WordPress database error: [Expression #1 of ORDER BY clause is not in GROUP BY clause and contains nonaggregated column 'oldsite_dcvwp.wp_posts.post_date' which is not functionally dependent on columns in GROUP BY clause; this is incompatible with sql_mode=only_full_group_by]
SELECT YEAR(post_date) AS `year`, MONTH(post_date) AS `month`, count(ID) as posts FROM wp_posts WHERE post_type = 'post' AND post_status = 'publish' GROUP BY YEAR(post_date), MONTH(post_date) ORDER BY post_date DESC

 
|

Trương Tấn Sang làm gì ở Mỹ?

 

2-7

Trương Tấn Sang thăm Trung Quốc, tháng 6/2013

Cuộc thăm viếng Hoa Kỳ của ông Trương Tấn Sang vào ngày 25/07/2013 hứa hẹn một sự đón tiếp “nồng nhiệt” của cộng đồng người Việt tự do ở Mỹ.

Các bang Texas, Georgia, Califonia, Washington DC, Maryland, Virginia, New Jersey, v.v. đã bắt đầu chuẩn bị cho cuộc biểu tình phản đối sự hiện diện tại Hoa Kỳ của nhà lãnh đạo nhà nước cộng sản Việt Nam.

Cuộc biểu tình, tất nhiên là sinh hoạt dân chủ bình thường tại Hoa Kỳ, thế nhưng có lẽ chẳng có nguyên thủ quốc gia nào như của Việt Nam, thăm chính thức Hoa Kỳ, nhưng vào Nhà Trắng bằng… cổng sau. Truờng hợp của Trương Tấn Sang chắc khó tránh được số phận dành cho Thủ tướng Phan Văn Khải hay Chủ tịch Nguyễn Minh Triết.

Chủ tịch nước của CHXHCN Việt Nam về thực chất chỉ là một chức vị mang tính đạo đức nhiều hơn, ít có thực quyền. Trừ giai đoạn Lê Đức Anh, vì sau lưng có hậu thuẫn của tình báo quân đội, vai trò của Trần Đức Lương, Nguyễn Minh Triết trong cán cân quyền lực mờ nhạt. Trương Tấn Sang lên, muốn thay đổi nhưng lực bất tòng tâm. Thất bại thấy rõ trong cuộc xung đột, tranh giành ảnh hưởng với Nguyễn Tấn Dũng, tại Hội nghị 6 và Hội nghị 7 Trung ương Đảng, khiến Tư Sang chùng hẳn. Từ mối quan tâm đối nội, Tư Sang chuyển qua đối ngoại, là nơi còn khoảng trống chút ít cho vai trò của chủ tịch nước.

Tuy nhiên, việc Tư Sang qua thăm Trung Quốc vào tháng 6/2013, cũng chỉ để nhất quán hoá các thoả thuận với Bắc triều trước đó của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng hồi tháng 10/2011 và của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tháng 4/2010.

Thông báo chung, được nghi ngờ do Trung Quốc soạn thảo và đưa cho phía Việt Nam ký, một văn bản đầu hàng với 29 lần nhất trí, xác định chính sách thống nhất phò Tàu giữ đảng, bất chấp sự khiêu khích không ngừng về lãnh thổ của Trung Quốc, là tất cả những gì ông Tư Sang làm được trong chuyến đi này.

Ngay sau đó, trong tháng 7, Barack Obama chính thức mời Trương Tấn Sang qua Hoa Kỳ và phía Việt Nam nhận lời. Điều này có ý nghĩa gì?

Thông thường, một chuyến công du tới một quốc gia khác của nguyên thủ quốc gia được bàn bạc, sắp xếp qua con đường ngoại giao có khi cả năm hoặc vài năm. Chuyến đi có vẻ gấp gáp cho thấy Hoa Kỳ muốn sự có mặt của Trương Tấn Sang để chuyển giao thông điệp của mình, và qua Hoa Kỳ cũng là mong muốn của Việt Nam.

Thực ra, Tư Sang không có quyền hạn nào trong chính sách đối ngoại. Chính sách đối ngoại được chỉ đạo bởi Bộ Chính Trị, nơi mà Tư Sang không có đủ hậu thuẫn cần thiết. Tư Sang chỉ làm công việc giao liên. Cho nên Hoa Kỳ khó có thể hy vọng gì nhiều từ cá nhân Tư Sang.

Việt Nam đang rất cần Hoa Kỳ, đó là điều không thể chối cãi. Trước hết, Hoa Kỳ là một thị trường rất lớn, chỉ kém chút ít so với Liên minh Âu châu và Trung Quốc. Kể từ khi hai nước đã ký kết Hiệp định thương mại vào tháng 12/2001, giao thương buôn bán không ngừng tăng lên từ khoảng 1 tỷ USD tới 26 tỷ USD hiện nay, theo Văn phòng của Đại diện Thương mại Hoa Kỳ. Thặng dư thương mại của Việt Nam với Mỹ năm 2010 đạt trên 11 tỷ đôla, dự kiến sẽ đạt mức kỷ lục 12,5 tỉ USD trong năm 2013.

Trong khi đó, Trung Quốc trở thành thị trường Việt Nam nhập siêu lớn nhất, giai đoạn 2002 – 2010, nhập siêu Việt Nam từ Trung Quốc tăng khoảng tám lần và không có dấu hiện suy giảm, ở mức 14,5 tỷ USD năm 2011 và 16,7 tỷ USD năm 2012. Đáng lo ngại là Uỷ ban châu Âu đã cảnh báo có tới 58% sản phẩm đồ chơi, hàng tiêu dùng, hàng dệt may Trung Quốc là hàng nhái và nguy hiểm đến sức khoẻ.

Ông Nguyễn Tấn Dũng đang lãnh đạo một nền kinh tế suy giảm bởi các công ty thuộc sở hữu nhà nước thua lỗ, một hệ thống ngân hàng với núi nợ xấu, và nạn tham nhũng hoành hành, tăng truởng kinh tế thấp nhất kể từ năm 1988. Không thể thiếu một đối tác thương mại như Hoa Kỳ trong cuộc chơi kinh tế. Không chỉ là thị trường xuất khẩu, mà còn các khoản tín dụng quốc tế, trong đó tiếng nói của Hoa Kỳ rất quan trọng.

Từ tháng 10/2010 Việt Nam tham gia đàm phán Hiệp định đối tác kinh tế xuyên Thái Bình Dương (TPP). TPP là hiệp định đa phương giữa 12 nước gồm Úc, Brunei, Canada, Chile, Malaysia, Mexico, New Zealand, Peru, Singapore, Mỹ, Việt Nam và Nhật Bản. Khi TPP được ký kết, tổng thu nhập của Việt Nam sẽ tăng thêm khoảng 26,2 tỉ USD và sẽ tăng lên 37,5 tỉ USD nếu Nhật Bản tham gia TPP. Do đó, TTP là một ưu tiên của Việt Nam trong quan hệ kinh tế với Hoa Kỳ.

Mặc dù trong thế bức bách, cần “có được một người bạn xã hội chủ nghĩa rất lớn ở ngay bên cạnh ủng hộ và hợp tác” (lời của Nguyễn Chí Vịnh) để giữ độc quyền cai quản đất nước, nhưng trong tập đoàn lãnh đạo Đảng Cộng sản Việt Nam không ít người nhìn thấy ý đồ thâm hiểm và bản chất độc ác, lật lọng của Trung Cộng. Đi với Tàu, nhưng trong thâm tâm họ vẫn không muốn bị Tàu đè đầu, cưỡi cổ, nhất là trong bối cảnh lòng yêu nuớc, chống  xâm lược Tàu của dân chúng đã ngấm vào xương tuỷ. Một ngàn năm Bắc thuộc đã không thể đồng hoá được dân tộc Việt. Lịch sử đã sinh ra một Ngô Quyền, năm 938, ông là người lãnh đạo nhân dân đánh bại quân Nam Hán trong trận Bạch Đằng nổi tiếng, mở ra một thời kì độc lập lâu dài của Việt Nam.

