng rôn, biểu ngữ và cờ cờ máu để ăn mừng ngày “thắng cuộc”, mừng ngày cưỡng chiếm được hoàn toàn miền Nam, mà “Bác và đảng” gọi là giải phóng dân tộc. May thay đa phần người dân Việt Nam ngày nay đã sáng mắt ra cả rồi về cái chế độ cộng sản, về cái thiên đường ảo vọng Xã Hội Chủ Nghĩa, nên những băng rôn, những cờ xí đó lại trở thành những dấu chỉ nhắc nhở cho toàn dân về  những đau thương tang tóc mà hàng triệu người Việt Nam phải gánh chịu trong suốt cuộc chiến kéo  dài ròng rả 20 năm với hơn 1,100.000 người anh em ở bên kia chiến tuyến đã phải sinh Bắc tử Nam khi tham gia vào cuộc chiến tranh “giải phóng dân tộc” mà thực chất là thực hiện nghĩa vụ Quốc Tế Cộng Sản Hồ Chí Minh đã thừa hành từ Stalin, Mao Trạch Đông và từ các lãnh tụ khác của Đệ Tam Quốc Tế dưới chiêu bài “giải phóng Miền Nam, thống nhất tổ quốc” mà thực chất là  nhằm nhuộm đỏ vùng Đông Nam Á theo mưu đồ và tham vọng của Quốc Tế Cộng Sản. Chỉ cần nhìn lại mối tương quan giữa hai miền Nam-Bắc Triều Tiên hiện nay thì ai ai cũng dễ dàng  thấy được cái mỉa mai chua chát của cụm từ “giải phóng Miền Nam Thống Nhất Đất Nước” của cộng sản Bắc Việt. Dù rằng ở Miền Bắc Xã Hội Chủ Nghĩa thuở đó, người dân chưa phải chết đói đến hàng triệu người hay phải ăn cả thịt đồng loại, phải giết cả con ruột để có thịt cho bữa ăn như ở Bắc Triều Tiên hiện nay, nhưng toàn thể dân chúng miền Bắc XHCN thuở đó cũng đã từng đói đến mờ mắt, đói đến ù tai, bởi cứ phải thiếu đói triền miên từ năm này đến năm khác do chính sách quản lý cái bao tử của người dân để dễ cai trị bằng chế độ tem phiếu. Thực phẩm chủ yếu của phần đông dân chúng là sắn khoai, là rau rừng, là măng tre thì cũng có khác mấy so với xã hội Triều Tiên hiện nay! Lương bổng cho cán bộ công chức dưới Miền Bắc XHCN cũng đã từng được quy đổi thành phân đạm, củi, than đá để chi trả thì ở Triều Tiên hiện nay cán bộ, công nhân viên chức hiện cũng đang được trả lương bằng phân đạm, nhân sâm và bút chì. Cả ở Miền Bắc Xã Hội Chủ Nghĩa thuở đó và Bắc Triều Tiên hiện nay, sự no đủ chỉ tồn tại trong phạm vi những gia đình của các lãnh đạo đảng và nhà nước và gia đình của các đảng viên cộng sản cao cấp mà thôi, vì ngân sách quốc gia chủ yếu dành cho quân sự, dành để trang bị vũ khí để để khủng bố và tàn sát đối phương, kể cả đồng bào ở bên kia chiến tuyến, là những người có chung dòng máu, có cùng màu da, nước tóc nhưng lại khác nhau về ý thức hệ.

Với khẩu hiệu tất cả cho tiền tuyến, tất cả để giải phóng Miền Nam, ngay cả nền giáo dục cũng không được coi trọng, không được đầu tư đúng mức, cho nên cả xã hội Miền Bắc dù không phải đều “dốt đặc”, nhưng cũng chỉ ở mức “hay chữ lỏng” bởi không đủ ngân sách cho hệ thông giáo dục căn bản 12 năm, người miền Bắc lúc bấy giờ chỉ học 10 năm là hoàn tất hệ trung học, thậm chí những thanh niên đang học dở dang lớp cuối cấp mà xung phong vào bộ đội là được ‘đặc cách” cho luôn cái bằng tú tài, bởi đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam thừa biết rằng một khi đã đi vào cuộc chiến tranh không cân sức đó, thì có mấy thanh niên Miền Bắc có được cơ hội trở về đâu. Chính vì thế mà đã xãy ra nhiều chuyện dở khóc dở cười khi cộng quân bắc Việt chiếm được Sài gòn.

