Trương Tấn Sang làm gì ở Mỹ?
Trương Tấn Sang thăm Trung Quốc, tháng 6/2013
Cuộc thăm viếng Hoa Kỳ của ông Trương Tấn Sang vào ngày 25/07/2013 hứa hẹn một sự đón tiếp “nồng nhiệt” của cộng đồng người Việt tự do ở Mỹ.
Các bang Texas, Georgia, Califonia, Washington DC, Maryland, Virginia, New Jersey, v.v. đã bắt đầu chuẩn bị cho cuộc biểu tình phản đối sự hiện diện tại Hoa Kỳ của nhà lãnh đạo nhà nước cộng sản Việt Nam.
Cuộc biểu tình, tất nhiên là sinh hoạt dân chủ bình thường tại Hoa Kỳ, thế nhưng có lẽ chẳng có nguyên thủ quốc gia nào như của Việt Nam, thăm chính thức Hoa Kỳ, nhưng vào Nhà Trắng bằng… cổng sau. Truờng hợp của Trương Tấn Sang chắc khó tránh được số phận dành cho Thủ tướng Phan Văn Khải hay Chủ tịch Nguyễn Minh Triết.
Chủ tịch nước của CHXHCN Việt Nam về thực chất chỉ là một chức vị mang tính đạo đức nhiều hơn, ít có thực quyền. Trừ giai đoạn Lê Đức Anh, vì sau lưng có hậu thuẫn của tình báo quân đội, vai trò của Trần Đức Lương, Nguyễn Minh Triết trong cán cân quyền lực mờ nhạt. Trương Tấn Sang lên, muốn thay đổi nhưng lực bất tòng tâm. Thất bại thấy rõ trong cuộc xung đột, tranh giành ảnh hưởng với Nguyễn Tấn Dũng, tại Hội nghị 6 và Hội nghị 7 Trung ương Đảng, khiến Tư Sang chùng hẳn. Từ mối quan tâm đối nội, Tư Sang chuyển qua đối ngoại, là nơi còn khoảng trống chút ít cho vai trò của chủ tịch nước.
Tuy nhiên, việc Tư Sang qua thăm Trung Quốc vào tháng 6/2013, cũng chỉ để nhất quán hoá các thoả thuận với Bắc triều trước đó của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng hồi tháng 10/2011 và của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tháng 4/2010.
Thông báo chung, được nghi ngờ do Trung Quốc soạn thảo và đưa cho phía Việt Nam ký, một văn bản đầu hàng với 29 lần nhất trí, xác định chính sách thống nhất phò Tàu giữ đảng, bất chấp sự khiêu khích không ngừng về lãnh thổ của Trung Quốc, là tất cả những gì ông Tư Sang làm được trong chuyến đi này.
Ngay sau đó, trong tháng 7, Barack Obama chính thức mời Trương Tấn Sang qua Hoa Kỳ và phía Việt Nam nhận lời. Điều này có ý nghĩa gì?
Thông thường, một chuyến công du tới một quốc gia khác của nguyên thủ quốc gia được bàn bạc, sắp xếp qua con đường ngoại giao có khi cả năm hoặc vài năm. Chuyến đi có vẻ gấp gáp cho thấy Hoa Kỳ muốn sự có mặt của Trương Tấn Sang để chuyển giao thông điệp của mình, và qua Hoa Kỳ cũng là mong muốn của Việt Nam.
Thực ra, Tư Sang không có quyền hạn nào trong chính sách đối ngoại. Chính sách đối ngoại được chỉ đạo bởi Bộ Chính Trị, nơi mà Tư Sang không có đủ hậu thuẫn cần thiết. Tư Sang chỉ làm công việc giao liên. Cho nên Hoa Kỳ khó có thể hy vọng gì nhiều từ cá nhân Tư Sang.
Việt Nam đang rất cần Hoa Kỳ, đó là điều không thể chối cãi. Trước hết, Hoa Kỳ là một thị trường rất lớn, chỉ kém chút ít so với Liên minh Âu châu và Trung Quốc. Kể từ khi hai nước đã ký kết Hiệp định thương mại vào tháng 12/2001, giao thương buôn bán không ngừng tăng lên từ khoảng 1 tỷ USD tới 26 tỷ USD hiện nay, theo Văn phòng của Đại diện Thương mại Hoa Kỳ. Thặng dư thương mại của Việt Nam với Mỹ năm 2010 đạt trên 11 tỷ đôla, dự kiến sẽ đạt mức kỷ lục 12,5 tỉ USD trong năm 2013.