Cho nên, ngoài  việc hợp tác với các nước trong khối Asean, Nhật Bản, Nga, Ấn Độ, sự hợp tác chặt chẽ với Hoa kỳ, một siêu cường về quân sự và kinh tế, mới có thể chống lại sự quyết đoán ngang ngược đang phát triển của Trung Quốc trong mộng bành trướng bá quyền trên Biển Đông. Chuyến đi của Tư Sang không thể nằm ngoài chủ đề quan trọng này. Nhưng đây là chủ đề khó khăn. Làm thế nào để hợp tác với Hoa Kỳ sâu rộng hơn mà không làm mất lòng Trung Cộng đã bị lệ thuộc? Một mình Tư Sang không thể làm nên điều gì. Hoặc là ông ta học thuộc lòng những nước cờ của Bộ Chính Trị, hoặc khả năng rút giấy ra đọc như Phan Văn Khải là hoàn toàn có thể xảy ra.

Quả đắng trong chuyến công du của Tư Sang là Tổng thống Obama “cũng mong muốn thảo luận về nhân quyền”.

Trong chiến lược di chuyển lợi ích về Châu Á-Thái Bình Dương, Việt Nam với thế địa chính trị là con bài không thể bỏ rơi của Hoa Kỳ trong chính sách kìm hãm Trung Quốc, mặc dù điều này rất khó trong mối tương quan hiện tại. Dù vậy, người Mỹ có tầm nhìn xa trông rộng, họ hiểu rất rõ cái thế phải đu giây của Việt Nam và dựa trên lòng yêu nước và chống Tàu truyền thống của dân tộc Việt.

Cho nên trong quan hệ song phương, nhân quyền là nhạy cảm và cần thiết, nhưng không phải là vấn đề trọng tâm. Các nhà lập pháp của quốc hội Hoa Kỳ nhắc nhở, đòi hỏi, buộc tổng thống Barack Obama không thể không đề cập.

Tình trạng nhân quyền của Việt Nam gần đây là thảm hoạ. Gần 40 bloggers bị bắt giữ, nhận các bản án tù giam nặng nề chỉ vì họ có các bài viết phê phán chính phủ, chống Trung Cộng xâm lược một cách ôn hoà. Rất nhiều bloggers khác bị sách nhiểu, trấn áp.  Bắt giam ba bloggers Trương Duy Nhất, Phạm Viết Đào, Đinh Nhật Uy và cáo buộc tội “trốn thuế” để xét xử nhà bất đồng chính kiến Lê Quốc Quân là những bước lùi nghiêm trọng.

Tuy nhiên, tôi không hy vọng gì một sự nhượng bộ của Tư Sang về nhân quyền. Nếu có chỉ có thể là hứa hẹn, hoặc chống chế “Việt Nam không có tù chính trị, chỉ có những người vi phạm pháp luật”. Thực chất, trong lĩnh vực này, quyền hạn của Tư Sang cũng chẳng có bao nhiêu.

Tóm lại trong cơ cấu quyền lực hiện hành, chuyến công du của Trương Tấn Sang sẽ chẳng mang lại điều gì đột phá. Ông ta chỉ là người mang đến và mang về thông điệp của đôi bên.

© 2013 Lê Diễn Đức – RFA Blog

244 Phản hồi cho “Trương Tấn Sang làm gì ở Mỹ?”

  1. Ba Tung says:

    Cảm ơn sự chia sẻ của bạn

  2. Võ Lê Nhật Minh says:

    “vn dài từ ải nam quan đến mũi cà mau, cộng sản bán nước, mất ải nam quan là nổi ô nhục” là câu lũ rận thường hay phán.
    Nhưng chúng ta ai chẳng biết rằng, nam quan cách tỉnh lị lạng sơn 17km. Tr0ng khi lãnh thổ ta dài tận lũng cú. Đứa c0n nít nhìn lên bản đồ còn biết. Mà rận k biết. Suy ra rận k có não là đúng.
    Sâu hơn, tr0ng hiệp ước pháp, thanh. Và các hiệp định pháp kí. Rõ là nam quan thuộc tq. Và 1 số đất tq thuộc vn. Vả lại ải nam quan nay là cửa khẩu hữu nghị. Ta và tq cùng khai thác. Ấy vậy mà lũ rận bảo ta bán đất. Suy ra rận dốt lịch sử, và k phân biệt dc pháp, và vn

    • Trần Trung Dung says:

      Chào bạn Võ Lê Nhật Minh

      Dùng những lời lẽ hạ cấp để phản biện như “vn dài từ ải nam quan đến mũi cà mau, cộng sản bán nước, mất ải nam quan là nổi ô nhục” là câu lũ rận thường hay phán. Nhưng chúng ta ai chẳng biết rằng, nam quan cách tỉnh lị lạng sơn 17km. Tr0ng khi lãnh thổ ta dài tận lũng cú. Đứa c0n nít nhìn lên bản đồ còn biết. Mà rận k biết. Suy ra rận k có não là đúng (hết trích) không chỉ là thiếu lịch sự mà còn là tự khinh miệt mình!

      Ải Nam Quan có bị mất (một phần) hay không thì chỉ có chính quyền VN và những nhà nghiên cứu mới hiểu tường tận, nếu bạn chỉ nhìn vào bản đồ hiện nay để khẳng định rằng “không mất” là không đúng, vì nhiều điểm đã bị nhà nước VC-TQ nhấn nhường cho nhau và vẽ lại.

      Sở dĩ tôi nói như trên vì đã có thời (mới đây) trên bản đồ VN không có hoàng Sa và Trường Sa, mà nó đã nằm trên bản đồ TQ (theo Google), báo chí lề trái đã phản đối dữ dội! Bạn hãy bình tĩnh nghe và đọc những bài viết dưới đây để có nhận định vững chắc hơn:

      Việt Nam có bị mất đất ở khu vực Ải Nam Quan cho Trung Quốc?

      Wikipedia: “Từ ngày 17 tháng 2 năm 1979, trong Chiến tranh biên giới Việt-Trung, 1979, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa tung trên 660.000 quân tấn công Việt Nam ở sáu tỉnh biên giới: Lai Châu, Lào Cai, Hà Giang, Cao Bằng, Lạng Sơn và Quảng Ninh, và đã chiếm được các thị xã Lào Cai, Cao Bằng, Lạng Sơn. Bộ binh Trung Hoa vào thị xã Lào Cai bằng thung lũng sông Hồng, vào thị xã Cao Bằng theo thung lũng sông Bằng (Bằng Giang), và vào thị xã Lạng Sơn theo thung lũng sông Kỳ Cùng, vào ải Nam Quan. Có một vài thông tin chưa được kiểm chứng cho rằng sau khi rút quân ngày 5 tháng 3 năm 1979, quân Trung Hoa vẫn chiếm giữ vùng đất phía nam ải Nam Quan, và trạm hải quan (quan thuế) của Việt Nam phải dời xuống phía nam ải nầy, sâu trong lãnh thổ Việt Nam. [cần dẫn nguồn]. Theo ông Trương Nhân Tuấn, cột mốc đã bị dời khoảng 300 đến 400 m về phía Nam [3]
      Năm 1999, ngày 30 tháng 12, tại Hà nội, hai ngoại trưởng Nguyễn Mạnh Cầm của Việt Nam và Đường Gia Triền của Trung quốc chính thức ký ‘Hiệp ước biên giới trên đất liền’, theo đó Ải Nam Quan thuộc về Trung quốc.[cần dẫn nguồn] Bản hiệp ước này được quốc hội Trung quốc thông qua ngày 29 tháng 4 năm 2000, và quốc hội Việt Nam thông qua ngày 9 tháng 6 cùng năm, và việc cắm mốc biên giới bắt đầu từ năm 2001 đến cuối năm 2008 là xong.
      ” ( Nam Quan )

      Như bạn thấy, mặc dầu ông Tuấn đã khẳng định như thách thức ở trên, nhưng cho đến nay nhà nước VC vẫn im hơi lặng tiếng, dấu nhẹm nội dung những HĐ về biên giới và Biển lại càng làm cho người ta nghi ngờ hơn!