Chuyện kể rằng một đơn vị bộ đội sau khi chiếm được kho quân nhu của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đã phát hiện ra trong kho còn rất nhiều thực phẩm đóng hộp, mà người Miền Nam gọi nôm na là đồ hộp, họ liền phân loại các loại thực phẩm cao cấp để cung ứng riêng cho Bộ Chính Trị Trung Ương đảng theo chế độ “đại, đại táo”, trong đó món cao cấp nhất phải kể đến là món “thịt chó đóng hộp” theo cách dịch “nóng” của một cán bộ cao cấp của đơn vị tiếp quản kho quân nhu này, khi thấy trên hộp thịt ghi là “Dog food” vậy là toàn bộ số lượng “thịt chó đóng hộp” này được chuyển về Hà Nội để cung cấp cho các “đồng chí” Tôn Đức Thắng, Lê Duẫn, Trường Chinh, Phạm Văn Đồng, Võ Nguyên Giáp, Văn Tiến Dũng, Phạm Hùng và tất cả Bộ Chính Trị Trung Ương Đảng Cộng Sản ở Hà Nội phải ăn suốt 3 năm từ 1975 đến cuối năm 1978 mới hết cơ số “thịt chó đóng hộp” này. Và trong năm 1978 khi Đồng Bằng Sông Cửu Long bị trận lũ lịch sử nhấn chìm toàn bộ hoa màu của nông dân chưa kịp thu hoạch, thì tổ chức Lương Nông Thế Giới FAO đã cử đặc phái viên đến Việt Nam để khảo sát mức độc thiệt hại, nhằm kịp thời cứu trợ, lúc này lãnh đạo cao nhất của đảng là tổng bí thư Lê Duẫn tổ chức chiêu đãi khách quý tại Văn Phòng Trung Ương đảng, và món ăn cao cấp là chiến lợi phẩm “thịt chó đóng hộp” của đế quốc Mỹ viện trợ cho quân đội đồng minh VNCH được đem ra đãi khách, như một niềm tự hào về chiến thắng vĩ đại của đảng CSVN đối với chế độ Mỹ Ngụy ở Miền Nam, và cũng chính lúc này chuyên gia của FAO đã phát hiện ra rằng cả bộ chính trị trung ương đảng cộng sản Việt Nam đã ăn thức ăn của chó, “Dog Food”, vốn là thịt ngựa được đóng hộp để làm thức ăn cho “Quân Khuyển” của quân đội Mỹ và Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa đã trở thành món ăn cao cấp của Bộ Chính Trị, Trung Ương Đảng Cộng Sản Việt Nam nhờ vào chính sách ưu việt của nền giáo dục XHCN Việt Nam đào tạo ra những nhà phiên dịch dịch “nóng” dịch thức ăn của chó thành ra thịt chó!

Tất nhiên trong số những cán binh cộng sản có bằng tú tài khi chưa hoàn tất chương trình trung học mà được đặc cách thuở đó cũng có nhiều người sống sót và trở về sau cuộc chiến và tất nhiên là trí tuệ đỉnh cao, họ đã trở thành những cán bộ lãnh đạo cao cấp của đảng và nhà nước đỉnh cao trí tuệ trong công cuộc kinh bang tế thế, nhờ vậy mà sau 38 năm “giải phóng Miền Nam thống nhất đất nước” hàng trăm ngàn thiếu nữ Việt đã được xuất dương đến nhiều quốc gia để làm “gái tứ thời” hàng triệu thanh niên Việt được xuất khẩu cũng sang nhiều quốc gia khác để làm lao nô… thật vô cùng vinh quang thay cho đảng cộng sản Việt Nam, lãnh đạo đất nước để biến thần dân của mình thành nô lệ và điếm đĩ quốc tế! Và cũng vì được “quán triệt” rằng thịt chó là thực phẩm cao cấp, từng được “tiến” vua Lê Duẩn và Bộ Chính Trị, nên các lao nô Việt Nam ở Đài Loan hôm 08 tháng 4 vừa qua đã bắt trộm 2 chú chó Tiểu Hắc và Happy ở một chợ cá tại Đài Loan để giết thịt, hậu quả là cả 5 cẩu tặc là những lao nô Việt Nam này đều đã bị bắt, bị phạt quỳ và “bái cẩu” suốt 2 tiếng đồng hồ trước hơn 10 kg thịt chó mà cảnh sát đã thu được trong tủ lạnh của họ, họ phải đốt nhang đèn, vàng mã và khấn vái xin được “vong cẩu” xá tội! Lại một vinh quang nữa cho đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam khi thần dân của mình phải đi bái lạy hai chú chó xứ Đài Loan!