Trong khi đó, Trung Quốc trở thành thị trường Việt Nam nhập siêu lớn nhất, giai đoạn 2002 – 2010, nhập siêu Việt Nam từ Trung Quốc tăng khoảng tám lần và không có dấu hiện suy giảm, ở mức 14,5 tỷ USD năm 2011 và 16,7 tỷ USD năm 2012. Đáng lo ngại là Uỷ ban châu Âu đã cảnh báo có tới 58% sản phẩm đồ chơi, hàng tiêu dùng, hàng dệt may Trung Quốc là hàng nhái và nguy hiểm đến sức khoẻ.
Ông Nguyễn Tấn Dũng đang lãnh đạo một nền kinh tế suy giảm bởi các công ty thuộc sở hữu nhà nước thua lỗ, một hệ thống ngân hàng với núi nợ xấu, và nạn tham nhũng hoành hành, tăng truởng kinh tế thấp nhất kể từ năm 1988. Không thể thiếu một đối tác thương mại như Hoa Kỳ trong cuộc chơi kinh tế. Không chỉ là thị trường xuất khẩu, mà còn các khoản tín dụng quốc tế, trong đó tiếng nói của Hoa Kỳ rất quan trọng.
Từ tháng 10/2010 Việt Nam tham gia đàm phán Hiệp định đối tác kinh tế xuyên Thái Bình Dương (TPP). TPP là hiệp định đa phương giữa 12 nước gồm Úc, Brunei, Canada, Chile, Malaysia, Mexico, New Zealand, Peru, Singapore, Mỹ, Việt Nam và Nhật Bản. Khi TPP được ký kết, tổng thu nhập của Việt Nam sẽ tăng thêm khoảng 26,2 tỉ USD và sẽ tăng lên 37,5 tỉ USD nếu Nhật Bản tham gia TPP. Do đó, TTP là một ưu tiên của Việt Nam trong quan hệ kinh tế với Hoa Kỳ.
Mặc dù trong thế bức bách, cần “có được một người bạn xã hội chủ nghĩa rất lớn ở ngay bên cạnh ủng hộ và hợp tác” (lời của Nguyễn Chí Vịnh) để giữ độc quyền cai quản đất nước, nhưng trong tập đoàn lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam không ít người nhìn thấy ý đồ thâm hiểm và bản chất độc ác, lật lọng của Trung Cộng. Đi với Tàu, nhưng trong thâm tâm họ vẫn không muốn bị Tàu đè đầu, cưỡi cổ, nhất là trong bối cảnh lòng yêu nuớc, chống xâm lược Tàu của dân chúng đã ngấm vào xương tuỷ. Một ngàn năm Bắc thuộc đã không thể đồng hoá được dân tộc Việt. Lịch sử đã sinh ra một Ngô Quyền, năm 938, ông là người lãnh đạo nhân dân đánh bại quân Nam Hán trong trận Bạch Đằng nổi tiếng, mở ra một thời kì độc lập lâu dài của Việt Nam.
Cho nên, ngoài việc hợp tác với các nước trong khối Asean, Nhật Bản, Nga, Ấn Độ, sự hợp tác chặt chẽ với Hoa kỳ, một siêu cường về quân sự và kinh tế, mới có thể chống lại sự quyết đoán ngang ngược đang phát triển của Trung Quốc trong mộng bành trướng bá quyền trên Biển Đông. Chuyến đi của Tư Sang không thể nằm ngoài chủ đề quan trọng này. Nhưng đây là chủ đề khó khăn. Làm thế nào để hợp tác với Hoa Kỳ sâu rộng hơn mà không làm mất lòng Trung Cộng đã bị lệ thuộc? Một mình Tư Sang không thể làm nên điều gì. Hoặc là ông ta học thuộc lòng những nước cờ của Bộ Chính Trị, hoặc khả năng rút giấy ra đọc như Phan Văn Khải là hoàn toàn có thể xảy ra.
Quả đắng trong chuyến công du của Tư Sang là Tổng thống Obama “cũng mong muốn thảo luận về nhân quyền”.
Trong chiến lược di chuyển lợi ích về Châu Á-Thái Bình Dương, Việt Nam với thế địa chính trị là con bài không thể bỏ rơi của Hoa Kỳ trong chính sách kìm hãm Trung Quốc, mặc dù điều này rất khó trong mối tương quan hiện tại. Dù vậy, người Mỹ có tầm nhìn xa trông rộng, họ hiểu rất rõ cái thế phải đu giây của Việt Nam và dựa trên lòng yêu nước và chống Tàu truyền thống của dân tộc Việt.