      • Cu đen says:

        Nếu đây là Trần Trung Dung của thời VNCH thì thật rõ ràng Trần Trung Dung chỉ là con gà trong chuồng được nuôi nấng đến khi ra khỏi chuồng. Có tiếng mà không có miếng như Trần Trung Dung thì thật đừng trách tại sao VNCH sụp đổ.

    • Builan says:

      Trong caí trí tuệ vừa lùn vừa thấp ! Tôi hiểu như ri

      Bà già “mất gà” đang tức mình, tôc váy lên CHƯỈ ! Chưỉ cho thầu tiền hiền tổ phụ lu lai 12 nhánh họ.. bon bắt trôm gà cho đả tức !! Đáng kiếp ông cha nhà chùng (Chưỉ nưã đi bác, có tôi tiếp phụ) !

      Buồn cười thay “quân bắt trộm gà” biết xấu hổ không dám lộ tôn tích – ngậm miệng mà ăn (phaỉ noí là khôn) Trong khi nấy tên chầu rià bung xung hạ bô … chỉ gặm chút xương, mút mấy cái lông- húp chut nước làm lông- hoặc chút cặn làm ruôt, rưã ruốt ,bát điã … thì lại thấy NHỘT !! nông nổi, nhaỷ đựng- lên tiếng CC(chống chế) trơ trẽn vụng về !!! VÔ DUYÊN ! Tưởng là khôn nhưng dồn cả dại – Tôi goị là LỘ HÀNG !
      Có đúng không thưa bác Võ Lê Nhật Minh ????

  3. sức trẻ việt nam says:

    Cononglienminh đã nói
    19/07/2013 lúc 9:41 sáng
    Chúng tôi hiểu và chia sẻ với các bác rằng các bác đang đứng ngồi không yên, lo xốn vó lên trước chuyến đi Mỹ của Chủ Tịch NƯỚC CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM. Bởi một lẽ khi người lớn đang nói chuyện thì trẻ con không được chầu rìa. Đứa nào hóng chuyện, nói leo thì sẻ bị chủ nhà đánh đòn
    Trả lời
    CẢM ƠN CÁC BÁC CÔNG NÔNG LIÊN MINH. NHỜ CÁC BÁC CHÚNG CHÁU HIỂU ĐƯỢC THẾ NÀO LÀ
    TRÍ TUỆ VÀ SỨC MẠNH CỦA CÔNG NÔNG LIÊN MINH. CHÚNG CHÁU ĐÃ ĐANG VÀ SẼ NGẨNG CAO ĐẦU CẤT CAO LỜI CA RẰNG:
    1.Vững bước đi lên quê hương đang vẫy gọi
    Xứng đáng thanh niên thế hệ Hồ Chí Minh.
    Dù ngàn gian khó thề nguyện hy sinh
    Chiến đấu suốt đời dưới cờ Đảng quang vinh.
    Đi lên thanh niên lời Bác dạy ta như khắc ghi sâu để Đoàn ta luôn tiên phong.
    Vinh quang thanh niên lời Bác chăm lo như rừng hoa tươi lớn lên dưới cờ Cách Mạng.
    Đi ta đi lên tổ quốc chờ ta đem sức thanh xuân xây dựng quê hương thân yêu
    Trong muôn gian lao truyền thống vinh quang nhắc nhở Đoàn ta sao xứng danh cháu Bác Hồ Chí Minh.

    2. Bao lớp thanh niên đã nêu gương sáng ngời
    Anh Trỗi, anh Xuân quên mình vì nước non
    Đời đời tiếp bước cùng Đoàn ta đi
    Có những Kim Đồng hướng về Đãng quang vinh.
    Đi lên thanh niên lời Bác dạy ta như khắc ghi sâu để Đoàn ta luôn tiên phong.
    Vinh quang thanh niên lời Bác chăm lo như rừng hoa tươi lớn lên dưới cờ Cách Mạng.
    Đi ta đi lên tổ quốc chờ ta đem sức thanh xuân xây dựng quê hương thân yêu t
    Trong muôn gian lao truyền thống vinh quang nhắc nhở Đoàn ta sao xứng danh cháu Bác Hồ Chí Minh.

    3.Vững bước đi lên quê hương đang vẫy gọi
    Như cánh chim bay bay tỏa về khắp nơi
    Từ miền rừng núi về miền khơi xa đất nước đang chờ đón bàn tay chúng ta.
    Đi lên thanh niên lời Bác dạy ta như khắc ghi sâu để Đoàn ta luôn tiên phong.
    Vinh quang thanh niên lời Bác chăm lo như rừng hoa tươi lớn lên dưới cờ Cách Mạng.
    Đi ta đi lên tổ quốc chờ ta đem sức thanh xuân xây dựng quê hương thân yêu
    Trong muôn gian lao truyền thống vinh quang nhắc nhở Đoàn ta sao xứng danh cháu Bác Hồ Chí Minh.

    • Tien Ngu says:

      Trẽ VN mà ai cũng…ngu như anh cò mồi này, hành nghề…vẹt, chuyên chổng khu bơm láo, thì…hỡi ơi, VN bao giờ mới khá?

      Sang biết khôn,
      Nhân cái dịp…đi Tây

      Hãy xin lỗi đồng bào,
      Bỏ đi…tật láo

      38 năm dài…áo não
      Dù tự bơm, tự sướng, liên tu
      Vẫn…sình lên, xụp xuống, rối mù
      Chơi…quỵt nợ, nhưng nàm sao trốn được?

      Thế…triệt buộc…

      Có đội Tàu, ôm Mỹ cũng….thua thêm

      Bỏ Cộng láo, mới hòng gom…nội lực…

  4. NgườiViệtYêuNước says:

    Muốn đạt kết quả thì phải đấu tranh quyết liệt!

    Thân nhân blogger Điếu Cày trở lại Nghệ An chờ gặp

    • sức trẻ việt nam says:

      Cononglienminh đã nói
      19/07/2013 lúc 9:41 sáng
      Chúng tôi hiểu và chia sẻ với các bác rằng các bác đang đứng ngồi không yên, lo xốn vó lên trước chuyến đi Mỹ của Chủ Tịch NƯỚC CỘNG HÒA XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM. Bởi một lẽ khi người lớn đang nói chuyện thì trẻ con không được chầu rìa. Đứa nào hóng chuyện, nói leo thì sẻ bị chủ nhà đánh đòn
      Trả lời
      CẢM ƠN CÁC BÁC CÔNG NÔNG LIÊN MINH. NHỜ CÁC BÁC CHÚNG CHÁU HIỂU ĐƯỢC THẾ NÀO LÀ
      TRÍ TUỆ VÀ SỨC MẠNH CỦA CÔNG NÔNG LIÊN MINH. CHÚNG CHÁU ĐÃ ĐANG VÀ SẼ NGẨNG CAO ĐẦU CẤT CAO LỜI CA RẰNG:
      1.Vững bước đi lên quê hương đang vẫy gọi
      Xứng đáng thanh niên thế hệ Hồ Chí Minh.
      Dù ngàn gian khó thề nguyện hy sinh
      Chiến đấu suốt đời dưới cờ Đảng quang vinh.
      Đi lên thanh niên lời Bác dạy ta như khắc ghi sâu để Đoàn ta luôn tiên phong.
      Vinh quang thanh niên lời Bác chăm lo như rừng hoa tươi lớn lên dưới cờ Cách Mạng.
      Đi ta đi lên tổ quốc chờ ta đem sức thanh xuân xây dựng quê hương thân yêu
      Trong muôn gian lao truyền thống vinh quang nhắc nhở Đoàn ta sao xứng danh cháu Bác Hồ Chí Minh.