Video: NHỮNG CHÁU CON GIẶC HỒ TIẾN VỀ ĐỒNG BẰNG VỀ “GIẢI PHÓNG” THÀNH ĐÔ

Sở dĩ người viết phải nêu lên những câu chuyện này là để thấy rằng việc kết thúc sự tồn tại của nước nhà nước Việt Nam Cộng Hòa ở miền Nam chính là một nổi bất hạnh lớn của dân tộc Việt Nam, là một thảm họa lớn của đất nước Việt Nam, bởi hành động cưỡng chiếm miền Nam của cộng quân Bắc Việt thực sự không phải là công cuộc giải phóng dân tộc như luận điệu tuyên truyền của cộng sản Hà Nội cũng như của một số phần tử trí thức xuẩn động ở miền Nam trong cái tổ chức gọi là “Chính Phủ Lầm Thời Cộng Hòa Miền Nam Việt Nam” lúc bấy giờ, bởi xét cho cùng cả nhà cầm quyền cộng sản Hà Nội và “Chính Phủ Lầm Thời Cộng Hòa Miền Nam Việt Nam” thực chất chỉ là tay sai của Quốc Tế Cộng Sản, đang tiến hành cuộc chiến tranh ủy thác, để mở rộng tầm ảnh hưởng của cộng sản xuống khu vực Đông Nam Á mà thôi, cho nên những trí thức mù quáng và xuẩn động đã thành lập nên cái “Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam” và cái “Chính phủ Lâm Thời Cộng Hòa Miền Nam Việt Nam” như Huỳnh Tấn Phát, Ung Ngọc Kỳ, Phùng Văn Cung, Nguyễn Đóa, Lưu Hữu Phước, Trần Bửu Kiếm, Trần Nam Trung, Nguyễn Thị Bình… thực chất chỉ là những tay sai của cộng sản Bắc Việt, nghĩa là tay sai của những tay sai hay nô lệ của những nô lệ thì còn gì ô nhục cho bằng!

Ấy là chưa kể đến những tội ác mà những kẻ nô lệ cộng sản cũng như những kẻ nô lệ của nô lệ cộng sản đã gây ra cho đất nước, cho dân tộc Việt Nam trong suốt cuộc chiến tranh xâm lược để tranh giành quyền lực, cũng như những đau thương tang tóc mà cả dân tộc Việt Nam phải gánh chịu trong suốt 38 năm qua sau ngày tàn cuộc chiến.

Xét về phương diện ngữ nghĩa, theo tự điển Mariam Webster Dictionary thì “Giải Phóng” – Liberate hoặc Emancipate – có nghĩa là làm cho được tự do, cho thoát khỏi địa vị nô lệ hoặc tình trạng bị áp bức, kiềm chế, ràng buộc. Như vậy, một xứ sở đang bị nô lệ chế độ cộng sản Nga – Tàu với những con người đang bị áp bức, kiềm chế, ràng buộc bởi Quốc Tế Cộng Sản và đang vô cùng đói nghèo lạc hậu và ngu dốt thì làm sao có thể đi giải phóng cho một xứ sở tự do, dân chủ, văn minh và thịnh vượng được? Nếu có ai đó nói rằng chế độ cộng sản bắc Triều Tiên đang đấu tranh để giải phóng Nam Hàn thì cả những lãnh tụ chóp bu của cộng sản Hà Nội cũng phải cười mũi vì cái nghịch lý đó, thế thì tại sao đến nay những người cộng sản và cũng không ít dân chúng Bắc Kỳ XHCN vẫn tin rằng cuộc chiến tranh Việt Nam là cuộc chiến tranh giải phóng dân tộc và ngày 30 tháng 4 năm 1975 là ngày giải phóng Miền Nam?

Sao lại có chuyện kẻ nghèo khổ, đói rách đi giải phóng cho người giàu có, thịnh vượng?

Sao lại có chuyện kẻ nô lệ, bị khống chế, ràng buộc lại đi giải phóng cho những người tự do?

Sao lại có chuyện một xứ sở mông muội, ngu tối, lạc hậu vì bị bưng tai bịt mắt lại đi giải phóng cho một xứ sở văn minh hiện đại và khai phóng?