Cho nên trong quan hệ song phương, nhân quyền là nhạy cảm và cần thiết, nhưng không phải là vấn đề trọng tâm. Các nhà lập pháp của quốc hội Hoa Kỳ nhắc nhở, đòi hỏi, buộc tổng thống Barack Obama không thể không đề cập.
Tình trạng nhân quyền của Việt Nam gần đây là thảm hoạ. Gần 40 bloggers bị bắt giữ, nhận các bản án tù giam nặng nề chỉ vì họ có các bài viết phê phán chính phủ, chống Trung Cộng xâm lược một cách ôn hoà. Rất nhiều bloggers khác bị sách nhiểu, trấn áp. Bắt giam ba bloggers Trương Duy Nhất, Phạm Viết Đào, Đinh Nhật Uy và cáo buộc tội “trốn thuế” để xét xử nhà bất đồng chính kiến Lê Quốc Quân là những bước lùi nghiêm trọng.
Tuy nhiên, tôi không hy vọng gì một sự nhượng bộ của Tư Sang về nhân quyền. Nếu có chỉ có thể là hứa hẹn, hoặc chống chế “Việt Nam không có tù chính trị, chỉ có những người vi phạm pháp luật”. Thực chất, trong lĩnh vực này, quyền hạn của Tư Sang cũng chẳng có bao nhiêu.
Tóm lại trong cơ cấu quyền lực hiện hành, chuyến công du của Trương Tấn Sang sẽ chẳng mang lại điều gì đột phá. Ông ta chỉ là người mang đến và mang về thông điệp của đôi bên.
© 2013 Lê Diễn Đức – RFA Blog
Ở báo BBC có người Anh viết bài khen đảng csvn và Trương Tấn Sang khi gặp Obama là “Mỹ ưu ái Hà Nội, coi nhẹ Phnom Penh?” tại link nầy:
http://www.bbc.co.uk/vietnamese/vietnam/2013/08/130802_hoaky_vietnam_campuchia.shtml
Đấy đất nước Việt Nam thời csvn được coi trọng hơn Campuchia đấy nhá! Vui nhá! đảng csvn, Trương Tấn Sang hơn Campuchia Hun Sen đấy nhá! ha ha ha
Sao ông nầy không so sánh VN với Miến Điện (Myanmar), Sing, Phi, Nam Hàn vậy cà mà chọn Miên? Ông ta lé lùn hay sao mà chỉ chăm chú so sánh VN với Miên, nước đàn em của Việt Nam vậy cà?
Mà cũng lạ, từ xưa đến nay (từ thời Pháp đấy nhá) thì VN trên Miên, Lào. Nhưng thời VNCH trước 1975, chỉ nửa nước VN mà Miền Nam lại trên Thái, Sing, ngang cơ Nam Hàn, trên Phi .
Nhưng khi VN về tay csvn thì vị trí thứ hạng kinh qua cả thế kỷ VN cũng chẳng đổi từ thời Pháp. May là đảng csvn tự khoe thành tích đã phát triển VN sau 1975 (sau thời “Ngụy” bỏ chạy rớt cả dép) bằng không VN có thể ở cái háng của Miên không chừng . ha ha ha
Bạn Hòa ơi! bạn phải hiểu rằng tự do, dân chủ, nhân quyền thì Mỹ chỉ coi nó là con bài để can thiệp vào nước mà thực chất là vì quyền lợi ngầm của Mỹ nào đó mà thôi. Điều đó có nghĩa là Quyền lợi của Mỹ là tối thượng. Nếu QL trùng với nhân quyền thì Mỹ nêu cao vai trò nhân quyền. Nếu QL đối lập với nhân quyền thì Mỹ lờ lớ lơ cái nhân quyền đi, nếu có nói đến NQ thì chỉ là nói khơi khơi cho vui mà thôi. Hiện nay ở VN Quyền lợi của Mỹ là bắt tay với CSVN đẻ chống TQ bành chướng. QL mâu thuẫn với NQ nên đương nhiên là Mỹ chọn QL lên trên hết. Nhân quyền lúc này nếu Mỹ có nói đến chỉ là để xoa dịu đôi chút đối với vài ông nghị Hoa Kỳ mà thôi. Còn mấy ngài CCCĐ thì Mỹ không hề để ý làm gì cho mệt, mặc cho họ ra sức kêu gào thảm thiết. Bạn Hòa hiểu chưa???