      2. Bao lớp thanh niên đã nêu gương sáng ngời
      Anh Trỗi, anh Xuân quên mình vì nước non
      Đời đời tiếp bước cùng Đoàn ta đi
      Có những Kim Đồng hướng về Đãng quang vinh.
      Đi lên thanh niên lời Bác dạy ta như khắc ghi sâu để Đoàn ta luôn tiên phong.
      Vinh quang thanh niên lời Bác chăm lo như rừng hoa tươi lớn lên dưới cờ Cách Mạng.
      Đi ta đi lên tổ quốc chờ ta đem sức thanh xuân xây dựng quê hương thân yêu t
      Trong muôn gian lao truyền thống vinh quang nhắc nhở Đoàn ta sao xứng danh cháu Bác Hồ Chí Minh.

      3.Vững bước đi lên quê hương đang vẫy gọi
      Như cánh chim bay bay tỏa về khắp nơi
      Từ miền rừng núi về miền khơi xa đất nước đang chờ đón bàn tay chúng ta.
      Đi lên thanh niên lời Bác dạy ta như khắc ghi sâu để Đoàn ta luôn tiên phong.
      Vinh quang thanh niên lời Bác chăm lo như rừng hoa tươi lớn lên dưới cờ Cách Mạng.
      Đi ta đi lên tổ quốc chờ ta đem sức thanh xuân xây dựng quê hương thân yêu
      Trong muôn gian lao truyền thống vinh quang nhắc nhở Đoàn ta sao xứng danh cháu Bác Hồ Chí Minh.

  5. Mai Dao says:

    Ông chủ tịch Trương Tấn Sang qua Mỹ hội đàm cùng tổng thống Obama,
    Cuối năm ông Obama đi theo chiều ngược lại mang theo gói quà là đồng ý để VN tham gia hiệp định Đối tác Kinh tế Chiến lược xuyên Thái Bình Dương (TTP),cùng quyết định bán vũ khí mà VN đang cần (máy bay tuần tra hải quân và chống ngầm P-3C Orion …)-
    Qúi vị CCCĐ cũng đã quen theo kiểu “Cầu không được ,ước không thấy” nên chắc cũng không đột ngột đâu nhỉ.

    • Nguyễn Trọng Dân says:

      Phải vậy hông?

      Hay là Đảng ta làm đủ mọi thứ , trồng cây rào dậu cho đã… rồi ” DỌN CỔ CHO BỌN CCCD TRẺ NÓ XƠI ” …

      Dân bây giờ đang có câu :

      ” Tưởng đâu Đảng sẽ thắng Bờm
      Ai dè Đảng bị thằng Bờm đá văng
      Bờm ta thích ngọn cờ Vàng ,
      Thích internet , thích “nàng TỰ DO ” “

      • Cu đen says:

        Cả một cuộc đời đấu tranh chống cộng của Nguyễn Trọng Dân là ảo tưởng, chưa thấy một điểm gì sẽ là sự thật. Chống cộng kiểu này thì bao giờ thành hiện thực. Chỉ trông chờ vào ước mơ, hy vọng, ảo tưởng, trên thực tế không hề có một kế sách nào có thể đem lại thành công. Cả đám cứ chờ một đấng quyền năng nào đó giúp sức, chờ đợi một ông, bà, cha, mẹ nào đó giúp cho thành công, không nghĩ ra được đường lối nào có thể chiến thắng cs, suốt ngày chỉ có chửi, chụp mũ, ảo tưởng, xuyên tạc, móc nối một, hai ba người trong nước v.v… tất cả kiểu này không đủ gãi ngứa cs huống gì đánh đổ cs. Nói nhiều quá nhưng cho đến giờ vẫn chưa thay đổi được phương pháp chống cộng cho thành công. Có lẽ họ cho rằng chửi, xuyên tạc là phương sách tối ưu, cs sợ quốc tế, cs sợ Mỹ không giúp cái này, không cho cái kia. Suy nghĩ vẫn còn kiểu chống cộng từ thời VNCH, đã đi đến thất bại rồi. Bây giờ phải đổi cách chứ. Đánh về nhân quyền, điều này có lợi cho Mỹ làm gì có lợi cho CCCD, sử dụng vài người chống đối hy vọng quốc tế hoặc Mỹ sẽ có thái độ với csvn. Vô ích, chẳng làm gì được, cái được cũng có, người dân bị ảnh hường. Họ cho rằng người dân bị ảnh hưởng sẽ đứng lên lật đổ cs, đúng là ảo tưởng. Điều này chỉ đúng với đất nước dân chủ hạng bét thôi. Dân chủ hạng cao cấp như một số nước Bắc Âu, Châu Ậu, Mỹ, Nhật bản và các nước đã phát triển thì đố mà sử dụng biện pháp dân chủ lật đổ chính quyền. Tai sao? Các nước đó người ta có tư tưởng dân chủ ăn sâu vào xương máu, sinh ra đời là biết dân chủ, họ hiểu, áp dụng dân chủ rất chính xác. Đối với các nước hạng bét, dân chủ là lá bài Mỹ dùng để điều khiển chính quyền, nói không nghe sẽ dùng biểu tình lật đổ, Mỹ đứng sau lưng. Nói ít hiểu nhiều. Chiêu bài này Mỹ áp dụng lập đi lập lại cho nhiều nước trên thế giơi rồi, trong đó có VNCH thời ông Diệm, ông Thiệu.

      • Nguyễn Trọng Dân says:

        Phải đấu tranh cho nhân quYền Vì đó là công đạo , là LÝ Tưởng chân chính cho tương lai của người dân .

        Cộng Sản thì phải lật vì nó là thảm họa Lê Chiêu Thống thời đại

        Còn quá nhiều thằng vừa ngu vừa dốt giống như danh tánh bẩn thỉu đen Cu Đen , Lưu Manh Lưu tiến Lể , Vk , 2 triêu thằng công an , Vì cơm áo nhỏ nhoi mà quên đi cái mạng mình , CHẾT ĐẾN NƠI MÀ KHÔNG BIẾT !

        BỞI VẬY MỚI RÁNG NHẮC KHÉO , CHỌC GHẸO , THẰNG NÀO HIỂU RA TỈNH RA MÀ BỎ ĐẢNG , THÌ ĐỞ CHẾT THẰNG ĐÓ

        “BỎ ĐẢNG THÌ SỐNG ” LÀ VẬY !

        KẾ SÁCH ĐÁNH CỘNG SẢN , LÀM SAO BIẾT KHÔNG CÓ !

        ĐẢNG cũng biết vậy nên cũng đang chuẩn bị trận đấu cuối cho chu đáo…

        Tổng số lượng tướng tá Công An tăng gan gấp ba so với 1982

        Tổng số lượng công an tăng 1.5 so với 1982

        Các Trung Đoàn cảnh sát cơ động tăng quân số lên gấp hai

        Các quân đoàn thiết giáp mà các sĩ quan được đào trực tiếp để trung thành với đường lối của Trung nam Hải , tăng lên gấp rưỡi tại thủ đô Hà Nội

        Đảng chuẩn bị chu đáo lắm…. còn nữa còn nữa …

        CHUẪN BỊ CHO LẮM VÀO CŨNG CHẾT À !