Để rồi mọi trật tự trong xã hội đều bị đảo lộn: Những người giàu có, thịnh vượng bị biến thành những kẻ khố rách áo ôm, không cửa không nhà. Một xứ sở văn minh hiện đại bị biến thành một xứ sở u tối, lạc hậu và mông muội và đói nghèo. Những người đang tự do và những người đang bảo vệ nền tự do bị biến thành  những kẻ nô lệ,  tù tội bị cai quản, bị giáo huấn bởi những thành phần vô học thức và đại ngu xuẩn.

Và thế là đã 38 năm rồi, cái xã hội bị đảo lộn trật tự đó đã hoàn toàn bị lưu manh hóa: Đất nước bị cai trị bởi những kẻ lưu manh chính trị, xuất thân từ tầng lớp bần hàn, ít học. Nhân sĩ trí thức trở thành những con người nhu nhược, đớn hèn chỉ biết cầu an hưởng lạc để chờ ngày nhận cái sổ hưu. Đạo chích trở thành một thứ tôn giáo phổ thông trong xã hội: Quan quyền trấn cướp ruộng vườn, ao đầm, đất đai nhà cửa của dân nghèo. Giang hồ thảo khấu lộng hành ở mọi nơi, mọi lúc, cướp của giết người, hãm hiếp xãy ra dường như trong từng ngày một ở khắp mọi nơi. Công an, quân đội không phải để quốc phòng hay bảo an xã hội mà chỉ để trấn áp những người dân có tư tưởng bất đồng với chế độ, có lời nói và hành động đi ngược lại với lợi ích của đảng và của những kẻ cầm quyền. Còn lại sự an nguy của quốc gia, sự tồn vong của dân tộc chỉ là chuyện vặt! Cứ để cho dân tộc Trung Quốc anh em đến chiếm giữ dùm cho đảng ta các ngư trường và các vùng biển đảo. Cứ để cho những ngư thuyền của nhà nước Trung cộng anh em đâm chìm tàu thuyền của Ngư phủ ta, và trấn cướp hết ngư cụ hải sản của ngư phủ ta, nhưng quyết không để cho những tranh chấp biển đảo làm ảnh hưởng đến mối quan hệ truyền thống, “môi hở răng lạnh” giữa hai đảng hai chính phủ mà “Bác Hồ và Bác Mao” đã dày công xây đắp. Vì 16 chữ vàng và 4 tốt, lực lượng quân đội nhân dân Việt Nam và công an nhân dân Việt Nam quyết tâm tiêu diệt tất cá mọi cá nhân, tổ chức dám chống lại sự xâm lược của đảng và nhà nước Trung cộng anh em. Thậm chí, để bảo vệ đảng và chế độ cộng sản Việt Nam, ngành công an sẵn sàng nghiền nát cả dân tộc này. Đó là chủ trương lớn của đảng và nhà nước cộng sản Việt Nam.

Và tất cả đó là thành quả của công cuộc giải phóng Miền Nam, thống nhất tổ quốc.

Và một chủ trương lớn nữa của đảng là làm cho dân ta sáng mắt, sáng lòng: Đã 38 năm rồi kể từ ngày giải phóng, những trí thức xuẩn động của Miền Nam, những gia đình ở Miền Bắc có con em sinh Bắc tử Nam và lãnh đạo Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam và Chính Phủ Lâm Thời Cộng Hòa Miền Nam Việt Nam, những ông bà Huỳnh Tấn Phát, Ung Ngọc Kỳ, Phùng Văn Cung, Nguyễn Đóa, Lưu Hữu Phước, Trần Bửu Kiếm, Trần Nam Trung, Nguyễn Thị Bình, Trương Như Tảng, Trần Văn Trà, Trịnh Đình Thảo và cả những kẻ ăn cơm Quốc gia, thờ ma cộng sản khác nữa… đã sáng mắt ra chưa?

Ngày Quốc Hận lần thứ 38

© Nguyễn Thu Trâm, 8406

© Đàn Chim Việt

 

49 Phản hồi cho “Việt Nam ơi! 30 tháng 4 ngày ấy… bây giờ”

  1. Thang tu, toi ac CS says:

    Th. Tá Huỳnh Túy Viên Quận Trưởng Ðầm Dơi Khóa 20 VBQG/ Ðà Lạt Bị cộng sản tử hình bằng cách cho người móc mắt ngay tại quận lỵ Tháng 5, 1975.

    Th. Tá Trần Vũ Chi Khu Trưởng Ðồng Xuân, Phú Yên Khi Chi Khu thất thủ, cộng sản lấy chiếc đũa tre vót nhọn đâm mù mắt Thiếu Tá Vũ sau đó cột trói ở chuồng bò cho tới chết !