Không biết khi nào có phái đoàn của csvn qua Mỹ nửa đây , hoặc có báo , đài tv nào phỏng vấn hay nói chuyện với đám cán bộ chóp bu của vc , đọc nghe xem thấy rất là thích vui nắm , mấy cha nội này nói nghe rất phiêu du , tưởng mình đang ở tđxhcn sướng thật .
Điểm đặc biệt của mấy tay này là huyên thuyên chân lý là đây , người bình thường không thể nào có được cho nên khi ai ngắt lời hay phá ngang kéo mấy cha xuống đất thì lập tức ghép cho cái tội phản động chống phá cách mạng nhân dân và đất nước , khi lần đầu nghe thì khó chịu , nhưng sau 38 năm càng ngày càng nặng đô phải ra sức tuyên truyền nó
Nhìn kỷ lại đám cán bộ vc hoặc a tòng theo nó , không khác chi một đàn cừu , nhìn vẻ bề ngoài hung hăng hùng hổ khạc ra lửa , đó không phải thực chất của họ , sâu thẳm trong tâm hồn là một bầy cừu , chiên con mơ những cánh đồng cỏ xanh rì của thiên đường xã hội chủ nghĩa đã vạch ra , nên muốn hướng tới nó phải luôn luôn xù lông nhe răng nanh móng vuốt .
Hảy sống theo bản chất thật không ảo tưởng như vầy mới hạnh phúc trên cõi trần này !
Vui vẻ thôi!
Đường Sang làm gì khi về Việt Nam ? Đường Sang thông báo cho
Bộ Chính trị và TW Đoảng như thế nào…nhẩy ?
Đường Sang đã ( bị) gặp hai đại đế Hoa Kỳ và Trung Quốc, mà thành
thật khai báo với đảng ta, nhà nước ta, thì bố bảo, cả cái đảng cũng
chẳng còn dám theo sau ông Trọng lú mà tiến lên núi Tà Lơn nữa .
Sau Trung Quốc và Hoa Kỳ, hy vọng sẽ có ” động tác ” của Liên Hiệp
Quốc đối với VN như từng đối với Campuchia năm 1993 khi tấm bảng
ghi Ủy Ban Nhân Dân bị hạ xuống, và thay vào là Tòa Thị chính Khnom
Penh… và rất có thể sẽ có tấm bảng mới ghi Tòa Thị Chánh Saigon…
Trưa thứ 5 ngày 25.7.2013, lúc 11 giờ 30 chúng tôi nhận được bản “Tuyên bố chung” bằng tiếng Anh của Chủ tịch Trương Tấn Sang và Tổng thống Barack Obama do Tòa Bạch Ốc phổ biến, tôi định dịch một số đoạn chính ra tiếng Việt để tối lên nói chuyện trên truyền hình, nhưng lại nghĩ rằng thử vào website của Tòa Đại Sứ Mỹ ở Hà Nội xem có bản dịch bằng tiếng Việt chưa. Tôi vào và tìm thấy nó đã nằm sẵn ở đó rồi!
Đây là một bản tuyên bố dài 3.200 từ, đọc hơn 30 phút, nếu dịch nhanh thì cũng phải mất vài tiếng. Dùng Google có thể dịch nhanh nhưng thường sai nghĩa quá nhiều và quá xa, không thể dùng được. Tại sao họ dịch mau như vậy?
Tại vì “mọi sự đã được an bài”. Cuộc họp giữa Chủ Tịch Trương Tấn Sang và Tổng Thống Obama từ 24 đến 26.7.2013 chỉ là các nghi thức ngoại giao, mọi chuyện đã được hai bên thảo luận và quyết định trước rồi. Bản tiếng Việt của bản tuyên bố chung cũng đã được dịch sẵn.
Như vậy các kháng thư, thỉnh nguyện thư hay những tiếng kêu trên các đường phố…về “dân chủ và nhân quyền cho Việt Nam” chẳng ảnh hưởng gì đến cuộc họp thượng đỉnh này cả!
HƯỚNG DẪN HAY LÁI TIN?