  6. Lê Tuấn Quốc says:

    Một cái nhìn thấu đáo?

    VIỆT NAM KHÔNG CÓ LÃNH ĐẠO!!!
    Nguyễn Quang Duy

    Ở Việt Nam, “Đảng lãnh đạo, nhà nước quản lý, nhân dân làm chủ” là khẩu hiệu thường gặp nhất, rồi Trương Tấn Sang hết sang Tàu lại đi Mỹ, thế thì tại sao tôi dám kết luận Việt Nam không có lãnh đạo!!!

    Lãnh đạo và quản lý:

    Chúng ta thường lầm lẫn giữa người lãnh đạo và người quản lý hay người thừa hành.
    Người lãnh đạo là người vạch ra con đường và hướng dẫn quốc gia ấy theo con đường đã được vạch ra.

    Người lãnh đạo cần có tư tưởng, có tầm nhìn xa (viễn kiến), có khả năng sáng tạo, khả năng truyền đạt tư tưởng của họ đến với những người chung quanh để chuyển biến viễn kiến của họ thành một tầm nhìn chung cho tòan dân tộc.

    Người lãnh đạo biết phương cách, biết làm thế nào để thực hiện được ý tưởng của mình. Họ biết ai là người để giao phó trách nhiệm thực hiện. Họ có khả năng phân tích và nhận ra mọi rủi ro, vượt qua mọi thách thức, tạo ra những chuyển biến tích cực để thúc đẩy một quốc gia phát triển.

    Trong khi ấy các nhà quản lý hay người thừa hành chủ yếu lo việc tổ chức hệ thống được ổn định, lên kế họach, đề ra công tác, thu xếp nhân sự nhằm thực hiện một cách tốt nhất con đường đã được người lãnh đạo vạch ra.

    Trong các họat động ở tầm mức nhỏ như một nhóm, một hãng xưởng, một hội đòan, một tổ chức người lãnh đạo cũng có thể là người quản lý hay điều hành. Người lãnh đạo như thế giữ cả hai vai trò. Chính vì thế chúng ta thừơng lầm lẫn giữa hai vai trò rất khác biệt.

    Nhưng ở tầm mức lớn hơn một đại công ty, một quốc gia, muốn phát triển vai trò lãnh đạo và vai trò quản lý hay điều hành cần phải độc lập.

    Vai trò Hồ Chí Minh:

    Hồ Chí Minh là nhân vật lịch sử, vẫn luôn được đảng Cộng sản tuyên truyền đánh bóng là một nhà lãnh đạo tài ba. Đảng Cộng sản cố chứng minh ông là một nhân vật có tư tưởng, có viễn kiến, có tầm nhìn chiến lược nhưng lại không tìm ra chứng cớ. Càng tuyên truyền càng đánh bóng thì sự thực về Hồ Chí Minh càng được phơi bày.

    Hồ chí Minh được đào tạo, huấn luyện và tài trợ để đưa tư tưởng cộng sản về Đông Dương nhằm thực hiện các “viễn kiến” của Lênin, Stalin, Mao Trạch Đông, các sách lược do Quốc Tế Cộng Sản đề ra. Ông Hồ là một người thừa hành xuất sắc, ông có một đức tin mãnh liệt vào chủ nghĩa cộng sản nhờ đó đã nắm được quyền và đã xây dựng được một guồng máy cầm quyền tồn tại đến ngày nay.

    Kế thừa Hồ Chí Minh:

    Tư tưởng đã không có, con đường lại do Quốc Tế Cộng Sản vạch ra những người cầm quyền sau nay chỉ giữ vai trò cai trị. Như Hồ chí Minh, họ đã mất đi khả năng độc lập trong tư tưởng. Họ chỉ giỏi hô hào các khẩu hiệu hay tuyên truyền đánh bóng chế độ. Họ quản lý đất nước theo kiểu của Nga, của Tàu, theo phương cách làm, sai, sửa và sử dụng bạo lực để cầm quyền.

    Không có người lãnh đạo khác gì một người không có cái đầu. Bởi thế chế độ cộng sản phạm sai lầm này sang sai lầm khác. Người cầm quyền gây biết bao tội ác, họ tiêu diệt mọi tiềm năng đối lập về chính trị, kinh tế và xã hội. Tội ác lớn nhất là đưa đất nước vào các cuộc chiến tranh tiêu diệt mọi tiềm năng còn sót lại và gây phân hóa nội lực quốc gia.

    Trong chiến tranh đảng Cộng sản đã chiến thắng. Xét cho cùng họ chiếm được miền Nam là nhờ quân viện của Khối Cộng sản và nhờ đường lối tập trung tất cả nhân lực, tài lực, tài nguyên đất nước vào một mục tiêu duy nhất là chiếm được chính quyền. Hồ chí Minh từng tuyên bố “dù có hy sinh đến đâu, dù có phải đốt cháy cả dãy Trường Sơn, cũng quyết tâm giành cho được chính quyền trong toàn quốc”.

    Trong khi ấy miền Nam vừa phải chống đỡ, vừa phải xây dựng và vừa phải phát triển quốc gia. Mọi yếu tố quyết định chiến tranh lại đều dựa trên chiến lược chiến thuật của người Mỹ.

    Vừa sao chép thể chế tòan trị Nga Tàu, vừa xuất thân từ một tầng lớp chỉ biết dùng bạo lực để chiến thắng, người cộng sản tiếp tục sử dụng bạo lực để nắm độc quyền. Họ cai trị đất nước trên đầu súng và dựa trên tư tưởng và sự trợ giúp của ngọai nhân.

    Khi guồng máy cộng sản Đông Âu và Nga Sô sụp đổ, đảng Cộng sản không còn con đường nào khác phải nới lỏng, phải mở trói cho nền kinh tế tư nhân. Nhờ nguồn nhân lực chưa được tận dụng, nguồn tài nguyên còn dồi dào, thế giới còn sẵn sàng cho vay mượn và đầu tư, và nhất là nguồn ngọai tệ từ người Việt hải ngọai gởi về, sự “đổi mới” lần ấy đã giúp đảng Cộng sản thóat “chết” (“đổi mới hay là chết”).

    Nhưng thay vì lắng nghe một số đảng viên cấp tiến như ông Trần xuân Bách, lắng nghe nguyện vọng của người dân, chấp nhận thay đổi cả kinh tế lẫn chính trị, đảng Cộng sản lại theo Tàu: cởi trói kinh tế nhưng tiếp tục đàn áp đòi hỏi dân chủ hóa Việt Nam. Từ đó nẩy nở một tầng lớp tư bản đỏ nắm giữ mọi đặc quyền đặc lợi quốc gia.

    Để tiếp tục cầm quyền các phe nhóm tư bản đỏ tìm mọi cách tiêu diệt những nhân tài có tiềm năng lãnh đạo đất nước. Ông bà ta có dạy “thà làm tớ kẻ khôn, hơn làm thầy người dại”, đằng này nhân tài Việt Nam phải “làm tớ một bè lũ vừa điên vừa dại”. Và cứ như thế không ai còn cơ hội để thăng tiến hay có điều kiện tạo ra những thay đổi tích cực nhằm thúc đẩy đất nước tiến lên.

    Hiện Trạng Xã Hội:

    Các sai lầm trong quản lý đã đưa đất nước đến tình trạng cạn kiệt tài nguyên, đất đai và môi trường bị hủy họai, nông nghiệp và kỹ nghệ yếu kém, nợ nần chồng chất, lạm phát gia tăng. Nợ và nợ xấu trong các ngân hàng bế đọng, thị trường bất động sản đóng băng, hàng trăm ngàn doanh nghiệp phải giải thể và phá sản, mọi khu vực kinh tế hầu như đình trệ. Tình trạng thất nghiệp đang gia tăng trầm trọng nhưng lại thiếu nhân tài có khả năng cạnh tranh với các quốc gia trong vùng.