    Ðại Uý Trò Tiểu Khu Bình Thuận Cộng sản đến nhà bịt mắt dẫn đi và đem chôn sống tập thể tại ngoại ô Phan Thiết Tháng Năm, 1975.

    Nguyễn Văn Tâm Chiến Sĩ Phục Quốc Bị đánh cho tới chết tại Trại Tù Hàm Tân

    Th. Sĩ 1 Nguyễn Văn Tẩu Quân Cảnh, Trại Giam Tù Binh Phiến Cộng (Non Nước Ðà Nẵng) Tháng 4, 1975 VC đến nhà bắt dẫn đi, sau một tuần lễ hành hạ, bắn rồi cột đá thả xuống sông mất xác. Tin tức do em ruột là Nguyễn Văn Hoa cung cấp.

    Phan Huy Thành Nhân Viên Phượng Hoàng Quảng Nam, Ðà Nẵng Tự chế máy thu thanh trong tù, cộng sản bắt được chặt làm ba khúc tại Trại Tù Tiên Lãnh, Quảng Nam

    Ðại Uý Nguyễn Văn Thơ Pháo Binh Diện Ðịa Bị tra tấn chết tại Kà Tum, Tây Ninh 1977.

    Trung Tá Sâm Biệt Ðộng Quân Bị đánh chết tại Trại 2 Sơn La 1978.

    Lý Sớm Cảnh Sát Xã Sơn Hòa Bị cộng sản giết tập thể tại Sơn Quang khi chúng chiếm được Quảng Ngãi.

    Nguyễn Hữu Pháp Phó Quận Trưởng Trà Bồng, Quảng Ngãi (Khóa 13 QGHC) Bị tra tấn đến chết tại trại tù miền núi Quảng Ngãi, để lại 3 con thơ.

    Ðoàn Văn Nga Nghĩa Quân Bị cộng sản chôn sống khi chúng tiếp thu Quận Tuy Phước, Bình Ðịnh

    Ðại Uý Mạo Không rõ đơn vị bị hành hạ đến điên loạn chết tại Trại Tù Gia Trung năm 1979.

    Trung-úy Lê Duy Liêm Đại-đội trưởng/Tiểu-khu Bình-định Bị Cộng-sản tra-tấn đến chết tại Tổng-trại Tù-binh số 4/Phú-yên năm 1977.

    Tr. Sĩ I Phạm Ngọc Liệt F Ðặc Biệt Vũng Tàu Bị bắt đem đi thủ tiêu.

    Phạm Văn Long Quê ở Xã Tân Phát, Quận Bảo Lộc, Lâm Ðồng (khoảng 30 tuổi) Bị bắn tại hàng rào Trại Giam Ðại Bình, Bảo Lộc năm 1982. Người cung cấp tin cho biết trong thời gian từ 1975 tới 1985, tại Thành Phố Ðà Lạt, cộng sản tử hình khoảng 40 người.

    Thiếu Tá Trần Hàng CHT/CSQG Quảng Ngãi Bị cộng sản thắt cổ chết tại Trại Tù Nam Hà trong vụ ráp radio để nghe Ðài BBC&VOA. Một vụ án làm rúng động Bộ Nội Vụ.

    Xã Trưởng Ðiểm Bạc Liêu Bị cộng sản tử hình khi chúng chiếm Bạc Liêu, sau đó con dâu và con gái cũng tự sát theo ông.

    Mai Văn Ðoán Chủ Tịch HÐX Sơn Hương Bị cộng sản giết tập thể tại Sơn Quang khi chúng chiếm được Quảng Ngãi.

    Tr. Uý Trịnh Ðoán Trưởng Cuộc CSQG Ninh Thuận. Vì không chịu nổi đói khát, khủng bố ngày đêm, anh lợi dụng lúc lao động tại hiện trường trốn chạy vào rừng. Bọn cai tù phát hiện đuổi theo bắn anh ngã sấp xuống đất. Anh Ðoán giơ tay chịu trói nhưng bọn công an tiếp tục nã đạn vào anh. Anh Ðoán chết mà thân thể tan nát từng mảnh tại Trại Tù Sông Cái, Ninh Thuận, Thuận Hải năm 1979.

    Ð. Uý Trương Văn Dậu Tiểu-đoàn trưởng Công-binh Bị Cộng-sản tra-tấn đến chết tạiTrại 3/Vĩnh-thạnh thuộc Quận Bình-khê/Bình-định tháng 6/1975.