Mặc dầu “mọi sự đã được an bài”, trong những ngày trước cuộc họp và khi cuộc họp giữa hai bên đang diễn ra, đài Á Châu Tự Do (RFA), một cơ quan được chính phủ Hoa Kỳ tài trợ, lại mở chiến dịch kích động phong trào đòi Mỹ buộc Việt Nam phải thực thi dân chủ và dân quyền mới thiết lập quan hệ đối tác với Việt Nam. Một số còn yêu cầu Mỹ đừng cho Việt Nam gia nhập Hiệp Định Đối Tác Xuyên Thái Bình Dương (TPP)!
Ông Nguyễn Văn Khanh, giám đốc ban Việt ngữ của đài RFA, người luôn tuyên bố “mới từ Tòa Bạch Ốc trở về”, còn đi làm “phóng viên” cho nhiều đài truyền thanh và truyền hình Việt ngữ khác để cổ động cho chiến dịch đòi hỏi này.
Tuy nhiên, qua các cuộc họp, người ta thấy cả Ngoại Trưởng Kerry lẫn Tổng Thống Obama đều “thổi ống đu đủ” cho Trương Tấn Sang căng phồng lên và trong bản tuyên bố chung, người ta thấy Hoa Kỳ đã quyết định thiết lập “quan hệ đối tác toàn diện” (comprehensive partnership) với Việt Nam và thúc đẩy Việt Nam tham gia tích cực vào việc hoàn thành hiệp ước TPP vào cuối năm nay. Hoa Kỳ không hề đòi hỏi Việt Nam phải thực thi dân chủ và dân quyền. Thế là thế nào?
Như chúng tôi đã nói, sau cuộc gặp gỡ giữa Obama và Tập Cận Bình vào tháng 6 vừa qua, nhiều nước Á Châu nghi ngờ Mỹ đã giao Biển Đông cho Trung Quốc. Chủ Tịch Trương Tấn Sang đã vội qua Bắc Kinh ký một loạt 10 hiệp ước và tuyên bố hai nước quyết định thiết lập quan hệ đối tác chiến lược toàn diện. Trước tình thế này, Tổng Thống Obama một mặt mời Trương Tấn Sang qua thăm Mỹ bàn về quan hệ đối tác, mặt khác sai Phó Tổng Thống Joe Biden đi trấn an các nước Á Châu.
Dĩ nhiên, khi muốn dụ Việt Nam xa Trung Quốc ra, Mỹ phải “thổi ống đu đủ”. Ngoài ra, có lẽ do sự lèo lái của Mỹ, hôm 28.7.2013 Ấn Độ cho biết sẽ cấp tín dụng 100 triệu cho Việt Nam mua bốn tàu tuần tra của Ấn Độ. Ấn Độ cũng sẽ bán hỏa tiễn siêu âm BrahMos chống chiến hạm cho Việt Nam. Hỏa tiễn này có đầu đạn nặng 300kg, tầm bắn lên tới 290km.
Trước những diễn biến thuận lợi cho Việt Nam như vậy, đài RFA không còn loan tin theo hướng “ta thắng địch thua” của sách quốc văn giáo khoa thư chống cộng nữa, ngày 26.7.2013 đài này đã cho phổ biến một bài dưới đầu đề “Gặp gỡ Obama-Trương Tấn Sang: hai bên cùng thắng”, trích dẫn một số đoạn quan trọng trong tuyên bố chung biểu hiện sự thắng lợi đó, chẳng hạn như:
“Chủ tịch nước Trương Tấn Sang và Tổng thống Obama quyết định xác lập quan hệ Đối tác toàn diện Việt Nam – Hoa Kỳ nhằm xây dựng một khuôn khổ tổng thể để thúc đẩy quan hệ. Hai nhà Lãnh đạo nhấn mạnh các nguyên tắc trong quan hệ Đối tác Toàn diện Việt Nam – Hoa Kỳ, trong đó có tôn trọng Hiến chương Liên hợp quốc, luật pháp quốc tế, tôn trọng thể chế chính trị, độc lập, chủ quyền và toàn vẹn lãnh thổ của nhau.
“Hai nhà Lãnh đạo tuyên bố quan hệ Đối tác toàn diện nhằm góp phần vào hòa bình, ổn định, hợp tác và thịnh vượng của mỗi nước, trong khu vực và trên toàn thế giới.”