    Các mặt quân sự, giáo dục, văn hóa, y tế cũng càng ngày càng suy thóai. Nhìn chung Việt Nam thua xa các quốc gia trong vùng.

    Kinh tế do nhà nước quản lý đang đi vào vòng bế tắc. Tiền thuế không thu được, tài nguyên kiệt quệ, dầu thô thì bị Tàu cộng cô lập, đầu tư ngọai quốc thì không có, vay nợ ngọai quốc thì không được, ngọai tệ hải ngọai gởi về giảm dần, nhưng ngọai tệ chuyển ra ngọai quốc thì gia tăng, in tiền thì đồng tiền mất giá kéo theo lạm phát… Không tiền thì lấy đâu để nhà nước chi trả cho guồng máy “Đảng” và guồng máy “Nhà Nước” khổng lồ.

    Vài năm trước các quốc gia Tây Phương còn tin rằng nhà cầm quyền cộng sản Hà Nội sẽ biết tôn trọng nhân quyền. Vì đây là một yếu tố cần và đủ để Việt Nam được chấp thuận tham gia Khối Đối tác Kinh tế xuyên Thái Bình Dương (TPP) để chia sẻ quyền lợi về kinh tế và chính trị với các quốc gia trong vùng. Nhưng niềm tin của thế giới, nay đã thành tuyệt vọng. Đảng Cộng sản càng ngày càng lộ rõ bộ mặt thật, nhân quyền càng ngày càng trở nên tồi bại.

    Khi những người cầm quyền không tôn trọng nhân quyền cho dân họ, thì họ không còn đáng để các nhà lãnh đạo thế giới tôn trọng, mọi nỗ lực bang giao quốc tế từ đó xuống cấp.

    Để được tiếp tục cầm quyền đảng Cộng sản đã chọn con đường ký kết các Hiệp Ước và Văn kiện bán dần đất nước cho ngọai bang. Tuyên Bố Chung 2013 giữa hai đảng Cộng sản Việt Hoa, vừa được Trương Tấn Sang ký kết không khác gì văn bản chính thức xáp nhập Việt Nam vào lãnh thổ Trung cộng.

    Các phe nhóm trong đảng Cộng sản thì càng ngày càng công khai làm giàu đục khóet quốc gia. Sự cách biệt giữa tầng lớp nghèo bị trị và tầng lớp tư bản đỏ cai trị càng ngày càng đào sâu. Các thất bại kinh tế và xã hội càng ngày càng lộ rõ. Việc bán nước càng ngày càng công khai.

    Khẩu hiệu “Đảng lãnh đạo, nhà nước quản lý” vẫn tiếp tục được hô hào nhưng thực tế thì khác xa. Đảng và nhà nước đang đùn đẩy trách nhiệm cho nhau. Tình trạng của đảng Cộng sản như “rắn mất đầu” đang giẫy dụa, máu me vung vãi khắp nơi trước khi được thảy ra bãi rác.

    Ngược lại các phong trào yêu nước chống ngọai xâm, phong trào đòi tự do dân chủ, phong trào đòi công bình bác ái, mỗi ngày một phát triển, tất cả đang dẫn đến một cuộc cách mạng xã hội tòan diện.

    Lãnh Đạo Phải Xuất Phát Từ Dân:

    Khi người dân đã thực sự làm chủ đất nước của mình. Khi Việt Nam đã có một nền dân chủ lành mạnh. Khi ấy các đảng chính trị sẽ chọn những người lãnh đạo xuất sắc nhất trong đảng mình đưa ra tranh cử.

    Những người lãnh đạo các chính đảng sẽ cạnh tranh nhau đưa ra các viễn kiến, các chiến lược, các chính sách để được dân chúng chọn lựa một người lãnh đạo quốc gia vừa có tài, vừa có đức.
    Một cách chính danh và được sự ủy quyền của người dân, người lãnh đạo quốc gia sẽ đề ra những chiến lược, những chính sách, để guồng máy hành chánh độc lập thi hành các chính sách đưa đất nước đi lên và tạo ra công bằng xã hội.

    Như các quốc gia tân tiến khác, tự do chính trị là điều kiện cần và đủ để Việt Nam có người lãnh đạo quốc gia. Nói một cách khác người lãnh đạo sẽ xuất phát từ dân.

    Nguyễn Quang Duy
    Melbourne, Úc Đại Lợi
    18/7/2013

  7. NGƯỜI NGHE TIN ĐỒN says:

    Sau hội nghị trung ương 6, ông Trương Tấn Sang mạnh dạn nói thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng là đồng chí X, sâu tham nhũng… Sau hội nghị trung ương 7, ông Trương Tấn Sang thấy phe tham nhũng Nguyễn Tấn Dũng có thế lực mạnh quá, và nghe nói ông Dũng hãm hại cựu thủ tướng Võ Văn Kiệt, nên ông Sang im rơ vì e sợ ông Dũng sẽ hạ…

    • DâM TiêN says:

      Dâm Tiên đặc công Thành cục lục cải chánh :
      Này ơi, ám hại ngài Võ Văn Kiệt và ngài Phạm Hùng, thì
      đích thị là phe hủ lậu Bắc Kỳ rau muống, chứ sao lại
      đổ vạ cho anh hùng Miền Nam Tấn DŨNG, em ông Kiệt?
      Có ai chơi trò phản phé đấy hả?
      Này ơi, Sang và Dũng…dân Nam Kỳ Gia long, đóng kịch
      lịch sữ tài tình ghê.

  8. I love Vn says:

    Trong chiến lược trở lại Đông nam á. Đối với VN, Hoa Kỳ chỉ có 2 lựa chọn:
    1. Tiếp tục hà hơi tiếp sức cho đám tan dư cờ vàng, đại đa số đang tới tuổi “mầm non nghĩa địa”
    2. Nâng cấp quan hệ Mĩ-Việt nên tầm cao mới, gạt bỏ những khác biệt về khái niệm nhân quyền. tập chung vào lãnh vực kinh tế.

    Và Vn cũng kg có nhìu lựa chọn bởi vì:

    Níu xuống nước với quan điểm ủng hộ “cờ vàng ” của Mẽo, thả một số kẻ cổ xúy cho cờ vàng tại quốc nội thì coi như đã xúc phạm đến sự hy sinh của hàng ngàn chiến binh, trong chiến cuộc 20 năm thống nhứt giang san, hay đồng nghĩa với việc “đồng tình” với việc hàng triệu lít chất độc dọng xuống đầu dân Việt.

    • NgườiViệtYêuNước says:

      Trong chiến lược trở lại Đông Nam Á, Hoa Kỳ cần có những lựa chọn chỉnh chu, chín chắn, sao cho có lợi cho cả hai dân tộc Mỹ-Việt!

      Ủng hộ chế độ CSVN độc tài là Mỹ đã phản bội lại lý tưởng dân chủ của minh. Vì thế Mỹ cần phải khuyến khích nhà nước CSVN tôn trọng nhân quyền và cải thiện chính trị! Mặt khác, Mỹ không thể làm ngơ trước những ước vọng dân chủ của người Việt trong nước cũng như ở hải ngoại. Chấp nhận Cờ Vàng là một thành phần của dân tộc!

      Vì chỉ như thế thì VN mới có sức mạnh đoàn kết thật sự, mới có tiềm năng và sức mạnh để đứng vững trên đôi chân của mình.

      Cũng cần phải hiểu rằng, Mỹ chỉ là đồng minh trong giai đoạn, mà kẻ thù khổng lồ (TQ) ngay bên cạnh lúc nào cũng luôn luôn rình ngó VN.