    Ð. Uý Nguyễn Hùng Cường ANQÐ Trường Hạ Sĩ Quan Ðồng Ðế Bị tra tấn tàn nhẫn, tự tử chết tại Trại 52, Tổng Trại 5, Ngân Ðiền Phú Yên năm 1978. -Ô. Nguyễn Văn Châu (Stanton, CA) cho biết tin tức về cái chết của Ð. Uý Nguyễn Hùng Cường – ANQÐ Trường Hạ Sĩ Quan Ðồng Ðế tự sát sau khi bị tra tấn tàn bạo tại Trại Tù Ngân Ðiền Phú Yên năm 1978.

    Th. Tá Bùi Văn Ba Quận Trưởng Vũng Liêm Bị cộng sản dùng dao phạt cỏ chặt đầu.

    Cảnh Sát Viên tên Ba CSQG Quảng Ngãi VC dồn xuống giếng cùng 11 tù nhân khác rồi quăng lựu đạn tại Xã Tư Thịnh, Quảng Ngãi.

    Thiếu Uý Mai Thị Bay Nữ Quân Nhân Bị lính gác tù cưỡng hiếp trong đêm tối tại trại biệt giam. Sau đó chị Bay uống thuốc sốt rét tự vẫn để lại thư tố cáo tội ác của cộng sản tại Trại Tù Cây Cầy A, Tây Ninh năm 1976

    • vu doan says:

      Bổn phận của những người còn sống là phải viết lại những cái chết đau thương của những người đã chết vì tay kẻ thù . Bạn Thang tu, toi ac CS đã làm tròn bổn phận này . Cám ơn bạn .

  2. Trực Ngôn - says:

    Cứ những ngày kỷ niệm ĐẠI THẮNG MÙA XUÂN của dân tộc Việt Nam ta , thế hệ chúng tôi lại càng thêm náo nức , tự hào .

  3. VNCH tự vệ says:

    Khách qua đường nói vớ vẩn
    VNCH phục vụ thế lực ngoại bang? ai nói thế? ở đâu ra câu này?
    VNCH tự vệ, chống bọn xâm lăng , bảo vệ tự do hạnh phúc cho đồng bào

  4. Khách qua đường says:

    Cả hai thành phần CS và VNCH đều sai , khi gọi ba mươi tháng Tư là ngày CHIẾN THẮNG BA MƯƠI THÁNG TƯ hay QUỐC HẬN BA MƯƠI THÁNG TƯ .

    Nên gọi ngày ba mươi tháng Tư hàng năm là ngày TƯỞNG NIỆM cho những người đã hy sinh vì cuộc chiến tương tàn huynh đệ . Một cuộc chiến mất tự chủ nhằm phục vụ cho các thế lực ngoại bang .

    • NGÀN KHƠI says:

      CŨNG THÌ MỘT SỰ VẬT

      Cũng thì một sự vật nhưng người nhìn vào nó có thể cảm nghĩ, nhận thức khác nhau. Đó là do ý thức chủ quan, do trình độ hiểu biết, do ý đồ riêng tư, thiên lệch nào đó của người liên quan. Ngày 30/4/75 nếu nhìn theo tính cách ấy, người ta tha hồ mà mặc cho nó những cái tên hay ý nghĩa khác nhau. Nhưng cứ khách quan mà nói, phải nói thế này :
      - Ngày chủ nghĩa CS chiến thắng
      - Ngày kết thúc chiến tranh và hòa bình lập lại
      - Ngày thống nhất đất nước theo chế độ miền Bắc
      - Ngày thực tế không gây ấn tượng gì lớn lắm hay mang lại kết quả gì ngoạn mục lắm cho toàn thể đất nước và dân tộc VN cho mãi tới nay.

      GIÓ NGÀN

    • Người Tự Do says:

      “Khách qua đường ” nhận xét không đúng !
      ” Tương tàn huynh đệ ” ? Vậy đội quân khổng lồ Hoa kỳ là huynh hay là đệ đây ?
      Và ” Thế lực ngoại bang ” là ai , khi mà trên lãnh thổ Việt nam , ngoài người Việt ra thì tràn ngập quân đội Hoa kỳ ?

      • nguyenlan says:

        Đứa nào làm tên lính đánh thuê cho ngoại bang đây ? :

        Tổng bí thư đảng CSVN Lê Duẩn: “Ta đánh Mỹ là đánh cho Liên Xô, đánh cho Trung Quốc, cho các nước xã hội chủ nghĩa” .

Leave a Reply to Trực Ngôn -