Sau đó, dùng cô nhân viên Diễn Thi làm cò mồi, ông Nguyễn Văn Khanh tuyên bố:
“Trong cương vị của một nhà báo, tôi thấy tôi hài lòng với cuộc gặp gỡ và kết quả của cuộc gặp gỡ vừa mới kết thúc cách đây chỉ mấy giờ đồng hồ ở Nhà Trắng giữa chủ tịch nước là ông Trương Tấn Sang và Tổng thống Hoa Kỳ, ông Brack Obama. Trong cương vị của một người Mỹ gốc Việt, tôi cũng hài lòng về kết quả của cuộc gặp gỡ đó…”
Khi phát biểu như vậy, có lẽ ông Nguyễn Văn Khanh muốn xóa đi những chiến dịch mà đài RFA đã phát động trước đó vì nó không phù hợp với đường lối của Washington, nhưng những lời phát biểu đó lại không phù hợp với sứ mạng của một người làm truyền thông. Trên nguyên tắc, vai trò của ký giả là là cung cấp thông tin một cách chính xác, toàn diện, đúng lúc và có thể hiểu được (It is the role of journalists to provide the information in an accurate, comprehensive, timely and understandable manner). Vai trò của người ký giả không phải là lái tin. Đó là điều RFA phải xem lại.
Lữ Giang
CCCĐ lại đem so sánh việc Mỹ đón tiếp ông Sang với việc Mỹ đón Ngô Đình Diệm và Nguyên Văn Thiệu. Thật khôi hài, Nếu vậy thì Obama đón Putin, đón Tập Cận Bình ở trang trại thì cũng không bằng Mỹ đón Ông Diệm, ông Thiệu rồi. Mỹ còn tiễn ông Diệm về bên kia thế giới nữa. Riêng ông Thiệu ,TT Mỹ mới chỉ dự định bằng mồm là “sẽ cắt cổ” mà thôi. May điều đó chưa thành hiện thực./.
Cần gì phải so sánh. Cứ nhìn những tên lãnh đạo csvn đến Mỹ nhổ ra liếm lại thay gì hồ hởi phấn khới “chống Mỹ cứu Nga Tầu” dù còn cái lai quần cũng đánh, thì đã là hiện tượng độc nhất vô nhị trên thế giới rồi .
Thử xem trên thế giới nầy còn ai “đánh cho Mỹ cút tư bản (VNCH) nhào” rồi chổng mông đảng láo kêu gào Mỹ ơi! Không có phải không?
Góp ý của tôi với ô. nguyen viet nam dựa theo hai yếu tố: KHÁCH QUAN và CHỦ QUAN!
KHÁCH QUAN: So sánh việc Mỹ đón tiếp ông Trương Tấn Sang với việc Mỹ đón Ngô Đình Diệm và Nguyên Văn Thiệu là cần thiết, để biết những ai trong 3 vị lãnh đạo quốc gia (VN) được người Mỹ trọng nể và quí mến, điều này được thể hiện qua cách đón tiếp của họ.
CHỦ QUAN: Ông Diệm và ông Thiệu thời đó dù phải chịu lệ thuộc vào viện trợ của Mỹ, nhưng không vì thế mà bị người Mỹ coi thường về mặt ngoại giao, họ vẫn tiếp đón trọng thị theo đúng nghi thức ngoại giao đối với những vị nguyên thủ quốc gia, đặc biệt là đối với ông Ngô Đình Diệm!
Xét về tổng thể; Việt Nam là một nước nhược tiểu, nên không chỉ riêng ông Diệm, ông Thiệu, mà cả ông Hồ Chí Minh cũng bị chi phối rất nhiều bởi ngoại bang. Miền Nam thì bởi Mỹ, miền Bắc thì bởi Nga và Tầu.
Điều đáng nói là, ông Diệm chẳng thà chịu chết chứ không chịu đứng yên nhìn Mỹ tự tung tự tác đem quân và chiến cụ ồ ạt vào VN. Cuộc đảo chánh 1/11/1963 do Mỹ chủ mưu và dàn dựng!
Ngược lại, ông Hồ Chí Minh thì sẵn sàng giết dân của mình trong vụ cải cách ruộng đất (CCRĐ), bán nước (công hàm Phạm Văn Đồng) 1958 để chứng tỏ lòng trung thành với Tầu-Nga và thế giới CS, để có vũ khí, đạn dược cho cuộc chiến tranh xâm lược miền Nam mang đến hậu quả hôm nay!
Ông Lê Duẩn còn nói; VN đánh Mỹ là đánh cho cả Nga lẫn Tầu nữa, tức là kẻ đánh thuê cho Tầu và Nga!