      Ở một giai đoạn nào đó, nếu Mỹ thay đổi chiến lược, khi đó, nếu VN vẫn còn chưa mạnh, chưa đoàn kết “Quốc Nội – Hải ngoại” đề huề (đoàn kết cùng nhau) , thì VN sẽ lại rơi vào tình cảnh như hiện nay!

      Do vậy, những người lãnh đạo VN cần phải suy nghĩ cho kỹ, để có thể nâng cao ý nghĩa “thống nhất giang san” và kết hợp lòng người, không phải dưới sự lãnh đạo của đảng CSVN nữa, mà là một Việt Nam: Độc lập – Thống nhất – và Dân chủ!

    • noileo says:

      I love Vn says: 18/07/2013 at 20:06 Trong chiến lược trở lại Đông nam á. Đối với VN, Hoa Kỳ chỉ có 2 lựa chọn…

      Trong chiến lược trở lại Đông nam á. Đối với VN, Hoa Kỳ chỉ có 2 lựa chọn [để loại bỏ bọn cộng sản VN, bọn nô lệ Tàu cộng ở VN, bọn có hại cho quyền lợi của Mỹ]:

      1. Hoặc tiếp tục hà hơi tiếp sức cho đám tan dư cờ vàng, đại đa số đang tới tuổi “mầm non nghĩa địa”

      2. Hoặc xử dụng ngay bọn cờ đỏ ở VN làm công cụ giúp người miền nam & người Việt nam 2 miền nam bắc, yêu dân chủ tự do, tái lập VNCH & cờ vàng, bước đầu cố gắng tiến lên dân chủ tự do như VNCH trước kia, tái lập bản HP VNCH 1967, thực thi đường lối chính sách dân chủ tự do của VNCH & cờ vàng:

      tôn trọng quyền tư hữu, [chính quyền VNCH muốn xử dụng đất của tư nhân & công dân, phải mua lại & bồi thường bàng giá thị trường, không như bọn cộng sản hiện nay ăn tiền đút lót, cho công an & quân đội hùa theo bọn "chủ đầu tư" đàn áp cướp đoạt "cưỡng chế " đất của công dân],
      tôn trọng quyền ra báo tư nhân, quyền tự trị đại học, quyền lập hội, quyền lập đảng chính trị, tôn trọng đa nguyên đa đa đảng, tư pháp độc lập…
      dần dần VN sẽ tự tiến lên ngang bằng với các quốc gia dân chủ tự do trên thế giới…

      đó là cách mà bọn xâm luọc Mỹ đang tiến hành để loại bỏ bọn cộng sản VN, bọn nô lệ Tàu cộng ở VN, có hại cho quyền lợi của Mỹ

      • bùi lễ says:

        “… I love Vn says:
        18/07/2013 at 20:06 Trong chiến lược trở lại Đông nam á. Đối với VN, Hoa Kỳ chỉ có 2 lựa chọn:
        1. Tiếp tục hà hơi tiếp sức cho đám tan dư cờ vàng, đại đa số đang tới tuổi “mầm non nghĩa địa” …”

        O^ng I love Vn says na`y,
        1- là dân ăn we~o
        2- là dân làm thợ dũa
        3- ở trong rừng ra :-)))

        Nên mới nghĩ Mỹ Tiếp tục hà hơi tiếp sức cho đám tan dư cờ vàng, đại đa số đang tới tuổi “mầm non nghĩa địa” …” Cái suy nghĩ này going như đám trung lập/
        đám that sũng/đám nằm vùng cho việt cộng (chỉ so sánh không chụp mũ) đã sống thời “mỹ ngụy”! Man! đã song ở ngoài lâu (?) mà cái suy nghĩ giống như
        thời mã tấu răng đen! !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

  9. DâM TiêN says:

    Có các bạn ra sức mình đi bênh Bắc Kỳ ù lì lả ” tốt’ hơn Nam Kỳ.

    Vậy hỡi ui, Nam Kỳ có ra uýnh chiếm Bắc Kỳ không nào? Nào ?

    Mà Bắc Kỳ là bọn thảo khấu vô cướp sạch sành sanh, tan tác nhà
    Vương Viên Ngoại Miền Nam ta?

    Đi với K ụ ( Gồ) thì ăn khoai mì,
    Đi với Thiệu Kỳ ( Nam) thì cái gì cũng có…

    ( Mi giầu có hả? ông vàààoào cướp phá tan tành cho bõ ghen ghét)
    Bà nó, chính bởi đám Bắc Kỳ, mà Hà Lội nay nói toàn going Nghệ An,

    Bà nó, chính vì đám Bắc Kỳ mà Saigon nay pha tiêng Hà LỘI ngọng…

    • Đời Hữu Lý says:

      Việt cộng rất lo ngại nếu những người phản tỉnh, tất cả các lực lượng đấu tranh và những người chống cộng kết hợp lại, bảo vệ nhau và vùng lên đòi tự do dân chủ.
      Vì vậy Việt cộng khai thác đủ mọi khía cạnh đặng tạo sự phân hóa, thành kiến giữa những tổ chức, hội đoàn, đoàn thể, tôn giáo, giọng nói tiếng cười….
      Chỉ cần một dư luận viên đưa ra thành kiến về vùng miền…. hay tôn giáo thôi, nếu chúng ta không đề cao cảnh giác chúng ta sẽ châm chọc nhau tới bến.
      Khi chúng ta xiên xỏ nhau, Việt cộng cười và nói đại khái như, “Chúng bay cứ xiên xỏ, kích bác nhau đi đặng chúng tao an tâm, dễ đè đầu cỡi cổ nhân dân, có tiền xài như nước, sống cuộc đời đế vương….”
      Tôi là người nam nhưng tôi phải thành thật nói, người bắc đấu tranh can đảm hơn người nam. Nếu có cuộc biểu tình rầm rộ, rộng rãi từ nam ra bắc thì chắc chắn người bắc sẽ là người chủ động và dẫn đầu.
      Một lời cuối, Việt cộng nữ hay nam, nói giọng gì chúng ta cũng chống và biểu tình đặng bày tỏ tâm tư nguyện vọng của chúng ta và người dân trong nước.

      • Thanh Sơn says:

        Bạn nói rất chí lý, ý kiến trên đây thật đúng với cái nick “Đời Hữu Lý”!

        Đã là VC thì VC-Bắc cũng giống như VC-Nam, họ không còn cá tánh riêng biệt, mà tất cả phải theo chỉ thị của đảng, phải ăn gian nói dối và độc ác như đảng đã nhồi sọ!

        Những ai còn nghĩ rằng đem chuyện CS-Bắc-Nam để kỳ thị, phân hoá họ là thiếu khôn ngoan, có thể đấy cũng chỉ là trò cò mồi của VC, cố tình nêu ra để đánh lạc hướng và lèo lái dư luận?

    • tonydo says:

      Không ngờ chiến hữu Dâm Tiên lại thù Bắc Kỳ dai như vậy! Tiên trách kỷ, hậu trách nhân, hồi làm quan lớn chiến hữu lái xe Jeep đi nhông nhông trên đường phố SG đô hội cua mấy em ca sỹ gốc Bắc Kỳ di cư 54. Còn nhớ không những trận choảng nhau với Trâu Điên. Người Nhái ở mấy cái hộp đêm trên đường Tự Do, máu chảy ướt hết cả sàn nhẩy? Sang đây chiến hữu cũng sài xe Jeep nhưng cắm Cờ Vàng vừa Biểu Tình vừa Tống Tình mấy bà phu nhân độc thân tại chỗ trong đó không thiếu mấy “EM” Bắc Kỳ Cục đó sao.Ấm ức mà làm chi, Chiến Hữu. Kính.