Nay chiến tranh đã chấm dứt hơn 38 năm, VN và Mỹ đã bang giao bình thường, không còn lệ thuộc vào nhau về viện trợ. Ông Trương Tấn Sang với tư cách chủ tịch nước (tương đương chức tổng thống), đáng lẽ phải được tổng thống Mỹ đón tiếp nồng hậu, nếu không hơn thì cũng phải tương xứng với nghi lễ khi họ đón tiếp ông Ngô Đình Diệm mới đúng.
Nhưng họ đã không làm như thế, vì ông Trương Tấn Sang không phải là vị tổng thống dân bầu, mà chỉ là người được đảng CSVN chỉ định, chức “chủ tịch nước nước” của ông Trương Tấn Sang bị bóng ma của đảng CSVN đè nặng làm mờ nhoà, và ông Sang dưới con mắt của “dân chủ” thì chỉ là một “sứ giả” của đảng CSVN!
Đường SANG chỉ cần ngồi nghe TT Khe Sanh Ô Bá mờ nói,
cũng như trước đó
Đường Sang chỉ cần ngồi nghe Tập Cận Bình nói mà thôi.
(Đấy là lúc khởi đầu để kết thúc, phải chăng Ông KISS?
Trương Tấn Sang làm gì ở MỸ….?
” Phi nhân sự bất thành viễn cuộc ”
Kính Dâm Tiên Sinh
Xúi giục .xách động đi biểu tình để “kiếm tiền” do đồng hương mình đóng góp , là những kẻ cầm đầu như Việt Tân – SBTN và các “già làng” cầm đầu cộng đồng .
2) Những người còn “thù hận” đi biểu tình là những người còn thiếu hiểu biết về Chính Trị -Xã Hội – tầm thế giới hiện nay, nên còn thù hận và cũng là những người bị góp tiền nhiều nhất .
3) những người đi biểu tình vì ‘cuộc sống’ , là những người thương buôn nhỏ ở những nơi buôn bán . Nếu họ không làm theo bọn cầm đầu ,là họ sẽ bị ‘già làng’ cho quấy phá , hết mua bán , vì cuộc sống là vậy đó !.
4) những người kiếm thêm , là những người không nhà , không việc làm , họ đi vì được trả tiền .
Một cán bộ ngoại giao lớn của một nước , khi họ nói ra trên truyền thông là họ có đủ bằng chứng , nhân chứng , vật chứng , vì vậy , các ông bà đừng sợ họ nói bậy , nói sai , ….
Nói vậy mà không phải vậy đâu nha! Rõ quá rồi . Vừa ngu vừa lùn cực. Giống như kiểu đảng tuyên truyền 1 kilô thịt bò bổ dưỡng như 1 kilô rau muống! Phát biểu đại diện cho đảng csvn như vậy có ngu cực không?
Tất cả NV đã rõ rồi nhá! Chuyện Hồ Chí Minh và mấy triệu đảng viên đảng csvn của chúng ngu cực vì “chống Mỹ” để cứu Nga Tầu. “Ta chống Mỹ là chống cho Trung Quốc, chống cho Liên Sô” .
Nhưng từ 1986 đến nay bọn csvn phải đổi mới để quay về nề nếp cũ vì biết tỏng bọn chúng ngu cực. Và cũng từ đó lãnh tụ bọn csvn đi khắp thế giới dân chủ tự do và nhất là xứ tư bản như Mỹ “nhổ ra liếm lại” từng đàn như TTSang vừa qua.
Lạ hén, chửi tư bản Mỹ, phải đánh Mỹ chống Mỹ dù còn cái lai quần bọn csvn cũng đánh, cho dù phải đốt cả dãy Trường Sơn cũng đánh. Mỹ là kẻ thù số 1 của bọn csvn như thế mà nay bọn csvn lại phải quỳ xuống, thiếu điều tam bộ quỳ vái lạy, xin Mỹ bố thí, dạy dỗ, giúp đỡ, chỉ đạo chống Tầu …. từ năm này đến năm khác và csvn van lạy xin xỏ tư bản Mỹ như ăn mày….
Cũng phải, đảng csvn ngu lâu, ngu cực ngu quá độ trong xã hội loài người nói chung. Cũng như đảng csvn ngu nhất trong lịch sử VN, nói riêng. Ngu từ trong trứng nông nô bần cố thì cũng cần phải có người dạy . Chọn đúng thầy Mỹ, cường quốc thế giới, cũng là phải rồi.