      • DâM TiêN says:

        Hê hế…ngày xưa ấy, xa rồi, Trung sĩ Dâm Tiên miệt mài nơi rừng tre gai
        Đất Cuốc, rừng già Tánh linh… truy nã ” tên” Đại tá Kách Mệnh TONYDO,
        thì làm gì có thì giờ hưởn mà phòng trà, mà cháo vịt đường bà Lê Chân…

        Nay, tạm thời bình, DâM tui đi học lại, hay lắm cơ, đang ngồi thiền nghĩ về

        một cách nào đó vực dây nền Văn Hóa Văn Lang, sau khi Cộng Sản chết
        quách đi cho rồi.

        TONYDO mới hồi chánh, có cách nào giúp Dâm một tay hôn ? Chứ,nghe
        cái giọng nước mắm Nghệ Tịnh, giọng con tâu tắng ne nói Bắc Kỳ,,,chán …

      • Nguyễn Trọng Dân says:

        Xưa ,

        Có gia đình nọ có hai bà vợ… một bà , dân trong xóm gọi là cô Ba Xoài , một bà , trong xóm gọi là cô Tý Lúa

        Gia đình sống vui vẽ mọi đàng

        Một ngày kia, ông hàng xóm mấy đời thân thiết qua hỏi mượn mấy cây vàng vì đang bị kẹt vốn mua hàng đi buôn

        Ông chồng không cho vì biết bạn già mình là dân buôn hàng cấm , sợ cho mượn tiền sau này có chuyện gì Quan trên bắt vạ lây…

        Ông hàng xóm về nhà buồn bực trong lòng…
        Thằng con lớn thấy Tía mình buồn khi ngồi ăn cơm mới hỏi tại sao

        Tía nói …” nhà mình với nhà bên mấy đời tương trợ…, nay Tía qua hỏi nhờ họ không giúp , muốn phá họ cho bỏ ghét mà không biết làm sao…

        Người con lớn nghe vậy thì cười to , ….” tưỡng gì… tía muốn phá thì dễ ẹt ! ”

        Ông Tía thấy con mình nói vậy , ngạc nhiên lắm nên có hỏi : ” Ý con làm sao chỉ cho tía coi…”

        Người con lớn nói , ” Sáng ngày mai , nhân mừng tuổi cô Ba Xoài , như thuờng lệ Tía đem vài món quà qua đáp lễ cô Ba , RỒI NHÂN TIỆN KHEN CÔ BA XOÀI VÉN KHÉO TRONG NGOÀI HẾT MÌNH , TỨC THÌ NHÀ BÊN CÓ LOẠN”

        Ông tía không tin lắm nhưng vốn biết thằng con mình DÂM HẾT BIẾT nên cứ làm theo coi xem sao

        Ngày mừng tuổi , ông hàng xóm qua nhà khen cô Ba Xoài vén khéo trong ngoài nức nở trời mây….như con mình dặn

        Người chồng vui vẽ trong lòng lắm bèn đổi ý móc hầu bao cho ông Hàng Xóm mượn tiền , kính qua kính lại là chuyện thuờng

        Đâu dè…
        Đâu ai đoán….

        Bà Tý Lúa ngồi đó NGHE MÀ GHIM TRONG BỤNG

        Ông hàng xóm càng khen , Bà Tý Lúa càng ghim ….

        Biết mợ Ba Xoài nửa đêm hay thức giấc , tiểu đêm , đồng thời quạt lò cho ấm mấy con heo giống Vìna , Bà Tý Lúa âm thầm giăng dây cước ngay cửa nhà bếp…

        Mợ Ba Xoài té một cú quá đau…

        Biết là ai phá mình nên bắt đầu Mợ Ba Xoài cũng ghim trong bụng

        THẾ LÀ GIƯỜNG CHIẾU TRONG NHÀ ĐANG ÊM ẤM “BỔNG KẼM GAI , MIỄN SÀNH MỔI NGÀY”

        Chẳng mấy chốc gia đình bên cơm chẳng lành , canh chẳng ngọt

        Chuyện nhỏ thành to, chuyện to thành… to hơn

        Về sau , bà Ba Xoài đuổi Bà Tý Lúa ra khỏi làng…

        Bà Tý Lúa ngủ riêng với Quan trên , nhờ vậy mà được bảo bọc

        Bây giờ ông hàng xóm mới nói thằng con mình… ” Tía thấy chỉ là lời khen như con chỉ mà quá lợi hại ”

        Ông con chỉ cười ,

        ” TÍA KHÔNG KHEN THÌ NHÀ BÊN TRƯỚC HAY SAU GÌ CŨNG LOẠN , XÚI TÍA KHEN ĐỂ CHO TÍA NGHĨ TẠI KHEN MÀ LOẠN ĐỂ TÍA BỚT PHIỀN LÒNG. ĐÃ CÓ CÁI BỤNG …. THÌ AI MÀ CHẢ BIẾT GHIM… ”

        Ông hàng xóm trâm ngâm chẳng nói gì…

      • tonydo says:

        Dạ thưa Ngài Chiến Hữu Cờ Vàng! Đang tính bày binh bố trận giúp Ngài đuổi đám Xô Viết Ngệ Tĩnh ra khỏi Hà Thành ngàn năm văn hiến và tống hết dân Bắc Kỳ rau muống 75 về tuốt hết ngoài nớ thì được tin Ấn Độ đang dàn 3 quân đoàn(10 sư) 50 ngàn quân tới vùng biên giới TQ. Như vậy thì Tony tôi đã đoán không lầm. Với cái biên giới dài 1030 Km với TQ chuyện người Mỹ trang bị cho vài chục Sư Đoàn để bao vây mấy anh Trệt trong tương lai là khỏi phải bàn. Kiếm được cả trăm ngàn tay súng lên rừng núi Việt Bắc, sốt rét liên miên, chắc chắn không phải con cháu bà con CỜ VÀNG chúng ta. Vì vậy Chiến Hữu DÂM TIÊN mơ ước tới ngày lái xe Jeep vòng quanh Hồ Gươm cua mấy em Hà Thành chính gốc 100% là chuyện không tưởng. Vì Chú SAM vẫn rất cần XÔ VIẾT NGHỆ TĨNH, còn ngoài BIỂN ĐÔNG thì khỏi phải bàn. Kính Đàn Anh.

      • DâM TiêN says:

        Ới giời ơi, Dâm chẳng cần khoe chi, ngày xưa ấy, cầm khẩu CKC
        bá đỏ tịch thu được của đàn em ( chưa) Tonydo, vì chưa chiêu
        hôi— thôi cứ kêu là Tonydo, quân hàm Tá cho tiện… ngày xưa ấy,
        Dâm pang pang pang …là đễ an dân, lo cho cái chợ cái trường,
        chứ chẳng nghĩ gì tới Cờ Vàng, trừ ra mội khi có anh em ta phải
        phủ lá cờ Vàng…

        Nay Súng đã buông theo lệnh Minh Cố ( chứ sức mấy mà Tonydo
        tòm tem bắt được Colt 12 của ta? No No never mind…

        Nay Dâm ta xử dung thanh sáo Trương Lương rất là uyên bác cà
        kheo, đến nỗi báo An Ninh Thế giái phải cánh giới đàn em Tonydo
        ở thành Hà Lội, chớ mà hít phải hơi dộc thơ văn dụ khị của Dâm…

        Gần đây có một M miền cờ Đỏ, biết ta là Dâm Trương Lương,
        bẻn e-mailed cho Dâm biết ” sự cố” này, khen ta quá chời…hẹn
        ta một ngày về Thăng Long ! ôi Thăng Long ngày mai… cùng em
        bắt mộng dài…Có phải là Cờ Vàng đang thắng cờ Đỏ không, hỉ?

        Vậy có đồng dao rằng : Miền Nam thua để Thắng; miền Bắc
        Thằng để …thua! — Finally, SOUTH VIET NAM WILL WIN !

Leave a Reply to sức trẻ việt nam