Chỉ có điều đảng csvn ngu lâu quá, cả dân tộc khổ, vì dân tộc Việt Nam đang trong tiến trình bị xóa sổ trên thế giới vì bị Hán hóa.
Vì ngu lâu, Hồ Chí Minh và đảng csvn đã rước giặc Tầu Cộng vào nhà. Vì thế, dân Việt sẽ bị đồng hóa như hôm nay dân Tây Tạng bị Trung Cộng đồng hóa bằng cách pha loãng máu gốc dân Tây Tạng. TC bắt dân Tây Tạng di cư đến các tỉnh khác như Tứ Xuyên … để sinh sống và dân Tầu gốc Hán lại định cư ở đất Tây Tạng. Chỉ có thế thì dân Tây Tạng mới bị Hán hóa vĩnh viễn. Cũng vì những lý do dân tộc Tạng bị phân tán mà người Tây Tạng hôm nay “tự thiêu” để phản đối Trung Cộng.
Với Việt Nam nếu bị Trung Cộng đồng hóa, cũng sẽ bị rơi vào hoàn cảnh tương tự như Tây Tạng. Bọn TC sẽ từ lần đẩy dân Việt qua Tầu định cư khắp nơi. Và Việt Nam sẽ bị nhường lại cho bọn Tầu định cư. Và những người Việt giàu có nhà xinh đẹp đẻ sẽ bị nhường lại cho chủ Tầu. Đến một lúc nào đó người Việt vì bực tức mất đất, bị đẩy đi ra khỏi mảnh đất quê hương, cũng sẽ “tự thiêu” phản đối như dân Tây Tạng hôm nay. Vì thế mà hôm nay chúng ta đã thấy ở các tỉnh Việt Nam nổi lên hiện tượng “phố Tầu”, các cửa hàng toàn chữ Tầu là vậy. Và tại các tỉnh biên giới VN như Lào Cái, Mống Cái …dân Việt bị Hán hóa rõ ràng nhất. Đó chỉ là khởi đầu Hán hóa cho kịp năm 2020 mà thôi.
Có lẽ vì đảng csvn biết rõ Việt Nam cũng sẽ bị như vậy nên họ đi cầu hòa, năn nĩ Mỹ cứu giúp mọi mặt hay chăng? Nhưng rất tiếc vì tính gian xảo hèn với giặc (tầu), ác với dân (Việt) nên Mỹ vẫn không thể nào tin bọn csvn.
Tóm lại, bọn csvn ngu cực trong lịch sử loài người vì ngu lâu lại dấng thân làm ôsin cộng nô cho ngoại bang hưởng lợi, và diệt chũng Việt. Với đồng chũng còn gian ác, đồng chũng chẳn thể tin thì làm sao ngoại bang (Mỹ) tin được mà họp tác?
Ỏ Mỹ, Úc, pháp, Thailan….cũng đều có phố treo bàn hiệu chữ Tàu, chữ VN…Thế chả nhẽ các nước này cũng bị Hán hóa, bị VN hóa cả rồi hay sao?
Thực ra thì mấy cái bảng chữ Tau đó thấm tháp chi bằng các bảng hiệu tiếng Anh? Các bảng hiệu tiếng anh có khắp đất nước kể cả thủ đô Hà Nội, Sài Gòn, Đà nẵng…Vậy chắc VN cũng bị “Anh hóa, Mỹ hóa” hay sao? Số bảng hiệu tiếng Anh treo ở VN nhiều gấp hàng triệu lần số bảng hiệu tiếng Tàu?
Đúng là các vị CCCĐ không còn chuyện gì để nói? Nhỏ nhen hết mức!
Đúng là một cái nhìn nông cạn và thiển cận.Trong các quốc gia tự do,chính quyền họ không cấm đoán những bản hiệu dù với ngôn ngữ nào,vì quốc gia họ có chũ quyền,và người dân sẻ biểu quyết.Còn VN thì đã mất chủ quyền vào bàn tay của tàu cộng,thậm chí họ còn có những khu phố cấm người dân bản xứ bén mản đến,trong khi đó, những xứ tự-do và dân chủ thì người tàu cộng sản không đủ quyền thế,hoặc khả năng làm việc nầy.Trừ phi chủ quyền VN bị bán đứng cho tàu bởi những thằng thái thú csvn.Tôi nghĩ,tuphuong là kẻ kém học lực,không đạo đức của người vn,mà là thành viên của bọn cs buôn dân bán nước,vô đạo đức.